(Đn Pot/Npot) Nhân Sinh Khó Bình Yên.
Chương 35: Ác ý đến từ thế giới
Chương 35: Ác ý đến từ thế giới
Okiniri thực sự muốn tìm cái hố nào đó mà chui xuống, Chúa ơi, thà gặp một thì thôi.
Đằng này là cả ba trường cùng một lúc, chưa kể còn có cả ba người thiếu nữ không muốn gặp nhất, Sanada, Atobe và cả Yukimura.
Không phải chị ấy đang ở bệnh viện sao?Ông trời là muốn chơi thiếu nữ sao?Thôi được rồi, cách đơn giản nhất - giả ngu.
"Seigaku?
Atobe-san?
Cả Yukimura-san và Kirihara-san nữa, sao mọi người lại ở đây?"
Chúng vương tử bất ngờ, Okiniri tỉnh lại cũng không nhớ gì sao?
Chỉ có Yukimura ở bên vẫn tươi cười, bác sĩ bảo bệnh tình hắn có thể ra ngoài vài ngày.
Đúng lúc lại đi giải lao ở Osaka, còn gặp cả Okiniri-chan nữa.
Nha ~ thật may mắn."
Bọn anh được nhà trưởng thưởng cho chuyến đi này."
Inui đẩy kính."
A ~ ân, bổn đại gia đi xem lâu đài mới xây ở Osaka."
Atobe vuốt tóc, đáy mắt hơi trầm xuống, thật sự là quên sao?"
Trùng hợp, bọn này cũng ghé Osaka giải khuây."
Yanagi nói.
"Cũng tiện lúc Yukimura có thể xuất viện vài ngày."
"Còn Okiniri-chan?"
Fuji híp mắt cười, lập tức tầm mắt tất cả dán lên người thiếu nữ."
Em là về ngoại, không nghĩ sẽ gặp mọi người."
Như một phép lịch sự, thiếu nữ vén tóc, tao nhã cười.Bên Rikkaidai đồng loạt nhìn thiếu nữ, vậy ra là bé con huyết sát chúng ta đó sao?"
Như vậy cũng duyên đi, chi bằng chúng ta giới thiệu với nhau nào."
Yukimura mỉm cười ôn hòa."
Sớm đã biết nhau cả."
Tiếng lòng của những người còn lại.
Okiniri: "Đừng nhắc tới hắc lịch sử kia."
"Puri, anh là Niou Masaharu, rất vui được gặp em, Okiniri-chan."
Niou mị mắt cười, lớn lên cũng thật đáng yêu."
Yagyu, rất vui được gặp tiểu thư."
Okiniri khá ấn tượng với vị thân sĩ này, vì anh ta còn giữ được cái giá của chính bản thân."
Marui Bunta, anh có thể gọi em là Okiniri chứ?"
Người này thì mất giá ngay từ cái nhìn đầu tiên."
Vâng, vậy em cũng gọi là Bunta-san nhé."
Okiniri hơi bất ngờ nhưng cũng đáp lại.Lập tức tất cả tầm mắt lại đặt trên người vị thiếu niên tóc đỏ kia.Tezuka: ". . ."
Không thể khinh thường.Fuji: ". . ."
Phư phư, Marui-kun à. ^^Echizen: ". . ."
Mada mada dane.Atobe: ". . ."
Cái tên không hoa lệ chút nà

Thật không vui.Yukimura: ". . ."
Ha hả, chạy thêm vài vòng đi.Sanada: ". . ."
Thật lơi lỏng!"
Yanagi Renji, chúng ta đã từng gặp nhau ở đâu chưa nhỉ?"
Yanagi dù nhắm mặt nhưng Okiniri cảm nhận rõ đôi mắt kia đang soi thẳng vào tâm mình."
Em không nghĩ vậy, hẳn đây là lần đâu."
Tui còn lâu mới khai."
Anh gọi là Kuwamura Jackal, em bị bắt cóc cùng Akaya phải không?"
Vị tiền bối này cảm giác giống như Oishi tiền bối vậy."
À, chuyện đó cũng qua lâu rồi.
Cũng nhờ Kirihara-san giúp đỡ em."
"Ồ, Akaya ngoan quá nhỉ?"
Yukimura híp mắt cười, hắc bách hợp sau lưng đã nở rộ.Ô ô ô, cậu đã làm gì đâu?
