Lãng Mạn Cô Vợ Thần Bí Của Ông Hoàng Làng Giải Trí. (Ngôn Tình, Hiện Đại, Hắc Bang, HE.)

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
Tham gia
25/9/25
Bài viết
129,639
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
99943729-256-k400669.jpg

Cô Vợ Thần Bí Của Ông Hoàng Làng Giải Trí. (Ngôn Tình, Hiện Đại, Hắc Bang, He.)
Tác giả: LanHoDiep134
Thể loại: Lãng mạn
Trạng thái: Hoàn thành


Giới thiệu truyện:

Quyển truyện 4: Cô Vợ Thần Bí Của Ông Hoàng Làng Giải Trí.
********Chị sẽ đăng hai ngày một chương.*****
Anh Tràn Hạo là ông hoàng trong làng giải trí, là một người ngồi trước đứng sau.

Tuy anh không phải là người trong hắc đạo, nhưng không ai dám đụng đến Tràn Thiếu của công ty giải trí Minh Hạo.

Anh là một người đàn ông phong độ dáng người cao lớn, trên khuôn mặt tuấn tú của anh luôn hiện lên sự trầm tư mặc tưởng.

Nhìn bề ngoài không ai có thể đoán được trong lòng Tràn Thiếu đang nghĩ gì hay đang toan tính điều gì.

"Không?

Mình sẽ không bao giờ vì một cây mà bỏ cả một khu rừng."

"Tôi không thích sự ràng buộc, tôi thích lối sống tự do tự tại hơn."

Cô Gia Duyên ( Crystal ) là một siêu mẫu với thân phận thần bí, cô sở hữu một nét đẹp hút hồn.

Từ khuôn mặt ánh mắt đôi môi cho đến nụ cười của cô làm người ta nhìn vào phải ngây người trong giây lát.

Cô là một người ngoài lạnh trong nóng, trong đời của Gia Duyên ghét nhất là hai điều.

Thứ nhất là đàn ông phong lưu đa tình.

Thứ hai là người ỷ thế hiếp người.

Tác Giả: Lan Hồ Điệp 134
P/S: xin vui lòng không được edit lại truyện.

Cảm ơn nhiều.​
 
Cô Vợ Thần Bí Của Ông Hoàng Làng Giải Trí. (Ngôn Tình, Hiện Đại, Hắc Bang, He.)
Chương 1: Tứ đại tài phiệt.


GHI CHÚ: 7 quyển truyện tiếp nối lẫn nhau.

* Quyển 1: Bá Chủ Hắc Đạo Cưng Chiều Vợ Sát Thủ. (Full)

( Lôi Lạc Thiên và Trình Lam).

*Quyển 2: Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Luật Sư Kiêu Ngạo Của Mình. (Full)

( Mạnh Hùng và Kiều Nhi ).

* Quyển 3: Cô Vợ Xã Hội Đen Của Ông Trùm Hắc Đạo. (Full)

( Nam Liệt và Hàn Mạc ).

*Quyển 4: Cô Vợ Thần Bí Của Ông Hoàng Làng Giải Trí. (Full)

( Tràn Hạo và Tần Gia Duyên )

*Quyển 5: Vợ Yêu Của Ông Trùm Mafia.

( Tần Gia Uy và Đường Vịnh Hi )

*Quyển 6: Tổng Tài Máu Lạnh Và Cô Vợ Trên Danh Nghĩa.

( Thần Phong và Chung Hân )

*Quyển 7: Vợ Yêu của Thiếu Tá.

( Lôi Lạc Thần và Mạnh An Nhi )

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

12 giờ đêm là thời điểm mà mọi người đang yên lành ở trong nhà của mình chìm vào giấc ngủ yên.

Tại một quán Bar ngay trung tâm Thành Phố S vẫn ngộn nhịp và náo nhiệt như thường ngày.Trong căn phòng VIP tại Night Angel bar, Tràn Hạo, Mạnh Hùng, Lôi Lạc Thiên và Nam Liệt bốn người đàn ông cùng với người phụ nữ của mình đang ngồi uống rượu và trò truyện.Nam Liệt một thân âu phục màu đen ngồi thỏai mái ôm Hàn Mạc vào lòng.

Hôm nay Hàn Mạc vừa mới từ Đông Nam Á trở về, đáng lẽ ra Nam Liệt sẽ không đến đây.

Nhưng bốn người đã có hiệp ước mỗi thứ bảy đầu tháng đều tụ tập lại một lần, dù có bận đến đâu cũng không được vắng mặt."

Em có mệt không?

Ngồi thêm một chút chúng ta về."

Nam Liệt cúi xuống đặt lên trán của Hàn Mạc một nụ hôn nồng nàn nói."

Không sao, em không mệt."

Thật ra thì Hàn Mạc vô cùng mệt mỏi, sau khi xử lý xong việc trong bang cô bay về Thành Phố S ngay lập tức.

Chỉ xa Nam Liệt mấy ngày mà lòng cô đã cảm giác khó chịu, cô nhớ anh muốn được ở bên cạnh anh.Mạnh Hùng ngồi bên cạnh Nam Liệt, một tay choàng qua vai của Kiều Nhi, tay còn lại kẹp điếu cigar cháy được hơn phân nửa đặt trên thành ghế sofa.

Ánh lửa màu vàng cam chập chờn cùng với làng khói đen yếu ớt tỏa ra từ điếu cigar, làm người ta nhìn vào cảm giác nguy hiểm một cách lạ kỳ.

Hôm nay trên khuôn mặt cương nghị

của Mạnh Hùng, luôn hiện lên sát khí làm người ta nhìn vào chỉ muốn lẫn tránh không dám nhìn thẳng vào ánh mắt phát ra lửa của anh.

Kiều Nhi qua bao năm an phận ở nhà làm phu nhân Mạnh gia, đã đưa ra một quyết định làm cho Mạnh Hùng cảm giác không yên trong lòng.

Cô sẽ cùng Minh Dạ Collin mở một văn phòng luật lớn nhất tại Thành Phố S này, đặc tên là văn phòng luật sư Mạnh Nhi.

Minh Dạ Collin sẽ từ Paris trở về Thành Phố S làm việc, kể cả Minh Nguyệt và Thiết Sang Sang cũng sẽ trở về làm luật sự cho Kiều Nhi.

Mạnh Hùng không đồng ý với việc Kiều Nhi phải xuất đầu lộ diện, với thân phận và địa vì của anh, anh không muốn người phụ nữ của mình phải xông pha ngoài xã hội.

Huống hồ gì Kiều Nhi còn đang mang thai 3 tháng, anh sợ sức khỏe của cô không chịu nổi.

Hai người đã vì chuyện này mà tranh cãi với nhau.

Cuốn cùng người thắng đương nhiên vẫn là Kiều Nhi.

Mạnh Hùng trong lòng bực bội không thể làm gì hơn, đành làm mặt lạnh để Kiều Nhi xiêu lòng.

Lôi Lạc Thiên đặt Trình Lam ngồi trên đùi của mình, tay anh nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc dài màu hạt dẻ của cô.

Chỉ cần có Trình Lam bên cạnh thì trên khuôn mặt lạnh lùng của Lôi Lạc Thiên luôn hiện lên ý cười.Tràn Hạo trên người mặc áo sơ mi màu xanh lam mở toang hai nút phía trên, tay áo được anh săn lên đến khủya tay cùng với quần tây màu đen.

Nhìn vào thật phong lưu phóng khoáng, trên khuôn mặt bất cần đời của anh luôn hiện lên ý cười ngạo đời.Tràn Hạo ngồi một bên uống rượu cặp mắt chế nhạo nhìn ba người bạn của mình, một người hạnh phúc vui vẻ, một người bực bội tức giận, một người lo lắng quan tâm.

Tất cả đều phát sinh từ người phụ nữ ngồi bên cạnh họ.Tràn Hạo tay nâng ly rượu uống một ngụm, anh lắc đầu nhìn ba người nói với giọng trêu chọc."

Tràn Hạo tôi thật không muốn như các cậu.

Hỷ nộ ái ố của mình đều bị một người phụ nữ làm ảnh hưởng."

Nghe Tràn Hạo nói vậy Trình Lam liền lên tiếng.

"Tràn Thiếu, tại anh chưa gặp phân nửa kia của đời mình mà thôi."

Tràn Hạo nghe Trình Lam nói vậy, anh đưa ngón tay trỏ lên làm động tác lắc lắc nhìn Trình Lam nói.

"Không không!

Tôi không muốn có phân nửa kia của mình.

Phụ nữ thật phiền phức, như bây giờ không tốt sao.

Tôi cần thì gọi cho họ, không thích thì không quan tâm."

Tràn Hạo nói ra những lời thật lòng mình, anh ghét nhất là loại phụ nữ cứ bám lấy anh không buông.

Chỉ cần nghe đến cái tên Tràn Thiếu

là muốn nhào vô liền.

"Tràn Hạo, anh đừng mạnh miệng như vậy, sẽ có ngày anh sẽ vì một người phụ nữ mà đứng ngồi không yên, ý loạn tình mê."

Kiều Nhi nhìn Tràn Hạo cười cười nói, trên thế gian này không có kẻ vô tình, chỉ vì tình yêu đích thực của họ còn chưa xuất hiện mà thôi.

Tràn Hạo nâng ly rượu lên uống một hơn cạn sạch, trong lòng thầm nghĩ điều này tuyệt đối không bao giờ xảy ra với anh.

Trong lúc mọi người đang uống rượu trò chuyện thì trên màn hình TV phát ra đoạn tin nóng trong ngày.

"Siêu mẫu Crystal đã ký hợp đồng với công ty giải trí Ngôi Sao Sáng và đã đồng ý làm người đại diện cho nhãn hiệu thời trang Mystery của công ty Tân Mạnh Thị.

Hôm nay cô Crystal đã từ Italy bay về đây để chính thức ký hợp đồng với công ty Tân Mạnh Thị."

Phát ngôn viên Mạch Tử vừa nói xong thì máy camera đã quay thẳng lên người của siêu mẫu Crystal.

Một cô gái với dáng người mảnh mai mái tóc dài màu nâu mịn màng, khuôn mặt xinh đẹp như thiên thần nhìn vào thật thu hút.

Đôi môi màu hồng phấn ánh mắt sáng như trăng rằm nhìn thẳng vào ống kính với vẻ mặt vô cùng kiêu ngạo.

Ánh mắt của Tràn Hạo chợt dừng lại trên màn hình TV, bàn tay đang đặt trên đùi của mình xiết chặt lại thành nắm đắm.

Kiều Nhi nhìn thấy cô gái xuất hiện trên TV giống y như cô gái đụng phải Tràn Hạo trong khách sạn bên Italy.

Cô liền chuyển tầm mắt của mình nhìn vào Tràn Hạo, nhìn thấy biểu hiện trên khuôn mặt của anh trong lòng cô chợt hiện lên sự khó hiểu.

"Tại sao mỗi lần nhìn thấy cô gái này Tràn Hạo lại có phản ứng kỳ lạ đến như vậy?."

Kiều Nhi tự hỏi bản thân của mình, cô nhất định phải tìm hiểu ngọn ngành của chuyện này.

Tràn Hạo vươn tay cầm ly rượu mà

Ngô Đức vừa mới rót thêm cho anh uống một hơi cạn sạch, nỗi hận hiện lên rõ ràng trong ánh mắt của anh.

Anh buồn bực không nói gi đột nhiên đứng lên bước ra khỏi phòng VIP.
 
Cô Vợ Thần Bí Của Ông Hoàng Làng Giải Trí. (Ngôn Tình, Hiện Đại, Hắc Bang, He.)
Chương 2:Khó hiểu.


Mạnh Hùng, Nam Liệt và Lôi Lạc Thiên nhìn thấy Tràn Hạo như vậy cũng không nói gì thêm.

Trong lòng họ đều hiểu tâm trạng hiện tại của Tràn Hạo.

Tràn Hạo một mình bước đi nặng trĩu đến bar rượu ngồi xuống trước mặt người pha chế rượu.

"Cho một ly Whiskey."

Giọng nói khàn khàn cùng với nét mặt phiền não của anh làm cho người pha rượu hơi kinh ngạc trong lòng.

Thường ngày Tràn Thiếu là người luôn thích sự nhộn nhịp là một kẻ ăn chơi khét tiếng nhưng sao hôm nay chỉ có một mình ủ rủ ở đây.

Trong đầu người pha rượu thì nghĩ vậy, nhưng tay thì rót cho Tràn Hạo một ly rượu whiskey.

Hiện tại tâm trạng của anh vô cùng tồi tệ, anh chỉ muốn được một mình yên tĩnh.

"Tràn Thiếu, sao hôm nay chỉ có một mình cậu vậy?."

Giọng nói trầm trầm của Trịnh Phó Hàn vang lên từ phía sau.

Ít khi nào Tràn Hạo lại một mình xuất hiện tại nơi ăn chơi này, lúc nào bên cạnh anh cũng có phụ nữ.

Trịnh Phó Hàn, Ngô Phong và Ngạn Thắng đi đến bên cạnh của Tràn Hạo.

Trịnh Phó Hàn là ông chủ của công ty giải trí Ngôi Sao Sáng.

Năm nay 30 tuổi là một trong những người có thế lực không thua gì với Tràn Hạo trong làng giải trí.

Ngạn Thắng năm nay 28 tuổi là con trai út của tập đòan Ngạn Thị, nhà anh sở hữu năm cái trung tâm bách hóa trong và ngòai nước.

Ngạn Thắng là một công tử ăn chơi nổi tiếng, thay bạn gái còn nhanh hơn thay áo không thua gì với Tràn Hạo.Ngô Phong năm nay 30 tuổi là chủ tịch của công ty Ngô Thị, chuyên kinh doanh ngành thời trang.

Thích thú lớn nhất của anh ta chính là xe đua và đua xe.Bốn người là những người có thế lực nhất trong làng giải trí, tất cả phụ nữ đều muốn tiếp cận làm người phụ nữ của họ.Tràn Hạo nghe giọng nói quen thuộc của Trịnh Phó Hàn, anh mới quay đầu lại nhìn ba người bọn họ."

Sao lại trùng hợp đến như vậy, các cậu cũng tới đây chơi?."

Tràn Hạo cầm ly rượu whisky mà người pha rượu vừa mới đặt xuống trước mặt anh, uống một ngụm rồi mới nhìn họ nói.Ngạn Thắng đứng một bên liền lên tiếng."

