Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam

Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam
Chương 85: Cơ bụng



Một câu nói của nhân viên công tác làm bùng nổ bầu không khí trong phòng nghỉ, tiếng ồn ào trêu chọc của các thực tập sinh vang lên không ngớt, nguyên nhân không gì khác, ca khúc công diễn phong cách gợi cảm này cần vén áo khoe cơ bụng.

La Phi Nhiên nghiêng người, hỏi Vương Dật Văn, thành viên nhóm A đang đứng lên: "Vương Dật Văn, cơ bụng luyện ra chưa?"

"… Anh đừng nói ra mà!"

Mọi người cười ồ lên, mặt Vương Dật Văn đỏ bừng.

Bạch Huyên Hách cùng nhóm ôm lấy vai Vương Dật Văn kéo cậu ra ngoài, dùng cách nói đùa để giải vây: "Yên tâm, mỗi người chúng ta đều mặc áo cơ bắp, ai cũng như ai ha."

【Ai hiểu cho? Cái ôm của Bạch Huyên Hách ngầu bá cháy á a a a a】

【Người này làm thế nào mà vừa ngầu vừa buồn cười vậy】

Lại Vũ Đông nhìn theo bóng lưng Bạch Huyên Hách dẫn nhóm A rời đi, đối phương bằng thực lực của mình đã để lại ấn tượng sâu sắc cho tất cả các thực tập sinh có mặt, bởi vì anh là con ngựa ô duy nhất từ lớp C lên lớp A.

Trước đó, khi bỏ phiếu chọn center đầu tiên, Lương Chi Thịnh còn đoán rằng Lại Vũ Đông thích phong cách của Bạch Huyên Hách, nguyên nhân là vì thoạt nhìn hai người đều đi theo phong cách lạnh lùng, kết quả hai người họ đều không phải kiểu đó.

Đội hình nhóm A của 《Fairyland》rất mạnh, center là Bạch Huyên Hách, sáu người còn lại đều là thành viên lớp B, "thánh vũ đạo" Kim Hi Hằng cũng ở trong tổ này.

Phong cách trưởng thành và gợi cảm này đòi hỏi rất cao về trình độ vũ đạo và năng lực biểu cảm. Chỉ một động tác wave tưởng chừng đơn giản cũng đủ phân cao thấp – có người làm ra cảm giác quyến rũ vô tình, có người lại giống như giun đất ngoằn ngoèo hay bị trật khớp vai, khiến người xem phì cười.

Cảnh lật áo khoe bụng thì càng nghiệt ngã – không bàn đến mấy múi, nếu biểu cảm yếu thì trông không khác gì mấy ông chú say xỉn hất áo khoe bụng – chỉ tổ gây nhức mắt.

Vì thế mà Lại Vũ Đông kiên quyết không chọn bài này, hắn thà nhảy bài Peppermint – có vũ đạo khó ngang tầm tap dance – còn hơn.

Cũng may là không chọn, theo tình hình của nhóm hắn, chưa biết chừng sẽ xuất hiện tình huống "quần ma loạn vũ" gì nữa.

Hai nhóm Fairyland tung hết lời tuyên chiến rồi rời sân khấu. Trong lúc phát đoạn hậu trường luyện tập của nhóm A, nhân viên đã nhanh chóng hoàn thành việc dàn dựng sân khấu. Khi ánh đèn bật sáng, bảy thành viên nhóm A quay lưng lại với ống kính, ai nấy đứng im như người mẫu, giữ nguyên tư thế mở đầu.

"Bạch Huyên Hách dáng đẹp quá, chân này, eo này, bờ vai này..." Lương Chi Thịnh vừa trở lại phòng nghỉ vừa ngưỡng mộ cảm thán, "Tôi đứng cạnh chắc bị dìm chết mất."

Nhạc vang lên, cảnh quay đầu tiên đặc tả Bạch Huyên Hách ở vị trí center. Chàng trai tóc đen mặc sơ mi lụa, xoay người đúng nhịp rồi nhìn thẳng vào ống kính, khẽ cắn môi, sau đó hờ hững nhếch môi cười, tựa như một kẻ đi săn đầy tự tin, toát lên khí chất xâm lược khiến người ta nghẹt thở.

Trong phòng nghỉ vang lên những tiếng kinh hô.

"Bạch Huyên Hách được đấy!"

“Ra khí chất idol thiệt sự đó trời!”

"Tôi đoán lần này Huyên Hách ca bùng nổ cho coi."

"Huyên Hách của chúng ta đẹp trai quá!"

Bạch Huyên Hách đảm nhận vị trí nhảy chính kiêm rap chính, nét đẹp phong trần hơi dữ kết hợp với phong cách gợi cảm lười biếng tạo nên sức hút đặc biệt, mỗi cử chỉ đều toát lên vẻ quyến rũ trưởng thành.

