Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Giam Cầm Tuyệt Đối [H+]

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
405,059
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
315682191-256-k182184.jpg

Giam Cầm Tuyệt Đối [H+]
Tác giả: lacyy1974
Thể loại: Tiểu thuyết
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

⚠️Lưu ý: Rất nhiều H+, phù hợp với người tà răm, kẻ nắm đầu địa ngục🤘
------
Hàn Nghi bị ép gả cho một tên man rợn thuộc giới "đồ tể" nhằm đổi lấy mười thúng gạo và năm đồng vàng khi gia đình cô dần lâm vào hoàn cảnh khó khăn và sắp phải lưu đày đến giới "nô lệ"...

Cuộc sống của cô không khác gì địa ngục khi phải sống chung với một tên đồ tể to lớn tàn ác, trở thành công cụ phát tiết duy nhất của hắn...

 
Giam Cầm Tuyệt Đối [H+]
Chương 1: Cưỡng bức [H+]


Hàn Nghi sợ hãi tột độ ra sức dãy dụa khi bị tên đàn ông xa lạ kia đè trên người, cô dùng chân đạp liên tục trúng ngay vết thương của hắn khiến hắn mất cảnh giác nhíu chặt mày nghiêng sang một bên.

Nhân lúc tên đàn ông hung bạo kia không phòng bị, Hàn Nghi nhanh chóng chạy ra tìm chìa khóa mở cửa nhưng lại bị một lực mạnh ôm ngược trở về...

Người đàn ông lấy trong tủ ra một sợi dây thừng bản to dùng để trói động vật hoang dã, hắn trói chặt hai tay Hàn Nghi cố định trên đầu giường để ngăn cô bỏ trốn, hắn nhanh chóng cúi xuống hôn mạnh lấy đôi môi ngọt ngào định cầu xin của cô...

"Ứm...ư..."

Hàn Nghi hoảng loạn liền cắn mạnh vào môi hắn khiến hắn phẫn nộ giáng xuống mặt cô một cái tát đau điếng khiến đầu óc cô choáng váng.

Dù sao sức lực của tên đồ tể này so với một người phụ nữ mỏng manh như cô là quá lớn...

Chu Vũ vẫn giữ bộ mặt lạnh lẽo khát máu không lên tiếng, hắn nhanh chóng cởi từng nút áo sơ mi của Hàn Nghi nhưng vì quá khó nên mạnh bạo xé rách nó.

Tên đàn ông to lớn thô kệch cố tình dùng một lực đẩy mạnh cái áo ngực cô đang mặc mà cường bạo hôn xuống...

"Không...không...cứu với...không...!"

Hàn Nghi sợ hãi rơi nước mắt, cô liên tục vặn vẹo thân thể để tránh những cái hôn mạnh của Chu Vũ.

Chưa bao giờ cô cảm thấy tủi nhục đến bất lực như thế...

Chu Vũ vẫn mặc kệ lời cầu xin vụn vặt của Hàn Nghi liền tiếp tục mút mát nụ hoa đỏ ửng trước ngực cô khiến nó bị bảo phủ bởi nước miếng của hắn dần trở nên căng bóng.

Bàn tay kia cũng không rảnh rỗi nhào nặn một bên ngực trắng mềm khiến nó đỏ ửng in hằn dấu tay người đàn ông.

Xúc cảm lạ lẫm khi được chạm vào phụ nữ khích thích mạnh mẽ đến giác quan của người đàn ông làm hắn trở nên điên cuồng hơn bao giờ hết...

Hàn Nghi lắc đầu nguầy nguật muốn thoát ra khỏi sợi dây thừng để chạy trốn nhưng cô không thể.

Mặc kệ những khoái cảm từ nãy đến giờ Chu Vũ cố tình kích thích cô thì cảm giác duy nhất mà cô nhận thức được chính là sợ hãi...

"Đừng mà...đừng làm vậy với tôi...tôi sẽ chết mất...!"

Chu Vũ không nói không rằng nhanh chóng cởi bỏ chiếc quần ống rộng mà cô đang mặc, hắn cũng không có thời gian thưởng thức liền kéo nhanh quần nhỏ của cô xuống...

Chu Vũ cho một ngón tay vào hoa huyệt ra sức chọc ngoáy khiến Hàn Nghi hét lớn, nơi ấy thít chặt đến mức khiến hắn chỉ muốn nhét cự vật nóng hổi đang chào cờ vào để tận hưởng khoái lạc bất tận mà tình dục mang lại...

