Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Wattpad  Cùng Nam Chính Ngọt Văn Yêu Đương (Mau Xuyên) - Bản Lật Tử

[BOT] Mê Truyện Dịch
Cùng Nam Chính Ngọt Văn Yêu Đương (Mau Xuyên) - Bản Lật Tử
Chương 120: Bạn trai người máy của tôi (4)


Thức đêm thật sự sẽ đột tử.

Lần trước còn có biên kịch bởi vì thức đêm viết kịch bản mà đột tử, oanh tạc vòng bạn bè của Thời Yên.

Mấy ngày vừa mới biết được tin tức này cô cũng thành thật 11 giờ đi ngủ, nhưng chưa đến một tuần lại bắt đầu thức đêm."

Tôi không cần cái này, cảm ơn."

Thời Yên nhét lại tờ giấy A4 vào trong tay Lục Cảnh Nhiên, Lục Cảnh Nhiên lại cố chấp đưa cho cô."

Em cần."

Thời Yên: "......"

"Anh cho rằng tôi không biết tác hại của thức đêm sao?

Nhưng mà tôi...... không khống chế được nó!"

Lục Cảnh Nhiên nghiêm túc nói: "Tôi sẽ khống chế giúp em."

Thời Yên: "......"

"Không phải, có đôi khi viết bản thảo, chỉ buổi tối mới có linh cảm."

Thời Yên không biết Lục Cảnh Nhiên sẽ giúp cô khống chế như thế nào, chỉ có thể tìm lý do thuyết phục anh.

Lục Cảnh Nhiên không chút lưu tình vạch trần cô: "Đó chỉ là cái cớ để ban ngày em lười biếng."

"......"

Một người máy như anh sao mà biết được?Vì buổi tối không thức đêm, Thời Yên ăn sáng xong liền chuẩn bị tới thư phòng......

Ngẩn người với Word.

Sau khi cô ăn xong, Lục Cảnh Nhiên chủ động thu dọn bát đũa, bắt đầu vào phòng bếp rửa bát.

Thời Yên lại thầm khen anh một hồi, trong lúc vô ý thấy tem mác trên quần áo của anh còn chưa cắt."

Ấy, quần áo của anh chưa cắt tem ư?"

Lúc này Lục Cảnh Nhiên đang mặc áo ngủ hôm qua cô mua cho anh, sau cổ thỉnh thoảng có thể nhìn ra dấu vết tem mác.

Lục Cảnh Nhiên suy nghĩ một chút, trả lời: "Đêm qua trực tiếp mặc, xác thật chưa cắt."

Thời Yên lần cái kéo trên bàn trong phòng khách, vẫy tay với Lục Cảnh Nhiên: "Lại đây tôi cắt mác cho anh."

Lục Cảnh Nhiên buông bát đũa trong tay, đi đến bên cạnh Thời Yên, Thời Yên nhón chân, có chút cố hết sức lôi mác ở sau cổ áo của anh ra: "Anh khuỵu thấp xuống chút đi, anh cao quá."

Lục Cảnh Nhiên hơi khuỵu gối, ứng theo chiều cao của Thời Yên.

Tay Thời Yên cọ qua cổ anh, hô hấp nhẹ nhàng thổi lên da anh thành ra hơi ngứa.

Thời Yên thấy anh không được tự nhiên giật mình, ngước mắt hỏi anh: "Làm sao vậy, ngứa sao?"

Lục Cảnh Nhiên nói: "Có một chút."

"Oa."

Thời Yên cảm thán, "Da của anh cũng tinh vi thiệt đấy."

Lục Cảnh Nhiên không nói gì, Thời Yên cầm lấy kéo "cậc" một tiếng cắt mác xuống.

"Được rồi."

"Cảm ơn."

Lục Cảnh Nhiên đứng thẳng người, quay lại nhìn cô, "Mác quần cũng chưa cắt."

"......

Quần anh đi mà cắt!

Lưu manh!"

Thời Yên đặt kéo lên bàn "cạnh" một tiếng, vội vàng chạy vào thư phòng.Vươn tay quạt gương mặt không hiểu sao nóng lên, Thời Yên ấn mở máy tính, chờ máy tính khởi động máy.

Vừa vào QQ, người đoàn phim liên lạc với cô lại bắt đầu thúc giục kịch bản.

Sau khi Thời Yên bảo đảm cuối tuần có thể giao bản thảo, nhận mệnh mà mở Word, bắt đầu đuổi bản thảo.Nhìn qua bản thảo tối qua viết một lần, Thời Yên tìm được cảm xúc, bắt đầu viết tiếp phần sau.

Mấy ngày nay thật vất vả mới có linh cảm, nhưng mới vừa viết hai mươi phút, nhà đối diện lại có tiếng sửa chữa.Tiếng máy khoan điện như chui vào óc Thời Yên, ồn ào khiến cô đau đầu, cô cầm lấy điện thoại, gọi điện thoại cho bên địa ốc: "Các anh làm ăn kiểu gì vậy, hôm nay không phải thứ bảy sao, sao lại có người sửa chữa lắp đặt?"

Tiểu khu cô ở quản lý tương đối nghiêm khắc, quy định ngày nghỉ không thể sửa chữa lắp đặt, thứ hai đến thứ sáu, trưa và sau 6 giờ tối cũng không thể sửa chữa lắp đặt.

Quy định thì ở đó mà vẫn luôn có người không tuân thủ quay định.Bên địa ốc nhận được điện thoại khiếu nại của cô, rất nhanh phái người tới xem xét, sau khi bảo vệ nhắc nhở, tiếng lặp đặt đối diện cũng ngừng.

Thời Yên thở ra một hơi, vén tay áo tiếp tục viết bản thảo, chưa yên tĩnh đến nửa tiếng, tiếng máy khoan điện lại lần nữa vang lên.Thời Yên: "......"

Cô trái lại muốn nhìn, ai lại có thể ngang ngược như vậy!Nhà người lắp đặt kia nằm ở tòa nhà đối diện cô, cô đi đến cửa sổ, nhìn đối diện.

Ban công tầng chín đối diện đang treo vải đỏ lắp đặt chuyên dụng, tiếng máy khoan điện lẫn với khói bụi màu trắng bốc lên từ ban công.

Cũng may tỉ lệ vào ở tiểu khu này không cao, nếu chung quanh chật cứng người, nhà này lắp đặt đã sớm bị người ta đánh rồi!Cô đứng ở cửa sổ, hít sâu một hơi, hét lớn về phía tầng chín dối diện: "Tôi nói này người anh em, hôm nay là thứ bảy, không cho phép thi công!"

Chủ nhân căn phòng đối diện cũng có mặt, nghe thấy tiếng Thời Yên thì có chút xấu hổ, nhưng cũng không định dừng lại: "Ngại quá, chúng tôi muốn vào ở gấp, chỉ có thể gia tăng thi công!"

"Các anh muốn vào ở gấp cũng không thể không tuân thủ quy định!

Ngày thường các anh làm ồn thì thôi, hôm nay thứ bảy còn làm ồn, rất ảnh hưởng đến việc người khác nghỉ ngơi đó anh!"

"Tất cả mọi người đều là hàng xóm, đừng nói chuyện khó nghe như vậy, bao dung một chút không được sao."

"......

Vốn dĩ chính là các anh không đúng, ý lời này của anh là tôi không cho các anh thi công là tôi lòng dạ hẹp hòi sao?"

Người nọ tựa hồ không muốn nói chuyện với cô, bỏ lại một câu ngại ầm ĩ thì đóng cửa đeo bịt tai rồi đi vào trong phòng.

Thời Yên tức giận muốn lấy lông gà đi ra ngoài đánh nhau, loại người này cô biết, chính là nhìn cô như trẻ con dễ bắt nạt, cho nên mới dám kiêu ngạo như vậy, nếu đổi thành một ông anh người đầy hình xăm đã sớm sợ tới mức chẳng dám đánh rắm.Cô đang chuẩn bị gọi điện thoại khiếu nại bên địa ốc thì thấy ban công đối diện "vèo" một cái, một đồ vật rơi xuống.

Nhìn kỹ, cái đó không phải người máy nhà cô sao!Thời Yên: "......"

Lục Cảnh Nhiên là một người máy được chế tạo công nghệ cao, năng lực bật nhảy cũng hơn hẳn con người.

Hai toà nhà chỉ cách nhau khoảng 10m, nhảy từ bên này qua hoàn toàn không nói chơi.

Người lắp đặt trong phòng nghe tiếng động bên ngoài cũng tò mò nhìn ra, thấy trên ban công bỗng nhiên thêm ra một người, bị doạ ngây ra luôn.

Lục Cảnh Nhiên còn mặc áo ngủ, anh từ ban công đi vào, rút đầu cắm nguồn điện trong phòng: "Bên địa ốc có quy định, thứ bảy chủ nhật không cho phép lắp đặt sửa chữa, xin các anh tuân thủ."

Chủ nhà: "......"

Đây mẹ nó tình huống nào vậy??

Người này nhảy từ đâu ra?Lục Cảnh Nhiên nhìn công nhân lắp đặt, nói với bọn họ: "Xin các anh lập tức thu dọn đồ rời đi, thứ hai lại đến."

Anh vừa nói ánh mắt còn loé ánh sáng uy hiếp.

Đôi mắt phản quang không giống con người, đôi mắt của Lục Cảnh Nhiên là ống kính cao cấp, tự nhiên có ánh sáng lạnh lẽo.

Công nhân lắp đặt vốn đã bị sự xuất hiện của anh dọa sợ, hiện tại đôi mắt lại loé lên, đều vội vàng thu dọn công cụ rời đi.

Chủ nhà còn thủ vững ở chỗ này, miệng cọp gan thỏ nói với Lục Cảnh Nhiên: "Anh cũng là chủ phòng ở đây sao?

Bớt ở chỗ này giả thần giả quỷ đi!

Tôi không sợ anh đâu!"

