Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Edit] (Quyển 4) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu

[Edit] (Quyển 4) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 622: Hoa khôi làng được cưng chiều (51)


Lại ba năm trôi qua, trường đại học đã xây xong.

Quy hoạch là Đường Quả, giám sát đương nhiên cũng là cô, thậm chí khắc chữ lưu niệm và vẽ tranh cho trường cũng là cô tự làm.Nhưng người ngoài lại không biết được, vì khi xây đại học, không mở cho người ngoài vào.

Chỉ có những người hay đi theo Đường Quả mới biết cô viết đẹp vẽ tốt.Nhưng Đường Quả lại nghĩ rằng, câu từ của cô chưa là gì cả.

Đây là đại học trong tương lai, tuổi cô còn rất trẻ, không có bao nhiêu danh tiếng.

Vì thế mà cô liên lạc với ông ngoại Tống Dã, mời cụ đến viết chữ cho trường, ngoài ra còn có một mục đích khác nữa.Cụ Nguyên không chỉ đến mà còn mang theo cả bạn bè của mình đến cùng, toàn là các đại văn hào còn sống.Họ nhìn thấy kiến trúc của trường đại học tương lai này mà chấn động, nhất là khi thấy được chữ của Đường Quả, họ đều bật ngón cái với cụ Nguyên, "Cháu dâu ông ghê gớm đấy."

Cụ Nguyên tự hào cười to, "Là rất ghê gớm mới đúng.

Lúc Tiểu Quả mới đến Kinh thị, tôi đã biết Quả Quả không phải là một người bình thường rồi.

Nhưng mà tôi cũng không ngờ, con bé này giấu tài kĩ như thế."

Câu chữ rành mạch rõ ràng thế này, nói cô chưa tới ba mươi, ai mà tin?Hiện tại cụ đã biết được cảm giác của Tống Dã mỗi khi phàn nàn với cụ rằng người ngoài hay coi thường vợ mình là như thế nào.Đây rõ ràng là một bảo bối, mà những người khác cứ nghĩ rằng Đường Quả chiếm được lợi, khó trách cháu trai cụ không vui."

Mấy lão già các ông qua đây.

Tiểu Quả mời chúng ta đến cũng không phải để chơi, phải làm việc."

Dù là cụ Nguyên hay là những đại văn hào này, tất cả đều có một dự cảm, trường đại học này trong tương lai nhất định sẽ nổi tiếng, trở thành một ngôi trường khiến tất cả học sinh trên thế giới khao khát.Nghĩ đến một ngôi trường danh giá sắp ra đời dưới bàn tay của mình, ai cũng phấn khởi, run run cầm bút viết cảm nhận của mình lúc này.Nửa năm sau, huyện Đường nâng cấp thành thành phố.

Mà thị trưởng có quan hệ thân thiết với nhà họ Đường, một năm trước đã được điều lên tỉnh, trở thành người đứng thứ hai của tỉnh.

Nếu như không ngoài ý muốn, người đứng đầu tiếp theo sẽ là ông.Chuyện của người này cũng là một truyền kì.

Ông không làm gì cả, chỉ một mực ủng hộ Tống Dã thôi.

Có thể nói, vô số người hâm mộ ông, vì ông lên chức vừa vinh quang vừa dễ dàng.

Ông bước từng bước vững vàng, không tham ô, hầu như không có nhược điểm, còn thường xuyên đưa ra các chính sách có lợi, nói ngắn gọn là rất được lòng dân.Đến giờ ông cũng cảm thản, hóa ra lên chức thật đơn giản.

Chỉ cần để tỉnh thành phát triển tốt là cứ thế lên thôi.Đương nhiên, ông cũng hiểu, ông có được như bây giờ không thể thiếu công của Tống Dã và nhà họ Đường.Giấy phép thành lập trường cũng đã xin được, thực tế thì không ai là không đồng ý cả.

Với địa vị của Tống Dã bây giờ, ai dám làm khó anh?Lại có cụ Nguyên và bạn cụ nữa.

Nửa năm trước, họ bị Đường Quả dùng đủ loại lí do để thuyết phục ở lại; có những đại văn hào đó ở đây, tất cả mọi người nghi ngờ rằng, họ sẽ thành giáo sư trong trường.Về sau, giác quan thứ sáu của họ thật sự không sai.Hiệu trưởng đời thứ nhất của đại học Đường thị là cụ Nguyên, và những đại văn hào đi theo cụ thành giáo sư của trường.

Trường mới xây dựng, chắc chắn sẽ không nổi, nếu trắng trợn thông báo tuyển dụng thì khả năng sẽ không hấp dẫn được giảng viên xuất sắc, khiến sinh viên bất mãn.Nhưng có tên tuổi của Đường thị và độ nổi tiếng của những đại văn hào này, không ít học trò của các cụ đến đại học Đường thị nhậm chức.
 
[Edit] (Quyển 4) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 623: Hoa khôi làng được cưng chiều (52)


Nhất thời, đại học Đường thị là trường có nhiều giảng viên giỏi nhất nước, năm đầu tuyển sinh đã thu hút được vô số sinh viên đến lấp kín trường.

Ai ai cũng mong trải qua được cuộc sống đại học huyền thoại ở đây.Đường Quả và Tống Dã thành công thành nhóm sinh viên đầu tiên của trường.

Hai người học chung lớp, người dạy cũng là các đại văn hào.Tân Tử Nguyệt cũng nhậm chức, dạy Toán học.

Nhưng có các đại văn hào và vô số người có thành tích Toán học rất cao ở đây, chuyện dạy Đường Quả và Tống Dã thật sự không đến lượt cô ta.Nhất là khi biết ông ngoại Tống Dã là cụ Nguyên rất thích Đường Quả, cô ta càng không dám làm loạn.Hơn nữa, trong sân trường còn có rất nhiều đề mục Đường Quả viết.

Nhìn những dòng chữ kia, Tân Tử Nguyệt không thể không thừa nhận, gái quê này là gái quê giỏi nhất thế giới, không phải người đơn giản.Càng khiến cho Tân Tử Nguyệt bị đả kích là, Đường Quả là thiên tài Toán họcKhông, phải nói là cô gái quê này ở mặt nào cũng là thiên tài, học đâu biết đấy, cái gì cũng có thể suy một ra ba.Nhất là về Toán học, ngay cả nhà số học cao tuổi cũng than thở nói rằng Đường Quả rất có thiên phú, thậm chí học còn tốt hơn cả ông.