Chúng tôi vừa mới tới đây uống rượu thư giãn.

Tràn Thiếu ngày mai cậu có đến tham gia buổi dạ hội, công ty của Phó Hàn tổ chức không?Tràn Hạo nhìn họ gật đầu, Mạnh Hùng cũng đã lên tiếng mời anh.

Ngày mai là ngày công ty giải trí Ngôi Sao Sáng ký hợp đồng với Tân Mạnh Thị, nên họ sẽ tổ chức tiệc chúc mừng tại khách sạn của anh.Ba người cùng nhau ngồi xuống bên cạnh của Nam Liệt bất đầu nói chuyện phiếm."

À Phó Hàn, tôi nghe nói cô siêu mẫu Crystal đã bay đến đây vào lúc sáng?."

Ngạn Thắng vừa uống rượu vừa nhìn Trịnh Phó Hàn nói, trong ánh mắt của Ngạn Thắng, Tràn Hạo có thể nhìn thấy được tia hứng thú."

Đúng vậy cô ấy vừa đến đây vào lúc sáng nay.

Tôi đã sấp xếp cho cô ấy tạm thời ở trong khách sạn của Tràn Thiếu."

Khi Trịnh Phó Hàn nói ra những lời này, trong ánh mắt của anh chợt hiện lên tia dịu dàng.

Chỉ cần nghĩ đến Gia Duyên thì trong lòng anh đã cảm thấy ngọt ngào.Ngô Phong ngồi bên cạnh nhìn hai người lắc đầu tỏ ra thái độ khó hiểu

nói."

Cũng chẳng qua là một người mẫu với thân hình nóng bỏng, có gì to tát mà hai cậu lại để ý đến như vậy?."

Ngô Phong là người thích xe đua và đua xe hơn là phụ nữ.

Anh cũng giống như Tràn Hạo xem phụ nữ là gánh nặng không muốn hao tổn tâm trí của mình.Trịnh Phó Hàn uống một hớp rượu, anh cười cười nhìn về phía trước nói."

Không!

Cô ấy không giống như những người phụ nữ khác, từ trong ánh mắt của cô ấy tôi có thể nhìn thấy sự tự tin cùng với vẻ kiêu ngạo.

Trên người của cô ấy tỏa ra thứ gì đó làm người ta nhìn vào cảm giác thu hút vô cùng."

"Từ trước tới giờ Trịnh tổng của chúng ta là một người ít khi gần phụ nữ.

Vậy mà bây giờ mới gặp người ta đã nhất kiến chung tình rồi sao?."

Ngạn Thắng nhìn Trịnh Phó Hàn nói với giọng trêu chọc.

Bây giờ anh càng có thêm hứng thú muốn gặp mặt siêu mẫu Crystal này, xem cô ta có gì đặc biệt làm cho Trịnh Phó Hàn phải say mê đến nhưng vậy.

Tràn Hạo ngồi bên cạnh nghe họ nói chuyện, anh không nói gì chỉ tiếp tục uống rượu.

"Đúng là lọai phụ nữ lẳng lơ, mới vừa bước chân đến Thành Phố S đã quyến rũ đàn ông."

Tràn Hạo suy nghĩ trong đầu, phụ nữ đều giống nhau không khác gì.

Anh uống hết ly này đến ly khác để làm nguôi đi cơn giận dữ đang bốc lên trong lòng mình, chỉ trong chốc lát anh đã say mèm không còn ý thức.

"Xin lỗi Ngạn Thiếu, Trịnh tổng, Ngô tổng.

Tràn Thiếu đã say tôi xin đưa cậu ấy về trước."

Tạ Chánh vừa đỡ Tràn Hạo vừa lịch sự nhìn ba người nói.

"Không sao, cậu cứ đưa Tràn Thiếu về đi."

Ngô Phong nhìn thấy Tràn Hạo say đến như vậy anh cũng hơi kinh ngạc, từ trước đến giờ Tràn Hạo là người trầm tỉnh rất biết kiềm chế bản thân của mình không bao giờ để mình say đến như vậy.

6 giờ chiều ngày hôm sau tại khách sạn The Palm, Lý Kỳ trên người mặc một cái đầm dạ hội màu đỏ của thương hiệu Chanel bó sát vào thân thể quyến rũ của mình.

Cô kiêu hãnh khoác tay Tràn Hạo từ bên ngoài cửa chính bước vào.

Hôm nay Tràn Hạo nhìn vào thật hấp dẫn, trên người anh mặc âu phục màu đen áo sơ mi xanh nhìn vào thật sang trọng, mái tóc màu nâu ngắn gọn được anh chải về phía sau tôn thêm vẻ chững chạc trên khuôn mặt cương nghị của anh.

Hôm nay là tiệc mừng của công ty Tân Mạnh Thị và công ty giải trí Ngôi Sao Sáng.

Tất cả người có tiếng tăm trong làng giải trí cho đến những người mẫu và diễn viên đều có mặt đầy đủ.

Những ánh mắt hâm mộ cùng với ganh tỵ đều dồn hết trên người của ông vua làng giải trí Tràn Hạo và ảnh hậu Lý Kỳ.

Cô không những xinh đẹp còn sở hữu một thân hình bốc lửa làm cho tất cả đàn ông tại Thành Phố S này phải điêu đứng vì cô.

Tràn Hạo nhìn thấy Mạnh Hùng đang ôm Kiều Nhi đứng bên cạnh Trịnh Phó Hàn, Ngô Phong và Ngạn Thắng.

Anh cùng Lý Kỳ bước đến trước mặt họ lịch sự nói.

"Chúc mừng Mạnh Tổng và Trịnh Tổng."

Tràn Hạo vừa nói vừa bắt tay của Mạnh Hùng và Trịnh Phó Hàn.
 
Cô Vợ Thần Bí Của Ông Hoàng Làng Giải Trí. (Ngôn Tình, Hiện Đại, Hắc Bang, He.)
Chương 3:Siêu mẫu Crystal.


Lý Kỳ nhìn Kiều Nhi nở một nụ cười niềm nở, cô biết Kiều Nhi là người phụ nữ mà Mạnh Hùng côi trọng nhất nên muốn thiết lập quan hệ tốt với Kiều Nhi.

Kiều Nhi không nói gì cô chỉ lịch sự gật đầu chào hỏi.

Bên cạnh của Ngạn Thắng là cô người mẫu Trương Diệu, đang được công ty giải trí Minh Hạo lăng xê.

Cô ta vừa nhìn thấy ông chủ lớn Tràn Hạo và Lý Kỳ liền bước tới chào hỏi.

"Xin chào Tràn Thiếu, chị Lý Kỳ."

Trương Diệu nhìn hai người gật đầu chào hỏi, rồi quay sang nhìn Lý Kỳ nói.

"Chị Lý Kỳ, cái đầm Chanel này mặc trên người chị, còn đẹp hơn trên người của cô người mẫu trên tạp chí nữa."

Trương Diệu tươi cười thốt lên những lời nịnh nọt.

Lý Kỳ nhìn thấy cử chị nịnh hót và lời nói khen ngợi của cô ta, trên khuôn mặt đắc ý của cô liền hiện lên vẻ dương dương tự đắc.

Cô nhìn Trương Diệu nói với giọng tự hào.

"Đây là cái đầm mà đích thân Hạo cố tình đặt từ Paris về cho tôi, ở Thành Phố S này chỉ có duy nhất một cái mà thôi."

Tràn Hạo nghe cô nói vậy anh cũng không nói gì, anh biết Lý Kỳ là người hay khoe khoang.

Những việc tặng hoa tặng quà cho phụ nữ đều do Tạ Chánh tự quyết định anh không quan tâm đến.

"Tràn Thiếu thật coi trọng đến chị."

Trương Diệu nhìn Lý Kỳ nói với giọng hâm mộ, hôm nay là lần đầu tiên cô được Ngạn Thắng để ý tới.

Cô tự nói với bản thân của mình, cô nhất định phải giống như Lý Kỳ là người phụ nữ duy nhất của Tràn Hạo.

Cô phải làm người phụ nữ duy nhất của Ngạn Thắng mà thôi.

Kiều Nhi đứng một bên nghe hai người nói chuyện mà trong lòng khinh thường.

Cô ghét nhất là những người phụ nữ giống như họ, chỉ biết lợi dụng đàn ông để leo lên vị trí cao nhất trong sự nghiệp của mình.

"Tràn Thiếu, xin chào ngài tôi là quản lý của Cẩm Tú."

Phó Cảnh vừa nói vừa đẩy Cẩm Tú đến trước mặt của Tràn Hạo.

Anh muốn Cẩm Tú được công ty giải trí Minh Hạo ký hợp đồng."

Xin chào Tràn Thiếu."

Cẩm Tú vừa nói vừa cười ngọt ngào, trong ánh mắt của cô hiện lên tia sợ sệt không dám nhìn thẳng vào mặt của anh."

Cô là người mẫu hay diễn viên?."

Tràn Hạo dùng án mắt thâm dò quan sát Cẩm Tú từ trên xuống dưới hỏi."

Tràn Thiếu, Cẩm Tú là người mẫu hiện tại em ấy vừa mới hết hợp đồng trong tay, nên muốn được vào công ty giải trí Minh Hạo làm người mẫu."

Phó Cảnh dùng giọng ân cần và cung kính nói với Tràn Hạo, công ty giải trí Minh Hạo là một công ty lớn ai nấy đều muốn được ký hợp đồng cùng.

Chỉ cần được Tràn Thiếu lăng xê thì sự nghiệp của họ sẽ lên như diều gặp gió."

Tạ Chánh, chuẩn bị hợp đồng ngày mai ký với cô Cẩm."

"Dạ, Tràn Thiếu tôi sẽ chuẩn bị."

Tạ Chánh cung kính nhìn Tràn Hạo nói.Cẩm Tú nghe Tràn Hạo nói vậy trong lòng cô mừng đến khó tả, bây giờ ba cô đang bệnh nặng nằm trong bệnh viện cần tiền để thay thận.

Nếu cô không được công ty của Tràn Hạo ký hợp đồng, thì cô không biết phải kiếm đâu ra đủ tiền để lo cho ba cô.Trong lúc mọi người đang nói chuyện đột nhiên Ngô Phong lên tiếng."

Sao tôi đến đây từ nãy giờ mà không thấy nữ chính của ngày hôm nay."

Ngô Phong thắc mắc hỏi Trịnh Phó Hàn, đáng lẽ ra Crystal phải có mặt ở đây từ sớm.Ngạn Thắng nghe Ngô Phong nói vậy mới nhớ đến siêu mẫu mà ai nấy đều đang bàn tán xôn xao.Trương Diệu nghe nhắc đến Crystal trong ánh mắt cô chợt hiện lên tia khinh thường, cô dùng giọng chán ghét nói."

Cô ta vừa mới đến đây mà đã lên mặt không xem ai ra gì.

Tôi nghe những người trong ngành, phê bình về nhân phẩm của cô ta.

Họ nói cô ta rất phách lối, không thích giao tiếp với bất kỳ ai."

Tràn Hạo nghe nhắc đến Crystal trong ánh mắt anh chợt thay đổi, từ một con ngươi sắc bén đột nhiên trở nên u ám hẳn đi.Kiều Nhi nhìn thấy được sự thay đổi trong ánh mắt của Tràn Hạo.

Cô rất hiếu kỳ muốn biết trong lòng anh đang nghĩ gì."

Hùng, em thấy Tràn Hạo có gì đó thất thường.

Mỗi khi nhắc đến cô gái Crystal kia, anh ấy liền có phẩn ứng rất kỳ lạ."

Mạnh Hùng nhìn sang Tràn Hạo, trong ánh mắt anh chợt hiện lên sự đồng tình.

Mạnh Hùng vỗ nhẹ nhàng lên mu bàn tay mềm mại của Kiều Nhi đang choàng qua tay mình.

"Em đừng quá đa nghi, Hạo không có gì đâu."

Dù Mạnh Hùng có cố tình che giấu nhưng Kiều Nhi cũng biết chắc trong chuyện này không đơn giản.

Nếu anh không muốn nói thì cô cũng không ép, tự mình cô sẽ tìm ra đáp án.

Trong lúc mọi người đang bàn tán về sự kiêu căng của siêu mẫu Crystal, thì cô từ bên ngoài cửa cùng với Châu Ân quản lý của mình bước vào.

Trên người cô là bộ váy dạ hội màu trắng của thương hiệu Chanel chuẩn bị tung ra thị trường vào mùa tới, chỉ mới ra mắt trên tạp chí mà thôi.

Váy dạ hội được thiết kế theo kiểu không dây, cổ hình trái tim bó sát vào thân hình gợi cảm của cô, chân Crystal mang đôi giày cao gót làm bằng thủy tinh phát hành có số lượng của Prada.

Thất cả ánh mắt của mọi người có mặt đều nhìn chằm chằm vào người cô.

Họ biết siêu mẫu Crystal là một người đẹp nhưng họ không ngờ sắc đẹp của cô lại hút hồn đến như vậy.

Bộ váy màu trắng hòa lẫn với làn da trắng như tuyết của cô nhìn vào thật tao nhã và sang trọng, cặp mắt màu xanh lam càng tôn thêm sức cám dỗ của cô.

Khuôn mặt của Crystal đẹp một cách lạ thường, nó hiện lên sự thanh khiết y như một thiên thần, nhưng lại lạnh lùng hơn cả một tản băng, làm cho người nhìn vào bị mê muội trong giây lát.

Cô kiêu ngạo ngẩn đầu lên cao tao nhã bước đi chậm rãi đến trước mặt của Mạnh Hùng, Tràn Hạo, Trịnh Phó Hàn, Ngô Phong và Ngạn Thắng.

"Xin lỗi Mạnh tổng, Trịnh tổng tôi vừa chụp xông hình bìa cho tạp trí liền đến đây ngay."

Crystal nhìn hai người nói với giọng lạnh lùng không cảm xúc.

Ánh mắt ngạo mạn của cô không hề liếc nhìn đến Tràn Hạo một cái.

"Không sao, chỉ cần cô Crystal có mặt là được."

Ngạn Thắng nhìn Crystal không chớp mắt nói, anh cũng bị sắc đẹp của cô làm cho điêu đứng.
 
Cô Vợ Thần Bí Của Ông Hoàng Làng Giải Trí. (Ngôn Tình, Hiện Đại, Hắc Bang, He.)
Chương 4:Gia Duyên ra mặt.


