Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Cuồng Nhiệt Chiếm Lấy Em (H+)

Cuồng Nhiệt Chiếm Lấy Em (H+)
Ngoài lề


Kêu gọi sự giúp đỡ của đọc giả.

Bạn nào có Facebook, thì hãy like và share ảnh cho mình nhé.

Hihi, hứa nếu nhiều up phát 5 chương mới ngay hihiLink:https://m.facebook.com/Vietnhatclub/photos/a.2632692516793257/2641218255940683/?type=3Fb: Giang Ha ( ruốc)Mình có chia sẻ lên trang cá nhân ấy.

Hi vọng mọi người giúp
 
Cuồng Nhiệt Chiếm Lấy Em (H+)
Phần 29


- Anh, đồ Ý thì có gì ngon nhỉ?Tôi níu lấy cánh tay anh, thích thú đẩy cửa nhà hàng bước vào.- Ăn Mì nhé, anh rất thích mì ở đây!- Anh thích gì, em thích ấy!Tôi nháy mắt một cái.

Không hiểu sao, tôi rất muốn nhìn thấy anh cười.

Ngân Mặc đang cười, mặt chợt biến sắc.

Tôi nheo mắt nhìn theo anh:- Vi tiểu thư!Ngày trước, lúc tôi tỉnh dậy, đã từng đụng độ với cô ta....- Cô là ai, tại sao lại bám theo Ngân Mặc?

- Tôi....- Đừng nói cô là....Vi Ái Ái nheo mắt nhìn tôi, sau đó nhướn mày lên:- Khẩu vị của Ngân Mạc giảm rồi ư, sao lại chọn cô gái như vậy?- Cô đang nói linh tinh gì vậy?Tôi thực sự khó chịu với cô ta.

Trải lại với tôi, cô ta tỏ ra thanh cao, đi tới cạnh giường bệnh của tôi, ngó nghiêng xung quanh, sau đó lớn tiếng:- Nhìn cô như vậy, không ai nghĩ cô có thai đâu nhỉ?Thai?

Tôi nhìn xuống cái bụng dẹp lép, thai nào?

Tôi làm gì có thai.

Chẳng phải Ngân Mặc nói tôi bị tai nạn và được anh cứu hay sao?- Cô vu oan cho tôi rồi!

Tôi là bị tai nạn nên mới vào đây!- Tôi chẳng cần biết cô bị gì.

Điều tôi quan tâm, cô có ý ve vãn Ngân Mặc....đúng không?Tôi tức giận đến đỏ mặt, tay bấu chặt vào chăn.

Chỉ hận chưa thể cho cô ta một cái bạt tai.- Tiểu thư, cô quá lời rồi!Vi Ái Ái rút trong ví ra một sấp tiền đô vất cho tôi, cô ta nói:- Lập tức cút khỏi đây, tránh xa Ngân Mặc ra.

Xong xuôi tôi sẽ cho cô gấp 3....à không, gấp 10 đống này!Tôi cười nhạt, gom đống tiền lại, từ tốn đặt vào tay Vi Ái Ái:- Mạng tôi là do Ngân Mặc cứu, không phải do cô cứu.

Cô không có quyền ra lệnh hoặc mua chuộc tôi!- Cô....- Bác sĩ....bác sĩ.....có người hành hung tôi!Ngay khi Vi Ái Ái có ý định đưa chiếc túi xách dày cộp lên phang tôi, thì một đội y tá kèm bảo vệ chạy vào.- Chuyện gì xảy ra thế?- Cô ta muốn đánh tôi!Tôi chỉ vào Vi Ái Ái đang sửng sốt, nếu máo.

Đám bảo vệ thấy vậy túm lấy tay cô ta, mặt kẻ nào kẻ ấy nặng như đá đè, kéo Vi Ái Ái ra ngoài.

Vi Ái Ái tức lắm.

Cô ta chửi ầm chửi ĩ, mặt màu đỏ gay.- Chà, nay lại gặp hôn phu của tôi đi với tình nhân như thế này, chắc đầu tôi mọc cặp sừng 9m mất!Vi Ái Ái cười mỉa- Cô nói linh tinh cái gì thế?

Có tin bay hàm tiền đạo không?Ngân Mặc cười nhạt, sau đó quay sang tôi:- Em vào trước đi, anh vào sau!
 
Cuồng Nhiệt Chiếm Lấy Em (H+)
Phần 30


- Chà, nay lại gặp hôn phu của tôi đi với tình nhân như thế này, chắc đầu tôi mọc cặp sừng 9m mất!Vi Ái Ái cười mỉa- Cô nói linh tinh cái gì thế?

Có tin bay hàm tiền đạo không?

Ngân Mặc cười nhạt, sau đó quay sang tôi:- Em vào trước đi, anh vào sau!Tôi gật đầu sải bước vào bàn ăn xếp cạnh bể nước, kéo ghế ngồi tạm.

Thấy Ngân Mặc sắc mặt tối sầm đang nói chuyện với cô Vi Ái Ái kia.- Nói, cô muốn gì?Vi Ái Ái cười khẩy một cái, đưa tay vờn vờn nhành cúc cánh mối trồng trước cửa nhà hàng:- Anh hiểu tôi muốn gì rồi đấy!

