Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Cuồng Nhiệt Chiếm Lấy Em (H+)

Cuồng Nhiệt Chiếm Lấy Em (H+)
Thư ngỏ


Truyện viết cũng được một thời gian rồi.

Xin chút cảm nhận của các bạn về tuyến các nhân vật được không!

Hihi
 
Cuồng Nhiệt Chiếm Lấy Em (H+)
Phần 20


Phần 19- Tìm tôi có chuyện gì?Ngân Mặc hừ lạnh đưa tay đóng cửa, tiện ấn chốt luôn.

Anh nhìn người đàn ông đang cắm đầu vào đống giấy tờ trên bàn, tuy hơi bận rộn nhưng không mất đi vẻ phong thái và ung dung.

- Chẳng qua thấy cậu không chịu nhường Kình Niên, nên tôi mới gọi lên thôi!

- Khỉ thật!

Ngân Mặc mặt đen sì sì, chuẩn bị bỏ ra ngoài, người đàn ông trên ghế trầm ngâm lên tiếng :- Thích thì cứ thích, tại sao phải hành hạ con bé?- Không phải việc của cậu!

Ngân Mặc chặn ngang họng Kình Thương, sắc mặt kém dần đi.- Tiểu Hỉ nói với tôi, cô gái Tư Đồ đó rất đáng thương!

- Rồi sao?

Có đáng thương bằng tôi?Ngân Mặc hừ lạnh, trong giọng nói có chút bi thương.

Kình Thương hạ bút xuống, ngẩng lên nhìn anh: - Vì tôi từng như cậu nên phải trả giá đủ thứ để giữ lại thứ mình có.

Cậu đừng đi vào vết xe đổ của tôi!

- Đừng tỏ vẻ quan tâm đến tôi!

Cậu biết gì về tôi mà nói?

Ngân Mặc lần này tức giận thật.

Hắn đóng cửa cái rầm.

Trong phòng chỉ còn lại Kình Thương trầm ngâm: - Rất giống nhau!

Một kẻ giết chết gia đình người mình yêu.

Một kẻ giết chết ba của người yêu mình.Tôi cùng Kình Niên nhảy hết một bài, sau đó sóng vai nhau đi tới cạnh bàn tiệc.

Kình Niên nhìn tôi cười tươi rói, xong anh ta trầm trồ:- Không nghĩ là cô nhảy giỏi như vậy!- Anh quá khen rồi!Tôi nghiêng đầu cười tủm tỉm, gì chứ ngày chưa, tôi đạt gót giày bạc trong cuộc thi bước nhảy hoàn vũ nhí ấy.- Nói xong chưa?Trong lúc tôi và Kình Niên đang trò chuyện với nhau thì từ phía sau, thanh âm đậm mùi thuốc súng vọng lại.

Tôi giật mình nhìn ra sau, đã thấy Tiểu Dực mặt mũi đen ngòm, tay siết thành nắm đấm nhìn hai người chúng tôi.

Bất giác, sống lưng toát mồ hôi lạnh.

Đã vậy, Kình Niên còn cợt nhả đáp lại anh:- Chúng tôi còn tính sẽ nhảy với nhau thêm vài bài nữa!- Oh!Tiểu Dực gật gù:- Phải làm sao bây giờ, chúng tôi phải về rồi!

Đoạn, anh nhìn tôi:- Phải không?Tôi cười trừ nhìn Kình Niên, ánh mắt lộ rõ vẻ ái ngại:- Thôi để lần sau vậy!

Cảm ơn anh.

Hôm nay rất vui.Kình Niên gật đầu đưa tay chào:- Hẹn gặp lại!Còn tôi nghe rõ tiếng gằn của Tiểu Dực:- Không có lần sau đâu!Tôi lẽo đẽo theo sau Tiểu Dực ra đến hoa viên khu dinh thự, lúc này, bước chân của Tiểu Dực dừng lại, tôi vì quá bất ngờ nên va mạnh vào tấm lưng rộng lớn kia:- Cô to gan thật!Trong lúc tôi đau đớn xoa chóp mũi sưng tấy lên, Tiểu Dực lại một lần nữa lôi chuyện kia ra để bắt lỗi tôi:- Lệnh tôi cô dám không nghe?- Lí do gì mà tôi phải nghe?- Tôi không thích nhắc lại lần nữa!

