[BOT] Wattpad
Quản Trị Viên
[Editing] Bé Omega Xuyên Đến Show Thiếu Nhi Trở Nên Nổi Tiếng
Chương 58: Lạc Lạc rất giỏi
Chương 58: Lạc Lạc rất giỏi
Edit: Wonryxxx
Beta: Sugawr cá mặn
Ú òa, 2 chương
_________________Bé con luống cuống tay chân đứng trước mặt hai chú chó.Chó chăn cừu khẽ 'Grừ' một tiếng, bước lên hai bước đứng bên cạnh nhóc Bichon, sau đó lại nằm úp sấp xuống không nhúc nhích.Nó lại 'khò khè' một tiếng.Nhóc Bichon vừa nãy còn sủa 'Gâu gâu' rất chi là khí thế bị uy hiếp, trong nháy mắt chỉ còn dám 'Áu áu' vô cùng hèn.Đang chuẩn bị để nhân viên công tác đến ôm Lạc Lạc đi thì Đường Danh vui mừng khôn xiết:" Đừng đừng, cứ vậy mà quay tiếp."Nóng lòng muốn ngồi xuống xem tiểu phẩm.Li bé con nhìn chó chăn cừu một chút rồi lại quay sang nhìn Lạc Lạc, nhắm mắt nói câu "Xin lỗi ạ" với chó chăn cừu, sau đó mới chạy chậm đến chỗ nhóc Bichon ngồi xuống.Lạc Lạc vui hơn thấy rõ, hai mắt chú chó nhỏ cong như trăng lưỡi liềm, thè lưỡi cười ngu.Li Li sờ đầu Lạc Lạc, nhóc Bichon cũng chủ động cọ lại vào lòng bàn tay của cậu, có vẻ như rất vui.Bé con nghiêm túc nói:" Li Li phải làm nhiệm vụ với bạn chó, nhưng mà bạn chó của tớ thì chỉ có mỗi Lạc Lạc thôi á."Cậu vuốt ve lông trên người nhóc Bichon, Lạc Lạc không nghe hiểu tiếng người chỉ biết phe phẩy đuôi vì được vuốt quá sướng.Li Li nói tiếp:" Chờ đến khi nhiệm vụ được làm xong, mềnh sẽ cho Lạc Lạc ăng xúc xích giăm bông có chịu không nè?"Lạc Lạc phe phẩy đuôi:" Áu" một tiếng.Cho là Lạc Lạc hài lòng câu "Thích Lạc Lạc nhất á" mà mình nói, Li Li mới đứng dậy bước đôi chân ngắn ngủn đi đến chỗ chó chăn cừu.Bởi vì cỏ mọc tương đối cao, đất cũng không quá bằng phẳng, bước chân của bé con lắc lư lảo đảo giống hệt như chim cách cụt.Có thể nhìn thấy rất rõ đôi mắt bé bằng hạt đậu của Lạc Lạc đang mở to, cái đuôi bé xíu đang vung vẫy cũng dừng lại giữa không trung.Chú chó chăn cừu vốn đang nằm yên tĩnh ở phía bên kia cũng hơi vểnh lỗ tai và nâng đầu chó lên.Sau đó cục bột nhỏ 'Áu' một tiếng phóng tới, bắt đầu chạy vòng quanh chân của bé con.Li Li ngơ người, có chút hoang mang ngồi xổm xuống:" Lạc Lạc?"Nhóc Bichon cắn ống quần của bé con, kéo cách xa chỗ của chú chó chăn cừu.Vốn dĩ các phụ huynh đang chuẩn bị đi vào trong nhà bạt thì nghe tiếng nhân viên công tác cười ở sau lưng nên không nhịn được mà quay đầu lại nhìn, cuối cùng Thời Phục Xuyên phải bước qua cứu cánh, ông đến bên cạnh Đường Danh nói nhỏ vài câu." Sao không để Lạc Lạc làm chó chăn cừu thử xem?"" Nó rất thông minh."Đường Danh suy tư chốc lát thì đồng ý, nhân viên công tác chạy lên trao đổi với dân du mục dắt theo chó chăn cừu vài câu, ngay sau đó, hai chú chó chăn cừu được dắt đến trước mặt Cố Tiểu Trạch đang chờ đợi.Cố Tiểu Trạch ngẩn ra.Li Li cũng ngây người.Chị gái nhân viên công tác ngồi xuống, dịu dàng giải thích với bé con:" Li Li, bọn chị quyết định để Lạc Lạc làm thử công việc lùa bầy cừu về chuồng á."
