Lúc Thượng Quan Thiển trở về Giác Cung thì trời đã gần tối, điều này khiến Cung Thượng Giác vẫn luôn chờ nàng vô cùng bất mãn.Nhưng hắn biết trước đó mình đã chọc nàng tức giận, vậy nên cũng không dám thể hiện sự bất mãn của mình, chỉ ghé sát lại cọ cọ, hỏi nàng: -Nàng và Viễn Chủy nói chuyện gì vậy?Thượng Quan Thiển không để ý tới hắn, vẫn luôn ngậm miệng giữ im lặng.Cung Thượng Giác tự mình tháo trâm chải tóc cho Thượng Quan Thiển.
Cung Thượng Giác cẩn thận lấy lòng như vậy khiến nàng không tức giận được nữa, sắc mặt vô thức trở nên mềm mại.Thấy bầu không khí khá vui vẻ, Cung Thượng Giác tranh thủ rèn sắt khi còn nóng, vẫy lui những người khác, trong phòng chỉ còn lại đôi phu thê mới cưới dịu dàng thắm thiết.Sau đó, loại dịu dàng thắm thiết này đã bị phá vỡ ngay giây tiếp theo.Thượng Quan Thiển thấy hắn bắt đầu vẫy lui hạ nhân, nàng biết lòng hắn đang mang ý xấu, nàng hỏi: -Chàng lại muốn làm gì?Da mặt Cung Thượng Giác cũng dày, biết rõ đã bị nàng nhìn thấu, nhưng dáng vẻ vẫn vô tội: -Ta không nghĩ gì cả, ta chỉ muốn chải đầu cho nàng.Thượng Quan Thiển không tin hắn, nàng hừ nhẹ:-Nói thật.Cung Thượng Giác nhún vai, nói: -Được rồi, quả thật ta muốn làm gì đó, nhưng ta chỉ muốn xin lỗi nàng mà thôi.Thượng Quan Thiển hỏi hắn: -Vậy chàng định xin lỗi thiếp thế nào?Cung Thượng Giác không trả lời, chỉ vươn tay bắt đầu cởi áo tháo thắt lưng của mình.Thượng Quan Thiển nheo mắt, giọng điệu có vài phần nguy hiểm: -Đây là cách chàng xin lỗi thiếp?Động tác trên tay Cung Thượng Giác không dừng lại, phần thân trên mạnh mẽ nhanh chóng trần trụi, hắn cười tủm tỉm nói: -Đúng vậy, đây là cách xin lỗi của ta.Hắn cúi người xuống, nhẹ giọng thầm thì bên tai Thượng Quan Thiển: -Mặc nàng muốn làm gì ta thì làm, được không?Trong lòng Thượng Quan Thiển khẽ động, nói: -Để mặc thiếp muốn làm gì thì làm?-Đúng vậy.Cung Thượng Giác nắm tay Thượng Quan Thiển sờ soạng trên người mình, giọng điệu lôi cuốn ,mị hoặc .-Phu nhân, nàng muốn làm gì ta cũng được, có thể làm bất cứ điều gì...Thượng Quan Thiển không nói chuyện, nhưng ánh mắt lại bất giác di chuyển theo ngón tay của mình, hơi thở hơi dồn dập.Cung Thượng Giác mỉm cười, đột nhiên hỏi nàng: -Phần sau của cuốn sách nàng đã lật xem chưa ...
Thượng Quan Thiển lắc đầu.Cung Thượng Giác nhẹ giọng nói gì đó bên tai nàng, thành công khiến thê tử của mình mặt đỏ tai hồng, hắn nói: -Chi bằng hiện tại thử xem?
Ta đảm bảo, ta sẽ nghe lời nàng.Thượng Quan Thiển liếc mắt một cái liền nhìn thấu hắn: -Nói tới nói lui, còn không phải là chàng chiếm lời nhất sao.Hắn kéo bàn tay trắng nõn mềm mại của Thượng Quan Thiển đặt lên ngực trái của mình để nàng cảm nhận được nhịp tim mạnh mẽ trên lồng ngực săn chắc của mình.-Rõ ràng nàng cũng rất thích, không đúng sao?