Đoạn cô ả khoanh tay trước ngực, hất mặt lên:- Quan hệ chơi bời thì tôi đồng ý.

Nghiêm túc thì đừng có mơ!- Cô nghĩ cô là ai mà muốn quản tôi?Ngân Mặc trừng mắt nhìn Vi Ái Ái, đôi môi anh khẽ nhếch lên đầy khinh bỉ:- Đừng tưởng đem ba cô ra là có thể uy hiếp được tôi!- Anh…..Ngân Mặc đưa tay ra hiệu cho Vi Ái Ái bớt quá khích, sau đó lấy điện thoại ra, híp mắt cười:- Có tin tôi gọi một cuộc, cảnh sát sẽ tống cổ ba cô vào ngục không?Bây giờ thì đổi ngược lại, sự kênh kiệu ban đầu của Vi Ái Ái biến mất như thể ai rút sạch máu trong người cô ả.

Vi Ái Ái run lên:- Anh dám phản bội ba tôi?- Bây giờ cô mới biết à?Ngân Mặc cất điện thoại vào túi quần, ung dung nhìn cô ta.

Dường như sự tức giận của Vi Ái Ái khiến anh vô cùng thõa mãn.- Ngân Mặc, anh có còn là đàn ông nữa không?

Anh dám lợi dụng tôi?Ngân Mặc trưng ra vẻ mặt đương nhiên.

Sau đó sải bước đến cạnh cô ả, ghé sát tai nói nhỏ:- Tôi bảo rồi, động đến người của tôi, nhà cô ăn đủ!- Anh…..Vi Ái Ái đẩy Ngân Mặc ra, quá khích túm lấy cổ áo người đàn ông trước mặt.

Lập tức bị Ngân Mặc ra.

Vẻ mặt thảnh thơi dần chuyển hóa thành khối băng lạnh ở bắc cực:- Chuyện cô đánh Nhan Nhi ở trước viện bảo tàng, tôi đã cố làm ngơ.

Không ngờ cô được nước làm tới, dám cho người thích sát cô ấy.

Dĩ nhiên, tôi không thể tha!Dứt lời , Ngân Mặc phủi áo một cái, sau đó xoay lưng đi vào.

Nhan Nhi đang chờ anh trong đó.- Đứng lại!Vi Ái Ái lớn giọng gọi Ngân Mặc.

Cô ta nở nụ cười gian tà:- Nếu Tư Đồ Tân Nhan nhớ lại trước đây anh đã từng hành hạ cô ta thì sao nhỉ?- Cô muốn gì?Ngân Mặc đanh mặt lại trừng mắt nhìn Vi Ái Ái.

Vi Ái Ái cười khanh khách:- Có muốn gì đâu?

Gậy lưng đập lưng ông mà!

Ngân Mặc, tôi cho anh hay.

Đừng tưởng anh làm chuyện ác được mà người khác lại không thể!Vi Ái Ái cười xong bền vất xuống đất một tấm ảnh có màu đỏ:- Nhìn xem tội ác của mình đi!Sau đó nện gót rời đi.

Ngân Mặc cau mày nhặt tấm ảnh lên, đôi mày cau chặt lại.

Trên đó là ba của Tư Đồ Tân Nhan, ông ấy đang nằm trên vũng máu.- Nếu anh không cưới tôi, vậy thì tôi sẽ khiến Tư Đồ Tân Nhan chết không nhắm mắt!Vậy nhé...
 
Cuồng Nhiệt Chiếm Lấy Em (H+)
Phần 31


- Nếu anh không cưới tôi, vậy thì tôi sẽ khiến Tư Đồ Tân Nhan chết không nhắm mắt!

Vậy nhé.Vi Ái Ái nở nụ cười mỉa mai sau đó xoay lưng rời đi.

Đó là những gì tôi chứng kiến khi đang ngồi ở bàn ăn.

Ngân Mặc quay trở vào, dù đang cực kì tức giận nhưng vẫn cười với tôi:- Chờ anh có lâu không?- Không!Tôi lắc đầu, sau đó đẩy bát súp về phía anh:- Súp vừa mang lên.

Còn nóng!Ngân Mặc gật đầu, cúi xuống ăn.

Thao tác hết sức tao nhã, khác hẳn với sự tức giận đang giấu trong người.

Được một lúc, anh ngẩng đầu lên nhìn tôi:- Chuyện của Vi Ái Ái, em đừng để bụng.

Anh sẽ giải quyết sớm!- Quan trọng là anh thoải mái.

Còn em thì sao cũng được!- Cảm ơn em!Anh nhìn tôi đầy áy náy, nụ cười hiển hiện trên môi là sự hạnh phúc và ấm áp ngập tràn.

Giữa ánh nến vàng lung linh và tiếng dương cầm du dương, trước mặt tôi là một Ngân Mặc dịu dàng, ấm áp.Anh có thể tức giận, phát tiết, thậm chí là máu lạnh với ngừi ngoài.

Nhưng với tôi, anh chưa từng như vậy, dù là tức tôi lắm, nhưng anh chỉ cau mày hoặc thở dài.

Tôi rất thích nhìn anh cười.Nụ cười này khiến tôi cảm giác vừa thân vừa quen.