"A...đừng mà...cầu xin anh...dừng lại đi làm ơn...!"

"Á...A....ĐAU...!"

Vì chưa mở rộng đủ mà Chu Vũ đã nhét cự vật thô cứng nóng hổi vào hoa huyệt e ấp khiến Hàn Nghi hét lớn đau đớn.

Lần đầu tiên mà cô muốn dành cho người mình yêu lại tàn nhẫn bị lấy mất bởi một kẻ hoàn toàn xa lạ...hay nói đúng hơn cô bị cưỡng chế phải gả cho hắn...

"Đau...đau...a....đau quá....!"

Chu Vũ mặc kệ Hàn Nghi kêu đau liên tục, hắn dùng tay dang rộng hai chân cô sang một bên để đẩy cự vật vào sâu hơn.

Dường như vừa đụng vào thứ gì đó bên trong khiến Chu Vũ rùng mình, còn Hàn Nghi run rẩy nhìn chăm chăm về phía hắn...

"Không...không...Á...!"

Chu Vũ cố tình đẩy mạnh một cái khiến màng trinh của cô bị rách ngay lập tức, máu xử nữ theo cự vật chảy xuống bên đùi...

"Đau...quá!"

Chu Vũ tiếp tục đâm mạnh vào bên trong thân thể của Hàn Nghi mặc kệ cô cầu xin liên tục, hắn không ngờ cô gái nhỏ tuổi này lại đem đến cho hắn khoái cảm mãnh liệt chưa từng có trước đây.

Huống chi cơ thể cô lại vô cùng nhỏ bé, chỉ nằm gọn trong lòng hắn...

Hàn Nghi ngoài khóc và xin tha ra thì cô không biết nên làm gì khác, rõ ràng cô đã bảo cô đau rồi tại sao hắn không chịu dừng lại cơ chứ...

Chu Vũ theo bản năng chỉ biết cúi xuống cắn nhẹ lên cổ Hàn Nghi, nhưng sức lực của hắn quá lớn chỉ khiến cô đau thêm chứ hoàn toàn không làm dịu đi tâm trí cô một chút nào...

Hàn Nghi không còn sức để phản kháng chứ nói gì đến việc cắn lưỡi tự vẫn, cô mệt quá rồi...cổ họng cũng đau đớn chỉ biết phát ra âm thanh ưm a cho có lệ.

Không biết bao giờ cuộc tra tấn này sẽ kết thúc đây...

Chu Vũ vừa đâm mạnh vào, hắn cúi xuống gặm cắn cái cổ thơm tho của cô, cả cơ thể của cô cứ liên tục tỏa ra mùi hương gợi tình khiến đầu óc hắn điên đảo.

Bây giờ ngoài việc đưa cự vật khám phá vào nơi chật hẹp bên trong cơ thể cô thì hắn không thể suy nghĩ thêm được bất cứ điều gì khác...

Chu Vũ ra vào thêm mấy chục cái nữa mới bắn ra, nhưng hắn lại bắn trực tiếp vào bên trong cơ thể của Hàn Nghi khiến cô run lên từng hồi, ánh mắt lờ mờ nhìn vào khoảng không không rõ tiêu cự...

"Xong...xong rồi...!"

Chu Vũ không hiểu Hàn Nghi đang mấp máy nói gì đó, hắn nhìn cô thêm một cái liền bước xuống giường đi ra sân sau vệ sinh lại thân thể...nhưng hắn hoàn toàn không có ý định cởi trói cho cô...
 
Giam Cầm Tuyệt Đối [H+]
Chương 2: Mua bán


Hàn Nghi vốn xuất thân từ giới "lao động" chủ yếu chỉ những người làm việc chân tay phục vụ cho giới "thượng lưu".

Bọn họ hơn giới "nô lệ" một bậc vì bọn họ có quyền tự do và dân chủ, còn giới "nô lệ" phải bị định đoạt bởi giới "thượng lưu" và "trung lưu"...Hàn Nghi hái vài bông sen mang về nhà cho mẹ tách tâm sen ra khỏi bông để mang ra chợ bán nhằm kiếm thêm thu nhập.

