Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Wattpad  [Đm/Edit] Rượu Anh Đào - Du Khách Ngư Mỗ Nhân

[Đm/Edit] Rượu Anh Đào - Du Khách Ngư Mỗ Nhân
Chương 79: Sinh nhật bất ngờ (2)


Buổi tối sinh nhật của Cố Tri Niên.

Cậu và Triệu Duy Trinh cùng ăn một bữa tối ngọt ngào, sau bữa ăn, quản gia bảo đầu bếp đem ra một chiếc bánh sinh nhật không lớn không nhỏ.

Nhân vật chính nhỏ bé tối nay chống cằm nhìn alpha ngồi đối diện: "Hát bài hát chúc sinh nhật cho em đi."

Triệu Duy Trinh khinh thường "hừ" một tiếng: "Không hát, lớn rồi mà còn trẻ con như thế."

Cố Tri Niên không từ bỏ, đe dọa: "Không hát thì em về nhà ngay bây giờ, dù sao mẹ em chắc chắn sẽ hát cho em."

Alpha bị đe dọa im lặng đối diện với Cố Tri Niên, cuối cùng vẫn phải đầu hàng, lâu lắm mới mở miệng hát: "Chúc em sinh nhật vui vẻ..."

"Phì—hahaha!"

Triệu Duy Trinh vừa mới hát xong câu đầu tiên, Cố Tri Niên đã không nhịn được mà cười lớn: "Tại sao nhiều năm trôi qua như vậy rồi mà anh hát vẫn dở vậy chứ?"

Ông trời rất công bằng, tuy ban cho Triệu Duy Trinh xuất thân hoàn hảo, ngoại hình xuất chúng và cả cấp bậc tin tức tố cao, nhưng lại tước đi năng khiếu ca hát của Triệu thiếu gia.Theo lý thuyết, giọng nói của Triệu Duy Trinh rất hay, ngữ điệu khi nói chuyện cũng rõ ràng chính xác, nhưng mỗi khi hát thì lại không phân biệt được giai điệu, ngay cả một bài hát sinh nhật quen thuộc cũng bị Triệu Duy Trinh hát thành phiên bản hoàn toàn mới, không một chữ nào đúng tông.Cố Tri Niên chỉ cười vài tiếng nhưng cũng đủ làm Triệu thiếu gia tổn thương không ít.

Sắc mặt Triệu Duy Trinh xanh mét, ánh mắt lạnh lùng, biểu lộ rằng Triệu đại thiếu gia đang rất giận.

Cố Tri Niên ngừng cười, hắng giọng: "Được rồi, được rồi, em không cười nữa, anh tiếp tục hát cho em đi?"

"Em tự hát đi."

Triệu Duy Trinh lạnh lùng nói, quay đầu không nhìn Cố Tri Niên nữa.

Cố Tri Niên xoay mắt, đứng lên đi đến bên cạnh Triệu Duy Trinh: "Em sai rồi, Triệu 'nhát gan', đừng nhỏ mọn thế, sau này em không chọc anh nữa."

Triệu Duy Trinh quay đầu tránh mặt Cố Tri Niên.

Cố Tri Niên đưa tay ôm lấy mặt Triệu Duy Trinh: "Alpha của em hát dễ thương nhất, thật đó."

Triệu Duy Trinh vẫn không để ý, Cố Tri Niên trực tiếp hôn lên môi anh một cái: "Này—hôm nay là sinh nhật của em, sao anh lại giận nhân vật chính chứ?

Đồ nhỏ mọn."

Alpha cuối cùng cũng chịu mở miệng: "Gọi thế nào mới đúng?"

Cố Tri Niên thuận theo: "Ông xã tốt, hôn ông xã, em thích ông xã nhất, đừng giận nữa."

Triệu Duy Trinh miễn cưỡng hài lòng, anh kéo Cố Tri Niên ngồi lên đùi mình.

Đang chuẩn bị hôn Cố Tri Niên thì điện thoại của alpha trên bàn rung lên.

Hai người cùng nhìn qua—là cuộc gọi từ bác sĩ.Bầu không khí ngọt ngào giảm đi đáng kể, Cố Tri Niên cầm điện thoại, trực tiếp thay Triệu Duy Trinh nhận cuộc gọi và bật loa ngoài."

Thiếu gia, kết quả kiểm tra của thiếu phu nhân đã có."

Bác sĩ nói qua điện thoại.

Cố Tri Niên và Triệu Duy Trinh nhìn nhau: "Kết quả thế nào?"

Nghe giọng Cố Tri Niên, bác sĩ dừng lại rồi mới trả lời: "Thiếu phu nhân không mang thai, nhưng..."

Đây là tin tốt đối với hai người, nếu không có hai từ "nhưng" đầy ám muội của bác sĩ.

Alpha ôm chặt Cố Tri Niên hơn: "Nhưng gì?"

"Thiếu gia từng nói, thiếu phu nhân đã bị cưỡng chế phân hóa sớm khi còn học trung học, đúng không?"

"Ừ."

Triệu Duy Trinh trả lời ngắn gọn trong ánh mắt ngạc nhiên của Cố Tri Niên."

Vậy thì đúng rồi."

Bác sĩ dường như thở phào nhẹ nhõm: "Tôi đã kiểm tra mẫu máu của thiếu phu nhân, phát hiện ra rằng khoang sinh sản của thiếu phu nhân thực ra vẫn chưa phát triển hoàn toàn."

Truyện được đăng tải duy nhất tại wp everythingoesorg và watt @ only_jeffrey, những nơi khác đều là re-up."

Chưa phát triển hoàn toàn?"

Triệu Duy Trinh nhíu mày thành chữ xuyên "川".

Gia đình hai bên bao gồm cả anh đều luôn quan tâm đến sức khỏe của Cố Tri Niên.

Chỉ là năm đó khi làm xét nghiệm tin tức tố, Cố Tri Niên còn nhỏ nên không ai chú ý đến tình trạng phát triển của khoang sinh sản.Nghe rằng sức khỏe của Cố Tri Niên có thể gặp nguy cơ ngầm, Triệu Duy Trinh không tránh khỏi lo lắng.

Cố Tri Niên lại không nghĩ nhiều—chỉ cần không mang thai là tốt rồi.

Cậu đưa tay lên trán Triệu Duy Trinh, vuốt phẳng nếp nhăn giữa lông mày anh.Giọng của bác sĩ lại vang lên bên tai hai người: "Điều này có liên quan đến việc thiếu phu nhân bị cưỡng chế phân hóa sớm và trong nhiều năm không tiếp xúc với tin tức tố của thiếu gia."

"Tin tức tố của tôi?"

"Đúng vậy, alpha và omega bẩm sinh đã có sự kết hợp tuyệt vời.

Nếu tôi đoán không sai, khi thiếu phu nhân bị cưỡng chế phân hóa, thiếu gia đã dùng tin tức tố của mình để trấn an thiếu phu nhân đúng không?"

"Đúng."

Bác sĩ tiếp tục giải thích: "Như vậy thì hoàn toàn có thể lý giải được.

Khi thiếu phu nhân nhận sự trấn an, tiềm thức của cậu ấy đã khao khát sự đánh dấu của thiếu gia.

Chỉ là thiếu gia không đánh dấu, nên não bộ của thiếu phu nhân nhận tín hiệu từ chối và truyền tín hiệu này đến các cơ quan trong cơ thể, khiến chu kỳ phát triển của khoang sinh sản cũng bị trì hoãn."

Hai người đều được giáo dục tốt về giới tính và tin tức tố, nhưng về lý thuyết này của bác sĩ thì họ lần đầu nghe thấy.

Cố Tri Niên phản ứng chậm chạp chớp mắt, Triệu Duy Trinh lại phản ứng trước:"Ý ông là, khoang sinh sản của Niên Niên vì chủ nhân của nó tỏ tình bị từ chối nên cũng không phát triển?"

"..."

Cách nói trực tiếp của Triệu Duy Trinh làm tai Cố Tri Niên đỏ bừng, mắt cũng tròn lên—ai tỏ tình với anh lúc nào chứ?Bác sĩ lại búng tay: "Đúng vậy, nói cách khác, tiến độ phát triển của khoang sinh sản thực ra có liên quan lớn đến tin tức tố của thiếu gia."

"Tôi có thể hiểu rằng, tin tức tố của tôi có thể thúc đẩy sự trưởng thành của khoang sinh sản của Cố Tri Niên."

"Chính xác."

"Vậy có nghĩa là..."

ánh mắt Triệu Duy Trinh lóe sáng: "Vì sức khỏe của Niên Niên, giờ tôi không chỉ không nên sử dụng biện pháp tránh thai, mà còn nên tận lực càng nhiều càng tốt để cậu ấy tiếp nhận tin tức tố của tôi, khiến khoang sinh sản tiếp nhận tin tức tố của tôi, từ đó đánh thức ham muốn phát triển của khoang sinh sản."

"Khả năng lý giải của thiếu gia rất tốt."