Không thì...Tôi nhướn mày nhìn Tiểu Dực:- Thì sao?- Cô phải hối hận!Lần này, tôi đưa tay sau lưng, siết chặt lấy chiếc kéo.

Đâm trước khi còn chưa muộn.
 
Cuồng Nhiệt Chiếm Lấy Em (H+)
Phần 21


- Tiểu Dực, anh đừng bức tôi!Tôi siết chặt chiếc kéo, nhìn Tiểu Dực khuôn mặt u ám kia.

- Tôi thích!Lời vừa dứt, cánh tay tôi đã bị anh siết chặt.

Anh kéo tôi sát lại cơ thể mình, hai khuôn mặt gần kề nhau trong gang tấc.- Cô thử chống đối tôi xem!- Buông ra!Tôi dãy nảy lên, cố gắng thoát khỏi con người đáng sợ kia nhưng vô vọng.

Tiểu Dực kéo tôi đến căn phòng cuối hành lang, đạp cửa lôi tôi vào trong, như thể mọi ngóc ngách trong căn nhà này, anh đều biết rõ.

- A....!

Tôi bị quăng lên giường, vai đập vào mép giường, đau đến ứa nước mắt.

Tiểu Dực chẳng mấy bận tâm, tháo chiếc áo vest vất xuống đất.

- Anh muốn làm gì?- Muốn chiếm đoạt cô!Tôi chưa kịp định hình, cả cơ thể bị che phủ bởi anh, ngột ngạt, khó thở và phẫn uất.- Cút ra!Mặc cho tôi chửi bới, Tiểu Dực vẫn điên cuồng làm càn, trong tích tắc, chiếc váy dạ hội vốn đã rách tả tơi, bị anh kéo mạnh lại càng rách thêm.

Thân thể lõa lồ, hiện lên trong trong ánh mắt bị mùi nhục dục che khuất.- Tôi xem cô chống đối thế nào!- Anh đừng hòng...a.....!Tôi bị anh vả mạnh vào mặt, sau đó, cổ bị cắn một cái rất đau.

Tôi khóc và phẫn uất.- Anh đừng ép tôi!- Thì sao?

Cô kháng cự được...-....- Kình Niên đó làm cô mê mẩn sao?- Đúng!

Kình Niên làm tôi mê mẩn đấy.

Kình Niên còn tốt hơn anh gấp trăm ngàn lần!- Tiện nhân!Tiểu Dực chửi bới sau đó cho tôi một cái tát đau rát nữa.

Khóe miệng tôi rỉ máu, tôi ngồi dậy lùi về góc giường, cười dại:- Thử lại gần tôi xem...Quả thật, Tiểu Dực vô cùng coi thường lời tôi nói.

Anh lao tới như con mãnh thú khống chế tôi...Xoẹt!- Cô..

Tiểu Dực cau mày lại buông tôi ra.

Bất ngờ đến nỗi, không nói được gì.

Chiếc áo sơ mi trắng nổi lên đóa hoa đỏ rực như hoa bỉ ngạn.

Chiếc kéo cắt tóc sắc nhọn cắm giữa đó.- Tiểu Dực, tôi đã nói thế nào!Tôi nghiến răng, nước mắt cứ thế chảy ra.

Phần vì đau xót.- Đến đây!

Giỏi thì giết tôi đi!- Cút.....Tôi đã đâm một nhát vào ngực anh.

Tôi có đủ can đảm
 
Cuồng Nhiệt Chiếm Lấy Em (H+)
Phần 22


- Đến đây!

Giỏi thì giết tôi đi!- Cút.....Tôi đẩy Tiểu Dực ra, vết đâm trên ngực anh làm tôi vừa rùng mình lại vừa thấy đau nhói.

Tiểu Dực ngã về sau, vết thương làm anh khó cử động.- Sao?

