Wattpad  (Đồng Nhân Hp) You Are My Special

(Đồng Nhân Hp) You Are My Special
10


Aurelia ra khỏi bệnh thất với cánh tay trái bị bó bột, đi về hướng Đại Sanh Đường.

Khi bước vào thì mọi người đều như cô như cô mới làm một điều gì kinh khủng, đặc biệt là nhà Gryffindor.

Draco không để ý đến những ánh mắt nó mà trực tiếp đi về phía Aurelia:"Đã ổn hẳn chưa mà ra khỏi bệnh thất."

"Ổn rồi, thi thoảng sẽ đau một chút thôi."

"Được rồi, mau đến bàn ngồi ăn sáng đi."

Draco và Aurelia đi về phía bàn nhà Slytherin, ai cũng nhìn hai người bằng con mắt đáng ngờ, làm như Draco với Aurelia có tình ý không bằng.

"Chà, sao hôm nay Malfoy lại quan tâm đến Aurelia thế?"

Zabini tò mò hỏi."

Dù sao thì Carrow cũng đã cứu tôi một đòn nên phải quan tâm một chút."

"Chứ không phải nhiều chút hả?"

"Một câu nữa thì ăn đủ nhé, Zabini."

Blaise Zabini không nói gì nữa, Draco cẩn thận cắt thịt cho Aurelia khiến Pansy vô cùng thích thú."

Ồ, ga lăng quá."

"Lại đến cả cậu hả Parkinson?"

"Mình chỉ khen thôi mà."

"Biết tin gì chưa?"

"Tin gì?"

Tất cả ánh mắt đều đổ dồn vào Blaise Zabini."

Ba của Aurelia hôm nay đã gửi thư sấm đến cho Dumbledore đấy."

"Bức thư ấy nói như thế nào?"

"Hình như là ông ấy nói rằng sẽ làm mọi cách để trừ khử con Bằng mã đó vì nó rất nguy hiểm, ba của Draco cũng lên tiếng ủng hộ đấy!"

Tất cả đều quay lại nhìn Aurelia khiến cho cô bé cấm khẩu vài giây.

Sau bữa sáng, mọi người cùng đi đến lớp Biến hình, Draco lại tiếp tục cầm cặp giúp Aurelia khiến hai người Zabini và Parkinson cảm thấy có gì đó mờ ám.

Pansy và Zabini dừng lạ và quan sát, hai người đó vẫn vừa đi vừa nói chuyện vui vẻ, còn cười đùa với nhau nữa chứ."

Có đang nghĩ giống mình không Zabini?"

"Có, sao bỗng dưng Draco lại quan tâm một cách kĩ lưỡng đến Aurelia nhỉ?"

"Hay cậu ấy thích Aurelia?"

"Có thể lắm nha, cứ theo dõi xem đã."

"Này hai người có định đi học không đấy?"

Nghe tiếng gọi của Draco, Pansy và Zabini vội vàng chạy tới.-----------------------------------Đã đến lúc được đi chơi làng Hogsmeade, cánh tay của Aurelia cũng đã được tháo bột ra và cũng đã cử động được như bình thường.

Học sinh đi ra nhà ga để lên tàu rồi sẽ đến được làng Hogsmeade, mới xuống, Draco cùng với Crabbe, Goyle và Zabini lao ngay vào tiệm Công tước mật.

Aurelia và Pansy thì quyết định đi mua một chút quần áo ở tiệm Giẻ vui cùng với Daphne Greengrass – một người mới quen trên tàu."

Bộ này đẹp không Pansy?"

"Được đấy, hợp với cậu lắm, Daphne thấy sao?"

"Mình đồng ý với Parkinson."

Ra khỏi tiệm với ba chiếc túi chứa đầy quần áo, cả ba tiếp tục đi đến tiệm Công tước mật để mua một chút bánh kẹo.

Mới bước vào đã thấy Draco đang tung hoàng khắp tiệm, hình như có cả anh Louis nữa."

Anh Louis?"

"Ủa, Aurelia hả, em định mua kẹo sao?"

"Em chỉ muốn mua một chút ong xì xèo thôi."

"Được rồi, ở đằng kia kìa."

Theo hướng chỉ tay của Louis, Aurelia đã tìm được ong xì xèo và mua một chút, nói là một chút thế thôi nhưng đầy một túi.

Cuối cùng thì tất cả cùng vào trong tiệm Ba cây chổi, bà Romertra đón tiếp vô cùng nồng nhiệt, bất giác tay của Draco nắm lấy tay của Aurelia trong vô thức nhưng cậu nhanh chóng nhận ra và buông tay ra nhưng:*Tách*Có tiếng máy ảnh, Draco và Aurelia cùng quay lại là của Zabini, còn bên cạnh là Pansy."

Hai người mới làm gì thế?"

"Có gì đâu."

"Đứng hòng lừa tụi này, nói đi!"

"Không có gì mà."

"Chắc chưa đó, chụp được rồi."

Draco bèn tiến đến cốc vào đầu của Zabini một cái khiến cậu ôm đầu và đau đớn.

Ngồi vào bàn, bà Romerta mang đến sáu cốc Bia bơ và mọi người cùng uống.

Ngon quá, nó có vị ngọt, mùi hương của bơ dịu nhẹ và mùi bia không quá nồng nàn.---------------------------------Phòng sinh hoạt chung của nhà Gryffindor bị một cái gì đó tấn công, may mắn chỉ là bức tranh bên ngoài canh cửa, là bức tranh của Bà béo, nhiều học sinh cho rằng đó chính là Sirius Black làm, hắn đã đột nhập vào Hogwarts.

Ba nhà còn lại là Hufflepuff, Ravenclaw và Slytherin được đưa đến Đại Sảnh Đường, ở đó đã có sẵn nhà Gryffindor.

Dumbledore biến ra hàng trăm cía túi ngủ màu tía, đêm nay phải ngủ lại ở đây.Louis với chiếc huy hiệu Huynh trường lấp lánh xuất hiện và nở một nụ cười không được tươi cho lắm, có phần méo mó."

Đêm nay lạnh lắm đáy Aure, túi ngủ mỏng như thế này, ba mà biết chắc sẽ phóng hỏa Hogwarts mất."

"Không sao đâu anh Louis, sẽ ổn thôi."

"Được rồi, có chuyện gì thì gọi anh đấy nhé, không được giấu."

"Vâng!"

Bên cạnh Draco đang lải nhải vì phải nằm dưới đất."

Đừng nói nữa Malfoy, càng nói càng mệt thêm đấy."

"Nhưng tôi không thể chấp nhận được chuyện phải nằm dưới đất, qua là một sự sỉ nhục."

"Mày muốn giáo sư Dumbledore sẽ biến ra một cái giường cho mày nằm hả?"

"Đừng có chõ mũi vào chuyện của tao, đồ Potter nhiều chuyện, đồng loại với Weasley."

Bất ngờ Ron xốc áo của Draco lên, sợ rằng sẽ có rắc rối to, Aurelia và Granger về can thiệp."

"Được rồi, Malfoy, bình tĩnh đã."

"Nó khiêu khích tôi trước."

"Được rồi, làm ơn nằm xuống đi."

Bất ngờ RonWeasley hét lên:"Mày khôn hồn thì mau ngoan ngoãn ngủ bên cạnh bạn gái Carrow của mày đi đi."

Cái gì chứ, bạn gái á?

Cậu ta điên hả?

Aurelia bèn tiến đến chỗ Ron, dùng đũa phép chỉ thẳng vào cậu ta."

Nói lại xem Weasley, nếu không phải trong Đại Sảnh Đường thì tôi sẽ không ngại cho cậu một Crucio đâu."

Louis bèn tiến đến và kéo em gái lại khiến cho Aurelia vô cùng bất mãn."

Anh để em dạy dỗ tên Weasley tóc đỏ đó."

"Đừng có làm loạn nữa Aurelia, nằm xuống và ngủ đi."

Aurelia phụng phịu, lấy một cái túi ngủ rồi tiến đến chỗ của Draco, Zabini và Pansy rồi nằm xuống.

Trong lúc đó, cô đã không để ý đến việc Zabini và Parkinson bắt tay, chuyển chỗ ngủ để Draco và Aurelia nằm cạnh nhau.

Khi cô bé quay người, hoảng hốt khi thấy mái tóc bạc, đang nằm cạnh Pansy mà sao bây giờ lại là Malfoy rồi, cùng lúc đó, Draco cũng quay người lại, hai cặp mắt chạm nhau.

Lúc đó, Draco mới biết rằng đôi mắt của Aurelia đẹp như thế nào."

Sao chúng ta lại nằm cạnh nhau, tôi đang nằm bên cạnh Pansy mà."

"Tôi cũng không biết nữa nhưng thôi kệ đi, ngủ cho hết đêm nay rồi sẽ được về Phòng sinh hoạt chung ngay thôi."

--------------------------------------------"Ê nè, mọi người có định trở về nhà trong kì nghỉ lễ giáng sinh không?"

"Chắc chắn là có rồi."

"Tôi cũng thế, ba tôi không bao giờ cho phép tôi và anh Louis ở lại trường trong kì nghỉ giáng sinh, chỉ khi nào ông ấy bận thôi, như năm ngoái í."

"Mà biết gì chưa, con Bằng mã sẽ bị đưa ra xét xử đấy."

"Vậy sao, nhanh thế ?"

"Ba của cậu và Draco Malfoy đã quyết định cùng kiện với tư cách là người nhà của người bị hại, quả này lão Hagrid chết chắc rồi, làm sao mà cứu nổi cái con Bằng mã đó."

"Đó là điều chắc chắn rồi Zabini, nếu con Bằng mã bị chặt đầu, tôi sẽ tặng nó cho đám nhà Gryffindor."

Bốn người cùng bật cười, cầm trên tay là cốc cacao nóng, thật là sảng khoái quá đi mà.Kì nghỉ đông và giáng sinh đã đến, tạm biệt trường Pháp thuật và Ma thuật Hogwarts để lên tàu Tốc hành trở về sân ga 93/4 ở nhà ga Ngã tư Vua.

Ba Albert và mẹ Isobel cùng với con gia tinh đã già Elwyn đều đã có mặt và chờ đợi, thấy con gái, Albert bèn chạy tới ôm chầm lấy Aurelia."

Con còn đau ở chỗ nào không, Aurelia?"

"Đỡ rồi ạ, thi thoảng cử động mạnh thì mới đau thôi nhưng con cũng thấy bình thường."

"Vậy thì tốt, Louis, con chuẩn bị kĩ cho kì thi Pháp thuật thượng đẳng chưa?"

"Kĩ lắm rồi ba, con tự tin sẽ làm được bài."

Gia đình Carrow trở về nhà – biệt phủ Carrow.

Ngay ngày hôm sau, Aurelia được ba dẫn đến Hẻm Xéo để mua đồ tặng cho các bạn, cô cẩn thận chọn lựa những món đồ đẹp nhất để dành tặng cho những người bạn thân cùng nhà Slytherin.

Từ Pansy Parkinson đến Blaise Zabini, Daphne Greengrass, cuối cùng là Draco Malfoy.Cách đây mấy ngày, gia đình Malfoy đã gửi thiệp mời tới, họ sẽ mở một buổi tiệc trước đêm giáng sinh và dĩ nhiên là đồng ý rồi.

Cũng lâu không tới phủ Malfoy nên Aurelia rất háo hức mong đợi."

Albert, Isobel, thật mừng vì mọi người đã đến dự tiệc của gia đình chúng tôi."

Vợ chồng Malfoy và Draco bước đến với nụ cười thanh lịch.

Thấy Aurelia, dì Narcissa không ngừng cảm thán rằng cô bé thật sự đã dậy thì thành công, trở thành một thiếu nữ vô cùng xinh đẹp.

Dì ấy cũng không quên tâng bốc Louis khiến anh xấu hổ vô cùng."

Được rồi, Draco, con và Aurelia nên xuống bàn tiệc đi!"

"Vâng ba, đi Aurelia."

Draco cùng với Aurelia đi xuống bàn tiệc, trên bàn lần lượt là Crabbe, Goyle, Pansy, Daphne và Zabini."

Tôi thật sự không ngờ rằng chú Lucius lại mời Muggle đến đấy."

"Nếu không phải vì lão Bộ trưởng Bộ Pháp thuật thì còn lâu ba tôi mới mời chúng đến."

Aurelia bèn đi đến chỗ của Pansy và Daphne."

