- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 423,763
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #51
Giả Nữ Trêu Ghẹo Long Ngạo Thiên
Chương 48: Ta còn có thể bị muội đè chết chắc?
Chương 48: Ta còn có thể bị muội đè chết chắc?
Tác giả: Ma Pháp Thiếu Nữ Thỏ Anh Tuấn
======
Xích Diễm Thiên không hiểu gì, nhưng vẫn là cứng cổ túm chặt Diệp Thần Diệm cùng Dư Thanh Đường: " Không được!
Hai người không thể đi!
"" Còn chưa nghiên cứu ra cách dùng nghiệp hỏa để luyện khí mà!
"" Luyện khí?
Nghiệp hỏa?
" Đồ Tiêu Tiêu ngẩn ra, tốn chút thời gian mới hiểu rõ tiền căn hậu quả.Dư Thanh Đường chỉ vào Xích Diễm Thiên lên án: " Hắn mỗi ngày đều nghĩ làm ta lửa thiêu mông!
Ngươi nói xem có quá đáng không chứ!
"" Quá đáng!
" Đồ Tiêu Tiêu thay y bênh vực kẻ yếu, " Dù huynh không thông suốt, nhưng vẫn là một nam nhân, ngày nào cũng nhìn chằm chằm mông người ta thì sao mà được chứ!
"Nàng ôm lấy vai Dư Thanh Đường, " Đến, cách đám nam nhân thúi này ra xa chút.
"" Ừ!
" Dư Thanh Đường tiếp tục cáo trạng, " Hắn biết rõ ta phải thủ giới, còn luôn dụ dỗ ta phá giới, chỉ vì nghiên cứu cách dùng nghiệp hỏa luyện khí!
"" Thật quá đáng!
" Đồ Tiêu Tiêu dùng sức gật đầu phụ họa, trong mắt chớp động ánh sáng, ghé sát vào nàng nói nhỏ, " Vậy ngươi cho ta xem cái nghiệp hỏa kia nhé.
"Dư Thanh Đường động tác khẽ dừng, từ từ xoay đầu lại nhìn nàng.Đồ Tiêu Tiêu mở to hai mắt, vỗ ngực bảo đảm: " Ngươi đừng sợ!
Ta là linh căn Thiên hỏa, sẽ không luyện khí!
Ta chỉ nhìn xem cái nghiệp hỏa kia......
"Dư Thanh Đường tang thương quay đầu đi, ánh mắt chết lặng: " Ta sớm nên biết, Thiên Hỏa Giáo các ngươi đều là một đám.
"" Các ngươi ăn sao?
" Đồ Tiêu Tiêu còn chưa từ bỏ, " Trước khi đến đây ta đã đóng gói không ít rượu ngon cùng thức ăn ngon, ta mời ngươi ăn!
"Dư Thanh Đường: " ......
"Đến chiêu số cũng giống hệt nhau.Dư Thanh Đường quay đầu nhìn về phía Diệp Thần Diệm, dùng ánh mắt cầu cứu.Diệp Thần Diệm cười một tiếng, duỗi tay kéo y về bên người, im hơi lặng tiếng cắm vào giữa bọn họ, nói sang chuyện khác: " Khụ, lại nói tiếp, Thiên Hỏa Giáo sao lại tụ ở đây?
"" Cái này à.
" Đồ Tiêu Tiêu tiếc hận mà thu hồi ánh mắt, vừa chỉ chỉ xuống dưới vừa trả lời, " Lúc chúng ta đi ngang qua đây thì nhận ra hỏa linh lực ở khu vực này rất nồng đậm, không ngừng từ dưới đất bốc hơi lên, là nơi tốt để tu giả hỏa hệ chúng ta tu luyện, liền dừng chân ở chỗ này.
"" Ta phân đệ tử thành hai nhóm, thay phiên nhau đi ra ngoài tìm kiếm cơ duyên, luân phiên ở chỗ này tu luyện, chỉ là hôm nay nhưng thật ra đều đem người kêu trở về.
"Nàng hơi hơi chau mày, " Hỏa linh lực ở khu vực này đã bị chúng ta hấp thu không ít, những ngày gần đây dần ít đi, ngược lại xuất hiện một ít hắc hỏa kỳ quái.
"" Hắc hỏa?
" Xích Diễm Thiên lộ ra thần sắc suy tư, có hứng thú, " Chưa thấy qua cái loại này?
Sách cổ ghi lại, có vài loại dị hỏa......
"Đồ Tiêu Tiêu lắc đầu: " Không giống, cứ cảm thấy có chút không tốt.
"" Ta lo lắng......
" Nàng lộ ra vẻ mặt khó xử, " Ta lo lắng đây kỳ thật là trận pháp do đại năng hỏa hệ nào đó bày ra, nhưng linh khí chúng ta hấp thu đó, là để chống đỡ đại trận vận chuyển.
