Dịch Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
Chương 170



"Hồ sư đệ, không cần nản lòng. Bây giờ đệ còn cách võ đạo tầng chín rất gần, có cơ hội rất lớn, có thể đột phá trực tiếp trong trận đấu!"

Bạch Vũ Phàm sợ Hồ Tử Phong có gánh nặng trong lòng nên lên tiếng an ủi.

"Hồ sư đệ hãy tin tưởng chính mình, nhớ lại ban đầu ngay đến Lâm Nhất cũng có thể đột phá trong trận đấu, đệ cũng có thể".

Advertisement

"Đúng đúng đúng, Hồ sư đệ nhất định có thể!"

Advertisement

Hồ Tử Phong gật đầu nói: "Cảm ơn mọi người, ta cũng vô cùng tự tin, tuyệt đối có thể đột phá trong trận đấu!"

"Thiếu môn chủ, nơi đó chính là địa điểm so đấu của chúng ta sao?"

Lâm Nhất vẫn luôn trầm mặc chỉ xuống phía dưới lên tiếng hỏi.

Chỉ thấy trung tâm quảng trường của thành Bạch Thuỷ người đông như kiến, võ giả tứ phương của nước Thiên Thủy đều đã hội tụ về đây.

Âm thanh ồn ào, xuyên qua tận mây xanh, đám người Lâm Nhất trong không trung cũng có thể nghe thấy.

Trung tâm quảng trường chính là một đài đấu võ khổng lồ cao hơn 30 mét, diện tích rộng lớn, có thể so với cả Diễn Võ trường của Thanh Vân Môn.

Vẫn chưa chính thức bắt đầu đã đủ thấy được sự náo nhiệt.

Bạch Vũ Phàm gật đầu nói: "Đúng vậy, xem ra sắp bắt đầu rồi, Tông bá, chúng ta xuống thôi".

"Được!"

Ưng Tựu Thú phát ra một tiếng kêu chói tai, khép lại hai cánh, giống như mũi tên lao xuống đất.

Đến lúc hạ xuống thì đậu trên nóc một công quán cách quảng trường không xa.

Trong công quán có một đám người đi ra, người đi đầu chính là Bạch Thiên Minh và những trưởng lão trong tông môn khác, đi theo sau là những đệ tử nội môn còn lại.

Bạch Thiên Minh khẽ nhíu mày nói: "Sao bây giờ mới đến".

Bạch Vũ Phàm bước lên trước, giải thích một hồi.

"Ồ".

Bạch Thiên Minh có chút hứng thú nhìn về phía Hồ Tử Phong, gật đầu nói: "Tu vi võ đạo tầng tám đỉnh phong, quả nhiên không giả, đáng tiếc... nếu như thật sự đột phá được tầng chín thì tốt rồi".

Sau khi mọi người nghe nói Hồ Tử Phong thất bại đột phá võ đạo tầng chín thì đều tỏ ra có chút thất vọng.

Nhưng trong ánh mắt vẫn tương đối ủng hộ khích lệ.

"Xem ra ông trời phù hộ cho Thanh Vân Môn chúng ta, Tô Hàm Nguyệt ra đi thì lại có Hồ Tử Phong quật khởi!"
 
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
Chương 171



"Không sai, lần này Hồ sư huynh chắc chắn có thể đạt được thành tựu xuất sắc trong trận đấu võ, vang danh khắp nước Thiên Thủy".

"Ba năm trước, chuyện Tô Hàm Nguyệt làm được, Hồ sư huynh cũng có thể làm được như vậy".

Bạch Thiên Minh đi lên phía trước, vỗ vai Hồ Tử Phong nói: "Tử Phong, Tứ tông tranh tài liên quan đến tồn vong của tông môn, lần này thật sự phải trông chờ vào ngươi rồi".

Advertisement

Hồ Tử Phong trầm giọng đáp lại: "Mong tông chủ yên tâm, ta nhất định sẽ dốc toàn lực!"

"Đi thôi, chúng ta tới hội trường".

Advertisement

Lập tức, cả đoàn người Thanh Vân Môn trùng trùng điệp điệp đi về phía quảng trường.

