Sau khi chuyển đến phòng Cung Thượng Giác, hắn cho phép nàng sử dụng ôn tuyền của hắn.
Nghe nói hôm nay hắn về muộn nên nàng dặn thị nữ chuẩn bị nước tắm sớm cho nàng.
Có được đặc ân nàng cũng nên tranh thủ hưởng thụ chút.
Lâu rồi không ngâm suối nước nóng khiến nàng có chút phấn khích.Thượng Quan Thiển đang ngâm mình trong bồn tận hưởng, ngón tay thon dài chạm nhẹ lên từng cánh hoa trên mặt nước.
Ánh sáng nhẹ nhàng phản chiếu trên làn da ẩm ướt của nàng, tạo nên những ánh lấp lánh như những hạt ngọc.
Mái tóc đen dài xõa xuống vai, đượm nước, tạo thành những lọn tóc mềm mại uốn quanh khuôn mặt thanh tú.
Nàng nhẹ nhàng dùng tay vuốt nước từ trán xuống cằm, đôi mắt khép hờ thư giãn, tận hưởng cảm giác nước ấm mơn man trên da.Khí nóng phả vào mặt, hai má nàng ửng hồng, càng khiến Thượng Quan Thiển tựa như cánh hoa xinh đẹp trắng mịn, nàng gạt nhẹ nước, đôi ngươi ướt sũng ngơ ngẩn thất thần, trong lòng lại nghĩ tới lần đầu tiên nàng đến đây.Thượng Quan Thiển theo bản năng xoa ngực, cách tầng nước mỏng cảm nhận da thịt trơn mượt, cùng nhịp tim phút chốc đập nhanh hơn.
Sắc trời tối dần,Cung Thượng Giác xong việc về sớm hơn dự kiến.
Biết nàng ở ôn tuyền, hắn liền cho tất cả hạ nhân lui.
Tiếng bước chân của Cung Thượng Giác từ trước đến nay vốn nhẹ như không, hắn đẩy cửa phòng ra, hơi nước ập vào mặt.
Liếc mắt, hắn thấy sống lưng trắng nõn mượt mà của Thượng Quan Thiển.
Trong ôn tuyền, hương thơm ngào ngạt lan toả khắp nơi, cùng theo nó là những tiếng ngâm nga trong trẻo ngọt ngào của nữ nhân.Đường cong hoàn mỹ ẩn hiện in bóng dưới làn nước, cánh tay như được gọt rũa cẩn thận, mảnh khảnh tựa ngó sen, xương bả vai uyển chuyển nhẹ nhàng, mềm mại như cánh bướm.Thị lực của Cung Thượng Giác rất tốt, thậm chí, hắn còn có thể nhìn thấy thắt lưng cong như ẩn như hiện dưới nước, mượt mà xinh xắn, lả lướt đáng yêu.Thật đúng là “hồ ly mê hoặc người”!
Hắn thầm nhủ trong lòng, nhưng lời này không phải là mắng, mà còn mang theo ý tứ tán thưởng không rõ, hắn bị vẻ đẹp của nàng thu phục.Nữ nhân này có thể tuỳ ý gợi lên dục vọng của hắn, hắn cảm thấy rất nguy hiểm nhưng đồng thời lại không cưỡng lại được cám dỗ.Ngay lúc ấy, dường như Thượng Quan Thiển thấy hơi tê tay, nàng ngồi dậy, nửa bên tròn trịa cứ thế phơi bày dưới mí mắt Cung Thượng Giác.
Trắng nõn nà, tựa như nhụy hoa đào.Cung Thượng Giác sững người, cơ thể nóng như thiêu, luồng nhiệt chạy thẳng xuống háng, tầm mắt hắn không dứt ra nổi, cứ dính chặt lấy nàng.
Chỉ nhìn thôi đã thấy mềm như bông tơ, hắn muốn chạm vào.
Thượng Quan Thiển đang mải mê, một giọng nói trầm thấp nhàn nhã vang lên trong không gian khiến nàng giật mình mà quay người lại.-Thoải mái như thế, cuối cùng ta cũng hiểu vì sao nàng ở trong đây lâu như vậy."
