Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

[BOT] Mê Truyện Dịch
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
Chương 290



Lúc Lâm Nhất sắp dùng Viêm Ma Chi Khu để nắm lấy dung nham chi tâm bát phẩm thì đột nhiên có cả trăm người đánh về phía hắn.

Trong chớp mắt, cảnh tượng tất cả mọi người vây đánh Huyết Ma Thứu lại xuất hiện trở lại.

Chỉ có điều đối tượng đã đổi thành Lâm Nhất.

Lão giả áo gai Tiên Thiên thất khiếu xông lên trước một mình.

Chỉ cần Lâm Nhất tiếp tục giành lấy dung nham chi tâm thì chắc chắn sẽ trúng phải đòn tấn công của lão giả áo gai.

Nhớ đến uy lực đáng sợ của chiêu Cuồng Long quyền trước đây…

Nếu như bị đối phương đánh trúng trực diện thì dù cho có Viêm Ma Chi Khu, Lâm Nhất cũng khó mà sống.

“Giao dung nham chi tâm ra đây, ta sẽ tha chết cho ngươi!”

Vù.

Advertisement

Lão giả áo gai nhảy đổng lên, ánh mắt đầy sát khí khiến ai cũng lạnh người, trong lòng tức giận nhưng lại không nói ra.

Vẻ mặt Lâm Nhất vẫn bình tĩnh, bắt lấy dung nham chi tâm mà không hề do dự.

Lúc hắn bắt được nó thì quyền mang của lão giả áo gai cũng đánh trúng lên cơ thể to lớn.

Khi âm thanh lớn vang lên, Lâm Nhất nôn ra một ngụm máu, mái tóc màu lửa đỏ bay lên trong gió.

Hắn chỉ cảm thấy đau đớn khắp người, nơi bị quyền mang đấm trúng đã lõm xuống rõ rệt, đầu óc hắn cứ ong ong lên, tâm trí mơ hồ.

“Đồ chó không biết sống chết là gì!”

Advertisement

Lão giả áo gai lạnh lùng hừ lên một tiếng, trở tay đánh thêm một chưởng về phía đầu của Lâm Nhất.

Lân Nhất lấy lại tỉnh táo rồi nở nụ cười, hắn đã thắng cược.

Hắn vẫn luôn đặt cược.

Cược lão giả đã bị thương rồi sẽ không thể đánh chết hắn bằng một chiêu.

Đúng là như vậy! Dù hắn đang dùng đến Viêm Ma Chi Khu, chưởng đó vẫn lấy đi của hắn nửa cái mạng, nhưng nói cho cùng hắn vẫn chưa chết.

Sắc mặt của lão giả áo gai hơi thay đổi, ông ta không hiểu nụ cười trên mặt Lâm Nhất là có ý gì.

Vốn dĩ đối phương đã không còn đường lui, dù cho tránh được chưởng đó của ông ta thì bốn bề đều có cao thủ Thiên Tiên ập đến, bất kể là chạy đường nào thì cũng khó tránh được cái chết.

Lâm Nhất hắn không lì đòn được như Huyết Ma Thứu, có thể chịu đựng sự tấn công điên cuồng của mọi người.

Nhưng tình huống mà tất cả mọi người đều không ngờ tới lại xảy ra, cơ thể của Lâm Nhất đột ngột trở nên nặng nề, hắn nhảy xuống động hỏa diễm đang cuồn cuộn dung nham.

Ào!

Khí thế lúc hắn ngã xuống mạnh không đỡ nỗi.

Lão giả áo gai đánh hụt, nhìn theo Lâm Nhất nhảy vào trong nham thạch, ông ta ngây ra.

Không chỉ có ông ta, tất cả mọi người đều ngây mặt ra.

“Ngăn hắn lại, ngăn hắn lại đi!”

Tiếp đó, những tiếng la hét liên tục vang lên, cả đám cao thủ Thiên Tiên đều nổi giận đùng đùng.

Tên nhóc đó tự muốn chết thì cũng thôi đi, sao lại còn mang theo cả dung nham chi tâm cùng chết chung chứ?

Dung nham chi tâm bát phẩm là thứ mà mấy trăm năm mới xuất hiện một lần.

Đánh mất cơ hội lần này thì phải đợi thêm tám trăm năm nữa.

Đột nhiên, cả đám người đuổi theo Lâm Nhất như phát điên, không ngừng nhảy vào trong động hỏa diễm.

Nhưng đã muộn rồi, Lâm Nhất đã có ý định này từ sớm, hắn đã đi trước một bước, chìm vào trong nham thạch đang cuộn trào.

Xẹt xẹt.

Các cao thủ Thiên Tiên điên cuồng đuổi theo, không chịu từ bỏ. Họ thi nhau hít hơi ngược vào trong, ai cũng sợ đến tái mặt. Trong thời khắc quan trọng, họ lấy đà, thi nhau bay lên không.

Bọn họ đứng bên mép của động hỏa diễm, nhìn nham thạch sôi sùng sục, tức đến nghiến răng nghiến lợi.

“Đúng là đồ súc sinh, dung nham chi tâm tám trăm năm mới xuất hiện một lần đấy!”

“Cái tên tiểu súc sinh này, bản thân muốn chết thì thôi đi, việc gì phải hủy đi bảo bối chứ?”

“Đáng ghét mà, sớm biết sự tình thế này thì giết hắn cho xong!”

Mọi người đứng xung quanh lớn tiếng mắng, vô cùng hối hận.

