- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 422,439
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #81
[Edit][Đam]: Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về - Thang Viên Nhi
Chương 75. Tình địch quyết đấu! Hạ Thanh quan tâm!
Chương 75. Tình địch quyết đấu! Hạ Thanh quan tâm!
Edit: LT Không khí đằng đằng sát khí giữa hai người nói không chừng thì sẽ chém giết, lại bị một thanh âm mê mang phá hoại, "Các ngươi còn không đi ăn cơm sao?"
Thẩm Hạo mê mang hỏi, khuôn mặt xuẩn manh làm cho mọi người nhất tề im lặng, ngươi là đang cố ý phá hoại sao?
Bầu không khí khẩn trương như vậy ngươi cũng không có cảm nhận được sao?
Thần kinh của ngươi phải có bao nhiêu trì trệ a!Thẩm Hạo mặt đầy mê mang nhìn mọi người một cái hỏi, "Các ngươi sao vậy?
Có chuyện gì không?"
Mọi người đồng loạt lắc đầu, không có sao, rất tốt!"
Thiên Tịch, Lăng Thần, Tinh Dạ, chúng ta đi ăn cơm đi!"
Không xem biểu tình trên mặt của mọi người, Thẩm Hạo một tay sờ bụng rất đói nói.Mẹ nó, ngươi chính là ăn một lần hàng a! (???)Mọi người co quắp khóe miệng nói.Hạ Thiên Tịch im lặng nhìn Thẩm Hạo một chút rồi cười, thần kinh thô như vậy cũng rất tốt không phải sao?"
Đi thôi!"
Hạ Thiên Tịch chủ động cầm tay Lăng Thần nói, "Chúng ta trước đi ăn cơm đi."
Đối với một màn kia của Lăng Thần, trải qua mấy ngày sống chung ngắn ngủi, Hạ Thiên Tịch không thể không nói hắn đối với Lăng Thần những ngày qua đúng là rất cảm động, mặc dù bây giờ hắn còn không có thích Lăng Thần, nhưng mà cái này không có nghĩa là hắn sẽ không bị cảm động.Đối với việc Hạ Thiên Tịch chủ động đưa tay, tâm tình Lăng Thần trong nháy mắt chuyển tốt, sắc mặt âm trầm trong nháy mắt lấp lánh vô cùng, để cho mọi người nhìn thấy một màn này trong nháy mắt trợn to hai mắt, vừa rồi là bọn họ hoa mắt đi!
Đúng không đúng không!Rõ ràng một khắc trước còn mây đen giăng đầy mặt, giờ khắc này liền ánh nắng tươi sáng, có cần phải thay đổi nhanh như vậy không?Ngươi nha, ngươi cho ngươi là thời gian xuyên qua à (?)!Quả thật, lực lượng của tình yêu thật là vĩ đại!
Mọi người không nhịn được mà than thở một câu.Lăng Thần dùng sức cầm bàn tay trong tay, rất dùng sức rất dùng sức, nhưng mà sẽ không cầm đến mức làm Hạ Thiên Tịch đau tay, hắn chỉ muốn dùng sức chứng mình Tịch Tịch là của hắn, chỉ có thể là của hắn.Lăng Thần tâm tình tốt dùng đầu ngón tau nhẹ nhàng gãi gãi lòng bàn tay nộn nộn của Hạ Thiên Tịch, Hạ Thiên Tịch quay đầu liếc hắn một cái, khóe môi Lăng Thần lập tức gợi lên ý cười, quả thật là trung khuyển đến mức không thể trung khuyển được nữa, thật là chọc tức đến hợp kim mắt chó của mọi người!"
Tịch Tịch, như cái loại hoa khổng tước như hắn, sau này em nhìn đều không được liếc nhìn, nếu không sẽ vũ nhục ánh mắt của em."
Sau khi hai người ở bên người Lan Tư Đặc, Lăng Thần mặt đầy nghiêm túc hướng về phía Hạ Thiên Tịch nói, ngữ khí là vô cùng chân thành tha thiết.Hạ Thiên Tịch co quắp khóe miêng, Lăng Thần độc miệng hắn coi như đã chứng kiến qua, lúc hai người gặp mặt lần đầu tiên hắn liền thấy được sự lợi hại của Lăng Thần.Lại còn nói Lan Tư Đặc là hoa khổng tước!Hạ Thiên Tịch thật là buồn cười.