A" Thượng Quan Thiển hoảng hốt khẽ kêu lên một tiếng.Cung Thượng Giác…Hắn, nhìn bao lâu rồi?Nàng định đứng dậy nhún theo quy tắc nhưng chợt nhớ ra mình đang tắm nên nhanh chóng hạ thấp người, giấu cả cơ thể trong làn nước.
Hai gò má nàng ửng đỏ vì ngại, đôi vai trần trắng trẻo hơi run lên.
Nhìn một mỹ nhân yêu kiều trong nước cùng khói trắng phảng phất xung quanh, quả thật là cảnh đẹp như mơ, người đẹp như hoạ.Nhìn thái độ ngại ngùng, sợ hãi của nữ nhân trước mặt, khoé miệng trên môi Cung Thượng Giác ngày càng đậm.
Ánh hắn mắt sắc bén như lưỡi dao lướt qua từng bộ phận trên khuôn mặt của Thượng Quan Thiển, từ đôi môi anh đào đỏ mị hoặc, nhìn xuống chiếc cổ cao trắng ngần cùng xương quai xanh mê người hiện rõ, cuối cùng là dừng lại ở khe ngực quyến rũ chết người.Hắn dựa cả thân hình cao lớn vào thành tường, hai tay khoanh trước ngực, trên người vẫn mặc áo bào đen nên trông hắn vô cùng uy mãnh.
Trong ánh mắt gian mãnh của hắn hiện lên sự thích thú, chăm chú nhìn nàng.-Từng vào đây rồi mà còn ngại sao?
Ôn tuyền nàng đang ngâm là của ta, nàng cũng là của ta, như vậy nàng cũng đâu có gì để ngại, đúng không?-Ta chỉ thấy hơi bất ngờ, ta không biết là ngài về nên cứ ở mãi trong đây.
Để ngài phải chờ lâu rồi.Thượng Quan Thiển khôi phục sự bình tĩnh, đôi môi xinh xắn khẽ nở nụ cười đáng yêu, hai vai vẫn tiếp tục run lên.Hắn tiến lại gần, cúi người đưa tay bắt lấy cằm của nàng, buộc nàng phải ngẩng mặt lên mà nhìn thẳng vào mắt hắn.
Trái với vẻ mặt hốt hoảng của Thượng Quan Thiển, sự thích thú hiện rõ trên gương mặt hắn:-Không sao, ta muốn nhìn thấy nàng ở trong này hơn.-Ta thực không dám...!Bên ngoài tỏ ra bình tĩnh là vậy, bên trong Thượng Quan Thiển lại như muốn gào thét, nàng xấu hổ muốn chết rồi.
Nàng đâu có ngờ Cung Thượng Giác lại trở về sớm thế, lại càng không nghĩ hắn vào hẳn đây.Cung Thượng Giác cười lớn.
Hắn đưa khuôn mặt tuấn tú của mình sát về phía nàng, thuận lợi đặt đôi môi mỏng của mình phủ lên cánh môi đỏ của nàng, tùy ý mà cắn mút, hôn lấy hôn để.Thượng Quan Thiển trợn tròn mắt, cơ thể theo bản năng co rúm lại, bàn tay tự chủ đặt trên ngực hắn muốn đẩy ra.
Tay hắn vòng qua đỡ gáy nàng, đẩy nhẹ đầu nàng lên trên, miệng vẫn hôn không ngừng.Hô hấp của Thượng Quan Thiển ngày càng khó khăn.
Nàng cũng phải nhắm mắt bắt buộc phải thuận theo hành động này, một chút cựa quậy cũng không thể.
Cánh môi bị xâm chiếm đột ngột, trở nên tê rần như mất cảm giác.
Nàng chỉ cảm nhận được cơn nóng ngày càng tăng lên, thực sự không biết là do ngâm trong nước nóng nãy giờ hay vì nụ hôn bất chợt này nữa.Thượng Quan Thiển không thể thở nổi, nàng nhấc môi, quay mặt đi, thở hổn hển.
Cung Thượng Giác từ từ mở mắt, hờ hững nhìn biểu cảm của nữ nhân trước mặt.
Hắn đưa tay vuốt má nàng, gạt lọn tóc ướt sang sau tai, đôi môi mỏng bạc tình cười rất ôn nhu.-Sao thế, nàng sợ rồi?Cung Thượng Giác dù có đáng sợ thế nào, ở trước mặt nữ nhân thì hắn cũng đều là một người có sức hút kì lạ.