Không khéo, đúng lúc sắp vào trong quảng trường thì vừa hay gặp đoàn Tử Viêm Môn.

Tông chủ của Tử Viêm Môn, Liễu Dự nhìn thấy Bạch Thiên Minh thì hơi sửng sốt, quét mắt nhìn một lượt đám người phía sau ông ta.

Rồi mỉm cười nói: "Bạch huynh, sao không thấy Tô Hàm Nguyệt của quý tông đâu, lẽ nào tin đồn là thật?"

Bạch Thiên Minh trầm giọng nói: "Việc này không phiền đến Liễu tông chủ lo lắng".

"Ha ha, ta không lo lắng, nào nào, mời các huynh đi trước".

Liễu Dự đưa tay ra mời đi trước, không tranh giành xem ai vào hội trường trước.

Đoàn người Thanh Vân Môn nối đuôi nhau đi vào.

Trước khi vào, Lâm Nhất nhìn Liễu Vân Phi bên cạnh Liễu Dự một cái, trong lòng khẽ kinh ngạc.

Hai tháng không gặp, thực lực của tên Liễu Vân Phi này lại càng ngày càng thâm sâu khó lường.

"Vô vị... không ngờ Tô Hàm Nguyệt thật sự đã đi rồi".

Sau khi nhìn đoàn người đi vào, Liễu Vân Phi thờ ơ nói.

Nụ cười trên gương mặt Liễu Dự biến mất, đột nhiên âm trầm nói: "Ta mặc kệ con thấy vô vị hay không, linh khoáng mà ba năm trước Thanh Vân Môn đã cướp đi, con bắt buộc phải đòi lại toàn bộ cho ta. Lần này ta phải khiến Thanh Vân Môn vạn kiếp bất phục, vĩnh viễn không thể có khả năng trở mình!"

Bên trong quảng trường.

Sự xuất hiện của đoàn người Thanh Vân Môn chớp mắt đã thu hút sự chú ý khắp nơi.

"Kỳ lạ, sao không thấy Tô Hàm Nguyệt đâu?"
 
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
Chương 172



"Tổng thể xem ra, thực lực của Thanh Vân Môn vẫn rất mạnh, chắc chắn sẽ vẫn liều mạng tại lần Tứ tông tranh tài này".

Không thấy bóng dáng Tô Hàm Nguyệt đâu khiến mấy khán giả từ các nơi khác tới đều thấy hơi thất vọng.

Sát ngay sau đó chính là đoàn người Tử Viêm Môn.

Advertisement

"Liễu Vân Phi!"

"Không biết lần Tứ tông tranh tài này, Liễu Vân Phi sẽ biểu hiện thế nào?"

Advertisement

"Hắn ta đã được coi như là người đứng đầu trong Tứ đại cao thủ thế hệ trẻ rồi, thiết nghĩ tham vọng trong lòng chắn chắn là áp đảo toàn trường!"

"Cũng khó, những người khác có thể cũng đều đã tiến bộ".

Không lâu sau, đệ tử của Cuồng Đao Môn cũng xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.

Tứ tông tranh tài chỉ còn thiếu Huyền Dương Môn.

Đúng lúc này, trên quảng trường xuất hiện một tràng nhốn nháo.

Chủ trì của lần Tứ tông tranh tài này, thành chủ thành Bạch Thủy xuất hiện.

Điều khiến Lâm Nhất bất ngờ đó là thành chủ của thành Bạch Thủy lại là một mỹ nữ dung mạo trong veo như một đóa hoa sen.

"Thành chủ thành Bạch Thủy, Bạch Thu Thủy đến rồi"

"Đẹp thật, không hổ là đệ nhất mỹ nữ của nước Thiên Thủy chúng ta!"

Sau khi từng đợt reo hò cảm thán vang lên, quảng trường nhanh chóng trở nên yên lặng, lưu luyến vì nhan sắc của Bạch Thu Thủy.

Chỉ thấy cửa vào hội trường.

Bạch Thu Thủy mặc xiêm y màu xanh, suối tóc như thác nước, nhẹ nhàng tung bay theo gió, ngũ quan tinh xảo, tựa như một viên ngọc được mài giũa hoàn mỹ, mái tóc đen lướt nhẹ qua càng tăng thêm cảm giác mộng ảo.