Bác sĩ khen ngợi.Mặt Cố Tri Niên đỏ bừng—ánh mắt Triệu Duy Trinh như muốn ăn tươi nuốt sống cậu!

Hơn nữa, trong cuộc trò chuyện nghiêm túc này, tại sao cái đó của Triệu Duy Trinh lại có phản ứng?Cậu không chịu nổi nữa, đưa tay che mắt Triệu Duy Trinh lại, alpha vẫn giữ nguyên trạng thái bị che mắt, dùng giọng nghiêm túc nói với chuyên gia qua điện thoại: "Vậy tôi nên thường xuyên thắt nút trong cơ thể Niên Niên.

Vì như thế, tin tức tố trong dịch thể của tôi sẽ hoạt động mạnh mẽ nhất, mật độ lớn nhất vào cơ thể của Cố Tri Niên."

"Hoàn toàn chính xác."

Alpha cười nhẹ đầy ẩn ý: "Cảm ơn bác sĩ, cuối năm sẽ thưởng thêm cho ông.

Tôi phải chữa bệnh cho vợ tôi đây, liên lạc sau."

Hết chương 79.
 
[Đm/Edit] Rượu Anh Đào - Du Khách Ngư Mỗ Nhân
Chương 80: Sinh nhật bất ngờ (3)


Sau đó, Triệu Duy Trinh dứt khoát cúp máy, nắm lấy tay Cố Tri Niên đang che mắt mình, rồi nói chuyện với Cố Tri Niên bằng giọng trầm thấp và ám muội: "Cố Thủy Thủy, nghe thấy chưa?

Người có thể cứu em, chỉ có người đàn ông của em thôi."

"Ai, ai cần anh cứu chứ?"

Cố Tri Niên lắp bắp phản đối, mông ngồi trên đùi Triệu Duy Trinh bị alpha ác ý thúc nhẹ một cái: "Không cần anh cứu thì cần ai cứu?

Đồ khốn này, từ hồi trung học đã thích anh rồi?"

Khuôn mặt đỏ ửng của Cố Tri Niên đã lan đến cái cổ trắng nõn nhưng có dấu vết hôn: "Anh đừng tự mãn!

Hôm đó nếu không phải anh không đợi em, thì em đâu bị tên biến thái đó chặn ở góc tường?"

"Đúng, là lỗi của ông xã."

Triệu Duy Trinh đôi mắt sâu thẳm: "Bây giờ, ông xã sẽ đích thân chuộc lỗi."

Nói xong, Triệu Duy Trinh bế Cố Tri Niên đứng dậy khỏi ghế một cách vững vàng.Cố Tri Niên lập tức hiểu ý của Triệu Duy Trinh, anh nắm lấy góc ghế: "Không muốn!

Em còn chưa ước sinh nhật, cũng chưa ăn bánh!

Triệu Duy Trinh!"

Alpha "chậc" một tiếng, ánh mắt quét đến chiếc bánh trên bàn, trong đầu lập tức nảy ra ý nghĩ xấu xa khác: "Bảo bối thích ăn bánh ngọt?"

Cố Tri Niên cảm thấy giọng của Triệu Duy Trinh có gì đó kỳ lạ, cậu hơi tủi thân nói: "Đây là bánh sinh nhật của em."

Triệu Duy Trinh trộm hôn một cái lên khóe miệng Cố Tri Niên: "Được rồi, lên phòng ăn, lên phòng anh tự tay đút cho em ăn."

Sau đó, Triệu Duy Trinh đặt Cố Tri Niên xuống, tự mình mang bánh lên phòng ngủ chính trên lầu, rồi quay lại đón Cố Tri Niên, nhưng lại thấy bóng dáng Cố Tri Niên lén lút đi về phía cửa.Alpha nheo mắt: "Cố Tri Niên."

"!"

Bị bắt gặp đang chạy trốn, Cố Tri Niên quay đầu lại, cười yếu ớt và sợ hãi: "Ông xã, tự nhiên em nhớ mẹ quá, em muốn về nhà với—" Omega còn chưa nói xong, Triệu Duy Trinh đã xuất hiện bên cạnh Cố Tri Niên, bế anh lên: "Ngoan, mai anh dẫn em về nhà thăm mẹ."

Cố Tri Niên chỉ kịp kêu lên một tiếng, đã bị Triệu Duy Trinh bế lên phòng ngủ trên lầu.

Biết rằng cái mông của mình không được bảo toàn, Cố Tri Niên kêu la lộn xộn: "Không muốn!

Em không muốn làm nữa!

Buổi chiều anh mới làm một lần rồi!

Triệu Duy Trinh!"

Alpha vỗ nhẹ vào mông mềm của Cố Tri Niên: "Em cũng đã nói chỉ mới một lần thôi, còn chưa là gì cả."

Cố Tri Niên không nghe lọt, chân đạp lung tung, ánh mắt quét đến người quản gia đột nhiên xuất hiện, Cố Tri Niên trong cơn hoảng loạn kêu cứu: "Chú quản gia, cứu cháu với!"

Quản gia từng hứa sẽ đặt lợi ích của thiếu phu nhân lên hàng đầu, cười khẽ: "Thiếu gia, cần mang thêm rượu vang không?"

Triệu Duy Trinh dừng bước: "Mang một chai."

Quản gia ân cần mang đến một chai rượu vang quý: "Chúc thiếu phu nhân sinh nhật vui vẻ."

Cố Tri Niên ngẩng đầu nhìn quản gia, ánh mắt tức giận.

Quản gia lúng túng dời tầm mắt, nghe thấy câu cuối cùng của thiếu phu nhân trước khi bị bế lên lầu: "Ngày mai tôi sẽ bảo ông Hai cho chú nghỉ việc!

Đồ phản bội!"

Quản gia phản bội lẩm bẩm với căn phòng khách trở nên yên tĩnh: "Giúp đỡ tiểu thiếu gia của Triệu gia ra đời, mọi người đều có trách nhiệm."(Cẩn thận với dấu chấm này)Trong phòng ngủ, tin tức tố rượu tequila mạnh mẽ và tin tức tố hương anh đào chín mọng hòa quyện vào nhau, ngọt ngào và say đắm.

Bị giày vò gần bốn giờ đồng hồ, Cố Tri Niên cảm thấy mình sắp tan chảy trong vòng tay và sự chiếm hữu của Triệu Duy Trinh.Cậu không để ý trong bụng có còn căng phồng không, thậm chí không còn sức để mắng Triệu Duy Trinh, chỉ có thể lười biếng nhắm mắt chuẩn bị ngủ.

Kết quả là, ngay khi chuẩn bị chìm vào giấc ngủ, Triệu Duy Trinh bên cạnh lại gọi tên cậu: "Cố Tri Niên."

"..."

Cố Tri Niên nghe thấy nhưng muốn giả vờ như không nghe thấy.

Alpha lại không chịu buông tha: "Vợ ơi, Niên Niên, bảo bối, Cố Thủy Thủy?"

"Anh có yên đi không!"

Cố Tri Niên giọng khàn khàn yếu ớt, chẳng có chút uy lực nào.

Triệu Duy Trinh nhéo má Cố Tri Niên: "Đừng ngủ, em không muốn quà sinh nhật à?"

"!"

Cố Tri Niên lập tức tỉnh táo hơn, nhưng là vì tức giận: "Anh đừng quá đáng quá!

Trong bụng em toàn là đồ của anh, anh còn muốn gì nữa?"

Alpha ôm chặt người và vuốt ve: "Mấy thứ đó cũng vì tốt cho em, ngoan nào, anh thật sự có quà muốn tặng em."

Cố Tri Niên nghi ngờ nhìn Triệu Duy Trinh, rõ ràng không tin: "Quà gì?"

Triệu Duy Trinh hôn nhẹ lên má Cố Tri Niên: "Chờ chút."

Sau đó, alpha đứng dậy ra khỏi giường, khoác áo choàng ngủ ra khỏi phòng.

Cố Tri Niên đưa tay xoa bụng mình, lòng không mong đợi nhiều lắm – alpha của cậu dường như dị ứng với lãng mạn, có thể tặng món quà bất ngờ nào đây?Ba phút sau, Triệu Duy Trinh cầm một hộp trang sức hình chữ nhật quay lại phòng, ngồi xuống bên cạnh Cố Tri Niên, mở nắp hộp.

Một chiếc vòng tay ngọc thạch được thiết kế rất tinh tế hiện ra trước mắt Cố Tri Niên.Cố Tri Niên chớp chớp mắt: "Sao lại nghĩ đến việc tặng vòng tay?" vừa hỏi vừa chủ động đưa tay ra, ra hiệu cho Triệu Duy Trinh đeo cho mình.Alpha không để ý đến tay của Cố Tri Niên, chỉ lấy vòng ra, điều chỉnh đèn ở đầu giường sang ánh sáng trắng.

Anh đặt tay lên sau đầu Cố Tri Niên, điều chỉnh đầu của Cố Tri Niên để anh có thể nhìn thấy bên trong vòng có một điểm đen nhỏ xíu."