Đây là quà của hai cậu, mình phải chọn kĩ lắm đấy."

"Ôi, cảm ơn nhé, mùi cua nó thơm thật sự."

"Này, tôi không có quà sao?"

"Tôi sẽ gửi cho cậu sau, xin lỗi nhé Zabini."

Rồi tất cả cùng bắt đầu bữa tiệc, món ăn mới ngon làm sao nhưng Aurelia phải kiềm chế lắm mới không ăn nhiều bởi nếu ăn nhiều thì sẽ xấu lắm.

"À mà nè Zabini, tôi nghe nói cậu tặng một cái gì đó cho Parkinson có đúng không?"

Zabini sặc trà, Pansy cũng mặt đỏ tía tai.

Ai cũng hóng xem hai người sẽ trả lời như thế nào."

Đừng giấu tụi này, khai đi."

"Được rồi, bọn mình sẽ khai."

Ai cũng vô cùng háo hức, không biết Zabini và Parkinson sẽ khai cái gì."

Thật ra bọn mình đã hẹn hò rồi."

Cả căn phòng bùng nổ, Draco và Aurelia liên tục trêu chọc hai con người kia, Daphne cũng góp vui khiến cho không khí trở nên vui vẻ hơn.

Bỗng Zabini lên tiếng:"Nhưng thay vào đó mình lại đang nắm giữ bí mật của Draco đấy."

"Bí mật gì cơ?"

Ánh mắt của Zabini liếc Draco, cậu đang ra hiệu đừng nói.

Aurelia cố gắng gặng hỏi:"Thôi nào Zabini, nói đi!

Bí mật gì vậy?"

"Ừm, cái này không nói được."

"Thôi nào Blaise!"

Ai cũng thất vọng, chỉ có Draco là thở phào nhẹ nhõm nhưng nhìn cái cách mà Zabini nhìn Aurelia khiến cho cô cảm thấy khó hiểu.

Sau bữa ăn, mọi người cùng lên trên ban công để ngắm trời.

Hôm nay bầu trơi se lạnh nhưng cũng cảm thấy vô cùng thoái mải, không khí cũng trong lòng nữa chứ.

Quá tuyệt vời!"

Này Carrow?"

"Có chuyện gì thế Greengrass?"

"Cậu có đang thích ai không?"

Tất cả cùng đổ dồn sự chú ý về phía Aurelia, cô bé bình thản nói:"Có chứ!"

"Ai vậy, Carrow?"

"Cái này là bí mật, mình không nói được."

Nét mặt thất vọng hiện ra trên khuôn mặt của Draco Malfoy, Aurelia nhìn cậu mỉm cười rồi tiếp tục ngắm những ngôi sao đang tỏa sáng trên bầu trời.
 
(Đồng Nhân Hp) You Are My Special
11


"Ái chà, Zabini, chưa gì đã ra dáng quý ông rồi!"

Aurelia đứng trước cửa toa thì thấy Zabini đang đứng nói chuyện với Pansy, hai người thật sự là hợp nhau quá đi.

"Cảm ơn nhé Aurelia, Draco, Crabbe với Goyle đang ở bên trong toa đấy."

"Được rồi, hai người cũng vào đi chứ, đứng ngoài này làm gì."

Ba người cùng đi vào trong toa, Draco đang ăn một thành socola trông có vẻ rất ngon.

Hình như cậu ấy chưa bao giờ ăn socola, sao hôm nay lại ăn nhỉ?"

Cậu ăn socola sao, Malfoy?"

"Ừ, ngon mà."

"Như tôi nhớ không lầm thì cậu nói rằng cậu không thích đồ ngọt mà."

"Ừ thì...bây giờ thì tôi thích."

Aurelia không hỏi Malfoy nữa mà quay sang nói chuyện với Zabini và Pansy, hai con người ấy vẫn đang nắm tay vô cùng tình tứ, chẳng thèm để ý đến mấy con người độc thân đang ngồi trước mặt."

Này Zabini, Parkinson, hai người không thấy ở đây có rất nhiều người độc thân hả?"

"Không sao cả, có ai cấm tụi này nắm tay đâu."

"Được rồi, cứ tiếp tục đi."

------------------------------------Bữa tối đầu tiên tại Hogwarts sau kỉ nghỉ đông thật sự rất tuyệt, món nào cũng ngon quá xá.

Aurelia đang lấy cho mình một ít salad thì có một lời nói ở đằng sau khiến cho cô bé giật mình."

Aurelia."

"Trời đất Louis, anh làm em giật hết cả mình."

Louis nở một nụ cười không thể tươi hơn nữa, bèn cúi xuống nói chuyện:"Em để quên đồ ở nhà, may là mẹ đưa cho anh mang đi."

Aurelia cầm lấy quyển sách từ tay của anh trai, là cuốn Phòng chống nghệ thuật hắc ám, may quá."

Cảm ơn anh nha!"

"Không có gì, ăn đi nhé, nhớ là phải ăn nhiều vào, ba phàn nàn nhiều về việc em gầy lắm đấy."

"Vâng!"

Để cuốn sách trên đùi, Aurelia tiếp tục dùng bữa, ai cũng nhìn về phía cô khiến cho Aurelia vô cùng khó hiểu."

Có chuyện gì mà mọi người nhìn tôi ghê vậy?"

"Đừng quan tâm."

-----------------------------------Giáo sư Remus Lupin dạy rất tốt lại còn biết quan tâm đến học sinh nữa cho dù ông ấy có xuất thân từ Gryffindor nhưng không hề ghét bỏ học sinh của nhà Slytherin.

So với hai giáo sư trước là Quirinus Quirrell và Gilderoy Lockhart thì thầy Lupin là tuyệt nhất.Draco suốt ngày lải nhải với Aurelia về việc con Bằng mã sẽ bị chặt đầu, cậu ta sẽ đem cái đầu của nó cho Potter, Weasley và Granger, có vẻ như là ba cô và chú Lucius đã gây sức ép với Bộ Pháp Thuật bằng mọi cách để con Bằng mã đó bị xử tử và đuổi Hagrid ra khỏi trường Hogwarts."

Này Carrow, cậu có rảnh không?

Chúng ta nói chuyện một chút đi."

Potter, Weasley và Granger tiến đến chỗ Aurelia và Daphne, cô liền quay sang cô bạn đang ngơ ngác đứng bên cạnh:"Cậu vào trước đi, mình sẽ vào sau."

"Được rồi, mình sẽ giữ chỗ cho cậu."

Ôm trong tay quyển sách Bùa chú, Aurelia nhìn về bộ ba kia."

Các cậu có mười lăm phút trước khi tôi trễ tiết học của giáo sư Flitwick, để tôi đoán nhé, ba cậu định nói về con Bằng Mã và Hagrid hả?"

"Đúng...đúng vậy, cậu có thể nói với ba cậu, à không, ngài Carrow...đừng đuổi bác Hagrid được không?"

Potter ngập ngùng, Aurelia nhìn từ cậu ta rồi sang Weasley cuối cùng là Granger."

Ba tôi rất tức giận khi biết tin tôi bị Bằng mã tấn công, rất khó để có thể ngăn được ông ấy, hơn nữa, đâu có mỗi ba tôi kiện đâu, còn có cả anh Louis nữa."

"Ai bảo cô lao vào đâu, người đáng lẽ bị thương phải là Malfoy.

Bác Hagrid vô tội, có trách thì nên trách Malfoy chứ, ai nói cậu ta xúc phạm con Bằng mã đâu."

"Ron!"

Weasley tai đỏ cả lên, có lẽ là tức giận rồi.

Aurelia bình thản nói:"Đúng là Draco cũng có một phần lỗi.

Còn về Hagrid, ông ta không có bằng cấp, bị đuổi học vào năm thứ ba tại Hogwarts, ngay buổi đầu tiên đang cho học sinh học về một sinh vật để rồi gây ra chuyện."

"Cho dù ba tôi không đưa đơn kiện thì vẫn còn nhiều người khác, đừng có quên ngài Malfoy.

Tôi nghe nói là cả nhà Silas, nhà Farley rồi nhà Johnson của Gryffindor nữa chứ.

Chẳng phải là họ không an tâm sao?"

"Cái đó..."

Weasley cứng họng, Hermione Granger đứng bên cạnh bèn lên tiếng:"Cậu và Malfoy rất thân nhau, cậu nói đỡ giùm bác Hagrid vài lời được không?

Chúng tôi không muốn bác ấy bị đuổi khỏi Hogwarts đâu."

Aurelia duy nghĩ một lát rồi nhìn về phía bộ ba kia."

Nghe này ba người, về phần Hagrid thì tôi có thể đảm bảo nhưng về con Bằng mã thì tôi chịu, không thể can thiệp được vào.

Được rồi, tôi vào lớp Bùa chú đây!"

---------------------------------------Ngày xử tử con Bằng mã ấy đã đến, Bộ trường Bộ Pháp Thuật, hiệu trường Dumbledore và một tay đao phủ được Bộ phái đến.

Tên đao phủ trông thật đáng sợ, mũ áo che hết mặt, chỉ lộ ra hai con mắt cùng với cái miệng nhăn nheo.

Xung quanh ông ta thật sự vô cùng lạnh lẽ và u tối, bên trên tay đao phủ là mấy con quạ đang bay, như một điềm xui xẻo vậy."

Trời đất, cái đao to thật, chỉ cần một nhát là kìa đầu nó luôn."

"Vừa lòng tôi lắm."

"Hagrid không bị đuổi nhưng còn con Bằng mã thì không thể cứu vãn nổi."

"Đáng lẽ lão phải bị đuổi chứ."

"Đi ra sân ga thôi, còn đi Hogsmeade chứ."

Bốn người cùng đi đến ga của trường, lên tàu Tốc hành Hogwarts để đến thăm làng Hogsmeade.

Tách hội ra, lần này, Aurelia và Pansy đến tiệm Giỡn Zonko để xem mấy món đồ chơi khá kì quái nhưng Zabini có vẻ lại rất thích tiệm này.

Đi vào bên trong, hai cô gái không chỉ thấy Zabini và Mafloy, thậm chí là cặp sinh đôi Fred với George Weasley.

Ra khỏi tiệm Zonko, đi một vòng quanh làng, đi mua ít kẹo ở tiệm Công tước mật rồi đi đến tiệm Ba Cây Chổi để uống bia bơ.

Thật là sảng khoái!

Lần này Malfoy uống hẳn hai cốc, còn Crabbe với Goyle thì khỏi nói, cả hai vừa uống vừa ăn kẹo.----------------------------------------Kì thi cuối năm diễn ra trong sự lo lắng của tất cả học sinh trong trường, chỉ trừ đúng một nhà, đó là nhà Slytherin.

Rời khỏi lớp Phòng chống nghệ thuật hắc ám, học sinh năm ba nhà Slytherin ngay ngán xếp hàng đi về phía phòng thi của môn Cổ ngữ Runes.

Khác với học sinh nhà Ravenclaw đang lo lắng vì sợ làm sai mấy câu hỏi thì Slytherin hết sức thản nhiên."

Này, làm được bài không Pansy?"

"Tất nhiên là được rồi, bài dễ lắm, mình làm vài phút là xong toàn bài."

"Thế thì giống mình rồi."

Chỉ mất có bốn ngày là thi xong hết tất cả các môn, sau khi thi xong thì hiệu trường Dumbledore đã cho học sinh Hogwarts được ăn một bữa vô cùng thịnh soạn để giải tỏa căng thẳng cũng như áp lực của kì thi này."

Cuối cùng cũng thi xong rồi, ba người có muốn đi lên tháp thiên văn chơi không?"

"Đi chứ sao không, mình nghe nói nhiều cặp nam nữ lên đó sau khi về thì thành một đôi đấy, có rất nhiều minh chứng luôn."

"Minh chứng nào?"

"Cậu có biết anh Frederick Silas với chị Gemma Farley không?

Là họ đấy rồi còn cả Norwood với Jones nữa chứ, cả hai cặp đều đẹp cả."

"Được rồi, tám giờ tối nay nhé!"

Tám giờ sáng, cả bốn đều đã tụ họp đông đủ tại Phòng sinh hoạt chung nhà Slytherin.

"Được rồi, đi thôi."

Bốn người cùng đi lên tháp thiên văn, bầu trời hôm nay vô cùng mát mẻ, mọi người cùng hít thở không khí trong lành.