Không dám à.....Tôi ngước đôi mắt ướt đẫm lên nhìn anh, sự thù hận, phẫn uất khiến vẻ nhu nhược dần biến mất, tôi bỗng dưng mạnh mẽ đến lạ thường, lao tới ấn sâu chiếc kéo vào:- Chết đi tên sát nhân!Tôi nghe rõ tiếng rên của Tiểu Dực, lực nhấn vào chiếc kéo giảm dần đi.

Tôi buông bàn tay đẫm máu ra:- Đủ rồi!

Anh cứ ở đây mà chết dần chết mòn đi!Tôi quơ lấy áo vest nằm dưới đất, choàng lên, định mò ra cửa thì phát hiện cửa đã khóa.

Tiểu Dực mệt nhọc tựa lưng vào thành giường, cười nhạt với tôi:- Chạy đi!

Tôi cho cô chạy đấy!- Khốn kiếp!

Anh có mở ra không?Tôi điên cuồng đập vào khóa cửa, vặn vẹo đấm đá nhưng vô tác dụng.

Tiếng cười chế diễu, mỉa mai của anh càng làm tôi phát điên.

Tôi lao tới bóp cổ Tiểu Dực :- Chìa khóa đâu?

Chìa khóa ở đâu....Dẫu biết có hỏi thì Tiểu Dực gan lì kia sẽ không trả lời.

Mà bản thân tôi nếu để bị bắt, dĩ nhiên sẽ phải đi tù.

- Tôi xem cô....chạy...

đâu cho thoát.....!- Đừng thách tôi!Tôi gào lên sau đó phát hiện cửa sỏi đang mở toang, bèn lao ra.

Nhìn xuống.

Tôi đang ở tầng 2, tầng 2 khá cao.- Nhảy đi.....Bên tai tôi vang lên tiếng cười khanh khách và sự thách thức của anh.....Tôi nhắm mắt lại, liều chết nhảy xuống dưới...
 
Cuồng Nhiệt Chiếm Lấy Em (H+)
Phần 23


Rầm. . .Một tiếng động lớn vang lên khiến bảo vệ quanh hoa viên hùa nhau chạy tới.

Họ trông thấy chậu đinh lan của gia chủ vỡ tan tành, bông hoa dập nát.

Một kẻ chạy tới nhấc bông hoa lên:- Có máu!Sau đó họ nhìn lên trên, thấy một gã đàn ông quần áo xộc xệch, giữa ngực có vết máu đỏ lòm.

Anh ta ôm ngực, sắc mặt kém, đăm đăm nhìn về phía trước.- Bắt Tư Đồ Tân Nhan về đây cho tôi!Bịch.....bịch.......Tôi ôm vết thương ở chân, khập khiễng chạy khỏi tòa biệt phủ xa hoa lộng lẫy kia.

Thở hồng hộc chạy, chỉ mong sao đám người đó không đuổi tới.

- Kia rồi!

Mau bắt lấy cô ta!Tim tôi chết sững một nhịp.

Tôi run rẩy quay đầu lại nhìn, thấy phía sau có một tốp người đang cầm đèn pin rượt đuổi.- Bắt lấy ả....!Cổ chân tôi chuyển động nhanh hơn lúc trước.

Nhịp thở trở nên vội vã, máu ở bắp chân chảy nhiều hơn.

Keet......!!Chạy được một đoạn, thì có chiếc xe tới chặn đứng tôi.

- Các người là ai?- Không hỏi nhiều, lên xe....- Thả tôi ra!!!Cứ như vậy, tôi bị đám người mặc áo đen túm tóc lôi vào xe.

Sau đó phóng nhanh đi.

Họ đem gọi quẳng vào khu nhà trống trơn, ánh đẹp mập mờ một bóng người như tỏ như không.

- Chà....mới không gặp nhau vài phút, trông mày tơi tả thế?- Cô là ai?Tôi nhận ra, thanh âm này vô cùng quen thuộc.

Vừa thở hắt ra một hơi, lập tức bị ả túm lấy cằm, bóp chặt:- Hay cho mày một lúc được hai người đàn ông quyền lực để ý!- Là cô....?Lúc này, tôi mới nhìn rõ khuôn mặt kênh kiệu kia.

Là vị tiểu thư dám cả gan nhục mạ tôi ngay trước đám đông.- Giờ mày mới nhận ra à?

