[Đn Dragon Ball] Dragon Ball Super
CHƯƠNG 10
CHƯƠNG 10
Chichi cứ như ở một khía cạnh khác.
Nói sao nhỉ?...
ừm... hiền hơn chăng???____________________________________
Tại hành tinh của Thần Hủy Diệt.- Cá tiên tri!
Cá tiên tri!_ Một con chuột túi đứng trên một mảnh đất lớn gọi lớn.
Và "Vèo!"
Một cái bình nước bay tới, đáp ngay sát mặt con chuột túi đó.- Xin lỗi nhé!
Tôi vừa đi dạo một chút!
Ngài có gì muốn hỏi sao?!_ Con cá ở trong cái bình thò đầu ra hỏi.- Có phải ngươi đã tiên tri rằng sau giấc ngủ này, ta sẽ gặp được một đối thủ mạnh không?- Đúng vậy!
Là Super Saiyan God!Con chuột túi nhảy dựng lên, quay sang chỗ người đang đứng sau lưng mình:
- Thấy chưa, Whis!
Ta đã bảo rằng giấc mơ của ta là đúng mà!- Hohoho!
Ít nhất thì Beerus- sama cũng có một lần mơ đúng!_ Người đó tròn miệng cười.Sau đó anh lôi cây gậy của mình ra.
Nhìn vào quả cầu màu đen và nói:- Ừm!
Nếu nói về Super Saiyan thì chắc là người Saiyan rồi.
Nghe nói họ sống trên hành tinh Vegeta!- Oh?
Là cái hành tinh bạo loạn thích đánh nhau đấy hả?- Đúng thế!
Nhưng nó đã bị hủy diệt bởi Frieza trong lúc ngài ngủ!- Huh?
Vậy không phải là cái lũ Saiyan kia chết hết rồi à?- Không hẳn là như vậy!
Vẫn còn 5 người Saiyan sống trên hành tinh xanh, gọi là Trái đất.
Có 2 người là thuần chủng.
Còn 3 người kia đều là con lai.
Hiện giờ có một tên đang ở chỗ Bắc Kaio.- Nếu vậy trong số chúng, chắc hẳn có Super Saiyan God rồi.
Này, tới chỗ Bắc Kaio mất bao lâu hả.- Khoảng 26 phút!_ Whis dựng cây gậy lại.Beerus nghoẹo đầu sang một bên:- Xa vãi!
Đủ ngủ thêm một giấc nữa...- Vậy ngài sẽ đi chứ?- Tất nhiên là có!
Xuất phát đi!- Vâng!Whis xoay cây gậy và chỉ về đằng trước.
Một khối lập phương hiện ra.
Beerus và Whis đều chui vào và cả hai xuất phát, thẳng tiến đến lãnh địa của Bắc Kaio.Cá tiên tri nhìn theo:- Oh!
Quên nói cho ngài ấy là cùng với Super Saiyan God còn có một người nữa rồi...
Tại tập đoàn Capsule.Bulma đang tổ chức bữa tiệc sinh nhật trong sân vườn nhà mình.
Tất cả những người bạn thân thích đều được mời tới.
Hiển nhiên là Miko cũng tới.
Tưởng tượng... tưởng tượng...Tính ra thì cô đã tới đây được hai tháng.
Trong hai tháng này, đã có rất nhiều chuyện xảy ra.Thứ nhất, nhờ sự chăm sóc của gia đình Goku và Gohan, mắt của Miko đã dần dần bình phục, cô đã có thể nhìn thấy mờ mờ.
Có thể cảm nhận ánh sáng.
Nhưng để nhìn thấy hoàn toàn thì chắc còn lâu lắm.Thứ hai, mới cách đây một tháng, cô đã bái Goku làm sư phụ, trước khi anh kịp đưa cho Chichi 100 triệu zeni và chạy lên chỗ Bắc Kaio luyện tập.
Việc bái sư có vẻ không khả quan lắm khi Goku cứ một mực từ chối.