Một lát sau, Zabini và Parkinson quyết định đi về do trời cũng đã lạnh hơn, Aurelia đang định đi theo hai người thì bị một bàn tay giữ lại.

Là Malfoy, cậu ta định làm gì?"

Này Aurelia Carrow, tôi có chuyện muốn nói với cậu."

"Có chuyện gì?"

Aurelia quay người lại và nhìn thẳng về phía Malfoy, cậu ấy vẫn còn khá ập ừ, không muốn nói."

Nói đi nào Draco, cậu làm tôi tò mò rồi đấy."

Bất ngờ, Draco tiến đến và đặt lên môi Aurelia một nụ hôn.

Một nụ hôn ngọt ngào và có sức quyến rũ vô cùng lớn, Aurelia đã hết dưỡng khí, tay đập vào lưng Draco mới khiến Malfoy bỏ ra."

Cậu mới làm gì vậy, Draco?

Trời đất, nụ hôn đầu của tôi""Đã đến lúc tôi nói ra những lời từ lòng của mình, tôi thích cậu Carrow!"

Câu nói của Draco khiến cho Aurelia sững người, thích cô ư?"

C...Cậu làm tôi bất ngờ đấy Draco."

"Đây là sự thật Carrow, tôi rất thích cậu."

"Tôi cũng vậy!"

"Sao cơ?"

"Tôi cũng rất thích cậu Malfoy."

Draco ôm chặt lấy Aurelia."

Cảm ơn nhé Carrow !"

"Được rồi mà, bỏ ra được rồi đó."

Cuối cùng Draco cũng chịu bỏ ra, Aurelia mỉm cười rồi cả hai cùng đi về Phòng sinh hoạt chung của nhà Slytherin.

Cả hai cũng đã thống nhất rằng sẽ giữ kín chuyện hẹn hò và sẽ không được phép tiết lộ ra bên ngoài."

Xem kìa, cuối cùng thì cũng chịu về."

"Tụi này đợi hai người lâu lắm rồi, ở lại làm gì hả ?"

"Không có gì đâu, đi về phòng để ngủ đi."
 
(Đồng Nhân Hp) You Are My Special
12


Đã có kết quả kì thi, Draco Malfoy lần này đứng nhất khối, theo sau là Aurelia Carrow rồi đến Hermione Granger, tiếp sau là hai học sinh nhà Hufflepuff.

Thấy được kết quả, Pansy vô cùng bất ngờ vì không năm trong năm người đứng đầu khối, cô đứng thứ sáu.

Draco, Aurelia và Zabini phải ngăn mãi nếu không thì Parkinson đã cho hai học sinh Hufflepuff kia một trận ra trò.Tin đồn Draco và Aurelia hôn nhau trên Tháp thiên văn đã rộ lên khắp Hogwarts [Malfoy và Carrow hẹn hò sao?], [ Draco Malfoy và "bông hồng Slytherin" Carrow hôn nhau, thâ mật trên Tháp thiên văn, hai bên gia đình Malfoy và Carrow liệu đã biết chuyện này chưa?]"Này hai người đã hẹn hò sao?"

"Cái gì vậy Zabini?"

"Chưa nghe tin sao?

Chuyện hai người ở Tháp thiên văn là thật hả?"

"Ừ thì..."

"Ừ à gì, mau nói đi nào."

Draco bèn kéo Zabini và Pansy đến một phòng học trống, Zabini với Pansy đi theo với khuôn mặt vô cùng tò mò.

Vào trong phòng học, ngay lập tức hai người hỏi lấy hỏi để Malfoy."

Nói đi !"

"Được rồi, tôi sẽ nói với điều kiện hai người phải giữ bí mật, được chứ ?"

"Được, tụi này xin thề."

"Thực ra, tôi và Carrow đã hẹn hò rồi từ lúc ở Tháp thiên văn."

"Thế thì tin đồn là đúng phải không ?"

"Ừ, nhớ giữ bí mật đấy."

Về lại Đại Sảnh Đường, cả ba đã bắt gặp Aurelia đang nói chuyện với bộ ba Potter – Weasley – Granger khiến cho Malfoy tức giận tiến đến."

Này sao lại ở đây Carrow ?"

"Không thấy hả Malfoy?

Tôi đang nói chuyện với..."

Draco đẩy Aurelia ra đằng sau rồi chỉ tay vào mặt Potter."

Tao cảnh cáo mày đấy Potter, tránh xa bạn gái tao ra nếu không thì mày sẽ tiêu đời đấy."

"Tao chỉ nói chuyện với Carrow..."

"Nhớ lấy lời tao, Potter!"

--------------------------------------Lễ bế giảng Hogwarts, bữa ăn đúng là ngon thật.

Draco và Aurelia không nói nên lời khi thấy Zabini và Parkinson đút từng miếng cho nhau anh, lại còn rải cẩu lương ngay giữa thanh thiên bạc nhật thế này, danh giá của Slytherin đâu rồi?

Cúp nhà năm nay vẫn là của Gryffindor khiến cho học sinh Slytherin vô cùng bực mình, mất từ Cúp nhà đến cúp Quidditch.

"Thôi không sao đâu, năm sau gỡ lại, đám sư tử tự cao đó cứ mặc kệ chúng đi."

"Không thể tin nổi mà."

Sau bữa tiệc cuối năm, tất cả trở về Phòng sinh hoạt chung để thu dọn đồ.

Một mùa hè nữa lại đến với Aurelia Carrow, hè năm nay có lẽ sẽ rất vui đây.

Ra sân ga rồi lên tàu Tốc hành để trở về sân ga 93/4 tại nhà ga Nga tư Vua.

Trên toa, Aurelia gật gà gật gù, có lẽ là do buồn ngủ đây mà, có lẽ sợ rằng cô sẽ ngã ra nên Draco đã để Aurelia tựa đầu lên vai còn về phần mình thì đọc sách.

Zabini và Pansy cười thầm, thật là tình cảm quá.

Crabbe và Goyle trở về với hàng đống kẹo, lại còn nói to nhưng nhìn thấy ánh mắt sắc lẹm của Draco thì lại im thin thít.

"Dậy đi Aurelia!"

"Có chuyện gì sao?"

"Sắp đến sân ga rồi, dậy đi."

Cuối cùng thì cũng đến sân ga 93/3, Aurelia ôm từng người bạn của mình rồi xuống tàu cùng với anh trai Louis đi về phía ông bà Carrow.

Bên cạnh con gia tinh Elwyn còn có một con nữa, có vẻ là gia tinh mới được tuyển thì phải.

"Một năm học vất vả với hai đứa rồi."

"Mẹ ơi, con gia tinh này là con mới ạ?"

"Chào thiếu gia và tiểu thư, thật là vinh dự cho Della khi được gặp hai người."

"Đây là gia tinh mới, sẽ cùng làm với Elwyn."

Louis nhìn Della với ánh mắt không có chút thiện cảm nào cả, còn có phần chán ghét còn Aurelia thì ngược lại rất rất thích thú với con gia tinh mới này."

Chúng ta về thôi chứ nhỉ, mẹ có làm một chút bánh cho hai đứa đấy."

"Thật ạ?

Đi mau Aurelia, còn về ăn bánh chứ."

"Chờ em đã Louis."

----------------------------------Kì nghỉ hè năm nay rất vui, sinh nhật của Aurelia được tổ chức khá nhỏ gọn và chỉ trong phạm vi gia đình mà thôi nhưng cô cũng nhận quà của rất nhiều người bạn.

"Aurelia, tối nay chú Lucius mời gia đình chúng ta đến dự sinh nhật của Draco đấy, con có muốn đi không?"

"Có chứ ạ, con muốn đi lắm ba."

"Louis có đi không?"

"Con không đi đâu ba, con còn nhiều bài tập hè phải làm lắm."

"Thế con ở nhà nhé, ta cùng với mẹ con và Aurelia đi."

Buổi tối, Aurelia cùng với ba mẹ đến biệt phủ Malfoy, ở đây cũng khá lạnh nên cô cũng mặc khá ấm áp.

Bước vào bên trong, vợ chồng Malfoy và Draco đã đón gia đình Carrow ở ngay trước cửa."

Không ngờ là cậu cũng đến đấy Albert, thường thì cậu đâu có hứng thú."

"Nhưng con gái tôi muốn đi nên tôi đi thôi, có gì sao Lucius?"

Dì Narcissa nhìn xung quanh ba người rồi cất tiếng hỏi bà Isobel:"Louis đâu rồi, thằng bé không đến sao?"

"Louis nói rằng cần phải làm bài tập hè nên không đi được, nhưng sẽ gửi quà cho Draco sau."

"À ra là vậy, Draco sao con không dẫn Aurelia đi vào bên trong phòng tiệc nhỉ ?''Vâng, đi thôi.'Draco nắm tay Aurelia rồi cả hai cùng tiến vào phòng tiệc.

Aurelia có quay đầu lại nhìn thì thấy ba Albert đang bị chú Lucius cùng với mẹ Isobel và dì Narcissa giữ lại, Aurelia dám cá rằng ông đang muốn lao vào và chia rẽ Draco và cô ra nhưng đã quá muộn rồi.

Bên trong được trang trí vô cùng lộng lẫy, có lẽ là chú Lucius và dì Narcissa đã trang trí lại căn phòng này."

Trời ơi Aurelia."

Pansy ôm chầm lấy người bạn thân."

Cậu càng ngày càng xinh ra thì phải, Pansy ạ."

"Quá khen rồi Aurelia, cậu ngồi ở bàn chúng mình đi."

Pansy kéo tay Aurelia đến bàn ngồi, ở đó có Zabini, Daphne, Crabbe, Goyle, Nott với một người khá lạ, có vẻ như chưa gặp bao giờ.

"Hình như chúng ta chưa gặp nhau."

"Chào, tôi là Drake, Drake Arsenault."

"Tôi biết rồi, anh là người thừa kế cuối cùng của gia tộc Arsenault ở Đức đúng chứ ?"

"Phải, có vẻ như cô biết nhiều về gia đình của tôi nhỉ ?"

"Ba tôi đã kể cho tôi về gia tộc các anh, quên chưa giới thiệu, tôi là Aurelia Carrow."

"Là em gái của Louis Carrow đúng không ?"

"Phải, anh Louis là anh trai của tôi."

Aurelia ngồi xuống bên cạnh Arsenault và cả hai nói chuyện khá vui vẻ, không quan tâm đến mọi người xung quanh đang nhìn hai người với ánh mắt đầy bất ngờ.

Draco ngồi uống nước nhưng tay thì nắm chặt, Zabini cũng tinh ý nhận ra được điều này nên quay sang nói với Pansy."

Có thấy chuyện gì lạ không ?"

"Có chứ sao không, sao Aurelia lại nói chuyện được với anh Arsenault nhỉ ?"

"Hơn nữa, có một con người đang tức tối lắm kìa."

"Malfoy hả ?

Đúng rồi, mặt cậu ấy đen hết lại rồi."

"Ta có nên nói cho Aurelia không ?"

"Có đấy, để mình."

Pansy bèn đến chỗ của Aurelia rồi thì thầm vào tai cô rồi cả hai cùng đi ra khỏi phòng tiệc.

"Cậu gọi mình ra đây là có chuyện gì vậy ?"

"Sao cậu lại thân thiết với Drake Arsenault thế ?"

"Thì cùng là người của giới quý tộc mà."

"Cậu không thấy là Draco đen mặt nãy giờ hả ?"

"Draco hả ?"

"Phải, vậy nên làm ơn tránh xa Drake ra nhé."

Aurelia tiến vào rồi đưa quà cho Draco, là một quả cầu tuyết được chính tay cô làm.

Draco cũng nở nụ cười tươi khi nhận được món quà.

Kết thúc bữa tiệc, mọi người cùng trở về nhà.
 
(Đồng Nhân Hp) You Are My Special
13


Độn thổ thực sự là một cực hình với Aurelia, sau khi độn thổ xong thì cô bé thường sẽ tìm một góc thật kín đáo để nôn lấy nôn để.

Đi đâu ba Albert cũng đem theo một số hạ nhân, nhiều lúc Louis và Aurelia hỏi lý do thì luôn nhân được cùng một câu trả lời, là do ông không muốn tiếp xúc với những kẻ không mang trong mình dòng máu phù thủy.

Đi vào trong lối của khách VIP, chỗ này khá thông thoáng, không như những lối khác."

Albert Carrow!"

"Ồ, chào Lucius, cũng đưa vợ con đến xem Quidditch hả?"

