Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Countryhumans]S A N G Ã /Allvietnam/

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
439,624
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
291747198-256-k702773.jpg

[Countryhumans]S A N G Ã /Allvietnam/
Tác giả: _MiusimpMikey_
Thể loại: Huyền ảo
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

*Avatar by: M I U
-Việt Nam!M là 1 thí nghiệm hoàn hảo!!

-VN!!!Quay lại đây, 1 thí nghiệm như m ko
Có quyền tự do!!Hãy thôi mơ mộng đi!!

-Mơ mộng sao...?T-...tôi chỉ muốn được hạnh phúc thôi mà?..

Việt Nam, đúng v cậu mồ côi cha mẹ, cậu sống chung với 1 người phụ nữ nói đúng hơn là 1 con đ*m, từ nhỏ cậu đã được đưa vào trại mồ côi.

Bị bắt
nạt, kì thị, ganh ghét,...Rồi tại sao??như vậy chưa đủ hay sao???Có phải chúa đang muốn thử thách sức chịu đựng của cậu hay sao vậy!!

Tại sao lại đưa cậu cho lũ nhà khoa học ngáo đá đó chứ!!

Từ năm 8 tuổi cậu được đưa vào 1 nơi thí nghiệm những thứ mà đáng ra không được dùg để thử trên cơ thể con người nhất là trẻ em, nhưng cậu lại được "vinh dự" là người thành công "đầu tiên" khi áp dụng thứ đó lên người.

Tuyệt phải ko?Ko!

Ko ổn chút nào!!!Căn bệnh như tâm thần kết hợp với thiểu năng này khiến cho cậu vào mỗi cuối thág trước và đầu tháng sau phải chuẩn bị 1 chậu đựng nc to đùg.

Vì sao ư?

Vì vào những ngày đó cậu sẽ nôn ra rất nhiều máu, phải đó là tác dụng phụ của loại thí nghiệm kia!!Nhưg mục đích của thí nghiệm này không phải chỉ đơn giản là xem coi sức chịu đựng của con người ra sao mà là chúng đang muốn dùng cậu tạo ra 1 cái bàn đạp để chúng dễ dàng thống trị thế giới!!!!!Yea chúng dùng cái thứ thí nghiệm chết người kia để tạo ra 1 nhân cách "hoàn hảo", hay còn nói là thông minh và cực kì mạnh?Nghe thật vô lí!!Nhưng nó lại thành công khi áp dụng cách đó lên người cậu đó!!!

 
[Countryhumans]S A N G Ã /Allvietnam/
Chap 1


-Mày đáng ra không nên được sinh ra!!!Tất cả là tại thằng cha biến thái đó!M là nỗi ô nhục mà ông trời ban cho tao, tránh xa tao ra!!!!_Người phụ nữ mặc đồ hở hang, trên tay còn cầm 1 điếu thuốc đang hút dở.

Khi đã xog việc ả liền vứt mạnh điếu thuốc xuống đất dập dập.

Ả nhếch mép nhìn đứa trẻ tội nghiệp luôn bị mình bạo hành đang nằm co người lại, trên mình đầy rẫy các vết thương từ lớn đến nhỏ, bà ta đã hành hạ cậu từ khi cậu, VN được đưa về cái địa ngục trần gian này!-..._Cậu chỉ đau đớn ôm vùng bụng vừa bị bà ta đạp vào, miệng rơm rớm máu.

Nhưng cậu cx ko la hay than 1 câu nào, chỉ bất lực nhìn người phụ nữ đang tình tình tứ tứ ôm ấp người đàn ông nào đó r bước ra đóng cửa cái rầm để lại cậu trong căn phòng tối om lạnh lẽo-...Bẩn thỉu..._VN chống tay nhìn ra ngoài cửa sổ.

Cậu đang nghĩ làm cách nào để có thể mau chóng thoát khỏi đây... nhưng chắc do bị đánh đập mà còn chưa ăn j nữa nên chắc cậu cũng ko còn sức nữa.

Cậu gục ngay bên thành giường mà thiếp đi.

Hô hô.. cứu cậu với, nơi quái quỷ j đây????Cậu vừa mới tỉnh dậy vài phút trước thôi.

Cậu còn nhớ hôm qua cậu đang ở phòng của mik mà?

Sao giờ lại nằm ở cái chỗ đã trắng r còn nhìn giống như mấy nơi bắt cóc trẻ ẻm để thí thí j ấy nhể????-Ồ?

Nhók mới đến hả?_1 cậu con trai với mái tóc đen ngắn.

Đôi mắt xanh lá nhìn rất trong trẻo, dễ thương xuất hiện trước mặt Nam.-Ah!_Do Anh xuất hiện quá bất ngờ khiến cậu không phòng thủ kịp và cái tư thế gì nữa kia!!! lộn đầu xuống cơ mới ghê nên cậu không kịp phòng thủ nên đã la lên.-/phụt/hahaah...Trông mặt nhók vừa dễ thương vừa hài thật sự!!_Anh cười, trên mặt lộ rõ vài vệt hồng hồng.

Anh nhảy xuống trước mặt cậu nói tiếp-Thế nhók tên là j?Tự giới thiệu với nhók anh là Taiwan!!_Anh vỗ ngực tự hào rồi lại tiếp tục nhìn cậu.

-E..em tên là V..Việt Nam.._Cậu rụt rè đáp, đây là lần đầu tiên có người trò truyện với cậu đó nha!

Thường những lời mà cậu nghe được chỉ toàn là những lời đánh giá và khinh bỉ do cậu có 1 người "mẹ" làm đ*m.

Mà nghe riết cũng quen nên cậu cũng chả còn quan tâm gì đến những lời đó nữa.....Bởi vì đằng nào cậu chả chết?..phải vậy không?-Oaa!!!Tên nhók nghe hay quá!~Mà nhìn nhók cũng dễ thương nữa!Làm vk anh nha?:3_Anh bỏ hết liêm sỉ quăng cho cậu 1 loại câu hỏi cậu chưa bao h nghe.

Mặt cậu đờ ra, dùng ánh mắt như nhìn người ngoài hành tinh mà nhìn anh.

-V..k?_Cậu ngơ ngác nghiêng đầu hỏi lại
-Là người sẽ cùng anh yêu th-_Chưa kịp nói hết câu.

Cậu bị 1 lực mạnh xách cổ cậu lên...Cái quái gì vậy???Cho não cậu load chút được không??

-....._VN cạn lời mặt 3 chấm chán đời nhìn con người có vẻ như đang hoảng khi thấy cậu bị như này.

Lạ đấy!Tại sao phải hốt hoảng như vậy chứ?

Cậu có thân với anh ta đâu.

Sao lại ngăn hắn lại...Khoan đừng làm vậy!!!

-Đừng đưa em ấy đi!!!_Taiwan tức giận kéo tay VN lại nhưng sức của trẻ con thì làm sao bằng người lớn được đúng chứ.

Hắn hất tay của Taiwan ra khiến anh ngã nhào về phía sau, nét mặt đau điếng thể hiện rõ trên khuôn mặt anh, điều đó khiến cậu có chút khó chịu rồi đấy!

Nhưng dù đau nhưng anh vẫn đứng dậy chạy lại chỗ cậu mà giựt tay cậu.

Điều đó khiến tên kia khá tức giận.

Lũ trẻ thời nay thật hư đốn!