Ngay cả hiện tại cử chỉ bá đạo này cũng khiến Thượng Quan Thiển bị mê hoặc.Thượng Quan Thiển cúi mặt, vẫn thở không ra hơi.
Tâm hồn nàng cũng không phải là non nớt, nhưng so với Cung Thượng Giác, nàng thật sự khó lòng theo kịp những hành động của hắn, lại càng không chống đối được.Tay nàng bám vào tay áo rộng của hắn, đầu lắc nhẹ, miệng cười chúm chím:-Không sợ.-Không sợ thì tốt.Cung Thượng Giác vừa cười vừa đáp lại, dáng vẻ rất tinh ranh.
Ngón tay cái của hắn vuốt nhẹ cánh môi dưới của nàng rồi trượt sang ôm lấy chiếc vai trần trắng trẻo mịn màng, ánh mắt dán chặt vào nàng đầy hứng thú.Thượng Quan Thiển hơi co người, mặt đỏ bừng bừng, xấu hổ muốn chết.Biết không làm gì được hắn,nàng thầm kêu một tiếng không xong rồi.Nàng muốn lùi lại phía sau để tránh sự đụng chạm từ hắn.
Nàng có chút sợ, hắn lại quá chủ động.Cung Thượng Giác khẽ buông tay, đôi mắt đen nhánh trở nên thâm thúy.
Hắn cười lạnh:-Muốn tránh ta rồi?-Ta không có ý đó...Ngài ở lại đi, ta không làm phiền ngài.
Thượng Quan Thiển khóe mắt vụng trộm tìm kiếm khe hở chạy trốn, nàng so với ai khác đều rõ ràng, nàng đấu không lại hắn.
Phản kháng nho nhỏ này, hắn căn bản không để trong mắt, chính là càng kích thích ý chí chiến đấu của hắn.-Ta nói nàng làm phiền ta hồi nào.
Cung Thượng Giác vừa nói vừa cởi quần áo trên người ra,sau đó tiến vào ôn tuyền.Hai mắt mở to, nàng ngắm nhìn gương mặt tuyệt mỹ của hắn, nhìn vòm ngực săn chắc, hơi thở nàng trở nên dồn dập của mình, khuôn mặt ửng hồng đến mê người.Từ lúc nào mà hắn đã tiến lại.Nàng có ngốc thì cũng biết hắn muốn làm gì!Thượng Quan Thiển theo bản năng giãy dụa muốn thoát ra khỏi hắn, nhưng sức lực Cung Thượng Giác quá lớn, nàng làm sao có thể là đối thủ của hắn được,chỉ càng làm cho thân thể nàng tới gần hắn hơn.Thượng Quan Thiển có thể cảm nhận được cơ thể của hai người đang dính chặt vào nhau.
Nàng có thể nhận thấy cánh tay mạnh mẽ của hắn, lồng ngực vững chắc của hắn đối lập hoàn toàn với thân hình mềm mại như nước của nàng.-Công tử.Thượng Quan Thiển tức giận.
Âm thanh của thiếu nữ nũng nịu, nghe không ra nửa phần tức giận, nhưng thật làm cho người nghe muốn khi dễ.Tính tình Cung Thượng Giác từ trước một nay muốn cái gì liền làm cái đấy, hiện giờ nàng xinh đẹp yêu kiều đang ở trong lồng ngực mình, liền không nhịn được .Hắn cúi xuống muốn hôn mặt của nàng, nhưng nàng một chút cũng không ngoan, lắc lắc đầu không cho hắn thân mật.
Cung Thượng Giác đưa tay lên chế trụ gương mặt của nàng, bởi vì đang trong bể tắm, khuôn mặt trắng nõn bắt đầu phiếm phiếm hồng.Nhìn càng đẹp mắt hơn một chút.Cung Thượng Giác muốn hôn, Thượng Quan Thiển đưa tay lên lồng ngực hắn, cố dùng sức đẩy hắn ra.-Ngoan, đừng nhúc nhích.Âm thanh Cung Thượng Giác nghiêm đi vài phần, thấy nàng không nghe lời, liền nhẹ nhàng cắn vành tai của nàng.Ánh mắt Cung Thượng Giác dọc theo cổ của nàng xuống đến ngực, lại thấy thân thể nàng dính sát vào người mình.Hơi nước tràn ngập , Thượng Quan Thiển thân mình lõa lồ bị nam nhân đặt dưới thân tùy ý vuốt ve đùa giỡn.
