- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 418,707
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #11
[Drop] Tuyển Tập Bệnh Kiều Hắc Hóa
Phú nhị đại điên cuồng × Trúc mã biến thái × Đóa hoa trắng nhỏ bé (3)
Phú nhị đại điên cuồng × Trúc mã biến thái × Đóa hoa trắng nhỏ bé (3)
Bạn khó chịu tránh những ngón tay đang xoa núm vú mình, khóc nghẹn nói: "Đừng chạm vào, đau quá."
Nơi đó bị Khương Thừa mút mát gặm cắn nên đã sớm sưng tấy, chạm nhẹ vào thôi đã rất khó chịu."
Sưng rồi à?"
Chu Vân Chương dùng bàn tay to lớn bao quanh bầu ngực mềm mại, hắn cọ xát liếm láp vành tai bạn, giọng nói khàn khàn bị đè nén vang lên."
Chỗ này sưng hay bên dưới sưng?"
Những ngón tay thô ráp không thương tiếc luồn vào khe thịt trơn trượt, hai mảnh thịt đã ướt đến lầy lội.Ánh mắt Chu Vân Chương khẽ thay đổi, nhìn vào lỗ thịt dính nhớp của bạn, vẻ mặt vừa nhẫn nhịn vừa đè nén.Những đường gân xanh trên côn thịt giật giật, trực tiếp áp vào lỗ nhỏ hồng hào."
Trốn gì thế?"
Hắn nắm lấy hai chân đang giãy giụa, đè cơ thể xuống, quấn đôi chân gầy gò của bạn quanh eo mình."
Sao hả, cho Khương Thừa đ* mà không cho anh à??
"Những cú thúc ác liệt của Chu Vân Chương khiến bạn khó nhịn ngẩng đầu lên, bụng nhỏ căng phồng, quá nhiều chất lỏng tràn vào bên trong."
Ưm không...
Á..."
Bạn rên rỉ, bị Chu Vân Chương chịch cho bấn loạn, bụng nhỏ như có một luồng chất lỏng nóng bỏng sắp trào ra."
Ra ngoài đi!
Chu Vân Chương!
Cầu, cầu xin anh..."
Tinh dịch bắn vào ngập ngụa khiến cơ thể đang run rẩy càng thêm khó chịu, bạn cố nén xấu hổ cầu xin Chu Vân Chương."
Anh ơi, em muốn, em muốn đi tiểu..."
Chu Vân Chương đang mút núm vú bạn, tận hưởng dư âm sau khi xuất tinh, nghe xong, thằng em đang chôn sâu bên trong bắt đầu ngóc đầu dậy.
Hắn ác ý đâm vào phần thịt mềm mại, mỉm cười."
Thanh Thanh tiểu lên anh đi."
Cuối cùng, bạn không thể chịu đựng được nữa, giữa tiếng khóc nức nở, một đợt dâm thủy ấm nóng tưới ướt ga trải giường dưới thân.Bạn vừa lên đỉnh vừa xấu hổ khóc thút thít, thân hình trắng nõn nhỏ xinh không ngừng co giật dưới háng Chu Vân Chương.Không chờ bạn lấy lại tinh thần sau đợt cực khoái, côn thịt của Chu Vân Chương lại xông vào."
Xem ra so với làm tình cùng Khương Thừa, anh vẫn là người chịch Thanh Thanh sướng hơn, nhỉ?"
Bạn chỉ mệt mỏi nâng mí mắt lên, bị cậu em của Chu Vân Chương thô lỗ tiến vào nắc đến không nói nên lời. *Bạn và Chu Vân Chương quen biết từ năm cấp hai, khi đó mẹ dựa vào quan hệ đến nhà họ Chu làm việc.Nhà họ Chu là một gia đình rất kỳ quái, người vợ đầu tiên mất sớm, để lại đứa con trai cả.
Sau đó, bố Chu cưới học trò của mình về làm vợ.Bạn nghe lén những bí mật đó từ mẹ.Con trai trưởng của nhà họ Chu thế mà lại dan díu với con gái mẹ kế.Bạn thường xuyên tự hỏi rằng, liệu có phải mối quan hệ dị dạng như vậy đã tạo nên tính cách quỷ quyệt của Chu Vân Chương không.
Chị gái ruột trao thân cho anh trai ruột.Khi đó Chu Vân Chương vẫn còn nhỏ, cơ thể gầy yếu.
Là đứa trẻ được sinh ra bởi người mẹ bò lên giường thầy giáo, trong mắt đám con ông cháu cha ở trường, hắn chả là cái thá gì.Nhưng dù vậy, Chu Vân Chương vẫn là con nhà giàu, so với con nhỏ xuất thân bình thường như bạn nghiễm nhiên là hai đường thẳng song song không bao giờ giao nhau.Nếu không nhờ có thành tích xuất sắc của bạn, mẹ đã không bị số tiền thưởng cao chót vót hấp dẫn, rồi cho bạn theo học tại ngôi trường quý tộc này với tư cách học sinh đặc biệt, hoàn toàn không có cơ hội gặp được hắn.Cũng chẳng có cơ hội cứu hắn, từ đây chọc phải mớ phiền phức bám riết lấy mình. *Bạn kéo Chu Vân Chương mặt mũi bầm dập chạy đi, đến một con hẻm tối, cách đó không xa chính là nhà bạn, sợ hai người lôi lôi kéo kéo sẽ khiến hàng xóm hiểu lầm.Vì thế, bạn buông tay Chu Vân Chương ra, quay đầu đánh giá thiếu niên có vẻ tối tăm suy sút này."
Vết thương trên người cậu có nặng lắm không, có cần đến bệnh viện không?"