Ha ha....- Cô muốn gì ở tôi?- Muốn gì???Ả ta nhún vai một cái, sau đó liếc mắt qua vết thương ở bắp chân tôi:- Ui cha, máu chảy nhiều quá!

Để bà đây bịp cho...Sau đó đưa mũi giày nhấn mạnh vào vết thương của tôi .- A........Tôi đau đớn thét lên, chân như bị ngàn cân đinh chọc vào...
 
Cuồng Nhiệt Chiếm Lấy Em (H+)
Phần 24


- Tại sao phải hét lên, trong khi mày thích?Ả ta nhấc chân ra, nhoẻn miệng cười.

Chân dưới của tôi trở nên tê dại hoàn toàn.

Cơ thể tôi lạnh toát, mổ hôi túa ra ướt đẫm người.

Tôi run lẩy bẩy cố lết vào góc phòng.- Muốn chạy à, thế sao lúc được hai vị thiếu gia kia tán, mày không chạy đi?Tôi mặc kệ ả, coi mọi lời nói châm biếm kia như gió thoảng.

Mọi cơn đau dồn về phía bắp chân.- Ái chà, máu lại chảy kìa!Cô tiểu thư đó thốt lên một tiếng sau đó nện gót ra chiếc bàn xập xệ gần đó nhấc chiếc bình thủy tinh đựng chất lỏng trong suốt, nhìn tôi :- Thấy bảo dùng nước muối, vết thương sẽ được sát trùng.

Nhưng tao nghĩ, dùng axit vi trùng sẽ chết hết....- Cô....cô muốn....làm gì tôi?Tôi kinh hãi lùi về sau, nhìn từng giọt axit rơi xuống sàn, sùi bọt cháy đen sì.

Khoảng cách giữa tôi và những giọt axit cách nhau vài thước.- Nhìn thấy gì không?Ả chỉ về bức tường có những vệt máu dính trên đó, rồi vết cháy đen sì...- Những kẻ đó đều lần lượt để lại một bộ phận trên cơ thể mới được yên ổn trở về.

Kẻ thì để lại tóc, kẻ thì để lại móng tay....có người, để lại mạng ở đây!Tôi cau mày lại, thảo nào, thảo nào ở đây có mùi tanh hôi đến khó chịu.

- Những kẻ đó đều dám ve vãn Kình Niên và Ngân Mặc đấy....ha ha!Ả ta cười lớn, lọ axit trên tay đổ xuống đất, sùi bọt cháy xèo xèo.- Lại đây!Ả ta túm lấy cổ chân tôi kéo lại, đưa lọ axit lên:- Tao đổ nhé....!
 
Cuồng Nhiệt Chiếm Lấy Em (H+)
Phần 25


- Lại đây!Ả ta túm lấy cổ chân tôi kéo lại, đưa lọ axit lên:- Tao đổ nhé....!A.....Tôi hét lên đầy bất lực, nhìn từng giọt axit đặc rơi xuống cổ chân cháy xèo xèo.- Chân của tôi!- Đau chứ?Ả ta ngửa cô cười đầy sảng khoái.

Trong khi ấy, tôi ôm chân gào khóc trong đau đớn.

Chân của tôi, chân của tôi.....- Muốn nữa không, tao đổ nữa nhé.....Ả ta dốc lọ axit xuống, axit trong bình nghiêng tới nắp.

Sự kinh hãi đè nén trong tôi bùng phát, tôi vùng dậy xô ngã ả, lọ axit tuột khỏi tay rơi xuống đất vỡ choang.- Muốn chạy à?Nhân lúc ả còn hoảng loạn, tôi đẩy cửa lao ra ngoài.

Đám người áo đen thấy vậy bắt tôi lại.

Vết thương ở chân làm tôi không sao chống lại được.Đoàng!!!Trong cơn hỗn loại của sự vùng vẫy la hét và tiếng chửi rủa, ba phát súng vang lên làm tôi giật mình.

