Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Convert [ Dịch ] Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu - 苟在女魔头身边偷偷修炼

[ Dịch ] Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu - 苟在女魔头身边偷偷修炼
Chương 465 : Nào Có Chuyện Nô Bộc Giả Mạo Chủ Nhân?


"Sương độc của Hải Vụ Động đột nhiên lui về phía sau, bên trong có nguy hiểm không rõ. Người của chúng ta đi vào đã mất tích rất lâu. Nhưng mà trong thông tin truyền về từ hải ngoại, có một chi tiết đáng để ý." Bạch Chỉ dừng lại, tiếp tục mở miệng:

"Nội dung tin tức là, tại một chỗ đặc thù của đáy biển xuất hiện thân ảnh đệ tử của Thiên m Tông. Chúng ta hoài nghi có liên quan tới Hải Vụ Động, đã phái người đi hải ngoại dò xét, không chỉ như thế, đã bắt đầu chú ý tới Hải Vụ Động.

Tạm thời không tiếp tục tiến vào. Mà Vạn Vật Chung Yên trước mắt đã lấy được tin tức là, bọn hắn đang tìm kiếm Thiên Cực Tĩnh Mặc Châu, hình như có một chút mục đích. Mặc dù bị mấy người của hải ngoại ngăn cản, thế nhưng đã quá muộn.

Bọn hắn gần đây đang định phái người ra ngoài tìm kiếm. Tạm thời vẫn chưa tìm được người liên lạc với Thiên Thanh Sơn, còn cần một chút thời gian."

"Tiếp tục điều tra." Hồng Vũ Diệp nói.

Bạch Chỉ gật đầu nói vâng.

"Thiên Đạo Trúc Cơ đã xuất hiện, bắt lấy cơ hội lần này, ngươi có thể tiến thêm một bước." Hồng Vũ Diệp nhìn sang, nói.

Bạch Chỉ sững sờ, liền vội cúi đầu cảm kích nói:

"Đa tạ Chưởng giáo."

"Nếu như trong lòng có cảm giác thì lại tới tìm ta, lui ra đi." Hồng Vũ Diệp nói.

Bạch Chỉ không dám chần chờ, lập tức lui ra ngoài.

Nàng mặc dù không rõ Thiên Đạo Trúc Cơ sẽ mang đến ảnh hưởng lớn như nào, thế nhưng Chưởng giáo nói có hi vọng, vậy chính là có hi vọng.

Nhưng mà việc cấp bách trước mắt vẫn là sắp xếp mấy chuyện kia.

Hải Vụ Động và chuyện các Tiên môn xung quanh đều cần xử lý.

---

Hơn nửa tháng sau.

Đầu tháng mười hai.

Giang Hạo vẫn còn đang xử lý linh dược ở Linh Dược Viên.

Gần đây tông môn tương đối yên tĩnh, chỉ là động tĩnh bên ngoài lại không nhỏ.

Nghe nói trong tiên môn có không ít người đều muốn thảo phạt hắn.

Phần lớn là tu sĩ Trúc Cơ và Kim Đan.

Mà tiền bối Tiên môn hình như cũng đang chăm chú, đang làm loạn với Thiên m Tông.

"Vì một Trúc Cơ viên mãn cần huy động nhân lực như vậy sao?"

Sau khi Giang Hạo nhận được tin tức này, suy nghĩ đầu tiên chính là cái này.

Đáp án là không thể nào, trừ khi bọn hắn biết trên người mình có chí bảo.

Nếu không, Tiên môn lại không phải người ngu, Kim Đan Trúc Cơ động thủ coi như xong, một số tiền bối làm sao lại đến mức làm loạn?

Cho nên, ý của cường giả Tiên môn không ở trong lời.

Nhưng cho dù như thế, cũng sẽ mang đến cho hắn phiền không toái nhỏ.

Cho dù là bên phía Thiên m Tông, hay là bên phía Tiên môn, Giang Hạo đều cảm thấy đang có một tay thôi động tất cả.

Tiên môn chắc là cũng hiểu rõ chuyện này, nhưng nếu phù hợp với lợi ích thì bọn hắn sẽ động thủ.

Đừng nói đến chuyện là sư xuất nổi danh.

Đương nhiên sẽ không buông tha cơ hội tốt này.

Nhất là Thiên m Tông có không ít người đi đến Minh Nguyệt Tông, còn vừa động thủ với hải ngoại và Thiên Thánh Giáo một lần.

Có thể nói là thời điểm suy yếu nhất những năm gần đây.

Mười năm ngắn ngủi, Thiên m Tông động thủ cùng Thiên Thanh Sơn, động thủ cùng Thiên Thánh Giáo, động thủ cùng hải ngoại, động thủ cùng Ma Quật, còn có một nhóm người đi tới Minh Nguyệt Tông.

Bây giờ Thiên m Tông đang thiếu thời gian.

Chạng vạng tối.

Giang Hạo rời khỏi Linh Dược viên, đi một chuyến tới Nhiệm Vụ Đường Chấp Pháp Phong.

"Sư đệ lại tới?" Nhiệm vụ sư tỷ hơi kinh ngạc.

"Có nhiệm vụ gì không?" Giang Hạo hỏi.

Cuối cùng hắn nhận nhiệm vụ tìm kiếm đệ tử tông môn, gần đây là mùa ế hàng, chỉ cần bồi thường một ngàn rưỡi.

Một ngàn rưỡi, có chút nhiều đối với hắn hiện tại.

Sau khi Bàn Đào Thụ niết bàn, hắn chỉ còn lại không tới một ngàn linh thạch.

Nhận nhiệm vụ là vì không muốn bị phát hiện khi mình ra ngoài.

Trước khi đi, hắn dùng Thiên Cơ Ẩn Phù che đậy thiên cơ của mình, thời gian ba ngày.

Ba ngày sau đó trở về là được.

Lần này ra ngoài là muốn đi theo hai vị sư đệ trước đó.

Bọn hắn dường như muốn đi tìm Doãn Vệ.

Hắn không xác định được thực lực của Doãn Vệ, chỉ có thể đi theo nhìn trộm một chút.

Nếu như quá mạnh, hắn sẽ không chút do dự mà lui về, chờ đợi phản ứng của tông môn.

Lần này ra ngoài, hắn lưu lại Tử Hoàn ở bên ngoài, chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.

Nếu như ảnh hưởng của lần này không lớn, hắn ra ngoài thu hồi Tử Hoàn.

Phòng ngừa bị người khác tìm được, tổn thất Tử Hoàn.

---

"Đi thôi, thời gian sắp không còn kịp rồi, không nghĩ tới lại bị nhiệm vụ của tông môn làm chậm trễ." Bao Thành mang theo vết sẹo có chút tức đến nổ phổi.

"Chắc là còn kịp, tốc độ nhanh chút là được." Hoắc Lai nói nghiêm túc.

Hai người xuất phát từ chỗ của tông môn, ngự kiếm mà đi, trực tiếp rời khỏi tông môn.

Chỉ là bọn hắn đều không có phát hiện, trên mặt đất có một đạo thân ảnh đang đi theo bọn hắn.

Đi đường suốt một đêm, bọn hắn cuối cùng tới một sơn trại vào lúc rạng sáng.

Nơi này là sơn trại mới lập.

Xung quanh có không ít người trông coi.

Thấp nhất đều là Trúc Cơ hậu kỳ.

Trước khi đi vào, hai người Hoắc Lai đều mang mặt nạ, là pháp bảo có thể ngăn cách theo dõi.