Ông sinh lòng yêu tài, hỏi xem Đường Quả có định phát triển ở mảng này hay không, cuồi cùng là bị cô từ chối.Tân Tử Nguyệt rất kính nể nhà số học này, cứ rảnh là sẽ đến xin ông dạy bảo, vừa hay lúc đó nghe được Đường Quả nói rằng, "Làm nghiên cứu bận lắm, cháu chỉ muốn một lần được trải nghiệm cuộc sống đại học thôi, chứ việc cháu muốn làm nhất là cùng với A Dã nhà cháu xây dựng thành phố Đường."

Về sau Đường Quả làm đúng như thế.

Càng tiếp xúc gần, Tân Tử Nguyệt mới càng hiểu được cô gái quê bị cô ta coi thường này xuất sắc đến mức nào.Đại văn hào, giảng viên, học giả của đại học Đường thị, không ai là không thích Đường Quả.

Không cần biết vấn đề sâu đến đâu, cô cũng có thể đưa ra được ý kiến của mình.Về sau Tân Tử Nguyệt còn nhận ra rằng người ta không chỉ biết tiếng Anh mà tiếng Đức, tiếng Pháp, tiếng Nhật cũng biết.Cô ta chấn kinh, rốt cuộc là cô gái quê này bắt đầu học từ lúc nào?Về sau có học sinh, giáo sư trao đổi đến từ các nước khác, chỉ một mình Đường Quả cũng có thể giao tiếp với họ, còn nói đến lưu loát, hoán đổi ngôn ngữ chuẩn xác đến mức người nước ngoài vô cùng ấn tượng, còn chấn kinh vì thành phố Đường có được một người lợi hại đến bực này.Dù gặp ai, Đường Quả vẫn mãi bình tĩnh, những thứ này Tân Tử Nguyệt cô ta không làm được.Người phụ nữ này quá thần thánh.Về sau, cứ mỗi lần nhìn thấy Đường Quả, Tân Tử Nguyệt lại cảm thấy xấu hổ.Các cụ nói đúng, nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, sống trên đời này đừng bao giờ coi thường người khác.Khi thành phố Đường trở thành thành phố trực thuộc trung ương thì cũng là lúc đại học Đường thị nổi tiếng thế giới, và cũng là lúc hiệu trưởng đời thứ hai của đại học Đường thị nhậm chức.Hiệu trưởng đời thứ hai là Đường Quả.Những người chứng kiến thành phố Đường trở thành thành phố trực thuộc trung ương, chứng kiến đại học Đường thị nổi tiếng thế giới và bồi dưỡng ra vô số nhân tài, đối với việc Đường Quả thành hiệu trưởng đời thứ hai cũng không ngoài ý muốn.Mặc dù cô chỉ học đại học và không có bằng cấp nào cao hơn, nhưng trình độ văn hóa của cô, ngay cả tiến sĩ cũng không dám nói vượt nổi.
 
[Edit] (Quyển 4) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 624: Hoa khôi làng được cưng chiều (53)


Bây giờ Tống Dã đã là danh nhân, và anh vẫn mười năm như một cố gắng phát triển kinh tế thành phố Đường.Đường Quả cũng thành danh nhân, cũng cố gắng vì thành phố Đường như Tống Dã, nhưng mà cố gắng phát triển thành phố Đường thành thành phố có văn hóa.Rất nhiều câu nói của hai vợ chồng được đưa vào sách giáo khoa, có những câu đã trở thành huyền thoại.Nhiều năm liền, hai người được chọn là nhân vật của năm.

Đường Quả thường xuyên bay đến các trường khác trong nước, thậm chí là ra nước ngoài để diễn thuyết.

Tống Dã cũng thế.

Những thành phố đang phát triển sẽ mời anh đến diễn thuyết, cũng có Thủ tướng nước ngoài mời anh tham gia các cuộc họp doanh nhân để giao lưu kinh tế toàn cầu.Nhưng dù hai người này đi đâu diễn thuyết thì cũng phải đi cùng nhau.

Nếu tách cả hai ra quá ba ngày, họ sẽ khéo léo từ chối.Về sau những người mời họ đều học khôn lên, mời cả đôi.

Quả nhiên là ý hay, hầu như cứ mời cả đôi là hai người sẽ đồng ý.Đại học Đường thị bây giờ cũng không phải người bình thường có thể thi được.

Muốn vào học ở đây, không chỉ có thành tích tốt mà còn phải chú trọng phát triển các phương diện khác, tóm lại không phải học vẹt là được.Đại học Đường thị là trường duy nhất trong nước có một khâu đặc biệt quan trọng là phỏng vấn rồi mới được học.Coi như điều kiện càng ngày càng khắt khe, vẫn có vô số người liều mạng chui vào.Một số người muốn trải nghiệm đi học ở trường quốc tế, một số người khác là vì nhìn hai con người khiến bao nhiêu người khác ngưỡng mộ.Năm này, cả hai đã hơn bốn mươi mà vẫn trẻ trung như xưa, vẫn tay trong tay đi vào trong đại học Đường thị.

Sinh viên xung quanh thấy hai người nhàn nhã đi bộ, cười trộm một lúc, rồi lại hâm mộ cực kì.Tình cảm của cô hiệu trưởng và chủ tịch Tống thật tốt, chưa từng thấy hai người cãi nhau bao giờ.

Chủ tịch Tống đi đâu cũng cẩn thận nắm tay cô hiệu trưởng, cứ như sợ cô hiệu trưởng chạy mất.Vì tín ngưỡng này mà trong nước, thậm chí toàn cầu, sinh viên đại học Đường thị ít xảy ra tình trạng yêu đương nhất.

Dù là nam sinh viên hay nữ sinh viên, khi chọn đúng đối tượng, đểu vô cùng thận trọng và nghiêm túc.Sinh viên tốt nghiệp đại học Đường thị có tỉ số li hôn cũng là nhỏ nhất, dường như không tồn tại vấn đề bạo lực gia đình.

