Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Convert [ Dịch ] Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu - 苟在女魔头身边偷偷修炼

[ Dịch ] Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu - 苟在女魔头身边偷偷修炼
Chương 470 : Thiên Âm Tông Thất Thủ


Bách Hoa Hồ.

Mặt hồ có gợn sóng rất nhỏ.

Là do mưa nhỏ xuống mà thành.

Trời mưa.

Mưa phùn mịt mờ.

Bạch Chỉ hạ xuống trước đình, cung kính hành lễ: "Chưởng giáo."

Lúc này, trong đình Hồng Vũ Diệp đang uống trà nhìn mặt hồ, ánh mắt xuất thần, không biết đang suy nghĩ gì.

Qua một lúc sau, nàng thả chén trà xuống rồi nói: "Bị vây công rồi sao?"

"Đúng vậy." Bạch Chỉ gật đầu, giải thích:

"Bọn hắn dùng Nguyện Huyết Đạo làm lý do động thủ, cho đến trước mắt Thiên Thanh Sơn đã huy động lực lượng toàn tông, Huyền Thiên Tông, Lạc Hà Tông, Phong Lôi Tông cùng với một số tông môn khác đều tham gia vào. Số lượng vượt xa đại hội luận đạo của Thiên Thanh Sơn trước đó, mục đích chuyến đi này là tình thế bắt buộc."

"Ngươi dự định làm thế nào?" Hồng Vũ Diệp rót cho mình chén trà, tựa như thuận miệng hỏi thăm.

Bạch Chỉ cũng đã chuẩn bị sẵn sàng cho chuyện này, nàng sắp xếp lại ngôn ngữ rồi mới mở miệng: "Hành vi của Thiên Thanh Sơn lần này có chút không đúng, sau khi điều tra, phát hiện là có người kích động, hắn loại trừ tranh luận cuối cùng để Thiên Thanh Sơn đứng ở phía trước. Dùng cách nói của hắn chính là, chỉ cần Thiên m Tông sụp đổ, sẽ có thể hấp thu chất dinh dưỡng để khôi phục đỉnh phong thậm chí là vượt qua đỉnh phong."

"Sau đó thì sao?" Hồng Vũ Diệp uống một ngụm trà rồi nói.

"Thuộc hạ cảm thấy người này nhất định có vấn đề, bởi vì sau khi điều tra trên các phương diện, hắn đều không có lý do gì để làm đến mức này. Hoặc là bị người ước thúc hoặc là có mưu đồ. Mà Thiên Thanh Sơn có liên quan tới hải ngoại, mặc dù có chút manh mối, nhưng vẫn không thể bắt được chính chủ. Người này có khả năng chính là người mà chúng ta muốn tìm. Cho nên phía sau đại chiến, sẽ lấy việc bắt đối phương làm chủ."

"Những tiên môn khác thì sao?" Hồng Vũ Diệp nhìn đối phương hỏi.

"Tông môn đang ở trong giai đoạn suy yếu, muốn đối kháng tất cả Tiên môn rõ ràng không phải là lựa chọn tốt nhất. Mục đích chủ yếu của bọn hắn là quặng mỏ, nếu đã như vậy thì để cho bọn hắn đi. Cũng thuận tiện giúp chúng ta thăm dò chỗ kia một chút. Lần vây công này, chúng ta không ăn chút khổ, bọn hắn không kiếm lấy được chút đồ thì rất khó lắng lại. Cho nên thuộc hạ cho là, chỉ cần đạt được mục đích thì có thể tiếp nhận một chút tổn thất. Như thế cũng có thể tranh thủ thời gian để khôi phục, tránh cho chuyện này xảy ra lần nữa."

Hồng Vũ Diệp chỉ an tĩnh uống trà.

Bạch Chỉ có chút lo lắng.

Nàng không biết có phải là Chưởng giáo không hài lòng hay không. Thế nhưng dưới cái nhìn của nàng thì đây là đối sách tốt nhất. Thật ra còn có một loại đối sách khác, đó chính là mời Chưởng giáo ra tay, nhưng mà làm thế sẽ khiến cho những tiên môn khác căm thù. Đến lúc đó sẽ dễ dàng đã xảy ra chuyện không thể ngăn cản. Loại tình huống này nếu có thể tránh khỏi nàng đương nhiên sẽ tránh, hơn nữa nàng cũng không dám có bất cứ ý kiến gì về việc Chưởng giáo có muốn nhúng tay hay không.

Oành.

Chén trà nhẹ nhàng đụng vào mặt bàn, Bạch Chỉ liền vội cúi đầu.

"Chuyện quản lý tông môn đều có thể làm theo suy nghĩ của ngươi." Hồng Vũ Diệp mở miệng nói.

Nghe vậy, Bạch Chỉ nhẹ nhàng thở ra.

Hầu hết các tình huống trong tông môn đúng là đều có thể làm theo ý nghĩ của nàng. Bởi vì nếu Chưởng giáo không tán đồng thì sẽ trực tiếp ra tay vào phút cuối cùng.

Chuyện của Giang Hạo lúc trước chính là như vậy, cũng là vào lúc đó nàng mới hiểu được, bản thân mình ngay từ đầu có thể đã nghĩ sai.

Bây giờ nàng càng hiểu rõ tại sao Chưởng giáo lại coi trọng Giang Hạo. Lần này cũng không liên quan đến cá nhân, cho nên không cần quá lo lắng.

Điều phiền toái nhất thật ra vẫn là quặng mỏ, khó xác định được sẽ xảy ra chuyện gì.

Nhưng mà dù sao thì cũng phải trả chút giá này.

Nhưng mà, quặng mỏ có thể sẽ thất thủ trong thời gian ngắn, các chỗ quan trọng khác quyết không thể xảy ra chuyện gì.

Có không ít người biết đến sự tồn tại của Thiên Hương Đạo Hoa, nếu như những người này nhắm vào hoa, vậy thì không thể thiện.

---

Mỗi lần Giang Hạo trở về đều có thể phát hiện ra tầm mắt âm thầm.

Chỉ cần đi vào sân nhỏ, tia mắt kia sẽ tan biến.

Hắn đã mấy lần thử tìm ra vị trí của đối phương, nhưng vẫn không tìm được dấu vết.

Không biết là tu vi của đối phương quá cao, hay là có pháp bảo đặc thù.

"Có thể là tu vi cao, ánh mắt của hắn không che giấu chút nào, chắc chắn cho rằng ta không thể nhận ra."

"Nhìn như vậy, chắc là người âm thầm bảo hộ Thiên Hương Đạo Hoa."

Bây giờ rất nhiều Tiên môn vây công Thiên m Tông, nếu tiếp tục đánh thì Thiên m Tông chắc chắn sẽ bại.

Hơn nữa, trong lúc động thủ cũng có khả năng có người âm thầm chui vào, một khi tới vì Thiên Hương Đạo Hoa thì thần vật sẽ gặp nguy hiểm.

Cho nên chắc chắn sẽ có người bảo hộ.

Sau khi trở lại chỗ ở không bao lâu, Giang Hạo lại rời đi, đi tới Linh Dược Viên. Hiện tại hắn phải nhìn chằm chằm bên kia, các Linh Dược Viên khác không được ổn định như bên của hắn, khiến cho mọi người đều đưa linh được đến bên này.

Cũng may bọn hắn không phải là linh dược gì cũng có.

Chờ sau khi Giang Hạo rời đi.

