- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 458,242
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #151
[Edit] Làm Cá Koi Trong Game Sinh Tồn - Hạ Quý Đạo Cốc Hương
Chương 200: Vạn Vật Hồi Sinh (21)
Chương 200: Vạn Vật Hồi Sinh (21)
Quả nhiên, không chỉ có hai loại thực vật này, bọn họ còn phát hiện ra hai ba loại thực vật khác có thể giúp bọn họ no bụng.Tuy nhiên, để phát hiện ra hai ba loại thực vật này, phải dùng mạng của một vài người đến đổi.Rốt cuộc cũng tìm ra thực phẩm thay thế.Hơn nữa bọn họ cũng phát hiện ra, nếu chuẩn bị công tác phòng hộ đầy đủ, mối uy hiếp đến từ thực vật cũng không kinh khủng như bọn họ vẫn nghĩ, thế là càng ngày càng nhiều người ra ngoài tìm thức ăn.Mọi thứ dường như đang phát triển theo một chiều hướng tốt đẹp.Thế nhưng, chỉ có những người chơi dày dặn kinh nghiệm mới biết, đây chẳng qua chỉ là yên bình trước cơn bão mà thôi.Thời khắc gian khổ thật sự vẫn còn chưa tới đâu.*Ngày thứ mười chín bên trong trò chơi, thời tiết nóng bức một cách bất thường.Sắc trời trở nên ố vàng, mãi cho đến buổi trưa, mây đen tích tụ ở trên đỉnh đầu càng lúc càng dày đặc.Giống như sẽ đổ mưa ngay lập tức.Đây sẽ là cơn mưa thứ hai trong mười ngày qua.Cơn mưa thứ nhất đã khiến thành phố trở thành bộ dạng như hiện tại.Lần thứ hai trời mưa...Khi thấy dấu hiệu như vậy, mọi người lập tức về nhà, trong lòng âm thầm cầu nguyện sẽ không có chuyện gì xấu xảy ra.Ở đám mây bên cạnh, tia chớp như ẩn như hiện.Tiếng sấm nổ rền vang khắp cả bầu trời.Giông tố vẫn kéo đến như cũ.Mưa to suốt cả buổi chiều.Sự phát triển của thực vật đã phá hủy hệ thống thoát nước của thành phố, nước mưa tích tụ trên đường và chảy về những nơi trũng thấp.
Một số nơi bị ngập sâu, nhưng mưa lâu như vậy cũng không thấy thực vật có thay đổi gì.Đa số người dân trong thành phố đều yên lặng cầu nguyện, mong sao không có chuyện gì xấu xảy ra.Tuy nhiên, ông trời dường như không hề nghe thấy lời cầu xin của bọn họ.Đêm khuya, tiếng sụp đổ vang lên từ bốn phương tám hướng, răng rắc răng rắc, âm thanh không lớn nhưng lại truyền đến hết đợt này đến đợt khác.Hôm nay Phù An An rất cảnh giác, cô mở to mắt, vội lao ra ngoài cửa sổ.Là tiếng động truyền đến từ những loài thực vật.Cơn mưa to tầm tã đã biến thành mưa phùn kéo dài, cả thành phố dường như chìm trong sương mù.Bên trong sương mù, thực vật đang phát triển một cách bùng nổ lần thứ hai.Phù An An tận mắt nhìn thấy cây đại thụ ở bên đường, bằng mắt thường cũng có thể thấy được thân của nó đang to dần lên.Lúc này, căn nhà bắt đầu rung chuyển dữ dội, gạch ở trên đỉnh đầu rơi xuống, mặt tường và sàn nhà cũng dần nứt ra.Căn nhà vốn vô cùng kiên cố, giờ đây hệt như một tờ giấy mỏng có thể tuỳ ý kéo đi, dường như chỉ một giây sau là nó sẽ sụp đổ.Phù An An mở cửa ra muốn đi xuống lầu, nhưng lầu một đã bị một lượng lớn rễ cây phá huỷ, cửa lớn cũng đã sụp xuống.Đúng lúc này, một bàn tay kéo cô qua.Phù An An nhìn cửa sổ đằng sau Phó Ý Chi, cành khô của một cái cây bên cạnh đang không ngừng phát triển.Tuy anh không nói lời nào, nhưng Phù An An đã hiểu ngay lập tức.Một tay cô bám lấy cành khô, dùng tốc độ nhanh nhất bò lên.Phó Ý Chi cũng theo sát phía sau.Khoảng nửa phút kể từ khi bọn họ rời đi, căn nhà đã bị sự phát triển của cành cây làm cho nứt toạc rồi đổ sụp.Tàn dư của căn nhà vẫn còn đang bị đè ép bên dưới đống rễ cây.Nguyên dãy biệt thự, ngoại trừ căn bên cạnh bọn họ, những căn khác đều không thể may mắn thoát nạn.Khu chung cư đối diện bọn họ còn thê thảm hơn.
Cây cối đột nhiên tăng trưởng đã tạo ra hiệu ứng bùng nổ.Thật nhiều kiến trúc bị phá huỷ từ bên dưới.Những toà cao ốc biến thành một đống tro tàn chỉ trong nháy mắt.Phù An An tận mắt chứng kiến rất nhiều người không kịp thoát thân đã nhảy từ trên lầu cao mấy chục tầng xuống, một vài người chạy ra được thì lại bị những tấm xi măng dày cộm và những đồ vật linh tinh đè bẹp bên dưới đống đổ nát.
Những người trốn thoát thì không tìm được nơi an toàn ẩn náu, chỉ có thể dùng hết sức bình sinh để chạy.Không chỉ xảy ra ở một nơi, toàn bộ thành phố đều chìm trong tình trạng như vậy.Rễ cây mọc xuyên qua mặt đường, bê tông cốt thép đã không còn khả năng ngăn cản sự sinh trưởng của những loài thực vật này nữa.Có thể chạy ra ngoài sớm như vậy, hai người họ cũng xem như may mắn.