Cung Thượng Giác thật sự nắm rõ nhược điểm của nàng, tùy ý trêu chọc nàng.
Khi nhịp tim mạnh mẽ của hắn lan tràn từ đầu ngón tay của nàng, trái tim của Thượng Quan Thiển cũng đập thình thịch, cả người mềm nhũn tê dại.Thượng Quan Thiển đã đỏ như gấc chín, kêu gào với thái độ miệng cọp gan thỏ:-Có phải chàng muốn không...Khóe môi của Cung Thượng Giác cong lên, giọng khàn khàn: -Nàng biết rõ mà còn hỏi, thật không ngoan.Thượng Quan Thiển thật sự không thể nói rằng mình không thích.
Nàng xác nhận lại lần nữa: -Chàng thật sự nghe lời thiếp hết sao?Cung Thượng Giác đáp: -Đương nhiên.Thượng Quan Thiển ngẫm nghĩ, đột nhiên mỉm cười, nói: -Vậy được, chàng lên giường nằm yên không được nhúc nhích!Quả thật Cung Thượng Giác ngoan ngoãn làm theo, đôi mắt dõi theo bóng dáng chuyển động của Thượng Quan Thiển, không khó để người ta nhìn thấy sự hưng phấn trong mắt hắn.Thượng Quan Thiển không biết lấy đâu ra một sợi dây thừng.-Thiển Thiển, nàng định làm gì?Cung Thượng Giác thu hồi thái độ ung dung, giọng nói đã trở nên trầm thấp.Thượng Quan Thiển cũng vô cùng bối rối, khí thế của Cung Thượng Giác quá mạnh, đầu ngón tay của nàng run rẩy, giả vờ bình tĩnh nói: -Không được hỏi, không được chống cự!Cung Thượng Giác mặc cho nàng càn quấy.Để đề phòng tình huống bất trắc, phải trói tay hắn lên đầu giường trước đã.Cung Thượng Giác cũng ngoan ngoãn vươn tay cho nàng trói, thậm chí hắn còn mở miệng hướng dẫn nàng trói thế nào cho chặt.-Vòng qua ba bốn vòng, nhét đầu dây bên phải vòng qua bên trái rồi siết thật chặt, bên trái cũng làm tương tự.Thượng Quan Thiển nghe theo, quả thực thành công, không khỏi thở phào nhẹ nhõm như trút được gánh nặng: -Cảm ơn.Cung Thượng Giác nhúc nhích cổ tay bị cột lên đầu giường, im lặng một lát rồi híp đôi mắt sắc bén như chim cắt, nói: -Không có gì.Ánh mắt ấy quá sâu thẳm nguy hiểm, tựa như một con dã thú sẽ thoát khỏi trói buộc bất cứ lúc nào, cứ nhìn chằm chằm vào thê tử mới cưới của mình.Sau khi cột chắc tay hắn, Thượng Quan Thiển lại rời đi, nàng lấy ra một cuốn sách từ trong hộp, mở ra lật xem một cách nghiêm túc, trong miệng còn lẩm bẩm điều gì đó.
Cung Thượng Giác cố gắng lắng nghe, hắn nghe thấy cái gì mà "Chắc là mấy trang này" "A, đây rồi" "Ừm ừm, phải làm như vậy"...
