Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Wattpad  Cùng Nam Chính Ngọt Văn Yêu Đương (Mau Xuyên) - Bản Lật Tử

[BOT] Mê Truyện Dịch
Cùng Nam Chính Ngọt Văn Yêu Đương (Mau Xuyên) - Bản Lật Tử
Chương 30: Ảnh đế siêu thích viết thư tình (13)


Ấn tượng của Lục Cảnh Nhiên đối với bố mẹ Thời Yên có thể nói là cực kỳ không tốt —— vào lúc anh và Thời Yên yêu nhau họ tìm mọi cách chia rẽ bọn anh, ngay cả sau khi anh và Thời Yên kết hôn cũng vẫn uy hiếp Thời Yên rời khỏi anh.May mắn vợ anh lập trường kiên định, không chịu bọn họ uy hiếp.Ba năm này anh liều mạng làm việc như vậy cũng là vì có thể khiến Thời Yên không bị giảm chất lượng cuộc sống, trước khi cô gả cho anh là nhị tiểu thư Thời gia, sống cuộc sống sung túc, sau khi gả cho anh cũng không thể kém vốn có.Anh biết ba năm này Thời Yên chịu rất nhiều tủi thân, có chồng không thể nhận, có nhà không thể về, hiện tại quan hệ của họ công khai, anh cũng hy vọng cô có thể làm hoà với gia đình.

Cho nên mặc dù Lục Cảnh Nhiên không quá thích bố mẹ vợ của anh, vẫn nguyện ý vì Thời Yên trở về gặp bọn họ, thậm chí lấy lòng bọn họ."

Được, ngày mai anh hỏi đạo diễn Uông sắp xếp, tìm thời gian trở về cùng em."

"Dạ, chồng là tốt nhất!"

Trước đấy Thời Yên còn sợ Lục Cảnh Nhiên có khúc mắc với cha mẹ cô, không muốn đi gặp bọn họ, hiện tại anh sảng khoái đáp ứng như vậy, Thời Yên thật sự rất vui.

Quả nhiên chồng đối xử với cô tốt nhất!Có điều nhiệm vụ đóng phim của Lục Cảnh Nhiên xác thật khẩn trương, thương lượng với đạo diễn Uông rất nhiều lần, cuối cùng có một ngày nghỉ là một tháng sau.

Lục Cảnh Nhiên trước tiên bảo Đàm Ninh đi giúp mình chọn quà, sau đó cùng Thời Yên quay trở về thành phố A.Khi cách ba năm, lại một lần bước vào đại trạch Thời gia, hai người đều ăn mặc long trọng.

Lục Cảnh Nhiên chạy xe đến ngoài cổng, chờ quản gia mở cổng cho họ.

Thời Yên ngồi ghế lái phụ khụ một tiếng, nghiêng đầu nói với Lục Cảnh Nhiên: "Chồng à, chờ lát nữa anh gặp bố mẹ em đừng khẩn trương."

Lục Cảnh Nhiên nhìn cô một cái: "Anh cảm thấy hình như em tương đối khẩn trương."

"À thì, có chút......"

Xét cho cùng ở trong trí nhớ của cô, bố mẹ Thời không phải người dễ ở chung.Lục Cảnh Nhiên cầm tay cô đặt ở bên cạnh người, dịu dàng nói: "Đừng sợ, anh và em cùng nhau."

"Ừm!"

Lục Cảnh Nhiên lái xe đi vào, dắt Thời Yên xuống xe.

Dì ở Thời trạch thấy bọn họ lại đây, liền vội vã chạy vào phòng thông báo: "Thời Yên tiểu thư và Lục tiên sinh đã trở lại!"

Sáng sớm Thời Xảo đã tới đây chờ bọn họ, nghe dì nói như vậy, đầu tiên là nhìn thoáng qua bố mẹ còn ngồi ngay ngắn ở trên sô pha, sau đó mới đi đón Thời Yên và Lục Cảnh Nhiên.Thấy hai người nắm tay đi tới, Thời Xảo yên lặng nuốt thức ăn cho chó, đi tới: "Cuối cùng đã đến đây, chờ hai đứa đã nửa ngày rồi đấy."

Thời Yên cười với cô ấy, đưa một cái túi tinh xảo trong tay Lục Cảnh Nhiên cho cô: "Chị, đây là quà chồng em tặng chị!"

"Ấy, còn rất có lòng nhỉ."

Thời Xảo nhìn thoáng qua Lục Cảnh Nhiên, chào hỏi anh, kéo Thời Yên đi vào trong, "Lục ảnh đế nhà em người thật nhìn còn đẹp trai hơn trên TV."

"Đương nhiên rồi, ống kính không quay được một phần mười vẻ đẹp của anh ấy!"

Thời Xảo: "......"

Đây mới là Lục thổi đệ nhất nhân (người thổi phồng Lục Cảnh Nhiên Nhất), fan trên mạng kém nó rất nhiều."

Bố mẹ đâu ạ?"

Thời Yên hạ thấp giọng, nhìn vào trong một cái.

Thời Xảo nói: "Ở phòng khách chờ hai đứa đấy, đừng nhìn bọn họ tư thế đủ ngay ngắn, trong lòng nói không chừng còn khẩn trương hơn em."

Bố mẹ Thời Yên an vị ở trên sô pha, thấy Thời Xảo và vợ chồng Thời Yên cùng tiến vào, không hẹn mà cùng ngồi thẳng lưng hơn.

Lục Cảnh Nhiên cùng Thời Yên đi qua, chào hỏi họ trước, sau đó đưa quà trong tay qua: "Bố, mẹ, đây là một chút tấm lòng của con và Thời Yên, hy vọng hai người không chê."

Mấy thứ này đều là Thời Yên chỉ định, Đàm Ninh tự mình mua sắm, mỗi một món đều dành hết lòng cho bố mẹ Thời Yên.

Bọn họ bảo dì nhận quà, nhìn Thời Yên và Lục Cảnh Nhiên nói: "Ngồi xuống nói đi."

Thời Yên lôi kéo Lục Cảnh Nhiên ngồi xuống, bố Thời hắng giọng, nhìn Lục Cảnh Nhiên nói: "Hôn sự của cậu và Thời Yên, chúng ta vẫn luôn không đồng ý, lúc trước nó trộm sổ hộ khẩu, lén lút kết hôn với cậu, cậu thấy làm như vậy là đúng sao?"

Thời Yên thấy bố cô vừa mở miệng đã lôi chuyện cũ, vội vàng nói: "Bố, chuyện này là con quyết định, không liên quan đến anh ấy."

"Không liên quan đến nó?

Hoá ra cuộc hôn nhân này, một mình con có thể kết?"

Lục Cảnh Nhiên kéo Thời Yên còn muốn nói gì đó, mở miệng nói: "Bố, chuyện này là con làm không đúng, bất luận con thích Thời Yên như thế nào, cô ấy cũng là con gái hai người, chuyện kết hôn lớn như vậy, bọn con không nên tự tiện chủ trương."

Lục Cảnh Nhiên ngoài miệng nói dễ nghe, nhưng muốn để anh làm một lần nữa, anh vẫn sẽ làm như vậy.

Giờ anh chỉ nghĩ, dù sao hôn đã kết, còn có thể ly (hôn) sao, nói chút lời dễ nghe, ngoài miệng chịu thua, để bố mẹ vợ vui vẻ là được.

Bố Thời thấy thái độ xin lỗi của anh cũng không đến nỗi, lại tiếp tục nói: "Hiện tại cũng không phải chúng tôi tha thứ hai đứa, chẳng qua hôn sự của hai đứa truyền thông đã đưa tin, Thời gia chúng tôi cũng muốn mặt mũi, hơn nữa Thời Yên lại toàn tâm toàn ý đi theo cậu, chúng ta ầm ĩ lớn quá, để người ngoài chế giễu."

Lục Cảnh Nhiên nói: "Con hiểu ạ, cảm ơn bố mẹ khoan hồng độ lượng."

Bố Thời gật đầu: "Tôi không quá thích giới giải trí của các cậu, nếu cậu đã kết hôn với Thời Yên thì phải giữ mình trong sạch, không nên hơi một tí là có scandal với nữ minh tinh nào đó."

"Con biết ạ, con khẳng định sẽ đối xử tốt với Thời Yên, bố yên tâm."

Bố Thời nghiêng đầu nhìn mẹ Thời, như đang hỏi bà còn muốn nói gì không, mẹ Thời cũng hắng giọng, mới mở miệng nói: "Hôm nay hai đứa trở về, bên ngoài rất nhiều người cũng biết, lúc hai đứa kết hôn không làm tiệc cưới, bố mẹ cũng không chính thức giới thiệu với mọi người.

Đêm nay bố mẹ tính tổ chức bữa tiệc, mời một ít người quen tới, coi như là chính thức tuyên bố tin hai đứa kết hôn."

Bữa tiệc mẹ Thời nói tổ chức ở đại trạch Thời gia, lễ phục cũng đã chuẩn bị cho Thời Yên và Lục Cảnh Nhiên, còn đặt một cái bánh kem lớn.

Thời Yên sợ mặc lễ phục lộ bụng, giữa trưa cũng không dám ăn nhiều cơm.

Cô trở lại phòng thay lễ phục, có chút rắm thối mà chạy đi tìm Lục Cảnh Nhiên: "Chồng ơi anh xem này, đẹp không!"

Lễ phục của Thời Yên là một váy dài màu trắng, có chút tương tự như áo cưới, chẳng qua rất nhiều thiết kế đều đơn giản hoá, không phức tạp như váy cưới thật.

Lục Cảnh Nhiên đi lên ôm lấy cô, hôn một cái: "Vợ anh mặc gì cũng đẹp."

"Vậy cái này có đẹp hơn không!"

Lục Cảnh Nhiên cười một tiếng, nói: "Ừ, đẹp hơn."

Thời Yên thích nghe Lục Cảnh Nhiên khen mình đẹp, cô vui rạo rực cười hai tiếng, ngửa đầu nhìn Lục Cảnh Nhiên: "Chồng à, mẹ nói buổi tối chúng ta phải khiêu vũ, chúng ta có phải luyện tập trước không?"

"Được."

Lục Cảnh Nhiên một tay đặt trên eo cô, một tay nâng tay đối tay cô, "Chuẩn bị tốt chưa?"

"Rồi!"

