Siêu Nhiên Cuộc sống nhàn nhã của hoàng tử phản diện

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
355849259-256-k927583.jpg

Cuộc Sống Nhàn Nhã Của Hoàng Tử Phản Diện
Tác giả: Haitenhaiten
Thể loại: Siêu nhiên
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Một nam sinh trung học bỗng nhận ra mình đã trở thành hoàng tử phản diện trong một bộ manga shoujo, mà kết cục đang chờ là cái chết thảm hại.

Cậu quyết tâm phá vỡ cờ tử và sống một cuộc đời nhàn nhã.​
 
Cuộc Sống Nhàn Nhã Của Hoàng Tử Phản Diện
Chương 1: Andora


Tác giả shoujo manga, Tendo-sensei, có phong cách tác phẩm rất độc đáo.

Trong khi hầu hết các tác giả vẽ background sơ sài, cô ấy tạo những đại cảnh và background có độ chi tiết cao, mang lại cảm giác hoành tráng cho mỗi chương.

Và trên hết, tác phẩm của sensei có những cảnh chiến đấu mãn nhãn, không thua gì một bộ shounen.Một ngày nọ, tôi đang đọc tập truyện mới nhất của Tendo-sensei trong thư viện.

Nhân vật chính tên là Arina, một cô gái trẻ xinh đẹp với ý thức công lý mạnh mẽ .

Còn đối thủ của cô, Lilith Hadburg, là một cô gái lạnh lùng và độc ác xuất thân từ một gia đình quyền lực."

Cô thực sự không thể nhìn thấy điểm tốt ở người khác phải không, Lilith?"

Arina nói như thế trong tập mới nhất, đối mặt với nữ phản diện.

"Có những thứ quan trọng hơn tiền bạc, đó là tình bạn."

"Thật là một ý tưởng ngu ngốc."

Lilith đáp lại, hất mái tóc đen thẫm ra sau.

"Bạn bè chỉ là một lũ phiền phức, yếu đuối."

Arina thở dài.

"Tôi cảm thấy tiếc cho cô."

"Ha!"

Lilith khịt mũi.Hai nhân vật lao vào đối đầu nhau ở trang cuối cùng, bên dưới là dòng chữ "Đón xem số lần tới trong series Love and Hate, chương 130".Và sau đó..."

Ơ..."

Đó là một cảm giác mãnh liệt, giống như một vụ nổ trong đầu.

Tôi ngã ngửa ra sau, ôm đầu khi mọi thứ xung quanh tôi trở nên trắng xóa.

Khi cơn chóng mặt qua đi, thế giới dường như quay cuồng và vặn vẹo quanh tôi.

Sau đó, khi thế giới ngừng quay, tôi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, bên trong một căn phòng lớn.

Tôi đang nằm trên một chiếc giường sang trọng.

Đó là một nơi thoải mái và quen thuộc, nhưng đồng thời cũng thật xa lạ."

Đây là phòng của tôi!"

Tôi nhận thức được điều này.Có một chiếc gương lớn cạnh giường.

Tôi nhìn vào gương và thấy hình ảnh phản chiếu của một chàng trai đang nhìn chằm chằm vào tôi."

Chính là tôi...?"

Chàng trai trong gương có khuôn mặt đẹp trai và thân hình thanh mảnh, mái tóc đen và làn da nhợt nhạt.

Tôi không thể tin được những gì tôi đang nhìn thấy."

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Đây không phải là sự thật phải không?"

Tôi tự nhéo mình."

Ôi!"

Cơn đau rất rõ ràng và dữ dội.

Nó đủ làm tôi nhăn mặt."

Tôi không phải đang mơ?"

Tôi lại nhéo mình lần nữa."

Ối!"

Tôi véo vào cánh tay, chân, bàn tay và má của mình.

Tôi thậm chí còn cắn chính mình.

Cảm giác đau là có thật."

Tôi có bị sốt hay gì không?"

Tôi cố gắng bình tĩnh lại nhưng tim tôi đập nhanh và hơi thở gấp gáp.

Tôi đang dần choáng váng."

Có lẽ tôi nên nằm xuống một lát."

Tôi nằm xuống và nhắm mắt lại.

Sau vài phút, tôi mở mắt và nhìn lên trần nhà.

Khung cảnh vẫn như vậy không thay đổi."

Đây là sự thật phải không?

Tôi không tưởng tượng ra nó phải không?"

Tôi không thể nghĩ ra lời giải thích nào khác."

Được rồi, bây giờ hãy suy nghĩ về điều này."

Tôi cố nhớ lại chuyện gì đã xảy ra ngay trước khi tôi đến đây.

Tôi đang ở thư viện và đang đọc tập mới nhất của một bộ truyện tranh.

Sau đó, đột nhiên có một tia sáng lóe lên trong đầu."

A!"

Như thể một công tắc đã được bật lên trong tâm trí tôi.

Bây giờ tôi nhớ rồi."

Bộ truyện tranh tôi đang đọc...

Tôi là hoàng tử thứ nhất của vương quốc, Andora Adonis!"

Đó là tên của nhân vật trong manga tôi đang đọc."

Cái gì?

Nhưng làm sao điều đó có thể xảy ra được?"

Tôi cố gắng nhớ lại nhiều hơn về nội dung manga."

Khoan, chờ đã.

Andora không phải là nhân vật phản diện sẽ bị nữ chính đánh bại trong truyện sao?"

Khi tôi nghĩ lại về manga, ký ức ngày càng rõ ràng hơn."

Đúng, bây giờ tôi nhớ rồi.

Đó chính xác là những gì đã xảy ra.

Andora là một nhân vật phản diện cố gắng giết em trai mình, hoàng tử thứ hai Sion.

Anh ta cũng làm nhiều điều xấu xa khác, nhưng cuối cùng anh ta đã bị đánh bại bởi nữ chính, Arina."

Tôi ngồi dậy trên giường và nhìn mình trong gương một lần nữa."

Ồ đúng rồi.

Tôi thực sự đã trở thành Andora!"

Tôi vẫn khó có thể tin được.

Tôi đã isekai thành một nhân vật trong truyện tranh.

Không phải điều này chỉ xảy ra trong manga và light novel thôi sao?"

Nếu tôi là Andora, thì...

Sion!

Em trai tôi, Sion, có ở gần đây không?"

Hoàng tử trẻ Sion là một nhân vật rất tốt bụng và hiền lành.

Là nam chính của bộ truyện, anh ấy rất tài năng và thông minh.

Andora đố kị với khả năng của Sion và cố gắng giết anh ta.

Nhưng Andora không giết được Sion và bị nữ chính Arina đánh bại.

Cuối cùng Andora bị giết chết khi mới 20 tuổi.

Tôi nghĩ về điều này khi nhìn quanh phòng.

Cung điện là nơi ở của hoàng gia và Andora sống cùng với em trai mình.

Căn phòng của Andora rất trang nhã và sang trọng, nó được trang trí bằng những tác phẩm nghệ thuật và nội thất hạng nhất."

Chờ một chút, đây là năm bao nhiêu rồi?"

Những kí ức của Andora từ từ hiện rõ trong đầu tôi, năm nay tôi 18 tuổi.

Điều đó có nghĩa là tôi không ở dòng thời gian chính của câu chuyện, khi Andora được giới thiệu đang ở độ tuổi hai mươi.

Tôi đang ở thời điểm hai năm trước khi câu chuyện bắt đầu!Nhận thức đó khiến tôi ớn lạnh sống lưng.

Vậy là trong hai năm nữa, tôi sẽ bị giết chết!
 
Cuộc Sống Nhàn Nhã Của Hoàng Tử Phản Diện
Chương 2: Bỏ trốn


Trong bộ manga Love and hate, nhân vật chính Arina là thường dân sống ở vùng thôn quê, nhưng cô ấy đến học ở trường dành cho quý tộc ở vương đô.

Nữ chính có một trái tim nhân hậu và chính nghĩa, luôn đứng lên vì những người yếu thế và bị áp bức.

Cô ấy cũng có một năng lực đặc biệt và luôn sử dụng khả năng đó để giúp đỡ mọi người.

Đó là ý chính.

Nhân vật chính luôn tình cờ phá vỡ kế hoạch của kẻ phản diện và cứu lấy đất nước.

Còn tôi là nhân vật phản diện xuất hiện ở phần đầu của câu chuyện.

Cuối cùng tôi sẽ bị nữ chính đánh bại và bị xử tử vì tội nổi loạn.Tôi chỉ muốn sống một cuộc sống bình yên và hạnh phúc.

Tôi cũng không muốn bị cuốn vào những tranh chấp chính trị ở vương đô.

Chà, nếu vậy thì tôi nên cố gắng tránh mặt nữ chính và bạn bè của cô ấy càng nhiều càng tốt.

Tôi nên làm gì?

Câu trả lời đã rõ ràng."

Tôi sẽ phải bỏ trốn."

Bỏ trốn.

Đó là lựa chọn duy nhất.Cách duy nhất để sống sót là trốn thoát khỏi cung điện.

Như thế tôi sẽ không gặp mặt nữ chính và cốt truyện sẽ thay đổi.

Là hoàng tử, tôi có quyền tiếp cận vào rất nhiều nguồn lực và tiền bạc.

Phải, tôi chắc chắn có thể trốn thoát và sống một cuộc đời sung túc.

Tôi quyết định đó là điều mình sẽ làm!

Tôi cong khóe miệng lên, tự tán thưởng cho sự thông minh của chính mình!

Buổi sáng hôm sau, tôi đến yết kiến cha tôi, Đức vua Maximilian.

Cha tôi đang ở trong phòng thiết triều, xung quanh là các quan chức cận thần.

Ông ấy đang đội vương miện đính 12 viên đá quý sáng lấp lánh, ngồi một cách bệ vệ trên ngai vàng."

Kính chào bệ hạ, niềm vinh quang của vương quốc."

Tôi quỳ một gối dưới thềm và cúi thấp đầu."

Andora, con trai của ta."

Đức vua lên tiếng bằng một giọng khàn khàn nhưng đầy uy nghi.

"Hãy tới gần hơn."

Tôi làm như cha tôi đã nói, ngẩng đầu và nhìn lên ngai vàng."

Điều gì đã mang con đến nơi này?"

Ông ấy hỏi."

Con muốn thảo luận một chuyện rất quan trọng."

"Ừm, vậy thì hãy nói đi."

Tôi ngập ngừng và nói ra ý định của mình."

Con... con muốn từ bỏ quyền kế vị ngai vàng."

Cả căn phòng im lặng như tờ."

Cái gì?"

Nhà vua hỏi, giọng trầm xuống."

Con không đủ khả năng để trở thành một vị vua.

Xin hãy để con rời khỏi cung điện và sống một cuộc sống yên tĩnh ở vùng nông thôn.

Con cầu xin người, thưa bệ hạ."

Cha tôi nhìn tôi chằm chằm.

"Con đang đùa, phải không?"

"Con rất nghiêm túc đấy, thưa bệ hạ."

Mặt nhà vua càng nhăn hơn, lông mày ông nhíu lại."

Andora, con là con trai đầu lòng của ta, là người thừa kế ngai vàng, con không thể từ bỏ nghĩa vụ của mình, điều đó không phù hợp với truyền thống."

Nhà vua tỏ ra không đồng tình, tôi bèn nói theo những lời mình đã chuẩn bị sẵn."

Sion, em trai con, thích hợp làm vua hơn con.

Con biết cậu ấy sẽ trở thành một người cai trị giỏi."

Cả căn phòng bắt đầu xì xào, các quan chức đang bàn tán về khả năng của Sion.

Nhà vua im lặng, trầm ngâm một lúc lâu, sau đó nói:"Vấn đề này cần phải xem xét cẩn thận.

Ta sẽ suy nghĩ về nó.

Con hãy lui về."

"Cảm ơn, thưa bệ hạ."

Cúi thấp người và rời khỏi phòng, tôi cảm thấy nhẹ nhõm, nó sẽ ổn thôi.

Sau cùng thì Sion là một hoàng tử có tài năng thiên khiếu bộc lộ từ nhỏ, khác với đại hoàng tử vô dụng là tôi đây.

Chắc chắn sau khi suy nghĩ kĩ, nhà vua sẽ biết quyết định nào có lợi nhất cho đất nước.Vài ngày sau, cha tôi lại triệu kiến tôi và tuyên bố:"Andora, ta đã quyết định.

Con không còn là người thừa kế ngai vàng nữa."

"Cảm ơn bệ hạ."

Như mở cờ trong bụng, tôi đặt tay lên ngực và tạ ơn.

Nhà vua liền nói tiếp."

Tuy nhiên, con vẫn là hoàng tử, vẫn là con trai của ta.

Vì vậy ta sẽ đặt con vào vị trí có thể phục vụ đất nước."

"Đó sẽ là gì?

Thưa bệ hạ."

"Lãnh chúa của Gorgon."

"Gorgon?"

"Đúng vậy, công quốc Gorgon là một lãnh thổ nằm dưới sự kiểm soát của hoàng gia.

Con sẽ cai quản công quốc và chăm sóc người dân ở đó."

"Đó là một vinh dự lớn lao, thưa bệ hạ."

"Đừng làm ta thất vọng."

"Con sẽ cố gắng hết sức, thưa bệ hạ."

"Tốt lắm."

Nhà vua chậm rãi đứng lên khỏi ngai vàng, tuyên bố lớn tiếng và dõng dạc trước mặt tôi và các cận thần."

Nghe đây, Andora Adonis!"

"Vâng, thưa bệ hạ."

"Ta phong con làm công tước Gorgon, từ giờ trở đi con sẽ là công tước Andora của Gorgon."

"Rất vinh dự, thưa bệ hạ!"

Sau đó, cha tôi quyết định đặt hoàng tử Sion, em trai tôi lên làm thái tử mới.

Sion sẽ là người kế vị ngai vàng tiếp theo.

Kế hoạch của tôi đã thành công mỹ mãn.

Tôi không còn là thái tử nữa!

Tôi đã tránh được cờ tử và có một cuộc đời an nhàn về sau.
 
Cuộc Sống Nhàn Nhã Của Hoàng Tử Phản Diện
Chương 3: Công quốc Gorgon


Sau một tuần dài trên xe ngựa đi về hướng Bắc, cuối cùng tôi đã đặt chân đến lãnh địa mà mình mới được phong.

Không khí tại đây mát mẻ và yên tĩnh hơn nhiều so với ở kinh thành sầm uất."

Đây là xe ngựa của Công tước điện hạ, là chủ nhân của công quốc từ giờ trở đi.

Mau tránh đường!"

Các hiệp sĩ cưỡi ngựa hộ tống xung quanh cỗ xe hét to dẹp đường.

Đoàn người chúng tôi tiến vào công quốc trước sự tò mò của người dân.Bây giờ tôi đã là công tước và phụ trách lãnh thổ công quốc Gorgon, một khu vực vốn thuộc sự kiểm soát của hoàng gia.

Tuy nhiên, giờ đây nó đã trở thành lãnh địa của riêng tôi, tôi được toàn quyền quản lí và thế tập, nghĩa là có thể xây dựng một gia tộc và truyền lại danh hiệu cho những người thừa kế.Công quốc nằm ở khu vực phía Bắc của vương quốc Bahamia, nơi có khí hậu lạnh lẽo và khắc nghiệt vào mùa đông.