-Ah..!_Anh kêu la thảm thiết trước những đòn roi quật vào lưng.

Những Vết ấy nó không những đỏ mà còn hơi rỉ máu nữa kìa trời!!Có cần phải dã man vậy không?

-D..dừng lại...đi!!_Cậu chạy thật nhanh lại chỗ anh đứng chắn trước mặt khiến anh hơi bất ngờ, tầm nhìn
Phía trước của anh bây giờ chỉ còn có thể nhìn thấy tấm lưng nhỏ bé gầy gò của cậu mà thôi.

Chỉ vậy thôi mà sao anh lại thấy nó kiên cường quá vậy...

-Hứ!!Đúng là thứ con hoang chết chủ mà còn bày đặt!!Nếu muốn tao tha cho thằng nhóc kìa thì ngoan ngoãn đi theo bọn tao!!_Nói rồi hắn kéo mạnh tay cậu đi...Này này!cậu cũng có m- mà thôi khỏi đi, bà ấy cũng sẽ không nhận 1 đứa vô tích sự như cậu làm con đâu mà nhỉ .

Cậu bị kéo đi nhưng lại không có 1 chút phản khán nào cả hay kể cả thấy đau gì.. vì cảm giác bất lực này nó làm cậu quá quen thuộc rồi...

Như cái lúc "mẹ" cậu đánh cậu ấy.

Nhưng nhìn kìa..Cái ánh mắt ấy là sao?..Thương hại tôi chăng?

Taiwan bất lực nhìn cậu bị chúng kéo đi, đôi mắt to tròn đã ầng ậc nước mắt...Anh đang thật sự cảm thấy hoảng đó!Bọn chúng chắc chắn là đem cậu đến cái phòng thí nghiệm đó!!!!Vì "kinh nghiệm sống" lâu năm trong đây anh cũng từng bị lôi ra thí nghiệm rồi.

Nó cũng là lí do thể chất của anh yếu đến như vậy!Giờ chỉ còn cách cầu mong cho cậu nhóc dễ thương an toàn mà trở về thôi...nhưng chắc không nổi đâu..

Hah!Tính từ cái lúc cậu tỉnh dậy ở cái nơi này thì cậu sống ở đây được 1 năm rồi đó, siêu chưa.

À và trong lúc cậu bị bọn chúng lôi đầu làm thí nghiệm vài lần thì cậu đã nghe sơ sơ bọn họ nói chuyện là họ đã bắt được thêm 1 đứa trẻ nữa và còn là con của đại gia giống cậu nữa cơ hô hô để xem anh bạn này thế nào

-Taiwan!!!Anh đừng làm vậy nữa.

Cậu ấy sợ đấyyy!!_Việt Nam bất lực gào thét kéo tay anh lại

-Im đi, Nam!!!

Thằng nhóc này vừa mới ôm em đó!!!!!:v_Taiwan gào thét không nhờ Nam là anh đã xông thẳng lên đập cho cái thằng nhóc đang lè lưỡi nhìn anh đầy chế giễu.

-Anh thôi đi!!, anh Laos cũng có làm gì nghiêm trọng đâu, chỉ là ôm thôi màaa!!!_Nam mệt mỏi quá rồi đấy, vừa mới làm quen được với Laos thì thấy anh khóc thì ngồi dỗ rồi anh ôm 1 cái thôi.

Thế quái nào Taiwan lại nổi điên vậy hả, khổ chết tôi!!!

Đây là lần đầu tiên mik viết Chs có j sai sót mong mọi người thông cảm:"D.

Paii
 
[Countryhumans]S A N G Ã /Allvietnam/
Chap 2


Sau khoảng 2 tiếng...Uây chưa bao giờ cậu thấy Taiwan giận dai như vậy.

Dỗ mãi mới chịu quay ra nói chuyện.

Thật là khát nước quá rồi đấy!!-Anh ổn chưa?Em đói quá...muốn đi ăn_Cậu thở dài nhìn cái con người đang ôm cậu khư khư vào lòng, nghe cậu nói vậy anh siết chặt 2 tay mình hơn nữa, cậu cũng có thể ngầm hiểu câu trả lời là "KHÔNG" rồi huhu~ cái bụng của tôiiii-Taiwan, cho cậu ấy ăn đi!

Anh dai quá đấy!!_Laos nãy giờ bị bơ, mặt cũng đôi phần mà đen đi cất tiếng.

Nói thật thì anh ghét nhìn cái cảnh Taiwan ôm Việt Nam như báu vật trong lòng ấy, nó khó chịu lắm!!!!-Kệ tau!Tau thích ôm Nam là quyền của tau!!_Taiwan mặt nổi gân nhìn Laos, dù vậy nhưng cái nhìn thách thức cộng với cái nhếch mép đó thì có mơ mà Laos nhịn nổi!!-..._VN bất lực nhìn 2 con người cãi qua cãi lại, cứ thế này tí cậu bị lôi đầu đi thí nghiệm thì lấy đâu ra sức mà tỉnh nữa có nhét được cái quái gì vào bụng đâu!!!Nó còn tệ hơn lúc ở nhà với bà ta nữa cơ!!-023-T117!!Đến giờ rồi chuẩn bị nhanh lên!_Bỗng 1 người đàn ông bất ngờ xuất hiện mở tung cái cửa giống như muốn đạp nó bay đi luôn ấy.

Mà khoan!

Hình như đến lượt cậu rồi..Ôi trời sao cái mồm cậu linh thế này!!!Cậu mệt mỏi đứng dậy chạy đến chỗ người đàn ông để ông ta đưa cậu đi đến phòng thí nghiệm.-Cạch-
-...

-Anh đó!Cậu ấy còn chưa ăn gì, giờ thì bị mang đi rồi kìaa!!_Laos tức giận quát Taiwan.

Anh chỉ biết im lặng đưa ánh mặt nhìn về phía cửa nơi mà Nam vừa bước ra.

Không gian khắp phòng trở nên im ắng đến lạ thường, thường thì bọn nhóc xung quanh họ sẽ nói chuyện, bàn tán với nhau về cách trốn thoát nhưng sao hôm nay lại im lặng đến vậy?

Ở nơi của cậu, cậu ngồi trên chiếc ghế tựa đưa tay về phía trước để cho các cô ả lấy thứ màu đen tiêm vào tay cậu.

Dòng nước đen tuyền hoà quyện với máu đỏ tươi.

Bỗng một cơn đau truyền từ tay đến đầu cậu rồi lan ra khắp cơ thể khiến cậu đau điếng, nghiến răng...-AGHHHHHH!!!!.._Việt Nam đau đớn dùng 2 tay ôm đầu của mình gục xuống.

N..nó đau quá!!!!, giống như trong cơ thể cậu đang có những dòng điện chạy qua chạy lại, chân tay cậu như đã đình công.

Cậu không thể điều khiển nó nữa...CẬU BỊ LIỆT RỒI SAO???2 hàng nước nóng ẩm trong suốt chảy dài trên má cậu.

C..Cậu phải làm gì đây??Đau quá....Những người mặc đồ màu trắng nhìn thấy cảnh tượng này không khỏi vui mừng, bọn người ấy thì thầm với nhau rồi có 1 người chạy thật nhanh ra ngoài những người còn lại chia nhau lấy các...ống thuốc và những viên thuốc đầy đủ sắc màu để lên khay.