Trương Diệu nhìn thấy ánh mắt say mê của Ngạn Thắng nhìn chằm chằm vào Crystal, trong lòng cô tức đến nghiến răng kèn kẹt.

"Cảm ơn Ngạn Thiếu, Crystal chỉ là biệt danh do fan hâm mộ đặt cho tôi mà thôi.

Anh có thể gọi tôi là Gia Duyên."

Gia Duyên nhìn Ngạn Thắng nói, nhưng lời nói của cô là nói cho tất cả mọi người, không chỉ nói riêng cho Ngạn Thắng mà thôi.

"Crystal.....Crystal!

Tại sao fan hâm mộ lại đặt cho cô một cái tên như vậy?."

Ngạn Thắng lập lại cái tên Crystal của Gia Duyên trong miệng của mình rồi nhìn cô thắc mắc hỏi.

Có rất nhiều tên nhưng tại sao họ phải chọn cái tên Crystal này.

Nghe Ngạn Thắng nói vậy Châu Ân đứng một bên liền lên tiếng.

"Fan hâm mộ đặt tên cho Gia Duyên là Crystal cũng chính là Pha Lê.

Gia Duyên giống y như là Pha Lê khi chị ấy lên sàng catwalk sẽ phát ra ánh sáng lung linh đẹp mê hồn.

Làm người ta nhìn vào thật muốn chiếm làm của riêng, nhưng lại e dè không dám chạm đến sợ đụng mạnh vào pha lê liền vỡ tan."

"À, thì ra là vậy.

Vậy sau này anh sẽ gọi em là Gia Duyên."

Trịnh Phó Hàn nhìn Gia Duyên cười tươi nói, đúng như vậy nếu Gia Duyên chịu làm người phụ nữ của anh, anh nhất định nâng niu cô trong lòng bàn tay.

Trương Diệu nghe Châu Ân khoác lác về Gia Duyên trong lòng càng thêm khinh thường, đúng như câu 'hữu danh vô thực', những người không có tài năng thật sự thường hay khoe khoang.

Trong lúc này Kiều Nhi đang dùng cặp mắt sắc bén của mình để quan sát Gia Duyên từ trên xuống dưới.

Cô không khác gì với lần gặp mặt ở Italy, chỉ là mái tóc dài màu vàng của cô đã nhuộm thành màu nâu.

Mái tóc dài màu nâu càng khiến khuôn mặt của Gia Duyên xinh đẹp và thu hút hơn nhiều.

Kiều Nhi nhìn sang cô quản lý của Gia Duyên, trong ánh mắt của cô hiện lên tia sáng khi nhìn thấy Châu Ân mặc trên người váy dạ hội Chanel mau đỏ, y như cái mà Lý Kỳ đang mặc.

Kiều Nhi không thích tính tình kiêu căng ỷ thế hiếp người của Lý Kỳ nên muốn mượn chuyện này cho cô ta một bài học.

Cô nhìn Lý Kỳ nói với giọng vô tội.

"Cô Lý, sao váy của cô và quản lý của Gia Duyên, lại giống y như nhau vậy?."

Nghe Kiều Nhi nói vậy lúc này mọi người đứng chung quanh mới chú ý đến cô quản lý của Gia Duyên.

Tuy hai bộ váy giống y như nhau nhưng thân hình của Lý Kỳ đẹp hơn nên khi mặc vào cũng thấy gợi cảm hơn.

Lý Kỳ nghe Kiều Nhi nói vậy liền nhìn sang Châu Ân, cô thật kinh ngạc váy này là hàng phát hành có số lượng làm sao một quản lý nhỏ nhôi như Châu Ân có thể mua nổi.

Lý Kỳ là người rất côi trọng mặt mũi, thứ cô có được phải là đồ tốt nhất người đàn ông của cô phải là người xuất sắc nhất, địa vị của cô trong làng giải trí phải là cao nhất.

Cái gì thuộc về Lý Kỳ cô đều phải là hạng nhất.

Lý Kỳ cảm thấy mất thể diện trước mặt bao nhiêu người, nhất là ở trước mặt của đám phóng viên.

"Váy của tôi là hàng phát hành có số lượng của Chanel, do Hạo cố tình đặt từ Paris về.

Thì làm sao một người quản lý nhỏ nhoi như cô ta có thể mua nổi."

Lý Kỳ nâng cằm nói với giọng hống hách.

Thật ra thì Tràn Hạo không thích tính hay lên mặt ta đây với người mới của Lý Kỳ, nhưng vì người này là Gia Duyên nên Tràn Hạo không nói gì để mặc cho Lý Kỳ muốn làm gì thì làm.

"Hùng cô ta thật là phách lối, không biết tại sao Hạo lại thích cô ta nữa."

Kiều Nhi bực bội trong lòng cô đã gặp rất nhiều người hống hách, nhưng chưa thấy ai lại ăn nói xấc xược như Lý Kỳ vậy.

Châu Ân là một người rất chuyên nghiệp cô đã được huấn luyện rất nghiêm ngặt, dù ở trong hoàn cảnh gì cô cũng không hề tỏ ra hỏang loạn, mặt cũng không hề đổi sắc.Mạnh Hùng và Tràn Hạo hơi kinh ngạc với khuôn mặt không cảm xúc của Châu Ân.

Đổi lại là người khác không tức giận thì cũng sẽ cảm thấy xấu hổ trước mặt biết bao nhiêu người.Mọi người chung quanh nghe Lý Kỳ nói vậy liền gật đầu đồng ý với cô."

Đến nơi quan trọng như thế này mà lại dám mặc hàng nhái.

Cô là người đầu tiên."

Trương Diệu đứng bên cạnh nhìn Châu Ân bằng ánh mắt xem thường

nói.

Trương Diệu ghét cay ghét đắng Gia Duyên vì đã giành mất hợp đồng người đại diện của Tân Mạnh Thị vốn dĩ đã thuộc về cô.Mạnh Hùng không nói gì anh muốn xem cô siêu mẫu Crystal, nổi tiếng không sợ trời không sợ đất này sẽ làm như thế nào với kẻ bắt nạt mình."

Cô Lý đối với cô bộ váy này rất quý giá, nhưng đối với tôi thì nó đã là hàng lỗi thời của mùa trước.

Tôi không muốn lãng phí nên mới tặng cho trợ lý của mình.

Cô còn có gì thắc mắc nữa không?."

Gia Duyên chỉ vào bộ váy trên

người của Lý Kỳ, dùng giọng thản nhiên mà nói.Kiều Nhi nghe Gia Duyên nói vậy liền gật đầu tỏ ra thưởng thức, cuối cùng cũng có người ăn nói sắc bén hơn cô.

Kiều Nhi bắt đầu thích cô siêu mẫu Crystal này.Lý Kỳ bị lời nói sắc bén của Gia Duyên làm tức đến sắc mặt cũng trở nên tái mét.

Lý Kỳ nhìn vào bộ váy trên người của Gia Duyên, ánh mắt kinh ngạc của cô không thể giấu được.

Trong lòng Lý Kỳ thầm nghĩ."

Bộ váy mà cô vừa mới nhìn thấy trên tạp chí, mùa sau mới tung ra thị trường tại sao lại mặc trên người cô ta?."

Không chỉ Lý Kỳ mà ngay cả Kiều Nhi, Trương Diệu và Cẩm Tú cũng kinh ngạc không thôi.Kiều Nhi quan sát Gia Duyên, trên người cô tỏa ra sự sang trọng cao quý mà không một ai ở đây có thể sánh bằng.

Lý Kỳ tức đến không nói nên lời đành choàng tay mình qua tay của Tràn Hạo nói."

Hạo chúng ta ra mở màn buổi khiêu vũ ngày hôm nay."

Gia Duyên nhìn thấy hai người, không biết vì sao lại cảm thấy chướng mắt vô cùng.

Có hai loại người mà Gia Duyên ghét nhất.

Một là loại đàn ông phong lưu bay bướm như Tràn Hạo.

Hai là lọai người ỷ mạnh hiếp yếu như Lý Kỳ vậy.
 
Cô Vợ Thần Bí Của Ông Hoàng Làng Giải Trí. (Ngôn Tình, Hiện Đại, Hắc Bang, He.)
Chương 5:Khinh thường.


"Châu Ân, chị thấy hai người này quả là nồi nào úp vung nấy."

Gia Duyên lạnh lùng nói nhỏ vào tai của Châu Ân.

Châu Ân nhìn họ cười cười, tiểu thư mà đã xem họ như cái gai trong mắt thì họ nhất định không có ngày được yên.

Cẩm Tú nhìn thấy Gia Duyên chỉnh Lý Kỳ như vậy cô rất vui, lúc trước khi hai người làm việc chung.

Lý Kỳ thường xuyên kiếm chuyện bắt nạt cô.

Bây giờ Gia Duyên lại khiến Lý Kỳ mất mặt như vậy, trong lòng Cẩm Tú thấy hả dạ vô cùng.

Tràn Hạo nhìn thấy ánh mắt khinh miệt của Gia Duyên nhìn mình, không biết vì sao trong lòng anh lại cảm thấy khó chịu không vui.

Trong lúc Lý Kỳ chuẩn bị cùng Tràn Hạo bước ra sàng nhảy đột nhiên tiếng nói thanh thoát của Gia Duyên vang lên, làm anh chợt dừng bước chân của mình lại.

"Cô Lý, hôm nay là tiệc chúc mừng của công ty giải trí Ngôi Sao Sáng và Tân Mạnh Thị.

Tôi xin mạo muội nhờ cô và Tràn Thiếu nhường lại cơ hội mở màn buổi khiêu vũ này cho tôi và Trịnh Tổng có được không?."

Gia Duyên nói thật bình thản, vừa nhẹ nhàng vừa thận trọng nhưng lại khiến cho Lý Kỳ không muốn nhường cũng không được.

"Không sao nếu cô Gia Duyên đã có nhã hứng như vậy, thì ai mở màn buổi khiêu vũ ngày hôm nay cũng như nhau."

Tràn Hạo nhìn Gia Duyên bằng ánh mắt hiếu kỳ, giọng nói nguy hiểm của anh làm cô cảm giác bất an trong lòng.

"Tôi thật thất lễ, nữ chính của hôm nay chính là cô Gia Duyên.

Nên cô và Trịnh tổng mở màn buổi khiêu vũ mới đúng."

Lý Kỳ nói năng khôn kéo, trước mặt của ký giả cô không muốn để mình thất lễ.

Trịnh Phó Hàn nghe Gia Duyên nói vậy trong lòng anh vui sướng vô cùng.

Cho dù có rất nhiều người mẫu và diễn viên dùng đủ thủ đoạn để tiếp cận với anh, nhưng anh chưa một lần dao động cả.

Nhưng không biết vì sao chỉ gặp Gia Duyên một lần, anh đã trúng ngay tiếng sét ái tình.

Chắc có lẽ như người ta thường nói 'yêu em từ cái nhìn đầu tiên.'Trịnh Phó Hàn bước đến trước mặt của Gia Duyên, anh lịch sự khom người một tay đặt sau lưng của mình, tay còn lại đưa ra trước mặt của Gia Duyên.Gia Duyên với khuôn mặt không cảm xúc, cô vươn tay nắm lấy bàn tay rắn chắc của Trịnh Phó Hàn bước ra sàn nhảy.Những ánh đèn flash của phóng viên không ngừng chớp, chụp lại hình ảnh sôi động của ngày hôm nay.

Đề tài ngày mai trên tất cả tạp chí nhất định là."

Trịnh tổng của công ty giải trí Ngôi Sao Sáng và cô siêu mẫu Crystal, trai tài gái sắc thân mật bên nhau trong buổi vũ hội chúc mừng diễn ra tại khách sạn The Palm của Tràn Thiếu."

Mấy người còn lại bước đến sofa bên cạnh ngồi xuống trò chuyện.

Người phục vụ bàn nhìn thấy những người ngồi tại sofa toàn là những nhân vật tai to mặt lớn trong làng giải trí, liền cung kính mang rượu đến mời bọn họ.

Bốn người đàn ông mỗi người cầm một ly rượu whisky trên tay.

Phụ nữ thì uống rượu sâm banh, loại rượu sủi tăm có mùi thơm của nho rất nhẹ và dể uống.Mạnh Hùng thoải mái ngồi dựa lưng vào ghế sofa một tay cầm ly rượu tay còn lại ôm Kiều Nhi vào lòng.

Sự dịu dàng cùng với ánh mắt yêu thương của Mạnh Hùng nhìn Kiều Nhi, làm cho Trương Diệu và Lý Kỳ vừa hâm mộ vừa ganh tỵ.

Chỉ cần có được một người đàn ông có đủ 4 điều như Mạnh Hùng, thì dù phải dùng đến thủ đoạn gì đi chăng nữa thì họ cũng sẽ không khước từ.*( 4 điều của đàn ông; vừa có tiền, vừa đẹp trai, vừa tài giỏi, vừa có địa vị trong xã hội.)Tràn Hạo ngồi trầm tư bên cạnh của Mạnh Hùng, anh thẩn thờ dựa lưng vào ghế sofa, ngồi chân này bất chéo chân kia.

Tay cầm ly rượu whisky lắc nhẹ nhàng, làm cho chất lỏng màu hổ phách trong ly vì động tác này của anh mà xoay tròn không ngừng.

Ánh mắt thậm sâu của anh không ngừng quan sát Gia Duyên cùng với Trịnh Phó Hàn đang quyến rũ lượn lờ trên sàn nhảy.Tràn Hạo nhìn thấy trên khuôn mặt kiều diểm của Gia Duyên, hiện lên vẻ kiêu ngạo cùng với sự quật cường làm cho lòng anh hơi dao động.

Ánh mắt phiền muộn của anh không dám nhìn Gia Duyên nữa, anh cúi đầu nhìn vào ly rượu whisky trên tay của mình.

Tràn Hạo chán ghét cảm giác nôn nao này trong lòng mình."

Cô nghĩ mình là ai có thể làm Tràn Hạo tôi phải ngã lòng."

Tràn Hạo buồn bực vươn ly rượu lên uống một hơi cạn hết, anh đặt mạnh ly rượu xuống bàn.

Mọi người đều kinh ngạc quay lại nhìn anh, Tràn Hạo không quan tâm đến họ anh vươn tay kéo Lý Kỳ sát vào lòng.

Lý Kỳ hơi sửng sốt với hành động này của anh nhưng vẫn vui vẻ nép vào lòng anh.Tràn Hạo ôm Lý Kỳ đứng lên nhìn Mạnh Hùng nói với giọng buồn bực."