Người ta rất khó tưởng tượng được, người phụ nữ này tuổi không lớn mà làm thế nào có thể trở thành thành chủ của thành Bạch Thủy.

"Đám người bên cạnh nàng ta chính là đệ tử của Huyền Dương Môn".

Đúng lúc này, thiếu môn chủ Bạch Vũ Phàm mở miệng nói.

Mọi người vội vàng nhìn theo, bên cạnh Bạch Thu Thủy là một đám đệ tử nội môn mặc trang phục màu vàng, người đi đầu có thần sắc lạnh lùng, phong thần tuấn lãng, khí chất xuất trần.

"Hắn ta chính là thiếu môn chủ của Huyền Dương Môn, Phong Vô Hằng, là một tay Huyền Dương Chưởng cực kỳ lợi hại, ba năm trước ta giao thủ với hắn ta cũng chưa phân được thắng bại".

Như vậy, Tứ đại cao thủ thế hệ trẻ của nước Thiên Thủy đã đồng thời cùng xuất hiện.

Thanh Vân Môn Bạch Vũ Phàm, Cuồng Đao Môn La Tinh, Tử Viêm Môn Liễu Vân Phi, Huyền Dương Môn Phong Vô Hằng.

"Thu Thủy bái kiến bốn vị tông chủ".

Đợi đến sau khi người của Huyền Dương Môn đã an tọa trên đài cao, Bạch Thu Thủy mỉm cười hành lễ chào hỏi.
 
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
Chương 173



"Bạch thành chủ không cần đa lễ, mời ngồi!"

Lâm Nhất phát hiện ra, tông chủ của Tứ đại tông môn đều khá khách sáo với Bạch Thu Thủy này.

Giơ tay ra mời đến vị trí chính giữa trên đài cao, cao hơn một bậc so với vị trí của Tứ đại tông môn.

Bạch Thu Thủy vừa ngồi xuống không lâu lại đứng lên, đứng từ trên cao nhìn xuống khán giả xung quanh quảng trường.

"Tứ tông tranh tài ba năm một lần là việc trọng đại của nước Thiên Thủy, các vị đường xa đến đây đã vất vả rồi..."

Advertisement

Giọng nói của nàng ta như nước chảy trong núi, thanh thúy trong trẻo, cực kỳ êm tai, làm cho người ta có chút hưởng thụ.

Người đẹp, giọng nói lại càng đẹp hơn.

Sau lời mở đầu, Bạch Thu Thủy cười nhẹ nói: "Cảm ơn bốn vị tông chủ đã cho tiểu nữ cơ hội chủ trì trận đấu lớn lần này".

Advertisement

"Bạch thành chủ khách khí rồi".

Đoàn người Bạch Thiên Minh vội vàng chắp tay, tỏ vẻ không dám nhận.

"Tiếp sau đây ta xin tuyên bố, Tứ tông tranh tài chính thức bắt đầu, điểm thưởng của trận đấu đầu tiên chính là hai tòa thành trì dưới tên của Tử Viêm Môn".

Vừa dứt lời thì thấy nàng ta bắn ngón tay ra.

Keng!

Một miếng lệnh bài tượng trưng cho hai tòa thành trì rơi lên cột trụ đá trạm trổ long phượng cao trăm mét ngay giữa đài đấu võ.

Ngay từ khi bắt đầu, không phí trong hội trường đã có chút căng thẳng.

So với kỳ sát hạch trong tông môn thì trận đấu của Tứ tông tranh tài này nghiêm túc hơn rất nhiều.

Một khi thua cuộc thì hai tòa thành trì cùng với lợi ích to lớn mang lại nói mất là mất.

Trên cột đá trên đài luận võ, tấm lệnh bài kia tỏa sáng dưới ánh nắng rực rỡ.

Không biết nó được tạo thành từ chất liệu gì mà khi ánh mặt trời chiếu vào lại tỏa ra hào quang chói lọi tựa như bảo thạch thu hút sự chú ý của toàn trường, hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người.

Lợi nhuận khổng lồ của hai tòa thành quả thực xứng đáng với ánh hào quang chói sáng như vậy.