1 người đàn ông bước tới cẩn thận nhấc nhẹ cậu đặt lên ghế.-Cuối cùng cũng thành công rồi!.._Đó là điều duy nhất cậu có thể nghe từ miệng của những người này.

Âm thanh cứ ù ù đến khó nghe khiến cậu khó tiếp thu tình hình hiện tại.-*Cái biểu cảm vui mừng đấy là sao?

Những cái gì kia?

Kẹo sao...?C..cậu cần ngọt...

-K..kẹo.._Việt Nam khó khăn mở miệng nói.

Những người kia thấy vậy thì liền nở 1 nụ cười cực kì "thân thiện" rồi 1 trong số họ nói tiếp-Con có muốn ăn nó không?-..C..có_Nam đáp
-Vậy thì tốt quá, ta tưởng con không muốn ăn nó đấy!*Vì dù ngươi có muốn hay không thì ta cũng bắt ngươi nuốt cho bằng được_Nói rồi cô ta đưa viên "kẹo" bỏ vào mồm của Nam.

Cậu lại ngây thơ há miệng ra ngậm lấy cái viên mà cậu cho là kẹo ấy.

Khi mà viên "kẹo" ấy hoà với nước bọt, đầu cậu đau 1 cách dữ dội, dường như nó không có điểm dừng.

Cơn đau ập đến quá bất ngờ đi khiến cho cậu không kịp hiểu nữa.

-Ư.....Aghh.._Cậu đau đớn rên rỉ rồi lại từ từ chìm vào giấc ngủ, trước khi hoàn toàn mất hết ý thức cậu thấy 1 người đàn ông đang cầm...1 cái kéo và dao....Toang cậu thật rồi......Ngay sau đó cậu ngất luôn..

-...Ưm.._Việt Nam tỉnh dậy nhưng tại sao..xung quanh cậu không có lấy 1 ánh sáng nào vậy.Tối quá..Sợ quá....Ai đó c..Làm ơn cứu tôi với...-Đứa trẻ tội nghiệp....

-A..ai đó!!_Nam hốt hoảng khi nghe thấy 1 giọng nói khác phát ra ở đằng trước.

Cậu chạy, nhằm mong muốn thoát khỏi đây.

Cậu sợ bóng tối, nhìn nó như muốn nuốt chửng cậu vậy, cậu sợ lắm.. làm ơn...

đưa cậu ra khỏi đây đi.....

Cậu cứ thế chạy, chạy nữa, chạy nữa...chạy mãi..Nhưng vẫn không thế ánh sáng đâu..Nó đâu rồi???Mồ hôi tuông trên khuôn mặt trắng nõn non nớt của cậu..à đầy vết thương nữa...-Làm ơn.._Nói rồi cậu ngồi thụp xuống..cậu muốn từ bỏ..Bỗng nhiên 1 hơi ấm từ đằng sau chuyền đến.

Có 1 bóng đen đang ôm cậu...Cậu nhanh chóng quay lại ôm trầm lấy cái bóng đen kia...Cuối cùng cũng có người..cậu không cần biết đó là ai..cậu chỉ muốn ra khỏi đây thôi..-T@ %¡^ L:0¡ C@u $ẽ P#ải €hịu
kh:0 nữa r:0¡...._Những âm thanh không rõ ý nghĩa được ghép lại khiến cậu chả nghe nổi 1 từ nào...-Ta sẽ giúp cậu_Cậu lại ngất đi..1 lần nữa..

End.

By: Miu
Date: 25/11/21
 
[Countryhumans]S A N G Ã /Allvietnam/
Chap 3


Sáng sớm hôm sau...3:20 am-Ư..ưm.._Cậu bỗng nhiên tỉnh giấc, cậu ngồi dậy liếc nhìn xung quanh..Đây là phòng cậu!...Hình như cậu lại làm Taiwan lo lắng nữa rồi..Chắc ảnh mệt lắm..Taiwan sau khi thấy người đàn ông đó quay trở lại trên tay thì đang bế Việt Nam đang say giấc, vẫn là cái thân thể dính đầy vết thương đã được băng bó lại..Anh chạy vào phòng của cậu, ngồi xuống bên cạnh giường chăm sóc cho cậu cả đêm, mệt mỏi đến nổi ngủ quên luôn..

Cậu đưa tay xoa xoa mái đầu bù xù đang mớ ngủ kìa mà phì. cười....Taiwan dễ thương thật đấy
-Aizaaa..Ăn cái gì mà dễ thương quá vậyy...._Cậu nựng nựng 2 cái má của Taiwan.

Cậu lo nựng cái má của Taiwan mà đâu để ý...ANH CÓ NGỦ ĐÂU.. thực ra anh đã dậy sớm hơn Nam nhiều, anh dậy ngắm cậu 1 lúc.. nhưng do thấy Nam còn ngủ nên đã nằm xuống chợp mắt..ai ngờ ngay lúc đó Nam vừa tỉnh dậy...Quàoo..Nam khen anh dễ thương kìaaaaa!!!!!!!!Trời ơi, hiện giờ em mới dễ thương đó Nammmmmmmmmmm.

Taiwan đang vui sướng đến nổi Nam có thể nhìn thấy xung quanh anh tự nhiên có hoa hoè tùm lum thứ kìa..Lạ thật đấy.

Vì không thể giả vờ được nữa, anh vờ như mới tỉnh dậy ngáp lên ngáp xuống khiến cho VN phì cười-pfff..Anh mau đi rửa mặt đi.. nhìn mặt anh hài quá đấy!_Nói rồi cậu đưa tay xoa đầu của Taiwan.Phải nói thật, tay của cậu nó mềm mịn và nhỏ nhắn nữa.

Được bàn tay này xoa đầu phải nói là nó cực kì đã luôn!!-Oh!

Mà khoan Laos đâu rồi anh Taiwan?_Taiwan nghe cậu hỏi mà khôgn khỏi bực tức..Em quan tâm nó làm cái gìiiiiii!!!-Anh cũng không biết nữa, chắc tí sẽ gặp thôi em đừng lo!^^_Taiwan đưa tay nựng lại chiếc má siêu mềm của cậu, cười cười vài cái rồi chạy vô nhà VS.

-Hứa với em!Mọi người không được rời xa nhau nghe chưa!_VN
-Rồi rồi, hứa được chưa!em là nhất!^^_Taiwan đưa tay ngoắt nghéo với Nam
-Mik hứa^^_Laos thấy vậy phì cười đưa tay ra ngoắt nghéo với Nam.

-Hứa rồi nhé!!Không được thất hứa đâu nga!_Nam thấy 2 người hợp tác, Nam hớn hở nói tiếp.

-Tụi anh/mik hứa!

-6 năm sau-
-..Haiz..Lâu lắm rồi mà cái vết thương này còn chưa chịu lành nữa..khó chịu thật đấy!_VN nhăn nhó đưa mắt nhìn cánh tay bị..."

đen" ở phần khớp.

Nhìn thật là kinh tởm đi, đây chính là tác dụng phụ của loại thuốc *HFOM-0920.

Loại thuốc mà chúng dùng để thực hiện cái ước mơ "nhỏ nhoi" của bọn chúng và giờ thì sao?Ha!!..Cậu sắp tiêu đời rồi chứ sao..Nhìn cái vết nứt nhỏ trên mảng đen đang tung hoành trên tay phải của cậu kìa...Kinh thật!..Và đáng quan ngại hơn là kích thước của nó sẽ tăng dần mỗi tháng nhueng may cho cậu nó chỉ lan ra 1 xíu nữa thôi, thật may!Nhưng tiếc cho cậu, cậu không thể chữa được, cậu đã thử đi các bệnh viện gần "nhà" rồi.