Hắn không hiểu ra sao, không biết rốt cuộc Thượng Quan Thiển đang làm gì.Khi Thượng Quan Thiển buông quyển sách kia xuống, Cung Thượng Giác thấy nàng lộ ra một nụ cười, trong lòng sinh ra cảm giác không ổn.Thượng Quan Thiển lên giường, sau một lúc do dự, nàng đỏ mặt ngồi trên eo bụng Cung Thượng Giác eo, nàng chống hai tay bên đầu Cung Thượng Giác, nói với hắn: -Chàng phải nghe lời, không được nhúc nhích.Cảm giác không ổn trong lòng Cung Thượng Giác càng đậm hơn, nhưng lời đã nói ra thì không thể thu lại, hắn chỉ có thể gật đầu một cách vô cùng đáng thương, đồng thời cầu may trong lòng.Thượng Quan Thiển hôn lên môi Cung Thượng Giác: -Thiếp bắt đầu đây...Nụ hôn của nàng vẫn mềm mại liếm cắn như một con thú nhỏ, nhưng cùng là một nụ hôn, đặt vào những trường hợp khác nhau sẽ sinh ra cảm giác khác nhau.
Dưới tình huống như vậy, Cung Thượng Giác chỉ cảm thấy không thỏa mãn, hắn muốn đè nàng xuống rồi hôn thật mạnh, nhưng không đợi hắn hôn lại, Thượng Quan Thiển như cảm giác được điều gì đó mà rời đi, chuyển sang hôn má, sau đó hôn tai hắn.-Trước giờ thiếp vẫn không hiểu lắm, vì sao chàng luôn thích cắn lỗ tai thiếp.Mỗi lần bị cắn đều khiến nàng vừa thoải mái lại khó chịu, thế nhưng nàng rất thích, vậy nên nàng cũng muốn thử trên người hắn.-Nếu thiếp cắn chàng thì sao?Hàm răng ngập ngừng cắn thử vành tai nam tử, lại sợ thật sự cắn đau hắn, nàng vội vàng liếm láp an ủi.
Khi thực hiện xong những hành động trên, nàng lập tức nghe thấy tiếng thở dốc của nam nhân.
Dường như đã hiểu ra điều gì đó, Thượng Quan Thiển tiếp tục nghe theo tiếng lòng, không ngừng "chà đạp" vành tai nam tử.Giọng nói của Cung Thượng Giác đã hoàn khàn khàn, mang theo chút khẩn cầu: -Phu nhân...Một ngón tay ngọc ấn lên môi nam tử, Thượng Quan Thiển thấp giọng nói: -Đã đồng ý sẽ nghe lời mà ~Dường như nàng đã mất đi hứng thú với tai hắn, ngược lại bắt đầu nhìn chằm chằm vào thân trên trần trụi của hắn, bàn tay cũng vô thức đặt lên ngực hắn.Đây là lần đầu tiên nàng đánh giá thân thể hắn một cách nghiêm túc như vậy, lúc trước bởi vì quá xấu hổ nên nàng chưa từng nghiêm túc nhìn.
Dáng người Cung Thượng Giác rất chuẩn, là điển hình của kiểu mặc đồ thì có vẻ gầy cởi đồ lại có da có thịt.
Nếu không phải có sự đối lập trước đó, nàng sẽ không phát hiện ra Cung Thượng Giác cao lớn cường tráng hơn nam tử bình thường rất nhiều.Đường nét cơ ngực của Cung Thượng Giác đặn trơn tru, khi ấn ngón tay lên trên, nàng có thể cảm nhận được cả độ săn chắc và độ đàn hồi, khiến nàng không khỏi sờ tới sờ lui, đột nhiên nàng hiểu ra vì sao hắn luôn thích niết ngực nàng, hóa ra bởi vì xúc cảm tuyệt vời này sao?Thượng Quan Thiển chơi đùa vui vẻ, hoàn toàn không nhận thấy hắn đang khó chịu.Sờ cơ ngực xong, lại tới cơ bụng.