Nhưng cả đám chỉ có thể mở to mắt nhìn, dù cho họ có mắng bao nhiêu đi nữa thì cũng không có ai dám xuống đó, vẻ mặt mọi người phải nói là rất đặc sắc.

“Lâm huynh đệ…”

Chương Nhạc cảm thấy vô cùng áp lực, hắn ta đến bên cạnh hố dung nham, nhìn dòng nham thạch sôi sùng sục, mặt mày biến sắc.

Hắn ta tận mắt nhìn thấy Lâm Nhất sau khi chịu nỗi đòn tấn công của lão giả áo gai thì chủ động nhảy vào trong động hỏa diễm.

Thì mặt hắn liền trắng bệch. Bây giờ, hắn đến bên cạnh động hỏa diễm mà vẫn không tin nổi.

Chết rồi sao?

Lời của Lâm Nhất vẫn còn văng vẳng bên tai hắn ta.

Nhưng Lâm Nhất chết như thế thì thật sự khiến hắn ta không thể chấp nhận được.

Ùm!

Lúc mọi người đang lớn tiếng mắng nhiếc thì có một bóng người nhảy theo Lâm Nhất vào hố dung nham đang cuồn cuộn.

“Là Vương lão!”

Lão giả áo gai không cam lòng, mạo hiểm nhảy xuống.

Vẻ mặt của những người đứng xung quanh không ngừng thay đổi.

Theo lý mà nói, vào giây phút mà Lâm Nhất nhảy vào thì hắn đã bị dung nham cuồn cuộn bên trong thiêu thành bã rồi.

Dung nham chi tâm bát phẩm không đến mức chìm quá sâu.

Nếu như thật sự nhảy xuống đó, không chừng vẫn còn cơ hội giành được dung nham chi tâm bát phẩm.

Nhưng cuối cùng đám người này vẫn không đủ quyết đoán, chỉ lo giẫm chân, không biết tính sao.

Một lúc sau, cả đám than thở, dần rời xa trung tâm đỉnh núi.

Lúc đứng gần động hỏa diễm thì luôn phải chịu đựng áp lực rất lớn nên đương nhiên thời gian lâu dần, họ đều tản đi hết.

“Nói ra thì cũng là báo ứng, trước đây tên nhóc này ném ông lão áo xám vào dung nham, giờ thì hắn lại tự chết trong đó, đấy là nhân quả luân hồi!”

“Có điều nói đi cũng phải nói lại, thiếu niên này đúng thật là một nhân tài, tuổi còn trẻ mà đã có bán bộ kiếm ý, còn luyện được Viêm Ma Chi Khu, nếu cho hắn thêm chút thời gian nữa thì nhất định sẽ vang danh bốn bể Đại Tần ta”.

“Bây giờ hắn cũng đã chết rồi, nói những điều này cũng vô dụng!”

Chương Nhạc nghe mọi người bàn tán thì trong lòng cảm thấy rất khó chịu và hơi buồn bã.

Đến lúc này, hắn ta vẫn chưa hoàn toàn tin tất cả là sự thật.

Ai cũng tranh giành, nếu như huynh không giành thì làm sao xuất đầu lộ diện?

“Mặc dù ngươi nói không sai nhưng Lâm huynh đệ à, có cần phải đánh đổi bằng tính mạng không?”

Chương Nhạc thở dài thườn thượt, nhiều cảm xúc lẫn lộn.

Ầm.
 
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
Chương 291



Trong miệng hố lửa, một đạo quang mang lóe lên, chính là lão giả áo gai, mặt xám mày tro đi ra, quan sát sắc mặt vô cùng khó coi của người này, mọi người biết ông ta chắc chắn không diễn.

Vẫn chưa tìm được dung nham chi tâm bát phẩm...

Nhưng cũng nằm trong dự đoán của mọi người, cho dù tu vi của lão giả áo gai đó đã đạt đến Tiên Thiên thất khiếu, cũng tuyệt đối không dám ở quá lâu trong miệng núi lửa, càng không dám tiến vào quá sâu.

Trừ khi có cường giả cảnh giới Huyền Võ ở đây mới may ra có chút cơ hội.

Nhưng thời gian qua lâu, cho dù là cường giả cảnh giới Huyền Võ tới thật thì cũng không biết phải làm gì.

Lâm Nhất chết rồi ư?

Đương nhiên chưa chết, ngày đó hắn tu luyện thoải mái trên địa hỏa Viêm Mạch.

Hiện tại ở trong dung nham nóng chảy này, chỉ cần không lặn xuống quá sâu thì không lo đến tính mạng.

Advertisement

Tử Viêm Thánh Hỏa trong hộp kiếm cổ chầm chậm bốc cháy, một đoàn lửa tử sắc chí âm chí hàn bao bọc lấy hắn vào trong.

Nham thạch cuồng bạo bên ngoài, nhiệt độ kh ủng bố đều không thể tổn hại được đến hắn.

Mặc dù không chết, nhưng trạng thái hiện tại của Lâm Nhất cũng không được tốt lắm.

Ngay đến kiểm tra xem thương thế trên người nặng thế nào hắn cũng không làm được, mệt mỏi muốn ngủ, mí mắt nặng nề vô cùng.

Khi thương thế nặng đến một mức độ nhất định, cơ thể sẽ tự động ngất đi.

Advertisement

Trong lòng Lâm Nhất hiểu rõ, đây là bản năng tự vệ của thân thể, không để lãng phí năng lượng dư thừa, một mực chống cự chỉ mang lại phản tác dụng mà thôi.

Với cường độ thân thể của ta, khi chìm vào giấc ngủ có lẽ có thể hồi phục lại được năm sáu phần...