Điều khiến cả trường quay bùng nổ là màn khoe cơ bụng được mong chờ nhất. Bảy người đồng loạt vén vạt áo lên đến ngực, rồi dùng răng cắn một góc áo, để lộ cơ bụng sáu múi rắn chắc.

“Á á á á á á á!!”

“Cơ bụng! Là cơ bụng thiệt luôn hả?!”

"Khoe lộ liễu vậy luôn á!?"

Lưu Khải Sơ và nhóm bạn không kiềm được phấn khích mà nhảy dựng khỏi ghế, vừa chỉ màn hình vừa hét loạn.

Tô Tuấn Triết che mặt, hé mắt nhìn trộm qua kẽ tay.

【Nhóm này toàn nam thần thôi đó trời prprpr】

【Trước có Tống Nhan Hi chọn theo gương mặt, giờ có Bạch Huyên Hách chọn theo body】

【Ủa Bạch Huyên Hách chọn đội kiểu gì vậy? Có nhãn lực X-ray hay gì? Hay là từng tắm chung nên biết rõ?!】

【Tui nghi là chọn đại á, vì cơ bụng của Vương Dật Văn nhìn giống vẽ bằng phấn ghê】

【Bất ngờ là không bị phèn nha】

【Chỉ mình tui để ý vụ cắn áo hả? Bạch Huyên Hách với Kim Hi Hằng cắn mà muốn xỉu, có vài người cắn nguyên đống, nhìn như bị bắt cóc rồi bị nhét áo vô miệng vậy】

Đến tận ending pose của cả bài, phản ứng của khán giả rất nhiệt liệt, họ không ngừng bấm nút bình chọn, hận không thể mỗi người bấm mười cái để được mười phiếu, quá nhập tâm đến nỗi quên mất còn chưa đến giờ bình chọn chính thức.

Rõ ràng là cùng một bài hát, nhưng nhóm B lên sân khấu sau lại không thể đạt được hiệu quả tương đương. Họ không những không tạo ra được bầu không khí gợi cảm, mà phần lớn thành viên trong nhóm còn không có cơ bụng, vừa vén áo lên đã thành cảnh "ông chú bụng xệ" như Lại Vũ Đông miêu tả.

Không còn gì nghi ngờ, nhóm A chiến thắng, Bạch Huyên Hách giành được số phiếu cá nhân cao nhất.

Lương Chi Thịnh vừa vỗ tay vừa quay đầu lảm nhảm: "Bạch Huyên Hách đâu phải người có thứ hạng cao nhất trong nhóm này đâu nhỉ?"

Lại Vũ Đông nhớ lại một lượt: "Không phải."

Bạch Huyên Hách hạng hai mươi bảy, trong nhóm có hai người thứ hạng trong top hai mươi, nhưng người thứ hai của nhóm cũng không phải hai người kia, mà là Kim Hi Hằng hạng ba mươi sáu.

Thứ hạng thấp đè thứ hạng cao, mà số phiếu chênh lệch còn rất lớn.

Cứ đà này, buổi công bố thứ hạng lần đầu vào tuần tới e là có sự thay đổi lớn rồi.

Nhóm thứ năm là 《Đang Tích Năng!》, gồm nhóm A của Lưu Khải Sơ và nhóm B của Doãn Tử Trăn.

Tưởng rằng hình tượng cool ngầu của Doãn Tử Trăn không hợp với phong cách năng động dễ thương, nhưng khi lên sân khấu, cậu tự mình phá vỡ định kiến đó. Mặc quần yếm nhảy tưng tưng, cứ như bị Lưu Khải Sơ bên đội đối thủ nhập vào, khiến các fan mẹ ở dưới khán đài nhìn mà ánh mắt dịu dàng hẳn.

Cuối cùng, Doãn Tử Trăn dùng sức một mình kéo giãn khoảng cách phiếu bầu giữa hai đội, giúp nhóm B giành chiến thắng trong trận đối đầu.

Lúc này, hai tiết mục chưa biểu diễn được chương trình sắp xếp đặc biệt để chiếu sau cùng – đúng nghĩa “át chủ bài lưu lượng”: nhóm cuối 《Xuân Thải》 và nhóm siêu mạnh 《Peppermint》。
 
Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam
Chương 86: Em bé mít ướt



Điểm nhấn của "Xuân Thải" đều tập trung vào Từ Án của nhóm A.

Sau nhiều năm vắng bóng, chàng thiếu niên tóc đen mang danh hiệu quán quân một lần nữa trở lại sân khấu chật kín khán giả.

Tiếng hoan hô vang dội từ dưới khán đài át đi tiếng reo hò của fan các nhà khác, phảng phất như trở về thời kỳ đỉnh cao thuộc về thiên tài thiếu niên năm nào.

Ca khúc trữ tình thiên về giọng hát phần lớn làm giảm đi điểm yếu vũ đạo của Từ Án.