Đàn ông học đại học Đường thị cực kỳ chiều vợ, phụ nữ học đại học Đường thị cực kỳ bao dung và rất ủng hộ chồng mình.Về sau nhiều người coi gả cho đàn ông tốt nghiệp đại học Đường thị là vẻ vang, cưới vợ tốt nghiệp đại học Đường thị là may mắn.

Chỉ là, sinh viên đại học Đường thị vẫn thích nội bộ tiêu hóa, nhìn tới nhìn lui, cuối cùng đều chọn đối tượng ở trong trường, thật khiến người ta dở khóc dở cười."

Nhà họ Tống bên kia lại gặp chuyện."

Mấy năm trước hai người đã biết nhà họ Tống ầm ĩ lên, đúng như Tống Dã đã phân tích.Người nhà họ Tống nếm được món ngon, Tống Duệ và Tống Huyên cùng xuống biển chuẩn bị làm một vố lớn, không ngờ rằng những người mà nhà họ Tống từng đắc tội đều biết, cho nên kiếm được bao nhiêu đều phải dùng để bồi thường sạch sẽ.Về sau có cố gắng thế nào đi nữa cũng đã mất cơ hội.Chỉ cần là thứ nhà họ Tống muốn, sẽ có người khiến cho bọn họ không có được.
 
[Edit] (Quyển 4) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 625: Hoa khôi làng được cưng chiều (54)


Không cần biết người nhà họ Tống có cam lòng hay không, bọn họ cũng chỉ có thể nhận mệnh.

Ông bà già họ Tống phải hao hết quan hệ mới có thể để Tống Duệ và Tống Huyên về cơ quan nhà nước làm, nhưng mà không có khả năng thăng chức.Về sau Tống Duệ có bạn gái, Tống Huyên cũng yêu đương.Hai ông bà già không hài lòng với bạn gái Tống Duệ lắm, nhưng với tình hình nhà họ Tống, cũng không tìm thấy tốt hơn.Cháu trai muốn kết hôn, mua nhà?Lúc này, nhà họ Tống thật sự không bỏ ra được đủ tiền, bất đắc dĩ Chu Nhã Phượng đưa ra chủ ý muốn bán một trong hai nhà cấp bốn đi.Vì thế mà ông bà già họ Tống nhập viện, cuối cùng vẫn bán đi một cái, cả nhà chen chúc trong một cái nhà cấp bốn khá lớn, để cho Tống Duệ mua nhà.Đến lúc Tống Huyên kết hôn, cũng muốn mua nhà, lại ầm ĩ một trận.Tống Duệ và Tống Huyên trở mặt, hai ông bà già họ Tống bị tức đến mức bất tỉnh, giờ vẫn chưa tỉnh lại.Nhà cấp bốn còn lại vẫn bị bán để mua hai căn hộ khác, một cho Chu Nhã Phượng và Tống Thắng Vinh, còn lại là cho Tống Huyên.Tống Huyên hài lòng, Tống Duệ lại không hài lòng.

Gã cảm thấy em gái gả đi rồi không nên lấy đồ trong nhà.Vợ gã cũng không đơn giản, xúi gã dùng sức ép khô Tống Thắng Vinh và Chu Nhã Phượng.Về sau Chu Nhã Phượng và Tống Thắng Vinh luân lạc đến phải thuê nhà, vì cháu trai cần có người chăm nên mới được Tống Duệ đón về, trải qua cả đời tức giận.Lại sau mấy năm. cả nước đều biết Đường Quả và Tống Dã, Tống Thắng Vinh mang theo Chu Nhã Phượng tìm đến tận cửa, vốn tưởng còn kiếm được lợi lộc nào đó, không ngờ bị Tống Dã trực tiếp tố cáo tội song hôn.Cuối cùng, Tống Thắng Vinh xấu hổ trở về, cũng không dám đi tìm Tống Dã nữa.Mỗi lần xem ti vi lại nhìn thấy người trẻ tuổi kia, rồi lại nghe Tống Duệ giục nấu cơm, rồi còn đứa cháu trong phòng khách gào khóc quấy nhiễu, Tống Thắng Vinh hối hận.Thật sự hối hận.

Mặc dù hiện tại ông ta không đói chết, nhưng kể cả Tống Thanh, hay Tống Dã đều chỉ cho ông ta phí cấp dưỡng theo pháp luật.

Mà tiền vừa tới tay cũng sẽ bị Tống Duệ lấy đi.Cuộc sống của Chu Nhã Phượng cũng không dễ chịu.

Tống Thanh và Tống Dã không có nghĩa vụ phụng dưỡng bà ta, con trai con gái ruột cũng không hiếu thảo với mình, lại còn nghe người ta ngày ngày khen ngợi Tống Dã, có khó chịu bao nhiêu cũng phải nhịn cả đời."

Lần này là thế nào?"

Đường Quả hỏi.Tống Dã nở nụ cười, "Còn có thể thế nào?

Anh em Tống Duệ sống không tốt, bị cạnh tranh, cũng bị chen chân."

"Tống Duệ về nhà cãi nhau to với Tống Thắng Vinh và Chu Nhã Phượng, còn nói nếu như không phải nhà họ Chu đắc tội người, không phải Chu Nhã Phượng sai lầm, không phải Tống Thắng Vinh sai lầm thì cả nhà đã không thảm như hiện tại."

Đường Quả cũng không nhịn được, bật cười, "Tống Duệ đây là muốn bức Tống Thắng Vinh đến tìm chị em anh đây mà."

"Ông ta sẽ không đến."

Tống Dã nói, có mấy phần nhẹ nhõm, "Ông ta hiểu."

Tòa tuyên án anh và Tống Thanh chỉ cho Tống Thắng Vinh phí cấp dưỡng, ông ta cũng phải cam tâm tình nguyện.

