Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Convert [ Dịch ] Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu - 苟在女魔头身边偷偷修炼

[ Dịch ] Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu - 苟在女魔头身边偷偷修炼
Chương 20 : Bị Chấp Pháp Đường Đề Danh


Liễu Tinh Thần vào đến đại sảnh, Giang Hạo mời hắn ngồi xuống.

Lần này Giang Hạo đi theo sau lưng, không thấy Liễu Tinh Thần quan sát Thiên Hương Đạo Hoa, khiến cho hắn nghi hoặc.

Có thể là đã chắc chắn, nên không cần nhìn lại nhiều, đề phòng bị phát hiện.

"Có biết lần này ta đến tìm ngươi vì chuyện gì không?" Liễu Tinh Thần ngồi xuống rồi hỏi.

"Có phải vì chuyện của Thiên Hoan các không?" Giang Hạo thử thăm dò.

Lần này, đối phương đến đây khác biệt một trời một vực so với lần đầu tiên, chắc là có ý định lôi kéo.

Tất nhiên, hắn ít nhiều cũng đoán được lý do đối phương tới đây.

Tám chín phần mười là vì Mâu Càn.

Nói xong, hắn thuận tiện rót chén trà đưa tới.

"Đúng, nhưng cũng không phải." Tiếp nhận chén trà, Liễu Tinh Thần uống một ngụm mới tiếp tục nói:

"Sư đệ có biết Mâu Càn của Thiên Hoan các không?"

"Có biết, hôm qua hắn mua phù lục của ta, rồi bảo rằng hôm nay sẽ đưa linh thạch." Giang Hạo kể chi tiết.

Quả nhiên là chuyện này.

"Hôm nay sư đệ định đi lấy linh thạch sao?" Liễu Tinh Thần đặt chén trà xuống, nhìn chằm chằm Giang Hạo.

Giang Hạo nhẹ nhàng lắc đầu, bất đắc dĩ nói: "Hắn là cố ý, không bao giờ có chuyện hắn đưa linh thạch cho ta, nếu ta lại đi gặp, hắn vẫn sẽ tiếp tục lấy phù lục của ta rồi bắt ta chờ.

Nếu không, hắn sẽ nói ta tới Thiên Hoan các."

"Hắn đã chết." Liễu Tinh Thần nói thẳng.

Giang Hạo ngồi ở một bên nhíu mày, trầm mặc một chút thời gian.

Một bên, Liễu Tinh Thần uống trà, ngừng nói chuyện.

Giây lát.

Giang Hạo đánh vỡ trầm tĩnh: "Bọn hắn nghi ngờ là do ta làm sao?"

"Ừm." Liễu Tinh Thần khẽ gật đầu, tiếp tục nói: "Sau khi điều tra, ta đi tới thị trường, xác thực hắn và ngươi có khúc mắc.

Thế nhưng với thực lực của ngươi không thể nào là đối thủ của hắn, nhất là người kia lưu lại không ít thứ.

Theo lý thuyết sư đệ không xa xỉ như vậy."

"Hắn lưu lại cái gì?" Giang Hạo cố ý hỏi.

"Một đống linh kiếm, nhưng phương thức ra tay có chút giống sư đệ.

Cũng là nhất kích đâm vào cổ." Liễu Tinh Thần nhìn như tùy ý, thật ra lại đang theo dõi phản ứng của Giang Hạo.

Nhưng tạm thời không nhìn ra điều gì bất thường.

Lại thêm một khoảng trầm mặc, Giang Hạo lần nữa đánh vỡ tĩnh lặng: "Có người muốn giá họa cho ta sao?"

"Cũng khó nói, bởi vì không có chứng cứ, Thiên Hoan các không thể bắt ngươi theo cách này, tất nhiên điều này cũng cho thấy một chuyện khác." Sắc mặt Liễu Tinh Thần trở nên nghiêm túc, nhướng mày nhìn chằm chằm Giang Hạo, nói: "Trong tình huống không có chứng cứ, nếu sư đệ chết cũng là chết vô ích."

Nghe vậy, Giang Hạo sợ đến nỗi mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.

Hắn có thể giết người, như vậy người khác cũng có thể giết hắn.

Nhất thời, hắn cảm thấy tiếp tục ở lại đây, cực kỳ nguy hiểm.

"Không cần quá lo lắng." Thấy sắc mặt Giang Hạo biến hóa, Liễu Tinh Thần mới tiếp tục nói: "Mặc dù chúng ta được gọi là Ma môn, nhưng quản lý không hề lỏng lẻo.

Tàn sát đồng môn là điều không được cho phép, trừ khi có thể làm giống vị kia, không để người nào phát giác ra được bất kỳ điều gì như tối hôm qua.

Theo lý thuyết, giết người bên trong tông môn, từ xưa đến nay Chấp Pháp đường chưa bao giờ không điều tra ra được hung thủ."

Nghe vậy, Giang Hạo nhẹ nhàng thở ra, nhưng lại có chút vui mừng, bởi vì hắn có Hồng Mông tử khí che đậy.

Nếu không, hắn cũng không dám động thủ.

Chấp Pháp đường có đủ loại pháp bảo lợi hại, hắn đã từng nghe nói qua.

"Nghe nói tàn sát đồng môn, trừng phạt rất nghiêm trọng." Giang Hạo hỏi.

"Phải vào tháp Vô Pháp Vô Thiên." Liễu Tinh Thần vừa nói, tim vừa đập nhanh:

"Vô Pháp Vô Thiên Tháp là hình phạt tàn khốc nhất của tông môn, sau khi đi vào, tu vi sẽ bị tháp hấp thu, người đi vào nếu có thể còn sống đi ra cũng bị hạ xuống ít nhất một đại cảnh giới.

Nếu không sợ, thực sự là có thể động thủ giết người.

Ngươi có thể không hiểu khái niệm này. Lấy ví dụ, nếu một Kim Đan đi vào, lúc đi ra khả năng còn yếu hơn ngươi, vậy ngươi thử nói xem hắn lúc ấy khác gì như đã chết?

Chức vị giảm xuống, đãi ngộ giảm xuống, ở tông môn bị người ngược đãi, ra khỏi tông môn có khả năng bị giết chết trong nháy mắt.

Nếu có người sai khiến, người bị chỉ điểm cũng phải đi vào."

"Vậy nếu là Luyện Khí thì sao?" Giang Hạo hỏi.

Bởi vì Luyện Khí đi vào sau đó đi ra cũng vẫn là Luyện Khí, đó không phải là không có chuyện gì sao?

"Tịch thu tất cả, ném đến quặng mỏ đào quáng, sống chết đều là chuyện cá nhân của hắn." Liễu Tinh Thần thuận miệng nói.

"Quặng mỏ không quản việc tự giết lẫn nhau sao?"

"Mặc kệ."

Giang Hạo gật đầu, trước kia hắn cũng biết một chút, nhưng không biết cụ thể.

Xem ra trước mắt ở tông môn vẫn an toàn một chút, ra ngoài chắc chắn phải chết.

Ở đây, những người khác muốn động thủ, cũng đều cố kỵ ba phần.

Nhưng hắn đã động thủ một lần, nên hắn luôn có cảm giác người khác cũng sẽ chờ mây đen gió lớn mới động thủ.

"Sư đệ chỉ cần cẩn thận một chút, ở trong tông môn, tính mạng cũng không quá nguy hiểm.

Ngươi là đối tượng bị hoài nghi, cho nên hiện tại ngươi nằm trong danh sách đối tượng được chú ý gần đây của chúng ta.

Một khi xảy ra chuyện, Chấp Pháp đường không tiếc mọi giá tìm ra chân tướng.

Bất kể là ai, đều sẽ nhận trừng phạt nặng nề nhất, dù sao nó cũng ảnh hưởng đến việc thực thi luật lệ của tông môn chúng ta." Liễu Tinh Thần nâng chung trà lên, trấn an nói.

"Đa tạ sư huynh." Giang Hạo cảm kích nói.

Bị liệt vào danh sách Chấp Pháp đường quan tâm, chính mình ngược lại phải cảm ơn, cảm giác này thật sự tuyệt vời.

"Sư đệ khách khí, nếu không phải chuyện Vân Nhược chết có ảnh hưởng khá lớn, cũng không đến mức làm sư đệ rơi vào trong hiểm cảnh.

Lại nói đến, kỳ hạn sắp tới, khoản bồi thường cho Thiên Hoan các…" Liễu Tinh Thần có lòng tốt hỏi thăm.

"Chắc là không có vấn đề gì." Giang Hạo vội vàng nói.

"Vậy thì tốt, đến lúc đó sư đệ cứ tin ta, có thể trực tiếp tới Chấp Pháp đường tìm ta, ta giúp ngươi chuyển giao cho Thiên Hoan các." Liễu Tinh Thần cười nói.

Lại hàn huyên đôi câu, Giang Hạo mới biết, trong khoảng thời gian này hắn không bị vượt quá giới hạn khó xử, hay là bởi vì Đoạn Tình nhai có mặt mũi không nhỏ.

Vị kia của Thiên Hoan các phẫn nộ, nhưng lại không muốn trở mặt với Đoạn Tình nhai.

Chỉ có thể chờ đợi cơ hội phù hợp để động thủ.

Lúc tiễn Liễu Tinh Thần rời đi, Giang Hạo hỏi một vấn đề tương đối quan tâm: "Nếu có người động thủ với ta, khi điều tra ra là thiên tài hiếm thấy, lúc ấy có còn trừng phạt giống như cũ không?"

Thông thường thiên tài có quyền được miễn.

Nghe vậy, Liễu Tinh Thần cười cười, sau đó có chút khâm phục nói:

"Vậy phải xem sư đệ có bỏ mình hay không, nếu như bỏ mình sẽ được báo lên Chưởng giáo của chúng ta, nghe nói trước kia đã từng xảy ra trường hợp này, Chưởng giáo trả lời: Thiên tài đi chăng nữa cũng có thể thiên tài được như ta không? Ảnh hưởng tông môn chấp pháp, tương đương với tội lay động căn cơ. Giết!"

Sau khi Liễu Tinh Thần rời đi, Giang Hạo cảm thán, Chưởng giáo thật sự là cuồng vọng.

Đồng thời, hắn cũng lo lắng chuyện giết người bị phát hiện.



Bách Hoa hồ.

Lông mày Hồng Vũ Diệp cau lại , Bạch Chỉ bên cạnh bị dọa đến mức không dám thở mạnh.

"Nói một chút thu hoạch gần đây đi." Hồng Vũ Diệp không cảm xúc nói.

------
 
[ Dịch ] Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu - 苟在女魔头身边偷偷修炼
Chương 21 : Tiếp Tục Giám Định Liễu Tinh Thần


Bên trong Bách Hoa hồ, ánh nắng ấm áp, gió nhẹ lướt ngang.

Cánh hoa rơi trên mặt hồ, tạo thành gợn sóng lăn tăn.

Hồng Vũ Diệp mặc quần áo đỏ, ngồi ngay ngắn ở trong đình, nàng đưa tay xoắn sợi tóc ở phía trước, chờ đợi Bạch Chỉ trả lời.

Mà đối mặt với Chưởng giáo, Bạch Chỉ trong lòng e ngại, không dám sơ suất.

"Thiên Hương Đạo Hoa đã mọc rễ nảy mầm, trong lúc đó Giang Hạo của Đoạn Tình nhai cũng không có bất cứ hành vi dị thường nào, vẫn như thường ngày.

Nhưng bắt đầu có vài người tiếp xúc gần với hắn, lý do đều rất bình thường, cũng không có ai để mắt tới Thiên Hương Đạo Hoa."

