Hàn Nghi nhíu mày tỉnh giấc liền lập tức cảm thấy phía dưới ướt áp vô cùng khó chịu, hơn nữa cả cơ thể to lớn của Chu Vũ như đang ôm trọn lấy cô.
Càng biến thái hơn chính là bàn tay của hắn ôm trọn lấy một bên ngực cô xoa nắn...Hàn Nghi xoay đầu lại nhìn chằm chằm vào người đàn ông vẫn đang ngủ say, cô nhẹ nhàng đưa tay lên đánh nhẹ vào vai hắn..."
Dậy đi...bỏ tay ra...!"
Chu Vũ nghe thấy tiếng Hàn Nghi gọi liền bật dậy, hắn vò lại mái tóc hơi rối liền bất giác ôm Hàn Nghi vào lòng, tâm trạng hắn chưa bao giờ vui vẻ như thế này..."
Tôi tắm cho em...!"
Chu Vũ không để Hàn Nghi trả lời liền bế ngang người cô bước ra sân sau tắm rửa, hắn vô cùng nghiêm túc tắm kĩ cho cô mà không hề có ý định "sờ mó" như lần trước...Chu Vũ đặt Hàn Nghi ngồi lại trên giường, hắn mở ngăn kéo tìm tuýp thuốc mỡ liền mở hai chân Hàn Nghi ra để bôi thuốc vào hoa huyệt sưng đỏ giúp cô..."
A...nhẹ thôi...!"
Hàn Nghi cảm thấy phía dưới được bôi thuốc mát mát cũng bớt đau đi vài phần, nhưng cô cũng thắc mắc không biết Chu Vũ mua cái tuýp thuốc này ở đâu, hay có ai đó cho hắn..."
Tôi đi mua gì đó cho em ăn, em muốn ăn gì...?"
Hàn Nghi cũng thấy hơi đói bụng liền suy nghĩ một chút, có một món mà cô thật sự rất muốn ăn thử, nhưng khi trước gia đình không có điều kiện nên cô chưa được ăn bao giờ..."
Em muốn ăn bánh cuốn...à...anh có thể bảo người bán cho em nhiều chả lụa hơn được không...?"
Chu Vũ gật đầu liền kéo chăn quấn quanh người Hàn Nghi, hắn nhanh chóng ra chợ mua đồ ăn sáng cho cô để cô không bị đói.
Nếu biết trước cô thích ăn chả lụa như vậy, hắn đã làm nhiều một chút để cất trong bếp rồi...Hàn Nghi rời khỏi giường liền lấy quần áo của mình mặc vào, cô không quen ngồi yên một chỗ liền đi ra ngoài xem xét khung cảnh xung quanh.
Tuy đã đến đây hơn một tuần nhưng cô vẫn chưa hề tiếp xúc với bất kì ai khác ngoại trừ Chu Vũ..."
Cô...cô gì ơi...!?"
Hàn Nghi nghe thấy tiếng gọi liền hướng mắt nhìn đến, cô có phần hơi bất ngờ khi được một người phụ nữ gọi lại..."
Vâng...có chuyện gì vậy ạ...?"
Tế Thông là vợ của Trác Ca, cũng là một người phụ nữ thuộc làng đổ tể.
Cô lấy Trác Ca như một mối hôn sự đã được định đoạt từ nhỏ, sau này sinh con đẻ cái cho hắn tiếp tục duy trì nòi giống.
Hôm nay chính là lần đầu tiên nhìn thấy Hàn Nghi nên có chút bất ngờ..."
Cô...cô là vợ của Chu Vũ sao...?
Chao ôi trông cô xinh đẹp thế, lại vô cùng trắng trẻo...!"
Hàn Nghi mỉm cười vui vẻ khi nghe thấy ai đó khen ngợi mình, cô cũng lịch sự đáp lại..."
Cảm ơn chị...em là vợ của Chu Vũ, mới đến đây được khoảng một tuần nên chưa quen lắm...!"
Tế Thông định nói gì thêm liền thấy chồng mình cùng Chu Vũ đang đi đến, có vẻ hai người vô tình gặp nhau ở chợ nên cùng về nhà.Chu Vũ vừa nhìn thấy Hàn Nghi đã vội vàng chạy lại phía cô, hắn đưa đôi mắt khó chịu nhìn chằm chằm về phía Tế Thông như kiểu cô vừa cướp vợ hắn..."
Này...tên kia, cậu đừng nhìn vợ tôi dữ tợn như thế cơ chứ, cô ấy có đụng chạm gì đến nhà cậu đâu...!"
Trác Ca ra hiệu cho vợ mình đi vào nhà, hắn nháy mắt với Chu Vũ mấy cái cũng đi theo sau vợ hắn để tránh làm phiền hai người kia.
Đây cũng là lần đầu tiên hắn thấy một người phụ nữ đến từ giới khác, không biết nhỏ nhắn như vậy có làm ăn gì được không...?Hàn Nghi kéo Chu Vũ vào nhà liền lên tiếng giải thích với hắn..."
Anh đừng giận, em chỉ muốn kết bạn với người khác thôi...chứ em ở đây một mình buồn lắm...!"
Chu Vũ không nói gì đến chuyện ban nãy, hắn mở hộp bánh cuốn nóng hổi vừa mua ra đưa đến trước mặt Hàn Nghi.
Bình thường một hộp chỉ khoảng hai miếng chả lụa, một miếng chả quế, nhưng hắn đặt biệt dặn người bán cho thêm sáu miếng chả lụa, tính thêm một phần tiền nữa..."
Ăn đi...!"
Hàn Nghi vui vẻ ra mặt liền gắp một miếng lên thưởng thức, cô biết chắc chắn mùi vị sẽ rất ngon mà, huống chi lại vô cùng nhiều chả lụa..."
Hôm nay anh không làm việc à...?"
Chu Vũ leo lên giường liền nằm xuống, ba ngày tiếp theo hắn sẽ không phải động đến việc giết mổ động vật vì lượng hàng cung cấp cho cái giới đã đủ dùng, hay nói đúng hơn là dư ra rất nhiều, nên buổi chiều hắn sẽ cùng Trác Ca ra ruộng làm...còn buổi sáng được nghỉ ngơi thoải mái..."
Không có việc gì để làm...!"
Hàn Nghi nghe cái cách nói chuyện lạnh nhạt của Chu Vũ cũng quen rồi nên cô không hỏi thêm.
Sau khi ăn xong cô liền nhớ đến đống quần áo chưa giặt, vẫn nên đi giặt rồi phơi cô mới được..."
Em đi đâu đấy...?"
"Em đi giặt quần áo, để em giặt sạch sẽ cho anh luôn...!"
Chu Vũ liền bật dậy không cho Hàn Nghi bước xuống giường, hắn nhăn nhó nhìn chằm chằn về phía cô tỏ ý không vui vẻ gì cho lắm..."
Để tôi giặt, em động vào làm gì hư hết tay ra...!"
Hàn Nghi gật gật đầu để Chu Vũ đi giặt đồ hộ cô, bình thường ở nhà cô vẫn giặt quần áo cho bốn người trong gia đình có bị gì đâu, chỉ tại hắn suy nghĩ thái quá lên mà thôi.
Nhưng không hiểu sao cô lại cảm thấy có chút gì đó vui vẻ...