Nó được tạo thành từ ba thị trấn và nhiều ngôi làng lớn nhỏ, dân cư khoảng 20.000 người.Stheno, thị trấn gần trung tâm nhất là thị trấn lớn nhất và đó là nơi tọa lạc của lâu đài công tước.

Hai thị trấn còn lại, Euryale và Medusa, nhỏ hơn và mang tính chất nông thôn hơn.

Các ngôi làng nằm rải rác và hầu hết người dân sống ở đó.

Trách nhiệm của tôi với tư cách là một công tước là cai trị người dân và bảo vệ công quốc khỏi những mối đe dọa từ bên ngoài.Xe ngựa của tôi tiến vào thị trấn Stheno, nằm dưới chân lâu đài công tước.

Thật hoành tráng!

Những tòa tháp của lâu đài nhô cao phải đến sáu, bảy chục mét, và cái bóng đồ sộ của nó gần như bao phủ cả thị trấn."

Chào đón Đức ngài, thưa Công tước điện hạ!"

Những viên chức phụ trách công quốc ra cổng lâu đài đón tôi, hai bên là rất đông lính gác đứng xếp hàng một cách nghiêm chỉnh.

Tôi bước trên thảm đỏ, tiến vào bên trong lâu đài, xung quanh có hai hàng những cô hầu gái trẻ đang cúi đầu tiếp đón.Một người đàn ông tuổi trung niên, thân hình khá đậm, có bộ ria mép quăn, vội vã bước đến trước mặt tôi."

Kính chào Công tước điện hạ.

Tôi là Mark Hayden, quan chức quản lý công quốc tạm thời, nếu có gì bất tiện, xin Đức ngài hãy cho tôi biết, tôi sẽ thu xếp ngay lập tức."

"Ồ, ông vất vả rồi, tạm thời hãy giữ nguyên vị trí công việc, ta sẽ sắp xếp lại sau."

"Vâng, như ý của Đức ngài."

Ông ta cúi đầu một cách khúm núm, đúng là uy quyền của hoàng gia ghê gớm thật!

Tôi là thành viên hoàng gia, và cũng là chúa tể của vùng đất này, tất cả bọn họ đều do một tay tôi định đoạt.Tôi đi vòng vòng kiểm tra quanh lâu đài, nó rất rộng.

Trên tường trong đại sảnh có trưng bày nhiều bức tranh nghệ thuật và những bộ giáp sắt bóng loáng.

Phòng tắm có hồ nước, vòi phun và được trang trí bằng những bức tượng toàn thân tuyệt đẹp.

Tất cả là tài sản của tôi!Sau cùng, tôi bước vào phòng riêng của mình, dù không xa hoa tráng lệ như trong cung điện hoàng gia, nhưng cũng rất sang trọng.

Rèm cửa kim tuyến che một cửa sổ mái cong nhìn ra ngoài.

Tuy hơi thiếu ánh sáng nhưng tôi không thấy vấn đề gì lớn với nó.Tôi nhảy ùm lên giường, chìm trong lớp đệm làm từ lông thú mềm mại.

A, thật thoải mái!

Từ giờ tôi sẽ sống một cuộc đời an nhàn sung túc với danh hiệu công tước."

Và những cô hầu gái đó thật xinh đẹp, tôi tự hỏi họ có làm theo tất cả những gì tôi yêu cầu không, ha ha ha!"

"Vâng, em xin được phục vụ Đức ngài, thưa công tước điện hạ."

Tôi giật nảy mình trước giọng nói nhẹ nhàng vang lên bên góc phòng.

Một cô hầu gái tóc trắng đang đứng đó từ bao giờ.

Làn da cô trắng nhợt nhạt, mái tóc bạch kim dài được búi lại.

Thân hình cô gái mảnh mai nhỏ nhắn, nhưng những đường cong nữ tính có thể được thấy qua lớp đồng phục hầu gái.

Trông cô xinh đẹp như búp bê nhưng cũng mỏng manh như làn khói, tựa như có thể biến mất bất cứ lúc nào.
 
Cuộc Sống Nhàn Nhã Của Hoàng Tử Phản Diện
Chương 4: Eira


"À, ừm, cô là..."

Tôi ngồi bật dậy khỏi giường, hỏi cô gái.

Cô ấy cúi đầu một cách cung kính."

Em tên là Eira, hầu gái của phủ công tước, em đến để làm nhiệm vụ của mình."

Cô ấy thật đẹp, tôi chưa từng thấy ai xinh đẹp như vậy, và giọng nói của cô ấy êm ái như diễn viên lồng tiếng trong anime.

Tim tôi đang đập thình thịch."

À, vậy cứ làm nhiệm vụ của cô đi."

Nhiệm vụ của hầu gái chắc là lau chùi dọn dẹp phòng nhỉ?

Tôi nghĩ vậy."

Vâng, em hiểu rồi..."

Cô ấy đặt tay lên chiếc ruy băng ở cổ áo và tháo nó ra, sau đó lần lượt gỡ từng chiếc khuy áo, làn da trắng ngần mịn màng từ từ lộ ra...

Khoan, chờ đã!"

Đợi đã, cô đang làm gì vậy!"

Eira dừng tay, ngước mắt nhìn tôi ra điều khó hiểu."

Vâng, em đang làm nhiệm vụ của mình, xin hãy để em dùng cơ thể mình để phục vụ Đức ngài."

Dùng cơ thể phục vụ, ý cô ấy là...Não tôi nóng bừng, tôi là con trai đang tuổi trưởng thành, dĩ nhiên sẽ có những ham muốn đen tối.

Tuy nhiên nó không phải thế này, nó nên xuất phát bởi tình cảm từ hai phía!Eira nhìn tôi ôm đầu khó xử, cô ấy rụt rè khẽ lên tiếng, giọng run run."

Ừm, thưa Đức ngài, có phải ngài không hài lòng với ngoại hình của em phải không ạ?"

Không hài lòng ư?

Làm gì có chuyện đó!

Cô ấy là mẫu phụ nữ đúng gu của tôi!

Nếu lí trí của tôi không vững thì đã đè cô ấy ra rồi!Nước mắt của Eira bắt đầu lăn dài trên má.

Tim tôi thắt lại."

Xin Đức ngài thứ lỗi, em xin gọi những chị em khác, có lẽ họ sẽ làm ngài hài lòng hơn một kẻ như em..."

Cô ấy cúi đầu, dự định lui ra khỏi phòng."

Không, không phải thế!"

Tôi vội vàng nắm lấy tay cô ấy, ngăn lại.

Nhưng do dùng lực quá nhiều, Eira ngã vào lòng tôi.

Cơ thể mềm mại của cô ấy đang áp vào ngực tôi.Chết tiệt!

Cô ấy thơm quá.

Một cô gái xinh đẹp đang ngả vào lòng tôi!

Và cảm giác này!

Tôi cảm nhận được áp lực từ hai thứ mềm mại đó!

Lí trí của tôi sắp bay mất rồi.

Ôi thần linh ơi!"

A!

Em rất xin lỗi!!!"

Eira càng hoảng sợ hơn nữa.

Tôi vội vã tách ra khỏi cô ấy, có chút tiếc nuối.Sau khi bình tĩnh lại, Eira ngồi trên giường bên cạnh tôi, kể cho tôi nghe hoàn cảnh của cô ấy."

Vậy là em cần tiền để trả nợ và chữa trị bệnh cho mẹ, nên mới ứng tuyển vào làm hầu gái sao?"

Eira sụt sịt mũi, khẽ gật đầu."

Vâng, ngài Hayden bảo rằng chỉ cần em phục vụ Đức ngài, thì sẽ có một khoản trợ cấp đủ để chữa cho mẹ."

Tôi cảm thấy tội nghiệp cho cô ấy, phải đánh đổi sự trong trắng vì gia đình.

Trong khi tôi, đang tận hưởng cuộc sống xa hoa chỉ nhờ vào dòng dõi của mình.

A!

Tôi đã làm gì thế này!

Tôi quả là một kẻ tồi tệ mà.Tôi nhìn thẳng vào mắt cô ấy.

"Em không cần phải làm việc này nữa, Eira!"

"Hở?"

Cô ấy mở miệng kinh ngạc, toàn thân run rẩy."

Xin... xin đừng vứt bỏ em, nếu không mẹ sẽ...

Em sẽ làm bất cứ điều gì mà!

Xin ngài!"

Tôi nhẹ nhàng xoa đầu cô ấy."

Em yên tâm, chi phí chữa bệnh ta sẽ cấp cho gia đình em, em không cần phải hy sinh bản thân mình nữa."

"Thật sao, thưa Đức ngài..."

Nước mắt giàn giụa, Eira sấp mình trên sàn liên tục cám ơn tôi.

Tôi lại phải đỡ cô ấy dậy, và xoa đầu cho đến khi cô bình tĩnh lại.Sau đó, tôi gọi Mark và đề nghị ông ta chu cấp một số tiền cho gia đình của Eira."

Vâng, tôi rõ rồi, hy vọng Đức ngài hài lòng với cô gái đó."

Hình như ông ta hiểu lầm gì đó, tôi chưa hề đụng tới Eira nhé!

Tuy nhiên nếu giải thích sẽ khá phiền phức cho cô ấy.

Cứ coi như đó là tiền trả công cho "nhiệm vụ" của Eira đi.Một tuần sau, Eira quay lại lâu đài công tước, nét mặt cô ấy tươi tỉnh hơn trước rất nhiều.

Tôi hỏi thì biết được, sau khi điều trị thì bệnh tình của mẹ Eira đã khá lên nhiều, chỉ cần tịnh dưỡng một thời gian.

Em gái nhỏ của cô ấy đang chăm sóc bà ta, và Eira đã có thể tiếp tục làm công việc hầu gái để hỗ trợ cho gia đình.Tôi rất mừng cho cô ấy, nhưng hình như có cảm giác Eira đang nhìn tôi với ánh mắt nồng nàn thì phải.

Tôi đang bị ảo tưởng quá rồi!
 
Cuộc Sống Nhàn Nhã Của Hoàng Tử Phản Diện
Chương 5: Tôi sẽ xây dựng một sòng bạc!


Với tư cách là lãnh chúa, tôi phải tìm cách nâng cao mức sống của người dân.

Tôi không muốn ai lâm vào cảnh như gia đình của Eira nữa.

Nhưng làm cách nào để kiếm tiền?

Tôi vắt óc suy nghĩ.

Tôi cố nhớ lại những kí ức trong thế giới cũ.

Có cách nào một mảnh đất nhỏ kém màu mỡ lại vươn lên giàu có được không?

Dầu lửa?

Ở đây không chắc có, mà tôi cũng chả đủ trình độ khai thác.

Dubai, Singapore, Hong Kong, Ma Cao,... có ngành kinh doanh gì nhỉ?Một ý tưởng chợt lóe qua đầu tôi.

Đúng rồi, sòng bạc!

Tôi sẽ mở một sòng bạc lớn, thu hút giới quý tộc và thương nhân.

Và thế là kiếm lời trên số tiền đánh cược!

Tôi sẽ giàu to!Đó không phải sòng bạc thông thường, nơi rượu chè và sát phạt.

Đó sẽ là một Casino!

Một nơi chưa ai từng thấy, với đủ những trò chơi lạ mắt!Được!

Tôi đã quyết định, sẽ xây dựng một Casino.

Háo hức quá, tôi lấy giấy bút ra và thiết kế một bản kế hoạch ngay.Eira, cô hầu gái tóc trắng mà tôi đã chỉ định làm người phục vụ riêng, đứng kế bên bàn làm việc.

Cô ấy vừa chuẩn bị cho tôi một bình trà thảo mộc ấm.

Thật là chu đáo quá!"

Eira, đã khuya rồi, em cứ đi nghỉ trước đi!"

"Không đâu, thưa Đức ngài, em không thể ngủ khi chủ nhân còn thức được.

Hơn nữa, được phục vụ Đức ngài là vinh dự của em mà."

Cô ấy khá là kiên quyết, nhưng giữa đêm ở cùng với một cô gái đáng yêu như vậy thật khó cho tôi quá.

Nếu tôi yêu cầu điều đó có lẽ cô ấy sẽ không từ chối.

A, không!

Tôi lại sắp đầu hàng ham muốn của mình rồi!

Tập trung nào!Tôi nâng cây bút lên, tiếp tục công việc.

Trước tiên phải có mặt bằng, chọn nơi đâu nhỉ?

Chi phí xây dựng là vấn đề lớn, tốt nhất nên cải tạo một nơi có sẵn.Hôm sau, tôi ra ngoài khảo sát.

Và quyết định chọn địa điểm đặt Casino ở một ngôi đền cũ bên ngoài thị trấn.

Đó là một tòa nhà lớn bằng đá, mái vòm cong và có hai tầng.

Tầng một là một không gian rộng rãi, thoáng đãng, có những cây cột lớn ở trung tâm và trần nhà cao.

Tầng hai là những hành lang nhìn xuống bên dưới và trang trí bằng nhiều bức tranh tường đã phai màu.

Có những cửa sổ mái cong và ban công nhìn ra thị trấn."

Thật hoàn hảo.

Tôi có thể xây dựng sòng bạc ngay tại đây."

Tôi bước ra ngoài ban công, nhìn xuống thị trấn của mình."

Và sau đó tôi sẽ phát triển các dịch vụ kèm theo, phục vụ ăn uống, mát xa, phòng tắm công cộng.

Tôi sẽ xây dựng tất cả.

Đây sẽ là Las Vegas của dị giới!

Đây sẽ là nơi sầm uất, huy hoàng nhất chưa từng thấy.

Và tôi sẽ là người giàu có nhất!"

Tôi ngẩng mặt lên trời, dang rộng hai cánh tay như thể ôm trọn cả thị trấn, cười sằng sặc.

Sau khi đã chọn được địa điểm, tôi nhanh chóng thiết kế và đặt hàng những nghệ nhân để tu bổ và trang trí lại ngôi đền.

Họ đang bận rộn tu sửa, sơn phết và trải thảm lại.

Tôi cũng đưa ra bản vẽ và hướng dẫn những người thợ thủ công chế tạo những thiết bị trò chơi cho Casino."

Làm như thế này, bàn tròn quay được, có những ô có số để viên bi lăn vào, và một bảng gỗ có những con số tương ứng..."

"Vâng, chúng tôi sẽ thực hiện trong thời gian sớm nhất, thưa Đức ngài!"

Công việc nhanh chóng được hoàn thành chỉ trong khoảng một tháng.

Casino chuẩn bị được khai trương.

Việc còn lại bây giờ là quảng bá đến tất cả mọi người!

Tôi đang ngồi trong phòng, viết thư mời những quý tộc, cùng những người có địa vị cao khác đến dự buổi khánh thành.

Số lượng giấy tờ chất thành đống."

Chà, hoàn thành!"

Tôi vươn vai, đứng dậy khỏi bàn làm việc.

Đã nửa đêm rồi, bên ngoài cửa sổ tối đen như mực."

Eira?"

Nhìn sang gần đấy, tôi thấy Eira đã ngủ quên trên chiếc ghế dài trong phòng.

Không trách được, có lẽ cô ấy đã mệt mỏi quá.Tôi tiến đến gần, nhìn kỹ Eira hơn.

