Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

[BOT] Mê Truyện Dịch
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
Chương 3970: Khó nói



Mấy tiếng nổ vang lên trong không khí, đám Phùng Chương và Liễu Nguyên khôi phục lại thân thể như thường, lao về phía cơ thể khổng lồ của con trăn vảy

xanh mà trong mắt không hề sợ hãi.

Mấy tên này khá khí phách, trước đó còn tỏ ra kiêng dè, một khi đã quyết định hành động thì họ lại không hề do dự.

Bởi vì nàng ta hả?

Lâm Nhất nhìn về phía Diệp Tử Lăng. Nữ tử này đang đứng trong hư không, cả người tỏa ra kiếm quang rực rỡ, mái tóc dài xõa xuống, tay phải đặt trên chuôi kiếm. Một mình nàng ta chống đỡ toàn bộ uy áp yêu sát con trăn xanh.

Keng!

Khi nàng rút kiếm ra, một kiếm quang chói mắt chiếu sáng cả hư không, mây mù bao phủ, kiếm quang chói tựa mặt trời.

Mây mù che khuất mặt trời! Lâm Nhất vừa liếc nhìn đã nhận ra, thanh kiếm mà

Diệp Tử Lăng đang sử dụng chính là đệ nhất kiếm trong mười ba thanh kiếm của Phù Vân, có uy lực đáng sợ.

"Tiểu cô nương, ngươi đang tìm đường chết!"

Trăn vảy xanh nổi giận đùng đùng, trong đôi mắt đỏ ngầu ánh lên vẻ hung ác chưa từng có, thân hình to lớn bắt đầu vặn vẹo trong nháy mắt.

Trong chớp mắt, nó biến thành một cơ thể hình người dài gần ba mét ở trước mặt mọi người, cơ thể phủ đầy vảy và đầu vẫn là đầu của con trăn.

Nó chuyển sang trạng thái nửa rẫn nửa người, trên tay cầm một cây ba chạc thép màu đen, khí tức càng ngày càng ngưng tụ.

Đối mặt với sự tấn công cùng lúc của nhiều người, con trăn vảy xanh không hề tỏ ra sợ hãi mà vung ba chạc thép trong tay lên, tạo ra những sóng nước mênh mông, cuồn cuộn. Cuồng phong sắc lẹm xen lẫn bên trong dẫn đầu đẩy lùi đám Liễu Nguyên, sau đó nghênh đỡ thanh kiếm này của Diệp Tử Lăng.

Bùm!

Tiếng nổ lớn vang lên, lập tức gây ra một cơn bão năng lượng cực kỳ kh*ng b*, vô số cột đá trực tiếp bị nghiền nát.

Có thể thấy rõ, ngoài Diệp Tử Lăng và Liễu Nguyên ra, thì những người khác đều bị đẩy lùi mấy trăm mét. Đối mặt với yêu thú cảnh giới Tinh Tượng cấp vương, họ vẫn có chút không bằng, sự chênh lệch rất rõ ràng.

Vút!

Lâm Nhất tóm lấy Vũ Nhược và nhảy lên không trung. Khi sóng xung kích sắp quét tới, hắn đã lui lại và đáp trên một cột đá ở rất xa.

Mặt mày Tiểu Vũ Nhược tái nhợt, trông rất căng thẳng. Điều này hơi khác với việc lịch luyện mà nàng ấy tưởng tượng.

"Vân sư huynh, sư tỷ sế không sao chứ?" Cả người cô nhóc run rẩy, hiển nhiên bị dọa không nhẹ.

"Khó nói."

Vẻ mặt Lâm Nhất nặng nề, cũng không thoải mái lắm. Hắn có thể đoán được thực lực của Diệp Tử Lăng rất mạnh, nhưng dù sao chưa từng thấy nàng ta tự mình ra tay.

Mà rõ ràng con trăn vảy xanh này cũng không dễ chọc. Nó đã có thể biến

hình đơn giản, tuy không thành công cho lắm nhưng dù gì sức chiến đấu sẽ tăng lên rất nhiều.