Hai bóng đen trong rừng cây nhẹ nhàng thở ra, lúc này một nam tử nhìn chằm chằm vào phòng ốc xung quanh rồi mở miệng nói: "Chúng ta phải quan sát cái gì ở chỗ này đây?"

"Không biết, vốn do mấy người Ngân Sa sư tỷ phụ trách, chỉ là các nàng đang mất tích, chúng ta cũng chỉ có thể phụ trách." Nữ tử vẫn luôn nhắm chặt hai mắt nói.

"Giang Hạo, ta chưa từng nghe qua tên của sư đệ này, hắn có lẽ cũng không biết có hai người đang âm thầm trông coi chỗ ở của hắn." Nam tu sĩ cười nói.

"Trúc Cơ viên mãn, nghe nói tốc độ tu luyện của hắn rất nhanh, toàn bộ nhờ cơ duyên. Thế nhưng cũng có người nói là Nguyện Huyết Đạo." Hai con ngươi của tiên tử vẫn nhắm chặt, nàng nói.

"Nguyện Huyết Đạo?" Nam tu sĩ có chút kinh ngạc.

"Đúng, ta từng hỏi thăm, hắn đối với người bình thường cực tốt, hành động không giống với Ma Môn. Thu mua lòng người, khiến rất nhiều người cam tâm trả giá. Khả năng Nguyện Huyết Đạo là không thấp." Tiên tử nói.

"Ta rất xem thường Nguyện Huyết Đạo, bị ngươi kiểu nói này, ta cảm thấy vị sư đệ này nhìn có chút không vừa mắt." Nam tu sĩ bất đắc dĩ cười nói.

"Hắn như thế nào không có liên quan gì tới chúng ta cả, đi con đường nào đều là lựa chọn của hắn." Tiên tử nhắm mắt nói xong thì nhắc nhở:

"Ngoài ra, cố gắng đừng nhìn hắn quá kỹ, lỡ như bị đã nhận ra."

"Không đến mức đó chứ? Trúc Cơ viên mãn dù có nhạy cảm thì cũng không thể phát hiện ra được." Nam tu sĩ nói.

"Cẩn thận một chút luôn là tốt, chúng ta dù sao cũng đang làm nhiệm vụ." Tiên tử nhắm mắt nói

"Được thôi, cũng không có gì hay để quan tâm, trước khi biết chuyện Nguyện Huyết Đạo, ta còn có chút tò mò. Bây giờ nói hắn có thể có liên quan tới Nguyện Huyết Đạo, ta cũng không muốn chú ý, không có ý nghĩa." Trong mắt nam tu sĩ có chút khinh thường.

---

Mấy ngày sau.

Giang Hạo thấy nhiều vị mạch chủ ra tay.

Thậm chí gặp được thân ảnh của Bạch Chỉ Trưởng lão, nói cách khác tình thế hiện tại không được lạc quan.

Không chỉ như thế, hắn còn nghe nói bên phía quặng mỏ sắp thất thủ, có thể phải bắt đầu lui khỏi quặng mỏ.

Đủ loại biến hóa, giống như đều đang nói rõ Thiên m Tông không kiên trì được bao lâu.

Mà mấy ngày nay hắn đã không còn phát hiện ra ánh mắt kia nữa, không biết là đã rời đi hay là ẩn nấp. Tóm lại, hắn cũng phải làm tốt chuẩn bị.

Nếu có người giết đến thì phải rời đi.

Dùng tu vi của hắn không làm được quá nhiều chuyện, dưới thủ hạ của những tiền bối kia, hắn thậm chí còn không có năng lực tự bảo vệ mình.

Đương nhiên, cũng phải tìm đúng thời cơ.

Cần người trong bóng tối thất bại thì hắn mới có thể thoát đi.

Nếu không thì sẽ dễ bị truy cứu trách nhiệm.

"Không biết Chưởng giáo có ra tay hay không."

Bên trong Linh Dược Viên, Giang Hạo rất là tò mò.

Thực lực của Chưởng giáo chắc là rất cao, nếu như ra tay có khả năng sẽ hóa giải được nguy cơ lần này.

Thế nhưng…

Người bình thường sao lại vẫn luôn bế quan chứ? Có lẽ Chưởng giáo bây giờ đã là nỏ mạnh hết đà.

Một khi ra tay sẽ dễ dàng bị những tiên môn khác thấy rõ bản chất, nguy hiểm sẽ càng sâu.

Ầm ầm!

Hướng quặng mỏ truyền đến tiếng vang, dù cho không nhìn thấy, Giang Hạo cũng biết bên kia thất thủ.

Trong lúc nhất thời, tim hắn không khỏi đập nhanh.

------
 
[ Dịch ] Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu - 苟在女魔头身边偷偷修炼
Chương 471 : Bổn Vương Đang Nghỉ Phép Ở Trong Này, Bọn Hắn Thì Tính Là Gì?


Tiếng nổ lớn vượt xa lần công kích quặng mỏ đầu tiên.

Bên trong Linh Dược Viên, rất nhiều người đều nhìn qua, vẻ mặt của mỗi người đều mang theo một chút hoảng sợ."

Tiếp tục làm việc, không cần để ý tới." Giang Hạo lên tiếng.

Giọng nói của hắn ẩn chứa lực lượng, khiến cho một đám người hoảng sợ tỉnh táo lại.

Bọn hắn cũng không dám nhìn nhiều hỏi nhiều, mà vùi đầu làm việc.

Nhìn những người này, Giang Hạo suy tư.

Hắn thật ra cũng vô cùng lo lắng, một khi đánh vào thì nguy hiểm nhất là hắn. Bởi vì có không ít người đang nhìn chằm chằm vào hắn.

Dù là Thiên Hương Đạo Hoa, hay là mối thù truyền kiếp trước đó, cũng dễ dàng khiến cho hắn lâm vào trong phiền toái.

Không có cái ô Thiên m Tông này sẽ ảnh hưởng không nhỏ đến hắn. Nhưng mà hắn cũng không biểu hiện chút cảm xúc nào ra mặt, chỉ tiếp tục làm công việc của mình.

Bây giờ còn chưa đến thời điểm nguy hiểm nhất, phải nhẫn nại, đừng làm chuyện dư thừa. Nếu thật sự đến lúc đó, lại hành động cũng không muộn.

Mà có hắn ở đây, những người bình thường kia cũng có thêm một tia lòng tin, tiếp tục thu thập linh dược.

Thuận tiện còn có người tới thu nhận.

Oanh!

Đột nhiên bên trong Đoạn Tình Nhai có sức mạnh bùng nổ.

Giang Hạo quay đầu nhìn lại, là phương hướng chỗ ở của hắn. Xem ra thật sự có người động thủ đối với Thiên Hương Đạo Hoa.

"Xem ra người người chằm chằm ta trước đó là Bạch Chỉ Trưởng lão phái tới."

Biết được chuyện này hắn cũng nhẹ nhàng thở ra, không phải là địch thì tốt.

Về phần hiện tại, hắn cũng không có cách nào trở về.

Nếu như người âm thầm chăm sóc thần vật cho Thiên m Tông bị đánh bại, còn có cường giả như Hồng Vũ Diệp nữa. Hoa kia là của nàng, những người khác nhúng chàm không phải là muốn chết sao? Cho nên hiện tại vẫn phải tiếp tục chờ.

Đoạn Tình Nhai có xung đột, đương nhiên khiến cho người của mạch quan tâm.

Một số người có thực lực mạnh mẽ đã chạy tới.