Như thể, tôi quen anh từ lâu lắm rồi chứ không phải nửa năm gần đây.Đang cười với tôi, điện thoại của anh bỗng rung.

Ngân mặc buông tay tôi ra, cúi xuống xem.

Nụ cười của anh vụt tắt, guong mặt trở nên tối sầm.

- Có chuyên gì sao?- Nhan Nhi, em ăn trước đi!Ngân Mặc đứng dậy, sự áy náy hiện rõ trong mắt anh:- Anh có chuyện gấp cần giải quyết!- Ừm!

Anh đi đi, lát em tự về.- Về được không?- Được!Ngân Mặc an tâm gật đầu.

Sau đó vội rời đi.

Đến cửa đại sảnh, anh dừng chân lại, quay đầu nhìn Tư Đồ Tân Nhan.

Anh sợ một ngày nào đó, cô ấy sẽ không thông cảm mọi chuyện cho anh được nữa.Điện thoại lại rung.

Anh nhìn xuống, lần này, Vi Ái Ái lại gửi cho anh hàng loạt hình ảnh chụp được cái đêm thảm sát cả nhà Tư Đồ .“Những tấm ảnh này đến tay Tư Đồ Tân Nhan thì sao nhỉ?”

“Cô ở đâu?”

“Khách sạn Mery!”

Dùng bữa xong, thấy thức ăn còn nhiều, bèn nhờ bồi bàn gói giúp lại.

Thức ăn ngon như vậy mà bỏ đi thì thật lãng phí.

Không biết trước khi mất trí nhớ tôi là người thế nào nhỉ?

Một cô tiểu thư nhà giàu hay một cô học trò dễ thương, gia cảnh bình thường?Dẫu sao hành động đem đồ thừa này cũng phần nào khẳng định.

Tôi không phải tiểu thư.

Vừa thò mặt ra khỏi nhà hàng, đã thấy tài xế của Ngân Mặc đứng sẵn ở xe, anh ta mở cửa ô tô và cung kính:- Tiểu thư, mời!- Ngân Mặc không đi xe à?- Ngân Tổng gọi xe riêng đi ạ!Tôi gật đầu.

Vừa đến gần, mùi xe bốc ra xộc vào mũi khiến tôi khó chịu.

Nhất là khi mới ăn no xong, lại càng muốn ói.- Tôi muốn đi bộ về!- Ngân tổng biết được sẽ phạt tôi!Tôi lắc đầu:- Tôi sẽ không nói..ha!Rồi ôm cái bụng no kễnh tập tễnh đi.15 phút sau…- Anh có thể ngừng theo tôi được không?Tôi cảm thấy sự tự do của mình bị gã áo đen mang danh tài xế kia làm phiền.

Gã tay xế dừng xe lại, ha cửa kính xuống, đáp lại:- Ngân tổng yêu cầu tôi phải đưa tiểu thư về!- Ngân tổng…Ngân tổng…anh ấy nói cho có lệ thôi, mắc gì anh phải để ý!- Ngân tổng yêu cầu tôi phải đưa tiểu thư về!- Hừm….Tôi dậm chân một cái, quay gót bỏ đi.

Chợt thấy ven đường có túp lều hình nón, màu đỏ son đặt ngay trên vỉa hè, bên trên đề là:“Tarot, nhận trải bài mọi vấn đề!”

Tôi nghiêng đầu suy nghĩ một lúc, sau cùng nghĩ tới vẻ mặt mệt mỏi của Ngân Mặc về chuyện của Vi Ái Ái, tôi thấy mình có đủ quyết tâm để sa vào đây hỏi một vài câu mang tính chất biết trước tương lai.

- Các anh ở ngoài này, tôi vào đây một chút!- Một mình cô vào liệu có an toàn?Tôi trừng mắt nhìn tài xế kia:- Anh hơi nhiều chuyện thì phải!Sau đó mau chóng vén cửa lều bước vào.

Bên trong tối om, xộc vào mũi tôi là mùi trầm hương rầy đăc quyện với mùi khói thuốc lá.

Có ánh đèn mập mờ ở giữa, có tiếng thở dài vang lên:- Người đến rồi cũng sẽ đến!- Tôi muốn xem bói!- Lại đây!Phía trước mặt tôi có người đang ngồi, trước mặt cô ta là quả cầu tròn xoe.

Cô ta ăn mặc kín đáo như những bà thím trông phim ấn độ.- Cô muốn xem gì?- Về người yêu tôi…à không, bạn tôi….!- Ranh giới giữa bạn bè và người yêu cũng không phân biệt được…!Người đó nở nụ cười mỉa mai, sau đó định nói gì, nhưng lại thôi.

Cô ta cau mày lại:- Cô bị mất trí nhớ thế này, tôi làm sao xem được!- Sao cô biết được?- Vì tôi là thầy bói!Đoạn, cô ta đưa tôi một xấp bài với hình thù kì dị, yêu cầu tôi đặt câu hỏi cho các lá bài.

Xong xuôi tôi đặt bài xuống bàn.

Người đó chọn ra một lá, rồi cau mày lại:- Không muốn mất người yêu, thì đừng phí thời gian ngồi đây xem bài nữa!

