- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 423,338
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #61
[Edit] Phi Điển Hình Cứu Rỗi (2) - Tiểu Ngô Quân
Chương 215
Chương 215
Edit: RyĐộng tác của Cừu Hoặc rất dứt khoát, đứng cũng rất thẳng.
Lòng bàn tay mềm mại đột nhiên bị đốt cháy, Cừu Hoặc mở vòi nước tiếp tục rửa rau quả, động tác có thể nói là rất điềm nhiên.Da mặt Lâm Chức chỉ cần hơi mỏng một chút thôi là sẽ không đứng nổi.Nhưng y chưa từng là người sẽ lùi bước, thực tế y cũng chẳng thấy xấu hổ, thái độ của Lâm Chức với những chuyện này luôn rất thản nhiên.Ngón tay thon dài của thanh niên săn sóc vuốt ve, dưới ánh đèn tựa như một tác phẩm nghệ thuật đáng để thưởng thức, càng khiến thứ trong tay y thêm xấu xí dữ tợn.Sự tương phản gần như đạt tới cực độ, tạo ra một cú sốc tuyệt đối về mặt cảm quan.Cừu Hoặc gần như làm ba việc cùng lúc, tay máy móc cắt rửa rau quả, trong đầu còn phải nghĩ về vụ án.Vì Lâm Chức đã cung cấp tình báo, anh cũng kể cho y về những chi tiết bất thường trên thi thể Mã Hỷ Đức, cũng như chuyện tìm được vảy cá biển trên quần áo ông ta.
Loại cá biển đó không được bán nhiều ở Như Ninh, thường được làm thành đồ hộp.
Nhà máy chế biến thủy sản nơi chị hàng xóm, tức Từ Cao Lan, làm việc chính là nơi sản xuất loại đồ hộp này."
Giả sử Từ Cao Lan là hung thủ, xét từ tình hình hiện tại, tối ngày 20 Mã Hỷ Đức vì một lý do nào đó đã đến nhà họ, xảy ra tranh chấp với chị ta, bị Từ Cao Lan giết chết.
Sau đó Trương Liên Sinh về nhà sau buổi liên hoan.
Tình cảm vợ chồng họ không tốt, lại không có con.
Từ Cao Lan buộc tảng đá vào dây thừng rồi vứt xác, lại bị Trương Liên Sinh tháo ra, và tất cả những điều này bị Tiểu Hạ nhìn thấy."
Giọng nói của Cừu Hoặc không liền mạch, thỉnh thoảng dừng một chút rồi mới nói tiếp.Lông mày anh hơi nhíu lại, lộ vẻ kiềm chế khó chịu.Anh tiếp tục phân tích.
Từ Cao Lan đột nhiên mua khuyên tai vàng, vòng tay vàng, như thể đột nhiên có một khoản tiền lớn, có lẽ là lấy lại tiền nợ từ Mã Hỷ Đức.Mới nghe thì có vẻ không có vấn đề gì, nhưng Cừu Hoặc biết chuyện này không khả thi.Nếu Mã Hỷ Đức đến để trả nợ, tại sao hai người lại tranh chấp, thậm chí đến mức không thể cứu vãn.Hơn nữa họ đã điều tra tình hình tài sản của Mã Hỷ Đức.
Tiền của anh ta đều đã đóng cho bệnh viện, chỉ để lại một ít tiền ăn uống sinh hoạt, căn bản không thể lấy ra số tiền đủ để Từ Cao Lan mua vàng."
Về chuyện mua vàng, tôi đồng ý.
Theo quan sát của tôi, với hoàn cảnh gia đình hiện tại, dù chị ta có lấy lại được tiền cho vay thì cũng không nỡ tiêu hoang như vậy, vì Từ Cao Lan là người giày dép rách còn không nỡ vứt mà mang đi sửa.
Tôi nghiêng về việc chị ta chịu kích thích nào đó dẫn đến hành vi tiêu tiền để trả thù, và số tiền này có liên quan đến Trương Liên Sinh."