Mặc dù cậu không phải là người đứng vị trí center trong bài hát này, nhưng với tư cách là giọng ca chính, cậu đã dựa vào thực lực của bản thân để có sức hút hơn cả vị trí center, ba đoạn highnote điêu luyện tạo cho người ta một ảo giác "Tôi lên tôi cũng làm được".

Giọng ca dịu dàng cùng kỹ thuật tinh tế từng chút đẩy cảm xúc lên cao, như cánh chim xòe rộng nhẹ nhàng nhảy múa giữa tán cây rậm rạp, bứt phá tầng tầng mây mù, bay về phía bầu trời bao la.

Vào khoảnh khắc Từ Án buông chiếc micro đang nắm chặt trong tay, bóng tối đã bị bỏ lại phía sau, đón chào cậu là sắc xuân ấm áp sau khi trải qua gian khổ.

Xuân Thải, tức là ánh nắng của mùa xuân.

Trong bảy ca khúc ở vòng công diễn đầu tiên, không có bài nào phù hợp với Từ Án hơn 《Xuân Thải》.

Đôi tai được gột rửa bởi màn trình diễn xuất sắc của Từ Án, nghe đến nhóm B bỗng trở nên nhạt nhẽo.

Nhóm A như nắm tay khán giả dạo bước trong mùa xuân tươi đẹp, còn nhóm B thì như giáng một cái tát trời giáng đánh thức người ta khỏi giấc mộng, ba đoạn highnote hát ra lại thành ba đoạn vỡ giọng.

Đến phần kêu gọi bình chọn, hai đội lại được mời trở lại sân khấu.

Micro được đưa cho Từ Án, cậu nhận lấy bằng cả hai tay giữa tiếng la hét của người hâm mộ, vẻ mặt còn căng thẳng hơn cả khi biểu diễn trên sân khấu.

Cậu hít sâu một hơi: "Đã lâu không gặp."

【Đã lâu không gặp!!!】

【Nghe câu này xong tui khóc nức nở luôn…】

【Chào mừng quay lại 5555】

【Không chịu nổi, tui đã chờ ngày này suốt ba năm rồi đó】

Ngồi trong phòng nghỉ, Lại Vũ Đông trăm mối cảm xúc ngổn ngang nhìn chàng thiếu niên tóc mái bằng trên màn hình.

Lúc Từ Án hát ba đoạn highnote thì vững như núi Thái Sơn, bây giờ ngay cả tay cầm micro cũng không thể ngừng run rẩy.

Lại Vũ Đông cong môi cười, nhưng mắt lại cay cay, ánh nhìn như phủ một lớp sương mờ.

Dù là với tư cách khán giả từng theo dõi 《Lắng Nghe Giọng Hát Của Tôi》, hay với tư cách bạn cùng phòng sớm tối bên nhau, hắn đều thật lòng vui mừng thay cho Từ Án.

Người sinh ra thuộc về sân khấu và yêu sân khấu thì nên đứng dưới ánh đèn sân khấu.

"Đã rất lâu rồi mình không còn nhìn thấy bảng tên đèn của riêng mình, cũng rất lâu rồi mới lại nghe thấy tiếng cổ vũ dành cho mình. Khoảnh khắc ấy thật sự khiến mình bối rối, cứ ngỡ đó chỉ là một giấc mơ đẹp."

Từ Án khẽ cười, đôi mắt ánh lên vẻ ngại ngùng nhưng chân thành: "Cảm ơn những người vẫn luôn ở bên và không quên mình, cũng cảm ơn những ai vừa mới biết đến nhưng vẫn sẵn lòng tìm hiểu về mình. Mình là Từ Án, học viên số 1 của nhóm A Xuân Thải. Mình hy vọng có thể tiếp tục đứng trên sân khấu, dùng giọng hát của mình để kể chuyện cùng mọi người."

Đạo diễn chuyển ống kính về phía khán giả.

Một nữ sinh dùng một tay che miệng nức nở, tay kia giơ cao banner in hình Từ Án, mặc dù tay cầm banner run rẩy giống hệt như tay cầm micro của chính chủ, nhưng cô ấy vẫn không chịu buông xuống.

"Haizz, tôi không chịu được những trường hợp thế này..."

Lương Chi Thịnh bị những lời chân thành lay động từ tận tâm khảm, cậu vốn định tìm chuyện phiếm để xoa dịu bầu không khí, ai ngờ vừa quay đầu lại thì bắt gặp một giọt nước mắt chầm chậm lăn xuống gò má của người bạn cùng phòng.

Cậu sửng sốt một chút, bất chấp có mạo phạm đến đối phương hay không, vội vàng lấy phấn trang điểm từ trong túi ra: "Yuki, cậu mau dặm lại đi, lát nữa nhân viên sẽ đến gọi đội của cậu đi chuẩn bị đấy."