Kết quả là bác sĩ nào cũng lắc đầu.

Họ chưa nghe cái loại thuốc đó bao giờ.

Giờ cậu vẫn đang mắc kẹt tại cái cơ sở thí nghiệm này..Haizz..Mà điều khiến cậu khó chịu nhất là..Mặc dù bị bắt lại nhưng Taiwan và Laos lại không quay lại?..Bọn họ..?Tại sao không thông báo sự hiện diện của cái nơi này...Tại sao họ lại không cứu cậu chứ?..(Họ trốn đi lúc 12 tuổi lúc đó cậu 10).

Không, cậu đã không còn thắc mắc cái câu hỏi đó nữa rồi!Vì cậu cũng hiểu là do cái cơ sở này moi thông tin kinh thật!!mỗi lần nghe ngóng được tin họ đã tìm thấy cơ sở thì liền nhanh chóng chuyển qua những chi nhánh nhỏ hơn..Haizz...Hỏi sao không tìm được cũng phải==.

Mà cái nơi này cũng lạ thiệt mặc dù vậy nhưng cũng không sợ mà cho những đứa trẻ từ 11 tuổi đi học rồi nhưng họ bắt chúng tôi rằng không được tiết lộ hay là thông báo cho cảnh sát, những người quyền lực hay tất cả biết về nơi này, hay là thông tin gì về bản thân của mn ở đây, họ còn đe doạ rằng nếu bọn họ biết được ai dám làm trái họ sẽ tiêu trừ luôn hah sợ thật đấy!

Cậu cũng vậy chỉ biết im lặng và làm theo, cậu cũng được cho đi học như bao trẻ em khác và giờ cậu đã là 1 HS 16 tuổi rồi, thời gian trôi nhanh thật..

-Nam, đến siêu thị mua đồ dùm chị nhen!_1 cô đầu bếp bước ra đưa cậu 1 tờ giấy, miệng cười cười nói

-...Dạ vâng_VN lười nhác đáp, mặc dù vậy cậu cũng không quá cộc và ăn nói bất lịch sự vì trừ những người thí nghiệm hay mấy người cnh gác ở đây thì cậu không có vấn đề với ai cả.

-Nhớ về sớm nha Nam!_Chị quay lại vẫy tay với cậu rồi bước vô bếp tiếp tục công việc.

Cậu lên phòng lấy 1 chiếc áo khoác rồi đeo khẩu trang bước xuống dưới sảnh

-Ah!

Anh Nam đi đâu vậy ạ?_1 cậu bé chạy lại ôm chân anh nói.

-À anh đi mua đồ tí về ha, giờ thả anh ra nào_VN cuối xuống xoa xoa đầu cậu bé.

Thấy vậy cậu bé vui vẻ bỏ ra rồi chào cậu.

Quào..Giờ là mùa đông nên cũng có thể hiểu là thời tiết bên ngoài nó khá lạnh.

Nhưng ai ngờ nó lại lạng đến vậy???

- -10 độ...Má ơi giết người hả trời??Lạnh đến nỗi có tuyết luôn kìa.._Cậu khó khăn bước qua đống tuyết dày đặt mà lên thành phố.

Thành phố cũng không đỡ lạnh hơn là bao nhiêu chỉ là ít tuyết hơn thôi.

Cậu xoa xoa tay rồi nhanh chóng bước vào siêu thị.

-Uoaa!Hnay ăn thịt sao?lạ đấy*Haha ở đây có bao giờ ăn thịt đâu, toàn cá với rau hehe hnay được ăn thịt tề>:D_Cậu mải mê lựa thịt tươi, vì lần này ăn thịt nên cậu sẽ tìm thịt ngon nhất cho mấy đứa em ở cơ sở nữa.

End.

By: Miu
Date: 28/11/21
 
[Countryhumans]S A N G Ã /Allvietnam/
Chap 4


Hôm nay gia đình Asean cùng nhau đi siêu thị mua 1 ít đồ dùng cá nhân, nhìn cái gia đình đang cãi nhau mà không khác gì cái rạp xiếc, ồn ào hết sức!-Trời ơi, 2 anh đừng cãi nhau nữa!!!!

Tụi mik đang đi siêu thị đó!!_Phill đứng ở giữa ngăn 2 người anh của mik cãi nhau vì 1 cái lí do vô cùng củ chuối đó là nên lựa màu sơn nào để trang trí lại nhà:v-Né anh ra, tao bảo rồi lấy màu xanh lá đi đừng nói nhiều!!!_Malay đẩy Phil ra quay lại cãi nhau với Indo-Đm, sao anh dai quá vậy, em bảo lấy màu xanh dương mà!!!!!_Indo cũng không vừa cãi tiếp.-2 đứa có thôi đi không!màu nào chả được!!_Asean-Con muốn màu xanh lá/dương_Malay, Indo-Haiz...Hết nói nổi với 2 người rồi đó!!_Campuchia-Kệ tao/anh_Indo, Malay-..._Laos đưa tay lên chán xoa xoa, trời ạ vẫn cứng đầu thật đấy.

Trong nhà toàn là 2 người này cãi nhau khiến cả nhà toàn phải ra ngăn không haizz...-Con đi ra đây mua xíu đồ nha Pa!_Laos-À ờ con cứ đi đi, mấy đứa cũng chia nhau đi mua đồ đi!!tí ta còn về đi họp nữa-Dạ vâng!_All(-Indo, Malay)-Anh Laos cho tụi em đi với_Brunei và Phil chạy lại chỗ của Laos-Bọn em muốn đi cùng anh á!_Phil-Được vậy chúng ta cùng đi mua đồ tối còn nấu đồ ăn ha?_Laos nhanh miệng nhớ ra rồi lên ý kiến với 2 đứa em-Dạ vâng!_Brunei & Phil
-Để em đi mua rau cho anh Laos với Phil đi mua thịt đi!!_Brunei lên ý kiến-Oh cũng được lâu rồi nhà mik chưa ăn thịt nữa!!Vậy đi nào Phil!_Laos

-Dạ!_Phil sáng mắt lon ton chạy về phía Laos

-À và nhớ cẩn thận nha Brunei, tí anh sẽ quay lại đón em!_Laos bỗng nhiên quay lại nhắc nhở

-Dạ dạ, anh khỏi lo!_Brunei nói rồi quay lưng lựa rau.
(Trong gd asean, mọi người trừ asean bằng tuổi nhau hết chỉ là ai nhận trước ai nhận sau thôi:>)

-Hửm, xong rồi ra tính tiền thôi!

Nhiêu đây có khi đủ cho bọn nhóc ăn trong 3 ngày luôn ấy chứ!_Việt Nam tự hào nhìn đống chiến lợi phẩm của mik cười khì khì

-Vậy thôi đ- Ah..!

-Ui da!

Việt Nam cầm giỏ quay về phía sau thì cậu lại đâm thẳng vào người ta, vl hôm nay sao mà cậu xui quá vậy nè.

-Ah!Cho tôi xin lỗi!_Cậu đưa tay ra có ý định muốn giúp, Phil thấy vậy cầm tay người ta mà đứng lên, mới đứng dậy tính quay ra cảm ơn thì bỗng cậu bị đẩy sang 1 bên.