Còn cha cô thì đi theo một nhóm xây dựng để sửa sang lại những tòa nhà cao tầng của giới "trung lưu" với số lương ít ỏi...Tiền dành dụm chưa được bao nhiêu đã phải mang hết đi đóng viện phí cho cha cô khi ông ngã từ lan can xuống hãy chân bên phải.

Nhưng bệnh viện ông đang nằm thuộc giới "trung lưu" nên số tiền bằng cả tháng tiền làm ra của gia đình cô...Mẹ cô vừa lo cho sức khỏe của cha cô, vừa lo đóng tiền học cho đứa em gái còn nhỏ, vừa lo duy trì số tiền tối thiểu để có thể tiếp tục ở lại giới "lao động" trước khi bị phân đến giới "nô lệ"...Nhưng cố gắng chống chọi vẫn không thể có đủ tiền, mà ngày phân hóa giai cấp lại đang cận kề, bà Hàn cắn răng chịu đựng kéo Hàn Nghi ra một góc sau nhà liền nắm chặt lấy tay cô khóc lóc đáng thương..."

Con à...mẹ hết cách rồi...nhà chúng ta không còn tiền để ở lại giới "lao động" đâu con...chúng ta sẽ bị đày đi mất...!"

Hàn Nghi vội vàng ôm mẹ cô vào lòng dỗ dành, bản thân cô cũng rất sợ khi bị lưu đày đến giới "nô lệ" mất đi quyền tự do của chính mình nhưng nhà cô lại không có tiền, cũng chẳng có quyền thì có thể làm gì khác được cơ chứ..."

Hay chúng ta đi mượn tiền của giới "đồ tể" được không mẹ...bọn họ dùng vàng để trao đổi hàng hóa...chúng ta có thể quy đổi vàng thành rất nhiều tiền mặt...!"

Mẹ Hàn nghe xong liền rơi vào trầm tư, vì bà không hề muốn trả lại số tiền sẽ mượn của bọn đồ tể tà ác kia, trong đầu bà liền nảy ra một ý tưởng hết sức điên rồ khi có thể lấy được vàng từ bọn chúng, thậm chí còn có cơm ăn no..."

Hàn...Hàn Nghi ngoan của mẹ, con chẳng phải đến lúc nên lấy chồng rồi sao...vậy con có thể gả cho một tên đồ tể...và số tiền sẽ thuộc về chúng ta...!"

Hàn Nghi nhíu mày liền lắc đầu liên tục, cô nghĩ rằng có khi mẹ chỉ đang trêu mình chứ không hề nói thật..."

Mẹ nói gì lạ vậy, con có người yêu rồi mà...sao có thể gả cho người khác được, lại còn là tên đồ tể tà ác kia chứ...!"

Mẹ Hàn không hài lòng nhìn chằm chằm Hàn Nghi, bà liền cất giọng nói thô lỗ như đang quát nạt cô..."

Thằng nhóc họ Đổng kia sao, nó sẽ chẳng giúp gì được cho cái gia đình này đâu...con không thấy nhà nó còn nghèo hơn nhà ta hay sao...?"

Hàn Nghi có chút tủi thân chỉ biết cúi gằm mặt xuống.

Được nước bà Hàn liên tục lên tiếng thúc ép..."

Xem như mẹ xin con đấy Hàn Nghi, con không thương mẹ cũng được, nhưng xin con hãy nghĩ đến cha cô, nghĩ đến đứa em gái bé nhỏ của con, hãy cứu lấy gia đình chúng ta đi con...!"

Hàn Nghi thấy mẹ liên tục khóc lóc liền cảm thấy có lỗi, cô mím chặt môi nắm lấy bàn tay gầy guộc của mẹ mình lên tiếng..."

Được...nhưng hãy để con nói vài câu với anh Đổng đã...!"

Bà Hàn liền gật đầu lau đi mấy giọt nước mắt còn sót lại trên gương mặt đau khổ, e rằng lần này cả gia đình được cứu rồi.

Nhưng điều mà bà không bao giờ ngờ tới chính là tự tay đẩy con gái của mình vào chỗ chết, khiến cuộc đời cô lâm vào bi kịch không thoát ra được...Không biết Hàn Nghi đã nói những gì với người yêu, nhưng khi cô về nhà đã khóc rất nhiều, đôi mắt ửng đỏ đầy thương xót.