【Tôi sắp chết vì cười với Lương Chi Thịnh mất】

【Yuki là kiểu “em bé mít ướt” á?】

【Xin lỗi nhưng… cậu ấy khóc đẹp thật đấy】

【Còn ngẩn người đó làm gì? Chụp màn hình nhanh lên!!!】

Lại Vũ Đông: "..."

Đột nhiên không khóc được nữa.

Lại Vũ Đông là người có khả năng đồng cảm rất mạnh. Mỗi lần gặp những tình huống như vậy, hắn cứ như thể tự động hòa mình vào cảm xúc của người khác, dù đã cố gắng kiềm chế, nhưng khoảnh khắc ống kính lia đến fan của Từ Án, nước mắt vẫn vô thức trào ra.

Chỉ một giọt, giọt thứ hai đã bị b*p ch*t.

Hắn vừa nhận phấn vừa cảm ơn, nhanh chóng dặm sơ cho không lộ dấu vết nào đáng chú ý trên mặt.

Giây tiếp theo, nhân viên công tác đẩy cửa bước vào, mang đến thông báo khiến tim người ta ngừng đập:

“Nhóm ‘Peppermint’, mời ra hậu trường chuẩn bị.”
 
Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam
Chương 87: Lên sân khấu



Kết thúc bỏ phiếu, số phiếu cá nhân của Từ Án dẫn đầu tuyệt đối.

Ngoài phần thảo luận về sân khấu và kết quả bình chọn của nhóm “Xuân Thải”, sự xuất hiện sắp tới của nhóm cuối cùng đã khiến số lượng người xem livestream tăng vọt, bình luận gần như bị chiếm lĩnh hoàn toàn.

【Tốc độ ánh sáng đến đây! Nhóm Peppermint bắt đầu chưa?】

【Mạt Lị là nhóm A hay nhóm B vậy?】

【Cứu mạng, muốn xem mà không dám xem】

【Tuy rằng tui biết người thắng chắc chắn là nhóm Mạc Lê, nhưng số phiếu có thể đừng chênh lệch quá nhiều được không, đau lòng cho bé dưa nhỏ của tui QAQ 】

【Các cậu trai tôi thích đều ở nhóm Bạc Hà】

"Ca khúc công diễn cuối cùng, là ca khúc ra mắt của nhóm nhạc thần tượng Fir-Nine xuất thân từ chương trình tuyển chọn ba năm trước —"

Người khởi xướng Phó Hàm Vũ ngưng một nhịp, rồi đọc ra cái tên khiến cả khán đài nổ tung: “《Peppermint》.”

Tiếng la hét vang dội lên đến đỉnh điểm, trong hội trường vang lên tên của từng gương mặt nổi bật nhất hiện nay.

Hai nhóm bước ra từ hai bên cánh gà sân khấu, hiệu ứng thị giác từ trang phục của mỗi bên hoàn toàn khác biệt: nhóm A chọn tông màu kẹo ngọt tươi sáng, trong khi nhóm B lại thiên về màu trắng tinh khôi thanh thoát.

Cuối hàng bên nhóm A là một cậu thiếu niên tóc vàng nhạt cao nhất đội. Hắn khoác một chiếc áo khoác xanh da trời, bên trong lộ ra cổ áo sơ mi sáng màu, từ dáng đi nghiêm chỉnh cho đến gương mặt đẹp hoàn mỹ không góc chết, tất cả khiến hắn nổi bật giữa đám đông.

Vẻ mặt hơi căng thẳng, đầu ngón tay buông thõng bên người khẽ run.

Đôi mắt xanh nhạt như mầm cỏ non lướt qua từng khu vực khán đài, ánh mắt dừng lại trên từng chiếc bảng đèn với độ chính xác như đang điểm danh, sau đó nhẹ nhàng vẫy tay chào fan.

【Bé dưa mặc bộ này trẻ trung quá! Thích!!!】

【Cậu tóc vàng đứng ngoài rìa là người đang nổi trên hotsearch phải không?】

【Dưa nhỏ lạnh lùng đâu rồi? Cái cool ngầu không cười không nói một lời trên sân khấu đầu đâu rồi!】

【Miura Yuki không cười trông vẫn lạnh đấy chứ】

【Chứng tỏ Yuzuko dễ thay đổi khí chất】

【Cái mặt đẹp tới mức này mà không bật filter luôn đó hả…】

【Livestream hoàn toàn không filter nha quý vị】

Khi Lại Vũ Đông bước lên sân khấu đã bị sự nhiệt tình của khán giả làm cho luống cuống, hắn có chút bối rối vẫy tay về phía dưới sân khấu.

Hắn chưa từng thấy cảnh tượng nào như vậy.