Là người mà Giang Hạo chưa từng thấy qua.

Tiếng nổ vang rền truyền đến mấy lần, cuối cùng dần dần lắng lại.

Xem ra người tự tiện xông vào đã bị trấn áp.

Giang Hạo nhìn trái phải, hắn có chút lo lắng có người mạo hiểm tiến vào giết hắn.

Một số đệ tử lợi hại của Lạc Hà Tông có lẽ còn ghi hận với hắn. Hiện tại tiến vào để giết hắn là cơ hội cực tốt.

May mắn thay, tất cả mọi người đều không có người nào ẩn giấu tu vi, cũng không có người nào tu vi đặc biệt cao. Không bao lâu sau, hắn liền thấy có người bị mang đi.

Chắc là người đi tới chỗ ở của hắn.

Chỉ là mặc dù chuyện nơi này đã lắng lại, thế nhưng tiếng nổ vang rền bên ngoài tông môn lại không ngừng truyền đến, bên phía quặng mỏ có cột sáng chọc thẳng lên trời, ngay sau đó là tử khí đen kịt.

Giang Hạo nhìn tất cả những thứ này, chau mày, căn bản không biết rõ tình huống chỗ kia, chỉ có thể tiếp tục chờ đợi.

Loại tình huống này duy trì ba ngày.

Tình huống lúc này mới bắt đầu lắng lại, lắng lại trước chính là chính diện, sau đó là quặng mỏ.

Lại qua ba ngày.

Đại chiến hoàn toàn lắng xuống.

Một số đệ tử của Đoạn Tình Nhai đều quay về, mỗi người đều mang theo thương thế không nhẹ.

Bạch Dịch cũng lộ mặt một lần, hắn bị thương rất nặng.

Hắn ra mặt chủ yếu là để nói với tất cả mọi người, tất cả như cũ liền tốt, tạm thời vẫn không thể phớt lờ.

Ý tứ của những lời này chính là, tông môn thắng, nhưng mà vẫn phải cẩn thận bọn hắn phản công.

Giang Hạo có chút khó có thể tin nổi, tông môn làm sao làm được? Nghĩ như thế nào cũng thấy rất khó thắng mới đúng.

Đáng tiếc Liễu Tinh Thần không ở đây, không ai nói cho hắn biết tình huống cụ thể.

Sau khi bảo Trình Sầu trông coi Linh Dược Viên, hắn đến Vô Pháp Vô Thiên Tháp một chuyện.

Lúc đến, phát hiện nơi này bận rộn hơn so với lúc trước.

Mà một số sư huynh sư tỷ trông coi ít nhiều đều có thương thế.

Không bao lâu sau, hắn tìm được một vị sư huynh rảnh rỗi, hỏi thăm tình huống.

Lúc này mới biết được thì ra là bọn hắn cố thả quặng mỏ ra.

Mục đích chủ yếu của những Tiên môn đó chính là chỗ này, mà để trống người chính là vì có thể trợ giúp chiến trường chính diện. Bỏ ra một chút thời gian, Thiên Thanh Sơn cùng với một số Tiên môn đều bị bọn hắn đánh tan.

Thế nhưng tổn thất của quặng mỏ có chút nghiêm trọng.

Nhất là bên trong bộc phát ra khí tức nguy hiểm, sau này muốn đi vào sẽ khó hơn rất nhiều.

Sau đó chính là đàm phán.

Chắc là sẽ không đánh nữa.

Thuận thế đi vào chỗ của Trang Vu Chân, hắn lại lấy được một tin tức.

"Nghe nói có một người bị một đám người vây quanh rồi đưa lên tầng cao hơn, quy cách không kém ta khi đó một chút nào, xem ra tông môn các ngươi lại bắt một người quan trọng. Chỗ này của chúng ta qua mấy ngày nữa sẽ có thể thêm người rồi." Trang Vu Chân nói.

"Ta cũng đã hỏi thăm, hình như là người Thiên Thanh Sơn, cuối cùng lại có người đi vào rồi." Hải La Thiên Vương có chút chờ mong.

"Khi ta tới, phát hiện mấy chỗ khác của tầng năm cũng có một số người." Giang Hạo nói.

Tầng này có không ít người.

"Đám phế vật kia, ngay cả nhà tù đơn độc cũng không có, cũng xứng tới gần chúng ta?" Hải La Thiên Vương cười lạnh nói:

"Bản Thiên Vương chỉ là nghỉ phép mấy năm ở trong này, bọn hắn thì sao? Qua mấy ngày sẽ phải đi xuống. Phế vật như vậy thế mà lại ở cùng một tầng với bổn vương, sỉ nhục, vô cùng nhục nhã."

Giang Hạo cũng không để ý tới Thiên Vương, cũng thật lâu không có tin tức liên quan tới tình nhân của Thiên Vương.

Lần sau phải hỏi một chút.

Lỡ như đối phương hỏi, hắn cũng không đến mức nói không nên lời.

Trang Vu Chân gần đây cũng không hỏi thăm chuyện của Khuất Trọng nữa.

Từ lần trước sau khi Khuất Trọng thoát đi, liền không có bất cứ tin tức gì, không biết có phải đã trở về phía Bắc rồi hay không.

Mà viên Thi Tâm còn ở trên người hắn.

"Các ngươi có phải là bị vây công rồi hay không?" Trang Vu Chân đột nhiên hỏi.

"Tiền bối biết?" Giang Hạo cảm thấy kỳ lạ.

"Nơi này không phải có rất nhiều người tới hay sao, cho nên biết một chút, nói cách khác hiện tại đã không sao?" Trang Vu Chân cười nói.

"Xem ra Chưởng giáo kia của các ngươi cũng có mục đích của mình, nàng dường như muốn bắt người của Thiên Thanh Sơn. Mà nàng đều nhường ra không ít lợi ích cho những tiên môn khác, như thế chuyện này mới lắng lại vô cùng nhanh."

Giang Hạo gật đầu, có chút hiểu rõ.

Nguyện Huyết Đạo xuất hiện cũng không có quan hệ quá lớn với Thiên m Tông, thế nhưng những người này lại coi đây là do, chính là muốn thu hoạch được một chút chỗ tốt từ chỗ này.

Trước đó bọn hắn đã tới quặng mỏ một lần, muốn đạt được một chút bảo vật nên mới mượn cơ hội vây công.

Mà Thiên Thanh Sơn…

Giang Hạo có chút không hiểu, đây không phải là tự tìm phiền toái cho mình sao? Lại qua ba ngày, Thiên m Tông đàm phán với từng Tiên môn, lần này ai mạnh ai yếu vừa xem liền hiểu ngay.

Sau khi Thiên m Tông giao ra một chút tài nguyên, chuyện này kết thúc.

Cho dù nhìn như thế nào, bên thua thiệt nhất lần này vẫn là Thiên m Tông.

Cũng may có thể ổn định lại, Giang Hạo cũng nhẹ nhàng thở ra.

Liều mạng sẽ không tốt đối với người nào cả, Thiên m Tông cũng có thể chờ đợi.

Bọn hắn chẳng qua là thiếu nội tình mà thôi.

Sau khi Thiên m Tông giao ra tài nguyên, các Tiên môn liền lui trở về.

Thiên Thanh Sơn cũng đã nhận được một chút, chỉ là người của bọn hắn ít đi rất nhiều.

Giang Hạo cũng không biết bọn hắn là thua lỗ hay là kiếm lời. Có lẽ bọn hắn cảm thấy là kiếm lời đi.