Cô nói:" Nhưng để làm được như vậy thì Li Li phải dạy Lạc Lạc cách để lùa bầy cừu về."Li bé con gật đầu:" Eim bíc rồi, Li Li sẽ hoàn thành nhiệm vụ ạ!"Nhân viên công tác bật cười:" Không phải, chị đến là để hỏi ý kiến của em, nếu không làm vậy thì lượng công việc mà Li Li nhận sẽ trở nên rất lớn, trong quá trình làm nhiệm vụ sẽ rất mệt mỏi."
Cô quay đầu lại liếc nhìn Đường đạo diễn:" Cho nên đạo diễn Đường quyết định để Li Li tự đưa ra lựa chọn."Li Li:" Dì chị Đường ạ?"Nhân viên công tác gật đầu.Li bé con không do dự đã nói:" Li Li đồng ý."
Cậu cũng rất bối rối:" Lạc Lạc sợ mình bị bỏ rơi á.""Em hiểu rồi ạ."Nhân viên công tác ngớ người, tim mềm nhũn, giọng cũng dịu dàng hơn:" Vậy thì Li Li phải cẩn thận một chút được không nào?"Li Li gật đầu.Đám trẻ con bên kia đã bắt đầu nhiệm vụ, chỉ có Li bé con và Cố Tiểu Trạch bên này là vẫn chưa, nhưng rất nhanh Cố Tiểu Trạch đã học được thao tác của người chăn nuôi, bắt đầu xua chó chăn cừu.Để hai mục đồng nước Đức chạy về phía bầy cừu.Cố Tiểu Trạch còn rảnh rỗi đứng tại chỗ quay đầu lại nhìn Li Li đang tháo dây đeo cổ cho nhóc Bichon, Lạc Lạc ngồi dưới đất giơ hai chân trước lến, hai mắt chú chó con nhìn về hướng mấy chú chó chăn cừu thuần thục chạy về phía bầy cừu.Chiếc flycam đang quay chụp trên cao cũng hạ thấp xuống để ghi hình.Màu trắng bao phủ một mảng nhỏ thảo nguyên xanh biếc dần dần tụ tập chung một chỗ, chó chăn cừu vừa điên cuồng chạy băng băng vừa sủa dữ dội lùa bầy cừu sôi nổi thành một vòng tròn không đều.Khi cái vòng càng ngày càng lớn thì người ở bên trong cũng thu nhỏ lại thành chấm nhỏ, hình thành hiệu ứng thị giác vô cùng chấn động.Đường Danh ngồi trước đoạn video được ghi hình lại cũng vô thức ngừng thở.Chó chăn cừu Đức được huấn luyện trong thời gian dài, mỗi ngày đều giúp người dân du mục lùa bầy cừu, mấy đứa nhỏ thậm chí không cần phải dùng quá nhiều sức, chỉ cần chú ý không để lạc mất chú cừu nào là được.Trong quá trình ghi hình thì trải nghiệm và cảm xúc của mấy vị khách mời nhỏ tuổi được ưu tiên hàng đầu.Nhưng bên phía Cố Tiểu Trạch thì có chút khó khăn, vì hai chú chó chăn cừu đều ở bên đây nên không có ai trông coi chỗ bầy cừu, thế nên xua bầy cừu về chuồng tương đối khó khăn.Nhóc Bichon nhỏ nghiêng đầu lặng lẽ quan sát.Dây đeo cổ vừa tháo ra nó liền 'Gâu' một tiếng, Cục bột nhỏ vừa vọt ra ngoài chưa được mấy bước thì đã thắng gấp cái két, quay đầu lại nhìn bé con tóc đen, như thể muốn nói "Mau đi chung với tui".Li bé con đứng lên, tựa như chim cánh cụt con 'Bạch bạch bạch' chạy chậm theo sau.Nhóc Bichon ở phía trước cứ chạy được một đoạn thì sẽ dừng lại.Một trong hai chú chó chăn cừu Đức không nhịn được chạy đến phía bên kia lùa bầy cừu trước thì nhóc Bichon mới mang theo Li Li chạy tới.Li bé con đứng trước mặt bầy cừu, một chú cừu non đang nhàn nhã ăn cỏ đi đến trước mặt bé con tóc đen.