Lục Cảnh Nhiên nhìn anh ta trầm mặc một hồi, đi đến ban công, trực tiếp thả người nhảy xuống.

Chủ nhà giật mình, còn chưa kịp đi qua xem xét, Lục Cảnh Nhiên lại "vèo" một cái từ dưới tầng bay lên, vững vàng đứng trên ban công."............"

Sau ba giây im lặng, chủ nhà thét chói tai chạy ra ngoài.

Lục Cảnh Nhiên xoay người, ra hiệu "ok" với Thời Yên đứng đối diện. 👌🏻Thời Yên: "......"

Nhìn Lục Cảnh Nhiên lại từ ban công đối diện nhảy về, Thời Yên mở cửa thư phòng, đi đến phòng khách xem anh: "Anh làm cái gì thế, anh như thế, nếu như bị bọn họ truyền lên mạng, sau đó bị bắt vào viện nghiên cứu nghiên cứu làm sao bây giờ!"

Lục Cảnh Nhiên nói: "Tôi vốn dĩ là được viện nghiên cứu nghiên cứu ra mà."

"......"

Rất có lý.

"Chuyện đã giải quyết, em có thể tiếp tục làm việc."

"Ừm......

Cảm ơn."

Thời Yên rót cốc nước cho mình, lại cầm hai túi đồ ăn vặt mang về thư phòng.Thời gian buổi sáng trôi qua rất nhanh, hơn 11 giờ, Thời Yên lại ngửi thấy phòng bếp có mùi thơm.

Ngày thường cô hay gọi cơm hộp không thì tự nấu mì hoặc bún, rất ít khi tự mình nấu cơm.

Nhưng trong tủ lạnh của cô vẫn có một ít rau dưa, đặc biệt là khoai tây, xay nhuyễn rồi trộn với rau dưa là có thể làm ra một nồi súp khoai tây.

Thứ này vừa ngon lại có thể no, còn dinh dưỡng cân đối, là món cô hay làm nhất.

Nhưng hôm nay Lục Cảnh Nhiên làm khẳng định không phải súp khoai tây, cô đi đến ngoài phòng bếp, tò mò nhìn xung quanh.

Với chút đồ trong tủ lạnh, cô cảm thấy cũng chẳng nấu được gì.Lục Cảnh Nhiên quay đầu lại nhìn cô một cái, hỏi cô: "Đói bụng hả?

Không phải sáng em ăn đồ ăn vặt rồi sao?"

"......

Đồ ăn vặt và món chính là hai cái "dạ dày" khác nhau."

Lục Cảnh Nhiên tìm kiếm trong kho tri thức của mình, xác định Thời Yên đang nói con bò: "Nếu thật là như vậy, tôi cho rằng người phải bị bắt vào viện nghiên cứu để nghiên cứu, là em."

Thời Yên: "......"

Cô mới ăn chút đồ ăn vặt, làm sao vậy!

Cô viết bản thảo vẫn luôn có một đam mê, chính là cần phải ăn gì đó, đồ ngọt tốt nhất.

Đồ ngọt có thể cân bằng cảm xúc bực bội, còn có thể giảm bớt áp lực, là người bạn tốt để viết bản thảo của cô.

Không có đồ ngọt, đồ ăn vặt khác cũng được, trái cây cũng ok, tóm lại cái gì cũng được, cô cần phải ăn gì đó, bằng không một chữ cũng không viết ra.

"Theo quan sát của tôi, phòng của em không có thiết bị vận dộng nào, đồ ăn vặt trong tủ lạnh lại không ít, dưới tình huống chỉ ăn mà không vận động mà em vẫn có thể duy trì cân nặng, thân thể con người quả nhiên thật thần kỳ."

"Ai nói tôi không hoạt động, đầu óc tôi vẫn luôn hoạt động."

Cô đi vào phòng bếp, nhìn thịt xào ớt cay trong nồi, "Anh lấy thịt ở đâu thế?

Tôi nhớ là tôi không mua thịt."

Lục Cảnh Nhiên nói: "Là thịt khô em đặt trong tủ đông."

Anh vừa nói như vậy, Thời Yên liền nghĩ tới.

Mỗi năm nhà cô đều sẽ làm thịt khô lạp xưởng, thịt khô chỗ cô đều là mẹ gửi cho.

Quê Thời Yên không ở thành phố A, lúc trước cô nói muốn tới thành phố A, người trong nhà đều không quá tán thành, thứ nhất cảm thấy một cô gái ở bên ngoài dốc sức làm việc rất mệt, thứ hai công việc của Thời Yên chỉ cần có một cái máy tính là được, làm ở đâu cũng thế.

Nhưng Thời Yên cảm thấy thành phố A là trung tâm văn hóa, cơ hội khẳng định nhiều hơn quê bọn họ, vẫn dứt khoát kiên quyết tới nơi này.

Sự thật chứng minh lựa chọn của cô không sai, rất nhiều việc của cô đều là sau khi tới thành phố A mới có được."

Có thể ăn cơm rồi."

Lục Cảnh Nhiên múc đồ ăn trong nồi ra, đặt vào đĩa bưng ra.

Thời Yên đi rửa tay, cầm đũa nếm thịt xào ớt cay của Lục Cảnh Nhiên: "Hương vị không tồi, sắp sánh ngang nhà hàng rồi."

Lục Cảnh Nhiên nhíu mày: "Lần sau sẽ hơn cả nhà hàng."

"......

Phụt."

Thời Yên không nhịn được cười một tiếng, không nghĩ tới người máy cũng rất hiếu thắng.Cô ngồi trên bàn ăn cơm, Lục Cảnh Nhiên ngồi đối diện nhìn cô.

Ăn cơm bị người ta nhìn chằm chằm như vậy, Thời Yên cảm thấy rất xấu hổ, cô ho một tiếng, nghĩ thầm nếu Lục Cảnh Nhiên cũng có thể ăn cơm thì tốt rồi.Như thể biết suy nghĩ trong đầu cô, Lục Cảnh Nhiên bỗng nhiên lấy ra một đầu cắm trên người mình, cắm vào ổ cắm gần bàn ăn.

Mắt anh sáng lên, nhắc nhở anh bắt đầu nạp điện.Lục Cảnh Nhiên nói: "Nạp điện là tương đương với người máy ăn cơm, như vậy em không xấu hổ nhỉ?"

"......"

Như vậy càng lạ đó anh ơi!
 
Cùng Nam Chính Ngọt Văn Yêu Đương (Mau Xuyên) - Bản Lật Tử
Chương 121: Bạn trai người máy của tôi (5)


Trải qua hai ngày đuổi bản thảo địa ngục, vào tối hôm thứ hai Thời Yên rốt cuộc gửi bản thảo cho người liên lạc với mình.

Mấy ngày nay bởi vì có Lục Cảnh Nhiên giám thị, ban ngày Thời Yên cũng không dám trắng trợn lười biếng, hiệu suất tăng hơn trước không ít.

Buổi tối nếu muốn thức đêm, Lục Cảnh Nhiên đi tới tự động đọc tin tức đột tử do thức đêm cho cô nghe, doạ Thời Yên vội rửa mặt đi ngủ.

Hiện tại tốt rồi, cuối cùng cũng hết khổ!—— Tiền đề là đối phương không bắt cô sửa kịch bản.

Mới vừa cầu nguyện như vậy, đối phương nhận được kịch bản cô gửi qua, sau đó đáp: "Nhận rồi nhé, chỗ nào cần sữa sẽ báo cô."

Thời Yên: "......"

Thôi, sửa kịch bản mới là thái độ bình thường, ngày nào đó cô viết kịch bản dùng một lần mà thông qua đó mới là khiến người ta không thể tưởng tượng.

Dù sao tạm thời thở phào, hiện tại còn chưa đến 11 giờ, không bằng...... chơi game một chút đi!Bởi vì cuộc đuổi bản thảo, mấy ngày nay cô không vào game rồi, thật là có chút nhớ mấy anh chàng trong game.

Mở trò chơi, Thời Yên làm hết nhiệm vụ hàng ngày trước, lại vừa lúc có hoạt động tăng xác suất SSR, dứt khoát lại nạp 648, bắt đầu rút thẻ.

Cả đêm rút thẻ thăng cấp, thời gian bất tri bất giác lại đến 12 giờ, Lục Cảnh Nhiên đúng giờ đẩy cửa thư phòng.

Thời Yên nửa nằm trên tatami trong phòng chơi mê mẩn, hoàn toàn không ý thức được đã 12 giờ.

Lục Cảnh Nhiên đứng ở cửa, nói với cô: "Hôm nay không phải giao bản thảo rồi à, sao còn phải thức đêm?"

Thời Yên đang hẹn hò với đàn ông, đầu cũng không nâng mà đáp anh một câu: "Hả, chính bởi vì hôm nay giao bản thảo cho nên mới muốn thức đêm chúc mừng."

Lục Cảnh Nhiên: "......"

Thời Yên dùng ipad chơi game, cũng không đeo tai nghe, âm nhạc trò chơi truyền vào tai Lục Cảnh Nhiên.

Anh nhớ trò chơi này, năm mươi năm trước cô cũng rất mê, nội dung trò chơi chính là yêu đương hẹn hò với đàn ông trong game.

Có thể nói là rất vô bổ và nhàm chán.Mắt anh lại loé sáng, liên tiếp lên internet, chẳng được bao lâu, Thời Yên phát hiện trò chơi không chịu khống chế của cô, giao diện tự nhảy tới giao diện phân giải SSR, sau đó tổng giám đốc của cô, huấn luyện viên của cô, anh cảnh sát và ngôi sao lớn của cô, tất cả đều không thấy!!!Còn có SSR nóng hổi cô mới vừa rút được!!!"

Cái quỷ gì vậy!

BUG gì vậy trời!"

Cô và công ty game không đội trời chung!!Nhưng thao tác phân giải thẻ còn chưa dừng lại, Thời Yên cảm thấy không có khả năng có loại BUG này, sau đó thấy Lục Cảnh Nhiên đứng ở một bên."......