Thượng Quan Thiển nức nở một tiếng, thân thể không tự chủ được mà mềm xuống.
Bầu ngực bị Cung Thượng Giác nắm trọn trong bàn tay, đầu vú bị ngón tay hắn ma xát mà trở nên cứng rắn, lưỡi Cung Thượng Giác không ngừng liếm dọc tấm lưng Thượng Quan Thiển: -Đều đã cứng rắn,còn chạy làm gì.Hắn tựa hồ rất đắc ý sau khi lừa gạt được Thượng Quan Thiển, đầu lưỡi lại tấn công cái miệng nhỏ của Thượng Quan Thiển, giữ chặt cằm nàng bắt buộc nàng cùng hắn dây dưa.Cung Thượng Giác khẽ vươn ngón tay ra chọc chọc hoa huyệt giữa hai chân Thượng Quan Thiển.-Nàng ướt rồi...Đôi mắt mênh mông sương mù của Thượng Quan Thiển liếc mắt nhìn hắn một cái,nàng đỏ mặt,mạnh miệng chối bỏ .-Làm gì có.Ánh mắt Cung Thượng Giác tối sầm,ý cười không giảm,hắn vuốt ve đùa bỡn hoa huyện của Thượng Quan Thiển ,chẳng mấy chốc sau bàn tay hắn đã ướt sũng.-Thật vậy sao cái miệng nhỏ phía dưới của nàng còn thành thật hơn cái miệng bên trên nhiều.Hắn đưa ngón tay dính đầy mật dịch lên trước mặt Thượng Quan Thiển.Thượng Quan Thiển cắn môi hoảng loạng nhắm chặt mắt lại,lừa mình dối người làm bộ không thấy.Luôn như vậy!
Hắn luôn đem nàng đùa giỡn xoay vòng vòng, mà nàng luôn không thể từ chối, chỉ có thể thuận theo hắn đùa giỡn.Thượng Quan Thiển vừa xấu hổ vừa giận dữ.
Nàng là vì muốn nhờ hắn báo thù nên dâng hiến bản thân cho hắn.
Nhưng không phải vì thế để hắn đùa bỡn nàng đến hết lần này đến lần khác.
Đủ rồi, thực sự đủ rồi.Mọi khuất nhục ùn ùn kéo đến làm cho nước mắt nàng trào ra mãnh liệt, nàng không thể nhịn nổi.
- Ta không muốn.
Nàng giống như một chú mèo hoang nhỏ bé nhưng quật cường, toàn thân ướt sũng, nhưng ánh mắt bướng bỉnh nhìn hắn, ngực phập phồng không yên.Động tác Cung Thượng Giác dừng lại, hoàn toàn có chút ngơ ngẩn, đây là lần đầu tiên Thượng Quan Thiển dùng thái độ kiên quyết như thế này để phản kháng hắn, nữ nhân này vậy mà dám cả gan từ chối hắn.
Hắn nhất thời trong lòng hỗn loạn, không biết nên làm gì tiếp bây giờ.-Vậy ta không ép buộc nàng.
Thượng Quan Thiển chẳng biết lấy khí lực từ đâu ra, bất chấp đang ướt sũng, đứng lên.Đi được vài bước thì bị người kia ôm lấy từ phía sau giữ lại.
Cơ thể mềm mại dán sát lồng ngực Cung Thượng Giác, hắn vô thức ôm lấy eo nàng, vội vàng ôn nhu nói.
-Có gì không đúng sao?
Hắn đã hỏi thì nàng trả lời .
-Không phải tại ngài tùy tiện vào đây, rồi còn chơi đùa ta.
Ta dễ bắt nạt như thế sao.
Bản thân vẫn đang bị hắn ôm, ủy khuất trong lòng ngay lập tức bùng lên, nước mắt lạch cạch thi nhau rơi xuống.Vòng eo nhỏ nhắn xinh đẹp, tóc đen đẫm nước rủ trước ngực, lớt phớt vài sợi dán trên lưng, càng tôn lên làn da trắng hơn tuyết.Con ngươi ướt át ửng đỏ, mênh mông sóng nước.Vẻ mặt của nàng lúc này giống như một con thỏ bị hắn bắt nạt khiến trái tim hắt siết lại.