Cũng tính toán ra, Kim Đan chắc là khó mà nhìn trộm.

Thông qua người trông coi, bọn hắn liền đi về phía trung tâm.

Giang Hạo đi theo ở bên cạnh, không có bị phát hiện.

"Có trận pháp, thế nhưng cũng không mạnh."

Mặc dù hắn không hiểu nhiều về trận pháp, nhưng mà có thể phát hiện ra lực lượng của trận pháp.

Nhìn xung quanh, hắn phát hiện nơi này có mấy người, mỗi một người đều đeo mặt nạ.

Tình cờ còn có thể nghe được bọn hắn nói chuyện với nhau.

"Ta trước đó đi tới một tòa tương đối xa xôi, vốn định hấp thu tất cả máu tươi, giúp ta tấn thăng Kim Đan. Đáng tiếc nửa đường gặp phải người của Huyền Thiên Tông, suýt chút nữa là bị bắt. Trước khi đi ta còn gây chuyện với bọn hắn, nói có bản lĩnh thì đến Thiên m Tông tìm ta, bản thân đi không đổi danh ngồi không đổi họ, Đoạn Tình Nhai Giang Hạo. Bọn hắn tức đến nổ phổi, còn tức giận hô to, Giang Hạo, không sớm thì muộn cũng có một ngày ta dùng lưỡi đao tiễn ngươi." Người trung niên kia nói xong thì mang theo ý cười, thậm chí là cười ha ha:

"Đúng rồi, Giang Hạo này rốt cuộc là ai? Hắn vô cùng nổi danh tại Thiên m Tông sao?"

"Ta cũng không biết, nhưng mà thấy người này nổi danh như vậy, ta cũng chỉ có thể giúp hắn một chút." Một nam tử khác cười nói.

"Ta ở trong một thôn, ngay trước mặt một đứa bé, giết một nhà bọn hắn. Sau đó nói cho hắn biết ta chính là Đoạn Tình Nhai Giang Hạo, hiện tại đứa trẻ kia nghe thấy cái tên này liền bị dọa đến kêu to."

Hai người nói xong liền cười ha ha.

Dường như vô cùng thú vị.

Chỉ là bọn hắn không phát hiện, trong lúc tất cả mọi người không có chú ý, Hồ Thiên bao phủ bọn hắn.

Phốc ~

Đột nhiên một thanh đao xuyên qua lồng ngực của nam tử trẻ tuổi, máu tươi nhỏ xuống từ mũi đao.

Ngay sau đó sau lưng truyền đến một giọng nói lạnh như băng: "Cười đã chưa?"

Nam tử kinh hãi, phóng thích lực lượng trên thân, muốn phát động công kích.

Nhưng mà ánh trăng lóe lên trong đôi mắt hắn, một thanh trường đao chém qua cổ của hắn.

Nam tử trẻ tuổi cảm thấy thị giác của mình đang chuyển động.

"Không buồn cười sao?" Giọng nói lạnh như băng lại vang lên.

Nam tử trẻ tuổi hoàn toàn mất đi ý thức ở trong sợ hãi.

Hắn đến chết cũng không biết, mình bị người nào giết, lại là giết thế nào.

Một bên khác, nam tử trung niên nhìn về phía sau lưng, chỉ thấy một người cầm trường đao trong tay, đứng trong đêm đen, như là đồ tể vô tình.

"Đạo hữu…"

Khí tức Kim Đan đột nhiên truyền ra, ngay sau đó khí tức Nguyên Thần truyền ra: "Đạo hữu?"

"Tiền, tiền bối, không biết tiền bối đại giá quang lâm, xin thứ tội." Nam tử trung niên hoảng sợ nói: "Vãn bối nguyện ý làm nô bộc phụng dưỡng tiền bối."

"Làm nô bộc?" Giọng nói lạnh như băng hiện ra ý cười: "Nào có nô bộc dám tùy ý giả mạo chủ nhân đâu?"

Giả mạo chủ nhân? Người đàn ông trung niên lập tức nghĩ tới điều gì, bên trong rung động mang theo hoảng sợ, khi hắn muốn cầu xin tha thứ.

Ánh trăng hiện ra.

Nam nhân kia đã xuất hiện ở sau lưng hắn.

Trong nháy mắt, hắn cảm thấy ý thức bắt đầu mơ hồ.

Cuối cùng hoàn toàn ngã xuống.

------
 
[ Dịch ] Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu - 苟在女魔头身边偷偷修炼
Chương 466 : Thật Xin Lỗi, Ta Không Phải Là Một Người Thích Nổi Danh


Giang Hạo nhìn hai cỗ thi thể, lại bổ hai đao.

Sau đó, hắn lấy trữ vật pháp bảo và mặt nạ của bọn hắn đi.

Sau khi mang một cái mặt nạ lên, hắn dùng lửa thiêu bọn hắn.

Sau khi xác định đã thành tro, hắn mới thu hồi Nhật Nguyệt Hồ Thiên.

Nhìn người đến người đi, cùng với đủ loại tiếng nói chuyện, hắn phát hiện tất cả mọi người nơi này đều đang giả mạo hắn, cực có thể là ý của người bên trong.

"Nghèo quá."

Nhìn trữ vật pháp bảo của hai người vừa rồi, căn bản không có linh thạch gì cả.

Người lưu lạc tới mức chỉ có thể học Nguyện Huyết Đạo, có cực ít người có thiên phú mạnh.

Mặc dù bọn hắn tấn thăng nhanh, nhưng mà đều không sống được bao nhiêu năm.

Thiên phú đủ, không đến mức đi đến tuyệt cảnh như thế.

Chuyện này cũng đã nói lên, người học Nguyện Huyết Đạo bình thường đều là người bình thường của tông môn, bọn hắn đúng là không có bao nhiêu linh thạch.

Cho dù hiện tại tu vi tăng lên, trong mấy tháng ngắn ngủi cũng không kiếm được bao nhiêu.

Hắn lắc đầu, bắt đầu đi về phía trung tâm.

Khi đi tới, hắn thấy không ít người đang xếp hàng chờ đợi, người bên trong hình như một lần chỉ gặp một hai người.

Hoắc Lai và Bao Thàn cũng đều đang đợi.

Thấy thế Giang Hạo cũng xếp hàng.

Nhưng mà khác với những người khác, hắn cũng không phải là chờ đợi như thường.

Mà là vận dụng Vô Danh Bí Tịch, bắt đầu thử cảm nhận tu vi của người bên trong.

Cùng loại cảm giác lại không phải là cảm giác, đây là đang phân tích cảnh giới của đối phương mà không phải là trực tiếp dò xét.

Không đến mức bị phát hiện.

Trong lúc nhất thời, hắn nhận ra vô số huyết khí, lượng huyết khí này đan vào một chỗ, lộ ra một loại cảm giác tuyệt vọng, thê thảm, còn có bi thương.

Không bao lâu sau, hắn phát hiện có một khí tức không mang theo huyết khí, đến từ trung tâm nhà gỗ.

Thông qua đủ loại khí tức kéo dài, linh khí giao hòa.

Có khả năng đánh giá ra là Luyện Thần sơ kỳ.

"Luyện Thần?" Giang Hạo hơi kinh ngạc.

Thế mà mạnh như thế?

Cuối cùng hắn thở dài một tiếng.

"Người truyền bá Nguyện Huyết Đạo lại không tu Nguyện Huyết Đạo, xem ra chỉ là vì hoàn thành mục đích của bọn hắn."