Đôi mi dài của cô ấy đang khép lại, nó cũng có màu trắng bạch kim tuyệt đẹp.

Hơi thở đều đặn, phần nhô lên trên ngực đang phập phồng.Tim tôi đập rộn ràng, lần đầu tiên tôi ngắm nhìn một cô gái đang say ngủ ở khoảng cách gần thế này.

Cô ấy thật xinh đẹp, và hương thơm dịu nhẹ của Eira kích thích khướu giác của tôi.

Đôi môi màu anh đào đáng yêu đang khẽ mở như thể mời gọi.

Nếu tôi đặt đôi môi của mình vào đó thì..."

Mình đang nghĩ gì thế này!"

Tôi lắc đầu trái phải như một con bông vụ.

Cố gắng khống chế bản thân, tôi nhẹ nhàng lấy tấm chăn đắp cho Eira.

Thở phào nhẹ nhõm, tôi bước lên giường của mình và chìm vào giấc ngủ.
 
Cuộc Sống Nhàn Nhã Của Hoàng Tử Phản Diện
Chương 6: Ngày khai trương Casino


Ngày khai trương Casino diễn ra thành công như mong đợi, rất nhiều quý tộc và người giàu có trong vương quốc đã đến và tham gia các trò chơi.Đó là một Casino lớn, hoành tráng và náo nhiệt.

Có đủ các trò chơi bài, roulette(1), xúc xắc và nhiều loại trò chơi khác.

Các cô gái thỏ mà tôi đã tuyển dụng từ quán rượu trong thị trấn đang phục vụ đồ uống.

Quầy đổi tiền ra những đồng phỉnh sử dụng trong Casino lúc nào cũng tấp nập.Tôi đứng cạnh bàn poker, quan sát những người chơi đấu trí với nhau."

Tôi có hai đôi!"

"Cù lũ!

Tôi thắng rồi!

Há há há!"

"Ôi, chết tiệt!"

Mọi người đều vui vẻ và tiêu tiền.

Càng chơi nhiều thì tôi càng thu được nhiều, ha ha ha!Tôi đi quanh Casino, cảm thấy rất hài lòng.

Tuy nhiên, người quản lý sòng bạc vội vã đến gặp tôi."

Thưa Công tước điện hạ!

Có một cô gái ở quầy roulette đang thắng tất cả các ván cược, nếu cứ thế này thì e nhà cái chúng ta sẽ sụp đổ mất!"

Một cô gái ư?

Lạ thật, tôi phải xác nhận xem thế nào."

Được rồi.

Để ta giải quyết việc này."

Tôi gật đầu."

Ồ, cảm ơn Đức ngài!

Đây sẽ là một sự trợ giúp lớn cho chúng tôi."

Tôi bước tới khu vực roulette, nhìn thấy một cô gái tóc đỏ đang ngồi xoay lưng lại phía tôi.

Hử?

Hình như tôi đã nhìn thấy cô ta ở đâu đó rồi thì phải?"

Số 15!"

Cô ấy đặt cược một lượng chip lớn.

Roulette bắt đầu quay.

Người điều khiển roulette tung quả bóng vào bàn.

Nó xoay vòng vòng, chậm dần, chậm dần và cuối cùng dừng vào ô kết quả."

Số 15, đen!"

"Tôi lại thắng!

Ha ha ha!"

Cô gái reo lên.Mọi người trong bàn đều choáng váng.

"Chà!

Cô ấy lại thắng!

Đây là lần thứ tám rồi!"

"Thật là kỳ lạ!"

Tôi rất ngạc nhiên, liền bước tới gần và nhìn từ bên cạnh cô gái.Gì vậy!?Tôi không thể tin vào mắt mình.

Dụi mắt vài lần, tôi nhìn kỹ cô ấy lần nữa.Cô gái rất xinh đẹp, như thể bước ra từ trong thế giới 2D.

Từng chi tiết trên khuôn mặt cô đều đẹp một cách hoàn hảo.

Cô ta đang vui vẻ xếp những đồng phỉnh lên nhau.

Tôi nhìn cô ấy, sửng sốt.Chuyện gì đang xảy ra vậy?Đó là Arina, nhân vật chính của manga Love and Hate.

Tuy cô ấy có hơi trẻ hơn so với thời điểm trong manga, nhưng không nghi ngờ gì đó là Arina!

Cô ấy là người được định sẽ là kẻ thù của tôi.

Arina đang làm gì ở đây?

Làm thế nào cô ấy đến được đây?

Đầu tôi lùng bùng trong một mớ câu hỏi.Tôi hít một hơi thật sâu, cố gắng lấy lại bình tĩnh, nhìn kỹ Arina lần nữa.

Và rồi tôi nhìn thấy "nó" lờ mờ trong không khí.

Khả năng đặc biệt của cô ấy.

Nó gọi là "Fly"(2), chỉ có những người được chọn mới có được năng lực này!

Nó giống như một thức thần, xuất hiện và lơ lửng phía sau chủ thể.

Fly của mỗi người sẽ khác nhau, và có những năng lực đặc biệt kỳ quái.Fly của Arina là một sinh vật trông như người phụ nữ, ngoại trừ có thêm đôi cánh.

Một chiếc bánh xe đang xoay vòng vòng sau lưng cô ta.

Năng lực này có tên là "Bánh xe số phận".

Nó có khả năng chỉ ra con đường đúng đắn nhất cho chủ thể.

Tuy không phải là tuyệt đối, nhưng cơ hội để thành công sẽ cao hơn rất nhiều với nó.

Arina trong manga đã sử dụng nó để tránh hiểm nguy và phá vỡ nhiều âm mưu đen tối của kẻ xấu.Tôi chợt nhận ra, cô ấy đã sử dụng năng lực đặc biệt này để thắng liên tục trong trò chơi roulette!Mồ hôi lạnh của tôi toát ra.

Mục đích của Arina là gì?

Cô ta muốn làm tôi phá sản chăng?

Có phải Arina quyết truy sát tôi chăng?

Nhưng tôi chưa làm gì xấu mà!Trong lúc tôi đang bối rối thì Arina tình cờ quay đầu lại.

Bốn mắt chạm nhau.

Cô ấy há hốc mồm kinh ngạc."

Công tước Gorgon!"

(1) Một trò chơi thông dụng trong Casino, nơi người chơi đặt cược, dự đoán viên bi sẽ rơi ở ô nào của chiếc bàn xoay.(2) Parody của Stand - manga Jojo's Bizarre Adventure
 
Cuộc Sống Nhàn Nhã Của Hoàng Tử Phản Diện
Chương 7: Arina


Tôi yêu cầu Arina vào phòng điều hành của Casino để nói chuyện riêng.

Tôi hơi lo lắng, nhưng cần làm rõ mục đích của cô ấy, xem liệu có ý đồ thù địch nào không?

Nếu không thì việc tôi trốn tránh đến đây là vô nghĩa.Arina rụt rè bước theo tôi, và có tiếng xì xầm từ phía sau."

Công tước điện hạ là một người rất đa tình, cô gái thường dân đó thật may mắn."

"Ha ha, có lẽ ngoại hình cô ta cũng hợp nhãn với ngài công tước."

Tôi muốn quay lại phản đối những bịa đặt trắng trợn đó, nhưng cố gắng kiềm chế và nhanh chóng rời khỏi đó với Arina.Chỉ có hai người chúng tôi trong phòng, cô ấy trông khá cảnh giác, bắt chéo hai tay trước ngực như đang phòng thủ trước tôi.

Này, thật quá đáng, tôi đâu phải là một tên biến thái hay gì đâu!"

Ưm, thưa ngài công tước, ngài muốn gì ở tôi?"

"À, biết nói thế nào nhỉ..."

Tôi ngập ngừng."

Thứ đó, tại sao cô lại sử dụng nó để thắng cược trong trò chơi roulette..."

Arina toát mồ hôi, cô ấy cong mỏ huýt sáo không thành tiếng như thể không hề hay biết gì hết.

Tôi cố nín cười trước hành vi ngộ nghĩnh đó, nói với cô ấy."

Thôi, đừng giả vờ nữa, Arina.

Tôi biết mọi thứ về cô."

Arina mở to mắt ngạc nhiên."

Tại sao?

Ngài lại biết về tôi, chẳng lẽ... ngài điều tra về tôi nhằm mục đích chiếm đoạt thể xác!"

Cô ấy lùi dần về góc phòng, như một con mèo đang bị dồn vào đường cùng.

Thật là non nớt!

Hãy xem tuyệt kỹ kabedon của tôi đây!Tôi áp một tay vào tường, khóa chặt mọi đường rút lui của Arina, và từ từ đưa gương mặt ưa nhìn của mình lại gần.

Quả nhiên cô ấy mặt ửng hồng, quay sang một bên, tránh nhìn thẳng vào mắt tôi.Tôi khẽ thì thầm vào tai cô ấy."

Hãy nói cho ta biết mục đích của cô, hoặc là đôi môi xinh đẹp này sẽ là của ta!"

Tôi thốt ra mấy lời sến sẩm như của mấy gã ikeman, chính tôi còn thấy sởn gai ốc, nhưng tôi không thể lùi bước ở đây được."

Quý tộc quả nhiên là những kẻ tồi tệ mà..."

Arina lẩm bẩm.Hà, đành vậy, tôi chỉ dọa cô ấy thôi, không đời nào tôi có thể làm điều đó.

Tôi liền nhấc tay khỏi tường để rời khỏi Arina.

Vừa đúng lúc cô ấy đẩy mạnh tay vào ngực tôi."

Hở?"

Tuy nhiên vì tôi đã lùi trước nên cô ấy mất đà, chới với, cuối cùng ngã vào lòng tôi.

Cả hai ngã ra sàn với cô ấy nằm phía trên.

Một cảm giác mềm mại đang áp vào ngực tôi.

Óa!

Điều này là Deja Vu à?

Tôi đã gặp nó một lần rồi!"..."

Nhận ra tình trạng của mình, Arina nhảy dựng lên, tách khỏi tôi, mặt đỏ ửng như con tôm luộc."

Được rồi, được rồi, bình tĩnh đi.

Ta sẽ không làm gì xấu đâu."

Tôi cố gắng xoa dịu Arina.Sau khoảng thời gian im lặng ngại ngùng, Arina nói cho tôi nghe mục đích của cô ấy."

Để giúp trại trẻ mồ côi, cô muốn lấy tiền từ giới thượng lưu bằng cờ bạc?"

Arina sống ở một trại trẻ mồ côi tại thị trấn Euryale, cách Stheno không xa.

Tình cờ thế nào cô ấy lại là dân cư trong lãnh địa của tôi!"

Đúng vậy, điều đó là hợp lý, tại sao những kẻ giàu có lại ăn chơi xa hoa trong khi bọn trẻ không có cái ăn?

Chuyện này thật phi lý và bất công!"

Arina nghiến môi.

Tôi thở dài.

"Điều đó không được đâu Arina..."

"Tại sao chứ!"

Tôi bắt đầu giảng giải cho cô ấy về cách thức vận hành của kinh tế vĩ mô.

Người giàu có là thành phần quan trọng của nền kinh tế.

Nếu họ tiêu tiền thì tiền tệ mới được lưu thông, kinh tế mới phát triển."

Bất công thì thời nào cũng có, nhưng cố gắng xóa bỏ giai cấp và cào bằng tất cả chỉ đem lại hậu quả tồi tệ hơn!

Mọi thay đổi đều cần nhiều thời gian và công sức."

Tôi thao thao bất tuyệt, cố nhớ những điều đã đọc trên sách báo, hy vọng trong lòng rằng mình không nói sai."

Vậy phải làm thế nào?"

"Ta hứa sẽ tìm mọi cách để nâng cao mức sống cho bọn trẻ.

Nhưng muốn vậy phải phát triển kinh tế của toàn lãnh địa!"

"Thật vậy sao!

Tôi không hiểu lắm.

Nhưng làm sao tôi biết ngài sẽ giữ lời hứa?"

Arina nhìn vào tôi chằm chằm.

Tuyệt!

Thật may là cô ấy có vẻ bị thuyết phục!"

Ổn thôi.

Cô có thể giám sát hành động của ta mà."

Để hóa giải sự thù địch giữa Arina và Andora.

Tôi phải thể hiện thiện chí của mình, tôi phải cho Arina thấy tôi không có mưu đồ xấu xa nào hết, chỉ thành tâm muốn giúp đỡ mọi người!"

Nếu ngài đã nói vậy..."

Arina đưa tay lên má như đang suy nghĩ gì đó.Ngày hôm sau, một chuyện tôi không ngờ lại đến."

Tôi là hầu gái mới, tên là Arina, xin hãy chăm sóc tôi từ hôm nay!"

Arina trong bộ trang phục hầu gái, gia nhập vào lâu đài công tước.

Tôi ôm đầu.

Tuy nói vậy nhưng đâu cần phải theo sát tôi như vậy chứ, cô gái này!
 
Cuộc Sống Nhàn Nhã Của Hoàng Tử Phản Diện
Chương 8: Nhân vật chính là hầu gái của kẻ phản diện


Arina, nhân vật chính của bộ manga, bắt đầu làm việc trong lâu đài của tôi như một hầu gái.

Điều này lệch ra khỏi cốt truyện quá xa rồi.

Tuy vậy, đồng phục hầu gái hợp với cô ấy một cách đáng ngạc nhiên!

Váy ngắn và tất cao, cùng với diềm xếp và băng đô.

Những phụ kiện đó, càng làm tôn lên vẻ đáng yêu của Arina.

Đây là fan service à, thậm chí trong bộ truyện gốc cũng không có cảnh nào như thế này!Sau tiệc trà chiều, Arina nhìn vào những món tráng miệng của tôi một cách tò mò, nên tôi cho cô ấy ăn những phần bánh còn sót lại."

Cám ơn, ngài công tước thật tốt bụng!"

Arina nhồi bánh ngọt vào trong miệng và nhai như một con sóc.

Không phải như thế này đáng yêu quá mức rồi sao, tôi bật cười."

Ưm, ngon quá, ở trong trại mồ côi, em chưa từng được nếm những thứ này bao giờ!"

Cô ấy thích chúng đến mức quản gia phải nhắc nhở.

Tôi bèn nói với ông ấy."

Này quản gia, Arina là người mới nên chưa hiểu lễ nghi, đừng có nghiêm khắc quá với cô ấy."

"Vâng, tôi hiểu rồi, thưa Đức ngài."

Tôi cũng dặn dò ông quản gia và những cô hầu gái khác giúp Arina nhanh chóng thích nghi với công việc.

Thấy vậy, Eira rụt rè hỏi tôi."

Thưa Đức ngài, em có thể hỏi tại sao ngài lại quan tâm đến Arina như vậy không?"

"Ơ, chỉ là ta có chút hứng thú với cô ấy thôi..."

Tôi không thể nói rằng vì Arina là nhân vật chính của thế giới này.

Khả năng của cô ấy rất có giá trị!Eira tỏ ra sững sờ trước những lời của tôi."

Ê, vâng, cũng đúng, cô ấy dễ thương như vậy cơ mà..."

Đôi mắt Eira bắt đầu ẩm ướt.

Không ổn!

Eira rất nhạy cảm, cô ấy luôn sợ vị trí của mình bị thay thế."

Không đâu!