Chuyện này lắng lại, Giang Hạo cũng cho Linh Dược Viên ba ngày nghỉ, trong lúc đó chỉ giữ lại một số đệ tử trông coi bên ngoài.

Những ngày qua mọi người cơ hồ không ngủ không nghỉ, nếu lại tiếp tục thì sẽ có người không tiếp tục kiên trì được.

Chỉ là những người này dường như còn nhớ tới chuyện Nguyện Huyết Đạo.

"Nghe nói tiên trưởng tu luyện cần một chút máu tươi, tự nguyện cho mới tốt."

"Chúng ta cũng phải cấp máu sao?"

"Tiên trưởng không đi tìm ta, nếu như đến tìm ta chắc chắn sẽ nguyện ý, ngươi chưa từng đến các Linh Dược Viên khác, căn bản không hiểu có thể tới chỗ này là chuyện may mắn cỡ nào."

"Có khoa trương như vậy sao?"

"Thật hâm mộ ngươi, không trải qua những tháng ngày đáng sợ kia."

Giang Hạo không để ý đến bọn hắn, hắn không cần máu của những người này, cũng không thèm để ý đến việc người ta nói xấu hay tốt về hắn.

Nhưng mà lần này Thiên m Tông vượt qua một kiếp, đúng là có khả năng thở phào.

"Không biết lúc nào thì tụ hội."

Thời gian trôi qua mấy tháng, hắn cần ngăn cản Quỷ Tiên Tử tới Thiên m Tông.

Nếu không sẽ dễ dàng rước lấy phiền toái.

------
 
[ Dịch ] Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu - 苟在女魔头身边偷偷修炼
Chương 472 : Ngươi Nói Xem Hắn Che Giấu Bao Nhiêu Tu Vi?


Trên đường trở về, Giang Hạo thở phào một cái.

Cuộc vây công của Tiên môn cuối cùng đã trôi qua.

Ảnh hưởng mặc dù không nhỏ, thế nhưng có thể xem là hữu kinh vô hiểm.

Chỉ là tông môn hình như ít đi một số người.

Đồng môn trước đó tình cờ gặp phải, bây giờ đã không còn thấy.

Thế giới này chính là như vậy, chỉ cần hơi không cẩn thận thì sẽ hoàn toàn biến mất.

Mà ở trong mắt người khác, có lẽ chỉ cho rằng đối phương không đi đường này.

Nếu như hắn biến mất, ấn tượng của người khác đối với hắn đại khái chính là.

"Hình như đã lâu rồi không thấy Giang Hạo kia của Đoạn Tình Nhai, Linh Dược Viên cũng thay người, hắn cuối cùng không ở chỗ đó nữa rồi?"

"Ngươi không biết sao? Trong đại chiến tông môn lần trước, hắn đã chết ở bên ngoài.”

Đại khái chính là như vậy.

Nghĩ tới những thứ này, Giang Hạo cười tự giễu.

Hắn vẫn muốn tiếp tục sống sót.

Cho nên nhất định phải chú ý hơn người khác, tâm cảnh cũng nhất định phải vượt xa người khác, thứ chú ý cũng phải vượt xa người khác.

Trở lại sân nhỏ.

Giang Hạo nhìn về phía Thiên Hương Đạo Hoa, mấy cái lá cây đang lắc lư theo gió, dường như rất thoải mái tự tại.

Bàn Đào Thụ cũng đã cao bằng bắp chân, tốc độ sinh trưởng thật nhanh.

Sang năm lại nở hoa kết trái, sẽ để lại cho Tiểu Li.

Mặc dù hắn hiện tại có thể xem là yên ổn, thế nhưng lại khiến người không yên lòng.

Cần chờ đợi mấy ngày, phải xác định không có phát sinh thêm bất cứ chuyện gì đã.

Bảy ngày sau.

Giang Hạo không gặp bất kỳ chuyện gì, tông môn cũng bắt đầu nghỉ ngơi lấy lại sức, mặc dù còn có người đang cảnh giác bốn phương tám hướng, nhưng có thể xác định là không có gì khác thường cả.

Vấn đề của quặng mỏ cũng đang quét sạch.

Tất cả đều đang khôi phục.

Giang Hạo đứng trong sân, thở ra một hơi.

"Xem ra thật sự đã kết thúc."

Không biết tại sao, hắn luôn cảm thấy những người này sẽ giết một hồi mã thương, như này có khả năng thừa dịp người thả lỏng mà phá vỡ phòng ngự, tiến quân thần tốc đánh vỡ Thiên m Tông.

Nhưng mà sự thật chứng minh, hắn đã suy nghĩ nhiều.

Sau đó, hắn liền đi Linh Dược Viên tiếp tục quản lý linh dược, thuận tiện thu bọt khí.

【 Lực lượng +1 】

【 Linh Kiếm +1 】

【 Linh thương + 1】

Không ít bọt khí bay tới, tin tức nhắc nhở không ngừng xuất hiện.

Bọt khí màu xanh lá vẫn luôn là loại pháp bảo bình thường này, bán cũng không được mấy linh thạch.

Cũng may có thể góp gió thành bão.

Chính là không thể bán ra, phải chờ đến lúc đi xa nhà.

Chuyện này cũng không vội, mười năm ra ngoài một chuyến hoặc là hai mươi năm ra ngoài một chuyến cũng được.

Đến lúc đó có thể thu được không ít linh thạch, xem như tích súc.

Nhìn mọi người xung quanh làm việc như bình thường, Giang Hạo cũng gia nhập vào trong đó.

Tháng ngày bình thường lại trở về, cũng không biết qua bao lâu nữa lại có biến hóa mới.

Phải chuẩn bị tâm lý thật tốt để ứng đối với bất kỳ biến cố nào.

Những ngày qua có khả năng chế phù để kiếm linh thạch, trước sau đại chiến đều là thời cơ kiếm tiền.

Trước đó hắn phải trông coi Linh Dược Viên, không thể chế phù để bán, bây giờ liền không thành vấn đề.

Trừ đi một ngàn rưỡi cho Nhiệm Vụ Đường, hắn còn sót lại hơn một vạn ba ngàn năm trăm.

---

Tại một con đường nhỏ nào đó trong Thiên m Tông.

Hai nam tử trẻ tuổi sóng vai mà đi.

Dáng vẻ của bọn hắn bình thường, chính là kiểu đi vào đám người sẽ không thể nhận ra.

Khí chất cũng như thế.

Lúc này bọn hắn giống như là bạn tốt không có gì giấu nhau, cười cười nói nói.

"Đúng là khiến người ta cảm thấy ngoài ý muốn, thế mà kết thúc nhanh như vậy. Bạch Chỉ này đúng là rất quả quyết, ta còn tưởng rằng nàng sẽ liều mạng chống cự." Một vị nam tử tương đối cao lên tiếng.

"Đúng vậy, ta còn tưởng rằng làm sao cũng phải xuất động Chưởng giáo trong miệng bọn hắn, không ngờ lại được xử lý tốt nhanh như vậy. Bạch Chỉ này có thể chấp chưởng Thiên m Tông cũng không chỉ là bởi vì nàng là tâm phúc, có thể quả quyết từ bỏ quặng mỏ, dẫn đến hao tổn nghiêm trọng. Ngươi nói xem là nàng tự mình đưa ra quyết định, hay là thỉnh giáo vị Chưởng giáo kia?" Nam tử thấp hơn híp mắt lại.