Ra là Laos đẩy cậu...Ủa mà khoan sao lại đẩy cậu ra???

-C..cậu là Việt Nam phải không?_Mặt anh trông mặt có vẻ khá hoảng, đây là người quen của anh ấy sao?

-Ha hả?

Ai là Việt Nam?Hình như cậu nhận nhầm người rồi?*L..Laos???Sao cậu ấy lại ở đây!!Toang rồi;-;pha..phải bình tĩnh đừng biểu lộ.

Ra Nam à!!_Việt Nam ngoài không biểu lộ cảm xúc bên trong thì lúng túng hoảng loạn thật sự, sao lại gặp người quen ở đây chứ, nhỡ bị lộ là cậu xong đời luôn đấyyy

-K..không phải sao?À.. xin lỗi, tôi nhận nhầm người.

Do cậu có cái vòng tay giống với bạn của tôi quá haha_Laos nghe vậy liền rối rít xin lỗi, bỏ tay cậu ra.

-À, không sao!Tôi không để ý đâu, vậy tạm biết nha!_VN nhanh chóng chào họ rồi rời đi, nếu còn ở lâu rất dễ bị phát hiện nên cậu phải đi nhanh thôi mặc dù cũng muốn hỏi thăm lắm chứ!

-Tạm biệt nha!!_Phil mỉm cười vẫy tay với cậu

-Phù...Xíu nữa thì pay rồi..Haiz..Không ngờ là Laos còn nhớ cái vòng tay này..._Việt Nam thở phào đưa tay đặt lên ngực thì thào, cậu cũng rất vui khi gặp được Laos ở đây, cậu còn vui hơn nữa khi Laos còn nhớ về chiếc vòng này đấy!Hạnh phúc quá đi!!

-Thôi!

Đi về nào, không lại bắt mấy ẻm chờ_Nói rồi cậu quàng lại khăn rồi đi bộ về.

End.

By: Miu
Date: 2/12/21
 
[Countryhumans]S A N G Ã /Allvietnam/
Chap 5


Ánh sáng chiếu hắt vào phòng, 1 cậu con trai ngồi ở mép giường mà ngủ, trên người đầy vết thương dường như còn rất mới, đúng vậy vừa mới tối qua cậu đang ngồi đọc sách thì bỗng cửa phòng cậu bật mở ra, hiện ra 1 người đàn ông mặc vest, ông bước vô xách cổ cậu lên rồi đánh đập, cậu lúc đầu cũng chả hiểu cái gì hết thì bỗng ông nói-May cho mày là mày không để cho thằng nhóc khốn nạn đó phát hiện, không là tao đã vứt màu xuống biển rồi!!!_Người đàn ông tức giận đạp mạnh vào những vết thương ông vừa đánh, xong việc ông bước ra ngoài để lại cậu nằm co mình dưới nên lạnh.

Nó đau không?

Có chứ nhưng bị nhiều rồi cũng quen thôi à...

Cậu lờ mờ tỉnh dậy, khó khăn lắm cậu mới có thể đứng dậy được, cố gắng lết xác vào nhà vệ sinh.

Nhìn vào gương xuất hiện lên 1 cái bóng đen.-Giết hết!~-....-Giết hết bọn chúng!~Trả thù cho cơm tực giận này đi!!!-....._Cậu bất lực im lặng rồi dùng 1 tay đập vỡ cái gương, những miếng thuỷ tinh cứa vào tay cậu nhưng cậu chả cảm thấy gì cả..Máu đỏ tuôn ra từ đôi tay của cậu, nhân tiện liếc nhìn cái phần hết sức "bình thường" màu đen kia.

Nó vẫn vậy...chỉ là có nhiều vết nứt hơn thôi..Haiz...-*Soạn đồ để chuẩn bị qua trường mới nào...chuyển trường suốt làm mik phát ngán...

Việt Nam là 1 học sinh xuất sắc đó nhaa.

Cậu đã dành được khá nhiều huy chương cho các cuộc thi về tất cả các môn, nhưng cậu nghĩ chắc môn cậu thích nhất đó là lịch sử!À há cậu hơi bị giỏi sử à nha.

Dường như tất cả mọi thứ liên quan đến lịch sử cậu đều biết hết vì trong phòng cậu, bọn chúng có cung cấp cho cậu 1 chiếc tủ sách cực kì là to, và 5/10 số sách trong đó là tất cả sách liên quan đến lịch sử, cậu cũng rất siêng đọc à nghen.

Ngoài ra cậu cũng rất giỏi môn TD, thể chất cậu yếu nhưng cậu lại có kinh nghiệm đấm đá lẫn với các kĩ năng quân sự....vì sao?Vì ở đây họ cũng có tập luyện cho trẻ các bài tập đó rồi, có cả bắn súng nữa nha, rất là đa dạng!

Họ cũng không sợ HS tài năng lợi dụng để trốn thoát vì họ có thiết kế 1 chiếc vòng cổ rất đa năng, nó vừa là 1 camera thu nhỏ vừa là thứ có thể kích nổ nếu nhận lệnh từ "bộ não", haha^^ vì sau lần tẩu thoát của Taiwan và Laos thì bọn chúng đã cẩn thận hơn và thiết kế cái vòng này nên cậu vẫn....

Cất vô cặp mấy cuốn sách, hôm nay cậu nhập học ở trường đặc biệt, trường dành cho các countryhumans và 1 số học sinh có trí thông minh và có thể vượt qua bài thi thử do chính hiệu trưởng soạn, cũng có thể là các con của đại gia ừm đương nhiên có tiền thì cũng có thể xem xét đấy!

Cậu từ từ bước xuống cầu thang, bây giờ mới có 4:47, vì 1 số thủ tục nữa nên cậu phải đi sớm và trường này bắt đầu lúc 6:15, có gì cậu sẽ đi bộ xung quanh trường cho đỡ chán cũng được.

-Con chào cha..._Cậu rụt rè cất tiếng chào người đàn ông trước mặt

-Chào con, Nam không phải sợ ta đâu.

Ta sẽ không đánh con nếu con không làm gì sai!_Người đàn ông cuối xuống xoa đầu cậu rồi nhanh chóng bước ra ngoài

-....Vậy ngoài việc không được tiết lộ thông tin của cơ sở con còn cần làm gì nữa không ạ?tên của con thì sao?_Việt Nam chạy lại chỗ ông rồi bắt đầu hỏi.

-Không cần đâu.

Nhưng nếu con có gặp 2 thằng bạn của con thì con phải làm gì?_Mặt ông nghiêm nghị nhìn cậu.

-D..dạ con phải nói là cơ sở đó không còn tồn tại nữa ạ...._Thấy được ánh mắt đó, cậu run cầm cập quay đầu đi chỗ khác mà trả lời..

-Tốt lắm!đúng là con của ta, thật không làm ta thất vọng!_Ông hài lòng, đưa tay xoa đầu cậu.

Cậu chỉ im lặng không nói lời nào.

Cậu cùng ông bước lên xe rồi đến trường

-Trường World CHS(countryhumans)-
-Con cứ đi tham quan trường đi, ta đi làm thủ tục_Nói rồi ông bước về phía dãy phòng hiệu trưởng, còn cậu thì nhanh chóng đi ra sau trường.

