Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Englot] Quán Rượu Trong Ngõ (Cover)

[Englot] Quán Rượu Trong Ngõ (Cover)
Chương 39


"Ý em là... em sẽ đi nước ngoài?"

"Đúng vậy ạ."

Charlotte đóng hộp nhẫn lại, bỏ vào túi áo.

Nhìn người trẻ tuổi trước mặt, nàng hỏi "Đi trong bao lâu?"

"Vài năm, em... em cũng không chắc chắn lắm.

Nếu tốt nghiệp xong lại tính tiếp."

Engfa cũng không biết chắc."

Vài năm?

Vài năm là bao lâu Engfa?

1 năm, 2 năm, 3 năm hay 5 năm, 10 năm?"

"Không phải, nghe em nói này làm sao lại 5-10 năm được..."

"Làm sao không?

Em vốn dĩ đâu có ý đến cảm nhận của chị.

Em muốn đi nước ngoài em chưa từng nói với chị, em nộp học bổng em cũng chưa từng nói với chị, thậm chí em đỗ rồi em cũng do dự không nói, nếu hôm nay chị không tìm em em định đợi đến khi em bay rồi mới nói đúng không?"

Charlotte lớn tiếng hỏi."

Không có, chị..."

"Có hay không tự em biết.

Engfa có biết chị là bạn gái của em không?

Em làm gì, em muốn gì, dự định gì của em em cũng luôn luôn giấu chị, em thà nói cho cả thế giới biết này biết trừ chị ra.

Hôm nay chị có khác gì một kẻ làm trò hề mua vui tại đây không?"

Charlotte mất bình tĩnh nói, nhẫn của nàng, chuyến bay của nàng, mọi thứ nàng chuẩn bị hóa ra chỉ như một vở diễn, hạ màn rồi đó à?"

Em chưa bao giờ nói với chị bất cứ điều gì em nghĩ về tương lai, có phải vì tương lai mà em dự tính không có chị đúng không?

Chị có thể giúp đỡ em nhưng em thà rằng cầu người ngoài, em thà bán mạng đi làm hết việc nọ việc kia chứ không để chị giúp em.

Chị là bạn gái của em, không phải người ngoài Engfa ạ."

"Em không nói chị là người ngoài... chị bình tĩnh đi.

Em biết chị luôn muốn giúp em, nhưng em không muốn như vậy.

Em không muốn người khác nghĩ em ở bên cạnh chị vì chị có tiền."

"Chuyện của chị và em, em quan tâm người khác nghĩ gì làm gì?"

"Làm sao em không quan tâm người khác nghĩ gì được hả Charlotte.

Chị không hiểu gì hết, chị không hề hiểu giữa chúng ta chênh lệch rất nhiều thứ, giữa hai người yêu nhau thôi là chưa đủ.Em không thể mãi mãi ở sau lưng để chị che chở, em cũng có cuộc đời của mình.

Em không muốn làm đứa nhỏ chị nuôi... không hề muốn."

Engfa cúi đầu nói.Đúng vậy yêu thôi là chưa đủ, Charlotte chưa bao giờ hiểu giữa bọn họ khác nhau quá nhiều."

Đúng, chị bây giờ không hiểu rồi.

Chị không thể hiểu nổi, trăm lần vạn lần không thể hiểu được em.

Vậy thì em cứ tự do bay thật cao thật xa đi, cũng tìm một người hiểu em đi."

Charlotte nhẫn nhịn để không khóc, người nàng yêu nhất bây giờ đang nói rằng nàng chưa từng hiểu em ấy.

Nàng cản trở cuộc đời em ấy.

Sự giúp đỡ của nàng lại thành gánh nặng của em ấy."

Engfa, chúng ta kết thúc đi.

Chị không cản trở em sống cuộc sống của em nữa."

Engfa nhìn Charlotte, không tin được những lời vừa nghe kia "Chị... sao chị lại nói thế?

Lời chia tay không thể tùy tiện nói ra Charlotte à."

"Không có tuỳ tiện.

Chị mệt mỏi rồi, em mới 23-24 tuổi nhưng chị đã 31 tuổi rồi, chị không muốn cùng em chơi đùa nữa.

Chị không biết cần bao lâu để em đi tìm cuộc đời em muốn, rồi lại cần bao lâu để em tin chị hiểu em...

Dừng lại đi."

"Charlotte, em nói chị cho em thêm thời gian mà... không phải, ý em không phải là như vậy..."

Engfa không biết bây giờ cô đang nói gì nữa rồi, cô làm sao lại muốn cùng Charlotte kết thúc.

Cô chỉ muốn xin chị ấy cho cô chút thời gian, đợi cô."

Từ bây giờ em sẽ có rất nhiều thời gian.

Trả tự do cho em, Engfa à.

Cảm ơn em khoảng thời gian qua và xin lỗi vì nhà tù này giam cầm tự do của em ngần ấy năm."

Charlotte cảm giác móng tay của nàng đã bấu lòng bàn tay đến chảy máu, không được khóc...

Nàng xoay người bước đi.Engfa nhìn thấy Charlotte đi liền hoảng hốt nhanh chóng nắm lại cánh tay chị ấy.

Lực nắm quá mạnh khiến lắc tay vừa nãy cô đeo cho chị ấy cũng đứt ra rơi xuống nền đất lạnh...

ừ giống như bọn họ bây giờ vậy.Charlotte nhìn lắc tay bị đứt lại nhìn người đang nắm cánh tay mình, cô lấy hộp nhẫn từ trong túi áo ra cũng ném vào thùng rác gần đó."

Đồng đều rồi.

Xem như cũng không còn gì để bận tâm, buông tay ra đi."

"Không, chị nghe em nói đã.

Charlotte không chia tay được không?

Chúng ta từ từ bình tĩnh lại nói... nói cùng nhau được không ạ?"

Charlotte nhìn bạn nhỏ nhà mình khóc...

à không nàng nhầm rồi nhìn bạn nhỏ nhà người khác sau này khóc, nàng nói "Engfa, chắc là em nói đúng, chúng ta không hiểu nhau thật nên bây giờ cho nhau tự do cũng là điều nên làm!"

Engfa vẫn giữ chặt tay Charlotte cúi đầu khóc.Cô không muốn kết quả này, vĩnh viễn không muốn.

Cô khát khao kiếm tiền, tìm kiếm nhiều cơ hội phát triển cũng là muốn đuổi kịp Charlotte, muốn đường đường chính chính cho Charlotte một Engfa tốt nhất, xứng với chị ấy nhất.Charlotte giật tay lại xoay người đi nhanh, nàng muốn rời khỏi thành phố chết tiệt này.

Engfa nhanh chân đuổi theo."

Buông ra!"

Charlotte nói, đồng thời đẩy mạnh người kia rồi nhanh chóng chạy đi, nàng không muốn cả hai đôi co, nàng sợ bản tính nóng nảy của mình không chịu được sẽ thốt ra những lời khó nghe... nàng rất sợ.Charlotte chạy được một đoạn thì quay đầu lại nhìn thấy Engfa vẫn đang nằm tại nơi bị nàng xô, hình như nàng thấy tay em ấy có máu.

Nhưng Charlotte nghĩ chỉ là do trầy, hoặc ngã trúng đồ dính, mà dù có là gì cũng không còn liên quan đến nàng nữa.

Nàng và Engfa đời này đã từng yêu, không có hận chỉ có vĩnh viễn không cần liên quan đến nhau, thế thôi.Engfa bị đẩy mạnh nên choáng váng trượt chân, ngã trúng vào cái túi đựng chai thủy tinh bị vỡ do người nào đó đặt ven đường cạnh thùng rác.

Cả cánh tay trái đập lên những mảnh thủy tinh người khác vứt trong cái túi mỏng tanh, đâm xuyên qua tay cô.Engfa cứ thế nằm ra đất, mặc cho cánh tay cùng thủy tinh bị nát hòa thành màu đỏ chói mắt mà tổn thương nhau, cô cảm nhận được rất đau.

Đau hơn cả trái tim đang đau đúng không?

Vậy thì tốt, tạm thời không cần nhớ gì cả......Engfa tối đó mơ mơ hồ hồ trở về nhà.

Cô nhớ cô nằm một lúc thì có một bác quét đường đi ngang qua hoảng hốt đỡ cô dậy, bác ấy rất ân cần giúp cô cầm máu lại rồi đưa cô đến trạm y tế gần đó, cô chỉ kịp nói cảm ơn bác.Cô nhớ nhân viên y tế giúp xử lý vết thương là một cậu thanh niên trẻ, cậu ấy còn luôn miệng nói vết thương thật sâu sau này sẽ để lại sẹo dài, tỉ mỉ dặn dò cô chú ý cũng chỉ cô rất nhiều loại thuốc để mờ sẹo.Engfa vừa nhớ lại cũng nhìn xuống cánh tay mình, sau này ở đây sẽ có một vết sẹo xấu xí đúng không?

Mà chắc là không xấu đâu, suy cho cùng giống như một điều nhắc nhở cô về kỷ niệm, đẹp và đau đã qua...Cô muốn tìm Charlotte nhưng người kia đã chặn hết mọi liên lạc của cô.

Cô cũng muốn đợi vết thương lành thì bay đến Phuket tìm chị ấy, nhưng trong khoảng thời gian chờ vế thương lành cô đã suy nghĩ rất rất rất nhiều đêm.Tìm rồi sao?

Giải thích rồi sao?

Charlotte sẽ đồng ý quay lại à?

Cô sẽ không đi nước ngoài học à?

Cô sẽ đồng ý ở lại cùng Charlotte, mãi mãi đứng sau sự bảo bọc chị ấy không?Câu trả lời là không!Cô vẫn sẽ ra nước ngoài.

Engfa nhớ đến cuộc trò chuyện cùng dì Susan vào một ngày không lâu trước đây, khi dì ấy cuối cùng nhận ra cô và Charlotte đang hẹn hò.

Dì Susan nói hai người con gái làm sao có tương lai.

Dì Susan hỏi cô sẽ làm gì để nuôi Charlotte?

Cô có thể cho chị ấy một gia đình thực sự không?

Cô định sống bám vào Charlotte cả đời à?...

Dì ấy hỏi rất nhiều, mỗi câu cô đều không thể trả lời được.

Sau đó, dì Susan vầ cô ngày càng xa cách, trước mặt Charlotte còn có thể khách sáo vài câu, chị ấy không ở nhà dì Susan liền cùng cô nói nói rất nhiều... nói đến Engfa chưa bao giờ cảm thấy bản thân mình tệ đến thế.Mà dì Susan nói cũng đúng, cô thì có gì cho Charlotte chứ?

Tình yêu à?

Tình yêu có thể nuôi sống nhau không?

Câu trả lời là không!*Kết thúc chuyện quá khứ*
______________*Tác giả Mộng Gia Tưởng*Chuyện quá khứ cuối cùng vẫn là quá khứ, nên chỉ tóm tắt sơ lược.Mỗi người đều có cái tôi quá lớn, cả mặc cảm tự ti cũng lớn - nên đứng trước vấn đề không phải lớn lại kéo theo hệ lụy rất nhiều, chia tay là điều xảy ra.Chị Hàn (Austin) của tôi nóng tính, chị ấy tổn thương nên không block mọi liên hệ, tìm gặp chị chị cho chai rượu vô đầu:))).

Bạn tiểu Kỷ (Engfa) của tôi cũng là đứa nhỏ đáng thương, khó xử trăm bề, thôi bế đi xa cho rồi!!Chương sau sẽ trở lại hiện tại ạ.
 
[Englot] Quán Rượu Trong Ngõ (Cover)
Chương 40


"Nhìn đáng sợ lắm hả?"

Engfa hỏi vì thấy Charlotte từ nãy giờ vẫn không nói gì, cứ níu cánh tay cô nhìn chăm chú."

Không có.

Không lẽ về sau luôn phải mặc đồ dài tay à?"

Charlotte sờ lên vết sẹo, không có đáng sợ cũng không có xấu.

Nhưng nàng biết người này từ đó đến nay vẫn luôn giữ hình tượng, rất sợ xấu."

Mặc gì thoải mái với đẹp thôi."

Cô không phải sợ xấu nhưng không muốn người khác thắc mắc rồi hỏi nguyên do vết sẹo, nên tránh tìm phiền phức tốt nhất là nên giấu đi.Nhớ lần trước, bạn học Nudee nhìn thấy liền tra hỏi, biết chuyện xảy ra giữa cô và Charlotte thì nhảy đong đỏng lên đòi liều mạng, đòi đập quán chị ấy... nghĩ lại thấy rất buồn cười, không biết ai bị đập trước...Charlotte tiến lại gần ôm lấy người ngồi bên ghế lái, nhỏ giọng nói "Xin lỗi, gây ra cho em một vết sẹo, thành thật xin lỗi... là lỗi của chị, xin lỗi..."

"Không sao đâu, qua cả rồi."

Engfa hơi bối rối vì Charlotte ôm cô, quán tính định đưa tay ôm lại chị ấy nhưng tay vừa giơ lên liền dừng lại, đổi thành vịn hai vai Charlotte đẩy ra.Lý trí vừa cứu cô khỏi sai lầm.

Charlotte là người đã có bạn trai sắp cưới, bản thân không nên xúc động mà làm việc không ra gì.

Có chút hối hận vì mình chở Charlotte về, còn cho mượn áo khoác.

Cô cực kỳ hối hận do bản thân xúc động quên mất việc phải giữ khoảng cách... lý trí lên Engfa.Charlotte ngơ ngác nhìn người vừa đẩy mình ra, chẳng lẽ ôm em ấy một cái cũng không được sao?

Sợ nàng đến vậy à?"

Ôm một cái thì một trong hai người sẽ chết liền ngay tại đây đúng không?"

Charlotte hỏi."

Không phải, nhưng không tốt lắm.

Chị không cần cảm thấy có lỗi vì vết sẹo hay gì cả, mọi chuyện đã qua lâu rồi.

Dù sao thì chúng ta cũng không thể xem như chưa từng quen biết, bây giờ chị sắp...

ừ, cưới... tốt hơn không nên... tiếp xúc với nhau."

Engfa nói một hơi dài có chút rối, nhắc đến việc Charlotte sẽ sớm kết hôn - nói bản thân không đau lòng là nói dối.

Nhưng mong chị ấy hạnh phúc, là thật.Charlotte lại ngơ ngác lần nữa.Cưới?

Nàng cưới ai?

Ai cưới nàng?

Nàng còn không biết mình sắp cưới mà người bên kia đã biết?

Còn đang nói điên nói khùng gì vậy?!"

Vui lòng nói cho tôi biết, là tôi cưới ai hay ai cưới tôi mà tôi còn không biết nhưng cô đã biết, được không?"

Charlotte hỏi người nói nhảm bên cạnh."

Chị không phải sắp kết hôn cùng Win Metawin sao?"

Engfa bất ngờ quay qua hỏi ngược lại Charlotte."

Ai nói?"

"Mọi người..."

Engfa không dám trả lời thật, là Heidi kể cho Tina, sau đó Tina kể cho Nudee nghe, cuối cùng là Nudee kể với cô.

Cô còn nghe người bạn của anh Metawin lúc trước nói sắp làm phù rể trong đám cưới của hai người."

