Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Countryhumans]S A N G Ã /Allvietnam/

[Countryhumans]S A N G Ã /Allvietnam/
Chap 10


Đúng 4g10 thì tất cả xe đều đã đến địa điểm đã định, tất cả các countryhumans từ khác lớp đến khác khối đều đã ở đây.

-Uầy má!!Lần trước đã rừng rồi, năm nay rừng nữa!Cái nhà trường này không biết chán à!!_Đông Lào vươn vai nhìn xung quanh cáu gắt chửi, vừa ra khỏi xe Việt Hoà liền cốc cho 1 cái rõ đau vào đầu của Đông Lào, nghe tiếng thôi cũng đủ hiểu nó thốn đến cỡ nào rồi
-A ựa!Sao ông anh đánh tôi!!!!_Đông Lào uất ức nhìn cái người bình thản huýt sáo.

-Do mày bị thiểu năng quá thôi chứ có gì đâu.

Tao đánh cho bỏ ghét!_Việt Hoà nhếch mép khiêu khích nhìn thằng em mình.

2 Người đấu đá nhau 1 hồi thì phát hiện ra có hàng chục ánh mắt nhìn họ.

Thấy thế Đông Lào mới đe doạ
-Đ*ch mẹ nhìn cái gì có tin bố mày móc hết mắt chúng mày ra không!_Đông Lào quát
-Thôi em im ngay giờ chúng ta còn làm ồn nữa bọn thú dữ sẽ tập trung ở đây bây giờ, chúng ta cùng đi kiếm chỗ dừng chân_Giải quay ra sau đáp.*Giải thích 1 xíu.

Mỗi xe gồm 14 người bất kì từ các lớp cac khối sẽ trở thành 1 nhóm rồi cùng đi sinh tồn, nếu có gặp mấy người ở đội khác thì sẽ bắn hạ, bọn họ sẽ không chết vì Countryhumans có năng lực đặc biệt đó chính là chỉ có thể người thường hay chính bản thân họ mới giết được họ mà thôi, 1 countryhuman không thể giết 1 countryhuman khác.

Ở khắp khu rừng sẽ được rải vũ khí, ai hên sẽ lụm được loại tốt ai xui là lụm được vật vô dụng.

Nhiệm vụ là phải sống sót rất đơn giản nhưng chưa chắc!

Xe của Nam gồm:
Giải, Việt Hoà, Đông Lào, Pháp, Mĩ, Việt Nam, North Korea, Brazil, Ấn Độ, Indonesia, Phillipines, Israel, NetherLand, Italy.

-Vậy chia nhau ra đi, Anh, Brazil, Netherland, Mĩ và Israel sẽ đi kiếm nước.

Việt Nam, Đông Lào, Pháp, North Korea và Việt Hoà sẽ đi kiếm thức ăn.

Ấn độ, Indo, Phillipines và Italy đi kiếm chỗ dừng chân, vậy có ổn không?_Giải
-Ok!_Cả đám đồng thanh
-Vậy chia nhau ra đi!Xong rồi chúng ta sẽ quay lại đây!_Nói rồi Giải cùng nhóm của mình hướng về Phía Tây Bắc.

Những nhóm còn lại cũng từ từ tách nhau ra.

-Ây!!Chỗ này có 2 con lợn rừng này!!_Việt Hoà hô to nhằm làm cho mọi người chú ý.

-Đâu đâu ông anh??_Đông Lào nghe vậy hớn hở chạy lại, mọi người thấy thế cũng lại xem thử chỉ trừ Nam, bên Việt Hoà mọi người đang quan sát bữa ăn béo bở của họ.

Còn Việt Nam cậu đang cố gắng dùng hết 2/3 trí não của cậu để tìm vũ khí!!Phải không có vũ khí làm sao đi săn!Săn bằng niềm tin à!!Cậu loay hoay 1 hồi thì thấy 1 khẩu súng trường, 1 con dao và 1 khẩu súng lục Uầy hơn vãi!!Hình như nhóm có 5 người vậy để cậu tìm thêm vậy....

-Cậu đang làm gì vậy?_Bỗng từ đằng sau cậu N.k xuất hiện khiến cậu giật bắn mình.

-Trời ơi gì mà ghê vậy, tôi có làm gì cậu đâu?_N.k đáp khi nhìn thấy khuôn mặt hốt hoảng của cậu, nhìn nó ngộ thật sự.

-ah..à tôi đang kiếm vũ khí để đi săn, cần 2 cái nữa_Việt Nam thở pháo rồi đáp lại hắn.

-Vậy để tôi giúp dù gì đứng nhìn cũng không giúp ích gì.._N.K thở dài nhìn cái đám vẫn loi nhoi nhìn 2 con lợn rồi quay ra giúp cậu tìm.

-Nice bro!Tôi thích anh rồi đó!_Việt Nam tự hào giơ ngón like tặng cho North, quá chuẩn còn gì!....Ủa like thôi mà làm gì mà mặt đỏ dữ vậy?._.

Ừ thì tình trạng hiện tại là N.k đơ mặt thì đỏ như trái cà chua nhưng đối với 1 đứa eq chưa được 1/3 iq như cậu thì cậu sẽ nghĩ rằng cậu ta bị sốt???(nghe vô lí vậy mà vẫn nghĩ ra được:))
-Êy này?Anh có sao không???_Việt Nam quơ quơ tay trước mặt North, 1 lúc sau hắn mới hết đơ..-Tôi tên là North Korea, rất vui được làm quen!_North Korea cũng bớt lạnh hơn xíu chìa tay ra trước mặt cậu.

-Tôi là Việt Nam, hân hạnh!_Việt Nam thấy thế cũng bắt tay với anh.

Khi nghe tên "Việt Nam" thì có chút bất ngờ ồ quao cái cậu nhóc đạt thành tích tuyệt đối ở lớp em hắn hay sao, nhìn nhỏ con vậy mà cũng được phết, nhưng rồi anh nhận ra..

-À mà tôi lớn hơn nhóc đấy!Xưng hô cho đàng hoàng_Hắn cốc nhẹ vào đầu cậu 1 cái.

Ủa alo???Cậu đã làm gì ơ??

-Đau đau..

Biết rồi em xin lỗi!_Việt Nam khóc ròng trong lòng xoa xoa cái đầu vừa bị cốc..

-Pff-.._North cười thầm vừa tìm vũ khí vừa hay hay lại ngó qua nhìn cậu, 2 người cứ như thế mà tìm đồ.-.....Tch-..._Đông Lào là người chứng kiến từ nãy đến giờ anh không biết tại sao lại ghen ghét với North ngay lúc này.....lạ thật đây là lần đầu tiên trải nghiệm.

Anh chả hiểu tại sao lại có nó nữa....Do cậu chăng?..Không lẽ là vì....

-Phù mãi mới thấy trời ơi em mệt quá_Việt Nam thở phào đưa tay xoa xoa chán đã thấm đẫm mồ hôi của mình.

-Vậy xong rồi, chúng ta đi thôi_North cầm 2 khẩu súng với 1 con dao chạy lại chỗ bọn họ rồi đưa cho mỗi người 1 cái.