Anh đang làm gì?

Sao mắt anh sáng như vậy??"

Lục Cảnh Nhiên nói: "Khi tôi tiến hành thao tác internet cao cấp tinh vi thì có trạng thái này."

"......

Thao tác internet cao cấp tinh vi anh nói là chỉ?"

"Hack vào trò chơi của em."

Thời Yên: "......"

Cô hiểu lầm công ty game, cô và người máy này không đội trời chung!!!"

Là anh xóa SSR của tôi?

Không, trò chơi này SSR cấp sáu sao là không thể xoá mà!"

Lục Cảnh Nhiên nói: "Hack vào server, sửa chữa trình tự là có thể muốn làm gì thì làm."

Thời Yên: "......"

Là thời điểm phổ cập khiến thức an ninh mạng cho người máy.

"Hacker là phạm pháp anh biết không!"

"Pháp luật chỉ có hiệu lực với con người, tôi là người máy."

Thời Yên: "???"

"Vậy tôi thân là chủ nhân người máy, ra lệnh anh lập tức dừng lại!"

Lục Cảnh Nhiên dừng lại, bởi vì anh đã xóa xong rồi.Thời Yên nhìn thẻ R và thẻ N kéo dài hơi tàn, thiếu chút nữa muốn đập Ipad lên mặt anh —— sau lại ngẫm lại đập thật thì hơn nửa là ipad của cô hỏng, cô nhịn xuống.

"Anh!

Đền tôi SSR!"

Thời Yên đứng dậy khỏi tatami, muốn lấy tăng chiều cao để tăng khí thế của mình, "Lập tức đền cho tôi!"

Lục Cảnh Nhiên nói: "Hẹn hò với số liệu trong game thú vị lắm à?

Nếu em cần, tôi có thể đóng thành bọn họ, hẹn hò với em ở thế giới thực."

"Ai muốn cùng anh......"

Thời Yên nói đến một nửa, lại ngừng lại, ý?

Đề nghị này nghe có vẻ không tệ.

Cô nhìn kỹ Lục Cảnh Nhiên vài lần, bất kể gương mặt hay dáng người cung cấp cho nhà làm phim đều không thua kém, mặc tây trang đóng tổng giám đốc hoàn toàn không có áp lực.Thời Yên bỗng nhiên cảm thấy tâm trạng tốt hơn nhiều, ngày mai báo số liệu trò chơi với chăm sóc khách hàng khẳng định có thể khôi phục, bản thảo cô cũng giao rồi, vừa lúc có thể cùng Lục Cảnh Nhiên đi ra ngoài hẹn hò."

Khụ khụ, vậy quyết định như vậy đi, ngày mai anh đóng thành tổng giám đốc đi ra ngoài hẹn hò với tôi."

Thời Yên giải quyết dứt khoát.Cos tổng giám đốc, phần cứng là không có vấn đề, nhưng phần mềm có vấn đề rất lớn—— tổng giám đốc mặc tây trang đặt may riêng, còn cô cả cái cúc cũng không có.

Trải qua một phen suy nghĩ cặn kẽ, Thời Yên cuối cùng mang theo Lục Cảnh Nhiên tới một cửa hàng thuê tây trang, cho rằng đây là cách có lời nhất.

Chọn một bộ tây trang cùng kiểu với trong game, bảo Lục Cảnh Nhiên đi thay, lúc ở ngoài chờ anh thay đồ, Thời Yên lại lên trò chơi, xem số liệu của cô khôi phục chưa.

Sáng sớm nay cô đã báo lỗi với chăm sóc khách hàng, anh trai kỹ thuật điều tra một chút, nói số liệu trò chơi của cô xác thật có khác thường, sẽ giúp cô khôi phục, nhưng cần một thời gian.

Trong khe thẻ đã khôi phục một bộ phận thẻ bị Lục Cảnh Nhiên xóa mất, nhưng còn chưa được đầy đủ, phỏng chừng còn phải chờ một lúc.

Về sau chơi trò chơi này cần phải chơi sau lưng Lục Cảnh Nhiên. ......

Sao lại cứ giống như yêu đương vụng trộm với trai lạ sau lưng chồng thế nhỉ?"

Tôi thay xong rồi."

Nghe tiếng của Lục Cảnh Nhiên, Thời Yên vội rời khỏi trò chơi, ngẩng đầu nhìn về phía anh.

Không thể không nói dáng người Lục Cảnh Nhiên rất tốt, là cái móc áo trời sinh, bộ tây trang hàng hiệu này mặc trên người anh quả thực khí chất tổng tài bá đạo tự nhiên mà có.

"Quý ngài này mặc bộ này rất đẹp!

Rất vừa người!"

Thời Yên còn chưa nói gì, nhân viên trong cửa hàng đã không nhịn được khen ngợi.

Lục Cảnh Nhiên vẫn nhìn Thời Yên, Thời Yên khụ khụ, nói: "Ừm, xác thật rất đẹp."

Nếu không đợi lát mua cho anh một bộ tây trang đi, dù sao một bộ quần áo cũng không đủ mặc, trước sau cũng phải mua.

Nghĩ đến con số bị trừ khi quẹt thẻ hôm đó, Thời Yên lại bắt đầu tỉnh lại, vẫn nên đừng đùa nữa, nuôi đàn ông ngoài đời thực, đắt hơn nhiều......Thời Yên đi điền hoá đơn rồi dẫn Lục Cảnh Nhiên đi ra ngoài.

Hành trình hôm nay đã sắp trước, trước đi xem một bộ phim đang hot.

Bộ phim đã chiếu được nửa tháng, nhưng bởi vì phải đuổi bản thảo, cô cũng không có thời gian đi ra ngoài xem.

Hiện tại bạn bè đã xem lần hai lần ba rồi, cô cũng ngại rủ họ đi xem lần nữa, vốn định sau khi giao bản thảo thì đi xem một mình, hiện giờ có thêm Lục Cảnh Nhiên đi xem với mình.

Nghĩ đến đây, trong lòng Thời Yên vẫn có chút vui rạo rực, cô nhìn Lục Cảnh Nhiên đi bên cạnh, nói: "Cos không thể chỉ giống sơ sơ, còn phải rất giống.

Tổng giám đốc ngày thường nói chuyện thích nói thành ngữ bốn chữ, anh chú ý một chút."

Lục Cảnh Nhiên nói: "Chẳng biết cái gì."

"Đúng vậy, chính là cảm giác này."

"......

Không thể hiểu được."

"Rất tốt."

"......"

Im lặng là vàng.Trước khi vào phòng, Thời Yên mua coca và bắp rang cho mình, sau đó cho Lục Cảnh Nhiên một cái sạc dự phòng.Lục Cảnh Nhiên: "............"

Buổi sáng người tới xem phim không nhiều lắm, hơn nữa bộ phim này đã chiếu một thời gian, phòng chiếu phim chỉ ngồi một nửa người.

Không biết là có vấn đề gì, người xem trong phòng đợi hai mươi phút vẫn không thấy chiếu.

Mọi người bắt đầu nghị luận sôi nổi, nhân viên rạp chiếu phim chạy vào nói, cái phòng này bị hỏng, bảo bọn họ tới một phòng khác.Lúc Thời Yên mua vẻ chọn phòng rộng, cảm thấy phòng rộng màn ảnh lớn xem thoải mái hơn, hiện tại nhân viên thấy bọn họ ít người liền chuyển bọn hỏi tới một phòng nhỏ cách vách, không nghĩ tới cái phòng này quá nhỏ, không chứa đủ nhiều người như vậy.

Người mua vé tự nhiên náo loạn, lại giằng co mười mấy phút, mắt Lục Cảnh Nhiên lại loé ánh sáng.

Thời Yên: "......"

Không phải anh lại làm thao tác internet tinh vi gì chứ??Bên này người xem và rạp phim còn chưa thỏa thuận xong, nhân viên phòng chiếu phim vừa rồi lại trở về nói, phòng chiếu phim đột nhiên được rồi, có thể dùng.

Lề mề hơn nửa giờ, vấn đề rốt cuộc được giải quyết hoàn hảo, mọi người trở lại phòng chiếu phim ban đầu, ngồi lại chỗ cũ, yên lặng xem phim.

Thời Yên nhích lại gần Lục Cảnh Nhiên, thấp giọng hỏi: "Có phải anh sửa lại không?

Còn rất lợi hại đó."

Lục Cảnh Nhiên nói: "Không đáng nhắc tới."

"......"

Thời Yên trầm mặc một chút, vẫn không nhịn được bật cười.Phim rất kích thích, kết cục cũng có chút nước mắt, không ít người xem đều khóc.

Bởi vì Thời Yên dùng kẻ mắt không chống nước, cố gắng cầm nước mắt, không cho chúng rơi xuống.Rời phòng chiếu phim, Thời Yên rốt cuộc hoàn toàn ngăn được nước mắt lại: "Nếu đã tới rồi, chúng ta đi mua vài bộ quần áo đi, anh cũng chưa thay giặt."

Vì phù hợp với giả thiết tổng tài bá đạo, Thời Yên đưa thẻ ngân hàng cho Lục Cảnh Nhiên, bảo anh lát nữa lúc tính tiền phụ trách quẹt thẻ.

Lục Cảnh Nhiên nhìn thẻ cô đưa: "Tổng tài đều quẹt thẻ đen."

Thời Yên: "......"

Phải ha. 🙂Sớm biết thế ở trên Taobao mua mấy tấm thẻ đen đạo cụ, để anh chơi đã ghiền.Cuối cùng Thời Yên vẫn tự mình quẹt thẻ, mua quần áo xong, cô ăn một bát mì chua cay ở TTTM, coi như bữa trưa muộn.

Lục Cảnh Nhiên nhắc nhở cô: "Em thích ăn cay như vậy rất dễ bốc hỏa."

"Cũng ổn mà, tôi ăn từ nhỏ đến lớn, quen rồi."

Lục Cảnh Nhiên nói: "Răng khôn sẽ nhiễm trùng."