Bạch Chỉ báo cáo chi tiết.

"Như vậy có nghĩa là không có thu hoạch gì rồi?" Hồng Vũ Diệp nhìn về phía Bạch Chỉ, thản nhiên nói.

"Thuộc hạ làm việc bất lực." Bạch Chỉ quỳ xuống sợ hãi nói.

"Đừng chỉ nhìn chằm chằm một chỗ, hãy nhìn cả những nơi khác, nhìn ra bên ngoài nữa." Hồng Vũ Diệp thu hồi ánh mắt, nhìn về phía mặt hồ, tiếp tục nói:

"Đôi khi nơi có ảnh hưởng lớn nhất chính là nơi xa nhất."

"Ý Chưởng giáo là, bọn hắn đang đợi nội ứng ngoại hợp? Tức là đang đợi trợ giúp sao?

Vậy có nghĩa Giang Hạo vẫn còn tình nghi." Bạch Chỉ bừng tỉnh đại ngộ.

Nàng quá quan tâm đến những gì Chưởng giáo ra lệnh, cho nên tầm mắt bị ảnh hưởng.

Chưởng giáo đột nhiên xuất quan, chỉ có một mình nàng biết, khiến cho nàng có áp lực rất lớn.

Nhất là Chưởng giáo lại xuất ra Thiên Hương Đạo Hoa, chắc chắn đã xảy ra đại sự gì đó, càng làm cho nàng thấp thỏm lo âu.

Nếu liên tục phạm sai lầm, nàng sẽ rất nguy hiểm.

"Đó là việc của ngươi, nhưng có công thì phải thưởng." Hồng Vũ Diệp vươn tay ngưng tụ ra một hộp trong suốt màu trắng bạc, bên trong có một hộ giáp trôi lơ lửng.

Lúc này, hộp trắng bạc rơi đến trước mặt Bạch Chỉ.

"Đi đi." Hồng Vũ Diệp hạ lệnh tiễn khách.

"Vâng.

" Bạch Chỉ đứng dậy cáo lui.

Nàng đã kiểm tra hộ giáp này, là cho Trúc Cơ dùng.

Cho nên, người có công này, có lẽ là Giang Hạo, người nuôi trồng Thiên Hương Đạo Hoa.

Mặc dù chưa xác định được hắn là phản đồ hay không.

Nhưng trước mắt không có chứng cứ, hắn vẫn đường đường chính chính là đệ tử nội môn.

Gieo trồng ra Thiên Hương Đạo Hoa, quả thực có công.

Nhưng mà, điều khiến cho nàng băn khoăn là, đến lúc đó có nên nhắc tới Chưởng giáo hay không.



Trong đêm.

Giang Hạo ngắm nhìn nhuyễn giáp ôm sát trên người, cảm giác thoải mái dễ chịu.

Hôm nay hắn được gọi đến Bạch Nguyệt hồ nhận ban thưởng.

Theo những gì trưởng lão Bạch Chỉ nói, đây là do có người thấy hắn gieo trồng Thiên Hương Đạo Hoa tốt, nên đã ban thưởng cho.

"Có người?" Giang Hạo suy nghĩ lại một chút thì hiểu rõ:

"Trưởng lão Bạch Chỉ là quyền Chưởng giáo Thiên Âm tông, dưới một người trên vạn người, người nàng nói có phải là vị Chưởng giáo chưa bao giờ xuất hiện kia không?

Cũng đúng, Thiên Hương Đạo Hoa là thứ Chưởng giáo nói còn nghe được.

Như vậy, nếu hoa bị nữ nhân kia mang đi, chẳng khác gì ta đắc tội chưởng giáo sao?"

Nghĩ tới đây, Giang Hạo liền lắc đầu, Chưởng giáo là do hắn tưởng tượng mà ra, có khi Trưởng lão Bạch Chỉ muốn hắn có loại ảo tưởng này.

Tóm lại, trước mắt đều không thể trêu vào người nào.

Chỉ có thể tiếp tục kéo dài thời gian, cũng không thể cố ý ảnh hưởng đến sự sinh trưởng của Thiên Hương Đạo Hoa.

Hắn vừa mới giám định nhuyễn giáp hộ thể này.

Cho hắn kết quả ngoài ý muốn, hắn tu luyện lâu như vậy, đây là pháp bảo tốt nhất hắn gặp được.

Thu thập bọt khí cũng không có một món pháp bảo nào có thể so sánh được.

【 Một trong những hộ giáp của Cửu Thiên Chiến Giáp: Có lực phòng ngự mạnh mẽ, đơn độc có thể phòng ngự phần lớn công kích của Kim Đan, càng nhiều chiến giáp sức phòng ngự càng mạnh.】

Đây là một bộ.

Có bộ chiến giáp này, hắn sẽ an toàn hơn rất nhiều.



Mấy ngày tiếp theo, Giang Hạo đều chế phù, tiếp tục kiếm thêm linh thạch.

Tất cả cũng xem như thuận lợi.

Lần này giết Mâu Càn hữu kinh vô hiểm, Liễu Tinh Thần đã cảnh cáo hắn đừng nên xung đột không đáng có với người Thiên Hoan các, nhỡ lại chết thêm một người, không phiền toái cũng có phiền toái.

Giang Hạo thầm ghi nhớ, khi bán phù càng thêm cẩn thận.

Bảy ngày sau, thu thập đủ một ngàn linh thạch.

Không để đêm dài lắm mộng, hắn đi tìm Liễu Tinh Thần.

Để hắn yên tâm, Liễu Tinh Thần đăng ký ở ngay trước mặt hắn, ghi lại trong danh sách.

Tránh xuất hiện hiểu lầm không cần thiết.

Nhưng Liễu Tinh Thần không giao linh thạch cho Thiên Hoan các trước thời hạn, chờ đúng ngày cuối cùng mới nộp lên.

Cũng trong ngày này, hắn đến tìm Giang Hạo, giao đơn bồi thường của Thiên Hoan các cho Giang Hạo, để chính Giang Hạo tiêu hủy.

Sau này sẽ không cần lo lắng chuyện bồi thường nữa, vị kia của Thiên Hoan các cũng không có lý do gì để làm khó hắn.

Ít nhất nhìn bên ngoài là như thế.

Giang Hạo cũng thở phào một hơi.

Hắn có thể cảm giác được, Liễu Tinh Thần đang lôi kéo mình, sau này chắc chắn sẽ mang đến phiền phức.

Nhưng hiện tại quả thực cần đối phương trợ giúp.

Vì lý do an toàn.

Hắn thi triển thần thông giám định Liễu Tinh Thần một lần nữa, xem đối phương có mục đích khác hay không.

【 Liễu Tinh Thần: Là đệ tử chân truyền của Hạo Thiên tông, trời sinh Long sát khí, tu vi Kim Đan viên mãn, nhàn tới mức nhàm chán nằm vùng ở Chấp Pháp đường của Thiên Âm tông, có quan hệ tốt với ngươi là vì muốn tới gần Thiên Hương Đạo Hoa, tiện thể xem kịch vui, và tìm hiểu xem có phải Mâu Càn là do ngươi giết hay không.】

Kim Đan viên mãn?

Giang Hạo liếc mắt phát hiện tu vi biến hóa, chuyện này khiến hắn cực kỳ giật mình, lần trước vẫn còn là Kim Đan hậu kỳ.

Quá nhanh!

Nhưng theo như trước mắt, Liễu Tinh Thần không tính là nguy hiểm.

Còn tốt.

Mặc dù vẫn bị hoài nghi, nhưng cẩn thận ứng đối sẽ tốt.

"Đúng rồi, nhắc nhở sư đệ một chút, sắp bắt đầu phân phối nhiệm vụ cho đệ tử nội môn.

Lần này có thể sẽ có sư đệ, tốt nhất cẩn thận một chút.

Tuy nhiên, ngươi vẫn nằm trong danh sách cần quan tâm của Chấp Pháp đường chúng ta, ngươi vẫn không thể ra khỏi tông môn.

Nói cách khác, phân phối làm nhiệm vụ bên ngoài không đến lượt ngươi, nhưng cái khác thì phải dựa vào chính bản thân ngươi, còn mấy tháng nữa, sư đệ có rất nhiều thời gian chuẩn bị." Liễu Tinh Thần có lòng tốt nhắc nhở.

Nghe vậy, Giang Hạo thở dài, trước mắt hắn định góp nhặt tích lũy tu vi, chuẩn bị trạng thái tốt sẵn sàng đối mặt với biến hóa tiếp theo.

------
 
[ Dịch ] Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu - 苟在女魔头身边偷偷修炼
Chương 22 : Đệ Tử Thiên Tài


Giang Hạo hiểu rõ những gì Liễu Tinh Thần nói.

Nhiệm vụ tông môn, đa phần sẽ đi cùng những người khác, hắn không thể từ chối, cơ hội như vậy chắc chắn sẽ bị lợi dụng.

Một khi gặp người của Thiên Hoan các. Không, phải nói là chắc chắn sẽ gặp những người đó.

Khi đó sẽ nguy hiểm.

Phải nhanh chóng tấn thăng mới có thể đảm bảo an toàn.

【 Danh tính: Giang Hạo 】

【 Tuổi tác: Mười chín 】

【 Tu vi: Trúc Cơ trung kỳ 】

【 Công pháp: Thiên Âm Bách Chuyển, Hồng Mông Tâm Kinh 】

【 Thần thông: Cửu Chuyển Thế Tử (duy nhất), Mỗi Ngày Nhất Giám, Không Minh Tịnh Tâm 】

【 Khí huyết: 49/100 (Có thể tu luyện) 】

【 Tu vi: 50/100 (Có thể tu luyện) 】

【 Thần thông: 0/3 (Không thể thu được) 】

Mới tích lũy được một nửa, muốn tấn thăng còn cần nhiều thời gian hơn.

Phải nghĩ biện pháp bồi dưỡng thêm hạt giống linh dược, như vậy mới dễ dàng đạt được bọt khí màu lam.

Từ ngày có một gốc Thiên Hương Đạo Hoa, tốc độ hắn góp nhặt tu vi nhanh chưa từng có.

Mặc dù mức độ nguy hiểm cũng theo đó tăng lên, nhưng thu thập được không ít đồ tốt, rất xứng đáng.

Hồng Mông Tâm Kinh, pháp ẩn giấu, Cửu Thiên Bộ, bọt khí màu lam mỗi ngày.

Có thể coi đây là ăn ba bên, cuối cùng rất dễ chết không có chỗ chôn.

Bởi vì giữa Trưởng lão Bạch Chỉ và nữ nhân kia, cuối cùng vẫn phải đắc tội một bên.

"Đúng rồi, sư huynh có biết khi nào phân phối nhiệm vụ không?" Giang Hạo hỏi dò.

"Vốn là không thể nói, nhưng mà quả thực sư đệ bị đối xử bất công."

Do dự một chút, Liễu Tinh Thần mới nói:

"Nhiều nhất là ba tháng, ít nhất là hai tháng."

Nói xong hắn lại bổ sung:

"Thật ra muốn thoát khỏi khốn cảnh có hai biện pháp, một là trốn tránh Thiên Hoan các, thời gian lâu dài chắc là không có vấn đề, nếu như có thể giúp vị kia tìm được Mị thể mới sẽ càng không có vấn đề.

Hai là thể hiện ra giá trị của ngươi, để sư phụ ngươi không tiếc mọi giá bảo vệ ngươi. Vị kia của Thiên Hoan các sẽ cân nhắc được mất, cuối cùng chuyện lớn biến thành chuyện nhỏ, chuyện nhỏ coi như không có.