"Bản thân bị trọng thương, không thể không bế quan, bế quan cũng không thể khôi phục, chỉ có thể thông báo với bên ngoài là đang bế quan?" Người nam tử cao nhìn sang người bên cạnh rồi hỏi.

Bốn mắt nhìn nhau.

Hai người ăn ý nở nụ cười.

Sau khi cười một hồi, nam tử hơi lùn mới mở miệng:

"Kế hoạch thi hành được một nửa, mặc dù thất bại, thế nhưng hiện tại Thiên m Tông vô cùng suy yếu. Cho dù chấp hành một nửa sau thì chúng ta cũng có thể toàn thân trở ra."

"Khó mà nói được, thực lực chúng ta không có nhiều, chấp hành một nửa sau quá nguy hiểm. Quy tắc của Thiên m Tông không phải là đùa giỡn, những ngày qua ta đã hỏi thăm kỹ, bọn hắn có thể đuổi giết chúng ta mấy chục năm. Còn rất khó chạy được. Chuyện này ảnh hưởng quá lớn đến kế hoạch phía sau, trừ khi có thứ gì đáng để chúng ta làm như thế." Người nam tử cao lắc đầu nói.

"Ta cũng không cho rằng bọn hắn có thể tra ra được là chúng ta, cùng lắm thì sắp xếp hai người chết thay là được, ngươi là còn muốn gặp Trúc Cơ kia sao?" Tên nam tử lùn híp mắt nói.

"Ngươi không tò mò sao?" Người nam tử cao cười nói:

"Tất cả mọi người đều nói hắn tu Nguyện Huyết Đạo, mà ta nhìn lại từ xa thì không có chút dấu vết Nguyện Huyết Đạo nào cả."

"Lỡ như chỉ là tin đồn thì sao?" Tên nam tử lùn hỏi.

"Nhưng mà ta ngửi được mùi máu, vô cùng mỏng manh, đúng là máu, nhưng máu này không phải ở trên người hắn. Điều này nói rõ chuyện gì? Hắn khả năng có pháp bảo Nguyện Huyết Đạo. Không tu Nguyện Huyết đạo, tại sao có thể có pháp bảo này được?" Người cao do dự một chút, tiếp tục mở miệng:

"Còn có chuyện khiến ta cảm thấy rất kỳ quái, mấy tông môn này vây công Thiên m Tông không nhắc tới nhân vật chính của Nguyện Huyết Đạo thì thôi đi, nhưng tại sao Thiên m Tông cũng không nhắc tới? Nhắc tới vừa không thể để cho đối phương rút lui, cũng có thể kéo dài một lát, nhưng mà tại sao không nhắc đến đã trực tiếp liền động thủ. Ma Môn đều làm việc như vậy sao?"

"Ngươi gặp qua Ma Môn nào điều tra tàn sát đồng môn nghiêm ngặt như thế chưa?" Tên nam tử lùn hỏi.

Đối phương nở nụ cười, ngẫm lại cũng đúng.

"Không biết có vội hay không, chúng ta đợi thêm một cơ hội, ít nhất phải chờ một cơ hội mà bọn hắn điều tra ra không được. Qua mấy năm nữa, ta sẽ đi tiếp xúc với Trúc Cơ kia, ngươi nói xem hắn rốt cuộc có ẩn giấu tu vi hay không?"

"Chắc là có đi, ngươi đi lấy một giọt máu, chúng ta có thể xác định được tu vi của hắn."

"Có cơ hội có thể đi đánh lén hắn một chút, nhưng mà ta nghĩ vẫn nên tiếp xúc chính diện trước thì hơn. Cho dù hắn là Kim Đan, không, cho dù hắn là Nguyên Thần thì cũng không có gì."

Hai người vừa cười vừa nói, đi lại trên đường.

Sau đó bọn hắn trò chuyện về những thứ khác.

"Đúng rồi, có người cũng cần phải cẩn thận một chút, Thiên Trần của Chúc Hỏa Đan Đình. Sau khi người này phát hiện ra chúng ta ở đây hình như đang muốn tìm ra chúng ta. Ta cũng hoài nghi người giết Phong Kinh và Hỏa Mặc đều là hắn. Hắn cũng không muốn mọi chuyện náo động quá lớn, vừa có người làm như vậy hắn liền sẽ hạ sát thủ. Cho nên Phong Kinh và Hỏa Mặc đều đã chết."

"Luyện Thần?"

"Thoạt nhìn là Luyện Thần, thế nhưng Nguyện Huyết Đạo có thể tu đến Luyện Thần, người này không nhất định sẽ giống với mặt ngoài."

"Nghe ngươi nói kiểu này, sao ta cứ cảm thấy những người này đều đang ẩn giấu tu vi?"

"Chúng ta không phải cũng vậy sao?"

Trong lúc nhất thời, hai người lại nở nụ cười.

"Nói đến đây, ta gặp được một Trúc Cơ tại Bạch Nguyệt Hồ, thiên phú của người kia không tầm thường, chờ qua chút thời gian ta sẽ đi tiếp xúc một chút."

"Ngươi đi Bạch Nguyệt Hồ, ta đi Đoạn Tình Nhai."

Ngày kế tiếp.

Giang Hạo cuối cùng cũng nhận được tin tức từ Mật Ngữ Thạch Bản.

Tụ hội mới đêm nay sẽ bắt đầu.

Thấy thế, Giang Hạo nhẹ nhàng thở ra.

Cuối cùng đã đến, lần này cần phải chuẩn bị cẩn thận một chút.

Ngoại trừ có thể biết được tin tức của hải ngoại ra, cũng cần ngăn cản Quỷ Tiên Tử tới đây. Như này có thể tránh được rất nhiều vấn đề.

Không chỉ mấy chuyện này, còn phải nghĩ biện pháp để giúp Liễu, chỉ có như này mới có thể khiến cho hắn đi tìm Xích Điền. Đối phương đã báo được đại thù, ban đầu có lẽ sẽ muốn làm việc giúp hắn, dần dần không thấy hắn, đối phương có lẽ sẽ nghĩ xem nên làm thế nào để giết hắn để tự do hoàn toàn.

Cần chuẩn bị trước cho loại hướng đi xấu nhất này.

------
 
[ Dịch ] Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu - 苟在女魔头身边偷偷修炼
Chương 473 : Hải La Thiên Vương Bị Lừa Gạt Tình Cảm


"Xem ra mọi người gần đây tu luyện đều có tinh tiến."

Đan Nguyên nhìn bốn người, mỉm cười.

Giang Hạo yên lặng.

Vừa rồi Đan Nguyên tiền bối đã trả lời liên tục không ít vấn đề.

Thoạt nhìn thì lúc tất cả mọi người tăng lên đều có không ít vấn đề.

Giang Hạo cũng muốn hỏi thăm một ít, nhưng lại nghĩ không ra vấn đề gì cả.

Có lẽ có thể trao đổi một ít thứ với người đột phá nhanh, đến lúc đó lại hỏi thăm Đan Nguyên tiền bối.

Chỉ là hắn luôn cảm thấy sẽ ảnh hưởng tới ấn tượng ở chỗ này.

Không bằng vẫn luôn không hỏi, để bọn hắn cảm thấy “Tỉnh" là một người vĩnh viễn không có vấn đề gì trong chuyện tu luyện.

Như này cũng rất tốt.

"Liên quan tới Thánh Đạo, các ngươi có thêm tin tức gì không?" Đan Nguyên tiền bối hỏi.