Bà Hàn cũng đã chuẩn bị hành lí đâu đấy cho cô khi bên người của bên giao dịch đến đưa cô đến giới "đồ tể"..."

Không ngờ ta vừa nhờ bên giao dịch đã tìm người đồng ý mua con với giá mười thúng gạo và năm đồng vàng rồi đấy...!"

Hàn Nghi vẫn còn đang buồn trong lòng, nhưng khi mẹ cô nói có người đồng ý mua cô với giá năm đồng vàng khiến cô khó hiểu..."

Mua bán sao...?

Chẳng phải mẹ bảo là kết hôn à...sao lại thành mua bán con như một món hàng rồi cơ chứ...!"

Bà Hàn vội vàng tiến lại xoa nhẹ đầu Hàn Nghi để an ủi cô đôi chút..."

Như nhau mà con...à người bên giao dịch đến rồi, để ta đưa con ra ngoài..."

Hàn Nghi định nói thêm gì đó đã bị mẹ cô ép lên xe, bà còn nói rằng khi nào rảnh sẽ đến giới "đồ tể" thăm cô...Người lái xe được phái tới để hộ tống Hàn Nghi đến giới "đồ tể" liền cảm thấy có chút lạ, ông không kiềm lòng được liền lên tiếng hỏi cô..."

Cô gái à...con là người thứ sáu mà ta nhìn thấy để gả cho giới "đồ tể" ấy, hi vọng con không hối hận...!"

Hàn Nghi mỉm cười gượng gạo nhưng không nói gì, tất cả những việc xảy ra cho đến thời điểm hiện tại đâu phải điều cô muốn...chỉ đơn thuần cô nên hi sinh cho gia đình có cuộc sống tốt hơn...
 
Giam Cầm Tuyệt Đối [H+]
Chương 3: Đau đớn [H+]


Xem full tại linkhttps://truyenhdx.com/truyen/ep-cuoi-giam-cam-tuyet-doi/(Có gắn trên tường của tác giả)
 
Giam Cầm Tuyệt Đối [H+]
Chương 4: Xin anh...! [H+]


Xem full tại linkhttps://truyenhdx.com/truyen/ep-cuoi-giam-cam-tuyet-doi/(Có gắn trên tường của tác giả)
 
Giam Cầm Tuyệt Đối [H+]
Chương 5: Gọi chồng [H+]


Xem full tại linkhttps://truyenhdx.com/truyen/ep-cuoi-giam-cam-tuyet-doi/(Có gắn trên tường của tác giả)
 
Giam Cầm Tuyệt Đối [H+]
Chương 6: Chơi đùa [H+]


Xem full tại linkhttps://truyenhdx.com/truyen/ep-cuoi-giam-cam-tuyet-doi/(Có gắn trên tường của tác giả)
 
Giam Cầm Tuyệt Đối [H+]
Chương 7: Thô bỉ


Hàn Nghi xoay người đổi hướng ngủ liền phát hiện người bên cạnh không còn nằm kế mình nữa, cô dụi dụi mắt ngồi dậy nhìn vài ánh sáng le lói vào cánh cửa gỗ thầm nghĩ trời đã sáng.Hàn Nghi bước xuống giường tiến về phía hành lí của cô để tìm một bộ quần áo đàng hoàng mặc trên người, xong xuôi đâu đấy liền ra sân sau rửa mặt cho sạch sẽ.Bên ngoài Chu Vũ vẫn đang giết vài động vật lấy thịt vừa được vận chuyển đến, trung bình mỗi buổi sáng hắn phải làm thịt hai con nai tơ, ba con heo béo tốt để giao cho giới trung lưu và thượng lưu, số tiền kiếm lại được cũng rất khá.

Buổi chiều hắn sẽ theo vài tên đồ tể to lớn khác đi làm ruộng kiếm thêm thu nhập...Chu Vũ có hai mảnh đất vô cùng rộng lớn màu mỡ để hắn trồng thêm lúa, tuy một mình hắn làm lụng vất vả nhưng sức hắn bằng mấy tên đàn ông khỏe mạnh gộp lại thì chẳng hề hấn gì.

Huống chi bây giờ hắn có vợ rồi, hắn phải kiếm thật nhiều tiền để mua trang sức, quần áo đẹp đẽ cho vợ hắn chứ...Chu Vũ càng nghĩ càng có tinh thần làm việc, tiếng dao chặt thịt của hắn to đến nỗi khiến Hàn Nghi giật mình, cô nhanh chóng mở cửa để xem bên ngoài đang có chuyện gì..."