Lâm Chức cố ý ấn ngón tay cái, cảm nhận sự căng cứng của Cừu Hoặc, giọng nói lẫn tiếng cười."
Mặc dù những cái này chỉ là đoán bừa, nhưng nếu có thể tìm thấy bằng chứng liên kết giữa nạn nhân và hai người họ, có lẽ nhiều thứ sẽ được giải đáp."
Lâm Chức xòe tay dưới ánh nắng mặt trời, chất nhờn trơn tuột giữa kẽ ngón chảy ra, sáng bóng như được phủ một lớp màng trong suốt."
Tay đau, xoa nữa thì sẽ tái phát viêm gân tay."
Lâm Chức xoa cổ tay, mặc kệ vết bẩn trên đó.Cổ tay phải bị y xoa đỏ, nốt ruồi đen nhỏ ở giữa cũng bị bôi lên dịch nhờn."
Cảnh sát nhường chỗ nào, tôi muốn rửa tay, toàn là mùi của anh thôi."
Lâm Chức cúi đầu ngửi, thật ra không có mùi gì, vì chưa xong y đã dừng tay.Lâm Chức là kẻ chỉ tìm vui cho mình, thấy thú vị thì làm, không định tốn công tốn sức.Hơn nữa y chỉ là thuận theo tình hình trêu Cừu Hoặc thôi, chứ với khả năng nhịn của cảnh sát Cừu, vụ viêm gân tay sẽ thành hiện thực mất.
Cừu Hoặc không nhường chỗ, Lâm Chức bèn quay người đi phòng tắm.Cừu Hoặc không kéo y lại, từ tốn trộn đều thịt với gia vị ướp trong bát, làm xong còn cẩn thận dùng xà phòng rửa tay cho sạch.
Lâm Chức đang bôi bọt xà phòng lên tay thì bị đè xuống bồn rửa mặt.Cừu Hoặc nắm lấy tay y, giúp y rửa sạch bọt xà phòng.Tay của Cừu Hoặc không mềm, thậm chí là thô ráp, phần kẽ tay ngón trỏ và ngón cái có vết chai dày do cầm súng.
Ngoài ra còn có những vết sẹo nhỏ, lòng bàn tay rộng, có thể bao trọn tay Lâm Chức."
Còn 20 phút nữa cơm mới chín, nhưng mà trễ chút cũng không sao, dù sao xào thịt cũng nhanh thôi."
Cừu Hoặc giải thích tình hình hiện tại, giọng điệu cứ như đang đứng ngoài phòng thẩm vấn đọc điều lệ."
Tựa vào đây."
Cừu Hoặc ấn tay Lâm Chức lên bồn rửa mặt hình vuông, ánh mắt giao với thanh niên trong gương.Mùa hè, mặt gương không bị mờ do nhiệt độ nước, phản chiếu rõ ràng hai thân hình đang dán sát vào nhau.Ở nơi còn dán chặt hơn cả lưng và ngực, vị trí mà gương không thể chiếu đến, Cừu Hoặc một tay ôm eo Lâm Chức, tay còn lại sờ lên môi y chơi đùa.Người đàn ông cao to như thú rừng, tràn ngập nguy hiểm.Lâm Chức chỉ có thể nhìn gương, vì thân hình Cừu Hoặc không ngừng chuyển động.Cừu Hoặc như cầm đồng hồ bấm giây vậy, khi nồi cơm báo hiệu cơm chín, anh cũng cầm áo Lâm Chức lau, sau đó đứng thẳng người.Lâm Chức mở vòi nước, ngâm tay vào làn nước lạnh, xua tan bớt cái nóng ngày hè."
Lát nữa ra ăn cơm."
Cừu Hoặc cúi xuống hôn lên gáy Lâm Chức, nheo mắt, lại hôn cái nữa, để lại một dấu răng mờ nhạt rồi mới chịu đi ra.