Một đám người nhảm nhí, bộ hôn lễ không cần cô dâu chỉ có khách mời à!

Không có, không có cưới ai, cũng không có ai cưới, không có hẹn hò."

Charlotte đính chính lại, nàng hơi bực bội vì đã nói không biết bao nhiêu lần nói rõ rằng nàng và Win chỉ là bạn, là đối tác.

Nàng biết anh ấy theo đuổi mình, cũng đã từ chối và nói thẳng rằng nàng không thích cũng không thể cùng anh ấy yêu đương.

Win cũng hiểu, không có làm gì quá đáng - nên bọn họ vẫn duy trì mối quan hệ bạn bè đối tác rất bình thường.

Mọi người vẫn đùa giỡn dù Charlotte luôn phủ nhận, nàng trong sạch thì không sợ gì cũng lười quản miệng đời."

Xin lỗi, đã hiểu lầm ạ."

Engfa không biết nên nói gì nữa, cũng không nghĩ thêm được gì cả... mọi thứ cứ rối rắm trong đầu.Charlotte liếc nhìn người ngồi bên cạnh, thật ngu ngốc... bây giờ còn học theo người khác bàn chuyện lá cải, tin lời đồn à!"

Muốn đi ăn khuya không?

Cảm thấy hơi đói rồi" Charlotte quay mặt nhìn ra ngoài cửa sổ, cất giọng hỏi.

Nàng cũng không phải muốn ăn khuya, chỉ là chưa muốn đi về đã vậy thì tội gì không bắt người bên cạnh mời cơm, lại trả thù chuyện nói nàng kết hôn."

Chị muốn ăn gì?"

"Không biết nữa, đi phố ẩm thực đi."

Bây giờ gần 1h sáng, nơi còn bán các món ăn khuya náo nhiệt chắc chắn là phố ẩm thực nổi tiếng ở Phuket rồi.Engfa gật đầu, lái xe đi.

Cô sợ béo, sợ ăn khuya nhưng bây giờ đang chở một bà chủ quán rượu rất khó chiều nên đành nghe theo thôi!!!...Bọn họ đậu xe xong liền bước vào con phố mùi đồ ăn thơm thơm bay trong mọi con ngõ, bây giờ đã khuya trời có chút lạnh nhưng phố ẩm thực vẫn còn rất đông người ăn uống, vui chơi."

Mặc lại đi."

Charlotte nhớ ra nãy giờ nàng vẫn đang mặc áo khoác của người kia, nên dừng lại cởi ra đưa trả."

Chị mặc đi, trời này dễ bệnh cảm vặt lắm.

Em thấy mát, không mặc đâu."

Engfa cầm áo đưa ra sau lưng giúp Charlotte khoác vào, cẩn thận kéo khóa áo lên cao.Charlotte nói cảm ơn xong tiếp tục cùng Engfa đi dọc con phố."

Chị muốn ăn gì?"

Engfa thấy đi nãy giờ Charlotte cứ ngó đông ngó tây hình như đang tìm món, nhưng vẫn không chọn được"Muốn ăn mì ý tôm với nghêu."

"Tôm nướng thì có đằng kia, còn nghêu không biết.

Mì ý bình thường ở chỗ bán vừa đi qua.

Còn mì ý tôm nghêu thì bây giờ chắc không có đâu."

Engfa đã nói rồi đó, người bên cạnh cô siêu cấp khó chiều.

Một khi muốn ăn gì là phải đúng món đó."

Nhưng mà không thích mấy cái đó, chỉ muốn ăn mì ý tôm với nghêu thôi."

Charlotte nói, quay qua nhìn Engfa với ánh mắt trông đợi.Engfa suy nghĩ một lúc, hỏi "Có tiện về nhà em và Nudee không?

Ở đó có đồ có thể làm món đó, hình như trong tủ còn tôm với nghêu hôm trước ăn lẩu mua dư, nhưng sẽ hơi lâu."

"Được."

Charlotte gật đầu.

Dù sao ngày mai...

à không đã qua ngày mới rồi nhỉ?

Mà là chủ nhật nên nàng bây giờ rất rảnh để đày đọa thù vặt nợ cũ với Engfa nha.Engfa cũng đành cùng Charlotte quay lại lấy xe, lại đi cửa hàng tiện lợi mua mì ý về nấu.Chở Charlotte về ổ nhỏ của cô và Nudee, lòng cảm thấy may vì bạn học Nudee đã đi vắng.

Nếu thấy Charlotte đến nhà - còn không lật banh cái nhà rồi cùng Charlotte đại chiến nữa mới lạ!!!!_______"Vào đi."

Engfa mở cửa cho Charlotte.Charlotte bước vào căn hộ của hai người kia.

Nàng đi về sofa ngồi xuống, nhìn một lượt thấy căn hộ không quá lớn nhưng hai người bọn họ sắp xếp rất ngăn nắp đầy đủ mọi thứ."

Chị ngồi chơi nha, có đồ ăn vặt trong tủ dưới bàn chị ăn đỡ đi.

Em đi làm mì trước đã."

Engfa kéo tủ ăn vặt mà cô và bạn Nudee dự trữ đầy kẹo, bánh, nước ngọt ở phòng khách chỉ cho Charlotte.

Xong rồi đi vào bếp bắt đầu nấu ăn, có trời mới biết bây giờ là 2h sáng hơn và Engfa cảm thấy buồn ngủ kinh khủng, mắt cô sắp mở hết lên rồi đây này.Charlotte ngồi ở ngoài chơi điện thoại, nàng không thấy buồn ngủ còn tỉnh táo lắm.Trái ngược với người ngồi ngoài phòng khách vui vẻ ăn bánh, uống nước chơi điện thoại ngồi chờ ăn mì ý.

Engfa trong bếp phải rã đông nhanh tôm, nghêu, thấy còn một ít mực cũng lấy ra - Charlotte thích ăn cả mực.

Đem luộc mì lại làm nước sốt... tất bật luôn tay luôn chân gần 3h sáng cũng làm xong một chảo mì ý tôm, nghêu, mực.

Cô là làm dư để trưa ăn, bây giờ cô không ăn nổi nữa rồi.Engfa lấy mì ra dĩa đem ra cho Charlotte.

"Xong rồi, chị ăn thử đi.

Trong bếp còn có thể lấy thêm, em vào phòng một lát."

"Cảm ơn."

Charlotte đưa tay nhận lấy mì.

Tuy nàng cố ý làm khó người ta, nhưng mà nhìn dĩa mì xong cũng đói bụng vô cùng.Engfa quay vào trong đi tắm, tuy là 3h sáng nhưng cô không tắm không chịu được, cả ngày quần trong bếp cả người ám đầy mùi đồ ăn phải tắm mới thấy thoải mái ngủ được....."

Đi tắm?"

Charlotte nhìn người kia đi 30 phút rồi vừa trở ra đã thay đồ, tóc vẫn còn ướt."

Ừa, ăn xong rồi à?"

Engfa đi đến sofa ngồi xuống."

Sao tắm lại đêm, biết mấy giờ rồi không còn để tóc ướt như thế này?"

Charlotte khó chịu hỏi, người này vẫn không bỏ được cái tật không thích sấy tóc cứ hay để tóc ướt như vậy."

Bình thường không có tắm đêm, hôm nay ngoại lệ thôi, tại cả ngày ở trong bếp rồi không tắm rất khó chịu.

Đây đang lau khô tóc nè nha."

Engfa vừa nói vừa giơ cái khăn lên lau tóc."

Lấy máy sấy đi."

"Không có."

"Không có?"

Charlotte càng nhăn mặt hỏi."

Không có thật, bọn em đều không mua."

Cô không có nói dối nha, bạn tốt Nudee cũng không thích sấy tóc như cô nên cả hai đều không mua máy sấy."

Chẳng hiểu sống kiểu gì chúc hai đứa sống lâu.

Đưa đây."

Charlotte với tay lấy cái khăn của Engfa, giúp người kia lau khô tóc.Engfa nghe Charlotte vừa cằn nhằn vừa lau tóc giúp cô, đáy lòng dâng một trận ấm áp.Thật sự cô rất nhớ cái cảm giác này, người bên cạnh đâu còn dáng vẻ bà chủ quán rượu cao lãnh xinh đẹp, bây giờ trông giống như một cô bạn gái nhỏ càm ràm người yêu vài chuyện vụn vặt vậy."

Sao ngẩn người rồi?

Bị lạnh à?"

Charlotte bỏ khăn xuống, đưa tay sờ lên trán Engfa.

Còn may, không có cảm lạnh."

Chị..."

Engfa nhỏ giọng gọi.

Charlotte ôn nhu quá, ôn nhu đến mức bản thân cô cũng sắp không chống đỡ nổi phòng tuyến xây dựng trong lòng mình rồi."

Hửm?"

"Có thể... có thể ôm...

ôm chị một cái được không?

Mà thôi không... không phải...

đừng để ý, em nói nhảm đó."

Engfa lúng túng nói.

Thật ngượng ngùng...
 
[Englot] Quán Rượu Trong Ngõ (Cover)
Chương 41


Charlotte nhìn người bên cạnh bối rối, liền chủ động đưa tay ôm Engfa vào lòng."

Có thể ôm hơn 1 cái."

Charlotte nói, lại càng siết chặt tay đang ôm người nọ.

Được rồi nàng cũng không muốn giả vờ nữa, nàng cũng muốn ôm bạn nhỏ, thật sự rất nhớ rất rất nhớ cái ôm này.

Cái ôm mà mấy năm qua bản thân nằm mơ hay say rượu sẽ luôn nghĩ đến... còn nghĩ cả đời này sẽ không bao giờ có thể ôm lấy Engfa lần nữa.Engfa được ôm có chút bất ngờ, cô tựa vào lồng ngực Charlotte, rồi cũng vòng tay ôm lấy eo chị ấy."

Bây giờ đòi ôm, lúc trước gặp chẳng phải thích trưng ra bộ dáng hận không thể cách xa mấy chục km mà."

Charlotte đưa tay nhéo lên eo người nọ, người này đúng là trước luôn giở thói lạnh lùng với nàng, không nhìn không để ý tới nàng.

Trốn nàng đi thật xa, bay nhảy ở vùng trời nào đó, đến khi trở về rồi cũng muốn trốn tránh nàng.

Bây giờ sao không trốn nữa đi?"

Không phải đâu."

"Không phải?"

"Nghĩ... nghĩ là chị sắp kết hôn không muốn mọi người khó xử nên... nên vậy... xin lỗi, xin lỗi."

Engfa vùi mặt vào cổ Charlotte, bị nhéo đau vẫn không kêu than.Cô cũng không muốn lạnh lùng với Charlotte, cô thừa nhận cô sớm trở về Phuket phần là vì chị ấy.

Tuy là cô không nghĩ gì xa hơn, chỉ sống cùng một thành phố đã hài lòng.

Nhưng giây phút gặp lại Charlotte, nhìn người nọ nhận một bó hoa hồng rất to từ "chồng sắp cưới" - trái tim cô như bị bóp nghẹn lại, rất khổ sở."

Bây giờ tôi chưa kết hôn, nhưng tôi sẽ kết hôn.

Chúng ta phải làm sao đây, Engfa Waraha?"

Charlotte đẩy vai người trong lòng mình ra, nàng tự hỏi làm gì đây?

Rõ ràng cả hai người bọn họ vẫn còn yêu nhau lại cố tình đẩy nhau ra xa.

Nàng không biết bây giờ, giữa hai người họ gọi là gì?"

Charlotte, chị rất thích kết hôn đúng không?"

Engfa nhìn Charlotte hỏi."

Engfa Waraha, có thể cô nghĩ tôi là kiểu người lúc trước gần 30 tuổi rất muốn nhanh kết hôn bây giờ 33 tuổi càng muốn vội vàng kết hôn vì tuổi ngày một lớn.

Nhưng tôi không phải thích kết hôn, tôi lúc trước chỉ muốn cùng một người kết hôn..."

Charlotte chưa bao giờ nghĩ bản thân sẽ thích hôn nhân, cũng nghĩ nàng không hợp với hôn nhân.

Càng không vì tuổi tác lớn mà vội vàng kết hôn, nhưng rồi nàng gặp được ngoại lệ, trừ một người khiến nàng muốn tiến tới hôn nhân."

Không phải nghĩ như thế."

Engfa áp bàn tay lên khuôn mặt Charlotte, nhẹ nhàng xoa gò má của người phụ nữ bên cạnh."

Charlotte, chị có biết không... em cứ từng nghĩ mình rất trưởng thành nhưng thật ra chưa từng trưởng thành.Bố mẹ em không có một cuộc nhân hạnh phúc, họ tổn thương nhau và đập tan đi một gia đình một cuộc hôn nhân tưởng êm đẹp trong mắt mọi người.

Nó khiến em sợ... rất sợ kết hôn, sợ hai người đã từng nói lời cam kết cả đời, sau cùng lại chia ly hay dằn vặt nhau, em xin lỗi Charlotte... em thật sự rất sợ.Em còn... còn sợ nghèo đói Charlotte à, sợ bản thân còn không nuôi sống mình được thì sao có thể cùng ai cam kết cả đời... chị rất tốt, là người tốt đẹp đến mức em nghĩ mình không xứng... càng muốn nỗ lực tiến về phía trước để xứng đáng với chị... không phải không yêu, cũng không phải cố ý muốn đẩy chị ra xa nhưng em có rất nhiều nỗi sợ... em xin lỗi, xin lỗi Charlotte."

Engfa nói hết nỗi lòng của mình, như trút đi gánh nặng, giọng cô nhỏ dần rồi như lạc đi.Engfa khi trưởng thành đã nguôi ngoai nỗi hờn trách bố mẹ mình, bởi cô hiểu được mẹ cô cũng đau đớn trong một cuộc hôn nhân trói buộc đời bà và bố cô cũng điên cuồng đuổi theo một người phụ nữ không yêu ông ấy, đến cả lúc mất đi ông ấy vẫn nhớ mẹ của cô.Cô không trách họ nhưng nỗi đau trong cô vẫn để lại sẹo, một vết sẹo dài xuyên qua cả tâm hồn của một đứa bé đến cả khi nó trưởng thành vẫn chưa từng ngừng...

ám ảnh đứa bé ấy.

Charlotte đơ người ra khi nghe người bên cạnh nói, đứa trẻ này trước đây luôn tỏ ra mạnh mẽ, chưa bao giờ nói với nàng về những sợ hãi trong lòng em ấy, thật sự rất ngu ngốc."

Chị luôn ở đây, không cần sợ."

Charlotte tách hai bàn tay đang nắm chặt run run của người bên cạnh, nàng chen bàn tay mình vào để xin nắm lấy bàn tay bạn nhỏ."

Engfa, em có biết vì sao chúng ta chia tay không?"

Charlotte miết nhẹ lên bàn tay người bên cạnh, nhẹ giọng hỏi."

Biết."

"Vì sao?"

"Vì bản thân em."

"Không phải vì mỗi em, còn vì cả chị.

Vì chúng ta chưa bao giờ thật sự thành thật với nhau.

Em không nói chị nghe về những sợ hãi, tự ti, khát khao của em.

Chị cũng rất ngang bướng, cố chấp không chịu nghe em giải thích, nóng nảy ngang tàng.

Là chúng ta, đều sai."