Bây giờ Thượng Quan Thiển thật sự phát hiện ra, người phu quân này của mình không chỉ có một gương mặt đẹp.Nam nhân đã bị trói hai tay, Thượng Quan Thiển đã to gan hơn sự ngượng ngùng, chẳng không dừng lại mà còn nằm lên lồng ngực vững chãi của hắn, ngón tay vuốt ve từng tấc cơ bắp, cảm nhận đường cong cơ bắp rõ ràng trên người hắn, cùng với nhịp tim đập thình thịch càng ngày càng mất kiểm soát.Xuống chút nữa, có lớp quần chống đỡ, ngón tay Thượng Quan Thiển dừng lại một chút trên lưng quần Cung Thượng Giác, cuối cùng rời đi dưới ánh mắt kỳ vọng mãnh liệt của hắn.-- Ừm, nàng không muốn cởi giúp hắn đâu.Nàng động tình, gương mặt đỏ bừng, ngồi ở trên người Cung Thượng Giác, ung dung lột cái áo lót vốn đã mỏng manh xộc xệch trên người đi, nhìn vào mắt hắn, ngả ngớ quyến rũ, câu hồn đoạt phách.-Cởi nốt áo yếm cho phu quân xem nào.Hai con mắt của Cung Thượng Giác đỏ ngầu nhìn bộ ngực sữa bọc trong cái yếm của Thượng Quan Thiển.Bầu vú của nàng rất lớn, hắn rất thích.Thượng Quan Thiển lại không nghe theo hắn, chỉ nhìn con mắt nóng như lửa của Cung Thượng Giác, hàm răng cắn nhẹ môi dưới, vòng eo vặn vẹo, ngón tay mảnh khảnh trượt giữa cổ mình.Sau đó trượt xuống ôm trọn bầu vú mình, kéo nhẹ cái yếm bao phủ bầu vú để núm vú nở lớn của bản thân lộ ra.-Phu quân, vú thiếp căng quá, chàng xem ~~-Vén lên cho ta xem.Hai con mắt của Cung Thượng Giác bắt lửa nhìn chằm chằm bộ dạng thiếu dạy dỗ dâm đãng này của thê tử.Muốn nhìn bầu vú của nàng, muốn nhìn núm vú ướt át xinh xắn của nàng nở ra lúc nàng cao triều, muốn ăn vú của nàng.Muốn chơi nàng tới bật khóc cầu xin hắn bắn ra cho nàng.Nhưng Thượng Quan Thiển lại không cho Cung Thượng Giác nhìn, nàng cứ thỏa mãn sự dâm dục của mình, ngón tay xoa nắn bầu vú.Cung Thượng Giác nôn nóng tới mức giãy giụa cổ tay, dây thừng trói trên cổ tay thật ra không thể trói buộc hắn.Nhưng mà, yêu tinh cưỡi trên người hắn nhất định không chịu cho hắn như ý.Nàng cứ ở trên người hắn giành lấy vui sướng nàng muốn, lại không cho hắn phát tiết cơn dục vọng này ở trên người nàng.Hắn cực kỳ yêu dáng vẻ dâm phụ này của nàng nên không nỡ phá hỏng bộ dạng tự thủ dâm này của nàng.Thượng Quan Thiển vẫn xoa hai vú cách yếm như cũ.Nàng lắc eo, bụng dưới chuyển động nhẹ, cái yếm trên người sớm đã sắp không che nổi, xộc xệch rơi xuống.Thượng Quan Thiển lấy tay che ngực.Cung Thượng Giác cảm thấy đây không phải là xin lỗi, mà giống như đang hành hạ bản thân mình hơn.Thượng Quan Thiển chậm rãi di chuyển, lúc này hắn mới phát hiện, lúc trước chỉ có thể coi là tra tấn, kế tiếp mới thật sự là hành hạ.Nàng buông tay trước ngực, hai đỉnh ngực nảy lên, ngay sau đó, một bàn tay nhỏ bé phủ lên một trong số chúng, nhẹ nhàng nắn bóp.-Thiển Thiển...-Ưm...Thượng Quan Thiển hoàn toàn không để ý đến Cung Thượng Giác, ngược lại giống như mở ra loại chốt nào đó, không hề ngượng ngùng xoắn xít, mà thoải mái hào phóng bắt đầu vỗ về chơi đùa với thân thể của mình.Có vẻ như dùng một bàn tay nhào nặn bầu ngực không đã nghiện, Thượng Quan Thiển dùng cả hai tay, nhào nặn mãi nàng cũng không thỏa mãn với việc chỉ nắn bóp đơn thuần.