Mặc dù người hâm mộ đã thông báo rầm rộ trên đường tan làm rằng sẽ gặp hắn ở sân khấu công diễn, nhưng hắn không ngờ rằng vừa nhìn đã thấy hết bảng "Yu" lớn nhỏ trải khắp khán đài, lấp lánh ánh hoa anh thảo.

Đối với Lại Vũ Đông mà nói, số lượng người tìm sao vì hắn vượt quá dự kiến, đây đều là những người giơ bảng đèn để hắn có thể nhìn thấy trong bóng tối, còn chưa tính những người không giơ bảng đèn.

Nhưng trong mắt người hâm mộ, số lượng người đến quá ít.

Do hotsearch nổ bất ngờ, clip tan làm làm bùng nổ fandom thì lại được tung ra muộn, mà vé công diễn lần một đã được mở từ hai tuần trước nên không có fanclub hay fandom lớn nào tổ chức đăng ký.

Vì vậy, đa số người đến là fan lẻ — người chưa xác định pick khi đăng ký, người mới leo tường sau khi đăng ký và phú bà mua vé giá cao, không nằm ngoài mấy trường hợp trên.

Nhiều người đến mức chẳng kịp làm bảng đèn, đành in băng rôn tạm thời.

Nhưng so với bảng đèn, họ lo lắng hơn về việc số phiếu tại chỗ có bị tụt lại hay không.

Lại Vũ Đông không biết nhiều nội tình như vậy, hắn chỉ biết hắn đang căng thẳng đến mức sắp ngất đi.

Ngay khi Phó Hàm Vũ tuyên bố: “Xin mời nhóm A trình diễn sân khấu của họ”, tim hắn lập tức đập rộn như thể chủ nợ tìm tới tận cửa, tay chân thì như bị nhúng vào thùng nước đá.

Mục tiêu vẫn đơn giản như trước.

Không kéo chân cả đội, hoàn thành tốt phần của mình.

Sân khấu 《Peppermint》 của nhóm A có chủ đề vườn hoa, vị trí bắt đầu của Lại Vũ Đông là bên rìa sân khấu. Hắn ngồi trên một chiếc xích đu gỗ quấn đầy hoa tươi, hai tay ôm một chiếc gối trắng mềm mại.

Hắn vừa đong đưa theo nhịp nhạc vừa thầm đếm nhịp trong đầu, đến lúc thì ném gối ra phía sau, hoàn thành một đoạn vũ đạo phần thân trên ngay trên xích đu, sau đó đứng dậy bước vào giữa sân khấu.

【Robot có thể đăng ký tham gia show tuyển chọn rồi sao?】

【Một người viết thư bằng máu cầu xin gắn cho anh chàng đẹp trai này đôi chân tay linh hoạt xứng với nhan sắc】

【Đùa meme vừa thôi, Yuzuko tiến bộ rõ rệt rồi đó】

【Yuzuko mới học nhảy có hơn hai tuần thôi, làm được như vậy là tốt lắm rồi.】

【Có vẻ tại cái xích đu hơi chao đảo】

【Canh nhịp chuẩn phết đấy chứ】

Lại Vũ Đông: …

Quá căng thẳng, quên tắt khung chat rồi.

Hắn dứt khoát bảo hệ thống tắt khung chat, tập trung sự chú ý vào sân khấu.
 
Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam
Chương 88: Sự cố sân khấu



Câu hát đầu tiên do Triệu Diệc Phong cầm mic hát, đoạn nhạc dạo bắt tai khiến khán giả ngay từ đầu đã bị cuốn vào bài hát. Tiếp đó là Thư Đằng Kiệt, người đảm nhận vai trò hát chính phụ 2.

Nhưng sự ổn định này chỉ duy trì trong chốc lát. Ngay khi La Phi Nhiên bắt đầu phần rap, cậu ta đã lệch nhịp, toàn bộ đoạn rap trượt khỏi tiết tấu mà không thể tìm lại nhịp cho đến khi kết thúc.

Lại Vũ Đông thầm kêu không ổn.

Sai sót xuất hiện quá sớm rất dễ ảnh hưởng đến tâm lý của các đồng đội khác, đến nỗi kéo theo cả những người phía sau.

Cũng may sai sót của La Phi Nhiên không ảnh hưởng đến Chu Thụy, trạng thái của cậu ấy thậm chí còn tốt hơn cả lúc diễn tập.

Sân khấu trôi qua nửa chặng mà chưa gặp trở ngại gì lớn, Lại Vũ Đông thoáng thấy bằng khóe mắt: Tằng Khải đang cuống cuồng chỉnh lại tai nghe – có vẻ trong lúc nhảy đã vô tình làm rơi.

Nhưng hắn không có dư sức lực để quan tâm đến tình huống của người khác.

Bởi vì đến phần của hắn rồi.