Em cũng rất dễ thương mà, Eira!

Em là hầu gái quan trọng của ta!"

Tôi vội vàng an ủi Eira, nhưng mặt cô ấy bỗng đỏ lựng lên."

Eira?

Em làm sao thế?

Có lẽ em bị sốt rồi!"

Tôi áp sát và đưa tay sờ trán cô ấy, nó khá nóng.

Nếu Eira bị bệnh thì nguy!"

Không!

Em ổn mà!"

Eira giật mình trước sự đụng chạm của tôi, cô ấy lùi ra xa."

Em xin phép, em cần đi pha trà..."

Eira lui ra khỏi phòng để lại tôi ngẩn ngơ.

Casino đang làm ăn phát đạt, đem lại nguồn thu lớn cho tôi.

Nhưng như thế thì vẫn chưa khai thác hết tiềm năng mà nó đem lại.Tôi đang nghĩ đến việc xây dựng thêm các dịch vụ nghỉ dưỡng bên cạnh Casino.

Nhất định phải có suối nước nóng!

Nhưng làm thế nào để có suối nước nóng?

Tôi cố gắng nhớ lại kiến thức.

Núi lửa.

Mạch nước ngầm.

Đúng rồi, mạch nước ngầm được nhiệt từ lòng đất đun nóng!

Ở vương quốc này, núi lửa đã từng rất phổ biến, có khả năng cao là có những mạch nước nóng trong lòng đất.

Chỉ cần đào trúng nó, nhưng vấn đề là làm sao biết được nó ở đâu."

Em đưa trà đến đây!

Công tước điện hạ!"

Arina vui vẻ bước vào, tay cầm một khay trà."

Chính là nó!

Arina!"

Tôi chỉ tay vào cô ấy."

Hở?"
 
Cuộc Sống Nhàn Nhã Của Hoàng Tử Phản Diện
Chương 9: Fortuna


Tôi quyết định sử dụng khả năng đặc biệt của Arina để tìm ra mạch nước nóng."

Việc này có ổn không, điện hạ?"

Arina nhìn tôi, có vẻ mơ hồ."

Được mà, em hãy làm đi."

Arina tập trung những dòng linh lực trong người.

Một hình dáng mờ mờ được hình thành, lơ lửng phía trên cô ấy.

Đó là Fly của Arina, có tên là Fortuna(1).

Một Fly có hình dạng như một người phụ nữ.

Cô ta đeo dải băng bịt mắt, có đôi cánh trắng và sau lưng có một bánh xe lớn.Người bình thường không thể nhìn thấy Fly.

Không biết tại sao nhưng tôi cũng có khả năng nhìn thấy nó, có thể bởi Andora cũng có linh lực trong người.

Sau cùng thì tôi cũng thừa hưởng dòng máu hoàng gia mà.Arina liền kích hoạt khả năng đặc biệt của Fortuna."

Fortuna, hãy chỉ cho ta con đường đúng đắn để tìm đúng mạch nước nóng."

Linh lực của Arina đổ vào liên tục, làm cho bánh xe số phận của Fortuna bắt đầu quay."

Em có thể thấy nó chứ?

Arina?"

Arina chậm rãi mở mắt ra."

Vâng!

Em đã nhìn thấy màu xanh của con đường, đi về hướng Bắc!"

Một khi bánh xe của Fortuna bắt đầu quay, đôi mắt của Arina có thể nhìn thấy con đường khả dĩ nhất, được phân biệt bởi màu sắc.

Theo tôi được biết thì càng gần màu xanh sẽ càng may mắn, trong khi màu đỏ lại là dấu hiệu của nguy hiểm.Arina dẫn đường về hướng Bắc, trên con đường hướng về phía thị trấn Medusa, nơi cách Stheno khoảng 10 dặm.

Chúng tôi đi theo sự chỉ dẫn và đến một khu vực bên ngoài Medusa không xa.

Đến đây thì đường mòn đã hết, chúng tôi buộc phải xuống xe ngựa và đi bộ, xuyên qua những bụi cây lùn rậm rạp.

Arina có vẻ mệt mỏi, cô ấy đang thở dốc.Tôi liếc nhìn Fortuna, bánh xe của cô ta đang quay chậm dần, chậm dần.

Việc này có lẽ đang tiêu hao linh lực của Arina quá nhiều."

Em ổn chứ, Arina, không nên duy trì năng lực của Fortuna lâu quá, linh lực của em sẽ suy kiệt mất!"

"Ha, ha, em ổn mà, chỉ một chút nữa thôi... nếu điều này có thể giúp được mọi người."

Tôi cảm thấy lo lắng cho Arina nhưng cô ấy vẫn tiếp tục lê bước.Cuối cùng, chúng tôi cũng đến đúng vị trí, đó là một cánh đồng bằng phẳng, không có dấu hiệu gì của mạch nước nóng hết.

Có thể chúng tôi sẽ phải đào sâu xuống phía dưới.Bỗng nhiên bánh xe của Fortuna dừng hẳn, và cô ta dần dần biến mất.

Arina kiệt sức ngã xuống."

Arina!"

Tôi hốt hoảng bế cô ấy lên."

A!

Điện hạ...

Gần quá!"

Arina đang đỏ bừng mặt, chắc chắn là do cạn kiệt linh lực rồi!

Tôi vội đưa cô ấy đến bóng râm để chăm sóc."

Hãy uống chút nước đi nào, Arina!"

Tôi đặt cô ấy ngồi tựa vào vai mình và đưa cho cô ấy bình nước.

Thân hình cô ấy thật nhỏ bé và nhẹ nhàng, hương thơm từ mái tóc Arina làm tôi thấy hơi nhột nhạt.Arina im lặng nhận lấy bình nước từ tôi và uống nó.

Chà, mặt cô ấy vẫn đỏ, nhưng có vẻ trạng thái đã đỡ hơn trước đó rồi."

Em làm tốt lắm, Arina, nhưng đừng cố sức quá, hãy nghỉ ngơi đi."

Cô ấy gật đầu nhẹ, nhưng vẫn tránh nhìn vào ánh mắt tôi.

Nhìn một Arina năng động lại tĩnh lặng như vậy thật là lạ lùng.

Nhưng điều này làm tăng thêm nét quyến rũ kỳ lạ của cô nàng.

Đúng là sức mạnh của nữ chính!

Những người tùy tùng đang vội vã đuổi theo chúng tôi, nhìn thấy tôi dưới gốc cây, họ nhanh chóng chạy đến để phục vụ.

Tôi bèn ra lệnh cho họ."

Hãy để Arina nghỉ ngơi trên xe ngựa, mang bánh tráng miệng cho cô ấy nữa."

"Vâng, thưa Đức ngài!"

"Được rồi, bây giờ hãy tập trung nhân lực và đào bới khu vực đó, hãy nhớ cẩn thận!"

Họ cúi đầu và nhanh chóng thực hiện mệnh lệnh của tôi, đem những dụng cụ đã chuẩn bị sẵn ra.

Sau khi đào xới xuống đất khoảng bốn, năm thước, một tiếng động lớn vang lên, nước tuôn ra ào ạt kèm với khói trắng mù mịt."

Ô, thật sự có nước nóng phun ra!"

"Đúng như công tước điện hạ đã nói!"

Chúng tôi reo hò trước thành công rực rỡ.

Tôi đã tìm được suối nước nóng!

Tôi sẽ dựng những lữ quán ở đây, du khách sẽ nườm nượm đổ về Medusa và làm giàu cho thị trấn!

Tôi vội quay lại xe ngựa, báo cho Arina biết tin mừng."

Thật tốt quá!

Thưa điện hạ."

Cô ấy cười rạng rỡ."

Tất cả là nhờ em đấy, Arina!"

Tôi cũng bật cười, đưa tay lên miệng cô ấy, lau những mẩu bánh còn sót lại.

(1) Fortuna: Nữ Thần Vận Mệnh trong thần thoại La Mã.
 
Cuộc Sống Nhàn Nhã Của Hoàng Tử Phản Diện
Chương 10: Cuộc sống trong lâu đài công tước


Trong phòng riêng của mình, tôi đang lập bản kế hoạch cho khu nghỉ dưỡng suối nước nóng.

Ở bên cạnh, Eira như thường lệ vẫn đang chăm sóc cho tôi rất kỹ lưỡng, tôi thật sự rất biết ơn cô ấy.Tôi vẽ sơ đồ khu vực, nhân công sẽ đào và mở rộng suối nước nóng, xung quanh sẽ xây các lữ quán.

Nhà nghỉ kết hợp với suối nước nóng!

Nó sẽ rất tuyệt vời, là một nơi nghỉ dưỡng lí tưởng vào mùa đông lạnh lẽo ở Gorgon.

Tiếp theo, nên xây nhà nghỉ theo phong cách nào đây?

Vùng này nguyên liệu gỗ khá dồi dào.

Thay vì xây bằng đá và đất tôi có nên dùng gỗ?

Được rồi, tôi quyết định sẽ xây các lữ quán kiểu Nhật!

Một phong cách mới mẻ độc đáo, sẽ đem lại trải nghiệm thú vị cho lữ khách.

Cần phải đặt hàng những chuyên gia xây nhà bằng gỗ, sau đó phục dựng lại theo những bản thiết kế mà tôi vẽ ra.

Có lẽ nó sẽ mất kha khá thời gian.Hoàn thành xong bản kế hoạch, tôi đứng dậy vươn vai vài cái.

Vẫn còn khá sớm, tôi nên đi kiểm tra kho ngân khố của mình.

"Eira, em hãy về phòng ngủ trước đi, ta đi dạo trong lâu đài một lúc."

"Vâng, thưa Đức ngài."

Eira cúi đầu và trở về phòng dành cho người hầu, để thuận tiện tôi có nên đặt một chiếc giường dành cho cô ấy trong phòng mình không nhỉ.

Hay là...Tôi tưởng tượng cảnh Eira nằm trên giường của mình, mái tóc bạch kim xõa ra, đôi tay cô ấy thả lỏng không phòng vệ, mặt ửng hồng.

"Đức ngài, xin hãy nhẹ nhàng với em..."

Mặt tôi nóng bừng!

Nếu điều đó xảy ra, tôi không chắc mình có thể kiềm chế được!Xua tan những ý nghĩ đen tối, tôi bước xuống kho ngân khố của lâu đài nằm ở tầng hầm.

Lối vào luôn được những hiệp sĩ canh gác nghiêm ngặt.

Ngoại trừ tôi ra thì chỉ có Mark Hayden có chìa khóa vào nơi này.Những rương vàng đang được làm đầy một cách nhanh chóng.

Việc kinh doanh Casino rất phát đạt đã đem lại một nguồn thu lớn.

Tôi mở từng rương, ngắm nhìn những thỏi vàng sáng lóa.

Lòng ngập tràn hạnh phúc."

Ha ha ha!

Nhiều vàng quá!"

Tiếng cười của tôi vang vọng trong tầng hầm lạnh lẽo của lâu đài."

Một, hai, ba, bốn,..."

Tôi cười toe toét, tay đếm từng thỏi vàng, ngọn đèn leo lét in chiếc bóng to lớn của tôi lên tường của căn hầm.

Cầm sổ sách thu chi kiểm tra lại từng rương, tôi rất hài lòng.

"Hừm, đây được xem là thu nhập từ cơ sở cá nhân, không được tính vào số thuế lãnh địa phải trả cho hoàng gia, thật tuyệt vời.

Tôi sẽ dùng để tái đầu tư và nâng cao phúc lợi.

Được rồi!

Năm nay có thể giảm thuế 5% cho người dân.

Phúc lợi tăng và thuế giảm, người dân ở vương quốc sẽ đến định cư ở đây càng nhiều."

Khóa những rương vàng lại, tôi rời khỏi kho ngân khố.

Đi dọc hàng lang trong lâu đài, trong lòng rất phấn khởi.

Bỗng tôi nghe có tiếng trò chuyện.

"Arina, chị buồn ngủ quá..."

"Chị phải đi cùng em, làm ơn đi mà!"

À, là Arina và một cô hầu gái khác, có lẽ họ đang đi vệ sinh?

Tôi đứng sau ngã rẽ, quan sát họ."

Chị Nina, ban đêm trong lâu đài thật sự đáng sợ!"

Nina gật gù, vẫn vẻ ngái ngủ."

Ừ, lâu đài này đã được xây dựng hàng trăm năm rồi, thỉnh thoảng ban đêm vẫn có những tiếng động kỳ lạ!"

"Thật sao!!"

Arina mặt tái xanh.Ngập ngừng một lúc, Nina nói tiếp."

Đúng vậy!

Chị em vẫn kháo nhau, đôi khi có những tràng cười vang vọng từ nơi sâu nhất của lâu đài.

Và có những âm thanh như tiếng tiền vàng, họ nói rằng linh hồn chủ nhân cũ của lâu đài vẫn lẩn quất nơi đây, đêm đêm lại đếm lại kho báu của ông ta..."

"Hiiii!"

Arina nhảy dựng lên, bám chặt lấy Nina.Tôi nín lặng, bí mật trở về phòng của mình.

Đã đến giờ tắm, tôi đang ngả mình trong hồ tắm của lâu đài, mắt lim dim thả lỏng cơ thể.

Một hệ thống tuần hoàn nước chảy ra từ chiếc bình trên tay một pho tượng nữ thần.

Người nào thiết kế nên phòng tắm này quả là có đầu óc thẩm mỹ, tôi nghĩ bụng.Bên cạnh tôi là Nina, một cô hầu gái tóc vàng ngực bự đang phục vụ việc tắm rửa.

Áo cô ấy đang ướt sũng nước và trở nên trong suốt.

Tôi có thể nhìn thấy những hoa văn áo lót của cô ấy!

Trông thật là nóng bỏng mắt!

Không chú ý đến ánh nhìn của tôi, Nina nghiêng đầu mỉm cười."

Đức ngài cần gì xin cứ yêu cầu, em xin phục vụ ngay."

Tôi liếc nhìn bộ ngực căng tròn của cô ấy.

Nếu tôi yêu cầu Nina chà lưng cho mình bằng hai thứ đó thì nó phải tuyệt đến cỡ nào!

Chắc chắn cô ấy sẽ không thể từ chối...

Không được!

Cố kiềm chế nào!

Tôi không thể dùng cơ thể cô ấy như một món đồ chơi để thỏa mãn bản thân được."

À, ờ, không cần đâu..."

Tôi vội vào tư thế thiền định ở dưới nước, bắt thủ ấn và niệm chú, cố gắng giữ cho tâm trí trống rỗng.Phật tại Xá Vệ quốc, Kỳ thọ Cấp Cô Độc viên... (1)Sau đó, tôi đã bước ra khỏi phòng tắm trong trạng thái giác ngộ.

(1) Kinh A Di Đà
 
Cuộc Sống Nhàn Nhã Của Hoàng Tử Phản Diện
Chương 11: Trại trẻ mồ côi


Hôm nay, trong văn phòng công tước, tôi đang tiếp Rode, một nghệ nhân kiến trúc mộc có tiếng trong vùng.

Ông ta đang đến báo cáo cho tôi kết quả công việc."

Đây là mô hình tôi đã phục dựng, Đức ngài thấy thế nào?"