Hắn thật không ngờ… nàng lại khóc.Cung Thượng Giác biết mình có phần quá đáng.Chỉ là thấy nàng khiến hắn không kìm được lòng.
Lần trước ở trên giường, hắn làm lâu như vậy, thân lại còn dùng sức như vậy, cũng không thấy nàng khóc, hiện giờ chẳng qua chỉ mới trêu chọc nàng một chút, mà đã khóc thành ra như vậy rồi.
Hai tay khẩn cấp vòng qua ôm lấy nàng chặt hơn, thấp giọng nói.-Đừng khóc, là ta không đúng...
Là ta quá nôn nóng.Từ giờ ta sẽ hỏi ý nàng, được không?-Thật sao?
Thượng Quan Thiển bất ngờ, hơi quay lại nhìn hắn.
Cung Thượng Giác định để nàng rời đi nhưng cuối cùng vẫn không nỡ để nàng chịu ấm ức.
Hắn nên làm lại cho tử tế.
-Ta hôn nàng có được không?
Thượng Quan Thiển khẽ gật.Bàn tay Cung Thượng Giác bao phủ lên gáy nàng,nàng ngoan ngoãn quay đầu lại tiến đến môi hắn tìm một nụ hôn.
Đầu óc Thượng Quan Thiển trống rỗng vì nụ hôn và lời nói của hắn .
Hắn luồn lưỡi vào sâu hơn, trong họng Thượng Quan Thiển bật ra tiếng rên nũng nịu, cái lưỡi linh hoạt bị động dây dưa với hắn, chất lỏng ngọt ngào tuôn tràn giữa hai hàm răng khăng khít.Tất cả những nức nở, hết thảy những kiềm nén đang tuôn trào, đều bị hắn lập
tức khoá chặt lại trong một khắc này.Hôn hít vẫn không ngừng, tay Cung Thượng Giác xoa nhẹ lên bầu sữa.
Hơi thở nóng bỏng ghé vào bên tai.
-Ta chạm nhé.
-Được.
Cung Thượng Giác không kiêng nể gì mà mơn trớn trên da thịt trơn bóng kia.
Bàn tay bao phủ lên cặp ngực của nàng.
Bầu ngực mềm như bông mặc hắn xoa tròn bóp dẹt, đầu vú tựa nhụy hoa đào run rẩy cứng lên trong lòng bàn tay hắn.
Tay Cung Thượng Giác lần theo đường cong thắt lưng xuống, lướt đến đâu Thượng Quan Thiển cũng "Ứ" nhẹ một tiếng, thanh âm nũng nịu cào vào tim hắn.
Ngón tay thon dài của hắn trên bụng thiếu nữ, rồi chậm rãi trượt xuống, gãi nhẹ lên chỗ tư mật giữa hai chân nàng,dưới, hắn dừng lại.-Vậy chỗ này có được phép chạm vào không?
-Ừm.
Hắn sờ vào đóa hoa ướt đẫm lầy lội.
-Nơi này khiến nàng thoải mái sao?
Trận tuyến phòng thủ của Thượng Quan Thiển nhanh chóng bị hành động của Cung Thượng Giác công phá.Hô hấp của nàng dần trở nên dồn dập,ngực phập phồng kịch liệt,híp mắt nhịn không được rên rỉ thành tiếng.-Ưm...ưm...Thoải mái ạ.
Thượng Quan Thiển đờ đẫn, nàng xấu hổ vì Cung Thượng Giác vuốt ve bé con, lại khao khát nhiều hơn.Lý trí dần bị dục vọng cắn nuốt, Thượng Quan Thiển nhắm chặt mắt, lặng lẽ cong mông lên, ngón tay Cung Thượng Giác thuận thế trượt sâu vào.