Lâm Chức thử cử động đôi chân hơi cứng, mở vòi hoa sen.Áo quần nhanh chóng thấm đầy nước, nặng nề trượt xuống.
Lâm Chức còn cố ý điều chỉnh chp nhiệt độ nước thấp hơn, tắm nước lạnh.Phải đi tiệm thuốc mua ít thuốc mỡ, cảm giác như trầy da rồi.Khi Lâm Chức mặc áo tắm về phòng ngủ thay quần áo sạch, Cừu Hoặc cũng đặt món ăn lên bàn.Thịt được ướp 20 phút rất ngon, Lâm Chức ăn no rồi lười biếng dựa vào ghế sô pha, Cừu Hoặc thu dọn rửa bát.Vì Cừu Hoặc hay tới vào buổi trưa, Lâm Chức giảm tần suất uống thuốc, chỉ uống trước khi ngủ.Sau khi uống thuốc cảm xúc sẽ bị ức chế, cũng sẽ không tự chủ được mệt rã rời.
Nếu không phải để tâm trạng ổn định, buổi tối Lâm Chức cũng sẽ không uống thuốc.
Y không thích ngủ tới mất tri giác như vậy, dù là 01 sẽ nhắc nhở, nhưng cảm giác vẫn là khác.Lâm Chức dựa vào ghế sô pha nhìn Cừu Hoặc.
Đây là mảnh vỡ trông khỏe mạnh bình thường nhất mà y từng gặp, có phải vì nghề nghiệp không nhỉ?Nhưng rồi Lâm Chức nhanh chóng nhận ra, Cừu Hoặc cũng không khỏe mạnh bình thường đến thế.Cừu Hoặc có chứng rối loạn giấc ngủ, cái này Lâm Chức biết.
Nhưng vì anh không ở lại qua đêm, chỉ tới một lúc vào tầm trưa đến chiều nên Lâm Chức cũng không rõ bệnh của anh phát tác như thế nào, bây giờ mới thấy rõ hơn.Cừu Hoặc dựa vào ghế sô pha, Lâm Chức có thể cảm nhận được sự mệt mỏi truyền tới từ người đàn ông.Con ngươi có tơ máu, từ động tác day mày và chợp mắp có thể thấy Cừu Hoặc cũng cố gắng ngủ.
Nhưng mười mấy phút sau trán anh vẫn nhăn, cùng với động tác xoa huyệt thái dương."
Muốn nằm nghỉ một lát không?"
Lâm Chức nhìn về phía Cừu Hoặc, vỗ đùi ra hiệu.Thanh niên được bao phủ trong nắng chiều như hồ nước tĩnh lặng, có thể bao dung tất cả linh hồn khuyết thiếu, trở thành nơi cư trú cho họ.Cừu Hoặc nhìn, khó mà rời mắt.Cảm giác này khác với lời mời hôn, bình dị đến mức ấm cúng, khiến anh nhớ đến ký ức về gia đình đã phủ bụi mà anh từng lưu luyến.Cừu Hoặc suy nghĩ quá lâu, lâu đến mức Lâm Chức tưởng anh sẽ từ chối, thì anh lại ngồi qua.Rõ ràng những việc thân mật hơn đều đã làm, nhưng động tác của Cừu Hoặc lại có vẻ ngượng ngập.Đôi khi quy luật tương phản nào đó cũng rất chính xác.
Người thuần khiết đối mặt với dục vọng sẽ xấu hổ, người thản nhiên đối mặt với dục vọng, khi gặp thuần khiết thì sẽ bối rối.Lúc nằm xuống, Cừu Hoặc vô thức dùng mu bàn tay che mắt, có lẽ là để che ánh sáng, hoặc để tránh cảm xúc bị người khác nhìn thấy.Phần đùi mềm mại, mùi thơm tự nhiên của cơ thể thanh niên như hương hoa của nhẹ nhàng bao quanh, lại trộn với mùi nắng ấm áp, khiến sự mỏi mệt trong Cừu Hoặc càng trào dâng.Anh mơ màng cảm nhận được ánh nhìn chăm chú của thanh niên, tư tưởng rơi vào mạng nhện mềm như bông, yên tâm chìm trong đó.Cừu Hoặc ngủ rất say, đã lâu lắm rồi anh chưa được ngủ một giấc trọn vẹn như vậy, dường như tất cả tinh thần đều được bổ sung.