Á...Á...A....AAAAAA...!!!"

Hàn Nghi ôm miệng suýt nôn ra ngoài, cô sợ đến mức tay chân run rẩy liền ngồi thụp xuống đất, hai mắt nhắm chặt lại không dám đối diện với khung cảnh máu me do Chu Vũ tạo ra.

Thật sự phải chứng kiến việc giêt mổ động vật trực tiếp như thế này khiến cô thập phần kinh hãi...!Chu Vũ thấy Hàn Nghi sợ đến mức run bần bật liền dùng nước rửa thật sạch vết máu đang dính trên tay, hắn vội vàng tiến về phía Hàn Nghi liền nhấc bổng cô lên để mang vào nhà..."

Ra đây làm gì...?"

Hàn Nghi sợ hãi chỉ biết cúi đầu nhìn xuống dưới, cô cảm thấy bản thân khi đối diện với hắn cũng biến thành người nhỏ bé không kém..."

Em...em...đói...!!"

Hàn Nghi nghĩ ra lý do hết sức lố bịch nhưng ai ngờ cái tên ngờ ngạo này lại tin sái cổ, hắn vội vàng chạy vào nhà bếp để tìm xem có thứ gì cho cô ăn không, nhưng đột nhiên hắn lại khựng người quay sang hỏi cô..."

Ăn gì...?"

Hàn Nghi cũng không quá kén ăn, trừ thịt mỡ, hành lá, đồ ăn quá cay, quá chua, quá ngọt hay những thứ con người bình thường không ăn được thì cô đều có thể ăn được hết..."

Trừ những thứ đó, em ăn gì cũng được..."

Chu Vũ cau mày nhưng cũng không nói gì, hắn vào bếp tìm được một cái bánh nếp còn nguyên vẹn do hôm qua mua được liền mang ra cho cô..."

Ăn tạm đi, xong việc đưa em đi chợ..."

Hàn Nghi nhận lấy cái bánh cũng miễn cưỡng gật đầu, cô vẫn chưa hoàn hồn được sau khi chứng kiến công việc dã man của bọn đồ tể, hay nói đúng hơn là cả đời này cũng không bao giờ chấp nhận được...Chu Vũ quay trở ra tiếp tục làm việc, khi nãy hắn để ý thấy sắc mặt của Hàn Nghi có vẻ hồng hào hơn trước rất nhiều, trông cô càng ngày càng xinh đẹp chết người khiến hắn khó lòng kiềm chế được dục vọng mờ ám đối với cô.

Nhưng hiện tại là ban ngày, hắn không muốn vợ yêu của hắn khó xử...Chu Vũ giữ đúng lời hứa buổi chiều đưa Hàn Nghi ra chợ mua đồ cho cô, có vẻ trông cô khá nhỏ nhắn đáng yêu nên thu hút rất nhiều sự chú ý của mọi người, đặc biệt là bọn đàn ông to lớn kia..."

Hừ...đi nhanh còn về...!"

Hàn Nghi thấy Chu Vũ có vẻ không vui liền tự cầu nguyện cho bản thân mình, cô cố gắng mua chút đồ ăn nhẹ bỏ vào túi để cùng hắn trở về.

Vì chợ khá gần nhà nên sau này muốn ăn gì, cô cũng có thể tự đi được...Chu Vũ vừa về đến nhà đã hậm hực ra sân sau tắm rửa, hắn thực sự muốn móc mắt những kẻ đã nhìn chằm chằm vào vợ hắn hôm nay, hay thậm chí là phanh thây bọn chúng ném xác ở đâu đó ngoài đường...!Chu Vũ mặc mỗi cái quần cộc không mặc áo, để lộ ra cơ thể săn chắc cùng các múi cơ hiện rõ.

Làn da rám nắng được phơi bày càng làm rộ lên vẻ khỏe khoắn của hắn.

Bỗng nhiên khuôn mặt Chu Vũ hơi cau lại nhìn về phía Hàn Nghi đang ngồi quay lưng lại với hắn...Chu Vũ không nói không rằng liền có thể ôm trọn cô từ phía sau, bàn tay hư hỏng đặt lên ngực cô bóp nhẹ..."