Phải làm gì đây!" Vũ Nhược tỏ ra rất hoảng loạn. Nàng ấy đã chuẩn bị sẵn xông pha chém giết.

"Còn làm gì được nữa?”

Lâm Nhất bày vẻ mặt vô cảm, trong lòng không chút dao động, bình tĩnh nói: "Hoặc là ngươi chết, hoặc là ta sống."
 
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
Chương 3971: Dù không tham gia



Vũ Nhược vẫn luôn sống trong sự bao bọc của Phù Vân Kiếm tông, chưa bao giờ nhìn thấy sự tàn khốc của thế giới võ giả. Đã đến lúc nàng ấy phải hiểu được một số đạo lý.

Dù không tham gia thì đứng xem cũng tốt.

Vũ Nhược liếc nhìn Lâm Nhất, phát hiện Vân sư huynh khác thường ngày, giống như đã biến thành một người hoàn toàn xa lạ.

Hắn chẳng những không có ý an ủi nàng ấy mà cả người trông còn vô cùng lạnh lùng và xa cách.

Vũ Nhược nghiến răng nghiến lợi, nắm chặt bàn tay nhỏ lại. Nàng ấy cảm thấy tủi thân nhưng cuối cùng vẫn không nói ra lời.

"Phù Vân Kiếm tông chỉ có chút năng lực này thôi à? Chó mèo cũng muốn ra tay với tai"

'Trăn vảy xanh cười điên cuồng, vung ba chạc thép và bùng nổ ý chí bão tố mạnh mẽ. Những cơn bão này cuốn theo sóng biển, thổi bay kiếm thế của nhóm

Phùng Chương. Không lâu sau, khóe miệng ứa máu.

Đây vẫn là trong tình huống Diệp Tử Lăng hứng chịu phần lớn uy áp, nếu không để họ đấu trực diện chắc chăn sẽ mất mạng.

Phụt!

Con trăn vảy xanh còn chưa cười được bao lâu, một bóng người lạnh lùng. lướt qua như tia sáng, rạch một lỗ cực kỳ dữ tợn trên người nó.

Trong thoáng chốc, máu tươi b*n r* từ vết rạch, con trăn vảy xanh đau đớn hét lên.

"Đều lùi lại hết, để ta."

Lúc này vẻ mặt Diệp Tử Lăng lạnh băng, cấm ai nghi ngờ lời nói của mình, kiếm ý của nàng ta đã đạt đến đỉnh cao trước nay chưa từng có.

"Nữ tử này!"

Huyết quang lóe lên trong mắt con trăn vảy xanh, ba chạc thép màu đen xé toạc khoảng không, những tia sét vô cùng dữ tợn quấn quanh, lao vút về phía Diệp Tử Lăng.

Gió cuốn mây bay!

Một con Thanh Loan bay ra từ trong cơ thể của Diệp Tử Lăng. Nàng dùng kiếm chém mạnh vào cuồng phong giăng đầy trời. Thế kiếm sắc bén xé nát tất cả gió bão đang quấn quanh người đối phương.

Bịch!

Dưới sự va chạm dữ dội, chỉ có Diệp Tử Lăng có cảnh giới Tinh Hà đỉnh phong đã đánh văng đối thủ bằng một chiêu kiếm này.

"Mây trời di chuyển!"

Lại quát một tiếng, kiếm quang trong tay Diệp Tử Lăng chói lòa đến mức mọi người không thể nhìn thẳng. Từng lớp mây mù trên bầu trời cuồn cuộn tạo thành dị tượng đáng sợ, những tiếng rền giận dữ đinh tai nhức óc của từng tia chớp trong tầng mây bao la.