Đây là gì?"

Truyện được đăng tải duy nhất tại wp everythingoesorg và watt @ only_jeffrey, những nơi khác đều là re-up."

Anh đã nhờ người gắn định vị vào bên trong."

Triệu Duy Trinh nói rất thản nhiên, như thể đó là chuyện rất bình thường.

Cố Tri Niên bị giọng điệu của Triệu Duy Trinh làm cho không kịp phản ứng: "Ồ, thì ra là định vị—""Định vị!"

Cố Tri Niên không thể tin nổi, trừng mắt nhìn: "Anh có ý gì, Triệu Duy Trinh?"

Triệu Duy Trinh xoa đầu Cố Tri Niên: "Anh tự tay viết chương trình định vị này, chỉ có anh mới biết cách giải mã."

"Anh đang tự hào hay khoe khoang?"

Đây có phải là điều đáng tự hào không!"

Nếu không thì sao gọi em là Cố Ngu Trư chứ?"

Alpha nói đầy chính trực, rồi đưa tay vào trong chăn, nắm chặt mắt cá chân của Cố Tri Niên và kéo chân của cậu ra khỏi chăn."

Anh làm gì?"

Triệu Duy Trinh đặt vòng vào mắt cá chân của Cố Tri Niên để so sánh, ngón tay vuốt ve vòng một lát rồi ấn vào đâu đó, chiếc vòng liền mở ra.Cố Tri Niên theo phản xạ định rụt chân lại nhưng bị Triệu Duy Trinh giữ chặt, không nói gì mà đeo vòng vào chân Cố Tri Niên.

Chiếc vòng khép lại, làm cho đôi chân của Cố Tri Niên trông càng trắng nõn và quyến rũ hơn.Triệu Duy Trinh hài lòng gật đầu, cúi đầu hôn lên mu bàn chân của Cố Tri Niên: "Sinh nhật vui vẻ, bảo bối."

"..."

Cố Tri Niên cảm thấy mình nên tức giận, nhưng Triệu Duy Trinh, anh...Triệu Duy Trinh ngồi dậy, ôm Cố Tri Niên vào lòng: "Yên tâm đi, alpha của em rất bận, bình thường sẽ không xem chương trình này đâu."

Cố Tri Niên nhìn xuống chiếc vòng mới trên chân mình: "Vậy khi nào là trường hợp đặc biệt?"

"Trường hợp đặc biệt?

Ví dụ như em đi lêu lỏng với alpha khác mà không nói cho anh biết, hoặc em lén đi đâu đó để tập luyện bí mật, hoặc giống như lần trước, em gặp nguy hiểm và mất liên lạc."

Tâm trạng của Cố Tri Niên theo từng ví dụ của Triệu Duy Trinh lúc lên lúc xuống, cuối cùng trở thành một cảm giác ngọt ngào khó tả – từ lúc cậu thích Triệu Duy Trinh, cậu đã chuẩn bị để chấp nhận tính chiếm hữu của đỉnh cấp alpha này.Cậu cong chân lại, đưa tay vuốt ve chiếc vòng: "Nó có thể vỡ không?"

"Không."

Triệu Duy Trinh rất tự tin.

Cố Tri Niên chớp chớp mắt, đột nhiên nghĩ ra điều gì đó: "Khoan đã, như vậy không công bằng!

Anh có thể biết em ở đâu, còn em thì sao?

Nếu em không tìm thấy anh thì sao?"

"Làm sao em có thể không tìm thấy anh?"

Triệu Duy Trinh nghiêm túc: "Từ nhỏ đến lớn, chỉ có Triệu Duy Trinh này đuổi theo Cố Tri Niên thôi."

"..."

Cố Tri Niên ngơ ngác một lúc: "Anh nói dối, khi anh đi công tác thì sao?"

Triệu Duy Trinh nhéo mũi xinh của Cố Tri Niên: "Anh hỏi em, từ khi chúng ta kết hôn, lần nào anh đi công tác mà không nói cho em?

Thậm chí khi anh đi công tác ở Gia Châu, còn bảo em đến tìm anh, nhưng em có đến không?"

Cố Tri Niên suy nghĩ theo lời Triệu Duy Trinh, càng nghĩ càng thấy áy náy: "Thật ra lần trước em định đi mà..."

"Anh biết, nhưng cuối cùng em không đến," giọng Triệu Duy Trinh có chút thất vọng.Cố Tri Niên cúi đầu cảm thấy áy náy: "Chị Cầm bảo em về nhà tránh nạn..."

Triệu Duy Trinh thở dài: "Thực ra, Cố Tri Niên, em có từng nghĩ, nếu lúc đó em quyết định lên máy bay, thì sẽ không gặp phải Hạ Lê.

Khi em đến Gia Châu, anh có thể đưa em đi du thuyền trên biển Gia Châu, có thể cùng em xem vở kịch mà em thích, và cũng có thể giải quyết sạch sẽ mọi rắc rối mà em gặp phải."

"..."

Cố Tri Niên gần như mất đi can đảm để nhìn Triệu Duy Trinh, nhưng cuối cùng tình yêu và sự hối hận đối với Triệu Duy Trinh mạnh mẽ hơn.

Omega quay người ôm chặt Triệu Duy Trinh, giọng nói mang theo tiếng khóc: "Xin lỗi, em biết em sai rồi."

"Cố Tri Niên, em không có lỗi với anh."

Có lẽ lời xin lỗi của Cố Tri Niên làm Triệu Duy Trinh mềm lòng, hoặc có lẽ, Triệu Duy Trinh không bao giờ muốn thấy Cố Thủy Thủy của mình cúi đầu.

Alpha đưa tay vuốt ve mái tóc mềm mại của Cố Tri Niên: "Mọi việc anh làm cho em, từ trước đến giờ đều là Triệu Duy Trinh này cam tâm tình nguyện."

"Anh biết em có việc em thích làm, anh cũng biết em rất cần sự công nhận của gia đình.

Cố Tri Niên, anh là alpha của em, chúng ta mới là người thân thiết nhất trên thế giới này.

Dù em làm gì, anh cũng sẽ ủng hộ em.

Nhưng với điều kiện, em không được chịu ủy khuất nữa, vì anh không nỡ, một chút cũng không nỡ."

"Đừng làm anh lo lắng sợ hãi nữa, Cố Tri Niên."

Vai của Cố Tri Niên run rẩy vì khóc, cậu gật đầu mạnh mẽ trong vòng tay Triệu Duy Trinh: "Không, sẽ không nữa, sau này, sau này em sẽ ngoan, em sẽ ngoan ngoãn..."

Có lẽ đến lúc này, Cố Tri Niên mới thực sự nhận ra: Dù là thông báo đoạt giải tại liên hoan phim hay bất kỳ món quà sinh nhật nào khác, đều không thể so sánh với chiếc vòng chân có định vị được Triệu Duy Trinh khéo léo gắn vào.Hoặc có thể nói, Triệu Duy Trinh chính là món quà quý giá nhất mà ông trời ban cho omega may mắn Cố Tri Niên, mãi mãi là như vậy.Hết chương 80.
 
[Đm/Edit] Rượu Anh Đào - Du Khách Ngư Mỗ Nhân
Chương 81: Há miệng ra, Triệu sư phụ


Sau khi sinh nhật của Cố Tri Niên qua đi, Triệu Duy Trinh lại quay trở về nhịp sống chín giờ đi làm, năm giờ tan ca như trước đây.

Cố Tri Niên muốn đi theo Triệu Duy Trinh đến công ty, nhưng nghĩ rằng sẽ làm phiền công việc của Triệu Duy Trinh, và một phần là Cố Tri Niên không thể dậy nổi vào buổi sáng.

Nhờ bác sĩ riêng của mình, Triệu Duy Trinh bây giờ mỗi đêm đều phải "trị bệnh" cho Cố Tri Niên bằng cách thể hiện sự quan tâm.

Rõ ràng là alpha là người tiêu hao thể lực nhiều nhất, nhưng người mệt mỏi đến mức không muốn nhúc nhích ngón tay lại là Cố Tri Niên.Hôm nay, Triệu Duy Trinh lại một lần nữa tỉnh dậy sớm với tinh thần sảng khoái, còn ôm lấy omega trong lòng và vuốt ve lung tung: "Thật sự không muốn đi làm với anh sao?

Em không phải luôn muốn thử làm tại văn phòng sao?"

Cố Tri Niên trong trạng thái nửa tỉnh nửa mơ đá Triệu Duy Trinh một cái, đôi môi đỏ mọng hơi hé mở: "Cút."

Triệu Duy Trinh đã trêu đùa đủ, hôn lên má Cố Tri Niên một cái, rồi vui vẻ xuống giường chuẩn bị đi làm.Khi Cố Tri Niên tỉnh dậy, thời gian đã gần trưa.