Nàng nhớ lại cách Cung Thượng Giác âu yếm mình, bàn tay nhỏ trắng nõn bắt đầu bắt chước, đầu ngón tay non mềm như đầu hành bóp nhẹ đầu vú anh đào màu hồng nhạt, niết, xoa, xoay, kéo...
Thượng Quan Thiển môi hồng khẽ mở truyền ra tiếng rên rỉ thở dốc mang theo giọng mũi.Cảnh tượng như vậy khiến Cung Thượng Giác thở hổn hển không chịu nổi: -Thiển Thiển, ta khó chịu...
Khó chịu, giúp ta... phu nhân...Thượng Quan Thiển liếc mắt nhìn hắn, từ trên cao nhìn xuống, đuôi mắt hơi cong, tựa như hồ ly câu hồn đoạt phách trong truyền thuyết, chỉ cần nàng nhẹ nhàng mỉm cười, có thể khiến nam tử đào tim ra ngoài.
Cung Thượng Giác lại thở hổn hển, tiếp tục mở miệng cầu xin Thượng Quan Thiển, những vẫn bị nàng vô tình từ chối.-Không phải đã nói, sẽ ngoan ngoãn nghe lời sao?Kế tiếp, bất kể Cung Thượng Giác có cầu xin như thế nào, Thượng Quan Thiển cũng không để ý đến hắn, chỉ tập trung vỗ về mơn trớn thân thể mình.Bàn tay đang chơi đùa với bầu ngực dần đi xuống, khi chỉ còn cách một bước, nàng dừng lại vì xấu hổ trong lòng.
Thượng Quan Thiển nhẹ nhàng thở hổn hển một hơi, đỏ mặt hoàn toàn bất động, cuối cùng da mặt nàng vẫn không đủ dày.Thấy vậy, Cung Thượng Giác nhân cơ hội nói: -Phu nhân, thả ta ra, ta giúp nàng, được không?Khi tình ý càng ngày càng sâu đậm, đầu óc Thượng Quan Thiển hoàn toàn rối bời, không còn nhớ sách dạy thế nào, chỉ trêu chọc nam nhân dựa theo bản năng.Nút thắt bên hông bị cởi ra, Cung Thượng Giác không chút bất mãn, ngược lại còn cười híp mắt, rất phối hợp rồi mặc nàng muốn làm gì thì làm.
Bàn tay bé nhỏ yếu ớt nắm lấy bộ phận sinh dục của hắn.
Chỉ vài động tác, gậy thịt nóng bỏng liền trở nên cứng ngắc.
Bị nàng nắm trong bàn tay mà trở nên hưng phấn.
Thượng Quan Thiển cong đầu gối , hạ eo ngồi xuống giữa háng nam nhân, huyệt non mềm mại cùng dương vật dán vào nhau.
Nàng biết phải làm gì, cũng biết cách đút vào sao thật sâu, nhưng nàng không ăn nó , vào mà chỉ ra sức ưỡn lưng, cọ hạt châu của mình lên gậy thịt nóng hổi, vừa lắc mình, vừa cọ xát.
Chơi vui đến nỗi run rẩy phun nước ào ào.
Nàng rất thoải mái.
Nhưng đối với Cung Thượng Giác chắc chắn là cực hình.
Đương nhiên là hắn rất vui khi thấy nàng thoải mái, nhưng khi cái miệng nhỏ mềm ướt đó dán lên hắn rồi lại rời đi, lặp đi lặp lại trừng phạt hắn.
-Sao nàng không vào?
Cứ cọ bên ngoài vậy.