Mau đi tìm anh ta đi….- Ý cô là gì?Trong lúc tôi còn lơ mơ chưa hiểu chuyện gì xảy ra, gã tài xế kia hớt hải vạch lều chạy vào, mặt xám ngắt:- Tiểu thư, Ngân tổng xảy ra chuyện rồi!- Anh nói cái gì?Tôi kinh ngạc quay vào nhìn người phụ nữ kia, đáp lại tôi là cái hất đầu đầy thản nhiên:- Đi đi!
 
Cuồng Nhiệt Chiếm Lấy Em (H+)
Tự Tâm


Đôi lời xin lỗi đến các bạn đọc giả thân yêu:1.

Thời gian mình update truyện lẹt đà lẹt đẹt, lúc liên tục, lúc dừng rất lâu, thành ra các cậu không được đọc một bộ truyện trọn vẹn .
 
Cuồng Nhiệt Chiếm Lấy Em (H+)
Phần 32


- Tiểu thư, Ngân tổng xảy ra chuyện rồi!- Anh nói cái gì?Tôi kinh ngạc quay vào nhìn người phụ nữ kia, đáp lại tôi là cái hất đầu đầy thản nhiên:- Đi đi!Ngân Mặc đậu xe ngay trước sảnh chính của khách sạn Merry, lập tức đã có nhân viên bảo vệ chạy ra đón lấy chìa khóa và đem xe vào bãi đậu.

Anh đưa tay chỉnh lại bộ vest xám.

Không biết ả tiện nhân kia đang muốn bày trò gì?- Alo, anh tới chưa?- Ở đâu?Anh gằn giọng hỏi Vi Ái Ái, sắc mặt sa sầm nghiêm trọng.

Vi Ái Ái cảm nhận được điều đó, bèn lấy làm thích thú trả lời:- Tầng cao nhất, nơi mà lần đầu chúng ta hẹn hò!Ngân Mặc tắt điện thoại, bàn tay siết lại thành nắm đấm, bước chân của anh trở nên dồn dập, chính xác hơn là trong hôm nay, anh muốn giải quyết dứt điểm với người phụ nữ này.Ting!Thang máy mở ra ở tầng 40, tầng cao nhất của khách sạn này, trước mặt anh là phòng VIP bậc nhất.

VIP là bởi vì tất thảy liên quan đến tình dục, đều được bày trí trong đây.

- Đến rồi à?

Vào đi....Từ phòng tắm vọng ra thanh âm lả lướt khêu gợi mọi giác quan trên cơ thể người.

Ngân mặc cau mày, định rút điện thoại ra gọi cho thuộc hạ, nào ngờ máy báo mất sóng:- Cô làm gì với sóng điện thoại của tôi?- Ây da, chỉ là không thích ai đó làm phiền chúng ta!Vi Ái Ái bước ra khỏi bồn tắm ngập tràn cánh hoa hồng, thân thể lõa lồ của cô ta trở nên bóng nhẫy, căng bóng.

Ở eo còn sót lại một vài cánh hoa hồng đỏ rực.- Thứ đàn bà không biết hổ thẹn!Ngân Mặc hừ lạnh nguyền rủa, sau đó xoay người rời đi.

Vi Ái Ái quấn vội áo choàng tắm, rồi nhanh tay chặn cửa thang máy:- Một phút bốc đồng, cả đời bốc cứt đấy!Vừa nói, cô ta vừa nhấc điện thoại áp lên tai.

Đó là sự uy hiếp.

Còn có thể làm gì được ngoài chiều theo ý cô ta?- Cô muốn gì?- Ngân Mặc, em chỉ muốn hai chúng ta uống ly rượu vang rồi tâm sự thôi mà!Đoạn, Vi Ái Ái đi tới bàn trà, rót ra hai ly Vang đỏ, đem tới đưa Ngân Mặc.

Ngân Mặc nhìn cô ta đầy hoài nghi, Vi Ái Ái lập tức cười lớn:- Anh nghĩ tôi dám bỏ độc vào sao?

Uống một ly, chỉ một ly thôi, những tấm ảnh kia, coi như chưa từng có!Dù biết người đàn bà kia nham hiểm nhưng trước sau không chiều theo ý cô ta, e rằng Tư Đồ Tân Nhan sẽ gặp nguy.

Nghĩ tới cô thôi, cái cảnh mà cô đau đớn vật vã khi nhận ra mọi chuyện đã khiến Ngân Mặc đưa ly rượu vang lên miệng, uống một hơi cạn sạch.- Vừa ý cô chưa?- Ha ha ha!

Ngân Mặc, tuyệt, tuyệt lắm!'
Vi Ái Ái bật cười ha hả.

Chưa bao giờ, anh chịu làm theo ý cô ta như lúc này.- Tôi đi được chưa ?- Đi....đi đi!Ngân Mặc linh cảm có điều không lành, vừa vào trong thang máy, đèn ở đó đã tắt phụp, không gian trở nên tối om, đen thui.

Anh tức giận đạp vào cửa hét lớn:- Khốn nạn!Cứ như vậy, anh chìm trong bóng tối của sự lạnh lẽo và bí ẩn.

Cổ họng Ngân Mặc trở nên nóng rực, không những vậy, cồn khô khốc và ngứa ngáy vô cùng.

Cậu bạn nhỏ dần cương cứng lên và có dấu hiệu muốn làm loạn.

