- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 420,166
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #71
[Edit] Beta
Chương 63
Chương 63
Edit + Beta: ALice.Cung Trầm bị đưa vào phòng cấp cứu.Bồ Dao Tri đứng ở ngoài phòng cấp cứu, vẻ mặt hờ hững.Khương Thâm vội vã đuổi tới, đi đến trước mặt mẹ Cung.Khương Thâm cung kính đứng yên trước mặt mẹ Cung, cung thanh gọi một tiếng phu nhân.Mẹ Cung mặt nhăn mày nhó nhìn về phía Khương Thâm, lạnh giọng hỏi: "Rốt cuộc con trai tôi làm sao vậy?
Sao nó lại đột nhiên té xỉu?"
Khương Thâm im lặng.Mẹ Cung lạnh giọng hỏi xong, đột nhiên nhớ tới gì đó giọng nói bỗng nhiên vừa chuyển, hỏi: "Gần đây...... có phải nó lại uống loại thuốc kia hay không?"
Khương Thâm im lặng cuối cùng đáp phải.Mẹ Cung nghe vậy, giọng nói không khỏi lại cất cao lần nữa, "Không phải ta đã bảo cậu trông chừng nó, đừng để nó lại uống loại thuốc kia hay sao?"
Khương Thâm không nói.Mẹ Cung lạnh giọng chỉ trích xong, sau đó lại duỗi tay bưng kín mặt biết mình hoàn toàn là đang vô cớ gây rối.Cung Trầm muốn làm gì thì làm sao một thư ký có thể cản được.Mẹ Cung duỗi tay che mặt, một lát sau bà nhớ lại gì đó kế tiếp nhịn không được vẻ mặt phức tạp mà hỏi Khương Thâm: "Đúng rồi."
Khương Thâm ngẩng đầu.Mẹ Cung nhìn về phía Bồ Dao Tri cách đó không xa, "Cậu ấy...... sao bây giờ lại là thư ký của con trai ta?"
Khương Thâm trả lời đúng sự thật: "Là Cung tổng quyết định."
Mẹ Cung bừng tỉnh.Ánh mắt của mẹ Cung nhìn về phía Bồ Dao Tri không khỏi trở nên càng thêm phức tạp.Tuy rằng vừa rồi thời gian chỉ ngắn ngủn không đến vài phút, nhưng gần như chỉ từ một động tác nắm chặt cổ tay của Bồ Dao Tri không buông thì mẹ Cung liền có thể nhìn ra, quan hệ giữa con trai của bà...... và vị này 'thư ký mới' này không quá bình thường.Nhưng không bình thường tới mức độ nào vậy thì chỉ có hai người bọn họ mới biết được.Trong lòng mẹ Cung tuy tò mò, nhưng bà biết hiện tại không phải là lúc rối rắm chú ý việc này, cho nên bà liền tạm thời gác lại vấn đề này sang một bên.Đoàn người lòng nóng như lửa đốt mà chờ ở ngoài phòng cấp cứu.Hai tiếng sau.Cung Trầm bị đẩy vào phòng bệnh vip xa hoa.Cung Trầm mang mặt nạ oxy, sắc mặt tái nhợt.
Alpha từ trước đến nay luôn cao lớn cường tráng, lúc này thế nhưng nhìn vô cùng yếu ớt.Mẹ Cung đứng trong phòng bệnh, nhìn Cung Trầm trên giường bệnh nhắm chặt hai mắt bà duỗi tay che mặt lại, mấy lần muốn rơi lệ.Khương Thâm làm thư ký tùy cận cũng là lần đầu tiên nhìn thấy sắc mặt cấp trên nhà mình tái nhợt và yếu ớt như thế cũng bị khiếp sợ nói không ra lời.Không khí trong phòng bệnh nặng nề lại bi thương.Dưới bầu không khí như vậy đột nhiên nói mình còn công việc muốn rời đi trước thì thật sự là không thích hợp.Vì thế Bồ Dao Tri chỉ có thể yên lặng không nói gì mà đứng ở một bên, lời từ biệt rời đi trước sau lại không thể nói thành lời.Đối với việc thần sắc Cung Trầm bị bệnh và đột nhiên té xỉu thì ngoại trừ kinh ngạc ra cậu lại không có cảm tưởng gì khác.Dù sao thân phận Cung Trầm tôn quý, kẻ ái mộ đông đảo, có rất nhiều người đau lòng hắn, không thiếu một người là cậu.Hơn nữa.Lấy gia thế của Cung Trầm, bệnh gì mà trị không hết.Cho dù là mắc phải bệnh nan y thì lấy tài lực và quyền thế khiến người ngước nhìn của Cung Trầm hoàn toàn có thể cướp người từ từ tay của Diêm Vương gia, bảo đảm hắn được sống thọ và chết tại nhàBởi vậy, lúc những người khác trong phòng bệnh thần sắc bi thống, chỉ duy độc Bồ Dao Tri là thờ ơ.Lại nói tiếp, đây là lần thứ hai cậu đến bệnh viện này.Nhưng không giống với lần đầu tiên.Lần đầu tiên là cậu quỳ dưới tòa nhà, lần thứ hai là được đứng để đi vào.Cậu thế nào cũng không nghĩ tới sẽ có một ngày, một Beta cấp thấp như cậu thế nhưng có thể đi vào phòng bệnh vip của bệnh viện cao cấp này.Cũng không biết bác sĩ và y tá của bệnh viện này còn nhớ rõ mặt cậu hay không.Dù sao thì lúc trước......Chín năm trước, cảnh tượng cậu quỳ trước cổng lớn bệnh viện cũng chấn động một thời, thiếu chút nữa còn lên báo.Truyện chỉ được đăng tại Wattpad phuthuytuyet07 và Wordpress ALice's House.Bồ Dao Tri đang liệt mặt, âm thầm trào phúng mà nghĩ nghĩ.
