Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Đêm Giáng Sinh Đẫm Máu - Nhị Đại Vương

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
416,225
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
AP1GczNLN9630YNWkpiMCZIwIDVA_fhQoV6k8EcSILou8YezMGLC4Mj_tTFvxc5smk5gifQD_bAwTspmb-ov5DndFQ59M3fmO1IZHwwlCV__KHtlBD8OKcBbp_6ET7dLkCTsrwb-hsmtJ4psuucijJMZLeAw=w215-h322-s-no-gm

Đêm Giáng Sinh Đẫm Máu - Nhị Đại Vương
Tác giả: Nhị Đại Vương
Thể loại: Đô Thị, Linh Dị, Khác
Trạng thái: Đang ra


Giới thiệu truyện:

Đêm Giáng Sinh, tôi về đến nhà và vừa bước vào cửa đã thấy một món quà Giáng Sinh đặt trên bàn.

Đang tự hỏi không biết ai tặng thì...

Trong nhóm cư dân tòa nhà đột nhiên có tin nhắn:

"Không ai được mở quà!"

"Ông già Noel là một tên sát nhân, hắn đang lẩn trốn trong tòa nhà này!"​
 
Đêm Giáng Sinh Đẫm Máu - Nhị Đại Vương
Chương 1



Cả nhóm cư dân lập tức xôn xao hẳn lên:

"Đừng đùa kiểu này vào ngày lễ chứ!"

"Bạn cũng nhận được quà à?"

"Hay là mọi người cùng khoe quà Giáng Sinh đi!"

Sau đó, từng người một bắt đầu đăng ảnh. Nhưng rồi, cả nhóm bùng nổ. Hóa ra không chỉ mình tôi... Tất cả các căn hộ trong tòa nhà đều có một hộp quà y hệt đặt trên bàn!
 
Đêm Giáng Sinh Đẫm Máu - Nhị Đại Vương
Chương 2



Hộp quà là một hộp vuông màu đỏ, cạnh khoảng một thước (30 cm).

Trên đó, số căn hộ được viết bằng chữ trắng.

Hộp của tôi ghi: "801 nhận".

Nhưng trừ tôi ra, không ai có chìa khóa nhà tôi.

Vậy nó làm sao mà vào được?

Tôi vội vàng hỏi:

"Có ai trong số các bạn thấy người giao quà không?"

Trong nhóm, mọi người cũng bắt đầu bàn tán:

"Không thấy..."

"Tôi vừa vào nhà đã thấy hộp quà trên bàn rồi."

"Tôi cũng vậy!"

Có người rõ ràng đã sợ đến phát khiếp, liên tục gõ ra mấy dòng tin nhắn loạn xạ.

Cuối cùng, anh ta gửi hẳn tin nhắn thoại, giọng run rẩy:

"Ôi trời ơi... Hôm nay tôi chơi game trong phòng khách cả ngày, sáng sớm trên bàn không có gì cả..."

"Thế mà vừa ngẩng đầu lên đã thấy cái hộp rồi, tôi hoàn toàn không có ấn tượng gì luôn!"

Tôi nói:

"Cả tòa nhà đều nhận được hộp quà, làm sao có thể không có chút động tĩnh nào được chứ?"

Trưởng nhóm, Đại Phong, lập tức nói:

"Mọi người đừng hoảng, trước hết hãy bảo vệ hiện trường, xem có dấu vết gì không!"
 
Đêm Giáng Sinh Đẫm Máu - Nhị Đại Vương
Chương 3



Tôi vội vàng kiểm tra.

Ổ khóa cửa không có dấu vết bị cạy. Cửa sổ đóng chặt. Sàn nhà sạch bong, không có dấu chân lạ. Cũng không ai trong tòa nhà nhìn thấy người khả nghi nào...

Người vừa cảnh báo chúng tôi trong nhóm là lão Vu sống ở căn 704.

Tôi vội hỏi ông ấy là sao.

Những người khác cũng điên cuồng @ lão Vu.

Nhưng lão Vu lại không nói gì thêm.

Đại Phong đột nhiên nói:

"Đừng hỏi nữa, ông ấy vừa rời nhóm rồi."
 
Đêm Giáng Sinh Đẫm Máu - Nhị Đại Vương
Chương 4



Lúc này tôi mới nhận ra, số lượng thành viên trong nhóm chat đã giảm từ 120 xuống còn 119.

Trong nhóm, có người vội vàng hỏi:

"Có ai có thông tin liên lạc của ông ấy không?"

"Ông ấy đã chặn WeChat của tôi rồi."

"Điện thoại cũng thuê bao!"

Người hàng xóm cùng tầng vừa nghe thấy tiếng lão Vu về nhà. Định sang nhà ông ấy hỏi xem sao.

