- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 420,166
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #41
Em Yêu Người
Chương 36: Người không muốn em nữa phải không?
Chương 36: Người không muốn em nữa phải không?
Ảnh Quân nhất thời không theo kịp mạch não của cậu, chẳng phải anh đang ôm cậu đây sao?Nhớ lại cuộc trò chuyện giữa Du Linh và Thanh Thanh lúc nãy anh mới ngờ ngợ, vén những sợi tóc rũ bên thái dương cậu lên tai: "Chẳng phải hai ngày trước ta vừa tuốt cho em sao?"
Giọng nói dịu dàng xen lẫn ý trêu ghẹo.Ảnh Quân đã nhiều lần tránh né, không muốn đề cập đến chuyện phòng the kể từ khi đứa nhỏ trong bụng cậu ngày một lớn dần.
Bản thân cậu hiểu rõ anh để tâm đến cậu và hài tử nhường nào.
Sự quan tâm của anh không thể hiện qua lời nói mà âm thầm gói ghém trong từng cái nhíu mày mỗi khi Du Linh bị bé con đạp đau, từng cái vuốt ve trấn an mỗi lúc cậu bị chuột rút vào buổi đêm và sự kiềm chế ham muốn của bản thân vì sợ sẽ ảnh hưởng đến cậu và hài tử.Đối với Du Linh, hoài thai chỉ là mang trong mình một đứa bé đến khi nó chào đời, sau đó cùng với người mình thương nuôi dạy nó nên người.
Nhưng với Ảnh Quân, đó là quá trình mà anh phải chứng kiến người mình yêu thương trải qua sự giày vò về mặt thể xác lẫn tinh thần suốt mấy tháng ròng rã.
Du Linh ngẩng đầu, hai mắt đỏ hoe chất vấn: "Có phải người không muốn em nữa không?"
Nếu Ảnh Quân đã do dự không dám tiến tới, vậy cậu sẽ là người chủ động quấn lấy anh.Ngón tay thô ráp xoa quanh đuôi mắt ửng đỏ, anh nghiêm giọng: "Nói bậy gì đó?
Là ta phạt đòn em chưa đủ đúng không?"
Cơn đau nhức từ dưới mông bất chợt truyền đến, nhưng Du Linh nhất quyết không bỏ lỡ cơ hội tốt này: "Không sao, dù gì cũng chỉ dùng tay đánh.
Mông em chỉ hơi tê thôi, làm nhẹ sẽ không vấn đề."
Du Linh không cho anh cơ hội từ chối, cậu đánh bạo đứng phắt dậy, hai tay câu lấy cổ anh.
Ảnh Quân bị cậu đột ngột quấn lấy liền mất thăng bằng lùi về sau, anh dứt khoát bế cả người Du Linh ôm về giường, bàn tay thô ráp xoa nắn mông đào đầy đặn giấu sau những lớp y phục dày dặn.Nhẽ ra cậu phải là người chủ động hôn Ảnh Quân đến choáng váng sau đó theo kế hoạch thoát y anh chứ nhỉ?
Bày mưu tính kế như nào lại thành nằm dưới thân người ta thở dốc thế này?"
Từ từ, ha...đợi chút đã."
Ảnh Quân mút cánh môi cậu, để lại vết cắn sưng đỏ mờ nhạt: "Không nổi nữa thì dừng, đừng vì ta mà gượng ép bản thân mình."
Du Linh khó khăn lấy lại hơi thở, nhìn xuống hạ thân người ở trên rồi đưa tay bóp lấy: "Còn nói em chịu không nổi, người xem là ai chịu không nổi đây hả?"
Cậu đảo khách thành chủ đẩy anh nằm xuống, bản thân thuần thục cởi bỏ từng lớp y sam để lộ thân thể đẫy đà cùng chiếc bụng bầu trắng tròn.Cảnh xuân trước mắt kích thích bản năng chinh phục bên trong anh, chút lý trí còn sót lại của Ảnh Quân cùng lời từ chối như nghẹn nơi cổ họng, không thể thốt thành lời.
Mắt nai to tròn phủ một làn sương mờ, đôi mắt ấy e ấp nhìn anh, sắc hồng từ chiếc bụng trắng tròn tự khi nào đã loang rộng khắp toàn thân.
Gương mặt động tình, ánh nhìn dịu dàng như bóng trăng phản chiếu dưới mặt hồ, mê hoặc mà quyến rũ.
Anh hít một hơi thật sâu, nhớ đến lời khẳng định "sẽ không có việc gì" của Thanh Thanh, hơi thở ấm áp phả lên chóp mũi Du Linh: "Lần này ta không nhân nhượng nữa đâu đấy."
Du Linh biết mình đã thành công câu dẫn người tình, vừa hồi hộp xen lẫn chút chờ mong tựa đầu lên lồng ngực anh: "Đều chiều theo ý người."
Cả hai bừng bừng khí thế quấn lấy nhau, cảm giác đã lâu không kề cận da thịt cùng người thương khiến da đầu vừa tê vừa kích thích.
Anh lấy từ tay nải ra một lọ thuốc mỡ, quết một ít ra tay rồi bôi lên môi thịt đỏ hồng của Du Linh.