Nàng ta đứng trong mấy, cúi người lao tới chỗ con trăn vảy xanh, từng lớp mấy trời sau lưng cũng di chuyển theo kiếm tựa như đôi cánh chắp trên lưng Diệp Tử Lăng. Ngay khi nàng ta không ngừng rơi xuống, đôi cánh được huyễn hóa từ mây mù này trở nên hùng vĩ như một ngọn núi.

"Đỉnh phong viên mãn?"

Lâm Nhất mở miệng, trong mắt thoáng hiện vẻ kinh ngạc tột cùng.

Rõ ràng Diệp Tử Lăng không nắm bắt được sự ảo diệu của Mây bay chẳng phải ý ta, nhưng nhờ vào sự năng lực lĩnh ngộ mạnh mẽ của mình, nàng tađã tìm được lối tắt luyện Phù Vân Kiếm pháp đến cảnh giới đỉnh phong.

Có thể chính nàng ta còn không rõ lắm, đôi cánh rũ xuống sau lưng mơ hồ trông như hai đỉnh núi cao chót vót.

Thật khó tin!

Lâm Nhất thầm khen ngợi, trước đây hắn đã coi thường nữ nhân này rồi. Cũng đúng thôi, người nắm vững kiếm ý Thiên Thông nào phải kẻ tâm thường.

Nàng ta xếp trong tốp 20.000 yêu nghiệt trên bảng Tinh Quân đấy. Đây là bảng xếp hạng cả Đông Hoang này.

"Ngông cuồng!”

Con trăn vảy xanh liên tục bị đẩy lùi lại nổi cơn thịnh nộ, lập tức gầm lên một tiếng đinh tai nhức óc, ba chạc thép trong tay bắt đầu chuyển động điên cuồng.

Ngay khi ba chạc thép quay, cuồng phong dâng lên lập tức hình thành một cơn bão.

Cùng lúc đó, toàn bộ hơi nước trong không khí đều bị nó hút tới đây. Trong nháy mắt, dưới chân nó đã hóa thành một con sóng lớn tựa sông hồ.

Keng! Khi thân kiếm va chạm với ba chạc thép, âm thanh chói tai vang vọng khắp đất trời. Vũ Nhược ở bên cạnh Lâm Nhất mặt mày tái nhợt, máu không khỏi tràn

ra từ khóe miệng.

Trái lại cô nhóc này khá mạnh mẽ. Lâm Nhất thâm nghĩ khi thấy Vũ Nhược cố gắng không hừ ra tiếng.

Nàng ấy ở ngay bên cạnh Lâm Nhất. Nếu hắn muốn thì có thể ngăn chặn lại sóng xung kích cho nàng ấy.

Nhưng nếu đã tới đây để rèn luyện, vẫn nên chịu khổ một chút.

Rắc!

Khi ánh sáng tan đi, mọi người ngẩng đầu lên xem, chỉ nghe thấy tiếng kim loại gãy vụn trong không trung. Lòng mọi người thoáng cái trầm xuống, khi nhìn rõ cây ba chạc của con trăn vảy xanh đã bị đứt gấy, mặt mày ai nấy đều lộ ra vẻ

vui mừng.

Cây ba chạc trực tiếp bị chặt đứt, trong mắt con trăn vảy xanh hiện lên vẻ hoảng sợ, làm bộ muốn bỏ chạy.

Nào ngờ, khi nó vừa định quay người lại bỗng há to miệng rắn phun ra một cục nọc độc màu xanh lá cây hôi thối vô cùng.

Nọc độc đáng sợ, chỉ nguyên mùi hôi thôi đã khiến mấy người ở đằng xa vô cùng khó chịu, tiếng xèo xèo vang lên trong hư không. Đó chính là kiếm quang và tinh nguyên của Diệp Tử Lăng đang bị nọc độc ăn mòn rất nhanh.

Bùm!

Nhưng một cảnh tượng càng chấn động hơn lại xuất hiện. Diệp Tử Lăng không hề né tránh mà xuyên qua đống nọc độc đó.

Rắc! Máu bắn tung tóe và vảy bong ra.