Trong phòng không có âm nhạc, nhưng Thời Yên và Lục Cảnh Nhiên phối hợp ăn ý, mỗi một nhịp bước đều vừa vặn tốt, lúc Thời Xảo thay lễ phục lại đây tìm Thời Yên, thấy chính là cảnh tượng cô và Lục Cảnh Nhiên thâm tình đối diện, nhẹ nhàng khiêu vũ.Thời Xảo: "......"

Hai người kia ân ái, đều từ Weibo tú đến trước mặt cô.

Nói thật, lúc Thời Yên nhất định phải kết hôn với Lục Cảnh Nhiên, cô cũng không quá xem trọng.

Giới giải trí là nơi nào?

Một tờ giấy trắng ném vào cũng có thể nhiễm Mary Sue bảy màu sắc đi ra, Lục Cảnh Nhiên thật sự có thể đối xử tốt với em gái cô sao?Người đàn ông như anh, dù là cuộc sống bình thường cũng sẽ có rất nhiều cô gái thích, càng đừng nói là giới giải trí.Nhưng sau khi thấy Weibo của Thời Yên, đôi mắt cô từ từ đỏ.

Nhật ký Weibo của em ấy đều là một ít việc vặt cuộc sống, nhưng chính mấy việc vặt này mới là thể hiện của yêu.

Lục Cảnh Nhiên bận như vậy vẫn sẽ dành thời gian bố trí phòng với em ấy, càng sẽ tốn tâm tư viết một ngăn kéo thư tình cho em ấy, tựa như một nam sinh mới biết yêu lần đầu.

Khó trách Weibo của Thời Yên sẽ có nhiều fan như vậy, giữa những hàng chữ đều lộ ra tràn đầy hạnh phúc."

Chị, chị tới lúc nào thế?"

Thời Yên lúc này mới thấy Thời Xảo đứng ở chỗ đó, dừng lại hỏi cô.

Thời Xảo thu lại cảm xúc, trêu ghẹo cô: "Em đương nhiên không thấy được chị, trong mắt em chỉ có Lục ảnh đế nhà em thôi."

"Nào có ạ."

Tuy rằng đại bộ phận đều là chồng cô không sai.

"Hôm nay chị thấy Weibo của A Yên có hơn năm triệu fan, nhiều quá nha."

"Ha ha, tàm tạm, chủ yếu công lao của Lục ảnh đế."

Xét cho cùng phần lớn người tới Weibo của cô đều là vây xem thư tình của Lục ảnh đế.Thời Xảo mỉm cười, đi lên nói: "Hai đứa nhất định phải hạnh phúc đến cuối cùng, nếu không nhiều fan CP như vậy, sẽ đuổi giết hai đứa đến chân trời góc biển."

"Yên tâm đi, bọn em sẽ thế mà!"

Thời Yên nói, lại bắt lấy tay Thời Xảo, "Chị cũng phải hạnh phúc đấy!"

Sắc mặt Thời Xảo thay đổi, nói: "Hai đứa hạnh phúc chị sẽ hạnh phúc."

Thời Yên nhớ tới người chồng ngoại tình còn làm tiểu tam mang thai - Trương Trác Việt của cô ấy, tâm trạng cũng không quá tốt đẹp: "Chị, em nghe nói Trương Trác Việt còn dẫn tiểu tam về bên đó ở, như vậy mà chị còn có thể nhịn??"

Thời Xảo ra vẻ không có gì nói: "Cô ta mang thai, Trương Trác Việt nói để cô ta một mình ở bên ngoài quá đáng thương, chờ cô ta sinh xong thì để cô ta dọn ra ngoài."

"Vậy cô ta không dọn thì chị dọn, đạp tra nam Trương Trác Việt, việc kinh doanh của công ty vẫn còn biện pháp khác mà!"

Thời Xảo không biết nghĩ tới cái gì, trầm ngâm một chút, mới nói: "Được rồi, hôm nay không nói chuyện của chị, tiệc tối hai đứa là vai chính, biểu hiện tốt vào."

Thời Yên còn muốn nói cái gì, Lục Cảnh Nhiên lôi kéo tay cô, lắc đầu với cô.

Mỗi người đều có cuộc sống của mình, rốt cuộc muốn lựa chọn như thế nào, cuối cùng chỉ có bản thân quyết định.Trời tối sầm, bữa tiệc Thời gia cũng chính thức bắt đầu, Thời Yên và Lục Cảnh Nhiên nhảy điệu múa mở màn, dẫn tới thật nhiều người ở bên cạnh chụp ảnh."

Là Lục ảnh đế sống, còn đẹp trai hơn trên TV!"

"Vận khí của Thời Yên thật tốt!"

"A."

Lương Huệ Hân đứng ở một bên, uống một ngụm ly rượu vang đỏ, "Từ nhỏ cô ta đã có vận cứt chó."

Cô gái bên cạnh nhìn cô ta một cái, nhỏ giọng tiến đến bên tai cô ta nói: "Tuệ Tuệ, chuyện Thời Yên và Lục Cảnh Nhiên có phải cô phơi bày không?"

"Không phải tôi."

Lương Huệ Hân thật sự hy vọng cô ta không làm như vậy, vốn là muốn chỉnh cô, không nghĩ tới lại để Thời Yên nhờ họa được phúc, không chỉ có công khai tú ân ái với Lục Cảnh Nhiên, hiện tại cả Thời gia cũng chấp nhận bọn họ.Thời Yên và Lục Cảnh Nhiên nhảy xong, liền bưng ly rượu đi về phía Lương Huệ Hân.

Lương Huệ Hân thấy cô liền nhíu nhíu mày, Thời Yên tươi cười đầy mặt: "Tuệ Tuệ, đã lâu không gặp, lần trước tôi gửi tin nhắn Weibo cho cô, rõ ràng cô đã đọc, cũng không trả lời tôi."

Lương Huệ Hân: "......"

Cô tới đây tìm cô ta đánh nhau à?"

Ly thứ nhất đêm nay kính cô, nếu không phải cô, tôi và chồng tôi hiện tại còn phải trốn trốn tránh tránh, cảm ơn cô."

Thời Yên chạm ly với Lương Huệ Hân, ngửa đầu uống rượu vang đỏ.Thời Yên là vai chính đêm nay, cô vừa đi tới đây, ánh mắt người xung quanh cũng theo tới đây, Lương Huệ Hân chống lại nhiều ánh mắt như vậy, không thể phát tác, uống một ngụm, thiếu chút nữa sặc chết: "Không cần cảm ơn!"

Cô ta buông ly rượu, cũng không quay đầu lại mà đi rồi.Thời Xảo đi đến bên cạnh Thời Yên, nhìn bóng dáng Lương Huệ Hân nói: "Không tồi, khi còn nhỏ đều là em bị nó bắt nạt, hiện tại cũng có thể bắt nạt lại."

Thời Yên nói: "Người mà, luôn phải tiến bộ."

Thời Xảo cười một tiếng, lại cố ý nói: "Chị nhớ rõ có nữ diễn viên tên Giang Nguyệt......"

Thời Yên ngắt lời cô: "À, chị nói người phụ nữ muốn tán tỉnh chồng em ấy hả?

Đã sớm lạnh."
 
Cùng Nam Chính Ngọt Văn Yêu Đương (Mau Xuyên) - Bản Lật Tử
Chương 31: Ảnh đế siêu thích viết thư tình (14)


Lục Cảnh Nhiên ở thành phố A ngây người một ngày, sáng sớm hôm sau lại ngồi máy bay tới đoàn phim.

Thời Yên thật vất vả về đến nhà, tự nhiên không có đạo lý ở một ngày đã đi, cô và Lục Cảnh Nhiên thương lượng tốt, một tuần sau tới đoàn phim tìm anh.

Buổi sáng tiễn Lục Cảnh Nhiên đi, Thời Yên gọi điện thoại cho Thời Xảo, bảo cô ấy cùng mình đi dạo phố làm đẹp."

Chị nào có nhàn như nhị tiểu thư em, chị còn phải đi làm kiếm tiền."

Nghe được Thời Xảo hồi đáp, Thời Yên vẫn không từ bỏ: "Nghỉ ngơi một ngày thì có xá gì, yên tâm đi, công ty không có chị vẫn hoạt động như thường!

Em sắp đến dưới công ty chị rồi, chờ em!"

Thời Xảo: "......"

Mười mấy phút sau, Thời Yên ngồi trong xe, lại gọi điện thoại cho Thời Xảo: "Em tới rồi, chị mau xuống dưới đi."

"......"

Thời Xảo tiện tay phân phó cấp dưới, đeo túi xách vào thang máy xuống lầu.

Thấy Thời Xảo từ trong công ty đi ra, Thời Yên hạ cửa sổ xe, vẫy tay với cô ấy: "Chị ơi, ở đây."

Thời Xảo đi qua, kéo cửa xe ngồi ở bên cạnh Thời Yên: "Em muốn mua cái gì?"

"Tuỳ tiện mua quần áo túi xách trang sức gì đó."

Cô nói rồi lấy trong túi ra một tấm thẻ, quơ quơ trước mặt Thời Xảo, "Trước khi đi chồng em cho em, bảo em tuỳ tiện tiêu."

Thời Xảo: "......"

Em ấy thật sự không phải tới tú ân ái?Chuyện sau đó thực tế chứng minh, Thời Yên thật sự tới mua mua mua, cô không chỉ có mua cho chính cô, còn mua rất nhiều đồ cho chị mình.

Thời Xảo thay một váy đi ra, Thời Yên nhiệt liệt vỗ tay: "Cái này đẹp, mua cái này đi."

Thời Xảo ngày thường đi làm đều mặc đồ công sở, lâu lắm không mặc váy nữ tính thế này, còn có chút không quen: "Chị cảm thấy có phải có chút lộ quá hay không?"

"Nào có đâu, mùa hè mà chị còn muốn kín mít."

Nhân viên tư vấn bên cạnh cũng khen: "Thời tiểu thư mặc cái này rất vừa người, rất đẹp."

Thời Yên như tổng tài bá đạo lấy thẻ ra, đưa cho chị nhân viên tư vấn nói: "Cái này đi, cắt tem mác giúp chị ấy, trực tiếp mặc đi.

Rồi giúp chị ấy chọn một đôi giày với một túi xách luôn."

"Dạ."

Nhân viên tư vấn nhận thẻ từ trong tay Thời Yên, đi giúp Thời Xảo chọn giày và túi.