Cậu đưa cây súng cho Đông Lào, rồi mỉm cười nhìn anh xong rồi chạy lại chỗ bụi cây quan sát tiếp với đám người đó...Anh vẫn đưa mắt dõi theo cậu 1 lúc rồi mới chạy lại nhưng vừa đi được 4 bước thì anh bỗng nghe tiếng nạp đạn, anh liền nhìn về hướng có tiếng động rồi đưa mắt nhìn vào phía súng đang chỉa về......Đó là Việt Hoà!!!!

End.

By: Miu
Date:26/12/21
 
[Countryhumans]S A N G Ã /Allvietnam/
Hỏi ý kiến mấy bạn xíu:)


thật tiếc nhưng nay không phải là chap:)

Như tiêu đề:))

Thì tôi muốn hỏi các bác rằng:)

Tôi có nên thay mấy art trong truyện thành art kèm color khum:>????Mấy bác comment cho tui xin ý kiến nhen::::)
Oh and theo lịch đăng chap( Thứ 5 CN) nên CN tui ra nhen:)Nay xả 1 bữa để lo chạy deadline:'>

Paii các bác=)
Iu
 
[Countryhumans]S A N G Ã /Allvietnam/
Chap 11


Tired of deadline;;—;;
———————————————
Đó Là Việt Hoà!!!Anh tính la lên cảnh báo người anh của mình nhưng vừa hết câu cũng là lúc đạn được thả mình bay trên không với tốc độ mà mắt thường không nhìn thấy được..Lúc nghe Đông Lào nói Việt Hoà cũng đã nghe thấy tiếng nổ súng nhưng đã quá muộn anh chỉ đành nhắm chặt mắt chờ đợi cho viên đạn bay đến chỗ của anh dù gì cũng không chết nổi đâu, nhưng anh vẫn phải chịu 1 vết thương đau đến khiếp sợ cũng có thể nói là sống không bằng chết....chờ 1 lúc anh lại chẳng có cảm giác gì chỉ thấy phần cơ thể mình như bị thứ gì đó đè lên, anh liền mở mắt ra thì thứ đầu tiên đập vô mắt anh là thân thể be bét máu của 1 cậu thanh niên..Đó là Việt Nam!

-T..Tại sao lại cứu anh???.._Việt Hoà hoảng hốt kéo người cậu dậy ôm vào lòng.

Tại sao!?

Đã quen biết gì nhau đâu mà phải đỡ cho người lạ 1 viên đạn??Chẳng hay người này quá ngu ngốc...Không anh không quan tâm anh phải giúp người này cầm máu cái đã!Nói rồi Việt Hoà cởi chiếc áo bộ đội ra rồi lấy chiếc áo sơ mi anh đang mặc xé nó rồi băng bó cho cậu.

Ở phía bên trường đang khá im ắng
-..Chưa đến giờ giao chiến mà dám sử dụng súng bắn đối thủ *** gan to thật!_Asean xoa xoa cằm nghĩ ngợi nhìn lên camera xem trận đấu này.

-Vậy chúng ta sẽ trừ điểm sau nhé!_UN nhìn qua Asean rồi lại nhìn về phía màn hình xanh.

-Chắc chắn rồi!_Asean*Giải thích
Camera được gắn ở mọi nơi trong khu rừng, nên các giáo viên sẽ được xem trực tiếp các nhóm.

-....Ngu ngốc!_"Cha" của Việt Nam đứng nhìn trận đấu trong lòng không khỏi mắng chửi thằng con của mình đến nỗi mà thốt ra bên ngoài, ông đang quan sát trận chiến này nhờ việc hack hệ thống của trường, do quá tức giận nên ông đứng lên và đi ra ngoài nhưng cũng không quên nói với người lính đang đứng ở đó.

-Tắt hệ thống đi!

-..D..Dạ Vâng!

Quay lại nơi của cậu, cậu thì đang khó khăn hít thở, viên đạn bắn ngay phần bụng cậu nhưng đã được Việt Hoà băng bó lại, nên cũng đỡ giờ bọn họ đang trốn trong 1 hang động gần đó, Đông Lào và North lo lắng cho cậu, còn Pháp và Việt Hoà tiếp tục đi săn.

Trên đường Việt Hoà càng ngày càng cảm thấy tội lỗi, tại sao anh lại quá bất cẩn như vậy, nhưng những suy nghĩ đó liền được thay thế bằng 1 câu hỏi duy nhất thôi
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.

Tại sao Việt Nam
Lại có nhiều vết thương
Như vậy??
.
.
.
.

Đúng vậy trong lúc băng bó cho Việt Nam, anh đã phát hiện ra hàng tá vết thương chồng chất lên nhau ở phần bụng của cậu, lúc đó anh khá hoang mang, nhưng 1 trong số các vết thương của cậu bắt đầu rỉ máu khiến anh phải dừng suy nghĩ lung tung và bắt đầu băng bó, điều khiến anh khó hiểu nhất đó chính là cái vết thương vừa rỉ máu kia lại chảy ra máu màu hồng!

Nghe thật kì lạ nhưng đó là điều mà anh đã được chứng kiến đấy.

Đang nghĩ thì bị đánh thức bởi cái đập lưng của ai kia.

-Đang suy nghĩ về vụ của cậu nhóc kia à?_Pháp đập vào lưng Việt Hoà khiến anh giật mình..

-À..ừm_Việt Hoà ậm ừ cho có rồi tiếp tục đi.

-Không ngờ có ngày người cũng biết nghĩ cho người khác đấy!_Pháp thấy thế liền cười cợt.

-Con c*k bố mày cũng có tình người chứ không giống mày!_Việt Hoà tức tối đáp lại
-Làm gì căng vậy!~_Pháp thấy anh cáu cũng chỉ nói 1 câu rồi dừng bỗng Việt Hoà chạy nhanh về đằng trước, thấy thế Pháp cũng chạy theo.

Trước mặt 2 người là 1 đàn heo rừng luôn trời!!Vậy là đủ thức ăn rồi không cần kiếm thêm đâu ha, hiện tại có tầm 10 con lận, thế thì easy cho anh rồi!Nói rồi anh rút súng bắn mấy con heo khiến bọn nó hoảng hốt chạy tứ tung, Pháp cũng cùng 1 tay giúp Việt Hoà cầm khẩu súng trường bắn liên hồi.

-Quào!2 người về rồi à_Việt Nam vừa mới tỉnh dậy đang tính đi săn thì thấy 2 người, còn 2 người kia thì đang đơ~ Ừ bạn không nghe nhầm đâu, đang thành tượng luôn rồi!

(hình ảnh chỉ mang tính chất minh hoạ vì sao 2 con người kia đơ:))-..._Việt Hoà+Pháp
-???_Việt Nam
-2 người bị sao vậy????.-._Việt Nam dần mất kiên nhẫn nhìn 2 người
-Nhóc kệ bọn họ đi dù gì chúng ta cũng xong rồi lôi 2 tên đó về thôi!_North đặt tay lên xoa đầu cậu rồi lại đưa tay kéo tên Pháp đi.