Thanh kiếm trong tay nàng đã đâm vào tim đối phương trước, con trăn vảy xanh còn chưa kịp cười thì đã kêu lên vô cùng thảm thiết.

Một tiếng nổ vang lên, nó bị đánh bật trở lại dáng vẻ ban đầu giữa không trung và biến thành một cơ thể đáng sợ dài gần ba trăm thước.

Diệp Tử Linh đã đoán trước được điều này, rút kiếm bay về, đứng trong hư: không lạnh lùng nhìn đối phương.

Dưới bầu trời, mái tóc dài tung bay trong gió, khuôn mặt xinh đẹp và lạnh lùng, oai phong khí phách, một lưồng phong mang lượn lờ không tan nơi ấn đường.

Con trăn vảy xanh liếc nhìn Diệp Tử Lăng, đôi mắt đỏ ngầu lộ vẻ dè chừng, đuôi rắn quét qua.

Bang!

Sau đó cơ thể vặn vẹo, quay người bỏ đi, trong lòng nó đã sinh ra ý định chạy trốn.

Thật không may, hướng nó bỏ chạy lại chính là nơi Lâm Nhất và Vũ Nhược đang đứng.
 
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
Chương 3972: Không ổn rồi!



Uỳnh!

Kiếm thế trên người Diệp Tử Lăng đã lên đến cực điểm, mắt thấy cái đuôi của con trăn vảy xanh sắp quét tới, nàng ta vung kiếm lên chém xuống, biển mây. mênh mông cũng dập đềnh theo.

Xoet xoẹtl

kiếm quang lóe lên, một kiếm này đã chém đuôi rắn thành hai đoạn, máu tươi như mưa từ trên trời chảy xuống.

Nhưng nàng ta cũng bị uy lực của kích này đụng cho bay vào trong đám mây, bịch một tiếng, đám mây trên trời bị nàng ta đụng thủng. Nháy mắt đã hiện ra một lỗ trống lớn như thể bầu trời bị đụng thủng vậy.

"Không ổn rồi!"

Mặt Diệp Tử Lăng biến sắc, chỉ thấy con trăn vảy xanh đã lợi dụng cú đánh này, quay người bỏ chạy.

Nó rất thông minh, phương hướng mà nó chọn để bỏ chạy lại đúng là hướng Lâm Nhất và Vũ Nhược đang đứng. Trong số tất cả mọi người ở đây, không thể nghi ngờ rằng thực lực của Lâm Nhất và Vũ Nhược là yếu nhất, đặc biệt là Vũ Nhược, người chưa có bất kỳ kinh nghiệm thực chiến nào.

Xoet! Xoet! Xoet!

Trên thân hình khổng lồ của con trăn vảy xanh có một lỗ thủng to, máu tươi đang không ngừng chảy ra từ chỗ đó, đó là ngực của nó.

Vốn dĩ nó có lớp xảy xanh bảo vệ cơ, cho dù có gặp phải nhân tài kiệt xuất cảnh giới Tỉnh Tượng khác thì cũng chưa chắc đã đâm thủng được da nó.

Nhưng không ngờ lại gặp phải quái vật Diệp Tử Lăng, nàng ta xuyên qua lớp nọc độc nó phun ra, rồi dùng một chiêu kiếm ý thông thiên đâm thủng người nó.

Nó lập tức sợ mất mật, không còn can đảm chiến đấu tiếp nữa nên nó quay người liền chạy, đánh với đám yêu nghiệt này trên đất liền thiệt thòi quá.

Kiếm ý thông thiên dã man hơn nó tưởng nhiều.

Gào!

"Vũ Nhược, cẩn thận!"

Diệp Tử Lăng đang ở trên không trung thấy thế thì mặt biến sắc, nàng ta rất lo lắng, mặc dù con trăn vảy xanh này đã bị thương nặng. Nhưng Lâm Nhất và Vũ Nhược còn lâu mới đối phó được nó, có khi vừa đụng mặt đã bị giết rồi.