Đám người áo đen khống chế tôi lần lượt gục xuống, máu từ bụng chúng chảy ra rất nhiều..- Lôi cô ta đi!Một cô gái tây tóc vàng, vận vest nữ bó sát người, tai đeo bộ đàm, từ tốn cất súng vài trong áo, ra lệnh cho hai tên đứng sau.- Cô...Tôi nhận ra cô ta.- Chị họ Elina?Cô gái tây ấy nghe tôi nói vậy, sững người lại.

Nhưng chỉ trong chớp mắt, đã lấy lại dáng vẻ lạnh lùng, hất cằm ra lệnh:- Lôi đi!

Đừng để nó nói nhiều...- Đúng lá chị rồi....chị....chị.....Mặc cho tôi gọi, cô ta vẫn dửng dửng lên nòng súng đi vào nhà kho.

Tôi bị đám người kia nhét vào trong chiếc xe cadilac dài ngoằng.

Trong bóng tối đen kịt, tôi cảm nhận được hơi lạnh buốt sống lưng.

Tôi nhìn lên, thấy Tiểu Dực đằng đằng sát khí nhìn tôi.- Anh.....- Cô to gan lắm!- Anh...anh vẫn....- Vẫn còn sống !

Không chết như cô mong đợi, đúng không ?Không thể nào, vết thương đó chí mạng, nếu không chết thì cũng bất tỉnh vì mất máu quá nhiều.

Tôi thoáng sững người....- Anh dùng Heroin?- ....Tiểu Dực im lặng không nói gì.

Im lặng đồng nghĩa với việc anh ta thừa nhận.- Đáng lẽ anh phải chết chứ?

Tên khốn...
 
Cuồng Nhiệt Chiếm Lấy Em (H+)
Phần 26


- Đáng lẽ anh phải chết chứ?

Tên khốn...- Tôi chết thì dễ dàng cho cô quá!Trong bóng tối đen kịt, chỉ có ánh đèn mập mờ của quốc lộ hắt tới, tôi thấy rõ nụ cười ma mị của anh.- Anh muốn gì....ưm....Lời chưa nói hết, mồm tôi bị thứ gì đó bịp lại, ướt át, cuồng nhiệt và lấn chiếm.

Tôi cố gắng đẩy Tiểu Dực ra nhưng xem chừng đều vô tác dụng.- Buông tôi ra!Anh ta quá mạnh.

Cánh tay rắn chắc thì chặt lấy cổ tôi.

Tôi ra sức vùng vẫy, Tiểu Dực càng ra sức lấn chiếm.- Cô đủ sức cản tôi?Anh cười mỉa, sau đó đè tôi ra ghế mặc sức càn.

Vết thương ở chân còn chưa khô đã bị chân anh quệt vào khiến nó đau rát và rát đến tận xương tủy.- A.....Tiểu Dực cắn mạnh vào cổ của tôi, sau đó luồn tay xuống chiếc váy dạ tiệc vốn đã rách tả tươm.

Tôi ra sức vùng vẫy chống cự mà vô tác dụng.

Mọi chuyện cứ như vậy không dứt nếu như không có tiếng gõ cửa xe.- Ngân thiếu, mọi thứ đã xử lí xong!Tiểu Dực thôi làm càn, bàn tay đặt trong quần con của tôi rút ra, chỉnh lại cổ áo rồi nhìn tôi:- Đi!Tôi tập tễnh bị anh lôi đi như con rối.

Tiểu Dực đưa tôi quay trở lại nhà hoang kia.

Trong lúc tôi khó khăn bởi đôi chân bị thương, ngẩng mặt lên nhìn đã bị cảnh tượng trước mắt dọa cho phát khóc.- Anh đã làm gì cô ta?Phía trước mặt tôi không còn là cô tiểu thư kênh kiệu kia nữa.

Cô ta thều thào nằm vật ở góc nhà.

Gương mặt biến dạng đến đáng sợ.

Da thịt lẫn lộn, cháy thành mùi khét.- Ngân....ngân.....!Cô ta rên hừ hừ, chẳng nay bị trượt khỏi tường, đổ rầm cả người xuống đất.

Cử động mạnh làm khuôn mặt cháy như thịt của cô ta xô lại, có những nỗi đau, muốn hét mà không thể được.- Thật độc ác!Tôi kinh sợ lùi về sau, nhìn anh:- Anh là con quỷ, là con quỷ!Đúng, cô tiểu thư ấy sai khi hành hạ tôi.