Nhưng cách thứ hai hơi khó khăn, nghe nói gần đây Đoạn Tình nhai thu một vị đệ tử thiên tư trác tuyệt, sư đệ có biết không?"

Giang Hạo lắc đầu, hắn cũng không biết.

Thế nhưng hai cách này đều không dễ dàng.

Trước mắt chỉ có thể theo cách thứ nhất, cách thứ hai không thể nào, hắn không dám biểu hiện ra loại giá trị kia.

Hơn nữa loại giá trị này cũng cần thời gian thể hiện.

Hiện tại, hắn thiếu nhất chính là thời gian.

Còn Đoạn Tình nhai thu đệ tử thiên tư trác tuyệt, hắn cũng không quan tâm chút nào, dù sao hai người cũng không có thù oán gì.

Hắn chỉ cần làm việc như thường là được.

Sau đó, hắn lại hỏi tu vi của người dẫn đầu đội nhiệm vụ, Liễu Tinh Thần nói cho biết, không có gì thay đổi sẽ là Trúc Cơ hậu kỳ, nhưng nếu xảy ra việc ngoài ý muốn sẽ là Trúc Cơ viên mãn.

Giang Hạo cúi đầu trầm mặc một lúc, Trúc Cơ hậu kỳ hắn còn có thể nhanh chóng bắt kịp, còn Trúc Cơ viên mãn trước mắt hắn không thể đạt tới.

Chỉ có thể mau sớm nghĩ ra biện pháp.

Lại trò chuyện đôi câu, sau đó Liễu Tinh Thần rời đi, trước khi đi nói cho Giang Hạo biết vị kia của Thiên Hoan các không so đo nữa, sắp tới là tháng ngày hắn được thoát khỏi danh sách phản đồ tình nghi.

Nhìn đối phương rời đi, Giang Hạo cảm khái, Liễu Tinh Thần quá tốt với mình.

Thiên Hương Đạo Hoa xuất hiện, khiến cho tình cảnh của hắn tốt hơn nhiều.

Bởi vì đắc tội Thiên Hoan các, hắn không dám qua lại gần gũi với những người quen trước kia, hắn cũng không lo lắng chuyện phản đồ.

Tất cả mọi người đều lợi dụng lẫn nhau.

"Hai tháng, sáu mươi ngày, mỗi ngày nhận được một điểm tu vi, cũng chỉ đủ tu luyện một lần. Lấy ít tiền lời đi mua hạt giống linh dược."

Trước mắt, đây là biện pháp duy nhất hắn có thể nghĩ tới, nhưng hiện tại không có nhiều linh thạch, hơn nữa gần đây cũng chỉ kiếm được có hơn chín mươi linh thạch.

Đủ để mua hai xấp tài liệu phù lục tốt.

Không biết có thể mua được bao nhiêu hạt giống linh dược.



Ngày tiếp theo.

Cổng Linh Dược viên.

Giang Hạo thấy một vị thiếu niên trạc tuổi mình, hình như nhỏ hơn một chút.

Quần áo chỉnh tề, đúng quy củ, trên mặt còn sót lại một vẻ non nớt.

Bên cạnh hắn có một vị nam tử trung niên đi theo.

Hai người giống như đang trò chuyện trao đổi gì đó, thiếu niên thỉnh thoảng gật đầu, khiêm tốn tiếp nhận.

Nam tử trung niên chính là sư phụ của Giang Hạo, Nhai chủ Đoạn Tình nhai, Khổ Ngọ Thường.

Thấy vậy, Giang Hạo không muốn quấy rầy, định tránh đi chỗ khác.

Vị thiếu niên kia dường như đã nhìn thấy hắn, nên chỉ có thể nhanh chân đi đến trước mặt sư phụ, cúi người thi lễ:

"Đệ tử bái kiến sư phụ."

Nghe vậy, Khổ Ngọ Thường đưa ánh mắt nhìn sang Giang Hạo, híp mắt giống như đang suy tư điều gì đó, cuối cùng chỉ khẽ nói:

"Ngươi tới thật đúng lúc, đưa sư đệ ngươi đi làm quen Linh Dược viên một chút.

Hắn vừa tới đây không lâu, còn chưa quen thuộc.”

"Vâng." Giang Hạo gật đầu đồng ý.

Linh Dược viên hầu như đều do hắn quản lý, cho nên tìm hắn là điều không thể bình thường hơn được.

Có phải vừa rồi sư phụ đang tự hỏi chuyện một ngàn linh thạch hay không, hắn cũng không quan tâm.

Bản thân chỉ cần nỗ lực sống sót, những cái khác không yêu cầu xa vời.

Trong Ma môn, không bị đâm một đao đã là không tồi.

Cần hiểu rõ tình thế.

"Ta họ Giang, tên đầy đủ Giang Hạo, tạm thời hỗ trợ quản lý ở Linh Dược viên."

Chờ sư phụ rời đi, Giang Hạo tự giới thiệu.

Hắn biết, vị này chắc là đệ tử thiên tài mà Liễu Tinh Thần nói tới.

Trúc Cơ sơ kỳ, mười tám mười chín tuổi, nếu như chỉ dựa vào thiên phú, như vậy quả thực lợi hại.

Tò mò, hắn kích hoạt thần thông, tiến hành giám định.

------
 
[ Dịch ] Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu - 苟在女魔头身边偷偷修炼
Chương 23 : Hắn Muốn Ép Ta?


Từ sau khi gặp phải trường hợp Vân Nhược sư tỷ, Giang Hạo muốn giám định một số người tương đối xuất chúng.

Luôn có cảm giác bọn họ đều là gian tế.

Rất nhanh, kết quả giám định vị sư đệ trước mắt này đã xuất hiện trong đầu Giang Hạo.

【 Hàn Minh: Đệ tử chân truyền Đoạn Tình nhai của Thiên Âm tông, thiên phú tối thượng đẳng, mười tám tuổi Trúc Cơ sơ kỳ, được Sơn Hà Chi Linh chiếu cố. 】

Đệ tử chân truyền?

Thân phận cao hơn mình!

Giang Hạo cảm khái.

May là nơi này không có quy tắc gọi đệ tử chân truyền là sư huynh, nếu không sẽ làm cho người ta khó xử.

Nhưng mà, hình như tông môn có thập đại đệ tử thủ tịch, một khi trở thành thập đại đệ tử thủ tịch, phần lớn mọi người đều phải thay đổi xưng hô.

Mặc dù đối phương có thiên phú tối thượng đẳng, lại được Sơn Hà Chi Linh chiếu cố, nhưng Giang Hạo không quan tâm lắm.

Chỉ cần không phải nằm vùng, thì hắn sẽ tương đối thong dong.

Hiện tại nằm vùng tới gần hắn đều có mục đích rõ ràng, không thể lơ là được.

Nếu mỗi nằm vùng đều giống như Liễu Tinh Thần, hắn cũng không ngại có thêm một vài người.

Mặc dù cuối cùng đều sẽ cắn trả, nhưng trước khi cắn trả, hắn phải biến mình trở nên mạnh mẽ hơn bọn họ.

Suy cho cùng, cắn trả lợi hại đến đâu cũng không lợi hại bằng nữ nhân kia được.

Hơn nữa, hoàn toàn không cần lo lắng liên lụy những người này.

"Giang sư huynh, ta tên là Hàn Minh, hi vọng sư huynh chỉ giáo thêm."

Hàn Minh khách khí nói, chợt biểu cảm có chút tò mò:

"Nghe nói năm nay sư huynh mười chín tuổi?"

"Ừm." Giang Hạo gật đầu.

"Hi vọng có một ngày ta có thể vượt qua sư huynh." Hàn Minh cười nói.

"Chắc chắn rồi." Giang Hạo gật đầu.

Đối phương là thiên tài thật sự, trong mắt sư phụ, mình là do may mắn mới tăng lên được cấp bậc này.

"Ta đưa ngươi đi dạo, nhưng nơi này không cần thường xuyên lui đến, mình ta ở đây quản lý là được. Ngươi vẫn nên chuyên tâm tu luyện thì tốt hơn."

Giang Hạo có lòng tốt nói.

Thân là đệ tử chân truyền, không cần đến nơi này, tới đây cũng chỉ lãng phí thời gian.

Sư phụ dẫn hắn tới, chẳng qua là muốn hắn hiểu biết sơ qua về nơi này.

"Đa tạ sư huynh." Hàn Minh nở nụ cười.

Giang Hạo gật đầu, bỏ ra chút thời gian để Hàn Minh làm quen Linh Dược viên.

"Sư huynh luôn ở chỗ này hỗ trợ quản lý sao? Không sợ bị lãng phí thời gian à?" Hàn Minh ngồi trong nhà gỗ đơn sơ hỏi.

"Vẫn khá tốt." Giang Hạo chậm rãi nói.

Hàn Minh không tán đồng:

"Ta cảm thấy dành thời gian ở chỗ này, không có bất kỳ lợi ích gì đối với tu vi, ta muốn trở thành Đoạn Tình nhai… Không, ta muốn trở thành một trong những người mạnh nhất tông môn, ta muốn trở thành thập đại đệ tử thủ tịch."

Giang Hạo cũng không đả kích đối phương, mỉm cười lại chân thành nói:

"Ta chúc sư đệ sớm ngày đạt được nguyện vọng."

"Sư huynh, ngươi cảm thấy ta phải cần bao lâu để có thể vượt qua ngươi?"

Hàn Minh lại hỏi.

"Chắc là mấy năm." Giang Hạo không hề nghĩ ngợi liền trả lời. Bởi vì dưới tình huống bình thường chính là như vậy.

Mấy năm nữa đối phương tấn thăng trung kỳ, hắn cũng sẽ chỉ dừng lại ở sơ kỳ.

Trừ khi lại có kỳ ngộ gì có thể nói ra.

Sau đó, Hàn Minh rời đi, dường như muốn khiến Giang Hạo thừa nhận hắn có tiềm năng hơn.

Đối với điều này, Giang Hạo chẳng qua chỉ cười một tiếng.

Người khác không muốn ở chỗ này, là vì không có lợi ích to lớn, nhưng hắn thì khác, hắn có thể thu thập được rất nhiều bọt khí.

Nếu rời đi, tổn thất rất lớn.

Đừng nghĩ bọt khí màu trắng không có giá trị, thật ra lại có ảnh hưởng rất lớn, góp gió thành bão.

Học được phương pháp ẩn nấp, mỗi ngày hắn đều có thể cảm nhận được bản thân mạnh hơn.

"Có thể là do hắn thấy ta mười chín tuổi Trúc Cơ sơ kỳ, nên muốn tới mở mang kiến thức một chút.

Tạm thời không có gì nguy hiểm, qua mấy năm nữa chắc chắn hắn sẽ không để ý đến ta."

Giang Hạo thầm nói.

Sau đó bắt đầu xem xét linh dược bốn phía, tiến hành chăm sóc.

Giữa trưa, hắn bày quầy hàng bán chút phù lục.

Buổi chiều, hắn quay về chỗ ở tiếp tục chế phù.

Thỉnh thoảng còn xem quyển bí tịch kia, để bản thân càng thêm thuần thục, cũng hiểu rõ hơn.

Ngày tiếp theo.

【 Tu vi +1 】

【 Tu vi +1 】

Sau khi thu hai bọt khí, Giang Hạo đi tới Linh Dược viên tiếp tục thu thập.

【 Tinh thần +1 】

【 Tinh thần +1 】

【 Lực lượng +1 】

【 Khí huyết +1 】



Giữa trưa.

Giang Hạo lại bán phù lục.

Trước mắt có một trăm ba mươi lăm khối linh thạch, hắn muốn dùng để mua hạt giống, nhưng cần mua hạt giống gì, hắn cũng không biết.