Đội hình thay đổi, vị trí di chuyển, Lại Vũ Đông từ bên hông sân khấu tiến ra giữa, thể hiện hai câu hát quý giá:

“Cùng tôi chạm đến giấc mộng đêm hè…”

Ánh đèn sân khấu chiếu lên mái tóc vàng nhạt của thiếu niên, từng sợi tóc óng ánh như phủ lớp cát vàng rực rỡ. Lớp trang điểm vừa vặn, giữ được vẻ tự nhiên mà không quá đơn giản, tôn lên khí chất trong trẻo của một cậu thiếu niên.

Hắn nâng tay theo đường cong đẹp mắt, từng bước nhảy đều đặn khớp với tiết tấu, tuy vũ đạo chưa thật sự nổi bật nhưng đã trôi chảy hơn hẳn phần mở đầu. Biểu cảm không gượng ép, không dư thừa góp phần tăng điểm – tựa như một trái non đang dần chín mọng.

Hắn cong mày, nở một nụ cười rạng rỡ, giống như một cơn gió đêm mát rượi thổi tan những u uất trong lòng.

Đồng thời, ống tay áo trượt xuống để lộ một đoạn da trắng nõn, hắn xoay cổ tay, đầu ngón tay khẽ ngoắc về phía mình, vẽ ra một đường cong tuyệt đẹp.

Như lời mời trang trọng dành riêng cho bạn, một bữa tiệc huy hoàng chỉ hai người.

Bốn giây ngắn ngủi kết thúc, không một giây nào là thừa thãi.

Ống kính rời đi, Lại Vũ Đông theo đó nhường vị trí center cho Tằng Khải phía sau, vẻ mặt nhẹ nhàng tự tin không ai nhận ra hắn đã hoảng đến suýt chút nữa thì thiếu oxy lên não.

Cảm giác này vượt xa cả lúc ghi hình bài hát chủ đề – là thực tại khi hàng trăm ánh mắt đều dồn về một người.

Và nơi ánh mắt hắn hướng đến, là biển đèn cổ vũ sáng rực vì hắn.

Hắn thậm chí không phân biệt được nhịp tim tăng nhanh là do căng thẳng hay hưng phấn.

Tuy nhiên, khi nhịp tim của Lại Vũ Đông còn chưa kịp ổn định, một sự cố sân khấu khiến tất cả khán giả đều chết lặng.

—Tằng Khải quên lời.

Đoạn lẽ ra do Tằng Khải hát chỉ thốt ra được vài chữ ú ớ ban đầu, những lời còn lại thì dứt khoát im bặt, sân khấu vang lên tiếng nhạc đệm trơ trọi không ai đoái hoài.

Lại Vũ Đông nương theo vị trí đứng gần nhau liếc nhìn Tằng Khải một cái, đối phương mặt cắt không còn giọt máu, mấp máy môi, nhưng trong tai nghe vẫn không có tiếng người.

Có lẽ sự cố sân khấu vừa rồi đã khiến cậu ta nhất thời hoảng loạn, lời bài hát đã bỏ nhà ra đi khỏi đầu óc cậu ta rồi.

Lại Vũ Đông lại không cảm thấy quá bất ngờ.

Chuyện đến nước này, dù trong lòng Lại Vũ Đông có chửi rủa Tằng Khải cả vạn lần cũng vô dụng, quan trọng nhất là làm sao để giảm thiểu thiệt hại đến mức thấp nhất.

Vị trí của Tằng Khải là hát phụ 2, không phải chỉ quên một câu là xong chuyện, phía sau còn ba câu nữa. Nhìn bộ dạng đờ đẫn như phỗng của cậu ta, e rằng vài giây nữa cũng không thể lấy lại được phong độ.

Nếu không tiếp tục hát, đoạn này sẽ vô duyên vô cớ mà bỏ trống mất.

Điều ngột ngạt hơn nữa là, người hát tiếp theo là Hoàng Việt Như. Tâm lý của cậu ta vốn đã rất tệ từ hồi luyện tập rồi, nếu mặc kệ thì có thể sẽ lặp lại thảm án.

Việc cấp bách trước mắt là phải nhanh chóng cứu vãn tình hình.

Lại Vũ Đông chẳng kịp suy nghĩ nhiều, may mắn là hắn thuộc làu lời bài hát đến nỗi mỗi đoạn đều như solo của mình vậy. Hắn lập tức cất tiếng hát tiếp câu thứ hai của Tằng Khải.

"Gặp gỡ khoảnh khắc rung động này..."

Vốn dĩ lên sân khấu biểu diễn đã rất căng thẳng, đồng đội đột ngột gây ra kinh hãi khiến nhịp tim của Lại Vũ Đông tăng vọt, giọng hát hơi kém ổn định so với lúc solo ban nãy. Cũng may là không ảnh hưởng nhiều, hắn cố gắng bình tĩnh lại, vừa hát vừa điều chỉnh.