Thời Xảo có chút cạn lời: "Dù cho là quẹt thẻ của chồng em thì cũng không cần hào phóng như vậy chứ?"

Em gái cô vẫn luôn là đứa tham tiền mà.Thời Yên nói: "Cái này tính cái gì, mỗi tháng chị còn cho em nhiều tiền hơn đây, đợi chút làm đẹp, em cũng bao."

Thời Xảo: "......"

Kế tiếp Thời Yên thật sự mang theo Thời Xảo tới thẩm mỹ viện, còn làm kích điện giảm mỡ mặt rất mới mẻ độc đáo.

Thời Xảo nhìn dụng cụ kích điện trước mặt, trầm mặc giây lát, khiêm tốn nói với Thời Yên: "Em thử trước đi."

"......"

Thời Yên cũng trước nay chưa làm qua cái này, có chút chột dạ, nhưng nghĩ đến vì hạnh phúc chung thân của chị, liều mạng!

"Đến đây đi!"

Thời Yên lên đầu tiên, vừa kích điện, tóc trực tiếp dựng lên.

Thời Xảo ở bên cạnh cười như điên, còn chụp ảnh lại, chuyên gia làm đẹp trấn định ấn tóc Thời Yên trở về.Kích điện này thật không phải nói chơi, Thời Yên đau đến kêu oai oái, cô chưa thử đến vài lần đã tuyên bố từ bỏ: "Chúng ta vẫn nên đi làm mấy hạng mục làm đẹp bình thường thôi."

Thời Xảo một bên đáp ứng, một bên gửi bức ảnh vừa rồi cho Lục Cảnh Nhiên: "Vợ em nói muốn tới làm kích điện ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha."

Lục Cảnh Nhiên: "......"

Anh lưu ảnh kia lại, đăng lên Weibo phụ của mình.Vợ tôi ngọt nhất: Vợ tôi sẽ không bị kích điện ngu chứ [ hình ảnh ]Hiện tại nick phụ và nick chính của Lục Cảnh Nhiên không có gì khác nhau, tất nhiều fan đều cài đặt theo dõi đặc biệt anh, vừa đổi mới, nhóm bạn đáng yêu của anh lập tức chạy lại đây."

Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha XSWL" ( cười chết tôi rồi)"Ha ha ha ha ha thầy Lục có bản lĩnh đăng nick chính đi ha ha ha ha ha ha ha [doge]""Tôi cmn cười ầm lên ha ha ha ha ha ha, giờ thầy Lục cũng dám nói xấu vợ như vậy ha ha ha ha ha ha""Ha ha ha tôi biết cái này, kích điện giảm mỡ mặt, tôi cũng từng làm!

Thật sự siêu đau ha ha ha ha ha!"

"Hoàn toàn không cảm nhận được ước muốn được sống của thầy Lục @ Chồng tôi gợi cảm nhất""@ Chồng tôi gợi cảm nhất chồng chị bôi đen chị nè ha ha ha ha ha ha, mau, đấm anh ấy tan bành đi!"

"Giờ thầy Lục không viết thư tình cho vợ, đổi thành nói xấu vợ rồi!

A, đàn ông!"

Thời Yên thảnh thơi đắp mặt nạ nghịch điện thoại, mặt nạ trên mặt thiếu chút nữa nứt ra: "Thời Xảo, chị gửi ảnh cho Lục Cảnh Nhiên!

Anh ấy đăng lên Weibo rồi!"

"Ha ha ha ha ha ha!"

Mặt nạ của Thời Xảo cũng sắp nứt, "Nick chính hay phụ, chị đi xem."

Thời Yên: "......"

Chồng không phải chồng yêu, chị không phải chị ruột!Cô gửi một tin nhắn WeChat cho Lục Cảnh Nhiên: "Chồng à, đăng bài nói xấu em vui nhỉ [ mỉm cười ] bây giờ em rất tức giận, em quyết định không tới núi lớn tìm anh chơi, chúc anh đóng phim vui sướng [ mỉm cười ]"Lục Cảnh Nhiên nhận được uy hiếp của vợ, lập tức xoá Weibo kích điện kia, một lần nữa đăng một cái.Vợ tôi ngọt nhất: Mong mọi người coi như chưa có gì xảy ra."

Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha thầy Lục hoảng sợ nhanh quá xá ha ha ha ha ha ha ha!"

"Không, em không thể quên được ha ha ha ha ha ha ha!"

"Thầy Lục đừng sợ!

Cũng đăng bài nói xấu mình để mọi người vui vẻ đi ạ ha ha ha ha ha ha""Gần đây thầy Lục rất nghịch ngợm a ha ha ha ha Lục nghịch ngợm""Thầy Lục dũng cảm bay, nai con mãi đi theo [doge]"Lục Cảnh Nhiên xóa xong, không quan tâm các fan bình luận, mà click mở WeChat của Thời Yên: "Vợ ơi, anh đã xóa Weibo rồi [ đáng yêu ] chờ em tới [ đáng yêu ]"Thời Yên: "......"

A.Cô quyết định cũng đăng một ảnh xấu của Lục Cảnh Nhiên lên mạng, trả thù lại, kết quả lướt hết album điện thoại, không tìm được một tấm!

Xấu!......

Chồng chính là hoàn mỹ như vậy!Tuy rằng không tìm được ảnh xấu của Lục Cảnh Nhiên, nhưng sau khi xem nhiều ảnh đẹp trai của Lục Cảnh Nhiên như vậy, cô phát hiện bản thân nguôi giận.

Người xinh đẹp quả nhiên được thiên vị.Làm đẹp với Thời Xảo xong, cô lại kêu tài xế đưa các cô đi ăn đồ ngọt.

Thời Xảo cảm thấy trong đó có âm mưu gì đó, sau khi theo cô tới tiệm bánh ngọt, thấy người đàn ông ngồi ở bên cửa sổ, cô hiểu hết.

Thời Yên vẫy tay với người đàn ông bên cửa sổ, lôi kéo Thời Xảo đi qua: "Trời ạ, chị, đây không phải bạn đại học Kỷ Tư Bác của chị sao!"

Thời Xảo: "......"

Diễn cũng quá không có thành ý rồi.Kỷ Tư Bác lần trước từ nước ngoài trở về, đã liên lạc với cô, lúc hai người học đại học từng có hảo cảm với nhau, nhưng Thời Xảo biết sau khi mình tốt nghiệp phải nghe theo gia đình an bài liên hôn, cho nên cũng không làm rõ.

Cô về nước, Kỷ Tư Bác ở nước ngoài phát triển, hai người một thời gian rất dài không liên lạc, mãi đến lần này Kỷ Tư Bác về nước."

Hai người bạn cũ gặp mặt, khẳng định có rất nhiều chuyện muốn nói, em không quấy rầy!"

Thời Yên thức thời mà rời đi trước, còn trao đổi ánh mắt với Kỷ Tư Bác.Bạn cũ này của Thời Xảo, lúc cô còn đi học đã quen, cô vẫn luôn cho rằng hai người bọn họ có thể phát triển, không nghĩ tới Thời Xảo thật sự dựa theo gia đình an bài, về nước kết hôn.

Lần này Kỷ Tư Bác trở về, rõ ràng là còn có ý với Thời Xảo, hy vọng lần này bọn họ có thể không bỏ lỡ.Thời Yên không biết hôm nay Kỷ Tư Bác và Thời Xảo nói chuyện đến thế nào, nhưng ngày hôm sau, Thời Xảo hẹn cô tới Trương gia uống trà chiều.Thời Xảo hiện tại còn đang ở nhà Trương Trác Việt, nói cách khác, cùng sống dưới mái hiên với tiểu tam kia.

Nghĩ đến phải đi gặp tiểu tam, Thời Yên đặc biệt mặc một bộ quần áo có khí thế, chuẩn bị đi dạy cô ta làm người.Lúc cô tới buổi chiều trà đã chuẩn bị tốt, Thời Xảo ngồi ở bên cạnh bàn, ngoài cửa sổ chính là hoa viên Trương gia.

Thời Yên đi đến đối diện cô ấy ngồi xuống, nếm một ngụm cà phê trong cốc: "Hôm qua chị và Kỷ Tư Bác nói đến thế nào thế?"

Thời Xảo lườm nguýt cô một cái: "Em còn dám nói?

Chị cảm thấy hiện tại lá gan của em thật là càng lúc càng lớn."

Thời Yên chớp mắt vài cái với cô ấy: "Chồng em chiều, hì hì."

Thời Xảo: "......"

"Em nghe nói công ty Kỷ Tư Bác ở nước ngoài phát triển rất khá, lần này về nước là tiếp nhận chức vụ CEO trong nước."

Thời Yên nói, lại cầm lấy một cái macaron, cắn một miếng, "Công ty hợp tác, chị muốn nói chuyện với anh ấy không?"

Thời Xảo có đôi khi đúng là không làm gì được em gái cô: "Ngày hôm qua bọn chị nói qua chuyện này, đã bước đầu đạt được nhận thức chung."

"Ồ?

Đó có phải cách chị cùng tên Trương cặn bã ly hôn lại gần một bước?"

Thời Yên đang nói, tiểu tam của Trương Trác Việt - La Tĩnh từ trên lầu đi tới.

Thời Xảo và Thời Yên đồng thời nhìn cô ta một cái, lại tiếp tục ưu nhã uống cà phê ăn đồ ngọt.

La Tĩnh thấy họ đều không để ý mình, lập tức chủ động tìm cảm giác tồn tại: "Chị nói hôm nay náo nhiệt như vậy, thì ra là em gái Thời Yên tới đây à."

Thời Yên học giọng điệu của cô ta nói: "Ai là em gái cô chứ, Thời gia chúng tôi chỉ có hai vị tiểu thư, cô là gà rừng ở đâu, ở chỗ này cho mình thêm suất diễn."

"......"

La Tĩnh không nghĩ tới Thời Yên thân là một tiểu thư khuê các, nói chuyện lại trắng ra như vậy, sắc mặt không tốt lắm mà nhìn cô, "Tôi và chị Thời Xảo đều là người một nhà, cô là em gái cô ấy, tự nhiên cũng là em gái tôi."

"Cô đừng ở chỗ này ghê tởm tôi."

Thời Xảo rốt cuộc buông cốc cà phê, ngước mắt nhìn về phía cô ta, "Tôi và cô cũng không phải là người một nhà, cô và tên cặn bã Trương Trác Việt kia đúng là người một nhà, hôm nay tôi bảo Thời Yên tới, chính là tới giúp tôi dọn đồ, hôm nay tôi muốn dọn ra ngoài."

