- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 407,780
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #11
(Edit) Quy Hồn - Tuyệt Ca
Chương 9
Chương 9
Chương 9Hai người nhà lão Tài đã chặn trước quan tài Hứa Đạo Công.
Vợ lão Tài đi tìm Trang Phú Khánh và nói với ông rằng lão Tài gặp chuyện vì giúp Hứa Đạo Công lo tang sự, nếu ông không đưa cho bà ta đủ tám vạn tệ, bà ta sẽ không để cho Hứa Đạo Công được chôn cất tử tế.
Lộ Vô Quy mặc đồ tang, tay cầm bài vị, nhìn cỗ quan tài được đưa lên trên núi hạ táng, lúc này mới chợt ý thức được rằng ông đã thật sự không còn nữa.
Từng khoảnh khắc ở bên ông tràn về trước mắt, càng thấy lại càng đau lòng hơn.
Nước mắt lách tách rơi xuống đất.
Tay ôm bài vị, không thể đưa tay lau nước mắt, lại càng làm cho Lộ Vô Quy thêm đau xót.Đột nhiên, giọng nói vợ lão Tài vang lên: "Lão Tài nhà tôi gặp chuyện không may vì phụ giúp tang sự cho Hứa Đạo Công.
Con rắn bò ra từ quan tài của Hứa Đạo Công.
Nếu không đưa cho chúng tôi tám vạn, hôm nay Hứa Đạo Công nhất định không được chôn cất!
Ôi, mạng của lão Tài nhà tôi còn chẳng đáng tám vạn!''Lộ Vô Quy chớp mắt, lệ vừa trào ra đã cạn mất.
Nàng thầm nghĩ: "Rõ ràng là lão Tài muốn bắt rắn, nên mới bị cắn mà.''"Cút ra đi!'' Bỗng nhiên, giọng nói phẫn nộ của Đạo sĩ vang lên: "Trước giờ Thìn hôm nay, Hứa Đạo Công nhất định phải được hạ táng.''"Tiền, tiền, tiền!
Lũ ngu ngốc các người chỉ biết nghĩ tới tiền chứ không lo mạng người ta!
Trước khi nghĩ tới chuyện đòi tiền, hãy đi xem lão Tài nhà các người ra thế nào!
Gia tiên các người đều đang dậm chân trước quỷ môn quan, vậy mà các người vẫn đòi tiền!'' Ông ta vung cả thanh kiếm gỗ đào trong tay.
"Khởi quan!''Người nhà lão Tài nghe thấy tiếng quát tháo của Đạo sĩ, vội vàng chạy vào phòng chính xem, rồi vừa la hét vừa bò ra khỏi phòng chính, miệng gào: "Chú ba... chú ba bị thiêu!''Vợ con lão Tài nghe vậy thì vô cùng giận dữ!
Họ chạy vào phòng chính, la hét om sòm ngoài cửa, chửi rủa Lộ Vô Quy lên đến trời xanh mà thấu, gọi nàng là con đ* sát tinh của Thiên Đạo, gây tai hoạ đến cho lão Tài thành vậy.Bà ta lại lao vọt ra ngoài, túm lấy quan tài của Hứa Đạo Công, định trèo lên ngăn đoàn đưa tang, yêu cầu giải thích một lời hợp lý.Đạo sĩ giận đến mức muốn dùng kiếm trong tay đâm bà ta.Hai đồ đệ và người nhà Trang Phú Khánh nhanh chóng giữ chặt vợ lão Tài và cản không cho bà ta trèo lên quan tài.
Trang Bảo Quốc hung hăng xông lên tát cho vợ lão Tài một cú thật mạnh, vừa tát vừa chửi: "Coi thường người nhà họ Trang không ai dám hó hé phải không!
Bà tính trèo lên quan tài như vậy, sao bà không có gan đi ỉa một bãi lên mồ mả tổ tiên nhà bà đi?''Vợ lão Tài bị tát một cú trời giáng, đầu tiên là choáng váng, sau đó bà ta gào lớn: "Trang Bảo Quốc, anh chỉ là một bí thư thôn, anh là cán bộ nhà nước, lại đi đánh người!