-Anh ta nói đúng đó cậu đừng để ý, chúng ta mau đi thôi!_Đông Lào vừa xách cổ Việt Hoà vừa cười cười với Việt Nam.

-À ừ chúng ta đi_Việt Nam thấy Đông Lào nói vậy cũng bỏ qua rồi đi.

Vì Tôi đang chuẩn bị thi HK nên phải chạy deadline suốt ngày nên có lẽ tôi sẽ tạm drop nhé!Tôi sẽ quay lại sớm để viết cho các bác:")

End.

By: Miu
Date:30/12/21
 
[Countryhumans]S A N G Ã /Allvietnam/
Chap 12


Toi thi xong rồi mấy bác ớiiii>:))Vô truyện nào!-------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Oh!Well!Chúng ta là nhóm đầu tiên quay lại sao?_Đông Lào ngạc nhiên khi nhìn thấy trước mắt là 1 khu đất trống không 1 bóng người.

-Chán thật giờ chúng ta làm gì đây?_Pháp thở dài ngán ngẩm.

-Hay là mọi người chia nhau ra đi xung quanh ha?_Việt Nam cũng thấy chán đành lên ý kiến.

Mọi người nhìn nhau rồi cùng gật đầu tán thành.

Thế là mọi người chia nhau ra ai nấy 1 đường chỉ trừ...Việt Hoà và Đông Lào..Tại sao lại chạy theo cậu cơ chứ???

-...Haiz..Bộ 2 người không còn việc gì khác ngoài theo tôi sao;-;?_Việt Nam thở dài nhìn 2 con người nãy giờ lẻo đẻo theo cậu.

2 người kia thấy vậy chỉ trả lời cho có"À thì bọn anh/Tớ không biết đi đâu nên theo em/cậu".

Ủa còn anh N.K với Pháp kìa;;-;; sao đi theo cậu???

-Haiz.._Cậu đành bỏ mặc 2 người mà tiếp tục đi lượn xung quanh đó, còn 2 người đằng sau đang ởm...Thì "liếc mắt đưa cảnh báo" cho đối phương.

Khoảng 3 giờ chiều mới tập hợp đông đủ, mọi người được nhóm tìm chỗ dừng chân chỉ đến 1 hang động khá rộng lớn, đủ chỗ cho mọi người luôn, Vậy là họ lại tiếp tục chia nhau tìm củi và đốt lên nấu đồ ăn.

Tối thì mỗi người 1 góc mà ngủ, mọi người ai đều cũng có chăn(Vì nhà trường không bắt buộc, chỉ cấm mang theo vũ khí như súng dao kéo v.v..1 ngày sinh tồn đã kết thúc vào đúng 11 giờ tối nay nhà trường sẽ thông báo qua thiết bị được gắn trên bộ áo quân đội rằng các học sinh có thể giao chiến, mọi thứ có thể trở thành 1 cuộc chiến tranh, và nhóm sống sót cuối cùng sẽ dành được 1 vé đi du lịch bên Vương quốc Anh(hay còn nói là United Kindom)Thật mong chờ a!

-11:20 giờ-
Việt Nam cậu đã thức từ 9 giờ đến bây giờ, cậu làm điều này chỉ vì 1 điều duy nhất!
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.

-Đi săn!vâng đúng vậy, đây quả là 1 thời điểm thích hợp để đi úp sọt mấy thằng nhóm khác.

Hơi dơ nhưng không sao, cậu không quan tâm~
Cậu xách cây súng trường ra sau lưng rồi bước từng bước điêu luyện đi sâu vào khu rừng, bước di chuyển nhẹ như gió khiến không gian không những không có thêm tiếng động mà còn trở nên im ắng hơn bao giờ hết.

-Tch-.._Laos khó khăn nằm ngủ, nãy giờ quay qua quay lại chả ngủ được miếng nào, anh phát cáu!

Thôi thì không ngủ được thì ra ngắm cảnh vậy...Tít tít tít!

-Hửm?_Laos bất ngờ nhìn xuống chiếc ghim cài đồng hồ.

Ồ!đúng 11 giờ 30 luôn này...vậy là đã được mở chế độ giao chiến rồi!~
-Vậy thì đi "chơi" xíu đi nào!~_Laos vui vẻ đi lượn xung quanh rừng, trong lúc đó-...Không ngờ Laos cũng góp mặt trong chuyến đi này..Ờ ha!cũng phải ngôi trường này là ngôi trường duy nhất dành cho countryhumans mà!_Việt Nam ngồi lẩm bẩm tự kỉ 1 mình trên cành cây, sau 1 hồi thì cậu quyết định, để Laos cuối trận đi, đằng nào Laos cũng giống mình, không biết cậu nhóc- à không phải là anh ta mới đúng dù gì Laos cũng lớn hơn cậu 1 tuổi mà nhỉ, chắc vậy!_Việt Nam thấy Laos đã đi xa thì liền tiếp tục di chuyển...

-...Di chuyển khéo léo thật.._Asean đưa tay xoa cằm mình cậu nhóc mới nổi gần đâu vì vụ tập bắn súng ở trường!Yup!Là Việt Nam đó!

-Đúng là vậy..Như cậu nhóc đó đã được huấn luyện vậy..!_UN nghe Asean nói vậy cũng gật đầu đồng tình góp ý.

Quay lại với Việt Nam, hiện tại cậu đang ngồi đung đưa chân ở trên 1 cây cổ thụ lớn, phía trước mặt nó là 1 khung cảnh vô cùng hùng vĩ.

(hình ảnh chỉ mang tính chất minh hoạ
Nguồn: Pinterest)
-..ngắm cảnh tí không sao đâu ha?_Việt Nam tươi cười nhìn khung cảnh phía trước.

Yên bình thật..!

End.

By:Miu
Date:9/1/21
 
[Countryhumans]S A N G Ã /Allvietnam/
Chap 13


Đang đắm chìm trong khung cảnh tuyệt đẹp này thì, bỗng một bàn tay đặt lên vai cậu, khiến cậu giật bắn quay người kề phần thân súng tỉa vô cổ người kia, thấy vậy người kia hoảng hốt lên tiếng.-Khoan bình tĩnh!!là anh đây!_Người đó cất tiếng giơ hai tay lên, nhìn người này Việt Nam giật mình.-Giải Phóng??_Việt Nam thốt lên rồi vội bỏ cây súng xuống hối hả xin lỗi, do cậu nhạy cảm với tiếng động quá nên khá là kích động aghh giờ nhục quá!!cậu gập người liên tiếp khiến anh cười phì-pff- em làm cái gì vậy?đứng lên đi^^_Giải vui vẻ cầm tay Nam tay còn lại vỗ vỗ lưng cậu ý nói không sao đâu, nhưng mà-

NGUYÊN VẾT TÍM LỊM TÍM MƠ TRÊN CỔ MÀ KHÔNG SAO CÁI GÌ?!;-;-Như-..._Việt Nam nói chưa được 1 câu liền bị Giải chặn họng.-Giờ còn sớm sao em lại ra đây?_Giải vừa nói vừa đi lại chỗ mà Việt Nam ngồi ban nãy, đập đập chỗ bên cạnh mình, Việt Nam hiểu ý chầm chậm đi lại chỗ anh ngồi, bầu không khí tĩnh lặng bao chùm cả 2 người, 1 người lo ngắm cảnh vật, người còn lại tập trung quan sát từng cử chỉ hành động của người còn lại khung cảnh khá yên bình, thấy người kia không lên tiếng Giải đành gặng miệng hỏi-Này, có phải em từng đi quân sự chưa?_Giải cũng khá thắc mắc về vấn đề này, kĩ năng bắn súng của cậu rất tuyệt vời, như là cậu đã phải trải qua những buổi huấn luyện khắc khe vậy.-....À...chuyện đó, "gia đình" em khá nghiêm khắc nên họ bắt mọi người trong "gia đình" em đều phải thuần phục những kĩ năng quân sự.