Charlotte cười nhìn người bên cạnh.Đúng vậy bọn họ chia tay không phải vì không yêu nhau mà là cố chấp quá nhiều.

Hai đứa trẻ mang theo quá nhiều tổn thương lớn lên, dựng tầng lớp phòng bị dày thật dày.

Đến khi hai đứa trẻ đầy vết sẹo gặp nhau, dù biết đối phương yêu mình - thì trái tim vẫn tràn ngập sợ hãi mà chẳng thể buông xuống được hết rào chắn đã dựng nên.

Cứ thế tình yêu đan xen giữa những lo ngại, ám ảnh, tự ti, không dám nói... và cuối cùng là vỡ tan."

Ừa, là bọn mình đều sai."

Engfa gật đầu.

Cô cũng biết cô và Charlotte đều sai, không có ai sai nhiều hơn hay ít hơn ai."

Charlotte, chị có còn muốn cùng một đứa trẻ phạm sai lầm, sửa chữa những cái sai của nó không?"

Engfa xoay người đối diện nhìn thẳng vào mắt Charlotte nói.

Cô lấy hết dũng khí để nói ra câu đó."

Không!"

Charlotte trả lời."

Vậy...

à vậy... vậy không sao...

ừm..."

Engfa lúng túng nói, cũng buông tay đang nắm cùng Charlotte ra."

Không phải là sửa chữa những cái sai.

Vì không ai bảo đảm cả hai từ đây đến cuối đời đều không sai phạm lầm điều gì.

Nhưng chị rất vui lòng cùng đứa trẻ của mình cùng nhau trưởng thành, cùng nhau trẻ con, cùng nhau phạm lỗi nhưng sau này phải luôn thành thật với nhau."

Charlotte giữ lại bàn tay người kia, tiến lại gần ôm lấy bạn nhỏ của mình.

Bạn nhỏ nhà nàng đã đi thật xa, xa đến mức nàng nghĩ sẽ không tìm được, nhưng bây giờ bạn nhỏ nhà nàng đã trở về bên nàng rồi.

Phải ôm em ấy thật chặt, không cho đi đâu nữa hết vì nàng đợi em ấy về, đợi rất khổ sở cũng rất đau lòng.Engfa cũng ôm lại chị ấy, cô không biết nói gì nữa vì cái ôm này đã thay cho hàng vạn điều muốn nói....Hai người cả đêm không ngủ lại tỉnh táo đến lạ thường, cùng nhau nằm ở sofa trò chuyện kể về những nỗi lòng của riêng bản thân, thỉnh thoảng họ sẽ cho nhau xem những bức ảnh đã chụp ở nơi đã đi qua, những câu chuyện tròn những tháng năm - họ tạm ngừng đồng hành với nhau.Engfa kể cho Charlotte nghe khoảng thời gian cô ở nước ngoài, đi học đi làm, cô không giấu Charlotte điều gì nhưng chỉ xin giấu bớt những lần bản thân bán mạng làm việc đến ngất đi vì kiếm tiền, vì ước mơ và vì một bà chủ quán rượu ở thành phố xa kia.Charlotte kể cho Engfa nghe khoảng thời gian qua, kể Daeng giảm béo ra sao, kể chuyện Heidi đi học xa, Marima cưới chồng, chuyện David vẫn độc thân vui tính, Tina vẫn là họa sĩ yêu tự do, chuyện nàng kinh doanh ra sao - nàng cũng xin giấu Engfa về những đêm mất ngủ, những đêm nhớ người nọ đến vừa say vừa tỉnh mà bật khóc - vì mọi chuyện qua rồi, đứa nhỏ của nàng lần này không thể chạy khỏi nàng nữa đâu, thật hư phải giữ em ấy thật chặt.____________*Tác giả Mộng Gia Tưởng*Mọi người hay nói "tiểu thuyết quá nhân từ luôn để những người đã rời xa nhau có thể gặp lại" .Nhưng bởi vì họ "còn yêu" nên mới có thể "gặp lại".

Không có sự nhân từ nào được ban phát, trừ tình yêu vẫn hiện hữu.Vì nếu như giữa 2 người không còn yêu nhau, thì có ban cho họ hàng vạn lần gặp gỡ cũng không thay đổi được điều gì, thế đấy ạ.
 
[Englot] Quán Rượu Trong Ngõ (Cover)
Chương 42


Charlotte tỉnh dậy, bọn cô trò chuyện đến 8h sáng mệt mỏi quá liền cùng nhau nằm ở sofa ngủ luôn.

Đưa tay lấy điện thoại xem, bây giờ đã là 2h chiều.

Nàng thấy có vài tin nhắn ở quán rượu từ David, có cả tin nhắn từ dì Susan bảo là đã chuẩn bị cơm chiều chủ nhật sẵn trong tủ lạnh, nàng chỉ cần hâm lại là có thể ăn - dì đưa Daeng đi chơi rồi.Hôm qua nàng đã có nhắn cho dì Susan là đi đến nhà bạn ngủ không cần đợi cửa nàng.Charlotte trả lời xong tin nhắn của mọi người, nhìn sang đứa nhỏ bên gối vẫn đang ngủ say.Bạn nhỏ nhà nàng giấu nàng trưởng thành đi rất nhiều nha~ bớt một chút non nớt nhiều thêm nét thành thục.Charlotte giờ phút này không thấy được bản thân mình cả người đang lan tỏa mùi vị hạnh phúc cỡ nào đâu, khóe môi nàng cũng bất giác cong lên.Nàng đưa tay sờ lên khuôn mặt người bên gối, thật sự rất nhớ cảm giác này.Engfa bị quấy rối liền tỉnh dậy, vừa mở mắt ra đã thấy khuôn mặt của Charlotte kề sát bên làm cho cô bị giật mình.Charlotte mỉm cười nắm lỗ tai người kia, hỏi: "Sao lại giật mình?

Tự nhiên thấy nằm kế ai hửm?"

"Ừm... tưởng ngủ mơ được nằm cạnh ai xinh thế này... thì ra là người thật."

Engfa lại gần hôn lên trán Charlotte.

Cô xác nhận rõ rồi, đây là người thật."

Bôi mật hửm!"

Charlotte cười, lấy tay nhéo nhẹ lên môi người bên cạnh.

Đùa giỡn một lúc, nàng giữ lấy khuôn mặt của Engfa dịu dàng hôn lên môi em ấy.Engfa đáp lại, cùng Charlotte thân mật hôn nhau.

Tay cô lén lút lấy từ túi quần ra một món đồ, khuya hôm qua cô đã về phòng lấy đem ra.Charlotte đang cùng người bên gối hôn hôn, lại cảm nhận được người kia bắt lấy bàn tay nàng đeo một món đồ vào ngón tay.

Charlotte tách ra khỏi nụ hôn, nhìn xuống bàn tay, đáy mắt tràn ngập sự bất ngờ - ở ngón áp út giờ phút này có thêm một chiếc nhẫn."

Lúc trước em nhặt lại cặp nhẫn mà chị bỏ quên."

Engfa giải thích, cô không nói là Charlotte vứt bỏ mà chỉ nói là chị ấy bỏ quên.

Lúc đó một cánh tay cô bị thủy tinh làm bị thương đầy máu, vẫn không quên tìm kiếm cặp nhẫn mà Charlotte vứt đi."

Nhưng... hình như đây đâu phải là cặp nhẫn đó?"

Charlotte đưa bàn tay lên nhìn kỹ, đây không phải là cặp nhẫn nàng mua, thiết kế khác mà.Cặp nhẫn nàng mua là trơn bóng, nhưng chiếc nhẫn này có một phần nhỏ bị lõm ở phía ngoài, mà phần lõm đó hình như được chèn đá quý vào."

Là nó.

Nhưng mà, em xin lỗi vì chưa được sự cho phép của chị, đã thay đổi một tí.

Ở đây còn một chiếc ráp lại như vầy nhìn sẽ hiểu ý nghĩa."

Engfa lấy ra thêm một chiếc nhẫn đưa Charlotte xem.Charlotte thấy chiếc còn lại cũng có một phần lõm nhỏ tương xứng với chiếc nàng đang đeo... ráp lại liền ra một hình trái tim.

"Bây giờ em sắp 26 tuổi, trong tay có một cuốn sổ tiết kiệm là tất cả tiền dành dụm từ lúc trước đến giờ, có một nhà hàng đang kinh doanh tuy là mặt bằng thuê nhưng tính toán thì không lâu sau có thể mua được, coi như sở hữu một cái nhà hàng.

Ở nhà thuê, không có xe, nhưng sẽ cố gắng chăm chỉ kinh doanh thật tốt ạ.À em còn biết nấu rất nhiều món ăn, chịu được cực khổ, biết sửa vật dụng trong nhà, biết dọn dẹp nhà cửa, rửa bát thì siêu nhanh... chung quy thì cũng xem như rất khá đúng không ạ?

Cuốn sổ tiết kiệm này đưa cho chị, nhà hàng chị đứng tên, cả con người cũng xin tặng chị tùy chị sai vặt.Vậy cô Austin thân mến, có thể vui lòng cùng em kết hôn được không?"

Engfa nói, cầm lấy bàn tay Charlotte.

Trước đây cô ở thế giới này tràn ngập nỗi sợ hãi, lo lắng và bất an.Bây giờ vẫn đầy nỗi sợ, nhưng sợ nhất là phải rời xa Charlotte.Cô đã làm lại thiết kế chiếc nhẫn này sau một năm họ không còn bên cạnh nhau, cứ nghĩ cả đời này bản thân cô sẽ ôm lấy tiếc hận trôi qua.Nào ngờ, cuộc đời vốn dĩ không quá ưu ái Engfa cho lắm, lần này lại cho cô thêm may mắn để bản thân cô lần hai được ở bên cạnh Charlotte, nên cô muốn giữ chặt lấy cơ hội này, sẽ không bao giờ buông tay nữa.Charlotte nhìn ngón áp út lấp lánh, lại nhìn khuôn mặt Engfa đang cười kia.

Bất giác đôi mắt của Charlotte ửng đỏ, nước mắt đong đầy theo khóe mắt trượt dài xuống gò má nàng."

Không khóc không khóc, là em sai lẽ ra không nên đường đột như vậy.

Không khóc... không đồng ý cũng không sao hết.

Để em theo đuổi cô Austin lại nha... không sao hết..."

Engfa bối rối đưa tay lau nước mắt cho Charlotte, nỉ non dỗ dành chị ấy.

Là cô quá vội, không sao cả còn rất nhiều thời gian để theo đuổi chị ấy."

Đưa cái nhẫn kia đây."

Charlotte đưa tay quẹt nước mắt, nhận lấy chiếc nhẫn còn lại từ tay người bên cạnh."

Là em nói đó Engfa.

Tiền của em, nhà hàng của em, chị sẽ lấy hết mọi thứ để em trở thành người vô sản, để em không chạy đi đâu được... còn bắt em làm nhiều thiệt nhiều việc, nhất định phải chỉnh chết em!"

Charlotte hai mắt ướt đẫm, vừa nói vừa run run đeo chiếc nhẫn còn lại vào tay Engfa.

Lại đánh lên vai người bên cạnh mấy cái."

Được, hợp tác vui vẻ~" Engfa ôm lấy Charlotte vào lòng.

Lần hợp tác này rất dài, kỳ hạn chính là "vĩnh viễn"............17h30 phút trước văn phòng đăng ký kết hôn.Engfa và Charlotte vừa bước ra từ đó.

Sau màn cầu hôn bị Charlotte mắng là như ký khế ước bán thân, Engfa nhìn đồng hồ lại vội vàng lôi kéo Charlotte đi tắm rửa thay đồ chạy đến đây.Charlotte giờ phút này ngay cả bộ đồ đều mượn của người bên cạnh.

Bọn họ cầm theo giấy tờ căn bản, đến văn phòng đăng ký kết hôn lúc 16h50 phút còn 10 phút nữa là đóng cửa.Nhân viên công tác thấy chủ nhật cũng đông cặp đôi đến đăng ký, bận rộn cả ngày sắp ra về thì lại có người đến.

Định từ chối hẹn ngày mai quay lại, nhưng khi vừa nhìn lên liền thấy hai mỹ nữ nắm tay nhau đến ~ trái tim nhỏ bé thưởng thức người đẹp bị lung lay lại còn là hai người đẹp kết hôn!!!

Nên bấm bụng tan ca chịu về trễ vẫn chấp nhận ở lại hỗ trợ hai vị xinh đẹp trước mặt làm thủ tục.

Nhìn hai người phụ nữ lúc đến độc thân, ra về đã là vợ của nhau~ hạnh phúc tan ca quá trời!..."

Chúng ta đang thi cuộc thi chạy à?"

Charlotte liếc nhìn người bạn đời hợp pháp của mình, tốc độ quái quỷ gì đây, hôm trước mới làm lành với nhau, hôm sau đã kết hôn rồi."

Chạy gần 5 năm, nên về đích được rồi."

Engfa mỉm cười nhìn Charlotte, lại sờ vào túi hồ sơ bên người, trong này có giấy đăng ký kết hôn của họ.

Cô và chị ấy kết hôn rồi, đây không phải là sự bốc đồng hay tùy hứng mà là lời cam kết, là tình yêu dù cho có trải qua bao chuyện họ vẫn chọn đồng hành cùng nhau.Charlotte nhìn Engfa cười đến không khép được mồm, cũng liền cười theo.

Nhanh hay chậm không thể kể đến ở đây, vì giữa bọn họ chỉ có yêu và đồng ý."

Bây giờ làm gì ạ?"

Engfa hỏi Charlotte.

Kết hôn rồi nhưng những vấn đề sau khi kết hôn bọn cô vẫn chưa thỏa thuận với nhau nha=))"Về nhà chị ăn cơm.

Chị đói!!"

Charlotte trả lời, nàng bị quay cuồng trong tốc độ chạy đi lĩnh giấy kết hôn quá, nên dĩa mì hồi khuya đã hết tác dụng từ lâu rồi.Bây giờ nàng không tính được gì đâu, phải ăn no trước đã.
 
[Englot] Quán Rượu Trong Ngõ (Cover)
Chương 43


"Engfa đi ăn lẩu không?

Tớ mới tìm ra tiệm này ngon cực."

Nudee vừa nói vừa lướt xem đánh giá về tiệm lẩu.Sáng thứ 7 rảnh rỗi nên cô đang ở nhà hàng của Engfa đóng vai cô gái thu ngân không công giúp đỡ đó, nhất định phải bắt tên này khao ăn lẩu!!"

Ngày mai nha, mai tớ mời, nhất định sẽ để cậu ăn no đến lăn về."

"Nè nè, sao tớ cứ cảm giác cả tháng qua cậu cứ bận bịu vào buổi tối hoài vậy hả, làm gì đó?"

Nudee bỏ điện thoại xuống, nhìn bạn tốt kế bên.Trực giác của cô nhận định Engfa rất lạ, cả tháng qua cái tên này thường hay nhìn điện thoại bấm bấm miết, còn tối nào cũng ra ngoài đến muộn mới về nhà.

Không phải cô nhiều chuyện đâu, mà lạ thiệt đó trời ạ...

ừ thì cô cũng thấy sao sao đó nên nhiều chuyện xíu!!!!"