Hắn vốn không cần quá để ý tới dạng người như này.

Nhưng mà những người này lại nhất định cứ muốn cuốn hắn vào trong đó.

Đều là người giãy dụa cầu sinh trong Tu Chân Giới, cần gì phải làm nhau khó xử chứ?

Trong lúc xếp hàng, hắn nghe thấy có người đang bàn bạc chuyện gì đó.

"Lần này ta đi tới thượng nguồn Đông Hà, các ngươi từng qua đó chưa."

"Ta từng tới bơi."

Sau lưng Giang Hạo đột nhiên có người nói: "Nếu như các ngươi chọn hướng đi này thì ta sẽ đi Lạc Thành."

"Lạc Thành có chút gần, nghe nói là chỗ của Thiên m Tông, bị phát hiện sẽ dễ bị khóa chặt." Có người nhắc nhở.

"Sợ cái gì, bọn hắn sẽ không quản, nếu như thực sự không được thì còn có thể dùng cái tên Giang Hạo kia mà? Hắn không phải cũng là người Thiên m Tông sao? Như này đối phương dù sao cũng sẽ hơi cố kỵ, ta sẽ có thể rời đi." Người đứng phía sau Giang Hạo nói.

"Ha ha, cũng đúng, tên của người này đúng là dùng tốt, tất cả mọi người đều đang dùng, không biết hắn nghe được sẽ có cảm nhận gì đây." Phía trước có người cười nói.

"Vì sao lại dễ sử dụng như vậy?" Giang Hạo tò mò hỏi.

"Thanh danh lớn, hắn thân ở Ma Môn, đại khái cũng là người hư vinh. Còn ước gì người khác dùng danh hào của hắn, nếu không đã lâu như vậy rồi tại sao hắn vẫn không phản bác một câu nào chứ?" Người phía trước nói.

"Thì ra là như vậy." Giang Hạo gật đầu.

Hắn hiểu được một chuyện, bất cứ chuyện gì cũng đều có thể mang đến hậu quả không giống nhau.

Ban đầu hắn cho rằng chỉ cần không để ý thì tất cả sẽ lắng lại, chậm rãi giảm đi.

Nhưng mà hắn càng không để ý tới, cũng sẽ khiến cho rất nhiều người giả ý phỏng đoán, càng lớn mật hơn.

Tin đồn cũng chẳng ảnh hưởng gì tới hắn cả, nhưng mà tùy ý giả mạo, dùng danh nghĩa của hắn làm chuyện bọn hắn muốn làm.

Chuyện này sẽ mang đến ảnh hưởng không nhỏ cho hắn.

Lời nói dùng danh nghĩa của hắn, hành động cũng dùng danh nghĩa của hắn.

Như vậy người những Tiên môn kia quan tâm cũng chỉ có thể là hắn.

Nhưng mà người bình thường đều không biết hắn là ai, sao lại đột nhiên dùng danh nghĩa của hắn chứ?

Phía sau nhất định có người thúc đẩy.

"Lạc Thành, là tòa thành cách đây gần nhất sao?" Giang Hạo đột nhiên hỏi.

"Đúng vậy, đạo hữu cũng muốn đến bên kia tìm kiếm nguyện huyết sao? Tuyệt đối đừng làm loạn, nhiều nhất chỉ có thể giết một nửa, đừng diệt thành. Ta đi qua cũng chỉ giết một chút, dù sao cũng phải để bọn hắn sinh dưỡng đúng chứ? Nếu không chúng ta lấy ở đâu ra ra nhiều chất dinh dưỡng như vậy?" Nam tử phía sau nói.

Giang Hạo yên lặng không nói gì, Lạc Thành…

Nhà hắn chính là ở chỗ đó.

Chờ đợi một lát.

Người phía trước càng ngày càng ít.

Giang Hạo biết được một chuyện từ trong miệng của bọn họ, đêm nay mọi người sẽ ở lại tu luyện một phen.

Ngày mai sẽ rời đi.

Nghe vậy, Giang Hạo cũng nhẹ nhàng thở ra.

Đều ở lại thì tốt.

"Hai người tiếp theo."

Sau khi Giang Hạo nghe được giọng nói liền đi vào.

Lực lượng của hắn lúc này có thể bùng nổ bất cứ lúc nào.

Người cùng tiến vào với hắn là một nam tử, dáng người có chút thấp bé.

Tu vi Trúc Cơ.

Sau khi đi vào phòng, liền có thể nhìn thấy một nam tử đang ngồi trên chiếc ghế.

Một bộ áo trắng, mi mục lạnh nhạt, một cây trúc thắt ngang búi tóc.

Giống như một thư sinh.

"Tiên sinh." Người bên cạnh Giang Hạo cung kính bái kiến.

Giám định.

Đây là phản ứng đầu tiên của hắn.

【 Phong Kinh: Thành viên Thánh Đạo, tu vi Luyện Thần sơ kỳ. Bị Doãn Vệ phái tới nơi này để truyền bá Nguyện Huyết Đạo, muốn tìm ra một người có thiên phú đặc thù từ bên trong. Phụng mệnh truyền bá chuyện nhắc đến tên của ngươi lúc tu luyện Nguyện Huyết Đạo, đẩy ngươi ra đầu sóng ngọn gió, từ đó biết được ngươi rốt cuộc có tu luyện Nguyện Huyết Đạo hay không. Thấy ngươi đeo mặt nạ liền biết là có người giả trang, định dùng linh khí âm thầm mở trận pháp, có thể công lui có thể thủ. 】

"Khuyên ngươi đừng lộn xộn." Giang Hạo mở miệng trước.

Hắn ngăn cản đối phương mở trận pháp.

Phong Kinh có chút giật mình, sau đó cười nói:

"Đạo hữu tới vì Nguyện Huyết Đạo?"

"Tới vì Doãn Vệ, đáng tiếc ngươi không phải hắn." Giang Hạo bình tĩnh nói.

"Ha ha." Phong Kinh nâng chung trà lên mỉm, cười nói:

"Đạo hữu đừng buồn, ngươi xem, Doãn Vệ này không phải đã tới rồi sao?"

Nghe vậy Giang Hạo có dấu hiệu quay đầu.

Cũng chính vào lúc này, Phong Kinh động.

Lực lượng Luyện Thần sơ kỳ điên cuồng bùng nổ, một thanh trường kiếm hiện ra trong tay, hắn phi thân nhảy lên chém về phía Giang Hạo.

Cố gắng giết chết đối phương với một đòn.

Nhưng mà hắn phát hiện đối phương cũng không quay đầu lại. Không chỉ như thế, trong tay đối phương chẳng biết lúc nào đã xuất hiện một thanh trường đao màu bạc, đao vung ra cùng lúc với hắn.

Bên trong quá trình, hắn thậm chí thấy khí tức của đối phương bắt đầu trở nên dày nặng, giống như đại thê núi biển.

Nguy rồi.

Phong Kinh rung động, đối phương thế mà cũng muốn đánh lén hắn.

Cố ý giả vờ quay đầu, thật ra chính là đang tụ lực công kích.

Đao và kiếm đụng vào nhau, bắn ra tia lửa.

Oanh!

Lực lượng cường đại bùng nổ.

Ánh đao trảm phá kiếm quang, xẹt qua bả vai Phong Kinh.

Loảng xoảng!

Trường kiếm gãy nứt, rớt xuống đất.

Phốc~

Bả vai Phong Kinh rơi xuống, máu tươi bắn ra bốn phía.