Ngón tay ra vào càng nhanh càng mạnh, gắng sức để khe hở chật hẹp không ngừng chảy nước.Hắn len thêm một ngón tay vào khe rãnh, moi móc vách trong mềm mụp, không thấy Thượng Quan Thiển kêu đau cũng không dừng lại.Ngón tay nhấp ra nhấp vào ngày càng nhanh, bụng Thượng Quan Thiển bỗng co giật, Cung Thượng Giác chỉ kịp thấy hai ngón tay trong hang thịt phút chốc bị kẹp chặt, ngay sau đó, dòng nước xuân trào ra nhuộm ướt tay hắn.Đôi chân nhỏ của Thượng Quan Thiển dần bị tách ra, một thứ cứng nóng dựng đứng, không ngừng cọ xát âm đạo ướt đẫm dâm dịch của nàng.
-Có muốn tiếp tục không?
Cung Thượng Giác liên tiếp hỏi Thượng Quan Thiển.
Nàng đang từ người thắng thế lại trở thành yếu thế trước hắn, bị ép nói ra những lời xấu hổ.
-Xin ngài đừng nói nữa...Biểu cảm vừa đáng yêu vừa đáng thương càng khiến hắn thích thú.-Không phải ban nãy nàng trách ta sao?
Nàng nói rõ ra đi.
Thượng Quan Thiển đã không cách nào suy nghĩ quá nhiều, làn nước ấm áp cộng thêm trước ngực là nam nhân tinh tráng nàng chỉ cảm thấy thân thể nóng lên, nàng sắp bị hòa tan mất rồi, nhưng vẫn bướng bỉnh đáp.
-Ta không dám trách ngài.
Đến lúc này Thượng Quan Thiển mới hiểu ra toàn thân cao thấp đều bị hắn âu yếm khiến nàng thật muốn, thật là muốn....
Tuy biết đây chính là mục đích của Cung Thượng Giác nhưng ý chí đã không khống chế được dục vọng đang dâng trào.
Nàng muốn một thứ lớn hơn, nàng muốn gậy thịt thô cứng đó lấp đầy tiểu huyệt đang đói khát của mình.Trong làn hơi nước dày đặc, cả người nàng ướt sũng.
Mái tóc dính vào ngực nam nhân, những sợi tóc lòa xòa rơi xuống xoay tròn từng chút theo sóng nước.
Cung Thượng Giác vớt lên, quấn quanh đầu ngón tay chơi đùa, rồi mặc cho nó bung ra rồi rơi lại vào nước.
-Thành thật đi,có vậy ta mới phục vụ nàng thoải mái nhất chứ?
Thượng Quan Thiển mặc cho Cung Thượng Giác ôm mình, hắn bẻ cằm hôn lên khóe môi và vành tai nàng.
Vật cứng phía dưới dính chặt lấy mông nàng.
Nàng xoay người , chủ động leo lên người Cung Thượng Giác, vòng tay qua cổ hắn.
Treo cả người lên người nam nhân, dùng hết sức lực còn lại mà hôn lên môi hắn.
Thượng Quan Thiển càng sốt ruột há miệng, Cung Thượng Giác càng trở nên chậm rãi, không nhanh không chậm mút lưỡi nàng.
Vòng hai bàn tay thô to của mình quanh eo Thượng Quan Thiển , tận hưởng sự chủ động của nàng.
Hai tay ôm eo nàng từ từ siết chặt, để nàng dính chặt hắn không chút cách trở.
Khẽ nhào nặn vân vê.
Còn vô tình nhưng hữu ý dao động theo động tác phập phồng của nàng, làm bộ như không cẩn thận đút đầu dương vật vào, chạm vào âm đế khiến nàng run rẩy, bật thốt ra tiếng.
-Ưm...
Giọng nói lạnh nhạt pha chút ý cười.
-Xin lỗi, ta không cẩn thận.
Thượng Quan Thiển không nói lại được Cung Thượng Giác.
Nàng sắp không chịu được rồi.
Một lần nữa lại khuất phục trước hắn.
Nàng vòng tay lên hai vai hắn, đôi mắt long lanh như đang cầu xin.
-Ta muốn Cung nhị tiên sinh.
Vừa dứt lời, cuồng phong bão táp đã ập đến.
Cảm giác đột ngột khiến cả hai đều run lên, thậm chí Thượng Quan Thiển còn nâng mông ngập ngừng di chuyển xem đã thực sự vào chưa, đột nhiên bị thúc mạnh một cái, một câu trả lời vô cùng rõ ràng.