Đối với người trưởng thành mà nói thì hình thể này chỉ là cừu non, nhưng đối với trẻ con mà nói thì chính là cừu trắng cao lớn dù có nhảy lên cùng không chạm được đến sừng.Trong không khí trừ mùi tanh của cỏ còn có một chút mùi động vật, nhưng vẫn nằm trong phạm vi có thể chịu được.Li Li có chút mới lạ duỗi bàn tay ngắn ngủn, từng chút từng chút đến gần chú cừu non, chạm vào lông cừu, chú cừu non lắc đầu khiến bé con bị dọa.Sau đó cừu non cúi đầu.Tròng mắt đen tròn sáng lên, Li bé con ngập ngừng mà nhấc chân, chạm vào sừng của cừu non.Cừu non dễ bảo không nhúc nhích.Lông cừu sờ vào rất mềm, lòng bàn tay có thể dễ dàng lún sâu vào bên trong, không bị bẩn, cảm xúc mềm mại và hơi thô ráp truyền tới từ lòng bàn tay, sừng cừu sáng bóng cũng vô cùng mượt mà.Là một cảm giác mới lạ.'Bịch bịch' truyền đến tiếng bước chân, Li Li xoay đầu, là một chú cừu non có hình thể cao gần bằng một đứa trẻ, vui vẻ chạy tới cọ cọ vào cừu non Li Li đang sờ.Nhìn là biết quan hệ của bọn chúng rất tốt.Chú cừu non này trên đầu không có sừng, lỗ tai có lông xù rũ xuống, bởi vì hình thể không cao, trẻ con cũng có thể dễ dàng chạm vào.Nó đặc biệt ngoan.Bị Li bé con ngắt lỗ tai, cũng chỉ 'Grừ' một tiếng, còn chủ động đi tới bên cạnh Li Li.Li bé con chạm vào chú cừu non, hết nhào lại nặn, cảm giác cực kỳ mềm mại.Nhân viên công tác quay cận cảnh đứa trẻ xinh đẹp và cừu non đáng yêu thân thiết với nhau.Cameraman không khỏi đặc biệt thiên vị cảnh tượng này, không hề di chuyển cho đến khi bị đồng nghiệp kêu một tiếng thì mới quay đầu lại, nhìn thấy cục bột nhỏ chạy băng băng trên thảo nguyên nhanh đến nổi không bắt kịp tàn ảnh thì mới lập tức xoay ống kính lại, chạy theo quay phim.Không hổ là chó được đặc biệt đào tạo để làm việc, nhóc Bichon đúng là giống như lời Thời Phục Xuyên nói, quả thật rất thông minh, rất nhanh nó đã học được cách lùa bầy cừu của chó chăn cừu, mặc dù hình thể nhỏ, nhưng tiếng sủa phát ra thì không hề nhỏ chút nào.Từ từ, bầy cừu bên kia dần dần bị điều khiển.Nhưng những chú chó chăn cừu Đức này sỡ dĩ được lựa chọn, đơn giản là vì chúng quen thuộc với vị trí của chuồng cừu và biết cách lùa bầy cừu về chuồng.Nhưng nhóc Bichon thì hoàn toàn là chạy lung tung khắp thảo nguyên, dần dần, Đường Danh đang quan sát đoạn video được truyền về từ flycam mờ mịt đặt câu hỏi:" Khoan, nó đang làm gì thế?"
Tự nhiên thấy có gì đó sai sai.Thời Phục Xuyên đứng bên cạnh trả lời:" Chắc là nó lấy Li Li là tâm rồi lùa bọn cừu vậy quanh thằng bé."Đường Danh chợt ngồi dậy, vô cùng hoảng sơ:" Thế chẳng phải là rất nguy hiểm hay sao?!"Mỗi ngày cô trăn trở rằng cái chương trình này của cô thực sự có thể tiếp tục ghi hình sao?
Nhiệt độ hình như rất tốt, có vẻ còn có thể tiếp tục kiên trì.Thời Phục Xuyên cười:" Đừng lo, Lạc Lạc sẽ bảo vệ tốt cho Li Li."Đường Danh nghi ngờ nhìn monitor mấy lần, chỉ đành tiếp tục theo dõi.Trước khi bầy cừu dần dần bao vây bé con, cục bột nhỏ dùng tốc độ nhanh chóng xuyên qua dưới móng của vô số cừu, lần nữa chạy về đến bên chân bé con vừa chạy vòng quanh vừa sủa 'Áu áu'.Còn đuổi chú cừu non Li Li vừa chạm vào lẫn bạn của nó ra bên ngoài, chỉ có bé con đứng ngơ ngác bên trong, bất lực nhìn chung quanh.Hậu tri hậu giác, cả bầy cừu đã vây xung quanh cậu." Áu áu ——!"Li Li cúi đầu nhìn xuống, nhóc Bichon giơ chân trước lên, bắt chước chó chăn cừu Đức ngồi dưới đất, chó nhỏ kiêu ngạo ngẩng đầu, bé con chậm chạp cong cong tròng mắt đen, vui vẻ nói:" Lạc Lạc giỏi quá!"Nhóc Bichon 'Gâu!' một tiếng, thè lưỡi chó con ra, nó mang chú cừu non cậu chủ nhỏ thích tới, phát ra hai tiếng 'Áu áu' thật thấp, như thể thúc giục Li bé con nhanh sờ đi.Nhưng bé con lại ngồi xuống, dùng đôi tay ngắn ngủn cố gắng ôm lấy bé cún, Li Li rất vui vẻ nói: " Cảm ơn Lạc Lạc nhe."" Lạc Lạc lợi hại ghê á!"" Lạc Lạc thông minh lắm luôn!"" Lạc Lạc..."