Lúc này, hắn lui lại một bước, lập tức mở miệng: "Đạo hữu, chúng ta có thể…"

Ánh trăng quét ngang.

Một đao chém đứt sinh cơ của Phong Kinh.

Sau đó đao vung lên, thức thứ hai của Thiên Đao, Trấn Sơn.

"Đạo hữu…"

Oanh!

Dưới một đao này, Phong Kinh hoàn toàn mất đi sức sống.

Thấy thế Giang Hạo mới đi qua, lại bổ hai đao, thuận tay cầm trữ vật pháp bảo sắp bị phá nát lên.

Sau đó, hắn nhìn về phía Trúc Cơ bên cạnh.

Đối phương bị dọa cho nằm co quắp trên mặt đất, vẻ mặt hoảng sợ.

"Ngươi biết Doãn Vệ không?" Giang Hạo hỏi.

"Không, không biết." Đối phương điên cuồng lắc đầu.

"Có biết Giang Hạo không?"

"Cũng, cũng không biết."

"Thấy ta, ngươi liền biết, thật xin lỗi, ta không phải là một người thích nổi danh.”

Đối phương nghe thấy câu này, tuyệt vọng nhìn lên người trước mắt.

------
 
[ Dịch ] Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu - 苟在女魔头身边偷偷修炼
Chương 467 : Thiên Nhân Thiên Diện Tiếu Tam Sinh


Trong đại sảnh, Giang Hạo đứng yên, đang dự tính chuyện tiếp theo. Giải quyết chuyện nơi này, sóng gió đại khái sẽ lắng lại một chút.

Vừa rồi hắn không bị Phong Kinh lừa gạt, là bởi vì sau khi giám định, liền âm thầm mở Nhật Nguyệt Hồ Thiên. Ở bên trong Hồ Thiên của hắn, lấy đâu ra Doãn Vệ chứ?

Cho nên biết đối phương đánh lén, hắn liền tương kế tựu kế. May mà không có chuyện gì ngoài ý muốn.

Trong lúc đó, hắn còn mở Sơn Hải Bất Hủ Thuẫn ra, dùng cái này để gia tăng lực lượng. Đối phương cũng cao minh, có thể tránh đi một kích chính diện.

Chỉ là Doãn Vệ còn cần hỏi những người khác một chút, xem có thể đạt được một chút tin tức gì hay không. Phong Kinh quá mạnh, một khi đối phương giở trò, hắn không nhất định có thể áp chế vững vàng.

---

Dưới núi.

Có một đám người đang nhanh chóng đi lên trên núi.

Cầm đầu là một vị nam tử Kim Đan hậu kỳ. Ánh mắt của hắn bình tĩnh, mơ hồ có chút bất an.

Không bao lâu sau, hắn đứng tại khu vực ẩn nấp, mấy người sau lưng cũng dừng lại."Sư huynh làm sao vậy?" Nhậm Sương hỏi.

Bọn hắn là đệ tử của Huyền Thiên Tông, phụng mệnh tới điều tra chuyện Nguyện Huyết Đạo.

Những người này làm bậy lung tung, quá đáng lại tàn nhẫn, Tiên môn không ra tay cũng không được, cho dù khoảng cách tương đối xa thì cũng phải chạy tới.

"Ngọn núi này ở gần Thiên m Tông, mặc dù không phải quá gần, nhưng dù sao cùng nằm trong phạm vi của đối phương, phải cẩn thận một chút." Tư Đồ Kiếm nói.

"Sư huynh cảm thấy người động thủ có phải là Giang Hạo kia hay không? Hoặc là hắn để cho người ta làm như thế?" Nhậm Sương tò mò hỏi. Bây giờ nàng đã khôi phục lại Trúc Cơ trung kỳ.

Không bao lâu nữa sẽ có thể tiến vào hậu kỳ. Chỉ là lúc nàng nhắc tới Giang Hạo, sẽ vô ý thức sờ lên cổ.

Nàng còn nhớ rõ chuyện năm đó, đối phương chém vào cổ của nàng, ánh mắt lạnh lùng lại bình tĩnh, giống như có thể giết chết nàng bất cứ lúc nào.

Cho dù tu vi hiện tại của nàng đã đuổi kịp lúc đó, nhưng loại cảm giác tim đập nhanh kia lại chưa từng biến mất.

"Không phải là hắn, tính cách của hắn không phải là người nhiều chuyện, rõ ràng là có người muốn đẩy hắn lên đầu sóng ngọn gió." Tư Đồ Kiếm đáp.

"Vậy nếu Tiên môn nhằm vào hắn, Ma Môn sẽ đưa người sao?" Nhậm Sương lại hỏi.

"Sẽ không." Tư Đồ Kiếm nói với vẻ chắc chắn:

"Lần trước đối phương đã không đưa, lần này càng không có khả năng. Nếu như loại người này xuất hiện, chúng ta hoặc là giao hảo, hoặc là đi đường vòng. Sư muội cần phải hiểu rõ, đừng có hành động theo cảm tính. Nếu như ở trong đội ngũ của ta thì sư muội tốt nhất nên giữ yên lặng, một khi nói nhầm, cũng đừng trách ta."

Nhậm Sương cúi đầu, cũng không mở miệng.

Chờ đợi một lát, mấy người Tư Đồ Kiếm mới tiếp tục đi về phía trước.

Trong chốc lát.

Một sơn trại đập vào mi mắt bọn họ.

"Xem ra tin tức không sai, nơi này đúng là có Nguyện Huyết Đạo tụ tập." Tư Đồ Kiếm cũng không cuống cuồng, mà là để cho người ta liên hệ với Chu Biên sư huynh.

Sau lưng người truyền bá Nguyện Huyết Đạo chắc chắn có cường giả.

Hắn mặc dù là Kim Đan hậu kỳ, nhưng mà Nguyện Huyết Đạo đều có Kim Đan xuất hiện, người sau lưng lại càng không cần phải nói, có lẽ không chỉ dừng lại ở Nguyên Thần.

Tóm lại, gọi một sư huynh Luyện Thần tới để bảo đảm một chút.

Sau khi thông báo cho người đến, bọn hắn liền bắt đầu chờ đợi.

Chỉ là sơn trại này lại an tĩnh lạ thường.

Tư Đồ Kiếm thử thăm dò, bên trong giống như không có bóng người.

Quá lạ thường?

"Đi xung quanh nhìn một chút."

Qua một lát sau, bọn hắn vây quanh chỗ trông coi.

Điều khiến cho người ta bất ngờ chính là, người trông coi dường như là đang xem xét ở bên trong, chắc là trong sơn trại đã xảy ra chuyện gì.

Một lát sau.

Tiếng kinh hãi vang lên, hai người trông coi bị dọa cho phải ngự kiếm thoát đi.

"Chờ đợi một lát, không có người truy kích thì động thủ chặn đường." Tư Đồ Kiếm không hề lưỡng lự, lập tức đưa ra phán đoán.

Hai người trong coi lập tức bị bọn hắn bắt được.

"Các ngươi nhìn thấy cái gì?" Tư Đồ Kiếm hỏi.

"Chết rồi, toàn bộ đều đã chết." Một người trông coi đáp lời, tim vẫn còn đập nhanh.

Chết rồi?

Chuyện này khiến cho Tư Đồ Kiếm có chút ngoài ý muốn: "Là bên trong người đều chết hết?"

"Đúng, đúng." Người trông coi lập tức trả lời.