Thì bình thường thôi, cậu lo tìm tiệm ăn nào ngon ngon đi kìa.

Tớ ra ngoài nha, có việc gì thì gọi cho tớ."

Engfa cười dỗ dành bạn tốt vài câu liền xách túi chạy đi.Chuyện cô bận vào các buổi tối là thật, phần lớn thời gian Engfa với Charlotte giống như quay trở lại thời kỳ yêu xa vậy - chỉ có thể gọi điện và nhắn tin.Vì 3-4 hôm sau khi bọn họ từ nơi đăng ký kết hôn về, Charlotte đã phải bay đến thành phố khác do nơi sản xuất rượu nguồn cung gặp sự cố, rồi lại đi đến vài nơi khác ký lại hợp đồng với đối tác - rất bận rộn nên một tháng rồi bọn cô không gặp nhau.Hôm qua Charlotte vừa về lại Phuket liền muốn gặp cô nhưng cô sợ chị ấy đi về mệt nên kêu ở nhà nghỉ ngơi trước đã.Hai người trước đó đã thống nhất với nhau tạm thời chưa công khai với mọi người.Về phía Engfa, cô cảm thấy cần thời gian để bạn tốt của mình - Nudee hết giận hờn Charlotte, và sẽ không bị sốc trước tin này.

Đồng thời cô cũng muốn từ từ hòa giải với dì Susan vì không muốn Charlotte phải khó xử, và tất nhiên là Charlotte không biết những khúc mắc của cô và dì Susan.Về phía Charlotte thì không có lí do gì đặc biệt ngoại trừ thấy yêu đương lén lút rất thú vị a~ à không là kết hôn...

Đùa thôi!

Vì cô tôn trọng ý kiến của vị kia nhà cô là muốn để bạn bè người thân xung quanh từ từ tiếp thu, dù sao thì khoảng thời gian bọn họ xa cách - bạn bè hai bên không nói ra nhưng chắc chắn cũng đầy khúc mắc với cái người đã làm tổn thương bạn tốt của mình._____"Trễ 15 phút!"

Charlotte nhăn mày, bất mãn nhìn người vừa ngồi vào ghế phụ."

Xin lỗi, phải quay vào bếp dặn mọi người một tí.

Quà xin lỗi đây~" Engfa lấy từ trong balo ra một ly trà sữa, trêu chọc áp lên gò má Charlotte.Tiệm trà sữa này Charlotte rất thích, nhưng thường bán buổi sáng, vài tiếng thì đã hết.

Thành ra sáng nay cô phải tranh thủ đi mua rồi về để lạnh chờ tới chiều đưa Charlotte."

Lạnh!"

Charlotte nói, đưa tay cầm trà sữa uống.

Nàng sẽ bỏ qua việc vị nhà mình đi trễ."

Công việc có thuận lợi không?"

Engfa hỏi."

Thuận lợi, trục trặc nhỏ đã giải quyết xong rồi, chỉ mất thời gian ký lại bản mới với các đối tác khách hàng thôi.

Mà hôm ngày nay em còn bận gì nữa không?"

"Tùy hứng, thích bận thì bận nha."

Engfa cười trêu chọc, đưa tay véo má Charlotte ."

Đau!!

Vậy có bận hay không?"

Charlotte đánh vào vai Engfa.

Nàng không hiểu vì sao người này ngày càng không nghiêm túc.

Trước đây nhìn đứng đắn bao nhiêu, bây giờ đùa nhây bấy nhiêu..."

Không bận, cả ngày hôm nay đều nghe theo cô Austin.

Mà bây giờ bọn mình đi đâu à?"

Engfa nhìn đồng hồ, bây giờ chỉ mới 9h sáng."

Đi rồi biết, cầm giúp chị."

Charlotte đưa ly trà sữa cho Engfa cầm, thắt dây an toàn cho bạn nhỏ xong cũng bắt đầu lái xe đi.
......."

Đi thăm ai à?"

Engfa nhìn xung quanh khu chung cư cao cấp mà bọn họ mới đỗ xe xong bước vào."

Đi lên đây, nhanh!"

Charlotte nắm tay bạn nhỏ đang ngơ ngác lôi đến thang máy.Hai người dừng ở lầu 21, bước đến một căn hộ.

Charlotte lấy trong túi xách ra thẻ mở cánh cửa trước ánh mắt có 999 câu hỏi của người bên cạnh.Engfa nhìn xung quanh phía trong căn hộ - rất mới, không có quá nhiều đồ trang trí hay nói đúng hơn là trống trơn chỉ có đèn và trần nhà."

Đây là?"

Engfa quay qua hỏi Charlotte, vẫn chưa hiểu đây là đâu sao bọn cô lại đến đây."

Là nhà của chúng ta."

"Chúng ta?"

Engfa ngạc nhiên hỏi."

Đúng, là nhà của chúng ta.

Căn hộ này nằm giữa quán rượu và nhà hàng đi làm đều rất thuận tiện, môi trường xung quanh rất tốt có công viên, siêu thị... cũng gần trường của Daeng nữa.

Thế nào, thích không?"

Charlotte mỉm cười ôm cánh tay Engfa hỏi."

Nhưng không phải căn nhà chị đang ở rất tốt sao?"

"Tốt, nhưng ở bên đó hơi nhỏ.

Lại xa nhà hàng của em nữa, đi đi lại lại rất mệt."

Engfa khuôn mặt tràn đầy mông lung, cô vẫn chưa kịp tiêu hóa hết thông tin, đây là nhà của cô và Charlotte ư?

Đây là nơi mà bọn cô sẽ sống cùng nhau, cùng em bé Daeng sinh hoạt?

Thật sự, cô có nhà à?"

Làm sao vậy, em không thích hả?"

Charlotte đưa tay xoa má bạn nhỏ nhà mình, thấy Engfa vẫn đứng ngây người không nói gì nãy giờ."

Không phải.

Nhưng căn cũ cũng tốt rồi, em không ngại xa đâu, không cần phải đổi sang căn này..."

"Em không ngại nhưng chị xót người ta vất vả đi đi lại lại.

Căn hộ cũ của chị sẽ sửa lại rồi cho thuê, mà chị cũng cầm sổ tiết kiệm với nhà hàng của Waraha lão bản rồi thì nên đối xử với cô Waraha đây tốt một chút, đúng không?

Không được nói nhảm, đã ký hợp đồng rồi thì phải dọn vào ở."

Charlotte biết vị nhà mình chính là đau ví tiền thay mình.

Nàng cũng sợ bạn nhỏ nghĩ ngợi lung tung nên trực tiếp mua rồi mới báo, chứ không người này lại bàn ra lắm.Engfa nhìn người phụ nữ đứng bên cạnh mình, sao có thể tốt với cô đến như thế này vậy?Cô biết rõ sổ tiết kiệm của cô chẳng đáng là bao so với căn hộ cao cấp này, nói đúng hơn chắc chỉ như muối bỏ biển.

Nhưng Charlotte nói vậy vì sợ cô ngại... người phụ nữ tri kỷ này tinh tế đến mức cảm động."

Vợ...

" Engfa nhỏ giọng gọi, lại đưa tay ra - cô muốn ôm người phụ nữ bên cạnh mình..."

Chị đây."

Charlotte tiếp nhận cái ôm.

Cười đến thực vui vẻ vì đây là lần đầu tiên nghe vị nhà mình gọi nàng là "vợ", nàng cảm thấy xưng hô như thế này cũng thực dễ nghe."

Cảm ơn chị."

Engfa thủ thỉ bên tai Charlotte.

Cô cảm ơn chị ấy đã cho cô được cùng chị ấy có một căn nhà, một gia đình.Những đứa trẻ cô độc như bọn họ, đã gặp nhau, bên nhau và cho nhau một mái ấm - điều mà cả tuổi trẻ thơ họ chưa bao giờ thực sự trọn vẹn.Charlotte tiến gần lại hôn lên môi vị kia nhà nàng.

Bây giờ nàng đột nhiên rất muốn được mau mau về một nhà với vị này........_______________Trung tâm thương mại Phuket.Charlotte cùng Engfa sau khi xem qua căn hộ liền quyết định mua vài món đồ cơ bản trước.

Vì căn hộ cũng khá to, có tới bốn phòng nên cần chuẩn bị rất nhiều thứ, cũng phải trang trí theo sở thích của mỗi người."

Đồ của con nít đáng yêu quá à, cả của mấy con mèo nữa."

Engfa nói khi nhìn khu bày đồ trang trí phòng trẻ con, cạnh khu vật dụng cho thú cưng.Vì nhà Charlotte có hai con mèo, nên bọn họ phải dành hẳn một góc cho hai vị mèo tung hoành!"

Đồ của phòng bọn mình đáng yêu hơn."

Charlotte nói, dù bọn họ chưa chọn gì cho cả hai."

Đúng, phòng bọn mình đáng yêu nhất."

Engfa cười hùa theo chị nhà.Engfa phải tạm gác lại việc trang trí phòng cho mọi người, mà chiều theo chị nhà đi lựa đồ cho phòng bọn họ.Mua một cái giường đôi, lại mua một cái tủ để đồ mà Engfa chỉ có thể hình dung bằng bốn chữ "siêu cấp rộng lớn" vì thú thật thì cả hai bọn cô đều rất nhiều quần áo, lại mê làm đẹp nên cái tủ này sợ còn không vừa!!!Charlotte như một người điên cuồng mua sắm, gặp món gì cũng đòi mang về trang trí phòng ngủ.

Engfa phải ra sức cản chị ấy lại, kẻo phòng ngủ của bọn họ thành siêu thị mất!Đi dạo trung tâm thương mại là việc siêu cấp tốn thời gian, bọn họ một lần này đi chỉ mua đồ cơ bản mà đã dạo ở đây đến mệt mỏi từ sáng tới 6h tối.

May mà đồ là người ta giao lại, nếu không không biết mấy giờ mới xong."

Chị muốn ăn gì?"

Engfa hỏi khi bọn họ đang đi đến bãi đỗ xe."

Có thể đi đến nhà hàng của em ăn không?"

Charlotte mong chờ hỏi.

Nàng chỉ mới đến nhà hàng của Engfa một lần, là ngày sinh nhật trước đây của nàng."

Được nha."

"Nhưng mà Nudee hình như vẫn không thích gặp chị, có sao không?"

Charlotte ái ngại nói."

Con dâu xấu cũng phải gặp mẹ chồng mà.

Chi bằng hôm nay liền gặp, cậu ấy dễ dỗ lắm.

Với cả có em ở đây rồi, không sao đâu."

Engfa đưa tay ôm ôm xoa xoa vai Charlotte.

Trong đầu nghĩ tới cảnh nếu họ đánh nhau... thì nhà hàng cô làm sao đây?

Mà chắc không đến mức đó đâu, dù sao thì bạn học Nudee cũng rất dễ dỗ dành...
 
[Englot] Quán Rượu Trong Ngõ (Cover)
Chương 44


"Engfa, cậu đi đâu lâu vậy...

ơ?"

Nudee vừa thấy bạn tốt trở về liền định oán than, lại bất ngờ thấy sau lưng Engfa là bóng dáng một người phụ nữ rất quen thuộc - Charlotte."

Chào em."

Charlotte gật đầu nói"Xin chào."

Nudee gật đầu.

Trong đầu đầy dấu chấm hỏi, vì sao chị ta ở đây?

Vì sao đi cùng Engfa?

Ai giải thích cho cô với...!"

Chị charlotte có mua bánh kem cho cậu và mọi người nè, của cậu là cái chocolate ba tầng thêm phô mai đó, còn có cả trà sữa nè."

Engfa đưa túi bánh cho Nudee.

Cô biết tên này thích nhất là bánh và trà sữa nơi đây, nên cố tình bảo Charlotte lái xe qua đó mua."

Hả?...

À à cảm ơn chị."

Nudee nhìn Charlotte nói.

Trời ơi cái gì đang xảy ra ở đây vậy?

Charlotte mua bánh với trà sữa cho cô, và mọi người trong nhà hàng.

Lần đầu trong đời cô thấy khách đến nhà hàng lại mua đồ ngược lại cho nhân viên ở đây đấy!!!"

Không có gì, không biết mọi người thích loại nào nên mua hơi nhiều, mọi người chia nhau nha."

Charlotte cũng cầm túi bánh, trà đưa cho một bạn phục vụ gần đó nhờ bạn ấy đưa cho mọi người.Engfa dắt Charlotte đi một vòng nhà hàng, rồi vào bếp giới thiệu với mọi người kĩ hơn.

Mọi người thấy người tới là một mỹ nữ, lịch sự và dịu dàng đã vậy lần đầu gặp mặt còn mua rất nhiều đồ ăn tặng bọn họ, mà nàng ấy gặp ai cũng lễ phép vô cùng - thì càng yêu thích cô gái được Waraha lão bản nhà họ dắt theo này.

Một vài người còn nhận ra Charlotte là bà chủ của *Tỉnh*, Charlotte cũng vui vẻ tặng cho bọn họ phiếu giảm giá của quán rượu.Nudee như hóa thân thành chiếc ống nhòm quan sát nhất cử nhất động, quá kỳ quái rồi.

Sao cảnh này lạ lạ quen quen quá vậy... càng nhìn càng giống đi ra mắt vậy??????Cô lén lút lại gần Engfa, trong khi Charlotte đang ở phía xa trò chuyện cùng với ai đó."

Engfa."

Nudee nắm ống tay áo bạn tốt, lôi vào góc nói chuyện."

Sao vậy?"

"Sao vậy cái gì mà sao vậy, giải thích đi, chuyện này là sao?

Sao chị ấy lại tới đây?

Sao cậu đi cùng với chị ấy?

Hai người quay lại rồi?"

"Đã kết hôn!"

Engfa quyết định thú thật với bạn tốt.

Giơ bàn tay đeo nhẫn ra trước mặt Nudee.Nudee nhìn nhẫn, nhìn lên mặt Engfa, lại nhìn Charlotte phía xa xa."

Kết... kết hôn... hai người?

Cậu và chị Charlotte?

Nhưng không phải chị ấy lấy anh Metawin sao?

Ủa cái gì đang xảy ra vậy???"

Nude mờ mịt hỏi."

Từ năm đó chia xa đến nay, chị ấy vẫn luôn đợi bạn của cậu, chị ấy là kết hôn cùng với bạn của cậu."

Engfa cười giải thích cho Nudee."

Thật?"

"Thật.

Ôi về nhà sẽ kể rõ đầu đuôi cho cô Ornpreeya sau, tuyệt không bỏ sót một câu một chữ nào."

"Thề đi!"

Nudee híp mắt nhìn người bỏ cô rời khỏi hội độc thân trước mặt, không tin tưởng tên này được..."

Cậu lắm trò quá.

Được rồi, Engfa Waraha xin thề về nhà sẽ kể rõ với Nudee Ornpreeya, tuyệt đối không giấu nửa lời."

Engfa đưa tay lên nói, thật trẻ con nhưng đành chịu vậy.Nudee hài lòng, chịu buông tha tạm không truy cứu, còn hỏi Engfa sao Charlotte không đeo nhẫn thì Engfa bảo rằng vì chưa quyết định công khai nên chị ấy đeo thành dây chuyền.Engfa lại nói với bạn học Nudee - là người đầu tiên biết chuyện làm lành, kết hôn... làm bạn Nudee của chúng ta trông phút chốc tạm quên đi giận hờn, yêu ghét với hai người kia mà hư vinh cảm thấy hãnh diện vì bản thân quan trọng lắm đó nha...!...."