Khốn kiếp!

Con ả đó đã bỏ Xuân dược vào rượu.

Anh thật ngu khi nhìn ra điều này quá muộn.

Ngân Mặc lục đục gắng gượng dùng hết sức đập vào chuông báo khẩn cấp trên thang máy, nhưng xem chừng đều vô tác dụng.

Đến khi độc phát tán cực mạnh khiến anh không thể chịu nổi mà cởi sạch áo ngoài ra thì thang máy chợt mở.

Vi Ái Ái đứng ngoài nhoẻn miệng cười:- Chồng à...có ngán em không?Không hiểu sao đôi chân chết tiệt kia lại chạy tới chỗ của Vi Ái Ái, rồi đôi tay không kiểm soát được mà nhấc bổng cô lên sau đó quẳng vào bồn tắm rộng lớn:- Cô muốn gì?Ngân Mặc ôm cô ta trong bồn tắm, toàn thân ướt sũng áp lấy cơ thể chỉ cách một lớp khăn tắm.

Vi Ái Ái mê đắm ôm chặt lấy cổ anh:- Chiều em đi...nhé!Tác dụng của thuốc khá mạnh đến nỗi, Ngân Mặc không còn phân biệt được đâu là thực đâu là hư.

Anh chỉ nhìn người phụ nữ kia giống như trông thấy Tư Đồ Tân Nhan vậy.

Anh ghì chặt lấy người kia, say đắm lại liếm mút vành tai cô ta làm hơi thở của người con gái ngày càng dồn dập.Một tay anh hư hỏng từ dưới xốc váy cô ả lên, men theo chiếc đùi trắng mịn khẽ vuốt ve làm cô run rẩy.

Tay kia của anh cũng không an phận mà dời đến trước ngực xoa nắn.- Nhan Nhi!Ngực cô căng tròn càng khiến anh thích thú ra sức bóp mạnh làm cô "a" một tiếng.

Một khắc sau, anh mất khống chế xé toang đồ cô ra, lộ ra một cơ thể trần trụi làm thân anh thêm bành trướng.- Đến đây, khiến em có thai đi......Xin những cánh tay còn thei dõi truyện ạ hihi
 
Cuồng Nhiệt Chiếm Lấy Em (H+)
Phần 33


Phần 32Tôi nóng ruột ngồi trên xe, thỉnh thoảng lại hạ cửa kính xuống ngó xem Ngân Mặc có lang thang bên ngoài hay không.

Gã tài xế nghe xong cuộc điện thoại, tay vừa điều chỉnh vô lăng, miệng vừa báo cáo tình hình:- Vị trí của Ngân tổng được tìm thấy ở khách sạn Mery!

Tiểu thư, chúng ta tới đó tìm hay đi chỗ khác?- Tới đó đi, biết đâu anh ấy đang ở đó!Gã tài xế gật đầu, chiếc xe sang cứ như vậy lao vút trên mặt đường, hướng về khách sạn Mery.

Trông thấy chúng tôi xông vào, đám bảo vệ hùa nhau chạy ra cản:- Quý khách, mời đi lối khác!- Chúng tôi có việc gấp cần tìm người, hãy cho chúng tôi vào!- Không được!Trong lúc tôi bất lực không thể đẩy những cơ thể lớn như tảng đá để nhảy vào thang máy kia thì gã tài xế kia đã rút súng chĩa về đám người cứng đầu kia:- Tránh ra trước khi tao nổ súng!- Đừng ép bọn tao!Đám bảo vệ dường như cũng lường trước được việc này nên đã thủ sẵn khẩu súng lục bên người.

Ngay khi gã tài xế kia có động thái, lập tức chúng sẽ bắn.- Mấy tên khốn này!

Chúng mày đang làm gì thế hả?Tôi giật mình nhìn ra sau.

Từ phía xa, một gã đàn ông bụng phệ hằm hằm, hè hè, tức giận lao tới nhanh như tên bắn.

Ông ta chộp lấy khẩu súng của tên bảo vệ gần nhất, sau đó ghè vào đầu tên đó:- Khách quý như cậu Tiêu đây mà dám hỗn…đúng là….!Tôi giật mình nhìn sang gã tài xế kia, chỉ thấy hắn hừ lạnh, sau đó túm lấy áo của tên bảo vệ trước mặt, cũng là tên hống hách nhất gằn giọng:- Ngân Mặc mà có mệnh hệ gì, tao sẽ thiêu sống lũ chúng mày cùng cái khách sạn rẻ rách này!

Có vẻ đây là lời cảnh báo, nói đúng hơn là câu trả lời cho sự ngu xuẩn và hành xử thiếu suy nghĩ của bọn chúng.

- Cô còn đứng ngây ra đó làm gì?Trong lúc tôi đãng trí thì gã tài xế đã đứng trong thang máy từ bao giờ.

Hắn gọi tôi.

Tôi gật đầu ngây ngốc lon ton chạy vào.- Chúng ta sẽ lên tầng 3 trước!Trong lúc gã tài xế ấn nút đóng thang máy, hắn chợt cau mày lại khi thấy vết lõm trên nút ấn số 40.