Lũ người họ Trang các người, sao không giết cả nhà tôi luôn đi?''Lộ Vô Quy chậm rãi lên tiếng: "Nhà tôi không cần mạng các người.
Lão Tài kia sẽ đòi mạng từng người cả gia tiên.
Tôi không có phóng hoả thiêu ông ta.
Đêm qua ông ta bị sét đánh trụi lủi mà bật dậy.
Sét đánh còn đục thủng một lỗ trên nóc nhà tôi.
Đêm qua trăng sáng như vậy, ông ta bị sét đánh trước, rồi được ánh trăng soi tới.
Ông ta chết bất ngờ, oán khí nặng nề, thậm chí không cần phơi dưới ánh trăng, ông ta đã tự bò dậy!''Một người nhà họ Trang nghiêm mặt: "Nhị Nha, đừng có nói bậy!.''Trang Phú Khánh cũng nói: "Nhị Nha, con đừng nói nhảm nữa.''Sắc mặt người nhà lão Tài liên tục thay đổi!Trang Hiểu Sinh từ trong phòng Lộ Vô Quy đi ra, nói: "Nếu thiêu thì phải có củi mới thiêu được.
Cho dù có thiêu xác, cũng không thể nào đốt lửa đến mức cháy thủng một lỗ trên nóc nhà, trong khi đó tường và mặt đất cũng không có dấu vết cháy xém.''Khoảnh sân bất chợt trở nên im lặng, mọi người đều im như chùa bà đanh.Con trai lão Tài đột nhiên nói: "Trên đời này làm gì có ma cỏ!
Đó chỉ là do các người biện minh để không mất tiền!''"Đúng vậy!
Điện áp cao nổ cũng không khác gì sét đánh.''"Thuê máy biến áp di động ở huyện cũng không tốn kém mấy.''Một người nhà lão Tài nói: "Phú Khánh, việc giả thần giả quỷ và huỷ hoại thi thể người khác là vi phạm pháp luật.''Vợ lão Tài bước lên, nắm lấy dây thừng buộc quanh quan tài nói: "Nếu hôm nay không giải quyết được chuyện lão Tài, thì đừng mong đưa được Hứa Đạo Công lên núi.''Người nhà lão Tài vây quanh quan tài Hứa Đạo Công, ngăn cản không cho người nhà họ Trang tiến đến gần.Đạo sĩ tức giận đến mức toàn thân run rẩy.Trang Bảo Quốc vừa đứng ra nói vài câu, người nhà lão Tài liền hét lên sẽ kiện ông ta tội lạm dụng chức quyền để hành động, điều này khiến Trang Bảo Quốc vô cùng giận dữ.
Đạo sĩ sốt ruột quát: "Đã gần sáng rồi, nếu không đi ngay thì muộn mất!
Đến lúc đó thôn sẽ gặp đại hoạ!''Một người nhà lão Tài lên tiếng: "Ứng đại sư, ai cũng biết ông và Hứa Đạo Công là bạn thân với nhau, từng bị nhốt chung một chuồng bò.
Sao có thể tin được lời ông nói?''"Đúng vậy, nếu có xui rủi thì cũng là Nhị Nha chịu xui rủi trước tiên.
Nếu không muốn Nhị Nha chịu khổ, thì giải quyết chuyện này trước đã.''Trang Phú Khánh tức giận đến mức xông lên đánh người.
Người nhà lão Tài thấy Trang Phú Khánh muốn đánh người thì la gào: "Cái quái gì hả, tính đánh người à!'' Họ cùng xông lên đẩy ông ta ra.Kẻ lôi kéo người đẩy mạnh, hỗn loạn tựa bầy kiến thấy mưa rơi.Thấy bọn họ sắp sửa uýnh lộn long trời lở đất, Lộ Vô Quy đặt bài vị trở lại bàn bát tiên rồi chạy đi gỡ bùa chú dán trên cổng và tường viện.
Trang Hiểu Sinh đang nổi giận vì đám người nhà lão Tài kia, không thể làm gì, lại thấy Lộ Vô Quy làm chuyện khó hiểu lúc này.