Nghĩ như vậy Lâm Nhất dần dần không suy nghĩ nữa, trực tiếp chìm vào giấc ngủ trong dòng nham thạch nóng chảy cuồn cuộn này.

Mấy ngày sau.

Đến khi hắn tỉnh lại lần nữa, tinh thần đã khôi phục được không ít.

Nhìn xuống trước ngực, xương sườn vẫn như trước hơi lõm vào, Lâm Nhất thầm nghĩ nguy hiểm thật.

Cho dù Lâm Nhất có tính toán kế hoạch cướp lấy dung nham chi tâm bát phẩm, thì với thực lực của lão giả áo gai chắc chắn sẽ xông pha đi đầu.

Chỉ cần đi tranh thì ít nhất phải chống cự được một kích của lão giả áo gai. Bất luận có tính cách nào thì cũng không thể né tránh được một kích này.

Nhưng cũng may lão giả áo gai khi công kích kết giới trước đó đã bị thương không nhẹ.

Nếu như vẫn có thể đánh ra Cuồng Long Chưởng thì Lâm Nhất không dám cam đoan hiện tại hắn còn có thể sống được hay không.

Nhưng bây giờ đã không sao rồi, điều quan trọng là hắn đã thành công!

"Đây chính là dung nham chi tâm bát phẩm sao?"

Nhìn linh khí trong lòng bàn tay tràn trề, huyết diệm lưu động giống như sinh mệnh, Lâm Nhất lộ ra vẻ cực kỳ tò mò.

So với dung nham chi tâm ngũ phẩm trong túi Trữ Vật của hắn thì vật trước mắt còn có linh tính hơn nhiều.

Vạn vật trên thế gian đến một mức độ nhất định e là đều sẽ sinh ra linh tính.

Có dung nham chi tâm bát phẩm này, Viêm Ma Chiến Thể của ta chắc cũng được bát phẩm nhỉ.

Về phần Viêm Ma Chiến Thể hoàn mỹ nghĩ đến đã thấy tốt rồi.

Dung nham chi tâm hoàn hảo tương đương với thần vật, ngàn năm hiếm thấy một lần.

"Tạm không vội ngưng tụ Viêm Ma Chiến Thể, đợi ra ngoài rồi tính".

Về phần làm thế nào để ra ngoài thì Lâm Nhất sớm đã nghĩ xong rồi.

Đỉnh núi Thiên Hỏa sớm muộn gì cũng sẽ phát nổ, đợi đến ngày núi lửa phun trào chính là lúc hắn thoát khỏi vòng vây.

Bằng không, bất luận lúc nào cũng nguy hiểm trùng trùng. Tùy tiện một cường giả Tiên Thiên lục khiếu cũng khiến hắn lãnh đủ.

Thu lượm xong dung nham chi tâm bát phẩm, Lâm Nhất lấy ra vài miếng dung nham chi tâm khác.

Hắn chuẩn bị tu luyện tại đây, có dung nham chi tâm ngũ phẩm áp trục, hẳn là đủ để tu luyện Tiên Thiên Thuần Dương Công đến viên mãn.

Chợt không nghĩ nhiều nữa, hắn nắm lấy một miếng dung nham chi tâm tam phẩm, lặng yên bắt đầu luyện hóa.

Ầm!

Linh hỏa thuần túy hàm chứa bên trong dung nham chi tâm đột nhiên cuồn cuộn như sông lớn, liên tục không ngừng xông vào trong cơ thể.

Linh nguyên liệt diệm du động trong kinh mạch lập tức trở nên hưng phấn, vô cùng tham lam hấp thu lấy.

So với linh nhũ Tiên Thiên thì linh hỏa thuần túy này bổ dưỡng với Tiên Thiên Thuần Dương Công hơn.

Toàn thân Lâm Nhất sảng khoái, có sự thoải mái không nói nên được bằng lời, cảm giác từng tế bào trong cơ thể đều đang hưởng thụ.

"Cảm giác này thật sự tuyệt vời, chẳng trách lại có nhiều võ giả Tiên Thiên thuộc tính hỏa không quản tính mạng đến ngọn núi Thiên Hỏa này, quả thật là đồ tốt".

Thời gian từng ngày trôi qua.

Nửa tháng sau, Lâm Nhất đã luyện hóa hấp thu đến dung nham chi tâm ngũ phẩm.

Khí tức trên người ầm ầm bạo tăng, từng sợi liệt diệm kim sắc cuồn cuồn dao động trong tứ chi bách hài, giống như hàng trăm con sông cùng hợp lại vậy.

Không ngừng kích động, va chạm, trộn lẫn... cuối cùng ngưng tụ thành một luồng khí xoáy kim sắc.

Luồng khí xoáy kim sắc chói mắt rực rỡ, tựa như một mặt trời nhỏ trong người hắn.

Tiên Thiên Thuần Dương Công, đến đây đã đạt viên mãn!

Lâm Nhất mở hai mắt ra, tinh quang trong ánh mắt lóe lên.

Cảm nhận lực lượng kh ủng bố hàm chứa trong luồng khí xoáy, trên gương mặt tuấn lãng thanh tú lộ ra vẻ hưng phấn nồng đậm. Lúc này, linh nguyên Tiên Thiên cương mãnh hùng hậu trong cơ thể khiến ngay đến bản thân hắn cũng phải có chút sợ hãi.

Mạnh quá!

Cảnh giới công pháp giữa viên mãn và đại thành hóa ra lại có khoảng cách lớn đến như vậy.

Cường độ linh nguyên hiện tại của hắn so với trước đã mạnh hơn không chỉ mấy lần.