Cậu cảm thấy nhịp sống này của mình không tốt chút nào, nhưng Phương Cầm nói kịch bản vẫn đang được xem xét, còn chi tiết về việc nhận giải thưởng BR vẫn chưa có thông báo cụ thể.

Quay qua quay lại như thế, Cố Tri Niên bây giờ hoàn toàn trở thành người rảnh rỗi.Dường như ông trời đã nghe thấy lời phàn nàn của Cố Tri Niên, khi Cố Tri Niên một lần nữa gộp bữa sáng và bữa trưa làm một, thì nhận được cuộc gọi từ Phương Cầm: "Phía liên hoan phim đã xác nhận kết quả giải thưởng của em.

Nhưng họ mong em tạm thời không tiết lộ ra ngoài, kiên nhẫn chờ đến lễ trao giải."

Cố Tri Niên đưa tay nhéo nhéo tai mình: "Vậy ngày nhận giải, em có cần diễn vẻ rất bất ngờ không?

Khi lên sân khấu nói vài lời, có cần khóc một chút không?"

Phương Cầm không nhịn được cười: "Về lý thuyết thì em nên thể hiện như vậy."

"Được, em sẽ chuẩn bị sẵn lời phát biểu nhận giải!"

Cố Tri Niên như thể cuối cùng cũng tìm được việc gì đó để làm, nói một cách tích cực.

Ngay giây tiếp theo, Phương Cầm lại phá vỡ ảo tưởng của Cố Tri Niên: "Không cần, những việc nhỏ nhặt này để chị là được."

"Hả?"

Khuôn mặt Cố Tri Niên xịu xuống: "Nhưng bây giờ em rảnh rỗi ở nhà cả ngày, sắp phát bệnh rồi."

Phương Cầm có chút ngạc nhiên: "Thật sao?

Thế còn Triệu tiên sinh?"

"Anh ấy phải đi làm, công việc ở công ty khá bận."

Cố Tri Niên đưa tay đeo nhẫn lên không trung, chiếc nhẫn khắc tên viết tắt của Triệu Duy Trinh vừa vặn đeo trên ngón áp út của Cố Tri Niên, trong ánh sáng của ngôi nhà trông càng thêm lấp lánh."

Chị tưởng với mức độ tình cảm nồng nàn của hai người mấy ngày trước, em sẽ theo cậu ấy đến công ty."

Cố Tri Niên thở dài: "Nếu em đi sẽ ảnh hưởng đến hiệu suất làm việc của anh ấy.

Chị Cầm, để em tự viết lời phát biểu nhận giải được không?

Em sẽ không viết bừa đâu, viết xong sẽ cho chị xem."

Phương Cầm vẫn từ chối: "Vẫn là thôi đi, chị gọi cho em ngoài việc thông báo kết quả giải thưởng, còn một việc khác nữa."

"Chuyện gì vậy?"

Phương Cầm hắng giọng: "Hôm qua chị nhận được một thư mời điện tử, đặc biệt mời em tham gia diễn xuất.

Người gửi là Hứa Liên Thanh."

"Hứa Liên Thanh?"

"Sao vậy?

Lại gặp thần tượng của em à?"

"Không phải, không phải, chị Cầm, em..."

May mắn lớn như thế rơi xuống đầu Cố Tri Niên, khiến đầu cậu ngập tràn những ngôi sao vàng.Đó là Hứa Liên Thanh!

Mười bốn tuổi đã viết được kịch bản nổi tiếng khắp cả nước, sau đó dành hai mươi năm để tạo ra không dưới mười lăm kịch bản vĩ đại, những diễn viên trong nước đoạt giải CAT cao quý nhất đều bước ra từ kịch bản của Hứa Liên Thanh.Mấy năm trước, Hứa Liên Thanh dường như có ý định rút lui, không có tác phẩm mới.

Nhưng dù là người trong ngành giải trí hay khán giả yêu thích điện ảnh, chỉ cần nghe kịch bản do Hứa Liên Thanh viết, họ chắc chắn sẽ không bỏ lỡ.So với "thần tượng" Cố Tri Niên cho rằng dùng từ "người khổng lồ của điện ảnh" để miêu tả hình ảnh của Hứa Liên Thanh trong lòng cậu thì thích hợp hơn.

Và bây giờ, người viết kịch bản huyền thoại này lại gửi email mời Cố Tri Niên đi diễn!Phương Cầm cho Cố Tri Niên đủ thời gian phản ứng, sau một lúc lại nhắc nhở: "Nhớ là, mời em đi diễn, không phải mời em đi thử vai nhé!"

"Ý chị là gì, chị Cầm?"

"Tức là Hứa Liên Thanh đã trực tiếp chọn em làm diễn viên của mình, không cần em phải cạnh tranh, không cần chuẩn bị thử vai."

Cố Tri Niên tuổi còn trẻ, kinh nghiệm chưa đủ để không bị ảnh hưởng bởi niềm vui này.

Cậu nắm chặt điện thoại trong tay, sợ rằng lỡ tay sẽ làm rơi nó.Cảm nhận được sự im lặng của Cố Tri Niên, Phương Cầm kiên nhẫn đợi thêm: "Chị cũng không tin nổi khi nhận được email này, vì vậy chị đã liên lạc trực tiếp với cô Hứa.

Cô ấy nói rằng, từ vai Hạ Lan Phục, cô ấy không chỉ nhìn thấy tài diễn xuất của em, mà còn thấy được tiềm năng phát triển của em trong tương lai."

"Cô ấy hy vọng em nghiêm túc cân nhắc kỹ vai diễn mà cô ấy muốn em đóng, nếu em không thích, cô ấy cũng không ép buộc."

Ngón tay út của Cố Tri Niên khẽ cử động: "Vai diễn đó là nhân vật như thế nào?"

"Là một vai phụ không nhiều đất diễn," Phương Cầm khách quan nói: "Nhưng giống như Hạ Lan Phục, nếu em diễn tốt, ấn tượng của vai diễn với khán giả sẽ không thua kém gì Hạ Lan Phục."

Cố Tri Niên véo véo ngón tay của mình: "Chị Cầm, em có thể xem kịch bản trước được không?"

"Được, chị sẽ gửi vào email cho em, em xem kỹ rồi quyết định, dù sao chị cũng mong muốn ý nguyện của em được đặt lên hàng đầu."

Phương Cầm nhận ra sự do dự của Cố Tri Niên, nói chuyện thêm vài câu rồi cúp máy.Cố Tri Niên nhìn kịch bản trên máy tính, cảm giác vui mừng dần giảm bớt – giống như Phương Cầm nói, vai diễn này là một nhân tố quan trọng thúc đẩy cốt truyện.

Nhưng cũng chính vì vậy, vai diễn này dù là thiết lập nhân vật hay hướng đi của cốt truyện, dường như không khác gì nhiều so với Hạ Lan Phục, thậm chí kết cục cũng tương tự là đi đến cái chết.Hạ Lan Phục là vai diễn đầu tiên giúp Cố Tri Niên bước vào con đường diễn xuất, đối với cậu có ý nghĩa đặc biệt.

Nhưng Cố Tri Niên không muốn nhận vai diễn tương tự nữa, vì dù cậu diễn xuất xuất sắc, ấn tượng mà cậu mang lại cho khán giả vẫn sẽ là một kiểu diễn xuất.

Cố Tri Niên mong đợi cảm giác vui mừng, càng mong muốn mang lại cảm giác mới mẻ cho khán giả yêu mến mình.

Truyện được đăng tải duy nhất tại wp everythingoesorg và watt @ only_jeffrey, những nơi khác đều là re-up.Nhưng mặt khác, Cố Tri Niên cảm thấy đây là tác phẩm của cô Hứa Liên Thanh.

Nếu cậu nhận lời diễn, sau này chắc chắn sẽ mang lại ảnh hưởng tích cực không nhỏ.Cố Tri Niên rơi vào tình trạng khó chọn lựa.

Cậu chăm chú nhìn nội dung kịch bản trên máy tính, mãi không thể quyết định.Khi Triệu Duy Trinh tan làm về nhà, anh thấy bảo bối omega của mình đang ngồi uể oải trước bàn, đối diện với máy tính, tay nghịch ngợm cái gì đó, miệng lẩm bẩm: "Diễn, không diễn, diễn, không diễn."

Triệu Duy Trinh nhướng mày, bước tới, phát hiện trước mặt Cố Tri Niên đầy cánh hoa hồng, gần đó còn vài bông hồng đỏ chưa bị Cố Tri Niên tàn phá."

Đang làm gì vậy?"

Triệu Duy Trinh ôm Cố Tri Niên từ phía sau.

Cái ôm bất ngờ và câu hỏi làm Cố Tri Niên giật mình, phản ứng lại thì cậu cao giọng: "Em vừa đếm tới diễn hay không diễn!"

Triệu Duy Trinh xoa đầu Cố Tri Niên: "Diễn cái gì?

Anh về rồi, không cần hôn ông xã một cái sao?"