Cũng vì thế mà khi thấy điện thoại hiển thị 5 giờ chiều, anh không quá bực bội.Di động không có cuộc gọi nhỡ, chứng tỏ trong cục không có chuyện gì.Tính chất công việc của Mã Hỷ Đức và tình hình nợ nần của anh ta khiến các mối quan hệ xã hội của Mã Hỷ Đức rất phức tạp, việc sàng lọc người khả nghi từ đó là khối lượng công việc rất lớn.Cừu Hoặc đơn giản nấu cho Lâm Chức bát mì, mặc dù biết Lâm Chức không có thói quen ăn tối, nhưng thấy y chỉ ăn có nửa bát mì nhỏ thì vẫn nhăn mày.Cừu Hoặc không lãng phí, lấy bát của Lâm Chức, hai ba ngụm ăn nốt, rửa sạch bát rồi dặn dò thanh niên đừng đi lung tung.Lâm Chức cười híp mắt nhìn anh, không trả lời.Cừu Hoặc về cục bắt đầu xem camera.
Công nghệ bây giờ còn chưa phát triển được như sau này, lưới trời vẫn có, nhưng nhiều hung thủ quá xảo quyệt, thế nên phần lớn thời gian đành phải cần cù bù thông minh.Ban đầu chỉ cần xem camera đại sảnh chung cư là có thể biết tối 20 Mã Hỷ Đức có tới không, nhưng camera của chung cư này lại hỏng vào ngày 19.Tối đó Tiểu Trịnh cũng không có ấn tượng gì với Mã Hỷ Đức, cậu chỉ chú ý những người khả nghi có vóc dáng giống hung thủ, Mã Hỷ Đức không dính dáng gì đến mô tả về sát nhân liên hoàn.Vì điều tra vụ án tối 14, tổ bọn họ cũng đã đi kiểm tra các camera xung quanh, lúc đó mọi thứ đều bình thường.
Càng xử lý nhiều vụ án thì càng không tin vào sự trùng hợp.
Cừu Hoặc đánh dấu mấy tuyến đường, để đội viên đi điều camera."
Sếp, người này giống Mã Hỷ Đức, nhưng lạ lắm.
Đoạn đường này quay được, đến đoạn tiếp theo lại không thấy ông ta, sau đó ông ta lại xuất hiện ở đoạn đường tiếp theo nữa."
Chúc Trường Đông phóng to hình ảnh camera, chỉ người trong màn hình.Họ vốn đang sàng lọc các đoạn đường khác, vì khu vực gần sông có dân cư khá đông đúc.
Nhưng sếp đột nhiên gọi điện bảo họ xem chỗ này trước, họ tất nhiên nghe lệnh, không ngờ thực sự phát hiện dấu vết của Mã Hỷ Đức.Căn cứ vào quần áo thì đúng là Mã Hỷ Đức.Trong camera, Mã Hỷ Đức còn đội một cái mũ, nhưng lại không thấy ở hiện trường vứt xác, có thể là đã chìm xuống đáy sông, cũng có thể rơi ở hiện trường vụ án.Nguy Doãn Quân khẳng định: "Anh ta thấy camera, đang trốn camera."
Hình ảnh Mã Hỷ Đức ngẩng đầu nhìn camera rồi kéo mũ xuống vội vã rời đi, đối với các cảnh sát ở đây đều quá quen thuộc.Hành vi này thường xuất hiện ở những người vi phạm pháp luật, họ không muốn bị camera bắt được dấu vết."