Đứng như cậu nghĩ, ở đằng sau trường có 1 vườn hoa ở sau trường thật ra thì nó nằm khuất ở trong góc sân cơ khá là khó thấy nhưng ai ngờ cậu lại thấy được chứ.

Uầy còn là vườn hoa mặt trời nữa cơ, đúng loài hoa yêu thik của cậu luôn nè!ngồi xuống thềm đá nơi trồng những bông hoa mặt trời, cậu đưa tay nâng 1 bông hoa lên hít
Ahhh~ thơm quá
 
[Countryhumans]S A N G Ã /Allvietnam/
Chap 6


Ngồi được một lúc, cậu cũng đứng dậy xoay người đi, nhưng mới được vài bước thì cậu lại va phải 1 người...đm!Ăn gì mà xui quá vậyyy???Oh!cậu chưa té, đương nhiên cậu được người ta đỡ rồi ôm vào lòng luôn mà.

-Ah, cho tôi xin lỗi nhiều!_Cậu ngại ngùng cất tiếng rồi đẩy nhẹ người đó ra, đi được vài bước cậu lại bị kéo lại, nằm trong vòng tay của chàng trai vừa nãy.-Ah!...X..xin lỗi?Có chuyện gì sao?_Cậu khó hiểu ngước nhìn người con trai vứt liêm sỉ xuống đất để đi ôm 1 người lạ mà còn là 1 đứa con trai không thân không quen...Ởm sao giống biến thái quá vậy?;-;-Em tên là gì?...à và xin lỗi vì hành động hồi nãy!Tôi tên là China!_Anh cất tiếng xin lỗi rồi giới thiệu bản thân mình.

-Tôi tên là Việt Nam, tôi vừa mới được chuyển đến đây, người nhà tôi đang đi làm thủ tục nên tôi đi tham quan xíu.Vậy anh làm gì ở đây??_VN cười xã giao gãi gãi đầu.

Cậu khá là ngại giao tiếp với mọi người xung quanh trừ những người cậu quen biết mà thôi, nhưng nếu họ bắt chuyện trước giống anh chàng China này thì cậu cũng đỡ ngại mà nói chuyện với người ta.-À, tôi chỉ đi ngắm cảnh ở đây thôi!Ai ngờ lại có người cũng biết đến chỗ này đấy!!_China cười cười
-À mà nhóc vừa nói em là học sinh mới phải không?_China giờ mới để ý quay sang hỏi cậu
-À đúng rồi!_Việt Nam giật mình trả lời.

-Để tôi dắt em đi tham quan ha?_Anh vui vẻ nắm tay cậu kéo kéo tỏ vẻ muốn giúp cậu, cậu thở dài rồi cũng đồng ý đi theo.

Phải rồi ai lại không đồng ý lời mới trước cái gương mặt cún con kia chứ, dễ thương quáa!!

-Pfff- được rồi, anh giúp tôi đi dù gì tôi cũng mới tới!_Việt Nam phì cườiNghe vậy, Mắt anh sáng lên 1 cách kì lạ.

Nói rồi anh dắt cậu đi xung quanh trường, giới thiệu cho cậu từng nơi, vừa cười đùa nói chuyện vừa đi bộ quanh dãy hành lang, trông thật là yên bình đi..

Đi được 1 hồi, bây giờ cũng là 5:20, cậu tạm biệt China để đi tìm "cha".

Đi được 1 lúc thì cậu thấy ông đang đứng ở trước cổng trường, cậu chạy lại chỗ ông.-V..vậy là thủ tục xong rồi ạ?_Việt Nam nhìn ông.

-Ừ!

Con có thể nhập học từ hôm nay, lớp của con nằm ở tầng 2, lớp 11A8.

Nhớ học cho tốt nha!

Cha về đây._Nói rồi ông quay lưng bước lên xe mà rời đi, cậu thở dài rồi quay vô trường.

11A8 sao?Cậu bước lên cầu thang, hồ hồ mong cậu không bị chơi khăm haha...

Bước đến trước cửa ghi
"Lớp 11A8"
Cậu mở cửa bước vào,
..........

ủA Gì zẬy????Mới 5 giờ mấy mà đông dữ z???

-Ahaha!Chào mọi người!_Cậu ngại ngùng cười toả nắng khiến mọi người trong đó phải gọi là sao nhể?

Chết lâm sàng dưới sàn nhà hết rồi kìa
-Hả?_Cậu ngơ ngác nhìn đám người nằm trên sàn, máu mũi tùm lum, chuyện gì zậy?????

-Haha!Chào cậu, tớ là Indonesia!Hân hạnh được làm quen!_1 người bước đến trước mặt bắt tay với cậu.

Cậu ngại ngùng đáp.

-Mình là Việt Nam!Hân hạnh_Cậu cũng vui vẻ đáp lại kèm theo 1 nụ cười.

-Thả tay cậu ây ra, Indo mày nắm hơi lâu rồi đấy!_1 anh chàng có mái tóc 3 màu xanh trắng và đỏ, hình như cậu ta là...?

-Tao thích nắm đấy kệ tao!_Nói xong Indo ôm cậu vào lòng trước sự chứng kiến của cả lớp, có vài đứa tức sôi máu đến nổi bóp tay bóp chân, còn phần còn lại là không quan tâm mấy..a haha đương nhiên có quen biết gì nhau đâu mà phải can thiệp nhỉ???

-È hèm!Các em về chỗ đi!_1 người đàn ông khá cao, trông cũng khá trẻ, phải đây là giáo viên chủ nhiệm của lớp!¡Asean¡!-Oh!

Em ở đây rồi hả?Vậy đã làm quen với các bạn chưa?_Asean liếc sang người vừa được indo thả ra lên tiếng hỏi thăm.-Làm quen rồi thầy ơi!!!!_All
-...._VN,Asean.

Ủa rồi thầy hỏi ai vậy?

-Được rồi được rồi!, vậy em vào chỗ của Cuba ngồi đi ha!_Cậu quay xuống lớp thì thấy 1 cánh tay đang giơ lên, miệng cười hí hửng vậy chắc người này là Cuba!
___________________________
Sơ đồ lớp 11A8
🇺🇸🇰🇷 🇵🇭🇯🇵 👤🇧🇳 🇮🇱🇵🇱
👤🇲🇲 🇲🇨🇲🇾 👤🇻🇳: 🇻🇳🇨🇺
👤👤 🇷🇺🇫🇷 🇹🇭🇰🇭 👤🇨🇦
Bảg
*👤=diễn viên quần chúng
🇻🇳: = Đông Lào
———————————————
-Chào cậu, Việt Nam!Mình là Cuba!Chúng ta làm bạn nha!^^_Cuba đưa tay ra ý muốn bắt tay với cậu, cậu cũng đưa ra bắt tay rồi ngồi xuống học bài.

-Ừm!

Trong giờ cậu khá coi trọng về vấn đề học tập bởi vì nó rất quan trọng cho bản thân về tương lai sau này...?chắc vậy rồi, cậu giơ tay khá nhiều, ừm vì cậu khá rõ các phép toán này dù nó có là nâng cao đi nữa,haha^^ cả lớp nhìn cậu với ánh mắt thán phục, nhưng!

Cậu không thích bị như vậy...nó khiến cậu cảm thấy khá là khó chịu.

Reng!

Reng!

Reng!

