[BOT] Wattpad
Ban Quản Trị
- 25/9/25
- 82,721
- 0
- 0
[Cuongbachthevi]Hàng Xóm.
20
20
Em đứng dậy,cố nén cơn đau ở lưng,lấy cặp sách,áo khoác và điện thoại rồi về nhà.Hắn dõi theo em,cảm giác tội lỗi bao trùm lấy hắn.Hắn không muốn mọi chuyện diễn ra như vậy,hắn muốn chạy đến ôm em thật chặt và xin lỗi em,nhưng vẫn là không thể.Chứng rối loạn của hắn lần nữa ghé thăm,hắn nghĩ rằng chính bản thân hắn là kẻ mang đến những điều xui xẻo cho người khác.Hắn chẳng làm gì ra hồn cả,từ nhỏ đến bây giờ đều như vậy.Từ bé,ba mẹ hắn đã luôn yêu thương và chiều chuộng hắn.Hắn lớn lên trong tình yêu thương của ba mẹ,do vậy nên tính cách của hắn cũng ngông cuồng hơn.Chính hắn là người đòi ba mình theo đá bóng cùng mình,và cũng là người đá trái bóng ra đường lớn,là người đã gián tiếp giết chính người ba của mình.Hằng đêm,từng phút từng giờ,khung cảnh ba hắn ôm chặt lấy hắn với cơ thể đầy máu luôn in sâu vào tâm trí hắn không thoát ra được.Mẹ hắn tái hôn,chính hắn là người đã chủ động từ mặt mẹ mình,chuyển đến thành phố khác sống và không nói một lời.Minh Hiếu,bạn thân của hắn cũng nhiều lần đau đầu vì tính tình chướng khí của hắn.Bây giờ,hắn lại làm em đau.Rốt cuộc,hắn được sinh ra trên đời này để làm gì?-----------------Em :"Tch..đau quá"Em về đến nhà,đứng trước gương cẩn thận cởi áo ra,vết bầm rất lớn hiện ra trước mắt khiến em phải nhờ Văn Tâm chạy qua và mua thuốc dùm mình.Văn Tâm :"Thuốc nè,mà sao bầm dữ vậy?"
Em :"Vấp thôi"
"Bôi thuốc dùm tao đi mày"Em nằm sấp trên giường,Văn Tâm nhìn vết bầm của em cũng nhíu mày,rất nặng luôn.Văn Tâm nhẹ nhàng bôi thuốc cho em.Em :"Haizzz..tao với anh Cường cãi nhau rồi"
"Chuyện bé tí thôi,mà tao giận quá nên bỏ về"Văn Tâm :"Nếu chỉ vì chút chuyện nhỏ thì không đáng đâu"
"Thử ngồi lại nói chuyện với ảnh đi"Em :"Biết là không đáng,nhưng không nói không được"
"Ảnh kêu tao trẻ con,rồi còn nặng lời với tao nữa"Văn Tâm :"Vậy mày định làm gì?Mày nghĩ ảnh có chịu chủ động không?"
Em :"Không biết,nhưng tao không làm lành đâu"
"Lần này tao phải cho anh ấy hiểu cuộc sống của anh ấy phải có tao"Văn Tâm :"Ghê nha bà nội"
"Tối nay tao ngủ đây luôn nha"Em :"Được,ngủ đi"
"Sẵn sáng mai chở tao đi học"Văn Tâm :"Ông giảng viên ổng bị cái gì đó không rõ nên ổng nghỉ dạy 1 tháng rồi"
"Ngày mai được về sớm,học ít lại đó mày"Em :"Oh ok"Sau một hồi tâm sự,Văn Tâm cũng bôi thuốc cho em xong thì cả hai nằm cùng nhau trên giường rồi chìm vào giấc ngủ rất nhanh sau đó.Em bị đau,rồi còn phải nằm sấp nên em khó chịu trong người lắm,may mà vẫn còn Văn Tâm bên cạnh an ủi và động viên,chịu nghe em tâm sự về mấy chuyện gần đây xảy ra giữa mình và hắn.Một đêm rất dài và trằn trọc với em.---Sáng hôm sau---Một ngày mới lại bắt đầu,đón chào ngày hôm nay là một sự âm u như sắp mưa đến nơi,chẳng có chút nắng nào cả.Văn Tâm và em cùng nhau chuẩn bị,sau đó cả hai đèo nhau đến trường.Em không nhắn cho hắn gì cả,buổi sáng cũng không thèm qua nhà hắn.Văn Tâm :"Ê ổn không,lỡ ảnh nói chuyện đó với ông Hiếu rồi sao"Em :"Kệ ảnh,tao không chủ động đâu"Văn Tâm :"Ê mưa rồi trời má"Cả hai đang nói chuyện thì trời mưa lớn,Văn Tâm phóng xe cố chạy thật nhanh đến trường nhưng cả hai vẫn bị ướt một chút.Em :"Ngày gì vậy trời"Văn Tâm :"Ê nay cũng không học nhiều,tao với mày cúp xuống y tế nằm đi"Em :"Ê được đó"
"Chốt vậy đi"