Nên bây giờ nhà em ai cũng giỏi đánh nhau hết_Việt Nam thở dài mỉm cười nhớ lại cái cảnh cậu đánh nhau với đứa em nhỏ hơn mình 2 tuổi nhưng lại vật được cậu, khiến cậu hơi rùng mình.

Nghe rén thật sự!-Woah!

Thật sao?

Vậy-..._Giải phóng ngập ngừng 1 lúc rồi đưa ra ý kiến.

-Chúng ta cùng đi giết những người khác không....phối hợp ấy?_Giải muốn thử sức nếu mà hợp sức với người này có được không?

Anh cần 1 người cùng phối hợp với anh để mà chiến đấu, vì Việt Hoà và anh được huấn luyện từ 1 người đó là cha anh, Đại Nam nên cách chiến đấu của cả hai lại phải nói là khá giống nhau nhưng lại không ăn ý cho lắm!

Việt Hòa luốn bất đồng quan điểm với anh ngay cả Đại Nam và Đông Lào.

Nên Việt Hoà là lựa chọn anh vứt sang một bên đầu tiên, anh đã nhìn thấy cách bắn súng tư thế thao tác rất điêu luyện, giờ chỉ cần xem 2 người có ăn ý với nhau hay không. vậy đây cũng là cơ hội cho anh để tìm 1 người "đồng chí" cùng anh chiến đấu khi nhà trường mở "lễ hội" đó!

-Hử?...À nếu không phiền anh.._Việt Nam hơi ngại khi 1 người đứng top về môn này của trường đang mời cậu hợp tác đó, cậu cũng muốn thử nếu anh ấy đồng ý!

-Đương nhiên là không rồi, em có kĩ năng như vậy anh tin là sẽ không sao đâu!_Giải Phóng mỉm cười nhìn cậu rồi đứng lên nhân tiện kéo cậu luôn.-Ấy ấy!!Từ từ thôi anh!_Việt Nam vừa đứng dậy thì bị kéo đi liền phải bắt kịp cái tốc độ của Giải vừa lên tiếng.

Anh không đáp lại chỉ híp mắt rồi suy nghĩ ai sẽ là mục tiêu đầu tiên của anh nhể?

-Chúng ta đánh Tàu Khựa trước nha?^^_Giải Phóng hào hứng lên tiếng, cái thằng Khựa này khiến anh cay nhiều vụ cực kì!!!Giờ là lúc trả thù đây ha!

-Tàu-?_Việt Nam ngơ ngác nhìn đàn anh đang hí hửng rút súng ra nhìn nhìn xung quang rồi lại quay ra nhìn cậu vui vẻ đáp.

-À..quên là Trung Quốc đó em, em biết tên đó không?_Giải Phóng cười cười giải thích, rồi lại hỏi thêm 1 câu nữa.

Hình như Trung Quốc....Là cái tên hôm bữa đã gặp ở vườn hoa hướng dương đúng không nhỉ?

Chắc là vậy rồi nhưng để cho chắc chắn..

-Có phải anh ta có mái tóc đỏ và 5 ngôi sao vàng trên đầu không ạ?_Việt Nam quay qua hỏi Giải, anh ngạc nhiên trả lời
-Ồ!

Đúng rồi đấy!

Em biết cậu ta sao?_Giải Phóng dừng ciệc quan sát nhìn cậu rồi hỏi.-À vâng có chút xíu.._Việt Nam ngập ngừng đáp, Giải thấy vậy thì cũng không hỏi nữa liền nhanh chóng tiếp tục công việc của mình.

Vừa đi 1 lúc thì Giải và Nam không tự hẹn nhau mà đều nhảy lên cành cây, có vẻ có ai đó đang đến gần..

Tìm thấy mục tiêu thứ nhất rồi!!_Cả hai cùng thầm nghĩ.

End.

By:Miu
Date:13/1/22
 
[Countryhumans]S A N G Ã /Allvietnam/
Chap 14


Tìm thấy mục tiêu đầu tiên rồi!

Con người xấu số vẫn ngang nhiên đi về phía trước mà không biết có hai con sư tử đang rình rập bản thân ở trên cây, trên tay chỉ cầm duy nhất mỗi cây Baton.

Theo người đó một lúc thì Giải Phóng bất ngờ nhảy xuống tấn công trực diện, Việt Nam sau khi thấy anh nhảy xuống cũng có hơi bất ngờ nhưng cũng kịp bình tĩnh lại và chỉa súng nhắm vào người kia, chỉ cần thời cơ thích hợp nữa thôi..Ở bên dưới
Giải đang liên hoàn tấn công người đó khiến anh khó khắn né tránh những đòn mà Giải phi ra.

-Haha..Vẫn dai như ngày nào nhỉ
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
....Thái Lan..?_Giải nhếch miệng cười đểu nhìn Thái, anh khó chịu lườm Giải.-Tch..anh vẫn thích chơi bụi rậm quá ha Giải, đánh lén nhiều quá không tốt đâu.

2 người vừa đánh nhau vừa thọc nhau vài câu khiến cho cậu-Việt Nam ngồi trên cây cũng phải ngán ngẩm nhìn 2 người uýnh lộn ở dưới, cậu thấy tình hình không ổn liền cẩn thận đổi tư thế ngắm bắn, phải thật chính xác nếu không hậu quả nó gây ra sẽ vô cùng lớn và có thể gây bất lợi cho nhóm cậu, đang ngắm thì bỗng Giải liền nháy mắt với cậu, hiểu ý cậu liền gật nhẹ đầu thấy thế Giải cố tình để cho Thái đánh anh 1 phát khiến cho anh ngã về phía sau, đánh được Giải khiến anh vô cùng đắc ý lên tiếng.-Ha! thế mà lại không đỡ một cú đó, kĩ năng của anh tệ hơn rồi đó.._Thái bước đến gần chỗ Giải 1 cách chậm rãi.-.......Không biết ai mới tệ hơn à~..-!*Pằng!-Hự..!_Thái Lan cảm thấy ở phần bụng anh nhói lên một cơn đau vô cùng, anh khụy xuống đau đớn ôm phần bụng vừa bị nả một viên đạn.

Việt Nam sau khi hoàn thành công việc thì cũng không trốn nữa, cậu liền nhảy xuống đỡ Giải đứng dậy, cú vừa nãy cũng thốn lắm chứ không đùa đâu.-Anh có sao không?_Việt Nam lo lắng nhìn anh, Giải chỉ cười nhìn cậu trìu mến rồi nói-Anh không sao, em không cần lo!_Giải vừa nói vừa xoa đầu cậu.