Một ngón tay thuận lợi tiến vào, sau đó là ngón thứ hai rồi đến thứ ba.
Tựa như âm dương song hành, Du Linh say mê vùi đầu vào háng Ảnh Quân, liếm mút đầu khấc cùng dương vật sừng sững như cái chày lớn.
Bên dưới được anh đồng thời luân phiên dùng miệng và tay nới lỏng nơi tư mật.
Tốc độ mở rộng của Ảnh Quân không nhanh cũng không chậm, nhưng chuyển động của khớp ngón tay cùng chiếc lưỡi điêu luyện khuấy đảo bên trong khiến Du Linh suýt soát bắn mấy lần.Tiếng rên rỉ mà cậu gắng gượng kiềm chế giờ len lỏi qua giữa răng môi, hòa cùng âm thanh nhóp nhép, chùn chụt vang lên trong căn phòng đầy ái muội.Du Linh si mê ngậm sâu đến tận gốc dương vật, hai tay run rẩy đặt ở hai bên đùi trong của Ảnh Quân chống đỡ: "A, ức...em ra, sắp ra rồi."
Ảnh Quân kiềm chế ham muốn cắn lên cặp mông đào căng nẩy trước mắt, anh vươn lưỡi liếm quanh huyệt thịt sưng đỏ.
Chơi đùa nơi đó chán chường Ảnh Quân chuyển qua liếm láp hai bên cánh mông, hồi sau lại ác ý đè vào những vết sưng lòi lõm trên mông cậu."
Ứm, đau...sướng."
Hai mắt Du Linh phủ một tầng sương mờ, ngón chân run rẩy cuộn tròn.Ảnh Quân cũng chẳng khá hơn là bao, khoái cảm từ hạ thân truyền đến khiến lồng ngực anh căng tức.
Bên dưới cậu được anh liếm láp đến mềm nhũn, chiếc lưỡi tinh nghịch làm loạn khiến vách thịt nhạy cảm tiết ra nước dâm.
Cơ thịt bên trong giật nảy theo từng hồi đâm rút, Du Linh miệng ngậm dương vật, lại bị anh hung hăng thúc vào nên nước bọt mất khống chế đều nhỏ xuống tinh hoàn, trơn bóng như vừa được bôi dầu."
Ư, a...cắm vào, Quân cắm vào đi ạ."
Du Linh đưa đẩy mông đào, môi thịt bên dưới đỏ rực, co rút hấp dẫn tầm mắt nam nhân.
Ảnh Quân xác định được điểm nhạy cảm của cậu liền móc thêm một lần, kích thích hậu huyệt chảy nước rồi nhanh chóng liếm sạch không chừa một giọt.Chẳng rõ vì lâu không thân cận, hay vì cơ thể Du Linh dạo này được chăm sóc kĩ lưỡng mà nơi ấy vừa thơm lại vừa ngọt.Anh lật người cậu lại, lót gối mềm dưới lưng để tạo một tư thế dễ chịu, tránh áp lực từ bụng bầu lên cột sống khiến cậu trướng đau.
Ảnh Quân đè dương vật cương cứng cọ xát trước cửa hậu huyệt khiến Du Linh ngứa ngáy vặn vẹo.
Cậu mơ màng xoa bụng trấn an đứa nhỏ, cổ họng phát ra tiếng rên rỉ gợi tình: "Hức, đừng chọc em nữa mà.
Cắm, ư, cắm vào đi."
Ảnh Quân làm như không nghe thấy, chỉ đút vào phần đầu khấc.
Hơn nửa cây hàng còn lại đều nằm bên ngoài: "Sao em dâm vậy?"
Tốc độ ra vào thong thả như cưỡi ngựa xem hoa, anh còn ngại chưa đủ kích thích mà chọc một ngón tay vào lỗ huyệt khuấy đảo: "Thế này đã được chưa?"
Đợi hậu huyệt Du Linh co giãn linh hoạt, anh mới từ từ tiến sâu."
Ư...a?"
Hai má Du Linh đỏ bừng, vì không được thoả mãn mà khóc cầu nỉ non: "Hức..., không thích.
Muốn cái đó của người, a...hức."
"Cái đó là cái gì?"
Ảnh Quân thuần thục xoay tròn ngón tay, cơ thịt bên trong co bóp mút chặt lấy anh."
Huhu, không...hức, không chịu nổi nữa rồi."
Nước mắt sinh lý rơi xuống thấm đẫm tóc mai, giọng Du Linh run run kiềm nén: "Đâm vào, ư...đâm dương vật của người vào đi mà, hức."
Dây thần kinh căng thẳng như đứt đoạn, Ảnh Quân miết cơ thịt bên trong để chắc chắn độ co giãn của huyệt thịt đã đạt đến thời điểm thích hợp.
Anh không chút chần chừ thúc mạnh vào trong, dương vật trướng đau lập tức được một dòng nước ấm áp bao phủ.
Cảm giác sướng rơn như có thứ gì chạy dọc khắp cơ thể, đỉnh đầu cả hai truyền đến từng hồi tê dại."
Khách quan, đồ ăn đã được chuẩn bị xong ạ."