Còn chưa đợi người trả lời, hắn lại bổ sung một câu:

"Thánh Đạo đúng là người Thiên Linh tộc, biển sâu hải ngoại cũng có khả năng có liên quan tới Thánh Đạo. Bây giờ bọn hắn đang ẩn núp, rất khó tìm được manh mối."

Giang Hạo thở dài, hắn từng giết một người của Thánh Đạo, mà Doãn Vệ còn chưa xuất hiện.

Bọn hắn rõ ràng đang ẩn nấp, lại luôn để mắt tới hắn.

Hắn nghĩ mãi mà không ra lý do, nếu như bởi vì Thiên Hương Đạo Hoa thì cũng chẳng có gì, nhưng trên thực tế cũng không phải.

Trong thời gian này hắn chưa từng làm cái gì cả.

Không có tin tức của Thánh Đạo và Thiên Hương Đạo Hoa, tụ hội liền tiến vào khâu giao dịch.

Quỷ Tiên Tử nhìn về phía Giang Hạo nói:

"Ta muốn mượn Thiên Cực Ách Vận Châu."

Nghe vậy Giang Hạo yên lặng.

Đầu tiên là ra vẻ trầm tư một lát, sau đó mới mở miệng:

"Có một vấn đề muốn hỏi vấn tiên tử."

"Là chuyện gì?" Vẻ mặt của Quỷ Tiên Tử vô cùng nghi hoặc.

Trước đó Tỉnh đồng ý vô cùng sảng khoái, nhưng câu trả lời lần này tại sao giống như là đang tự hỏi thế? Chẳng lẽ Thiên Cực Ách Vận Châu xảy ra vấn đề?

Những người khác cũng có chút tò mò.

Vẻ mặt Giang Hạo lãnh đạm, giọng nói âm u:

"Người bạn kia của Tiên tử có phải là muốn tu luyện Ngàn Trớ Vạn Chú thế hay không? Ta từng thấy qua một ít trong cổ thư, có chút tương tự với vấn đề của tiên tử."

Nghe vậy, Quỷ Tiên Tử giật mình.

Nàng cho là chỉ có Đan Nguyên tiền bối có thể phát hiện ra.

"Đúng vậy." Quỷ Tiên Tử gật đầu, cũng không phủ nhận.

Giang Hạo khẽ gật đầu, tiếp tục mở miệng: "Thiên Cực Ách Vận Châu có thể giúp bạn của ngươi, thế nhưng lựa chọn tốt nhất không phải áp chế, mà là dời đi."

"Dời đi?" Quỷ Tiên Tử nghi ngờ.

Trong lòng Giang Hạo chợt lạnh, tại sao ngươi cũng nghe không hiểu?

Nếu như tất cả mọi người đều nghe không hiểu, như vậy lần này hắn sẽ gặp nguy hiểm.

Ấn tượng vất vả lắm mới củng cố được sẽ có xu hướng buông lỏng.

Không nghĩ nhiều nữa, hắn đơn giản nói rõ lí do: "Áp chế chỉ là khiến cho thân thể thích ứng, mà dời đi là tân sinh."

Nói xong, Giang Hạo không có ý định mở miệng nữa.

Phía sau đành hi vọng vào Đan Nguyên tiền bối.

"Tân sinh?" Quỷ Tiên Tử có một tia xúc động, nhưng mà làm thế nào cũng không bắt được.

Sau đó, nàng nhìn về phía Đan Nguyên tiền bối.

Đám ngườ Giang Hạo cũng là như thế, dường như đều đang đợi giải đáp.

Thấy thế, Đan Nguyên lại cười nói: "Sau khi Quỷ tiểu hữu trở về , có thể bảo người bạn kia của ngươi thử chuyển một phần nhỏ nguyền rủa trong thân thể ra ngoài một chút, việc này dễ hơn so với áp chế toàn thân nhiều. Đúng rồi, phải ngăn chặn các nguyền rủa khác nữa."

Sau khi Quỷ Tiên Tử gật đầu, Đan Nguyên mới nhìn về phía Giang Hạo:

"Cách lý giải của Tỉnh tiểu hữu đúng là vô cùng đặc biệt."

"Tiền bối quá khen." Giang Hạo cung kính mở miệng, không dám khinh thường.

Sau đó là "Tinh" giao dịch với "Liễu".

Giao dịch kết thúc, Đan Nguyên hỏi tới chuyện hải ngoại:

"Liễu tiểu hữu có phát hiện gì tại đáy biển hay không?"

"Bóng người Thiên m Tông lại xuất hiện, lần này có thể nhìn ra bọn hắn mang theo một ít thương thế, không chỉ có vậy, có người còn chứng kiến những thứ khác, là xúc tu, thế nhưng vẫn không xác định được là xúc tu gì." Liễu vừa suy nghĩ vừa nói:

"Bọn hắn chưa từng thấy qua xúc tu này, nhưng mà đã có người bắt đầu đi tới Thiên m Tông, muốn hỏi thăm xem đám người này đã đi đến chỗ nào. Cảm thấy chuyện tương tự với chuyện của Hải La Thiên Vương lại sắp xảy ra."

"Tại sao chuyện gì cũng có liên quan tới Thiên m Tông thế?" Quỷ Tiên Tử cảm thấy kỳ quái.

Sau đó, nàng lại vô thức nhìn về phía Tỉnh.

Sau khi Tỉnh tới phía Nam, giống như cũng là trực tiếp tới gần Thiên m Tông.

"Tỉnh đạo hữu có tin tức gì không?" Liễu hỏi.

Giang Hạo lắc đầu.

Hắn biết cũng không thể nói, sẽ dễ mang đến cho mình không ít phiền toái.

Hơn nữa, ở trong mắt những người này, mình chắc là còn ở phía Đông, nếu như tỏ ra là biết rõ những chuyện gần đây thì bọn hắn lại sẽ bắt đầu liên tưởng.

"Có dáng vẻ của xúc tu không?" Đan Nguyên hỏi.

Liễu lắc đầu.

"Thu thập càng nhiều tin tức, thù lao là một tấm Xích Thiên Trấn Thần Phù." Đan Nguyên nói.

Xích Thiên Trấn Thần, có thể trấn áp tà ma cùng với lực lượng gợn sóng xung quanh, không cần phù lục, người ở khu vực trung tâm sẽ không bị thương tổn.

Không chỉ có thể phòng ngự đánh lén, còn có thể khiến cho người tu luyện bên trong không gặp tâm ma.

Cái này giống như là dành riêng cho Liễu.

"Được." Liễu kích động nói.

"Nói đến đây, ta gần đây nghe nói Hạo Thiên Tông có một vị đệ tử chân truyền, vừa mới bái sư không bao lâu liền mất tích. Hắn hình như có xuất hiện tại đại hội luận đạo của Minh Nguyệt Tông. Đáng tiếc chờ sư phụ hắn tìm đến, người đã sớm biến mất không thấy gì nữa. Không chỉ như thế, hình như còn có một thiên tài tham gia tranh tài xong thì không thấy người. Hạo Thiên Tông đang đi khắp nơi để tìm người." Tinh cười nói.

Giang Hạo cũng có chút kinh ngạc, người thứ nhất không phải là Liễu Tinh Thần đó chứ? Đáng tiếc không có mấy từ nhàn rỗi nhàm chán, nếu không nhất định chính là hắn.

Mà người thứ hai.

Giang Hạo nhớ tới lúc mình tranh tài, hình như là có người như vậy, tranh tài xong liền không thấy bóng người.

