Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam

Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam
Chương 230: Bạn chơi vui, người ta chơi sinh tồn



Sau khi xuống khỏi tàu lượn siêu tốc, Lại Vũ Đông và Tô Tuấn Triết mỗi người phải dìu hai đồng đội đang loạng choạng, gánh hết nửa trọng lượng của cả nhóm.

Tình trạng của các đồng đội cũng chẳng khá hơn lúc bước ra khỏi nhà ma là bao, thậm chí còn thê thảm hơn vì bị quay mòng mòng, chịu đựng đòn đánh kép về cả tinh thần lẫn thể xác.

Người duy nhất còn có thể tự đi lại lại là Triệu Diệc Phong. Ngay khoảnh khắc bước xuống tàu, anh như được hồi sinh, thậm chí còn có tâm trí buộc lại mấy bím tóc bị gió thổi tung, hoàn toàn đối lập với Lý Tự đang xụi lơ không còn chút sức lực.

Lại Vũ Đông cảm thán trước khả năng thích ứng tuyệt vời của anh: "Anh thật sự có thiên phú chơi mấy trò cảm giác mạnh đấy."

Triệu Diệc Phong vội vàng xua tay: "Cậu khen làm tôi thấy sợ quá."

【Nghe như đang dụ Triệu lão sư chơi thêm một vòng nữa vậy hahahaha】

【Tôi cũng sợ độ cao, nhưng xuống rồi thì không sao】

【Tôi ngồi một lần khó chịu cả ngày】

"May mà ăn sáng ít, tiêu hóa gần hết trên đường đi rồi", Bạch Huyên Hách khàn giọng nói, ba lần công diễn và chung kết cộng lại còn chưa hét nhiều nốt cao như lúc ngồi tàu lượn.

"Tôi còn cố tình ăn ít đây này." Khúc Hân Trình tỏ ra rất có tầm nhìn xa, "Trước đây tôi đọc được tin tức, có người ngồi tàu lượn bị nôn, cuối cùng bị sặc mà nguy hiểm đến tính mạng."

Bạch Huyên Hách: Cậu thường đọc mấy cái tin gì thế.

"Hay là đừng check-in nữa? Bây giờ rút lui vẫn kịp." Lại Vũ Đông lo lắng cho trạng thái tinh thần của đồng đội, đây mới chỉ là trò đầu tiên, hắn không hy vọng lịch trình tiếp theo là công viên giải trí thẳng tiến phòng cấp cứu bệnh viện.

Lý Tự đột ngột ngẩng đầu: "Vậy chẳng phải chúng ta ngồi không công à?"

"Đã chơi thì cứ chơi hết đi." Triệu Diệc Phong là phái kiên quyết "vặt lông cừu".

Xét đến việc hai người này là điển hình cứng đầu nhất nhì nhóm, Lại Vũ Đông quyết định lại giơ tay biểu quyết lần nữa. Nhưng hắn không ngờ lần này vẫn sáu phiếu, và người duy nhất không giơ tay... chính là hắn.

Tình hình gì đây?

Lại Vũ Đông ngây người.

StarEpoch đổi thành TarEpoch.

"Khúc Hân Trình..." Lại Vũ Đông không thể tin nổi nhìn đơn vị đo độ nhát gan nhỏ nhất, phản ứng đầu tiên của hắn là tàu lượn đã làm đối phương choáng váng, giơ tay đại diện cho việc tiếp tục check-in, thách thức trò chơi trên cao tiếp theo, "Cậu không sao chứ?"

"Có thể chịu được." Khúc Hân Trình hít sâu một hơi, ánh mắt kiên định: "Vì bữa tối thịnh soạn của mọi người, tôi sẽ cố gắng!"

Cậu mím môi: "Nếu tất cả cùng cố gắng để giành được bữa tiệc đó thì sẽ vui hơn nhiều. Bỏ lỡ thì tiếc lắm."

【Tình đoàn kết bùng cháy】

【Thái tử bé trời ơi chịu khổ rồi thắp nến】

【Số 2 thật sự sợ đồng đội mất mạng kkkk】

【Bạn đã từng liều mạng vì bữa tối tập thể chưa】

Lại Vũ Đông: ...

Đừng có tự tiện gán giá trị cao siêu cho một bữa tối chứ...

Xét từ góc độ hiệu quả chương trình, hình ảnh nhóm nghệ sĩ hét ầm trong công viên giải trí vốn phổ biến và cũng là phân cảnh mà ekip sản xuất mong đợi nhất. Nhưng nếu thất bại nhiệm vụ và cả lũ chỉ biết gặm bánh mì với mì gói thì lại hiếm thấy, chi bằng chơi khác người một lần, cho ekip quay phim hết hồn.

Quan trọng nhất là, làm như vậy rất dễ bị công ty... hắn ám chỉ việc quá coi trọng nhiệm vụ mà show thực tế của nhóm đưa ra.

Nhưng kết quả sáu chọi một đã quá rõ ràng, hắn đành chấp nhận thiểu số phục tùng đa số, móc bản đồ khu vui chơi ra xác định điểm check-in tiếp theo: Đu quay lắc.

"Cái này chắc không kinh bằng tàu lượn đâu ha?" Bạch Huyên Hách mang theo niềm lạc quan ngây thơ, "Đu quay lắc chỉ lắc qua lắc lại theo quỹ đạo cố định, dễ chuẩn bị tâm lý hơn, tàu lượn là chạy lung tung."

"Anh chắc chắn cái so sánh đó ổn chứ?" Lý Tự bán tín bán nghi: "Tôi chưa học xong đại học, đừng lừa tôi đó."