-A...Thượng Quan Thiển bị côn thịt cắm sâu bên trong,cần cổ vưỡn lên trong vô thức.Có vẻ như Cung Thượng Giác rất thoải mái, nàng mới chỉ tùy ý cử động hai lần mà tiếng thở dốc của nam nhân đã không ngừng tràn ra khỏi cổ họng.
Giống như thủy triều cuộn trào mãnh liệt, cái miệng nhỏ ấm áp mở ra cuốn lấy hắn vào trong.
Cung Thượng Giác vừa mạnh mẽ đâm vào tử cung của Thượng Quan Thiển muốn nó hé mở ra.Thượng Quan Thiển than nhẹ.-A,đừng,đừng đâm vào chỗ đó.-Chỗ nào?Cung Thượng Giác nhếch mép,hắn rút toàn bộ côn thịt ra,ngay sau đó dùng sức đâm lút cán vào,xoay tròn vài cái xấu xa hỏi.-Là chỗ này sao?Rồi sau đó lại ngoáy quy đầu sang chỗ khác,thăm dò bên trong tiểu huyệt Thượng Quan Thiển,quy đầu cắm đến đâu nghiền nát mị thịt đến đó,hắn lại hỏi tiếp.-Hay là chỗ này?Thượng Quan Thiển bị sự ma xát nửa vời của hắn,khiến cho nàng bực mình,nàng đánh lên ngực hắn nói.-Ngài ,ngài đừng như vậy...Cung Thượng Giác càng làm càn, càng hăng hái.-Đừng như thế nào?Hắn thong thả cắm nhẹ nhàng.-Là đừng như thế này?Sau đó lại thao như mưa rền gió dữ.-Hay là đừng như thế này?-Ngài.Thượng Quan Thiển căn bản không thể chống lại hành động cường ngạnh này của hắn.Nàng ghét bỏ nghiêng đầu sang chỗ khác,không thèm để ý đến hắn.Cung Thượng Giác vội vàng dỗ dành vén tóc nàng, ôm lấy cần cổ trắng ngần, hơi thở ấm áp, phun bên tai nàng khiến trái tim mềm mại như được phủ lên một lớp phấn hồng.
Thượng Quan Thiển vô lực mở rộng tiểu huyệt để Cung Thượng Giác thao cắm.Hắn cử động thắt lưng, lại va chạm một cái, Thượng Quan Thiển ngã lên người hắn rên rỉ, chỉ có thể cam chịu số phận mà bám lấy hắn.
-A....
Công tử...Nàng bị cắm đến run rẩy.
Nàng phập phồng lên xuống trên người Cung Thượng Giác, mặt nước lay động tràn ra theo động tác của hai người.
Gậy thịt nóng đến kinh người,khí thế hung hăng, dũng mãnh khiến nàng vô lực chống đỡ, chỉ mới một lát mà đã khiến nàng triệt để đầu hàng.Cung Thượng Giác rút ra một đoạn , giữ lấy đôi chân thon thả của Thượng Quan Thiển , đẩy mạnh vào lần nữa.
Nước tắm tràn vào, mỗi cú đâm như có càng nhiều nước trào ra.
Những âm thanh này làm Thượng Quan Thiển xấu hổ không thôi.
Tim nàng đập như trống, mặt đỏ như gấc.
Nàng bị làm đến mức không thể ngồi yên.
Hầu kết gợi cảm nhô ra trước mặt khiến nàng hoa cả mắt, nàng tức giận cắn lên nó.
Vốn tưởng rằng làm như vậy hắn sẽ nhẹ nhàng hơn.
Nhưng không đổi lại là những cú thúc càng thêm thô bạo.
Cung Thượng Giác ôm chặt cả người nàng, đồng thời giữ chặt mông nàng mặc sức đâm thẳng đến điểm sâu nhất.
Vừa sâu vừa sướng.
Mỗi một lượt đâm đều vô cùng thật chân.
Nàng thất thủ, cả người tê dại,trong đầu liên tiếp bùng lên từng đợt pháo hoa, Thượng Quan Thiển dựa vào người Cung Thượng Giác, cảm giác toàn thân như sắp tan chảy.
Hắn nhào nhặn nơi mềm mại nhất của nàng.
Mái tóc dài rối bời dính vào bộ ngực trần, da thịt dán sát nhau, dây dưa đến chết.
Chậm rãi khiến nàng chìm đắm, khiến nàng càng lún sâu trong vô thức.