Nói trắng ra, Tứ tông tranh tài chính là để giữ vững vị trí của mình, bảo vệ nguồn tài nguyên của bản thân, đồng thời cố hết sức xâm chiếm tài nguyên của người khác.

Như lúc này, hai tòa thành của Tử Viêm Môn đã trở thành phần thưởng.

Những môn phái khác nếu có ý định thì có thể phái tuyển thủ chính hoặc tuyển thủ dự bị của mình ra khiêu chiến.

Không giới hạn số lần khiêu chiến, cho đến khi không còn ai khiêu chiến nữa mới thôi.

Tuy rằng quy tắc là không hạn chế số lần khiêu chiến, nhưng trên thực tế, mỗi tông môn đều chỉ có mười tuyển thủ dự bị và ba tuyển thủ chính.

Tuyển thủ dự bị chỉ có thể xuất chiến một lần, sau đó không thể tiếp tục chiến.

Tuyển thủ chính nếu xuất chiến quá nhiều sẽ tiêu hao thực lực, làm ảnh hưởng đến những tài nguyên quan trọng.

Đám tuyển thủ tựa như quân cờ vậy, tất cả các môn phái đều cân nhắc kỹ lưỡng xem hai tòa thành thì đáng để ném ra bao nhiêu quân cờ.

Víu!

Nhưng đúng lúc này, một bóng người từ trên đài cao nhảy xuống.

Đó là một tuyển thủ dự bị của Tử Viêm Môn, hắn ta ngạo nghễ nói: “Bất tài, tại hạ Cao Hàn, đệ tử Tử Viêm Môn, mong được đệ tử Thanh Vân Môn chỉ giáo!”

Dưới ánh nắng chói chang, khí thế võ đạo tầng tám từ trên người hắn ta ầm ầm bộc phát ra ngoài.

Phút chốc, sóng nhiệt cuồn cuộn lan ra, quét qua người vây xem ở bốn phía dưới đài.

“Võ đạo tầng tám!”

“Ba năm không gặp, tất cả đệ tử nội môn của các tông môn đều đã trưởng thành thật nhanh!”

“Vừa bắt đầu đã có tuyển thủ mạnh như thế, Tứ tông tranh tài năm nay e là sẽ có một phen long tranh hổ đấu!”

Cao Hàn vừa xuất hiện đã nhanh chóng làm nóng bầu không khí tại hiện trường.

Chỉ với tu vi mạnh mẽ, không cần nhiều lời cũng đủ kích động sự háo hức, trông mong của tất cả quần chúng vây xem cuộc chiến.

Lâm Nhất ngồi ở vị trí phía sau, nghe thiếu môn chủ và những người khác đang bàn luận nhanh xem có nên phái người xuất chiến hay không.
 
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
Chương 174



Bạch Vũ Phàm nhìn về phía mọi người, nói: “Ai đây?”

Theo quy định thì nếu như bị chỉ đích danh, môn phái đó phải phái người ra nghênh chiến.

Bằng không chính là từ bỏ tranh đoạt hai tòa thành này.

Advertisement

“Ta đến!”

Vèo!

Advertisement

Trong số những tuyển thủ dự bị có một người bay vọt lên, hạ xuống đài luận võ.

“Thanh Vân Môn – Trương Thanh xin được chỉ giáo!”

Đó là Trương Thanh - một trong mười tuyển thủ dự bị của Thanh Vân Môn, hắn mang một thanh hậu bối đao trên lưng, vẻ mặt lạnh lùng, vóc người khôi ngô.

Cao Hàn híp mắt cười và nói: “Ta còn tưởng là ai, hóa ra là bại tướng của ta ba năm trước, ra đây, ta nhường ngươi ba chiêu”.

Khó trách Trương Thanh lại xung phong đầu tiên, thì ra là có thù cũ.

“Ngông cuồng!”

Trương Thanh hừ lạnh một tiếng, rút đao ra liền chém đến.

Đao pháp thi triển chính là Âm Phong Trảm rất có danh tiếng trong Thanh Vân Môn. Một đao vừa ra, gió lạnh nổi lên, hàn quang lạnh thấu xương, nhiệt độ trên đài phút chốc hạ xuống.