"Hai người cùng ta đi qua nhìn một chút, những người khác ở lại chỗ này chờ đợi trợ giúp." Tư Đồ Kiếm hạ lệnh.

Cuối cùng hắn mang theo Nhậm Sương cùng một sư đệ Kim đan sơ kỳ rồi bắt đầu tiến vào.

Ngay từ đầu bọn hắn cẩn thận từng li từng tí, nhưng mà sau khi tiến vào cửa lớn, lại bị tình cảnh trước mắt làm cho kinh ngạc.

Nơi này có không ít người, nhưng mà tất cả mọi người đều nằm ở trên mặt đất, thân thể phá nát, sinh cơ mờ nhạt.

Thủ đoạn cực kỳ tàn nhẫn.

"Tách ra xem xét, cẩn thận một chút." Tư Đồ Kiếm phân phó.

Đám người Nhậm Sương không chần chờ, bắt đầu xem xét cẩn thận.

Qua một lúc sau.

Kim Đan sơ kỳ trở về.

"Sư đệ có phát hiện gì không?" Tư Đồ Kiếm nhìn thi thể, hỏi.

"Trữ vật pháp bảo cũng bị mất hết, hơn nữa còn không có người sống, tất cả tu sĩ nơi này đều tu Nguyện Huyết Đạo, từ Trúc Cơ đến Kim Đan tất cả đều có." Kim Đan sơ kỳ nói.

Tư Đồ Kiếm cũng chẳng suy nghĩ gì nữa, hắn cũng nhìn thấy.

Hơn nữa, hắn đi dạo một vòng, cũng không có dấu hiệu động thủ.

Chuyện này cũng nói lên một chuyện, kẻ giết người bao trùm ở phía trên tất cả mọi người.

"Sư huynh, mau tới đây xem." Nhậm Sương hô lớn.

Hai người Tư Đồ Kiếm không dám chần chờ, đi về phía nơi phát ra giọng nói.

Là một quảng trường, nơi này có một căn nhà gỗ đứng thẳng.

Nhậm Sương ở ngay trước nhà gỗ.

"Làm sao vậy?" Tư Đồ Kiếm hỏi.

Nơi này có thi thể, thế nhưng cũng không có gì đặc thù.

"Chỗ này." Nhậm Sương chỉ chỉ vào một đầu gỗ.

Hai người nhìn sang, phát hiện phía trên có khắc một gương mặt tươi cười.

Bên trong ý cười còn mang theo vẻ dữ tợn.

Trong nháy mắt, Tư Đồ Kiếm sững sờ, hắn từng gặp qua gương mặt tươi cười tương tự như vậy ở trong một cuốn sách nào đó rồi.

"Thiên Nhân Thiên Diện, Tiếu Tam Sinh?"

Huyền Thiên Tông có một chút nhận biết về người nào. Bởi vì pháp bảo của đối phương pháp đang ở chỗ Huyền Thiên Tông.

"Hắn đang thông báo cho chúng ta, hắn đã tới, bất cứ lúc nào cũng sẽ tới tông môn lấy lại thứ thuộc về hắn sao?" Nhậm Sương hỏi.

Tư Đồ Kiếm cũng không tiện lên tiếng về chuyện này.

Đây không phải là chuyện mà hắn có khả năng suy tính, chỉ có thể để cho những người khác quyết định.

"Làm rõ tình huống ở chỗ này trước đã, sau đó đợi một số sư huynh hoặc là Trưởng lão tới. Sau chuyện này, Nguyện Huyết Đạo chắc là sẽ yên tĩnh được một đoạn thời gian. Bởi vì người cơ bản đều ở nơi này." Tư Đồ Kiếm nói ra.

Đây mới là nhiệm vụ của bọn hắn.

Mặc dù không biết đã xảy ra chuyện gì, thế nhưng nhiệm vụ của bọn hắn xem như đã hoàn thành.

Những phát hiện ngoài ý muốn khác nên giao lại cho tông môn.

Lúc này tại một chỗ bí mật trên không trung, Giang Hạo quan sát đám người Tư Đồ Kiếm.

"Hình như đã gặp qua ở đâu."

Suy tư một lát liền nhớ ra.

Tư Đồ Kiếm.

Đệ tử Huyền Thiên Tông, lúc trước gặp qua ở quặng mỏ. Đối phương quả thật có lợi hại, bây giờ Kim Đan hậu kỳ, thiên phú cũng rất tốt.

Sau đó, hắn quay người rời đi.

Hắn vốn định chờ một hồi, muốn nhìn một chút xem có người giả chết hoặc là người Thánh Đạo có phát hiện tình huống hay không. Ai biết được, Huyền Thiên Tông lại tới xử lý những người này.

Hắn quay người lại, lập tức biến mất tại chỗ.

Về tới chỗ ở tại Thiên m Tông.

Hắn đứng ở trong đại sảnh.

Lần này hắn cầm về không ít trữ vật pháp bảo.

Hắn ngắm nghía cẩn thận xem có bao nhiêu linh thạch.

Hắn lấy một trữ vật pháp bảo sắp bị phát nát ra, là pháp bảo của Phong Kinh.

Thân là Luyện Thần, chỉ cần không giống với hắn thì sẽ không đến mức quá nghèo.

Giống như hắn, như vậy thì có lẽ chỉ có mấy trăm linh thạch.

May mà đối phương đúng là khác với hắn.

Tìm kiếm một hồi, có chín ngàn sáu trăm bảy chín khối linh thạch.

Theo tu vi mà nói, cũng có chút nghèo.

Cũng may ở bên trong còn có những thứ khác.

------
 
[ Dịch ] Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu - 苟在女魔头身边偷偷修炼
Chương 468 : Thế Sự Khó Liệu, Thế Mà Lại Đang Hướng Về Phía Nguy Hiểm


Lần này ra ngoài đúng là có thu hoạch không nhỏ.

Có rất nhiều mặt nạ, chỉ là phẩm chất cao thấp không đều, thậm chí có mặt nạ bình thường.

Cũng không phải là loại mặt nạ mà tất cả mọi người có thể bỏ mấy ngàn ra để mua.

Thế nhưng mất mặt nạ này không tiện bán ra, chỉ có thể để đó, chờ sau này có cơ hội thì sẽ bán lại toàn bộ.

Lúc này lại có một số thứ bị lấy ra.

Đồ trong trữ vật pháp bảo của Phong Kinh cũng không nhiều như vậy, cũng may mà không khó nhận biết.

Đầu tiên là một viên thuốc, màu đỏ, bên trong chứa không ít huyết khí. Thoạt nhìn là cho cấp bậc Nguyên Thần.

Phong Kinh Luyện Thần sơ kỳ, Nguyên Thần đúng là có thể dùng.

Nhưng cụ thể là gì thì còn cần giám định một chút.

Tri thức trên phương diện đan dược cực kỳ khổng lồ, hắn không có thời gian học tập. Tu vi vừa mới tăng lên, học thức muốn tăng lên cần không ít thời gian. Đây là chuyện không thể làm gì khác.

Tu Chân Giới truyền thừa vô số năm, tri thức liên quan tới các phương diện nhiều như sao trời. Không phải là thứ mà một tu sĩ nhỏ nhoi như hắn có thể lý giải.

Ngoại trừ đan dược, còn có công pháp Nguyện Huyết Đạo, toàn diện hơn bản trên người Bùi Nguyên.

Còn có một số linh thảo, cộng với pháp bảo Phương Thiên Lích. Phẩm chất không tệ, là cấp Nguyên Thần.