Nudee có nói gì không?"

Charlotte hỏi.

Cả hai đang ngồi trong xe của nàng, lúc nãy vừa ăn cơm từ nhà hàng xong."

Cậu ấy nhiều chuyện mà, làm sao không hỏi được.

Yên tâm đi, không sao hết em bảo với cậu ấy tối nay sẽ giải thích sau."

"Ừm... vậy tối nay em ở nhà Nudee?"

"Đó giờ em vẫn ở nhà Nudee mà."

"Bây giờ khác mà."

Charlotte liếc người nọ.

Nàng thừa nhận tính chiếm hữu của nàng rất cao, lúc vừa làm lành lại kết hôn liền muốn đem bạn này cột lại bên người, nếu không bận đi công tác Charlotte nghĩ mình thật sự làm vậy rồi."

Khác làm sao nhỉ?

Đâu khác gì đâu."

Engfa biết rõ nhưng vẫn trêu chọc hỏi.

Mọi người thường nghĩ Charlotte là nữ vương cao lãnh, kiêu ngạo là sai rồi - chị ấy chân chính là một người chuyên ăn dấm chua."

Như thế này!"

Charlotte biết Engfa đùa giỡn nàng, đã vậy để xem ai đùa giỡn ai.

Không tự nhiên mà nàng hơn 7 tuổi đâu!Charlotte bấm nút để ghế phụ mà Engfa đang ngồi ngả ra sau, rồi leo qua ngồi lên đùi em ấy."

Chị..."

Engfa ngạc nhiên nhìn người phụ nữ mặc đầm dây màu đen vừa ngồi lên đùi cô, còn cười rất yêu nghiệt."

Không phải chị, gọi lại!"

Charlotte cúi người kề môi sát tai Engfa, nàng cố ý vừa nói lại vừa cắn lên tai người này."

Đừng nghịch, đang ở trên xe."

Engfa sợ người này đùa nữa liền đùa ra lửa thật!!!!"

Xe này ở ngoài nhìn vào tối đen, vậy nghịch tiếp được rồi đúng không?"

Charlotte chạm nhẹ lên môi người bên dưới, vừa thấy Engfa định hôn đáp lại nàng liền chỉ cắn nhẹ rồi rời đi, cười thích thú nhìn biểu cảm đa dạng của em ấy.

Dám đùa với nàng à, nhây với nàng à, còn non lắm bạn nhỏ nha!"

Em đầu hàng, chịu thua cô Austin ạ."

Engfa bất lực lắc đầu, lấy tay nhéo mũi charlotte.

Người phụ nữ này tinh nghịch hơn vẻ ngoài của chị ấy."

Hơn 10h rồi, về nghỉ ngơi đi, chị đi cả ngày nay rồi."

Engfa nói."

Em đuổi chị?"

"Không có đuổi."

"Có, rõ ràng là em muốn đuổi chị về."

Charlotte nhăn mày nói."

Em sai rồi, em xin lỗi vợ."

Engfa bất đắc dĩ cười nhận lỗi.

Bây giờ cô thấy phim truyền hình hay tiểu thuyết nói không sai - kết hôn chính là bắt đầu biết nhận lỗi dù mình không làm gì có lỗi~"Sáng mai em đem bữa sáng qua nhà cho chị nha?"

"Thật không?"

"Thật, ngày mai cùng ăn sáng xong lại đi mua đồ.

Ngoan, về nghỉ ngơi sớm."

"Tha cho em đó, mau lăn về nhà hàng của em đi."

Charlotte tạm đồng ý gật đầu, leo trở lại ghế ngồi của nàng xong giơ tay đẩy Engfa xuống xe."

Tạm biệt cô Austin, mai gặp.

Về đến nhà nhớ nhắn tin cho em đó nha."

Engfa leo xuống xe, khom người tạm biệt chị nhà xong cũng đi trở lên nhà hàng xử lý nốt sổ sách hôm nay và công việc ngày mai.Vì cô muốn dành cả ngày mai đến chơi cùng Daeng, cũng muốn thăm dì Susan.

Cầu mong là dì Susan sẽ không quá khó chịu với cô.

À phải xem nên nấu gì để sáng mai đem đến cho ba người họ ăn sáng... thật bận rộn!______________Sáng chủ nhật, 8h sáng.*Ting ting ting*"Tới liền, tới liền..."..."

Chào buổi sáng ạ."

Engfa mỉm cười gật đầu chào khi thấy dì Susan ra mở cửa."

Engfa, mau mau vào trong đi con."

Dì Susan có chút ngạc nhiên khi thấy Engfa."

Con có đem đồ ăn sáng đến cho mọi người.

Dì ăn sáng chưa ạ?

Ở đây có cơm chiên, bánh bao, mì xào.

Dì Susan cất vào bếp giúp con nha."

Engfa đưa túi đồ ăn cô thức từ sớm để chuẩn bị cho dì Susan."

Dì đang suy nghĩ không biết nên nấu đồ ăn sáng gì cho hai mẹ con các nàng đây.

Cảm ơn con, thật tình đứa nhỏ này đến chơi được rồi còn cực khổ chuẩn bị nhiều đồ ăn như vậy làm gì!"

"Không có gì đâu ạ!"

Engfa ngồi xuống sofa, 10 phần lễ nghi không dám như trước kia tự ý đi lại trong nhà Charlotte.

Nhưng cô cảm thấy khá vui vì hôm nay dì Susan đối xử với cô không tệ."

Con uống nước mát đi, hôm qua dì vừa nấu xong.

Uống xem có vừa vị không?"

Dì Susan cười nói, đưa ly nước cho Engfa."

Vừa rồi ạ, vị rất thanh."

"Dì nghe Daeng nói gặp con, liền biết con trở về nước.

Về là tốt rồi, đi xa cũng không bằng ở quê hương mà..."

Dì Susan vỗ nhẹ lên bàn tay Engfa, lại nói tiếp "Engfa, năm đó là dì không đúng đã khiến con đi xa như vậy.

Dì xin lỗi con, vất vả rồi."

Dì Susan nhìn đứa nhỏ ngoan ngoãn kế bên, không ngừng tự trách bản thân, đây lỗi của bà vì năm đó đã nói quá nhiều những lời khó nghe đến mức đứa nhỏ này và Charlotte rời xa nhau."

Dì, không sao cả, không phải lỗi của dì.

Con hiểu dì Susan thương chị ấy như con gái, mà là phụ huynh thì mấy ai lại chấp nhận việc con mình là người đồng tính, đã vậy còn qua lại với một bạn nhỏ nhỏ tuổi hơn không ổn định về mọi mặt."

Engfa nắm tay dì ấy.

Cô hiểu dì Susan không ác ý."

Engfa, lúc trước dì từng nghĩ vậy.

Nhưng sau này dì hiểu cuộc đời của bọn trẻ thì để bọn trẻ tự quyết, mình già rồi tư tưởng thời mình không giống nữa.

Làm gì cũng được, miễn mình vui vẻ bình an là được, nha con."

Dì Susan đưa tay quẹt nước mắt, bà từ lâu đã hối hận vì năm xưa đổ hết mọi tội lỗi lên đầu đứa bé này.Bà thương Charlotte như đứa con trong nhà, lúc về phụ chăm lo cho hai chị em Charlotte bà rất quý hai đứa nhỏ.

Nhưng lúc biết Charlotte đồng tính còn quen với Engfa - đứa nhỏ ngoan ngoãn trong mắt bà ngay tức thì bị bà thay đổi thái độ, còn cho rằng là Engfa lợi dụng Charlotte... nói chung khoảng thời gian đó bà đã nặng nhẹ và làm rất nhiều việc rất có lỗi với đứa bé Engfa này.Năm đó, bà nhớ có một hôm thấy Charlotte thất thần trở về nhà, bà hỏi có chuyện gì xảy ra thì Charlotte liền ôm lấy bà khóc rất nhiều, đứa nhỏ này nói bản thân và Engfa vừa mới chia tay, còn nói Engfa đi nước ngoài sẽ không trở về nữa.

Đêm đó, lần đầu tiên bà chứng kiến một Charlotte suy sụp bất lực đến xót xa.

Bà nghĩ là do bản thân bà đã khiến Engfa quyết định như vậy, là bà đáng trách.Khoảng thời gian sau này Charlotte không nhắc tới cái tên "Engfa Waraha" nữa, cũng không trả lời Daeng rằng "dì Fa" đâu, vẫn đi làm đi chơi về nhà, vui vẻ cười nói.

Nhưng có những khuya bà tỉnh dậy đi uống nước thì thấy Charlotte ngồi ngoài ban công khi thì uống rượu, khi thì khóc.

Đứa nhỏ kiêu ngạo nhà bà, rốt cuộc cũng vì chữ "tình" mà bi lụy... bà sai rồi, làm khổ hai đứa nhỏ... là bà ích kỷ."

Dì Susan, mọi chuyện không sao rồi, đều đã qua.

Không phải do dì đâu ạ, là lúc đó con và Charlotte có nhiều hiểu lầm nên tách nhau ra là điều bình thường, không phải do ai cả là do bọn con."

Engfa lấy khăn giấy đưa cho dì Susan, an ủi dì ấy."

Được được, đã qua rồi dì không nhắc nữa.

Bây giờ hai đứa đã làm lành chưa?"

Dì Susan trông mong nhìn Engfa, gần đây bà biết Engfa trở về, lại thấy Charlotte trông rất vui vẻ, là một loại hạnh phúc khiến người ta nhận ra đang lan tỏa quanh con bé.

Nó giống như năm đó... bà gả cho ông nhà của bà vậy."

Làm lành rồi ạ."

Engfa ngại ngùng cười nói."

Tốt, tốt rồi.

Đều trưởng thành rồi, phải quý trọng người bên cạnh.

Hôm nay ở đây ăn cơm nha, bây giờ dì đi chợ mua đồ ngon ngon về làm bữa trưa."

"Vâng ạ, làm phiền dì."

"Không phiền gì hết.

Dì đi sớm không hết đồ ngon, con ngồi đây chơi hoặc vào phòng tìm Charlotte đi.

Chủ nhật nên con bé hay ngủ nướng lắm, Daeng cũng giống mẹ nên còn chưa thức đâu."

Dì Susan mỉm cười, đứng dậy đi vào trong lấy túi để đi chợ, bà rất vui lâu rồi nhà mới đông đủ như vậy.

Phải làm vài món ngon mới được."

Vâng ạ."
 
[Englot] Quán Rượu Trong Ngõ (Cover)
Chương 45


"Aaa dì Fa, chào buổi sáng ạ."

Daeng vừa ngủ dậy bước ra liền thấy Engfa đang ngồi ở sofa xem điện thoại."

Chào buổi sáng Daeng, đến đây."

Engfa cười nói đưa tay ôm cậu nhóc còn say ngủ."

Lần trước nói đến chơi với con, rốt cuộc đến giờ dì mới đến."

"Xin lỗi Daeng, hôm nay có đem đồ ăn sáng cho con.

Cả ngày nay đều nghe theo con sắp xếp, chơi trò chơi hay đọc truyện tranh tô màu đều được."

"Oaaa có đồ ăn ngon ạ, thích quá.

Bây giờ con đi tắm xong sẽ ra chơi với dì Fa ạ" Daeng hai mắt long lanh hướng về nhà bếp."

Được, đi tắm rửa thay đồ rồi cùng ăn sáng nha.

Dì đi gọi mẹ con dậy, hơn 9h rồi mà vẫn còn ngủ thật là lười không hề ngoan như Daeng."

Engfa miệng thật ngọt dỗ bạn nhỏ cười đến híp mắt, lại đem bạn lớn bán đi!!!____*Cốc cốc cốc*Engfa gõ cửa vài lần nhưng không thấy ai trả lời."

Charlotte, chị dậy chưa?"

"..."

"Charlotte, dậy đi."

"..."

"Cô Austin, gần 10h sáng rồi đấy."

"..."

"Cô Austin dậy..."*Cạch* Cửa phòng mở ra, hình ảnh đầu tiên đập vào mắt Engfa là người phụ nữ bên trong tóc còn đang rối, cả người là bộ dạng không tình nguyện thức dậy, mở cửa xong không thèm nhìn liền chạy về giường tiếp tục mộng đẹp.Engfa đi vào trong, buồn cười nhìn chị ấy đắp chăn che kín người lại, chỉ để lộ một ít tóc ra ngoài, đúng là sâu ngủ."

Dậy đi, công chúa ngủ trong phòng ạ."

Engfa ngồi lên giường, trêu đùa kéo chăn người đang ngủ."

Không, chị muốn ngủ mà."

Charlotte ló đầu ra khỏi chăn, ai oán nhìn bạn nhỏ nhà cô."

Dậy ăn sáng, Daeng đang đợi kìa."

Engfa xoa đầu Charlotte, cúi xuống hôn lên trán nàng.

Người phụ nữ ngay cả khi còn say ngủ, cô vẫn thấy đẹp đến không tả được."

Đến lúc nào?"

"Lúc 8h sáng, có nấu đem theo đồ ăn sáng cho mọi người, nhiều món lắm."

"Hôm qua ngủ trễ còn nấu đồ ăn làm gì, vất vả vậy.

Nhìn nè, mắt có quầng thâm rồi đó."

Charlotte chỉ tay vào đôi mắt bạn nhỏ."

Sau này sẽ tranh thủ ngủ sớm, nấu đồ ăn cho vợ, rất vinh hạnh."

Engfa chỉ vào trán Charlotte mỉm cười nói.Được nấu đồ ăn và cùng ăn cơm với những người mình yêu, là một việc hạnh phúc nhất mà ai cũng muốn được lặp lại mỗi ngày."

Dẻo miệng, sáng sớm ăn đường à?"

Charlotte bật cười đưa tay xoa má em ấy, rất hạnh phúc vì vừa tỉnh dậy đã thấy người trước mắt nàng cũng là người trong lòng nàng."

Chị tháo nhẫn khỏi dây chuyền rồi à?"

Engfa vô tình thấy dây chuyền trên cổ Charlotte không có nhẫn kết hôn của bọn họ.Charlotte giơ tay lên, nói tối qua lấy ra đeo, chưa có để lại vào dây chuyền.

Lúc tối nàng lấy nhẫn ra đeo lên tay ngắm nhìn, ngắm rất lâu, lâu đến mức ngủ quên luôn."

Vậy không đeo dây chuyền nữa, đeo ở ngón tay áp út cô Austin là đẹp nhất."

Engfa dịu dàng nằm lấy bàn tay của chị ấy, cô cũng thích ngắm nhìn nhẫn của bọn họ."

Đeo luôn nhé?"

Charlotte nói, nhận được cái gật đầu của người bên cạnh liền vui vẻ nhào vào lòng Engfa ôm ôm em ấy.Cô còn nghĩ bọn họ chưa được công khai, nên tạm thời chỉ có buổi tối mới lén lút được đeo."

Từ nay mọi người đều biết Austin lão bản đã kết hôn, sẽ thương tâm mất."