Cố Tri Niên quay đầu, nhảy lên người Triệu Duy Trinh bằng đôi chân trần: "Chị Cầm sắp xếp cho em một vai diễn mới, không cần thử vai, chỉ cần em đồng ý là có thể diễn.

Và kịch bản của bộ phim này là của cô Hứa Liên Thanh, một alpha nữ rất tài giỏi."

Alpha ôm chặt Cố Tri Niên, ngồi xuống ghế sofa: "Ừ, sau đó thì sao?

Em không thích vai diễn đó à?"

Cố Tri Niên hôn lên khóe miệng của Triệu Duy Trinh: "Nếu trước đây em chưa diễn vai Hạ Lan Phục, em sẽ rất thích.

Nhưng vai diễn này giống Hạ Lan Phục quá, từ bối cảnh sinh sống, tính cách hành vi, hay kết cục cuối cùng, đều rất giống."

Triệu Duy Trinh nhíu mày: "Có sự trùng hợp như vậy sao?"

Cố Tri Niên nhún vai: "Trong ngành điện ảnh có một hiện tượng rất phổ biến là các nhà sáng tạo thường chú trọng đến việc tạo hình nhân vật chính, mà điều này thường làm họ bỏ qua vai phụ, dẫn đến thiết lập vai phụ thường mắc lỗi logic, hoặc vai phụ chỉ là công cụ hỗ trợ để tạo hình nhân vật chính."

"Nhưng em vừa nói, biên kịch của bộ phim này là ai?"

"Hứa Liên Thanh."

Cố Tri Niên thở dài: "Em không biết có phải là vấn đề của em không, nhưng em luôn cảm thấy kịch bản này so với 《Ngộ Tiên》của đạo diễn Từ không có sức hút nhiều lắm."

"Nhưng em lại cảm thấy, biên kịch xuất sắc như cô Hứa chủ động đưa ra một cơ hội quý giá như vậy, nếu em từ chối thì có vẻ hơi không biết điều.

Thế nên em không biết phải làm thế nào.

Triệu Duy Trinh, anh nghĩ sao?"

Cố Tri Niên rơi vào phân vân trông thật đáng yêu, Triệu Duy Trinh đang phân tâm suy nghĩ.

Cho đến khi nghe thấy Cố Tri Niên gọi tên mình, Triệu Duy Trinh mới gật đầu nhẹ: "Em có thấy ông xã của em xuất sắc không?"

"Em đang nói chuyện nghiêm túc, anh đừng cắt ngang!"

Cố Tri Niên bĩu môi nói.

Triệu Duy Trinh hôn lên môi Cố Tri Niên: "Anh cũng nghiêm túc, em thấy anh xuất sắc không?

Nói thật đi."

"Xuất sắc—" Cố Tri Niên cúi đầu áp trán lên trán Triệu Duy Trinh: "Cũng không nhìn xem anh là alpha của ai."

Triệu Duy Trinh véo eo Cố Tri Niên: "Khi làm việc, anh cũng được nhiều người khen là xuất sắc.

Nhưng thực tế, alpha của em cũng có lúc mắc sai lầm."

Cố Tri Niên ngẩng đầu lên: "Hả?"

"Anh cũng có lúc bị thua trong đấu thầu, cũng có lúc thua trong đàm phán."

Triệu Duy Trinh đưa tay nâng cằm Cố Tri Niên: "Ý của anh là, cô Hứa có thể đã xuất sắc trong quá khứ, nhưng điều đó không có nghĩa cô ấy sẽ mãi hoàn hảo trong sự nghiệp viết kịch bản."

"Thời đại đang phát triển, sở thích của khán giả thay đổi, đó là điều không thể tránh khỏi.

Nếu kịch bản này thực sự không tốt như em nói, thì khi phim ra mắt, những gì em có thể kiếm được chỉ là tình cảm của khán giả dành cho cô Hứa.

Điều đó không đáng đâu, bảo bối."

Triệu Duy Trinh phân tích cái lợi cái hại cho chính mình thật sự rất quyến rũ, và cũng khiến Cố Tri Niên cảm thấy muốn hôn anh.

Cậu khô miệng liếm môi: "Vậy, em nên..."

Alpha ánh mắt tối lại: "Từ chối, rồi chờ đợi một kịch bản thực sự khiến em thích tìm đến."

Cố Tri Niên đưa tay vuốt ve khuôn mặt đẹp của Triệu Duy Trinh: "Trước đây sao em không biết cái miệng này của anh lại biết nói như vậy?"

"Chậc—" Alpha nắm chặt tay Cố Tri Niên đang nghịch ngợm: "Nếu em sớm hiểu chuyện gọi một tiếng ông xã, anh đã sớm đưa em Cố Tri Niên lên trời rồi."

Cố Tri Niên nghiến răng: "Cái đó cũng có thể trách em sao?

Ai bảo anh không biểu hiện thích em rõ ràng hơn?"

"Dừng lại."

Triệu Duy Trinh không muốn tranh luận thêm về quá khứ của hai người—Triệu Duy Trinh anh sẽ không nhận mình sai, chỉ sợ sau này lôi lại chuyện cũ, Cố Thủy Thủy sẽ lại cảm động mà khóc lóc.Dù Cố Thủy Thủy nhà anh có nhiều nước mắt, nhưng Triệu Duy Trinh vẫn hy vọng nước mắt của Cố Thủy Thủy chỉ rơi vào thời điểm và địa điểm cần thiết, để tránh việc Triệu thiếu gia phải đau lòng.Cố Tri Niên làm mặt quỷ với Triệu Duy Trinh, rồi không nhịn được hôn lên môi Triệu Duy Trinh—dù miệng nói những lời làm người ta ghét, Cố Tri Niên vẫn yêu thích chủ nhân của cái miệng đó.Hơn nữa, hiện tại Triệu 'nhát gan' thật sự biết cách khiến Cố Tri Niên cảm động và yêu thích.Hết chương 81.
 
[Đm/Edit] Rượu Anh Đào - Du Khách Ngư Mỗ Nhân
Chương 82: Bảo bối, mở cửa


Cố Tri Niên cuối cùng đã từ chối lời mời của Hứa Liên Thanh.Đầu tiên cậu thông báo quyết định của mình cho Phương Cầm.

Phương Cầm tuy có chút tiếc nuối, nhưng cô cũng hiểu rằng, Cố Tri Niên có suy nghĩ thấu đáo và hợp lý hơn.

Sau khi nhận được sự thông cảm từ Phương Cầm, Cố Tri Niên đã gửi một email từ chối chân thành cho Hứa Liên Thanh, nhấn mạnh nhiều lần lời xin lỗi.Hai ngày sau khi bị từ chối, Hứa Liên Thanh mới hồi âm cho Cố Tri Niên, đại ý nói rằng cô vẫn rất tiếc nuối, nhưng nếu Cố Tri Niên không có hứng thú với kịch bản này, cô cũng không thể ép buộc.Việc này khiến Cố Tri Niên có chút không thoải mái.

Nhưng ngay sau đó, thiệp mời từ Liên hoan phim BR đã khiến Cố Tri Niên không còn thời gian nghĩ ngợi về chuyện này nữa—"Liên hoan phim tổ chức ngày mốt?"

Cố Tri Niên được Phương Cầm gọi đến công ty, trong tay cầm một tấm thiệp mời được mạ vàng, người được mời chính là cậu."

Đúng vậy, vì vậy ban tổ chức hy vọng em có thể qua đó vào ngày mai, bởi vì có thể sẽ có một buổi lễ khai mạc vào tối mai."

Phương Cầm có vẻ đã đọc trước thiệp mời, giờ hai tay khoanh trước ngực, giải thích cho Cố Tri Niên.Cố Tri Niên cảm thấy tấm thiệp trong tay như củ khoai lang nóng.

Vốn ban đầu cậu vẫn mong đợi sự kiện này, nhưng nghĩ đến việc phải đi Hải Thành ít nhất năm ngày, Cố Tri Niên lại không muốn đi—cậu phải xa Triệu Duy Trinh năm ngày, có thể còn lâu hơn.Nhưng tình cảm là tình cảm, sự nghiệp là sự nghiệp, Cố Tri Niên không thể hành động theo cảm xúc.

Sau một tiếng thở dài, cậu nói với Phương Cầm: "Em biết rồi, chị Cầm."

Phương Cầm nhìn Cố Tri Niên ủ rũ, bật cười và lắc đầu: "Chị nhớ lần đầu gặp chị, em nói gì không?

Em nói em yêu diễn xuất, em hy vọng mình có thể tạo dựng được một chút danh tiếng.

Giờ thì khó khăn lắm mới đoạt giải, sao lại không vui vẻ như vậy?"

Cố Tri Niên ngẩn ra một lúc, sau đó lập tức ngẩng đầu, vẻ mặt kiên định: "Em không phải không vui!

Em cực kỳ vui!

Chị Cầm!"

Phương Cầm cười khẽ: "Được rồi, chị còn không hiểu em sao?