Cao Hàn - Tử Viêm Môn không đáp, cũng không xuất chiêu.

Hắn ta chỉ dùng thân pháp né trách, khó khăn lắm mới tránh được một kích âm tàn này, suýt nữa đã bị chém trúng.

Víu!

Trương Thanh đắc thế cũng không bỏ qua cho kẻ địch, lập tức tiến lên một bước, lại chém ra một đao.

So với chiêu trước đó, chiêu này càng khiến người ta sợ hãi không thôi, vung đao ra bộc phát tiếng gào rú tựa như quỷ khóc sói gào.

Sắc mặt Cao Hàn thoáng trở nên nghiêm túc, nhưng hắn ta vẫn không ra tay mà tiếp tục dùng thân pháp né tránh.

Việc này dẫn đến tiếng kinh hô vang lên khắp bốn phía dưới đài.

Đao pháp Âm Phong Trảm vốn nổi danh hung ác, càng đánh càng cuồng, một khi đắc thế thì đao thế sẽ chồng chất mà lên.

Nhưng không ngờ Cao Hàn lại thật sự giữ đúng lời, liên tục hai chiêu vẫn không ra tay.

“Để ta xem ngươi trốn một đao này như thế nào!”

Trương Thanh lạnh lùng quát lên, đao thế trên người thoáng chốc tăng vọt, hắn ta muốn nhân cơ hội dùng chiêu thứ ba để đánh bại Cao Hàn.

Trên đài, sắc mặt Lâm Nhất thay đổi, thầm nghĩ trong lòng e là bất lợi.

Trước mắt, khóe miệng Cao Hàn nhếch lên tạo thành một nụ cười dữ tợn.
 
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
Chương 175



Ngay khi tất cả mọi người cho rằng hắn ta nhất định sẽ tuân thủ lời hứa, một lần nữa tránh đi thì ngay lúc này, hắn ta đột nhiên ra tay.

“Viêm Dương Chỉ!”

Cao Hàn điểm một ngón tay ra theo một góc độ mà ai cũng nghĩ đến, một kích này điểm thẳng vào ngực Trương Thanh.

Advertisement

Trương Thanh gần như bỏ qua phòng thủ đối với Cao Hàn bởi vì hắn ta vốn không đoán trước được.

Một điểm này khiến Trương Thanh phun ra một ngụm máu tươi, đồng thời trực tiếp bị đánh bay, đao thế cuồng bạo cũng tan rã.

Advertisement

“Bại cho ta!”

Sau một kích đắc thủ, ngay lập tức Cao Hàn lại tung ra hai chiêu.

Một quyền đánh gãy xương sườn, một chưởng chấn vỡ nội tạng, khiến Trương Thanh trọng thương.

Ra tay hung ác khiến người ta không khỏi tặc lưỡi.

“Việc này…”

Dưới đài, quần chúng vây xem hít một ngụm khí lạnh, hoàn toàn không ngờ kết cục sẽ như thế này.

Thế nhưng bọn họ lại không thể nói được gì, bởi vì không ai quy định Cao Hàn nhất định phải nhường cho Trương Thanh ba chiêu.

Chỉ có thể trách Trương Thanh còn trẻ tuổi nên đã bị đối phương lừa.

“Cao Hàn – Tử Viêm Môn chiến thắng, nếu còn có tông môn muốn khiêu chiến thì có thể tiếp tục phái ra đệ tử bổn môn”.

Bạch Thu Thủy – thành chủ thành Bạch Thủy đứng dậy, bình tĩnh tuyên bố kết quả.

Phía Thanh Vân Môn tái mặt, sắc mặt mọi người đều hết sức khó coi.

Liễu Dự - Tử Viêm Môn ở đối diện mỉm cười nhìn qua: “Ngại quá, thắng các ngươi một ván!”

“Vô liêm sỉ!”

Bạch Thiên Minh hừ lạnh, phun ra hai chữ.

“Ha ha ha!”, nhưng Liễu Dự lại bật cười khoái chí, không hề để tâm.

Kế tiếp là Cuồng Đao Môn và Huyền Dương Môn, hai phái đều phái tuyển thủ dự bị ra ứng chiến.