"" Hiện giờ linh lực loãng, sợ không phải là ở dưới có thứ gì không tốt muốn ra ngoài.
"Nàng nhìn chằm chằm phía dưới, " Nếu thật là như vậy, thì cũng coi như là chúng ta gặp phải phiền toái, dù sao cũng phải giải quyết tốt hậu quả.
"" Nếu là đại trận, linh lực đều đã tán dật, vốn dĩ liền căng không được bao lâu."
Xích Diễm Thiên lắc đầu, " Nhưng gặp đều gặp rồi, vẫn là phải nhìn xem.
"Hắn ta khó được thật sự giống một " Thánh Tử " đáng tin cậy, " Ta đến gần nhìn xem, muội nhắc nhở những đệ tử khác đừng lại tu luyện, cẩn thận hắc hỏa kia.
"" Ừm.
" Đồ Tiêu Tiêu cũng không cậy mạnh, " Ta biết.
"Diệp Thần Diệm nhìn cũng có chút hứng thú: " Ta cũng đi xem, Thanh Đường, muội đi theo Đồ cô nương.
"" Nga.
" Dư Thanh Đường ngoan ngoãn gật đầu, " Ngươi cẩn thận nha.
"Diệp Thần Diệm bước chân khẽ dừng, bỗng nhiên xoay người lại nhìn y.Dư Thanh Đường nghi hoặc trợn to mắt, tưởng mình đã nói sai cái gì: " Làm sao vậy?
"" Ta ngẫm lại vẫn là thôi.
" Diệp Thần Diệm duỗi tay giữ chặt cổ tay của y, cười cong mắt, " Ta vẫn là đích thân nhìn muội cho chắc ăn.
"" Gì?
" Dư Thanh Đường đột nhiên không kịp phòng ngừa bị hắn lôi kéo cùng nhau đi xuống, đuổi theo Xích Diễm Thiên cùng điều tra tình huống ở phía dưới."
Nè —— " Đồ Tiêu Tiêu ở mặt trên kêu bọn họ, " Cẩn thận một chút đó!
"Dư Thanh Đường bị Diệp Thần Diệm kéo ở sau người, nỗ lực hồi ức đoạn cốt truyện này.Cốt truyện dạo gần đây đều lung tung rối loạn, hoàn toàn không đi theo tuyến thời gian, y thiếu chút nữa đều quên mất Đồ Tiêu Tiêu.Vốn đại bỉ Kim Đan là sân nhà của nàng và Diệu Âm Tiên, hai người ngầm phân cao thấp, cuối cùng hóa giải thành bạn tốt, hiện tại sao......Dư Thanh Đường nhìn xa,hiện tại Diệu Âm Tiên đều chưa từng đối mặt với Đồ Tiêu Tiêu.Đồ Tiêu Tiêu nhắc tới như vậy, Dư Thanh Đường liền nhớ tới có một cái hố to về hỏa nguyên tố như vậy.Đây vốn là cốt truyện để giúp Diệu Âm Tiên cùng Đồ Tiêu Tiêu hóa thù thành bạn, cũng là đoạn cốt truyện mà Đồ Tiêu Tiêu chân chính biểu lộ tâm ý của mình với Long Ngạo Thiên, vẫn là cốt truyện ám chỉ thân thế của Long Ngạo Thiên không giống bình thường.—— Giờ phút này, dưới đáy hố này có vị lão tiền bối bị tẩu hỏa nhập ma đang đợi cứu vớt.Xích Diễm Thiên đã tới đáy hố rồi, đang sai bảo Sí Diễm tê giác hự hự bào hố, tìm địa phương có linh lực hệ hỏa nồng đậm nhất.Dư Thanh Đường trộm giương mắt nhìn lên trên xem xét, mặt sau Đồ Tiêu Tiêu còn có đoạn cơ duyên đâu, phải nghĩ biện pháp kêu nàng xuống dưới.Y còn chưa mở miệng, Xích Diễm Thiên đã hô lên: " Tiêu Tiêu!
Chính là hắc hỏa này sao!
"Đồ Tiêu Tiêu bảo đệ tử Thiên Hỏa Giáo đi xa một chút, rồi sau đó nhảy vào đáy hố với bọn họ: " Đúng vậy, chính là cái này!
"" Hắc hỏa này cơ hồ là cùng hỏa linh khí hòa hợp nhất thể.
" Xích Diễm Thiên vươn tay, " Chẳng lẽ thật là loại dị hỏa đặc thù nào đó?
Ta tới thử xem.
"Hắn ta một đầu tóc đỏ phiêu động, trong mắt phảng phất có ngọn lửa thiêu đốt, dẫn dắt hắc hỏa kia dần dần tới gần."
Đợi đã!