Các cậu ở lại chơi, tôi về trước."

Mạnh Hùng nhìn Tràn Hạo không nói gì trong ánh mắt của anh hiện lên nỗi thông cảm."

Tràn Thiếu, chúc hai người một đêm vui vẻ."

Ngạn Thắng nhìn hai người nói với giọng giễu cợt.Trương Diệu nhìn thấy Tràn Hạo có cử chỉ âu yếm với Lý Kỳ trước mặt của tất cả mọi người, cũng đồng nghĩa là anh đang tuyên bố với họ rằng cô là người phụ nữ của Tràn Hạo anh.

Trong lòng Trương Diệu hâm mộ vô cùng, phải chăng Ngạn Thắng cũng đối xử với cô như vậy.Cẩm Tú đang ngồi yên lặng bên cạnh của Ngô Phong, ánh mắt hâm mộ của cô không phải nhìn vào Tràn Hạo và Lý Kỳ mà luôn theo dõi Gia Duyên đang cùng Trịnh Phó Hàn bên ngoài sàn nhảy.

Cẩm Tú là fan hâm mộ trung thành của Gia Duyên từ lúc cô còn ở nước ngoài, nên vừa gặp mặt đã kính trọng cô.

Ngô Phong ngồi bên cạnh quan sát Cẩm Tú, cô không giống như những người phụ nữ ham mộ hư vinh.

Cô không hề có ý định để tiếp cận anh hay muốn quyến rũ anh.

Trong lòng Ngô Phong chợt hiện lên tia hứng thú muốn biết cô gái này thật sự thuần khiết hay chỉ giả vờ thanh cao.

Trên khuôn mặt kiêu ngạo của Kiều Nhi hiện lên sự chán ghét rõ ràng.

Cô không hiểu trong lòng Tràn Hạo đang nghĩ gì, Lý Kỳ không phải là người phụ nữ mà Tràn Hạo nên yêu.Tràn Hạo ôm Lý Kỳ chuẩn bị đi ra cửa chính, chợt đụng phải Trịnh Phó Hàn và Gia Duyên từ bên sàn nhảy đi tới.

"Tràn Thiếu, sao hai người lại về sớm như vậy?."

Tràn Hạo nhìn Trịnh Phó Hàn cười cười, anh khom tới nhỏ vào tai của Trịnh Phó Han.

"Một khắc xuân tiêu đáng ngàn vàng."

Tràn Hạo nói nhưng ánh mắt sắc bén của anh lại liếc nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Gia Duyên.

Gia Duyên có thể nhìn thấy trên khuôn mặt cương nghị của anh hiện lên tia ngạo mạn không xem ai ra gì.

Cô lắc đầu tỏ ra chán ghét, đàn ông bay bướm cô đã gặp nhiều nhưng không ai lại vênh vang như Tràn Hạo vậy.

"Tràn Thiếu quả thật đúng như lời đồn bên ngoài, là một người đàn ông phong lưu bay bướm thay phụ nữ còn nhanh hơn thay áo."

Gia Duyên nhìn thẳng vào mặt của Tràn Hạo khinh khỉnh nói.
 
Cô Vợ Thần Bí Của Ông Hoàng Làng Giải Trí. (Ngôn Tình, Hiện Đại, Hắc Bang, He.)
Chương 6: Nỗi lòng của Tràn Thiếu.


*Happy International Women's Day.*

Chúc các em hạnh phúc bên gia đình và người thân.🌹🌹🌹🌹

Hôm nay ngày lễ chị đăng hai chương.

_________________________

Nói xong cô không thèm nhìn đến anh, Gia Duyên tao nhã đi thẳng ngôi xuống bên cạnh của Kiều Nhi.

Gia Duyên đã cho Châu Ân điều tra, biết được Kiều Nhi là một người tính tình quật cường không thích nịnh hót.

Cô thưởng thức nhất là những người giống như Kiều Nhi vậy.

Tràn Hạo nhìn thấy sự chán ghét hiện lên rõ ràng trong ánh mắt của cô, trong lòng anh cảm giác phẫn nộ.

Bàn tay to lớn của Tràn Hạo đang ôm eo của Lý Kỳ chợt xiết chặt hơn, làm cô đau đớn nhưng không dám biểu hiện ra ngoài sợ làm anh chán ghét.

Tràn Hạo không nói gì liền cùng Lý Kỳ đi thẳng về căn biệt thự của anh tọa lạc ngay trung tâm Thành Phố S.

Hai người vừa bước vào cửa Tràn Hạo bực bội cởi bỏ áo khoác trên người mình ném lên sofa trong phòng khách.

Anh không nói với Lý Kỳ một câu mà đi thẳng vào trong phòng tắm.

Lý Kỳ không biết trong lòng anh đang nghĩ gì, cả đoạn đường từ khách sạn về đến biệt thự sắc mặt của Tràn Hạo cứ hầm hầm như muốn ăn tươi nuốt sống cô, làm Lý Kỳ cảm giác thấp thỏm không yên trong lòng.

Tràn Hạo cởi hết quần áo trên người của mình, ném tứ tung dưới mặt đất trong phòng tắm.

Tâm trạng hiện giờ của anh buồn bực vô cùng, với thân hình cường tráng mạnh mẽ anh đứng trần truồng dưới vòi sen để mặc cho nước lạnh như băng chảy thật mạnh xuống khuôn mặt anh tuấn của mình.Trong đầu của Tràn Hạo cứ hiện lên hình bóng của Sở Hương.

Đã 8 năm, đúng 8 năm là một thời gian nói ngắn không ngắn nói dài không dài, nhưng đã đủ dày xéo trái tim của anh.Anh đã cố tình biến mình thành một người đàn ông trăng hoa bay bướm, để che giấu đi nội tâm yếu ớt của mình.Cuối cùng Tràn Hạo cũng đã quên được Sở Hương, cho đến khi anh gặp được Gia Duyên tại khách sạn bên Italy.

Dung mạo của hai người nhìn rất giống nhau, nhưng Sở Hương thì họat bát luôn tươi cười, còn Gia Duyên thì điềm đạm lạnh lùng ít nói.Mỗi khi Tràn Hạo nhìn Gia Duyên liền liên tưởng đến Sở Hương.

Những mảnh ký ức về Sở Hương, mà anh đã có cố tình chôn vào quên lãng cứ lần lượt hiện lên trong đầu của anh.Trong lòng anh vừa yêu vừa hận Sở Hương, hận đến nỗi nếu có thể anh muốn móc luôn trái tim của mình ra để làm giảm đi nỗi đau đớn trong lòng mình.Càng nghĩ Tràn Hạo càng thêm phiền muộn, anh dùng tay vò rối tung mái tóc ướt đẫm của mình.

Anh vươn tay cầm cái khăn tắm choàng qua eo của mình bước ra ngoài.Lý Kỳ đang ngồi trên sofa nhìn thẳng vào cửa phòng tắm trong lòng lo sợ không yên.

Lúc này ánh mắt của Lý Kỳ chợt hiện lên tia sáng khi nhìn thấy Tràn Hạo

chỉ quấn duy nhất một cái khăn che đi phần dưới của mình bước ra ngoài.Cô đã làm tình nhân của Tràn Hạo 3 năm, sự hấp dẫn cùng với khí thế đàn ông tỏa ra từ trên người anh, càng kiến Lý Kỳ yêu say đắm người đàn ông này.Tràn Hạo thong thả đi đến bar rượu rót cho mình một ly Brandy, cặp mắt thâm thúy của anh nhìn ra ngoài cửa sổ nơi phồn hoa nhất của Thành Phố S.

Lý Kỳ đi ẻo lả đến bên cạnh của anh, tay cô nhẹ nhàng sờ vào cơ bắp rắn chắc trước ngực của anh, lúc này còn động lại những giọt nước trong suốt lạnh tanh.Tay Lý Kỳ di chuyển một cách khiêu gợi xuống eo của Tràn Hạo.

Môi cô khe khẽ nhếch lên thành một nụ cười quyến rũ, tay kéo nhẹ nhàng cái khăn tắm trên eo của Tràn Hạo để mặc cho nó rơi xuống mặt đất.Vật kiêu ngạo nhất của anh hiện ra trước mặt của Lý Kỳ, cô khom tới hôn lên bờ vai rộng lớn của Tràn Hạo.

Môi và đầu lưỡi ấm áp của Lý Kỳ nhẹ nhàng lướt trên làn da rắn chắc của anh, tay cô sờ vào vật nam tính của anh lúc này đã bất đầu tỉnh giấc.Con ngươi đen nhánh của Tràn Hạo chợt hiện lên tia sáng.

Anh đột nhiên kéo Lý Kỳ sát vào người mình, hai thân thể cọ sát vào nhau vật to lớn của anh áp sát vào nơi tư mật nhất của cô.Tràn Hạo vươn tay kéo một cái váy dạ hội Chanel màu đỏ của Lý Kỳ bị Tràn Hạo xé rách quăng xuống mặt đất.

Anh mạnh mẽ bế cô lên đi thẳng vào phòng ngủ của mình.

Tràn Hạo đặt Lý Kỳ xuống cái giường lớn đặt ngay chính giữa phòng.

Anh khom người hôn lên cổ của Lý Kỳ mùi nước hoa nồng nặc xông thẳng vào mũi của anh, làm anh khó chịu bất giác cau mày.

Đột nhiên trong lòng anh bực bội vô cùng những cảm giác thoả mãn mà anh khao khát có được, Lý Kỳ không thể mang lại cho anh.Khuôn mặt của Sở Hương cứ hiện lên trong đầu của Tràn Hạo.

Đang ân ái với Lý Kỳ mà trong đầu anh cứ không ngừng suy nghĩ đến Sở Hương.

Tràn Hạo không còn tâm trạng để làm tình với Lý Kỳ nữa, anh nóng giận đẩy Lý Kỳ ra xoay người lại đi đến tủ quần áo của mình.Lý Kỳ cảm giác thất vọng vô cùng, trong lòng không cam tâm cô ngồi bật dậy nhìn bóng lưng của Tràn Hạo đang mặc quần trước mặt mình."

Hạo, anh muốn đi đâu?."

Giọng nói nũng nịu của Lý Kỳ càng khiến Tràn Hạo chán ghét hơn, giọng nói hùng hồn của anh vang lên.

"Tràn Hạo tôi muốn đi đâu không tới phiên cô quản."

Tràn Hạo lạnh lùng nói một câu rồi đi thẳng ra ngoài, tiếng cửa đống sầm lại làm Lý Kỳ tức đến không nói nên lời.
 
Cô Vợ Thần Bí Của Ông Hoàng Làng Giải Trí. (Ngôn Tình, Hiện Đại, Hắc Bang, He.)
Chương 7:Siêu mẫu Crystal toả sáng.


Ngày hôm sau Tràn Hạo cùng với Mạnh Hùng đi đến công ty giải trí Ngôi Sao Sáng của Trịnh Phó Hàn.

Hôm nay là ngày đầu tiên Gia Duyên chính thức bất đầu làm người đại diện của Mystery.

Mạnh Hùng muốn đến xem loạt ảnh đầu tiên của Gia Duyên có đạt tiêu chuẩn mà anh yêu cầu không.

Trong phòng trang điểm Châu Ân cùng thợ trang điểm và nhà tạo mẫu đang cẩn thận hoá trang và chỉnh lại y phục cho Gia Duyên.

Hôm nay cô sẽ mặc những bộ y phục của bộ sưu tập Sunshine mà công ty của Mạnh Hùng chuẩn bị tung ra thị trường vào mùa xuân tới.

Mạnh Hùng, Tràn Hạo và Trịnh Phó Hàn đang đứng bên cạnh nhiếp ảnh gia Kim Khải.

Mạnh Hùng và Trịnh Phó Hàn hơi đắn đo trong lòng.

Bộ sưu tập mùa xuân này là theo phong cách dịu dàng thuỳ mị cùng với hoạt bát và tươi tắn, nhưng Gia Duyên lại là một người lạnh lùng kiêu ngạo không cảm xúc.

Trịnh Phó Hàn cũng giống như Mạnh Hùng, đây là lần đầu tiên anh hợp tác với Gia Duyên nên không biết năng lực làm việc của cô ra sao.

Ba người đứng đợi cô suốt nửa tiếng, các người chung quanh từ phó nhiếp ảnh cho đến những người giúp việc linh tinh đều hồi hợp trong lòng, không biết ba ông chủ lớn này còn nhẩn nại được bao lâu, khi nào sẽ nổi trận lôi đình.

"Cô siêu mẫu Crystal này thật là một người ngạo mạn, dám để Trịnh tổng, Mạnh Tổng và Tràn tổng đứng đợi cô ta lâu như vậy."

Hai cô người mẫu đứng một bên đợi đến phiên của mình chụp hình, bất mãn nói với nhau.

Nếu đổi lại là người khác biết ba ông chủ lớn đang có mặt tại đây, họ sẽ tỏ ra mình là một người mẫu chuyên nghiệp không làm mắt thời gian của nhiếp ảnh gia.

Kim Khải là nhiếp ảnh gia nổi tiếng nhất tại Thành Phố S, trong lòng anh cũng bất mãn với tính tình kiêu căng này của Gia Duyên.

Cuối cùng Gia Duyên cũng đã trang điểm xong, cô mặc trên người cái đầm màu trắng dài đến gót chân, được thiêu lên những đóa hoa lan hồ điệp màu hồng nhìn vào thật diễm lệ.

Gia Duyên với khuôn mặt lạnh nhạt không một tia cảm xúc, đi phớt qua Tràn Hạo, Mạnh Hùng và Trịnh Phó Hàn.

Tràn Hạo chợt nhíu mày tỏ ra kinh ngạc vì mùi hương sữa tắm hoa anh đào thoang thoảng tỏa ra từ trên người của Gia Duyên xông thẳng vào mũi của anh.

Mùi hương này thật dể chịu không nồng nặc như mùi nước hoa của những người phụ nữ trước đây của anh.

Kim Khải thất vọng xoay lại nhìn Mạnh Hùng và Trịnh Phó Hàn lắc đầu nói.

"Đẹp thì có đẹp nhưng lại quá lạnh lùng, không thích hợp với phong cách của bộ sưu tập Sunshine này của chúng ta."

Kim Khải nổi danh là nhiếp ảnh gia khó tính nhất, anh luôn yêu cầu sự hoàn mỹ.