La Tĩnh nghe cô muốn nói đi, trong lòng vui vẻ, trên mặt lại là bộ dáng kinh ngạc: "Chị muốn dọn đi?"

"Đã nói tôi không phải chị cô, đừng ở chỗ này gọi bậy."

Thời Xảo đứng lên, đi đến trước mặt cô ta.

Bởi vì hàng năm dốc sức kinh doanh, trên người Thời Xảo tự mang hơi thở áp bách, đặc biệt là lúc cô thu hồi toàn bộ biểu tình, nhân viên nhìn thấy cô đều sẽ run bần bật.

La Tĩnh chưa từng gặp qua bộ dáng này của Thời Xảo, theo bản năng mà lùi về sau một bước.Thời Xảo nhìn cô ta, mở miệng nói: "Trương Trác Việt là tên đàn ông chó má, ngoại tình một lần, sẽ ngoại tình lần thứ hai, về sau mỗi ngày cô đều phải lo lắng anh ta ngoại tình, sống trong lo lắng hãi hùng, ồ, nói không chừng anh ta ở bên ngoài không chỉ có một tiểu tam là cô, còn có tiểu tứ tiểu ngũ tiểu lục đang gào khóc đòi ăn, giờ cô lại mang thai......"

Thời Xảo ném cho cô ta một ánh mắt đồng tình, môi La Tĩnh trắng bệch, yên lặng mím chặt khóe miệng."

Còn nữa, Trương gia qua niệm dòng dõi rất nặng, cô xuất thân như vậy, bọn họ sẽ không để cô vào cửa, cả đời cô sẽ không có danh phận, sinh con xong, đứa trẻ cũng sẽ bị bọn họ cướp đi, gọi người phụ nữ khác là mẹ."

Nhìn trên mặt La Tĩnh không còn huyết sắc, Thời Xảo một vừa hai phải ngừng lửa giận, vẫn không cần bức thai phụ này quá thảm.

"A Yên, cùng chị lên lầu dọn đồ."

"Vâng ạ!"

Thời Yên nhảy nhót đi theo, Thời Xảo không hổ là nữ tổng giám đốc quát tháo thương trường, lấy ra 1% khí thế ngày thường ở trong công ty đã mắng La Tĩnh đến nỗi hoài nghi cuộc đời!
 
Cùng Nam Chính Ngọt Văn Yêu Đương (Mau Xuyên) - Bản Lật Tử
Chương 32: Ảnh đế siêu thích viết thư tình (hết)


Thời Xảo chân trước mới vừa dọn về Thời gia, hai người lớn Thời gia sau lưng đã nhận được tin tức, hấp tấp trở về.

Bố Thời rất tức giận, mới vừa giải quyết chuyện con gái út, phía con gái lớn làm ông yên tâm lại xảy ra vấn đề: "Con làm vậy có ý gì?

Con muốn gióng trống khua chiêng dọn về, nghĩ tới mặt mũi Trương gia không?

Bọn họ vừa mới trực tiếp điện thoại tới văn phòng bố đấy."

Thời Xảo hừ cười một tiếng: "Bố, bố suy nghĩ mặt mũi Trương gia, bọn họ có suy nghĩ mặt mũi của chúng ta không?

Trương Trác Việt trực tiếp đón tiểu tam về nhà ở, cho chúng ta mặt mũi không?"

Nói đến cái này, bố Thời cũng tức giận, ông đi qua đi lại hai bước, nói với Thời Xảo: "Chuyện này, bố đang thương lượng với Trương gia, bọn họ cũng rất bất mãn với cách làm của Trương Trác Việt."

"A, bất mãn có ích lợi gì?

Bọn họ họ Trương cuối cùng vẫn hướng về người một nhà."

Thời Xảo nói, "Bố, con chuẩn bị ly hôn với Trương Trác Việt."

Bố Thời nhăn mày lại: "Thời Xảo, con khi nào thì cũng trở nên tuỳ hứng như em gái con vậy hả?

Chuyện La Tĩnh, bố khẳng định sẽ bắt Trương gia bọn họ cho chúng ta một lời giải thích, con ly hôn với Trương Trác Việt, việc làm ăn của hai nhà còn muốn làm nữa không?"

Hơn nữa đúng là bởi vì chuyện Trương Trác Việt ngoại tình, Trương gia đuối lý, ông còn có thể bắt bọn họ nhường lợi ích kinh doanh cho mình.Chút tính toán này của ông, Thời Xảo tự nhiên rõ ràng, đổi lại trước kia, nói không chừng cô sẽ thỏa hiệp vì công ty, nhưng có thể là chịu ảnh hưởng của Thời Yên và Lục Cảnh Nhiên, cũng có thể là bởi vì ngày hôm qua nói chuyện với Kỷ Tư Bác khiến cô có quyết tâm khác: "Kinh doanh vốn dĩ không nên buộc chung với những việc này, nếu con và Trương Trác Việt ly hôn, bọn họ không tiếp tục duy trì hạng mục của chúng ta, như vậy tùy bọn họ thôi, con sẽ tìm đối tác khác."

"A, quản công ty mấy năm, khẩu khí càng thêm lớn, hạng mục lớn như vậy, phía đối tác con nói tìm là có thể tìm được?"

Thời Xảo nói: "Bố, ngày hôm qua con đã gặp Kỷ Tư Bác, con đã nói qua hạng mục này với anh ấy, anh ấy cảm thấy rất hứng thú."

Bố Thời sửng sốt một chút: "Kỷ Tư Bác?

Bạn học đại học của con?"

"Vâng, anh ấy về nước, hiện tại là người phụ trách phía trong nước, trước kia con và anh ấy có chút giao tình, đương nhiên, trên thương trường chỉ nói chuyện làm ăn, chuyện hợp tác anh ấy cũng chưa mở miệng đáp ứng.

Con đang chuẩn bị mở hội nghị giới thiệu sẽ hạng mục, đến lúc đó sẽ mời anh ấy cùng đoàn đội tới tự mình khảo sát, tuy rằng không thể bảo đảm trăm phần trăm thành công, nhưng con sẽ nỗ lực tranh thủ hết mức."

Bố Thời mấp máy khóe miệng, không trả lời ngay.

Kỷ Tư Bác lần này về nước động tĩnh rất lớn, ông cũng nhận được tin tức, chỉ là không nghĩ tới, Thời Xảo đã lén đã gặp mặt với cậu ta.

Chuyện bọn chúng ở đại học ông không muốn quản, dù sao cũng chỉ là chút chuyện tình yêu tình báo nhàm chán, có điều nếu có thể hợp tác với Kỷ Tư Bác, đối sự phát triển của công ty khẳng định là rất có lợi."

Như vậy, con chuẩn bị hội nghị giới thiệu đi, đến lúc đó nếu thật có thể đả động Kỷ Tư Bác, chuyện con và Trương Trác Việt bố sẽ không nhúng tay."

Nghe được lời của bố cô, Thời Xảo trong lòng rốt cuộc nhẹ nhàng không ít: "Một lời đã định."

Năng lục làm việc của Thời Xảo rất mạnh, lại còn có đoàn đội được bồi dưỡng ưu tú, chuyện hội nghị giới thiệu, đẩy mạnh thật sự thuận lợi.

Thời Xảo cũng ký vào đơn ly hôn, gửi qua cho Trương Trác Việt.

Chuyện này vốn dĩ chính là Trương gia đuối lý, tuy hai người lớn Trương gia cảm thấy Thời Xảo làm như vậy rất không giữ thể diện cho họ, nhưng vẫn đuổi Trương Trác Việt qua đó, muốn anh ta dỗ vợ trở về.Trương Trác Việt vừa đến Thời gia, Thời Yên lập tức dựa vào lan can xem náo nhiệt, còn phát sóng trực tiếp cho Lục Cảnh Nhiên."

Vợ à, chuyện này là anh không đúng, em muốn đánh muốn mắng anh đều được, nhưng không thể ly hôn với anh.

Chúng ta kết hôn nhiều năm như vậy, anh không có em không được."

Thời Xảo nhìn bộ dáng của Trương Trác Việt, liền cảm thấy buồn cười, cô nhịn ghê tởm, nói với anh ta: "Tôi không muốn đánh anh cũng không muốn mắng anh, tôi chỉ muốn ly hôn với anh."

"......"

Trương Trác Việt biết tài ăn nói của Thời Xảo tốt, nếu cô lấy ra khí thế đàm phán kinh doanh cãi nhau với bạn, bạn vĩnh viễn cũng đừng nghĩ thắng, "Vậy em nói, em muốn như thế nào mới có thể tha thứ cho anh?

La Tĩnh anh cũng tìm một căn nhà khác, để cô ấy dọn ra ngoài, em trở về được không?"

Thời Yên suy nghĩ trong chốc lát, nói với anh ta: "Vậy anh quỳ xuống cho tôi, anh quỳ xuống xin tôi, tôi sẽ suy nghĩ tha thứ cho anh."

"Oa."

Thời Yên ở trong lòng cảm thán một tiếng, chụp lại một cảnh này gửi cho Lục Cảnh Nhiên, "Chị bắt Trương tra nam quỳ xuống nhận sai, lúc chứng kiến kỳ tích sắp tới rồi."

Lục Cảnh Nhiên đang đóng phim, điện thoại đặt ở một bên, Thời Yên vẫn luôn không nhận được phản hồi của anh, nhưng vẫn gửi thật sự hăng say.Cô chuyên chú nhìn Trương Trác Việt, sau đó thấy anh ta thấy chết không sờn, quỳ!Lần này cô trực tiếp mở ra công năng ghi hình, chuẩn bị quay video ngắn gửi cho Lục Cảnh Nhiên.Trương Trác Việt quỳ trên mặt đất, nhìn Thời Xảo: "Vợ, anh sai rồi, em tha thứ cho anh đi."

Thời Xảo cúi đầu nhìn anh ta một cái, không có gì biểu tình nói: "Giấy thỏa thuận ly hôn nhớ rõ trước ngày kia ký rồi gửi cho tôi, bằng không tôi sẽ chính thức chuyển giao cho luật sư xử lý."

Trương Trác Việt còn có chút ngốc: "Không phải em nói anh quỳ xuống xin lỗi em, em sẽ tha thứ cho anh sao!"