Ngay lúc đó thì thiết bị do nhà trường cấp gọi là remote communication device gọi tắt là "RCD" của Việt Nam phát ra tín hiệu đỏ cậu liền lấy nó khỏi cái túi và nhấc lên nghe, Giải cũng áp tai vào nghe ké.-Chúc mừng em đã có 10 điểm, giờ thì hãy giúp Thái Lan băng bó rồi thầy sẽ đưa Thái Lan về dưỡng thương_Asean vừa nói vừa ghi chép cái gì đó.-Dạ vâng_Việt Nam chỉ nói vỏn vẹn 2 chữ rồi cúp máy

*Giải thích: nếu giết được một mạng thì sẽ được cộng 10 điểm, đến cuối cùng thì nhóm nào nhiều điểm và có nhiều người sống sót nhất sẽ dành được phần thưởngGiải sau khi nghe ké thì liếc mắt nhìn cái tên đang nhìn chằm chằm Việt Nam như muốn ăn tươi nuốt sống cậu,....hình như anh còn thấy trong ánh mắt đó có sự ngưỡng mộ..-Haizz....Giải anh có mang theo đồ sơ cứu không?_Việt Nam cười trừ nhìn Giải, lúc này anh mới nhớ ra, đi vội quá nên quên mang theo đồ sơ cứu chỉ mang mỗi vũ khí thôi.

-Anh không mang theo mất rồi!_Giải nói
-Haiz...Không sao may là bộ đồng phục này có 2 lớp lậ-
-Thôi để anh!

Dù gì trời bây giờ cũng đang khá lạnh em không nên bỏ lớp áo đó đâu, dễ cảm đấy!_Giải lắc đầu lia lịa kêu Việt Nam cứ mặc để anh băng cho tên đần độn này, Việt Nam thấy vậy cậu chỉ mỉm cười nhẹ rồi gật đầu, Giải liền đi lại chỗ người đang nằm quằn quại nhìn 2 người họ.

Anh cởi lớp áo bộ đội ra xé 1 mảng ở chiếc á trắng ba lỗ rồi băng bó cho Thái.

Sau một hồi băng bó thì Giải cũng làm xong công việc của mình, vừa hay đội cứu trợ cũng vừa đến.

Họ nhấc Thái lên chiếc giường có tay cầm rồi từ từ 1 người trước 1 người sau đưa Thái Lan ra khỏi khu rừng này...

-Quào..Bây giờ mới có 12:26 thôi sao??!

Không ngờ lại giải quyết nhanh như vậy!

Việt N-_Tính quay qua kể cho cậu về thành tích này thì thấy cậu ngủ luôn rồi!!!Cậu dựa vào thân cây mà ngủ, đôi mắt khép lại, hàng mi giãn ra trông thật yên bình, đôi môi cứ mấp máy liên tục.

Chắc cậu nhóc này đang mơ thấy thứ gì đó tốt đẹp chăng, Giải nhủ thầm trong đầu vì sao ư?

Vù nụ cười nhẹ của cậu, yea cậu đang cười và nói cái gì đó nhưng anh không hiểu được..

-Haizz...Ai ngờ lại ngủ vào lúc này cơ chứ!_Giải thở dài than vãn vài câu rồi bước tới gần cậu cõng cậu lên rồi tiến hành đi về hang của nhóm mình.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.

-Ngủ ngon, Cục bông nhỏ~
Thế là hai người cùng nhau trở về hang.Hôm nay có thể là một ngày yên bình..

End.

By: Miu
Date:21/1/22
 
[Countryhumans]S A N G Ã /Allvietnam/
Chap 15


Khi 2 người đi về hang cũng là lúc mà mọi người thức dậy.

-2 người vừa mới đi đâu?_Israel khoanh tay nhìn 2 con người vừa mới bước vào hang, một ngủ một người cõng.

-À..Không có gì chỉ là tao đi kiếm thêm điểm cho đội mà thôi_Giải bình tĩnh giải thích cho người trước mặt hiểu.

-Ồ!~Hỏi sao tao thấy cái RCD nó báo!_Israel ồ 1 cái rồi chỉ chỉ cái thiết bị gắn trên áo của anh.

-Ờ hờ thôi tao đưa em ấy vào đây, vậy bọn mày có giết được đứa nào chưa?_Giải gượng cười rồi hỏi.

-Hả?

À chưa mới ngủ dậy thì làm ăn được cái gì....Oáppp~_Israel ngáp 1 cái vươn vai rồi đi qua Giải Phóng.Israel's POV
Không khí ở nơi đây chắc chỉ có buổi sáng là yên bình mát mẻ thôi, từ trưa trở đi thì cái cánh rừng này không khác gì mấy cái khu trò chơi 18 tầng địa ngục ấy!!!!

-Haizz..._Anh thở dài 1 cái, đúng thật là chỉ có ở nhà là thích!

Ở đây chắc chỉ có nhà Đại Nam mới sống nổi thôi!

Ha.. bọn họ được huấn luyện rất khắc khe mà!

Có lần chạy qua rủ Anh em nhà nó qua chơi mà các bạn biết gì không?

Lúc đó cũng tối muộn, nhà tôi tổ chức tiệc mời các quốc gia thân thiết với tôi đến chơi, nhưng lại quên rủ họ nên tôi phải tự thân vận động chạy qua mời anh em nó và..........ờm thì.. chắc tui nghĩ lúc đó cũng tầm 11 giờ khuya, hê hê giờ nghĩ lại thấy mình rảnh ghê nhưng mà quay lại vấn đề chính nào!

Tôi nhìn thấy 3 anh em nhà nó đang "Luyện võ" ừ luyện võ làm sao mà chúng lấy vũ khí ném nhau luôn mới ghê.

Tôi đi vào chưa kịp chào hỏi thì.

Tên 3 sọc kia cầm thanh kiếm gia chuyền nhà nó và quăng thẳng về phía tôi!

Ngay bụng.............đau,đau lắm;-; chuyện còn lại thì tôi không biết nhưng trích từ lời gia đình tôi nói thì tôi ở bệnh viện khá lâu vì vết thương quá sâu nên quá trình hồi phục chậm=), Mẹ tên ba cây nhang!!!!

Bỏ qua chuyện đó!

Quả thật đi bộ trong rừng vào buổi sáng sớm thật là lãng mạn!(có cái beeppppppp)
Mà không biết Giải và cậu nhóc kia giết được Thái Lan sao?

Uầy được phết!

Cậu nhóc kia chắc chắn là có phối hợp với Giải rồi, không ngờ cuối cùng cũng có 1 người có thể phối hợp ăn ý với anh ta, lạ à nha!

Cách đánh của Giải cũng không quá khó để đoán nhưng mọi thứ sẽ dừng lại ở đó nếu như cách đánh của Giải không thay đổi theo hoàn cảnh!!!

Yes vậy thì đố đứa nào đoán được ấy!!!!