Thật muốn lập tức ra ngoài, đại sát bốn phương, xem xem Tiên Thiên Thuần Dương Công viên mãn rốt cuộc mạnh đến mức nào.

Nhưng lý trí vẫn chiến thắng suy nghĩ điên cuồng này, trước mặt lão giả áo gai Tiên Thiên thất khiếu thì lần tiến bộ này vẫn không có bao nhiêu phần thắng.

Cùng lắm là sau khi rời khỏi đỉnh núi Thiên Hỏa có thể dễ dàng đối mặt với cường giả Tiên Thiên ngũ khiếu mà thôi.

Trên đỉnh núi Thiên Hỏa, hắn có thể đối chọi được với cường giả Tiên Thiên ngũ khiếu cũng là dựa vào hạn chế hoàn cảnh đặc thù.

Cường giả Tiên Thiên đến đây ít nhất cũng có ba thành thực lực không thể phát huy ra được.

Nhưng một khi kích phát ra Viêm Ma Chi Khu thì Lâm Nhất không phải chịu bất cứ hạn chế nào, chiếm được ưu thế Tiên Thiên.

"Đợi... điều bây giờ cần làm chính là việc này".

Kiềm chế sự hưng phấn và kích động trong lòng, sắc mặt Lâm Nhất bình tĩnh, kiễn nhẫn chờ đợi lần phun trào núi lửa tiếp theo.
 
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
Chương 292



Trên đỉnh núi Thiên Hỏa này do nguyên nhân đặc thù mà phạm vi năm mươi dặm không một ngọn cỏ nào có thể sinh sống. Những khu vực khác đều đa số là diện tích núi rừng, đại thụ chọc trời, trùng điệp thành rừng.

Trong đó có một khe sơn cốc hoa cỏ nở rộ, cốc đó chính là lãnh thổ của bầy yêu thú Thiết Tí Ma Viên, bình thường hiếm có ai dám liều lĩnh đến gần.

Thiết Tí Ma Viên vốn là yêu thú Tiên Thiên tứ khiếu, số lượng rất đông, đạt đến hai ba trăm con.

Trong đó có những con Ma Viên Vương sánh ngang với Tiên Thiên lục khiếu, tính tình nóng nảy, thực lực hung hãn, lại càng không có ai dám chọc vào chúng.

Thế nhưng lúc này bên ngoài sơn cốc.

Advertisement

Một đám võ giả cẩn thận tụ tập lại với nhau ở đây, nếu như Lâm Nhất có mặt ở đó thì chắc chắn có thể nhận ra mấy người dẫn đầu trong đó.

Đại hán Mạc Bình trên gương mặt vuông chữ điền có vết sẹo lớn và cả Lưu đà chủ của phân đà Kim Diễm Tông, đằng sau toàn bộ đều là thành viên trong phân đà, số lượng cũng không ít, cỡ khoảng năm sáu trăm người.

Nhưng người cầm đầu chân chính không phải là hai người này.

Mạc Bình và Lưu đà chủ phải cúi đầu khom lưng, vô cùng cung kích với một thanh niên phong thần tuấn lãng, mặc trường bào kim tuyến bên cạnh.

Advertisement

"Lưu đà chủ, ông chắc chắn Long Vân quả ở trong sơn cốc này chứ?"

Trên gương mặt tuấn lãng của người thanh niên lộ ra vẻ ngưng trọng, lên tiếng xác nhận lại.

"Thuộc hạ tuyệt đối không dám nói dối, sau khi mấy người trong phân đà mạo hiểm liều chết vào bên trong mới phát hiện ra bên trong sơn cốc này quả thực có Long Vân quả. Chỉ là bầy Thiết Tí Ma Viên này thực sự rất khó dây vào, với thực lực của chúng tôi không thể thay Mai huynh đệ hái xuống được".

Lưu đà chủ vội vàng trả lời, không dám chậm trễ, áp lực nặng như núi đè.

Mặc dù ông ta thân là đà chủ phân đà, nhưng so với đệ tử nội môn của bản tông thì thân phận không cao hơn bao nhiêu.

Huống chi vị Mai huynh đệ trước mắt đây, Mai Tử Họa chính là đệ tử chân truyền hàng đầu của Kim Diễm Tông, tuổi tác còn trẻ, chỉ khoảng mười mấy tuổi mà tu vi đã đạt đến Tiên Thiên ngũ khiếu.

Chính là bất thế kỳ tài duy nhất tu luyện được Kim Diễm Quyết đến tầng thứ ba trước hai mươi tuổi trong hàng trăm năm nay của Kim Diễm Tông.

Cả tông môn đều gửi gắm kỳ vọng ở hắn ta rất cao.

Thậm chí rất có thể vị trí tông chủ đời tiếp theo sẽ chính là Mai Tử Họa!

Lưu đà chủ cho dù có gan lớn bằng trời cũng không dám bất kính trước mặt người này, chỉ có thể tận tâm hầu hạ.

"Huynh đệ, dựa trên sách cổ ghi chép lại, bầy đàn Thiết Tí Ma Viên này có truyền thống coi Long Vân quả là thánh quả truyền thừa, mỗi đời Ma Viên Vương mới lên đều sẽ nuốt Long Vân quả để gia tăng thực lực, thống lĩnh bầy đàn..."

Mấy người đệ tử bản tông đứng sau lưng Mai Tử Họa cũng cùng mặc trường bào kim tuyến giống hắn ta, trong đó có một người lên tiếng nói.