"Dù tôi không phải dân tự nhiên, cũng chưa học xong đại học, nhưng mà..." Lại Vũ Đông ngẩng đầu nhìn cái đĩa khổng lồ đang đung đưa xoay vòng giữa không trung, "Cái cảm giác mất trọng lượng ở điểm cao nhất và quá tải ở điểm thấp nhất, cứ lặp lại hoài, rất dễ ói đấy."

"Tôi không thích đu quay lắc." Tô Tuấn Triết nghiêm túc nhận xét: "Tàu lượn siêu tốc rất k*ch th*ch, giống như đua xe trên trời. Nhưng đu quay lắc thì như bị treo trên cành cây, lâu quá sẽ thấy chán."

"Sở thích của tụi mình đối với mấy trò này có vẻ... hơi khác người." Lại Vũ Đông uyển chuyển nói.

【Ờ nhưng đây là trò chơi mà】

【Bạn chơi vui, người ta chơi sinh tồn】

【Tôi và Tô Tô cùng phe, đu quay lắc quá hành hạ】

【Đu quay lắc ngồi nhiều sẽ quen, nhưng tàu lượn là ác mộng vĩnh viễn】

【Đây là bãi tha ma của các nhóm idol 233】

Dù trò nào kinh khủng hơn thì kế hoạch đã định sẽ không thay đổi. Nhưng trước khi tiếp tục, cần một trò nhẹ nhàng để "hồi sức" trước đã. Ví dụ như... vòng quay ngựa gỗ.

Do nhóm nhát gan đứng đầu bởi Khúc Hân Trình vẫn chưa hoàn toàn hồi phục sau màn tàu lượn, ngay cả leo lên ngựa cũng thấy khó khăn, bọn họ đành phải chui vào mấy cỗ xe ngựa dành cho trẻ em dưới 1m2.

Vừa hay, bốn người một toa xe. Ba người còn sức thì cưỡi ngựa bên ngoài.

Vòng quay bắt đầu trong tiếng nhạc du dương, cảnh vật xung quanh xoay chậm rãi, mấy chú ngựa nhịp nhàng lên xuống, cả nhóm như những nhân vật hoạt hình trong hộp nhạc, tận hưởng chút bình yên ngắn ngủi.

Lại Vũ Đông cố tình chọn con ngựa dẫn đầu, hắn lấy điện thoại ra, mở camera và giơ về phía trước. Để át đi tiếng ồn xung quanh, hắn phải hét lớn hơn bình thường: "Chụp một tấm hình nhé!"

Đề nghị của đội trưởng ngay lập tức nhận được hưởng ứng.

Triệu Diệc Phong và Tô Tuấn Triết ngồi trên yên ngựa nhựa đồng loạt giơ tay tạo dáng chữ V, bốn người trong xe cũng thò đầu ra tìm góc máy, vừa vặn lọt hết vào khung hình.

“3, 2, 1—”

"Cà chua!"

“Cheese!”

“Hi!”

【Mấy người hô khẩu hiệu thống nhất đi chứ】

【Cười chết mất, mỗi người một kiểu!】

【Đông Bảo tung ảnh chung đi】

【Cảm ơn đội trưởng Lại Vũ Đông tốt nhất thế giới! 5555】

“Tách”—âm thanh vang lên, khoảnh khắc này được ghi lại. Nhưng chỉ một giây sau, kết quả đu quay vô tình nghiền nát nó..

Tiếng hét vang lên khắp công viên giải trí, khiến người ta không khỏi nghi ngờ StarEpoch có phải sắp bay lên trời thành sao luôn rồi không.
 
Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam
Chương 231: Vô lý mà lại hợp lý



Sau đó, họ chơi gần hết các trò, từ những trò cảm giác mạnh như Tháp Rơi Tự Do, Thuyền Phiêu Lưu Mạo Hiểm, Trôi Sông Vực Sâu, đến những trò nhẹ nhàng như Xe Đụng, Bắn Cung, Đu Quay, và hoàn thành hết tất cả hạng mục đạo diễn yêu cầu trong thời gian quy định.

Sau một ngày dài, trừ Lại Vũ Đông lỗ tai hơi đau và Tô Tuấn Triết lúc nào cũng tràn trề sinh lực, năm người còn lại máu chỉ còn một giọt, ai nấy đều gục ngã, hoàn toàn dựa vào "bánh vẽ" bữa tối để cầm cự.

Ở một nghĩa nào đó, quả thật đã thúc đẩy tinh thần đồng đội. Từ nay về sau, chính thức kết nghĩa huynh đệ trải qua hoạn nạn.

"Chúc mừng mọi người đã hoàn thành thử thách."

Đến giờ tập hợp, nhân viên ekip mang đến cho nhóm StarEpoch – những chiến binh đã lăn lộn một ngày – một tràng pháo tay “vô cùng vô dụng” để chúc mừng: “Với tỉ lệ hoàn thành nhiệm vụ 100%, phần thưởng của các bạn tối nay là một bữa ăn tại nhà hàng nổi tiếng nhất địa phương, cũng là nơi được đánh giá cao nhất.”

Triệu Diệc Phong dùng khuỷu tay thúc vào hai người bên cạnh: “Tra thử giá trung bình mỗi người đi.”

Lại Vũ Đông tiếc nuối thở dài: "Tôi cứ tưởng sẽ được ăn hải sản."

“Đây không phải thành phố ven biển, hải sản cũng chỉ tạm thôi.” Triệu Diệc Phong đáp.