Nhưng mà, hôm qua không mua không phải là vì không đủ linh thạch, mà là không có thần thông, trước khi mua hắn nghĩ nên giám định một chút. Chí ít cũng cần hiểu rõ.

Tuyết Liên các.

Nơi buôn bán linh dược lớn nhất tông môn, chuyên bán linh dược và đan dược.

Có một số linh dược được lấy từ Đoạn Tình nhai, Giang Hạo đã từng cung cấp qua đơn đặt hàng.

"Muốn mua hạt giống sao?" Một tiên tử mặc đồng phục, buộc hai bím tóc đuôi ngựa đón khách, nhìn Giang Hạo khách khí nói:

"Sư huynh muốn mua hạt giống như nào?"

"Không dễ gieo trồng, cũng không phải do hoàn cảnh, mà là do bản thân linh dược." Giang Hạo trả lời.

"Giá cả thì sao?" Vị tiên tử lại hỏi.

"Khoảng một trăm linh thạch." Giang Hạo nói.

"Một trăm ư, có thể mua hạt giống tốt, đúng lúc có một loại phù hợp với sư huynh." Vị tiên tử đưa tay xin mời:

"Mời sư huynh vào bên trong."

Khách hàng có một trăm linh thạch, không được coi là lớn, nhưng là Trúc Cơ thì cũng vẫn được.

Giây lát.

Giang Hạo ở quầy hàng, thấy một hạt giống trắng như tuyết an tĩnh nằm trong hộp.

"Hạt giống Tuyết Liên hoa, linh dược thượng phẩm chữa thương và tăng cao tu vi, môi trường sinh trưởng tốt nhất trên đất tuyết, nhưng ở nơi khác vẫn có khả năng sinh trưởng.

Chẳng qua là tốc độ chậm hơn một chút. Giá bán chín mươi chín linh thạch.

Loại này có phù hợp với yêu cầu của sư huynh không?"

Vị tiên tử giới thiệu qua, rồi nói.

Giang Hạo kích hoạt thần thông giám định.

Hắn tin tưởng kết quả của thần thông hơn.

------
 
[ Dịch ] Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu - 苟在女魔头身边偷偷修炼
Chương 24 : Hàn Minh Khiêu Chiến


【 Hạt giống Tuyết Liên hoa: Sau khi thành thục chính là linh dược chữa thương thượng phẩm, trên hạt có vết nứt nên khó gieo trồng, ở nơi cực hàn thì không cần lo lắng, nếu như ở nơi khác thì tốt nhất dùng mười sáu khối linh thạch vây quanh, cứ ba ngày tưới nước một lần.】

"Có thể cho ta xem một chút không?" Giang Hạo thu hồi ánh mắt, nhìn về phía vị tiên tử.

Vị tiên tử lộ ra nụ cười mỉm:

"Tất nhiên."

Tiếp nhận hạt giống linh dược, Giang Hạo cẩn thận xem xét, quả nhiên thấy một vết nứt nhỏ, sau đó chỉ cho đối phương xem.

Đối với điều này, vị tiên tử kia vẫn giữ nguyên nụ cười:

"Thị lực của sư huynh thật tốt, đây cũng là điều ta đang định nói.

Hạt giống này có một vết nứt bẩm sinh, cho nên chúng ta bán giảm giá một nửa, giá bán 50 linh thạch."

Lòng dạ thật xấu xa, Giang Hạo thầm nghĩ trong lòng.

Nếu hắn không tự phát hiện ra, sẽ không bao giờ có câu nói tiếp theo này.

Nhưng mà, thông thường các cửa hàng linh dược đều sẽ làm thịt người, càng đừng nói đến Ma môn.

Chẳng qua là nơi này sẽ làm thịt càng tự nhiên hơn mà thôi.

"Ta muốn hạt giống này, lấy thêm cho ta một hạt giống khác khoảng năm mươi linh thạch." Giang Hạo nói.

Sau đó Giang Hạo lại mua thêm một hạt giống Lam Liên hoa.

Ngoài việc có thể hội tụ nhiều linh khí hơn thì nó không có tác dụng gì khác.

Ưu điểm duy nhất là rất dễ dàng khô héo nếu không được chăm sóc tốt.

Về lý do tại sao lại đắt như vậy… Có lẽ là bị hố.

"Không biết có thể cung cấp bọt khí màu lam hay không?"

Nhìn hạt giống trong tay, Giang Hạo nghĩ thầm trong lòng.

Bọt khí màu trắng và màu xanh lá không có ý nghĩa quá lớn đối với hắn, bởi vì Linh Dược viên có thể cung cấp.

Trở lại chỗ ở, Giang Hạo gieo Tuyết Liên hoa xuống, bỏ ra mười sáu khối linh thạch.

Trước mắt chỉ còn mười chín khối linh thạch, mua tài liệu chế phù, trên người sẽ không còn đồng nào.

Phải tiếp tục kiếm thêm linh thạch.

Ngày tiếp theo.

Giang Hạo tỉnh lại sau tu luyện, việc đầu tiên hắn đi vào sân nhỏ.

Ngoại trừ hai bọt khí màu lam Thiên Hương Đạo Hoa cung cấp thì không còn gì khác.

Tuyết Liên hoa còn chưa nảy mầm, không cung cấp được bọt khí.

Lúc này, hắn lấy ra hạt giống Lam Liên hoa.

"Giám định."

【 Hạt giống Lam Liên Hoa: Sau khi mọc rễ nảy mầm có khả năng ngưng tụ linh khí.】

"Hết rồi?"

Vẻ mặt Giang Hạo đầy kinh ngạc, đây quả nhiên là bị hố.

Gieo trồng hạt giống xong, hắn rời khỏi sân nhỏ, đi tới Linh Dược viên.

Ngày tháng trôi qua rất nhanh, ngày đêm giao thế lặp đi lặp lại.

Một tháng sau.

Giang Hạo đặt bút phù trong tay xuống, thu hồi lại Vạn Kiếm phù được chế tác thành công.

Lãnh Điềm sư tỷ đã đặt hàng.

Tất cả muốn mười tấm, đây là tấm thứ mười.

Tính toán chi phí thất bại là tám mươi linh thạch, bán với giá hai trăm linh thạch, lời một trăm hai mươi linh thạch.

Chỉ là mấy ngày nay, hắn đều không tu luyện.

Trên thực tế mất mát tu vi mấy ngày này.

Lắc đầu không nghĩ lung tung nữa, hắn bắt đầu xem xét bảng hệ thống.

【 Danh tính: Giang Hạo 】

【 Tuổi tác: Hai mươi 】

【 Tu vi: Trúc Cơ trung kỳ 】

【 Công pháp: Thiên Âm Bách Chuyển, Hồng Mông Tâm Kinh 】

【 Thần thông: Cửu Chuyển Thế Tử (duy nhất), Mỗi Ngày Nhất Giám, Không Minh Tịnh Tâm 】

【 Khí huyết: 88/100 (Có thể tu luyện) 】

【 Tu vi: 90/100 (Có thể tu luyện) 】

【 Thần thông: 0/3 (Không thể thu được) 】

"90 rồi, muốn tấn thăng còn phải đợi khoảng một tuần."

Sau đó, Giang Hạo đưa ánh mắt nhìn về phía tuổi tác, hơi xúc động.

"Hai mươi tuổi rồi."

Hai mươi năm qua đối với hắn không mấy suôn sẻ, luôn cô độc một mình, nhưng may mắn là hữu kinh vô hiểm.

"Chúc mừng sống sót qua hai mươi tuổi."

Giang Hạo tự giễu chính mình, sau đó bước ra khỏi nhà.

Lúc đi vào sân nhỏ, hắn thấy vị trí Tuyết Liên hoa cuối cùng cũng có bọt khí.

Là màu tím.

Lam Liên hoa không có động tĩnh, bởi vì không ôm hi vọng cho nên cũng không vội.

Lúc hắn đi qua, bọt khí xung quanh bắt đầu bay tới.

【 Tu vi +1 】

【 Khí huyết +1 】

【 Mảnh vỡ thần thông +1 】

"Vẫn là mảnh vỡ thần thông sao?"

Giang Hạo luôn cảm thấy bọt khí màu tím chắc chắn còn có cái khác.

Thần thông cũng tốt, có thể giúp đỡ không ít việc, nhưng hiện tại hơi thiếu lực công kích.

Hắn không có bất kỳ một pháp thuật hay pháp bảo mạnh mẽ nào.

Sắp phải tham gia nhiệm vụ tông môn, cần nghĩ một chút biện pháp.

"Nếu thực sự không được thì ta đi mua một kiện, bán Vạn Kiếm phù ra, chắc kiếm được hơn bốn trăm gần năm trăm linh thạch.

Có thể mua được một pháp bảo tốt."

Sau khi quyết định xong, Giang Hạo rời khỏi chỗ ở, đi tới Linh Dược viên, thu thập bọt khí đợt thứ hai.

Muốn mua pháp bảo cũng phải chờ sau khi tấn thăng, ưu tiên tấn thăng trước.

Thời gian vẫn còn kịp.



Linh Dược viên.

Giang Hạo thấy Hàn Minh đứng ở cửa ra vào, lúc này hắn nhìn qua, trên mặt lộ ra nụ cười mỉm.

"Sư huynh." Hàn Minh bước nhanh tới, cười nói:

"Sư huynh có thấy ta có gì khác trước không?"

"Khí tức mạnh lên." Giang Hạo quả thật có chút ngoài ý muốn, đối phương Trúc Cơ sơ kỳ, sau khi rèn luyện không bao lâu sẽ có thể tấn thăng trung kỳ.

Cũng quá nhanh rồi?

Tò mò, hắn giám định Hàn Minh lần nữa.

【 Hàn Minh: Đệ tử chân truyền Đoạn Tình nhai Thiên Âm tông, thiên phú tối thượng đẳng, Trúc Cơ sơ kỳ, được Sơn Hà Chi Linh chiếu cố, thân phụ đại năng truyền thừa.】

Đại năng truyền thừa?

Giang Hạo trong lòng chấn kinh.

Một tháng đã có kỳ ngộ mới, là do Sơn Hà Chi Linh chiếu cố sao?

"Qua mấy tháng nữa, ta sẽ tấn thăng Trúc Cơ trung kỳ, đến lúc đó muốn vượt qua sư huynh." Hàn Minh vừa cười đắc ý vừa nói, bên trong mang theo một chút khinh mạn.

Giang Hạo coi như không nhìn thấy, chậm rãi nói: "Chúc mừng sư đệ."

Thấy này Hàn Minh cười càng thêm đắc ý, sau đó nói:

"Đến lúc đó ta có thể khiêu chiến sư huynh một chút không? Trong tông môn chỉ có ta và sư huynh tuổi tác tương tự."

"Được." Giang Hạo gật đầu đồng ý.

Đến lúc đó xem nên thua như nào cho tốt.

Vị sư đệ này có vẻ chỉ là muốn khoe khoang.

Thích làm náo động, vậy sẽ để hắn làm náo động.

"Được, vậy cứ quyết định như thế, sư huynh thua nếu có tức cũng phải kiềm chế, dù sao khoảng cách giữa chúng ta rất lớn." Lúc Hàn Minh rời đi đột nhiên nhớ tới gì đó, nói bổ sung:

"Ta nghe sư phụ nói, lần này tông môn phân phó nhiệm vụ, có tên sư huynh."

------
 
[ Dịch ] Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu - 苟在女魔头身边偷偷修炼
Chương 25 : Bị Chế Giễu


Nhiệm vụ tông môn đã có.