"Vậy xem ra chắc không sai rồi, tìm được Long Vân quả coi như lập được đại công, ta cũng không mong chờ các ngươi thật sự giúp ta lấy được nó".

Thần sắc Mai Tử Họa lạnh nhạt, thoải mái nhẹ nhàng nói một câu, khiến Lưu đà chủ và Mạc Bình đều vui sướng không thôi.

Công lớn, hiển nhiên sau chuyện này sẽ không thiếu phần thưởng cho hai người bọn họ.

"Cảm ơn Mai huynh đệ".

Mai Tử Họa xua tay, rồi tập hợp mấy sư đệ của mình tới tụ lại một chỗ bàn bạc đối sách.

Mạc Bình nói thầm với Lưu đà chủ: "Đà chủ, mấy người này giải quyết được Thiết Tí Ma Viên không? Bên trong có đến hai ba trăm con Thiết Tí Ma Viên đó, ngài không biết chứ đám Thiết Tí Ma Viên này cực kỳ khó chơi, phòng ngự mạnh mẽ, công kích hung hãn, thân pháp còn linh hoạt hơn so với chúng ta... càng chưa nhắc đến còn có Ma Viên Vương".

Sắc mặt Lưu đà chủ hơi thay đổi, vội vàng ra hiệu cấm nói: "Suỵt! Nhỏ tiếng thôi, đừng để Mai huynh đệ nghe thấy. Ngươi yên tâm đi, đệ tử bản tông kiến thức sâu rộng hơn chúng ta nhiều, thủ đoạn cũng cực nhiều. Người nhìn mấy người này đi, mặc dù tu vi chỉ là Tiên Thiên tứ khiếu, nhưng khí tức đều mạnh hơn chúng ta!"

"Việc này thì không sai".

Ánh mắt Mạc Bình nóng rực nhìn về phía mấy đệ tử bản tông, Mai Tử Họa thì thôi không cần nhắc đến, đây là kỳ tài được tông môn toàn lực bồi dưỡng.

Mấy đệ tử tinh anh còn lại khí tức trên người ai ai cũng đều mạnh hơn hắn ta nhiều.

Hắn ta rất rõ, đối phương tu luyện Kim Diễm Quyết mới có thể có được khí tức cô đọng hùng hậu như vậy.

Đáng tiếc... thành viên phân đà chỉ có thể coi như là thế lực vòng ngoài của Kim Diễm Tông mà thôi.

Muốn tu luyện được công pháp bản tông trừ khi lập được công lao cực lớn thì may ra mới có được chút khả năng nhỏ nhoi.

"Không ngờ lại có cả một tộc đàn Thiết Tí Ma Viên, cũng may chúng ta có chuẩn bị trước".

"Thực lực của Ma Viên Vương ước chừng tương đương với Tiên Thiên lục khiếu, thậm chí còn mạnh hơn chút. Có điều cũng chỉ đến mức vậy mà thôi, uy h**p lớn nhất vẫn là hai trăm con Thiết Tí Ma Viên kia, số lượng quá đông".

"Huynh đệ, chúng ta đem theo Ngũ Độc phấn, Sát Nhân Hương, Nhiễu Hồn Đan và Mê Hương Tán, không biết dùng loại nào để đối phó với đám Thiết Tí Ma Viên này thì tốt".

Mã Tử Họa có chút đăm chiêu, trầm giọng nói: "Thiết Tí Ma Viên kháng độc cực cao, Ngũ Độc Phấn rõ ràng không có tác dụng, Nhiễu Hồn Đan và Mê Hương Tán khuếch tán trên diện tích quá nhỏ, số lượng bị ảnh hưởng có hạn, Sát Nhân Hương cũng không chắc có tác dụng hay không, thật sự phù hợp nhất là..."

Dừng lại một lát, Mai Tử Họa đưa ra quyết định, ánh mắt lóe lên vẻ ngoan lệ, nhẹ giọng nói: "Dùng Sát Nhân Hương trước thử xem".

Một vị sư đệ lấy ra một cây tử hương dài nhỏ.

Mai Tử Họa vẫy tay, Lưu đà chủ và Mạc Bình vội vàng chạy tới.

"Vật này gọi là Sát Nhân Hương, hai người có biết không?"

Mạc Bình còn đỡ, Lưu đà chủ vừa nghe vậy sắc mặt khẽ thay đổi, Sát Nhân Hương này là vật kỳ độc. Một khi đốt cháy, người ngửi phải mùi hương sẽ lập tức rơi vào trạng thái điên loạn, trở nên hiếu chiến thị sát, không thể kiểm soát việc giết người.

Nhưng Thiết Tí Ma Viên liệu có trúng Sát Nhân Hương hay không thì vẫn chưa nói rõ được.

"Thuộc hạ biết".

Lưu đà chủ thành thật trả lời.

"Rất tốt, ngươi chọn một người, vào trong cốc đốt hương này lên".

Lưu đà chủ nghe vậy thì khẽ biến sắc, một khi vào trong cốc đốt hương thì người đốt hương chắc chắn sẽ phải chết.
 
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
Chương 293



Không phải bị Ma Viên rơi vào cuồng loạn gi3t chết thì bản thân cũng trúng độc hương, khó kiềm chế bản thân, vẫn là một chữ chết.

Nhưng nhìn thấy thần sắc lạnh nhạt của Mai Tử Họa, trong lòng Lưu đà chủ rét lạnh, trầm giọng nói: "Tuân mệnh".

Một lát sau, một đệ tử phân đà không biết rõ sự tình cầm cây hương đi vào trong cốc.

Ầm ầm!