Nàng không muốn ta ư?
Giọng nói của Cung Thượng Giác sớm khàn đặc.
-Ai nói ta muốn chàng.
Thượng Quan Thiển nhếch môi nói.
Cung Thượng Giác từng bước khích lệ , dụ dỗ nàng.
Giọng nói thì thầm khe khẽ khiến nàng mê mẩn , kích nàng đang ở thế thượng phong càng thêm chủ động .
-Ngoan, ngồi vào đi, hai chúng ta sẽ cùng dễ chịu hơn.
Muốn nàng tự nắm lấy của hắn đưa vào.
Chuyện quan trọng nhất bây giờ là lôi kéo Thượng Quan Thiển cùng trầm luân với hắn.
Thượng Quan Thiển muốn trừng phạt hắn nhưng lúc này Cung Thượng Giác lại dùng âm thanh khàn khàn đó lừa gạt, dụ dỗ nàng, nước mật không tự chủ được tuôn ra không ngừng, nàng dần không nhịn được.
-Nói, chàng muốn ta.
-Phu nhân ta muốn nàng.Mau cho ta.
Không chịu thua kém, Thượng Quan Thiển mò mẫm, cọ xát khe thịt lên dương vật nóng bỏng hai lần.
-Phu nhân, nàng không dám.
Hắn cố ý khiêu khích nàng.
Tên lưu manh.
-Hừ.Tha cho chàng lần này.
Như thể đưa ra quyết định trọng đại nào đó, Thượng Quan Thiển rốt cuộc thở buồn bực một hơi , phối hợp Cung Thượng Giác, hạ eo xuống.
"Phập" một tiếng, thậm chí có thể nghe thấy âm thanh từng tầng nếp uốn bị phá vỡ, trực tiếp xỏ xuyên đến tận cùng.
Là nàng tự ngồi vào.
Tư thế nữ thượng.
Vặn eo nghiêng hông dựa vào người Cung Thượng Giác điên cuồng lắc lư.
Sự buông thả không có giới hạn.Cung Thượng Giác thích chết đi được.
Tất cả đều được ăn vào, nó phồng lên, ấm áp và đong đầy, vừa vặn một cách hoàn hảo.Rõ ràng là khao khát đến điên dại, nhụy hoa nhỏ ở sâu bên trong cũng đang mút mát quấn lấy.Sâu như vậy nàng vẫn có hơi không chịu nổi.Vòng eo mảnh khảnh giống như có thể bị bẻ gãy bất cứ lúc nào, không ngờ nàng có thể thừa nhận một thứ thô to như vậy.Ngẩng cao đầu, nàng ngồi lên người hắn mà nhún nhảy.Cặp mông trắng mềm đập "bành bạch" giữa háng nam nhân, tinh dịch hòa quyện với nước xuân, dòng sữa trắng đậm bao phủ lên gốc dương vật, nuốt vào nhả ra, cả hai sung sướng bật ra tiếng rên rỉ.Sướng đến mất hồn.Từ hướng này hắn có thể nhìn thấy nàng đang híp mắt thở dốc vô cùng gợi tình.
Bộ ngực khủng kia bởi vì động tác mà lắc lư lên xuống một cách dâm loạn.
Thượng Quan Thiển cưỡi ở trên người Cung Thượng Giác tóc dài xõa ra sau đầu, lọn tóc rơi trên bắp đùi hắn, nàng phóng đãng rên rỉ, môi đỏ nhếch lên, nơi hạ thể kề sát Cung Thượng Giác làm phát ra tiếng nước dâm đãng.Bỗng nhiên,toàn thân Thượng Quan Thiển co giật giống như co rúm lại, hạ thể chảy ra từng dòng nước.Tình dục đầy người, cảnh xuân đầy giường.Sau một hồi lâu, nữ tử mềm mại cưỡi trên người Cung Thượng Giác mới từ trên cao triều rơi xuống, mang theo dư vị cao triều ghé lên người hắn.Thân thể mảnh mai của nàng vẫn co giật như cũ, giống như cực kỳ sảng khoái.Giường chiếu dưới thân hai người lộn xộn, trong hơi thở của Cung Thượng Giác đều là mùi dâm dục, Thượng Quan Thiển ở trên người lại ngẩng đầu lên, hai con mắt mang theo ánh nước, tình cảm như nước.