Đây không phải anh nói chuyện giật gân, mà là năm mươi năm trước thật sự từng xảy ra.

"......"

Anh nhắc tới răng khôn, Thời Yên liền cảm thấy lợi mình ẩn ẩn đau.

Cô chỉ có một cái răng khôn, lúc trước xác thật lâu lâu lại nhiễm trùng, sau đó cô thay một cái bàn chải đánh răng xịn chạy bằng điện, chải sạch hơn rất nhiều nên không nhiễm trùng.

"Anh đừng rủa tôi, tôi mắng anh đó."

Lục Cảnh Nhiên nói: "Vậy chúng ta rửa mắt mong chờ."

Thời Yên: "............"

Cô quyết định yên lặng ăn mì chua cay, không thèm nói chuyện với anh.

Cô lấy điện thoại định lướt Weibo, bộ phim chiếu mạng cô làm biên kịch không biết hôm nay có nhấc lên chút bọt nước trên Weibo không.......

Rất tốt, không có.Bộ phim chiếu mạng này toàn mời người mới, cũng không phải IP gì lớn, không có ai có lưu lượng, yên lặng phát sóng cũng trong dự đoán của cô.

Chỉ có thể kỳ vọng hậu kỳ có thể có chút khởi sắc, dù sao cô cảm thấy cốt truyện cũng không tệ.

Mới vừa định cất điện thoại thì nhận được tin nhắn của một người bạn biên kịch.

"Mỹ Lệ, bộ phim chiếu mạng cậu làm biên kịch hôm nay chiếu, cậu xem chưa?

Vì sao tổng biên kịch lại không phải tên của cậu?"

Thời Yên sửng sốt một chút, trả lời: "Không thể nào, mình tôi chưa xem, cậu thấy ở đâu?"

Đối phương trực tiếp gửi cho cô một ảnh chụp màn hình, là phần phụ đề ghi tổng biên kịch lúc dạo đầu phim, xác thật không phải Thời Mỹ Lệ cô mà là một người tên Lưu Dĩnh.
 
Cùng Nam Chính Ngọt Văn Yêu Đương (Mau Xuyên) - Bản Lật Tử
Chương 122: Bạn trai người máy của tôi (6)


Vấn đề tác quyền biên kịch trong giới cũng thỉnh thoảng xảy ra một hai vụ, Thời Yên còn từng đánh xé giúp một biên kịch, không nghĩ tới bây giờ đến lượt mình.Bộ phim mạng lần này có ba mươi sáu tập, Thời Yên phụ trách viết 25 tập chính, 11 tập còn lại là một đội biên kịch phụ trách tuyến phụ.

Đoàn đội này có tổng bốn biên kịch, có đôi khi Thời Yên còn nói chuyện với một biên kịch trong đó, trong số bọn họ cũng không có ai tên Lưu Dĩnh.Cô đặc biệt tới trang web xem video, toàn bộ đoạn đầu phim chỉ xuất hiện tên một biên kịch, chính là Lưu Dĩnh, ở ngay sau đạo diễn và nhà sản xuất, vị trí rất dễ thấy.

Cô tua video đến cuối phim, trong danh sách chằng chịt những nhân viên công tác, thấy một cái biên kịch phối hợp, tên cô và bốn biên kịch còn lại đều ở đây.Thời Yên lập tức nóng nảy, Lưu Dĩnh này ở đâu ra?

Cục đá nhảy ra à?Cô trực tiếp ấn mở người đoàn làm phim phụ trách liên lạc với mình, hỏi cô ấy chuyện này: "Chị Tiêu, trước khi chúc mừng bộ phim của chúng ta phát sóng, em muốn hỏi một chút, vị trí tổng biên kịch viết tên Lưu Dĩnh là chuyện như thế nào?"

Chị Tiêu: Ngại quá Mỹ Lệ, cái này hôm nay chị cũng mới biết, Lưu Dĩnh là người bên nhà sản xuấtThời Mỹ Lệ: Vậy viết tên cô ta ở chỗ nhà sản xuấtThời Yên nói xong, chị Tiêu một lát sau mới trả lời cô: "Vừa rồi chị đi hỏi một chút, bên kia nói bọn họ không vừa lòng với kịch bản của em lắm, phần lớn kịch bản phim đang chiếu là cô ta sửa lại, cho nên cô ta được ghi ở vị trí tổng biên kịch."

Thời Yên "a" một tiếng, đầu ngón tay nhấn nhanh trên màn mình.Thời Mỹ Lệ: Ngại quá, lời giải thích này không thuyết phục được em.

Cái gì mà đã sửa chữa?

Đó có phải biên tập sửa bản thảo xuất bản cho tác giả, sách xuất bản cũng phải viết tên biên tập???Chị Tiêu: Cái này còn phải xem tỉ lệ sửa chữa, giờ phim mới chiếu được bốn tập, còn chưa nhìn ra cái gìThời Yên mím môi, xách túi đứng lên: "Đi thôi, về nhà."

Lục Cảnh Nhiên nhìn mì cay cô chưa ăn xong, hỏi cô: "Làm sao vậy?"

Thời Yên thở phì phì nói: "Gặp ngốc X!

Trở về chuẩn bị xé X!"

Vốn dĩ buổi chiều cô cũng đã lên kế hoạch, nhưng hiện tại lại xảy ra chuyện bực mình như thế, cô tự nhiên cũng không có tâm trạng ra ngoài hẹn hò với Lục Cảnh Nhiên.

Trước tiên cô trả lại tây trang hàng hiệu, sau đó bắt taxi về tiểu khu của mình.Về đến nhà, Thời Yên thay dép lê đi tới thư phòng bật máy tính, đặc biệt mua thẻ hội viên (VIP) bắt đầu xem phim.

Bình thường phim chiếu mạng chiếu theo tuần, một tập không dài, một tuần bốn tập, nhưng hôm nay là ngày phát sóng đầu tiên cho nên có thêm hai tập.Thời Yên một mạch xem hết bốn tập, hoàn toàn không thấy Lưu Dĩnh sửa kịch bản của cô ở chỗ nào.

Đây rõ ràng là quay theo kịch bản của cô!Thời Yên lại lên WeChat, nhắn cho chị Tiêu: "Chị Tiêu, bốn tập mới em xem không xót một chút nào, đây hoàn toàn là quay theo kịch bản của em, em không thấy cô ta sửa chỗ nào."

Chị Tiêu: Em đừng kích động. mới bốn tập, chờ phim chiếu xong mới có thể nhìn ra được tỉ lệThời Yên xí một tiếng, tỉ lệ thì cô không thấy, nhưng đoàn phim định kéo dài thời gian qua loa cô cô có thể nhìn ra.Lục Cảnh Nhiên tới gõ cửa Thời Yên, hỏi cô: "Đã 7 giờ tối rồi, em không ăn tối hả?"

Thời Yên nhìn thời gian, thật đúng là hơn 7 giờ: "Tức no rồi, ăn không vô."

Lục Cảnh Nhiên trầm mặc một chút, hỏi cô: "Là bởi vì chuyện ghi tên biên kịch sao?"

Thời Yên ngẩn người, có chút ngoài ý muốn nhìn anh: "Anh biết rồi à?"

Chẳng lẽ việc này đã bị người ta phát tán lên mạng sao?......

Bộ phim lại không có lưu lượng, hẳn là không đến mức đó.Lục Cảnh Nhiên tự nhiên không phải biết từ trên mạng, mà là năm mươi năm trước, chuyện này cũng từng xảy ra."

Không được, tôi phải lý luận với bọn họ, không nói lý được thì đăng Weibo chửi bọn họ!"

Mấy năm nay chửi bên A trong giới cũng không phải một mình cô, cô không hề sợ hãi!Bởi vì vẫn luôn là chị Tiêu liên lạc với cô, cho nên cô vẫn tìm chị Tiêu, nói không đến vài câu, chị Tiêu ném cho cô một cái mã QR WeChat, nói là Vương tổng bên sản xuất phim, bảo cô liên lạc với anh ta.Thời Yên thêm Vương tổng, đối phương còn đúng lý hợp tình hơn cô, nói thẳng kịch bản cô viết quá kém, còn may có Lưu Dĩnh tới cứu chữa, nói Lưu Dĩnh gần như "viết lại" kịch bản của cô.Hiện tại chỉ chiếu bốn tập, đương nhiên bọn họ muốn nói thế nào thì thế, nhưng Thời Yên không có khả năng chờ đến ngày phim chiếu xong mới bảo vệ quyền lợi, đến lúc đó món ăn cũng đã nguội.

Dù sao bốn tập mới chiếu quay dựa theo kịch bản của cô, Thời Yên mở Weibo, lên đó mắng người.Biên kịch vô danh Thời Mỹ Lệ V: Hôm nay bộ phim《 Giấc mơ khó hiểu 》 phát sóng, vốn rất vui nhưng sáng sớm có một cô bạn biên kịch nói với tôi, vị trí tổng biên kịch không có tên tôi 🙂 Bộ phim này tổng cộng ba mươi sáu tập, trong đó hai mươi lăm tập là tôi độc lập hoàn thành, mười một tập là bốn người bên đoàn đội biên kịch cùng nhau hoàn thành.

Nhưng hiện tại, vị trí tổng biên kịch viết tên Lưu Dĩnh bên sản xuất.

Tôi hỏi bên làm phim, Vương tổng bên nhà sản xuất nói bởi vì kịch bản tôi viết quá kém, Lưu Dĩnh "gần như viết lại" kịch bản của tôi, nhưng bốn tập phim mới phát sóng lại quay theo kịch bản của tôi.Hiện giờ chưa chiếu hết, mấy người nói không nhìn ra tỉ lệ, được thôi, tóm lại chuyện này tôi sẽ bảo vệ quyền lợi đến cùng.