" Dư Thanh Đường vội xua tay, " Đừng đụng vào!
"Y còn chưa nói xong, hắc hỏa bạo trướng, thổi quét ập đến.Xích Diễm Thiên móc ra Song Hỏa Đao, Đồ Tiêu Tiêu vung roi dài trong tay, Diệp Thần Diệm xoay chuyển trường thương, Dư Thanh Đường......
Trốn ra sau lưng Diệp Thần Diệm.Tóm lại, mỗi người tự hiện thần thông.Hắc hỏa mãnh liệt thổi quét qua, phía dưới chợt truyền đến một lực hút mạnh mẽ, tựa như một cái miệng khổng lồ sâu hóm, nuốt lấy bốn người.Dư Thanh Đường cảm thấy, đời trước Xích Diễm Thiên chắc là kiện quần áo, nếu không sao lần nào đi theo hắn ta cũng đều có thể thể nghiệm được thị giác khi bị quay tròn trong máy giặt chứ.Y hoảng đến thất điên bát đảo, nhưng lần này không quên trên người mình có bí truyền không dùng thì uổng, giãy giụa bày ra một tư thế ngồi xếp bằng, đài sen kim sắc dưới sân tràn ra, nện ở trên vách tường phát ra tiếng vang, sau vài lần va chạm, " Ầm " một tiếng trên mặt đất xuất hiện một cái hố hình hoa sen, ngừng rơi xuống.Dư Thanh Đường mở mắt ra, đang định đứng lên, thì thấy Xích Diễm Thiên đang kêu to đâm về phía y, sợ tới mức lại ngã ngồi trở về."
A —— " Mắt thấy Xích Diễm Thiên sắp bay đến, đài hoa sen dưới thân Dư Thanh Đường mở ra tầng tầng lớp lớp cánh hoa bao bọc lấy y, hắn ta " Ầm " một tiếng nện xuống đài hoa sen, đập cho Dư Thanh Đường lún sâu vào trong đất thêm ba tấc, nhưng lông tóc không tổn hao gì."
Shhh!
" Xích Diễm Thiên ôm đầu nghiến răng nghiến lợi, " Lại là cái xác rùa này!
"" Nha a —— " Đồ Tiêu Tiêu cũng rơi xuống theo, vung roi dài trong tay ra, Xích Diễm Thiên nhanh chóng duỗi tay giữ chặt, kéo nàng đến trước người.Hắn ta " Bùm " một tiếng dựa vào đài hoa sen mà mượn lực, lại đập cho Dư Thanh Đường lún xuống thêm ba tấc nữa.Diệp Thần Diệm không hổ là nam chính trong truyền thuyết, thời điểm rơi xuống đều đáng tin cậy hơn nhiều so với bọn họ, cũng không lại đập Dư Thanh Đường vào trong đất nữa, tự mình dùng trường thương tìm điểm chống đỡ, vội vàng đuổi sang hướng bên này của bọn họ.Dư Thanh Đường vừa mới thở ra một hơi, đã lại chợt hoảng sợ mở to mắt: " A a a Hỏa Miêu!
"Đằng sau bốn người, Hỏa Miêu thân hình to lớn, nặng mấy trăm cân vũ động tứ chi, vô thố mà tru lên từ trên trời giáng xuống."
Hỏa Miêu!
" Xích Diễm Thiên hét lớn một tiếng, đứng tấn muốn đón đỡ, Đồ Tiêu Tiêu vung roi dài cuốn cổ hắn ta, kéo hắn ta sang bên cạnh: " Ngu xuẩn!
Tránh ra!
"" Ầm " một tiếng, Hỏa Miêu thành công nện cho đài hoa sen lún càng sâu vào nền đất."
Hỏa Miêu!
"" Dư Thanh Đường!
"Diệp Thần Diệm cả kinh, vội đẩy sủng vật to lớn mấy trăm cân của Xích Diễm Thiên ra, đi xem Dư Thanh Đường.Dư Thanh Đường mặt vô biểu tình ngẩng đầu, xuyên thấu qua đài hoa sen kim quang xán xán nhìn bọn họ: " Ta hiện tại cảm thấy bí truyền này vẫn là có chút tác dụng.
"Ít nhất giúp y tránh việc chết dưới mông tê giác.Y ánh mắt tang thương lại bình tĩnh, " Làm ơn kéo ta ra một chút.
"Đồ Tiêu Tiêu cùng Xích Diễm Thiên tự biết thẹn với y, vội phụ một tay, giống như đang rút củ cải vậy rút y ra từ trong lòng đất.Dư Thanh Đường sờ sờ mũi: " Đều nói tu sĩ dời non lấp biển, lên trời xuống đất, mọi người đúng là đều thường xuyên lên trời, còn xuống đất như ta chỉ sợ cũng không có mấy người.