-Oh hết giờ toán rồi, tiết tiếp theo là tiết Thể dục, các em chuẩn bị đồng phục rồi tập trung ở phòng thiện xạ!_Nói xong Asean rời đi, mới được 3s là cái lớp biến thành cái chợ luôn:")
-Cậu có biết phòng thay đồ ở đâu không, Cuba?_Việt Nam thắc mắc quay sang hỏi anh bạn Cuba.

-À!biết chứ, vậy chúng ta cùng đi ha!_Cuba nói rồi chưa kịp để cậu đồng ý đã cầm tay cậu rồi phóng ra khỏi lớp với tốc độ the flash.

Lớp Nam đơ toàn tập luôn!

Mặt ai cũng ngáo ngơ kiểu.

-Cái quần què gì vừa xảy ra vậy bây?????

End.

By: Miu
Date:9/12/21
 
[Countryhumans]S A N G Ã /Allvietnam/
Chap 7


Cậu bị kéo đi không thương tiếc, vừa đến nơi cậu có cảm giác buồn nôn quá!!!cậu ngã nhào xuống đất tay dựa tường, tay còn lại che miệng.-Nam!

Cậu có sao không vậy??_Cuba ngồi xổm xuống vuốt vuốt lưng cậu.

-Ahaha!, tại cậu chạy nhanh quá đó!làm mình muốn ngất đi luôn nè!_Việt Nam vừa nói nhưng miệng vẫn cứ phọt ra tiếng...oẹ oẹ...nho nhỏ.

-Hì hì mình xin lỗi đừng giận nha!~_Cuba ôm cậu xoa xoa đầu của cậu, cậu cảm giác quen thuộc...à phải rồi..Đó là Taiwan, anh ấy cũng thường xuyên xoa đầu của cậu mà và cậu thích thế.

Cậu thích được xoa đầu lắm luôn á!thấy Việt Nam hưởng thụ cái xoa đầu Cuba phì cười.

-*Sao mà cậu dễ thương quá vậy nè~_Cuba thầm nghĩ ngợi trong đầu, tay vẫn thuận theo hành động cũ được 1 hồi Việt Nam cũng đứng lên.

-Thôi, chúng ta thay đồ còn xuống học TD!_Việt Nam bước vào phòng thay đồ, theo sau là con người mang khuôn mặt chán đời ư ư đang được Xoa mái đầu mềm mềm hương hoa sen dịu nhẹ kia, sao lại dừng chứ hu hu!!!!!

-Tớ lựa đồ ở đây hả?_Việt Nam chỉ chỉ vào cái đống áo quần thể dục ở trong tủ có ghi trước cửa là "Dành cho HS mới"

-Uk đúng rồi cậu lựa xong rồi thì để vào 1 cái tủ đựng chưa có người lấy, có chìa khoá ở kia kìa!_Cuba vui vẻ đáp
-À uk cảm ơn cậu!_Việt Nam vớ 1 bộ vừa với người cậu.

Rồi cậu cũng cởi đồ ra mà thay.

Ai lại không ngờ là Cuba đang nhìn cậu chằm chằm luôn kìaa!!!

-À mà Cuba này..?Sao cậu nhìn tớ suốt thế?_Việt Nam quay lại thì thấy Cuba cứ nhìn chằm chằm mình khiến cậu có chút hơi ngại nói.

-A à xin lỗi cậu!_Cuba đỏ mặt quay đi.

Cậu cũng không quan tâm nữa mà thay đồ, may cho cậu là Cuba quay sang hướng khác nên không thấy được 1 đống vết thương chi chít nhau, lúc cởi ra cậu mới hoảng hốt, nhìn sang Cuba thì thấy cậu ấy quay ra sau nên nhanh chóng thay đồ không là Cuba thấy cái đống này thì có mà hoảng sợ có khi ngất luôn a!

-Tớ thay xong rồi, mình đi thôi!_Việt Nam tươi cười nhìn Cuba đang đứng chờ mình rồi cầm tay cậu ấy chạy đi, Cuba thì vui quá hoá ngu chả hiểu cái mô tê gì hết trơn???Lúc mà 2 người vừa rời đi, các HS nam khác cũng đến để thay đồ chuẩn bị.

Xuống đến phòng thiện xạ, vì là những người đầu tiên xuống nên ở đây khá vắng chưa có ai cả.

Cậu đi xung quanh xem các thiết bị dùng để huấn luyện quân sự ở đây.

Ồ quao nhìn kìa, có đầy đủ loại súng luôn.

Từ súng lục đến súng trường, uầy có cả khẩu AK-47 yêu thích của cậu nè, trời ơi thường ở cơ sở cậu toàn dùng súng AK-47 để bắn không hà, nó bắn khá là đã tay luôn đó, cậu dùng riết thành ra quen dùng luôn!-Em thích AK-47 sao?_Bỗng 1 giọng nói phát ra đằng sau lưng cậu, quay lại thì bắt gặp bóng dáng của 1 đàn anh, với mái tóc 2 màu nửa đỏ, nửa xanh.

Kí hiệu ngôi sao vàng trong đôi mắt màu xanh saphire, trông thật giống 1 viên đá quý nga!

-À Dạ vâng, em rất thích khẩu này ạ!_Việt Nam gãi gãi đầu rồi đặt súng về vị trí của nó.

-Haha!tốt lắm, anh cũng là 1 người rất thích AK-47!!Mà em là Việt Nam phải không?

-Dạ đúng rồi ạ!

-Anh là Việt Cộng,hội trưởng HHS!!_Việt Cộng cười nói.

Ôi chói quá người lạ ơi!

Đúng là nam thần của trường, cười có cái mà nó toả hào quang kinh thật.

-Nhìn em giống thằng Đông Lào nhà anh ghê zậy á, nhìn 2 đứa như 2 giọt nước vậy!_Việt Cộng bỗng nhớ đến thằng em rồi lại bất ngờ khi ngoại hình của người trước mặt mình lại giống y đúc với nó như vậy.

Khác cái là tính cách thôi à😅
-Vậy sao ạ?có phải cậu ấy học lớp 11A8 không ạ?

Chứ em thấy trong lớp em cũng có người giống em nữa.

-À đúng rồi đó!^^
-Êy!!!!!Thằng kia!

Lại đây chuẩn bị đồ coi!

Đứng đó tám chuyện hoài!!!!_1 người có vóc dáng cũng cao không kém gì Việt Cộng với mái tóc màu vàng cộng với 2 đường màu đỏ trên ấy.

-Tao biết rồi!!Mẹ mày tao là anh mày đó thằng kia ăn nói cho đàng hoàng đê!!Việt Hoà hoặc là tao gọi mày là Ba que luôn đó!!!!_Việt Cộng nghe thấy giọng nói này liền đen mặt quay ra sau hét.

Đau tai quá;;-;;!!!

-Đệch mẹ biết rồi!!!_Việt Hoà tức giận rồi cũng cầm cái hộp để sang 1 góc.

-Thôi anh phải đi đây, chào em!_Nói rồi Việt Cộng chạy lại chỗ của Việt Hoà.

Haha, anh em tình cảm chưa kìa😅Việt Cộng cốc đầu Việt Hoà, Việt Hoà quay lại tính tán lại thì ổng lại cốc thêm cái nữa.

Yên bình ghê!

-Này Việt Nam!Xếp hàng thôi mọi người xuống rồi này!!_Cuba bỗng la lên rồi kéo tay cậu đi 1 lần nữa.

End.