Làm gì vậy, ổng muốn đi làm việc xấu à?
Có phải định đi ăn trộm ăn cướp gì không?
Kết quả không cẩn thận bị người ta giết ngược?"
Chu Nhị Hà đưa ra giả thiết, Mã Hỷ Đức thiếu tiền, rất có thể sẽ làm liều vì tiền phẫu thuật cho con.Cừu Hoặc nghĩ đến cái camera hỏng trong tòa nhà, suy tư.Nếu vì tiền, tại sao lại chọn nhà của một thầy giáo cấp hai và công nhân nhà máy thủy sản.
Nếu thực sự là cướp bóc, tại sao Từ Cao Lan không kêu cứu.Mã Hỷ Đức 9 giờ 52 phút xuất hiện ở đường phố gần chung cư của Lâm Chức, Lâm Chức 10 giờ 20 nghe được tiếng động, mà lúc đó tiếng động đã xuất hiện được một lúc rồi.Cừu Hoặc mở bản đồ, dùng bút đỏ đánh dấu mấy con đường, đây là đường chính từ chung cư của Lâm Chức đến nơi vứt xác."
Chú ý camera mấy con đường này, bắt đầu xem từ 10 giờ 30, gọi thêm mấy người nữa tới hỗ trợ."
Cừu Hoặc nghiêng về việc hung thủ vứt xác sau 1 giờ.
Với tình hình ở khu dân cư này, sau 1 giờ sáng ngoài đường sẽ không còn ai, nhưng để cho chắc ăn thì cứ bắt đầu từ 10 giờ 30 đi.Cừu Hoặc không xem, anh đi một chuyến đến bệnh viện nơi con trai Mã Hỷ Đức đang điều trị.Cha mẹ Mã Hỷ Đức không đến, họ quá già yếu, người đến là anh trai Mã Hỷ Đức.Y tá không vui kể lại, họ hỏi bệnh viện có thuốc trợ tử không, không chữa được thì có thể thôi không chữa, nhưng sao có thể hỏi câu đó.Cừu Hoặc đứng ngoài phòng bệnh nhìn đứa trẻ nhắm mắt, khẽ thở dài.Bác sĩ thúc giục Mã Hỷ Đức mau cho con phẫu thuật, như vậy con trai anh ta mới có tỉ lệ sống sót cao hơn.
Mã Hỷ Đức chết ngay sau khi rời khỏi bệnh viện này.Lúc đứng ở đây nhìn con mình, anh ta có biết mình sẽ một đi không trở lại không?Nếu nhà 603 thực sự là hung thủ, họ quen biết nhau như thế nào?Mặc dù có manh mối do Lâm Chức cung cấp, nhưng vẫn thiếu bằng chứng chỉ thẳng vào 603, nên dù Cừu Hoặc nghi ngờ cũng không thể trực tiếp điều tra, vẫn phải tìm hiểu từ phía Mã Hỷ Đức.Nếu nhìn bao quát cả vụ việc, thay vì Từ Cao Lan, Cừu Hoặc cảm thấy Trương Liên Sinh đáng nghi hơn.Cừu Hoặc phá án mấy năm, cũng có hiểu biết nhất định về thành phố này.
Thời gian tự học tối của trường cấp hai quanh đây chỉ tới 9 giờ, muộn nhất 9 giờ 30 sẽ đóng cửa trường.Lúc xem camera anh đã chú ý, quỹ đạo sinh hoạt của cặp vợ chồng này rất quy luật.Trương Liên Sinh mỗi ngày sẽ vào chung cư lúc 9 giờ 50 mấy phút, từ trường về nhà khoảng 15 phút.Nhưng ngày 20, hắn đột nhiên đi tham gia hoạt động vốn thường không tham gia, thậm chí liên hoan xong còn đi hát karaoke.Thời điểm lẽ ra hắn phải về nhà, Mã Hỷ Đức lại xuất hiện gần đó.Mã Hỷ Đức rõ ràng là có chuẩn bị mà tới.