Trừ cậu nhóc kia:)Việt Nam's POV
Sau khi tỉnh dậy, tôi không thấy ai ở đây cả..có lẽ mọi người đi "săn" hết rồi, chán ghế!~
-Vậy thì...Mình cũng nên đi vậy!_Việt Nam vươn vai vài cái rồi liền đứng bật dậy, cầm lấy cây súng nhét trong cặp rồi liền chạy ra khỏi hang.Đi một hồi không thấy ai cậu liền chán nản.

Tại sao lại chả có ai ở đây thế này?!

Làm cậu phải đi chắc nãy giờ tầm 10 phút rồi!!!

Tê chân quá!
*Pằng!

Ôi má ơi!!!Vừa gào thét cậu vừa nhanh chóng núp vào bụi cây để quan sát.

Vừa nhắc tào tháo tào tháo đến, miệng mình cũng linh ghê à.

-..._Tên đó mở to mắt...Từ trước đến giờ chưa có ai từng né được viên "kẹo đồng" của hắn vậy mà cậu chỉ cần né nhẹ nhàng là được??( Thật ra là ẻm nhảy vào bụi cây chắc 1 milimet nữa là viên kẹo đồng của ông pay thẳng vào tay Nam rồi-.-)End POVTên đó có dáng người to cao.

Mái tóc đỏ hơi dài được cột gọn gàng lại, nhìn như đuôi gà!-Hửm..?_Hắn ta bước sâu vào chỗ của Việt Nam, nhìn ngó xung quanh..........................Không có ai?Sao lạ vậy, cậu ta đi đâu mất rồi??-Tch...Không ngờ lại nhanh chân đến như vậy_Nói rồi hắn ta liền bước nhanh vào rừng, mặc dù vậy Việt Nam vẫn đu trên cây một lúc nữa mới chịu mò xuống.-Mong anh ta đi xa rồi...Mình chưa muốn chết sớm đâu_Việt Nam lủi thủi nhảy xuống từ trên cây khiến cho nơi yên ắng này lại mang thêm vài âm thanh sào sạt của cỏ lá nơi đây.

Nhưng chưa được bao lâu thì một viên đạn bắn thẳng vào chân trái của cậu khiến cậu hơi giật mình và quỳ xuống, cú này đau đấy...*Giải thích 1 xíu: Nếu bắn vào bụng là coi như die, còn mấy chỗ khác thì không tính điểm và người bị bắn vẫn có thể trốn đi, băng bó và tiếp tục tham gia trò chơi.Quay lại truyện-Ha!

Thế mà vẫn trượt coi bộ lần này phải nhờ ông ta huấn luyện một khóa quá...!_Taiwan bình thản bước ra từ 1 bụi cây ở ven hồ(Giải: Á à mày tính trộm chiêu bụi cây di động của ông mày à=)))))-....._Việt Nam vô cảm nhìn cái thằng vừa mới bắn mình.

Cú này tao ghim, sớm trả lại cho người.Có ngày nát thịt đừng hỏi!!!

End.

By:Miu
Date:28/1/22
 
[Countryhumans]S A N G Ã /Allvietnam/
Chap 16


Taiwan's POV:-Ha!

Cuối cùng cũng chịu ló mặt ra!..._Taiwan quan sát cậu 1 hồi liền nhanh chóng bỏ qua rồi giương súng lên.

-Thôi thì...Tạm biệt!~_Taiwan nhếch mép cười khinh.

Quá là dễ đi, hắn vẫn đúng là nhất rồi!(Bạn là nhất.

Bạn là thứ 2 không ai Chủ Nhật👌)

*Soạt.

-!!!........._Taiwan ngơ ngác nhìn con mồi của hắn bị vác đi, tch..đúng là bất cẩn thật!

Thế mà lại để mất 1 con mồi ngon chạy rồi!!Việt Hòa's POV:Việt Nam đâu rồi nhỉ?

Hắn đi vòng vòng trong rừng nãy giờ mà cũng không thấy người "của hắn" đâu hết, khó chịu thật! *sột soạt sột soạt
Thấy ai đó ở gần Việt Hoà nhanh chóng núp vào bụi cây gần đó mà quan sát.-/Nói thầm/Taiwan....?_Việt Hòa mở căng mắt nhìn cái tên đang đứng hiên ngang giương súng chỉa vào đầu ai đó....khoan đã.............VIỆT NAM!!Không xong rồi phải cứu nhóc nó...

-Thôi thì...Tạm biêt!~End POVViệt Hòa vừa bế Việt Nam, vừa chạy thật nhanh, không cần biết về đâu miễn mang cậu đến nơi an toàn là được...-Anh...Việt Hòa?_Đang chạy bỗng nghe thấy tiếng người trong lòng, hắn liền chạy từ từ lại rồi đáp cậu.-Có chuyện gì?_Việt Hòa hơi cau mày nhìn về phía chân trái đang chảy một đường máu về phía sau, vội đặt cậu xuống.

Xé chiếc áo phông trắng bên trong quấn chặt chân của cậu lại, trước tiên cần thiết nhất chính là cầm màu cho cậu!............Sao giống lần đó quá nhỉ...nhưng giờ khác lúc trước cậu cứu hắn giờ là hắn cứu cậu...Nhấc Việt Nam để lên lưng rồi tiếp tục chạy về phía hang nơi mọi người đang tập trung đầy đủ..Pháp's POV:Mọi người đang chuẩn bị đồ để di chuyển qua nơi khác, nơi này không còn an toàn nữa..Anh và mọi người vừa bị đột kích bởi nhóm của Ching Chong.

May là nhóm anh vẫn còn sống sót nhưng tiếc rằng Italy, Ấn Độ, Israel, Brazil và Netherland đã ngủm do trúng phát đạn của Russia Và Ching Chong.Vậy là giờ nhóm anh chỉ còn Giải, Việt Hoà, Đông Lào, Pháp, Mĩ, Việt Nam, North Korea, Indonesia, Phillipines.

Không biết Việt Hòa và Việt Nam sao rồi.

Giờ vẫn chưa thấy về không biết có gặp chuyện không nữa..End POV-Hah-...._Việt Hòa thở dốc chạy vào hang khiến mọi người bất ngờ..nhưng chỉ trong một khắc cả nhóm cũng bình tĩnh lại, nhìn thấy Nam trên lưng của anh trai mình, Đông Lào có chút cau mày nhưng lại thôi khi tầm nhìn của anh trở vào cái chân đang được băng bó bằng tấm vải bị nhuộm đỏ.-Có chuyện gì vậy anh ba?_Đông Lào lo lắng nhìn Việt Nam thiếp đi trên lưng Việt Hòa.-Việt Nam bị Taiwan tấn công, tao đi kiếm Nam thì thấy nên cứu nó, giờ thì mau Nam nó sắp ngủm luôn rồi!!!_Việt Hòa vội vàng đặt Nam xuống, mọi người ríu rít chạy theo anh.

Việt Nam's POV:Tôi đang được Đông Lào cõng trên lưng, mọi người đang di rời đi nơi khác, nghe nói lúc tôi và anh Việt Hòa không có ở hang thì mọi người đã bị nhóm của Trung Quốc đột kích.