Nhưng anh đâu cần phải dã man đến vậy?Tôi ôm mặt khóc nức nở, quay người bỏ chạy vào bóng tối phía trước.

Mọi thứ về anh bây giờ chỉ tối đen như bầu trời kia.
 
Cuồng Nhiệt Chiếm Lấy Em (H+)
Phần 27


Một thiếu niên đến con gián cũng không dám giết, chỉ qua một đêm, bỗng hóa tên sát nhân cuồng bạo.Một cô tiểu thư đến vết xước trên tay cũng mít ướt, chỉ qua một đêm, cơ thể kín mít vết chém rạch, vết cháy xén....- Đứng lại!

Tư Đồ Tân Nhan...- Đừng đuổi theo tôi nữa!Tôi ôm mặt cắm đầm chạy thật nhanh.

Ở phía sau, Tiểu Dực hét lớn đuổi theo tôi.

Làm ơn, làm ơn tha cho tôi đi.

Chân tôi đau lắm rồi, trái tim của tôi đau lắm rồi.

Anh không thể một lần buông tha cho tôi được sao?Ụych!Tôi ngã nhào xuống đất, mặt mũi lấm lem cát, nhưng tuyệt nhiên không muốn để Tiểu Dực chạm vào mình, bèn chộp lấy viên đá nhọn dí vào cổ.- Tư Đồ Tân Nhan....- Anh không được qua đây!Tiểu Dực hốt hoảng nhìn tôi.

Có lẽ, sau vụ việc tôi nhảy từ lầu 2 xuống, anh đã tin tôi có thể làm mọi chuyện, ngay cả việc kết liễu cuộc đời mình, tôi có thể làm.- Tiểu Dực, anh thực sự quá đáng sợ...- Nếu cô biết sợ, mau bỏ hòn đá xuống!- Không....Tôi lắc đầu cười nhạt, gượng đứng dậy, đi lùi về sau.

Ánh đèn cao tốc chiếu sáng, thân tôi như được dát vàng.

Tiểu Dực đứng trong bóng tối, tôi đứng ngoài sáng.

Ranh giới giữa hai chúng tôi đã quá rõ.- Tân Nhan, phía sau cô có rất nhiều xe!- Tôi biết!Tôi cười khan:- Anh thích nhìn thấy người khác chết lắm mà!- Cô muốn làm gì?- Thì tôi chết cho anh xem!Tôi mỉm cười, Tiểu Dực dần cảm thấy tôi sẽ làm.

Thì tôi sẽ làm mà.

Còn gì để tồn tại đâu.

Nước mắt trào khóe mi, tôi khóc nấc lên.

Trái tim tôi cũng khóc.

Hạnh phúc với tôi sao bây giờ xa xỉ quá, muốn cầu muốn với mà không được.

- Tiểu Dực, tôi đã muốn tha thứ cho anh...ngay từ lúc đâm chiếc kéo ấy vào ngực anh, tôi đã muốn tha thứ cho anh rồi....thật đấy!Tôi khóc nấc, nghẹn ngào nói.

Tôi muốn anh biết, tôi từng muốn tha thứ cho anh, tôi muốn nói hết những gì trong lòng mình, để khỏi phải hối tiếc trước khi để hung thần xa lộ kết liễu.- Nếu em tha thứ cho anh, thì hãy mau vào đây!Tôi thoáng ngây người.

Từ sau bi kịch thảm sát ba mẹ, tôi không còn được nghe Tiểu Dực gọi một tiếng em thân quen như vậy.

Tôi mỉm cười hài lòng:- Anh...Sau đó thả viên đá xuống, lao ra giữa đường cái:- Em thích anh!

Tôi cười buồn nhìn Tiểu Dực điên cuồng lao tới.

Rầm!!!!!

Mọi thứ trước mặt tôi chao đảo, ánh đèn đường trở nên mờ ảo.

Có lẽ, đây là giọt nước mắt cuối cùng của kiếp sống cùng cực này rơi xuống má.