Cao Hàn đứng trên đài tiếp nhận áp lực xa luân chiến, cứ thế mà thắng liên tiếp hai ván, khiến cho các môn phái từ bỏ ý định tiếp tục khiêu chiến.

Dùng hai tuyển thủ dự bị để đổi lấy hai tòa thành quả thật không có lợi.

Lại nói, nếu tiêu hao hai tuyển thủ dự bị mà vẫn không chiếm được thành thì chẳng khác nào thiệt thòi lớn.

“Chúc mừng Tử Viêm Môn thành công giữ vững hai tòa thành!”
 
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
Chương 176



Thành chủ Bạch Thu Thủy cũng không thiên vị bên nào, nàng ta bình tĩnh tuyên bố kết quả.

“Đa tạ các vị!”

Cao Hàn cười khoái trá, nhảy vọt lên lấy đi lệnh bài phía trên cột đá.

Advertisement

“Tử Viêm Môn đúng là xưa không bằng nay, chỉ dựa vào một tuyển thủ dự bị đã có thể giữ được hai tòa thành!”

“Có hơi mạnh thật, thông thường mà nói ít nhất cần hai tuyển thủ dự bị mới có thể thủ vững được”.

Advertisement

“Bất quá, phải nói lần này đệ tử Thanh Vân Môn thật là thảm!”

“Tuy nói là tuổi còn trẻ, nhưng thực tế là bởi hắn ngốc!”

Nghe tiếng bàn tán từ bốn phía, đệ tử Thanh Vân Môn giận đến mức nghiến răng nghiến lợi.

“Sớm biết như vậy, vừa nãy để ta ra tay thì tốt rồi. Ít nhất có thể dạy dỗ tên Cao Hàn kia một trận nhớ đời, tên tiểu tử đó quá mức kiêu ngạo!”

Trương Nhạc – tuyển thủ chính của Thanh Vân Môn trầm giọng nói.

Bạch Vũ Phàm lắc đầu: “Giờ chỉ mới bắt đầu, tuyển thủ chính cần phải giữ thực lực, còn chưa đến lúc ra tay”.

Mới trận chiến thứ nhất đã có tuyển thủ bị trọng thương khiến cho người của Thanh Vân Môn có cảm giác như trái tim bị phủ lên một tầng sương mờ, thế nhưng sự tàn khốc của Tứ tông tranh tài đến lúc này mới bắt đầu.

Kế tiếp đến phiên Cuồng Đao Môn lấy ra phần thưởng, cũng là hai tòa thành.

Với hai tuyển thủ dự bị được phái ra, Cuồng Đao Môn thành công đứng vững trước áp lực của ba tông môn còn lại, thủ vững thành trì nhà mình.

Huyền Dương Môn thì hơi thảm, mặc dù đã phái ra ba tuyển thủ dự bị nhưng vẫn không cách nào giữ được hai tòa thành.

Bất đắc dĩ phải để tuyển thủ chính xuất chiến mới miễn cưỡng thủ vững vị trí.

“Phần thưởng trận này là hai tòa thành thuộc quyền khống chế của Thanh Vân Môn, sau trận chiến này, vòng thứ nhất sẽ chấm dứt”.

Thành chủ vừa dứt lời, phía Thanh Vân Môn cảm thấy rất áp lực.

Bạch Vũ Phàm nhìn về phía tám tuyển thủ dự bị còn lại: “Ai lên đây?”

“Để ta đi!”

Dứt lời, một người bước ra, đó chính là Phùng Đạo Vũ đã thua trên tay Chương Diệp ngày đó.

Thực lực của Phùng Đạo Vũ có thể nói là xếp hạng cao nhất trong mười tuyển thủ dự bị.

Trong bảng xếp hạng đệ tử nội môn, hắn ta vẫn luôn giữ vững vị trí thứ tám, một tay Kim Cang Quyền đã sớm đại thành.
 
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
Chương 177



Thua Chương Diệp không phải bởi thực lực hắn ta không đủ mà là vì Chương Diệp quá mạnh mẽ, đã là đối thủ cùng cấp bậc với Hồ Tử Phong.

“Cố lên!”

Bạch Vũ Phàm tỏ vẻ tín nhiệm hắn ta, gật đầu nói.