Hắn đưa tay vuốt vết lõm, sau đó kinh ngạc thốt lên:- Lực mạnh như vậy, chỉ có Ngân tổng mới làm được!Lập tức, thang máy đưa chúng tôi lên tầng 40.

Chúng tôi vừa đi, vừa hồi hộp.- Đến đây, khiến em có thai đi…Xuân Dược quá mạnh khiến Ngân Mặc không sao tiết chế nổi cảm xúc sung mãn đang tàn phá cậu bạn nhỏ.

Anh lập tức đưa tay bành hai chân của Vi Ái Ái ra, từ từ tiến vào.Một chút…một chút nữa thôi, mọi thứ sẽ là của ả.Vi Ái Ái thầm rên lên trong sung sướng….A.....Thang máy mở ra ở tầng 40.

Một tiếng hét lớn vọng ra từ căn phòng VIP này khiến tôi rùng mình, còn gã tài xế kia thì cau mày.- Ngân…..Tôi kinh ngạc nhìn Ngân Mặc người ngợm ướt sũng, quần áo xộc xệch chạy từ phòng tắm ra.

Thấy tôi, anh run lên một cái, sau đó kéo tôi quay trở lại thang máy:- Đi thôi!

Anh không sao…Ngân Mặc định ấn xuống tầng 1 thì bị tôi giữ tay lại:- Anh, có chuyện gì xảy ra vậy, tiếng hét vừa rồi là sao?Ngân Mặc ngăn tôi lại, không cho tôi bước chân ra khỏi thang máy.

Anh thở dốc, ánh mắt trở nên gắt gao:- Đừng để ý!

Đi thôi…Thang máy đóng lại, chỉ còn mình gã tài xế đứng trong phòng VIP, dõi mắt nhìn vào nhà vệ sinh, thấy Vi Ái Ái sống dở chết dở đang nằm cạnh vũng máu.

Chân cô ta bị bẻ ngoặt ra phía sau.

Nhìn mà đáng sợ:- Cô xem thường Ngân Mặc quá rồi!
 
Cuồng Nhiệt Chiếm Lấy Em (H+)
Phần 34


- Anh, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?- Không cần biết!Ngân Mặc ngồi vào trong xe, toàn thân ướt sũng thở hồng hộc.

Anh vừa trải qua chuyện gì đáng sợ thì phải.

Nhưng anh lại giấu và không muốn cho tôi biết.

- Anh nói đi xem nào?Nếu như anh muốn giấu đến thế, vậy thì tôi sẽ hỏi đến cùng.- Anh đang rất mệt!Đáp lại tôi là tiếng thở thều thào của Ngân Mặc.

Nhìn anh như vậy, thành ra tôi không lỡ.

An phận ngồi im bên cạnh.

Được một lúc, Ngân Mặc đột nhiên lên tiếng :- Chỉ cần thiếu một chút kiên nhẫn, hôm nay, anh có lẽ không còn là anh!Tôi nghiêng đầu nhìn, muốn hỏi xong lại thôi.

Chợt nhớ lại lời của người phụ nữ kia, tóc gáy dựng lên.

Cô ta nói quá đúng.

Nếu hỏi cô ta về chuyện đã xảy ra với anh, có thể cô ta sẽ biết.- Ngân Mặc, về thôi!Tôi gài dây an toàn vào cho anh, đúng lúc ấy, gã tài xế kia cũng vừa xuống đến nơi.

Tôi thò đầu ra gọi lớn:- Đi thôi tài xế!Gã tài xế gật đầu bước nhanh vào trong xe, sau đó gạt cần đưa chúng tôi về.

Ngân Mặc nặng hơn tôi tưởng.

Đỡ anh thôi cũng đủ mệt, chưa nói đến chuyện đưa anh lên tận phòng.Bác sĩ Tư gia khám xong cho anh bèn nói với tôi là anh trúng phải xuân dược, liều cực mạnh.

Trong lúc tôi còn ngỡ ngàng thì anh Tiêu đứng bênh cạnh ( gã tài xế) đã trả lời:- Thuốc kích dục!- Oh!!!Tôi gật đầu hiểu ra, sau đó lén nhìn Ngân Mặc đang ngủ say trên giường.

Giỏi lắm, anh dám sử dụng thứ thuốc này để thỏa mãn nhục dục.

- Không như cô nghĩ đâu.

Ngân Tổng là do bị hãm hại!Tôi lại nghiêng đầu suy nghĩ: Ai, là ai dám cả chọc giận con sư tử này chứ?Chiều hôm ấy, trời chợt đổ cơn mưa rào cực lớn.

Cây cối nghiêng ngả, gió lớn gào rít Hệt như một cơn bão.

Thấy tôi mặc vội áo mưa chạy ra ngoài, lão quản gia cản lại, vội hỏi:- Tiểu thư, trời mưa như vậy, cô muốn đi đâu?Tôi giữ chặt lấy áo mưa, đáp lại:- Tôi để quên đồ ở cửa hàng, muốn quay lại đó tìm!- Để tôi kêu người đem xe đưa tiểu thư đi!Tôi ngoảnh mặt nhìn ra ngoài đường, nước ở đó đã tràn vào trong sân:- Không được!

Bên ngoài đang lụt, xe vào nước sẽ làm chết máy!- Có thể đi xe địa hình !- Nghe tôi đi!