Lúc này, Alpha trên giường bệnh chậm rãi mở mắt.Mẹ Cung kích động lập tức tiến lên.Khương Thâm cũng theo đó quan tâm mà lại gần.Một vài bác sĩ chủ trị chờ ở một bên cũng theo đó vây quanh lên.Bọn họ tiến lên, quan tâm hỏi: "Cung tổng cảm thấy thân thể thế nào?
Có chỗ nào cảm thấy không khoẻ hay không?"
Sau khi Alpha mở mắt ra liền trực tiếp làm lơ một chúng bác sĩ, thư ký và mẹ Cung.Tầm mắt hắn dạo qua một vòng ở trong phòng bệnh như đang tìm kiếm gì đó.Rất nhanh, hắn đã tìm được điều hắn muốn tìm kiếm.Ánh mắt Cung Trầm rơi xuống ở một góc phòng bệnh.Tầm mắt hắn nhìn chằm chằm vào Bồ Dao Tri."
Lại đây."
Ngữ khí mệnh lệnh nhưng thanh âm lại suy yếu vô cùng.Bồ Dao Tri an tĩnh đi về phía giường bệnh."
Cách xa như vậy làm gì."
Nhìn Bồ Dao Tri đứng cách một khoảng, Cung Trầm nhíu mày trên mặt toàn là không kiên nhẫn."
Lại gần một chút."
Vì thế Bồ Dao Tri đành phải lại gần giường bệnh hơn một chút.Lần này sau khi Bồ Dao Tri đến gần xong, dưới ánh mắt kinh ngạc và khiếp sợ của một chúng bác sĩ xung quanh và mẹ Cung, Cung Trầm vô cùng tự nhiên duỗi tay vòng qua eo Beta ôm cả người cậu vào trong lòng.Trước đây Cung Trầm khinh thường nhìn lại, cũng cảm thấy sự yếu đuối hoàn toàn không tương xứng với Alpha như hắn.
Nhưng có lẽ là bởi vì bị bệnh nên giờ hắn dùng sự yếu đuối này đến thuận buồm xuôi gió, hạ bút thành văn."
Để tôi ôm một cái."
Giọng nói của Cung Trầm vừa thấp vừa trầm, mang theo một chút làm nũng rõ ràng.Mẹ Cung ngơ ngẩn, che miệng lại vẻ mặt không thể tin tưởng.Trong lúc mẹ Cung thoáng nhìn chỉ thấy thư ký Khương Thâm thần sắc thản nhiên, bình tĩnh đến cực điểm, một bộ giống như đã sớm đoán được trước.Lúc này nếu Cung Trầm đã tỉnh, các bác sĩ lập tức chuẩn bị kiểm tra tình huống thân thể của Cung Trầm trước mắt một chút.Cung Trầm ôm chặt Bồ Dao Tri không chịu buông tay.Hắn nhíu mày liếc mắt nhìn các bác sĩ chủ nhiệm mặc áo blouse trắng, không nói gì.Nhưng tin tức tố Alpha mang theo uy áp vô hình đã chậm rãi tràn ngập phiêu tán trong phòng bệnh.Bồ Dao Tri không cảm giác được.Nhưng nhóm bác sĩ mặc áo blouse trắng đã dần dần trắng mặt.Thậm chí ngay cả mẹ Cung cũng bắt đầu cảm giác hít thở dần dần khó khăn.Người có thể áp chế Cung Trầm là ai cuối cùng đã rõ ràng.Các bác sĩ vội vàng đưa ra ánh mắt cầu cứu về phía Bồ Dao Tri, xin Bồ Dao Tri giúp đỡ, "Vị tiên sinh này, phiền toái ngài khuyên nhủ bệnh nhân, chúng tôi muốn kiểm tra tình trạng cơ thể của bệnh nhân một chút."