Thời Xảo nói: "Tôi chỉ nói suy nghĩ tha thứ cho anh, sau khi suy nghĩ, tôi quyết định không tha thứ cho anh."

"......"

Trương Trác Việt lập tức đứng lên, hét lớn với cô, "Thời Xảo, cô chơi tôi có phải hay không?"

Quản gia Thời gia sợ Trương Trác Việt ra tay, vội nằm cản anh ta: "Trương tiên sinh, nếu cậu kích động như vậy nữa, tôi sẽ báo cảnh sát."

"A, được!

Thời gia các người một người lợi hại hơn một người!"

Anh ta tức giận đá một chân vào sô pha, chỉ vào Thời Xảo nói, "Tôi biết cô đang nói chuyện hợp tác với Kỷ Tư Bác, đừng tưởng rằng các người hợp tác sẽ thuận lợi vậy!"

Thời Yên chụp bóng dáng của Trương Trác Việt, còn ghi thêm chữ: "Xong rồi, chuyện lấy tra nam tức muốn hộc máu rời đi chấm dứt, tổng kết một chút, ngàn vạn không cần đắc tội phụ nữ ~"Nói xong, cô nhấn gửi đi.

Lúc Lục Cảnh Nhiên nghỉ ngơi, phát hiện Thời Yên gửi mười mấy tin nhắn cho mình......

Xem ra vợ ở nhà ngốc thật sự nhàm chán, có thể bảo Đàm Ninh giúp cô ấy đặt vé máy bay, đón cô ấy tới đây.Thời Yên hai ngày sau đã bị Lục Cảnh Nhiên đón tới phim trường, Lục ảnh đế hơn một tuần không gặp vợ, tới khách sạn đã mặt dày mày dạn cầu ôm hôn một cái.

Trong khoảng thời gian này Thời Yên không ở bên cạnh anh, thư tình bài poker của anh vẫn mỗi ngày đều viết, tích góp mấy ngày như vậy cùng đưa cho cô.

Thời Yên tranh thủ lúc anh tắm rửa, lấy bài poker ra chụp một tấm, đăng lên Weibo của mình.

Chồng tôi gợi cảm nhất: Cùng chồng tách ra một thời gian, bài poker tích cóp nhiều như vậy, hôm nay cùng đăng lên [ đáng yêu ]Cư dân mạng sôi nổi tỏ vẻ, uy lực gấp bảy, bọn họ không chịu nổi."

Vợ à, đừng nghịch điện thoại nữa, chúng ta nên làm chính sự."

Lục Cảnh Nhiên không biết cái gì đi ra, anh cướp lấy điện thoại trong tay Thời Yên, ôm cô vào trong ngực.Thời Yên chớp chớp mắt, làm bộ không hiểu hỏi anh: "Chính sự gì cơ?"

Lục Cảnh Nhiên phối hợp nói: "Tỷ như, sinh con?"

Anh và Thời Yên kết hôn ba năm, vẫn luôn không muốn có con, phía trước là bởi vì quan hệ không công khai, công việc của anh cũng kín mít, không nghĩ dưới tình huống như vậy để Thời Yên mang thai, anh sợ Thời Yên có cái gì không thoải mái, anh không ở bên cạnh cô, cô lại không thể về Thời gia, bên cạnh không một ai có thể chăm sóc cô.Hiện tại quan hệ giữa cô và gia đình đã lành lặn, anh cũng tính quay xong bộ phim này sẽ nghỉ ngơi một thời gian, vừa lúc có thể chiếu cố Thời Yên.Thời Yên ngẩn người, hỏi anh: "Trước đấy không phải anh nói, không muốn có con sớm như vậy sao?"

Lục Cảnh Nhiên hôn cô, dán lên cánh môi mềm mại của cô: "Ừ, nhưng hiện tại lại muốn có cục cưng đáng yêu giống em, vợ muốn cục cưng không?"

"Ờ......

Em thế nào cũng được, nhưng em muốn cục cưng đẹp trai như anh cơ."

Thời Yên đối với chuyện sinh con rất bình thường, không có rất muốn sinh, nhưng cũng không có phản cảm, hiện tại Lục Cảnh Nhiên nói ra, cô cũng có chút chờ mong cục cưng.

Lục Cảnh Nhiên cười một tiếng, nói: "Vậy xem chúng ta vận may ai tốt hơn."

Thời Yên lần lá bài pocker ngày cuối cùng của Lục Cảnh Nhiên, công bố chuyện bọn họ chuẩn bị tạo bảo bảo lên Weibo.

Chồng tôi gợi cảm nhất: Day 52 hy vọng về sau có cục cưng, anh vẫn thích em nhất! [ hình ảnh ]Hình ảnh của cô chính là lá bài poker cuối cùng, mặt trên dùng chữ xinh đẹp màu đen viết —— thích một mình em, đặc biệt là, thích em là của anh.Cư dân mạng lập tức nổ tan bành, sôi nổi hỏi có phải bọn họ chuẩn bị muốn bảo bảo, Lục Cảnh Nhiên dùng nick chính chia sẻ Weibo này, viết một câu "Có tin tức tốt thông báo mọi người".Đây cơ bản chính là đóng dấu chuẩn bị muốn bảo bảo, fan thời gian dài rực bọn họ sinh bảo bảo dưới Weibo, phát ra tiếng thét chói tai như kiểu chuột chũi.

Từ sau khi Lục Cảnh Nhiên chia sẻ Weibo này, mỗi ngày đều có fan nhỏ hỏi anh dưới Weibo, thầy Lục, có tin tức tốt chưa ạ?

Thời gian lâu dần, đề tài dần dần biến thành "Thầy Lục rốt cuộc được không vậy?".

Rốt cuộc, trải qua Lục Cảnh Nhiên không ngừng nỗ lực, sau khi bộ phim đóng máy không bao lâu, anh lại có thể ngẩng đầu ưỡn ngực trên mặt đất Weibo!Lục Cảnh Nhiên V: Những fan hỏi tôi được không, nhìn xem ảnh bên dưới 🙂 [ hình ảnh ]Ảnh kèm là báo cáo kiểm tra mang thai của Thời Yên, biểu hiện là đã mang thai, thai nhi phát triển mạnh khỏe.

"A a a a trời ạ, chúc mừng thầy Lục già mới có con!"

"Ha ha ha ha ha ha cái bạn nói già mới có con, bạn muốn cười chết tôi sao ha ha ha ha ha!"

"Cái bạn già mới có con là ma quỷ sao!"

"Chúc mừng thầy Lục đạt được mong muốn, kế tiếp nên thúc giục bảo bảo của hai người ra mắt!"

Thời Yên cảm thấy các fan nghĩ đến thật là quá xa, giống cô, ngay cả tên bảo bảo còn chưa nghĩ xong.

Có điều cái này cũng không quan trọng, nếu sinh con gái, cô có thể truyền tên của mình cho nó, tên là Lục Mỹ Lệ.Cô vẫn mỗi ngày phơi cuộc sống của mình lên Weibo, hoặc là cơm ngày ba bữa của cô và Lục Cảnh Nhiên cùng làm, bọn họ còn có một hoa viên, hoa cỏ bên trong cũng là khách quen trên Weibo.

Lục Cảnh Nhiên vẫn thường thường viết thư tình cho cô, cuộc sống của bọn họ phảng phất thật sự như đồng thoại.Những fan cực đoan và sao nữ nói "Sớm hay muộn cũng ly hôn" cũng chậm chạp không chờ đến ngày này, mười năm hai mươi năm qua đi, Weibo của Lục Cảnh Nhiên và Thời Yên vẫn phơi hằng ngày, bị fan cảm thán cuộc sống thật tốt.Mà đứa con của họ Lục Mỹ Lệ, cũng thật sự ra mắt.

Tựa như một câu cuối cùng trong truyện cổ tích, từ đây hoàng tử và công chúa sống những ngày tháng hạnh phúc vui vẻ. 【 Đinh!

Chúc mừng qua ải 《 Ảnh đế siêu thích viết thư tình 》, đạt được 15 tích phân hệ thống, nam chính đưa tặng 100 tích phân】【 Ảnh CG phó bản giải khóa, mời lựa chọn một tấm lưu trữ. 】Lần thứ hai tiến hành thao tác này, Thời Yên thuần thục rất nhiều.

Cô chọn một bức ảnh cô và Lục Cảnh Nhiên khiêu vũ lưu trữ, hỏi hệ thống: "Làm sao tích phân mi cho ta tăng thêm 5 điểm?"【 Theo số lượng qua ải của người khiêu chiến tăng nhiều, hệ thống khen thưởng tích phân cũng sẽ dần dần tăng lên. 】"À."

Thời Yên gật gật đầu, cũng không có cảm động đến rơi nước mắt với 5 điểm tích phân này, "Chúng ta mau đi thế giới sau đi!"

Lục Cảnh Nhiên còn ở thế giới sau chờ cô đấy!【......】Hệ thống an tĩnh một chút, lại đinh một tiếng.【 Đang thành lập thế giới sau, mời chuẩn bị sẵn sàng 】Thời Yên hít sâu một hơi, lúc mở mắt, trước mắt là một mảnh màu đỏ vui mừng.

Cô rất mau phản ứng lại, xốc vải đỏ đỉnh đầu lên, nhìn một vòng xung quanh.

Phòng cổ kính, nến đỏ, khăn trùm đầu.......

Đây, là hiện trường hôn lễ?【 Phó bản 《 Vương gia mỗi ngày đều giả vờ không yêu ta 》 kích hoạt 】
 
Cùng Nam Chính Ngọt Văn Yêu Đương (Mau Xuyên) - Bản Lật Tử
Chương 33: Vương gia mỗi ngày đều giả vờ không yêu ta (1)


Giống thế giới trước, trước khi bắt đầu truyền ký ức cho Thời Yên, hệ thống đổi mới hệ thống Thương thành trước.

Lần này trên Thương thành có mấy món đồ chơi mới, đầu tiên là đạo cụ hạn định gia tăng ở thế giới này —— Gói quà lớn Võ công, bên trong bao gồm tuyệt thế thần công 《 Cúc hoa bảo điển 》 tâm pháp, kiếm pháp và khinh công độc môn, giá bán 1000 tích phân.Thời Yên: "......"

Cô cảm thấy về sau mấy đồ giá như thế này không cần chưng lên kệ đâu.