Người đó vừa vào bên trong chưa được bao lâu, đột nhiên đã vang lên âm thanh khổng lồ từ sau lưng mấy người, mặt đất khẽ rung chuyển.

"Chuyện gì vậy?", Mai Tử Họa vội vàng quay đầu lại nhìn, nhưng rừng rậm um tùm che mất tầm nhìn, cũng không nhìn ra được gì.

Đang định lên tiếng thì âm thanh long trời ầm ầm lại lần nữa xuất hiện.

Advertisement

Lưu đà chủ mặt mày bình tĩnh nói: "Mai huynh đệ không cần lo lắng, đó là mùa động đất của núi Thiên Hỏa sắp kết thúc rồi, núi lửa không bao lâu nữa sẽ lại phun trào".

"Quên mất điểm này".

Mai Tử Họa nhớ lại, đó là một khối bảo địa, Kim Diễm Tông cũng đã từng chiếm cứ một quãng thời gian ngắn. Nhưng sau này thì phải từ bỏ, nguyên nhân chủ yếu là mất nhiều hơn được.

Trừ khi phái cường giả cảnh giới Huyền Võ canh giữ trường kỳ, không rời một tấc, bằng không với sự hấp dẫn của núi Thiên Hỏa, cường giả Tiên Thiên ngũ khiếu thậm chí lục khiếu thất khiếu ở các quận xung quanh đều sẽ lũ lượt không ngừng mạo hiểm tới đây. Số lượng lớn võ giả Tiên Thiên hội tụ lại với nhau thì Kim Diễm Tông cũng phải chật vật đối phó.

Cộng thêm còn liên quan đến các thế lực khác, cuối cùng không thể không nhả ra, để đỉnh núi Thiên Hỏa trở thành một vùng đất vô chủ.

Advertisement

"Mai huynh đệ, nửa tháng trước, núi Thiên Hỏa này đã xảy ra dị tượng thiên địa!", đột nhiên nhớ đến chuyện này, Lưu đà chủ lên tiếng cho hay.

"Dị tượng thiên địa?", ánh mắt Mai Tử Họa lóe lên một mạt quang mang, nhưng chớp mắt lại trở nên u ám.

Nửa tháng trôi qua, Kim Cúc Thái cũng nguội lạnh rồi, còn nói gì đến trọng bảo nữa.

Nếu như đến sớm hơn chút thì tốt rồi, trước mắt chỉ hy vọng có thể lấy được Long Vân quả, như vậy thì Kim Diễm Quyết của hắn có lẽ sẽ có thể đột phá được đại thành, còn có thể sinh ra chút long uy.

Kim Diễm Quyết chính là gốc rễ lập phái của Kim Diễm Tông, cực khó tu luyện, cần ngộ tính kh ủng bố.

Nếu như không có sức mạnh bên ngoài trợ giúp, chỉ dựa vào ngộ tính của bản thân thì rất khó tiến bộ.

Hắn ta đã tốn mất bốn năm mới tu luyện được đến tầng thứ ba, đã là người có tốc độ nhanh nhất trong lịch sử tông môn rồi.

"A!"

Đang hết sức suy tư thì trong sơn cốc đột nhiên truyền ra tiếng kêu gào cực kỳ bi thảm, thê lương rợn người.

Tiếp theo đó là từng tràng tiếng gào rống của đám Ma Viên không ngừng liên tiếp vang lên trong cốc, khiến người nghe kinh sợ không thôi.

"Huynh đệ, Sát Nhân Hương có tác dụng rồi!"

Mấy tay đệ tử bản tông của Kim Diễm Tông trên mặt tỏ ra cực kỳ hưng phấn, mặt mày hớn hở.

Khóe miệng Lưu đà chủ co giật vài cái, cũng cười theo mấy tiếng nhưng nụ cười cực kỳ khó coi.

Đám đệ tử bản tông này hoàn toàn không coi người trong phân đà bọn họ là người.

Người vào trong đốt hương đó có lẽ đã chết rồi...

Mai Tử Họa khó nén được vẻ vui mừng, sẵng giọng nói: "Lưu đà chủ, Mạc hộ pháp!"

"Có thuộc hạ!"

"Sau nửa nén nhang, Thiết Tí Ma Viên có lẽ đã tự tàn sát nhau kha khá rồi, hai người dẫn đệ tử phân đà vào trong dọn dẹp Thiết Tí Ma Viên tàn dư. Mấy huynh đệ ta sẽ đối phó với Ma Viên Vương, hiểu chưa".

"Tuân mệnh".

"Đây là phần thưởng cho các người, sau khi việc thành ta sẽ có trọng thưởng khác".

Mạc Bình và Lưu đà chủ lần lượt nhận lấy một chiếc bình ngọc, mở ra xem thì bên trong toàn là linh nguyên hùng hậu, Tiên Thiên đan giá trị quý báu.

Mỗi bình thuốc ít nhất cũng phải có khoảng ba mươi viên.

Vẻ mặt lập tức tỏ ra vui mừng, cao giọng nói: "Mai huynh đệ yên tâm, hai chúng tôi đảm bảo sẽ hoàn thành nhiệm vụ".

Thời gian trôi qua từng lúc, Mai Tử Họa nhắm mắt dưỡng thần.

Đợi đến khi âm thanh Ma Viên tàn sát nhau trong cốc đã yếu ớt đi nhiều thì đột nhiên mở trừng hai mắt ra.

Ánh mắt lóe lên vẻ tàn khốc, trầm giọng nói: "Động thủ!"

Cọ cọ cọ!