Cô ấy bước lên kéo Lộ Vô Quy sang một bên, nói nhỏ: "Em làm gì thế?''Lộ Vô Quy thấp giọng đáp: "Hôm qua lúc để lão Tài trong nhà em, em đã dán bùa cả trong lẫn ngoài nhà, nên hồn phách của ông ta không thể đi theo vào được.
Trận sét đêm qua chắc chắn không đánh trúng hồn phách ông ta, hồn chắc chắn đang ở ngoài.
Em gỡ bùa trong nhà ra, ông ta mới vào được.'' Nói xong, nàng thấy vẻ mặt Trang Hiểu Sinh xám ngoét.Trang Bảo Quốc đi tới bên cạnh Trang Hiểu Sinh, nhỏ giọng: "Hiểu Sinh, hay con trả thêm chút tiền cho bọn họ, rồi đưa Hứa Đạo Công lên núi trước?
Cứ ở đây láo nháo trì hoãn cũng không tốt.''Trang Hiểu Sinh hỏi: "Chú Quốc này, họ trông có giống vẻ đưa thêm tiền thì sẽ chịu đi đâu.''Trang Bảo Quốc đáp: "Vậy thì chúng ta có thể để Hứa Đạo Công trở lại, tiếp tục làm thêm vài ngày lễ nữa.
Chú không tin bọn họ có thể mặc kệ xác lão Tài nằm đây thối rữa!''Trang Phú Khánh nghe tiếng Trang Bảo Quốc liền nói với Đạo sĩ: "Ứng đại sư, ông xem ồn ào thế này không thể tiếp tục, chúng ta cứ... làm thêm mấy ngày nữa đi.''Đạo sĩ thở dài bất lực rồi gật đầu.Trang Phú Khánh hét to: "Không chôn nữa, hôm nay không chôn nữa.''Vợ Trang Phú Khánh lo lắng hỏi Đạo sĩ: "Ứng đại sư, liệu việc này có ảnh hưởng tới Nhị Nha không?''Đạo sĩ đáp: "Con bé có mạng lớn, lại từng vượt qua sinh tử.
Đừng lo.''Vợ lão Tài la lên: "Đừng để họ đặt quan tài để lại.
Nếu họ không đưa tiền cho chúng ta, hôm nay họ sẽ không làm được gì cả.''Con trai lão Tài kêu: "Đúng đấy!
Hãy bao vây quanh quan tài và đừng để họ động vào.
Nếu họ không chịu giải quyết chuyện cha tôi, họ cũng đừng nghĩ tới làm pháp sự.
Cha tôi vẫn còn đang nằm dưới đất!''Trang Phú Khánh giận đến mức nói không ra lời.Thấy bọn họ ầm ĩ như vậy, Đạo sĩ không muốn vướng vào, bèn gọi Lộ Vô Quy sang một bên, tìm một cái bàn lựa một góc ngồi, bảo nàng lấy tiền đồng và sợi chỉ đỏ, dạy nàng cách xâu tiền Ngũ Đế.
Hai đồ đệ của ông ta cũng đi theo ông và ngồi gần đó để xem và tìm chút yên tĩnh.Lộ Vô Quy lấy ra mấy đồng tiền và chỉ đỏ, đặt lên bàn bát tiên.Đạo sĩ gạt những đồng tiền sang một bên, chọn ra mười đồng rồi nói: "Những đồng tiền Ngũ Đế này được chia thành đại Ngũ Đế và tiểu Ngũ Đế.
Đại Ngũ Đế còn được gọi là Ngũ Đế Trung Hoa, còn tiểu Ngũ Đế còn gọi là Ngũ Đế Thanh.''"Nhìn xem, năm đồng tiền này: đây là Tần Bán Lạng, đây là Tống Nguyên Thông Bảo, đây là Hán Ngũ Thù, đây là Khai Nguyên Thông Bảo, đây là Vĩnh Lạc Thông Bảo.
Năm đồng tiền này hợp lại gọi là tiền Ngũ Đế, đại diện cho năm vị Tần Thuỷ Hoàng, Hán Vũ Đế, Đường Tông, Tống Tổ và Minh Vĩnh Lạc.