Một đạo cụ hạn định thế giới trước mắt là 【 Phương thuốc giải độc tán 】, có thể giải vạn độc thế gian, giá bán 100 tích phân.Thương phẩm khuyến mại có thời hạn là 【 Tục Mệnh thảo 】, ngậm ở trong miệng là có thể kéo dài mạng N giây, chỉ có thể sử dụng một lần, giá gốc 100 tích phân, giá khuyến mại 50 tích phân.Thời Yên tính một chút, bản thân hiện tại tổng cộng có 150 điểm tích phân, căn cứ kinh nghiệm chơi trò chơi của cô, thông thường mở bản đồ mới có đạo cụ khuyến mại đều hữu dụng cho tiến hành nhiệm vụ, cho nên cô mua Tục Mệnh thảo khuyến mại trước.Về phần giải độc tán, cũng không phải khuyến mại có thời hạn, chờ lúc cần dùng mua cũng không muộn.Cô tắt hệ thống Thương thành, ký ức thế giới ùa dần vào đầu cô.

Như cô suy nghĩ, hôm nay ngày đại hôn của cô, tân lang là vương gia Lục vương phủ, Lục Cảnh Hành."

Không, khoan đã......"

Thời Yên mới vừa tiếp thu đến đây đã kêu ngừng, "Mi vừa mới nói Lục cái gì?"【 Lục Cảnh Hành 】Thì ra không phải mình nghe lầm.

"Chẳng lẽ không phải là Lục Cảnh Nhiên sao?"【 Lục vương gia xác thật tên Lục Cảnh Hành 】"Vậy Lục Cảnh Nhiên thì sao?"【 Ờ thì, ta không thể tiết lộ kịch bản. 】"......"

Thời Yên trầm mặc một chút, cười hì hì nói với hệ thống, "Ồ, ta đây không gả. 🙂"Cô đã biết hệ thống mỗi lần đều lừa cô mà!

Đều lừa cô!【......

Xin người khiêu chiến không cần kích động, cốt truyện chính là như thế đấy, có dị nghị xin khiếu nại với văn học Tấn Giang. 】"Yên tâm, không cần mi nhắc nhở, chờ ta đi ra ngoài sẽ chạy đến truyện cho 0 điểm. 🙂"Hệ thống:......【 Nếu không có vấn đề, ký ức sắp tiếp tục truyền 】Tiếng hệ thống vừa dứt, tin tức liên quan đến Thời Yên lại ùa vào trong óc.

Cô, Thời Yên, người giang hồ xưng Thời Mỹ Lệ, là Trắc thất của Binh Bộ Thượng Thư Thời Thành Tế sinh ra ra.

Năm năm tuổi, cô theo mẫu thân ra ngoài, bất hạnh bị sơn tặc cướp đi, mãi cho đến mười tám tuổi, mới được mẹ đẻ tìm về.

Tìm là tìm về, nhưng nữ nhi này còn sống lại làm Thời Thành Tế cực kỳ xấu hổ —— hắn hiện giờ đã là Binh Bộ Thượng Thư, nữ nhỉ này còn sống không phải để người ta chế giễu sao?Đang lúc buồn rầu vì chuyện này, hắn nghĩ tới lần trước người Lục vương phủ tới nói với hắn việc hôn nhân.

Thời Thành Tế nhanh chóng có chủ ý.Vương gia Lục vương phủ Lục Cảnh Hành, tuy rằng chảy dòng máu hoàng thất, nhưng chỉ là vương gia nhàn tản không có thực quyền, hôn sự này hắn không muốn đáp ứng, lại không thể trực tiếp cự tuyệt, hiện tại vừa lúc ném củ khoai nóng bỏng tay Thời Yên này qua —— dù sao bọn họ cũng chưa nói muốn cưới nữ nhi nào của hắn.

Vì thế, Thời Yên hiện tại an vị ở tân phòng Lục vương phủ.Cô biết lão cha thế giới này của cô là ghét bỏ cô sống cùng sơn tặc suốt mười ba năm, không chỉ hắn ghét bỏ, trong phủ thượng thư trên dưới đều sôi nổi nghị luận sau lưng cô ngay cả bá tính đầu đường cuối ngõ, cũng ở trà dư tửu hậu nói việc này.

Duy nhất không chê cô, chỉ có mẹ đẻ cô Liễu thị.Nhưng kỳ thật mười ba năm này, Thời Yên sống cuộc sống tiểu bá vương ở sơn trại.

Người cướp cô là đại đương gia sơn trại, Hồ Hải, bởi vì thấy cô rất đáng yêu nên nhận cô làm dưỡng nữ.

Tuy rằng là đứa trẻ bắt cóc, nhưng Hồ Hải thật sự coi cô như con đẻ, có đồ ăn thức uống gì ngon đều cho cô, còn dạy cô tập võ, sau đó cô nói cô muốn đọc sách học chữ, hắn còn xuống núi bắt cóc tiên sinh dạy học tới, đặc biệt dạy cho mình cô.

Cũng rất cảm động.Sinh nhật năm mười tám tuổi, Hồ Hải khả năng đột nhiên lương tâm bộc phát, nói thân thế của cô cho cô, vì thế Thời Yên liền mang theo tín vật chạy xuống núi tìm cha nương ruột của mình.

Lúc nương cô thấy cô, thật sự vui mừng, nhưng lúc nương cô dẫn cô về, sắc mặt cha cô tương đối xấu.

Hiện tại cô còn nhớ rõ gương mặt thất vọng của cha cô khi xác nhận cô đúng là nữ nhi của hắn.

A, nam nhân đều là đại móng heo, lão nam nhân càng là lão móng heo.Từ nhỏ ở sơn trại lớn lên cô không câu nệ tiểu tiết, không chấp nhặt với bọn họ, những còn chưa ở quen phủ thượng thư đã bị gả tới Lục vương phủ —— mấu chốt tân lang còn không phải Lục Cảnh Nhiên của cô!Thời Yên kéo khăn voan tân nương của mình xuống, suy nghĩ chuyện này.

Lục Cảnh Nhiên, Lục Cảnh Hành, tên này vừa nghe chính là quan hệ họ hàng, gả đến Lục vương phủ, chẳng lẽ là một bước đi để cô công lược Lục Cảnh Nhiên?

Nhưng Lục Cảnh Nhiên ở đâu chứ, cũng ở trong vương phủ sao?Cô suy nghĩ một lúc, không nghĩ ra manh mối gì, nhưng thật ra phát hiện một vấn đề khác —— Lục Cảnh Hành này mãi cho đến hiện tại cũng chưa tới tân phòng, giờ lành đã sớm qua rồi mà?......

Chẳng quản hắn, hắn không tới càng tốt, cô cũng không cần lo lắng vấn đề động phòng.

Thời Yên ngáp một cái, cởi giày, tháo trang sức trên đầu, nằm lên giường đi ngủ.

Đêm nay, Lục Cảnh Hành thật đúng là chưa đi đến tân phòng, ngày hôm sau tiếng chim hót đánh thức Thời Yên trong lúc ngủ mơ.

Mặt trời sáng sớm xuyên qua khe cửa sổ giấy, chiếu vào người Thời Yên, nến đỏ trong phòng sớm đã cháy hết, lưu lại giọt lệ đỏ đầy bàn."

Phu nhân, ngài dậy rồi sao?

Nô tỳ Tiểu Mãn tới hầu hạ phu nhân rửa mặt chải đầu."

Một giọng nữ giòn giòn từ ngoài cửa truyền đến, Thời Yên ngồi dậy, xoa xoa đầu tóc dài của mình.

Nha hoàn?

Vẫn là thế giới này tốt, cô cũng là người có nha hoàn.

"Vào đi."

Cửa "kẽo kẹt" một tiếng bị đẩy ra, một tiểu cô nương mười bốn mười lăm tuổi bưng chậu rửa mặt từ bên ngoài đi đến.

Nàng buộc tóc thành hai nắm tròn, trên mặt có chút tàn nhang, lúc thấy Thời Yên thì vấn an cô, mới bắt đầu hầu hạ cô thay quần áo rửa mặt.Thời Yên rất hưởng thụ phục vụ này, đừng nhìn Tiểu Mãn tuổi nhỏ, làm việc cũng rất lão luyện và lưu loát.

Nàng chải cho Thời Yên một búi tóc rất đẹp mắt, hỏi cô: "Phu nhân, cái búi tóc này ngài vừa lòng không?"

Thời Yên soi gương đồng trước mặt, thầm nghĩ, tay nghề này còn tốt hơn chuyên gia trang điểm đoàn phim.

Cô gật gật đầu, hỏi thăm Tiểu Mãn: "Tiểu Mãn này, ngươi biết tối hôm qua vương gia đi đâu không?"

Dựa theo lời Thời Thành Tế, rõ ràng là hắn cầu hôn Thời Thành Tế, cưới mình tới, kết quả đêm tân hôn cả một đêm không xuất hiện, cứ làm như hắn bị ép.

Bị hỏi đến chuyện này, Tiểu Mãn cũng có chút xấu hổ, ngày đại hôn, vương gia để một mình vương phi ở tân phòng, cả mặt cũng không lộ, cái này muốn bị người ngoài nói như thế nào chứ.

"Hồi bẩm phu nhân, vương gia ở tại Lê Hoa viện."

"Lê Hoa viện?"

Căn cứ ký ức của Thời Yên, vương gia này chỉ có một người vợ, Lê Hoa viện cũng không giấu kiều thiếp của hắn, hắn làm như vậy chính là cố ý khiến cô khó xử hả?

A, cô còn chưa ghét bỏ hắn, hắn lại dám bày tư thái.Trong đầu Thời Yên không nhiều quy định cung đình lắm, đều là trước đây lúc đóng phim cung đình học được, chỗ đó nói, sau ngày đại hôn vương gia hẳn là mang theo vương phi tiến cung thỉnh an, cô trái lại muốn nhìn, vương gia này tới tìm cô hay không.

Vương gia thật đúng là không có tới.Buổi tối Thời Yên một mình nằm trên giường ngủ, không nhịn được cảm thán, vương gia chính là vương gia, rất có tính cách.Ngày thứ ba, Lục vương gia như cũ không lộ diện, chính phòng này chỉ có hai người Thời Yên và Tiểu Mãn, quạnh quẽ như lãnh cung.

Trong lòng Tiểu Mãn run sợ nhìn Thời Yên cười lạnh ăn xong trái cây, sau đó vỗ bàn đứng lên nói với nàng: "Đi, Tiểu Mãn, chúng ta tới Lê Hoa viện đập phá!"