"Ngươi nói ai là hoa hoa khổng tước?"
Thanh âm lạnh lùng của Lan Tư Đặc truyền đến, cau mày, đôi mắt tựa hồ muốn phun lửa nhìn Lăng Thần.Lăng Thần quay đầu nhướng mày nhìn Lan Tư Đặc, hừ lạnh một tiếng, một khuôn mặt lạnh lùng không cảm giác, thanh âm trầm thấp rõ ràng mang theo mị lực đầu độc lòng người, nói ra lại làm cho người ta ngứa ngáy đến tận lợi (lưỡi)."
Nhanh như vậy liền thừa nhận?
Ta còn tưởng rằng ngươi không nghe hiểu tiếng người chứ?"
Trần trụi khiêu khích!"
Ngươi - tự tìm chết!"
Sắc mặt Lan Tư Đặc trong nháy mắt lạnh xuống, ánh mắt lạnh hơn nhìn về Lăng Thần.Lăng Thần nhướng mày, đôi mắt hẹp dài híp lại, bên trong con ngươi ngân sắc không chút nào che giấu khiêu khích.Lan Tư Đặc làm một tôn quý vương tử điện hạ, cho tới bây giờ đều là được mọi người nịnh nọt, bây giờ lại bị khiêu khích, làm cho uy nghiêm của hắn trực tiếp bị làm nhục, Lan Tư Đặc nhướng mày một cái, thân hình chợt lóe, nhanh chóng hướng Lăng Thần mà công kích.Lăng Thần cũng không yếu thế chút nào đánh lại.Hai người quyền cước qua lại, ở trên sân thể dục ngươi tới ta đánh.Hạ Thiên Tịch co rút khóe miệng, im lặng nhìn hai người, thiệt là, hắn cảm giác được hai người này thật sự rất là ngây thơ."
Sao vậy bạn nhỏ?
Ngươi có hai cái tiểu tình nhân đáng yêu vì ngươi mà động thủ, thật sự là rất hạnh phúc đi!' Tạp Địch Ân mặt đầy biến thái đi đến bên người Hạ Thiên Tịch vui vẻ hỏi."
Huấn luyện viên, ngươi thân là huấn luyện viên chẳng lẽ cứ nhìn các học viên đánh lộn sao?"
Hạ Thiên Tịch thật muốn đem đầu Tạp Địch Ân cạy ra nhìn bên trong có phải đựng đậu hủ nát hay không?
Trơ mắt nhìn học viên mình đánh lộn còn không nói, còn có đi chế nhạo người khác!
Ngươi thân là huấn luyện viên mà không có tính tự giác sao?"
Chậc chậc, nói bậy gì đó?
Ta sao lại không nhìn thấy đánh lộn nhỉ?
Ta chỉ thấy hai người tranh đoạt tình nhân đang luận bàn thể thuật mà thôi."
Tạp Địch Ân một tau sờ cằm cười hết sức biến thái.
Hạ Thiên Tịch liếc Tạp Địch Ân một cái , nhìn một chút hai người trong sân trường chính đáng đánh nhau nóng như lửa, chẳng phân biệt ta người nhíu mày một cái, xoay người đi, hắn mới không cần làm một con cờ đâu!
"Chậc chậc, thật là không có lương tâm a, tiểu tình nhân nhỏ của ngươi sẽ bị thương nga."
Tạp Địch Ân hướng về phía bóng lưng Hạ Thiên Tịch kêu lên, chọc cho ánh mắt mọi người xung quanh càng trực tiếp nhìn Hạ Thiên Tịch.Hạ Thiên Tịch rút rút khóe miệng bước nhanh hơn, bây giờ hắn vô cùng hối hận khi lựa chọn tên huấn luyện viên biến thái này."
Được rồi, được rồi, đừng đánh nữa, đánh tiếp nữa bị thương cũng không có ai đau lòng."