Ông ta đem đến một mô hình thu nhỏ làm bằng gỗ, mô phỏng lữ quán kiểu Nhật mà tôi dự định xây dựng.

Những hàng lang, căn phòng, và sàn nhà đều được làm thủ công tỉ mỉ."

Tuyệt lắm!

Đúng như ý ta, ông giỏi lắm!"

Tôi quan sát từng chi tiết, gật gù."

Đa tạ lời khen ngợi của Đức ngài, tôi rất vinh dự!"

"Vậy, nếu thực hiện trên thực tế, ông dự tính sẽ mất khoảng bao lâu?"

Rode nhẩm tính và nói, "Nếu đầy đủ nguyên vật liệu và nhân lực, sẽ mất từ 45-60 ngày, thưa Đức ngài."

Ồ!

Nhanh hơn tôi dự đoán.

Có lẽ kĩ thuật của ông ta tinh giản hơn so với kĩ thuật truyền thống của người Nhật."

Tốt lắm!

Cố gắng thực hiện trong thời gian sớm nhất, phải hoàn thành trước khi vào mùa đông!"

"Vâng, tôi sẽ cố gắng hết sức, thưa Đức ngài!"

Tiễn Rode rời đi, tôi rất hài lòng.

Tuy xây dựng một phong cách mới hoàn toàn, nhưng chi phí không đắt đỏ như xây những tòa nhà bằng đá, tôi sẽ thu hồi vốn nhanh thôi.

Trong lúc tôi đọc những báo cáo về việc chuẩn bị cho mùa đông sắp đến.

Gần đó, Arina và Eira đang tranh cãi."

Eira, em sẽ chăm sóc cho ngài công tước, chị có thể nghỉ ngơi sớm đi."

"Không, Arina, đó là bổn phận của chị!"

Hai cô gái xinh đẹp đang tranh giành quyền phục vụ tôi.

Cảnh tượng này thật không thể tin được đối với Andora!

Tôi không muốn làm buồn lòng ai cả, thật là khó xử.

Nhưng mà, thôi được rồi."

Được rồi, Arina, để sau đi..."

Arina sững sờ, tiu nghỉu như một con mèo bị cắt tai.

Tôi xin lỗi!

Nhưng Arina mạnh mẽ hơn Eira nhiều.

Nên cô ấy sẽ ổn thôi.Tôi liếc qua những tờ báo cáo, mùa đông hằng năm, lãnh địa của tôi thường xuyên xảy ra tình trạng gia súc chết rét nhiều, những người nghèo luôn gặp khó khăn.

Tôi chợt nghĩ, Arina, người xuất thân từ trại trẻ mồ côi, đang làm công việc hàng ngày để kiếm tiền hỗ trợ nuôi lũ trẻ.

Tôi muốn xem xét tình trạng của nơi đó.

Vì vậy tôi quyết định đến thăm trại trẻ một chuyến.

Có lẽ xuất hiện với thân phận công tước sẽ khiến mọi người lo sợ.

Do vậy tôi vận trang phục như một thương nhân bình thường, cùng với Arina đến trại trẻ.

Nó nằm ở bên ngoài không xa thị trấn Euryale, cách Stheno chừng tám dặm về phía Tây Nam.

Chiếc xe ngựa đi theo sự chỉ dẫn của Arina đã đến nơi."

Ồ, là chỗ này?"

Tôi nhìn vào một công trình trơ trọi giữa đồng trống.Nó nhỏ bé hơn tôi nghĩ và trông tình trạng xập xệ như nhà hoang vậy.

Một biểu tượng của tôn giáo được treo trước cổng.

"Cổng" ở đây là hai cây cột dựng song song, xiêu vẹo như sắp đổ đến nơi.Một bầy trẻ ùa ra khi nghe thấy tiếng Arina trở về.

Đủ mọi thành phần độ tuổi, có đứa chỉ khoảng 3, 4 tuổi, cũng có đứa lớn hơn chục tuổi.

Nhưng tất cả đều trông còi cọc vì dinh dưỡng không tốt."

Chị Arina dẫn bạn trai về!?

Anh ấy trông thật đẹp trai."

Lũ trẻ reo lên khi thấy tôi đi cùng Arina.

Cô ấy rất xấu hổ và ra sức phủ nhận điều đó."

Đây là ngài Ando, một thương nhân hảo tâm muốn hỗ trợ cho trại của chúng ta... các em đừng hiểu lầm."

"Đúng vậy, chào các em, anh là Ando!

Một thương nhân đến từ thị trấn Stheno."

"Chào anh trai Ando!"

Lũ trẻ đồng loạt cúi đầu chào, có vẻ chúng cũng được dạy dỗ khá tốt.Tôi liền đem những viên kẹo phân phát cho bọn trẻ và chúng rất vui mừng, ngấu nghiến ở trong miệng."

Kẹo này ngon quá!"

"Anh trai thật tốt bụng."

Nhìn bọn trẻ thích thú, tôi mỉm cười, tay khiêng những bao bột mì đem theo vào trong trại, Arina hốt hoảng nói khẽ."

Điện hạ, làm sao em có thể để ngài làm việc này được!"

"Ổn mà, ta đang cải trang thành thường dân.

Em cứ lo cho lũ trẻ đi."

Arina sửng sốt gật đầu.

Dạo gần đây thái độ của cô ấy đối với tôi thay đổi hẳn, nó giống như là tôn kính hoặc gì đó.

Tôi khó mà tin được đây là nhân vật chính của manga.Trong lúc Arina đang tập trung lũ trẻ và kể chuyện.

Tôi ra gian nhà phía sau, gặp vị nữ tu phụ trách trại trẻ.

Đó là một người phụ nữ già trông khắc khổ.

Bà ấy nói chuyện với tôi khá cung kính, có lẽ kinh nghiệm tuổi già đã giúp bà nhận ra tôi không phải là một thương nhân bình thường."

Xin Sơ hãy cầm lấy số tiền quyên góp của tôi, và đừng cho Arina biết điều này."

Tôi đưa ra một túi vải đựng tiền cho vị nữ tu.

Bà ấy cám ơn rối rít.

Nhìn tình trạng của tòa nhà thì cũng biết kinh phí cho trại trẻ không được dư dả lắm.

Tôi thở dài, có bao nhiêu chỗ như thế này?

Cần có chính sách chung cho những trường hợp này, hỗ trợ cá nhân của tôi là không đủ.Tôi quay trở lại phòng tập thể, Arina đang dùng những bức tranh tự vẽ và kể chuyện cho bọn trẻ nghe, câu chuyện là về chó sói và cừu.

Bỗng tôi nảy ra một ý tưởng."

Đúng rồi, tôi sẽ xây dựng một sân khấu kịch nghệ!

Bên cạnh Casino dành cho người giàu thì dân chúng bình dân cũng cần những nhu cầu văn hóa!"

Quyết định như vậy đi!

Tôi tạm biệt bọn trẻ và cùng với Arina trở về lâu đài.

Cần lên kế hoạch cho một sân khấu ngay!
 
Cuộc Sống Nhàn Nhã Của Hoàng Tử Phản Diện
Chương phụ 1: Arina và những cô hầu gái


Arina đang thư giãn trong phòng tắm.

Hồ nước thật sang trọng.

Xung quanh cô là những cô hầu gái khác, mỗi người đều có một phong cách riêng và rất xinh đẹp.

Một cô hầu gái lên tiếng, "Ngài công tước thật là tốt bụng.

Ngài ấy cho phép những người hầu sử dụng bể tắm của ngài."

Tất cả mọi người đều gật đầu đồng tình.

Họ bắt đầu ca ngợi chủ nhân của mình."

Đúng vậy, quả là một người chủ tốt, ngài ấy luôn đối xử ân cần cả với người hầu như chúng ta."

"Ngài ấy luôn quan tâm đến hoàn cảnh của từng người và trợ giúp họ!"

"Ngài ấy thật dịu dàng và không bao giờ cáu giận hay mắng mỏ những người hầu!"

"Không những vậy, ngài ấy thật đẹp trai và tài giỏi, lại mang dòng máu hoàng gia cao quý nữa!"

Nina, cô hầu gái ngực lớn tóc vàng nói với Arina:"Aaa, chị ghen tị với Eira quá, cô ấy là người phụ nữ yêu thích của công tước điện hạ, và cô ấy cũng thật đáng yêu."

Arina phồng má, "Điện hạ quá thiên vị chị Eira rồi, em cũng có thể phục vụ ngài ấy vậy."

"Chà, điện hạ cũng rất quan tâm đến em mà, Arina!"

"Arina ghen tị thật dễ thương quá, có phải em cũng thích ngài công tước không?"

Bọn họ bắt đầu trêu chọc Arina.

Mặt đỏ ửng, cô hạ thấp dần cơ thể xuống nước, dùng đầu gối giấu đi gương mặt của mình."

Em... em không biết...

Ngài công tước thật tốt, luôn quan tâm đến mọi người, em chưa bao giờ thấy một quý tộc nào như vậy!"

Những cô hầu gái nhìn nhau, tủm tỉm cười."

A, những thường dân như chúng ta, một vị trí phu nhân chính thức là bất khả thi, nhưng nếu là vợ lẽ thì có thể đấy!"

"Được, vợ lẽ thì không hạn chế số lượng!

Ý kiến rất hay!"

Các cô gái đang rất khí thế quyết giành một vị trí trong hậu cung của công tước, trong khi chủ nhân của lâu đài thì không hề hay biết chuyện này.
 
Cuộc Sống Nhàn Nhã Của Hoàng Tử Phản Diện
Chương 12: Suối nước nóng


Tôi đã quyết định xây dựng một nhà hát kịch nghệ.

Không chỉ có kịch còn có ca nhạc, diễn hài, tạp kĩ, nó sẽ là nơi mang lại tiếng cười cho mọi người.

Stheno sẽ trở thành thị trấn của niềm vui!Trước tiên thì phải có nhân lực, tôi bèn gọi Mark, yêu cầu ông ta tập hợp những diễn viên, nghệ sĩ khắp trong vùng, để thành lập một nhà hát lớn.

"Còn địa điểm xây dựng, ông nghĩ thế nào?"

Tôi hỏi Mark.

"Có một quán rượu lớn ở trung tâm thị trấn, họ thường xuyên biểu diễn ca hát.

Chúng ta nên mua lại để cải tạo thành nhà hát, thưa Đức ngài."

"Được rồi, vậy việc thương lượng giao cho ông."

"Vâng, tôi xin thực hiện ngay!"

Còn kịch bản và các tiết mục, đích thân tôi sẽ soạn thảo ý tưởng.

Sau đó chuyển sang cho biên kịch của nhà hát và viết thành kịch bản.

Đó sẽ là những tiết mục độc đáo chưa ai thấy bao giờ.

Trong khi đang thực hiện dự án nhà hát, Rode đến và báo cáo cho tôi tiến độ xây dựng khu nhà nghỉ suối nước nóng ở thị trấn Medusa.

"Trong bốn khu A, B, C, D, thì tôi đã hoàn thành khu A, gồm một nhà nghỉ và một phòng tắm hỗn hợp.

Kính xin Đức ngài nghiệm thu!"

"Tuyệt vời, ông làm tốt lắm!"

Trước khi đưa vào hoạt động tôi sẽ cho thử nghiệm.

Đúng rồi!

Tôi nên đem các cô hầu gái của mình đến đó.

Đó sẽ là một chuyến nghỉ dưỡng tập thể!

Ý rất hay.

Tôi hiện đang ở khu A của nhà nghỉ suối nước nóng, cùng với những người hầu của mình.

Một con đường nhỏ từ thị trấn Medusa đến khu suối nước nóng cũng mới được mở, người dân thị trấn cũng có thể đi bộ sang đó.

Nhà nghỉ có những hành lang bằng gỗ, những vách cửa bằng giấy, phòng trải thảm tatami.

Và phòng tắm suối nước nóng phân thành hai khu nam và nữ.

Cảm giác như tôi đang ở Nhật Bản vậy!Ngoài ra còn những chai sữa bò được phục vụ, kèm rượu và đồ nóng.

Quả là một nơi nghỉ dưỡng tuyệt vời!

Du khách sẽ nườm nượp kéo về đây!

Nóng lòng trải nghiệm thử.

Tôi bước vào phòng tắm nam, quấn một chiếc khăn quanh eo.

Hơi nước đang bốc lên mù mịt, và có tiếng những cô gái ở phía bên kia."

A, ấm áp quá, suối nước nóng quả là nơi thư giãn tuyệt vời vào thời tiết lạnh giá này!"

Bên kia tấm vách ngăn bằng gỗ là hồ tắm của nữ.

Có lẽ các cô hầu gái của tôi đang rất thoải mái, thật tốt."

Xin để em chà lưng cho Đức ngài!"

"..."

Eira khoác một chiếc áo yukata ngắn quanh mình, mái tóc bạch kim đang được búi lên cao.

Đôi chân trần của cô ấy lộ ra đầy quyến rũ.

Gương mặt xinh đẹp ửng hồng, Eira thoa dầu tắm và dùng khăn chà lưng cho tôi.

Bàn tay cô ấy thật nhỏ bé và mềm mại.

Mỗi khi cô ấy chạm vào lại khiến tôi bị kích thích kỳ lạ.Người tôi nóng bừng!

Có lẽ là tại hơi nước nóng bốc lên rồi!

Chiếc khăn quấn bên dưới của tôi đang nhô lên.

Tôi vội vàng xuống hồ tắm, che đi phần thân dưới của mình."

Nhưng còn phần phía trước nữa...

Thưa Đức ngài."

"À không, cảm ơn em, nó ổn rồi!"

Tôi hít thở sâu, cố gắng ổn định nhịp tim.

Phù, được rồi!Đúng lúc này, cánh cửa ở lối vào bật mở và Arina bước vào, quấn một chiếc khăn tắm!"

Arina, em làm gì vậy!

Hồ tắm nữ ở bên kia mà!"

Tôi hét lên, cố gắng không nhìn vào khe ngực cô ấy ở phía trên mép tấm khăn."

Em đến để phục vụ công tước điện hạ!"

Arina mỉm cười, mặt ửng đỏ.

Con bé này!

Nếu em xấu hổ thì qua đây làm gì chứ!Nói rồi cô ấy nhảy vào hồ tắm, tiếp cận tôi.

Làn da cô ấy trắng quá!

Tôi không còn biết nhìn vào đâu nữa!"

Arina, hôm nay là lượt của chị mà!"

Eira nhìn Arina, không hài lòng."

Không!

Hôm nay là ngày nghỉ phép của chị!"

"Không đúng!"

"..."

Sau cùng thì cả hai cùng vào hồ tắm với tôi, người bên phải, người bên trái.

Đây là kiếp nạn thứ tám mươi hai của tôi à?

Làm sao tôi có thể chịu được khi có hai cô gái xinh đẹp cùng tắm chung với mình!Cố gắng giữ bình tĩnh, tôi gợi chuyện với Eira."

Eira, lần tới em hãy đưa cả mẹ và em gái mình đến đây dưỡng bệnh, nó sẽ rất tốt đấy!"

"Vâng, cám ơn ngài, thưa điện hạ!"

Có lần tôi đến thăm gia đình Eira thì mẹ cô ấy rất hoảng hốt khi biết tôi là công tước, chủ nhân của Eira.

Bà ấy quỳ xuống sụp lạy tôi!