Đến câu thứ ba, Triệu Diệc Phong giơ micro tay lên đỡ giọng cho Lại Vũ Đông, tựa như một tấm lá chắn vững chắc nâng đỡ giọng hát của hắn, giúp hắn yên tâm dũng cảm hát tiếp mà không cần lo lắng gì.

Lần đầu hát một phần chưa từng tập luyện, phản ứng của Lại Vũ Đông có thể chấm điểm gần tuyệt đối. Phân đoạn này vũ đạo của hắn còn mạnh mẽ hơn cả Tằng Khải, nhưng phần cứu nguy lại không làm ảnh hưởng chút nào đến tổng thể màn trình diễn.

Cho đến khi phần này kết thúc, Tằng Khải vẫn không cất tiếng lần nào. Không biết là cậu ta chưa hoàn hồn, không tài nào nhớ ra lời bài hát, hay là khí thế của cậu ta không đủ để giành lại phần của mình.

Lại Vũ Đông thuận lợi hát xong câu cuối cùng.

Hoàng Việt Như lập tức mở miệng hát tiếp, ban nãy cậu ta ở phía sau bị Tằng Khải dọa cho không nhẹ, may mà có đồng đội ra tay giúp đỡ, nếu không cậu ta cũng căng thẳng đến quên lời rồi.

Những phần biểu diễn tiếp theo không ai mắc lỗi nữa.

Buổi diễn tưởng chừng như kéo dài cả thế kỷ cuối cùng cũng kết thúc. Khi nhạc dừng, Lại Vũ Đông giữ nguyên tư thế quỳ một gối, nghiêng đầu nhìn về trung tâm sân khấu, chờ ống kính lướt qua để ghi lại từng gương mặt cận cảnh.

Vào khoảnh khắc ống kính lia tới hắn, hắn biến bi phẫn thành một cái nháy mắt, nở một nụ cười hoàn toàn trái ngược với tâm trạng.

Cầu cho thế gian này đừng có thêm sự cố sân khấu nào nữa.
 
Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam
Chương 89: Có chút tức giận.



Kết thúc tiết mục, nhóm A rời khỏi sân khấu qua lối cầu thang, nhường sân khấu lại cho nhân vật chính của 《Peppermint》– nhóm B.

Trên sân khấu nhiệt huyết sục sôi, còn dưới sân khấu là bầu không khí ảm đạm. Hai người mắc lỗi cúi gằm mặt không dám lên tiếng. Nhóm của họ vốn đã không có cửa thắng, giờ thì đến vai phụ cũng không xứng, tả tơi như chiếc lá mục, thủng lỗ chỗ.

Cuối cùng, Triệu Diệc Phong là người phá vỡ sự im lặng. Anh dang rộng vòng tay ôm lấy từng người một, dùng giọng điệu nhẹ nhàng an ủi: "Kết quả không quan trọng, mọi người vất vả rồi."

Đến lượt Lại Vũ Đông, hắn chủ động tiến lên một bước ôm Triệu Diệc Phong, cảm ơn vì đã ra tay giúp đỡ trên sân khấu: "Cảm ơn anh."

“Không phải cậu mới là người nên được cảm ơn sao?” Triệu Diệc Phong thuận tay vỗ nhẹ lưng hắn, thái độ chân thành hơn hẳn lúc an ủi những người khác. “Làm tốt lắm, tiến bộ nhiều đó.”

“Yuki! Nhờ cậu cả đấy!” Chu Thụy lao đến như tên bắn, túm lấy tay Lại Vũ Đông lắc lia lịa, mặt đầy phấn khích: “Lúc đó đầu tôi trống rỗng luôn, chẳng nghĩ ra gì cả! May mà cậu phản ứng kịp thời!”

"Tôi còn tưởng đoạn của Tằng Khải chỉ có một câu chứ." Chử Thiên Dịch mượn lời nói đùa để ám chỉ một người đồng đội mà anh đã không vừa mắt từ lâu: “Tôi thấy sao khác với lúc tập dợt quá vậy?”

Trong vòng vây của ba người, Lại Vũ Đông được tâng bốc đến mức có chút ngại ngùng, hắn cảm thấy mình chẳng làm gì ghê gớm cả.

Gọi là "cứu vớt tình hình" thì hơi quá, vì thật ra lúc hát cũng có chút sai sót, chính hắn cũng nhận ra giọng mình hơi run. May mà dựa vào tâm lý và lớp lót âm thanh để điều chỉnh lại, nhưng cũng chỉ cất tiếng hát được vài giây là xong.

Hơn nữa, hắn chỉ là không muốn để cả nhóm thất bại quá thảm hại, bởi vì hắn rất coi trọng tính toàn vẹn của sân khấu, dù có thể không đủ hoàn hảo, cũng phải lấp đầy phần còn thiếu.