Để chị nói, em và Triệu tiên sinh ngẩng đầu gặp cúi đầu gặp, không thấy chán sao?"

Cố Tri Niên suy nghĩ một lúc rồi lắc đầu: "Không đâu, em với chồng em tình cảm rất tốt."

"Ôi trời—đúng là cặp đôi thần tiên nha—" Phương Cầm vỗ vai Cố Tri Niên: "Có câu nói như thế nào nhỉ?

Tiểu biệt thắng tân hôn, em cũng lâu rồi không đi đâu chơi, Hải Thành mấy ngày này thời tiết tốt, coi như đi du lịch nhé?"

Cố Tri Niên gật đầu, sau khi cảm ơn Phương Cầm, cậu rời công ty.Buổi tối, khi hai người ngồi trên ghế sofa xem TV, Cố Tri Niên thông báo lịch trình cho Triệu Duy Trinh.

Alpha bình tĩnh: "Anh sẽ gọi vài vệ sĩ theo em, đừng đi lung tung một mình."

Phản ứng của Triệu Duy Trinh khiến Cố Tri Niên quay người từ trong lòng anh, không kìm được nhấn mạnh lịch trình của mình: "Em phải đi Hải Thành, trong năm ngày!"

Alpha gật đầu, vẻ mặt không thay đổi: "Anh biết, anh đâu có điếc."

"!"

Cố Tri Niên mở to mắt, thoát khỏi vòng tay của Triệu Duy Trinh, ấm ức hỏi: "Vậy anh đây là phản ứng gì chứ?"

Triệu Duy Trinh nhíu mày, mắt đầy nghi hoặc: "Phản ứng gì là phản ứng gì?"

Vừa hỏi, Triệu Duy Trinh vừa đưa tay kéo Cố Tri Niên về trong lòng, nhưng bị Cố Tri Niên đẩy ra: "Chúng ta sẽ không gặp nhau suốt năm ngày, anh không thấy nhớ em à?"

"Anh—" Triệu Duy Trinh chưa kịp nói gì, Cố Tri Niên đã nhảy xuống khỏi ghế sofa: "Chị Cầm nói đúng, quả nhiên anh bắt đầu chán em rồi!"

Mặt Triệu Duy Trinh thay đổi: "Em nói gì?"

Cố Tri Niên nghe giọng alpha lạnh đi, mắt đỏ lên: "Được lắm Triệu Duy Trinh, bản tính lộ ra rồi phải không!

Mới ở bên nhau thì bảo bối này bảo bối nọ, chưa được bao lâu mà đã lạnh nhạt với em rồi!"

"Cố Tri Niên!"

Giọng Triệu Duy Trinh trầm xuống vì lời nói của Cố Tri Niên: "Em đang nói linh tinh cái gì thế?"

Đôi mắt xinh đẹp của Omega rưng rưng: "Anh còn hung dữ với em!

Trước đây anh đâu có thế này!"

"..."

Triệu Duy Trinh đứng dậy, đưa tay ra, giọng nhẹ nhàng hơn: "Đừng làm loạn nữa, lại đây, ông xã ôm một cái."

Thực tế chứng minh, Cố Tri Niên được nuông chiều khó dỗ hơn trước: cậu cúi xuống lấy chiếc gối gần nhất, ném vào Triệu Duy Trinh, rồi quay người chạy lên lầu, đóng sầm cửa phòng ngủ để thể hiện sự giận dữ.Triệu Duy Trinh nhìn theo bóng Cố Tri Niên biến mất khỏi tầm mắt, không nhịn được cười nhẹ.

Cười xong, alpha lấy điện thoại ra, gọi một cuộc: "Đã sắp xếp xong chưa?"

Người ở đầu dây bên kia khẳng định đã sắp xếp xong.

Alpha "ừ" một tiếng: "Vất vả rồi."

Triệu Duy Trinh hài lòng cúp máy, bước chân nhẹ nhàng lên lầu—Cố Niên của anh còn đang đợi anh dỗ dành.

Cửa phòng ngủ quả nhiên bị khóa, Triệu Duy Trinh rất lịch sự gõ cửa, "Bảo bối, mở cửa cho ông xã."

Như dự đoán trước không có phản hồi, Triệu Duy Trinh không vội: "Cố Thủy Thủy, em sẽ không thấy chồng mình năm ngày, không muốn ôm một cái sao?"

"Bốp—" tiếng đập cửa vang lên, dường như có thứ gì đó bị ném vào cửa.

Triệu Duy Trinh nhịn cười, nghiêm giọng: "Không mở phải không?

Có muốn thấy chồng mình phá cửa không?"

"Anh dám!"

Giọng Cố Tri Niên vang lên từ trong phòng, giận dữ."

Buồn cười, trên đời này có gì Triệu Duy Trinh không dám làm?

Cố Tri Niên, anh đếm đến ba, không mở cửa anh phá cửa thật đấy, đến lúc đó em cứ đợi bị anh làm chết trên giường nhé.

Một—" Cố Tri Niên ngồi trên giường không tin được nhìn cửa trừng mắt ra cửa—rõ ràng Triệu Duy Trinh sai, sao lại quay ra đe dọa mình?"

Hai—" Truyện được đăng tải duy nhất tại wp everythingoesorg và watt @ only_jeffrey, những nơi khác đều là re-up."

Cố lên Triệu Duy Trinh, em không tin anh thật sự làm thế!"

Triệu Duy Trinh nheo mắt: "Hai phẩy một—" Cố Tri Niên không nhịn được cười khi nghe alpha đếm từ 2.1 đến 2.9, quả nhiên, Triệu Duy Trinh bắt đầu đếm từ 2.91 đếm lên, mỗi lần đếm lại gọi một tiếng bảo bối.Khi Triệu Duy Trinh đếm đến 2.96, Cố Tri Niên cuối cùng mở khóa cửa.

Ngay sau đó, bóng dáng cao lớn của alpha bao phủ hoàn toàn Cố Tri Niên trong vòng tay, cắn vào tai Cố Tri Niên: "Gan to nhỉ, dám đóng cửa với anh?"

Cố Tri Niên đẩy đầu Triệu Duy Trinh đang cọ loạn: "Anh mới gan to, dám đe dọa em, anh có tin em mách ông nội không, để ông cầm quải trượng đánh anh!"

Alpha cắn nhẹ vào cổ Cố Tri Niên: "Đi mà mách, ông đánh chồng em què, em cứ chờ mà hầu hạ người chồng tàn tật mỗi ngày đi!"

Triệu Duy Trinh vừa nói, vừa bế Cố Tri Niên đặt lên giường, đè lên người.

Cố Tri Niên giữ tay Triệu Duy Trinh đang nghịch ngợm: "Đừng làm loạn, trưa mai em bay."

Triệu Duy Trinh ngừng lại: "Vậy năm ngày này chữa bệnh thế nào?"

"Cái gì?"

Cố Tri Niên chưa hiểu ý Triệu Duy Trinh.

Alpha nói thẳng: "Anh nói, em đi Hải Thành năm ngày, ai giúp em kích thích khoang sinh sản?"

"..."

Câu trả lời của Cố Tri Niên là một cái tát vào lưng Triệu Duy Trinh.

Alpha trả lại cái tát vào mông Cố Tri Niên, rồi ghé tai thì thầm một câu."

Đồ lưu manh thối!"

Mặt Cố Tri Niên đỏ bừng.

Triệu Duy Trinh cười trầm: "Lưu manh chỗ nào?

Không để lại chút gì để em mang theo, nếu em muốn anh thì phải làm sao?"

"Tránh ra, em muốn ngủ!"

Cố Tri Niên đẩy Triệu Duy Trinh, nhưng cuối cùng vẫn bị alpha chiếm hữu hoàn toàn.Sau một phát pháo trước khi xa cách, Triệu Duy Trinh vừa xoa lưng Cố Tri Niên đang buồn ngủ vừa dặn: "Đến Hải Thành ăn cơm trước, gầy như cái que, yếu ớt nhõng nhẻo, không chịu được xx."

"..."

Nếu không mệt, Cố Tri Niên đã đá Triệu Duy Trinh vài cái.

Alpha tiếp tục: "Nhớ gọi cho anh, anh muốn biết em ở đâu."

Cố Tri Niên nhắm mắt mơ màng nói: "Anh bảo vệ sĩ theo em rồi mà?"

"Anh muốn em tự nói, có vấn đề?"

Cố Tri Niên nói "cắt" và không muốn nói chuyện với Triệu Duy Trinh nữa.

Triệu Duy Trinh như tên nghiện cằn nhằn, chỉ dẫn cho Cố Tri Niên.

Nếu việc này được thực hiện trước khi hai người làm thì có thể Cố Tri Niên sẽ cảm động.

Nhưng bây giờ đã làm xong, alpha hài lòng đối với Cố Tri Niên dường như rõ ràng là đạo đức giả.

Cố Tri Niên đưa tay bịt miệng Triệu Duy Trinh: "Im miệng, em muốn ngủ!"