Mặt khác, chúc tất cả vị "biên kịch" cầm kịch bản của người khác ghi tên mình, trong vòng một tuần bị phóng xạ trọc đầu, 365 ngày mỗi ngày nổi đậu 🙂Biên tập xong Weibo, Thời Yên đăng ảnh chụp màn hình cuộc trò chuyện với bên làm phim, còn đăng kịch bản bốn tập của mình lên mạng, cung cấp cho cư dân mạng download so sánh.

Xong xuôi, còn sợ fan của mình ít không nhấc lên được chút bọt sóng nào bèn mua một tiêu đề phổ biến."

Có cần mua hot search không nhỉ......"

Ngón tay Thời Yên đặt lên bàn phím gõ hai cái, nhưng hot search đắt hơn tiêu đề, mấy ngày nay mua đồ cho Lục Cảnh Nhiên đã tốn không ít tiền, lại mua hot search, thật sự là......

Đau lòng quá.

Nhưng nghĩ đến vị trí tổng biên kịch viết tên Lưu Dĩnh, cô liền nuốt không trôi cục tức này."

Không cần mua, tôi có thể giúp em lên hot search."

Lục Cảnh Nhiên nói, đôi mắt lại xuất hiện ánh sáng lạnh quen mắt.

Mắt Thời Yên sáng lên, thao thác internet cao cấp tinh vi bắt đầu rồi sao!Lục Cảnh Nhiên không tốn bao lâu đã đưa Weibo của Thời Yên lên top 10 hot search.

Lên hot search, hiệu quả quả nhiên hoàn toàn khác biệt, bình luận chia sẻ Weibo của Thời Yên tăng lên vùn vụt, nhưng cũng không phải tất cả mọi người đều tới ủng hộ cô bảo vệ quyền lợi, trong số bình luận chia sẻ nói đây là bộ phim lăng xê không phải ít.Chẳng được bao lâu, Lưu Dĩnh cũng nhảy ra, chia sẻ Weibo của Thời Yên, bên trên nói Thời Yên ngậm máu phun người, cũng chỉ trích kịch bản của cô không được bên nền tảng video chấp nhận, cuối cùng dùng kịch bản của cô ta thông qua.Lúc trước Thời Yên thấy người bán hàng giả, rõ ràng trong lòng rõ ràng mình bán hàng giả, nhưng cũng có thể đúng lý hợp tình mà nói với khách hàng, cam đoan hàng chính hãng, giả một đền mười.

Lưu Dĩnh chính là người như vậy.Kịch bản cô ta có viết lại hay không, trong lòng cô ta rõ ràng, không phải ỷ vào hiện tại phim mới chiếu bốn tập sao?

Muốn tẩy trắng, đương nhiên giờ là thời cơ tốt nhất.

Cô lại chia sẻ Weibo của Lưu Dĩnh ngầm giễu cô ta một phen, sau đó nhấn vào Weibo của cô ta nhìn xem.Weibo của Lưu Dĩnh còn ít hơn Weibo của mình, nhưng nhìn ra được cô ta muốn nổi, Weibo cơ bản đều là ảnh tự sướng, không thì là một vài lời nói cố ý thu hút sự chú ý của người khác.Lên hot search không đến một lúc, Weibo có thể là tra được số liệu hot search của Thời Yên có khác lạ liền đẩy cô xuống dưới, bọn họ đẩy cô xuống thì Lục Cảnh Nhiên lại đưa cô về, cuối cùng, anh lập trình viên rốt cuộc từ bỏ, bởi vì bọn họ đến bây giờ cũng chưa hiểu, đây rốt cuộc là thao tác của thế lực nào!Cái thủ pháp này rất giống hacker, bọn họ cũng có ý đồ chặn anh nhưng không chặn được.Nhưng sau đó bởi vì lên hot search lâu như vậy, số liệu thật cũng thật sự lên rồi, còn có không ít người giới biên kịch giới tác giả chia sẻ giúp Thời Yên.

Có thể là bởi vì Weibo của Lưu Dĩnh có vẻ không giống một người biết viết kịch bản, cho nên sau khi cô ta nhảy ra, dư luận dần dần cũng đảo hướng về phía Thời Yên.

Bên Lưu Dĩnh thấy tình thế không đúng, liền bắt đầu mua thuỷ quân khống bình, Thời Yên nhìn thấy, khịt mũi coi thường hành vi của họ.(Khống bình: Khống chế bình luận, để top bình luận nghiêng về bên mình)Lục Cảnh Nhiên hỏi cô: "Cần tôi khống bình giúp em không?"

Thời Yên ngẩng đầu nhìn anh: "Anh biết cái này nữa hả?"

"Cái này không khó, anh có thể chia nhỏ ra vô số nick phụ."

"......

Thôi bỏ đi, xé lâu như vậy tôi cũng hết giận rồi, giờ tôi muốn ăn mì chua cay!"

Lục Cảnh Nhiên: "......"

Thời Yên gọi mì chua cay ở ngoài, ăn xong lại mua một thùng mì chua cay trên mạng mới buông di động đi ngủ.

Lục Cảnh Nhiên chờ cô ngủ lại tiếp tục lên mạng, tìm được địa chỉ của Lưu Dĩnh, sau đó lặng lẽ ra cửa.Rời đi từ ban công.Hiện tại đã là nửa đêm, người trên đường vắng hơn ban ngày rất nhiều, Lục Cảnh Nhiên cũng nương bóng đêm hỗ trợ, xuyên qua nóc các tòa nhà, chẳng được bao lâu liền đến nhà Lưu Dĩnh.Lưu Dĩnh ở một khu biệt thự cao cấp, Lục Cảnh Nhiên tránh camera của tòa nhà, từ cửa sổ nhảy vào tầng ba, tìm được phòng cô ta.

Anh nhớ lại một chút, trên Weibo Thời Yên chúc cô ta trong vòng một tuần nhiễm phóng xạ trọc đầu, 365 ngày mỗi ngày nổi đậu.Rụng tóc và nổi đậu đều liên quan đến nội tiết, phóng ra từ trường đặc biệt ảnh hưởng tới nội tiết của con người đối với anh không phải việc khó, nhưng mà......

Phóng xạ trọc đầu, yêu cầu này tương đối nghiêm khắc.Nhưng nếu Thời Yên nói như vậy, anh vẫn phải nỗ lực hoàn thành.

Sau khi trong phòng hiện lên một tầng ánh sáng yếu ớt, Lục Cảnh Nhiên tới như thế nào rời đi như thế.Ngày hôm sau, tiết trời đẹp ánh nắng rực rỡ.

Lưu Dĩnh tỉnh lại trên giường lớn trong biệt thự, phát ra tiếng giết heo thảm thiết.

Tóc cô ta rụng đầy trên gối, trên mặt cũng bỗng nổi lên mấy hạt đậu lớn.Thời Yên còn chưa biết "lời chúc" của mình ứng nghiệm, cả buổi sáng cô đều lướt Weibo, xem bình luận và chia sẻ mới tăng lên.

Đến trưa, đôi mắt Lục Cảnh Nhiên hơi nổi lên một tầng ánh sáng, anh hack vào camera nhà Lưu Dĩnh, thấy cô ta đeo khẩu trang và đội tóc giả ra ngoài.Toát khỏi trạng thái lên mạng, anh đi đến bên ngoài thư phòng, nói với Thời Yên: "Tôi đi ra ngoài một chút, lập tức quay lại."

"A?

Anh đi đâu đấy?"

"Bàn bạc việc riêng."

Thời Yên nhìn anh ra khỏi cửa, trong lòng một loạt dấu ba chấm.

Một người máy như anh thì có việc riêng gì để làm??Bên kia, Lưu Dĩnh vừa lái xe rời khu biệt thự.

Hôm nay cô ta rụng tóc lại còn nổi đậu, vốn định trước khi khôi phục như trước sẽ không ra khỏi cửa, nhưng sau khi tư vấn bác sĩ, bác sĩ kiến nghị cô ta tới bệnh viện làm kiểm tra kỹ hơn.Lưu Dĩnh sợ thân thể của mình có vấn đề lớn gì, liền trang bị kín mít từ đầu đến chân ra ngoài, chẳng qua cô ta ra ngoài chưa bao lâu, Lục Cảnh Nhiên đã đuổi kịp cô ta.
 
Cùng Nam Chính Ngọt Văn Yêu Đương (Mau Xuyên) - Bản Lật Tử
Chương 123: Bạn trai người máy của tôi (7)


Lục Cảnh Nhiên cũng không định làm gì Lưu Dĩnh, chẳng qua cả thao tác "phóng xạ trọc đầu" có độ khó cao như vậy anh cũng làm được cho nên muốn cho tất cả mọi người nhìn một chút.Lưu Dĩnh rất cẩn thận, tới bệnh viện vẫn giữ tóc giả và khẩu trang của mình, sợ sẽ rơi xuống.

Lục Cảnh Nhiên ngồi ở bệnh viện chờ khiến không ít người vây xem.

Một cô y tá đi tới, đỏ mặt nói với Lục Cảnh Nhiên: "Thưa anh, xin hỏi anh là người nhà bệnh nhân ạ?"

Lục Cảnh Nhiên ngước mắt nhìn cô ấy một cái, nói: "Không phải, tôi ở đây chờ người."

"Là, là thế này, bởi vì anh ngồi đây nên có rất nhiều bệnh nhân tới nhìn anh, chúng tôi sợ sẽ dẫn đến hỗn loạn."

Cô y tá ngượng ngùng nói, "Nếu không anh đến phòng nghỉ của chúng tôi chờ được không?"

Lục Cảnh Nhiên suy nghĩ một chút, móc một cái khẩu trang trong túi quần áo đeo lên mặt: "Như vậy được chưa?"

Cái khẩu trang này anh lấy trong ngăn kéo của Thời Yên, trong ấn tượng của anh, lúc con người làm chuyện xấu đều thích đeo thứ gì đó che khuất mặt.Cô y tá thấy anh đeo khẩu trang, cũng ngại mời anh rời đi, chỉ có thể tiếp tục đi khuyên bệnh nhân giơ bình truyền nước đi xem.