Chỉ cần có một phần trăm không đạt được tiêu chuẩn, Kim Khải cũng sẽ không hài lòng.Tất cả người mẫu mà nghe nói đến cái tên nhiếp ảnh gia Kim Khải, họ đều rùng mình sợ hãi.

Có lần một cô người mẫu chỉ vì một bức ảnh mà bị Kim Khải bất chụp đi chụp lại đến mười mấy tiếng đồng hồ."

Chuẩn bị."

Giọng nói nghiêm túc của Kim Khải vang lên, chỉ trong chóc láy tất cả mọi người ai vào chỗ nấy.

Ánh mắt hiếu kỳ của mọi người đều dồn hết lên người của cô siêu mẫu Crystal.Mấy cô người mẫu hạng B đứng bên cạnh trong bụng thầm vui mừng, họ muốn xem Gia Duyên bị Kim Khải khiển trách như thế nào.

Họ đã từng nếm qua sự khắc khe của anh.Tràn Hạo phong độ đứng một bên, đút hai tay vào túi quần tây của mình.

Anh dùng ánh mắt khó hiểu nhìn chằm chằm vào người của Gia Duyên, làm cô hơi ngượn ngùng trong lòng nhưng trên khuôn mặt diểm lệ của cô vẫn bình thản như mặt nước dưới đáy hồ không một tia dao động.Châu Ân và Tiểu Hồng thợ trang điểm đứng một bên nhìn Gia Duyên bước vào chổ của mình.

Tay Tiểu Hồng rung rung nắm chặt vạt áo của mình, cặp mắt lo sợ nhìn Kim Khải.Trước sự kinh ngạc của tất cả mọi người có mặt, một Gia Duyên lạnh lùng ngạo mạn vừa bước lên vị trí của mình liền biến thành siêu mẫu Crystal.

Nét mặt lạnh lùng không cảm xúc của cô được thay vào nét mặt hoạt bát vui tươi sôi động của một cô gái với vẻ đẹp trầm ngư lạc nhạc.Ánh mắt của tất cả mọi người đều phát sáng trong sự kinh ngạc, họ hoài nghi Gia Duyên và cô siêu mẫu Crystal có phải là cùng chung một người không.

Sự khác biệt làm người ta phải ngỡ ngàng trong giây lát.Kim Khải càng chụp càng hăng hái, anh không ngờ Gia Duyên lại là một thiên tài.

Cô thoải mái tự nhiên phát huy ra tài năng bẩm sinh của mình.Trịnh Phó Hàn nhìn Gia Duyên đến ngây cả người, nụ cười của cô ánh mắt của cô giống y như những vì sao trên bầu trời tỏa ra ánh sáng lấp lánh đang nhìn vào anh.Sắc mặt của Tràn Hạo đột nhiên tối sầm lại, nụ cười rạng rỡ cùng với ánh mắt đưa tình của Gia Duyên nhìn vào ống kính, làm cho nỗi hận trong lòng của Tràn Hạo càng lúc càng dâng trào, như cơn sóng biển gợn lên từng đợt trong lòng anh.

Tay Tràn Hạo đặt trong túi quần tây của mình, bất giác xiết chặt thành nắm đắm.Gia Duyên như một thiên thần vừa thuỳ mị vừa dịu dàng cô thỏai mái tạo dáng, mặc cho ánh mắt của mọi người đang nhìn chằm chằm vào mình.Kim Khải nhìn lại những bức ảnh của Gia Duyên trong máy vi tính mà không ngừng gật đầu tán thưởng."

Tốt, hôm ngay đến đây thôi.

Cảm ơn cô Gia Duyên, đã cho Kim Khải tôi sáng mắt.

Cô là người mẫu chuyên nghiệp nhất mà tôi từng gặp."

Lần đầu tiên trong đời nhiếp ảnh gia nổi tiếng Kim Khải khen ngợi một ai.

Mấy cô người mẫu cũng kinh ngạc không thua gì với Kim Khải.

Họ không ngờ cô siêu mẫu Crystal quả thật có tài không phải chỉ được hư danh.Gia Duyên thản nhiên bước ra khỏi khu chụp ảnh, sắc mặt hoạt bát vui vẻ của vừa rồi đột nhiên được thay thế với nét mặt lạnh lùng không cảm xúc.

Cô tao nhã bước đến trước mặt của Kim Khải nói.

"Nhiếp ảnh gia Kim Khải, anh không cần phải khen tôi.

Tôi chỉ làm việc mà tôi nên làm."

Nói xong Gia Duyên không thèm nhìn đến Tràn Hạo, Mạnh Hùng hay Trịnh Phó Hàn cô bước thẳng vào phòng hoá trang của mình.
 
Cô Vợ Thần Bí Của Ông Hoàng Làng Giải Trí. (Ngôn Tình, Hiện Đại, Hắc Bang, He.)
Chương 8: Mạnh Hùng nhượng bộ.


Trong lúc Gia Duyên đi phớt qua người của Tràn Hạo, cô có thể cảm giác được sát khí từ trong ánh mắt của anh làm cô cảm giác bất an trong lòng, nhưng sắc mặt của cô không hề thay đổi.

Mạnh Hùng nhìn Trịnh Phó Hàn nói với giọng hài lòng.

"Tốt.

Cô ấy rất chuyên nghiệp chuẩn bị cho cô ấy đến trường quay, để quay MV cho quảng cáo Mystery."

"Mạnh Tổng yên tâm, tôi sẽ đưa ra thông báo."

Trịnh Phó Hàn cười tươi nói với Mạnh Hùng, nhưng ánh mắt thì nhìn chằm chằm vào hình của Gia Duyên trong mấy vi tinh.

Gia Duyên bước vào phòng hoá trang cô tao nhã ngồi xuống ghế.

Tiểu Hồng vội vã đi đến bên cạnh Gia Duyên nói với giọng lo lắng.

"Chị Gia Duyên, em thật xin lỗi.

May mà nhiếp ảnh gia Kim Khải không nhìn thấy vết sướt trên cổ của chị, bằng không em nhất định sẽ bị Trịnh tổng khai trừ."

Tiểu Hồng là một cô giá khỏang chừng 20 tuổi, vừa mới bước chân vào làng giải trí làm thợ trang điểm.

Dù Gia Duyên là một người vô cùng kiêu ngạo, nhưng khi cô làm việc thì nghiêm túc vô cùng.

Từ trước tới giờ cô không bao giờ tới sớm hay trễ, nhưng hôm nay khi Tiểu Hồng trang điểm cho cô.

Tiểu Hồng lỡ tay làm cho Gia Duyên bị thương ngay ở cổ, để lại một vết sướt thật dài.

Tiểu Hồng hoảng sợ tay rung rung khóc sướt mướt trước mặt của Gia Duyên và Châu Ân, lập đi lập lại hai từ xin lỗi.

Gia Duyên nhìn thấy Tiểu Hồng sợ hãy đến như vậy, trong lòng cô không nỡ trách móc Tiểu Hồng.

"Không sao, em dùng phấn lót che đi vết sướt là được."

Tiểu Hồng thật kinh ngạc với lời nói này của Gia Duyên.

Từ trước tới giờ những cô người mẫu nổi tiếng thường hay lên mặt hống hách với những thợ trang điểm như cô.

Chỉ lỡ mạnh tay một chút họ cũng đã làm lớn chuyện lên, huống hồ gì là làm cho họ bị thương như vậy.

Trong lòng Tiểu Hồng thật sự kính trọng Gia Duyên.

"Chị Gia Duyên, chị có thể cho em ở bên cạnh chị làm thợ trang điểm riêng của chị được không?."

Tiểu Hồng vừa tẩy trang cho Gia Duyên vừa nói.

Cô thấy Gia Duyên không giống như những người mẫu kia, không hống hách không kiêu căng với thợ trang điểm và nhà tạo mẫu, nên muốn làm thợ trang điểm riêng của Gia Duyên."

Được!

Châu Ân em sắp xếp với Trịnh tổng, từ nay về sau Tiểu Hồng sẽ là thợ trang điểm riêng của chị."

Tiểu Hồng đang tẩy trang cho Gia Duyên tay cô đột nhiên khựng lại, Tiểu Hồng nhìn Gia Duyên vui mừng nói."

Chị, chị nói thật."

Gia Duyên không nói gì chỉ nhẹ nhàng gật đầu một cái.Tràn Hạo và Mạnh Hùng cùng nhau đi đến văn phòng luật Mạnh Nhi để đón Kiều Nhi đi ăn tối.Bước vào cửa văn phòng luật sư rộng lớn của Kiều Nhi, Mạnh Hùng liền nhìn thấy người phụ nữ của mình đang nghiêm túc ngồi trong phòng bận rộn bàn bạc một vụ kiện với Minh Dạ Collin.Khi Kiều Nhi làm việc trên người cô hiện lên sự nghiêm nghị cùng quả quyết mà đã lâu Mạnh Hùng không được nhìn thấy.

Sự tự tin này chỉ tỏa ra từ người của cô, khi cô khoác lên cái danh hiệu nữ đại luật sư mà thôi.Kiều Nhi cảm giác được sự hiện diện của Mạnh Hùng, cô bất giác ngước mặt của mình lên nhìn ra hướng cửa.

Mạnh Hùng nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của Kiều Nhi, trong lòng anh cảm giác ấm áp vô cùng.

Anh nở một nụ cười nhẹ, để che đi sự ngượng ngùng trong lòng anh.

Anh và Tràn Hạo thong thả đi vào văn phòng làm việc của Kiều Nhi."

Em rể, sao hôm nay lại đến đây?."

Minh Dạ Collin với bộ âu phục màu đen, khuôn mặt tây lai hiện lên ý cười nhìn Mạnh Hùng nói.

Văn phòng luật đã mở được hai tuần, Mạnh Hùng chưa từng đến đây một lần.

Mạnh Hùng và Kiều Nhi đang chiến tranh lạnh, anh muốn Kiều Nhi phải xuống nước năn nỉ anh.

Nhưng tính tình của Kiều Nhi thật ương ngạnh, dù biết Mạnh Hùng không sai nhưng cô cũng không muốn nhượng bộ.

Cuối cùng Mạnh Hùng cũng là người bước ra bước đầu tiên."

Tôi đến đây để đưa Kiều Nhi đi ăn tối."

Mạnh Hùng nhìn Minh Dạ Collin nói, nhưng ánh mắt vẫn luôn nhìn vào Kiều Nhi đang tươi cười nhìn anh."

Kiều Nhi em và em rể đi trước đi, việc này cứ giao lại cho anh."

Kiều Nhi gật đầu cảm ơn rồi cô thu sếp lại gọn gàng văn kiện trên bàn của mình.Lúc này Mạnh Hùng đã đi đến bên cạnh của cô, anh cẩn thận lấy áo khoác, mặc vào cho Kiều Nhi.

Tuy đã có thai được ba tháng mấy nhưng thân hình của Kiều Nhi không thay đổi bao nhiêu, ngoài cái bụng hơi nhô lên một chút thì những chổ khác đều như xưa."

Ở ngoài lạnh lắm."

Nói xong Mạnh Hùng không quan tâm đến sự hiện diện của Tràn Hạo và Minh Dạ Collin, anh khom xuống hôn lên trán của Kiều Nhi.Tràn Hạo ung dung dựa lưng vào cửa, hai tay anh khoanh lại trước ngực của mình nhìn họ lắc đầu."

Sao lần nào cậu cũng bại trong tay của Kiều Nhi vậy?."

Tràn Hạo chắc lưỡi nhìn Mạnh Hùng nói với giọng trêu chọc."

Anh đừng khoác lác, sau này anh cũng sẽ như vậy thôi."

Kiều Nhi vừa nói vừa khoác tay của Mạnh Hùng, đi ra đến cửa nơi Tràn Hạo đang đứng."

Kiều Nhi, vậy là em không hiểu anh rồi.

Tràn Hạo anh không bao giờ vì một người phụ nữ mà phải hạ mình."

"Hạo, cậu đừng quá mạnh miệng, coi chừng sau này cậu sẽ bị thương năng hơn cả tôi."

Mạnh Hùng tay choàng qua eo của Kiều Nhi, ôm cô sát vào lòng nhìn Tràn Hạo nói.

Kiều Nhi nghe anh nói vậy liền lườm anh một cái."

Bộ em làm anh bị thương nặng lắm sao?."

"Nặng...

Rất nặng.

Nhưng anh lại cam tâm tình nguyện, để em làm anh bị thương."

Mạnh Hùng dùng ánh mắt yêu thương nhìn Kiều Nhi, làm cho lòng cô cảm giác ngọt ngào khó tả."

Hazzzzzzzzzz..

Tôi ra xe chờ hai người."

Tràn Hạo không thể nào chịu nổi cử chỉ âu yếm của hai người nữa đành lên tiếng.
 
Cô Vợ Thần Bí Của Ông Hoàng Làng Giải Trí. (Ngôn Tình, Hiện Đại, Hắc Bang, He.)
Chương 9: Ánh mắt.


Tại nhà hàng trong khách sạn The Palm, Mạnh Hùng, Kiều Nhi và Tràn Hạo ngồi tại một cái bàn nhìn ra phong cảnh tuyệt đẹp của Thành Phố S.

Ngô Đức với nét mặt lạnh lùng đang cung kính đứng sau lưng anh, dạo này bên Paris xảy ra chút chuyện nên Mạnh Hùng đã phái Trần Siêu bay qua đó để giải quyết.

Mạnh Hùng một tay ôm Kiều Nhi tay còn lại cầm ly rượu đỏ.

Trong lúc ba người đang nói chuyện thì Tạ Chánh từ bên ngoài gấp gáp đi vào.

Anh nhìn thấy Tràn Hạo và Mạnh Hùng liền khom người lễ phép chào hỏi.

"Tràn Thiếu, Mạnh Tổng, Mạnh phu nhân."

"Có chuyện gì?."

Tràn Hạo ngồi thỏai mái dựa lưng vào ghế nhìn Tạ Chánh nói.

"Tràn Thiếu, cô Lucy đang làm ầm ĩ nói cậu mà không chịu đến gặp cô ta, thì cô ta sẽ không làm người đại diện cho kem dưỡng da La La nữa."

Lucy là cô người mẫu mới nổi, đã được Tràn Hạo để ý đến và lăng xê.

Nhưng từ trước đến giờ ngoài Lý Kỳ và Mạch Tử ra thì với phụ nữ khác Tràn Hạo không bao giờ tiếp cận lần hai.

"Nói với cô ta ngày mai không cần đến trường quay.