"Chính vì không phải vùng ven biển nên hải sản mới đắt hơn." Lại Vũ Đông nghiêm túc nói, "Trọng điểm chẳng phải là để công ty chi nhiều tiền hơn sao?"

Triệu Diệc Phong gật gù đồng tình: “Có lý lắm.”

Ngay lúc đó, “phóng viên tiền tuyến” Bạch Huyên Hách đã tra xong, thông báo chiến quả: giá trung bình mỗi người cũng không thấp, tới mấy trăm tệ.

Triệu Diệc Phong nghiêng đầu: “Có bán rượu đắt tiền không, loại bốn chữ số một chai ấy, tụi mình gọi cỡ mười mấy hai chục chai.”

“Có thì có, nhưng trước ống kính không được uống rượu, hình ảnh sẽ không tốt.” Bạch Huyên Hách nhắc nhở.

Lại Vũ Đông cũng nghiêng người: "Có thể gói mang về làm bữa khuya. Nhưng tôi không biết uống rượu, mọi người có uống không?"

“Cũng tàm tạm.” Bạch Huyên Hách đáp, “Mà tụi mình trông giống cướp nhà hàng ghê.”

Lại Vũ Đông nghiêm túc đính chính: “Cướp nhà hàng là ăn quỵt, tụi mình thì trả tiền đàng hoàng.”

【Tiếng bàn mưu hai người số chẵn, cho tôi nghe với!】

【Tiếng bàn tính có thể kêu to hơn chút nữa không, tôi không nghe thấy gì hết!】

【Sao mặc định họ đang làm chuyện xấu vậy ha ha ha】

【Chẳng lẽ đang tra giá hả?】

Trước khi lên đường đến nhà hàng, nhân viên ekip phát cho mỗi người một tờ bài thi – vòng thi “Để xem bạn có nhớ gì không” chính thức bắt đầu.

Câu hỏi số 3, xin chú ý: Chiếc xe đụng bạn có màu gì?

Lại Vũ Đông nghĩ thầm: Vô lý mà lại hợp lý.

Chuyện xảy ra mấy tiếng trước, ai mà nhớ nổi? Nếu không phải trước khi lên xe, hắn và Lý Tự còn thì thầm với nhau rằng xe hai người chọn trùng màu với màu tóc của cả hai, thì hắn cũng chẳng thể nhớ lại nhanh như vậy.

Điều duy nhất hắn còn nhớ là cả nhóm đã ngầm phối hợp để bao vây chiếc xe màu cam nhỏ của Bạch Huyên Hách. Nhưng xui xẻo thay, hắn lại bị Triệu Diệc Phong – tay lái lụa – tông trúng đuôi xe. Đúng lúc đó, Khúc Hân Trình tốt bụng lái chiếc xe màu hồng nhỏ lao tới, đâm thẳng vào xe xanh lam của Triệu Diệc Phong, cố gắng giải cứu Lại Vũ Đông đang chật vật không thể quay đầu xe.

Hắn từng hét lên để ngăn “quả đạn hồng” đang lao tới, nhưng tiếng hét ấy không thắng nổi lòng nhiệt huyết của Khúc Hân Trình. Kết quả, cả ba người kẹt cứng ở một góc sân, hết giờ vẫn chưa thoát ra được.

Ba chiếc xe vàng, xanh lam, và hồng nối đuôi nhau – trông chẳng khác nào vùng trũng IQ của StarEpoch. Trùng hợp thay, ba người này lại ở cùng một phòng ký túc xá.

Lại Vũ Đông vẫn luôn tin rằng hắn chỉ là kẻ xui xẻo rơi vào đầm lầy đó, IQ phòng ký túc hoàn toàn không liên quan đến hắn!

Kết thúc dòng hồi tưởng, hắn viết vào ô trả lời: “Màu vàng.”

Một đêm mới, bài tập cũ, và đích đến deadline gần thêm một chút.

Lại Vũ Đông ngồi trước bàn học, hai tay ôm điện thoại gõ chữ, phía trước là màn hình máy tính đầy chữ chi chít trên file Word.

"Mệt chết mất!" Khúc Hân Trình tắm xong đi ra, ngả xuống giường, đôi mắt vô hồn nhìn trần nhà.

Vài giây sau, cậu lẩm bẩm: "Kỳ lạ, sao tôi cứ cảm thấy giường đang rung?"

“Chắc mất thăng bằng rồi đó.” Lại Vũ Đông buông điện thoại, an ủi: “Mai dậy là hết, giờ ngủ sớm đi.”

Cùng lúc đó, Staright hiện lên mấy tin nhắn.

StarEpoch - Lại Vũ Đông: Ngày chơi ở công viên giải trí, hoàn thành mỹ mãn [icon sao]

StarEpoch - Lại Vũ Đông: Nhân viên công tác thu phiếu trả lời rồi, nói là sẽ thống kê điểm, mai công bố kết quả cuối cùng. Không biết mình có thể trở thành người có điểm cao nhất không, thật hy vọng đề xuất của mình được chấp nhận v

StarEpoch - Lại Vũ Đông: Cũng không nhất định phải thực hiện bằng được, nhưng vì có người đề xuất thử thách ăn nhộng tằm và sâu tre, không sợ côn trùng không có nghĩa là ăn được. Ngàn vạn lần đừng được chọn.

StarEpoch - Lại Vũ Đông: [Hình ảnh] Đã đánh vật với deadline tới đêm thứ ba rồi, chiến thắng ngay trước mắt! Chúc ngủ ngon trước nha [icon mặt trăng]
 
Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam
Chương 232: Xem bắn pháo hoa



Lại Vũ Đông càng lúc càng cảm thấy việc ghi hình show thực tế của nhóm giống như một buổi quay vlog lớn với bạn bè, ban ngày ra ngoài chơi thả ga, tối về làm bài tập, còn có thể tám chuyện đêm khuya với bạn cùng phòng hoặc đồng đội ghé thăm, ngay cả kỳ nghỉ hè thoải mái nhất ở đại học cũng chưa từng vui như vậy.