Thiếu niên không nói một lời nhìn bạn, khóe miệng sưng tấy rách nát khẽ động, lộ ra nụ cười giống như con rối không biết cười, đối lập với đôi mắt lạnh nhạt, trông khá kỳ dị.
"Cậu tên gì?"
"Tớ cùng họ với cậu đấy, tớ tên Chu Thanh Thanh."
Bạn cười rộ để lộ đôi mắt to tròn cong cong, ngay cả trong con hẻm tối tăm cũng đẹp đến lóa mắt."
Cậu quen tôi à?"
Giọng nói của thiếu niên rất lãnh đạm."
Mẹ tớ làm việc ở nhà họ Chu á..."
Bạn còn muốn nói thêm mấy câu với Chu Vân Chương, sau khi đến ngôi trường quy tụ toàn con nhà giàu kia, bạn hiếm khi kết bạn với người cùng tuổi.Nhưng Chu Vân Chương chỉ thâm sâu liếc nhìn bạn một cái, chịu đau không nói một lời rời đi.Thấy dáng vẻ bước đi khập khiễng của hắn, bạn lớn tiếng kêu."
Lần sau gặp phải loại chuyện này, đừng có ngây ngốc đứng đó chịu đòn!"
Thiếu niên gầy gò mảnh khảnh chẳng mảy may quay đầu lại.*Thỉnh thoảng bạn sẽ gặp hắn ở trường.Nhưng hắn luôn lướt qua ánh mắt mong chờ của bạn như thể chưa từng quen biết.Có vẻ Chu Vân Chương hơi khác so với tưởng tượng của bạn.
Sau ngày đó, ngay thứ hai bạn trở lại trường thì hay tin có học sinh thôi học.Ở tầng dưới, từ xa qua cửa sổ, bạn trông thấy nam sinh bị một người phụ nữ ăn mặc chỉnh tề đưa đi.Hóa ra là nam sinh ra tay đánh Chu Vân Chương ngày hôm ấy.Sau đó, Chu Vân Chương - kẻ vẫn luôn bị đám nhà giàu coi như không khí bỗng trở nên nổi tiếng, những ai từng đắc tội với hắn đều rơi vào kết cục bi thảm.Chắc hẳn bọn họ đã quên mất, cho dù có rất nhiều tin đồn khó nghe về mẹ Chu Vân Chương, nhưng trước sau gì hắn vẫn là con cái nhà họ Chu, làm sao có thể bị người khác khinh nhục.Chu Vân Chương giống như con rắn đã ngủ đông trong bóng tối rất lâu, kiên nhẫn chờ đợi thời cơ tốt nhất để nhả nọc độc vào trong con mồi.
Hiển nhiên, sự trả thù của con rắn độc này rất thành công, không còn ai dám trêu chọc hắn nữa.*Sau khi lên cấp ba, theo lời khuyên của giáo viên, bạn chuyên tâm nhắm vào học viện âm nhạc tốt nhất với tư cách sinh viên nghệ thuật.Thành tích của bạn rất ưu tú, bởi vậy bạn rất chăm chỉ rèn giũa tài năng.
Trong phòng piano của trường thường xuyên xuất hiện dáng vẻ nghiêm túc luyện tập của bạn.Bạn tập trung đến mức không để ý rằng có một bóng dáng cao lớn đang dựa vào hành lang, lẳng lặng nhìn mình qua cửa sổ.Việc sử dụng phòng piano có giới hạn thời gian, bạn lưu luyến chạm vào các phím đen trắng, tính toán thời gian, chuẩn bị thu dọn đồ đạc ra về.
Đúng lúc này, bạn nhìn thấy Chu Vân Chương.Thiếu niên gầy gò trong trí nhớ nay đã cao lên không ít.
Đứng dưới ánh mặt trời rạng rỡ, hắn hiên ngang giống như cây trúc, đồng phục học sinh sạch sẽ gọn gàng phác họa thân hình trẻ trung, gương mặt trắng nõn như ngọc bớt đi mấy phần ngây ngô, trở nên tao nhã hơn."
Cậu..."
Vốn định chào hỏi, nhưng bạn lại sợ mình vô duyên, có lẽ người ta đã quên béng bạn là ai rồi, những lời muốn nói biến mất nơi đầu môi.Không ngờ thiếu niên lại chủ động chào hỏi."
Chu Thanh Thanh, cậu còn nhớ tớ không?"
Khác hoàn toàn với thiếu niên ủ dột trước đây, đôi mắt phượng hẹp dài rạng rỡ sáng ngời....Bạn không biết sao lại thế này, người ta chỉ nói dăm ba câu, cả hai đã cùng nhau trở về biệt thự.Cửa kính được mở ra, cửa sổ vòm khẽ đung đưa trong ánh hoàng hôn, một cây đàn piano mới toanh được đặt bên cửa sổ, bên trên phủ một tấm vải đỏ có hoa văn tinh xảo."
Cậu có thể luyện đàn ở đây, không cần tranh chỗ trong phòng piano của trường, cũng không sợ bị giới hạn thời gian."
"Coi như lời cảm ơn của tớ, thế nào?"
Bạn không thể từ chối, phấn khích vén tấm vải đỏ phủ trên cây đàn piano ra, đầu ngón tay nhẹ nhàng dạo chơi bên những phím đàn đen trắng.
Bạn đâu biết rằng, vẻ mặt cười tươi như hoa của mình đang bị một đôi mắt sâu thẳm tham lam nhìn chăm chú.----------------------------------------Vẫn như mọi khi, 6 chương của phần mới mỗi chương đủ 20 bình chọn mình sẽ lên tiếp nha các mom.
Hãy bình chọn để tui có động lực lấp hố nhoé :3