Anh biết rõ, cho dù có khoản tiền này, Tống Thắng Vinh cũng sống không tốt, ngược lại sẽ càng thêm tuyệt vọng, và rồi nhận ra rằng hại mẹ anh sẽ có cái kết như thế nào.Ông ta cũng sẽ hiểu, ông ta đến tìm hai chị em Tống Dã cũng chỉ để cho thằng con bất hiếu kia bóc lột.Quả nhiên là Tống Thắng Vinh đến chết cũng không đến tìm Tống Dã một lần, Tống Thanh biên kia cũng không đi.Ông ta vừa chết, tuyệt vọng nhất đúng là Tống Duệ.

Không có khoản tiền của Tống Dã Tống Thanh, cả nhà gã lâm vào khó khăn.
 
[Edit] (Quyển 4) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 626: Hoa khôi làng được cưng chiều (kết)


Tống Dã chỉ làm một chuyện là dụ nhà họ Tống xuống biển làm ăn, còn đâu là nhà họ Tống tự mình hại mình.Nghĩ lại cũng thấy buồn cười.

Sau khi Tống Thắng Vinh chết, anh có về một lần.

Nghe người trong bệnh viện nói, lúc ông ta chết, liên tục lẩm bẩm tên anh và Tống Thanh.

Đối với chuyện này, Tống Dã cực kỳ bình tĩnh.

Sở dĩ anh trở về là để nhìn cái kết của Chu Nhã Phượng.Một bà lão già nua, xanh xao vàng vọt, ánh mắt nhìn anh vẫn tràn đến căm ghét như cũ.

Tống Dã cũng không thèm để ý, môi cong lên một nụ cười, nắm tay vợ yêu chào hỏi với người quen rồi rời khỏi nhà họ Tống.Từ đây, anh không liên quan gì với nhà này.Ra khỏi nhà họ Tống rồi, anh còn nói với Đường Quả, "Người đã chết được siêu thoát, người còn sống phải tiếp tục đau khổ."

"Sẽ có người không hề biết hối cải, mãi mãi cũng không nghĩ rằng mình sai."

Đường Quả chỉ Chu Nhã Phượng, ánh mắt bà ta nhìn Tống Dã như muốn ăn tươi nuốt sống.Hai người về thành phố Đường, về sau còn nghe được tin Tạ Thế Quân li hôn với Trần Anh.Năm này, đúng lúc con gái nhỏ của Tạ Thế Quân tốt nghiệp đại học thì anh lựa chọn li hôn.Nếu như Trần Anh chỉ là tính tình không tốt thì Tạ Thế Quân cũng không lựa chọn như thế.Đường Quả về sau còn nghe được là Trần Anh vượt quá giới hạn.

Chuyện này xảy ra từ nhiều năm trước, nhưng Tạ Thế Quân vì con mà không làm ầm lên, tiếp tục làm vợ chồng ở mặt ngoài.Vốn định vãn hồi Trần Anh, nhưng Trần Anh giống như vò đã mẻ lại sứt, vậy mà ngay trước mặt Tạ Thế Quân tình chàng ý thiếp với người đàn ông khác.Người đàn ông ngay thẳng lại cẩn thận này vì con mà chịu đựng, đến khi con gái nhỏ tốt nghiệp đại học rồi mới ly hôn.Tạ Thế Quân không lộ ra chuyện này, nhưng mà chuyện ly hôn động tĩnh quá lớn, bị hai đứa con biết được chân tướng.

Hai đứa con này được Tạ Thế Quân và Từ Thu Lan một tay nuôi lớn nên đứng về phía bố, lên án Trần Anh mạnh mẽ.Trần Anh từ khi về thành phố không hề chăm con nữa, hai đứa cũng nhận ra mẹ không thích mình.

Cho nên, khi phải lựa chọn, cả hai không do dự gì mà đứng về phía bố.

Nếu không như thế, không biết sẽ có bao nhiêu thất vọng đau khổ.Chuyện ly hôn là chuyện lớn, nhưng Tạ Thế Quân cũng không làm khó Trần Anh, chỉ là không chấp nhận yêu cầu quá đáng.Về sau Trần Anh cũng không để ý thanh danh, dứt khoát mặc kệ tất cả.Thỉnh thoảng Đường Quả có nghe được tin đổi đàn ông của cô ta.Nghe nói hai đứa con rất hiếu thảo với Tạ Thế Quân, còn khuyên anh tìm người mình thích thật lòng.

Về sau anh đúng là gặp được người đó thật, có được một đoạn tình yêu trung niên, một đời sống hạnh phúc.Trước khi Đường Quả rời đi, nghe nói Trần Anh có trở về tìm Tạ Thế Quân nói hối hận, nhưng mà bị hai đứa con mình khách khí mời ra ngoài.Một đời này, cô cùng rời đi với Tống Dã.

Cả hai ở chung phòng bệnh, tay nắm tay, xung quanh có rất nhiều người đưa tiễn.Đây là lần đầu tiên cô rời đi mà người xung quanh cô đều khóc như thế.

Lúc nhắm mắt, cô cảm thán một câu, thế giới này không tệ, ai cũng rất tốt.Hệ thống: Thế hả?

Chẳng lẽ không phải vì ai cũng không thể động vào cô à?...Một lần nữa mở mắt, Đường Quả nhận ra vị trí của mình là trong một hang núi.Đang lúc nghi ngờ đây là đâu, có phải bị đuổi giết rồi đào vong vào trong hang hay không thì cô phát hiện quần áo trên thân được may bằng da thú, chỉ có thể che được phần trên phần dưới, cả tay lẫn chân đều lộ ra.___Edior: Xong thế giới 9 ~Tin buồn là chị beta của mị hiện tại không beta tiếp cho mị được nữa :( Các thế giới sau phải tự lo tất :(((Mị thi xong sẽ có lịch đăng là 5 chương/ngày nha
 
[Edit] (Quyển 4) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 627: Nữ thổ dân trong thế giới người thú (1)


Đường Quả quan sát hang núi, ngoại trừ chỗ cô nằm ra thì toàn là đá, trong góc là đồ ăn.

Có các loại thịt, hoa quả, và một chút da thú.Thế giới người thú.Coi như không tiếp nhận ký ức và kịch bản, cô cũng đoán ra được đây là thế giới người thú."

Bên ngoài không có ai à?"[Tạm thời không có.

Ký chủ đại đại, cô muốn xem kịch bản và tiếp thu ký ức không?]"Ừm."