By: Miu
Date:12/12/21
 
[Countryhumans]S A N G Ã /Allvietnam/
Chap 8


Cho mik xin đổi Việt Cộng thành Anh Giải nhé:"> mik không biết điều đó mong các bạn thông cảm>
 
[Countryhumans]S A N G Ã /Allvietnam/
Chap 9


-6:00-
Cậu đang đứng tìm hình bóng quen thuộc với mình thì giọng nói của người bên cạnh cất lên.

-Đừng có làm mất mặt của ta!_Người được cậu gọi là "cha" nói lên, dùng ánh mắt đe doạ nhìn cậu.

Ha đương nhiên ông ta chỉ lo danh tiếng của ông ta thôi chứ có quan tâm cái gì khác nữa đâu..-Con lên xe đi, nếu mà điều đó xảy ra thì uống thuốc vào, ta có để thuốc cho con đó_Ông ta đi trước bỏ cậu lại phía sau.

Lo cho cậu hay là lo cho vật kiếm tiền cho ông ấy vậy?Cậu muốn hỏi câu hỏi này thật đấy!Đang suy nghĩ luyên thuyên thì bổng có 1 người nhảy vồ tới từ phía sau ôm chầm lấy cậu khiến cậu suýt không giữ thăng bằng được.

-Hi Nam!_Cuba cười tươi nói.

-Trời ơi cậu làm tớ hết hồn à!!_Việt Nam đưa tay để lên ngực thở phào.

-Ah!

Xin lỗi cậu nha, tại mình vui quá thôi!_Cuba thả cậu ra xoa xoa lưng cậu.

-À mà xe cũng đến rồi chúng ta đi nha!!_Cuba kéo cậu đi đến chiếc xe của cậu thì cả hai tạm biệt nhau rồi tách nhau ra, trên xe cậu cũng có kha khá người rồi.

Nhưng lạ thay họ thấy cậu lên liền bắt chuyện với cậu, cậu cũng vui vẻ làm quen.

Vậy là cậu có thêm được 3 người bạn nữa đó chính là Ấn Độ, Indo và Phillipines.

Họ khá là thân thiện với cậu, trò chuyện được 1 lúc thì giải tán và đi về chỗ của mình, để xem hình như là cậu ngồi ở hàng số 4 thì phải?

Cậu ngồi vào ghế bên cạnh cửa sổ nhìn ra bên ngoài.

Ngó được chừng vài phút thì bên cạnh cậu phát ra âm thanh, 1 người con trai mặc 1 bộ áo quân phục( Do nhà trường cung cấp để thực hiện cuộc sinh tồn hoặc có thể là cắm trại này) với mái tóc đỏ y hệt cậu ngồi phịch xuống, khiến cậu có chút giật mình.

Cậu liếc nhìn sang người bên cạnh, Oh là cái người nhìn giống cậu ngồi dãy kế bên nè!

Mà bữa trước hình như cậu nhớ là anh Giải kêu cậu ta là gì ấy nhở...À!Đông Lào
.

Không ngờ là cậu ta lại ngồi cạnh cậu...

Đông Lào nhờ cảm giác, nhưng phần lớn là do giác quan cảm thấy cái người ngồi bên cạnh nhìn mình 1 cách chăm chú thì liền cáu gắt lên.

-Đừng nhìn tao như thế!_Đông Lào mở 1 bên mắt nhìn cậu như muốn ăn tươi nuốt sống cậu vậy.

-..Tôi xin lỗi!_Việt Nam rùng mình quay người qua bên còn lại..Người gì đâu mà cục súc vậy trời?..Đi cả 1 đoạn đường khá dài nghe nói là đi 1 ngày nữa cơ thế là HS ngủ trên xe luôn cho nó tiện vì chắc tầm 4 giờ sáng là đến nơi.

Bây giờ thì trời tối đen như mực luôn rồi, theo cậu nghĩ chắc là tầm 11 giờ gì đó.

Mắt cậu lờ mờ rồi dần thiếp đi...Trời ạ, tối đó thì đã đến chỗ gần đầm lầy, đường đi khá là sốc.

Do vậy cậu nghiêng đầu qua bên phía con người đang vô cảm nhìn vào hư vô kia chắc là anh ta đang nghĩ gì đó.

Anh thấy đầu cậu dựa vào vai anh thì rất khó chịu nhưng sau lại đờ người ra..

Ánh sáng của mặt trăng chiếu rọi lên khuôn mặt bầu bĩnh của cậu.

2 chiếc má phúng phính, đôi môi nhỏ nhắn đỏ hồng.

Vì ánh sáng của mặt trăng nên ngôi sao vàng trên mặt cậu hiện ra, nó hơi mờ nhưng cũng đủ khiến cho khuôn mặt của cậu trở nên hoàn hảo hơn nữa.

Đông Lào quay đi che khuôn mặt đỏ chót của mình....Thiệt tình!Từ khi nào mà anh lại dễ dàng dính thính thế này!!Việt Nam sau khi chìm vào giấc ngủ thì cậu mơ thấy mình đang lơ lửng trên mặt nước, xung quanh không còn gì khác chỉ có duy nhất nước mà thôi!

Rồi bỗng một giọng nói dịu dàng cất lên.

-Hãy cận thận với những con sông, hồ nước...

-...?Ngươi là ai mau ra đây!!_Nghe thấy giọng nói lạ phát ra phía sau mình, cậu liền quay người lại mà quát.

-...

-Đến lúc tỉnh dậy rồi, ta chỉ cảnh báo con mà thôi...Deabian..

-D-....Ặc..!!_Chưa kịp thốt lên câu gì thì cậu bị những tia nước ngoi lên quấn chặt người cậu rồi tách cơ thể ra thành 2 phần.

Đường nước sắc nhọn cắt cơ thể cậu ngay phần bụng khiến cậu đau đớn, ngã xuống mặt nước trong veo..

Máu bắt đầu chảy ra nhưng lạ thay nó không phải màu đỏ mà là màu đen!!!

Cái quái gì đang xảy ra vậy??Cậu đưa đôi mặt vô hồn nhìn người con gái với đôi cánh trắg muốt và chiếc vòng sao trên đầu...Ác quỷ đội lốt thiên thần sao??

Rồi bỗng những ánh sáng sáng trắng bao phủ lấy cậu.

Nó dần lơ lửng rồi thu nhỏ và cuối cùng là biến mất, nó diễn ra quá ư là bình thường, không quá nhanh cũng không quá chậm.

Người phụ nữ nhìn vào những ánh sáng vừa biến mất, vừa thở dài...
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.

-dziecko porzucone przez boga...

-..._Cậu bỗng bật dậy khiến anh giật mình, khi nhìn lại thì cậu đang thở dốc, chảy mồ hôi lạnh.

Anh liền hỏi thăm.

-Gặp ác mộng sao?_Đông Lào quay qua xoa xoa lưng cậu...Cái gì nữa đây???Cái thằg vừa cụk súk đâu rồi??

Đông Lào cũng nhận ra hành động của mình liền mở mồm giải thích.

-Đừng nhìn tôi như người ngoài hành tinh vậy, hồi nãy chỉ là tôi buồn ngủ quá nên gắt thôi..(Xạo chos ấy!)_Đông Lào đưa tay xoa đầu của mình.

-..À..Uk.._Việt Nam bình tĩnh đáp lại..

...Cái giấc mơ kì quái kia là sao?..

End.

By:Miu
Date:23/12/21
 
Back
Top Bottom