Rất đắt.

Ngoài ra, chính là một đống đồ vật hỗn loạn.

Đan dược bình thường, một số vật phẩm có tính thưởng thức không tệ.

Đan dược không tiện tính toán, thế nhưng chắc là hơn ngàn.

Phương Thiên Kích cũng là như thế.

Nói cách khác, thu lợi hơn hai vạn linh thạch.

"Cũng còn được."

Giang Hạo cất đống đồ này vào, bắt đầu kiểm tra trữ vật pháp bảo của những người khác.

Lúc này hắn có thể cảm nhận được, tu sĩ bình thường khó khăn đến mức cỡ nào.

Hai mươi linh thạch, ba mươi linh thạch, mười lăm linh thạch, sáu mươi linh thạch, chín mươi lăm linh thạch. Hơn nữa, ngoại trừ những linh thạch này, đều là một số pháp bảo, đan dược hết sức bình thường.

Không có một thứ nào có thể coi là đẹp mắt cả.

Ngược lại với hắn, tay phải Thái Sơ Thiên Đao, tay trái Sơn Hải Bất Hủ Thuẫn.

Người mặc Cửu Thiên Chiến Giáp, tay mang Càn Khôn Cửu Hoàn.

Tu luyện Hồng Mông Tâm Kinh, Thiên Đao Thất Thức, Vô Danh Bí Tịch, Hòa Quang Đồng Trần. Bản thân mình may mắn hơn bọn hắn rất nhiều, cho nên cũng nhất định phải càng chú ý hơn, càng cần hiểu rõ hành động của mình hơn.

Tổng hợp tất cả trữ vật pháp bảo, Giang Hạo thu được ba ngàn sáu trăm bốn lăm khối linh thạch.

Cộng với số lượng trên người của mình cùng với chỗ của Phong Kinh, tổng cộng có một vạn bốn ngàn hai mươi sáu.

"Thật sự là khiến cho người ta bất ngờ." Giang Hạo có chút cảm khái.

Hắn vốn định đi giải quyết vấn đề, mà không phải là vì linh thạch.

Ngoại trừ linh thạch, thứ đáng giá nhất trên người bọn họ đại khái chính là mặt nạ.

Đáng tiếc không thể bán ra.

Mấy món đồ bình thường thì có thể bán ra ở trong môn.

Mà Phương Thiên Kích và viên đan dược kia đều cần tìm thời cơ. Mặt nạ cũng giống vậy, quá nhiều, còn rất dễ bị nhận ra.

Phương Thiên Kích không có gì cần để ý, pháp bảo cấp bậc Nguyên Thần, giá cả cũng không lớn.

Đan dược có thể giám định một chút. Nhưng mà phải đợi ngày mai.

Không vội, dù sao thì bây giờ cũng không thể bán được.

Sau khi thu lại toàn bộ đồ cật, Giang Hạo tiêu hủy mấy thứ vô dụng để tránh chiếm chỗ.

Bây giờ trời còn chưa tối, hắn dự định đến Linh Dược Viên một chuyến, quản lý một phen.

Ngày mai tiếp tục thu bọt khí.

Trên đường đi, hắn nhìn về phía bảng.

【 Danh tính: Giang Hạo 】

【 Tuổi tác: Ba mươi 】

【 Tu vi: Luyện Thần trung kỳ 】

【 Công pháp: Thiên m Bách Chuyển, Hồng Mông Tâm Kinh 】

【 Thần thông: Cửu Chuyển Thế Tử (duy nhất), Mỗi Ngày Nhất Giám, Không Minh Tịnh Tâm, Tàng Linh Trọng Hiện, Thần Uy, Khô Mộc Phùng Xuân, Nhật Nguyệt Hồ Thiên 】

【 Khí huyết: 28/100 (có thể tu luyện) 】

【 Tu vi: 30/100 (có thể tu luyện) 】

【 Thần thông: 2/3 (không thể thu được) 】

Không nhắc tới khí huyết và tu vi, đều còn cần không ít thời gian. Thần thông chỉ thiếu một cái, đáng để cao hứng.

Một cái là do thánh dược Cam Diệp Hàn Thảo cung cấp, một cái là Bàn Đào Thụ niết bàn cung cấp. Tất cả đều thuận lợi, đợi đến lúc niết bàn lần sau sẽ có thể thu được thêm một thần thông.

Giang Hạo trở lại Linh Dược Viên, để Trình Sầu đi nghe ngóng chuyện Nguyện Huyết Đạo.

Đám người Phong Kinh vừa chết, tất nhiên sẽ mang đến biến hóa không nhỏ.

Trong trong sơn, hắn đã hỏi thăm không ít người.

Trong số bọn hắn có rất nhiều người được Phong Kinh chỉ đạo, có rất nhiều người được một người thần bí chỉ đạo.

Mà người thần bí này dường như chỉ chỉ đạo những người ở gần Thiên m Tông.

Như thế, Giang Hạo liền có suy đoán.

Người này có lẽ đang ở chỗ nào đó trong Thiên m Tông.

Đáng tiếc manh mối không nhiều, tạm thời chỉ có thể chờ đợi.

Không có những người kia, Doãn Vệ đại khái sẽ bắt đầu tiếp xúc với hắn.

Không vội, hiện tại hắn có thời gian.

Ngày kế tiếp. Giang Hạo giám định viên đan dược kia.

【 Nhiên Huyết Đan: Như là liệt hỏa vào cơ thể, nhóm lên huyết khí thân thể, bùng nổ lực lượng cực mạnh, sau khi sử dụng sẽ khiến cho thân thể suy yếu, thậm chí cảnh giới bị tụt, hiệu quả giảm dần đối với người trên Nguyên Thần. 】

"Thích hợp nhất là Nguyên Thần?" Giang Hạo nhìn phản hồi, đã biết được đại khái tác dụng của đan dược.

Đan dược này giống như bí thuật Nhiên Huyết mà hắn học được trước đó, cùng với thức thứ tư của Thiên Đao. Đều là ra tay bất chấp hậu quả.

"Đáng tiếc tác dụng đối với ta không lớn." Sau khi xác định tác dụng, hắn quyết định sẽ tìm cơ hội để bán ra.

Giữa trưa.

Trình Sầu đưa tin tức tới.

Nói Huyền Thiên Tông đánh giết một đám người Nguyện Huyết Đạo, mạnh yếu đều có.

"Nói là mạnh nhất có Luyện Thần, yếu nhất là Trúc Cơ, sau khi tin tức này xuất hiện, xung quanh dường như cũng không có Nguyện Huyết Đạo xuất hiện nữa. Phần lớn đều cảm thấy chỉ còn lại sư huynh." Trình Sầu nói.

Giang Hạo gật đầu, chỉ cần đừng giả mạo hắn là được.

"Đúng rồi, còn có một tin tức, nói là Thiên Nhân Thiên Diện Tiếu Tam Sinh xuất hiện." Lông mày Trình Sầu cau lại:

"Nghe nói này người hỉ nộ vô thường, hành vi quái đản, cho dù là Tiên môn hay là Ma môn thì hắn đều không để vào mắt."

Giang Hạo xử lý linh dược, cũng không nói gì.

Bởi vì Tiếu Tam Sinh là hắn giả mạo, cũng nên để bọn hắn có một mục tiêu, cho nên hắn mới dùng thân phận Tiếu Tam Sinh.

Vừa vặn ăn khớp.