Mặc dù bên ngoài Giang Hạo không có biểu hiện gì, nhưng trong lòng vô cùng quan tâm, cho nên thu thập bọt khí xong, việc đầu tiên là đi tới bên dưới ngọn núi Chấp Pháp.

Trong chốc lát.

Hắn đứng trước bảng thông báo, thấy được tên của mình.

Đoạn Tình nhai Giang Hạo: Thanh lý Ma Quật.

"Thanh lý Ma Quật? Nhiệm vụ thực hiện theo đội, những người khác là ai?"

Rất nhanh hắn thấy được bốn cái tên khác.

Thiên Hoan các Thanh Tuyết.

Thiên Hoan các Lâu Phong.

Lôi Hỏa phong Tân Ngọc Nguyệt.

Băng Nguyệt cốc Trịnh Thập Cửu."

Hai người của Thiên Hoan các, không biết bọn hắn có tu vi gì."

Nhìn tên, Giang Hạo bắt đầu suy tư.

Lôi Hỏa phong và Băng Nguyệt cốc hắn đều chưa từng tiếp xúc qua, chắc là sẽ không gây thù hằn.

Thế nhưng hai cái tên Thiên Hoan các làm cho hắn có áp lực rất lớn.

Cuối cùng hắn nhìn xuống thời gian, là cuối tháng sau.

Thời gian còn một tháng rưỡi nữa.

"Xem ra trước mắt chỉ có thể tấn thăng hậu kỳ, sau đó củng cố tu vi, tích lũy một tháng linh thạch, đi mua kiện pháp bảo có lực công kích mạnh.

Còn nửa tháng cuối luyện tập cho thuần thục.

Sau đó là pháp thuật…

Hồng Mông Tâm Kinh không thích hợp, nên đi hỏi sư phụ một chút.

"Mặc dù sư phụ không quá coi trọng mình, nhưng cũng sẽ hỗ trợ trong khả năng.

Lần này cùng nhóm đi Ma Quật với người Thiên Hoan các, chắc chắn bọn họ sẽ làm chút gì đó, sư phụ cũng hiểu rõ, vậy thì có khả năng sẽ giúp.

Ma Quật là một chỗ động thiên phúc địa, có không ít cường giả tông môn tu luyện ở bên trong.

Nghe nói Ma Quật trước kia là địa bàn của ma nhân, bây giờ ma nhân bị phong ấn ở nơi sâu nhất, dù cho có thể trốn ra cũng chỉ là tu vi Trúc Cơ.

Cường giả trong tông môn sẽ không để ý chút ruồi muỗi nhỏ này, cho nên mới cần đệ tử nội môn tiến vào thanh lý.

Thời gian thanh lý khoảng một đến ba tháng.

Tất cả phụ thuộc vào tiến độ.

Sau khi ra ngoài sẽ căn cứ vào chiến tích để ban thưởng.

Quả thật cũng được coi như một nơi tốt để rèn luyện.

Nếu như không đắc tội với Thiên Hoan các, Giang Hạo sẽ rất vui lòng đi.

Bởi vì đánh giết ma nhân không chỉ gia tăng kinh nghiệm thực chiến, còn có thể rơi xuống bọt khí.

Sau đó hắn quay người rời đi, định trước khi đi hỏi thăm một chút xem thực lực của những người này như thế nào.

Chuẩn bị sớm cũng tốt.

"Sư đệ, lại gặp mặt."

Lúc Giang Hạo rời đi, một vị thiếu nữ áo xanh nhảy đến trước mặt hắn.

"Mính Y sư tỷ." Giang Hạo khách khí nói.

Vị này là Thánh nữ dự khuyết của Thiên Thánh giáo, tu vi Kim đan sơ kỳ.

Cũng là nằm vùng.

Mức độ nguy hiểm cực kỳ cao.

May mắn, do lần trước đã thanh lý qua phản đồ một lần, những người này an phận không ít.

Hơn nữa, Thiên Hương Đạo Hoa xuất hiện, bọn hắn không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Thậm chí càng thêm lo lắng.

Ai cũng biết, đây là mồi câu cá.

Ngoại trừ nữ nhân kia, sẽ không có một ai dám cắn câu.

"Sư đệ thật khách khí, ta vừa mới thấy tên của ngươi, phải đi Ma Quật sao?" Mính Y tiên tử vừa cười vừa nói.

Dáng vẻ Mính Y sư tỷ luôn vui vẻ, nụ cười như ánh nắng ấm áp, thế nhưng Giang Hạo biết nàng tâm ngoan thủ lạt, tiếu lý tàng đao.

Nếu có thể không đắc tội, tốt nhất đừng đắc tội.

Kim đan sơ kỳ như một ngọn núi cao không thể vượt qua ép lên người hắn, hắn căn bản không phải là đối thủ.

"Vâng." Giang Hạo không nghĩ nhiều nữa, gật đầu nói:

"Cuối tháng sau đi Ma Quật chấp hành nhiệm vụ."

"Cái này cho ngươi, đúng lúc ta vừa lấy được, coi như cảm tạ sư đệ khoảng thời gian trước đã trợ giúp.

Nhân tiện, lần sau nếu có khó khăn ta sẽ tiếp tục tìm sư đệ, hi vọng sư đệ đừng cự tuyệt đó. Tạm biệt."

Nói xong, Mính Y tiên tử đặt một tờ giấy vào tay Giang Hạo, sau đó nhanh chân rời đi.

Không tiếp tục nói bất cứ lời nào nữa.

Nghi hoặc một lát, Giang Hạo mở tờ giấy ra, nhíu mày vui mừng.Nằm vùng đối xử với mình là thật lòng thì tốt.

Trên tờ giấy này viết thực lực và giới thiệu đại khái về bốn cái tên kia.

Thiên Hoan các Thanh Tuyết: Trúc Cơ hậu kỳ, sắp đột phá, chủ tu Thiên Hoan Thiên Tiên Đạo, thấy nàng càng lãnh diễm càng dễ dàng rơi vào mị hoặc.

Thiên Hoan các Lâu Phong: Trúc Cơ trung kỳ, sắp đột phá, chủ tu Thiên Hoan Đọa Tiên Đạo, có thể vô tình làm cho tâm thần người ta rơi vào hỗn loạn.

Lôi Hỏa phong Tân Ngọc Nguyệt: Trúc Cơ sơ kỳ, chủ tu Thiên Hỏa Lôi Kiếm, am hiểu nhất là dẫn động Thiên Lôi, khắc chế Thiên Hoan Đọa Tiên Đạo.

Băng Nguyệt cốc Trịnh Thập Cửu: Trúc Cơ hậu kỳ, chủ tu Thiên Lý Băng Phong, sát phạt quyết đoán, xem thường Thiên Hoan các.

Nhìn bốn người này, Giang Hạo cảm thấy quái dị.

Hai người phía trước chắc chắn sẽ đối phó hắn, nhưng hai cái tên phía sau, tại sao có cảm giác chuyên môn dùng để khắc chế hai cái tên phía trước.

"Có người đang giúp ta sao?"

Người đầu tiên Giang Hạo nghĩ đến là sư phụ.

Mặc dù giá trị của hắn không nhiều, nhưng dù sao cũng vẫn có giá trị.

Cho nên mới có sự cân bằng này, không trở mặt với Thiên Hoan các, cũng dễ dàng bảo vệ đệ tử của mình.

Mà vị Các chủ Thiên Hoan các kia căm thù Giang Hạo, hoàn toàn phụ thuộc vào việc hắn có thể tìm được lô đỉnh mới hay không.

Nếu tìm được, sẽ không làm gì nữa, nếu không tìm được đồng thời đột phá thất bại, vậy thì… Giang Hạo sẽ phải bỏ chạy giữ mạng, bởi vì đối phương sẽ nổi điên.

Cho dù để lộ ra tu vi, sư phụ có thể cũng không cứu nổi hắn.

Dù cho có cứu cũng nguy hiểm vạn phần.

Đến lúc đó bí mật bị lộ, Ma môn khó có thể bỏ qua cho hắn.

Hắn có một lần chết thay, cũng không cách nào chắc chắn.

Chắc chắn sẽ có nguy hiểm.

"Ồ, đây không phải sư đệ Giang Hạo của Đoạn Tình nhai sao?"

Đột nhiên có một giọng nói truyền đến.

Ngẩng đầu nhìn thấy một vị nam tử từ phía đối diện đi tới, vẻ mặt đầy trêu tức.

Đầu tóc đối phương bù xù, đôi mắt đỏ ngầu, chứa đựng sự tức giận không thể giải thích. Tu vi Trúc Cơ trung kỳ.

"Xin hỏi sư huynh là...?" Giang Hạo lấy lại tinh thần khách khí hỏi.

"Tháng sau đi Ma Quật, chúng ta đồng hành cùng nhau, hi vọng sư đệ chuẩn bị đầy đủ một chút." Lâu Phong đi tới bên cạnh Giang Hạo, vỗ vỗ bả vai hắn, châm chọc nói:

"Thân thể này của ngươi, đi vào nếu không cẩn thận sẽ chết.

Đến lúc đó đừng trách sư huynh không cứu ngươi."

Nói xong, hắn liền cười ha ha rời đi.

Tầm mắt Giang Hạo rủ xuống, đã biết đối phương là ai.

Thiên Hoan các Lâu Phong.

------
 
[ Dịch ] Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu - 苟在女魔头身边偷偷修炼
Chương 26 : Đãi Ngộ Của Đệ Tử Chân Truyền Thật Tốt


Trở lại Đoạn Tình nhai.

Giang Hạo bắt đầu suy nghĩ về Thiên Hoan các.

Hắn giết Vân Nhược sư tỷ, chắc chắn đã đắc tội với Thiên Hoan các, nhưng không đến mức người người đều muốn giết hắn.

Nếu như ai cũng muốn động thủ, khả năng là do vị kia của Thiên Hoan các có ý ra lệnh.

Theo thông thường, kẻ muốn giết hắn, chắn chắn nằm trong hai loại.

Một là nịnh nọt Các chủ, hai là bị ảnh hưởng bởi thân hình quyến rũ của Vân Nhược sư tỷ.

Loại nào cũng đều rất nguy hiểm.

"Lần này đi Ma Quật vô cùng nguy hiểm, phải nhanh chóng tấn thăng Trúc Cơ hậu kỳ, như vậy mới có sức tự vệ.

Mình có pháp bảo phòng ngự, nhưng hiện tại thiếu một pháp bảo có tính công kích mạnh mẽ và pháp thuật công kích lợi hại."

Bên trong Hồng Mông Tâm Kinh có sẵn pháp thuật, nhưng cho đến nay vẫn chưa được giải khóa.

Tu vi còn chưa đủ.

Quản lý xong Linh Dược viên, Giang Hạo đi tìm sư phụ Khổ Ngọ Thường.

"Thuật pháp?" Nghe Giang Hạo nói mục đích đến đây, Khổ Ngọ Thường cũng không làm mất thời gian:

"Ngươi muốn học loại gì?"

"Uy lực lớn." Giang Hạo nói.

"Ngươi có thể dùng đao không?" Khổ Ngọ Thường hỏi.

"Có thể dùng." Giang Hạo lập tức trả lời.

Trước mắt hắn cũng chưa có một pháp bảo sở trường nào.

Dao găm, linh kiếm, hắn đều từng dùng qua.

Nhưng chỉ là dùng qua mà thôi.

"Tốt, vậy vi sư truyền cho ngươi Ma Âm trảm."

Nói xong hai ngón tay Khổ Ngọ Thường điểm lên mi tâm Giang Hạo.

Sau đó đao ảnh hiện ra trong đầu Giang Hạo.