Tối hôm đó anh ta không đi làm, còn chọn chính xác lúc nam chủ nhân không có ở nhà, dù là ăn trộm ăn cướp thì cũng không thể trùng hợp vậy được.Cừu Hoặc nhớ 603 chuyển vào chung cư này năm ngoái.
Vậy trước đó họ ở đâu, liệu có phải manh mối ở đó không.Nhưng mọi chuyện lại quay về điểm xuất phát, anh tạm thời chưa thể điều tra.
Cơ mà hỏi thăm hàng xóm với tư cách công dân bình thường thì hẳn là không sao.Cừu Hoặc lái xe từ bệnh viện về chung cư của Lâm Chức, thay ca với Tiểu Trịnh.Tiểu Trịnh hơi ngạc nhiên, nhưng có thể tan ca sớm tất nhiên là cậu ta vui, hí hửng ra về.Cừu Hoặc nhìn đồng hồ đeo tay, đợi đến 9 giờ 50.Cửa chung cư xuất hiện bóng dáng Trương Liên Sinh, Cừu Hoặc xuống xe đi vào.Thang máy ở tầng 13, phải mất một lúc mới xuống tới nơi.Cừu Hoặc chào hỏi: "Trùng hợp ghê, lại gặp nhau rồi."
Trương Liên Sinh ngạc nhiên về việc thanh niên trông không dễ chọc này một lần nữa chủ động chào hỏi mình, gật đầu đáp lại.Hắn nhìn chằm chằm vào biển số thang máy, có vẻ không muốn nói nhiều."
Hôm nay anh tan làm sớm vậy."
Cừu Hoặc hỏi thăm, coi như tiếp nối cuộc gặp lúc rạng sáng hôm nay.Trương Liên Sinh một lần nữa gật đầu, dường như định kiên trì im lặng đến cùng.Cửa thang máy mở, Cừu Hoặc theo sau Trương Liên Sinh vào trong.Không gian kín sẽ khiến người ta buộc phải chú ý đến người bên cạnh.
Cảm giác không gian sống bị đè nén, khiến Trương Liên Sinh hơi khó thở."
Anh trai, gần đây đi lại cẩn thận nhé, nhất là người hay tan ca muộn như anh.
Có nghe mấy hôm trước người ta vớt được xác dưới sông không, nghe nói hung thủ ở khu này."
Thanh niên cao lớn nhỏ giọng nhắc nhở, cái tay cầm túi của Trương Liên Sinh bỗng siết chặt, bóng người phía sau như không ngừng dâng lên bao phủ hắn.Trương Liên Sinh cứng đờ gật đầu, cửa thang máy mở, hắn vội bước ra.
Tiếng chuông điện thoại đột nhiên vang lên, chìa khóa trong tay Trương Liên Sinh lung lay.Cừu Hoặc nhấc máy, nghe được giọng hào hứng bên kia, cười đáp lại."
Gửi hình cho tôi."
Từ camera theo dõi ven đường, nhóm cảnh sát phát hiện một bóng người.
Nguy Doãn Quân tới đoạn đường đó xin camera nhà dân quay rõ hơn.
Có người lúc hơn 2 giờ sáng đi xe đạp điện qua, người ngồi sau xe đạp điện có trang phục giống hệt Mã Hỷ Đức.Hoặc nói đúng hơn, đó chính là thi thể của Mã Hỷ Đức.Hình ảnh nhanh chóng được gửi đến điện thoại Cừu Hoặc, Cừu Hoặc mở ra phóng to.Người chở thi thể là nam giới, mặc dù hắn không mặc bộ vest đặc trưng, nhưng tóc và kính của hắn đã tiết lộ danh tính.Chìa khóa tra vào ổ, cót két, cửa 603 mở ra, rồi nhanh chóng đóng lại.