Advertisement

“Vòng thứ nhất ta vẫn đủ tự tin thay tông môn thủ vững hai tòa thành!”

Phùng Đạo Vũ rất có lòng tin, hắn ta thi triển thân pháp, nhảy xuống đài luận võ.

Advertisement

Ánh mắt quét qua, trực tiếp hướng về phía Tử Viêm Môn.

“Phùng Đạo Vũ – Thanh Vân Môn xin được đệ tử Tử Viêm Môn chỉ giáo!”

Hiển nhiên, Phùng Đạo Vũ đang muốn lấy lại danh dự, thay Trương Thanh xả giận vì trận chiến thất bại trước đó.

“Không biết sống chết”.

Chợt, một tiếng quát lạnh vang lên, ở vị trí của Tử Viêm Môn có một bóng người bay vọt lên trời.

Đợi đến khi người nọ hạ xuống, toàn trường lập tức vang lên tiếng kinh hô.

“Tuyển thủ chính!”

Đối mặt với Phùng Đạo Vũ của Thanh Vân Môn, Tử Viêm Môn lại không chút do dự phái tuyển thủ chính của mình xuất chiến.

Không ai ngờ sẽ có tuyển thủ chính xuất hiện trong vòng thứ nhất.

Vừa nãy, Phùng Đạo Vũ còn rất có lòng tin, nhưng hiện tại sắc mặt hắn ta trông cực kỳ khó coi.

Lâm Nhất thầm than một tiếng, sợ là Thanh Vân Môn đã bị đối phương gài bẫy rồi…

Mới vòng thứ nhất mà Tử Viêm Môn đã phái tuyển thủ chính ra.

Vì sao chứ?

Chẳng lẽ bọn họ không sợ đến lúc tranh đoạt linh khoáng, đệ tử cốt cán đã xuất chiến sẽ không có đủ thực lực sao?

Tài nguyên cạnh tranh trong vòng thứ nhất chính là thành trì, lợi nhuận có được là tiền tài bình thường.

Tuy rằng lớn nhưng đối với tông môn thì dù có mất hai tòa thành cũng vẫn có thể chấp nhận được.

Thế nhưng, một khi
 
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
Chương 178



Trước đó, nó vẫn luôn bị Tử Viêm Môn khống chế.

“Tần Phong – tuyển thủ chính của Tử Viêm Môn xin được thỉnh giáo!”

Tần Phong và Phùng Đạo Vũ có tu vi tương đương, đều là võ đạo tầng tám, thoạt nhìn khí thế của hắn ta cũng không quá đáng sợ.

Advertisement

Thế nhưng trong lòng mọi người đều hiểu rõ, thực lực của võ giả không chỉ dựa vào tu vi cao thấp mà phán xét.

Tựa như Hồ Tử Phong lúc trước, tu vi của hắn ta không thể so với Phùng Đạo Vũ, nhưng ai cũng có thể thấy được thực lực cao thấp giữa hai người bọn họ.

Advertisement

Ngoại trừ cảnh giới, công pháp, võ kỹ, thân pháp cũng có ảnh hưởng rất lớn đến thực lực.

Tuy sắc mặt Phùng Đạo Vũ rất khó coi, nhưng hắn ta vẫn cắn răng nói: “Để ta xem thử thực lực của ngươi như thế nào mà có thể trở thành tuyển thủ chính của Tử Viêm Môn!”

Ầm!

Vừa dứt lời, trên người Phùng Đạo Vũ đã bộc phát nộ ý của Kim Cương Phục Ma, trên mặt hiện ra màu đồng thau.

Thân thể tựa như một bức tượng điêu khắc, góc cạnh và sắc nét, cứng cáp mà dẻo dai.

“Đây chính là Kim Cang Quyền đại thành!”

“Thực lực của tên đệ tử Thanh Vân Môn này không tầm thường, có thể luyện Kim Cang Quyền đến đại thành cũng không phải chuyện dễ dàng!”

“Nghe nói muốn tu luyện môn quyền pháp này cần có nghị lực cực cao, rất nhiều người đều không thể kiên trì đến cuối cùng”.