"Nhất..."

Tiểu Vũ Nhược đứng trên cột đá sợ đến nỗi mặt tái nhợt, nói ra một chữ rồi không thốt lên được từ nào nữa.

Con trăn vảy xanh dữ tợn và kh*ng b* kia đã chiếm trọn tầm mắt nàng ta, trái tim lập tức bị sợ hãi nhét đầy không thể động đậy.

"Bị"

Vẻ mặt Lâm Nhất ngưng trọng, nhưng không hoảng loạn mấy, hắn túm lấy Vũ Nhược.

Uỳnh! Thiên long thánh thiên quyết được vận ra, trên người tỏa ra Tử Kim long văn, quát lên một tiếng. Bàn tay hắn tựa như cái vuốt khổng lồ quăng một cái ném Vũ

Nhược ra ngoài, để người sau thoát khỏi phạm vi uy áp của con trăn vảy xanh.

Nhưng con trăn vảy xanh tới nhanh quá, trong khoảnh khắc đưa Vũ Nhược đi, Lâm Nhất bị đối phương đụng bay ra ngoài.

Rầm! Rầm! Rầm! Rầm!

Liên tiếp mấy cây cột đá bị va đập liên tục, cơ thể Lâm Nhất bị đánh bay ra xa mười ngàn mét.

Những nơi hắn bay qua, bụi đất mù mịt đầy trời, rất nhiều đá vụn bay giữa không trung, ngoại trừ việc có thể trông thấy thân hình khổng lồ của con trăn vảy xanh, thì không thể nhìn thấy gì khác nữa.

Vèol
 
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
Chương 3973: Trông chừng con bé



Vũ Nhược hoa mắt chóng mặt trên không trung, rồi được Diệp Tử Lăng nhanh như tia chớp tiếp được, tiểu Vũ Nhược kinh hồn táng đảm, sau khi an toàn

lập tức bật khóc nói: "Sư tỷ, tỷ cứu Nhất sư huynh đi!"

Diệp Tử Lăng nhìn đằng trước, ánh mắt lóe lên vẻ phức tạp, nàng ta vẫn đang thấy bất ngờ.

Cái tên mà nàng ta ghét nhất kia, ở thời khắc mấu chốt, thế mà lại tự mình chịu một đòn của con trăn vảy xanh để cứu Vũ Nhược.

"Sư tỷ... Nhất sư huynh, huynh ấy..." Liễu Nguyên chạy tới, nét mặt khẽ biến, muốn nói lại thôi.

Hắn ta định bảo e là Nhất sư huynh tám chín phần là chết dưới đòn vừa rồi của con trăn vảy xanh rồi.

"Trông chừng con bé."

Diệp Tử Lăng không nói gì, chỉ là trong mắt xoẹt qua tia lạnh lùng, nếu Lâm Nhất mà có mệnh hệ gì, nàng ta sẽ bắt con trăn vảy xanh này trả giá đắt.

Âm!

Diệp Tử Lăng vọt vào khoảng đất đang bụi mù mịt, đột nhiên nàng ta cảm nhận được một cỗ kiếm ý cực kỳ ác liệt, đang tỏa ra ánh sáng chói mắt trong khoảnh đất bụi mù mịt này. 𝑻ruyện cop 𝘵ừ 𝘵rang ﹟ 𝑻𝙍uM 𝑻𝙍𝑈YE𝙽.vn ﹟

"Phù Vân kiếm pháp?”

Vẻ mặt Diệp Tử Lăng lập tức trở nên ngưng trọng.

Kiếm thế như Phù Vân tỏa ra từ trên người Diệp Viễn, ngay sau đó kiếm thế vọt thẳng lên trời, thổi quét khắp mảnh thiên địa này.

Bên ngoài mây là núi xanh, bích lạc tinh thần.

Hoa nở hoa rụng, quê hương đất nước.