"" Muội......
" Diệp Thần Diệm cười khổ một tiếng, duỗi tay giúp y lau đi vết lấm lem trên mặt, " Không phải vừa rồi muội vẫn luôn nắm lấy ta sao?
Sao lại buông tay rồi?
"Dư Thanh Đường đang ba chân bốn cẳng lau lau mặt, thành công càng lau càng bẩn.Y buông tay từ bỏ, ngoan ngoãn để Diệp Thần Diệm lau mặt giúp y, nói lí nhí: " Cũng đã có được Liên Hoa Cảnh rồi, nên ta tính dùng thử một chút, lại sợ kéo theo ngươi bị đụng vào tường, khiến cho ngươi bị chọc ra một cái hố hoa sen.
"Diệp Thần Diệm không nhịn được cười lên: " Ta còn có thể bị muội đè chết chắc?
"Hắn nhéo cằm Dư Thanh Đường quay mặt đi, " Bên này, đừng nhúc nhích.
"Đồ Tiêu Tiêu " Chậc " một tiếng, giơ tay sờ sờ gương mặt cũng không sạch sẽ của mình, nhấc chân đạp Xích Diễm Thiên một chân: " Huynh cũng không biết đưa ta khối khăn tay à.
"Nàng vừa quay đầu, đã thấy Xích Diễm Thiên đang ngồi xổm trên mặt đất, dùng khăn tay lau chân cho Hỏa Miêu.Đồ Tiêu Tiêu: " ......
"Mình trông đợi gì ở tên khỉ này chứ!Nàng hầm hừ quay đầu lại, theo bản năng vận chuyển linh lực, bỗng nhiên chau mày: " Nè, các ngươi, các ngươi có nhận ra không?
Dưới này không có linh khí!
"Nàng kinh hoảng ngẩng đầu, " Ta không thể hồi phục linh lực được!
"Bấy giờ Xích Diễm Thiên mới phản ứng lại, cũng thử hấp thụ linh lực, biểu tình nháy mắt ngưng trọng: " Đúng là không được!
Không đúng, không chỉ là không thể hồi phục, mà linh lực trong cơ thể ta cũng đang dật tán!
"Dư Thanh Đường xoa xoa đan điền mình, gật đầu theo: " Ta cũng thế.
"Diệp Thần Diệm giơ tay cảm ứng, hơi nghi hoặc: " Nhưng ta không bị sao cả?
Thế......
Đan dược thì sao?
"Đồ Tiêu Tiêu vội vàng lấy ra đan dược, mới vừa đảo ra khỏi bình, mấy viên Hồi Linh Đan liền như bị phong hoá theo gió bay đi, hóa thành linh khí bốc hơi mất."
Đây......
" Đồ Tiêu Tiêu kinh nghi bất định, " Tu sĩ một khi tiến vào, linh lực liền bốc hơi tiêu tán......
Đây, đây chẳng lẽ là ma thổ trong truyền thuyết?
"" Không thể nào.
" Xích Diễm Thiên theo bản năng phủ nhận, " Ma thổ chỉ tồn tại ở thời thượng cổ!
"Đồ Tiêu Tiêu chống nạnh phản bác: " Nhưng học phủ Văn Thánh này cũng là đến từ thượng cổ!
"" Thời kỳ thượng cổ, Chân Tiên, Chân Ma đều ở, ma thổ chính là cấm thổ mà những ai dưới Chân Tiên đều không thể đặt chân vào.
" Xích Diễm Thiên nhìn bốn phía chung quanh, " Nếu thật là ma thổ, mấy cái Kim Đan chúng ta, ở trong nháy mắt vừa tiến vào nên giống như những viên đan đó theo gió mà đi.
"" Càng đừng nói, Diệp Thần Diệm không phải không có việc gì sao?
"Đồ Tiêu Tiêu mím môi, lẩm bẩm: " Cũng phải, là ta đại kinh tiểu quái.
"Diệp Thần Diệm khẽ chau mày: " Mấy người các ngươi không thể hồi phục linh lực, thì đi ra phía sau ta, giờ chúng ta mau chóng nghĩ cách đi ra ngoài.
"Lúc này Dư Thanh Đường nắm chặt đai lưng hắn, hạ quyết tâm không buông tay.Diệp Thần Diệm biểu tình cổ quái, rồi sau đó khẽ cười một tiếng: " Nắm chặt.
"Hắn mới vừa cất bước, trên đai lưng lại nhiều ra bốn tay.Hắn cười không nổi.======
Nhà hát nhỏ vô trách nhiệm:
Dư Thanh Đường: Chào mọi người, ta là tu sĩ Dư Thanh Đường underground, AKA tiểu cá ướp muối chậm đợi phúc duyên!
Lãnh khốc đẩy kính râm.jpg