Điều này thật không tốt, chà, sau cùng thì tôi là người có địa vị tối cao ở công quốc, nên thường dân hầu hết sẽ phản ứng như vậy.Trong khi trò chuyện với Eira thì Arina kéo cánh tay tôi.

A!

Đừng có đến gần quá, tôi sẽ chạm vào hai thứ mềm mềm đó của cô ấy mất!"

Điện hạ!

Nếu có thể, em có thể mời Sơ và bọn trẻ đến được không ạ?"

"Tất nhiên rồi, Arina, suối nước nóng này là do em khám phá ra mà!"

Tôi mỉm cười, xoa đầu cô ấy.

Arina thật tốt bụng!

"Cám ơn ngài!"

Arina mặt phởn như một chú chó con được ve vuốt, thật đáng yêu!

Ngón tay tôi bỗng giật giật.

Eira ở bên cạnh, kéo nhẹ ngón tay tôi, má cô ấy hơi phồng lên.

Hơ?

Có lẽ cô ấy đang ghen tị?Tôi hỏi có phải Eira muốn xoa đầu không?

Cô ấy xấu hổ khẽ gật đầu.Hà, đành vậy.

Tôi không thể quá quan tâm đến ai hơn trong hai người, sau cùng thì họ rất quan trọng với tôi mà.

Tôi đành phải xoa đầu cả hai cô gái cho đến khi giờ tắm kết thúc.
 
Cuộc Sống Nhàn Nhã Của Hoàng Tử Phản Diện
Chương 13: Nhà hát


Sau khi thực hiện một chuyến nghỉ dưỡng ở suối nước nóng về, chúng tôi đang tràn đầy năng lượng... chính xác hơn là các cô hầu gái của tôi đang tràn đầy năng lượng, còn tôi đang kiệt quệ tâm trí vì những tình huống ecchi.

Tôi không khỏi nghĩ rằng thế giới đang bị bóp méo theo khuynh hướng romcom.

Rồi chuyện gì sẽ xảy ra nữa đây?Bỏ qua những suy nghĩ tiêu cực, tôi lại tiếp tục thực hiện công việc đang dang dở.

Dự án nhà hát đang được triển khai.

Tòa nhà được sửa sang và các diễn viên được tập hợp.

Và tôi đang chọn lựa kịch bản cho những vở kịch, chuẩn bị cho ngày khai trương.

Nên chọn những vở kịch kinh điển hay là những vở dành cho mọi lứa tuổi nhỉ?"

Điện hạ, ngài đang làm gì vậy ạ?"

Arina ở bên cạnh tò mò hỏi tôi, nhìn quanh những trang giấy viết dày đặc chữ vứt bừa bãi trên sàn."

Ta đang thực hiện một sân khấu, nơi trình diễn kịch, ca hát, đem lại niềm vui cho mọi người!"

"Ồ, tuyệt thật!"

"Đúng rồi, em hãy đem cả lũ trẻ ở trại mồ côi đến xem vào ngày khai trương, chúng sẽ rất vui đấy!"

"Vâng... ngài thật tốt, thưa điện hạ..."

Gì vậy?

Arina bỗng liếc nhìn tôi e thẹn, tay đưa lên ngực.

Cảm giác tim tôi hơi loạn nhịp.

Cô ấy càng ngày càng có những hành động kỳ lạ.

Đây có phải là thả thính không?

Chắc do tôi lậm romcom quá rồi.

Hít thở sâu, tôi vội vàng quay đầu lại tiếp tục công việc.Ngày khai trương nhà hát sắp đến, những tiết mục đã được chuẩn kĩ lưỡng cho ngày này.

Tôi đang đi thị sát công việc.

Sân khấu đã được dựng lên và các diễn viên luyện tập cật lực.

Họ đang bổ nhào, lăn lộn trên sân khấu."

Chưa được!

Thể hiện sự tuyệt vọng hơn nữa!

Sự bất lực khi đối đầu với kiếm sĩ số một thế giới!"

Trưởng đoàn kịch mà tôi bổ nhiệm đang gào thét, ra sức đốc thúc mọi người.

Tôi đến gần ông ta và hỏi.

"Này ông trưởng đoàn, công việc chuẩn bị thế nào rồi?"

Thấy tôi, ông ta chuyển sang gương mặt tươi cười, lau mồ hôi trán, ông nói."

Vâng, thưa Đức ngài, mọi thứ đang tiến triển tốt, phục trang và đạo cụ đã sẵn sàng.

Chỉ cần tập dợt vài lần nữa thôi."

"Tốt lắm, ngày khai trương nhất định phải thành công đấy!"

"Vâng, chúng tôi sẽ cố gắng hết sức!"

Ông ta cúi rạp người, hăng hái đáp lại.Tôi gật đầu, khí thế rất tốt, mọi người trong nhà hát đều tràn đầy nhiệt huyết.

Sau khi thông báo rằng một nhà hát mới sẽ được khai trương, hôm nay sẽ diễn những vở kịch đặc biệt chưa từng có, rất nhiều du khách đã tò mò kéo đến Stheno để theo dõi.

Ngày đầu tiên sẽ mở cửa miễn phí.

Nhưng những lần sau tôi sẽ bán vé.

Vé cho người bình dân thì khá rẻ nhưng vé hạng VIP sẽ bù lại khoản đó.

Quan trọng hơn, nguồn thu sẽ không chỉ đến từ tiền vé.

Du khách sẽ kéo đến, tiêu tiền để ăn uống và mua sắm, làm giàu cho thị trấn.

Vàng trong ngân khố của tôi sẽ càng đầy, ha ha!

"Kính thưa quý ông, quý bà!

Nhà hát chúng tôi, được sự bảo trợ của ngài công tước, xin đem đến cho quý vị những tiết mục đặc sắc..."

Sau lời giới thiệu của người dẫn chương trình, âm nhạc liền vang lên, buổi biểu diễn được bắt đầu.

Nhà hát hiện đã chật kín không còn một chỗ trống.

Mở đầu tiết mục là những màn nhào lộn, nhảy nhót và ca hát.

Đây là hình thức thức biểu diễn mới, làm khán giả ồ lên thích thú.

Sau đó rèm được kéo lên, chuyển sang bối cảnh vở kịch và các diễn viên lần lượt xuất hiện...Buổi biểu diễn thành công ngoài mong đợi!

Khán giả rất thích vở kịch, họ vỗ tay rào rào sau khi rèm được hạ xuống.

"Hay quá, cảnh thuyền Merry chìm xuống lòng biển thật cảm động!"

"Không biết nhân vật chính có thể trở thành Vua hải tặc không nhỉ?"

"Lần sau chúng ta hãy đi xem tiếp phần hai nhé!"

Họ vừa ra khỏi rạp vừa vui vẻ bàn tán.

Đại thành công!Biên kịch hí hửng chạy đến cạnh tôi, cô ta làm rất tốt công việc lần này."

Tuyệt thật thưa Đức ngài, những câu chuyện đó thật độc đáo, nếu được, chúng ta nên thực hiện một đợt lưu diễn ở vương đô để quảng bá và thu hút thêm khán giả."

"Ý rất hay!

Và mọi người sẽ kéo đến Gorgon ngày càng đông!"

Tôi hài lòng bước ra khỏi cánh gà, thấy Arina cùng với lũ trẻ đang rôm rả trò chuyện, chúng có vẻ rất thích màn diễn, có đứa còn bắt chước các động tác của nhân vật chính.

"A, anh trai Ando, cám ơn anh đã mời chúng em!"

Lũ trẻ ùa tới vây lấy khi nhìn thấy tôi."

Anh trai ăn mặc thật sang trọng, có phải anh là một người giàu có không?"

"Ha ha, có thể coi là như vậy đi!"

"Anh trai Ando, phần hai bao giờ mới biểu diễn, nó thật hấp dẫn!"

Bọn trẻ nhìn tôi bằng ánh mắt lấp lánh."

Sẽ sớm thôi, các em hãy đến theo dõi.

Tất cả sẽ miễn phí!"

"Hoan hô!"
 
Cuộc Sống Nhàn Nhã Của Hoàng Tử Phản Diện
Chương 14: Lilith


Một buổi tối nọ, tôi đang ngồi tại hàng ghế VVIP (1) ở tầng trên cao của rạp hát, theo dõi vở kịch.

Mỗi khoang được ngăn cách bởi một tấm rèm che, nhìn xuống sân khấu từ ban công."

Romeo!

Sao chàng lại là Romeo?

Hãy từ bỏ gia đình, hay từ bỏ tên họ đi.

Hoặc là chàng hãy hứa yêu em, rồi em sẽ chẳng còn là người thuộc dòng họ Capulet nữa..."

Những diễn viên này thật xuất sắc!

Tôi gật gù.

Vở kịch kinh điển Romeo và Juliet rất được khán giả yêu thích, đặc biệt là các cô gái."

Hức..."

Nữ khán giả ở buồng kế bên thậm chí còn khẽ nức nở.

Chà, đây là tầng VVIP, chỉ dành cho một số rất ít những vị khách đặc biệt quan trọng.

Thế nên chắc hẳn cô ấy là một quý tộc cao cấp.

Không ngờ cũng có một quý cô có sở thích như vậy.Buổi trình diễn đã kết thúc, khán giả vỗ tay nhiệt liệt, nhiều người còn bật khóc.

Cả những quý tộc từ xa xôi cũng tới đây, họ chơi bài trong Casino, xem kịch, mua sắm trong thị trấn, đem lại doanh thu lớn cho công quốc.

Tiền của họ đang chảy vào ngân khố của tôi, ha ha ha!

Chẳng mấy chốc tôi sẽ là lãnh chúa giàu có nhất vương quốc này!Tôi cười thầm trong bụng và bước ra khỏi khoang VVIP, đằng trước là quý cô ở buồng bên cạnh đang tiến xuống lối cầu thang.

Mái tóc đen dài của cô ấy rũ xuống mượt mà như tơ.

Bộ váy áo nổi bật rất sang trọng nói lên địa vị quý tộc của cô ấy.Đây có thể là một vị khách quan trọng, có lẽ tôi nên chào hỏi vài câu.

Nghĩ vậy, tôi bước tới gần cô gái."

Xin lỗi, thưa tiểu thư, hy vọng quí cô đã có một buổi tối tuyệt vời tại lãnh thổ của tôi!"

Cô ấy quay sang nhìn tôi, sửng sốt."

Ồ, ngài phải là công tước Gorgon!

Tôi thật thất lễ rồi!"

Tôi nhìn kĩ mặt cô ấy, bàng hoàng không nói nên lời!

Mái tóc đen dài, mũi cao thanh mảnh, đôi mắt tím đầy mê hoặc.

Cô gái rất xinh đẹp, đến mức làm cho tôi phải nghẹn thở, một vẻ đẹp kiêu sa quyền quý.

Cô ấy duyên dáng nâng váy và khẽ nghiêng mình, nở một nụ cười nhẹ.

"Tôi là Lilith, con gái của gia tộc Hadburg, rất vui được gặp ngài."

Lilith là nữ phản diện của loạt manga Love and Hate, đối thủ truyền kiếp của nhân vật chính.

Một cô gái rất kiêu ngạo và tàn nhẫn, là tiểu thư của một gia tộc rất có quyền lực, gia tộc Hadburg.

Gia tộc Hadburg đang nắm giữ ngai vàng của Thánh đế chế, và Lilith chính là cháu gái của Thánh hoàng đế đương nhiệm.Tôi choáng váng trong giây lát, nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.

Có lẽ cô ấy chỉ đến đây để theo dõi vở kịch thôi, đó là chuyện thường với giới quý tộc mà.

Nở một nụ cười lịch sự, tôi tiếp lời Lilith, "À, thì ra quý cô xinh đẹp đây là tiểu thư của gia tộc Hadburg, rất vui được gặp cô, tôi là Andora Adonis, công tước của Gorgon."

"Vâng, không ngờ ngài công tước thật trẻ tuổi và lịch lãm."

Cô ấy dùng quạt che miệng, cười khúc khích.

A!

Tim tôi hơi xao xuyến.

Ai bảo đây là nữ phản diện?

Cô ấy cư xử rất lịch sự và đúng phép tắc mà!Dù sao thì để đề phòng, tôi không nên để Lilith và Arina gặp nhau.

Hai người này là địch thủ truyền kiếp, nếu xảy ra rắc rối thì không hay lắm."

Công tước điện hạ, ngài ở đâu rồi!"

Giọng Arina bất thần vang lên từ phía cầu thang.

Chết tiệt!

Sao lại đúng lúc này chứ!

Tôi quên mất là cô ấy cũng đến xem buổi biểu diễn!"

Ơ!"

Tôi vội vàng kéo Lilith nấp vào sau tấm rèm, không thể để họ gặp mặt nhau được!"

Hử, điện hạ đi đâu rồi nhỉ?

Có lẽ ngài ấy đã ra sau cánh gà?"

Arina ngó quanh quất, không tìm thấy tôi, cô ấy thất vọng xuống khỏi cầu thang, rời tầng VVIP."

Phù!"

Tôi thở phào nhẹ nhõm."

Ưm..."

Có tiếng rên khe khẽ trong lòng bàn tay...

Tôi nhìn xuống, thấy Lilith đang đỏ ửng mặt, mắt rơm rớm.Thôi chết!

Tôi chợt nhận ra, mình đang ôm Lilith trong lòng, tay đang bịt miệng cô ấy lại!"

Xin lỗi!!"

Tôi hoảng hồn buông cô ấy ra.

Lilith vuốt ngực, trông hơi tức giận."

Không thể tin được ngài có thể làm vậy với một thiếu nữ chưa chồng!"

"Tôi xin lỗi!

Hầu gái của tôi đang đi tìm, tôi hoảng quá nên..."

Tôi toát mồ hôi, cố gắng phân bua!"

Được rồi, vậy bây giờ ngài tính chịu trách nhiệm chuyện này như thế nào đây, công tước Gorgon?"

Chịu trách nhiệm ư?

Tôi phải lấy cô ấy hay gì?

Lilith đang nhìn tôi với ánh mắt sắc bén.À!

Tôi chợt nghĩ ra một điều."

Nếu tiểu thư không phiền, tôi xin hộ tống tiểu thư đến khu nghỉ dưỡng suối nước nóng của tôi."

"Suối nước nóng ư?

Tôi đã nghe về nó.

Nó rất nổi tiếng trong giới qúy tộc gần đây."

Lilith có vẻ tò mò, xao nhãng chuyện hồi nãy.

Được lắm!

"Đúng vậy.

Suối nước nóng của tôi là nơi duy nhất trong vương quốc này, nó có rất nhiều khoáng chất, sẽ tốt cho làn da xinh đẹp của tiểu thư."

"Ồ, nghe có vẻ tuyệt đấy!

Vậy phiền ngài..."

Tuyệt!

Tôi có thể xoa dịu cô ấy, đồng thời đưa Lilith ra khỏi Stheno luôn!

Arina sẽ không thể giáp mặt cô ấy!

Sao mà tôi lại thông minh thế chứ!Tôi chợt nhớ ra Arina.

Tôi cần đi tìm cô ấy ngay, nếu không Arina sẽ làm ồn ào lên."

A, được rồi.

Ngày mai tôi sẽ cho xe ngựa của lâu đài đến đón tiểu thư."