Tôi chỉ ra ngoài ít phút thôi.

Không sao đâu!- Lỡ ông chủ tỉnh dậy mà không thấy cô, sẽ...Tôi ngắt lời quản gia, cố chấn tĩnh ông ta:- Không sao!

Tôi hứa mà.Trời mưa mỗi lúc một to, thân hình bé nhỏ của tôi như sắp bị quật ngã.

Từ biệt phủ của Ngân Mặc đến quảng trường không xa.

Chưa tới 15 phút, tôi đã đến nơi.

- Các người là ai?Thấy người phụ nữ coi bài Tarot đang loay hoay dọn lều.

Bèn chạy tới giúp.

Nào ngờ bị một đám người bịp kín mặt, mặc áo mưa bộ màu xám cản lại.

- Có đúng cô ta không?

Một tên hỏi lớn.

Tên còn lại trả lời:- Chính là ả!- Bắt lấy....Tôi hét toáng lên nhưng bọn chúng đã nhanh trí chụp khăn có tẩm thuốc mê vào mồm tôi.

Vì lượng thuốc mê đã ngấm nước nên thuốc không hoàn toàn ngấm vào làm tôi ngất.

Khi ấy, tôi mê man nhận ra, chiếc áo mưa bọn chúng mặc của một công ty rất quen thuộc.

Đối thủ cạnh tranh của Ngân Mặc.

Cạch!Chiếc vòng đeo tay của cô gái vừa ghé coi bói bị rơi xuống đất và vỡ làm đôi.

Cù Linh San cau mày lại, mau chóng rút ra một lá bài: Là lá Thần Chết.

Hy hữu mạng sống của cô gái ấy là rất mong manh.

Có nên dây vào chuyện này không?Cù Linh San lại rút thêm một lá nữa.

Là "Người đàn ông lộn ngược"!Lần này, giúp cũng chết mà không giúp, khả năng cao lại càng dễ chết hơn.

Trước sau gì cũng đều như nhau!
 
Cuồng Nhiệt Chiếm Lấy Em (H+)
Phần 35


- Đã tìm thấy tiểu thư chưa?Gã tài xế họ Tiêu túm lấy một tên thuộc hạ đang cắm đầu tìm kiếm quanh biệt phủ.

Nếu không tìm ra, khả năng bị bắt cóc là rất cao.

Gã họ Tiêu châm một điếu thuốc hút cho đỡ áp lực.

Sau cơn mưa, trời mát lạnh, nhưng ruột gan hắn lại nóng như lửa thiêu.

Cô ta đi đâu được chứ?- Này anh!Bỗng có người vỗ vai từ phía sau, gã họ Tiêu quay đầu lại cau mày hỏi:- Cô là ai?Cù Linh San kịp nhận ra, đây là gã đàn ông đã đi vào lều cùng vị tiểu thư kia.

Dù hắn chỉ xuất hiện trong ít phút nhưng kịp để lại ấn tượng cực sâu với nàng ta.

Hắn sẽ chết trong năm nay.- Có phải anh đang tìm một người?Gã họ Tiêu kinh ngạc, sau cùng túm lấy tay Cù Linh San bóp chặt:- Cô biết Tư Đồ Tân Nhan đang ở đâu?Cù Linh San bị hắn dọa cho chết khiếp, nhưng vẫn cố giữ lấy vẻ mặt lãnh đạm, từ từ gạt tay hắn ra:- Có thưởng không?Thấy hắn có vẻ không tin, nàng bèn rút trong áo ra tấm thẻ ướt nhoèn dính chút bùn:- Tôi thấy họ tấn công cô gái này.

Tôi cũng muốn cứu nhưng quá trễ.

Đây là vật họ làm rơi…hi vọng giúp được anh!Gã tài xế đón lấy tấm thẻ, sự tức giận hiện rõ trên mặt hắn:- Người đâu, đưa cô gái này đi!Cù Linh San mỉm cười, vỗ tay ba phát.

Những gì mà nàng tiên tri, đã ứng.

Ngay sau đó, người đàn ông kia nói thêm:- Biết đâu cô là người do bọn chúng phái đến.

Nên tôi buộc phải giữ cô lại!Cù Linh San thoải mái gật gật đầu.

Lá bài có nói nàng sẽ gặp bất trắc nếu nhúng tay vào vụ này.

Thế nhưng, nhìn sắc mặt của gã đàn ông này, chắc chắn, hắn bắt nàng để cho chắc ăn mà thôi.

Trong lúc Cù Linh San còn mừng thầm trong bụng thì tay tài xế chốt một câu cuối cùng:- Nếu như cô nói láo, tôi sẽ cho người bẻ răng cô.

Nếu như tiểu thư có mệnh hệ gì, tôi sẽ cho người lấy mạng cô!Thôi xong, thôi xong….Cù Linh San khóc tiếng mán.

Liệu rằng một mai cô có thể trở về túp lều vải thân yêu và hành nghề coi bói.Tôi tỉnh lại trọng thái mê man, phát hiện mình đang ở một nơi rất xa lạ, trước mặt, có rất nhiều người đang canh gác.

Cánh cửa bật mở, một người đàn ông trung tuổi bước vào, nhìn đám thuộc hạ sau đó hỏi bọn chúng:- Có chắc là cô gái này không?- Chắc ạ!