Ánh mắt nhóc Bichon cũng cong lên, cười không thấy tổ quốc đâu, đuôi vẫy như sắp bay lên.Cuối cùng, Cố Tiểu Trạch học dân du mục xua hai con chó chăn cừu chui vào tới bên cạnh Li Li:" Em trai đừng động đậy." Li bé con gật đầu:" Li Li nhìn anh trai lùa cừu non."Vốn dĩ Cố Tiểu Trạch có chút luống cuống tay cố gắng trấn định lại, dân du mục đứng bên ngoài ra thế vẫy tay với mấy đứa trẻ ở bên trong bầy cừu, ở đằng xa hét một tiếng.Cố Tiểu Trạch làm theo động tác tay của những mục dân, sờ sờ đầu hai chú chó chăn cừu Đức rồi vẫy vẫy tay.Hai chú chó lập tức bắt đầu công việc, sủa 'Gâu' một tiếng với bầy cừu thì bọn chúng lập tức chạy tán loạn.Trước khi trời tối, dưới sự hướng dẫn của dân du mục địa phương, mấy đứa nhỏ phối hợp với chó chăn cừu lùa bầy cừu về chuồngLúc hoàng hôn, ráng chiều trải khắp thảo nguyên mênh mông tạo thành một khung cảnh khiến người ta không thể dời mắt, những mục dân nổi lửa trên khu đất trống và dựng giá sắt.Đặt xiên cừu đã được sơ chế sạch sẽ đặt lên bên trên.Các phụ huynh và mấy đứa trẻ ngồi thành một vòng tròn quanh lửa than, gió trên thảo nguyên thổi qua làm dấy lên tia lửa và cũng thổi bay hơi nóng.Màn đêm chậm rãi phủ xuống.Trong bóng đêm, Thời Phục Xuyên nói với Li Li đang ngồi trên cái ghế gấp nhỏ bên cạnh chân ông:" Ba đã nhờ người đưa Lạc Lạc đến spa cho thú cưng bên ngoài để tắm, đến ngày mai chúng ta sẽ đón nó về."Li Li gật đầu:" Dạ!"Nhóc Bichon chạy cả một ngày, lăn lộn khắp các bụi cỏ, giẫm các vũng lầy trên đất, bộ lông trắng trên người cũng trở nên bẩn thỉu.Những mục dân phân phát thịt cừu đã nướng chín, Li Li cẩn thận nhận lấy cái khay inox nhỏ, quay đầu lại đưa cho ba ba:"Pa ăng đi ạ."Thời Phục Xuyên cầm cái khay inox lên, ghim một miếng thịt nướng béo ngậy thơm nức mũi, dùng kéo cắt thành miếng nhỏ, vừa để gió đêm thổi nguội vừa nói:" Ngày mai Li Li muốn về nhà hay là con muốn chơi thêm mấy ngày nữa?"Ông hỏi ý kiến bé con.Li bé con ngẩng mặt lên, nghiêm túc hỏi:" Ba sẽ về nhà cùng Li Li ạ?"Thời Phục Xuyên dừng một chút:" Tất nhiên rồi."Li bé con biết ngày mai sẽ kết thúc ghi hình, dì chị Đường đã nói trước, cậu suy nghĩ một chút:" Ba muốn đến những nơi khác chơi hay sao ạ?"Thời Phục Xuyên đáp:" Ừ, ba muốn đi nhìn ngắm một chút."" Chỉ cần có thể về nhà cùng với papa thì Li Li đi đâu chơi cũng được ạ."
Li Li ăn một miếng thịt nướng nhỏ, còn chưa nuốt xuống đã vội vàng nói.Được bao quanh bởi bầy cừu, ban đêm ngồi trên thảo nguyên ăn thịt nướng, buổi tối còn có thể ngủ bên trong nhà bạt.Từ trước đến nay Li Li chưa bao giờ trải nghiệm qua những thứ như thế này.Nhưng nếu như chỉ có một mình cậu đến nơi này, không có ba, cũng không có nhóc cún Bichon thì cũng chưa chắc đã có thể vui như hiện tại.Cho nên Li Li cũng không muốn để ba cô đơn một mình.Thời Phục Xuyên có chút giật mình.Quả thực là ông đã từng có suy nghĩ trước hết để trợ lý đưa bé con về trước, nhưng hiển nhiên bây giờ ông đã từ bỏ cái ý nghĩ này, ông nhẹ nhàng dò hỏi:" Vậy ngày mai ba dẫn con đến sa mạc chịu không?""Dạ!"
______________