Tạm Biệt!Gió biển hiu hiu thổi tung tấm rèm lụa, khiến người con gái nằm trên giường lạnh quá phải kéo chăn lên trùm kín mặt.

Người đàn ông nằm kế bên cô bật cười khanh khách:- Nhan nhi, trời có lạnh lắm đâu?

Mau bỏ chăn ra nào...- Không, lạnh lắm.

Tự dưng anh cởi hết đồ của em ra, làm em chết rét!Anh cười khanh khách, thơm nhẹ lên chóp mũi tôi, sau đó vươn tay ôm tôi vào lòng.- Anh, anh có thật lòng yêu em không?- Sao tự dưng em hỏi vậy?- Em sợ lắm.

Sợ có một ngày anh bỏ em.

Mạng em là do anh cứu.

Em không thể nhớ được mình là ai, anh cưu mang em!

Đời này em nợ anh nhiều quá!- Ngốc!Ngân Mặc gõ nhẹ lên trán tôi, sau đó ôm chặt tôi hơn:- Anh hứa sẽ không bỏ em!Tôi yên vị nằm trong ngực anh.

Tôi là ai, tôi không nhớ.

Chỉ biết rằng, trong lúc khó khăn, người đàn ông tên Ngân Mặc này đã cưu mang che chở tôi.

Tôi không có tên, anh bèn đặt cho tôi một cái tên rất hay:Tư Đồ Tân Nhan.P/s: Tiện đây mình nhận trải bài Tarot nha.

Về tình duyên, gia đình, cuộc sống xung quanh nha.

Các bạn có nhu cầu liên hệ qua FB mình: Giang Ha (Ruốc) nhé.

Không đúng không lấy tiền
 
Cuồng Nhiệt Chiếm Lấy Em (H+)
Phần 28


- Nhan nhi, em muốn ăn gì?- Ừm...Đồ Ý đi, em chưa được ăn bao giờ!Ngân Mặc cười khúc khích, ôm tôi vào lòng:- Thực ra em ăn rất nhiều rồi!Tôi ngẩn người.

Anh lại nói linh tinh nữa rồi.

Gió biển hiu hiu thổi, thôi mặc tạm chiếc áo phông mỏng của Ngân Mặc.

Anh thực sự rất cao nên chiếc áo vô hình chung trở thành chiếc váy.- Không vào tắm đi!- Lười lắm!Ngân Mặc đưa tay kéo tôi sát lại gần.

Người anh chỉ quấn chiếc khăn tắm mỏng dính, thành ra khiến tôi ngượng ngùng.

Ngân mặc hít một hơi thật sâu, sau đó nói tiếp:- Người em rất hôi!- Em đi tắm!Tôi ngượng chín mặt, đẩy anh ra, mau chóng lẩn vào nhà tắm.

Xấu mặt, xấu mặt quá.Nhìn Tư Đồ Tân Nhan khuất bóng sau cánh cửa nhà tắm, Ngân Mặc ngồi xuống giường ngẩn mặt ra.- Ngân tổng, đã tìm được bác sĩ có thể trị liệu chứng mất trí nhớ của Tư Đồ tiểu thư, vị bác sĩ ấy hẹn chiều nay gặp mặt.

Anh thấy sao?Ngân Mặc đưa tay day ấn huyệt.

Nên cho cô ấy điều trị và tiếp tục cuộc chiến lạnh nhạt hành hạ nhau.

Hay cứ để cô ấy quên đi và tiếp tục sống như vậy?- Anh, lấy giúp em khăn tắm!- Được!Ngân Mặc đáp lại, nhấc chiếc khăn tắm lên.

Anh đưa mắt nhìn chiếc ga giường nhăn nhúm, một trận cuồng nhiệt đêm qua đã xảy ra, anh muốn, cô dành sự chân thành ấy cho mình.

Ngân Mặc đứng dậy, gõ cửa phòng tắm:- Nhan nhi!Cô gái ấy mở cửa ra, híp mắt cười đón lấy chiếc khăn.

Ngân Mặc quyết định không để cô nhớ lại nữa.

Đơn giản vì, anh không muốn thấy cô ấy buồn.
 
Back
Top Bottom