Đường Quả lại nằm trên giường đá phủ da thú.

Theo cách bố trí trong hang núi này, địa vị của cô xem ra không thấp lắm.Cô nhắm mắt lại xem kịch bản, đồng thời tiếp thu ký ức của nguyên chủ.Nữ chính thế giới này tên Ninh Lạc, là một học sinh vừa mới tham gia thi đại học, nghỉ hè đi du lịch để khao bản thân, không ngờ lại xuyên đến thế giới người thú.Lúc vừa xuyên qua đã suýt bị thú dữ ăn thịt, may mắn là nam chính thứ nhất - một sư tử tên Cái Ân - xuất hiện cứu lấy rồi nhìn trúng, muốn cô ta làm giống cái của hắn và sau đó đưa cô ta về bộ lạc.Ninh Lạc là một cô gái mười tám tuổi trẻ trung, đột nhiên xuất hiện ở thế giới người thú lạc hậu nên đã hấp dẫn tất cả ánh mắt của người thú.Rất nhiều giống đực cảm thấy Ninh Lạc cực kì đẹp, khác hẳn giống cái trong bộ lạc, cho nên đều thích cô ta.Nhưng Ninh Lạc là thân nữ chính, chỉ có người thú rất mạnh mới có thể tiếp cận cô ta, nếu không sẽ bị sư tử Cái Ân đánh thảm.Ninh Lạc tại thế giới này dây dưa với năm người thú rất mạnh, viết thành một câu chuyện ân oán tình thù từ tranh đoạt đến hiểu lầm rồi đến nhường nhịn và cuối cùng là quyết định cùng nhau có được Ninh Lạc.Ninh Lạc cũng ỷ vào mình là người hiện đại mà thay đổi bộ lạc người thú rất nhiều.Nguyên chủ tên A Quả Quả, địa vị trong bộ lạc người thú Lạp Đa này rất cao, cũng là một giống cái chưa thành niên nhưng đã có nhiều giống đực tỏ tình mỗi ngày.Hai năm nữa là A Quả Quả trưởng thành, nguyên bản theo địa vị của nàng, nàng có thể lựa chọn giống đực mạnh nhất bộ lạc.

Nhưng vì Ninh Lạc xuất hiện, tất cả mọi chuyện bị phá vỡ.A Quả Quả được nâng niu trong tay như công chúa nhỏ, ngay từ đầu cũng không đối đầu với Ninh Lạc.

Nhưng nàng khinh thường so đo với Ninh Lạc, mà giống đực của Ninh Lạc, nàng cũng chướng mắt.

Giống đực nàng thích là đại tư tế thần bí Ngân Hào.Nhưng tất cả giống cái trong bộ lạc không ưng Ninh Lạc vì cô ta một mình chiếm hết giống đực mạnh trong bộ lạc, thậm chí còn có mấy người đã được các giống cái khác nhìn trúng, chỉ cần có cơ hội là có thể kết hợp.

Cho nên, A Quả Quả thành công cụ lợi dụng tốt nhất của các nàng.

Bọn họ thiết kế để A Quả Quả xung đột với Ninh Lạc.

A Quả Quả có thể thắng Ninh Lạc, nhưng đối mặt với những giống đực che chở Ninh Lạc, nàng cũng không có cách.Mãi cho đến về sau, không biết sao A Quả Quả lại thành giống cái ác độc nhất bộ lạc.

Tất cả mọi người đều chán ghét A Quả Quả, thậm chí còn muốn trục xuất nàng.Rồi bộ lạc Lạp Đa gặp nguy hiểm, có quốc gia người thú rất mạnh nghe thấy tiếng tăm của Ninh Lạc, muốn bọn họ giao Ninh Lạc ra.Cả bộ lạc không ai đồng ý.

Nhưng nếu không giao ra, quốc gia người thú kia sẽ tiến đánh bọn họ, chiếm lấy bộ lạc bọn họ, còn cướp đoạt đồ ăn và giống cái của bọn họ.Cuối cùng, một giống đực của Ninh Lạc đưa ra ý kiến, không bằng giao A Quả Quả ra, A Quả Quả cũng rất nhỏ nhắn xinh xắn, có thể đánh tráo.

Ý kiến này được tất cả mọi người trong bộ lạc Lạp Đa đồng ý.____Editor: Hết cổ đại, đến tu tiên, rồi văn thế kỉ 20, giờ là người thú...

Cái xưng hô quá hại não x4Btw, cảm ơn các nàng đã chúc mị thi tốt
 
[Edit] (Quyển 4) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 628: Nữ thổ dân trong thế giới người thú (2)


Ninh Lạc không muốn bị giao ra, đương nhiên sẽ không phản đối đề nghị này.

Cô ta trốn trong lòng giống đực của mình, giả vờ như cái gì cũng không nghe thấy.Lúc đó, đại tư tế Ngân Hào ra ngoài, A Quả Quả không có cơ hội để xin Ngân Hào đến nói giúp.Nàng bị người trong bộ lạc trói lại, đổi quần áo với Ninh Lạc, đổi kiểu tóc giống Ninh Lạc, rồi bị giao cho quốc gia kia.Lúc nàng bị dẫn đi, thấy được tất cả mọi người trong bộ lạc Lạp Đa như trút được gánh nặng, cũng thấy được Ninh Lạc chơi đùa cùng mấy giống đực, dường như cũng nghe được bọn họ nói chuyện..."

Rơi vào cái kết này cũng đáng."

"Đúng đúng, cô ta rất ác độc."

"Cô ta hại Ninh Lạc nhiều như vậy, đáng đời."

A Quả Quả bị đưa đến quốc gia kia, rất mau đã bị vạch trần.

Tại quốc gia xa lạ, nàng nhận lấy rất nhiều tra tấn thống khổ, trước khi chết tràn đầy hận ý.Nàng hận Ninh Lạc, hận giống đực của Ninh Lạc, càng hận người của bộ lạc Lạp Đa.Đồng thời, nàng cũng rất muốn được gặp đại tư tế Ngân Hào, chỉ tiếc là không có cơ hội gặp chàng lần cuối.Sau khi A Quả Quả chết, nàng cũng không biết lúc Ngân Hào trở về nghe đến chuyện này đã một thân một mình xông vào trong quốc gia đó tìm nàng, cuối cùng bị người ta đánh trọng thương.Về sau, chàng còn đi tìm Ninh Lạc và giống đực của cô ta.