Lao nhanh như lôi đình, cuốn như gió lốc.

Sau đó hình ảnh tan biến.

Giang Hạo lấy lại tinh thần, Khổ Ngọ Thường lại cho hắn một quyển sách:

"Cầm về lĩnh hội đi, thiên phú của ngươi có khả năng, nhiều nhất một tháng chắc hẳn có thể miễn cưỡng học được."

"Đa tạ sư phụ." Sau khi tiếp nhận sách, Giang Hạo liền cáo từ rời đi.

Đúng lúc ra ngoài thì thấy Hàn Minh và những sư huynh khác đi vào.

"Muốn học thuật pháp công kích? Vậy vi sư truyền cho ngươi Thiên Lôi kiếm, tốt nhất ngươi nên học ở nơi này của vi sư, học xong mới có thể rời đi."

Bên trong truyền ra tiếng nói nghiêm nghị của Khổ Ngọ Thường.

Giang Hạo nhìn qua một cái, sau đó không để ý nữa, bước chân nhanh chóng rời đi.

Muốn trở về lĩnh hội Ma Âm trảm.

Những gì hắn vừa nghe được, hắn không quan tâm lắm, hắn chẳng qua cũng chỉ là một trong rất nhiều đệ tử nội môn.

Còn Hàn Minh bọn hắn là đệ tử chân truyền.

Đãi ngộ tất nhiên sẽ khác.

Chỉ có thể cảm khái đãi ngộ dành cho đệ tử chân truyền thật tốt.

Trở lại chỗ ở, Giang Hạo đưa mắt nhìn Thiên Hương Đạo Hoa.

"Phải đi Bạch Nguyệt hồ một chuyến, sau một thời gian nữa ta không ở đây, đóa hoa này cứ để như vậy không ai chăm sóc có lẽ không tốt lắm."

Sau đó hắn về phòng tu luyện, mở Không Minh Tịnh Tâm ra, trong nháy mắt hắn cảm thấy thần tâm thông thấu, đầu óc thông suốt.

Có thể hiểu rõ rất nhiều thứ với tốc độ vô cùng nhanh.

Sau đó, hắn bắt đầu mở thư tịch ra, minh ngộ Ma Âm trảm.

Bảy ngày liên tiếp, Giang Hạo đều lĩnh hội Ma Âm trảm.

Ngày thứ tám, hắn đem tất cả mọi thứ trong đầu biểu diễn một lần.

Sau đó đi đến bên dòng suối, thuận tay cầm nhánh cây lên, đột ngột vung ra.

Ầm ầm!

Ma Âm cuồn cuộn, phong mang lộ ra.

Đao ảnh dài mười mét, ngang trời chém xuống.

Oanh!

Dòng suối bạo liệt, cát bay đá chạy.

Tiếng oanh kích vang lên.

Mặt đất lưu lại vết đao rất dài.

Thấy vậy, Giang Hạo mỉm cười:

"Thành công, uy lực mạnh mẽ, thời gian bảy ngày là đủ."

Với thiên phú của hắn, muốn thuần thục Ma Âm trảm cũng cần khoảng một tháng.

Nhưng hắn có thần thông Không Minh Tịnh Tâm, cho nên thiên phú được tăng thêm, nếu không trong bảy ngày không thể lĩnh ngộ được.

"Bây giờ còn thiếu một thanh đao, phải tích lũy một tháng linh thạch để đi mua."

Bảy ngày này hắn không chế tác linh phù, cũng không bán phù lục.

Ngoại trừ Vạn Kiếm phù mà Lãnh Điềm sư tỷ muốn mua, hắn cũng không bán loại khác.

Hắn đều dùng tất cả thời gian để lĩnh ngộ Ma Âm trảm.

Cho nên hắn vẫn chỉ có hơn bốn trăm linh thạch.

Thông thường đây là một số tiền lớn, thế nhưng dùng để bảo vệ mạng sống, hắn vẫn cảm thấy không đủ.

Pháp bảo tốt nhất cho Trúc Cơ kỳ.

Mấy trăm linh thạch chắc chắn không đủ.

Nhưng hắn lại không kiếm được nhiều hơn.

Vứt nhánh cây đi, Giang Hạo đi vào sân nhỏ, mấy ngày nay hắn phát hiện một việc.

Cứ ba ngày Tuyết Liên hoa sẽ xuất hiện một bọt khí, có thể là khí huyết, cũng có thể là tu vi.

Không thể so sánh được với hai bọt khí mỗi ngày của Thiên Hương Đạo Hoa, nhưng vẫn tốt hơn nhiều lần so với trước kia.

Lam Liên hoa cũng nở.

Nhưng ngày đầu tiên nở hoa cũng chỉ là bọt khí màu xanh lá, những ngày sau đó đều là bọt khí màu trắng.

Có ít còn hơn không có.

Dùng để tụ linh khí.

Mà lúc này, Giang Hạo liếc qua bảng hệ thống.

【 Khí huyết: 99/100 (có thể tu luyện) 】

【 Tu vi: 100/100 (có thể tu luyện) 】

Còn thiếu một chút khí huyết.

Chậm nhất ngày mai là hắn có thể bắt đầu tấn thăng.

Linh Dược viên.

Giang Hạo nhìn bốn phía, phát hiện hôm nay có một bọt khí màu lam.

Trước tiên đi tới.

Bọt khí xung quanh bắt đầu hội tụ và dung nhập.

【 Khí huyết +1 】

【 Tinh thần +1 】

【 Lực lượng +1 】

【 Lực lượng +1 】

【 Lực lượng +1 】

Cảm nhận được lực lượng tăng lên, Giang Hạo cũng có chút vui mừng.

Đương nhiên, quan trọng nhất chính là khí huyết đã đầy.

Đêm nay có thể trở về tăng cao tu vi.

Quản lý Linh Dược viên xong, Giang Hạo liền phân phó những đệ tử ngoại môn khác trông coi Linh Dược viên.

Không chỉ bởi vì bây giờ hắn đang vội vã tấn thăng, càng quan trọng hơn chính là hơn một tháng sau, hắn phải đi Ma Quật.

Nơi này cần những người khác tiếp quản.

Đến lúc đó, sư huynh sư tỷ nội môn chỉ cần đi qua đi lại vài lần là được, công việc quản lý vẫn nên để đệ tử ngoại môn làm.

Hạn chế xảy ra chuyện.

Hắn cũng bớt chút thì giờ đi một chuyến đến Bạch Nguyệt hồ, nhưng không gặp được trưởng lão Bạch Chỉ, chỉ thấy Chu Thiền sư tỷ đến truyền lời, vẻn vẹn có bốn chữ: Không cần để ý.

Xem ra hắn có ở đó hay không, đều có thể câu cá.

Vậy hắn cũng không cần để ý.

Trở lại chỗ ở, Giang Hạo nhìn bốn phía, sau khi xác định không có vấn đề gì, mới tiến vào phòng tu luyện, xuất huyết khí và tu vi ra.

Có thể một lần tiến vào Trúc Cơ hậu kỳ hay không, hắn cũng không chắc chắn.

Nhưng đã đến lúc tấn thăng, không thể chậm trễ.

Khí huyết và linh khí bàng bạc bắt đầu tràn vào kỳ kinh bát mạch của Giang Hạo.

Tử khí trong kinh mạch hiện ra, bắt đầu dẫn dắt.

Dường như thuận lợi hơn so với trước kia.

------
 
[ Dịch ] Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu - 苟在女魔头身边偷偷修炼
Chương 27 : Nghèo Rớt Mồng Tơi


Huyết khí và linh khí cuồn cuộn, không cách nào ảnh hưởng đến tử khí.

Hồng Mông Tâm Kinh đều vận chuyển một cách có trật tự.

Lúc này linh khí truyền qua thiên hội, sau đó hướng phía dưới tràn vào đan điền.

Linh khí hội tụ trong đan điền dường như đang áp súc trùng kích một rào cản nào đó.

Răng rắc!

Ầm!

Dưới áp lực đè nén, linh khí càng trở nên tinh thuần và lớn hơn.

Lúc này Giang Hạo mới thở phào nhẹ nhõm, tiếp tục vận chuyển chu thiên.

Bảng hệ thống còn lại hơn hai mươi điểm tu vi và khí huyết, cũng bị hắn hấp thu toàn bộ.

Hắn cần củng cố tu vi, chuẩn bị bất cứ tình huống nào.

Ngày tiếp theo.

Giang Hạo mở mắt ra, hắn giơ tay lên từ từ bóp mạnh nắm đấm, lực lượng mạnh mẽ khiến cho hắn mừng rỡ, ở Thiên Âm tông nhiều năm như vậy, chỉ có sức mạnh mới có thể làm cho hắn có cảm giác an toàn.

Ở đây, không có có sức mạnh chỉ có thể mặc cho người chém giết, không có khả năng nói ‘Không’.

Hiện tại Trúc Cơ hậu kỳ, mặc dù không phải rất mạnh, nhưng tiến gần thêm một bước đến mạnh mẽ.

Cùng nhóm đi Ma Quật sẽ thong dong hơn.

Nhưng còn chưa đủ, hắn có quá ít lợi thế.

Đi vào sân nhỏ, Giang Hạo lại một lần thu lấy mấy bọt khí.

【 Tu vi +1 】

【 Khí huyết +1 】

【 Lực lượng +1 】

Lực lượng là Lam Liên hoa cung cấp.

Đến khi ra bên ngoài, Giang Hạo thử nắm đấm.

Oanh một tiếng.

Tảng đá vỡ vụn.

Đây là sức mạnh của thân thể.

Khí huyết và lực lượng hàng ngày mang lại.

"Xem ra, dù ta có mất đi toàn bộ tu vi, cũng vẫn có sức chiến đấu tốt."

Ngày qua ngày nhặt bọt khí màu trắng, quả nhiên có ích lợi to lớn.

Lại luyện thêm Ma Âm trảm, sau đó Giang Hạo đi đến Linh Dược viên, tiếp tục công việc thường ngày.

Nguyên một tháng, đều không có ai tới quấy rầy hắn.

Một tháng này, hắn gần như đều ở tại chỗ ở.

Thuần thục Ma Âm trảm, đồng thời xem xét bản vô danh bí tịch kia, hiện tại hắn khống chế lực lượng càng thuận buồm xuôi gió.

Thực lực tăng lên một chút.

Không thể không nói, bí tịch mà nữ nhân kia cho thật đúng là trọng bảo.

Buổi tối hắn sẽ chế phù.

Chủ yếu là Ngưng Thần phù và Thần Kiếm phù.

Hắn cũng thường xuyên chế tác Vạn Kiếm phù, bất quá không bán.

Lực công kích của phù lục này khá tốt, có lẽ sẽ có ích khi hắn đi Ma Quật.

Hắn chuẩn bị mười lăm tấm.

Còn lại sẽ mang đi bán.

Trong một tháng, hắn tích lũy được bảy trăm hai mươi ba linh thạch.

Kỳ thật một tháng này hắn kiếm không nhiều.

Buôn bán không tốt, đồng thời vì Vạn Kiếm phù nên tiêu hao một chút.

Hôm nay sau khi ra khỏi Linh Dược viên, Giang Hạo định đi mua sắm pháp bảo.

"Còn bảy ngày nữa là tiến vào Ma Quật, không thể tiếp tục chần chừ nữa."

Còn bảy ngày cuối cùng, hắn cần rèn luyện thuần thục pháp bảo, nếu không sẽ không thể phóng thích uy lực mạnh mẽ nhất.

Nhưng hắn hơi do dự một chút.

Hắn nhìn bảng hệ thống.