Engfa ôm Charlotte, vỗ về tấm lưng nhỏ gầy của người phụ nữ nhà mình.Yêu đương, kết hôn là chuyện bình thường, cô nghĩ công khai thì công khai thôi.

Không cần đợi bao lâu, đợi ai chấp nhận gì cả, miễn sao hai người bọn họ hài lòng là được."

Engfa..."

Charlotte nhỏ giọng thì thầm"Em đây."

"Chị yêu em."

"Em cũng yêu chị, cô Austin ạ."

Engfa nâng cằm Charlotte, hôn nhẹ lên trán chị ấy.*Cốc cốc cốc*"Dì Fa ơi gọi mẹ dậy chưa ạ?

Con đói bụng rồi, mẹ ngủ say khó gọi lắm.

Mình ra đây ăn trước luôn đi ạ."

Giọng bạn bé Daeng vang lên khiến hai người lớn đang thân mật bị giật mình."

Được, dì ra liền.

Daeng ngồi đợi chút nha."

"Dạ."

"Con trai đáng đồng tiền thật, thấy em liền quên chị.

Bây giờ hay rồi, giành em với chị."

"Vậy mẹ của con trai mau dậy đi."

Engfa cười lôi kéo Charlotte đứng dậy."

Được rồi, em ra ngoài đi nếu không Daeng sẽ vào đòi người mất.

Chị đi tắm."

Charlotte đẩy Engfa ra ngoài trông chừng con trai để nhóc con không làm loạn nữa......Charlotte tắm rửa xong lại trang điểm nhẹ đi ra phòng khách."

Mẹ, mẹ dậy trễ quá à, con với dì Fa ăn sáng rồi luôn á."

Daeng ngước lên nói, đợi cả tiếng rồi mẹ mới ra khỏi phòng."

Đồ ăn ở trong bếp, chị tự hâm nóng nha."

Engfa nói, tiếp tục cùng Daeng chơi trò tô màu mê say.Charlotte ừ hử đi vào bếp, hai kẻ đang ngồi chơi ngoài sofa nào có để ý đến cô!___Charlotte ăn xong bữa sáng...

à nói đúng hơn là giống bữa trưa vì đã gần 12h rồi, trở ra phòng khách thì thấy Engfa và Daeng từ bộ môn tô màu đổi thành chơi game, xung quanh bày la liệt bánh, kẹo... khỏi cần nói cũng biết là ai mang đến!"

Daerng con không được ăn quá nhiều quà vặt."

Charlotte ngồi xuống đưa tay nhéo má con trai, lại lấy đi gói bánh trên tay cậu nhóc."

Mẹ, là dì Fa mua cho con, không ăn dì ấy sẽ buồn."

Daeng ai oán nhìn gói bánh vụt khỏi tay cậu."

Mẹ thấy con ăn gói này là gói thứ 3 rồi, không được ăn nữa."

"Dạ, vậy con ăn một cái kẹo được không?

Một cái kẹo nữa thôi nha mẹ?"

Daeng lấy viên kẹo đưa lên trước mặt Charlotte, giở giọng làm nũng."

Cho Daeng ăn một cái kẹo nữa đi, kẹo này kẹo trái cây không sao đâu."

Engfa nói, thú vị nhìn hai mẹ con các nàng."

Thôi được, một cái thôi đó.

Ăn xong đi nghỉ trưa đi 12h rồi, để 2h chiều con có lớp học vẽ nữa."

"Dạ con đem về phòng ăn, ăn xong nằm nghỉ trưa chiều đi học vẽ ạ.

Mà dì Fa ơi, đợi con học xong rồi mình cùng xem phim nha, đừng về nha dì."

"Được, Daeng đi học vui nha.

Tối nay có lẩu ăn nữa, dì không về đâu."

Engfa xoa đầu bạn nhỏ, lúc nãy dì Susan đi chợ về mua rất nhiều đồ ăn, còn nói tối nay sẽ ăn lẩu."

À, hai con mèo chị nuôi đâu?

Sao sáng giờ không thấy ạ?"

Engfa quay sang hỏi Charlotte."

Heidi mượn chúng đến nhà chơi rồi, ngày mai mới trả về."

"Vậy à, tiếc quá!

Thôi để lần khác ẵm hai em mèo béo đó vậy.

Sao bây giờ có tiết mục gì không cô Austin?"

Engfa nhích đến gần Charlotte, đưa tay ôm vai chị ấy.

Bây giờ phòng khách chỉ có hai người họ, nên cô mới dám làm càn thân mật một chút."

Bây giờ chị phải đến quán rượu xử lý công việc, chiều sẽ về sớm.

Ngoan, ở nhà ngủ trưa đi bạn nhỏ."

Charlotte bình thường sẽ đến quán vào chiều tối cuối tuần, nhưng vì tối nay muốn dành thời gian ở nhà nên bây giờ phải đi xử lý nốt công việc."

Đúng là cũng hơi buồn ngủ thật."

"Cậy mạnh lắm, nhanh vào phòng ngủ bù đi."

Charlotte đứng dậy lôi kéo theo bạn nhỏ thứ hai trong nhà nhưng không hề ngoan này đi vào phòng.Engfa ngoan ngoãn đi vào trong nằm lên giường, điều hòa mát mẻ, máy xông tinh dầu thơm mùi cam lan toả khắp phòng, gối nằm và chăn tràn ngập mùi hương của Charlotte khiến cô nhanh chóng đi vào mộng đẹp..........________Quán rượu *Tỉnh*"Cậu đến sớm vậy?"

David hỏi khi thấy Charlotte đến quán khá sớm."

Ừa, xử lý nốt việc."

"À, cậu đọc tin nhắn Marima vừa gửi lên nhóm định tối nay bọn họ sẽ kéo qua đây chơi chưa?"

"Chưa xem nữa, nhưng để mình bảo các cậu ấy hôm khác đến vậy, tối nay mình bận rồi nên bây giờ đến sớm làm việc đấy."

"Austin lão bản sao chủ nhật vẫn bận rộn công việc dữ vậy?"

"Anh David ơi, tranh thủ xử lý công việc là để tối hẹn hò, xem chừng chị Charlotte đi hẹn hò đó ạ."

"Đúng đúng, Kwan nói đúng đó ạ.

Hôm nay chị Charlotte vội vàng như vậy, chắc chắn là buổi tối lãng mạn cùng người yêu rồi."

"Kwan, Nuay, hai đứa hôm nay gan lớn thật, coi chừng cậu ấy trừ lương đó."

David cười nói nhìn hai bạn nhân viên phục vụ trong quán rượu.

Hai đứa nhóc này vào đây chưa lâu, nên không biết Austin lão bản nhà này tối kỵ nhắc đến việc hẹn hò còn người yêu nữa chứ.Đúng là tuổi trẻ, gan cũng trẻ còn anh già rồi chỉ hóng chuyện khi người gặp họa thôi."

Mình sao lại trừ lương Kwan và Nuay được.

Đoán đúng đó, nên tối nay là cuối tuần mà chị không ở đây, bây giờ chị mời mọi người trà sữa và bánh ngọt.

Nuay em vào trong hỏi mọi người ăn uống gì thì đặt, chị thanh toán nha."

Charlotte vừa dứt lời mọi người liền đông cứng cả người, nhìn chằm chằm vào cô.

Không phải vì được mời ăn, mà họ vừa nghe được một thông tin nào đó... lạ lắm..."

Cậu... cậu tối nay đi hẹn hò?

Cùng người yêu?"

David hỏi, nghe như sét đánh ngang tai."

Làm sao, cậu độc thân lâu năm nên nghĩ mình cũng vậy à?

Đúng nha, tối nay mình có hẹn cùng vị kia nhà mình rồi."

Charlotte mỉm cười nói."

Oaaaa chị Charlotte, đừng phát cẩu lương mà."

"Chị Charlotte, đừng bắt bọn em ăn đồ ngọt sớm vậy."

"Đúng đó, bọn em ăn trưa rồi mà.

Nhưng cho em tò mò một chút, người kia là anh Metawin ạ?"

Kwan gan dạ hỏi xong, mọi người trong quán nín thở nhìn Charlotte nghe đáp án.Austin lão bản của bọn họ xinh đẹp, giỏi giang... nói chung là người phụ nữ cực phẩm trong mắt họ mà đó giờ dù cho có bao nhiêu người theo đuổi cũng không làm lung lay tâm chị ấy.

Trong đó thì Win cũng được xem là người trồng cây si cây mê trước quán rượu *Tỉnh* lâu nhất, nên ai cũng nghĩ là anh ấy."

Không phải, từ đó đến giờ chị và anh Win chỉ là bạn, là đối tác.

Mọi người đừng đồn sai sự thật và cũng không nên nghị luận về những tin đồn nhảm.

Chị không muốn vị kia nhà chị nghe được lời đồn bậy rồi ăn dấm chua, thì trừ lương mọi người đó nha."

Charlotte cười đùa nói, nhưng giọng điệu như lời tuyên bố nàng không hy vọng tin đồn nhảm nhí đến tai mình hay ảnh hưởng lên người thân của mình.

Nàng nghĩ nên tuyên bố như vậy, để tránh hiểu lầm về sau.Mọi người thấy Austin lão bản miệng cười nhưng vẫn cảm nhận gió lạnh từ chị ấy vừa thổi qua bọn họ, nhất trí vâng vâng dạ dạ tuân lệnh.

Thì ra, bà chủ của họ lúc yêu đương là như thế này.
 
[Englot] Quán Rượu Trong Ngõ (Cover)
Chương 46


*Reengg rengg reeng*Engfa đưa tay tắt đồng hồ báo thức.

Cô ngồi dậy lắc lắc đầu tỉnh táo, ngủ ngon không muốn tỉnh chút nào nhưng không thể trốn việc!!!"

Ưm... sớm vậy?"

Charlotte nhỏ giọng nói, mắt vẫn nhắm chặt.Engfa ánh mắt tràn ngập yêu thương cười nhìn người phụ nữ nhà mình lúc này trông như bạn mèo nhỏ lười biếng ~ rất đáng yêu.

Tối qua bọn họ ăn lẩu cùng dì Susan và Daeng xong.

Để người già và trẻ nhỏ đi ngủ, thì hai người lấy một chai rượu cùng ra ban công nhà Charlotte vừa uống vừa trò chuyện."

Đi làm, cô Austin ạ."

Engfa cúi đầu hôn lên trán, cảm thấy không đủ lại hôn lên hai má Charlotte."

Ôm ôm..."

Charlotte làm nũng nói, với tay ôm người bên cạnh nghịch ngợm kéo xuống nằm lại cùng.Nàng phải ôm người này lại, để biết rằng đây không phải do bản thân nằm mộng.

Người trong lòng nàng là chân thật cùng nàng đi ngủ và cùng thức dậy.Cảm giác này quá tốt đẹp, rất lâu rất lâu trước đây nàng đã từng nghĩ bản thân sẽ không thể có được khoảnh khắc này."

Cô Austin làm nũng thế?"

Engfa cười trêu chọc lại xấu xa hôn lên cần cổ xinh đẹp trước mắt."

Sao không gọi chị dậy?

Nếu tỉnh dậy không thấy em, chị sẽ nghĩ chị nằm mơ... nghĩ em không nằm bên cạnh chị."

Charlotte siết chặt cái ôm như sợ người bên cạnh đi mất.Tình yêu đôi khi lại khó hiểu như vậy đó, rõ ràng bạn biết đối phương ở đó ngay bên cạnh bạn.

Nhưng bạn vẫn không ngăn được cảm giác nhớ thương họ tột cùng."

Chị ngủ ngon như vậy, làm sao em nỡ gọi.

Không có nằm mơ, em ở đây.

Từ nay đều cùng cô Austin đi ngủ và thức dậy nha."

Engfa vỗ về tấm lưng nhỏ bé của người phụ nữ bên cạnh.

Đáy lòng có tư vị đắng chát len lỏi, xin lỗi vì những năm qua đã vắng mặt trong những buổi sáng bên cạnh chị.Engfa giờ phút này chỉ muốn mau mau dọn về chung nhà.

Cho trái tim Charlotte một sự an toàn nhất có thể.Charlotte gật gật đầu, nhìn vào đôi mắt chân thành của đứa trẻ nhà nàng.

Đứa trẻ nhà nàng lớn lắm rồi, bây giờ dỗ dành người khác ngày càng thuần phục, miệng lại như bôi mật.

Nhưng Charlotte biết sự dịu dàng tràn ngập trong đôi mắt của người bên gối chỉ dành cho nàng, ừm luôn luôn nuông chiều nàng."

Tha cho em.

Đi đến nhà hàng đi."

Charlotte mỉm cười hôn lên môi người bên cạnh.

Nàng bình thường tầm trưa khi ăn cơm cùng với Daeng và dì Susan xong mới đến quán rượu xử lý đơn hàng và việc trong quán."

Em đi nha, còn sớm nên chị ngủ thêm đi."

Engfa chỉnh lại chăn cho Charlotte, hôn lên trán chị ấy xong mới đứng dậy rời khỏi phòng.Đi đến cửa phòng, không nhịn được liền quay đầu lại hôn hôn đến mức Charlotte phải đuổi cô ra để bản thân đi ngủ mới ngừng lại... chắc là căn bệnh nghiện người yêu của hầu hết mọi người đây.

Đặc biệt kết hôn rồi bây giờ cô là nghiện bạn đời của mình.
.........__________Tại quán rượu *Tỉnh*."

"Này Austin lão bản, nghe nói cậu đổi chỗ ở?"

Heidi nâng ly rượu lên uống rồi hỏi Charlotte.

Hôm nay cô đến đây trả hai vị mèo nhà nàng ấy về, định rước qua chơi lâu một chút nhưng quậy quá chịu không nổi phải mang trả, sẵn tiện uống ké rượu trái cây ở đây!"

Chắc hơn một tuần nữa sẽ dọn qua, lúc đó sẽ mời mọi người đến ăn tân gia."

"Mà sao đổi vậy?

Vậy căn hộ cũ thì sao?"

"Căn hộ cũ mình định cho thuê, nhưng bây giờ chắc sẽ bán đi lấy tiền đầu tư việc khác.

Đổi nơi mới rộng rãi hơn cũng thuận đường hơn."

Charlotte nghĩ đến căn nhà mới của bọn họ, không nhịn được khóe môi cong lên."

Nhà cậu có ba người... không tính thêm hai vị đại thần mèo thì căn cũ cũng rộng rãi mà, vị trí cũng tốt."

"Bây giờ ba người, tương lai đâu phải cũng chỉ có ba người, còn thêm nhiều người nữa nha~" Charlotte cười híp mắt nói, đúng vậy còn có thêm bạn nhỏ nhà cô, tương lai biết đâu lại thêm vài cái cục bông tròn nào đó nữa.Heidi xém tí nữa phun nước vào mặt Charlotte.

Dọa cô giật cả mình, đây là Charlotte sao?

Cái gì mà tương lai không chỉ có ba người?"

Hả?

Ý cậu là gì vậy?

Mùa xuân tới?"

"Đừng tò mò nữa, Jensen thợ xăm.

Khi nào tân gia chỉ cần đến và đem quà cho ba đứa con nuôi của cậu thôi."

"Thần thần bí bí, được rồi nhớ rồi bà mẹ trẻ.

Mua cho Daeng quà vặt, không mua cho hai con mèo hư nhà cậu đâu.