Triệu Duy Trinh hôn vào lòng bàn tay Cố Tri Niên: "Vậy hôn ông xã một cái."

"Không."

Cố Tri Niên từ chối không cần suy nghĩ, rồi bị nắm cằm hôn một nụ hôn dài chúc ngủ ngon của Triệu Trinh: "Ngủ đi, mai anh đưa em ra sân bay."

"Ừm—" Cố Tri Niên ừ một tiếng rồi ngủ.Triệu Duy Trinh sờ môi Cố Tri Niên, sự dịu dàng trong ánh mắt như một mảnh biển vô biên.Sáng hôm sau, còn chưa ngủ đủ Cố Tri Niên đã bị Triệu Duy Trinh gọi dậy sắp xếp hành lý, suốt đường đi cậu vẫn còn càu nhàu vì dậy sớm.

Triệu Duy Trinh ôm Cố Tri Niên ngủ bù trong xe: "Anh bảo em là heo em không tin?"

Cố Tri Niên nhắm mắt đấm vào vai Triệu Duy Trinh, lực như đập bụi.

Tránh giờ cao điểm, đường đến sân bay không tắc.

Lái xe đưa đến nơi, Cố Tri Niên ôm Triệu Duy Trinh không muốn xuống: "Em sẽ hơi nhớ anh."

"Chỉ hơi thôi sao?"

Alpha nhướn mày, vuốt tóc Cố Tri Niên."

Được rồi—em sẽ rất nhớ anh, Triệu Duy Trinh."

Cố Tri Niên ngẩng đầu nói, giọng có chút oán trách.

Triệu Duy Trinh cúi hôn lên môi Cố Tri Niên: "Anh cũng nhớ em, bảo bối, về sớm một chút."

"Hôn lần nữa."

Cố Tri Niên đòi.

Triệu Duy Trinh thoải mái đáp ứng: "Đi nhớ ăn uống đúng giờ, nhớ gọi cho anh."

Cố Tri Niên gật đầu, nán lại một lúc mới xuống xe, rời khỏi Triệu Duy Trinh và đi gặp Phương Cầm.Triệu Duy Trinh nhìn đồng hồ, bảo lái xe quay lại công ty một chuyến.

Sau khi đảm bảo mọi việc quan trọng vài ngày tới được sắp xếp xong, alpha quay lại sân bay và lên chuyến bay đến Hải Thành.Hết chương 82.
 
[Đm/Edit] Rượu Anh Đào - Du Khách Ngư Mỗ Nhân
Chương 83: Đây là kỷ vật kết hôn của tôi và chồng tôi


Buổi chiều 3 giờ 40 phút, Cố Tri Niên đã đến Hải Thành.

Chỉ là không biết ai đã để lộ tin tức, khiến cho lần rời khỏi kinh thành hiếm hoi của Cố Tri Niên lại gặp phải fan đón tại sân bay Hải Thành:Một nhóm nhỏ khoảng hai mươi người, người đứng đầu giơ cao một tấm biển với tên của Cố Tri Niên, còn có hình ảnh của Cố Tri Niên đóng vai Hạ Lan Phục.

Dưới bức ảnh còn có một dòng chữ nhỏ: Hải Thành chào đón Ma Tôn đại nhân!"..."

Bước ra khỏi vai Hạ Lan Phục, Cố Tri Niên cảm thấy câu cổ vũ này thật sự hơi quá trẻ trâu rồi.

Cậu còn chưa kịp nói gì, Phương Cầm đã nhanh mắt dừng bước: "Tri Niên, chúng ta đi đường vòng nhé?"

Cố Tri Niên nhìn những fan đang rất mong đợi, có chút không nỡ: "Chị Cầm, họ hình như đã đợi lâu rồi."

Cũng đúng, Cố Tri Niên bình thường quá bí ẩn.

Các diễn viên khác sau khi có tác phẩm đều muốn xuất hiện trên các chương trình tạp kỹ để tạo độ nhận diện, chỉ riêng Cố Tri Niên, sau khi phim ra mắt, ngoài lần sóng gió dư luận đó, thì không có động tĩnh gì khác, bìa tạp chí chụp ở Tuyết Thành cũng chưa được công khai, giống như một cao nhân thần bí lui ẩn núi rừng.Dù không biết họ làm sao biết được Cố Tri Niên sẽ xuất hiện ở Hải Thành, nhưng Cố Tri Niên nghĩ rằng những người này tập trung lại để chào đón mình cũng không dễ dàng, cậu có chút không nỡ phụ lòng những fan này.Phương Cầm nghe thấy sự do dự của Cố Tri Niên, cô quay lại nhìn hai vệ sĩ đi theo Cố Tri Niên, cuối cùng gật đầu cho phép Cố Tri Niên đi theo lối cũ.

Cố Tri Niên cảm ơn, có chút căng thẳng đi về phía lối ra.Cậu mới đi được vài bước, trong nhóm fan đón sân bay đã có người hỏi: "Đó có phải là Niên Niên không?"

Vừa nghe thấy giọng nói này, mọi người lập tức nhìn về phía Cố Tri Niên, sau khi xác nhận thì nhanh chóng chạy đến: "Cố Tri Niên, Niên Niên!

Ma Tôn đại nhân!"

Cố Tri Niên từ từ tiến về phía họ, cuối cùng vẫn là vệ sĩ đứng ra chắn trước mặt Cố Tri Niên.Cố Tri Niên tháo kính râm qua vệ sĩ, chân thành nở một nụ cười rất thật với các fan trước mặt: "Chào các bạn, tôi là Cố Tri Niên."

Một cô gái nhỏ trong nhóm fan không kiềm được hét lên một tiếng, Cố Tri Niên vội giơ tay làm dấu "suỵt": "Đừng làm phiền những người khác nhé!"

Đây là lần đầu tiên Cố Tri Niên xuất hiện trước nhóm fan trung thành này với hình tượng "người sống", hình tượng khác hẳn với ấn tượng Hạ Lan Phục mang lại cho họ.

Cô gái nhỏ đỏ mặt, lập tức làm động tác kéo khóa miệng.Fan nữ đứng đầu giơ biển nhẹ ho một tiếng: "Cố Tri Niên chào anh, chúng tôi là fan của anh, hôm nay nghe nói anh đến Hải Thành, chúng tôi đã đặc biệt đến đây để chờ đón."

Cố Tri Niên nhìn fan nữ với vẻ nghiêm túc, nụ cười trên mặt cũng rất rạng rỡ: "Chào bạn, tôi là Cố Tri Niên.

Không biết trước là các bạn sẽ đến đón, nhưng vẫn cảm ơn các bạn, vất vả rồi!"

Nhóm đón sân bay lại thêm phần phấn khích, khen ngợi vẻ đẹp của Cố Tri Niên, nói Cố Tri Niên rất xinh đẹp.

Cố Tri Niên liên tục cảm ơn, cho đến khi một người trong số họ lấy ra sổ nhỏ yêu cầu Cố Tri Niên ký tên."

Nói trước, chữ tôi không đẹp lắm đâu."

Cố Tri Niên cảnh báo trước với các fan.

Các fan mới không bận tâm điều này, họ chỉ náo nhiệt nhưng không hỗn loạn đưa những thứ cần ký đến trước mặt Cố Tri Niên.Cố Tri Niên mượn bút ký tên, lần lượt ký tên cho họ.

Một fan nhận được chữ ký cười tít mắt: "Chữ gì mà không đẹp, chữ của Ma Tôn đại nhân rõ ràng rất dễ thương mà!"

Cố Tri Niên cảm thấy lời khen này không bằng không khen.

Nói về chữ viết, chữ của Cố Tri Niên thật sự không đẹp lắm, nhiều nhất chỉ là nét chữ thanh tú, bút pháp tròn trịa, không thể so sánh với nét chữ mạnh mẽ sắc sảo của Triệu Duy Trinh.Chỉ là Cố Tri Niên trân trọng sự yêu mến của fan, bây giờ ký tên cũng rất nghiêm túc.

Cậu ký khoảng hai mươi chữ ký, ký đến cuối cùng suýt nữa không nhận ra ba chữ "Cố Tri Niên" nữa.Xác nhận đã ký hết tên, Cố Tri Niên đóng nắp bút: "Xong rồi!"

Các fan ai nấy đều vui vẻ và thỏa mãn.

Có người hỏi Cố Tri Niên có phải tham gia Liên hoan phim BR không, Cố Tri Niên chớp mắt: "Bí mật."

Cố Tri Niên dễ thương đáng yêu khác hẳn so với Hạ Lan Phục, nhưng điều này lại khiến fan rất phấn khích — điều này có ý nghĩa gì?

Điều này chứng tỏ ngôi sao mà họ theo đuổi rất chuyên nghiệp, có thể trong phim tạo ra hình tượng khác xa so với con người thật của mình.Fan gật đầu không hỏi thêm, chỉ dặn dò Cố Tri Niên phải chăm sóc bản thân, giống như những người bạn ấm áp hơn là fan.