Bồ Dao Tri nghe vậy, tầm mắt chuyển hướng Cung Trầm."
Cung tổng."
Cung Trầm vùi vào trong lòng ngực cậu, làm như không nghe thấy.Bồ Dao Tri hạ giọng."
Buông tay."
Giọng nói lạnh nhạt, không hề có độ ấm.Cung Trầm ngẩng đầu nhìn về phía Beta.Môi mỏng hắn hơi nhấp, lại có chút tủi thân lên án, "Tôi bị bệnh, cậu không thể đối xử dịu dàng với tôi một chút sao?"
Bồ Dao Tri thờ ơ nhìn hắn.Cung Trầm dưới tầm mắt lạnh nhạt Beta, cuối cùng vẫn 'ngoan ngoãn' buông lỏng tay mình ra.Khôi phục tự do, Bồ Dao Tri sửa sửa góc áo lại lần nữa an tĩnh đứng ở một bên.Mẹ Cung nỗi lòng phức tạp nhìn tất cả việc này.Bồ Dao Tri nhường chỗ, nhóm bác sĩ lập tức tiến lên bắt đầu kiểm tra thân thể cho Cung Trầm.Sau khi các số liệu thân thể có kết quả, biểu cảm trên mặt nhóm bác sĩ trở nên vô cùng nghiêm trọng và nghiêm túc.Thấy thế, Bồ Dao Tri cực kỳ thức thời chủ động nói: "Tôi đi ra ngoài trước."
Mẹ Cung cũng không ngăn trở.Dù sao tình trạng cơ thể thực tế của Cung Trầm là một chuyện cực kỳ bí mật.
Chuyện này cũng không tiện để người ngoài biết được.Nghe vậy, Cung Trầm lập tức gọi lại hắn."
Đứng lại, không được đi."
Mẹ Cung duỗi tay đỡ trán, bất đắc dĩ thở dài."
Thôi."
"Cậu ở lại đi."
Nói xong, nhìn về phía bác sĩ bên cạnh."
Các người nói đi."
Bác sĩ lại lần nữa mở miệng, "Tình trạng hiện tại của bệnh nhân rất không ổn, hắn tuyệt đối không thể uống Mesnorline tiếp nữa.
Trạng thái tinh thần của hắn sắp đạt tới giới hạn mất khống chế rồi.
Tới lúc đó, không còn bất cứ biện pháp nào có thể cứu vãn được nữa...... vậy bệnh nhân cũng chỉ có thể......"
Còn lại đã không cần nói cũng biết, không cần nói thêm nữa.Mẹ Cung thống khổ bưng kín mặt.Sau một lúc lâu, cuối cùng bà mới mở miệng lần nữa."
Biện pháp giải quyết...... vẫn chỉ có một cách kia thôi sao?"
"Đúng vậy."
Chỉ có thể tìm một Omega kết hôn, đánh dấu vĩnh cửu để Omega thư hoãn tâm tình của hắn.Mẹ Cung há miệng thở dốc."......
Tôi biết rồi."
Đối diện với vẻ mặt thống khổ của mẹ Cung, vẻ mặt của Cung Trầm cực kỳ thản nhiên và bình tĩnh."
Con nghe thấy không?
Cung Trầm."
Mẹ Cung mất tiếng hỏi."
Cho nên thì sao."
"Con không thể tiếp tục uống thuốc nữa, thuốc ức chế cũng không thể lại dùng.
Con cần phải mau chóng kết hôn với một Omega."
Giọng nói của mẹ Cung kiên định, ngữ khí mang theo không được xía vào.Cung Trầm nhíu mày, không chút do dự, "Con không có hứng thú với Omega."
Mẹ Cung luôn luôn ưu nhã cao quý mấy lần muốn phát điên."
Cung Trầm, bây giờ không phải là vấn đề con có hứng thú hay không!
Mà là con sắp phát điên rồi!"
Cung Trầm vẫn là câu nói kia như cũ."
Muốn con kết hôn với Omega, không có khả năng."
Nói tới đây, đột nhiên Cung Trầm ánh mắt trông mong nhìn Bồ Dao Tri đứng bên cạnh.Bồ Dao Tri không có phản ứng gì, nhưng mẹ Cung chú ý tới.Mẹ Cung lại duỗi tay đỡ trán lần nữa.Bà chuyển ánh mắt về phía Bồ Dao Tri."
Cậu......"
Lúc đối mặt với Bồ Dao Tri thì ánh mắt và cảm xúc của mẹ Cung tức khắc trở nên vô cùng phức tạp, giọng nói cũng theo đó mà trở nên nhu hòa nhẹ nhàng chậm chạp hơn không ít, "Đứa nhỏ, cậu cùng ta ra ngoài một chút, ta muốn tâm sự với cậu."