【 Danh tính: Giang Hạo 】

【 Tuổi tác: Hai mươi 】

【 Tu vi: Trúc Cơ hậu kỳ 】

【 Công pháp: Thiên Âm Bách Chuyển, Hồng Mông Tâm Kinh 】

【 Thần thông: Cửu Chuyển Thế Tử (duy nhất), Mỗi Ngày Nhất Giám, Không Minh Tịnh Tâm 】

【 Khí huyết: 46/100 (có thể tu luyện) 】

【 Tu vi: 51/100 (có thể tu luyện) 】

【 Thần thông: 1/3 (không thể thu được) 】

Hiện tại, khí huyết và tu vi đều đã gần một nửa, nên chờ đầy rồi đột phá, hay là bây giờ rút ra tu luyện luôn?

Do dự một chút, Giang Hạo quyết định trước mắt cứ giữ lại.

Tu vi đã được củng cố, nếu rút ra sẽ không thể tấn thăng, lợi ích mang lại không quá lớn.

"Khi tiến vào Ma Quật, khả năng bọn họ sẽ không động thủ ngay, ta sẽ có thời gian thanh lý ma nhân, tiếp tục tích lũy tu vi."

Quyết định xong, Giang Hạo đi đến thị trường của tông môn.

Hắn đứng trước Tinh Thần Lâu, quan sát một lát, cảm thấy nơi này hùng vĩ hơn Tuyết Liên Các rất nhiều.

"Pháp bảo đao cho Trúc Cơ?"

Nghe xong yêu cầu của Giang Hạo, vị tiên tử ở phía trước dẫn đường:

"Sư huynh đi theo ta."

Giây lát.

Vị tiên tử dẫn Giang Hạo tới chỗ bày ba thanh đao.

Thanh thứ nhất toàn thân đỏ thẫm, rộng khoảng ba ngón tay, thân đao dài ba thước.

Thanh thứ hai toàn thân lóe sáng, rộng khoảng hai ngón tay, thân đao dài một thước, là thanh đao ngắn.

Thanh thứ ba toàn thân đen kịt, rộng khoảng ba ngón tay, thân đao dài hai thước.

"Thanh thứ nhất là Liệt Dương đao, ẩn chứa sức mạnh hỏa diễm mạnh mẽ, đao khí sẽ mang theo nhiệt độ cao, lực sát thương cực lớn, giá bán tám trăm tám mươi tám linh thạch.”

"Thanh thứ hai là Thất Thải Trảm Nguyệt Đao, đao qua không lưu vết, thân đao bảy màu, phát ra sát khí vô hình. Giá bán một ngàn một trăm linh thạch.”

"Thanh thứ ba là Ám Ảnh đao, ban đêm vô hình vô ảnh, khó nắm bắt, uy lực không lớn bằng hai thanh đao trước, nhưng chất liệu cực kỳ kiên cố, giá bán tám trăm ba mươi linh thạch.

Giang Hạo cầm Ám Ảnh đao lên, bởi vì đây là thanh rẻ nhất.

Thật ra hắn muốn nhất là Thất Thải Trảm Nguyệt Đao.

Thế nhưng quá đắt.

Cuối cùng hắn mặc cả dùng bảy trăm hai mươi linh thạch lấy Ám Ảnh đao, đây là cực hạn của hắn.

Nếu cao hơn hắn không mua nổi.

Lấy được đao xong, hắn lại bán đi một ít phù lục, miễn cưỡng để cho mình có hai mươi ba mươi khối linh thạch trong người.

Sau đó ngoài Linh Dược viên ra, hắn không tới nơi nào khác, đều dành thời gian luyện tập Ám Ảnh đao.

Trong đêm tối, hắn vung ra một đao, chấn động như sóng biển.

Ầm ầm!

Đao ảnh quét sạch tứ phương, sức công phá cực lớn.

Nhìn uy lực của Ma Âm trảm, Giang Hạo cảm thấy đao này đáng giá.

Nhưng cả hai không phù hợp với nhau.

Ám Ảnh đao thích hợp ám sát.

Ma Âm trảm lại quá gây chú ý.

Nhưng uy lực quả thực rất mạnh.

"Thu hồi lại, có thể xuất ra dùng trong trường hợp bất ngờ."

Nghĩ như vậy, Giang Hạo thu thanh đao vào.

Lập tức nhìn trời, lúc này mặt trời đang chậm rãi lên cao.

Hôm nay là ngày hắn đi tới Ma Quật.

Có thể trở về hay không là một dấu hỏi chấm.

------
 
[ Dịch ] Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu - 苟在女魔头身边偷偷修炼
Chương 28 : Chuyện Ngoài Ý Muốn, Gặp Nguy Hiểm


Bố trí xong trận pháp, Giang Hạo rời khỏi sân nhỏ.

Bởi vì có Thiên Hương Đạo Hoa, nên không thể nhờ người khác đến chăm sóc linh dược giúp hắn được.

Hắn lo lắng sẽ xảy ra vấn đề.

Không chỉ là vấn đề về hoa, còn có vấn đề về người.

Ăn trộm, hoặc bị những người khác giết hại.

Tóm lại, cái sân này luôn bị người khác nhìn chằm chằm, một khi hắn rời đi có lẽ sẽ có người muốn làm chút gì đó.

"Không biết nữ nhân kia có tới hay không, nhỡ nàng tưởng rằng ta đã chạy trốn, nàng có mang Thiên Hương Đạo Hoa đi hay không?"

Một lát sau, Giang Hạo không nghĩ nhiều nữa, bởi vì nữ nhân kia chính là cá lớn, chắc chắn Trưởng lão Bạch Chỉ cũng đang hành động.

Trước mắt hãy tự cầu phúc cho chính mình thì hơn.

Lúc này hắn nhìn tu vi và huyết khí trên bảng hệ thống một chút.

【 Khí huyết: 56/100 (có thể tu luyện) 】

【 Tu vi: 61/100 (có thể tu luyện) 】

"Được hơn một nửa rồi, không biết có cơ hội tích lũy đầy một trăm điểm hay không, nếu có, cũng cần nơi yên tĩnh để tấn thăng."

Đây là át chủ bài cuối cùng của hắn.

Sắp rời khỏi Đoạn Tình nhai, Giang Hạo đến chỗ ở của sư phụ một chuyến.

Đáng tiếc, sư phụ không có ở đó.

Hắn tới để cáo biệt.

Lát sau.

Hắn tới dưới đỉnh Chấp Pháp.

"Sư đệ, phải lên đường sao?" Lúc này Liễu Tinh Thần đi tới.

"Chào buổi sáng sư huynh." Giang Hạo khách khí nói.

Hắn đột nhiên cảm thấy buồn cười, hiện tại nằm vùng đều hết sức quan tâm hắn.

Có lẽ tất cả đều nghĩ hắn sẽ sống sót trở về, mặc dù không biết vì cái gì.

"Tình hình của sư đệ không tốt lắm." Liễu Tinh Thần đi bên cạnh Giang Hạo nói ra.

Bọn hắn đi về hướng phân phó nhiệm vụ tông môn.

"Ta xem qua danh sách, mạnh nhất là Trúc Cơ hậu kỳ, còn có một Trúc Cơ hậu kỳ khác không hợp với Thiên Hoan các.

Như vậy đối với ta là chuyện tốt." Giang Hạo nói.

"Ừm, đúng là trước kia Thiên Hoan các quyết định người cùng nhóm với ngươi là một vị trung kỳ và một vị hậu kỳ, nhưng xuất hiện chuyện ngoài ý muốn." Liễu Tinh Thần thở dài nói.

"Thay người rồi sao?" Giang Hạo kinh ngạc nói.

"Không thay đổi." Liễu Tinh Thần lắc đầu, sau đó nói:

"Mà là bọn họ tấn thăng."

Nghe vậy, Giang Hạo ngây ngẩn cả người, nhất thời cảm thấy phiền phức lớn rồi.

Lúc này hắn mới nhớ tới trên tờ giấy kia có ba chữ ‘Sắp đột phá’, hai người đều có ba chữ này.

Cho nên ban đầu là Trúc Cơ trung kỳ và Trúc Cơ hậu kỳ, biến thành Trúc Cơ hậu kỳ và Trúc Cơ viên mãn.

Lần này thực sự quá nguy hiểm.

"Đa tạ sư huynh nhắc nhở." Giang Hạo lập tức tạ ơn.

Liễu Tinh Thần gật đầu, sau đó cũng không nói thêm gì nữa, đi về hướng khác.

"Phải nghĩ cách nhanh chóng tích lũy đủ tu vi và huyết khí, sau đó đột phá."

Giang Hạo thầm nghĩ.

Đến nơi tập hợp nhiệm vụ, Giang Hạo đã thấy bốn người.

Một nữ tử áo trắng lãnh diễm, một nam tử áo đen hung ác, đôi mắt mang theo tia tàn sát bừa bãi.

Đứng đối diện bọn họ, nam tử áo trắng trong tay cầm quạt giấy, thoạt nhìn ôn tồn lễ độ, bên cạnh hắn là một cô gái áo lam, trong tay cầm trường kiếm khiêu khích nhìn hai người phía trước.

Thiên Hoan các Thanh Tuyết, Thiên Hoan các Lâu Phong, Băng Nguyệt cốc Trịnh Thập Cửu và Lôi Hỏa phong Tân Ngọc Nguyệt.

Bốn người này mặc dù không ưa nhau, nhưng Giang Hạo không cảm thấy mình có thể giao hảo với đám người Trịnh Thập Cửu.

Lúc hắn xuất hiện, bốn người kia đều nhìn sang.

Có người dò xét, có người khinh thường, có người trêu tức.

Đối mặt với những ánh mắt này, Giang Hạo đi tới, khách khí nói:

"Ra mắt sư huynh sư tỷ, thật có lỗi vì tới muộn."

Thực ra là bốn người bọn họ tới quá sớm.

"Không muộn, vừa đúng lúc." Trong mắt Thiên Hoan các Lâu Phong trong mang theo ý cười.

Dường như chờ đợi ngày này đã lâu.

"Vậy chúng ta lên đường đi." Băng Nguyệt cốc Trịnh Thập Cửu nói.

"Đúng đấy, ở lâu cùng người Thiên Hoan các, thật kinh tởm." Lôi Hỏa phong Tân Ngọc Nguyệt ghét bỏ nói.

Giang Hạo khẽ gật đầu, chưa từng mở miệng.

Hai người của Thiên Hoan các đều che giấu tu vi, bọn họ không để lộ ra cảnh giới mới.

Giang Hạo đã lĩnh ngộ Vô Danh bí tịch, nên có thể nhìn thấu tu vi hai người kia.

Để đảm bảo an toàn, hắn lựa chọn giám định Thiên Hoan các Thanh Tuyết.

【 Thanh Tuyết: Đệ tử của Thiên Hoan các Thiên Âm tông, tu vi Trúc Cơ viên mãn, bởi vì mê luyến sư phụ, có cừu hận rất sâu đối với ngươi. 】

Giang Hạo: "...”

"Bệnh tâm thần.”

Đối với điều này, Giang Hạo cũng chỉ có thể cảm khái như thế.

Ma môn, không có đệ tử dị thường, mới không bình thường.

Giữa trưa, bọn hắn đi vào cửa hang Ma Quật.

Ma Quật ở vị trí hồ nước trung tâm của Thiên Âm tông.

Bên trong tự hình thành thế giới riêng, rộng lớn dị thường, bởi vì cửa hang nằm trong tông môn, nên cũng được tính trong phạm vi tông môn.