Tình cảm mãnh liệt bùng lên cùng với những luồng tinh dịch nồng đặc, hai người không kìm được run rẩy, ôm đối phương càng lúc càng chặt.
Cung Thượng Giác dùng áo bào màu đen bọc lấy người đang mềm nhũn, cẩn thận ôm lấy, chân dài bước ra khỏi ôn tuyền như báu vật về phòng ngủ.
Thượng Quan Thiển giả vờ nhắm mắt, muốn ngủ một giấc quên đi chuyện mất mặt này.
Thật lâu sau, vẫn đang nhắm mắt giả bộ ngủ, Thượng Quan Thiển nghe được tiếng hít thở đều đặn của Cung Thượng Giác, biết hắn đã ngủ, mới nâng cánh tay hắn lên, lẳng lặng nhìn hắn.Lúc này là thời tiết đầu thu, rất mát mẻ, vì trong Giác Cung không có người khác, nên cửa sổ phòng ngủ luôn mở.
Lúc này đã quá nửa đêm, bên ngoài trăng đã treo cao, ánh trăng trắng bạc trong trẻo chiếu vào bên giường rọi lên người Cung Thượng Giác.Dưới ánh trăng ngắm nhìn hắn tuyệt đối càng đẹp mắt hơn ban ngày.
Cung Thượng Giác dưới ánh trăng, vì đang ngủ, biểu tình trên mặt thả lỏng, nhìn thật tinh xảo tuyệt đối không giống người phàm.Thượng Quan Thiển cúi người nhìn hắn, sau đó nghiêng đầu nhìn hàng mi dài và rậm.
Hàng mi dày của Cung Thượng Giác tạo thành một bóng đen dày trên mí mắt, ngũ quan hoàn mỹ như pho tượng được điêu khắc tinh tế tỉ mỉ, dưới ánh nến rực rỡ như toát ra một tầng hào quang, mái tóc dài đen nhánh xõa lên gối.Nhìn khuôn mặt đẹp như vẽ của hắn, Thượng Quan Thiển cảm thấy thực hạnh phúc, len lén cúi xuống hôn lên, nhẹ nhàng hôn lên trên môi Cung Thượng Giác một cái, lại hôn thêm một cái.Trông Cung Thượng Giác có vẻ ngủ đã say.
Rất ít khi thấy hắn ngủ sâu như vậy, rất khác với ngày thường, dường như rất yên tĩnh.
Diện mạo của hắn vẫn luôn anh tuấn, trông thật đoan chính làm nàng chuyên tâm ngắm nhìn.
Nhưng, hắn nhất định không thể là của nàng, hắn không yêu nàng.
Nàng,có lẽ chỉ là một món đồ chơi trong sạch để phát tiết tinh lực.
Hiện giờ thân phận hiện tại của nàng cũng là…Nhớ tới thân phận của mình, nàng liền xua đi cảm giác ấm áp trong lòng.
Nàng gạt bỏ tạp niệm trong lòng, nhớ rõ thân phận của nàng mới có thể giữ vững được trái tim mình.Giữa hai người chỉ có tình dục hoan ái.
Giống như trăng trong gương, hoa trong nước, chỉ lướt qua nhau.
Nếu có thể hoà hợp tình dục trong cuộc gặp gỡ chóng vánh này, vậy thì cứ tận hưởng thôi.Nhưng nhân duyên như sương sớm, chỉ cần thấy ánh nắng nó sẽ tắt.Thượng Quan Thiển cụp mắt, trong lòng không rõ là tư vị gì.Đột nhiên, hắn bất ngờ mở to mắt khiến nàng trở tay không kịp.
Cung Thượng Giác lại gần nàng từng chút một, càng ngày càng gần, gần đến mức trong đồng tử của hắn chỉ phản chiếu bóng dáng của Thượng Quan Thiển.
-Nàng nhìn trộm ta.
Mặc dù nàng không có làm cái gì nhưng cảm giác bị bắt tại trận cũng không có gì dễ chịu.
-Ta đâu có.
-Chắc do ta tưởng tượng ra.
Cung Thượng Giác hừ một tiếng , lại cúi người ôm chặt lấy Thượng Quan Thiển.
Nàng cũng ôm lấy hắn.
Tham luyến mùi hương, hơi ấm trên người hắn.