Vịt Bay Lạc Bầy

Tôi vội vàng nói:

"Khoan đã ra ngoài, lão Vu không phải đã nói rồi sao?"

"Ông già Noel là sát nhân, hắn đang ẩn náu trong tòa nhà này."

Đại Phong lại hỏi:

"Ngoài việc có thêm hộp quà này, nhà các bạn có mất mát gì không?"

Tôi vội kiểm tra lại.

Phát hiện không hề mất mát gì cả.

Nhà mọi người không có bất kỳ thay đổi nào, chỉ là tự nhiên xuất hiện thêm một hộp quà.
 
Đêm Giáng Sinh Đẫm Máu - Nhị Đại Vương
Chương 5



Trong nhóm lại một trận bàn tán:

"Hay là do cộng đồng gửi quà Giáng Sinh?"

"Quà Giáng Sinh cái nỗi gì! Tôi sợ c.h.ế.t khiếp đây này!"

"Không lẽ lão Vu lại giở trò gì à?"

Vừa nói vậy, mấy người khác cũng bắt đầu phân tích:

"Lão Vu sau khi thất nghiệp năm ngoái mới bắt đầu livestream bán hàng, có thời gian để bán tương ớt, tối nào cũng ăn hai hộp lớn."

"Đúng đúng."

"Còn bán cả khóa cửa nữa!"

"Lão ta còn nói khóa cửa bây giờ không an toàn."

"Mẹ kiếp, mấy streamer này vì muốn bán hàng mà cái gì cũng dám làm!"

Tôi nhìn chằm chằm vào chiếc hộp, ánh mắt như bị thứ gì đó hút chặt vào.

Vịt Bay Lạc Bầy

Không hiểu sao.

Tôi rất muốn biết bên trong đựng gì. Hơi thở dồn dập, tim đập nhanh hơn. Hai tay run rẩy không kiểm soát. Trong lòng dâng lên một nỗi sợ hãi.

Hôm nay sao mình lại trở nên tò mò đến thế này?
 
Đêm Giáng Sinh Đẫm Máu - Nhị Đại Vương
Chương 6



"Aaaaaa…"

Đoạt Tiểu Thủ ở căn 906 liên tục nhắn tin:

"Không được rồi..."

"Tôi muốn mở ra xem quá!"

"Mọi người không muốn sao?"

Những người khác vội vàng khuyên:

"Tôi hiểu tâm trạng của bạn, nhưng đừng làm gì vội."

"Lão Vu nói đừng mở!"

"Nhịn đi, nhịn đi!"

Hầu Phát Tài ở căn 1006 gửi một biểu tượng khinh bỉ:

"Buồn cười c.h.ế.t mất."

"Biết đâu đây là hiệu ứng mà lão Vu muốn tạo ra."

"Tiểu Thủ, nếu bạn thực sự tò mò thì cứ mở ra xem, chúng tôi sẽ ở bên bạn."

Cái tên Hầu Phát Tài này bình thường đã lén lút, tôi ghét hắn từ lâu rồi:

"Hầu Phát Tài, anh có ý gì? Muốn mở thì tự anh mở đi!"

Hầu Phát Tài gửi một biểu tượng đáng ghét:

"Chúng tôi không có hứng thú với hộp quà, ai muốn mở thì mở."

Sau đó, hắn @Đoạt Tiểu Thủ:

"Thích thì cứ mở đi, biết đâu đây là bất ngờ dành riêng cho một mình bạn đấy!"

Vịt Bay Lạc Bầy

"Mở ra xem đi..."

Đoạt Tiểu Thủ dường như cũng bị mê hoặc:

"Đúng rồi, thiếu gia nhà giàu đang theo đuổi tôi gần đây hình như rất thích bày trò kiểu này..."

Một nhóm chúng tôi khuyên cô ấy đừng mở. Nhưng Đoạt Tiểu Thủ không nói gì nữa.

Sau một lúc im lặng, cô ấy đột nhiên gửi một tin nhắn thoại trong nhóm.

Giọng nói mang theo tiếng nức nở:

"Đừng nhìn cái hộp đó!"

Tôi theo bản năng nhìn vào số lượng thành viên trong nhóm chat. 119 đã biến thành 118.

Không ai còn liên lạc được với cô ấy nữa.
 
Đêm Giáng Sinh Đẫm Máu - Nhị Đại Vương
Chương 7



Cả nhóm bắt đầu mắng Hầu Phát Tài:

"Tại anh đấy!"

"Sao lại giục cô ấy mở hộp?"

Hầu Phát Tài không hề bận tâm:

Vịt Bay Lạc Bầy

"Tay cô ấy trên người cô ấy, liên quan gì đến tôi?"