Cô ta chính là tiểu thư bị mất trí trong biệt phủ nhà họ Ngân!Một tên trong số đó trả lời và nhận được cái gật đầu đầy hài lòng của người đàn ông đó.

Ngoài ra, ông ta còn dặn dò thêm:- Nhớ chăm sóc cô gái này thật chu đáo.

Lão gia sẽ có thưởng!Đây là động mại dâm ư?

Tôi ôm chặt lấy chiếc chăn mỏng đang đắp trên người, khóc không ra nước mắt.

Ngân Mặc, anh đang ở đâu, sao còn chưa tới cứu em?
 
Cuồng Nhiệt Chiếm Lấy Em (H+)
Phần 36


Đây là động mại dâm ư?

Tôi ôm chặt lấy chiếc chăn mỏng đang đắp trên người, khóc không ra nước mắt.

Ngân Mặc, anh đang ở đâu, sao còn chưa tới cứu em?- Tiểu thư, tới giờ ăn cơm rồi!Tôi đang nằm trùm chăn kín mít, đột nhiên cánh cửa bật mở, một bà thím đã ngoài ng tuần, vận vest đen, ngực cài hoa bước vào.

Tôi nhìn bà ta đầy cảnh giác:- Bà là ai?- Tôi là quản gia ở đây!Tôi ôm chặt chiếc chăn, hừm một cái.

Thật không biết đây là tú bà hay quản gia nữa.- Anh Tiêu!

Không liên lạc được với bên Louis.- Chết tiệt!Tiêu Ngâm đập bàn một cái, lông mày nhướn lên:- Ngân Mặc khốn khiếp còn chưa chịu tỉnh lại!Hắn đá vào giường bệnh một cái, sau đó lẩm bẩm:- Còn không mau tỉnh lại, tôi cho người tình của cậu thăng thiên ấy!Cù Linh San bị đám người kia nhốt ở trong mật thất tối tăm, nồng nặc mùi rêu xanh ẩm ướt.

Nàng cứ có cảm giác, mình tiên tri sai điều gì đó.

Lập tức rút trong người ra một lá bài.

Là lá "Hoàng đế"Cù Linh San lập tức vỗ đùi cái đét.

Khốn nạn, khốn nạn mà.

Chưa bao giờ nàng lại đoán sai ý của lá này, mà nay lại sai.

Người phụ nữ ấy vốn dĩ chẳng nguy hiểm đến tính mạng.

Người bắt cóc cô ta cũng không có ý đồ xấu.

Dù ông ta quyền lưc thật nhưng...rất thương cháu gái mình.Cù Linh San tức mình đạp vào tường hai phát.

Vậy tại sao, nàng lại nhặt được "Thần Chết?"

Cửa nhà lao bật mở.

Gã đàn ông thối tha bước vào.

Lúc bấy giờ, Linh San mới tỏ.

Lá bài "Thần Chết" ấy không ứng với cô gái kia mà ứng với chính nàng.- Nói!

Tư Đồ Tân Nhan đang ở đâu?Hắn chẳng nói chẳng rằng túm lấy tóc nàng kéo ngược về sau.

Cù Linh San hoảng hốt giữ lấy tay hắn kêu lên:- Tôi không biết!- Nói láo!

Không biết mà cô dám vác mặt đến gặp Ngân gia!Tiêu Ngâm trừng mắt nhìn cô gái trước mặt, tay hắn túm tóc cô ta càng chặt hơn.

Cù Linh San đau đến khóc thét, không quên chửi bới hắn:- Mẹ kiếp, bà có lòng tốt nhắc nhở chúng mày, vậy mà chúng mày lỡ đối xử với bà như vậy....á....!Tiêu Ngâm đẩy Cù Linh San một cái làm nàng ngã dúi vào tường, những cây bài quý giá rơi tung tóe ra đất.

Nàng nhổm dậy vội vã nhặt vào.

Kì lạ thay tất cả đều úp, duy chỉ có lá "Tình yêu" là ngửa và lật ngược.

Đúng lúc Tiêu Ngâm bước tới, dẫm bẹp lá bài.

Cù Linh San run lẩy bẩy nhìn hắn.

Không phải vì căm phẫn thái độ và hành động của hắn mà bởi vì, hắn chính là oan tình của nàng ở kiếp này.- Gì đây?Tiêu Ngâm nhấc chân lên, thấy dưới đất ngập những lá bài có hình thù kì dị, sau đó nhìn lên Cù Linh San:- Cô là phù thủy?- Tôi...Tiêu Ngâm lập tức chỉnh lại bộ vest, nhìn xuống nàng:- Thảo nào trông cô quen.

Thì ra cô là người trải bài cho Tư Đồ Tân Nhan sang hôm qua!Sắc mặt Tiêu Ngâm bớt tối tăm hơn.

Hắn ra lệnh cho đám thuộc hạ đứng ngoài:- Về đi!

Hôm nay không bức hình!- Anh....anh là ai?Cù Linh San thất thần nhìn cửa mật thất đóng lại, bóng dáng của Tiêu Ngâm mờ dần trước ánh sang.

Lá "Tình Yêu" lạt ngược vẫn còn nguyên dấu giày của hắn.
 
Back
Top Bottom