Mọi người đang chuyển qua một khu mà Phillipines và Indo tìm thấy, họ bảo nơi này khá lạ khi mà đó là 1 căn hầm dưới lòng đất, bên trong có rất nhiều đồ hiện đại, lạ nhỉ?

ở rừng rậm mà lại có thứ đó không lẽ trường bố thí??

Đến nơi, Indonesia chậm rãi bước đến phía dưới gốc cây nơi mọc ra nhiều bụi rậm dày đặc, kéo kéo chúng qua một bên Indo nhanh chóng mở nắp hầm ra.

-Mọi người cẩn thận đi xuống đi!_Indo ra hiệu chỉ chỉ tay kêu mọi người xuống trước.

Đông Lào thả tôi xuống rồi nhanh chóng leo xuống hầm, mọi người và cả tôi ai nấy cũng nhanh chóng bò xuống.

Thấy mọi người đã xuống hết Indonesia liền kéo mấy bụi rậm lại rồi đóng cửa hầm.

Mọi người chia nhau ra đi xem xét....

Đèn được bật lên.

Bên dưới căn hầm này được làm bằng kim loại và 1 lớp cách âm khá dày, ở đây được chia thành nhiều căn phòng nhưng có lẽ đáng chú ý nhất chính là căn phòng trước mặt họ.

Cánh cửa được điêu khắc tỉ mỉ hiện lên mình những đường nét tinh xảo, trên cánh cửa chính là 2 con rồng,....Khoan đã!

Tại sao lại không ăn khớp gì hết vậy???

Tất cả cánh cửa ở đây đều được làm bằng kim loại sắt.

Nhưng chỉ có cánh cửa trên là làm bằng gỗ...1 ẩn ý?

Không thể đoán được agh..!Chần chừ như muốn như không mở cánh cửa này.

Tôi quyết định đẩy nhẹ cánh cửa ra, tiếng của mép cửa ma sát với nền nhà rít lên nghe hơi chói tai.

Điều này cũng khiến cho một số người chú ý.

Tôi từ từ tiến bước vào trong căn phòng tối om không một ánh sáng.

Mò mẫm dựa vào mép tường mà đi.

Một lúc sau tôi cũng tìm thấy công tắc liền mở nó lên...

Đèn trong phòng được bật lên, căn phòng hiện rõ trong mắt tôi...Hiện đại quá mức tưởng tượng rồi!!!!

Omg...Tivi???Tủ lạnh???::) rồi còn cái gì kia???Lò sưởi=)) Ủa ảo ma vậy.

End POV

Ở đâu đó bên trường...

-Nhanh lên!!

Mau gọi cho EU nhanh!!!_Asean gào lên ra lệnh cho những vệ sĩ đứng bên cạnh, thôi xong rồi...Không biết tại sao mà tất cả các camera đều nhiễu sóng không nhìn thấy gì cả, đã vậy cái RCD cũng không thể liên lạc được!

Hệ thống của trường thông báo có một hacker ẩn đã sử dụng một loại virus tấn công vào hệ điều hành và trung tâm khiến nó không còn nghe theo lệnh từ "bộ não" nữa rồi!!

-Asean!!

Tôi cần anh gấp vào đây nhanh!!_NATO la lớn, thấy vậy Asean cũng nhanh chóng chạy theo.

Mọi chuyện rắc rối rồi đây...

Quay lại bên Việt Nam nha.

Hiện tại trên RCD đang thông báo chỉ còn 20 người còn sống.

Nhóm cậu còn 10 người vậy là còn 10 người nữa là Trung Quốc, Russia, Nhật Bản, Singapore, Malaysia, South Korea, Poland, Finland, Taiwan, Germany

Kịch tính rồi đây!

Chúc các bạn năm mới vui vẻ, tràn đầy năng lượng đạt được nhiều thành tích nhen😘🌹💖

End.

By: Miu
Date:1/2/22
 
[Countryhumans]S A N G Ã /Allvietnam/
Chap 17


Cho tôi xin phép rằng North Korea với Indonesia ngủm rồi nha, nhiều người quá tôi bị loạn:")))

vô truyện nà:3-----------------------------------------------------------------
Mọi người thấy vậy cũng bước theo Việt Nam vào trong, căn phòng này chứa những bức tượng làm bằng gỗ có chứa trêm mình những hình thù kì lạ khó diễn tả, mọi người trầm trồ khen ngợi những bức tượng được chưng bày ở mọi nơi trong căn phòng.

Mọi người tách nhau xem xung quanh căn phòng một lượt, họ tập trung lại nói chuyện một lát rồi lại chia nhau ra điều tra từng bức tượng.

Có 1 âm thanh khe khẽ đâu đây, Việt Nam ngó bức tượng phát ra thứ âm thanh đó mà cậu nghe thấy rõ nhất, ngó nghiêng một hồi, Việt Nam liền thử nhấc bức tượng lên thì phát hiện bên dưới bức tượng có 1 cái lỗ, nếu để ý kĩ sẽ thấy một máy thu âm thanh dạng mini, nghe có tiếng rè rè và giọng của một người......thiếu niên?

Cậu ghé sát tai của mình vào..
*Lưu ý/.../ là âm thanh đã được thu sẵn trong máy:Đ

----------------------------------------------------------------------------
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.

-/tại sao ngươi lại chọn địa điểm này làm khu thử nghiệm *09-rèee...?/-?Cái gì đây..Giao dịch à...?09 gì cơ??_Việt Nam nheo mày cố gắng lắng tai lên nghe.Việt Nam không biết rằng khi mà cậu nâng bức tượng lên thì mọi người cũng tò mò và đi lại gần cậu từ lúc nào không hay.-/Ngài thử nghĩ đi, đây là một căn h———rèeeeee với các thiết bị hiện đại vô cùng tiên tiến!

Mà nơi đây lại là một khu rừng ho...rè Rèeee rèeeee, vậy chả phải có lợi cho—— ta sao?/
-/ Ngươi nói vậy cũng đúng, nhưng ngươi có từng nghĩ đến việc đã có n...rèeeee——ến trước chúng ta không?/
-/Tôi.../
.
.
.
.
.
.
.
.
.

-/ Không cần nghĩ nhiều nữa...chúng ta sẽ tính đến phương pháp phòng trừ điều đó sau.. giờ thì *09-11 đâu?Đưa ta xem/-09-11?

-/Dạ vâng ng..rèeeee cứ từ t...., *09-11 đang trong quá trình kiểm tra đợt 2 tí sẽ có người đưa ạ/
-/Không cần cứ đưa mẫ....Rè rèeee cho ta xe...../
-/Dạ...nhưng-/
-/ Ngươi cãi lời ta?/
-/D.Dạ không!

Đây thưa ngài.../
-/Tốt——/

-Hết rồi sao?_Giải Phóng ngồi bên cạnh thấy âm thanh ngừng lại liền thắc mắc.

-...._Việt Nam đơ..., Não của cậu tạm thời úng nước....

/ĐOÀNGGG/
Mọi người kể cả Việt Nam giật mình nhìn xuống bức tượng.