Tạp Địch Ân cười ngăn cản hai người.Thuật cận chiến của hai người đều không ké, nhưng mà khi so dánh thì Lan Tư Đặc dưới Lăng Thần ba phần, dẫu sau Lăng Thần từ nhỏ liền sinh ra ở quân nhân thế gia, được giáo dục hoàn toàn khác với Lan Tư Đặc.
Lan Tư Đặc làm Đế Quốc vương tử điện hạ lợi thế của hắn cũng không phải thể thuật.
Nếu không phải Tạp Địch Ân kịp thời gọi hai người lại, đánh lại một hồi, Lan Tư Đặc nhất định sẽ thua dưới Lăng Thần, vì không để cho vị Đế Quốc vương tử điện hạ này bị thương, mất hết mặt mũi, Tạp Địch Ân mới lên tiếng ngăn cản.Thật ra thì, Tạp Địch Ân làm như vậy cũng có mục đích, Lan Tư Đặc làm vương tử của Đế Quốc, thân phận tôn quý mặc dù ở Trường quân đội Đệ Nhất mặc dù nói không chú trọng thân phận, nhưng mà tính khí kiêu ngạo kia của hắn, căn bản cũng sẽ không phục tùng dạy dỗ, hắn cố ý để cho Lăng Thần xuất thủ dạy dỗ Lan Tư Đặc một chút coi như là ra oai phủ đầu cho Lan Tư Đặc. (T: Cái thằng cha này ...)Sau khi hai người dừng tay, Lăng Thần mắt lạnh liếc Lan Tư Đặc một cái liền xoay người nhanh chóng hướng phòng ăn đi tới."
Lan Tư Đặc, không có sao chứ!"
Tạp Địch Ân thân thiết đi lên trước thăm hỏi sức khỏe.
Lan Tư Đặc ngạo khí ánh mắt lạnh lùng liếc Tạp Địch Ân một cái, xoay người bước đi, đối với cách làm của Tạp Địch Ân khi hắn dừng lại một cái liền nghĩ tới. (T: Ý ẻm là hiểu được ông này dạy dỗ mình.) Tạp Địch Ân sờ mũi một cái bất đắc dĩ trợn mắt một cái, sao lại đem vị vương tử điện hạ tôn quý kiêu ngạo này để dưới đội ngũ của hắn chứ?
Thật là khó chịu!
... ...Tíc tíc tíc!Quang não chỗ cổ tau lóe sáng vang lên.Hạ Thiên Tịch nhìn một cái, là dãy số của cha, nhớ tới mình ở chỗ này một tháng, còn chưa có gọi điện cho cha, Hạ Thiên Tịch chỉ có thể ảo não vỗ vỗ đầu mình, hắn thiệt là, sao lại có thể quên gọi điện thoại cho cha chứ?Lập tức tiếp quang não, gập lại khúc xạ kính phẳng xuất hiện ở trước mắt, (Ta cũng không biết nên miêu tả kiểu gì nữa), cả người Hạ Thanh thống nhất quân trang màu trắng quy củ ngồi ở phòng làm việc, sắc mặt nghiêm túc, khi thấy Hạ Thiên Tịch, khuôn mặt nghiêm túc kia của hắn mới xuất hiện một chút ôn nhu."
Cha."
Hạ Thiên Tịch ngượng ngùng lấy tay gãi đầu một cái rồi nói, "Xin lỗi, con quên báo cho cha con bình an."
"Không sao."
Trên mặt Hạ Thanh phi thường hiếm có được vẻ ôn nhu, ánh mắt cũng không nghiêm túc như trước, nhìn con trai mình một lần rồi nói, "Như thế nào?
Ở Trường quân đội Đệ Nhất đã thích ứng chưa?"
"Ân ân."
Hạ Thiên Tịch ngượng ngùng gật đầu, ngay sau đó ngẩng đầu nhìn Hạ Thanh dùng thanh âm kiên định nói, "Cha, bây giờ con đã thông qua khảo hạch của Trường quân đội Đệ Nhất, chỉ cần huấn luyện ba tháng nữa, con liền trở thành học viên chính thức của Trường quân đội Đệ Nhất."