Như thế hắn mới thuận lợi lấy được hạt giống thánh dược.

Nếu không thì nó đã thuộc về đối phương rồi.

"Thiên tài của Hạo Thiên Tông đều tùy hứng như thế sao?" Liễu có chút không dám tin.

"Hạo Thiên Tông có một đạo pháp, tên là Tự Tại Pháp, cho nên vô câu vô thúc không sợ hãi, bình thường đều là người nổi bật trên con đường này. Càng quái dị thì lại càng cao minh." Đan Nguyên giải thích.

Giang Hạo yên lặng ghi nhớ, Liễu Tinh Thần có lẽ chính là người nổi bật trên con đường này.

Nào có người nào nhàn rỗi nhàm chán mà làm nhiều chuyện như vậy chứ?

Thiên Hương Đạo Hoa đều không thèm chú ý, lại chạy tới quan tâm hắn.

Không vì gì khác, chính là vì xem kịch vui.

Nuôi tam đại tàn hồn cũng là như thế, căn bản cũng không tính toán hậu quả.

Nhưng mà hết lần này tới lần khác tam đại tàn hồn kia đều không có cách nào với Liễu Tinh Thần.

"Gần đây còn có một chuyện kỳ quái, nghe nói thân pháp Hòa Quang Đồng Trần của Thiên Văn thư viện có tiến bộ cực lớn, hình như là người am hiểu thật sự đã xuất hiện. Nghe nói là đại tiền bối của Thiên Văn Thư viện. Bọn hắn còn đang nghe ngóng khắp nơi." Tinh mở miệng lần nữa.

Nghe vậy, trong lòng Giang Hạo giật mình.

Đại tiền bối của Thiên Văn Thư viện? Chuyện này sao lại truyền ra rồi?

Xem ra dù có đi tới các phương khác, cũng phải cẩn thận chút.

Nhưng mà cũng sẽ không ảnh hưởng đến hắn.

Như thế là đủ rồi.

Có Hồng Vũ Diệp rơ đây, người khác nhìn không thấu hắn, tất cả chỉ có thể suy đoán.

"Ta có biết Hòa Quang Đồng Trần của Thiên Văn Thư viện, nhưng mà đây giống như vẫn luôn là thân pháp vô dụng, không nghĩ tới thế mà thật sự hữu dụng." Quỷ Tiên Tử cười nói.

Giang Hạo không lên tiếng.

Nghe bọn hắn đàm luận về chính mình.

"Tỉnh đạo hữu lúc nào thì quay về phía Nam vậy?" Liễu đột nhiên nói:

"Bên phía ta có người đang nghe ngóng tin tức về Hải La Thiên Vương."

"Không phải đang ở Thiên m Tông sao?" Giang Hạo hỏi.

Nói đến Hải La Thiên Vương, hắn cũng hơi hứng thú.

Đây là một người kỳ lạ, trước khi có hắn tầng thứ năm tương đối an tĩnh.

Có hắn, bầu không khí luôn ồn ào.

Căn bản không có cách nào với hắn.

"Chuyện này thì phải nói từ nhân tình của hắn, nghe nói tu vi nhân tình này của hắn hình như không phải Trúc Cơ. Nhìn dáng vẻ của nàng là muốn nuốt hết tất cả tài nguyên của Hải La Thiên Vương." Liễu nói.

Giang Hạo giật mình.

Hải La Thiên Vương bị lừa gạt tình cảm?

------
 
[ Dịch ] Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu - 苟在女魔头身边偷偷修炼
Chương 474 : Thập Nhất Thiên Vương Hợp Lại Chuộc Hải La Thiên Vương


Hải La Thiên Vương si mê người kia là Trúc Cơ kỳ, chuyện này được "Liễu" nói ra từ trước rồi.

Hơn nữa, người kia còn được Hải La Thiên Vương dùng các loại phương thức để bảo hộ.

Dù cho biến mất rất lâu, hắn đều có sắp xếp.

Nhưng hôm nay người này thế mà lại lắc mình biến thành cường giả, không chỉ như thế còn đang cắn nuốt toàn bộ tài nguyên của Hải La Thiên Vương.

Đây không phải là vừa bị lừa gạt tình cảm, còn bị mất tất cả tích góp hay sao?

"Nàng đã làm những gì?" Giang Hạo bình tĩnh, giống như chỉ là tùy ý mở miệng.

"Thực lực của nàng không kém, có rất nhiều chứng cứ cho thấy nàng là người Hải La Thiên Vương tín nhiệm nhất và giao phó nhiều việc nhất. Sau đó, nàng nhờ vào đó chỉnh hợp tất cả, cộng với bản thân nàng vốn đã có một ít thế lực, rất nhanh nàng đã trở thành tồn tại cùng cấp với Thập Nhị Thiên Vương. Điều khác với Hải La Thiên Vương chính là, thủ đoạn nàng rất bẩn thỉu, càng phiền toái. Cho nên vấn đề nằm ở đây." Liễu vừa cười vừa nói:

"Rất nhiều người đều nguyện ý đối mặt với Hải La Thiên Vương, mà không phải là nhân tài mới nổi chỉ biết dùng thủ đoạn này."

"Sau đó thì sao? Diệu An Tiên chắc không phải là đối thủ của Thập Nhị Thiên Vương đúng không?" Quỷ Tiên Tử tò mò hỏi.

"Đúng là không phải, thế nhưng cũng không chịu nổi tâm cơ thâm trầm của nàng, biết dựa thế để bảo toàn chính mình. Vài vị Thiên Vương nhìn nàng cũng không vừa mắt, nhưng lại không muốn hợp lại để tiêu diệt đối phương, chuyện này sẽ phá vỡ một chút cân bằng. Còn chưa tới lúc nghiêm trọng như vậy. Cho nên bọn họ nghĩ tới một biện pháp điều hoà." Liễu vừa cười vừa nhìn những người khác:

"Chuyện này vô cùng thú vị, biện pháp bọn hắn nghĩ tới chính là, chuộc Hải La Thiên Vương về. Chỉ cần Hải La Thiên Vương trở về, tất cả thế lực của Diệu An Tiên đều sẽ tự sụp đổ. Danh vọng của Hải La Thiên Vương vô cùng cao."

Giang Hạo hơi kinh ngạc, Thập Nhất Thiên Vương hợp lại muốn chuộc Hải La Thiên Vương về?

Mặt mũi của Hải La Thiên Vương rất lớn nha.

Cũng không biết Hải La Thiên Vương có biết hay không, nhân tình mà hắn mê luyến lại là một tu sĩ có thực lực cực mạnh.

"Cho nên muốn xác định xem Hải La Thiên Vương có phải đang còn ở Thiên m Tông hay không." Liễu nói.

"Theo lý thuyết thì vẫn còn ở đó." Giang Hạo cũng không nói quá rõ.

Mặc dù vừa mới gặp Hải La Thiên Vương, nhưng mà không thể trả lời như vậy.

Lúc này hắn dù có xuất phát từ phía Đông, cũng chưa chắc về tới phía Nam.

Hơn nữa, nhìn từ góc độ của bọn họ, hắn cũng không có khả năng tiếp xúc với Hải La Thiên Vương.

Từ sau chuyện của Thiên Cực Ách Vận Châu, hắn đã đẩy mình ra ngoài, như này một chút nguồn tin tức cũng sẽ trở nên bình thường.

Che giấu thân phận thật sự của "Tỉnh".