Số mệnh năm vị hoàng đế này thuộc Ngũ Hành: Kim, Mộc, Thuỷ, Hoả, Thổ.
Nhìn lại đồng này xem.
Chẳng phải bên trong vuông, bên ngoài tròn?
Nó đại diện cho trời đất tròn vuông...''"Hãy nhìn năm đồng này.
Chúng là Ngũ Đế của của triều đại nhà Thanh, đại diện cho năm vị hoàng đế trong thời kỳ thịnh vượng nhất của nhà Thanh...''"Hơn nữa, nút thắt được dùng để xâu chuỗi tiền Ngũ Đế không phải chỉ được thắt một cách tuỳ tiện...''Lộ Vô Quy ngồi dựa vào bàn bát tiên, chăm chú nhìn Đạo sĩ dạy nàng cách xâu lại tiền Ngũ Đế.
Nàng làm theo lời Đạo sĩ chỉ dẫn, thắt nút Ngũ Đế.
Dưới sự hướng dẫn của Đạo sĩ, nàng nhanh chóng thắt xong một chuỗi đại Ngũ Đế.
Nàng cầm lên hỏi: "Như này là xong ư?''Đạo sĩ gật đầu: "Đúng vậy.
Nó được thắt như thế này, còn gọi là Hồng Tiền.
Đeo trên người có thể trừ tà, ngăn chặn tai ương.
Của cô là đại Ngũ Đế, nó...'' Lời còn chưa dứt, đã nghe Lộ Vô Quy kêu: "Chị Hiểu Sinh'', rồi thấy Lộ Vô Quy cầm xâu tiền Ngũ Đế chạy đi.Lộ Vô Quy chạy đến bên Trang Hiểu Sinh, nhanh chóng buộc lên cổ tay cô ấy rồi nói: "Tada!
Nó sẽ giúp chị bình an.''Trang Hiểu Sinh đưa thay tháo nó ra nói: "Em xài đi.''Lộ Vô Quy nói: "Em có nhiều lắm.
Em sẽ làm thêm một chuỗi nữa, tặng Trang Phú Khánh, vợ chú ấy một cái, em một cái.
Còn thừa một chút, đủ để làm một thanh kiếm.''Trang Hiểu Sinh gật đầu: "Được rồi.'' Sau đó cô ấy nói: "Đi chơi với Ứng đại sư đi, chị còn có việc khác phải làm rồi.''Lộ Vô Quy "ò'' một tiếng, nhìn những người đang dọn dẹp bàn ghế, nồi niêu xoong chảo, hỏi: "Giờ họ đi rồi, ai nấu ăn cho khách khứa?
Còn thịt thì sao?
Mấy con ngỗng kho cả rồi mà không ai ăn.
Hôm nay ông chưa được chôn cất, nên em chưa ăn được.
Để ngoài trời sẽ hư mất.''Trang Hiểu Sinh nói: "Nhà mình có nhiều họ hàng, mọi người chia nhau về ăn.
Đợi tang sự ông Hứa hoàn thành, chị sẽ dẫn em đi ăn ngon.''Lộ Vô Quy đáp: "Vâng ạ.''Trang Hiểu Sinh nói: "Đi tìm Ứng đại sư đi.''Lộ Vô Quy "ừm'' một tiếng, rồi quay lại tìm Đạo sĩ.
Khi nàng ngồi xuống, ông ta nhìn nàng thật sâu rồi lên tiếng: "Cô nên có 108 tiền đồng để tạo thành một thanh Kim Tiền.'' Nàng nghe Đạo sĩ nói không đầu không đuôi.
Nàng lại lục tung mớ tiền, nhưng không thấy đồng Tần Bán Lạng thứ hai.
Nàng hỏi: "Sao chỉ có một Tần Bán Lạng vậy?'' Nàng không thấy Đạo sĩ trả lời.
Nàng ngước mắt nhìn ông ta, chỉ thấy ông ta đang trợn trắng mắt nhìn nàng.
Nàng đành phải dùng phương án khác: Lấy năm đồng Ngũ Đế Thanh xâu lại thành tiền Ngũ Đế.