"Nghe nói người của Huyền Thiên Tông đã bắt đầu phòng bị, đối phương lần này xuất hiện đại khái là nhằm về phía tông môn bọn hắn." Trình Sầu nói.

Giang Hạo có chút ngoài ý muốn, hắn đúng là không nghĩ tới chuyện này.

Nhưng mà cũng không quan trọng, chỉ cần không mang đến phiền toái cho bản thân hắn là được.

---

Phía Đông.

Thiên Thắng Châu Phủ. Bích Trúc khoanh chân trong phòng, quanh thân có hắc khí như ẩn như hiện, dường như đang bóp méo xung quanh.

Hắc khí bỗng lập tức biến mất, bị một cỗ lực lượng che giấu.

"Khó mà áp chế được, mặc dù một số pháp bảo có thể áp chế trong thời gian ngắn, thế nhưng không quá đủ, không đạt được hiệu quả tốt nhất." Sau khi ngồi suy tư tại chỗ một lát, nàng có chút lưỡng lự.

"Thật sự chẳng lẽ phải đến Thiên m Tông sao?"

"Thực sự quá nguy hiểm."

Biện pháp kia có lẽ thật sự rất tốt, nhưng mà độ nguy hiểm quá cao. Hơi không cẩn thận tí thì sẽ biến thành tro bụi.

Cho dù chỉ là từng tia khí tức lộ ra thôi thì cũng đủ khiến cho nàng chết rồi.

Sau khi do dự một chút, nàng nhìn hắc khí trong tay mình một chút, cuối cùng hạ quyết định, đi xem một chút.

Sau đó mới quyết định.

Đúng lúc cũng nên trở về một chuyến.

"Nhưng mà cũng có chuyện kỳ quái, Tỉnh trước đó đều ở Thiên m Tông, tại sao lại không có bất cứ tin tức gì về Thiên Hương Đạo Hoa? Không có phát hiện, hay là có chuyện gì khác?"

Mặc dù Thiên Hương Đạo Hoa không dễ phát hiện, thế nhưng dùng thực lực của Tỉnh thì chỉ cần muốn sẽ không thể không phát hiện ra.

Bích Trúc lắc đầu, không nghĩ nhiều nữa.

Mà là thu dọn đồ đạc dự định rời khỏi phía Đông.

Trước đó vì Thiên Cực Ách Vận Châu mà nàng không thể không rời khỏi phía Nam.

Bây giờ làm sao cũng không nghĩ tới, lại vì Thiên Cực Ách Vận Châu mà chạy về phía Nam.

------
 
[ Dịch ] Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu - 苟在女魔头身边偷偷修炼
Chương 469 : Thiên Âm Tông Bị Tiến Đánh


Phía Đông, gần bờ biển.

Xích Điền đi theo sau một nam tử.

Dáng vẻ của đối phương ngoài ba mươi bộ dáng, khí tức trên thân không kém.

"Đại thù của sư đệ đã báo, thật sự còn muốn gia nhập Vạn Vật Chung Yên sao?" Nam tử quay đầu lại hỏi.

"Còn chưa đủ." Xích Điền nói.

"Vậy thì tốt, nếu không thì rất khó tiến vào chỗ trung tâm của Vạn Vật Chung Yên, cho dù có ta mang theo cũng không được." Nam tử nói ra.

Xích Điền gật đầu.

Hắn hiểu rõ, lần này hắn thật sự muốn khiến cho mình mạnh lên, sau đó quay lại Huyết Ảnh Tông.

Còn về người để hắn dò xét tin tức trước đó, hắn đúng là có chút kiêng kị. Nhưng mà hắn đã đến hải ngoại, đối phương chắc là hoàn toàn không có cách nào liên hệ với hắn.

Hắn cũng không cần đưa tin tức ra ngoài, tương đương với viết mất liên lạc. Như vậy, hắn cũng sẽ không cần quá để ý.

Cho dù ngày ngày nào đó đối phương đến đây thì cũng phải tìm được hắn trước đã.

Sau khi do dự một lát, hắn đột nhiên mở miệng nói: "Sư huynh, ta muốn đổi một thân phận, ít nhất là đổi một cái tên."

"Không thành vấn đề." Nam tử gật đầu nói.

"Trước đó ta còn chưa thông báo cho sư đệ, hiện tại nên nói cho ngươi một chút." Nam tử nhìn Xích Điền rồi nói:

"Trên đường có thể suy nghĩ một chút về nguyện vọng, nếu như chết trong lúc làm nhiệm vụ, thực lực cho phép thì đồng đội có thể sẽ giúp ngươi hoàn thành nguyện vọng. Ít nhất là khiến cho sư đệ chết được nhắm mắt."

Xích Điền có chút ngoài ý muốn.

Nhưng mà hắn cũng không mở miệng.

---

Thiên m Tông.

Giang Hạo đợi mấy ngày.

Cuối cùng nghe được tin tức tốt, chuyện Nguyện Huyết Đạo đã bắt đầu lắng lại. Cho dù tình cờ có người xuất hiện, đều bị Tiên môn quét ngang.

Nhưng mà mấy người này cũng không phải là người Thiên m Tông, mâu thuẫn giữa hai phe cũng không phải là rất lớn.

Chỉ là mâu thuẫn lúc trước vẫn chôn ở nơi đó, có thể kích phát bất cứ lúc nào. Dù sao tên của Giang Hạo vẫn còn rất vang dội.

Mà hắn cảm thấy chuyện này đã đủ rồi.

Không có người giả mạo, thanh danh như thế nào thì như thế đó đi.

Còn về việc Tiên môn có muốn mượn hắn để nhằm vào Thiên m Tông hay không, chuyện này còn phải xem bọn hắn nghĩ như thế nào.

Còn về Doãn Vệ, qua khoảng thời gian hắn có thể sẽ xuất hiện.

Trong khoảng thời gian này chắc sẽ là đoạn cuộc sống an ổn nhất.

Chỉ là trong ngày này, tông môn truyền pháp lệnh xuống, tiến vào tình trạng báo động.

Dường như muốn động thủ với người khác.

Chuyện này khiến cho Giang Hạo đang quản lý linh dược cảm thấy giật mình, người bình thường của Linh Dược Viên cũng có chút e ngại.

Phía sau, bọn hắn sẽ phải không ngừng xử lý linh dược để cung cấp cho tông môn. Buổi chiều.

Diệu Thính Liên đi vào Linh Dược Viên.

"Sư đệ phải chuẩn bị kỹ càng đủ loại linh dược, nghe nói Thiên Thanh Sơn lần này thế mà chủ động công đánh chúng ta, những tiên môn khác cũng phối hợp. Dùng Nguyện Huyết Đạo làm lý do, có lẽ không đến mấy ngày sẽ đánh đến nơi. Lần này, đối phương chủ công, chắc là sẽ đánh tới trước tông môn. Tình thế không lạc quan cho lắm." Diệu Thính Liên giải thích.

"Tông môn còn đang nghỉ ngơi lấy lại sức, mấy người sư phụ cũng ra ngoài rồi. Hiện tại chúng ta không phải đang ở trong trạng thái hư nhược hay sao?" Giang Hạo hỏi.