Nhưng vào ngày cuối cùng ghi hình show thực tế, sự căng thẳng của hắn lên đến đỉnh điểm.

Không phải vì deadline ngày càng đến gần, với tiến độ và hiệu suất của hắn, việc thoát khỏi bể khổ chỉ còn là vấn đề thời gian, mà hắn thực sự lo lắng là đề xuất cho show thực tế, Bạch Huyên Hách vậy mà lại đề nghị ăn nhộng tằm và sâu tre.

Chỉ cần tưởng tượng thôi, Lại Vũ Đông đã cảm thấy toàn thân như có sâu bò qua, buồn nôn muốn chết.

Vì sao lại có người nghĩ ra chuyện ăn côn trùng chứ, hắn hoàn toàn không thể hiểu nổi.

“Nghe nói ngon lắm.” Bạch Huyên Hách đáp cực kỳ đơn giản, “Nhiều show giải trí cũng có mấy màn này mà. Cậu nói đi du lịch nước ngoài thì hơi bất tiện, nên tôi mới đổi thành cái này.”

Lại Vũ Đông: ...

Đổi thành du lịch trong nước thì có làm sao đâu.

Phải nói, hắn vốn là kiểu người cực kỳ dễ nuôi, không kén ăn.

Cuộc tranh cãi nảy lửa giữa rau mùi và sầu riêng hắn đều chấp nhận được, món ếch và lươn khiến một số người e dè hắn lại ăn rất ngon, đi ăn lẩu lướt từ đầu menu đến cuối menu không có món nào hắn từ chối, chỉ là mức độ yêu thích khác nhau thôi.

Ngoại trừ một thứ: côn trùng.

Dù có người miêu tả nhộng tằm chiên giòn thơm ngon cỡ nào, hắn cũng chỉ mỉm cười lịch sự từ chối. Nhất là khi nghe đồn rằng cắn vào còn “nổ” trong miệng, hắn lập tức dâng lên một cảm giác kính sợ tột độ với loại thực phẩm này.

Hiểu — tôn trọng — nhưng tuyệt đối không ăn.

Đừng nói đến sâu tre, trong nhận thức của hắn, sâu bọ là phải diệt trừ, chứ không phải cho vào bụng. "Điểm số đã được thống kê xong." Nhân viên công tác công bố kết quả cuối cùng, "Lại Vũ Đông và Bạch Huyên Hách đồng điểm, hai cậu đều được điểm tối đa."

"Cái... cái gì cơ?" Tô Tuấn Triết suýt chút nữa cắn phải lưỡi, cậu ta hoảng sợ nắm chặt cánh tay Lại Vũ Đông, côn trùng là một trong số ít khắc tinh của cậu, "Đề xuất của hai người đều được thông qua hả?"

"Chắc không đến nỗi đó đâu." Lại Vũ Đông không chắc chắn nói.

"Cậu viết cái gì?"

“Xem bắn pháo hoa.”

“…Chẳng lẽ vừa xem pháo hoa vừa ăn sâu?”

"Không!" Tô Tuấn Triết sắp ngất đến nơi, "Mau nhổ ra! Nhổ nhổ nhổ!"

【Tôi chưa từng thấy cảnh tượng nào bùng nổ như vậy trong show thực tế!】

【Xong rồi, cái cảnh đó cứ ám ảnh trong đầu tôi mãi! Sức công phá hơi mạnh!】

【Bạch Huyên Hách, hay cậu đi làm biên kịch chương trình luôn đi】

【Thật ra nhộng tằm cũng ngon mà, cứ tưởng tượng nó là con tôm bóc vỏ ấy】

Lại Vũ Đông: ...

Đột nhiên thấy tôm cũng ghê ghê.

May mà nhân viên chương trình ngay sau đó tuyên bố cứu vớt một tia hy vọng: “Chúng tôi sẽ tổ chức một trò chơi nho nhỏ để phân định người chiến thắng cuối cùng giữa hai bạn.”

Lại Vũ Đông âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Với tiếng tăm “hố đen trò chơi” của Bạch Huyên Hách, hắn chắc chắn sẽ không thua.

Trò chơi là đoán từ, hai người mỗi người viết một từ lên giấy trắng, dán lên đầu đối phương, sau đó lần lượt hỏi về từ trên đầu mình, nhân viên công tác trả lời "có" hoặc "không", người đoán ra từ trước sẽ thắng.

Nếu là trước đây, Lại Vũ Đông sẽ không quá nặng nề chuyện thắng thua. Nhưng lần này liên quan đến vận mệnh cả nhóm, ánh mắt chờ đợi của Tô Tuấn Triết và mọi người khiến hắn cảm thấy áp lực cực lớn.

Vậy nên hắn phải nghĩ ra một từ thật khó đoán.

Tên người hay tên nhóm thì quá đơn giản, loại trừ từng bước là đoán ra ngay.

Mấy từ như “visual”, “center” cũng không ổn, dính sát quá với đời sống thường ngày.

Chợt lóe lên một ý tưởng tuyệt vời trong đầu, Lại Vũ Đông nhanh chóng cầm bút viết xuống.

Dưới sự hỗ trợ của nhân viên, hai người trao đổi tờ giấy và dán lên trán bằng băng đô. Mọi người bên dưới nhao nhao nhìn vào hai tờ giấy.