Cố Tri Niên đáp ứng ý tốt và vừa nói chuyện với họ vừa đi về phía bãi đậu xe.Cho đến khi có một giọng nói từ trong đám đông: "Ngón áp út của Tri Niên đang đeo một chiếc nhẫn kìa!"

Câu nói này khiến các fan khác im lặng trong giây lát, cô gái nhỏ liền giải thích: "Ngón áp út thì sao?

Chỉ là món đồ trang sức thôi, Tri Niên của chúng ta đeo ngón nào cũng đẹp!"

Cố Tri Niên lại dừng bước, cúi đầu dùng tay kia vuốt ve chiếc nhẫn trên ngón tay: "Thực ra..."

"Tri Niên."

Phương Cầm, người vẫn giữ im lặng từ nãy đến giờ, lắc đầu ra hiệu không đồng ý để Cố Tri Niên công khai chuyện hôn nhân của cậu và Triệu Duy Trinh trong tình huống này.Nhưng Cố Tri Niên nhìn chiếc nhẫn trên tay mình và các fan với ánh mắt chân thành, cậu cảm thấy việc tiếp tục giấu diếm hay lừa dối sẽ không tốt cho cả Triệu Duy Trinh lẫn fan của mình.Nếu cậu và Triệu Duy Trinh sớm chân thành với nhau, có lẽ Cố Tri Niên đã sớm tuyên bố chuyện kết hôn của mình.

Truyện được đăng tải duy nhất tại wp everythingoesorg và watt @ only_jeffrey, những nơi khác đều là re-up.Suy nghĩ một lát, Cố Tri Niên mỉm cười xin lỗi Phương Cầm.

Phương Cầm ngạc nhiên, Cố Tri Niên quay lại nhìn fan đang chờ đợi cậu nói: "Đây thực ra đúng là món đồ trang sức, nhưng cũng đồng thời là kỷ vật kết hôn của tôi và chồng tôi."

Fan nghe thấy Cố Tri Niên nhắc đến người khác, biểu cảm trên mặt họ hoặc là kinh ngạc hoặc là nghi hoặc, tóm lại là không ai nói được lời nào.

Cố Tri Niên nhẹ nhàng bóp đầu ngón tay, ép mình bình tĩnh lại: "Thực ra trước khi quay Hạ Lan Phục, tôi đã kết hôn rồi.

Nhưng vì một số lý do cá nhân, tôi vẫn không công khai tin tức này."

"Xin lỗi mọi người, là tôi không tốt."

Nói đến đây, Cố Tri Niên chân thành cúi đầu xin lỗi những fan đã đón mình.Những fan chạy đến sân bay không chỉ nhận được chữ ký của thần tượng mà còn nghe thần tượng tự mình nói về chuyện đã kết hôn, trải nghiệm này đối với những người theo đuổi ngôi sao có lẽ là lần đầu tiên.

Nhưng họ thích Cố Tri Niên, là một diễn viên tỏa sáng trên màn ảnh, cũng là người sẽ mỉm cười nhắc nhở fan không làm phiền người khác.Dù Cố Tri Niên đã kết hôn hay chưa, điều đó không ảnh hưởng đến cảm giác chấn động mà Cố Tri Niên mang lại qua tác phẩm của mình, cũng không ảnh hưởng đến thái độ chân thành của Cố Tri Niên đối với họ.Các ngôi sao trong làng giải trí thường vì sự tâng bốc của những người xung quanh mà tự cao, thậm chí cố tình hoặc vô tình đặt mình cao hơn fan, coi sự tương tác với fan như một sự ban ơn.Nhưng Cố Tri Niên thì không.

Ít nhất là bây giờ, fan có thể cảm nhận được rằng Cố Tri Niên dường như coi họ là những người bạn thực sự.

Giữa họ bình đẳng và độc lập, Cố Tri Niên có cuộc sống hôn nhân của mình, họ cũng có niềm vui đón người tại sân bay của mình.Fan vốn đã có sự mến mộ đối với Cố Tri Niên, bây giờ Cố Tri Niên lại chân thành như vậy, họ càng không có lý do gì để thoát fan hoặc mắng chửi cậu.Một lúc sau, cô gái cao ráo cầm biển hiệu cuối cùng cũng lên tiếng: "Có gì mà phải xin lỗi?

Anh là Ma Tôn đại nhân đẹp trai nhất trong lòng chúng tôi, không được cúi đầu!"

Câu nói này vừa dứt, các fan khác lập tức cũng khẳng định thái độ của mình: "Đúng rồi!

Niên Niên của chúng ta giỏi như vậy, kết hôn là chuyện rất bình thường mà!"

Cố Tri Niên nhìn những fan nữ chân thành và tốt bụng trước mặt, trong lòng cảm động, càng kiên định con đường sự nghiệp của mình trong tương lai — cậu chỉ là một diễn viên mang lại giá trị giải trí cho họ, cách để báo đáp fan, cũng chỉ là diễn xuất thật tốt mà thôi.Omega chân thành cảm ơn fan, cuối cùng được họ tiễn đến xe ở bãi đậu.

Trước khi đi, Cố Tri Niên còn nghe một fan nói: "Hãy sống thật tốt với Ma Tôn phu nhân nhé!"

Cố Tri Niên không nhịn được cười: "Được, tôi sẽ!

Cảm ơn mọi người, hẹn gặp lại!"

Cửa sổ xe dần khép lại, xe của Cố Tri Niên cũng cách xa dần các fan.

Trong xe yên tĩnh, Phương Cầm thở dài lắc đầu: "Tri Niên, làm vậy rất mạo hiểm."

Cố Tri Niên nghiêng đầu nhìn Phương Cầm, ánh mắt trong sáng: "Xin lỗi chị Cầm, nhưng em không muốn giấu họ."

"Thế còn Triệu tiên sinh thì sao?

Cậu ấy muốn em công khai chuyện này không?"

Phương Cầm lo lắng hỏi.

Thực ra chuyện Cố Tri Niên kết hôn đối với Phương Cầm cũng không phải quá đáng.

Chỉ là với thân phận của Triệu Duy Trinh, Phương Cầm lo lắng, rằng nhóm fan này về nhà sẽ tìm cách tìm ra thông tin về chồng của Cố Tri Niên, liệu sau này có xuất hiện những tin đồn như "Cố Tri Niên kết hôn với nhà giàu, nhờ tiền vào đoàn phim" hay không.Dù sao đi nữa, Phương Cầm cũng không muốn Cố Tri Niên bị tổn thương bởi những tin đồn.Cố Tri Niên mỉm cười: "Em cũng không biết anh ấy có muốn hay không, nhưng dù không muốn, anh ấy cũng không nỡ giận em đâu."

Câu nói bất ngờ này khiến Phương Cầm không khỏi bật cười: "Được rồi, xem như chị lo lắng thừa rồi."

"Chị Cầm—" Cố Tri Niên kéo dài giọng: "Xin lỗi chị, lần sau em sẽ chú ý hơn."

Phương Cầm bất lực xua tay: "Đừng nói mấy lời ngốc nghếch nữa, lát nữa có thể phải đi thảm đỏ trước hội trường, sẽ gặp nhiều người nổi tiếng hơn em, có lo lắng không?"

"Một chút."

Cố Tri Niên cố gắng nói một cách nhẹ nhàng.

Phương Cầm không nhịn được cười: "Đừng sợ, em là ngôi sao mới nhận giải ngay khi ra mắt, thắng họ không ít lần rồi."

Cố Tri Niên cười vui vẻ, chưa kịp ăn đã bị Phương Cầm dẫn đi chỉnh trang, đến thẳng buổi liên hoan phim.Cố Tri Niên không biết rằng, trong quá trình cậu đi thảm đỏ, những fan đón cậu ở sân bay đã tổ chức một cuộc họp fan khá chính thức.

Mục đích là thảo luận xem có nên công khai việc Cố Tri Niên đã kết hôn hay không.Họ đều mong muốn điều tốt nhất cho Cố Tri Niên, khi rời đi Cố Tri Niên không dặn dò rằng không được nói ra chuyện kết hôn của mình.

Nhưng bây giờ sắp đến lễ trao giải liên hoan phim, nếu Cố Tri Niên nhận được đề cử nào đó, nhưng lại xuất hiện những tin đồn vô căn cứ, cuối cùng khiến Cố Tri Niên bị ảnh hưởng tiêu cực, thậm chí mang tai tiếng.

Đây là điều mà fan không muốn thấy.Vì vậy, sau một cuộc thảo luận không quá gay gắt, nhóm fan chân chính này quyết định tạm thời giữ bí mật về chuyện hôm nay, còn lại phụ thuộc vào cách làm của Cố Tri Niên — mặc kệ thế nào, họ đều tin rằng dù là con người hay nghệ sĩ, Cố Tri Niên đều đáng để yêu thương, vì Cố Tri Niên xứng đáng.Hết chương 83.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back