Cái chổ người đại diện của La La có rất nhiều người muốn, nếu cô ta không muốn thì tôi sẽ đổi người khác."

Tràn Hạo nâng ly rượu trong tay lên uống một ngụm, ánh mắt thâm thuý nhìn ra màn đêm ngoài cửa sổ.

"Dạ, thuộc hạ đi ngay."

Nói xong Tạ Chánh lịch sự chào một cái rồi đi ra ngoài.

"Tràn Hạo, cậu thật là vô tình dù sao người ta cũng là người của cậu."

Mạnh Hùng nhìn Tràn Hạo cười cười nói, tay thì nhẹ nhàng vuốt ve bời vai mảnh mai của Kiều Nhi.

Tràn Hạo nhếch môi cuời nhẹ nhìn Mạnh Hùng nói với giọng trầm trầm.

"Tôi ghét nhất là ai uy hiếp mình.

Tràn Hạo tôi không bao giờ khuất phục.

Nói chuyện tử tế thì còn được, muốn chơi trò uy hiếp thì đừng hòng."

Lời nói thật lòng của Tràn Hạo làm cho Kiều Nhi hiểu thêm về anh.

Bề ngoài Tràn Hạo là một anh chàng phong lưu bay bướm, trên khuôn mặt bất cần đời của anh luôn hiện lên ý cười.

Nhưng thật ra anh là một người với

tâm tư rất sâu xa khó đoán.

Lúc ba người đang nói chuyện Đường Tam từ đâu đi đến nhìn ba người nói."

Sao lại trùng hợp như vậy."

Kiều Nhi nhìn thấy Đường Tam liền vui mừng, đã lâu rồi cô không gặp cô gái lí lắc này."

Đường Tam sao em lại ở đây?."

"Em vừa mới ăn cơm xong với bạn."

Đường Tam nhìn Kiều Nhi cười nói, ánh mắt thì liếc nhìn Mạnh Hùng và Tràn Hạo."

Hai anh không được nói cho Tề Phong biết nhe.

Anh ấy mà biết em đi một mình thì nhất định sẽ cằn nhằn em.

Phiền lắm."

Đường Tam vừa nói vừa ngồi xuống ghế bên cạnh của Tràn Hạo."

Em mà cũng sợ Tề Phong sao?."

Tràn Hạo nhướng mày nhìn Đường Tam cười trêu chọc cô."

Ai nói em sợ anh ấy, em chỉ không muốn hành hạ đôi tai của mình mà thôi."

Đường Tam biểu môi nói làm cho Mạnh Hùng, Kiều Nhi và Tràn Hạo bật cười ra tiếng."

Chị, em thấy chị mang thai mà còn đẹp hơn lúc trước nhiều."

Đường Tam nhìn Kiều Nhi tươi cười nói.

"Đường Tam, cho chị gởi lời thăm Trình Lam và em bé.

Khi nào rảnh chị sẽ qua biệt thự Lôi Viên thăm em ấy."

Kiều Nhi nhìn Đường Tam cười nói sang chuyện khác, cô không thích người khác nhắc đến việc cô mang thai trước mặt của Mạnh Hùng.

Vì mỗi lần Mạnh Hùng nghe nhắc đến việc cô có em bé liền nổi giận, anh không muốn cô trở lại làm luật sư vì sợ sức khỏe của cô không chịu nổi.

Nhưng Kiều Nhi đã hứa với Minh Dạ Collin trước khi biết mình mang thai nên cô không thể thất hứa.

Lúc này từ ngoại cửa một cô gái khoác tay một người đàn ông Pháp bước vào.Tất cả ánh mắt của mọi người đều để ý đến người đàn ông pháp chính tông với mái tóc màu vàng làn da trắng sống mũi cao thẳng và đôi mắt màu xanh nước biển nhìn vào thật đẹp trai phong độ.Cô gái bên cạnh anh ta không chỉ sở hữu nét đẹp khuynh quốc khuynh thành, mà trên người cô tỏa ra sự đềm đạm sâu xa nhìn vào thật thu hút.

Cô mặc trên người cái đầm ngắn màu đen của thương hiệu Chanel, bó sát vào thân thể quyến rũ của mình.

Để lộ phần lưng trần và đôi chân thon dài ra ngoài.

Mái tóc dài màu nâu được cô búi lên cao tôn lên thêm vẻ sắc xảo cho khuôn mặt tuyệt mỹ của cô.Mạnh Hùng và Kiều Nhi ngồi đối mặt với cửa chính, khi hai người nhìn thấy Gia Duyên khoác tay Alex Smith bước vào.

Ánh mắt của hai người chợt chuyển sang người của Tràn Hạo.

Lần này Kiều Nhi muốn sát thực rằng Tràn Hạo đối với Gia Duyên có gì đó không bình thường nên cô quan sát Tràn Hạo rất tỉ mỉ.Tràn Hạo nhìn thấy nét mặt lạ lẫm của hai người, anh liền quay sang nhìn ra cửa.Con người đen nhánh của Tràn Hạo đột nhiên trở nên u ám, làm Đường Tam ngồi bên cạnh cũng thấy hơi bất ngờ nhìn theo ánh mắt của anh.Gia Duyên thật sang trọng ngồi bên cạnh Alex Smith nói chuyện một cách tự nhiên.

Cô nhìn Alex Smith cười một cách chân thật làm cho Tràn Hạo ghét cay ghét đắng trong lòng.Anh nhìn cô thật chướng mắt cô vừa mới đến Thành Phố S này không bao lâu đã có thể mê hoặc được nhà thiết kế áo cưới nổi tiếng Alex Smith, một người đàn ông từ trước đến giờ không thích tiếp cận với phụ nữ.Tràn Hạo bất giác xiết chặt ly rượu đỏ trong tay mình, đến nỗi gân xanh cũng hiện lên rõ ràng.Gia Duyên đang ngồi nói chuyện với Alex Smith, cô cảm giác có ai đó đang dùng ánh mắt chứa đựng tà khí nhìn mình.

Theo phản ứng của bản năng, cô nhìn theo hướng tỏa ra tà khí.Cặp mắt sáng như trăng rằm của cô chạm phải ánh mắt vừa khinh miệt vừa chán ghét của Tràn Hạo.
 
Cô Vợ Thần Bí Của Ông Hoàng Làng Giải Trí. (Ngôn Tình, Hiện Đại, Hắc Bang, He.)
Chương 10: Gia Duyên nổi giận.


Gia Duyên cũng giống như anh, từ đầu đến cuối cô cảm thấy Tràn Hạo là người thuộc vào loại phong tình vạn chủng, một người đàn ông không bao giờ dừng đôi chân của mình lại vì bất cứ người phụ nữ nào.

Loại đàn ông mà cô khinh thường nhất, cũng là loại mà cô không muốn tiếp cận nhất.

Hai người nhìn nhau không chớp mắt, Gia Duyên cảm thấy với loại người như Tràn Hạo cô không cần phải tránh né hay ngại ngùng gì.

Tràn Hạo thì nghĩ cô cố tình dùng ánh mắt bất khuất để gợi lên sự chú ý của anh.

Kiều Nhi nhìn hai người, cô dùng ngón tay của mình khều khều Mạnh Hùng nói nhỏ vào tai anh.

"Hùng, em thấy phân nửa kia của Hạo đã xuất hiện rồi."

Kiều Nhi vừa nói vừa liếc nhìn Gia Duyên lúc này đang hung hăng lườm Tràn Hạo.

"Gia Duyên, vậy chúng ta cứ quyết định như vậy đi.

Khi nào em rảnh thì đến cửa hàng áo cưới Huyền Thoại của anh, chụp ảnh quảng cáo cho bộ sưu tập áo cưới mà anh mới vừa thiết kế."

Alex Smith vừa cắt miếng thịt bò beefsteak bỏ vào miệng của mình nói.

"Được!

Em sẽ cho Châu Ân sắp xếp."

Gia Duyên nhìn Alex Smith cười nói, tay nâng ly rượu đỏ lên tao nhã hớp một ngụm.

Gia Duyên nhìn thấy Tràn Hạo trong lòng cô đã khó chịu không thấy ngon miệng nên không muốn ăn gì cả.

Trò chuyện với Alex Smith thêm một chút Gia Duyên cảm thấy đầu cô hơi choáng váng nên mới trở về phòng của mình trước.

Thang máy ngừng lại tại tầng 56, cửa thang máy mở ra Gia Duyên bước đi loạng choạng về hướng phòng của mình.

Không biết vì sao chỉ mới uống vài ly mà trong người cô cảm giác lâng lâng.

Trong lòng cô rộn rực khó chịu, cảm giác buồng nôn làm Gia Duyên dùng tay che miệng của mình lại.

Cô nhíu mày bước đi lảo đảo về phía trước nhưng không ngờ lại đụng vào một người đàn ông dáng người cao lớn vạm vỡ.

Gia Duyên ngước mặt lên vội vàng nói lời xin lỗi.

"Xin ........."

Cô chưa kịp nói hết câu thì thân thể không còn sức lực của mình, đã bị người đàn ông to lớn áp sát vào bức tường phía sau.

Mùi đàn hương thơm ngát xông thẳng vào mũi của cô, một mùi hương hấp dẫn đầy khiêu khích.

Nó có ma lực làm cô cảm giác thấp thỏm trong lòng.

Gia Duyên bất giác nhắm mắt lại hít vào mùi hương trên người đàn ông này.

Giọng nói trầm ổn chứa đựng sự nguy hiểm vang lên.

"Cô dùng cách này để câu dẫn đàn ông hay sao?."

Lời nói khinh bỉ của Tràn Hạo làm cô chợt tỉnh táo lại.

Gia Duyên mở đôi mắt lờ mờ của mình ra nhìn thẳng vào mặt của người đàn ông trước mặt mình.

Cô thật kinh ngạc khi nhìn thấy dung mạo của anh ấy, Tràn Hạo dùng ánh mắt sắc bén nhìn thẳng vào mắt của cô.

Hai tay anh đặt hai bên người cô vịn lên bức tường phía sau, khoá thân thể của Gia Duyên ở trong lòng anh.

Nhìn thấy nét mặt gợi cảm của cô Tràn Hạo bất đầu không tự chủ được bản thân của mình.

Anh không nói gì khuôn mặt anh tuấn của anh từ từ tiến đến gần mặt của cô, chóp mũi của hai người gần chạm vào nhau.

Hơi thở ấm áp pha lẫn mùi hương của rượu đỏ phà thẳng lên khuôn mặt diểm lệ của cô, lúc này vì hơi say nên đã phiếm hồng.

Gia Duyên cảm thấy khó chịu, cô nhíu đôi mày thanh tú của mình lại, xoay mặt qua hướng khác không muốn đối diện với anh.Hạnh động từ chối rõ ràng này của cô làm anh chợt bình tĩnh lại."

Tràn Hạo, mày đang nghĩ gì chứ.

Tại sao lại muốn hôn cô ấy?."

Anh ngã đầu mình lại phía sau một chút, nhìn cô nói với giọng bất mãn."

Phụ nữ tôi đã gặp nhiều nhưng tôi chưa từng gặp qua ai lại có tài quyến rũ đàn ông hay như cô."

Lơi nói sĩ nhục của Tràn Hạo làm cô tức tới cơn say cũng vì vậy mà không tiêu tan.

Gia Duyên mở cặp mắt chứa đựng nộ khí nhìn thẳng vào ánh mắt của Tràn Hạo nói với giọng giễu cợt."

Tràn Thiếu, nói về tài quyến rũ người khác, thì làm sao mà tôi có thể bì lại với ngài.

Không phải ngài cũng nổi tiếng với danh hiệu thay phụ như thay áo sao?."

Cô vừa nói dứt câu liền dùng hết sức đẩy cánh tay của Tràn Hạo đang chặn mình lại ra.

Nhưng dù cô có dùng hết sức của mình, cũng không thể lây chuyển được anh.

Gia Duyên học ca-ra-tê từ nhỏ nên mấy trò cỏn con này của Tràn Hạo thì làm sao có thể làm khó được cô.

Nhưng hôm nay vì cô đang ngà ngà say nên toàn thân không còn sức lực.Tràn Hạo giận dữ với lời lẽ sắc bén này của cô, anh dùng tay bóp mạnh hai bên miệng của cô giữ chặt khuôn mặt kiều diểm của Gia Duyên không cho cô lẫn tránh ánh mắt của anh.

Tràn Hạo bất buột cô phải đối diện với khuôn mặt anh tuấn của mình.

Anh không thích sự né tránh của cô."

Cô nghe kỹ cho tôi, từ nay về sau tốt nhất cô đừng xuất hiện trước mặt của tôi.

Bằng không........"

Tràn Hạo nhìn cô nói một cách đầy nguy hiểm.

Cô nghe anh nói vậy trong lòng chợt hiện lên tia phẫn nộ.

Anh là ai mà dám ra lệnh cho cô.

Từ nhỏ đến lớn không một ai dám ăn nói hổn láo và hành động bất nhã với cô như Tràn Hạo vậy."

Bằng không thì sao?

Anh càng không muốn gặp tôi, tôi càng muốn xuất hiện trước mặt của anh xem anh làm gì được tôi."

Vừa nói xong cô dùng chân mang đôi giày cao gót 10cm đế nhọn liễu đạp mạnh lên chân của Tràn Hạo.

Anh bị hành động đột ngột này của cô làm cho kinh ngạc bất giác lui về phía sau một bước.

Gia Duyên thừa lúc Tràn Hạo lùi về phía sau, cô lập tức chạy thật nhanh về phòng của mình.
 
Cô Vợ Thần Bí Của Ông Hoàng Làng Giải Trí. (Ngôn Tình, Hiện Đại, Hắc Bang, He.)
Chương 11: Động lòng.


Bước vào phòng cô đóng sầm cửa lại, thân thể mảnh mai của cô không còn sức lực dựa vào cánh cửa phía sau mình.

Cô dùng tay đè lên ngực của mình, không biết vì sao lúc đối mặt với Tràn Hạo trái tim của cô cứ đập loạn xạ.

Nhất là khi cô nhìn thấy dục vọng dần dần dâng lên trong ánh mắt lu mờ của anh.

Tràn Hạo nhìn theo bóng lưng thon thả của cô gấp gáp chạy càng lúc càng xa.

Không biết vì sao trong lòng anh có cảm giác phân vân, một cảm giác vừa chán ghét như lại có vài phần lưu luyến.

Anh với tâm trạng không rõ ràng đi đến phòng VIP 5603 của mình.