Nghĩ đến đây, đôi mắt xanh lục khẽ liếc nhìn về phía Tằng Khải. Trùng hợp làm sao, lại vô tình bốn mắt nhìn nhau.

Thấy đối phương có vẻ muốn nói gì đó nhưng lại thôi, Lại Vũ Đông – vốn rất giỏi đọc không khí – không tỏ ra thương cảm. Hắn học theo thái độ mà người ta từng dành cho mình trong cầu thang trước đó, lạnh nhạt dời ánh mắt đi, giả vờ như mình là một cậu người nước ngoài không hiểu chuyện đời.

Có chút tức giận.

Ngay cả Lương Chi Thịnh, người đã qua loa cho xong buổi diễn đầu tiên và ngủ nướng trong kỳ thi chủ đề, mấy ngày nay cũng đã thức khuya luyện tập, cố gắng không kéo tụt tiến độ, thì mấy người đồng đội của hắn cứ như đang mộng du trên sân khấu vậy, hết bất ngờ này tới bất ngờ khác.

Nếu đồng đội không mắc lỗi, những chuyện không vui trước đó có thể xóa bỏ, Lại Vũ Đông không phải là người dễ nổi giận, hơn nữa hắn có thể hiểu được nguyên nhân đằng sau những bất đồng và giận dỗi nhỏ nhặt của họ trong những ngày này, việc họ không tin tưởng và thậm chí có thành kiến với mình là điều hợp lý.

Lùi một vạn bước mà nói, sai sót của La Phi Nhiên là do thực lực và tâm lý hạn chế khả năng phát huy, cậu ta dù có căng thẳng đến đâu cũng hoàn thành phần của mình không sai lời.

Nhưng Tằng Khải lại quên sạch lời.

Nếu không có người cứu, sợ là đến câu thứ tư cũng chưa hát nổi.

Dù tai nghe có rơi ra giữa chừng thì cũng quá vô lý. Nếu luyện đủ kỹ, nhờ vào phản xạ cơ bắp cũng vẫn hát được. Huống hồ tai nghe của cậu ta rơi ra đâu phải ngay lúc đang hát, phía trước còn hai câu làm đệm, mấy giây đó hoàn toàn đủ để chuẩn bị.

Có lẽ vì lời bài hát của cậu ta không chỉ có bốn câu, nên mới dám không trân trọng cơ hội.

Ba câu hát mà Lại Vũ Đông cứu vãn còn nhiều hơn cả phần gốc của mình.

Nghĩ đến cảnh trước đó họ tranh giành lời hát kịch liệt thế nào, giờ chỉ thấy mỉa mai.



Góc nhìn chuyển sang sân khấu.

Nếu nói sân khấu của nhóm A như khu vườn sau huyền ảo, thì sân khấu của nhóm B lại như một công viên mùa hè rực nắng.

Tổ chương trình mang hẳn một chiếc xe kem màu trắng – hồng lên sân khấu, trên nóc còn buộc chùm bóng bay. Bên cạnh là bộ bàn ghế gấp màu hồng nhạt, ba tầng đài phun kiểu Âu rải đầy hoa tươi đủ sắc màu, từng chi tiết đều tái hiện đúng tinh thần MV bản gốc.

Ngồi đúng vị trí của Lại Vũ Đông là Mạc Lê – người giữ vị trí center. Anh ngồi trên chiếc ghế gấp cạnh xe kem, tay chống cằm lên bàn, tạo dáng như đang buồn ngủ trong một buổi chiều oi ả.

Nhạc dạo vang lên, Mạc Lê uể oải ngồi thẳng dậy, theo nhịp nhạc thực hiện một đoạn vũ đạo nửa thân trên nhẹ nhàng nhưng đầy sức hút.

Không hổ là người hát gốc.

"Nói thật, tôi thấy thiết kế xích đu hay hơn, rất dễ gây ấn tượng," Triệu Diệc Phong khách quan nhận xét.

Nhắc đến chuyện này, Lại Vũ Đông không khỏi thở dài một tiếng: "Xích đu không vững."

Chỉ cần động tác của hắn hơi lớn một chút, chiếc xích đu rỗng nhẹ bẫng kia liền lắc lư trước sau, buổi diễn tập hôm qua làm hắn lắc đến chóng mặt, vì vậy hôm nay trên sân khấu đặc biệt cẩn thận dè dặt.

Kết quả là vốn dĩ tay chân hắn đã không linh hoạt, giờ lại càng cứng ngắc hơn, và tất nhiên lại bị dân mạng trên livestream chê như robot. Nhưng nếu xem bản quay trong phòng tập được phát sau đó, ngồi trên ghế thường, hắn đâu có gượng gạo như trên sân khấu đâu.

Lại Vũ Đông nghĩ mãi không ra, loại thiết kế sân khấu tăng độ khó này không thể giao cho Mạc Lê sao?
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back