"Tỉnh đạo hữu có gì muốn hỏi không?" Liễu mở miệng dò hỏi.

Giang Hạo lắc đầu.

Loại chuyện nhỏ nhặt này không có cách nào làm cho đối phương tìm Xích Điền được.

Là vấn đề có thể trả lời tùy ý.

Nhất là hắn cũng không thể cho ra đáp án chuẩn xác, cũng không coi là giao dịch.

Hắn cũng không vội, chờ lần sau có cơ hội, nếu như chuyện lần sau không nhỏ, có thể để bọn hắn tìm tới Xích Điền rồi đưa theo một câu.

Không dùng biện pháp gì quá phức tạp, đơn giản một câu là đủ rồi.

Xích Điền chắc sẽ ngoan ngoãn làm việc.

Sau đó, bọn hắn lại hàn huyên đôi chút, nói về Vạn Vật Chung Yên.

Thế nhưng từ đầu đến cuối đều không có thêm quá nhiều tung tích, cũng không biết là đã tìm được Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu hay chưa.

Giang Hạo cũng cảm thấy đáng tiếc đối với chuyện này.

Dù là Ma môn hay là Tiên môn, đều không thích Vạn Vật Chung Yên.

Ma Môn nhiều lắm là tàn nhẫn, thế nhưng Vạn Vật Chung Yên đối xử như nhau, sống đều phải chết.

Cho nên không được tiếp nhận.

Kết thúc tụ hội.

Giang Hạo lấy thư tịch ra và bắt đầu ghi chép lại.

Tụ hội hôm nay cũng có một chút thu hoạch.

Thứ nhất, xác định được Thánh Đạo là Thiên Linh tộc, ngoại trừ Thánh Đạo và Thiên Hương Đạo Hoa ra thì không nhiệm vụ gì cả.

Thứ hai, đáy biển hải ngoại lại xuất hiện bóng người Thiên m Tông, còn có xúc tu, gần như có thể xác định có liên quan tới Hải Vụ Động, người hải ngoại không bao lâu nữa có thể sẽ đi vào Thiên m Tông tìm hiểu tin tức.

Thứ ba, đã nói lại chuyển dời đi cùng Quỷ Tiên Tử, nàng chắc là sẽ từ bỏ tiếp xúc với Thiên Cực Ách Vận Châu.

Thứ tư, "Giang Hạo Thiên" không hiểu sao bị Thiên Văn Thư viện nhận làm đại tiền bối, cần cảnh giác một chút.

Những chuyện khác thì không cần ghi chép, Tự Tại Pháp của Hạo Thiên Tông không phải là chuyện gì đặc thù, biết chút là được.

Còn có chuyện của Hải La Thiên Vương, chuyện này cũng không cần đặc biệt đáp lại gì cả.

Qua khoảng thời gian nữa đi tìm Hải La Thiên Vương một chút, nhìn xem có thể hỏi ra được gì hay không.

Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu không có tin tức chính xác.

Ghi chép xong những thứ này, Giang Hạo mới cất đồ về, sau đó trở lại ban công.

Cảm thụ gió mát ban đêm, hắn quyết định ngủ một giấc.

Có đôi lúc bị rất nhiều chuyện vây quanh mà không giải quyết được thì ngủ một giấc sẽ có thể tìm ra phương pháp giải quyết.

Mặc dù hắn không có chuyện gì đặc biệt, nhưng thật vất vả mới yên tĩnh trở lại, cũng nên thư giãn một tí.

Chỉ là vừa mới nằm xuống không bao lâu, trong đêm tối hắn đột nhiên cảm nhận được lục quang chiếu rọi.

Trong lòng không khỏi giật mình.

Mở mắt ra, hắn phát hiện mình đang ở trong một chỗ hư ảo, mà phía trước có một cỗ lục quang chiếu rọi tới.

"Xảy ra chuyện gì?"

Một loại kêu gọi vô hình xuất hiện ở trong lòng hắn.

Tâm thần hắn chợt xuất hiện thất thủ ngắn ngủi.

Mơ mơ màng màng, như là uống say.

Lúc lấy lại tinh thần, hắn thế mà đã ở gần lục quang.

Loại tình huống này khiến cho hắn lo lắng, mình đang nằm ngủ tại sao lại xuất hiện ở đây? Nhất là khi ánh sáng lục này khiến cho hắn có một loại cảm giác tim đập nhanh.

Bản năng muốn lùi về sau, nhưng lục quang không biết đã xảy ra chuyện gì, thế mà nhanh chóng tới gần hắn.

Là một sao trời rộng lớn, ngôi sao màu xanh lục.

Nó đến gần khiến cho Giang Hạo có một loại cảm giác như thần tâm tan rã.

Không dám chần chờ, hắn vận chuyển Hồng Mông Tâm Kinh, khởi động thần thông Thần Uy củng cố thần tâm.

Lúc này tử khí vờn quanh thân, sau đó phịch một tiếng, tất cả xung quanh vỡ nát.

Giang Hạo mở mắt ra, đập vào mắt là trần nhà quen thuộc.

Mà trời thì đã sáng choang.

Hắn chậm rãi đứng dậy, hơi nghi hoặc một chút, ngay sau đó lục quang mỏng manh truyền đến.

Là mảnh vỡ màu xanh lá.

"Địa Cực Phệ Tâm Châu?" Nhìn mảnh vỡ, Giang Hạo có chút chấn kinh.

Thứ này bị hắn phong ấn, mặc dù không gia cố, thế nhưng không đến mức bị phá vỡ phong ấn.

Hắn vốn chỉ có một mảnh vỡ của Địa Cực Phệ Tâm Châu, sau này Hồng Vũ Diệp cưới được một cái tại Minh Nguyệt Tông.

Hai mảnh vỡ đụng vào nhau sẽ dung hợp.

Hiện tại là mảnh vỡ lớn hơn một chút, nhưng vẫn không mang đến ảnh hưởng quá lớn.

Nhưng mà tối hôm qua tinh thần của hắn lại bị kéo đến chỗ không biết, đây cũng không phải là ảnh hưởng bình thường.

Nhớ lại quái vật khổng lồ nhìn thấy vào tối hôm qua, tim hắn có chút đập nhanh. Nếu như có liên quan tới Địa Cực Phệ Tâm Châu, như vậy đáp án chỉ có một.

Giang Hạo suy tư, khẽ thở dài một cái: "Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu sao?"

"Vạn Vật Chung Yên quả thật có thu hoạch, thế nhưng tại sao lại ảnh hưởng tới nơi này của ta?"

Do dự một chút, hắn giám định mảnh vỡ Địa Cực Phệ Tâm Châu.

【 Mảnh vỡ Địa Cực Phệ Tâm Châu: Càng đến gần Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu càng dễ dàng cộng hưởng theo, hiển lộ rõ một tia bản thể, nắm chặt nó có khả năng cảm nhận được hướng đi đại khái, kéo dài mười hơi. Càng đến gần thì thời gian duy trì càng dài. 】

"Tới gần bản thể?"

Giang Hạo có chút khó có thể tin nổi. Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu ở gần đây?

"Nhưng tại sao trước đó không có?"

Hải ngoại?

Hắn liền nghĩ tới chuyện này, trước đó Vạn Vật Chung Yên còn đang làm chuẩn bị, gần đây mới kết thúc.

Nói cách khác trước đó Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu còn đang trong trạng thái phong ấn hoàn toàn, hiện tại lại chấn động một cái.

"Đây cũng không phải là chuyện tốt."

------
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back