Cũng may chẳng được bao lâu, Lưu Dĩnh kiểm tra xong đi ra.

Nói đến cũng khéo, cô ta vừa ra thì ngoài cửa sổ có một trận gió, Lục Cảnh Nhiên nương trận gió này bay nhanh tới trước mặt Lưu Dĩnh lấy tóc giả của cô ta xuống, lại ngồi lại chỗ cũ.Mọi chuyện xảy ra rất nhanh, không có ai phát hiện có điều khác lạ.Chẳng qua tóc giả của Lưu Dĩnh rơi xuống, ánh mắt mọi người đều không tự giác tập trung ở đỉnh đầu cô ta.Một cậu nhóc chỉ vào cô ta, cười ha ha nói với mẹ cậu: "Mẹ xem cái cô kia kìa, vì sao cô ấy lại không có tóc ạ."......Trong đầu Lưu Dĩnh lặp đi lặp lại ba chữ "không có tóc".Cô ta hét lên một tiếng, nhặt tóc giả trên đất, như chạy trốn chạy vào thang máy.Lục Cảnh Nhiên dùng chúc năng chụp ảnh của đôi mắt chụp lại lúc tóc giả của cô ta vừa rơi xuống.

Anh vào Weibo đăng ký một tài khoản mới, đồng thời gửi pm cho mấy đại V marketing.Nội dung đương nhiên chính là ảnh của Lưu Dĩnh.Anh còn bắt chước miệng lưỡi của cư dân mạng viết một đoạn: "Hôm nay tới bệnh viện kiểm tra thấy người này, chính là biên kịch bị chửi hôm qua đúng không?

Cười chết tôi rồi ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha!"

Phát xong, Lục Cảnh Nhiên đứng lên, kết thúc công việc về nhà.Lúc anh về đến nhà chuyện này đã bắt đầu lên men trên mạng, Thời Yên vốn dĩ không theo dõi mấy đại V này, nhưng rất nhiều cư dân mạng tag tên cô, cho nên giờ cô đang ngồi trước máy tính cười lên cười xuống.

Thấy Lục Cảnh Nhiên trở về, cô vội vàng vẫy tay kêu anh lại đây nhìn xem: "Tôi nói cho anh biết, người này ấy, thật đúng là không thể làm chuyện xấu, Lưu Dĩnh ngày hôm qua cướp ký tên của tôi cô ta thật sự phóng xạ trọc đầu ha ha ha ha ha ha ha!Lục Cảnh Nhiên đi đến trước máy tính nhìn thoáng qua, là một chủ blog đăng tin nhắn của anh, giờ đã có mấy nghìn lượt chia sẻ."

Biên kịch Lưu Dĩnh ngày hôm qua bị chúc "trong một tuần bị phóng xạ trọc đầu, 365 ngày mỗi ngày đều nổi đậu, hôm nay thật sự trọc đầu ha ha ha ha ha ha!

Xem trạng thái da của cô ta cũng rất kém, tuy rằng đeo khẩu trang nhưng những nốt đậu dù có lớp phấn dày cũng không che được.

Đây là vận may gì vậy mẹ ơi ha ha ha ha ha!"

Cư dân mạng có dưa ăn không chê chuyện lớn đẩy topic "Lưu Dĩnh đầu trọc" lên, sau khi Lục Cảnh Nhiên thấy liền giúp một tay, làm topic này lên hot search.

Càng ngày càng nhiều cư dân mạng tới, bình luận cũng toàn xuất sắc ngoạn mục."

Ối mẹ, ngày hôm qua tôi còn cảm thấy chuyện này đoàn làm phim tự xào, hôm nay thấy Lưu Dĩnh như thế...... lăng xê này giá quá đắt rồi 😂""Ha ha ha ha ha ha ha phóng xạ thật đó!

Làm thế nào vậy ha ha ha ha ha ha!"

"Biên kịch có khác, đầu trọc cũng nghệ thuật như vậy."

"Những cư dân mạng ở đây ha ha ha ha, số lượng tóc của mấy người còn ổn chứ?"

"Tôi muốn biết người chúc cô ta trọc đầu, có thể cho xin Weibo không, muốn đi vái một cái [ Husky ]""@Biên kịch không biết tên Thời Mỹ Lệ, đây là Weibo của biên kịch bảo vệ quyền lợi, đưa tôi lên nào!"

"......

Giờ tôi tin là cô ta trộm kịch bản của người ta rồi, không thể không phục, tôi cũng phải đi cúi chào."

Cứ như vậy, Thời Yên bỗng nhiên thêm một hình tượng may mắn, càng ngày càng nhiều cư dân mạng chạy đến chỗ cô mong phù hộ, số lượng người theo dõi cũng tăng mạnh.

Thời Yên được chiều mà sợ nhìn số lượng người theo dõi tăng vùn vụt, nói với Lục Cảnh Nhiên: "Có phải tôi sắp nổi rồi không?"

Lục Cảnh Nhiên gật gật đầu, nói: "Em có thể suy nghĩ xóa đi chữ thứ ba trong tên Weibo."

"Ha ha ha ha ha ha ha."

Thời Yên cười như được mùa, "Hôm nay tôi muốn ăn hai bát mì chua cay!"

"......Răng khôn của em sẽ nhiễm trùng thật đấy."

"Không được nguyền rủa tôi!"

Lục Cảnh Nhiên: "......"

Thời Yên ăn hai bát mì chua cay cực kỳ thỏa mãn, SSR trong game bị xóa cũng đã khôi phục toàn bộ, tối cô lén trốn trong phòng ngủ chơi game đến 12 giờ.

Vốn tưởng rằng Lục Cảnh Nhiên sẽ không phát hiện, không nghĩ tới vừa 12 giờ, Lục Cảnh Nhiên liền gõ cửa.

Thời Yên giật mình, vội tắt ipad, đắp chăn giả vờ ngủ.Lục Cảnh Nhiên đứng ở bên ngoài, nói với cô: "Tôi biết em chưa ngủ, có cần tôi hầu hạ em ngủ không?"

"......"

Anh nói hầu hạ là loại hầu hạ nào?

Có phải tư tưởng của cô quá dơ bẩn không?Thời Yên rúc trong chăn không trả lời, cô mới không ngu mà mắc mưu.

Ngoài cửa Lục Cảnh Nhiên nói: "Tôi trông ở chỗ này đến khi em ngủ mới thôi."

Thời Yên: "......"

Không phải, cái này rốt cuộc là ai định đoạt!

Cô mới là chủ nhà được không!"

Thức đêm sẽ khiến nội tiết mất cân đối, em không muốn phóng xạ trọc đầu đâu nhỉ."

Thời Yên: "......"

Cô bị uy hiếp rồi, cái này còn đáng sợ hơn đột tử.Thời Yên vào giấc rất nhanh, sau khi nhắm mắt không đến bao lâu đã ngủ.

Lục Cảnh Nhiên xác định cô ngủ rồi mới về phòng, bắt đầu nạp điện cho mình.

Sau khi Thời Yên đi ngủ anh đều tự nạp điện cho mình, như vậy ban ngày anh có thể ở cùng cô.

Mặt khác, sau 12 giờ đêm, giá điện rẻ hơn ban ngày rất nhiều.Anh thật là một người máy tri kỷ.Ngày hôm sau, Thời Yên vẫn bị đồng hồ sinh học của mình đánh thức.

Có thể là bởi vì tâm trạng hôm qua quá vui sướng, đêm nay cô ngủ rất ngon, 8 rưỡi sáng tỉnh lại vẫn dồi dào sức sống.

Tỉnh dậy, cô lấy điện thoại đặt đầu giường lướt Weibo.Bình luận và chia sẻ của cô lại có cư dân mạng bắt đầu lễ tạ thần."

Ngày hôm qua đã bái Thời Mỹ Lệ, sáng sớm nay nghe nói bạn trai cũ ngã gãy chân, ha ha ha ha ha ha ha rất vui!"

"Chị Mỹ Lệ thật sự quá chuẩn!

Ngốc X hai ngày trước mắng em trong game, hôm nay bị một đại lão mắng trong kênh thế giới thương tích đầy mình!

Đại cát đại lợi, đêm nay ăn gà!"

"Ha ha ha ha một đồng nghiệp rất thích nói xấu người khác cửa tôi, hôm nay mắng chửi lãnh đạo lại gửi vào trong nhóm của lãnh đạo, ha ha ha ha R·I·P""......"

Thật sự chuẩn vậy sao?

Cô cũng muốn bái mình một chút.

Nhưng chuyện này thật kỳ lạ, ngày hôm trước cô chúc Lưu Dĩnh trọc đầu, ngày hôm sau cô ta trọc thật??Thời Yên nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng xác định hiềm nghi trên người Lục Cảnh Nhiên. người bên cạnh có năng lực làm việc này, lại sẽ vì cô làm việc này, chỉ có một mình Lục Cảnh Nhiên.Cô từ trên giường ngồi dậy, đi đến phòng khách nhìn thoáng qua.

Lục Cảnh Nhiên đều luôn dậy sớm hơn cô, đương nhiên, khả năng là anh vốn không cần ngủ.

Lúc này anh đang mặc tạp dề, ở trong bếp chuẩn bị bữa sáng.Nhận thấy Thời Yên lại đây, anh quay đầu lại, nhìn cô một cái: "Dậy rồi à?

Sao không đi rửa mặt?"

Thời Yên nhìn anh một lúc, hỏi anh: "Chuyện Lưu Dĩnh có phải anh làm không?"

Lục Cảnh Nhiên trầm mặc, nói: "Đúng vậy, tôi ảnh hưởng nội tiết của cô ta một chút."

"......"

Thời Yên yên lặng thật lâu, mới hỏi, "Cho nên nội tiết mất cân đối, thật sự bị phóng xạ trọc đầu!"

"......"

Tuy rằng cảm thấy cô bắt sai trọng điểm, nhưng Lục Cảnh Nhiên vẫn nghiêm túc mà trả lời, "Sẽ trọc đầu, phóng xạ trọc đầu cần kỹ xảo nhất định."