Tôi liếc xuống khán phòng, xác nhận Arina không có trong đó.

Được rồi, cần tạm biệt Lilith và tìm Arina thôi."

Vậy hẹn gặp lại tiểu thư, tôi cần đi tìm cô hầu gái của mình..."

"Đợi đã!

Công tước!"

"Gì vậy?"

Tôi quay lại nhìn Lilith, bối rối.Cô ấy bĩu môi, "Đang tiếp chuyện một quý cô xinh đẹp như tôi mà ngài lại nghĩ đến người phụ nữ khác sao?

Đây là lần đầu tiên đấy!"

"Ơ, không..."

Gì thế này?

Cô ấy đúng là nữ phản diện chứ?

Biểu cảm như một thiếu nữ tsundere như vầy là sao.Sau đó, tôi ra sau cánh gà sân khấu và tìm được Arina.

Chúng tôi liền quay trở về lâu đài, may mắn là cô ấy không nghi ngờ gì.

Giờ tôi phải chuẩn bị cho chuyến đi ngày mai xuống thị trấn Medusa.

Tôi gọi Mark đến."

Ông biết nơi ở của tiểu thư Lilith nhà Hadburg chưa?"

"Vâng, tôi rõ rồi, cô ấy vừa mới đến chiều nay, thưa Đức ngài."

"Tốt lắm, sáng sớm mai hãy chuẩn bị xe ngựa, ta sẽ đến đón cô ấy đi suối nước nóng ở Medusa.

Còn nữa, ông hãy cho người nhắn tin bảo họ chuẩn bị tiếp đón chu đáo vào!

Lilith là một vị khách quan trọng của ta."

"Vâng, xin như ý của Đức ngài."

(1) Very, Very important Person.

Một mức độ cao hơn của VIP
 
Cuộc Sống Nhàn Nhã Của Hoàng Tử Phản Diện
Chương 15: Kẻ phản diện và Nữ phản diện


Tôi đã trằn trọc cả đêm, suy nghĩ về Lilith.

Cô ấy là nữ phản diện trong bộ manga gốc.

Mối quan hệ giữa tôi và Lilith trong manga không được rõ ràng.

Nhưng chắc chắn một điều là cả hai không hợp nhau tối đa.

Tôi là một hoàng tử ngốc nghếch vô dụng, trong khi Lilith rất thông minh và sắc sảo, tài năng của cô ấy cũng vượt trội so với những người khác.

Tuy vậy thì hiện tại tôi lại thấy Lilith khá có thiện cảm với mình.

Có lẽ đây là một cơ hội để sửa lại tương lai.

Tôi nghĩ mình nên cố gắng thiết lập một mối quan hệ tốt với cô ấy.

Vấn đề là Arina sẽ phản ứng thế nào?

Tạm thời không thể để Arina gặp Lilith được, tôi sợ rằng sẽ không thể kiểm soát tình hình.

Sáng ra, tôi uể oải rời khỏi giường, chuẩn bị phục trang để đi đón Lilith."

Điện hạ, ngài đi đâu đó!"

Arina thắc mắc khi thấy tôi sắp sửa ra ngoài."

À, hôm nay ta phải tiếp đón một vị khách quan trọng, em cứ ở nhà nghỉ ngơi đi!"

Tôi tìm cách đánh lạc hướng cô ấy."

Không, cho em theo với!

Cần phải có người phục vụ điện hạ chứ!"

"Không sao, hôm nay ta sẽ đem Nina theo mà."

Arina vẫn cố gắng đòi đi theo, sau khi hứa hẹn cho cô ấy ăn bánh tráng miệng, Arina mới miễn cưỡng ở lại lâu đài.

Phù!

Tôi vuốt trán.

Nếu cô ấy mà gặp Lilith thì hỏng hết.

Eira và Arina nhìn tôi chằm chằm, sau đó họ thì thầm với nhau như thảo luận gì đó.

Chà, thôi đến giờ rồi, tôi phải đi thôi.Đã vào mùa đông và tuyết đang rơi nhè nhẹ.

Tôi lên xe ngựa và đến quán trọ to đẹp nhất thị trấn nơi Lilith trú lại.

Có vẻ như cô ấy đã bao trọn toàn bộ nơi này.

Đúng là gia tộc Hadburg không có gì ngoài tiền mà!

"Ồ, phiền ngài công tước rồi!"

Lilith đang mặc một bộ đầm trắng sang trọng, mái tóc đen tuyền tuyệt đẹp, từng hạt tuyết lơ lửng trong không khí chỉ làm tô điểm thêm vẻ đẹp của cô ấy.

Tôi ngơ ngẩn, nghĩ rằng cô ấy xinh đẹp giống như một yukionna vậy!

"À, mời tiểu thư lên xe ngựa!"

Tôi sực tỉnh sau vài giây bị Lilith thu hút."

Cám ơn!"

Tôi nhẹ nhàng nâng tay giúp cô ấy bước lên xe, sau đó bước lên chiếc xe ngựa thứ hai.

Quy tắc của quý tộc rất chặt chẽ, nên không có chuyện tôi ngồi chung xe với Lilith được.

Sau khi yên vị trên xe tôi liền ra hiệu cho bọn họ xuất phát."

Đức ngài có mệt không?

Ngài có thể tựa đầu vào đùi em này!"

Ở trong xe của tôi, Nina mỉm cười vuốt nhẹ đùi, trông nó thật mềm mại.

Cả cô gái này nữa!

Tôi liếc ra ngoài cửa sổ, cố gắng không chú ý đến bộ ngực lớn của cô ấy đang lắc lư khi xe chạy trên đường.

Sau khoảng hai giờ trên xe ngựa, chúng tôi đến suối nước nóng bên ngoài Medusa.

Rất nhiều quý tộc đang ở đây nghỉ dưỡng.

Tuy vậy tôi đã dặn dò người quản lí và dành hẳn một khu D, khu cao cấp nhất cho riêng chúng tôi.

"Ồ, phong cách kiến trúc thật kỳ lạ, tôi đã đi du lịch nhiều nơi nhưng chưa từng thấy cách bài trí như vậy bao giờ!"

Lilith rất thích thú, cô ấy đi quanh lữ quán và khám phá mọi thứ.

Tôi chợt nhận ra, cô ấy cũng chỉ là một cô gái trẻ tò mò mà thôi.

Đây là thời điểm hai năm trước những sự kiện trong manga, có lẽ tôi không nên vội vã đánh giá con người Lilith ở thời điểm hiện tại.Lilith và người hầu của cô ở một gian phòng, trong khi tôi và Nina ở gian bên cạnh.

Trong lúc Lilith thưởng thức suối nước nóng, tôi gặp những người phục vụ để dặn họ chuẩn bị một bữa tiệc.

Sau khi thư giãn trong nước nóng, Lilith bước ra phòng khách cuả lữ quán, làm một vẻ mặt hài lòng.

"Tuyệt thật, ngài công tước!

Tôi chưa từng trải nghiệm điều gì như thế này!"

Cô ấy đang mặc một bộ yukata của lữ quán, mái tóc đen dài được búi lên gọn gàng.

Để lộ ra phần gáy thanh mảnh, trắng ngần.

A, tuy đây không phải là Nhật Bản, nhưng thế này thật là khiêu gợi mà!

"Thật tốt khi cô thích nó, tiểu thư Lilith!"

Tôi liền đưa cô ấy một chai sữa đã được hâm nóng."

Cám ơn!"

Lilith nhận lấy và uống nó.

Tôi nhìn cổ họng cô ấy di chuyển khi uống sữa, sau đó vô thức đánh ánh mắt xuống dưới, chà, ngực cô ấy khá lớn!

Lớn hơn của Arina tuy rằng không bằng của Nina..."

Bụp!"

Tôi đập đầu mình vào cánh cửa bằng giấy, xua tan những ý nghĩ không đứng đắn đó!"

Công tước, ngài không sao chứ!"

Lilith giật mình, lo lắng nhìn tôi."

Ha ha, không sao!"
 
Cuộc Sống Nhàn Nhã Của Hoàng Tử Phản Diện
Chương 16: Nữ chính vs Nữ phản diện.


Trong lúc tôi trò chuyện với Lilith thì Nina bước tới, cúi đầu."

Thưa Đức ngài, bữa tiệc đã chuẩn bị sẵn sàng."

"Ờ được rồi, cám ơn em."

Tôi liền mời Lilith ngồi vào bàn tiệc.

Những người phục vụ đem những món ăn đã chuẩn bị sẵn lên, khói bốc nghi ngút và hương thơm đầy hấp dẫn."

Ồ, ngài công tước.

Đây là món gì, tôi chưa từng thấy bao giờ?"

Lilith chỉ tay vào nồi nước dùng đang sôi ùng ục đầy hào hứng."

Nó gọi là lẩu, đặc sản của lãnh địa chúng tôi, một món rất thích hợp vào mùa đông lạnh giá này!"

"Trông hấp dẫn đấy, vậy tôi xin phép..."

Tôi cố nén không bật cười khi thấy Lilith phản ứng đầy dễ thương khi ăn một món cay và nóng.

Về điểm này cô ấy khá giống Arina, mặc dù hai người họ như hai mặt của đồng xu.Lilith liếc tôi, trông cô nàng hơi ngượng ngùng.

"Công tước, nãy giờ ngài nhìn chằm chằm vào tôi hơi nhiều, có khi nào ngài bị tôi thu hút rồi không?"

"Ha ha, xin lỗi,..."

Tôi thở gấp gáp.

Đừng quên đây là nữ phản diện!

Tự chủ, tự chủ nào!"

Đem thêm rượu lên nào!"

Tôi vội kêu người phục vụ, cố gắng không bị Lilith mê hoặc."

Vâng, rượu đã ở đây, thưa điện hạ."

Arina trong bộ yukata, bưng một khay rượu đặt lên bàn.

Trông bộ đồ này rất hợp với cô ấy."

Cám ơn em, Arina!"

Tôi gật đầu.Hử?

Chờ đã!

Hình như có gì đó sai sai!Tại sao Arina lại ở đây!

Đáng lẽ cô ấy phải ở lâu đài công tước chứ!Tôi kinh ngạc liếc nhìn Arina, cô ấy nghiêng đầu, cười tít mắt đầy tinh nghịch với tôi."

Sao vậy?

Công tước?

Sắc mặt ngài trông không ổn lắm.

Hay ngài say rồi!"

Lilith bật cười khúc khích, má cô ấy cũng hơi đỏ vì men rượu."

À, không, ha ha,..."

Tôi ôm trán, phải làm sao đây?

Có lẽ nên đẩy Arina đi chỗ khác."

Xin lỗi tiểu thư, tôi sẽ đi ra ngoài vệ sinh một lúc..."

Tôi vội kéo Arina ra ngoài hàng lang, cốc đầu cô ấy."

Đau!"

Arina ôm đầu, mắt rưng rưng nước."

Em làm gì ở đây vậy!

Arina!"

Arina phồng má như một con sóc, quay mặt sang một bên."

Tất cả là tại ngài, thưa điện hạ.

Tại sao ngài lại lén lút đi hẹn hò với một quý cô trông đáng nghi thế chứ!"

Sao cơ, tôi?

Hẹn hò?

Với Lilith ư?

Arina đang nghĩ cái quái gì vậy."

A...

Đâu phải hẹn hò, cô ấy chỉ là một vị khách trong giới quý tộc thôi."

Arina nheo mắt nhìn tôi đầy nghi ngờ."

Phải không?

Cô ta cứ như đang muốn dụ dỗ ngài đó!

Đừng để mắc lừa!"

"Hà, không thể đâu.

Thôi được rồi, đừng có gây rắc rối với Lilith, cô ấy là một đại quý tộc ở Ausburg đấy."

Được rồi, được rồi mà!

Em biết rồi!"

Cửa phòng tiếp khách bỗng được kéo ra, Lilith đang đứng ngay đó, tay chống lên hông.

Tim tôi như đứng lại.

Nhìn từ đầu đến chân Arina, Lilith cất giọng lạnh lùng."

Vậy ra cô là hầu gái của công tước à?"

Arina giơ tay lên, hăm hở đáp lại, "Đúng, là tôi, tôi là hầu gái thân cận nhất của điện hạ!"

Lilith chau mày, cô ấy hất mái tóc trước trán một cách điệu nghệ.

Tôi rùng mình trước cử chỉ đặc trưng của nữ phản diện ấy."

Cô không được dạy bảo về lễ nghi sao?

Hãy hành xử đúng với vị trí một kẻ đầy tớ đi!"

Trong khi tôi đang lúng túng trước sự xoay chuyển của Lilith, Arina đã cãi lại."

Công tước điện hạ rất tốt!

Ngài ấy không yêu cầu tôi phải hành xử như vậy!"

A!

Không, tôi đã cố tránh chuyện này rồi mà.

Tôi day trán thở dài.Lilith liếc nhìn tôi bằng cặp mắt sắc bén, "Công tước, có phải ngài đang quá dễ dãi với những kẻ thấp kém rồi đó!

Quí tộc như chúng ta phải đứng trên những kẻ thường dân, không thể để chúng coi khinh được!"

Arina bỗng trở nên tức giận, tiến tới đối mặt với Lilith.

"Đừng có xem điện hạ ngang hàng với một kẻ cao ngạo như cô!

Ngài ấy rất tốt và đối xử bình đẳng với mọi người!"

"Cô nói cái gì!?"

"A, hai người, dừng lại đi!"

Tôi cố gắng tách hai người bọn họ ra trước khi mọi chuyện tồi tệ hơn.

Nina ở bên cạnh bỗng đưa ra ý kiến."

Sao tiểu thư Lilith và Arina không tiến hành một trận so tài?

Nó sẽ tốt hơn là tranh cãi vô ích!"

"So tài ư?"

Lilith và Arina cùng quay lại, nhìn Nina.
 
Cuộc Sống Nhàn Nhã Của Hoàng Tử Phản Diện
Chương 17: Super Ping Pong


"Một trận đấu bóng bàn!

Hãy giải quyết tranh chấp như những người phụ nữ nào!"

Nina tươi cười đề xuất."

Bóng bàn ư?"

Lilith đầy tò mò, chắc chắn đây là lần đầu tiên cô ấy nghe đến từ này."

Đúng vậy, đó là một trò chơi do công tước điện hạ mới sáng chế ra.

Ai thua sẽ phải chấp nhận lí lẽ của người thắng, hai người thấy thế nào?"

Arina liền nói, "Chị Nina, em có biết sơ cách chơi rồi, như vậy thì quý cô đây thua chắc, còn gì là thú vị nữa?"

"Cô nói cái gì?

Cô đang coi thường tôi à?

Nói quy tắc chơi ra đây, tôi sẽ cho cô biết sự khác biệt đẳng cấp là như thế nào!"

Lilith liếc nhìn Arina bằng vẻ mặt khinh khỉnh."

Chiến luôn!

Cô đừng hối hận đấy nhé!"

Arina và Lilith lườm nhau nảy lửa.

Khí thế chiến đấu toát ra dữ dội.Bốn người chúng tôi liền kéo nhau vào phòng giải trí, Arina chuẩn bị thi đấu với Lilith!

Nhưng không phải là quyết đấu sinh tử như trong manga.