Ninh Lạc coi trọng Ngân Hào, Ngân Hào chán ghét Ninh Lạc, dự định giết chết cô ta, cuối cùng bị giống đực của cô ta cản lại.

Ngân Hào một lần nữa bị thương, bỏ trốn.Nâng thân thể đã bị trọng thương lên, chàng nghe ngóng nơi thi thể A Quả Quả bị vứt.

Thi thể nàng đã bị thú hoang ăn hết sạch, chàng chỉ có thể tìm được trong đám xương tàn một sợi dây chuyền chế từ xương thú và một mai rùa đã vỡ.Nhìn mai rùa, Ngân Hào chỉ nói một câu: "Xin lỗi, ta đến chậm."

Cuối cùng, Ngân Hào dùng toàn bộ sinh mệnh còn lại không ngừng tạo phiền phức cho bọn người Ninh Lạc, trở thành nhân vật phản diện lớn nhất trong thế giới người thú này.

Đương nhiên, cái kết cũng rất thảm.Ngân Hào chết, quốc gia người thú bị Ninh Lạc thống nhất.

Cô ta và giống đực của mình trải qua một cuộc sống hoàn mỹ.A Quả Quả và Ngân Hào chỉ khách qua đường trong cuộc đời đến thế giới người thú của cô ta, là công cụ xúc tiến tình cảm của cô ta với các giống đực.Xem hết kịch bản, Đường Quả rơi vào trầm tư một chút.

Cô ngẩng đầu lên, nhìn ra cửa hang, "Còn tốt, cũng không thảm lắm."

Hệ thống: Hông hỉu, thế mà còn không thảm?

Chết không có chỗ chôn luôn đấy.[Ký chủ đại đại, rất thảm.] Hệ thống không nhịn được mà nói ra.Dù là A Quả Quả hay Ngân Hào đều rất thảm."

Ngân Hào sẽ là người đó?"

Hệ thống nghe được Đường Quả nói một câu, bừng tỉnh.

Ký chủ nói không thảm, chẳng lẽ là vì có một Ngân Hào dùng hết đời sau để lấy lại công bằng cho A Quả Quả?Dù là tình yêu, hay là vì thứ khác, đây chính là gu của ký chủ.Đường Quả đứng lên nhìn da thú trên thân và dây chuyền trên cổ, không thể nào quen được.

Da thú có tốt mấy nhưng khi tiếp xúc với da thịt vẫn có hơi không thoải mái.Cô nhớ rõ, hôm nay sư tử Cái Ân sẽ mang theo Ninh Lạc trở về bộ lạc Lạp Đa.Tính thời gian, cũng nhanh thôi.Cô ra ngoài hang, thấy được các giống cái đang bận rộn phơi thịt khô và quả khô, mà giống đực trong bộ lạc đều ra ngoài tìm thức ăn.Giống cái rất hiếm, nên địa vị tương đối cao ở bộ lạc.Thấy cô đi ra, không ít người chào hỏi cô thân thiết, "A Quả Quả, cuối cùng cô cũng ngủ đủ rồi, mặt trời không lên tới ngọn sào là cô cũng sẽ không lên."

Đường Quả không nói gì, chỉ cười với các nàng, ánh mắt nhìn về phía ngoài bộ lạc.Cô đã nghe thấy tiếng chạy trốn, Ninh Lạc nên tới rồi.
 
[Edit] (Quyển 4) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 629: Nữ thổ dân trong thế giới người thú (3)


"Nhìn kìa, Cái Ân về rồi."

Không biết là ai hô lên một câu.

Tất cả nhìn ra bên ngoài, một con sư tử đang phóng như bay đến bộ lạc.Khi sắp đến nơi, con sư tử kia đột nhiên biến thành một người đàn ông cường tráng, nửa người trên trần trụi, nửa người dưới là một tấm da thú hoàn chỉnh.Trong ngực hắn còn có một giống cái nhỏ nhắn xinh xắn, trong mắt mọi người, đó là... một giống cái ăn mặc kỳ quái?"

Cái Ân ôm giống cái?"

"Hình như thế."

"Gầy quá, chân tay lèo khà lèo khoèo, tôi cảm giác tôi bóp một cái cũng nát."

"Giống cái thế này, sau rồi giao phối có thể sinh con khỏe mạnh không?"

Ninh Lạc bị một con sử tử nâng lên chạy thật lâu, vốn đã cực kì kinh ngạc với chuyện Cái Ân có thể từ người biến thành sư tử, giờ còn bị đưa đến một nơi kì quái, bị dọa sợ đến một câu cũng không dám nói.Nhất là ánh mắt và lời nói của những người này, cô ta có thể cảm giác được ác ý.Ninh Lạc thận trọng ngẩng đầu lên nhìn những người đang thảo luận về mình, có hơi sửng sốt.

Những người phụ nữ này ba to năm thô, trên người vẫn là da thú, bên trên chỉ có một ít bộ phận được che lại, bên dưới chỉ cũng che đến đầu gối.Tay chân tất cả đều cứng cáp, da ngăm đen, gương mặt cũng không đẹp lắm, lúc cười lên còn hơi dữ tợn.

Tóm lại, đa phần là thế.Đây là đâu?Ninh Lạc đột nhiên cảm nhận được một ánh mắt rất đặc biệt, ngẩng đầu lên liền thấy một cô gái không giống với những người phụ nữ ở đây lắm.Cô ấy vẫn mặc da thú, nhưng da trắng, dáng người tinh tế.

Nhìn nét uyển chuyển trên người cô, sẽ không ai cho rằng đó là một người yếu không ra gió."

Đây là giống cái của ta."

Cái Ân buông Ninh Lạc ra, chiếm hữu ôm lấy eo cô ta.