"Draco muốn đi, hơn nữa cũng lâu rồi không xem Quidditch nên đi thôi."

Hai vị gia chủ cùng gật đầu với đối phương."

Aurelia, nói với ba mẹ rằng anh đi với bạn nhé."

"Anh đi với ai?"

"Arnold Montague."

"Thế anh đi đi, em sẽ nói với ba."

Aurelia thì thầm vào tai mẹ Isobel rồi đi đến chỗ của gia đình Malfoy.

Dì Narcissa đang đưa cho Draco một hộp bánh quy, khi Aurelia đi vào thì dì ấy vui vẻ :"Chào con !"

"Chào dì Cissy, Draco, cũng đến xem sao ?"

"Tất nhiên rồi, biết tôi thích xem Quidditch rồi mà vẫn hỏi là sao hả?'"Hỏi cho chắc."

Draco đưa cho Aurelia một chiếc bánh quy, cô cần lấy rồi cắn thử một miếng.

Ngon đấy chứ, dì Narcissa làm không tệ, có thể là ngon hơn cả mẹ Isobel.

Cả hai cùng đi đến chỗ của hai vị gia chủ, thì thấy chú Lucius cùng với ba Albert đang nói chuyện với ông Arthur Weasley và Poter, có vẻ như là cả gia đình Weasley cùng với Granger."

Chà chà, xem chúng ta mới gặp ai này hai đứa, gia đình Weasley cùng với đứa trẻ sống sót Harry Potter."

"Vâng ba, tao cũng không nghĩ được là gặp mày ở đây đấy Potter cùng với đám tóc đỏ Weasley."

"Draco, đừng gây chuyện ở đây."

Aurelia khẽ nhắc nhẹ người bạn trai, cô chỉ lo rằng Draco với Potter lại xảy ra tranh cãi rồi gây chuyện thì thật là mất mặt cho hai gia tộc quyền lực.

"Không phải lo đâu Aurelia, chỉ nói chuyện một chút thôi."

"Trận đấu sắp bắt đầu rồi, ta đi thôi Harry."

Ông Arthur đưa Potter cùng với mấy đứa con nhà Weasley đi.

---------------------------------Trận đấu rất hay, đội Bulgari đã dành chiến thắng trước đội tuyển Ái Nhĩ Lan dưới sự dẫn dắt của đội trưởng Viktor Krum.Lúc Bulgari chiến thắng, những tiếng hò hét vang lên tạo nên một bầu không khí ăn mừng chiến thằng vô cùng sôi động.

Bên cạnh Draco cũng đang cố gắng kìm nén chứ nếu không phải trước mặt chú Lucius thì cậu ấy đã hò hét đến mất giọng mất.

Aurelia nhìn sang bên phải, anh Louis cũng đang cố gắng kìm lại, mặt anh ấy có phần kích động là đủ hiểu.

Cô thì chỉ thán phục Viktor Krum thôi chứ không hề cuồng nhiệt.

Kết thúc trận đấu, mọi người ra về, Aurelia nắm lấy tay của mẹ Isobel để độn thổ về biệt phủ, cô tự hứa với lòng mình rằng sẽ không độn thổ cùng với ba Albert và anh Louis nữa, nếu không thì cô sẽ nôn thốc nôn tháo ra mất.

May mắn là Aurelia cũng đã trở về với tình trạng khá khả quan, không còn cảm giác buồn nôn nữa.

---------------------------------Sân ga 93/4 tại ngã ga Ngã tư Vua, ba mẹ Carrow đến tiễn Louis và Aurelia đi đến trường Hogwarts.

Khi thấy Draco, Aurelia bèn chạy đến, nắm lấy tay cậu rồi cùng đi lên trên tàu Tốc hành Hogwarts, đồ đạc thì đưa cho Crabbe và Goyle cầm.

Ông Albert vẫn như thế, định lao bổ vào kéo hai cánh tay của hai đứa ra, nếu không phải chú Lucius đến và lôi ông ấy đi thì có lẽ ông ấy sẽ làm như vậy.

Trên khoang tàu riêng, Aurelia vui vẻ trò chuyện với cô bạn thân Pansy.

Draco cùng với Zabini, Crabbe và Goyle đang nói xấu về một nhóm người Hufflepuff."

Pansy, cậu có muốn socola không ?"

"Có chứ, cảm ơn cậu nha."

"Hai người đang ăn cái gì thế ?"

"Socola mà mẹ tôi tự tay làm, muốn ăn không Zabini ?"

"Thử một thanh chắc không sao đâu."

Aurelia đưa cho Zabini một thanh, chưa kịp ăn thì đã bị Draco dành mất."

Ơ nè, đang định ăn mà."

"Lát nữa mua cái khác, cái này tôi ăn."

"Vậy để tôi đi, Pansy, đi với mình."

Aurelia nắm tay Pansy đi tìm người đẩy xe kéo bánh kẹo.

Cuối cùng cũng thấy, bà ấy đang ở trước cửa toa của Potter, cậu ta đang ngó đầu ra nhìn một nữ sinh nhà Ravenclaw, nhìn phát biết luôn đó là ai, Cho Chang.

Khi thấy cô và Pansy đến chỗ bà đẩy xe kéo để mua một chút kẹo bánh thì Ron Weasley với Hermione Granger ló đầu ra.

Weasley thấy Aurelia thì nhanh chóng lên tiếng :"Coi kìa, ba mẹ Carrow chắc chắn có tham gia vào vụ phá quảng trường Quidditch và giết hại dân Muggle.

Cô ta còn đang làm ra vẻ ngây thơ không biết gì kìa."

"Chưa có chứng cứ thì đừng có nói tầm bậy.

Nếu như ba mẹ tôi là tử thần thực tử thì gia đình Weasley các người sẽ là người đầu tiên được nếm trải đấy."

Mặt và tai của Weasley đỏ lên, có vẻ như là giận dữ rồi.

Cậu ta bèn đi ra rồi đứng đối diện với Aurelia rồi nói thẳng :"Cô... cô cứ cho là như vậy đi.

Trong 28 gia tộc phù thủy thuần chủng thì Malfoy và Carrow là một trong những gia tộc danh giá nhất, lão Malfoy nói rằng lão dính lời nguyền độc đoán nên mới nghe lời của Kẻ–mà–ai–cũng–biết–là–ai trở thành tử thần thực tử, ai cũng biết rằng dó có phải sự thật hay không?

Còn cả Amycus và Alecto Carrow nữa chứ, cô chú của cô đấy, hai người em theo phe hắc ám thì anh chắc cũng thế thôi nhỉ?

Có khi vụ ở quảng trường là do lão Malfoy và ba cô đứng đầu cũng lên."

Đúng là chú Amycus và cô Alecto là tử thần thực tử, đã tìm mọi cách để không phải vào Azkaban nhưng ông Albert đã cắt đứt quan hệ với hai người, thậm chí là gạch tên trên cây giả phả của gia đình, để bảo vệ danh tiếng và lợi ích cho gia tộc cũng như chắc chắn với Bộ Pháp Thuật rằng gia tộc Carrow không hề dính dáng gì đến Chúa tể Hắc ám cùng với bè lũ tử thần thực tử.

"Mới nói cái gì hả tóc đỏ Weasley?

Ai là tử thần thực tử cơ ?"

Là tiếng của anh Louis, có vẻ như là đang đến toa của bạn rồi vô tình nghe thấy lời nói vừa xong của tên tóc đỏ.

Weasley, Potter và Granger đứng hình, Louis nhíu mày, có lẽ đang rất bực mình.

Cho dù là nói sai nhưng việc dám nói ba mẹ người khác là tử thần thực tử thì đúng là một sự xúc phạm"Nói cho mà biết này Ronald Weasley, quản cho tốt cái miệng của mình đi, nếu không thì nhiều người lại nghĩ là ông bà Weasley không biết dạy con."

Aurelia đưa cho bà bán hàng vài đồng galleons rồi cùng với Pansy đi về toa, tay cầm chặt túi bánh kẹo mới mua, Louis cũng đi đến toa của bạn.

Chưa đi xa nên cô vẫn nghe thấy được tiếng của Granger nói với Weasley và Potter."

Bồ quá đáng quá đấy Weasley, bồ biết gia đình Carrow và gia đình Malfoy có quyền lực và sức ảnh hưởng đến Bộ Pháp Thuật như thế nào mà, nếu như bác Weasley mất việc làm ở Bộ thì đều là do bồ gây ra đấy nên làm ơn lần sau nghĩ trước khi nói đi nhé."

---------------------------------Đưa cho Draco một chai nước rồi ngồi phịch xuống ghế với vẻ mặt giận dữ, tất cả mọi người ngồi trong toa đều bất ngờ khi thấy vẻ mặt đó của Aurelia.

"Có chuyện gì mà mặt Aurelia hầm hầm thế, Parkinson ?"

"Tên Ronald Weasley dám nói rằng ngài Carrow và phu nhân là tử thần thực tử."

"Cái gì, nó dám nói như vậy sao sao?"

"Không thể tin nổi là nó dám nói như thế, nó muốn ba nó bị mất việc ở Bộ Pháp Thuật hay gì."

Draco cũng tức giận không kém gì Aurelia vừa xong, đang định đi dạy dỗ cho Weasley một bài học thì có một cánh tay kéo ngồi xuống, là Aurelia."

Ngồi xuống đi Draco, chỉ còn một lát nữa là đến Hogwarts rồi."

"Nhưng Aurelia..."

"Tôi sẽ khiến cho tên tóc đỏ phải nếm mùi khi dám chọc vào gia tộc Carrow."

Đám Zabini, Crabbe và Goyle nuốt nước bọt, hiếm khi nào thấy Aurelia tức giận, ai cũng đồng tình rằng Weasley đã đụng phải không những một mà là hai tổ kiến lửa, gia tộc Carrow và gia tộc Malfoy.-------------------------------Cuối cùng cũng đã đến ga Hogwarts, tất cả học sinh cùng đi xuống ga rồi đi vào trong trường.

Hogwarts vẫn thế vẫn đẹp và huyền ảo như thường.

Vào trong Đại Sảnh Đường, tất cả học sinh của bốn nhà đều đã yên vị ở bên trong.

Giáo sư Dumbledore đứng dậy thông báo rằng sẽ đón thêm hai ngôi trường khác để tổ chức cuộc thi Tam Pháp Thuật.

Mỗi trường sẽ được chọn một quán quân và ba quán quân đó sẽ thi đấu với nhau, những bài thi không dành cho kẻ yếu tim.

"Giờ chúng ta cùng chào đón các quý cô xinh đẹp của trường Beauxbatons và hiệu trưởng của họ, bà Maxime đến từ nước Pháp ấm áp."

Cửa Đại Sảnh Đường mở ra, những nữ sinh trong bộ áo dài bằng tở lụa, tất cả đều có màu xanh dương lam cùng với áo choàng lông.

Beauxbatons hầu hết đều là con lai tiên nữ nên rất xinh đẹp, với Aurelia thì các nữ sinh trường Hogwarts đẹp hơn nhưng nữ sinh Beauxbatons cũng đủ để hớp hồn mấy nam sinh Hogwarts, chỉ trừ mỗi nhà Slytherin ra.

Aurelia thở dài, nhìn sang Draco, cậu ấy có vẻ rất chán ghét mấy nữ sinh Beauxbatons, chắc là do chủ yếu đều là con lai tiên nữ.

Với Draco, cho dù có lai gì đi nữa thì vẫn là con lai, không thể bằng được thuần huyết, điều này đúng với tất cả học sinh nhà Slytherin"Và những người bạn đến từ phương Bắc, hãy chào đón những chàng trai đến từ Durmstrang và hiệu trường của họ, Igor Karkaoff đến từ Bulgari"Mấy chàng trai trong bộ đồ dày, mái tóc được cạo sạch gọn gàng, đội chiếc mũ lông, khuôn mặt cực kì nghiêm túc với mấy cái gậy trong tay.

"Ôi, đó là Krum, Krum đúng không?"

Draco cực kí phấn khích, vỗ tay liên tục, nếu như Zabini không ngăn lại thì có lẽ Draco sẽ còn hò hét nữa.

Ông Bartemius Crouch cũng đã đến để đảm bảo an toàn cho cuộc thi, ông ấy không ít lần đã đến biệt phủ Carrow để chơi và ăn tối.

Tuy là cấp trên của ba Albert nhưng cũng có lúc ông Crouch cũng kính nể ít nhiều ông ấy.