"Mẹ muốn làm gì?"
Cung Trầm nhíu mày chất vấn."
Tâm sự cũng không được sao," mẹ Cung mắt trợn trắng, tức giận, "Con nhỏ mọn như vậy làm gì."
Cung Trầm lạnh mặt liếc mắt nhìn mẹ Cung một cái, sau khi tầm mắt nhìn về phía Bồ Dao Tri thì bộ dáng lạnh nhạt xa cách kia nháy mắt biến thành yếu thế và tủi thân."
Nhanh chóng trở lại."
Nói xong, như là cảm thấy không đủ đáng thương lại riêng thêm vào một câu."
Tôi đau đầu."
Những lời này của Cung Trầm vừa xong, Bồ Dao Tri còn chưa kịp đáp lời thì vài bác sĩ mặc áo blouse trắng đứng một bên tức khắc ngồi không yên."
Đau đầu sao?
Cụ thể là chỗ nào?"
"Mau chuẩn bị CT não cho bệnh nhân——"Cung Trầm: "......"
Cung Trầm: "Cút."
Bên kia, Bồ Dao Tri đi theo mẹ Cung mẫu ra khỏi phòng bệnh.Ra khỏi phòng bệnh xong, mẹ Cung liền cười nhẹ nhàng với cậu, "Bệnh viện không phải là chỗ tốt để nói chuyện phiếm, chúng ta vẫn là đến nơi khác đi."
"Được, phu nhân."
Mẹ Cung nhìn vẻ mặt cung kính của Bồ Dao Tri, muốn nói lại thôi."
Đừng khách khí như thế, lại nói tiếp...... chuyện chín năm trước kia, ta hẳn nên thay Cung Trầm xin lỗi cậu."
Bồ Dao Tri giật mình, sau đó từ từ nói: "Cung phu nhân không cần xin lỗi tôi vì loại việc nhỏ lông gà vỏ tỏi này.
Hơn nữa, chuyện này cũng đã qua rồi."
Mẹ Cung lẩm bẩm.Đúng vậy, đã qua rồi.Nhưng nếu thật sự đã qua, vậy con trai tôi vì sao lại đặc biệt điều chuyển cậu thành thư ký của nó chứ?......Mẹ Cung đưa Bồ Dao Tri tới một tiệm cà phê đối diện bệnh viện.Hoàn cảnh trong quán cà phê cực kỳ an tĩnh.Ngồi ở trong quán cà phê, sau khi mẹ Cung gọi một đống đồ ngọt bán sắc dụ người liền duỗi tay nhẹ nhàng đẩy tất cả đến trước mặt Bồ Dao Tri."
Đừng khách khí, những món này đều đặc biệt gọi cho cậu đó."
Bồ Dao Tri rũ mắt nhìn, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề nói: "Phu nhân, con người của tôi không thích vòng vo, ngài trực tiếp đi thẳng vào vấn đề đi."
Mẹ Cung ngẩn ra, nhìn bộ dáng lạnh nhạt này của Bồ Dao Tri, nỗi lòng trong lúc nhất thời không khỏi càng thêm phức tạp.Bà đơn giản cũng không hề vòng vo nữa, hỏi: "Cậu và con trai ta, hiện tại là quan hệ gì?"
Đối với câu hỏi của mẹ Cung, cậu cũng không ngoài ý muốn.Bồ Dao Tri cực kỳ thản nhiên, đáp: "Bạn giường."
Mẹ Cung ngây ngẩn cả người.Đây là một đáp án hoàn toàn nằm ngoài dự kiến của bà."
Bạn...... bạn giường?"
Mẹ Cung khó có thể tin mà hỏi lại."
Đúng vậy."
"Nhưng mà nhìn nó rõ ràng......"
Thích cậu như vậy ——"Kia bất quá chỉ là hứng thú nhất thời mà thôi."
Như là biết mẹ Cung muốn nói gì, chỉ nghe Bồ Dao Tri không chút để ý nói, "Phu nhân yên tâm, Cung tổng rất nhanh liền sẽ mất đi hứng thú với tôi.
Tôi cũng sẽ không không biết trời cao đất dày mà leo lên Cung gia.
Chờ một khi Cung tổng không còn hứng thú với tôi nữa, tôi cũng sẽ tự giác rời đi, tuyệt đối sẽ không dây dưa Cung tổng nửa phần."
Một phen lời nói này của Bồ Dao Tri liền chặn đứng toàn bộ những lời chưa kịp nói ra của mẹ Cung trong cổ họng."
Còn việc Cung tổng kết hônvới Omega thì ngài không cần lo lắng tôi, tôi tuyệt đối sẽ không cản trở phunhân ngài và Cung tổng."