"Đương nhiên, chỉ là không nghĩ tới bọn hắn lại động thủ vào lúc này. Trước đó không có cớ để xuất binh, hiện tại Nguyện Huyết Đạo khiến cho tiếng oán than xung quanh vang trời. Bọn hắn liền mượn lý do động thủ, nhưng mà Nguyện Huyết Đạo chẳng qua chỉ là cớ, không có Nguyện Huyết Đạo bọn hắn vẫn sẽ ra tay mà thôi. Nhất là khi có Thiên Thanh Sơn dẫn đầu, như này nếu có vấn đề gì lớn đều sẽ do Thiên Thanh Sơn gánh chịu. Những tiên môn khác tuyệt đối không lỗ." Diệu Thính Liên nhún vai một cái, nói:

"Thiên Thanh Sơn cũng không biết có phải là điên rồi hay không, đã yếu thành dạng này, còn dám khiêu khích Thiên Âm Tông."

Giang Hạo cũng cảm thấy ngoài ý muốn, đối phương giống như là không kịp chờ đợi mà muốn nắm lấy cơ hội chèn ép Thiên Âm Tông. Nhưng mà đây không phải là khiến cho mình ăn thiệt thòi sao?

Chẳng lẽ bọn hắn cảm thấy Thiên m Tông sẽ xuống dốc như vậy, tông môn bọn hắn có thể quật khởi theo? Là những tiên môn khác cho bọn hắn tự tin như vậy?

"Những tiên môn khác trước đó cũng tham dự, nhưng mà chỉ là phạm vi nhỏ, bây giờ là tham dự trong phạm vi lớn." Giang Hạo có chút suy đoán.

Sau khi nhắc nhở Giang Hạo, Diệu Thính Liên liền rời đi. Nàng hình như phải đi làm chuyện của mình.

Sau khi Diệu Thính Liên rời đi được một lúc, Bạch Dịch cũng tới.

Vẻ mặt của hắn vẫn lạnh nhạt, sau khi nói rõ tông môn sắp khai chiến, hắn mới nói rõ mục đích đến: "Ta đã xem qua một số tư liệu của sư đệ, quan sát rất kỹ, có thể phát hiện vấn đề kịp thời. Cho nên chuyện vận hành của Linh Dược Viên sẽ giao cho lại sư đệ, ta sẽ để cho các sư đệ khác tới thủ vệ. Có vấn đề gì ngươi có thể trực tiếp thông báo cho ta, hoặc là để những người kia chuyển lời cho ta."

"Được." Giang Hạo gật đầu.

Việc nằm trong phận sự, hắn đương nhiên sẽ dốc hết toàn lực.

Không cần quá hoàn mỹ, chỉ cần không phạm sai lầm là được.

Bảy ngày sau.

Đại chiến bùng nổ.

Tiếng oanh tạc phía trước tông môn vang lên liên miên không dứt.

Giang Hạo chỉ nhìn thoáng qua một chút thôi đã cảm thấy có chút rung động.

Trận pháp, lực lượng, cường giả công kích.

Cho dù là hắn hôm nay cũng chỉ có thể nhượng bộ lui binh.

Mười hai mạch của Thiên Âm Tông, ngoại trừ ba mạch chủ đã rời đi thì phần lớn các mạch khác đều tham chiến.

Cho đến trước mắt thì đội ngũ dùng Thiên Thanh Sơn làm chủ vẫn chưa chiếm được ưu thế.

Địa hình dù sao cũng có lợi cho Thiên Âm Tông, cho nên đối phương muốn đánh phá cũng không dễ dàng.

Giang Hạo ngoại trừ tình cờ trở về một chuyến, phần lớn thời gian đều ở Linh Dược Viên, sợ xảy ra vấn đề.

Không chỉ như thế, hắn còn muốn cân nhắc đến chuyện nếu Thiên m Tông thất bại thì phải làm thế nào để thoát đi.

Với tình huống trước mắt, chỉ cần không mang theo Thiên Hương Đạo Hoa thì muốn thoát đi không phải là chuyện quá khó khăn.

Nếu mang theo thì sẽ có thể bị tất cả mọi người để mắt tới.

Xung đột lần này, mặc dù là bắt đầu từ Nguyện Huyết Đạo, thế nhưng trong lúc đó bọn hắn chưa từng nhắc tới hắn.

Dường như chỉ cần một cái cớ là đủ rồi, không ai muốn lấy hắn ra trao đổi cả.

Trong đêm.

Lúc Giang Hạo trở về, mơ hồ cảm nhận được có người đang ngó chừng hắn, nhưng mà lại không thể tìm ra phương hướng.

Khi hắn trở lại sân nhỏ, loại cảm giác này lại biến mất.

"Là nằm vùng, hay là người của Bạch Chỉ Trưởng lão?"

Bây giờ có người đánh tới cửa.

Thiên Hương Đạo Hoa có người nhòm ngó là chuyện bình thường.

Thế nhưng cũng không thể không cẩn thận, chỉ cần có thể phát hiện được một chút, đã có thể nói rõ, thực lực đối phương cao hơn Luyện Thần trung kỳ.

"Không biết tình huống bên ngoài thế nào rồi?" Giang Hạo đứng ở trước ban công nhìn ra phía xa, mặc dù không xem được quá nhiều.

Thế nhưng vẫn luôn có một chút tiếng nổ vang rền truyền đến, còn có một ít chùm sáng lực lượng nở rộ.

Gần như là không ngừng nghỉ.

Một khi Thiên m Tông thất bại, như vậy toàn bộ tông môn đều sẽ phải chịu đựng sự gột rửa.

Khi đó, hắn sẽ phải mang theo đồ vật trong sân chạy khỏi nơi này.

Nếu như bên ngoài có Tử Hoàn, sẽ thuận tiện hơn rất nhiều.

Đáng tiếc tạm thời không tìm được chỗ an toàn để đặt.

Cho đến trước mắt chỉ có thể dùng Thiên Lý Na Di Phù để rời đi.

Miếng đất trong sân nhỏ cũng đã bị hắn cắt ra, một khi đại trận của Thiên Âm Tông bị phá vỡ.

Hắn sẽ trở lại sân nhỏ, dùng Chưởng Trung Càn Khôn phong ấn linh dược trong sân nhỏ, sau đó mở Thiên Lý Na Di Phù rồi chạy khỏi nơi này.

Không mang theo Thiên Hương Đạo Hoa không được, Hồng Vũ Diệp còn đang nhìn chằm chằm.

Hơn nữa dù bị Thiên m Tông tìm được cũng dễ giải thích hơn, nói vì thủ hộ thần vật, chỉ có thể rời đi trước một bước.

Lại qua mấy ngày.

Cuối tháng mười hai.

Thương vong của Thiên Âm Tông càng ngày càng nhiều, tổn thất không nhỏ.

Giang Hạo cảm thấy không đến một tháng, đại trận sẽ bị công phá.

Tình huống của Linh Dược Viên cũng càng ngày càng căng thẳng, không ít người bình thường trong Linh Dược Viên đều đã mệt ngã.

Căn cứ theo lời nói của Diệu Thính Liên sư tỷ, áp lực bên phía quặng mỏ là lớn nhất, gần như sắp bị công phá.

Một khi bị phá vỡ, sẽ không thể biết được quặng mỏ sẽ như thế nào.

Thế nhưng có thể xác định một chuyện, bảo vật sẽ bị cướp đoạt.

Giang Hạo không thể làm gì đối với chuyện này, hơn nữa hắn dám xác định, một khi quặng mỏ bị phá, nhất định có người xuất hiện tại Đoạn Tình Nhai.

Trong các Tiên môn này có không ít người biết, Thiên Hương Đạo Hoa đang ở chỗ này.

Chí bảo tại quặng mỏ vẫn là ẩn số, thế nhưng Thiên Hương Đạo Hoa là thật.

------
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back