Mẹ Isobel nói rằng ông ta có đúng một đứa con trai nhưng lại là tử thần thực tử và đang bị giam giữ ở Azkaban.

Moosy Mắt điên được bổ nhiệm là Giáo sư môn Phòng chống nghệ thuật hắc ám mới của trường Hogwarts, không thể tin được, nó rất bất ngờ chẳng khác nào lúc Gilderoy Lockhart được bổ nhiệm giáo sư cũng ở vị trí này.--------------------------------------Bữa sáng tại Đại Sảnh Đường, Aurelia cùng với Pansy bước vào để dùng bữa sáng nhưng Aurelia đã nói với cô bạn rằng quên đồ nên quay lại Phòng sinh hoạt chung để lấy.

Khi cô bước vào thì mọi ánh mắt đều nhìn về phía Aurelia khiến cho cô khá lạ lẫm và có phần ngại ngùng.

Aurelia đi nhanh hết sức có thể, cuối cùng thì cũng đã về bàn của nhà Slytherin, cô bèn cất tiếng:"Xin lỗi, làm ơn cho tôi ngồi với."

Mấy nam sinh Durmstrang quay lại nhìn Aurelia đứng hình nhưng cũng nhanh chóng nhường chỗ cho cô.

Aurelia ngồi xuống rồi bỗng nghe thấy tiếng nói khá quen:"Chào, chắc em là em gái của Louis Carrow hả?"

Aurelia quay sang nhìn, là Viktor Krum khiến cho cô giật bắn mình."

Vâng, Louis là anh trai của em, em là Aurelia Carrow, không ngờ lại có ngày em được gặp anh đấy Krum."

"Ồ, vậy sao?

Anh cũng như vậy, gia đình Carrow cực kì nổi tiếng ở chỗ bọn anh, đặc biệt là ngài Albert, ông ấy đã đầu tư rất nhiều cho trường bọn anh, anh nghe nói rằng do phu nhân Isobel phản đối chứ nếu không thì cả em và Louis đều được học ở Durmstrang.Aurelia bất ngờ, hình như cô chưa được nghe chuyện này thì phải.

Bỗng Krum chỉ tay về phía cửa của Đại Sảnh Đường, Aurelia cùng nhìn theo hướng chỉ.

Louis đang được mấy cô tiên nữ ở Beauxbatons hỏi thăm nhưng rồi có một người xuất hiện và khiến cho mấy nữ sinh giải tán, là chị Elena Yaxley, chị ấy mang danh là con dâu tương lai của gia tộc Carrow nhưng ba mẹ Aurelia đều rất thích chị Elena, chắc là do chị ấy không chỉ là con của một trong 28 gia tộc phù thủy thuần huyết, cực kì danh giá và quyền lực, chắc chỉ xếp sau mỗi Carrow và Malfoy thôi.

Chị Elena lại còn xinh đẹp, học giỏi, là Huynh trưởng nữ nhà Slytherin bên cạnh anh Louis nữa chứ, chị ấy là người đầu tiên và cũng là duy nhất đáp ứng đủ tiêu chuẩn khá khắt khe mà phu nhân Isobel Carrow đã đề ra.

Aurelia bèn lấy cho mình một miếng bánh mì rồi quết bơ, cố ăn cho nhanh để rồi còn đi đến các lớp để học.
 
(Đồng Nhân Hp) You Are My Special
14


Tiết học đầu tiên của môn Phòng chống nghệ thuật Hắc ám đã đến, Aurelia quyết định ngồi bàn cuối cùng với Daphne, bên trên là Pansy và Zabini, cả bốn cùng ngồi bàn tán về con mắt giả của giáo sư Moody.

Một lúc sau thì tụi nó nghe tiếng bước chân lạch cạnh không lẫn vào đâu được của thầy Moody dọc hành lang, rồi thầy bước vào lớp, nhìn một cách vừa lạ lùng nhưng cũng rất đáng sợ hơn bao giờ hết.

Và tụi nó vừa mới thấy một bàn chân gỗ đầy móng vuốt của thầy thò ra dưới vạy áo chùng.

Vừa đi lộp cộp về bàn và ngồi xuống, thầy vừa gầm gừ:"Mấy trò dẹp mấy cái quyển sách đó qua một bên, không cần tới đâu."

Thầy Moody lẩy ra một tờ danh sách, lắc cho cái bờm tóc muối tiêu rũ ra khỏi khuôn mặt méo mó và đầy thẹo, rồi bắt đầu điểm danh.

Con mắt bình thường của thầy từ từ dò theo danh sách, trong khi con mắt phép cứ xoay vòng vòng, dán chặt vào từng đứa học trò mỗi khhi nó trả lời."

Rồi xong."

Thầy nói khi đứa cuối cùng hô có mặt."

Tôi có nhận được thư của giáo sư Lupin về lớp này.

Có vẻ như các trò đã có kiến thức khá hoàm thiện về cách xử lý mấy sinh vật hắc ám...Các trò đã biết xử tụi Ông Kẹ, ma đầm lầy, thủy quái, ma da, và cả người sói, đúng không?Cả lớp rào rào đồng ý."

Như các trò còn kém – rất kém – trong việc xử lý mấy lời nguyền.

Cho nên tôi tới đây là để nâng các trò lên trình độ tiêu chuẩn những gì mà các phù thủy có thể làm với nhau.

Tôi có được một năm để dạy các trò cách đối phó với hắc ám..."

Bỗng Weasley thốt lên:"Sao, thầy không ở lại à?Con mắt phép của thầy Moody đảo vòng, chăm chăm nhìn Weasley.

Ronald trông đã cực kỳ khiếp vía.

Nhưng một lát sau, thầy Moody mỉm cười – lần đầu tiên Harry thấy thầy làm như vậy.

Hậu quả là gương mặt chằng chịt thẹo của thầy trông càng cơ rúm và vặn vẹo chưa từng thấy, nhưng tuy vậy, nhìn thấy thầy làm một biệc thân thiện như nụ cười vừa nãy cũng là hay lắm rồi.

Tên tóc đỏ nhìn nhẹ cả người."

Trò là con trai của Arthur Weasley hả?

Cha trò đã kéo tôi ra khỏi một vụ kẹt cách đây mấy hôm...Ừ, tôi chỉ ở lại đây một năm.

Sự giúp đỡ đặc biệt dành cho cụ Dumbledore...Một năm, rồi trở lại đời sống hưu lặng lẽ của mình."

"Khi nói tới nghệ thuật hắc ám, tôi tin đó là gần với thực tiễn.

Trước tiên, ai nói cho tôi biết rằng có bao nhiêu nhiêu lời nguyền không thể tha thứ."

Hermione Granger giơ tay rồi nói:"Ba thưa thầy."

"Sẽ có một vé tới Azkaban cho các trò khi các trò sử dụng bất kì một trong ba lời nguyền này.

Bộ Pháp Thuật cho rằng các trò chưa nên biết tới những thứ này nhưng đối với tôi thì thời điểm bây giờ là tốt nhất để nói về chuyện này."

Cả lớp im lặng, giáo sư Moody nhìn quanh lớp một lượt rồi ánh mắt hướng đến Weasley."

Ta nên nói tới lời nguyền nào trước đây trò Weasley?"

"Dạ?"

"Hãy cho chúng ta biết một lời nguyền."

Weasley hoảng hốt đứng lên, mặt cậu ta vô cùng căng thẳng."

Thưa thầy, cha con có nói cho con biết một cái, đó là lời nguyền Độc đoán."

"À phải rồi, chắc chắn cha trò phải biết rất rõ."

Moody đi tới mấy cái bàn đựng mấy lọ thủy tinh, bên trong là mấy con côn trung đang bò ở trong đó, thò tay lấy ra con rồi đặt lên bàn, lấy đũa phép ra rồi hô thần chú:"Imperio!"

Con nhện lơ lửng trên không trung, ông ta vẩy đũa thì nó nhảy lên đầu của Crabbe ngồi trước bàn của Aurelia và Daphne một bàn.

Draco ngồi bên cạnh cũng hoảng loạn, cố gắng đuổi con nhện đó đi.

Đám nhà Gryffindor ngồi bên kia được một trận cười, trong đó có cả Potter và Weasley.

Aurelia bèn đứng dậy, cầm cây đũa phép của mình chĩa về phía con nhện rồi hô:"Confringo."

Con nhện nổ tung, cả lớp học rơi vào im lặng, ai cũng bất ngờ kể cả ông thầy Moody, đám sư tử cũng không còn cười nữa, mặt đứa nào đứa nấy cũng có chút hoảng sợ.

Aurelia ngồi xuống rồi cất đũa phép đi, Moody nói với giọng không mấy vui vẻ:"Trò mới làm gì vậy Carrow?"

"Em chỉ đang giúp đỡ bạn cùng nhà với mình thôi, hơn nữa em nghĩ rằng thầy không nên làm như vậy, sẽ gây hoảng cho các học sinh khác."

"Được rồi, chúng ta tiếp tục, ai có thể cho tôi biết thêm một lời nguyền bất hợp phép ngoài lời nguyền Độc đoán?"

Bàn tay của Granger giơ lên, lần này có cả Longbottom.

Giáo sư Moody đã để cho Longbottom nói:"Thưa giáo sư, đó là lời nguyền Hành hạ."

"Tên trò là Longbottom phải không?"

Neville căng thẳng gật đầu.

Lần này, con nhện khác được lấy ra từ chiếc lọ thủy tinh kia, được Moody đặt lên trên mấy quyển sách được xếp chồng lên nhau, chĩa đũa phép về phía nó rồi hô lên:"Engorgio!"

Con nhện phồng lên.

Giờ đã to hơn cả một con nhện lông.

Không thèm che giấu gì nữa, Weasley đẩy cái ghế của cậu ta lùi ra sau, càng xa cái bàn của thầy Moody càng tốt.

"Crucio!"

Ngay lập tức, mấy cái cẳng con nhện quặp chặt vào thân, nó lăn lộn và bắt đầu con giật hãi hùng, đáng từ bên này sang bên kia.

Không có âm thâm nào phát ra từ con nhện.

Moody không dời cây đũa phép đi, và con nhện bắt đầu run lắc, co giật càng lúc càng dữ dội hơn.

Có vẻ như mất hết kiên nhẫn, Hermione Granger bèn lên tiếng:"Thưa giáo sư, thầy dừng lại đi."

Moody dừng lại, cầm con nhện vừa rồi đặt trước mặt của Granger."

Chắc là trò Granger đây biết lời nguyền cuối cùng đúng chứ?"

Hermione lắc đầu, giáo sư Moody nhìn sang bàn của Aurelia và Daphne."

Vậy trò Carrow, trò có thể cho toàn thể lớp biết chứ?"

"Avada Kedavra thưa giáo sư."

Không vấp dù chỉ một lời, tất cả học sinh hai nhà Gryffindor và Slytherin nhìn Aurelia với ánh mắt ngưỡng mộ."

Chính xác, Avada Kadavra."

Alastor Moody vung đũa, ánh sáng xanh xuất hiện, con nhện chết ngay tại chỗ.

Ngay khi thấy ánh sáng xanh ấy, Aurelia lại liên tưởng đến cảnh tượng năm đó, khi cô chứng kiến cảnh người dì Messa Shafiq đã trúng một Avada từ chính người chồng đã chung sống hơn 15 năm của dì ấy.

"Carrow, cậu ổn chứ?"

Tiếng của Daphne Greengrass đang ngồi bên, Aurelia quay lại nhìn Daphne:"Mình ổn, không sao đâu, đừng lo lắng."
 
(Đồng Nhân Hp) You Are My Special
15


Sau bài thi đầu tiên của cuộc thi Tam Pháp Thuật kết thúc, trong tiết học Biến hình, giáo sư McGonagall thông báo rằng sẽ tổ chức một buổi dạ tiệc nên tất cả học sinh đều vô cùng bất ngờ và cực kì hồi hộp.

Giáo sư McGonagall đã tập luyện khiêu vũ với Ronald Weasley khiến cho đám học sinh nhà Gryffindor và cả nhà Slytherin cười lên cười xuống và không có dấu hiệu dừng lại cho đến khi điệu nhảy ấy kết thúc.

"Aurelia, cậu định mời ai đi vũ hội thế?"

"Mình cũng chưa biết nữa, nhưng có thể là Draco Malfoy hoặc Theodore Nott."

"Vậy sao?