Mạc Bình và Lưu đà chủ dẫn đầu, dẫn theo năm sáu trăm người của phân đà chậm rãi giết vào trong.

Một vị sư đệ có chút lo lắng nói: "Sư huynh, dược lực của Sát Nhân Hương e là vẫn chưa tan hết, đám người này ngoài hai tên dẫn đầu ra thì những người khác sợ là rất khó chống đỡ được Sát Nhân Hương..."

Mai Tử Họa thản nhiên nói: "Không có dược lực của Sát Nhân Hương thì đã đề cao thực lực của chúng rồi, đám phế vật này làm sao có thể là đối thủ của Thiết Tí Ma Viên được, chúng ta đợi chút rồi hãy vào trong".

Một lúc lâu sau, nghe thấy âm thanh tàn sát trong cốc lại lần nữa vang lên.

Mai Tử Họa trầm giọng nói: "Đi!"

Sưu!

Mấy người lăng không nhảy lên, lên xuống vài đợt trong rừng rồi tiến vào trong sơn cốc.

Năm sáu trăm người của phân đà Kim Diễm Tông hai mắt đỏ ngầu, đang điên cuồng chém giết với Thiết Tí Ma Viên tàn dư.

Nhưng cho dù có dược lực của Sát Nhân Hương trợ giúp, đám người này vẫn không thể nhanh chóng giải quyết hàng trăm con Thiết Tí Ma Viên tàn dư.

"Huynh đệ đúng là liệu sự như thần, phế vật quả nhiên vẫn là phế vật".

Mấy đệ tử bản tông nhìn thần sắc của võ giả phân đà Kim Diễm Tông tràn ngập vẻ hèn mọn.

"Theo ta đi tìm Ma Viên Vương".

Địa thế trong cốc rộng lớn, mấy người triển khai thân pháp, không bao lâu đã tiến sâu vào trong sơn cốc, nhìn thấy con Thiết Tí Ma Viên Vương thực lực sánh ngang với Tiên Thiên lục khiếu.

Trên người nó có vài vết thương, rõ ràng lúc trước Ma Viên Vương cũng đã phải chịu ảnh hưởng của Sát Nhân Hương.

Bên cạnh nó không xa, trên một bãi đá là linh quả đang tản phát ra long uy nhè nhẹ.

Ma Viên Vương nhìn về phía bốn người Mai Tử Họa, rồi lại nhìn từng cỗ thi thể của Thiết Tí Ma Viên đã ngã xuống trong cốc, dường như đã hiểu ra gì đó. Ánh mắt lập tức tràn ngập tức giận, đáng sợ vô cùng.

Trong mắt Mai Tử Họa lóe lên một mạt khinh miệt, thản nhiên nói: "Ra tay!"

Đại Ma Nguyên Chưởng!

Viêm Phong Quyền!
 
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
Chương 294



Phá Quân Quyền!

Đệ tử của Kim Diệm Tông được biết đến với công pháp bá đạo, cơ thể cường tráng, tinh thông võ thuật, đa phần đều không cần tới binh khí.

Mấy người họ nhào lên, tấn công dữ dội chống lại Ma Viên Vương, tung ra những quyền chưởng sát chiêu, liên tiếp không ngừng.

Bụp bụp bụp!

Quyền nào cũng mạnh mẽ, đầy sức bùng nổ, đập lên người Ma Viên Vương phát ra tiếng vang bùm bụp.

Đặc biệt là Mai Tử Hoạ, hắn ta tung ra Phá Quân Quyền có sức quét sạch nghìn quân. Mỗi quyền đều như đang đối mặt với thiên quân vạn mã, một mình nhưng rất hào khí.

Quyền pháp vừa mạnh mẽ và bá đạo, mở ra đóng lại, chiến đấu kịch liệt với Ma Viên Vương.

Ba sư đệ khác thì tiếp ứng từ một bên, nhóm bốn người phối hợp ăn ý, hoàn toàn trấn áp Ma Viên Vương.

Advertisement

Nhất thời, Thiết Tí Ma Viên Vương không có nổi sức để đánh trả.

Trên thực tế, hung danh của thung lũng này được đặt cho toàn bộ bầy ma viên, bây giờ những Thiết Tí Ma Viên khác đã chết hoặc trọng thương, tự bảo vệ bản thân còn khó.

Chỉ trông cậy vào một mình Thiết Tí Ma Viên Vương thì sớm muộn gì cũng chết trong tay mấy người phía Mai Tử Hoạ.

Nhưng dù vậy, có thể trấn áp Ma Viên Vương khiến nó thảm hại thế này cũng đều nhờ vào thực lực kh ủng bố của Mai Tử Hoạ.

Đổi lại là cao thủ Tiên Thiên lục khiếu khác, chắc chắn không ai dám tấn công trực diện với Ma Viên Vương như hắn ta.

Khi hai bên đang giao chiến thì núi Thiên Hoả lại phun trào một lần nữa.

Advertisement

Nhưng đám người Mai Tử Hoạ đang chiến đấu hăng say, không có thời gian để ý đến, chẳng ai quan tâm.

Thiên Quân Phá!

Mai Tử Hoạ hét lên, tung ra sát chiêu, bùng phát quyền mang với sát khí lạnh lùng, tàn nhẫn.

Sát khí khủng khiếp ngưng tụ trong quyền mang gần như hoá thành thực chất.

Dưới sức công phá của một quyền, tất cả sát khí ngưng tụ trong đó đều ập xuống cơ thể Ma Viên Vương.

Bụp!

Thân hình to lớn của Ma Viên Vương đột ngột bay ra, ngã xuống bệ đá, động tác khi đứng dậy của nó rõ ràng đã chậm hơn rất nhiều.