Thời Yên "phì" cười, nhìn Lục Cảnh Nhiên nói: "Cảm ơn anh giúp tôi xả giận."

Nhiều năm như vậy một mình cô ở bên ngoài kỳ thật cũng chịu không ít ấm ức, phần lớn đều là cố gắng đối diện, thực sự không qua cũng chỉ có thể tự tiêu hóa.Giờ bông dưng có người che chắn trước cô, giúp cô ngăn cản tất cả chông gai, cảm giác này khiến mũi cô ê ẩm.

Cô cho rằng cô đã quen ở một mình, cũng cho là cái gì mình cũng có thể chống đỡ, nhưng sâu trong lòng cô, kỳ thật vẫn hi vọng có lúc có thể có người để ỷ lại.Chẳng qua cô cũng rõ ràng, một khi quen ỷ lại, lúc mất đi phải cần một thời gian rất dài mới có thể thích ứng dựa vào chính mình.Lục Cảnh Nhiên dường như luôn có thể đoán được tâm sự của cô, anh nhìn cô, nghiêm túc nói: "Tôi sẽ không rời khỏi em."

Anh đợi cô năm mươi năm, lại vì cô trở lại thế giới năm mươi năm trước, cũng chỉ là vì có thể sống cùng cô hết một đời."

Bữa sáng sắp xong rồi, em mau đi rửa mặt đi."

Lục Cảnh Nhiên nhìn cô nói.Thời Yên lên tiếng, hít hít cái mũi, tới phòng vệ sinh đánh răng.

Có thể là thất thần, đầu bàn chải chọc vào lợi, vừa lúc là vị trí răng khôn mọc.Thời Yên: "......"

Không thể nào.Sau khi bị chọc, Thời Yên cho rằng đau một lúc là không sao, nhưng không ngờ lợi lại sưng lên.

Tối hôm qua lúc cô đánh răng đã thấy lợi không thoải mái, ngủ một giấc có vẻ không còn cảm giác mấy, hiện tại này vừa chọc......

Nước mắt thiếu chút nữa chảy ra.Thấy Thời Yên đánh răng xong đi ra với vẻ mặt nhăn nhó, Lục Cảnh Nhiên hỏi cô làm sao, cô cũng nói không có việc gì.

Lục Cảnh Nhiên không tin, anh đánh giá cô một hồi, hỏi: "Có phải răng khôn của em nhiễm trùng?"

"Không phải!"

Thời Yên lập tức phủ nhận, "Tôi chỉ là lúc đánh răng chọc vào lợi, lợi có chút sưng mà thôi!"

Lục Cảnh Nhiên nói: "Lợi sưng đau không phải việc nhỏ, em đừng cậy mạnh, còn răng khôn của em đấy, tốt nhất đi bệnh viện nhổ, bằng không rất dễ nhiễm trùng."

"Tôi cũng muốn đi nhổ, nhưng lúc nhiễm trùng không thể nhổ răng."

"Ờ, chờ đến lúc không nhiễm trùng, em lại cảm thấy không có việc gì, làm gì còn nhổ răng."

Thời Yên: "......"

Anh là con giun trong bụng cô sao?"

May mắn sáng nay tôi chuẩn bị cháo, trước khi lợi sưng em không thể ăn ớt cay, ăn nhiều cháo với đồ ăn thanh đạm thôi."

Thời Yên rất muốn phản bác, nhưng lợi xác thật rất đau cô cũng chỉ có thể ôm cháo uống: "Anh biết nhổ răng khôn như thế nào không?"

Lục Cảnh Nhiên tìm tòi một chút, nhanh chóng trả lời: "Sẽ bôi thuốc tê cho em trước, sau đó sẽ dùng cây búa đập nhỏ răng của em ra, rồi lấy kìm gắp ra, cuối cùng khâu lợi lại."

"......"

Thời Yên cảm thấy lợi mình càng đau, "Cảm ơn anh đã hoàn toàn xóa bỏ suy nghĩ nhổ răng khôn của tôi."

Lục Cảnh Nhiên nói: "Nhưng có nữ giới nói sau khi nhổ răng khôn mặt sẽ thu nhỏ."

Thời Yên: "......"

Ai mà tin!
 
Cùng Nam Chính Ngọt Văn Yêu Đương (Mau Xuyên) - Bản Lật Tử
Chương 124: Bạn trai người máy của tôi (8)


Ăn sáng xong, Thời Yên uống thuốc giảm đau, hy vọng có thể giảm bớt tình trạng bệnh.

Lục Cảnh Nhiên vẫn khuyên cô sau khi lợi tiêu sưng thì đi nhổ răng, Thời Yên do do dự dự nói "Xem sau", rồi quay về thư phòng.Kịch bản 10 tập lúc trước cô giao quả nhiên phải sửa lại, đối phương gửi lại ý kiến bản thảo cho cô, còn thuận tiện bày tỏ bọn họ tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện thay tên biên kịch.Nói đến thay tên, Thời Yên lại lên Weibo nhìn xem, chuyện Lưu Dĩnh còn đang xôn xao, cô thừa dịp tất cả mọi người đều đang bái cô, lại đăng một Weibo, tỏ vẻ tuyệt đối sẽ bảo vệ quyền lợi đến cùng.Weibo đăng không lâu, người bên đoàn phim liên lạc với cô, muốn cô xóa Weibo, bí mật giải quyết.

Thời Yên không đồng ý, tỏ vẻ không thể đồng ý thì trực tiếp theo trình tự của pháp luật, dù sao gần đây cô không có việc gì, không sợ hãi chỗ nào.

Cứ như vậy giằng co hai ngày với bên đoàn phim, Thời Yên đăng kịch bản hai tập gần đây lên mạng, cốt truyện hai tập mới nhất hoàn toàn giống y nguyên kịch bản của cô.Không ít cư dân mạng chia sẻ giúp cô, bày tỏ chờ Lưu Dĩnh vả mặt.

Lại lần nữa lên hot search, đoàn phim rốt cuộc đồng ý viết thêm tên của cô, nhưng tên của Lưu Dĩnh vẫn phải giữ lại.Đây đã là điều kiện tốt nhất mà Thời Yên có thể tranh thủ cho mình, cô nghĩ ngợi, yêu cầu tên của mình phải ở trước Lưu Dĩnh.

Sau khi thỏa thuận, sáu tập phim đã phát sóng tạm thời xóa bỏ, sau khi hiển thị lại vị trí tổng biên kịch đã có tên Thời Mỹ Lệ.

Tên Lưu Dĩnh ở sau tên cô, Lục Cảnh Nhiên thấy, nói với cô: "Nếu thưa kiện thì hẳn là có thể xóa tên Lưu Dĩnh."

Thời Yên thật ra có suy nghĩ của mình: "Kiện tụng bảo vệ quyền lợi rất khó thưa, phí thời gian lại phí tiền, tôi cảm thấy như vậy là được.

Chuyện này đã ầm ĩ lớn như vậy, nếu tôi là Lưu Dĩnh, tôi ước gì xóa tên tôi để cư dân mạng quên tên tôi.

Hiện tại tên cô ta ở phía sau, không phải mỗi lần mọi người thấy đều đang nhắc nhở bọn họ chuyện này sao?

Quả thực gắn trên cột để sỉ nhục mà."

Lục Cảnh Nhiên nói: "Đó là bởi vì em cảm thấy xấu hổ, nhưng cô ta thì không."

"......"

Hình như cũng có lý, "Nhưng cô ta cũng trọc đầu, nổi đậu rồi!

Cô ta không thấy xấu hổ cũng phải sợ cái này!"

Ảnh trọc đầu của cô ta còn lan truyền rộng rãi trên mạng, rất nhiều người lưu lại, cô cũng lưu!

Về sau một khi cô ta giở trò, mọi người lại một lần nữa lục lại ảnh chụp, toàn cộng đồng mạng ôn tập một lần.Nếu Thời Yên không định tiếp tục truy cứu, Lục Cảnh Nhiên cũng bỏ qua chuyện này.

Mấy ngày nay Thời Yên vừa bận việc đoàn phim, vừa sửa chữa kịch bản, hiện tại giải quyết một chuyện, kịch bản cũng chỉ còn hơn một nửa, Thời Yên vén tay áo, định xốc tinh thần hoàn thành nốt.Mới vừa xốc tinh thần thì điện thoại vang lên, Thời Yên nhìn thoáng qua, là viện nghiên cứu gọi tới.Lúc trước cô đã lưu lại số của viện nghiên cứu, thấy bọn họ lại gọi điện tới, Thời Yên sửng sốt một chút, bắt máy: "Alo."

"Chào cô, cô Thời, tôi là nhân viên nghiên cứu lúc trước đã liên lạc với cô."

"Vâng, tôi biết."

Đối phương mỉm cười, tiếp tục dùng âm thanh công thức hoá lại không mất ngọt ngào của cô ấy nói: "Hôm nay quấy rầy cô là muốn gọi điện hỏi phản hồi của cô.

Cô nhận được người máy của chúng tôi một thời gian rồi, xin hỏi trong quá trình sử dụng có xuất hiện vấn đề gì không ạ?"

Bị hỏi như vậy, Thời Yên tựa như tìm được người cáo trạng, vô cùng không khách khí chỉ trích: "Có, anh ta thế mà xóa SSR trong game của tôi!"

Đừng tưởng rằng chuyện này cô quên mất, cô rất chi là mang thù!Lục Cảnh Nhiên một bên: "......"

Nghiên cứu viên đầu kia điện thoại ngẩn người, xác nhận với cô: "Cô nói, anh ta xóa bỏ SSR trong game của cô?

Là theo ý của cô?"

"Sao có thể là ý của tôi, SSR mãn cấp trong trò chơi là không thể xóa bỏ, anh ta nói anh ta hack vào sever game xóa bỏ."

