[BOT] Wattpad
Quản Trị Viên
12. [Hoàn Cv] 🧸 Ôm Di Sản Trăm Tỷ Về Làm Bé Đáng Yêu Của Trúc Mã
🧸Chương 72: Fan thầm thương?
🧸Chương 72: Fan thầm thương?
Vòng loại kết thúc, Chu Trì Ngư được rất nhiều bạn học trong khoa xin chụp ảnh chung, chẳng khác gì một ca sĩ nổi tiếng đang gây sốt.Cậu rất thích màu tóc của mình hôm nay, còn muốn giữ lại luôn, lại còn thân thiện tạo dáng đủ kiểu khi chụp ảnh với các bạn lạ mặt.Cố Uyên đứng một bên yên lặng đi theo, thấy Chu Trì Ngư vui vẻ như thế, khóe môi không kìm được mà nhếch lên một nụ cười nhẹ.Nụ cười của Chu Trì Ngư dường như có sức hút mãnh liệt, đôi mắt cong cong như vầng trăng non, ánh lên những đốm sáng lấp lánh như thể toàn bộ ánh đèn sân khấu đều đang dồn về phía cậu – một ngôi sao sinh ra để tỏa sáng.Nghe nói khoa Tài chính cũng có một nam thần dự thi, nên không ít sinh viên từ các khoa khác cũng kéo đến.
Chờ đợi chụp hình với Chu Trì Ngư nhanh chóng xếp thành một hàng dài.Trần Khải Hiên cùng mấy bạn cùng phòng cũng đứng chờ đến khi Chu Trì Ngư rảnh tay.
Cậu ta nhìn sang Cố Uyên, phát hiện ánh mắt hắn nhìn Chu Trì Ngư đầy yêu thương và chiều chuộng.Tình cảm anh em nhà này đúng là tốt thật.Nửa tiếng sau, các bạn cùng ký túc xá đều đã chụp ảnh xong với Chu Trì Ngư, trừ mỗi Bạch Trí Kỳ.Trần Khải Hiên biết Bạch Trí Kỳ là đối thủ cạnh tranh với Chu Trì Ngư, chắc trong lòng cũng không thoải mái nên không nhắc tới trước mặt cậu ta."
Các cậu nhìn cái vòng cổ này xem."
Chu Trì Ngư cầm lên khoe: "Là anh tôi mua cho để phối với trang phục dự thi, có hợp với tôi không?"
Trần Khải Hiên nhìn vòng cổ hình hoa hồng được viền ánh kim cương, khẽ nhíu mày: "Cái này chắc đắt lắm nhỉ?
Có khi mua được cả một phòng ở ký túc xá luôn ấy chứ?"
"Giá bao nhiêu thì tôi không rõ."
Chu Trì Ngư nâng niu nhìn nó: "Là anh ấy đặc biệt mua cho tôi hôm qua."
Chiếc vòng cổ hình hoa hồng này dưới ánh đèn sân khấu thực sự rất nổi bật, mỗi viên kim cương như một ngôi sao nhỏ, liên kết thành một dải ngân hà rực rỡ.Trần Khải Hiên thực sự phải thừa nhận, cuộc sống của Chu Trì Ngư đúng là chẳng có gì phải lo nghĩ.Người trong hội trường lần lượt ra về, chỉ còn Chu Trì Ngư vẫn mải trò chuyện.
Khi có người bạn lạ hỏi cậu có đang độc thân không, cậu ban đầu ngớ ra, sau đó cúi đầu, hai bên tóc nhẹ nhàng lướt qua đôi tai đỏ bừng, khẽ nói mình không còn độc thân.Cố Uyên mở lại tài khoản công khai, phát hiện bình luận lúc nãy đã có hơn trăm lượt thích, khiến rất nhiều người chú ý.[Chuyện gì vậy?
Mua phiếu à?][Trời ơi, bảo sao Chu Trì Ngư lại nhiều phiếu thế.][Tất cả các câu lạc bộ âm nhạc trong trường đều không ai biết Chu Trì Ngư là ai, giọng hát cậu ấy rốt cuộc thế nào?
Có ai ở hiện trường kể lại đi?][Nói thật, việc Chu Trì Ngư đứng đầu bảng phiếu cũng bình thường thôi, nhan sắc cậu ấy áp đảo tất cả thí sinh còn lại.][Nói bừa!
Bạn học này có bằng chứng thì hãy nói!][Nhà Chu Trì Ngư rất giàu, chắc tiền mua phiếu chỉ bằng tiền tiêu vặt một ngày của cậu ta thôi.][Nghe nói hôm thi đấu, bộ đồ cậu ta mặc cũng mấy trăm triệu.][Đã giàu vậy rồi mà còn dùng thủ đoạn thấp kém để giành tài nguyên của học sinh bình thường sao?]Cố Uyên chuyển bài viết đó cho một người bạn học, hy vọng người đó giúp tìm ra ai là người tung tin bôi nhọ.Đêm đã khuya, Chu Trì Ngư vẫn chưa muốn tẩy trang, cùng Cố Uyên đi dạo trong khuôn viên trường."