Tôi tự hỏi không biết điều này liệu có ổn không.Sau khi làm quen bóng và mặt bàn, nắm rõ các quy tắc thi đấu.

Lilith gật đầu tỏ ra đã hiểu, cô ấy nắm bắt rất nhanh."

Quá đơn giản."

Arina dùng vợt vỗ quá bỏng nảy liên tục trên mặt bàn, tay áo cô ấy đã được cột lên, sẵn sàng giao bóng.

"Chúng ta sẽ thi đấu một hiệp, ai đạt 11 điểm trước là thắng.

Cô đã rõ chưa?"

"Hừ, không có trò chơi nào mà tôi lại thua được cả!"

Lilith cười khẩy, xoay xoay cây vợt của cô ấy."

Được rồi, để rồi xem!"

Arina bắt đầu giao bóng.

Quả bóng nảy như một con ếch sang phía bàn của Lilith."

Quá chậm!"

Lilith tung một cú trả đòn thuận tay vào ngay mép bàn của Arina."

Ha!"

Arina nhanh không kém, vẩy cây vợt trả bóng.

Hai cô gái trao đổi bóng với tốc độ chóng mặt.

Đúng là nhân vật chính và nữ phản diện.

Thần kinh phản xạ của họ tốt thật!

Tôi theo dõi mà lác cả mắt.

Ối chà, ngực của họ đang nẩy theo từng đường bóng!

Không được!

Bóng!

Bóng! tôi phải tập trung vào quả bóng!Lúc đầu thì Arina chiếm ưu thế, nhưng dần dần Lilith đã bắt kịp nhịp độ thi đấu và họ đang ngang ngửa."

10-9!

Còn một điểm nữa thôi!"

Lilith tung một cú bỏ bóng xoáy ngược và dẫn trước Arina.

Khả năng phán đoán của cô ấy rất tốt."

Aaa!

Đừng vội mừng!"

Lần này, cú đánh bóng của Arina hướng thẳng vào chính giữa người Lilith, một chiêu mà từ đầu đến giờ Arina cố tình chưa sử dụng.

Lilith lúng túng trả bóng quá nhẹ.

Chỉ chờ có thế, Arina tung đòn dứt điểm và nhanh chóng gỡ hòa!

10-10!"

Hừ, cũng không tồi!"

Lilith khịt mũi, trong khi Arina đang rất phấn khích, nụ cười nở trên gương mặt."

Được rồi, giờ sẽ là ván quyết định, sẽ không có lượt phụ, cô thấy thế nào!"

"Triển luôn!"

Fly của Arina và Lilith đồng loạt được kích hoạt.

Á, hai người này, chẳng phải điều này đi quá xa rồi sao!

Chỉ là đấu bóng bàn thôi mà.Một nhân hình nữ mang đôi cánh trắng xuất hiện sau lưng Arina, đó là Fortuna.

Bánh xe số phận của cô ta bắt đầu quay theo chiều ngược lại.

Đây là khả năng thứ hai của Fortuna, "Reverse Fate", bên cạnh khả năng đầu tiên là "Green Road".

Fortuna sẽ tiếp nhận linh lực của Arina và tăng cường giác quan, sức mạnh và tốc độ cho cô ấy lên gấp bội.

Trong khi đó, Fly của Lilith là một bóng đen khổng lồ trong hình dáng một phụ nữ tóc dài, có tên là Nyx!(1) Khí tức tà ác mà nó tỏa ra khiến người ta phải hoảng sợ.

Đúng như thiết lập của một nhân vật phản diện!

Màn đêm của Nyx đang vươn rộng trong không gian cho phép Lilith có thể cảm ứng bất cứ chuyển động nào lọt vào đó gần như tức thì.

Theo tôi nhớ thì nó gọi là "Aura of Darkness".Bóng đêm mờ ảo đang bao phủ bàn đấu, nhưng không thể che đi khí thế mãnh liệt của hai đấu thủ.

Bộ đây là "Trò chơi bóng tối" (2) hay gì vậy!?

Tôi sợ hai người bọn họ sẽ bị thương mất, có nên ngăn họ lại không!"

Thưa Đức ngài?"

Nina nghiêng đầu thắc mắc khi thấy tôi bồn chồn lo lắng.

À, đúng rồi, cô ấy là người thường, nên không thể nhìn thấy các Fly.

Nắm quả bóng trong tay, Arina đang tụ lực vào vợt.

"Yaaa!!!!!"

Quả bóng do Arina đánh ra nhanh hơn trước gấp nhiều lần.

Nó nảy xuống mặt bàn và vọt lên như ánh chớp.

Tuy nhiên mọi thứ trong màn đêm của Nyx đều nằm trong tầm kiểm soát của Lilith.

Giống như cô ấy nắm rõ từng chuyển động của Arina và quả bóng.

Lilith lập tức vung vợt trả đòn.Những tia chớp phóng qua lại hai bên mặt bàn của Arina và Lilith.

Tôi thấy rùng mình, không khí đang bị ion hóa hay sao vậy?

Nếu cứ thế này..."

Đòn quyết định!"

Trong một tư thế đón bóng thuận lợi, Arina vung vợt hết sức.

Quả bóng lao qua phần sân của Lilith nhanh đến mức mắt thường không kịp nhìn!

Tuy nhiên Lilith đã chủ động di chuyển trước và đón đầu quả bóng vừa kịp lúc.Một âm thanh vỡ vụn vang lên.

Quả bóng chạm vào vợt của Lilith và vỡ tung, những mảnh vụn bắn ra xung quanh."

A!"

Tôi vội vàng dùng thân mình che cho Nina ở bên cạnh."

Điện hạ!"

"Công tước!"

Hai người họ buông vợt, hốt hoảng chạy đến đây.

Trong khi Nina mặt tái nhợt trong lòng tôi, run rẩy."

Ngài không sao chứ, thưa điện hạ, ngài đâu cần phải bảo vệ một kẻ thấp kém như em!"

"À, không sao, có lẽ chỉ bị vài mảnh vụn găm vào áo thôi."

Tôi mỉm cười trấn an cô ấy.

Nina tỏ ra lo lắng cho tôi.

Nhưng là một người đàn ông thì đây là chuyện đương nhiên phải làm mà."

Điện hạ..."

Mắt Nina rơm rớm nước.Hả!?

Một luồng sát khí còn mạnh hơn lúc nãy đang nhắm về đây.

Tôi bỗng thấy người nhẹ bẫng, Lilith và Arina mỗi người nắm một bên tay áo, kéo tôi ra khỏi Nina."

Đây là lỗi của em, xin lỗi điện hạ, hãy để em chăm sóc cho ngài!"

"Không, là do tôi, ngài công tước, hãy để tôi chịu trách nhiệm!"

Gì thế này?

Giờ hai người bọn họ lại lao vào một cuộc tranh chấp mới à?

Tôi thở dài.

(1) Nyx, nữ thần bóng đêm trong thần thoại Hy lạp.

(2) Dark game, manga Yugioh!
 
Cuộc Sống Nhàn Nhã Của Hoàng Tử Phản Diện
Chương 18: Bạn bè


Sáng sớm trong căn phòng kiểu Nhật của lữ quán, tôi đang nằm trên một tấm đệm, co ro vì lạnh.

Không biết từ bao giờ Arina đã lăn qua đệm của tôi và cuộn tròn tấm chăn quanh người.

Mặc dù đệm của cô ấy cách đó tận hai mét.

"Hà..."

Tôi mặc áo khoác, bước ra ngoài hành lang đi dạo một lát.

Bầu trời đông mờ mờ sắc xám, vẫn còn những bông tuyết rơi trong không trung, phủ một lớp trắng xóa trên mặt đất và những nhánh cây.

Khung cảnh thật là thơ mộng."

A, ngài công tước!"

Một giọng nói khẽ thốt lên, tôi quay đầu lại và thấy Lilith đang đứng đó.

Mái tóc đen dài cô ấy đang xõa ra chưa được chải chuốt, nhưng lại càng làm nổi bật thêm vẻ đẹp huyền bí của Lilith."

À, tiểu thư đã dậy rồi sao?"

Lilith vuốt nhẹ những lọn tóc, có vẻ ngượng ngùng khi để tôi nhìn thấy bộ dạng chưa được chỉn chu của mình."

Vâng.

Chào buổi sáng, công tước."

Cô ấy chầm chậm bước đến ngồi cạnh tôi trên hiên nhà, nhìn ra ngoài sân vườn ngắm những bông tuyết rơi."

Thật tuyệt đẹp.

Cám ơn ngài vì đã mang lại cho tôi một chuyến đi đáng nhớ như vậy."

"À, không có gì đâu..., lúc nào tiểu thư cũng có thể đến đây, chúng tôi luôn sẵn sàng tiếp đãi."

"Thật sao?

Tôi rất mong chờ điều đó."

Chúng tôi chỉ trao đổi thờ ơ vài câu rồi lại chìm vào im lặng, ngắm những bông tuyết bay lơ lửng trong ánh sáng lờ mờ của buổi sớm.

Không khí lạnh tràn vào khoang mũi làm tôi tỉnh táo hẳn.

Tôi lén nhìn Lilith từ góc nghiêng, cảnh tượng mỹ lệ như một bức tranh.

Hương thơm nhè nhẹ của cô ấy làm khướu giác của tôi nhột nhạt."

Công tước... ngài quả là một người kỳ lạ đấy!"

Thình lình Lilith phá vỡ sự tĩnh lặng."

Sao cơ?"

"Tự nguyện từ bỏ ngai vàng và cai trị vùng đất hẻo lánh này.

Lại còn rất gần gũi với những thường dân thấp kém..."

À, cô ấy cũng biết về chuyện đó.

Cũng không lạ khi điều này đã gây chấn động trong giới quí tộc của Thánh đế chế."

À, thì, có lẽ tại tôi không thích trở thành một vị vua..."

"Tại sao?"

"Hở?"

Tôi giật mình.

Đôi mắt tím sắc lẹm của Lilith đang nhìn thẳng vào mắt tôi ở cự ly gần.

Giọng điệu cô ấy bỗng trở nên gay gắt, pha chút cay đắng.

"Tại sao?

Ngài lại khác với tôi.

Tôi được sinh ra không ở vị trí có thể thừa kế ngôi vị!

Vì thế tôi đã phải nỗ lực hết sức, để đạt được sự thừa nhận của mọi người.

Nhưng cuối cùng, chỉ có thể làm một quân cờ của gia tộc.

Trong khi đó, ngài lại coi nhẹ ngôi vị của mình như vậy!"

"Tiểu thư Lilith..."

Tôi nghẹn lời.

Đúng rồi, Lilith là cháu nội của hoàng đế.

Với tài năng siệu việt của mình thì lẽ ra cô ấy đã có thể trở thành một ứng viên kế vị ngai vàng.

Tuy nhiên ở thời đại này, phụ nữ lên làm hoàng đế là một chuyện không tưởng.

Dù cố gắng thế nào, số phận của cô ấy cũng chỉ là kết hôn với một gia đình quý tộc khác, để củng cố quyền lực cho nhà Hadburg mà thôi.Tôi tự trách mình đã quá thiếu tinh tế khi nói năng bất cẩn như vậy.

Cô ấy cảm thấy bất bình với tôi là chuyện đương nhiên.Dường như nhận ra mình đã quá đà, Lilith cúi đầu lúng túng."

Tôi xin lỗi, công tước, tôi không có ý định phê phán ngài..."

Hít một hơi thở sâu, tôi bình tĩnh nói với Lilith."

Ổn mà, Lilith, cô nói đúng.

Tôi có thể chỉ là một kẻ không ra gì.

Hãy cứ trút hết bực dọc vào tôi nếu nó làm cô thấy dễ chịu hơn."

Lilith tròn mắt ngạc nhiên.

Cô ấy nghiến môi, quay mặt đi."

Lòng tốt đó khiến tôi khó chịu!

Nếu là sự xã giao giả tạo của giới quý tộc, hoặc những ánh mắt không đứng đắn nhắm vào cơ thể tôi, thì tôi đã rất quen với nó!

Nhưng tại sao..."

Lilith đảo mắt liếc nhìn tôi, giống như thấy một sinh vật kỳ lạ vậy."

Tại sao tôi không cảm thấy được một chút động cơ vụ lợi gì từ hành động của ngài!"

Tại sao ư?

Tôi tự tin nở một nụ cười thật tươi với cô ấy."

Bởi vì, tôi muốn làm bạn với cô, Lilith, không phải với tiểu thư nhà Hadburg, nhưng là chính bản thân cô."

"Bạn ư..."

Lilith mở to mắt.Tôi cảm thấy toàn thân đang lấp lánh hào quang như những nhân vật chính trong bộ anime!

Tôi không biết nó có hiệu quả không, nhưng hy vọng những lời tôi nói ra ( rip off từ manga và anime) đủ sức thuyết phục.

Chắc cô ấy sẽ bắt lấy tay tôi và..."

A ha ha ha ha!"

Lilith bật cười như thể chưa từng được cười, nước mắt đọng ở khóe mắt cô ấy."

Ngài quả nhiên là một con người kỳ quặc mà, công tước!"

"Ha ha, nó tệ lắm sao..."

Tôi cảm thấy xấu hổ như muốn bật tung ván và chui xuống sàn nhà ngay bây giờ.

"Nhưng xin lỗi, chúng ta là những quý tộc của những gia tộc khác nhau, có thể ngày mai chúng ta sẽ trở thành những kẻ thù, hoặc tốt đẹp nhất là thành đồng minh.

Bạn hay thù hoàn toàn là do lợi ích, ngài muốn một tình bạn thuần khiết là không thể!"

"Vậy sao,..."

Tôi xịu mặt xuống.Lilith có vẻ ái ngại khi thấy tôi như vậy.

Môi cô ấy khẽ mấp máy."

Nó không phải do ngài, mà là do tôi..."

"Hả, cô nói gì cơ?"

Tôi căng tai hết cỡ nghe Lilith nói."

Chỉ trừ khi..."

"Trừ khi?"

Mặt Lilith ửng hồng, cô ấy nói rất nhỏ "Nếu chúng ta trở thành một gia tộc thì..."

Hử, trở thành một gia tộc, ý cô ấy là sao?

Tôi không hiểu Lilith muốn nói gì.

"Điện hạ!!!"

Tôi quay đầu lại, thấy Arina từ góc hành lang chạy tới.

Cô ấy trượt dài trên sàn cứ như một cầu thủ vừa mới ghi bàn thắng quyết định vậy.

Cuối cùng dừng lại chính giữa tôi và Lilith."

Hừ, kẻ thường dân, cô rất thích phá đám người khác đấy!"

Lilith chậc lưỡi, hoặc chỉ là tôi nghĩ vậy, một quý cô mẫu mực như cô ấy đâu thể làm hành động như vậy.

Arina đang quay về phía Lilith, mái tóc đỏ chưa chải chuốt xù lên, trông cô ấy như một con thú đang bảo vệ lãnh thổ vậy.

"Trách nhiệm của tôi là bảo vệ điện hạ khỏi những mối nguy hiểm!

Tôi cảm nhận được ý đồ không đứng đắn từ cô!"

Hai người họ lại tiếp tục tranh cãi.

Hà, sao mà giống truyện shoujo thế, à không, chính xác hơn thì nó ngày càng giống romcom rồi.
 
Back
Top Bottom