Quá quậy, mà thôi tớ về đây có gì nhắn tin vào nhóm nha."_______Charlotte tiễn Heidi ra đầu ngõ, tạm biệt bạn tốt xong định quay trở vào trong thì hoảng hốt bởi khi nàng quay đầu lại sau lưng nàng có người đang đứng.

Nàng chưa hết giật mình thì người nọ đã kéo nàng vào một cái ôm."

Bất ngờ không?"

"Dọa người sẽ chết người đó cô Waraha?"

Charlotte đẩy người đang ôm ra.

Người này không phải kẻ biến thái nào trong ngõ, mà chính là vị bạn đời hợp pháp của nàng!!

Xém tí nữa đem nàng dọa chết."

Vốn dĩ đến tìm chị, đứng trong kia định gọi điện thì thấy chị và chị Heidi đi xuống.

Chị Heidi đến chơi hả?"

Engfa nhanh trí chuyển chủ đề, nếu không người phụ nữ đối diện này sẽ bốc hỏa vì trò nghịch ngợm của cô mất."

Đến trả hai con mèo quậy về.

Làm sao giờ này lại đến đây, không phải giờ này nhà hàng bận lắm sao?

Sao không mặc áo khoác vào, lạnh như thế này mà chỉ mặc cái áo tay dài mỏng tanh này ra đường?"

Charlotte tức giận nói.

Thời tiết thành phố bọn họ bây giờ khá lạnh, nàng đi xuống lầu tiễn Heidi mà còn phải khoác thêm áo dày vào."

Tính xong sổ sách, nhập đủ nguyên liệu, nấu xong vài món rồi nên trốn việc đến tìm vợ.

Lỡ quên áo khoác, nhưng không lạnh sáng giờ ở trong bếp đã đủ nóng rồi.

À, em mang đồ ăn tối đến nữa nè."

Engfa cười tươi giơ túi đồ ăn lên khoe với Charlotte.Dù cô có là kẻ cuồng công việc đến đâu, thì cũng không bằng cuồng vợ."

Đi vào trong rồi nói, ngoài này lạnh."

Charlotte nắm tay kẻ cười ngốc kia kéo vào quán rượu......."

Engfa đến chơi hả?"

David hơi ngạc nhiên khi nhìn thấy Charlotte cùng Engfa đi vào quán.

Không phải căng thẳng với nhau sao?

Sao bây giờ giống như tốt đẹp lắm... phụ nữ thật khó hiểu..."

Hi anh, đồ ăn tối cho mọi người ạ."

"Khách sáo quá, cảm ơn em.

Uống gì anh làm nè?"

David nhận lấy túi đồ ăn từ Engfa."

Em uống..."

"Cậu làm giúp mình một ly nước cam cho em ấy là được."

Charlotte cắt ngang lời Engfa, không cho người này uống rượu."

Hả??

Ok ok để mình làm."

David khó hiểu nói!

Lão bản quán rượu có khách đến không cho khách kêu rượu, lại lấy nguyên liệu làm cocktail trái cây làm nước ép... chắc chỉ có Austin lão bản đây."

Làm xong nhắn mình ra lấy, không cần phiền mọi người đem vào đâu.

Mình vào trong một lát."

Charlotte nói xong kéo tay Engfa đi vào trong phòng làm việc của nàng.Engfa ngoan ngoãn đi theo, vừa mở cửa liền đụng trúng hai cục thịt mập nằm chắn đường.

"Đây là hai con mèo của chị?"

"Ừa, Heidi vừa mang đến trả.

Con màu trắng tên là Phalo, con màu đen tên là Keiyw."

Charlotte đá đá vào người hai bạn mèo mập né qua để đi vào trong."

Đáng yêu quá, thật béo!"

Engfa ngồi xuống vuốt ve bộ lông mềm mại của hai em nhỏ.

Cái tên nói lên tất cả, *Phalo Kieyw - không phụ lòng Charlotte đặt tên, đúng là uống nhiều trà sữa sẽ mập như chúng nó:)))))*Tên thật của chú mèo màu trắng là Trà Sữa, chú mèo màu đen là Trân ChâuHai con mèo nhìn thấy người lạ đang vuốt ve mình, không cử động cứ nằm im ra sàn nhắm mắt mặc kệ đời!!!!"

Thích thật, chị nuôi khéo thiệt.

Từ Daeng đến Phalo và Kieyw đều béo tốt."

"Sao nuôi em em không béo?

Ngày càng gầy vậy, mặc vào nhanh."

Charlotte đưa áo khoác cho Engfa, vịn tay áo giúp em ấy mặc vào lại tỉ mỉ kéo khóa áo lên."

Cô Austin cũng có béo đâu, mau tranh thủ ăn lúc còn nóng."

Engfa lấy trong túi ra vài hộp đồ ăn rồi bày lên bàn.

Có súp cá, có cơm trắng, có thịt tôm đã lột sẵn.

Vì là buổi tối nên cô không làm đồ quá dầu mỡ cho Charlotte."

Lần sau đừng nấu, đi đi lại lại mất công lắm.

Chị kêu đồ ăn ở ngoài là được rồi."

Charlotte nhìn đồ ăn lại nhìn bạn nhỏ nói.

Chiều nay Engfa hỏi nàng ăn cơm chưa, nàng nói lười với bận nên không muốn ăn.

Bình thường nếu rảnh sẽ về nhà ăn cơm với Daeng và dì Susan còn ở quán sẽ gọi đồ ăn cùng mọi người.

"Không mất công đâu, qua uống nước miễn phí còn có lời mà.

Nhanh ăn đi."

"Ừm, đợi chị ăn xong rồi xem ít hóa đơn hàng hóa nữa là có thể về nhà."

Charlotte nhéo gò má bạn Engfa nhà nàng, lại hỏi "Có đem đồ của em qua không?

Hay chở em về nhà lấy đồ."

"Có, trong balo đây.

Phải đem từ từ nha, còn chưa có thời gian thu xếp hết."

Engfa tối qua trong lúc thân mật đã bị chị nào đó dụ dỗ mang đồ qua ở cùng.

Cô vốn định đợi dọn qua nơi ở mới, nhưng bây giờ cảm giác thiếu hơi vợ trầm trọng nên đồng ý đến nhà Charlotte trước, tuần sau lại dọn cùng luôn.Khỏi phải nói khi cô bảo với bạn học Nudee đã bị bạn tốt mắng là đồ có sắc quên bạn, rồi bội bạc tình nghĩa gì gì đó đó... phải dỗ ngọt bạn tốt quá trời lại hứa hẹn những bữa ăn các kiểu cậu ấy mới tạm ngừng mắng!"

Ngoan."

Charlotte tươi cười xoa đầu Engfa.Phải ăn nhanh, làm xong việc còn chở em ấy cùng hai đứa nhóc mập kia về nhà.

Trong nhà bây giờ náo nhiệt đến mức nghĩ tới nàng đã cảm thấy rất hạnh phúc.
 
[Englot] Quán Rượu Trong Ngõ (Cover)
Chương 47


[Charlotte vừa cập nhật một ảnh mới][Chú thích ảnh: "Hôm nay dọn nhà lục được ảnh cũ của hai bạn nhỏ.

Nhớ không lầm thì lúc đấy bạn béo béo bị sốt nên quấy khóc mãi, tôi cùng bạn còn lại hết ẵm rồi dỗ suốt vẫn không được, đến lúc bạn còn lại cõng trên vai như thế này bạn béo béo mới vui vẻ cười.

Hồi ấy hai bạn đáng yêu lắm, bây giờ không đáng yêu nữa rồi.

Hmmm ảnh chụp chung của hai người họ nhiều quá, thật sự cho tôi ra rìa!!]

Phía dưới bài đăng của Charlotte ngay tức thì tràn ngập những bình luận.[Oaaaaaa đáng yêuuuu quá ạ, cái má thấy cưng quá đi Austin tỷ tỷ ơi]-[Nghe nói chị Charlotte có đứa nhỏ, vậy đây là bạn nhỏ đó ạ?

Siêu cấp đáng yêu thậttt^^^^^]-[Austin lão bản ơi, phải chăng đây là vị nhà của chị????

Người mấy năm trước cùng chị nói yêu đương, ôi tội lỗi quá cứ nghĩ hai người chia tay rồi nhưng không ngờ vẫn ở bên nhau😭😭 cẩu lương ngược cẩu độc thân]-[Chị Austin đây là ăn dấm chua với con trai à hahaha chết cười, không ngờ chị Austin ngạo kiều của chúng ta cũng có ngày này😂😂😂]-[Austin lão bản đúng là giấu vị nhà chị quá sâu, mấy năm rồi mới xuất hiện!

Đề nghị up thêm ảnh hai bạn nhỏ nhà chị]-[Austin tỷ, đừng thồn cẩu lươnggg nữa]....................Charlotte bật cười khi đọc bình luận.

Nàng đang tố cáo hai bạn nhỏ nhà mình chứ đâu phải phát cẩu lương a!Nhớ lại thì mấy năm qua dù xa cách nhau một đoạn thời gian, nhưng Charlotte chưa bao giờ xóa bất cứ những gì đã từng đăng về Engfa.

Chỉ là lúc bọn cô xa nhau, phần lớn nàng chỉ đăng tải hình ảnh rượu, quán của mình, hoặc đồ ăn phong cảnh... mọi người cũng quen với tính cách của nàng nên nghĩ nàng chỉ là không chia sẻ quá nhiều về cuộc sống riêng tư."

Mẹ, mẹ đừng nhìn điện thoại nữa, nhìn ảnh này con và dì Fa chụp nè, mặc đồ giống nhau nè mẹ."

Daeng đang xem album ảnh, lấy một chiếc ảnh ra cười khoe trước mặt mẹ."

Dì Fa, chúng ta đáng yêu quá đúng không ạ?"

Bạn nhỏ lại quay sang nhìn Engfa bên cạnh cười nói.Tâm trạng của cậu nhóc rất phấn khích, vì cả tuần nay dì Fa đều ở nhà cậu nhóc suốt.

Sáng sớm sẽ cùng ăn sáng sau đó thỉnh thoảng tối sẽ cùng ăn tối, nếu dì Fa và mẹ không bận việc còn chở đi dạo hoặc đi công viên chơi, Daeng thích lắm luôn.

Cậu nhóc nghe mẹ và bà Susan bảo sẽ dọn qua nhà mới ở, còn có cả dì Fa của cậu theo cùng càng vui vẻ đến mấy hôm liền líu lo cười nói."

Đúng nha, chúng ta đáng yêu quá đi.

Mặc đồ giống nhau thiệt đẹp, Daeng nhỉ?"

Engfa nhìn tấm ảnh xong xoa đầu em bé nhỏ.

Chiều thứ sáu bọn họ đang đóng gói nốt đồ để sáng mai chuyển qua nhà mới."

Đừng tự luyến nữa, lo thu dọn đồ kìa."

Charlotte khinh thường nhìn kẻ tung người hứng đằng kia, nào có ai tự khen nhau như bọn họ...........____Sáng thứ 7, Phuket."

Oaaaaaa rộng hơn nhà cũ của mình luôn ạ.

Bà Susan ơi nhìn nè, phòng của con có hình xe ô tô lại có hình doremon nữa ạ."

Daeng phấn khích khi thấy nơi ở mới.Dì Susan cũng vui vẻ đi theo cậu nhóc tham quan, phòng của bà cũng rất rộng rãi, đầy đủ tiện nghi lại có cả ghế mát-xa.

Hai đứa nhỏ Charlotte và Engfa chu đáo quá."

Bây giờ chúng ta mỗi người tự sắp xếp đồ cá nhân vào phòng của mình nha, Daeng con tự sắp xếp đồ chơi và sách vở vào phòng con đi.

Nhớ phải gọn gàng đó."

Charlotte dặn dò con trai nhỏ của nàng, đây cũng là tập cho cậu bé tự lập cũng để con trẻ tự chủ động và được thỏa sức bày trí theo ý muốn của cậu bé.Sau đấy, cả ba người lớn, một bạn nhỏ và hai con mèo đi tới đi lui quanh nhà sắp xếp cái nọ cái kia bận rộn tối mặt mũi, thậm chí còn phải đặt đồ ăn tối ở ngoài vì dì Susan hay Engfa đều mệt cả người, cực kỳ lười nấu nướng.......Trong phòng ngủ, Charlotte đang sắp xếp quần áo của nàng và Engfa vào tủ."

Sữa nóng, dì Susan đưa bọn mình."

Engfa từ ngoài đi vào đem theo hai ly sữa ấm do dì Susan chuẩn bị cho bọn họ."

Để đó đi, xíu nữa chị uống, xếp cho xong đã."

"Cô Austin vất vả rồi, à cô Austin thiết kế căn bếp rất đẹp, còn đầy đủ đồ dùng như nhà hàng vậy.

Cảm ơn ạ."

Engfa đặt ly sữa xuống, bước lại gần ôm phía sau lưng Charlotte rồi cằm đặt lên vai chị ấy.

Lúc nãy thấy căn bếp hoàn chỉnh có chút bất ngờ, rất hiện đại lại rất đẹp, còn có cả quầy pha đồ uống mini.

Đối với người yêu bếp như Engfa mà nói, sự chỉnh chu và công sức mà Charlotte bỏ ra vì căn bếp gia đình là vô cùng quý giá.

Cô cảm thấy mình ngày càng yêu người phụ nữ nhà mình chết đi mất."

Thích không?"

"Thích!"

"Để xem sau này phải thường xuyên nấu cơm rồi còn thích nữa không."

Charlotte treo nốt cái áo vào tủ xong liền quay lại nhéo vào hai má Engfa."

Vẫn thích, nấu cơm cho gia đình làm sao mà không thích được."

Engfa đôi mắt ngập tràn hạnh phúc.

Cuối cùng thì cô cũng có "gia đình" của riêng mình sau từng đấy năm không có "nhà"."

Chị cũng thích, thích ăn cơm nhà, thích trong nhà có em."

Charlotte vừa nói vừa hôn lên má người đối diện."

Engfa, mấy hôm nữa mời mọi người đến ăn tân gia.

Nhân tiện công bố luôn chuyện của bọn mình được không?"

Charlotte xoa bàn tay của Engfa chạm vào chiếc nhẫn ngón áp út của em ấy."

Tất nhiên là được, nghe theo chị cả.

Kết hôn cùng cô Austin xinh đẹp đây, muốn đem khoe còn không kịp."

"Engfa, chị phát hiện miệng của em ngày càng như bôi mật ong.

Toàn nịnh đúng không hửm?"

"Thử xem."

Engfa kề sát mặt muốn chạm môi lên môi chị ấy."

Charlotte Austin, không được né em."

"Trẻ con.

Dám gọi "Charlotte Austin" cơ đấy!"

Charlotte hết quay sang trái lại quay sang phải né tránh nụ hôn từ người bên cạnh, cười trêu chọc em ấy.Engfa sau khi giữ được vai chị ấy liền hôn lên môi một cái, rồi lấy tay nhéo nhẹ mũi Charlotte mới hài lòng."

Lúc trước Daeng béo béo ôm rất đã, bây giờ lớn tí lại xấu hổ chẳng mấy khi cho ôm.