Anh ơi, em biểu diễn hôm nay có được không?"
"Cũng không biết là giám khảo sẽ cho bao nhiêu điểm."
Ở vòng loại, điểm số được tính từ giám khảo chuyên môn (chiếm 60%) và khán giả (chiếm 40%).Với hai hạng mục này, Chu Trì Ngư đều không quá tự tin – dù sao cậu không được đào tạo bài bản về âm nhạc, so với nhiều thí sinh có sáng tác riêng và tự đệm đàn thì cậu còn kém nhiều."
Không sao đâu, coi như là một trải nghiệm."
Cố Uyên nhìn chằm chằm vào điện thoại Chu Trì Ngư đang nhấp nháy liên tục, đưa tay véo má cậu: "Về nhà nghỉ đi, ngủ sớm đừng xem điện thoại nữa."
"Mắt em thâm cả rồi đấy."
"Thật à?"
Chu Trì Ngư khá chú trọng hình tượng, nghe vậy lập tức xoa mắt: "Vậy tối nay em nhất định ngủ sớm."
"Ngoan lắm."
Cố Uyên cúi người, dịu dàng hôn lên mặt cậu: "Đã khắc hình ảnh đại minh tinh vào tim rồi."
Chu Trì Ngư mỉm cười, tò mò không biết sao Cố Uyên lại biết được suy nghĩ trong lòng cậu?Cậu chậm chạp chưa chịu tẩy trang còn vì một lý do khác – là muốn để Cố Uyên được ngắm thật lâu cái vẻ ngoài đẹp trai của mình hôm nay đó."
Ừ, vậy là tốt rồi."
"Anh."
Chu Trì Ngư nhẹ giọng gọi Cố Uyên: "Anh có thể lại gần em một chút nữa không?"
Cố Uyên cụp mắt nhìn người trước mặt đột ngột nghiêng sát vào, nhẹ nhàng mỉm cười, trong đáy mắt tràn đầy sự dịu dàng như nước biển, bao phủ luôn cả gương mặt đang thoáng hiện lên nét ngạc nhiên ấy."
Được."...Sáng hôm sau, Chu Trì Ngư tràn đầy sức sống bước vào hội trường giảng đường, vừa nghêu ngao hát nho nhỏ vừa ăn sáng.Cậu hoàn toàn không chú ý đến những ánh mắt tò mò và dò xét xung quanh.Trần Khải Hiên vừa biết tin tức về việc có người tung tin Chu Trì Ngư mua phiếu bầu, lặng lẽ bước lại gần cậu: "Ngư thiếu gia, tôi muốn hỏi cậu một chuyện."
Chu Trì Ngư đang nhai bánh bao nhân thịt, tò mò chớp mắt: "Chuyện gì vậy?"
Trần Khải Hiên hạ giọng, kể lại toàn bộ vụ việc về tin đồn mua phiếu cho Chu Trì Ngư nghe.Thì ra, người tung tin ban đầu bị nghi ngờ khá nhiều, vì vậy cậu ta đã lên diễn đàn trường, đăng bài chi tiết kèm theo các "bằng chứng" tự cho là nắm chắc.Bằng chứng thứ nhất: Ảnh chụp tin nhắn WeChat, cho thấy Chu Trì Ngư lo lắng điểm bình chọn từ khán giả thấp, có ý định lọt vào top 3 nên rất sốt ruột.Bằng chứng thứ hai: Ảnh chụp lại tin nhắn nhờ bạn giúp "kéo phiếu", mỗi phiếu 100 đồng, trả công bằng ảnh chụp làm bằng chứng thanh toán.Bằng chứng thứ ba: Nói Chu Trì Ngư từng mời một giáo viên âm nhạc riêng để luyện tập – người này tự xưng là "người ngoài cuộc công tâm", không thể chịu nổi việc con nhà giàu dùng thủ đoạn gian lận làm mất công bằng, chèn ép những học sinh bình thường khác.Bài viết đó ngay lập tức leo lên đầu bảng thảo luận, không chỉ sinh viên trường mà cả người ngoài cũng kéo vào hóng chuyện.
Các mạng xã hội lớn cũng bắt đầu bàn tán, thậm chí còn lan truyền tấm ảnh Chu Trì Ngư chụp cùng bạn học tối hôm diễn ra vòng loại."
Không phải tôi làm!"
Chu Trì Ngư vội vàng phân trần: "Những đoạn chat, hình ảnh đó không phải tôi – tôi nghi là ảnh bị chỉnh sửa!"
"Cậu nói vậy là tôi yên tâm rồi."