Hai tuần đã trôi qua Tràn Hạo quả thật không nhìn thấy Gia Duyên nữa.

Cô giống như là không khí đột nhiên biến mất trên thế gian này, không có một chút tin tức về cô trên TV hay tạp chí.

Hôm nay Mạnh Hùng gọi điện thoại cho Tràn Hạo, muốn hợp tác với anh trong cái MV quảng cáo của thương hiệu Mystery.

Nữ chính trong quảng cáo chính là cô siêu mẫu Crystal, còn hai vai nữ phụ Mạnh Hùng muốn chọn người mới được công ty của Tràn Hạo lăng xê.

Tràn Hạo ngồi nghiêm trang sau bàn làm việc của mình, Tạ Chánh lúc này đang cung kính đứng trước mặt anh.

"Tạ Chánh, cậu hãy sắp xếp cho Trương Diệu và Cẩm Tú qua công ty giải trí Ngôi Sao Sáng trước, sau khi tan họp tôi sẽ qua đó sau."

Nói xong Tràn Hạo khom xuống đọc tiếp phần văn kiện trước mặt của mình.

"Dạ, tôi sẽ đi ngay."

Tạ Chánh cung kính nói rồi xoay người bước ra cửa, vừa đi Tạ Chánh vừa thắc mắc trong lòng.

Thường thì những việc quay quảng cáo nhỏ này Tràn Hạo không bao giờ quan tâm đến nhưng hôm nay sao Tràn Hạo lại đích thân qua trường quay để khảo sát.

Tràn Hạo nói là đi xem Trương Diệu và Cẩm Tú quay quảng cáo, nhưng thật sự người mà anh muốn gặp chính là Gia Duyên.

Tràn Hạo cũng không biết rõ tâm tư của chính mình.

Hôm nay Gia Duyên vừa mới bay từ Italy trở về, cô dùng máy bay tư nhân nên không ai biết cô rời khỏi Thành Phố S từ khi nào, chỉ có một mình Mạnh Hùng là biết mà thôi.

Gia Duyên, Châu Ân và Tiểu Hồng cùng nhau đi đến trường quay.

Ba cô vừa đi ngang qua phòng luyện tập, chợt nghe mấy cô người mẫu ngồi tụm ba tụm bảy bàn tán về cô.

Gia Duyên hiếu kỳ muốn biết họ ở sau lưng nói xấu gì cô.

Cô dừng chân đứng trước cửa phòng nghe họ bàn tán về mình một cách quan minh chính đại, không hề che dấu sự hiếu kỳ của cô.

Mấy cô người mẫu đang hăng say nói xấu cô, nên họ không hề hay biết sự hiện diện của Gia Duyên, Châu Ân và Tiểu Hồng đang đứng ngay cửa ra vào.

"Tôi nghe nói cô siêu mẫu Crystal này rất kiêu căng, lúc chụp ảnh quảng cáo đã bắt Tràn Tổng, Mạnh Tổng, Trịnh Tổng và nhiếp ảnh gia Kim Khải phải đợi cô ta hơn nửa tiếng đồng hồ."

Một cô người mẫu nói với giọng bất mãn vô cùng.

Tiểu Hồng nghe vậy trong lòng tức giận, họ không biết nội tình bên trong thì đừng buông lời nói xấu nguời khác.

Tiểu Hồng định xông tới biện minh cho Gia Duyên, nhưng đã bị cô dùng tay chặn lại.

"Nhưng tôi nghe nói cô ta rất chuyên nghiệp và tài giỏi, đến nhiếp ảnh gia Kim Khải cũng phải khen ngợi cô ta."

"Tài giỏi cái gì, tôi nghĩ chắc cô ta dùng ánh mắt đưa tình để quyến rũ nhiếp ảnh gia Kim Khải mà thôi."

Một cô người mẫu khác khinh bỉ lên tiếng.

"Tôi đã gặp qua cô ta, cô ta rất kiêu căng và phách lối.

Nghe nói cô ta thường xuyên bắt nạt người mới."

Trương Diệu nghe họ nói vậy liền cảm giác hả hê trong lòng, cô thừa cơ thuận gió đẩy thuyền nói tiếp.Cẩm Tú ngồi một bên từ nãy giờ nghe họ nói mà trong lòng tức giận, cô muốn nhịn không muốn gây ra chuyện lớn.

Nhưng càng nghe những lời nói xấc xược của bọn họ, cô càng tức giận không thể nào nhịnh được nữa đành lên tiếng."

Các người chưa gặp mặt Crystal thì đừng nói lung tung, tôi thấy chị ấy rất tốt không phải là lọai người hay bắt nạt người mới đâu."

Nghe Cẩm Tú nói ra những lời bênh vực Gia Duyên, Trương Diệu trong lòng ganh ghét.

Cặp mắt nham hiểm của cô ta nhìn thẳng vào người của Cẩm Tú.

Trương Diệu cầm ly nước cam đi từ từ đến hướng của Cẩm Tú nói."

Bộ cô quen biết người ta sao mà nói lời binh vực.

Với thân phận thấp hèn của cô, cô ta nhìn cũng không thèm nhìn tới, còn bày đặt ra mặt nói giùm người ta."

Vừa nói xong Trương Diệu cố tình làm như bị vấp chân ngã về phía của Cẩm Tú, đổ hết ly nước cam lên người của cô."

Ahhhhhhhh....

Cô....

Cô....."

Cẩm Tú nói năng lắp bắp, cô là người rất lương thiện nên thường xuyên bị các bậc đàn chị ăn hiếp."

Oh .....

Tôi xin lỗi, tôi không cố tình."

Trương Diệu làm ra vẻ mặt vô tội nói rồi xoay người đi trở lại vị trí của mình, trên khuôn mặt chẳnh chẹ của cô ta chợt hiện lên nụ cười giảo hoạt.Cẩm Tú lo lắng ngồi một bên dùng khăn giấy lau đi lau lại nước cam trên trang phục của mình.

Còn 30 phút nữa là bắt đầu quay quảng cáo, cô không có thời gian để làm sạch lại trang phục của mình.Lúc này Gia Duyên từ bên ngoài hiên ngang bước vào, giọng nói thanh thoát của cô làm cho tất cả mọi người có mặt đều kinh ngạc."

Crystal tôi thật là vinh hạnh, người còn chưa tới mà tiếng tăm đã vang vội khắp nơi.

Sau này các người muốn nói gì thì cứ nói thẳng với tôi, đừng có ở sau lưng nói xấu người khác."

Lời nói chỉ trích của Gia Duyên làm cho mấy cô người mẫu cảm giác xấu hổ vô cùng.

Họ ngượng ngùng không nói gì chỉ lặng lẽ tiếp tục luyện tập.Gia Duyên đi đến bên cạnh của Cẩm Tú, lúc này đang lo lắng lau khô y phục của mình.Châu Ân em lấy bộ y phục Mystery màu hồng mà Trịnh Tổng chuẩn bị cho chị đưa cho Cẩm Tú đi."

Dạ, em đi lấy ngay."

Châu Ân cung kính nói rồi xoay người đi ra ngoài.

Cẩm Tú nghe Gia Duyên nói vậy trong lòng thật kinh ngạc, cô không ngờ Gia Duyên lại giúp cô.
 
Cô Vợ Thần Bí Của Ông Hoàng Làng Giải Trí. (Ngôn Tình, Hiện Đại, Hắc Bang, He.)
Chương 12:Tràn Hạo tức giận.


Chỉ trong chốc lát Châu Ân đã quay trở lại trên tay cô cầm một cái đầm màu hồng thật xinh đẹp.

Trương Diệu và mấy cô người mẫu nhìn thấy cái đầm, ánh mắt của họ chợt phát sáng lên.

Cái đầm này là hàng mới nhất của Mystery, có tiền cũng không mua được.

Họ không ngờ Gia Duyên lại phóng khoáng đến như vậy tặng cái đầm này cho Cẩm Tú.

Châu Ân đi đến cung kính đưa cái đầm cho Gia Duyên, cô tao nhã cầm lấy đưa đến trước mặt của Cẩm Tú nói với giọng ân cần.

"Chị tặng em cái đầm này.

Em vào trong thay y phục để chuẩn bị quay quảng cáo."

Cẩm Tú nhìn Gia Duyên bằng ánh mắt bất ngờ và có vài phần e ngại.

"Không!

Cái đầm này thật quý giá em không thể nào nhận được.

Tiền lương một năm của em cũng mua không nổi."

Cẩm Tú nói với giọng hổ thẹn, tiền lương của cô còn chưa đủ để trả tiền viện phí cho ba cô đừng nói chi mua quần áo đẹp.

Đa phần quần áo cô mặc đều là hàng mẫu do các nhà thiết kế cung cấp.

"Không sao em cứ nhận lấy, những thứ này đều do người khác tặng cho chị.

Nhiều quá chị không mặc hết, để cũng chỉ lãng phí mà thôi."

Gia Duyên nói những lời này đều là sự thật, không phải cô khoe khoang hay khoác lác gì hết.

Đồ trong tủ quần áo của cô mắc mỗi ngày một bộ cũng không mặc hết.

Trương Diệu nghe Gia Duyên nói vậy càng thêm ganh tỵ với cô.

Đúng như câu 'người nói vô tình người nghe hữu ý'.

Trương Diệu nghĩ rằng Gia Duyên đang cố tình lên mặt với họ, muốn khoe khoang sự nổi tiếng cùng với bề thế của mình.

Sau khi tan họp Tràn Hạo được Tạ Chánh láy xe từ công ty giải trí Minh Hạo đưa đến thẳng trường quay của Trịnh Phó Hàn.

Anh vừa bước vào cửa của trường quay không biết có bao nhiêu ánh mắt hâm mộ đang chú ý lên người anh.

Những cô diễn viên và người mẫu người nào cũng muốn được Tràn Hạo để ý tới.

Hôm nay Tràn Thiếu nhìn khác với ngày thường, không còn dáng vẻ phong lưu đa tình phóng khoáng nữa mà thay vào đó là khuôn mặt trầm tĩnh, cùng với ánh mắt sắc bén.

Trên người anh là âu phục màu đen áo sợ mi trắng, thắt cà vạt màu xanh đậm, tôn lên sự chững chạc của một người đàn ông thành đạt.

Khí thể tỏa ra từ người anh làm mấy cô gái trong trường quay phải ngây người trong giây lát.

Tuy thường ngày Tràn Hạo là một người lãnh đạm sao cũng được, nhưng một khi anh bắt tay vào công việc thì sự nghiêm túc cùng với sự trầm tĩnh của anh cũng không thua gì với Mạnh Hùng, Lôi Lạc Thiên và Nam Liệt.

Đừng thấy Tràn Thiếu thường ngày không quan tam đến việc gì, nhưng thật ra muốn dò xét tâm tư của Tràn Hạo thì cũng giống như mò kim đáy biển.

Không một ai có thể nắm bắt được suy nghĩ thật sự của anh.

Lúc Tràn Hạo và Tạ Chánh đi đến khu quản cáo của Mystery đột nhiên anh nghe mấy cô người mẫu cùng với những thợ trang điểm bàn tán về Gia Duyên và Trịnh Phó Hàn.

"Ây, ây....

Các người có nghe tin đồn ở bên ngoài không?

Nghe nói hai tuần nay cô siêu mẫu Crystal được Trịnh tổng bao.

Hai người đã ra nước ngoài nghỉ mát."

Một cô thợ trang điểm nói với giọng đầy thích thú."

Đúng rồi tôi cũng nghe vậy.

Nghe nói Trịnh tổng đã tặng cho cô ta một căn biệt thự tại phía tây của Thành Phố S."

"Vậy chắc chắn cô ta là tình nhân của Trịnh tổng rồi.

Để tôi theo học hỏi cô ta, làm cách nào mà có thể làm một người có quyền có thế như Trịnh tổng để ý tới."

Một cô người mẫu cười cười nói với giọng đầy châm biếm.Tràn Hạo nghe được những lời họ vừa nói, trong lòng anh chợt nghĩ đến Sở Hương.

Gia Duyên cũng giống như Sở Hương là loại phụ nữ hâm mộ hư vinh, vì tiền có thể bán đi sự tôn nghiêm của mình.

Không biết vì sao trong lòng anh lại hiện lên cơn thịnh nộ.

Anh bất giác xiết chặt bàn tay của mình, trong con ngươi đen nhánh của anh hiện lên tia nguy hiểm.Tạ Chánh đứng bên cạnh nhìn thấy biểu hiện này của Tràn Hạo, trong lòng anh chợt vang lên dự cảm bất an.

Tạ Chánh đã theo Tràn Hạo 10 năm, từ sau khi Sở Hương rời khỏi Tràn Hạo đến giờ.

Đây là lần đầu tiên Tạ Chánh nhìn thấy Tràn Hạo giận dữ đến như vậy.Trong lúc họ không chú ý Gia Duyên khóac tay Mạnh Hùng bước vào.

Trịnh Phó Hàn, Châu Ân, Tiểu Hồng và Cẩm Tú đi bên cạnh họ.

Nét mặt sửng sốt của mấy cô người mẫu làm cho Tràn Hạo khó hiểu, anh nhíu mày xoay lại nhìn theo ánh mắt của bọn họ.Đập vào mắt của Tràn Hạo là một Gia Duyên lạnh lùng kiêu ngạo nhưng không kém phần sang trọng.

Cô đang dịu dàng khoác tay Mạnh Hùng một cách thân mặt bước vào.

Tràn Hạo không ngờ Gia Duyên lại có năng lực câu dẫn đàn ông đến như vậy.

Từ khi Kiều Nhi ở bên cạnh Mạnh Hùng, Mạnh Hùng không bao giờ tiếp xúc thân mật với bất kỳ người phụ nữ nào.

Nhưng hôm nay Mạnh Hùng lại thản nhiên khoác tay Gia Duyên như vậy, càng khiến Tràn Hạo tức điên người.Mấy cô người mẫu với nét mặt hoang mang nhìn nhau nói."

Đây là chuyện gì, không phải nói Crystal là tình nhân của Trịnh tổng sao?"

"Sao bây giờ cô ta lại có cử chỉ thân mật với Mạnh Tổng?."

"Ba người còn vui vẻ đi bên cạnh nhau, chẳng lẽ họ muốn chơi trò tình tay ba sao?."

Những tiếng xì xào bên tai làm cho Tràn Hạo càng thêm nôn nao trong lòng.

Trái ngược với anh Gia Duyên lại vô cùng bình thản như không có chuyện gì xảy ra, cô đã quen với những scandal vô căng cứ này.
 