Sau này có Phalo và Kieyw béo béo ôm cũng đã nhưng nghịch lắm chẳng để yên chị ôm.

Không cần bọn họ nữa, bây giờ chị có gối ôm dài hạn rồi."

Charlotte tựa vào lòng vị nhà nàng nỉ non nói, đây là gối ôm trọn đời của nàng."

Ừm, vĩnh viễn là gối ôm của cô Austin, là phiếu cơm của cô Austin, tài xế của cô Austin, đầu bếp của cô Austin, là nhà của cô Austin... và là vợ của cô Austin."
..Cứ thế trong một thành phố vào ban đêm, tại một căn nhà có hộ gia đình vừa dọn vào bắt đầu cuộc sống mới cùng nhau, và trong căn phòng nào đó có một đôi tình nhân đã trở thành người bạn đời của nhau vui vẻ cười cười nói nói.Dù tuổi tác có bao nhiêu đi nữa, thì khi đứng trước những người mình yêu và người yêu mình - bạn vĩnh viễn được phép là một đứa nhỏ, không cần phải gồng mình trưởng thành.
 
[Englot] Quán Rượu Trong Ngõ (Cover)
Chương 48


"Hello Austin lão bản, bọn mình đến rồi đây.

Tân gia vui vẻ, cái này là mình và David đã lựa rất lâu một bộ ly thiệt đẹp mừng nhà mới.

Rất khó tìm đó nha, đúng không David?"

"Thành ý dạt dào chúc Charlotte nhà chúng ta tân gia vui vẻ."

David tiếp lời Heidi."

Tân gia vui vẻ, bức tranh này tặng cậu."

Tina vui vẻ đưa bức tranh cô vẽ tặng Charlotte."

Chúc cậu tân gia vui vẻ.

Đây là quà tân gia của tớ, đồ trang trí thủ công mỹ nghệ, không thua kém họ đâu đó.

Mong Austin lão bản chiếu cố, để mọi người đều mua được nhà mới nha."

Marima cũng đưa quà mừng đến tay bạn tốt.Charlotte vừa mở cửa ra thì đã bị bốn con người hội đồng chất đầy quà trên tay, nàng trêu chọc nói "Bốn vị có lòng ghé chơi là mừng rồi, có quà mình càng thích.

Vào nhà đi, làm gì đứng ngoài cửa như chúc Tết vậy!"

"Ủa Nudee, Engfa hai đứa cũng đến..."

Tina vừa vào cửa đã thấy hai bạn nhỏ Nudee và Engfa đang ngồi ở sofa nói nói cười cười, cô ngạc nhiên hỏi.

Chuyện lạ lùng gì ở đây vậy?"

Chào mọi người ạ."

"Chào anh chị ạ."

"Chào tụi em nha."

"Aa xin chào 2 đứa, chào dì Susan ạ."............Mọi người chào hỏi nhau.

Khỏi cần nói cũng biết bốn vị vừa tới đang tràn đầy thắc mắc muốn túm cổ bạn tốt Charlotte lại tra hỏi ra sao!"

Mấy đứa đến đông đủ cả rồi, đừng đứng ở đó nữa, vào trong rửa tay rồi ra ăn nha."

Dì Susan sau khi chuẩn bị xong liền đi ra gọi đám trẻ náo nhiệt vào ăn cơm."

Wow dì Susan, đây là bữa thịnh yến đó ạ?

Ngon quá ạ, dì Susan là nhất!"

"Nhiều món quá ạ, cảm ơn dì Susan vất vả rồi."

"Không phải đâu, dì chỉ phụ tá 30% thôi, còn 70% là Engfa làm đó."

Dì Susan cười nói chỉ tay về phía Engfa đang đứng sau lưng Charlotte."

Đầu bếp Waraha, không phải là hư danh nha."

Tina vỗ vai Engfa nói."

Chứ sao, chị khen thừa rồi!

Bạn học Engfa ra tay là chỉ có ăn đến không kịp gắp thôi hahaha..."

Nudee lại như người mẹ khoe khoang con gái mọi mặt trận.

Engfa ngại ngùng cười, xấu hổ quá đi.Charlotte với tay kéo bạn nhỏ đứng sau lưng nàng lên kế bên, câu lấy một cánh tay em ấy nghiêng đầu cười, nói "Nhân dịp này, mình có chuyện muốn nói với mọi người."

Mọi người tập trung nhìn về phía Charlotte."

Trước đây bọn mình có hiểu lầm, có phạm lỗi, có rời xa nhau.

Khoảng thời gian qua đó, mình biết mọi người từ hai phía đã chịu đựng và bao dung cho mình và Engfa nhiều như thế nào.

Charlotte mình cả đời này có những điều rất rất rất hạnh phúc và trân quý, một trong những điều đó là được trở thành những người bạn, người tri kỷ với các cậu.Cảm ơn các cậu đã đi cùng mình suốt quãng đường xa như vậy, nhìn mình từ một đứa nhóc đến khi trưởng thành, từ đi học cho đến khi đi làm, từ không có gì trong tay đến bây giờ có thể mua được những món đồ, có thể có căn nhà của riêng... giúp đỡ mình, đồng hành cùng mình nhiều như vậy"Charlotte vừa nói vừa nhìn những người bạn tốt nhất trong đời mà nàng may mắn được gặp.

Cả bốn người Marima, Heidi, Tina và David nghe Austin lão bản nhà bọn họ nói đến vành mắt liền đỏ.

Charlotte cũng không kiềm chế được khi nhắc đến những gì đã qua vì với người khác đó có thể chỉ là tóm tắt qua đôi câu nói, nhưng với bọn họ đó là thước phim dài mười mấy năm bên nhau.Engfa xoa xoa bàn tay đang run của Charlotte, trấn an người bên cạnh."

Mấy người các cậu đã nhìn mình qua nhiều thời khắc như vậy rồi... vậy lần này nhìn mình kết hôn nha."

Charlotte mỉm cười đưa bàn tay đang nắm lấy nhau với hai chiếc nhẫn lấp lánh ở ngón áp út của bọn họ lên.Tất cả mọi người ở đây đều trố mắt kinh ngạc, chỉ trừ Nudee là biết chuyện mà thôi.

Cả dì Susan cũng không ngờ, bà chỉ nghĩ tụi nhỏ làm lành không ngờ đã kết hôn!"

Yahhh!

Charlotte giấu ghê thật đó."

Heidi lên tiếng nhướng người qua đánh vào vai bạn tốt."

Cuối cùng cũng gả đi rồi à, chúng ta chờ được ngày Austin lão bản có người rước rồi, may quá!"

"Marima, cậu đừng nói như vậy là đúng quá đó!!!

Cảm ơn Engfa đã rước hộ anh chị cô Austin đây."

Tina mỉm cười nói, thật tốt cô tin người có tình sẽ trở về bên nhau mà."

Chúc mừng chúc mừng, đấy lúc trước giảm 5-10% còn muốn cãi nhau bây giờ một bên lấy bà chủ nhà hàng, một bên lấy bà chủ quán rượu.

Hai người thật đáo để."

David khoanh tay nhìn hai đứa nhóc rách việc nhà này."

Hửm...

đúng vậy, cảm ơn em đã về cùng một nhà với chị."

Charlotte xoay qua nhìn Engfa cười, lại vùi mặt vào vai người nọ làm nũng.Engfa nhìn mọi người nói "Phải cảm ơn chị ấy ạ, mọi người yên tâm em sẽ chăm sóc người này và dì Susan, Daeng thật tốt ạ!"

"Đừng đừng phát cẩu lương mà!"

Nudee đang ăn trái cây lót dạ, chịu không nổi bạn tốt chuẩn bị sến súa nên ngăn cản!"

Tốt rồi, tốt rồi chăm sóc nhau là được.

Ôi dào, mau mau ngồi xuống ăn đi rồi nói tiếp mấy đứa."

Dì Susan vui mừng đến tay chân luống cuống, kêu bọn nhỏ mau ngồi xuống vừa ăn vừa bàn chuyện."

Ừm ngồi xuống, bàn chuyện cưới xin hâhha...

Cái này mình có kinh nghiệm hơn các cậu rồi, có thể chia sẻ với Austin lão bản đó."

Marima đắc ý nói.Mọi người cùng nhau ngồi quây quần bên bàn ăn, David khui chai rượu ngon mà anh và Heidi đem đến, lại pha thêm nước trái cây cho dì Susan và nước ngọt cho bạn nhỏ Daeng."

Chúc mừng tân gia, chúc mừng Austin lão bản và Engfa tân hôn vui vẻ!"

Mọi người nâng ly nói, làm hai nhân vật chính ngượng ngùng vô cùng, nhất là bạn nhỏ da mặt mỏng nhà cô Austin."

À, Austin lão bản định bao giờ tổ chức hôn lễ?

Mình sẽ chỉ cho vài chỗ thiết kế thiệp đẹp trước đây mình đã tìm hiểu."

"Đúng đúng, mình muốn ăn kẹo cưới, mình cũng muốn làm phù dâu."

"Heidi đồng chí, lần trước đám cưới Marima cậu đã làm rồi, còn giành tiếp thì coi chừng độc thân suốt kiếp."

Tina nhắc nhở bạn tốt."

Mấy chị giành gì chứ, em làm nha, đúng không Engfa?"

Nudee khều tay Engfa lại cười tươi chỉ vào mình, cô muốn làm phù dâu xinh đẹp lắm luôn!!Engfa và Charlotte:🙂🙂Thật không ngờ bọn họ đối với điều cả hai tuyên bố rất vui vẻ tiếp nhận, chẳng những thế bây giờ còn nháo lên đòi tranh làm phù dâu, cả anh David cũng đòi phải cho anh chức gì đó.

Dì Susan cũng tham gia cùng bọn nhỏ, mọi người bàn tán hăng say nào là hôn lễ nên như thế nào, váy cưới ra sao, trang trí hoa gì, tiệc đãi gì... không khí bàn ăn rôm rả tiếng cười nói của mọi người.Engfa và Charlotte nhìn nhau lắc đầu cười, thật tốt nha cảm giác cứ như hai bên thông gia gặp nhau vậy.........._______"Mệt chết mất, chị chưa bao giờ thấy bọn họ nói nhiều như vậy."

Charlotte xoa xoa vai ngồi xuống giường sau khi tắm nước nóng ra.Mới tiễn mấy vị bạn tốt về xong lại thu dọn tàn cuộc đã là 2h sáng, nàng có chút buồn ngủ rồi.Engfa đang nằm nghịch điện thoại thấy Charlotte bước ra liền lại gần xoa bóp vai cho chị ấy "Vất vả rồi, cô Austin.

Hôm nay vui lắm đúng không?"

"Ừm, rất vui."

Charlotte nhắm mắt để người kia xoa vai cho mình, nhớ lại thì bữa tối nay là bữa tối siêu ấm áp, hạnh phúc với nàng."

Cô Austin muốn hôn lễ ở đâu hửm?"

"Cô Austin chưa muốn hôn lễ liền."

"Vì sao?"

Engfa bất ngờ hỏi."

Engfa, em có thích trẻ con không?"

Charlotte quay người lại đối diện với Engfa."

Thích, sao vậy?"

"Chị cũng thích, chị muốn có một bạn nhỏ.

Bạn nhỏ đó sẽ giống em xinh đẹp như vậy, bạn nhỏ đó sẽ cùng với Daeng đi học, cùng vui chơi, cùng chúng ta lớn lên.

Có thích không?"

Charlotte lấy tay xoa gò má bạn nhỏ trước mắt.

Bây giờ khoa học kỹ thuật hiện đại, việc mang thai của những cặp đôi như bọn cô tương đối có thể thực hiện, tuy sẽ vất vả và tốn kém nhưng nàng thật lòng rất muốn có thêm một bạn nhỏ.

Mong muốn này xảy ra vào hôm nàng nhìn lại những tấm ảnh cục cưng của Daeng béo béo và Engfa chụp cùng nhau lúc trước, quá đáng yêu.

Đột nhiên khiến Charlotte muốn có một bạn nhỏ trong gia đình mình.Engfa nhìn Charlotte, thỏ thẻ nói: "Bạn nhỏ phải giống chị, mới xinh đẹp và đáng yêu.

Chúng ta phải suy nghĩ kỹ, sinh ra và nuôi dưỡng em bé là cả một quá trình rất dài...

Em... em kỳ thật không biết mình liệu có thể trở thành một người mẹ tốt... tốt được không?"

Engfa với vết thương từ gia đình thuở bé đã khiến cô nghĩ giá như trên đời này, bất cứ đứa trẻ nào đã được sinh ra thì cũng xin được lớn lên bởi tình yêu và một mái nhà đúng nghĩa.

Cô thích trẻ con, nghĩ đến đứa trẻ của mình và Charlotte bất giác lại thấy có mong chờ rất nhiều."

Chị tin Engfa nhà chị sẽ trở thành phụ huynh thật tốt, không sao cả chúng ta cùng nhau học tập làm mẹ thật tốt."

"Chị là người mẹ tốt mà cô Austin."

"Em cũng sẽ tốt, tin chị đi.

Bảo bảo rất đáng yêu đó nha, tròn tròn bụ bẫm chắc giống Daeng lúc nhỏ cứ như trái banh béo vậy, nhớ không?"

Charlotte vừa kể vừa cười đến khóe mắt cong lên, hạnh phúc đó."

Nhớ, lúc bé Daeng rất thích được ẵm a.

Có lần bọn mình đi sở thú chơi, em với chị luân phiên ẵm đến mệt cả người phải cầu cứu dì Susan thả bạn nhỏ vào xe đẩy.

Năn nỉ mãi nhóc con mới chịu nhồi yên trong xe."

"Đúng đó, bảo bảo đáng yêu mà.

Sau này chị sẽ có tận ba bạn nhỏ cơ."

Charlotte ôm lấy eo người bên cạnh vui vẻ nói.

Nàng dự định rồi sẽ lôi kéo người này đi khám sức khỏe trước tiên."

Nhưng sẽ đau, sinh con đau lắm.

Nếu sinh thì phải là em, không được là chị."

Engfa xót Charlotte, mang thai cực khổ, sinh con nghe nói càng đau hơn, cô không nỡ để chị nhà phải chịu."

Chê chị già, chê chị 33 tuổi không sinh được à?"

"Không có, chỉ là sợ chị đau."

"Em sinh thì sẽ không đau chắc, cô Waraha?"

Charlotte nghĩ sự nghiệp của Engfa đang phát triển, em ấy yêu việc làm bếp như thế nếu mang thai thì sẽ rất khó khăn, không thể đứng bếp lâu được, lại ảnh hưởng đến khẩu vị...

Nàng rất lo lắng nên muốn bản thân là người mang đứa nhỏ của bọn họ, dù sao thì đứa nhỏ của hai người ai sinh cũng được."

Em..."

"Thôi không nói nữa, để bác sĩ trả lời nha.

Đừng ỷ mình trẻ hơn chị, xem chừng em còn kém xa chị về thể lực, hừ!"

"Được được, nghe cô Austin vậy."

Engfa đầu hàng với chị nhà, quay qua ôm Charlotte dỗ dành nói.Tình yêu đôi khi lạ vậy đó.

Yêu người ta, đau người ta, và xót người ta đôi lúc còn hơn cả bản thân mình nữa.
 
Back
Top Bottom