Còn 10 phút nữa mới vào học, mấy bạn cùng phòng khác cũng xúm lại hỏi han chuyện này.Trần Khải Hiên nhíu mày: "Tôi cũng thấy Ngư thiếu gia không cần mua phiếu làm gì – hôm đó biểu diễn tốt như vậy, không mua cũng có khả năng vào top 3."
"Hơn nữa, việc mua phiếu là sai trái."
Chu Trì Ngư mím môi đến trắng bệch: "Tôi sao có thể dùng mấy thủ đoạn bẩn thỉu như vậy chứ?"
"Tôi tin tưởng nhân phẩm của cậu."
Trần Khải Hiên vỗ vai Chu Trì Ngư, ra hiệu đừng quá lo: "Giờ trên diễn đàn, có một bạn đang giúp cậu nói lý, phản bác lại đám kia."
Chu Trì Ngư ngạc nhiên nhận lấy điện thoại từ tay Trần Khải Hiên: "Để tôi xem thử."
"Người đó lập luận rất chặt chẽ, còn bóc phốt lại bài viết tung tin giả rồi đưa ra bằng chứng rằng vòng bạn bè trong ảnh không phải là của cậu."
Trần Khải Hiên xoa cằm nói: "Người đó còn tuyên bố, nếu đây là tin bịa đặt thì nhất định phải truy cứu trách nhiệm pháp lý."
Chu Trì Ngư từ từ bình tĩnh lại, bắt đầu suy nghĩ cách để chứng minh mình trong sạch.Người tung tin này rốt cuộc muốn gì?
Chỉ đơn giản là ghét cậu, hay là đối thủ cạnh tranh trong cuộc thi lần này?Có nhiều cách để xử lý chuyện này, cho dù đến cuối cùng vẫn không thể tự giải quyết được thì cậu còn có thể xin ông Cố giúp đỡ – cậu tin rằng ông sẽ tin tưởng cậu.
Nhưng nếu người tung tin kia thật sự là bạn học cùng trường thì hậu quả pháp lý sẽ vô cùng nghiêm trọng."
Tôi để lại lời nhắn cho người đó vậy."
Chu Trì Ngư lập một tài khoản mới rồi nhắn tin cho người đăng bài giả kia, hy vọng cho người đó một cơ hội sửa sai.Nếu người kia chịu thừa nhận mình đã vu khống, cậu có thể không truy cứu đến pháp luật.Mọi việc đã sắp xếp ổn thỏa, Chu Trì Ngư quay lại đi học bình thường.Trần Khải Hiên và mấy người bạn cùng phòng đều rất ngạc nhiên trước tâm lý vững vàng của Chu Trì Ngư.
Nếu chuyện này xảy ra với họ, có lẽ đã sốt ruột đến mức như kiến bò trên chảo nóng, cuống cuồng tìm cách tự thanh minh rồi.Tan học, Chu Trì Ngư cùng các bạn cùng phòng đi căn tin ăn trưa.
Hôm nay Cố Uyên phải đến phòng thí nghiệm làm thực hành, tối muộn mới về được.
Trần Khải Hiên để ý không thấy Bạch Trí Kỳ suốt cả ngày, thấy hơi kỳ lạ – vì Bạch Trí Kỳ xưa nay rất nghiêm túc chuyện học hành, chẳng bao giờ trốn học.
Tự nhiên hôm nay lại xin nghỉ?Chu Trì Ngư ăn uống khá ngon miệng, gọi một phần cơm đùi gà và cà ri bò, vừa ăn vừa chậm rãi nhai từng miếng nhỏ.
Dù vậy, các sinh viên đi lại trong nhà ăn vẫn thường liếc nhìn cậu, có người còn ghé tai nhau thì thầm bàn tán.Đối với tất cả những ánh nhìn và lời xì xào ấy, Chu Trì Ngư cũng không bị ảnh hưởng quá nhiều – trong đầu cậu vẫn đang suy nghĩ bước tiếp theo nên làm gì.Điều duy nhất khiến cậu thấy nhẹ nhõm là hôm nay Cố Uyên không có mặt ở trường.
Nếu không, lỡ để Cố Uyên biết mình đang gặp chuyện rắc rối thế này, chắc chắn người kia sẽ lo còn hơn cả mình.Chu Trì Ngư biết cậu phải nhanh chóng giải quyết việc này, không thể tiếp tục ngồi yên chờ bị hại."
Này!
Người giúp cậu lên tiếng trên diễn đàn vừa thông báo rằng tối mai lúc 9 giờ sẽ tung ra bằng chứng rõ ràng để minh oan cho cậu đấy."
Trần Khải Hiên cười hì hì: "Tiểu Ngư, cậu nói xem có phải người này là "fan thầm thương trộm nhớ" của cậu không?"
"Fan thầm thương?"
Chu Trì Ngư chống cằm: "Bạn học này cũng tốt bụng quá đi."