QAQ"Sanada Genichirou."
Sanada thấp giọng, kéo mũ.Okiniri: ". . ."
Nói gì đây."
Rất vui được gặp Sanada tiền bối."
Thực sự đã quên hết sao?
Sanada có chút không cam lòng, cảm giác mình bị vứt bỏ a.Ngồi trên tàu điện ngầm, khuôn mặt luôn tươi cười nhưng tâm lại không ngừng khẩn cầu thần linh mong họ không phát hiện ra điều gì, huhuhu, danh dự và nhân phẩm của con đó QAQChỉ là vị Yanagi cùng Sanada kia thỉnh thoảng cứ liếc mắt sang khiến Okiniri ăn bánh cũng không yên, đừng nhìn nữa!!"
Sao vậy Okiniri?
Em không hợp khẩu vị sao?"
Oishi hơi lo lắng, nãy giờ nhìn con bé cứ miễn cưỡng, phải chăng lại phát bệnh."
Nya ~ nếu vậy ăn bánh của anh nè."
Kikumaru nhìn đàn em đáng yêu miễn cưỡng vậy cũng thật không thích a."
Mỹ nữ, mỹ nữ, bánh của Jirou thì sao?"
Cừu bông tham gia."
Anh đây mới là trùm bánh ngọt."
Marui không chịu thua."
Okiniri thích vị trà xanh nhỉ?"
Ohtori bảo bảo mỉm cười đem dĩa bánh matcha ra."
Trùng hợp vậy sao?
Em ăn chung với anh không?"
Fuji híp mắt."
Ơ, cũng thật trùng hợp.
Anh đút em ăn nhé."
Mỹ nhơn mỉm cười đến rực rỡ."
Bánh của hai cậu chỉ có 30% là trà xanh, 40% là kem và, không hợp.
Đây mới là trà xanh chân chính."
Yanagi đem một hộp bánh mở ra."
Nhưng bánh của cậu cũng tận 70% lượng trà xanh rồi, sẽ rất đắng."
Inui đẩy kính."
Puri, bánh để trong hộp nguội rồi.
Chi bằng uống trà sữa thì sao?"
Niou cười trong lòng, con gái ai lại không thích trà sữa?"
Niou, trà sữa không tốt cho em gái, trà xanh mới tốt."
Mama Jackal lên tiếng."
Chẳng phải nó nguội rồi sao?"
Yagyu đẩy mắt kính."
Vậy ăn sushi thì sao?"
Takashi nói."
Bánh mochi?"
Momoshiro hỏi."
Fshh, ngu ngốc.
Okiniri chỉ thích matcha."
Kaido khinh bỉ."
Okiniri-chan ăn rong biển không?"
Shishido: ". . ."
Ăn cái đầu cậu ấy, Kirihara."
Nha nha, bánh vị cherry thì sao?"
Mukahi bật cười, tham gia cuộc vui.Shishido: ". . ."
Hết bệnh rồi sao, bọ xít?"
Mada mada dane."
Echizen chậm rãi kéo mũ nhìn đám người vây quanh thiếu nữ, ánh kim sắc nhuốm sắc đen.
Thật khó chịu.Sự trùng hợp này thật khó chịu.
Khó chịu muốn đem đánh vỡ.Tezuka đứng một bên, tầm mắt rơi trên người thiếu nữ, rõ ràng gương mặt không biểu lộ gì bàn tay đã nổi gân xanh trong túi áo có chút kỳ lạ.
Thật. . .đối lập nhỉ?"
Các ngươi thật không hoa lệ chút nào cả."
Atobe ngồi bên cạnh khép mi mắt, búng tay một cái lập tức cả một bàn bánh ngọt trải dài xuất hiện.Oshitari bên cạnh khẽ đẩy mắt kính, nha, không nghĩ tới lại nhiều kẻ cần loại bỏ như vậy.Mà, càng đông thì càng vui, nhỉ?Ánh mắt xanh thẫm liếc tới thiếu nữ tóc bạch kim, đem thiếu nữ kia khóa chặt lại.Thật trùng hợp nhỉ?Trùng hợp đến mức khó tin.Khiến hắn nhếch môi cười, bản năng săn mồi cũng lộ rõ.Okiniri: ". . ."
Thiết nghĩ nên gọi cậu tới bảo kê không?
'-'