Phù Vân thập tam kiếm, kiếm thứ nhất Phù Vân tế nhật!

Xoetl

Theo một tiếng giòn vang vang lên, táng hoa ra khỏi vỏ, không ngừng ngắt tí nào. Một đạo kiếm quang vô cùng chói mắt nhoáng cái đã che lấp vòm trời, trước mặt chỉ còn thấy một khoảng đen kịt.

Diệp Tử Lăng mở to hai mắt, không thể tin nổi, chuyện này sao có thể chứ?

Trong vùng tối đen kia, nàng ta cảm nhận được một cỗ kiếm thế kh*ng b* đáng sợ và bạo lược đang lan ra, rồi vọt về phía con trăn vảy xanh.

Kiếm thế đánh úp, con trăn vảy xanh bị nhốt trong bóng đêm lập tức cảm giác được nguy hiểm.

Điều này khiến nó vô cùng kinh hãi, dù sao thì đối thủ mới chỉ ở cảnh giới Thiên Phách, sao có thể uy h**p được nó. Dù ngực nó đang bị thương nặng, thì vẫn có thể tùy tiện b*p ch*t tồn tại ở cảnh giới Thiên Phách.

Gào!

Nó gầm lên giận dữ, thân hình khổng lồ chuyển động, ý đồ cắn nát kiếm thế của Lâm Nhất, kẹp đối phương đến chết.

Hơi thở bạo ngược tỏa ra từ trên người nó, đám vảy xanh trên người con trăn lóe sáng. Nó di chuyển thân hình, trong chớp mắt đã quấn ra một mảnh không gian tử vong, vây lại kiếm thế của Lâm Nhất trong đó, hơn nữa còn không ngừng nén lại trong lúc nó di chuyển.

Phập!

Khi kiếm quang thật sự chém lên người con trăn vảy xanh, kiếm ý cưồn cuộn như mặt trời nóng bỏng, mảnh vảy trên thân nó bị hòa tan luôn.

Kiếm ý thông thiên này còn dã man hơn kiếm ý thông thiên của Diệp Tử Lăng, Phù Vân kiếm pháp cũng mạnh hơn của Diệp Tử Lăng.

Xoeẹt xoẹt xoẹt xoetl

Mũi kiếm đâm vào thân nhìn đối phương, thế như chẻ tre, mạnh như vũ bão.

Cho đến tận khi chạm khung xương của đối phương, thì mới vang lên một tiếng trầm muộn, con trăn vảy xanh đó hét lên thảm thiết, nó quay ngoắt đầu lại cắn Lâm Nhất.

Gió cuốn mây tan!

Lâm Nhất rút người lùi ra, người ở trên không trung, còn chưa tránh khỏi miệng trăn, hắn đã thi triển kiếm thứ hai của Phù Vân thập tam kiếm rồi.

Lại một nhát kiếm nữa chém lên người con trăn, chém ra một cái lỗ như khe rãnh.

Con trăn vốn định cắn Lâm Nhất, dưới cơn đau kịch liệt, nó không kìm được. lắc cái đầu.

Một kiếm, hai kiếm, ba kiếm!
 
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
Chương 3974: Nhân lúc nó ốm



Trong người Lâm Nhất càng ngày càng bay ra nhiều Thanh Loan, không một chút chần chừ, hắn cứ chém ra hết kiếm này đến kiếm khác, từng nhát kiếm như mưa rền gió dữ nã vào thân hình khổng lồ của đối phương.

Nhân lúc nó ốm, lấy mạng nó!

Loại yêu thú ở cấp bậc này, nếu nó mà không bị Diệp Tử Lăng đánh trọng thương, thì chỉ vài hơi thở thôi là có thể đánh cho Lâm Nhất gần chết rồi.

Hắn không dám lơ là tí nào, bổ một mạch chín kiếm, xung quanh chớp lóe ầm ầm.