Tiểu Mãn: "......"

Nghe nói trước kia vương phi ở sơn trại, tác phong này thật sự khí phách.Lê Hoa viện là một viện tử nhỏ trong vương phủ, tên như ý nghĩa, bên trong rất nhiều hoa lê, nghe nói vương gia rất yêu thích.

Thời Yên mang theo Tiểu Mãn hấp tấp lại đây, còn chưa đẩy đại môn Lê Hoa viện đã bị một nữ nhân gọi lại."

Ngươi làm gì đó?"

Một cô nương mặc phấn y đi tới, phía sau còn có nha hoàn đi theo.

Nàng trên dưới đánh giá Thời Yên vài lần, che miệng làm ra vẻ mà cười hai tiếng: "A, thì ra là biểu tẩu à, thật là thất lễ.

Nhưng cũng không thể trách ta, thành thân đã hai ngày cũng không thấy biểu ca mang theo ngươi ra ngoài đi dạo, ta thiếu chút nữa quên trong phủ còn có một người như ngươi."

Thời Yên: "......"

Thiên kim không được sủng ái phủ thượng thư lại thêm vương phi không được sủng ái vương phủ, đãi ngộ thật là không bằng chó, tùy tiện tới gà rừng cũng dám kêu gào trước mặt cô.

Cô ôm hai tay đánh giá phấn y nữ tử vài lần, hất cằm lên hỏi nàng ta: "Ngươi là vị nào?"

Phấn y nữ tử nói: "Ta là biểu muội của vương gia, Hà Thải Thải."

"À."

Thời Yên cười cười, "Thì ra ngươi còn biết mình chỉ là biểu muội, vậy ngươi từ đâu có lá gan nói như vậy với vương phi?"

Sắc mặt Hà Thải Thải thay đổi, một nữ nhi phủ thượng thư không cần như nàng ta gả đến vương phủ vương gia cũng không để ý tới nàng, thế nhưng còn dám bày tư thái vương phi với nàng.

Nàng ta cười một tiếng, nói với Thời Yên: "Vương phi không cần hiểu lầm, vương gia thích thanh tĩnh, ta chỉ là sợ ngươi đi vào quấy rầy đến vương gia, chọc vương gia không vui."

Thời Yên mỉm cười nói: "Nhưng chuyện này liên quan gì tới ngươi?"

"......"

Hà Thải Thải mím môi, nụ cười giả trên mặt cũng không tiếp tục duy trì, "Ta chỉ là hảo tâm nhắc nhở ngươi hai câu thôi, ngươi cũng nên có chút tự mình hiểu lấy đi, thành thân hai ngày, vương gia cũng không muốn gặp ngươi, ngươi cần gì còn phải chạy tới Lê Hoa viện.

Tục ngữ có câu nói rất đúng, dưa hái xanh không ngọt."

Thời Yên rũ mắt cười nhẹ một tiếng, hơi hơi cúi người tiến đến trước mặt Hà Thải Thải, nhìn nàng ta: "Ta quản ngươi ngọt hay không ngọt, ta hái xuống là vui vẻ."

Hà Thải Thải: "......"

Thời Yên nói xong, không để ý tới Hà Thải Thải nữa, đi đến trước đại môn Lê Hoa viện, giơ tay đẩy cửa ra.

Vừa lúc gặp mùa xuân, hoa lê trong viện nở đúng dịp, những cánh hoa nương theo gió nhẹ bay lả tả, rơi lướt qua mặt Thời Yên.

Trong viện có một nam nhân đang đứng, trường sam màu sáng, tóc đen dài đến eo, hoa lê lả tả rơi xuống đỉnh đầu, như một trận tuyết mịn không đúng lúc.

Hắn nghe thấy thanh âm, quay đầu nhìn về phía cửa.

Thời Yên nâng váy, một chân đã rảo bước tiến lên Lê Hoa viện, một chân khác nhón mũi chân, sau một lúc lâu không có động tĩnh.

Cô ngước mắt lẳng lặng mà nhìn hắn, mỹ nam tử trước mắt......

Còn không phải là Lục Cảnh Nhiên của cô sao!
 
Cùng Nam Chính Ngọt Văn Yêu Đương (Mau Xuyên) - Bản Lật Tử
Chương 34: Vương gia mỗi ngày đều giả vờ không yêu ta (2)


Hai người cứ như vậy nhìn nhau một hồi lâu, Thời Yên rõ ràng thấy cảm xúc trong mắt hắn thay đổi, nhưng trong nháy mắt, hắn lại khôi phục đạm mạc mới đầu: "Ngươi tới nơi này làm cái gì?"

Thời Yên chớp chớp đôi mắt, đem một chân khác cũng rảo bước tiến lên đại môn Lê Hoa viện: "Ta đương nhiên là tới tìm chàng.

"Vương gia hỏi: "Tìm ta có chuyện gì?"

Thời Yên ra vẻ thẹn thùng nói: "Vương gia chàng nói lời này rất khách khí, hai người chúng ta đã thành thân, ta còn làm sao phải có chuyện mới tới tìm chàng được?

Nhớ chàng thì tới tìm chàng."

"A, một nữ nhi gia như ngươi nói ra loại lời này cũng không e lệ."

Hà Thải Thải đi theo phía sau cô cũng từ bên ngoài đi đến.

Thời Yên quay đầu lại nhìn nàng ta một cái, cười ha ha với nàng ta: "Ta lại không nói với nam nhân khác, ta nói với tướng công ta, ngươi quản được sao?"

"......

Ngươi!"

Hà Thải Thải cực kỳ tức giận, rồi lại không tìm được lời phản bác cô, chỉ đành xin vương gia giúp đỡ, "Biểu ca, huynh xem nàng ta!"

Thời Yên hỏi: "Xem ta cái gì?

Xem ta lớn lên xinh đẹp à?"

Hà Thải Thải: "......"

Không hổ là nữ nhân được sơn tặc nuôi lớn, căn bản không hiểu cái gì gọi là lễ nghĩa liêm sỉ!Vương gia hơi hơi hạ mi, mở miệng nói: "Lê viện là nơi thanh tịnh, không chuyện gì thì đi ra ngoài đi."

Hà Thải Thải kiêu căng ngạo mạn nhìn Thời Yên, Thời Yên liếc nàng ta một cái, cười nói với vương gia: "Ta đây đi trước, ngày mai lại đến tìm chàng chơi ~"Hà Thải Thải đối với bóng dáng của cô, ở trong lòng hừ lạnh một tiếng, nàng ta vui vẻ phấn chấn quay đầu, đang muốn nói cái gì, vương gia liền nói: "Ngươi còn lưu lại nơi này làm cái gì?"

"......"

Hà Thải Thải nghẹn một chút, nàng ta biết vương gia không thích người khác tới Lê Hoa viện của hắn, đành phải miễn cưỡng cười nói, "Vậy biểu muội cũng cáo từ trước."

Thời Yên lén trốn một bên nhìn Hà Thải Thải đi xa, từ trong một góc đi ra, cười một tiếng: "Ha ha, đứa nhỏ ngốc, đẳng cấp này cũng đòi đấu với ta."

Cô vẫy gọi Tiểu Mãn, lại về tới Lê Hoa viện.Vương gia thấy cô đi mà quay lại, hình như có chút không vui: "Sao ngươi lại trở lại?"

Thời Yên đi đến trước mặt hắn, mỉm cười với hắn: "Bỗng nhiên nghĩ đến có chuyện muốn hỏi thăm vương gia."

"Chuyện gì?"

Thời Yên ra vẻ thần bí hạ giọng, còn đến gần trước mặt hắn một chút: "Muốn hỏi vương gia, có quen một người tên Lục Cảnh Nhiên không."

Đồng tử vương gia đột nhiên co rụt lại, nháy mắt cũng không nháy mắt mà nhìn chằm chằm cô, cặp mắt đen xinh đẹp kia của hắn lấy lạnh nhạt ẩn giấu toàn bộ cảm xúc.

"Không quen biết."

Hắn nói.Thời Yên "à" một tiếng, lại hỏi: "Vậy vương gia còn nhớ rõ chuyện năm mười tuổi bị sơn tặc bắt đi?"

Đoạn hồi ức này cũng là Thời Yên hôm nay sau khi gặp hắn mới đột nhiên nhớ tới.

Năm cô tám tuổi, cha cô làm đầu lĩnh sơn tặc lại từ dưới chân núi cướp được một đứa trẻ xinh đẹp trở về, lần này là một bé trai.

Thời Yên vừa thấy hắn thì thích vô cùng, giam lỏng hắn, giữ hắn bên cạnh mình, còn không cho phép những người sơn trại bắt nạt hắn.

Hồ Hải nguyên bản trói hắn trở về là thấy y phục trên người hắn tốt, phỏng chừng là thiếu gia nhà ai có tiền, muốn kiếm một món tiền thịt.

Không nghĩ tới Tiểu Mỹ Lệ thích hắn như vậy, dứt khoát giữ hắn ở lại sơn trại chơi với cô.

Chỉ là sau đó hắn sai người đi điều tra thân phận tiểu thiếu gia này, liền thực sự sợ tới mức không nhẹ —— hắn cũng không phải là thiếu gia nhà có tiền bình thường, mà là tiểu hoàng tử hoàng gia!Tội danh bắt cóc hoàng tử hắn không gánh nổi, làm không tốt toàn bộ sơn trại đều sẽ bị tận diệt.

Vì thế hắn nghĩ hoặc là không làm, đã làm phải làm đến cùng, giết người diệt khẩu.

Sau khi Thời Yên biết, lén đưa người xuống núi.

Hồ Hải bởi vì việc này, lần đầu tiên nhốt Tiểu Mỹ Lệ đáng yêu của hắn vào phòng tối.Hắn lo lắng hãi hùng rất nhiều ngày, đã chuẩn bị tốt đồng quy vu tận với quan binh, quan binh lại chậm chạp không tới.Mãi cho đến hôm nay cũng chưa tới.Tiểu hoàng tử này lại không báo quan binh đến bắt bọn họ.Sau đó tiểu hoàng tử này trưởng thành, thành vương gia Lục vương phủ, Lục Cảnh Hành."

Ta cũng là sau đó mới nghe cha ta nói, nam hài kia lại là hoàng tử.

Hắn vừa đến sơn trại chúng ta mấy đêm, vẫn luôn gặp ác mộng, trong miệng nhắc mãi 'Nương, đừng bỏ Cảnh Nhiên'."