Mình với Zabini đồng ý đi cùng với nhau rồi, Daphne chấp nhận lời mời đi với anh Cassius Warrington."

Bỗng con gia tinh Peeves xuất hiện, rơi từ trên trần nhà, chặn đường Aurelia và Pansy khi hai cô nàng đang đi trên đường đến thư viện.

Nó nhìn hai cô gái với ánh mắt khá châm chọc, đúng với tính cánh của Peeves.

Hai người duy nhất mà nó tôn trọng là hiệu trưởng Albus Dumbledore và Nam Tước Đẫm Máu - con ma của nhà Slytherin."

Có chuyện gì không, Peeves?

Ông không thường xuyên chặn đường tôi cho lắm nhỉ?"

"Mi chưa biết chuyện gì sao, Carrow?"

"Chuyện gì cơ?"

"Malfoy đang tức điên khi thấy được ảnh chụp mi với tên Drake Arsenault học trường Durmstrang tình tứ với nhau ở cầu thang gần lớp Độc Dược ấy."

"Cái gì cơ?"

Aurelia cùng với Pansy há hốc miệng đồng thanh, cái gì mà tình tứ với Drake Arsenault chứ?

Không thể tin nổi, sao lại như vậy?

Có cho bao nhiêu galleons đi chăng nữa, Aurelia cũng chẳng thèm tình tứ với cái tên kiêu ngạo đó."

Ông có biết ai đã chụp ảnh không,Peeves?"

"Mi không biết sao, chuyện lạ à nha, người chụp chính là con nhỏ Marietta Edgecombe thuộc nhà Ravenclaw đấy, con nhỏ đó cực kì thích tên Malfoy mà."

"Cảm ơn ông vì thông tin hữu ích đó."

Aurelia tức giận đi về phía Phòng sinh hoạt chung nhà Slytherin, Pansy theo sau vô cùng lo lắng cho cô bạn.

Ai cũng biết rằng khi chọc giậnngười của gia đình Carrow thì chẳng khác nào chọc vào một tổ kiến lửa cả.

Gia đình Carrow là nơi hội tụ những con người sâu sắc, thông minh nhưng cũng nóng tính và cực kì tàn nhẫn, sẵn sàng làm bất cứ thú gì miễn là có lợi cho gia tộc của mình.

Bước vào bên trong, Aurelia đã bị Malfoy bám chặt lấy vai khiến cho cô đau."

Mới đi đâu vậy hả?"

"Tôi mới đi học môn Biến hình."

"Chứ không phải đi với Drake Arsenault hả?"

Aurelia tức giận, gạt tay của Malfoy ra."

Cậu đi tin con nhỏ Edgecombe hơn là tin bạn gái của cậu sao?"

Draco Malfoy đứng hình, tất cả mọi người đều không dám xen vào.

Pansy bèn tiến đến:"Aurelia, bớt nóng đi."

"Tôi nói cho cậu biết này Malfoy, tôi và Arsenault chỉ là bạn bè, không hơn không kém, nếu chỉ vì mấy tấm ảnh được chụp không rõ mặt mà chưa nhìn, cậu đã vội kết luận thì tôi nói luôn.

Chúng ta sẽ chấm dứt ở đây."

Aurelia kéo Pansy đi một mạch lên trên phòng, Malfoy ngồi xuống ghế, vò đầu bứt tai.

"Malfoy."

Louis đi tới với vẻ mặt cực kì căng thẳng:"A...Anh Louis?"

"Chúng ta nói chuyện một lát đi Malfoy."

Louis đi trước còn Draco theo sau, Blaise Zabini và Theodore Nott bám theo.

Hai anh em đi ra bên ngoài cửa Phòng sinh hoạt chung nhà Slytherin, Louis dựa lưng vào tường.

Ánh mắt sắc lẹm nhìn về phía Draco Malfoy:"Cậu cho rằng em gái tôi đang tình tứ với Drake Arsenault sao?"

"Em..."

"Chỉ vì mấy tấm ảnh được chụp bởi một con nhóc thích cậu nhà Ravenclaw?"

"Anh ơi, bình tĩnh đã."

"Tôi nói cho cậu biết này Draco Lucius Malfoy, em tôi và Arsenault chỉ là bạn bè, em tôi một khi đã yêu ai là yêu thật lòng, không bao giờ có chuyện bắt cá nhiều tay."

Louis ngừng lại, nhìn Malfoy đang hối hận trước mặt."

Cậu đang để cảm xúc lấn át đấy Draco, cậu nên suy nghĩ lại, nếu như cậu để Aurelia rơi một giọt nước mắt thì chính tay tôi sẽ xử lý cậu."

Nói rồi, anh quay lưng đi vào bên trong Phòng sinh hoạt chung, bỏ lại Draco đứng bơ vơ trước cửa với cảm xúc lẫn lộn.------------M.n nhớ ủng hộ bộ truyện "LET ME INTO YOUR HEART" nha!

Cảm ơn vì đã ủng hộ mình suốt thời gian qua.
 
(Đồng Nhân Hp) You Are My Special
16


"Aurelia!"

"Có chuyện gì không, Pansy?"

"Cậu đổi bạn nhảy thật hả?"

"Ừm, mình đổi."

Aurelia ôm mấy quyển sách cùng với Pansy đi vào bên trong thư viện, ngồi xuống một góc yên tĩnh để nói chuyện."

"Thế cậu định đổi sang ai?"

"Chưa biết được, có thể là Nott hoặc Arsenault chẳng hạn."

"Arsenault?

Cậu định mời anh ta sao?"

"Có sap đâu Pansy, dù sao cũng là bạn bè, mời đi cũng chả sao cả."

Pansy gật gù, đúng phong thái của thành viên gia tộc Carrow.

Aurelia lấy cho mình một quyển sách rồi bắt đầu đọc, Pansy cũng chăm chú đọc sách của mình."

Aurelia Carrow!"

Aurelia ngước mặt lên, là Theodore Nott, đằng sau là mấy học sinh khác nhà Slytherin hóng hớt, gương mặt ai cũng chứa đầy sự mong chờ."

Tôi đây Nott."

"Cậu đã có ai mời đi vũ hội chưa?"

"Chưa."

"Không biết..."

Nott quay lại nhìn lũ bạn, chúng hò hét trog im lặng như thầm cổ vũ cho thằng bạn."

Cậu có thể cùng tôi đi đến vũ hội không?"

"Tất nhiên là được rồi."

Mặt của Nott dãn ra, nở một nụ cười tươi, tạm biệt hai cô gái rồi đi ra chỗ khác.

Pansy quay sang thì thấy Aurelia cũng đang mỉm cười đến đơ cả người."

Aurelia, Aurelia."

"Hả?"

"Cậu là đang cười sao?"

"Ừ, tập trung đọc đi Parkinson."

"Được rồi."

---------------------------------Trong tiết Độc Dược của giáo sư Snape, vì giáo sư chỉ yêu cầu viết luận văn nên tất cả các học sinh cùng tụ họp lại tại Đại Sảnh Đường.

Aurelia ngồi xuống bên cạnh Nott nhưng rồi nhận ra ngồi đối diện là Draco nên chuyển sang bên cạnh Zabini."

Cậu vẫn tránh né Malfoy sao ?"

"Đến khi nào cậu ta chịu hối lỗi thì tôi sẽ thôi việc đó."

Tất cả tập trung làm luận văn, đang làm thì Aurelia chợt nhận ra, không phải một mà là hai ánh mắt đang nhìn về phía mình, không sai chính là Malfoy và Nott.

Cô bèn quay sang chỗ hai người khiến cho hai thanh niên giật mình mà cuống cuống giả vờ làm bài tập.

Zabini và Pansy ngồi kế bên không nhịn nổi cười.

Louis thấy thế bèn tiến tới thì thầm vào tai em gái mấy câu, nhận được cái gật đầu từ Aurelia rồi thì trở về chỗ ngồi bên cạnh bạn gái Elena Yaxley.

"Anh Louis nói gì với cậu thế Carrow ?"

Nott tò mò hỏi, không phải mình cậu mà là tất cả mọi người đều như vậy."

Chỉ là chuyện mẹ tôi gửi đồ cho vũ hội thôi."

"Ồ vậy sao?

Malfoy, cậu định đi với ai?"

Draco giật mình, ánh mắt hướng về phía Aurelia."

Tôi đi cùng với Carrow rồi Malfoy."

"Cái gì?"

"Nhỏ tiếng thôi Malfoy."

Daphne nhắc nhở cậu bạn."

Mày mới nói gì cơ hả Theodore Nott ?"

"Carrow đồng ý đi vũ hội cùng với tôi rồi."

Aurelia nghe vậy cũng không nói gì, cô cùng với Daphne và Pansy đứng dậyra khỏi bàn nhà Slytherin đi nộp bài cho giáo sư Snape cùng lúc với Hermione Granger nhà Gryffindor.

Trông Granger có vẻ tức giận, chắc là chuyện với Potter với Weasley, Aurelia dám cá 100 galleons cho chuyện này.----------------------------Cuối cùng thì đêm vũ hội cũng đến, Aurelia đến trước gương để chỉnh lại bản thân.

Mái tóc vàng xoăn dài được buộc cao gọn gàng, mặc một chiếc váy màu tím nhạt được thiết kế tinh xảo, cô cũng chỉ khoác thêm một chiếc áo choàng ngắn cùng màu.

"Cậu xong chưa, Aurelia?"

"Mình xong rồi đây."

"Cậu bước ra cho mình với Daphne xem đi."

Aurelia bước ra khỏi phòng, Pansy và Daphne đứng hình trước nhan sắc của cô bạn thân.

Cả hai chưa nghĩ rằng Aurelia lại có thể xinh đẹp như thế."

Được không?"

"Quá được luôn, mình và Pansy đã thử tưởng tượng nhưng không nghĩ rằng cậu lại có thể xinh như vậy."

"Không cần phải khen mình thế đâu Greengrass."

"À mà nè, cậu biết gì chưa, Malfoy đi cùng với Astoria Greengrass đấy."

"Cái gì cơ Parkinson?"

Daphne và Aurelia bất ngờ, Pansy tiếp tục nói :"Tất cả mới đi đến Đại Sảnh Đường rồi."

"Ừ, ta đi thôi chứ nhỉ, trong Phòng sinh hoạt chắc chỉ còn đúng mỗi chúng ta."

Ba cô nàng cùng đến Đại Sảnh để dự tiệc.

Ở bên ngoài, Malfoy và Zabini nói chuyện rôm rả, Draco thì gương mặt có vẻ nghiêm túc nhưng nhìn cậu ấy cũng nổi bật đấy chứ.

Khi thấy Aurelia, Zabini bèn dừng nói rồi nhìn chằm chằm vào cô làm cho cả đám cũng nhìn theo ánh mắt của cậu.

"Mày nhìn gì thế?"

Malfoy hỏi Zabini.Zabini chỉ tay lên cầu thang, là Aurelia đang nhấc váy đi xuống cùng với Pansy và Daphne."

Lạy Merlin, Carrow đẹp thật đấy."

Zabini tự cảm thán.

Malfoy cũng ngẩn người ra khiến cho Astoria Greengrass đứng bên cạnh vô cùng tức giận, liên tục gọi tên để cho anh tỉnh táo.Theodore Nott cũng xuất hiện trước mặt Aurelia, cúi đầu rồi đưa tay ra, cô đặt tay mình lên tay Nott rồi cả hai cùng bước vào trong Đại Sảnh Đường trong ánh mắt ghen tức của Draco Malfoy."

Hôm nay cậu đẹp lắm đây Carrow."

"Cảm ơn nha, cậu cũng đẹp lắm đấy."

Cả hai bước vào, tất cả đều đứng hình, trước đó họ bàn tán rằng Draco Malfoy chắc chắn đi cùng với Aurelia Carrow nhưng không ngờ rằng lại trật lất.

Không ai nghĩ rằng Theodore Nott lại đi cùng với Aurelia.

"Ồ nhiều người nhìn hai chúng ta quá."

"Tất nhiên rồi, ai cũng nghĩ rằng tôi sẽ đi với Malfoy chứ không phải cậu đâu, Nott."

"Vậy hả?

Chà tôi đau lắm nha."

"Tôi sẽ đền bù bằng việc mời cậu đi làng Hogsmeade."

"Cậu nói rồi đó nha, tôi sẽ ghi nhớ điều này."

"Có người ghen kìa."