So với con trăn vảy xanh, thân hình hắn thật nhỏ bé, nhưng kiếm thế của hắn lại như những đỉnh núi cao vạn thước, đâm thủng tầng mây, nhìn xuống thương

sinh, áp chế uy của đối phương.

Đợi đến khi chém xong chín kiếm, con trăn vảy xanh ngang ngược này đã mềm nhữn nằm bẹp trên mặt đất, trên thân lộ ra thương tích lồi lõm dữ tợn.

"Chết rồi à?" Lâm Nhất hạ người xuống đất, đá nhẹ một cái. Trên trán hắn, mồ hôi đầm đìa.

Bổ một mạch chín kiếm, việc này khá là tốn sức với Lâm Nhất, nhất là trước đó hắn còn trúng một đòn nặng.

Phụt!

Thương thế bị kìm nén hóa thành một ngụm máu tươi hộc ra từ miệng Lâm Nhất, mặt hắn tái đi một chút.

Grừm!

Con trăn vảy xanh trên đất lại vùng vẫy lần nữa, trong mắt lộ ra huyết quang, nó hung ác nhìn Lâm Nhất, rồi ngọ ngoạy muốn dậy.

Vèo!

Một đạo kiếm quang bay tới, c*m v** hàm dưới của nó, đóng đỉnh nó trên mặt đất.

ƯtƯƯI

Con trăn vảy xanh tru lên, thân hình nặng nề đổ xuống, mặc nó có giấy dụa cỡ nào đi chăng nữa. Thanh kiếm trong miệng kia như núi cao trấn áp nó.

Diệp Tử Lăng có dáng người cao gầy, nàng ta đi ra từ trong làn bụi, nàng ta cứ nhìn Lâm Nhất một lúc mà không nói gì.

Kiếm ý thông thiên, Phù Vân kiếm pháp đạt tới hóa cảnh, thằng cha này khoa trương quá rồi đấy.

Lâm Nhất tiện tay lau vết máu trên khóe miệng, sau đó chớp mắt mỉm cười nói: "Ta nói này sư tỷ, tỷ nhìn ta chằm chằm thế, tỷ nhìn trúng ta rồi à?"

Diệp Tử Lăng tỉnh táo lại, nét mặt hiện ra vẻ bực bội, nhưng nghĩ đến việc trước đó đối phương liều mạng ném Vũ Nhược ra, ánh mắt nàng ta lại dịu đi.

"Người đứng đầu bảng Thiên lộ thứ chín, đúng là đáng sợ, ta chỉ đang tò mò. rốt cuộc trên người đệ còn bao nhiêu bí mật, đệ đừng có mà tự mình đa tình."

Nàng ta nói xong thì đi qua dìu Lâm Nhất, nàng ta phát hiện đối phương không hề bị thương nặng.

"Đệ bị con trăn vảy xanh đánh một đòn, thế mà không hề bị trọng thương..." Diệp Tử Lăng không kìm được nhìn Lâm Nhất cái nữa, tuy bảo con trăn vảy xanh đã bị mình đánh cho bị thương rất nặng, nhưng hắn có thể làm được đến mức này, vẫn thật khó tin.

"Số đỏi"

Lâm Nhất cười, đúng là cũng may, con trăn vảy xanh này đã đánh giá thấp thực lực của mình.

Và cũng rất đúng dịp, dạo gần đây Thương long thánh thiên quyết của hắn vừa đột phá đến đệ ngũ trọng, chỉ còn một trọng nữa là đạt tới cảnh giới Thương long thánh thể.

Hiện giờ sức chịu đựng của cơ thể đã vượt xa trước, Tử kim thánh văn trên người đã đạt đến mức gần bảy mươi đạo. Dù không có bảo cốt, không thể ngưng luyện ra Thương long thánh giáp, nhưng cũng không kém mấy.

"Lâm Nhất?”

Đám Liễu Nguyên và Phùng Chương ở đẳng sau chạy đến, trông thấy Lâm Nhất đang chuyện trò vui vẻ, bọn họ đều chấn động.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back