Ninh Lạc không tránh được, nhưng vì không biết đây là đâu và ánh mắt không thân thiện của những người kia, cô ta không thể làm gì khác ngoài im lặng dựa vào ngực Cái Ân.Giống cái trong bộ lạc nghe Cái Ân nói, sắc mặt biến đối, ánh mắt nhìn Ninh Lạc càng thêm không tốt, thậm chí còn thêm cả vài phần hung dữ.Nhưng vì Cái Ân mạnh nên bọn họ không dám phản bác.Cái Ân không để ý đến những người này.

Sở dĩ hắn tuyên bố ra trước mặt mọi người là vì hiểu rõ Ninh Lạc sẽ hấp dẫn người khác, hấp dẫn các giống đực khác như hắn.

Hắn phải tuyên bố trước bộ lạc rằng giống cái này là của hắn, ai cũng không cướp được.Ngay trước mặt mọi người, Cái Ân nâng Ninh Lạc còn chưa phản ứng kịp lên vai, động tác hết sức thô bạo, nhưng Ninh Lạc không cảm thấy đau đớn, thở phào một hơi."

Cái Ân có giống cái?"

"Vậy Áo Lỵ làm sao bây giờ?

Áo Lỵ lúc nào cũng thích Cái Ân."

"Giống cái bé tí kia sao mà vượt được Áo Lỵ của chúng ta chứ."

"Áo Lỵ mà biết được chuyện này, chắc chắn sẽ rất đau lòng."

Đường Quả khoanh tay lại, đưa mắt nhìn Cái Ân cõng Ninh Lạc vào trong hang của hắn.

Trong bộ lạc có không ít hang động và nhà đá, một vài người thích ở trong hang, một vài người khác lại thích ở trong nhà đá.Ninh Lạc dường như có thể cảm nhận được ánh mắt của cô, từ trên vai Cái Ân ngẩng đầu lên, vừa hay đối đầu với ánh mắt của Đường Quả.

Có lẽ vì Đường Quả tương đối giống cô ta, nên cô ta lộ ra một nụ cười bất đắc dĩ với cô."

Nhanh đi nói cho Áo Lỵ là Cái Ân tìm giống cái rồi đi."
 
[Edit] (Quyển 4) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 630: Nữ thổ dân trong thế giới người thú (4)


Trong bộ lạc Lạp Đa, vì Ninh Lạc xuất hiện mà các thành viên đều thảo luận.Đường Quả đứng ngoài cửa hang của mình, nhìn tất cả xì xào bàn tán về Ninh Lạc, cắn quả khô, trông rất nhàn nhã.Lúc này, Ninh Lạc vẫn chưa khiến cả giống cái trong bộ lạc ghen ghét, tạm thời sẽ không có ai đứng trước mặt cô xúi cô đối phó Ninh Lạc.

Nhưng mà vẫn sẽ có người thấy cô rảnh rỗi mà không nhịn được đến nói chuyện với cô."

A Quả Quả, Cái Ân vậy mà mang về một giống cái yếu nhớt như thế" Ngải Y quay sang Đường Quả, đỡ lấy thân thể cường tráng đặt mông xuống bên cạnh cô, "Giống cái kia quá nhỏ, không xứng với Cái Ân mạnh mẽ."

"Áo Lỵ mà về, nhất định sẽ cho cô ta đẹp mặt."

Đường Quả liếc Ngải Y một cái, tiếp tục ăn quả khô.

Hiện giờ cô không muốn nhắc đến Ninh Lạc, chỉ hứng thú với đại tư tế Ngân Hào kia thôi.

Liệu Ngân Hào có phải anh chàng cứ xuyên là mất trí nhớ kia không?"

A Quả Quả, sao lại không nói gì thế?

Chẳng lẽ đằng ấy không thấy Cái Ân không nên có giống cái yếu ớt như thế à?"

Ngải Y không thấy cô đáp, có hơi không cam lòng, "Chẳng lẽ đằng ấy không thích Cái Ân mạnh mẽ?"

Đường Quả lắc đầu, đáp lại, "Không thích."

Cái tên Cái Ân kia, nhìn phát biết ngay là một gã thô lỗ, đã thô rồi còn bạo lực, không phải gu của cô."

Đằng ấy thế mà không thích Cái Ân, vậy Hắc Lang thì sao?

Cả toàn bộ lạc đều thích Hắc Lang, tôi còn nghe nói Hắc Lang nói thích đằng ấy, muốn chờ đằng ấy trưởng thành."

Ngải Y tò mò hỏi.Đường Quả nhíu mày lại.

Quả thật là có một người tên Hắc Lang nói với nguyên chủ như thế.Nhưng A Quả Quả cũng không thích Hắc Lang, còn Hắc Lang cũng không chờ nàng trưởng thành.

Sau khi Ninh Lạc đến, hắn cũng quên mình đã từng động lòng với A Quả Quả, một lòng nhào đến Ninh Lạc, thậm chí còn vì Ninh Lạc mà tổn thương A Quả Quả không biết bao nhiêu lần.Mặt trời gần xuống núi, giống đực trong bộ lạc trở về.

Bọn họ nâng lên hai con lợn rừng, giao cho giống cái trong bộ lạc xử lý, đồng thời nghe chuyện của Cái Ân.Cái Ân ra ngoài một lần, nhưng cũng chỉ để lấy thịt, không có ý định mang Ninh Lạc ra theo.Nhưng không đến bao lâu thì toàn bộ lạc có mùi thịt thơm bay ra từ hang động của Cái Ân.

Tất cả tròn mắt nhìn, hận không thể rớt mắt ra ngoài để xem đến tột cùng là thịt gì mà thơm như thế.Đường Quả ngồi ở cửa hang nhìn đám người thèm thuồng mà hơi buồn cười.

Nhưng cũng bình thường thôi, Ninh Lạc thân là người hiện đại, chắc chắn sẽ không ăn thịt sống mà phải nấu ăn, lúc nướng thịt cũng phải thêm đủ loại gia vị.

Dựa theo định luật nữ chính, ngắt bừa mấy thứ bên ngoài hang rồi bỏ vào trong canh thịt cũng có thể ăn cực kì ngon.Khiến cả bộ lạc toàn mùi thịt là chuyện không thể bình thường hơn được.Cô cắn thịt khô, cũng không thèm để ý mùi thơm xộc vào mũi, thích thì mai có thể nấu canh thịt ăn.