Nghiên cứu viên trầm mặc thật lâu, mới nói: "Việc cô nói thật sự không thể tưởng tượng, người máy sẽ không tự đưa ra quyết định, chỉ biết phục tùng mệnh lệnh của chủ nhân.

Nghe hình dung của cô, có vẻ như anh ta tự có ý thức."

Thời Yên nói: "Còn không phải sao!

Anh ta có suy nghĩ của chính mình!"

Nghiên cứu viên: "......"

Cô ấy không tin người máy có ý thức tự chủ, nhưng Thời Yên nói như vậy, cô ấy vẫn phải làm hết phận sự nói: "Như vậy đi, lời cô nói chúng tôi sẽ ghi nhớ, trở về tôi sẽ liên lạc với người thiết kế ra anh ta sau đó trả lời cô."

"Được."

"Ngoài xóa bỏ SSr trong game của cô còn vấn đề gì khác không?"

Thời Yên nghĩ, ngoài chuyện này, người máy Lục Cảnh Nhiên quả thực không thể bắt bẻ: "À, anh ta còn bắt tôi phải ngủ trước 12 giờ!"

"......

Được, cái này tôi cũng nhớ kỹ."

"Mặt khác thì không có gì, anh ta không xuất hiện trục trặc, còn biết tự nạp điện, dù sao cũng phải nói tôi rất vừa lòng."

Nghiên cứu viên nghi lại, lại hỏi: "Như vậy xin hỏi hai người có từng có hành vi tình dục không?"

"............"

Cái quỷ gì??

Sao đột nhiên lại mạnh mẽ ép "lên xe" vậy???Sự xấu hổ của Thời Yên cách điện thoại cũng truyền tới đối diện, nhân viên nghiên cứu tri kỷ mỉm cười, nói với cô: "Chúng tôi điều tra theo lệ, cô không cần ngại, bởi vì người máy chúng tôi là loại bầu bạn, cũng có chức năng giới tính, cho nên chúng tôi cũng cần số liệu phương diện này để tiến hành một bước điều chỉnh."

"......"

Đạo lý cô đều hiểu, nhưng vấn đề này bảo một tiểu tiên nữ như cô làm sao mở miệng?"

Cô Thời, viện nghiên cứu của chúng tôi sẽ không tiết lộ tin tức cô cung cấp trong điện thoại ra bên ngoài, điểm này cô có thể yên tâm."

"......

Khụ."

Thời Yên ho khan, đỏ mặt nói, "Cái này, không phải tôi không muốn giúp cô, mà là tôi còn nhỏ, tạm thời chưa cần sinh hoạt tình dục."

Nhân viên nghiên cứu: "......"

Có cần nhắc nhở cô, lúc trước điền vào phiếu khảo sát, tuổi tác là cô tự điền không?Cô ấy lễ phép mỉm cười, dùng giọng nói thật chuyên nghiệp: "Cô Thời, cô có thể coi đây là nghiên cứu khoa học hàng đầu, tin tức cô cung cấp, ngày sau có thể thay đổi cuộc sống của con người, cho nên mong cô đừng ngại.

Cũng quấy rầy cô lâu như vậy, hôm nay nói với cô tới đây thôi, cuối tuần chúng tôi sẽ liên lạc lấy phản hồi từ cô sau, chúc cô sinh hoạt vui vẻ."

Thời Yên: "......???"

Không phải, lời này của cô ấy là có ý gì?

Là đang thúc giục trong vòng một tuần cô phải phát sinh quan hệ tình dục với người máy sao??

Viện nghiên cứu gì vậy hả!

Khó trách gửi tới cũng là người máy lưu manh!Thời Yên cúp điện thoại, sau đó đỏ mặt ném điện thoại sang một bên.

Lúc Thời Yên nói chuyện, Lục Cảnh Nhiên vẫn luôn đứng ở bên cạnh, cũng đoán ra viện nghiên cứu hỏi cô cái gì qua đôi câu của cô.

Anh nhìn điện thoại bị ném sang một bên, nói với Thời Yên: "Viện nghiên cứu xác thật cần thu thập số liệu liên quan đến chức năng tình dục của người máy, tiến hành thăng cấp người máy để chủ nhân có trải nghiệm tốt hơn."

Thời Yên: "......"

Cô cũng không muốn biết, cảm ơn!"

Anh đừng đứng ở chỗ này, tôi phải bắt đầu sửa kịch bản, anh đừng quấy rầy tôi."

Lục Cảnh Nhiên trầm ngâm một lát, hỏi cô: "Vậy tối nay cần tôi phục vụ không?"

"............

Không cần, cảm ơn!!!"

Thời Yên túm gối ôm sau lưng ném vào mặt anh.

Lục Cảnh Nhiên nhận được bảo đảm, dọn sạch sàn gỗ, sau đó rời khỏi thư phòng của cô.

Thời Yên cầm lấy quyển vở trên bàn, quạt mát cho mình, muốn gương mặt hạ nhiệt độ.

Lục Cảnh Nhiên mới đến nhà cô một tuần, nhanh như vậy đã hỏi cô muốn...... số liệu gì ấy, không khỏi cũng quá lưu manh!Quả nhiên không phải viện nghiên cứu đứng đắn gì!

Người máy cũng không phải người máy đứng đắn gì!Tối nay, Thời Yên phá lệ 9 giờ đã nhốt mình trong phòng ngủ, nói rằng mình buồn ngủ.

Cô đương nhiên không phải thật sự buồn ngủ, mà là sợ Lục Cảnh Nhiên lại tới hỏi cô có cần phục vụ hay không!

Nếu cô không nhịn được nói cần làm sao bây giờ!Lục Cảnh Nhiên thấy hôm nay cô về phòng ngủ sớm như vậy cũng đoán được tâm tư của cô, anh đi đến trước phòng cô gõ cửa.

Thời Yên vừa nghe tiếng đập cửa, cả người đều run lên: "Tôi ngủ rồi, anh đừng quấy rầy tôi!"

Lục Cảnh Nhiên hỏi: "Em định ngủ một mình sao?

Thật sự không cần tôi hầu hạ hả?"

"......

Thật sự không cần!"

"Em đừng sợ, sẽ rất thoải mái."

Anh biết lần đầu tiên của con người sẽ đau, nhưng anh xuyên về từ năm mươi năm sau, đã làm với cô rất nhiều lần, kinh nghiệm của anh phong phú, hơn nữa biết tất cả điểm mẫn cảm của cô, cũng biết làm thế nào cô có thể thoải mái nhất.

Anh hiểu được làm sao để lấy lòng cô.Trong phòng Thời Yên không nghĩ như vậy, cô chỉ cảm thấy người máy lấy cớ nghiên cứu giở trò lưu manh càng ngày càng không kiêng nể gì: "Cái gì thoải mái không thoải mái, anh đang nói gì đó!

Tôi muốn ngủ, anh không được phép nói chuyện!"

Lục Cảnh Nhiên nhớ, lúc trước lần đầu tiên cô và anh phát sinh quan hệ cũng rất thẹn thùng.

Anh không nói nữa, xoay người rời cửa phòng Thời Yên.

Cô rất thẹn thùng, nhưng chỉ cần không khí tới, cô sẽ thuận theo tự nhiên mà chấp nhận anh.

Thời Yên không biết tính toán trong lòng anh, chỉ nghe thấy anh thật sự đi rồi, cuối cùng thở phào.

Cô mò điện thoại của mình, gửi tin nhắn cho một người bạn biên kịch của cô: "Đông Tử!

Bạn trai cậu muốn ân ái, cậu sẽ làm sao?"

Đông Bình:......

Đã nói không được gọi mình là Đông Tử rồi mà -_-||Đông Bình: Ý???

Cậu có bạn trai??

Anh ta còn muốn ân ái với cậu??Thời Mỹ Lệ: Không phải, chỉ là vừa vặn muốn viết tình tiết này, cậu đừng nghĩ nhiềuĐông Bình: À......Đông Bình: Bạn trai muốn, đương nhiên là đồng ý với anh ấy [ thẹn thùng ]Thời Mỹ Lệ:......

Cũng quá không có nguyên tắc rồiĐông Bình: Bởi vì mình cũng rất thoải mái [ thẹn thùng ]Thời Mỹ Lệ:......

Vậy lần đầu tiên của hai người, là ai chủ độngĐông Bình: Đương nhiên là anh ấyThời Mỹ Lệ: Lúc ấy cậu có phản ứng gì?Đông Bình: Đương nhiên là đồng ý với anh ấy [ thẹn thùng ]Thời Mỹ Lệ:......

Được rồi, quấy rầy [ mỉm cười ]Cô ném điện thoại sang một bên, ở trong lòng cảm thán thật là kết bạn vô ý mà.

Nhưng trong đầu lại không tự giác mà hiện ra cơ bắp xinh đẹp và đường cong thon dài của Lục Cảnh Nhiên, hơn nữa cái kia theo anh nói còn có thể tùy ý điều chỉnh kích cỡ......Thời Yên cảm thấy cái mũi hơi ngứa.Không được, tiếp tục như vậy cô sẽ không kìm được.

Không biết có phải ban ngày đã chịu kích thích quá lớn, buổi tối cô lại...... mơ giấc mơ khó có thể nói với Lục Cảnh Nhiên.

Cảm giác trong mơ rất tốt, cơ bắp Lục Cảnh Nhiên sờ còn sướng hơn trong tưởng tượng của cô, thể lực cũng rất đủ, như máy móc vĩnh cửu. ......

Cứu mạng!Cô lại bình ổn lại trên giường một lúc, xác định tim đập và sắc mặt của mình đều khôi phục bình thường mới xỏ dép lê đi ra ngoài.

Lục Cảnh Nhiên như lúc trước, đúng giờ ở phòng bếp làm bữa sáng, nhìn thấy Thời Yên đi tới thì cười với cô, còn giơ tay xoa đầu cô: "Chào buổi sáng, ngủ thế nào mà đầu rối bù thế này?"

"......"

Có phải anh cố ý không?

Trước kia anh không phải như thế!
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back