Lý Tự hô lớn khen ngợi: “Ăn đứt!”

Tô Tuấn Triết thậm chí còn hò reo ăn mừng trước: “Tuyệt quá! Không phải ăn côn trùng rồi!”

“Các cậu làm vậy chẳng khác nào biến tôi thành kẻ thù của toàn thế giới…”

Bạch Huyên Hách lẩm bẩm.

“Viết cái gì mà khó đoán vậy hả?"

Triệu Diệc Phong vỗ vai anh: “Nhìn xong chỉ muốn khuyên đầu hàng cho rồi.”

“Tôi không tin!”

Cả hai oẳn tù tì quyết định lượt chơi, Lại Vũ Đông thắng nên được hỏi trước.

Để tránh spoil từ khán giả, hệ thống còn chu đáo tắt luôn bình luận trực tiếp, đảm bảo tuyệt đối công bằng.

Lại Vũ Đông bắt đầu bằng câu hỏi phạm vi rộng: “Là sinh vật sống à?”

Nhân viên trả lời: “Không.”

Bạch Huyên Hách lặp lại câu hỏi, nhận được đáp án giống nhau.

Lại Vũ Đông tiếp tục: “Là vật thể rắn đúng không?”

Nhân viên: “Đúng.”

Bạch Huyên Hách hỏi y chang, nhưng lần này câu trả lời lại là “Không”.

Lại Vũ Đông lại hỏi: “Là đồ ăn phải không?”

Nhân viên: “Đúng.”

Bạch Huyên Hách: “Có thể uống được không?”

Nhân viên: “Không thể.”

Lại Vũ Đông: "Là... trái cây à?"

Nhân viên: "Đúng."

Bạch Huyên Hách: "Có màu không?"

Nhân viên: "Có."

Trải qua vài lượt, Lại Vũ Đông đã cơ bản xác định được loại quả cụ thể, trong khi Bạch Huyên Hách vẫn hoàn toàn mù mờ. Nhưng chuyện này cũng dễ hiểu, không thể trách người chơi kém, đổi bất kỳ ai lên cũng vậy thôi.

"Có hạt hay lõi không?" Lại Vũ Đông nhanh chóng phân loại trái cây, hắn cảm thấy chỉ cần hỏi thêm vài câu nữa là có thể đoán đúng.

" Có." Nhân viên trả lời.

Bạch Huyên Hách vò đầu bứt tóc, nghĩ mãi không ra loại chất lỏng có màu mà không uống được, liền hỏi: "Có mùi không?"

"Có."

Lại Vũ Đông tiếp tục thu hẹp phạm vi: "Vỏ ăn được không?"

"Không." Nhân viên đáp.

"Có thể ăn đó." Mạc Lê sửa lại. "Ở một số nơi, người ta còn dùng để làm gỏi."

Lý Tự ngơ ngác: "Hả? Thứ này cũng đem đi làm gỏi được hả?"

"Được đó." Triệu Diệc Phong xác nhận. "Còn có thể muối chua nữa, tôi từng thấy bạn cùng phòng làm rồi."

Lại Vũ Đông chợt hiểu ra: "Vậy thì tôi biết rồi."

"Bây giờ đã biết rồi hả?" Bạch Huyên Hách lầm bầm, tiếp tục mò mẫm cái thứ đang dán trên trán mình. "Có độc không?"

Nhân viên: "Không."

Lại Vũ Đông hỏi ra đáp án trong lòng: "Là dưa leo hả?"

"Không."

"Ơ..."

Khóe miệng Lý Tự co giật: "Bộ cậu nghĩ tôi không biết dưa leo cũng làm gỏi được hả? Cậu tưởng tôi đồ ngốc chắc? Cậu còn gật đầu nữa chứ!"
 
Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam
Chương 233: Bây giờ sinh viên phát thanh khó xin việc thật



Trò chơi tiếp tục.

"Chết rồi, tôi không biết hỏi gì nữa." Bạch Huyên Hách rơi vào trạng thái bí câu hỏi, vắt óc suy nghĩ cũng không ra, "Có màu, có mùi, không độc nhưng không uống được... cứu mạng, sao tôi toàn nghĩ tới mấy thứ kỳ quặc vậy."

"Nếu nhất định muốn uống thì vẫn uống được." Tô Tuấn Triết cười hì hì thêm dầu vào lửa.

"Ma mới tin cậu." Bạch Huyên Hách đau khổ tổng hợp lại những loại chất lỏng mình từng thấy trong đời, chợt hỏi: "Là cồn iốt hả?"

Nhân viên phá vỡ hy vọng: "Không phải."

"Đến lượt tôi." Lại Vũ Đông lại nghĩ ra một đáp án phù hợp. "Là cà chua hả?"

"Cà chua tôi cũng biết mà!" Lý Tự hét lên phản đối.

Nhân viên xác nhận: "Không phải."

Lại Vũ Đông cũng đơ người.

Ngoài dưa leo và cà chua, còn loại trái cây nào vỏ có thể dùng làm gỏi hoặc muối chua nữa?

"Là nước sát trùng hả?" Bạch Huyên Hách tiếp tục đoán bừa, hoàn toàn không nghĩ tới việc thu hẹp phạm vi.

Nhân viên: "Không phải."

"Là trái cây tách múi ra được không?" Lại Vũ Đông quyết định từ bỏ hướng suy luận kia, mấy món gỏi kia vốn nằm ngoài kiến thức ẩm thực của hắn.

"Đúng."

"Là nước rửa tay hả?" Bạch Huyên Hách hỏi.