Nhưng cuối cùng, nhờ sự giúp đỡ của Chichi và Gohan, anh cũng phải miễn cưỡng đồng ý.Thứ ba, sau khi đi du lịch về, phía Bulma có ngỏ ý mời Miko về sống bởi cô vẫn chưa có chỗ ở ổn định.
Nhưng cô đã từ chối bởi không muốn làm phiền mọi người.
Sau đó cô cùng Goten và Gohan đã làm nên một căn nhà ngay trong khu rừng gần nhà Gohan.
Goten vừa có chỗ học, vừa có chỗ luyện tập bí mật.Thứ tư, nhờ có cô mà trong một tháng, sức học lẫn sức mạnh của Goten tăng đáng kể.
Thằng bé có thể biến thành Super Saiyan 3 và đánh bại Trunks một cách dễ dàng.
Chính vì thế mà Trunks cũng xin Bulma cho học tại gia giống Goten.
Mục đích quan trọng của thằng bé là muốn Miko huấn luyện để giúp mình đánh bại Goten.
Thế là bỗng dưng Miko có hai đứa học trò.Ầy, đi hơi xa rồi, quay lại bữa tiệc nào!Miko đang ngồi nói chuyện với mấy người phụ nữ thì bỗng Vegeta chạy xộc ra.
Cả đám nhìn theo anh.- Huh?
Chịu ra khỏi phòng tập rồi sao?
Chuyện lạ nha!_ Krillin nhìn theo.Vegeta không nói gì, chỉ ngồi xuống một cái ghế.
Bulma thấy thế liền bước tới:- Này!
Sinh nhật em mà sao anh lại giữ cái bộ dạng khó ở đó thế?
Có phải anh bực mình vì vợ mình lại thêm một tuổi nữa?
Gì chứ em đâu c....- IM ĐI!!!_ Vegeta hét lên làm cả bọn giật mình.
Riêng Miko chỉ cảm thấy, cái này rất lạ nha.Chợt Vegeta đứng lên và đi lùng sục khắp nơi.
Chichi ngồi cạnh Miko nói:- Vegeta đang làm gì thế nhỉ?Miko như chẳng thèm quan tâm nữa, cô đứng lên:- Cháu muốn đi dạo một lát!
Cô cứ ở đây nhé!- Để cô gọi Goten cho cháu nhé!- Thôi cứ để lũ nhóc đi chơi, cháu chỉ đi loanh quanh thôi mà!- Vậy đi cẩn thận nhé!- Dạ!Và thế là Miko đứng lên đi dạo.
Cô đi qua khắp các nơi và chợt dừng lại trước đài phun nước.
Cô ngồi xuống, đưa tay lên nghịch nước, trong đầu thì tràn ngập suy nghĩ.
Từ khi đến đây, cô rất vui vẻ.
Nhưng cũng không ngừng đau buồn khi nghĩ về cha.
Cô nhớ đến cái ngày đau buồn, kinh hoàng nhất đời mình.
Cha cô xuất hiện và giải cứu cô.
Sau đó là chuỗi ngày điên cuồng luyện tập để giết lũ quỷ ăn thịt người đó.
Cha cô tuy luôn gắt gỏng nhưng cô biết, ông đau buồn, ông đang cố ép bản thân mạnh mẽ.
Rồi đến một ngày, ông đưa cô đi, ông ở lại.
Ông cười mãn nguyện nhìn cô, cô vẫn nhớ như in.
Bỗng chốc cô thu người lại.
Cô muốn khóc quá.Một bàn tay nhỏ bé đặt sau lưng Miko, cô quay lại.- Là em!
Sao chị lại ở chỗ này thế?_ Goten lên tiếng.- Ah là Goten!
Sao em không ở cùng với Trunks?!_ Miko lau vội giọt nước mắt đang muốn tuôn ra.- Mẹ nói em đi theo chị nên...- Chị hiểu rồi!
Ah này, đúng lúc chị đang chán, nhóc có muốn cùng chị làm một trận không?- Thật chứ?
Để em đi gọi Trunks!- Ừm...___________________________________
#Yuki