Lời phía sau là Thời Yên nói bừa, khi đó hắn nói mớ xác thật nhắc tới mẹ, nhưng cũng không có nhắc tới cái tên Lục Cảnh Nhiên.

Nhưng xem phản ứng của vương gia này, cô đã cược đúng bảo vật.Hắn ghì chặt quai hàm, mày cũng nhẹ nhàng nhăn lại, qua một hồi lâu, mới quay đầu nhàn nhạt nói: "Chuyện quá khứ ta đã quên."

Thời Yên không nói cái gì nữa, chỉ cùng hắn cáo từ, lần này là thật sự rời đi.Trở lại phòng, cô dựa vào bàn suy nghĩ chuyện này.

Cô tin tưởng vào cảm ứng với nam chính của mình khi làm nữ chính, vị vương gia trong vương phủ này chính là Lục Cảnh Nhiên không sai.

Nhưng vì sao tên của hắn lại là Lục Cảnh Hành?Hoặc là, là hắn đổi tên thành Lục Cảnh Hành, hoặc là, Lục Cảnh Nhiên và Lục Cảnh Hành, vốn chính là hai người.Cô cảm thấy khả năng hắn đổi tên thành Lục Cảnh Hành không lớn, bởi vì cô không biết làm như vậy có ý nghĩa gì, chẳng lẽ là vì phong thuỷ tốt??Sau khi Thời Yên rời đi, vương gia một mình ở Lê Hoa viện đứng một hồi lâu, cảm xúc mới chậm rãi bình phục.

Nha hoàn Bạch Lộ từ một bên đi tới, hỏi hắn: "Vương gia, ngài làm sao vậy?"

Vương gia nghiêng đầu nhìn nàng một cái, không phản ứng nói: "Chờ lát nữa ta muốn ra phủ một chuyến, ngươi không cần đi theo ta."

"Vâng, vương gia."

Lúc sắc trời hơi muộn, vương gia vào nhà thay đổi một bộ y phục rồi một mình ra cửa.

Sau khi hắn đi không lâu, Bạch Lộ cũng lén theo đi ra ngoài.Nhận thấy được cái đuôi phía sau, vương gia không cố tình cắt đuôi, hắn dựa theo kế hoạch vốn có của mình, tới bờ sông Lưu Thanh thuê một cái thuyền nhỏ, chèo đến một con thuyền lớn treo đèn lồng trên mặt sông.

Đây là thuyền hoa của Nhất Phẩm Hồng, ngày thường có không ít khách nhân tới nơi này tìm hoan mua vui.

Vương gia mỗi lần tới đều tìm một ca nữ tên Thúy Oánh.Việc này ở Long Thành đã không tính là bí mật, Bạch Lộ đi theo phía sau hắn thấy hắn đi tới thuyền hoa, cũng phát ra một tiếng cười nhạo.

Vương gia cũng thật không phải đèn cạn dầu, trong nhà có biểu muội, còn mới vừa cưới vương phi, không nghĩ tới thành thân mới hai ngày, lại không nhịn được chạy tới tìm Thúy Oánh.Thúy Oánh là người ca xướng hay nhất Nhất Phẩm Hồng, nghe nói chỉ cần nàng mở miệng, tiếng nói kia lập tức khiến nam nhân mềm nhũn.

Tuy rằng nàng vẫn luôn nói chính mình bán nghệ không bán thân, nhưng ai lại biết nàng lén ngủ với khách nhân nào, hơn nữa còn vẫn luôn cùng vương gia rất không minh bạch.Bạch Lộ không dám đuổi lên thuyền hoa, liền ở bờ sông tìm nơi ngồi xuống, chờ vương gia đi ra.Sau khi vương gia lên thuyền, tới phòng Thúy Oánh, Thúy Oánh ở gian ngoài đánh đàn ca hát, hắn ở trong phòng gặp mặt người khác.

"Thời Thành Tế là tên cáo già, lúc ấy chúng ta cầu hôn, muốn cưới rõ ràng là đại nữ nhi của hắn, hắn như thế nào đột nhiên lại lòi ra một tiểu nữ nhi!"

Hà Chí Quốc tức giận vỗ bàn, chén trà trên bàn cũng đi theo run lên hai cái.

"Thôi, ngoại công, việc đã đến nước này, ngài tức giận cũng vô dụng."

Một nam nhân trẻ tuổi đeo mặt nạ bên cạnh mở miệng, trấn an người tóc bạc nửa bên cạnh, "Ta lại cảm thấy như vậy càng tốt, nếu hắn thật gả đại nữ nhi đến vương phủ, ngược lại sẽ càng khiến người kiêng kị.

Lại nói như thế nào, Thời Yên cũng là nữ nhi hắn, đến lúc đó thế cục nếu ngả về phía chúng ta, hắn nhất định sẽ đứng ở bên chúng ta."

Hà Chí Quốc hừ lạnh một tiếng: "Hắn chính là hai bên đều không muốn đắc tội, cũng thật biết làm người."

Nam tử mặt nạ cười nói: "Không biết làm người, lại như thế nào từ một tiểu quan thất phẩm leo tới vị trí hôm nay."

Khi bọn họ nói chuyện, vương gia vẫn luôn không lên tiếng, nam tử mặt nạ bỗng nhiên nhìn về phía hắn, mỉm cười với hắn.

Hắn một tay gỡ mặt nạ trên mặt xuống, cười nói với hắn: "Còn chưa chúc mừng ca ca, tân hôn vui vẻ."

Hà Chí Quốc thấy hắn tháo mặt nạ xuống, lập tức khẩn trương ngăn cản: "Hành Nhi, ngươi làm cái gì?!

Mau đeo mặt nạ lại!"

Người bị gọi là Hành Nhi không chút hoang mang lần nữa đeo mặt nạ trở về, che khuất gương mặt giống Lục Cảnh Nhiên như đúc.

Không sai, hiện tại Lục vương gia kỳ thật là Lục Cảnh Nhiên, đối diện mới là Lục Cảnh Hành.

Hắn chỉ là thế thân của hắn ta, hoặc là nói, cái bóng.Hà Chí Quốc thấy Lục Cảnh Hành đeo mặt nạ xong, mới lại mở miệng nói với Lục Cảnh Nhiên: "Nha hoàn hoàng hậu an bài bên cạnh ngươi thế nào?"

"Vẫn là bộ dáng cũ."

Hà Chí Quốc gật gật đầu, nói với hắn: "Trước đừng động vào nàng ta, miễn cho rút dây động rừng, thả người bên cạnh ngươi, hoàng hậu đối với ngươi mới có thể yên tâm chút."

"Dạ."

Sự tình nói xong, Hà Chí Quốc và Lục Cảnh Hành rời thuyền hoa trước, Lục Cảnh Nhiên lại ở thuyền hoa ngây người trong chốc lát, mới đứng dậy rời đi.Bạch Lộ thấy hắn ra, đi trước quay trở về vương phủ, Lục Cảnh Nhiên cũng trở lại sau nàng ta không đáng bao nhiêu.

Quản gia vương phủ Khương Hướng Minh đang phân phó chuyện cho hạ nhân, nhìn thấy hắn trở về, liền bảo bọn họ đi xuống trước, tự mình lên đón.

"Vương gia, ngài đã trở lại."

Hắn đi lên, soi đèn cho hắn."

Ừ."

Lục Cảnh Nhiên bước vào đại môn vương phủ, hỏi hắn, "Vương phi đâu?"

Khương Hướng Minh tựa hồ không biết nên trả lời như thế nào, Lục Cảnh Nhiên nhíu mày, hắn lại vội nói: "Vương gia yên tâm, vương phi mạnh khỏe, chỉ là......

Chỉ là nghe nói ngài tới thuyền hoa nghe khúc, nàng cũng tìm cô nương tới trong phủ xướng khúc, hiện tại còn đang xướng ở chính phòng."

Lục Cảnh Nhiên nghe xong hơi sửng sốt, sau đó khó được cười một chút: "Chúng ta qua đó nhìn xem."

"Dạ, Vương gia."

Đi chưa tới hai bước, Lục Cảnh Nhiên nói: "Tắt đèn đi, đừng để các nàng phát hiện."

"......

Dạ."

Khương Hướng Minh nghe theo chỉ thị của vương gia, tắt đèn đi.

Hắn là thủ hạ tâm phúc của Lục Cảnh Nhiên, rất nhiều chuyện của Lục Cảnh Nhiên hắn đều rõ ràng, cũng biết hắn thân bất do kỷ.Lục Cảnh Nhiên tới chính phòng, cũng chưa tiến vào, mà trốn ở bên ngoài nhìn lén.

Chính như theo lời Khương quản gia, trong viện đang xướng ca, Thời Yên tựa hồ nghe vui vẻ, đang cười nói chuyện với nha hoàn.

Lục Cảnh Nhiên đứng ở bên ngoài nhìn một lát, Thời Yên như có cảm ứng gì đó, bỗng nhiên quay đầu lại nhìn về phía hắn.

Trong bóng đêm không nhìn được nửa bóng người, chỉ có nhánh cây đang không an phận đong đưa.Thời Yên con ngươi khẽ nhúc nhích, vừa rồi là vương gia tới đây đúng không?

Cô hẳn là không nhìn lầm.

Không biết là nghĩ tới cái gì, nụ cười trên mặt cô gia tăng vài phần.

Tiểu Mãn cũng nhìn theo hướng cô nhìn, có chút khó hiểu hỏi: "Phu nhân, ngài đang xem cái gì?"

"Không có gì, tiếp tục nghe khúc đi."

Thời Yên cười cười, lại vỗ tay cho tiểu cô nương hát.

Vương gia người này, từ khi cưới cô vào cửa thì chẳng quan tâm tới cô, cũng không bước vào phòng cô một bước.

Chính phòng nhìn quạnh quẽ, nha hoàn cũng chỉ có một người, nhưng chi phí ăn mặc, cô một chút cũng chưa thiếu, thậm chí mỗi ngày đều có thể ăn được hoa quả tươi ngon đắt đỏ.

Thời Yên hỏi qua Tiểu Mãn, Tiểu Mãn nói đây đều là Khương quản gia an bài.Quản gia cũng làm việc dựa theo ý vương gia đúng không?

Lục Cảnh Nhiên lần này, rốt cuộc cùng cô hát đoạn nào.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back