"Không phải."

Lại Vũ Đông chống cằm suy nghĩ, nhắc tới trái cây tách múi, phản ứng đầu tiên của hắn là bưởi, rồi ngay lập tức nghĩ tới cam, chanh, sầu riêng, quýt, măng cụt...

Từng cái hỏi thì quá lãng phí lượt, không khéo lại giống như Bạch Huyên Hách bây giờ, loanh quanh mãi cũng chẳng mò ra được.

Lại Vũ Đông cẩn trọng: "Có tép quả không?"

Nhân viên: "Có."

Bạch Huyên Hách: "Là nước rửa chén hả?"

Nhân viên: "Không phải."

Lại Vũ Đông: "Màu vàng đúng không?"

Nhân viên: "Đúng."

Bạch Huyên Hách: "Là nước tẩy toilet hả?"

Nhân viên: "Không phải."

Bạch Huyên Hách vẫn đang loay hoay trong phạm vi của chất tẩy rửa, còn Lại Vũ Đông đã chạm được vào sự thật, hắn tự tin đáp án: “Là bưởi phải không?”

“Đúng rồi.” Nhân viên trả lời.

“Yay!” Tô Tuấn Triết vui mừng nhảy khỏi ghế sofa, “Xem pháo hoa, xem pháo hoa!” Cùng lúc đó, bình luận trên màn hình trở lại.

【Biểu cảm thở phào nhẹ nhõm của các bạn có thể rõ ràng hơn chút không?】

【Tôi nghi là ngoài Bạch Huyên Hách ra, chẳng ai muốn ăn nhưng tôi thì khá muốn xem họ ăn côn trùng】

【Nói đi cũng phải nói lại, để anh Bạch mười hiệp cũng đoán không ra.】

“Cái gì vậy? Não tôi như khô đi rồi.” Bạch Huyên Hách hoảng hốt tháo tờ giấy xuống, một giây trễ cũng khiến anh cảm thấy khó chịu.

“Hả?”

Anh ngớ ra, mắt mở to, “Nhóm máu Rh âm.”

“Ừm.” Lại Vũ Đông điềm tĩnh nói, “Là nhóm máu quý hiếm, còn gọi là máu gấu trúc.”

【Ai mà đoán ra được!】

【Mục đích chẳng phải là đạt được rồi sao?】

【Thậm chí còn viết tên khoa học, cậu ấy thật sự... nhìn là biết rất muốn thắng 233】

【Lần đầu tiên thấy Yuzu có tính hiếu thắng như vậy!】

【Đội trưởng đáng tin cậy quá! Vài giây đã nghĩ ra máu gấu trúc, mạch não cũng kỳ diệu thật】

Ý tưởng về pháo hoa đã được quyết định như vậy.

Tối hôm đó, nhóm StarEpoch lên xe buýt đến bờ biển, đây là địa điểm ngắm pháo hoa được đạo diễn lựa chọn kỹ càng.

Bảy người ngồi bên bờ biển, nhìn về phía bầu trời đầy sao.

Mặt trăng như chiếc đĩa ngọc trắng tinh, treo cao giữa không trung, những ngôi sao điểm xuyết như bụi kim tuyến trên bầu trời, ánh sáng phản chiếu trên mặt biển sâu thẳm, làn gió từ mặt biển thổi tới mang theo chút mặn, nhẹ nhàng vỗ về khuôn mặt, vừa mát lại ẩm.

Đột nhiên, một tiếng “bùm” vang lên từ chân trời, bầu trời đêm nổ tung trong những màu sắc rực rỡ, giống như những dải lụa màu lan tỏa khắp không gian.

“Bắt đầu rồi!” Bạch Huyên Hách hớn hở kêu lên.

“Không phải là tốt hơn cái ý tưởng ăn côn trùng của anh sao?” Tô Tuấn Triết nhớ rõ từng lời.

“Cũng không ngờ tôi lại là người có điểm cao nhất, tôi chỉ đoán bừa thôi.” Bạch Huyên Hách kêu oan, “Nhìn xem từ khi chơi trò chơi tôi viết đơn giản đến thế cơ mà."

Triệu Diệc Phong trêu chọc, “Tôi cứ nghĩ là do không nghĩ ra cái khó hơn.”

“Tôi đâu phải kẻ ngốc.”

【Khó nói lắm】

【Đồ ngốc duy nhất trong nhóm】

【Đồ ngốc là cái gì ha ha ha ha】

【Mạng của Bạch Huyên Hách cũng là mạng, nhưng não của Bạch Huyên Hách chưa chắc đã là não】

Giữa không khí náo nhiệt, Lại Vũ Đông ngẩng đầu cười, ánh pháo hoa lấp lánh phản chiếu trong đôi mắt hắn, đôi mắt đen tuyền sáng ngời.

Hắn đã lâu không xem pháo hoa, cũng chưa bao giờ có cơ hội cùng bạn bè xem nó.

Một khoảng thời gian vui vẻ kết thúc bằng pháo hoa là một điều rất lãng mạn.

-

StarEpoch - Lại Vũ Đông: So với tuổi thọ của con người, những ngôi sao là vĩnh cửu, pháo hoa là thoáng qua, nhưng chúng đều để lại dấu vết rực rỡ.

StarEpoch - Lại Vũ Đông: Hình như mình nói điều gì đó kỳ lạ rồi z°°

StarEpoch - Lại Vũ Đông: Đến ngày nào đó, chúng ta cũng cùng nhau xem pháo hoa nhé! [icon trái tim]

-

Đại học Truyền thông XX.

Văn phòng.