Cô không tính thể hiện ra mình khác biệt để cho Ninh Lạc hình thành ảo giác cô có thể là đồng hương của cô ta.Cô không có ý định dây dưa với Ninh Lạc.

Cô và cô ta là kẻ thù, quan hệ tốt lại không dễ ra tay.Đương nhiên, cô có thể nhẫn tâm ra tay, đối với kẻ thù không hề mềm lòng bao giờ dù người ta có thân phận gì.

Nhưng cô không muốn lúc cô ra tay thì Ninh Lạc sẽ thể hiện kiểu hai chúng ta tốt như thế sao cô lại muốn chỉnh chết tôi như thể cô là đồ cặn bã vứt bỏ người ta.
 
[Edit] (Quyển 4) Xuyên Nhanh: Nữ Phụ Bình Tĩnh Một Chút! - Đỗ Liễu Liễu
Chương 631: Nữ thổ dân trong thế giới người thú (5)


Sắc trời dần tối xuống, Đường Quả quay người vào trong hang lấy một miếng thịt khô, một bao quả khô, hướng đến một nhà đá ở một khu khá vắng vẻ trong bộ lạc.Đi vào trong nhà đá, cô gọi một tiếng, "Đại tư tế có nhà không ạ?"

Giọng nói cô gái trẻ truyền vào trong nhà đá khiến Ngân Hào dừng một chút.

Xuyên qua cánh cửa không che cũng không đóng, chàng nhìn thấy dáng người mảnh mai của A Quả Quả, đáp lại một tiếng."

Có."

"Đại tư tế, ngài mở cửa ra đi."

"Chuyện gì thế?"

Ngân Hào kỳ quái, A Quả Quả sao đột nhiên lại đến tìm chàng?

Giống cái nhỏ bé này không phải mỗi lần nhìn thấy chàng là sẽ lẩn trốn sau lưng người khác rồi sợ hãi nhìn chàng hay sao?Đường Quả cười tủm tỉm, "Ngài mở cửa ra đã rồi nói."

Ngân Hào mang theo hiếu kỳ mở cửa ra.

Cửa này thật ra cũng chỉ là từ dây leo bện thành, Đường Quả muốn xông vào cũng rất dễ dàng.Nhưng đại tư tế là người có tính tình quái lạ nhất, cũng có địa vị cao nhất trong bộ lạc.

Không được chàng cho phép, không ai dám mạo hiểm xâm phạm chàng.

Tất cả đều cực kì tôn trọng chàng, bởi vì chàng đã giúp bộ lạc vượt qua không ít khó khăn, hơn nữa còn biết thuốc, có thể xem bệnh cho người thú bị thương.

Cho nên, thành viên trong bộ lạc coi chàng như một vị thần.Cửa mở ra, Ngân Hào xuất hiện.

Chàng rất cao, cơ bắp săn chắc, nhìn xa trông gầy gầy, không giống với Cái Ân cao to vạm vỡ, nhìn rất có sức mạnh.Trên người chàng là da thú trắng như tuyết, tóc đen dài xõa sau lưng, trên cổ còn có một dây chuyền xương thú cũng trắng như tuyết, cổ tay cũng có vòng tay bằng xương thú, hoa văn khắc trên đó rất phức tạp.Đường Quả trước mặt chàng vẫn chỉ là một cô bé.

Cô trộm nhìn gương mặt tuấn tú quá mức của Ngân Hào, cười rạng rỡ, "Đại tư tế, chúng ta vào nhà nói đi ạ."

Ngân Hào bị một giống cái nhỏ xinh nhìn trộm, sắc mặt hơi cứng lại, không cảm xúc mà vô cùng ẩn ý nhìn cô, nhíu mày lại, "A Quả Quả, rốt cuộc là em có chuyện gì?"

"Vào nhà nói, ở ngoài khó nói lắm."

Đường Quả không bỏ qua gương mặt hơi cứng lại trong chớp mắt kia.

Làm màu ra vẻ thanh cao thế này thật khiến cô cười chết mất.Đại tư tế này chính là kiểu trong nóng ngoài lạnh.

Đường Quả tiến lên một bước, đẩy Ngân Hào ra rồi vào thẳng trong nhà.Ngân Hào chưa kịp phản ứng lại đã bị đẩy ra.

Chờ đến khi phản ứng lại, chàng đã thấy giống cái nhỏ không hề khách khí gì mà ngồi trong nhà chàng, còn đặt thịt khô và quả khô lên bàn đá rồi cười tít mắt với chàng."

Đại tư tế vào đi, ngài còn đứng đực ở đó làm gì thế?"

Ngân Hào bước từng bước cứng ngắc.

Thành viên trong bộ lạc ai nhìn thấy chàng cũng phải tôn kính, thật không ai dám không đứng đắn cười hì hì nói chuyện với chàng như thế này.Còn dám đẩy chàng!Giống cái nhỏ này từ bao giờ đã to gan như thế?Có hơi khó chịu, cũng hơi mới lạ, nhất là khi A Quả Quả cười lên.

Không biết vì sao chàng bất tri bất giác đóng cửa lại rồi đi vào trong nhà.Trong nhà đại tư tế, bày biện trông "chất" hơn hẳn so với các thành viên khác trong bộ lạc, cũng hữu dụng hơn."

Em tìm ta có chuyện gì?

Ai bị thương, hay là ai mắc bệnh?"

Ngân Hào nghiêm túc hỏi.Đường Quả ngồi trên ghế đá cao cao, bên dưới da thú lộ ra đôi chân thon dài đong đưa sáng mù mắt Ngân Hào.

Chàng ho nhẹ một tiếng, dời mắt sang chỗ khác."

A Quả Quả."

"Dạ!"

Đường Quả cười tít mắt trả lời, dáng vẻ khôn khéo này khiến Ngân Hào có muốn mắng cũng không mắng được.Hệ thống: Là cái đồ sao chổi cứ xuyên là mất trí nhớ kia, nếu không phải ký chủ đã không lập tức đến giày vò người ta như thế._____Đỗ Liễu Liễu đại đại: Tác giả quyến rũ online livestream A Quả Quả thả thính đại tư tế Ngân Hào trong nóng ngoài lạnh ~
 
Back
Top Bottom