-Sao phu nhân không tiếp tục?Hắn khàn giọng hỏi, rõ ràng là "tù nhân" đang bị giam cầm mà khí thế vẫn không lép vế chút nào.Thượng Quan Thiển cứ như bị cười nhạo, xấu hổ mềm giọng nói: -Đừng nói nữa, coi chừng thiếp bịt miệng chàng luôn đấy nhé.-Chẳng phải nàng muốn trừng phạt vi phu à?
Chịu hết nổi rồi hả?Một tiếng "xoạch" vang lên, tiếng dây thừng bị kéo đứt lọt vào tai nàng.Thượng Quan Thiển sững sờ, còn chưa kịp hiểu rõ đã xảy ra chuyện gì thì đã bị nam nhân xoay người đè lên giường, tóc dài đen nhánh mềm mượt xõa tung trên gối đầu.Dây thừng bị xé đứt rơi lả tả trên đầu giường.
Thượng Quan Thiển không khỏi sợ hãi: Cung Thượng Giác kéo đứt dây thừng bằng sức của mình, đây là sức mạnh mà phàm nhân nên có sao?!Vị trí của hai người thoáng chốc đảo ngược, tình hình vô cùng bất lợi cho Thượng Quan Thiển.Thượng Quan Thiển hoảng hốt, nuốt nước miếng rồi run rẩy vươn tay đẩy Cung Thượng Giác, chột dạ lẩm bẩm: -Trời đã khuya rồi, không...
Không chơi nữa.Cung Thượng Giác túm hai tay của Thượng Quan Thiển đặt bên gối rồi khom lưng ghé vào tai nàng, nói: -Trời đã khuya thì chơi mới vui, không đúng sao, phu nhân?Lúc hắn cúi xuống, cơ bắp trên vai lưng và cánh tay của hắn sẽ nhô lên, khiến người ta nhớ đến loài dã thú đang dồn hết sức mạnh chuẩn bị vồ mồi.
Trên cổ tay của hắn có vệt đỏ nhạt nhẽo tựa như một sợi dây xích vô hình, hoàn toàn giam cầm con mãnh thú này trong nhà tù mang tên "tình yêu".Hơi nóng trên người hắn khiến gò má của Thượng Quan Thiển đỏ bừng, vội vàng xua tay nói: -Không vui không vui, thiếp muốn ngủ, thật sự muốn ngủ!-Lát nữa ngủ tiếp.Ngón tay của nam nhân mạnh mẽ chen vào kẽ ngón tay của nàng, mười ngón đan vào nhau, cúi xuống hôn môi nàng một cách hung ác, chặn đường lui cuối cùng của nàng.-Cung Thượng Giác!
Chàng đã hứa lần này sẽ nghe thiếp mà, sao chàng lại đổi ý...
Ưm!-Chắc phu nhân nhớ nhầm rồi, ta đã đồng ý đâu.Giọng nói sung sướng ăn miếng trả miếng của Cung Thượng Giác vang lên, trầm thấp khàn khàn: -Vừa rồi Thiển Thiển đã ức hiếp ta như thế nào, hửm?Nam nhân vừa hẹp hòi vừa xấu tính, kiên nhẫn trả lại những thủ đoạn giày vò ngọt ngào mà nàng từng dùng trên người mình từng chút một, tựa như đang trêu đùa con mồi dưới móng vuốt của mình.Rèm lụa phấp phới, tỏa ra hương thơm kiểu diễm, ái tình như ván cờ, kéo dài thật lâu.