"Báo cáo thực tập... Ồ, tôi nhớ rồi, em nói hôm nay mới về trường, bản giấy cần nộp muộn một ngày."

Giáo viên liếc qua đơn vị thực tập trên bìa báo cáo, đương nhiên cho rằng hắn chọn thực tập bên ngoài trường: "Được thôi, Thiên Không không dễ vào đâu, sau này kinh nghiệm thực tập trong CV sẽ rất nổi bật."

Lại Vũ Đông ngượng ngùng cười: "Em không đi thực tập."

Giáo viên chợt hiểu ra: "Vậy l*m t*nh nguyện viên cũng tốt mà."

"Không phải, là đi tham gia show tuyển chọn".

"Hả?"

"Em bị lôi đi tham gia 《Đăng Phong Tạo Tinh》, cuối cùng còn debut nữa."

Đợi Lại Vũ Đông rời đi, giáo viên vừa lật xem báo cáo thực tập của hắn, vừa cảm thán với đồng nghiệp: "Bây giờ sinh viên phát thanh khó xin việc thật, đều chạy đi tham gia show tuyển chọn hết rồi."
 
Giả Là Thí Sinh Nước Ngoài Trong Cuộc Thi Tuyển Chọn Nhóm Nhạc Nam
Chương 234: Cảm giác hình như trúng thật



Album đầu tiên của StarEpoch, "Tinh Vân Nebula", chính thức phát hành.

Ngoài việc quảng bá nội bộ nhóm chiếm phần lớn doanh số, quảng bá bên ngoài cũng không thể bỏ qua, ví dụ như mua trang nhất các trang âm nhạc lớn, lên hot search Weibo, nhờ các mối quan hệ trong ngành chia sẻ bài đăng, v.v.

Lần này công ty sắp xếp cho họ tham gia một chương trình truyền hình để quảng bá.

《Đếm Ngược Sinh Tồn》 là một show thực tế chạy đua thực địa, người chơi phải né tránh NPC và hoàn thành nhiệm vụ. Nói đơn giản thì đây là phiên bản quy mô lớn của trò chơi "cảnh sát bắt cướp". Mỗi tập sẽ mời những khách mời khác nhau theo từng chủ đề, dù có thể tham gia nhiều lần nhưng không có khách mời cố định.

Mùa đầu tiên là mùa diễn viên, khách mời đều là diễn viên, còn mùa này là mùa idol, dù là nhóm nhạc công ty lăng xê hay xuất thân từ show tuyển chọn, chỉ cần là idol đều đủ điều kiện.

Ví dụ như mấy tập trước có Cù Quân Vĩ và Trình Cảnh Hạo, tập trước có Doãn Tử Trăn.

Do cơ chế khách mời đặc biệt, ưu điểm là lượng khán giả đại chúng lớn, nhược điểm cũng là lượng khán giả đại chúng lớn, bởi vì fan chương trình đông hơn nhiều so với fan khách mời, có để lại ấn tượng tốt hay không hoàn toàn dựa vào bản lĩnh của mỗi người.

Tập này là chuyên mục StarEpoch.

"Chào mừng StarEpoch đến với 《Đếm Ngược Sinh Tồn》!"

Trên xe buýt đến địa điểm ghi hình, nhân viên công tác nhiệt tình chào đón khách mời của tập này, đồng thời giới thiệu kinh nghiệm hoạt động nghệ thuật và album mới đã chuẩn bị trước.

Đạo diễn kịp thời chèn vào đoạn phim tư liệu đi kèm.

【Màn hợp tác trong mơ! Nhóm nhạc yêu thích và show yêu thích! Nhóm này visual đỉnh quá!】

【Cảm giác nhóm này tổng thể nhan sắc cao nhất trong tất cả các boygroup từng tới đây luôn đó】

【Mạnh dạn lên! Đánh bại 99 idol nam!】

【Tuy nhóm này là nhóm toàn mỹ nam, nhưng đánh bại 99 idol nam chỉ có hạng 2 và hạng 5 đủ tiêu chuẩn thôi!】

【Mà ai là anh tóc bạc đó vậy, quan trọng lắm đó!】

Bình luận trực tuyến đã lâu không thấy xuất hiện trước mắt, khiến Lại Vũ Đông có cảm giác vừa xa lạ vừa quen thuộc.

Đã một thời gian hắn không được nhìn thấy bình luận trực tiếp. Đương nhiên, không phải vì kiểu "ra mắt đã đỉnh cao, rồi flop luôn" buồn bã như trong truyền thuyết, mà ngược lại, là vì công việc quá bận rộn, chạy show liên tục.

Bình luận trực tiếp chỉ xuất hiện trong các buổi livestream hoặc sân khấu có phát sóng trực tiếp. Nhưng không phải hợp đồng quảng cáo hay chương trình nào cũng cho phép livestream như 《Đăng Phong Tạo Tinh》, và hắn cũng không được tự ý livestream khi chưa có sự cho phép từ công ty.

Thêm vào đó, dạo gần đây hắn mải mê chuẩn bị cho album mới, tham gia viết lời, thiết kế visual, chuẩn bị trang phục, đạo cụ... Khối lượng công việc tăng đột biến.

Một số buổi phỏng vấn hoặc chụp hình không quan trọng đều bị hủy hoặc dời lịch, gần như không còn cái lựa chọn "người trưởng thành cái gì cũng muốn ôm hết" nữa.

Hắn đã sớm bước vào giai đoạn chủ động chọn lọc công việc, chứ không phải kiểu idol sau show tuyển chọn "ở nhà đợi người ta mời".