Nàng xâu một chuỗi đưa Ngũ Đế cho Trang Phú Khánh, vợ ông và mình, đeo trên cổ tay.
Thấy Đạo sĩ thở dài nhìn mình, nàng lại làm thêm một chuỗi đưa cho ông ta.
Nhưng Đạo sĩ chẳng những không vui mà còn nhìn nàng bằng vẻ mặt xụi lơ như người bị táo bón, im lặng hồi lâu mới nói: "Nhị Nha, ông cô còn chưa yên giấc ngàn thu được dưới đất mẹ đâu.''Lộ Vô Quy liếc nhìn cỗ quan tài bị người nhà lão Tài vây quanh.
"Tôi biết, ông vẫn chưa được hạ táng.'' Nàng cảm thấy người nhà lão Tài thật lớn gan.
Ông nàng vẫn chưa được nhập thổ, lúc nào cũng có thể bật dậy, vậy mà họ lại mang ghế ngồi quanh cỗ quan tài, không chịu rời đi.Đám người nấu ăn thì chuyển bàn ghế, nồi niêu xoong chảo lên xe.
Sau khi tính tiền với Trang Hiểu Sinh thì lái xe rời đi, người nhà Trang Phú Khánh chia nhau thịt và rau.
Trang Phú Khánh hẹn với đám người khiêng quan tài về thời gian an táng, hẹn bảy ngày sau họ trở lại.
Rồi ông ta và Trang Hiểu Sinh tiễn người nhà mang đồ về.
Đạo sĩ bảo Lộ Vô Quy lấy pháp xích mà ông nàng để lại, bảo nàng đi tìm mấy lá bùa trấn thi tới.Lộ Vô Quy pháp xích mà ông để lại cho Đạo sĩ, thấy Đạo sĩ nhìn pháp xích, mí mắt giật giật, hỏi: "Còn mực không?'' Nàng vội vàng nói: "Còn một chút'' Nàng chạy về phòng ngủ, lấy ra thỏi mực còn sót lại một chút.
Đạo sĩ cầm lấy thỏi mực, thấy chỉ còn lại chút mực, thở dài một hơi, rót mực lên pháp xích, bảo hai đồ đệ tháo dây buộc quan tài, vung tay kéo pặc pặc bắn lên về phía quan tài.
Lộ Vô Quy thấy Đạo sĩ không dùng thước, chỉ vung một phát, đường mực bắn ra thẳng tắp như kê thước vẽ theo, thật đẹp.Sau khi Đạo sĩ vẽ xong đường mực trên quan tài, ông ta cầm lấy thanh kiếm gỗ đào, cầm bùa trấn thi.
Ông ta một tay cầm kiếm, một tay cầm bùa, lẩm bẩm gì đó, rồi hô lên: "Cấp cấp như luật lệnh!'' giơ tay búng một cái.
Lộ Vô Quy cứ tưởng ông sẽ búng bùa lên quan tài giữa không trung như một cao nhân, nhưng ông ta lại bước hai bước dài, vỗ mạnh bùa vào quan tài cái 'bụp'.
Đạo sĩ thở phì phò: "Được rồi!
Đợi ngày đưa tang chúng ta quay lại.'' Rồi ông ta nói với Trang Phú Khánh: "Chúng ta về trước, đến ngày đưa tang quay lại.
Nhớ kỹ, mấy ngày này ngoài Nhị Nha ra, không ai được phép ở lại.
Muộn nhất là trước khi mặt trời lặn, các người phải về.
Hơn nữa dù ban đêm có xảy ra chuyện gì, nghe thấy động tĩnh gì, tuyệt đối không được tới.''Trang Phú Khánh, Trang Hiểu Sinh và vợ Trang Phú Khánh đều đồng ý.Đạo sĩ nói với Lộ Vô Quy: "Nếu đêm đến sợ, cứ dùng pháp xích của ông cô treo ngang cửa.
Nó còn mạnh hơn tiền đồng Ngũ Đế.''Lộ Vô Quy đáp: "Ừm''.Trang Phú Khánh bảo Đạo sĩ ăn xong cơm trưa rồi hãy đi.Đạo sĩ đáp: "Không cần phiền, chúng ta mang về hâm nóng lại ăn là được.'' Nói xong, ông ta gọi hai đồ đệ đi ra ngoài.