Nhìn Aurelia và Theodore đứng một góc vui vẻ nói chuyện với nhau, Zabini và Pansy nhìn sang bên Malfoy."

Thằng đó dám sao?"

"Đừng có quên, mày là người đòi đổi bạn nhảy đấy Malfoy."
 
(Đồng Nhân Hp) You Are My Special
17


Kết thúc màn nhảy dạ hội, Aurelia đứng đợi Nott trong lúc cậu ấy đi lấy nước hoa quả."

Aurelia!"

Cô bèn quay người lại, là Draco Malfoy, đằng sau là Pansy Parkinson và Blaise Zabini, chắc là đứng hóng chuyện đây mà.

Aurelia bèn cất tiếng:"Tôi không nghĩ là chúng ta còn chuyện gì để nói đâu đúng không?"

"Nhưng mà..."

"Tôi nhắc lại này Draco Lucius Malfoy, tôi và cậu đã chấm dứt, không còn bất cứ quan hệ gì, được chứ?"

Nói rồi, cô bỏ đi ra khỏi Đại Sảnh Đường, Nott cũng đã thấy được mọi chuyện bèn đi theo Aurelia.

Cô bèn đi nhanh đến một phòng học trống, đóng cửa lại rồi ngồi thụp xuống chiếc ghế ở gần nhất.

Chỉ vì một chuyện cỏn con mà đã cắt đứt một mối quan hệ vốn dĩ đang rất tốt đẹp, một giọt rồi hai giọt lăn dài trên khuôn mặt xinh đẹp.

Theodore Nott đến phòng học chỗ Aurelia, vừa gõ vừa hỏi:"Carrow, tôi vào được chứ?"

Không có tiếng trả lời, Nott bèn mở cửa.

Thấy Aurelia, cậu bèn tiến đến hỏi han:"Cậu và Malfoy lại cãi nhau hả?"

"Tôi...tôi không..."

"Cứ khóc đi Carrow, nó sẽ khiến cậu đỡ buồn hơn đấy."

Aurelia ồm chầm lấy Nott, tiếp tục khóc nức nở, Nott cũng chỉ biết an ủi chứ chẳng biết làm gì được nữa.

Bên ngoài, một người con trai đang đứng trước cửa, là Louis.

Anh cũng không cầm được lòng, ai lại muốn em gái mình đau lòng.

Louis vốn dĩ không có bất kỳ ý kiến gì về việc Aurelia hẹn hò với Draco Malfoy.

Nhưng lần này là bắt buộc cho dù không muốn nhưng việc liên quan đến em gái thì Louis vẫn phải can thiệp.-----------------------Sáng sớm tại Phòng sinh hoạt chung Slytherin, tất cả đều tập hợp lại để hai huynh trường Louis Carrow và Andrea Greenwood điểm danh rồi bắt đầu đi ăn sáng nhưng một sự cố đã xảy ra..."

Aurelia Carrow!"

Không có tiếng trả lời, Louis vội vàng đi tìm khắp Phòng sinh hoạt, không tìm thấy em gái.

Anh nhanh chóng đi báo cho giáo sư Snape."

Không biết trò Carrow đây có chuyện gì muốn nói?"

"Giáo sư Snape, không tìm thấy Aurelia ở Phòng sinh hoạt chung."

"Cái gì, trò đã tìm kĩ chưa?"

"Kĩ lắm rồi thưa giáo sư."

Các giáo sư Hogwarts nhanh chóng đi tìm khắp lâu đài để tìm Aurelia nhưng không tìm thấy cô bé.

Khi giáo sư Snape thông báo tin này cho Louis, anh đã sụp đổ và hoảng loạn.

Nhận được lá thư của hiệu trưởng Dumbledore, ông bà Albert và Isobel Carrow nhanh chóng có mặt tại trường Phù thủy và Pháp sư Hogwarts.

"Chuyện này là sao hả Dumbledore?

Không tìm thấy Aurelia thật sao?"

"Tôi rất tiếc Carrow, các giáo sư đã đi khắp Hogwarts để tìm nhưng không thấy, sắp tói sẽ tìm thử ở trong Rừng cấm."

-------------------------Hai tuần không tìm thấy Aurelia, cuộc thi Tam Pháp Thuật vẫn tổ chức vòng thứ hai.

Bộ Pháp Thuật cũng đã phái người đi tìm kiếm theo lời đề nghị của gai chủ Carrow.

Bà Isobel lo lắng cho con gái đến mức khóc lóc suốt hai tuần, ông Albert và Louis vẫn cố gắng đi tìm Aurelia.

Không chỉ gia đình Carrow lo lắng, tất cả học sinh Slytherin đều có tâm trạng buồn rầu và cảm thấy khó tin, không ngờ Hogwarts lại có học sinh mất tích.Vòng thi thứ hai đến, khi đang theo dõi các quán quân của ba trường Hogwarts, Beauxbatons và Durmstrang thi đấu ở Hồ đen, Louis thấy một thân hình nhỏ bé giống như Aurelia cũng đang theo dõi vòng thi ở phía Rừng cấm.

Anh bất ngờ, mặc lời khuyên bảo, ngăn cản của Flint và Elena, một mình chạy thẳng vào Rừng cấm."

Aurelia!"

Vừa chạy vừa kêu to tên em gái, Louis dừng lại trước một nấm mộ, Aurelia khuôn mặt tím tái đang nằm bất động ở ngay bên cạnh.

Không cầm được lòng, Louis không kìm nén được cảm xúc, ôm chầm lấy em gái.

Anh cởi áo đắp lên người Aurelia, đang định bế cô quay về lại trường Hogwarts thì một mùi hương kì lạ khiến Louis tay chân run run, ngất ngay bên cạnh cô em gái nhỏ.

----------------------"Thưa giáo sư Dumbledore!"

Cô McGonagall hớt hải chạy vào phòng hiệu trưởng với vẻ mặt cực kỳ hoảng hốt pha chút căng thẳng."

Có chuyện gì mà giáo sư McGonagall lại hớt hải như vậy?"

"Chúng tôi đã cùng đi tìm kiếm quanh Hồ đen, không tìm thấy trò Louis Carrow đâu."

"Cái gì cơ?"

Albert đứng thẳng dậy khỏi ghế, bà Isobel lấy tay che miệng, cả hai người con của gia đình Carrow đều đã mất tích, một cú sốc quá lớn cho gia chủ và phu nhân, những người làm cha làm mẹ.

Tin tức về việc hai anh em Louis và Aurelia Carrow đều không tìm thấy đã lan khắp trường, Pansy vốn đã lo lắng giờ lại càng lo lắng hơn, Malfoy và Zabini đều bồn chồn, sợ rằng sẽ có chuyện không may xảy ra.

Ông Albert và bà Isobel quyết định sẽ ở Hogwarts cho đến khi tìm thấy được cả hai con, đến lúc đó ông bà mới có thể an tâm quay lại phủ Carrow.---------------------"Cái gì vậy?"

Nhân mã Firenze đang đi dạo đêm tối, đi ngang một lớp tuyết, phát hiện thấy một bàn tay thò ra.

Anh ta nhanh chóng đào tuyết, rồi phát hiện ra hai người, một nam một nữ đều có mái tóc vàng óng ả bị vùi dưới lớp tuyết khá dày.

Nhìn kĩ lên áo của cô gái, Firenze giật mình, đó chính là Aurelia Carrow, là người mà Hagrid đã nhờ anh tìm kiếm, người còn lại chắc là Louis Carrow.

Nhanh chóng chạy đến căn chòi của Hagrid để báo tin, Hagrid chạy nhanh đến trường Hogwarts, lúc đó đang là giờ ăn tối.

Mở cửa Đại Sảnh Đường, bác hớt hải đi vào, cụ Dumbledore ôn tồn hỏi:"Không biết có chuyện gì vậy Hagrid?"

"Thưa ngài hiệu trưởng, đã tìm thấy trò Louis Carrow và cả Aurelia Carrow rồi ạ!"

Lời nói của bác làm cả Đại Sảnh Đường náo nhiệt, ông Albert nghe thế bèn cùng với các giáo sư đi theo Hagrid.

Đến nơi, thấy hai con, Albert ngồi thụp xuống mà khóc, mặt cả hai đều tím tái, cực kỳ xanh xao, những mạch máu đen đều nổi lên khắp người.

Louis và Aurelia được đắp chăn rồi đưa về Hogwarts.

Khi về thì có đi ngang qua Đại Sảnh Đường, bà Isobel thấy hai cái chăn, bèn đi ra khỏi Đại Sảnh tiến đến phía Bệnh thất.

Tất cả học sinh Hogwarts đều thỏa luận sôi nổi về lí do tại sao anh em Carrow lại mất tích."

Mau đặt hai trò xuống đây!"

Bà Pomfrey gấp gáp lấy dụng cụ, giáo sư McGonagall mời hiệu trưởng Dumbledore và ông Albert ra ngoài, chỉ đồng ý cho bà Isobel ở lại bởi cô cũng hiểu được cảm giác của một người mẹ.

"McGonagall, Louis và Aurelia được tìm thấy ở đâu?"

"Ở sâu tận bên trong Rừng cấm, theo lời Hagrid thì nhân mã Firenze đã tìm thấy hai trò dưới lớp tuyết khá dày bên cạnh là một nấm mộ, áo choàng Slytherin của trò Louis đắp trên người trò Aurelia, chắc là Louis đã tìm thấy Aurelia nhưng vì một lý do gì đó và cũng ngất lịm ở đó."

"Ở...ở dưới tuyết sao?"

"Trò Louis và trò Aurelia có thể sóng sót khi mà không ăn uống trong vòng ba tuần thì đúng là một kì tích đấy."

Bà Pomfrey đang bơm gì đó vào miệng của Louis và Aurelia.

Bà Isobel lấy tay lau những giọt nước mắt lăn dài trên má.
 
(Đồng Nhân Hp) You Are My Special
18


Louis và Aurelia đều chưa tỉnh lại, nhưng sắc mặt hai người đều đã hồng hào, không còn xanh xao và nổi mạch máu đen.

Ông bà Carrow vẫn túc trực để đảm bảo rằng sẽ chăm sóc tốt cho cả hai anh em.

Draco Malfoy, Pansy Parkinson và Blaise Zabini cùng với nhiều người nữa thường xuyên đến thăm Louis và Aurelia, tất cả đều mong cả hai cùng nhanh chóng tỉnh lại.

Hôm nay là một ngày nắng khá đẹp, ánh nắng xuyên qua cửa sổ, chiếu sáng cả bệnh thất.

Bà Pomfrey đang dọn dẹp, chỉnh trang lại bệnh thất, bà Isobel cũng giúp một tay.

Hai người không để ý đến giường của Aurelia, ngón tay của cô động đậy, mắt mở ra, Aurelia nhìn về phía bà Isoebl, cất tiếng gọi:"M...Mẹ ơi!"

Nghe tiếng gọi của con gái, bà Isobel quay người lại, vội vàng chạy đến bên giường Aurelia."

Con tỉnh rồi sao Aurelia?"

Aurelia gật đầu với bà Isobel, bà Pomfrey cũng đến để kiểm tra sức khỏe cho cô.

Bất giác cô nhìn sang giường bên cạnh, tay của Louis cũng đã cọ quậy rồi anh cũng đã mở mắt, cố gắng ngồi dậy."

Dậy rồi sao, anh Louis ?"

"Ừ, mà sao anh với em đã ở bệnh thất rồi ?"

"Hai con được tìm thấy ở tận sâu bên trong Rừng cấm, bị một lớp tuyết che phủ, mẹ không biết lý do tại sao hai đứa lại ở tận trong đó.

Mẹ đi báo cho ba các con, ở yên đây nhé."

Bà Isobel ôm Aurelia rồi đi ra khỏi bệnh thất, Louis lúc này cũng để ý đến đống quà ở đầu giường.

Bà Pomfrey nhẹ nhàng nói "Hai trò đã hôn mê gần một tháng rồi, đó là quà của bạn các trò, ta thấy nhiều bánh kẹo lắm."

Aurelia lấy một ít, kẹo socola Ếch nhái, Ong xì xào, kẹo dẻo cùng với nhiều loại khác.

Louis đã bóc một hộp bánh ăn rồi tấm tắc khen ngon.

Cửa bệnh thất mở ra, bước vào đầu tiến là giáo sư Dumbledore, rồi đến ông bà Carrow, giáo sư Snape, giáo sư McGonagall và cả giáo sư Alastor Moody.