Ừ, cha vì có con trai như con mà kiêu ngạo."
Trên khuôn mặt nghiêm túc của Hạ Thanh mới xuất hiện một nụ cười, vẻ mặt thanh tĩnh lại, "Tiểu Tịch, cha chỉ hi vọng chính con cao hứng là được, không nên quá mệt mỏi, không kiên trì được thì đừng miễn cưỡng có biết không?"
Vâng, cha, con sẽ."
Hạ Thiên Tịch cố gắng gật đầu.Trước kia hắn không hiểu chuyện, hơn nữa cha cũng là một loại tính cách trầm mặc ít nói, từ sau khi hắn sống lại, biết cha mình lại yêu mình như vậy, Hạ Thiên Tịch thề hắn nhất định không để cho cha vì có đứa con trai này mà cảm thấy mất thể diện, hắn nhất định phải làm cho cha cảm thấy có đứa con trai này mà cảm thấy kiêu ngạo.Đúng vậy, kiêu ngạo!
Đây là từ tiềm tin kiên định không rời từ sau khi Hạ Thiên Tịch sống lại.Hắn không có mẹ (khụ khụ :>), nghe nói mẹ hắn chính là cô nhi được chính phủ thu nuôi, ngay sau khi sinh hắn liền khó sinh mà chết, hắn cho tới bây giờ liền chưa từng thấy qua mẹ mình, nhà ngay cả một tấm hình mẹ cũng không có, cha nói rằng đã không nhớ hình dáng của mẹ, cho nên từ trước tới giờ Hạ Thiên Tịch cũng không có nhớ đến mẹ. (T: Khụ khụ, tiểu Tịch Tịch à ... mẹ ở trước mặt em đó -_-)Nhưng mà, dung nhan của hắn lại di truyền bảy phần của mẹ, vô cùng tinh xảo, không gì sánh kịp.Hạ Thanh nhìn con trai, thần sắc kiên định không dời của nó làm cho hắn không thể không nhíu mày một cái, nếu như có khả năng, hắn tình nguyện cho con trai trở về làm như trước kia khuôn buồn không lo, khoái hoạt vui sướng con trai, mà không phải là mặt đầy kiên định muốn đứng ở đỉnh nhân sinh.Bất quá, nếu có thể làm con trai hắn, hắn vốn dĩ phải ưu tú như vậy đi!Hạ Thanh thu lại trong con ngươi một mạt âm thầm cảm xúc, sau đó ngẩng đầu nhìn Hạ Thiên Tịch chần chờ một chút hỏi, "Tiểu Tịch, ừ ... con gặp qua Lan Tư Đặc sao?"
Rõ ràng, bên trong ánh mắt Hạ Thanh vẫn có lo âu, hắn không hy vọng Hạ Thiên Tịch sẽ cùng Lan Tư Đặc có bất kỳ dính dấp nào."
Đúng vậy cha, con đã thấy qua."
"Tiểu Tịch..."
"Cha."
Khóe môi Hạ Thiên Tịch soái khí cười một tiếng, ánh mắt kiên định nhìn Hạ Thanh nói, "Con bây giờ đối với Lan Tư Đặc đã không có cảm tình, xin cha yên tâm, con sau này tuyệt đối sẽ không lại làm bất kỳ chuyện ngu xuẩn gì nữa."
Đúng vậy, hôm nay gặp Lan Tư Đặc, trong lòng hắn rất là bình tĩnh, ánh mắt hắn nhìn Lan Tư Đặc, trong lòng hắn cũng không dậy nổi một gợn sóng, hơn nữa, trải qua một lần chết vội vàng, lại sẽ càng quý trọng sinh mạng quý giá không dễ có này, Hạ Thiên Tịch bây giờ có thể khẳng định là, bất kể sau này bị tổn thương bao nhiêu lớn nữa, hắn cũng sẽ quý trọng sinh mạng mình thật tốt._______________
Thanh: Công nhận em Lan Tư Đặc này hoa hoa khổng tước thiệt nha, tính cũng kiêu ngạo nữa.
Mà ông Tạp Địch Ân thâm vãi