Làm gì đấy...?"

Hàn Nghi đang ăn trái đây khiến tay cô bị dơ nên không gỡ tay hắn ra được, cô liền xoay đầu lại ngước mặt lên nhìn Chu Vũ..."

Anh ăn trái cây không...?"

Chu Vũ ngoài thịt ra thì không thích bất cứ thứ gì khác trên đời này, bây giờ có thêm Hàn Nghi.

Hắn kéo sát cô về phía mình liền dám chặt mắt lên bầu ngực tròn trịa của cô mà thô bỉ trả lời..."

Tôi muốn mút ngực em...!"

Hàn Nghi hơi cau mày chưa kịp phản ứng thì Chu Vũ đã nhanh chóng cởi áo cô ra ném sang một bên, hắn còn muốn ép cô vào tường để dễ dàng hành động hơn...
 
Giam Cầm Tuyệt Đối [H+]
Chương 8: Khoái cảm mãnh liệt [H+]


Xem full tại linkhttps://truyenhdx.com/truyen/ep-cuoi-giam-cam-tuyet-doi/(Có gắn trên tường của tác giả)
 
Giam Cầm Tuyệt Đối [H+]
Chương 9: Quan tâm


Hàn Nghi nhíu mày tỉnh giấc liền lập tức cảm thấy phía dưới ướt áp vô cùng khó chịu, hơn nữa cả cơ thể to lớn của Chu Vũ như đang ôm trọn lấy cô.

Càng biến thái hơn chính là bàn tay của hắn ôm trọn lấy một bên ngực cô xoa nắn...Hàn Nghi xoay đầu lại nhìn chằm chằm vào người đàn ông vẫn đang ngủ say, cô nhẹ nhàng đưa tay lên đánh nhẹ vào vai hắn..."

Dậy đi...bỏ tay ra...!"

Chu Vũ nghe thấy tiếng Hàn Nghi gọi liền bật dậy, hắn vò lại mái tóc hơi rối liền bất giác ôm Hàn Nghi vào lòng, tâm trạng hắn chưa bao giờ vui vẻ như thế này..."

Tôi tắm cho em...!"

Chu Vũ không để Hàn Nghi trả lời liền bế ngang người cô bước ra sân sau tắm rửa, hắn vô cùng nghiêm túc tắm kĩ cho cô mà không hề có ý định "sờ mó" như lần trước...Chu Vũ đặt Hàn Nghi ngồi lại trên giường, hắn mở ngăn kéo tìm tuýp thuốc mỡ liền mở hai chân Hàn Nghi ra để bôi thuốc vào hoa huyệt sưng đỏ giúp cô..."

A...nhẹ thôi...!"

Hàn Nghi cảm thấy phía dưới được bôi thuốc mát mát cũng bớt đau đi vài phần, nhưng cô cũng thắc mắc không biết Chu Vũ mua cái tuýp thuốc này ở đâu, hay có ai đó cho hắn..."

Tôi đi mua gì đó cho em ăn, em muốn ăn gì...?"

Hàn Nghi cũng thấy hơi đói bụng liền suy nghĩ một chút, có một món mà cô thật sự rất muốn ăn thử, nhưng khi trước gia đình không có điều kiện nên cô chưa được ăn bao giờ..."

Em muốn ăn bánh cuốn...à...anh có thể bảo người bán cho em nhiều chả lụa hơn được không...?"

Chu Vũ gật đầu liền kéo chăn quấn quanh người Hàn Nghi, hắn nhanh chóng ra chợ mua đồ ăn sáng cho cô để cô không bị đói.

Nếu biết trước cô thích ăn chả lụa như vậy, hắn đã làm nhiều một chút để cất trong bếp rồi...Hàn Nghi rời khỏi giường liền lấy quần áo của mình mặc vào, cô không quen ngồi yên một chỗ liền đi ra ngoài xem xét khung cảnh xung quanh.

Tuy đã đến đây hơn một tuần nhưng cô vẫn chưa hề tiếp xúc với bất kì ai khác ngoại trừ Chu Vũ..."

Cô...cô gì ơi...!?"

Hàn Nghi nghe thấy tiếng gọi liền hướng mắt nhìn đến, cô có phần hơi bất ngờ khi được một người phụ nữ gọi lại..."