Ma Viên Vương vốn đã bị thương nặng, nhận thêm một quyền này lại càng bị thương nặng hơn.

“Sư huynh, quyền pháp của huynh tuyệt lắm!”

Vẻ mặt Mai Tử Hoạ thả lỏng, hắn nở nụ cười nhẹ, Ma Viên Vương đã ở thế suy sức yếu, Long Vân quả coi như đã nằm trong túi hắn.

Vút!

Đột nhiên Ma Viên Vương làm ra một hành động không ai ngờ tới, nó nhảy vọt lên bệ đá.

Nó hái Long Vân quả được truyền lại cho Viên Vương thế hệ sau, đưa lên cho vào miệng.

“Không!”

Mai Tử Hoạ biến sắc, nếu Ma Viên Vương ăn mất thì mọi nỗ lực của hắn ta đều vô ích.

Nhưng lúc này một sự thay đổi bất thường đột ngột xảy ra.

Trên không trung có tiếng la hét sợ hãi vang lên, một bóng người điên cuồng rơi xuống với tốc độ kinh hoàng.

Ma Viên Vương giơ tay lên, chuẩn bị bỏ Long Vân quả vào miệng.

Nhưng nó còn chưa kịp phản ứng đã bị hộp đựng kiếm sau lưng người đó đập trúng.

Một âm thanh cực lớn vang lên, bệ đá vỡ nát, bụi bay tứ tung, Ma Viên Vương bị đè chết ngay tại chỗ.

Khụ khụ!

Người ngã xuống chính là Lâm Nhất bị sức mạnh kinh thiên động địa phụt ra sau núi lửa phun trào.

Hắn ho vài tiếng, đang ho thì có quả gì đó rơi vào miệng.

Còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì “ực” một tiếng, hắn đã nuốt quả đó xuống.

Mọi chuyện diễn ra quá nhanh, gần như là lúc Ma Viên Vương nhảy lên bệ đá thì có bóng người từ trên không trung rơi xuống.

Vẻ mặt Mai Tử Hoạ thay đổi rõ rệt, thời điểm bụi bay tán loạn hắn đã nhìn thấy rõ ràng quả kia rơi vào miệng Lâm Nhất.

“Long Vân quả của ta!”

Mai Tử Hoạ ngây người tại chỗ, đầu óc trống rỗng, mất ý thức tạm thời.

Hắn ta hoàn toàn không thể hình dung được, kế hoạch hoàn hảo không kẽ hở như vậy rốt cuộc xảy ra sự cố ở bước nào.

Lâm Nhất chỉ cảm thấy bụng dưới bốc hoả, sức mạnh trong cơ thể sôi trào, điên cuồng khuấy động.

Hắn nhìn Mai Tử Hoạ và mấy tên sư đệ của hắn ta, thấy ánh mắt như muốn giết người của bọn hắn, lòng thầm than không ổn, hắn bèn cười khổ giải thích: “Sư huynh à, huynh bình tĩnh nghe ta nói, chuyện này… thật sự là hiểu lầm”.

“Ngươi đang sỉ nhục trí thông minh của Mai Tử Hoạ ta đây sao?”

Vẻ mặt Mai Tử Hoạ lạnh băng, hắn ta lạnh giọng quát: “Giết hắn!”

Vất vả lập kế hoạch vài tháng, sử dụng sức mạnh của cả một phân đà.

Hắn ta còn dùng hết một cây Sát Nhân Hương quý giá.

Nhưng đến cuối cùng Long Vân quả lại bị một tên không biết từ đâu xuất hiện ăn mất!

Mai Tử Hoạ tức nổ phổi, hắn ta lập tức sai sư đệ của mình giết Lâm Nhất.

Ba đệ tử ưu tú của Kim Diệm Tông với tu vi Tiên Thiên tứ khiếu bước tới, nhào về phía Lâm Nhất, không cho hắn cơ hội giải thích.

Lâm Nhất cũng bất lực, hắn đã chờ trong nham thạch nửa tháng.

Cuối cùng cũng đợi tới lúc núi lửa phun trào, kết quả lại dẫn đến tai bay vạ gió này.

Hắn không kịp nghĩ nhiều, vì cuộc tấn công dữ dội của ba đệ tử Kim Diệm Tông đã ập đến.

Mạnh thật!

Lâm Nhất nằm trên đất thầm nói, hắn thấy ba người này đều không đơn giản.

Ra chiêu sắc bén, ai nấy đều hiểu rõ võ kỹ của mình, có lẽ họ đã đạt đến cảnh giới rất cao rồi.

Công pháp tu luyện cũng không tệ, nhìn là biết tu luyện công pháp Tiên Thiên phẩm cấp rất cao.

Lâm Nhất vừa ngã xuống còn chưa ổn định lại, mới đứng dậy đã hứng chịu đòn của ba người.

Bịch bịch bịch!

Hai quyền mang, một chưởng mang khiến Lâm Nhất bay ra cả trăm mét, khí huyết hắn sôi trào, lục phủ ngũ tạng chấn động.

Hắn vừa mới đứng vững thì hơi nóng ở bụng dưới đã lại một lần nữa quét qua toàn thân, trong chốc lát cơn đau do ba người kia gây ra đã biến mất hoàn toàn.

“Nóng quá!”

Lâm Nhất chỉ cảm thấy toàn thân nóng rực không chịu nổi, sức mạnh cuồng bạo trong cơ thể không có chỗ phát tiết khiến hắn rất khó chịu.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back