"Không phải... các người không tò mò trong hộp này có gì sao?"

Thật lòng mà nói, giờ tôi tò mò muốn chết. Nhất là sau khi Đoạt Tiểu Thủ nói câu đó, phản ứng đầu tiên của tôi là lại nhìn vào cái hộp.

Trong nhóm liên tục có người nhắn tin:

"Đừng nhìn, thật sự đừng nhìn."

"Tôi cảm thấy mình sắp bị hút vào rồi!"

"Tôi cảm thấy tim mình sắp không chịu nổi nữa rồi!"

Tiểu Hùng, chàng trai otaku sống ở căn 1202, gửi một tin nhắn thoại với giọng thở hổn hển:

"Chết tiệt, tôi không chịu nổi nữa rồi, giờ trong đầu tôi toàn là cái hộp này, tôi chỉ muốn xé nó ra thôi!"

Có người vội vàng khuyên:

"Cố lên anh bạn, không được thì tìm phim hành động mà xem một lát."

Tiểu Hùng nói:

"Tôi vừa mới xem phim xong! Nhưng cái hộp này còn hấp dẫn hơn cả mấy cô giáo trong phim!"

"Cứu mạng!"

"Tôi không kiểm soát được tay mình!"

Hầu Phát Tài vội vàng nói:

"Vậy thì ném ngay ra ngoài đi chứ!"

Một nhóm người vội vàng phản bác:

"Đừng mở cửa! Bên ngoài nguy hiểm!"

Hầu Phát Tài nói:

"Nguy hiểm cái gì? Bây giờ chỉ có hai người rời nhóm thôi, rốt cuộc là chuyện gì còn chưa biết."

"Cứ sáu hộ một tầng, mấy người hàng xóm ở tầng 12 cứ nhìn qua mắt thần xem sao, sẽ không có chuyện gì đâu."

"Anh bạn, tôi biết anh là một người đàn ông dũng cảm!"

"Mọi người đều ở bên anh!"

"Tiến lên!"
 
Đêm Giáng Sinh Đẫm Máu - Nhị Đại Vương
Chương 8



Tiểu Hùng yêu cầu mấy người khác ở tầng 12 nhìn qua mắt mèo ra bên ngoài.

Sau khi xác nhận hành lang không có ai, anh ấy ôm hộp quà chuẩn bị ném ra ngoài.

Tôi loáng thoáng nghe thấy tiếng mở cửa ở tầng trên, sau đó lại là một sự im lặng c.h.ế.t chóc, không có tiếng đóng cửa.

Thấy Tiểu Hùng không phản hồi, mọi người lại hỏi những người hàng xóm tầng 12:

"Có thấy Tiểu Hùng ném hộp quà ra không?"

Những người hàng xóm mãi không trả lời, dường như cũng sợ hãi.

Vịt Bay Lạc Bầy

Tiểu Hùng đột nhiên gửi một tin nhắn thoại:

"Đừng chạm vào cái hộp!"

Số lượng thành viên trong nhóm chat từ 118 đã giảm xuống còn 117.
 
Đêm Giáng Sinh Đẫm Máu - Nhị Đại Vương
Chương 9



Trong nhóm, có người lập tức @Hầu Phát Tài:

"Xem anh làm gì kìa!"

Hầu Phát Tài gửi một biểu cảm rất ngông nghênh:

Vịt Bay Lạc Bầy

"Cái kiểu vô dụng như nó, không ai quản thì sớm muộn gì cũng mở hộp ra xem thôi."

"À đúng rồi, nó có thể ném ra ngoài cửa sổ mà!"

"Cái lũ otaku béo ú này đúng là ngu."

Tiểu Hùng tuy là otaku, nhưng thật ra là một người khá tốt. Một nhóm chúng tôi phản bác trong nhóm.

Nhưng Hầu Phát Tài vẫn không thèm để ý:

"Được được được, các người đều là người tốt."

"Cửa nhà nó bây giờ còn đang mở đó, các người vào xem đi!"

Mấy hộ ở tầng 12 lập tức im lặng.

Hầu Phát Tài tiếp tục nói:

"Hề hề, sợ rồi à?"

"Vậy thì đừng giả vờ chính nghĩa trước mặt tôi nữa!"

"Thời buổi này ai hơn ai được bao nhiêu đâu?"

Trong nhóm không còn ai lên tiếng nữa.

Thật ra tôi cảm thấy, không chỉ Hầu Phát Tài, mà hình như rất nhiều người trong nhóm cũng muốn lấy Tiểu Hùng ra làm thí nghiệm. Nhưng thí nghiệm đã thất bại.
 
Back
Top Bottom