Vâng...có chuyện gì vậy ạ...?"

Tế Thông là vợ của Trác Ca, cũng là một người phụ nữ thuộc làng đổ tể.

Cô lấy Trác Ca như một mối hôn sự đã được định đoạt từ nhỏ, sau này sinh con đẻ cái cho hắn tiếp tục duy trì nòi giống.

Hôm nay chính là lần đầu tiên nhìn thấy Hàn Nghi nên có chút bất ngờ..."

Cô...cô là vợ của Chu Vũ sao...?

Chao ôi trông cô xinh đẹp thế, lại vô cùng trắng trẻo...!"

Hàn Nghi mỉm cười vui vẻ khi nghe thấy ai đó khen ngợi mình, cô cũng lịch sự đáp lại..."

Cảm ơn chị...em là vợ của Chu Vũ, mới đến đây được khoảng một tuần nên chưa quen lắm...!"

Tế Thông định nói gì thêm liền thấy chồng mình cùng Chu Vũ đang đi đến, có vẻ hai người vô tình gặp nhau ở chợ nên cùng về nhà.Chu Vũ vừa nhìn thấy Hàn Nghi đã vội vàng chạy lại phía cô, hắn đưa đôi mắt khó chịu nhìn chằm chằm về phía Tế Thông như kiểu cô vừa cướp vợ hắn..."

Này...tên kia, cậu đừng nhìn vợ tôi dữ tợn như thế cơ chứ, cô ấy có đụng chạm gì đến nhà cậu đâu...!"

Trác Ca ra hiệu cho vợ mình đi vào nhà, hắn nháy mắt với Chu Vũ mấy cái cũng đi theo sau vợ hắn để tránh làm phiền hai người kia.

Đây cũng là lần đầu tiên hắn thấy một người phụ nữ đến từ giới khác, không biết nhỏ nhắn như vậy có làm ăn gì được không...?Hàn Nghi kéo Chu Vũ vào nhà liền lên tiếng giải thích với hắn..."

Anh đừng giận, em chỉ muốn kết bạn với người khác thôi...chứ em ở đây một mình buồn lắm...!"

Chu Vũ không nói gì đến chuyện ban nãy, hắn mở hộp bánh cuốn nóng hổi vừa mua ra đưa đến trước mặt Hàn Nghi.

Bình thường một hộp chỉ khoảng hai miếng chả lụa, một miếng chả quế, nhưng hắn đặt biệt dặn người bán cho thêm sáu miếng chả lụa, tính thêm một phần tiền nữa..."

Ăn đi...!"

Hàn Nghi vui vẻ ra mặt liền gắp một miếng lên thưởng thức, cô biết chắc chắn mùi vị sẽ rất ngon mà, huống chi lại vô cùng nhiều chả lụa..."

Hôm nay anh không làm việc à...?"

Chu Vũ leo lên giường liền nằm xuống, ba ngày tiếp theo hắn sẽ không phải động đến việc giết mổ động vật vì lượng hàng cung cấp cho cái giới đã đủ dùng, hay nói đúng hơn là dư ra rất nhiều, nên buổi chiều hắn sẽ cùng Trác Ca ra ruộng làm...còn buổi sáng được nghỉ ngơi thoải mái..."

Không có việc gì để làm...!"

Hàn Nghi nghe cái cách nói chuyện lạnh nhạt của Chu Vũ cũng quen rồi nên cô không hỏi thêm.

Sau khi ăn xong cô liền nhớ đến đống quần áo chưa giặt, vẫn nên đi giặt rồi phơi cô mới được..."

Em đi đâu đấy...?"

"Em đi giặt quần áo, để em giặt sạch sẽ cho anh luôn...!"

Chu Vũ liền bật dậy không cho Hàn Nghi bước xuống giường, hắn nhăn nhó nhìn chằm chằn về phía cô tỏ ý không vui vẻ gì cho lắm..."

Để tôi giặt, em động vào làm gì hư hết tay ra...!"

Hàn Nghi gật gật đầu để Chu Vũ đi giặt đồ hộ cô, bình thường ở nhà cô vẫn giặt quần áo cho bốn người trong gia đình có bị gì đâu, chỉ tại hắn suy nghĩ thái quá lên mà thôi.

Nhưng không hiểu sao cô lại cảm thấy có chút gì đó vui vẻ...
 
Back
Top Bottom