Nhìn thấy dị tượng trên người Phùng Đạo Vũ, quần chúng vây xem vốn cho rằng hắn không có một chút phần thắng đều sáng mắt lên, tán thưởng không thôi.

Ầm ầm ầm!

Phùng Đạo Vũ cắn răng bay vọt lên, bổ nhào qua, đánh ra liên tục ba quyền, mỗi một quyền đều đánh đến mức chấn động.

Tựa như sấm rền trên đất bằng, vang vọng khắp bốn phương tám hướng.

Đáng tiếc mỗi một quyền của hắn ta đều bị Tần Phong né tránh một cách dễ dàng, quyền đánh vào không khí.

“Đáng giận!”

Liên tiếp ba quyền đều bị đánh hụt, trong cơn giận dữ, tốc độ ra quyền của Phùng Đạo Vũ lần nữa tăng vọt.

Hai đấm tựa như tia chớp, nhanh đến mức tàn ảnh cũng không xuất hiện.

Thế nhưng hắn ta vẫn không cách nào chạm đến góc áo của Tần Phong, trên khuôn mặt chữ điền của đối phương lộ vẻ trêu cợt, thậm chí người này còn cố ý tiến lên.

Sau đó, ngay khi Phùng Đạo Vũ vung quyền, ống tay áo hắn ta khẽ phất qua, nhẹ nhàng bay đi.
 
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
Chương 179



Chẳng mấy chốc Phùng Đạo Vũ đã đánh ra hơn năm mươi quyền, mỗi một quyền đều có sức nặng ngàn cân.
Chắc chắn nếu đánh trúng sẽ khiến đối phương khó mà chịu nổi.

Nhưng hết lần này đến lần khác, không có bất kỳ một quyền nào đánh trúng.

Advertisement

Tệ hơn nữa chính là Tần Phong cũng không ra tay mà chỉ lượn quanh hắn ta bày ra tư thế trêu chọc.

Cảnh tượng này quả thật vượt khỏi sức tưởng tượng của mọi người.

Advertisement

“Lăng Vân Bộ!”

“Đó chẳng phải thân pháp khó tu luyện nhất của Tử Viêm Môn sao?”

“Khó trách Phùng Đạo Vũ không cách nào chạm được góc áo của hắn ta, thua không oan mà!”

Thời gian dần trôi qua, cuối cùng cũng có người nhìn ra manh mối, biết được thân pháp mà Tần Phong sử dụng chính là Lăng Vân Bộ - môn thân pháp khó tu luyện nhất của Tử Viêm Môn.

Trên đài luận võ, lòng Phùng Đạo Vũ nóng như lửa đốt.

Hắn tự biết bản thân không địch lại Tần Phong, thế nhưng không ngờ ngay cả tiêu hao sức lực của đối phương mà cũng không làm được.

Nhớ tới lời cam đoan với Bạch Vũ Phàm trước khi lên đài, hắn ta càng cảm thấy khổ sở.

“Tần Phong, nếu ngươi không có gan thì đừng lên đài, người của Tử Viêm Môn đều là rùa đen rụt đầu à?”

Phùng Đạo Vũ thở hổn hển, bắt đầu chửi ầm lên… Hắn ta làm vậy là vì muốn chọc giận đối phương.

“Ha ha, như ngươi mong muốn!”

Oanh!

Tần Phong mỉm cười lui ra xa, trong lúc đó, khí thế trên người hắn ta cũng bộc phát ra ngoài.

Cùng là cảnh giới võ đạo tầng tám, nhưng khí thế trên người hắn ta lại dồi dào và mạnh mẽ hơn rất nhiều.

Vừa dứt lời, tươi cười trên mặt hắn ta cũng biết mất, lập tức vung ra một quyền.

“Viêm Cương Quyền!”

“Hay lắm, Kim Cương Phục Ma!”
Thấy thế, Phùng Đạo Vũ vô cùng mừng rỡ, điên cuồng quát lên một tiếng sau đó thi triển Kim Cương Phục Ma.
Ầm… Răng rắc…!
Rốt cuộc hai người cũng đánh chính diện, quyền thuật của mỗi người đều cứng rắn tựa như sắt thép, va chạm vào nhau lập tức tạo ra một tiếng nổ mạnh.
Ầm!
 
Back
Top