Một tín hiệu cực kỳ đáng mừng cho fan sự nghiệp.

"Mọi người giới thiệu bản thân trước đi." Nhân viên công tác nhắc nhở bước tiếp theo.

Nhóm StarEpoch không có thói quen cố định mọi thứ theo thứ tự vị trí center, nên tự giới thiệu theo chỗ ngồi từ trái qua phải.

Người phát biểu đầu tiên là Lý Tự, chú trọng sự ngắn gọn xúc tích: "Tôi là Lý Tự của StarEpoch."

Hoàn toàn trái ngược với Lý Tự là Lại Vũ Đông đứng ngay sau cậu: "Chào mọi người, tôi là Lại Vũ Đông của StarEpoch, đồng thời cũng là đội trưởng của nhóm. Trước đây tôi luôn xem chương trình của chúng ta, rất vui vì lần này có thể cùng các thành viên tham gia 《Đếm Ngược Sinh Tồn》."

【Nghe giọng này biết ngay là đội trưởng 233!】

【Oa! Tiểu Yu nhuộm tóc bạc rồi!】

【Lần đầu tiên thấy idol nam nhuộm màu này mà không bị sến! Trắng phát sáng luôn!】

【Không mua hot search cái vụ Lại Vũ Đông đẹp trai xé truyện tranh này thì phí quá】

【Sao tôi cứ cảm thấy đã lướt thấy người này ở đâu rồi ấy nhỉ?】

【Vốn tưởng là một anh chàng lạnh lùng ngầu lòi, kết quả vừa mở miệng nghe có vẻ dịu dàng quá!

【Năm xưa ảnh cũng lừa fan bằng cách này đó!】

Đúng như bình luận, Lại Vũ Đông nhuộm mái tóc bạc còn sáng hơn cả bạch kim, đặt trong thời tiết nóng nực gần đây, tựa như một bông tuyết trắng bất ngờ lạc vào mùa hè oi ả.

Đây là mái tóc bạc nhuộm cho album mới, hầu hết mọi người trong nhóm đều nhuộm tóc, dù thành viên có thể thương lượng với stylist về MV và tạo hình, nhưng nhuộm màu gì cụ thể là do công ty quyết định.

Cũng may gu thẩm mỹ của Tứ Gia vẫn ổn, không làm ra những kiểu tóc kỳ dị hoặc quê mùa. Ví dụ như Lý Tự từ đỏ tươi chuyển sang đỏ đậm, Mạc Lê từ vàng kim chuyển sang xanh đen, Khúc Hân Trình từ đen chuyển sang hồng đào.

Mà màu tóc của Lại Vũ Đông lần này là do hắn tự chọn, bởi hắn cảm thấy tóc bạc sẽ phù hợp hơn với concept của album này, cũng ăn ý với tạo hình của mình. Cuối cùng sau nhiều lần thương lượng với các bên, hắn đã thành công giữ được ý kiến.

Còn về việc trên màn hình có đề cập đến hotsearch cá nhân, hình như công ty chỉ có ý định mua hotsearch cho album nhóm.

Nhưng theo những gì hắn biết, ngay trong ngày đầu tiên công bố màu tóc mới, hắn đã được đăng bài khắp các diễn đàn và các trang bot lớn, lượt chia sẻ đếm không xuể, nhanh chóng bùng nổ ra ngoài cộng đồng fan.

Ngay cả mấy đứa bạn đại học không quan tâm giới giải trí cũng nhắn tin riêng cho hắn, gửi kèm một tấm ảnh chụp bài đăng, hỏi người trong ảnh có phải hắn không, còn hỏi có cần giúp kiểm soát bình luận không.

Lại Vũ Đông thực sự không ngờ chỉ một lần nhuộm tóc lại có thể gây ra hiệu ứng lớn như vậy.

Nói cho đúng, hắn chính là thành viên có tần suất nổi ra ngoài fandom cao nhất trong StarEpoch, dù không ngoài dự đoán, đều liên quan đến ngoại hình, làm cho người ta cảm giác hắn chỉ có khuôn mặt là có thể nhìn, nhưng ít nhất những hotsearch đó không phải bỏ tiền mua, bấm vào không phải chỉ có lèo tèo vài bình luận, tự lừa mình dối người.

Mà hắn cũng thật sự không nghĩ ra ngoài mặt ra thì bản thân còn có điểm nào có thể gây sốt, được ra khỏi fandom vẫn còn hơn là chẳng được ai biết tới, biết đủ thì thường vui mà.

Thế nhưng những lần bùng nổ trước đó như sân khấu công diễn, fansign, vòng chung kết… dường như cũng chưa từng dữ dội như lần này, độ hot của màu tóc mới lần này gần như có xu hướng sánh ngang với khoảnh khắc thần thoại khi kết màn bài chủ đề - cú ending mang tính quyết định giúp cố định suất debut.

Quan trọng là hắn chẳng làm gì cả, chỉ dựa vào vài tấm ảnh hậu trường do fan chụp.

Về chuyện này, bạn cùng phòng đại học hắn có bình luận: “Có câu nói gì ấy nhỉ, người Trung ai cũng là dân mê tóc bạc, lần này đúng kiểu đâm trúng gu thẩm mỹ đại chúng rồi.”

Lại Vũ Đông: ...

Cảm giác hình như trúng thật.

Hắn nhanh chóng từ bỏ việc truy tìm nguồn gốc.

Nổi tiếng là một môn huyền học, muốn nổi cần có số, cho dù có tài nguyên hậu thuẫn thì nước cũng không bằng ngọn sóng được số mệnh vô tình vỗ lên. Thôi không lan man nữa.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back