"Nghe nói bên trong phần lớn là ma nhân Trúc Cơ sơ kỳ và trung kỳ, nếu như vậy chúng ta tách ra hành động đi." Thiên Hoan các Thanh Tuyết lạnh lùng nói.

Nghe vậy, Lâu Phong cũng gật đầu:

"Ta đồng ý."

"Ta cảm thấy không được." Băng Nguyệt cốc Trịnh Thập Cửu lắc đầu nói:

"Vừa mới bắt đầu, số lượng ma nhân còn đông đảo, chúng ta ở cùng một chỗ công kích mạnh mẽ không nói, còn có thể trợ giúp lẫn nhau một chút.

Một khi tách ra, nếu gặp phải ma nhân Trúc Cơ hậu kỳ và viên mãn hiếm thấy, chỉ có một con đường chết.

Vừa đi vào đã tách ra, không khác tự tìm đường chết."

"Ta đồng ý Trịnh sư huynh nói." Lôi Hỏa phong Tân Ngọc Nguyệt nói phụ họa.

"Ta cũng đồng ý Trịnh sư huynh nói." Giang Hạo cũng không lập dị.

Lúc này nhất định phải ở cùng một chỗ với mọi người, nếu không hắn không thể là đối thủ của Trúc Cơ viên mãn.

Trước khi đến đây bản thân mình có chuẩn bị, thì đối phương chắc chắn cũng có chuẩn bị.

"Vậy chờ sau khi thanh lý gần hết, sẽ tách ra truy tìm ma nhân lạc đàn."

Thanh Tuyết nhìn chằm chằm Trịnh Thập Cửu, lạnh lùng nói.

Giang Hạo có thể cảm nhận rõ ràng đối phương không vui, nhưng bây giờ không phải lúc cố kỵ.

Hắn cần thời gian, cũng cần thanh lý ma nhân.

------
 
[ Dịch ] Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu - 苟在女魔头身边偷偷修炼
Chương 29 : Nổi Điên


Bên trong Ma Quật.

Một nhóm năm người đi trên đồng cỏ, cảnh tượng trước mắt không phải là hang động tối tăm, mà là bầu trời sáng ngời.

Phía trên bầu trời, một bức màn sáng dập dìu gợn sóng, rộng lớn vô cùng.

Mặt đất không khác gì so với bên ngoài, núi sông hùng vĩ, cỏ cây hoa lá.

Hiện tại, bọn hắn đang đi trên bìa rừng, xa xôi phía trước có thể nhìn thấy một đạo ánh sáng trùng thiên.

Bên trong ánh sáng giống như có vì sao rơi xuống.

Tựa như kỳ quan.

Trung tâm Ma Quật.

Giang Hạo hơi đắn đo trong lòng.

Theo ghi chép của tông môn, vị trí trung tâm là nơi phong ấn ma nhân, nghiêm cấm mọi người tới gần.

"Đây là lần đầu tiên ta tới Ma Quật, không nghĩ rằng hoàn cảnh nơi đây lại tốt như vậy." Lôi Hỏa phong Tân Ngọc Nguyệt ngạc nhiên nói.

"Đúng vậy, hoàn cảnh nơi này tốt lạ thường, nhưng mức độ nguy hiểm cũng rất cao." Thiên Hoan các Lâu Phong nhìn về phía Giang Hạo cười nói:

"Nghe nói chết ở nơi này, Chấp Pháp đường sẽ không tiến vào điều tra."

Giang Hạo nhíu mày, đối phương là đang uy hiếp hắn.

Hắn không hề tức giận, càng như vậy càng phải giữ vững bình tĩnh, sau đó tìm cơ hội giải trừ mối nguy.

Đầu tiên phải tìm ma nhân, giết một con xem thế nào.

Gieo trồng linh dược, đánh giết yêu thú, đều có thể có bọt khí.

Yêu thú bị đánh giết sẽ rơi bọt khí xuống tại chỗ, hắn cần biết rõ ma nhân sẽ rơi xuống bọt khí màu gì.

"Có chút yên tĩnh." Trịnh Thập Cửu nhíu mày nhìn bốn phía.

"Quả thực hơi yên tĩnh, theo lý thuyết lúc này phải có không ít ma nhân mới đúng." Thiên Hoan các Thanh Tuyết nói theo.

Bọn hắn ai cũng có tâm tư riêng, nhưng sẽ không lấy an toàn của bản thân ra đùa cợt.

Năm người đi về phía rừng cây.

Giang Hạo cảnh giác bốn phía, cảm nhận của hắn chắc hẳn chỉ yếu hơn Thiên Hoan các Thanh Tuyết một chút.

Chẳng qua là không dám biểu hiện ra ngoài.

Có động tĩnh, Giang Hạo lập tức nhìn về phía bên trái.

Lúc này, Thanh Tuyết cũng lập tức mở miệng:

"Đang tới."

Vù!

Một tảng đá lớn đang bay tới.

Oanh!

Tảng đá lớn va chạm với mặt đất tạo thành một cái hố to.

Giang Hạo và những người khác đã kịp thời tránh né trước khi tảng đá rơi xuống đất.

Lúc này, một đạo hỏa diễm bay về phía tảng đá.

Phịch một tiếng.

Phía trước lập tức nổ tung.

Là Tân Ngọc Nguyệt động thủ.

Uy lực rất mạnh, Giang Hạo cảm giác dường như đối phương cũng sắp tấn thăng Trúc Cơ trung kỳ.

Rống!

Nơi vừa nổ tung vang lên tiếng gầm thét.

Ba bóng dáng vạm vỡ lao tới.

Đợi bọn chúng tới gần, Giang Hạo liền thấy rõ dáng vẻ của chúng, nhìn giống tinh tinh, trên người mọc đầy lông tóc.

Vẻ mặt hơi lộ ra dữ tợn.

Không suy nghĩ nhiều, hắn là người đầu tiên xông tới, theo quan sát, bọn chúng chỉ có thực lực Trúc Cơ sơ kỳ.

Hắn xuất trường đao ra, nhảy tới chỗ ma nhân, một đao chém xuống.

Keng!

Lưỡi đao xẹt qua, tia lửa bắn tung tóe.

Nhưng không gây lên bất kỳ tổn thương nào.

"Cứng như vậy sao?"

Giang Hạo giật mình, nhất thời hắn từ bỏ dùng đao, xoay người một cái tiến đến sau lưng ma nhân, trong tay xuất hiện chủy thủ, đâm vào cổ ma nhân.

Phốc ~

Dao găm gian nan đâm vào, máu tươi bắt đầu tràn ra.

Rống!

Ma nhân rống to, Giang Hạo xuất một chưởng đập thanh chủy thủ tiến sâu vào, xuyên qua cổ ma nhân.

Sau đó, ma nhân ngã xuống đất, không dậy nổi.

Lúc này, hai bọt khí màu lam từ thân thể ma nhân bay ra.

Trong nháy mắt dung nhập vào thân thể Giang Hạo.

【 Khí huyết +1 】

【 Tu vi +1 】

Có tận hai cái sao?

Giết nhiều yêu thú như vậy, nhưng đây là lần đầu tiên thấy.

Lúc này, hắn lập tức nhìn về phía hai ma nhân khác, hai ma nhân đó đã ngã xuống đất, nhưng không có bọt khí.

Điều này nằm trong dự đoán, vừa rồi hắn định đi bổ một đao.

Có tham dự sẽ dễ dàng có bọt khí.

"Xem ra sư đệ vô cùng thích đâm vào cổ người khác." Lâu Phong một đao chém đôi ma nhân, sau đó nhìn chằm chằm Giang Hạo cười nói.

"Sư huynh cứ nói đùa, thân thể ma nhân cứng rắn hơn so với người, cổ yếu hơn một chút." Giang Hạo nhẹ giọng trả lời.

Có một ít tư liệu về ma nhân, nhưng độ cứng cáp cao hơn so với ghi chép trong tư liệu.

Cẩn thận nhớ lại cuộc chiến đấu vừa rồi, Giang Hạo phát hiện muốn phá vỡ vỏ ngoài phòng ngự của ma nhân, có lẽ dùng Ma Âm trảm sẽ có tác dụng.

Một hai con có lẽ không có vấn đề gì, nhưng số lượng càng nhiều càng nguy hiểm.

Còn một điều quan trọng nữa.

Hắn cần giết năm mươi ma nhân, mới có thể an toàn ra khỏi Ma Quật.

Nếu không, hai người của Thiên Hoan các cũng sẽ không để hắn ra khỏi đây.

"Thì ra cổ là nhược điểm của bọn chúng." Tân Ngọc Nguyệt rút kiếm đâm vào cổ ma nhân, gật đầu nói:

"Thật đúng là dễ dàng bị thương."

"Hãy cẩn thận, ma nhân nhìn thấy chúng ta thì lập tức tấn công, có nghĩa là bọn chúng coi nơi này như lãnh địa, ba ma nhân này cho thấy xung quanh phần lớn cũng sẽ là ba bốn ma nhân tụ tập cùng một chỗ." Trịnh Thập Cửu phân tích.

"Đúng lúc đang tập trung cùng nhau, giải quyết đám ma nhân tụ tập, sau đó đi tìm ma nhân lạc đàn."

Thanh Tuyết lạnh lùng nói.

Nói xong, nàng bắt đầu đi về phía trước.

Những người khác cũng theo bước bắt kịp nàng, Giang Hạo tất nhiên cũng không ngoại lệ.

Hắn chỉ muốn giết càng nhiều, càng nhanh càng tốt.

Rất nhanh, bọn hắn lại gặp ma nhân, lần này là bốn con, có một con Trúc Cơ trung kỳ.

Không chút do dự, Giang Hạo né tránh Trúc Cơ trung kỳ, tiến thẳng về phía ba con khác.

Một dao găm đâm chết một con, sau đó tiếp tục đi giết con thứ hai.

Mọi người đều vui vẻ khi thấy hắn ra sức liều mạng như thế.

Liên tục giết hai con, Giang Hạo thu được ba bọt khí.

【 Tu vi +1 】

【 Khí huyết +1 】

【 Khí huyết +1 】

"Xem ra thu hoạch không mấy ổn định, phải tăng số lượng đánh giết lên."

Trong lòng Giang Hạo trĩu xuống, không lạc quan như mong đợi.

Sau đó, hắn càng liều mạng đánh giết ma nhân hơn.

Cứ như vậy một tháng trôi qua, một tháng này bọn hắn đều cùng nhau hành động.

Điều này cũng đặt Giang Hạo vào trạng thái an toàn, Thiên Hoan các sẽ không tàn sát đồng môn ở trước mặt người khác.

Trừ khi giết tất cả mọi người, như vậy chính là giết người vô tội.

【 Tu vi +1 】

Nhìn ma nhân ngã xuống bên cạnh, Giang Hạo cảm thấy không ổn.

Một tháng, mỗi ngày gặp được rất nhiều ma nhân, nhưng chỉ có giai đoạn đầu là thu được rất nhiều bọt khí, càng về sau bọt khí càng ít.

Không phải do thiếu ma nhân, mà là hắn không thể đánh giết ma nhân.

Hoặc là chỉ đánh giết được một con, còn những con khác liền bị Lâu Phong đánh giết.

Đối phương không biết lên cơn điên gì, thấy mình giết ma nhân, hắn cũng muốn giết theo.

Cũng không thèm ẩn giấu tu vi hậu kỳ nữa.

Ma nhân càng ngày càng ít, cho nên bọn hắn muốn chia ra hành động.

Mà khí huyết và tu vi còn thiếu một chút xíu.

【 Khí huyết: 95/100 (có thể tu luyện) 】

【 Tu vi: 96/100 (có thể tu luyện) 】.

------
 
Back
Top Bottom