Giáo sư Dumbledore vẫn gương mặt hiền lành, cất tiếng:"Bà Pomfrey, hai trò Carrow thế nào rồi?"

"Thưa hiệu trưởng, hai trò ấy đã ổn nhưng vẫn còn khá yếu, cần phải ở trong bệnh thất để nghỉ ngơi một thời gian nữa."

"Trò Aurelia, chúng ta đều muốn biết lý do tại sao trò lại vào tận bên trong Rừng Cấm."

"Thực ra thưa giáo sư..."

Ánh mắt của Aurelia hướng về phía ông bà Carrow như muốn tìm một lời giúp đỡ.

Ông Albert gật đầu, Aurelia lấy hết dũng khí để nói:"Con...nghe thấy một tiếng nói."

"Trò có biết đó là của ai không?"

"Không thưa giáo sư, em ra Hồ đen để hít thở khí trời thì bắt gặp một con rắn, những lời nó nói em đều hiểu, nó dẫn em đến một chỗ khá lạ rồi có một người xuất hiện, em không nhìn rõ người đó."

"Rồi sao nữa Aurelia?"

"Rồi em ngất đi..."

"Trò có nhớ con rắn đó không?"

Aurelia cố nhớ lại rồi nói:"Em chỉ nhớ là nó rất dài."

Giáo sư Dumbledore gật gù, rồi nhìn sang Louis, ân cần hỏi:"Vậy còn trò?"

"Vòng thi thứ hai, em thấy một dáng người giống Aurelia nên em đã đuổi theo, tìm thấy Aurelia nhưng rồi có một mùi hương lạ, em ngất ngay sau đó."

"Được rồi, chúng ta sẽ bàn bạc về chuyện này, bây giờ thì hai trò mau nghỉ ngơi, kẻo ảnh hưởng đến sức khỏe."

------------------------Trận đấu cuối cùng của cuộc thi Tam Pháp Thuật diễn ra, cũng là lúc mà cả Louis và Aurelia đều đã bình phục.

Louis quyết định không đi, ở lại trong Phòng sinh hoạt chung nhà Slytherin còn Aurelia đi cùng với Pansy Parkinson và Blaise Zabini.

Có lẽ sợ rằng cô sẽ lại biến mất một lần nữa nên Pansy nắm chặt lấy tay Aurelia để không lạc mất cô bạn.Fleur Delacour và Viktor Krum đều được đưa ra khỏi mê cung kia, những vết thương kia chắc chắn là do Cedric Diggory hoặc Harry Potter gây ra.

Đã trôi qua hai tiếng mà vẫn không thấy Diggory và Potter đâu, tất cả mọi người đều lo lắng.

Aurelia cảm thấy có chút không khỏe nên quyết định đi về Phòng sinh hoạt chung, Zabini muốn đi theo nhưng cô nói rằng sẽ ổn nên không cho cậu bạn đi cùng.

Trên đường đi về thì cô cảm nhận được cái gì đó, là con rắn lần trước, nó thôi thúc cùng đi với nó Aurelia nên cô quyết định thử đi theo nó một lần nữa.Đến một nghĩa trang vắng vẻ, con rắn kia biến mất, Aurelia đành tự đi quanh thì phát hiện Cedric Diggory và Harry Potter đang đứng trước một ngôi mộ lớn, có một người đi ra từ trong nhà, trên tay bế theo một cái chăn.

Aurelia chợt nhận ra, đó là Peter Pettigrew.

Cái chăn đó bất ngờ phát ra tiếng:"Giết kẻ thừa thãi đi!"

"Avada Kedav..."

Peter chưa kịp đọc hết lời nguyền thì Aurelia chạy tới, chĩa đũa phép về phía ông ta, hô lớn:"Confringo"Peter ngã xuống đất, tay vẫn ôm chặt lấy cái chăn kia.

Aurelia nhanh chóng chạy đến kéo tay Cedric và Harry đi, vừa chạy vừa cấm theo cái cúp, Harry nói:"Carrow, cái cúp là một khóa cảng."

"Mau lên, chúng ta phải chạy trốn."

Harry bất ngờ đưa cái cúp cho Aurelia và Cedric:"Cậu đưa anh Cedric về, tôi ở lại."

"Không Potter, chúng ta phải đi."

Một đám mặc áo đen đã xuất hiện, không ngừng phóng lời nguyền chết chóc về phía họ.

Nhưng Harry vẫn kiên quyết đưa chiếc cúp cho Aurelia."

Cậu cứ tin ở tôi, mau đi đi kẻo không kịp."

Không ngăn được Potter, Aurelia và Cedric đành lòng quay lại sân đấu trước.

Harry cũng đã quay lại, có vẻ là sau một cuộc hỗn chiến nhỏ.

Thấy Aurelia, Pansy, Zabini chạy đến, hỏi han:"Mặt cậu bị làm sao vậy Aurelia Carrow?"

"Không có gì đâu, chỉ là vết thương ngoài da thôi mà."

"Lại đây, mình dán vết thương cho."

Aurelia ngồi xuống bàn nhà Slytherin, ngồi dối diện là Draco Malfoy.

Khuôn mặt cậu ấy cũng có vẻ lo lắng nhưng cố gắng không biểu lộ ra ngoài.

Hai anh em Theodore và Ruby Nott cũng đến hỏi thăm cô.

Aurelia cũng quyết định nói chuyện với Draco Malfoy:"Malfoy!"

"Hả, có chuyện gì?"

Nghe tiếng của cô, Draco vui đến hoảng loạn nhưng rồi cũng nhanh chóng trở lại với vẻ mặt chuẩn nghiêm túc."

Cậu không hỏi han gì tôi sao?"

"Tôi thấy cậu vẫn khá ổn nên..."

"Còn chuyện gì muốn nói hay giải thích với tôi không, Draco Lucius Malfoy?"

Malfoy ầm ừ không dám nói, Zabini nhìn cậu bạn với ánh mắt cổ vũ.

Malfoy thở dài rồi nói:"Tôi...xin lỗi nhé Aurelia!

Lúc đó, tôi chỉ đang khá hoảng loạn, cậu bỏ qua cho tôi nhé."

'Tất nhiên rồi, tôi bỏ qua cho cậu."

Malfoy ngảy cẫng lên, tất cả học sinh Slytherin đều hướng mắt về phía cậu.

Aurelia, Pansy và Zabini chỉ đành cười trong sự bất lực.-------------Có ai cho tui xin mấy bộ truyện về chú Remus Lupin không, bỗng dưng tui thích chú Lupin qué.
 
(Đồng Nhân Hp) You Are My Special
19


Draco cầm trên tay cuốn sách mới tìm được ở thư viện gia tộc, đi tung tăng.

Bỗng cậu nhìn thấy cha mẹ mình và gia đình Carrow đều đang đứng ở trước cửa căn phòng của chúa tể hắc ám Voldemort, tất cả bốn người đều mang vẻ mặt cực kỳ lo lắng.

Được một lát thì anh Louis rồi đến Aurelia đi ra, dì Isobel ôm lấy cô, chú Albert cũng nói mấy điều với Louis và vợ chồng Malfoy nhưng do ở xa nên Draco không nghe thấy được.

Gia đình Carrow đi ngang qua chỗ cậu, Draco nhìn kĩ, thấy cả Louis lẫn Aurelia mặc áo dài tay, bình thường hai người này sẽ không bao giờ mặc những loại áo như vậy vì cho rằng nó rất nóng."

Cha, có chuyện gì với anh Louis và Aurelia vậy?"

"Không có gì đâu, con không cần quan tâm Draco."

Nói rồi, Lucius rời đi, Narcissa an ủi con trai:"Draco, con đừng lo lắng, cả Louis và Aurelia đều không có chuyện gì cả."

"Vâng mẹ!"

--------------------"Nhớ kỹ lấy lời mẹ, đừng để lộ cánh tay bên trái nhé !"

Bà Isobel nhắc nhở hai con."

Con chắc chắn sẽ không để cho con và Aurelia bị lộ."

Louis nói như đinh đóng cột, ông Albert vỗ tay lên vai anh với hàm ý rằng ông đặt niềm của mình ở anh.

Aurelia ôm mẹ rồi cùng với anh trai lên tàu tốc hành để đến trường Hogwarts.

Aurelia quyết định ngồi với anh Louis, không ngồi cùng với các bạn như những năm trước đây.

Cô cũng ít nói hơn như chứng minh rằng một Aurelia Carrow vui vẻ, hoạt bát ngày trước đã chết rồi, chỉ còn lại một Aurelia Carrow trầm mặc, lạnh lùng.

Chuyến tàu đó hai anh em Carrow cũng không nói nhiều chuyện với nhau.-------------------Aurelia cùng với Pansy Parkinson, Blaise Zabini và Draco Malfoy tiến vào bên trong Đại Sảnh Đường.

Vừa bước vào đến cửa đã thấy Harry Potter đang cãi nhau to với Seamus Finnigan, những học sinh khác nhà Gryffindor đứng xung quanh, hình như là có cả hai nhà Hufflepuff và Ravenclaw.

Tiếng nói của Potter và Finnigan rất to nên Aurelia có thể nghe được cuộc cãi vã :"Voldemort đã sống lại, có anh Cedric Diggory và Aurelia Carrow, cả hai chứng kiến rất rõ."

"Đừng có hoang tưởng nữa, Potter."

Harry Potter thấy Aurelia bèn tiến đến, lắc mạnh vai cô:"Cậu đã thấy đúng không, Carrow?

Cậu đã xuất hiện cứu tôi và anh Cedric đúng không?"

Aurelia hất mạnh tay Potter ra, nhìn thẳng vào mắt của cậu ấy:"Tôi không hiểu cậu đang nói gì cả Potter, tôi luôn ở bên anh trai tôi, làm sao có thể cứu được cậu và anh Diggory, nếu cậu mệt thì mau về Tháp Gryffindor nghỉ ngơi đi Potter."

"Cậu biết mà Carrow, tại sao cậu lại im lặng vậy hả?"

Draco không chịu được, kéo Aurelia lại đằng sau, chỉ thẳng tay vào mặt Harry Potter:"Cô ấy đã nói là không biết, mày thôi cái kiểu đó đi, Potter."

"Tao không nói chuyện với mày, Malfoy!"

Draco không nói gì nữa, Pansy, Zabini và Aurelia đi về phía bàn nhà Slytherin, Draco đi đằng sau.

Pansy nói với Aurelia:"Mình nghe ba mình nói là Potter bị gọi tới Bộ Pháp Thuật để điều trần bởi sử dụng phép thuật trước mặt một tên Muggle."

"Đáng lý ra nó phải bị đuổi học mới đúng chứ?"

"Đúng đấy."

Học sinh nắm nhất được phân loại, giáo viên môn Phòng chống nghệ thuật hắc ám lại được thay, là một bà cô mặc toàn đồ màu hường phấn tên là Dolores Umbridge.

Aurelia và Draco không cảm thấy lạ bởi ông Lucius và ông Albert đã thông báo điều này trước.

Bữa tiệc kết thúc sau phần giới thiệu cực kỳ dài dòng của Umbridge.

Aurelia và Pansy trở về phòng ngủ.-------------------Môn Phòng chống nghệ thuật hắc ám, Aurelia và Pansy đi vào bên trong lớp, đã có rất nhiều học sinh hai nhà Gryffindor và Slytherin ở đó.

Hai cô gái ngồi xuống chiếc bàn gần cuối, ngồi trước là Malfoy và Zabini còn ngồi dưới là Crabbe và Goyle.

Bộ ba Potter – Weasley – Granger cũng đã đến, Harry và Ron ngồi ngay bàn đối diện Aurelia và Pansy.

Umbrigde bước vào và phát sách cho học sinh bằng cây đũa phép ngắn cũn.

Rồi bà ta nói liên thanh, chỉ toàn lý thuyết, không hề có thực hành y hệt như giáo viên Phòng chống nghệ thuật hắc ám năm thứ nhất Quirrell.

"Nhưng thưa giáo sư, nếu Voldemort sống lại thì chúng em có cách gì để đối phó trong khi không được thực hành?"

"Trò Potter, không ai sống lại cả, không có Voldemort gì hết."

"Nhưng..."

"Im lặng!

Trừ nhà Gryffindor 10 điểm, chút nữa Potter gặp tôi ở văn phòng."

Càng ngày mụ ta càng quá đáng, đưa ra những quy định cực kì vô lý.
 
Back
Top