Đến cổng sân, ông ta quay lại dặn Lộ Vô Quy: "Nếu có chuyện gì xảy ra trong phòng, cứ khoá cửa lại.'' Rồi ông ta cùng các đồ đệ rời đi.Khi nhà lão Tài thấy người nhà Trang Phú Khánh và Đạo sĩ đều đã rời đi, chỉ còn lại gia đình nhà Trang Phú Khánh, họ không thể ngồi yên nữa và yêu cầu vợ lão Tài đi đòi bồi thường.Đám tang bị nhà lão Tài gây chuyện thế này, Trang Phú Khánh không muốn đưa dù chỉ một đồng.Người nhà lão Tài và vợ chồng Trang Phú Khánh lại bắt đầu cãi nhau.Lộ Vô Quy ngồi trên bậc thềm cửa chính, tay chống cằm nhìn bọn họ nháo nhào lẫn nhau.
Nàng quay lại nhìn lão Tài đang nằm trên mặt đất sau khi bị sét đánh.
Nàng chợt nhớ lời ông từng nói: "Đôi khi, lòng người còn đáng sợ hơn quỷ dữ'' Thấy mọi người từ cãi nhau biến thành xô đẩy nhau, sắp đánh nhau nữa, nàng đứng dậy đi tới đứng giữa Trang Phú Khánh và người nhà lão Tài, nói với Trang Phú Khánh: "Các chú về đi.''"Nếu muốn đi, tôi nói cho các người biết, không ai có thể đi cho tới khi vấn đề này được giải quyết trong hôm nay.''Trang Hiểu Sinh kéo Lộ Vô Quy vào trong nhà, đóng cửa phòng ngủ lại rồi gọi cảnh sát.Không lâu sau, người của đồn cảnh sát tới.
Thấy hai bên đều có ý kiến riêng, không thể hoà giải, họ yêu cầu hai bên khởi kiện dân sự hoặc ra toà, đồng thời cấm hai bên gây nguy hiểm an toàn tính mạng người khác, công kích cá nhân, hạn chế quyền tự do đi lại của người khác, rồi rời đi.
Người nhà lão Tài vẫn vẫn liên tục gây rối, nhà Trang Phú Khánh không thể để Lộ Vô Quy một mình, nên đành phải ở lại.Trời sắp tối, vài người nhà lão Tài bắt đầu lo sợ và muốn quay về.
Có kẻ nài nỉ xin về, có người lại nói nhà Trang Phú Khánh cũng phải về, không thể ở lại qua đêm.
Họ sẽ không để nhà Trang Phú Khánh rời đi nếu không bồi thường.Trang Hiểu Sinh và Lộ Vô Quy ở trong phòng Lộ Vô Quy.
Cô ấy bình tĩnh gọi vợ Trang Phú khánh vào phòng, rồi gọi Trang Phú Khánh: "Bố, lại đây đi.'' Trang Phú Khánh vừa vào phòng Lộ Vô Quy, liền cạch một tiếng đóng cửa lại rồi khoá trái, sau đó cùng Lộ Vô Quy đẩy bàn bát tiên ra chặn cửa.Đây là nhà gạch, cửa sổ gắn song sắt, cửa ra vào đóng chặt.
Gia đình Trang Phú Khánh không chịu ra ngoài, mặc kệ người nhà lão Tài không ngừng chửi rủa và la hét ở ngoài.Xác lão Tài vẫn nằm trong phòng chính.
Người nhà lão Tài thậm chí không dám đi vào.
Họ chỉ đứng ở trong sân, la gào chửi bới Trang Phú Khánh và người nhà qua cửa sổ.
Có người đập phá đồ đạc, đe doạ: "Trang Phú Khánh, nếu ông không ra giải quyết việc này, tôi sẽ ném phân lên quan tài Hứa Đạo Công!''Thấy sắc trời đã tối, Lộ Vô Quy dùng pháp xích để niêm phong cửa.