Cậu lại từ từ ghé sát tai vô...lần này không còn là cuộc trò chuyện mà thay vào đó là những tiếng súng, pháo..........một cuộc nổi loạn??...nhưng vừa nãy mới nói chuyện bình thường mà...?Đột kích sao?

Cũng hợp lí nhưng cũng chưa chắc..

-Mọi người nghĩ đây là sự việc gì_Quá thắc mắc Việt Nam đành lên tiếng.

-Không biết, mọi thứ đều quá mơ hồ.._Pháp
-Anh mày chịu!_Việt Hoà
-..._1 phút im lặng..Việt Nam định mở mồm hỏi tiếp thì máy thu âm thanh lại vang lên một giọng nói khiến cậu phải im lặng và lắng nghe tiếp.-/Rè—-Rèeeee Đồ p—rè....Ội../Những âm thanh khó nghe đến nhức đầu làm cậu khó chịu, lặng lẽ nheo mày một cái.

-/Do ngư——- cả thôi!

Cho ta xin nhá!

Cảm ơn vì đã sáng ch——rèeee ra thứ này/
-/Táchh/
Tiếng của ly thuỷ tinh..?

-/Không!!

Người khoing được dùng nó!!/
-/Tại sao không?

Ngươi đừng nghĩ ta không biết ngươi cũng có ý định thâu tóm tất cả nhân dân nơi đây!~/
-/N..Ngươi!/
-/T————————-rèeeeeeeeeeeeeeeee/Tiếng rè kéo dài chấm dứt một đoạn ghi âm.

Mọi người im lặng nhìn nhau.....không nói gì cả.

Tối hôm đó.

Mọi người đều đã chia phòng, giờ đã là 9 giờ đêm, không hiểu tại sao cái RCD của tất cả mọi người đều hỏng, giờ thì toi rồi.

Không thể liên lạc cho nhà trường và cũng không biết bây giờ còn ai sống sót không nữa!

Việt Nam's POV:
Đêm này sẽ là một đêm dài đây..!~.

Giờ thì thiết bị liên lạc cũng hỏng, ra ngoài có khi lại không nắm rõ tình hình ở trên đó thì chỉ có pay acc:)
Nên thôi, ở dưới đây cho an toàn....

Kì lạ..Đoạn ghi âm nãy là sao?

Nó ám chỉ điều gì??và....09-11 là thứ quái quỷ gì?

Agh!!Rối não quá!!Cầu mong được rời khỏi đây sớm a!!End POV
Việt Nam lăn qua lăn lại trên giường khó khăn bước vào giấc ngủ sâu.

Mọi người ai cũng đều ngủ hết rồi chỉ còn mình cậu vẫn bất lực nằm bẹp dí trên giường mà vẫn không ngủ được.Ặc!

Tức quá;-;
Chỉ muốn ngủ một chút thôi cũng không cho nữaaaa.Híc!Bỗng tự nhiên xung quanh phòng cậu đều toả ra một làn khí...!

Chết tiệt!

Sao giờ lại chơi khí gây mê!!Việt Nam vội bịt mũi lại đập cửa xông ra ngoài.

Không có ai sao?...Vậy mọi người!!

Thôi xong rồi, vậy mọi người dêud hít khí gây mê hết rồi à!!!

Chết tiệt!!

Mẹ kiếp đờiiiiiii

Khoan!

Ai nằm kia???

Trước mặt cậu chính là 2 à không 3 người đang nằm ngất xỉu ngay chỗ lối đi vào!!

Gì đây??

Xác chết à????

Chưa gì đã thấy cảnh này có phải là quá sớm cho một đứa tập sự không=))

End.

By: Miu
Date:8/2/22
 
[Countryhumans]S A N G Ã /Allvietnam/
Chap 18


Cậu từ từ tiến lại,một tay chọc chọc vào cài người đang nằm trên cùng, tay còn lại vẫn bịt chặt mũi của mình ngăn chó cái thứ khí chết tiệt kia bay vào mũi của mình.Khi khí gây mê đã ngừng phun, cậu từ từ bỏ tay xuống rồi tích cực chọc chọc vào người tiếp.

-Ưm..

-!!!_Việt Nam hết hồn lùi lại phía sau nhìn cái người đang khó khăn bò dậy.Russia's POV:
Nhóm của anh đang đi thì đột nhiên RCD của tất cả mọi người phát nổ.

Ai cũng hoang mang nhưng may là không ai bị thương( Nhóm anh còn đúng 3 thằng=)Nhưng đó là sự việc của 3 ngày trước, còn bây giờ thì nó còn thảm hơn a!Thì nhóm của anh bị một nhóm người đeo mặt nạ đen đuổi theo, chạy được một đoạn thì lại gặp thêm mấy thằng này, hôm nay chính là ngày xui nhất đời anh!!!

Tưởng chừng như sắp chết rồi thì đột nhiên phía sau anh nghe tiếng cạch, đột nhiên cả bọn rớt thẳng xuống một cái hố..............chuyện sau thì anh không biết chỉ biết là tỉnh dậy thì và............ nhìn thấy thằng Taiwan thảm sát thằng Mẽo:)) Ngồi được lúc thì bị nhóm của Giải chói.

-Vậy giải thích chút đi nhể?_Giải đứng hiên ngang nhìn 3 con người đang bị chói chặt vào 3 cái cột sau lưng.-Tại sao mấy người biết chỗ này?Russia, Taiwan và Japan?_Đông Lào nhăn nhó lên tiếng.-Không biết chỉ biết là tình cờ phát hiện thôi_Japan khó chịu nhìn ra chỗ khác mà nói nhưng bỗng khựng lại khi ánh mắt vừa chạm đến Việt Nam..

Việt Nam đang đứng nói chuyện với Việt Hòa liền cảm thấy có ánh mắt không mấy.....thân thiện lắm liền ngó thử xem thì........cái người ngồi ở phía bên trái đang nhìn cậu say đắm.Mà khoan đã Taiwan..??Agh tại sao anh lại ở đây...!!...........Ủa sì tóp đừng nói rằng cái thằng hách dịch bữa đánh lén cậu là anh Taiwan nha?!

Lâu rồi không gặp anh nên cậu cũng................quên mịa diện mạo của anh luôn rồi!

Chỉ nhớ mang máng là cờ của anh có màu đỏ là chủ yếu và vài hạt màu trắng=)) Nếu mà lúc đó cậu không bị thương mà trở nên đần độn chắc cũng nhận ra rồi!!!........Nhưng tại sao anh ấy lại không nhận ra cậu?

Ngay lúc mà cậu quay lại thì Taiwan cũng đã nhìn thấy cậu, anh quay mặt đi ngay không dám đối diện................-----------------------------------------------------------------------------------------------------------Xin lỗi nhìuuu X"))))tôi quá lười để tiếp tục viết éccccc
Dạo này cũng trở lại học trực tiếp rồi nên tôi sẽ ít khi viết truyện, khi nào rảnh tôi sẽ tập trung viết xong chap và đăng cho mấy bác nhưng sẽ hơi lâu đấy.

Đừng lo tôi không quỵt truyện đâu-
(Ít nhất là vào thời điểm hiện tại..)

End.

By.Miu
Date.15/2/22
 
Back
Top Bottom