Cô Vợ Thần Bí Của Ông Hoàng Làng Giải Trí. (Ngôn Tình, Hiện Đại, Hắc Bang, He.)
Chương 13:Lý Kỳ bị Gia Duyên chỉnh.


Sau khi quay xong quảng cáo Gia Duyên trở về công ty giải trí Ngôi Sao Sáng ở bên cạnh của trường quay.

Gia Duyên đi vào phòng hoá trang mà

Trịnh Phó Hàn đã dành riêng cho cô dùng, để cho Tiểu Hồng tẩy trang cho cô.

Ngồi vào ghế dựa cô mệt mỏi nhắm mắt lại, dùng tay xoa bóp nhẹ nhàng vào phía sau gáy của mình.

Tiểu Hồng nhìn thấy vậy liền dùng tay massage cổ và vai của Gia Duyên.

"Chị, sao chị không đính chính những tin đồn bất chính về chị.

Chị giữ im lặng thì họ sẽ được đà tiến tới."

Tiểu Hồng bực tức trong lòng, cô không hiểu vì sao một người tốt như Gia Duyên lại bị nhiều người buông lời nhục mạ đến như vậy.

Gia Duyên nghe Tiểu Hồng nói vậy cô mới từ từ mở cặp mắt sáng lung linh của mình ra nói.

"Chị không quan tâm đến những gì người khác nói về chị, chỉ cần chị làm đúng với lương tâm của mình.

Họ muốn nói gì thì cứ nói."

Gia Duyên vừa nói vừa nhếch môi cười xem thường.

"Tiểu Hồng, em mới vào nghề nên không biết đó thôi.

Người càng nổi tiếng thì sẽ có càng nhiều người đố kỵ với mình.

Nên tin đồn nhảm không thể không có."

Châu Ân đang thu dọn đồ bên cạnh, nghe hai người nói chuyện liền lên tiếng.

"Em biết, nhưng em thấy tức thay cho chị Gia Duyên mà thôi."

Trong lúc ba cô đi ra đại sảnh chuẩn bị ra về, đột nhiên họ đụng phải Lý Kỳ.

Lý Kỳ trên người mặt cái đầm màu rượu đỏ của thương hiệu Gucci, bó sát vào thân hình gợi cảm của mình nhìn vào thật quyến rũ.

Cô cùng với đạo diễn Trương Thiệp, đang ngồi tại bàn tham khảo về bộ phim mới mà cô ta được mời làm nữ chính.

Đạo diễn Trương Thiệp là người đàn ông trung niên ở độ tuổi 50.

Ông làm đạo diễn được hai mươi năm nên tiếng tăm của ông đã vang dội khắp nơi trên toàn thế giới.

Bộ phim này là bộ phim đầu tiên công ty giải trí Minh Hạo cùng với công ty giải trí Ngôi Sao Sáng hợp tác.

Trương Thiệp là đạo diễn làm việc cho Tràn Hạo nhiều năm, ông thích tính tình đâu ra đó của Tràn Hạo nên mới chịu đầu quân cho anh.

Lý Kỳ nhìn thấy Gia Duyên liền nở một nụ cười giả tạo.

Cô ta đi tới trước mặt của Gia Duyên nói với giọng ân cần.

"Tôi nghe nói Gia Duyên tiểu thư vừa mới đi nghỉ mát cùng với Trịnh tổng trở về là đến công ty ngay.

Sao cô không ở nha nghỉ ngơi vài ngày, e là sức khỏe của cô sẽ không chịu nổi."

Lý Kỳ nói ra những lời quan tâm trước mặt của rất nhiều đồng nghiệp.

Nhưng trên thực tế Lý Kỳ chỉ muốn nói cho người ta biết, Gia Duyên và Trịnh tổng có chuyện mờ ám mà thôi.

Gia Duyên nghe ra được dụng ý của Lý Kỳ liền nở nụ cười ngọt ngào nói.

"Cảm ơn Lý tiểu thư đã quan tâm, tôi nghỉ ngơi nhiều rồi cũng nên trở về để làm việc.

Tôi phải nhờ sự nỗ lực của bản thân, để leo lên vị trí cao trong sự nghiệp của mình.

Đâu có tốt số như người ta được ông hoàng làng giải trí làm hậu thuẫn, muốn được danh hiệu ảnh hậu là được ngay."

Thật ra thì Gia Duyên không thích nói xỏ người khác như vậy.

Nhưng không biết vì sao mỗi lần gặp mặt Lý Kỳ thì cô lại cảm giác chán ghét vô cùng.

Nghe được lời nói của Gia Duyên mấy người có mặt biết ngay cô đang ám chỉ ai.

Ánh mắt thăm dò của bọn họ làm Lý Kỳ mất tự nhiên, trong lòng càng thêm căm phẫn với Gia Duyên.Từ xa ba người đàn ông ưu tú đang ung dung bước tới, chân của họ bất giác dừng lại khi nghe hai cô đang châm biếm lẫn nhau.Một cô là ảnh hậu Lý Kỳ, một cô là siêu mẫu Crystal.

Không ai nhường nhịn ai, một khi Gia Duyên mà ghét người nào thì cô sẽ không để yên cho người đó."

Tôi là dùng tài năng thật sự của mình để đoạt lấy ngôi vị ảnh hậu này, không giống như cô nói.

Đừng có ở đó mà ngậm máu phun người."

Lý Kỳ tức giận nói, chuyện cô được Tràn Hạo chiếu cố ai nấy đều biết nhưng không ai dám nói thẳng ra trước mặt cô.Gia Duyên nghe Lý Kỳ nói vậy, cô nhếch môi lên thành nụ cười khinh bỉ.

Cô khoanh hai tay trước ngực mình dùng giọng chế giễu nói."

Lý Kỳ năm nay 25 tuổi, ba là tổng giám đốc của ngân hàng West Bank, mẹ là giáo viên dạy tại trường đại học Highclass.

Gia đình thuộc vào tầng lớp trung lưu, được tốt nghiệp từ học viện điện ảnh Thiên Tài tại Thành Phố S.

Bất đầu vào làng giải trí năm 18 tuổi, ba năm trước vì được Tràn Thiếu nâng đỡ nên sự nghiệp của cô mới lên như diều gặp gió.

Xin lỗi Lý tiểu thư, không biết tôi có nhớ nhầm chổ nào không?."

Gia Duyên nói với giọng lạnh lùng không cảm xúc, loại người như cô ta như vậy mà cũng lên mặt hống hách với người khác.

Nhưng Gia Duyên cũng không hiểu vì sao mình lại đặt biệt ghét Lý Kỳ đến như vậy.Sắc mặt của Lý Kỳ lúc này hết trắng rồi xanh, cô ta tức đến nghiến răng ken két.

Lý Kỳ nhìn Gia Duyên bằng ánh mắt độc ác, trong lòng Lý Kỳ thầm nghĩ."

Gia Duyên này không biết là loại người gì, chuyện mà cô đã cố tình che giấu sao Gia Duyên lại có thể điều tra ra cận kẽ đến như vậy."

Ánh mắt ngượng ngùng của Lý Kỳ nhìn một vòng, cô cảm thấy vừa mất mặt vừa xấu hổ.

Từ lúc cô nổi tiếng đến nay, không một ai dám ở trước mặt cô mà lên mặt.

Cô thề với lòng mình sau này cô sẽ trả lại nỗi nhục ngày hôm nay cho Gia Duyên gấp 10 lần.
 
Cô Vợ Thần Bí Của Ông Hoàng Làng Giải Trí. (Ngôn Tình, Hiện Đại, Hắc Bang, He.)
Chương 14: Kinh ngạc.


Lúc này Tràn Hạo phong độ bước đến bên cạnh của Lý Kỳ.

Anh dùng ánh mắt hiếu kỳ để nhìn Gia Duyên, chuyện đời tư của Lý Kỳ cô đã nhờ anh ém nhẹm.

Làm sao Gia Duyên lại có năng lực để soi mói lên những tư liều này.

Anh về nhất định sẽ cho Tạ Chánh điều tra về thân phận thật sự của cô.

Tràn Hạo tin chắc thân thế của Gia Duyên không đơn giản, với tính cách ương ngạnh không sợ trời không sợ đất của cô, không phải vì được nổi tiếng mà tạo thành.

Nhất định cô đã lớn lên trong môi trường như vậy.

"Gia Duyên tiểu thư, tôi là một người công tư phân minh coi trọng nhất là nhân tài.

Tôi thấy Lý Kỳ có tài năng diễn xuất nên mới giúp cô ấy một tay để phát huy năng lực tiềm ẩn của mình.

Chứ không như lời của cô vừa nói, vì tình cảm riêng tư nên mới làm như vậy."

Tràn Hạo lên tiếng phản bác lại lời nói của Gia Duyên, làm cho Lý Kỳ vui mừng trong lòng.

Cô biết trong lòng của anh cô rất quan trọng.

Mấy người đứng chung quanh nghe Tràn Hạo lên tiếng bênh vực Lý Kỳ, liền cảm giác thương xót cho Gia Duyên.

Họ biết Lý Kỳ là người ngang ngược, ỷ mình được Tràn Thiếu dung túng nên tung hoành ngang dọc trong làng giải trí.

Có rất nhiều người bất mãn với hành vi của cô ta, nhưng vẫn im hơi lặng tiếng không dám đắc tội.

Nhưng Siêu mẫu Crystal này dù có ăn gan hùm mật gấu cũng không nên chống đối với Tràn Thiếu ông hoàng làng giải trí này.

Họ tin chắc chỉ trong nay mai Gia Duyên nhất định sẽ bị công ty đóng băng.

Trịnh Phó Hàn đứng bên cạnh của Mạnh Hùng, anh muốn bước tới giải vây cho Gia Duyên nhưng bị Mạnh Hùng chận lại.

Cặp mắt hứng thú cùng với nụ cười gian tà của Mạnh Hùng nhìn thẳng vào Tràn Hạo và Gia Duyên.

Trong lòng anh thầm nghĩ, đúng như lời của Kiều Nhi nói, phân nửa kia của Tràn Hạo thật sự đã xuất hiện.

Anh đứng đút hai tay vào túi quần tây của mình, chờ xem Gia Duyên bắt bẻ lại Tràn Hạo như thế nào.

"Trịnh tổng, cậu chờ thêm một chút nhất định có một màn kịch đặc sắc để cậu xem."

Trịnh Phó Hàn không hiểu Mạnh Hùng đang nói gì, nhưng vẫn đứng yên tại chổ không động tĩnh.

Gia Duyên nhìn Tràn Hạo bằng ánh mắt châm biếm, cô nở một nụ cười khinh miệt.

Gia Duyên tao nhã đi đến ghế sopha bên cạnh thoải mái ngồi xuống.

"Tràn Thiếu, anh nói sao dể nghe như vậy, trong làng giải trí này tôi tin chắc không chỉ riêng cô Lý mới có tài năng tiềm ẩn.

Sao anh không chiếu cố những người khác, như anh đã chiếu cố cô Lý."

Gia Duyên nói đến đây chợt ngừng một chút, cô dùng tay chỉnh lại y phục trên người mình không đợi Tràn Hạo hay Lý Kỳ phản kích liền cắt giọng cao ngạo của mình lên nói tiếp.

"Theo như tôi được biết thì 3 năm trước sau khi cô Lý qua đêm tại biệt thự bên thành tay của Tràn Thiếu.

Từ lúc đó trở đi sự nghiệp của cô Lý, phát triển một cách thuận buồm xuôi gió.

Nếu đổi lại là Tràn Thiếu, anh nghĩ trong việc này không có chút gì là mờ ám hay sao?."

Gia Duyên nâng khuôn mặt kiều diễm của mình lên, cô dùng ánh mắt quật cường nhìn thẳng vào mắt của Tràn Hạo.

Thật ra thì mấy tháng trước sau khi cô trở về từ khách sạn the Palm bên Italy, không biết vì sao trong lòng cô luôn nhớ đến ánh mắt của người đàn ông mình đụng phải vừa rồi.

Trong ánh mắt của anh chứa đựng tia vui mừng, nhưng đồng thời cũng hiện lên nỗi chua xót cùng với thù hận, làm cô cảm giác hiếu kỳ muốn tìm hiểu thêm về anh.

Gia Duyên ra lệnh cho thuộc hạ của mình điều tra thân phận của người đàn ông đó.

Sau khi thuộc hạ của cô điều tra được người đàn ông đó chính là Tràn Hạo, chủ tịch của công ty giải trí Minh Hạo.

Họ còn điều tra tất cả mọi việc có liên quan đến anh.

Sau khi cô nghe thuộc hạ của mình báo cáo về lai lịch của anh, trong lòng cô cảm giác thất vọng vô cùng.

Tràn Hạo là người đầu tiên có thể gợi lên sự chú ý của cô.

Nhưng anh lại là một người chơi bời trăng hoa, nổi tiếng nhất tại Thành Phố S.

Nghe được những gì Gia Duyên vừa mới nói, không chỉ Tràn Hạo mà ngay cả Mạnh Hùng và Trịnh Phó Hàn cũng kinh nhạc không thôi.

Mạnh Hùng nghĩ chắc sau lần gặp mặt đó ở Italy, Gia Duyên đã cho người điều tra Tràn Hạo.

Vậy cũng có nghĩa là Gia Duyên đã để ý đến Tràn Hạo, từ lần đầu tiên hai người gặp gỡ.

Trong ánh mắt của Mạnh Hùng hiện lên ý cười, nếu hai người mà yêu nhau quả thật là xứng đôi vừa lứa.

Với thân phận của Gia Duyên, anh tin chắc không ai xứng với Tràn Hạo hơn cô.

Trịnh Phó Hàn thì tâm trạng hơi hoang mang, Gia Duyên vừa mới tới Thành Phố S này hai tháng.

Tại sao cô biết rõ về Tràn Hạo đến

như vậy, chẳng lẽ cô đến đây là có mục đích.

Thật ra thì Trịnh Phó Hàn đã mời Gia Duyên hợp tác với công ty của anh rất nhiều lần.

Nhưng lần nào Châu Ân cũng thay cô từ chối, không biết tại sao lần này Gia Duyên lại đồng ý đến Thành Phố S này.

Tràn Hạo nhìn vào ánh mắt của Gia Duyên, anh không hiểu sao trong lòng mình lại hơi dao động.

Không lẽ vì cô có vài phần giống Sở Hương hay sao, Tràn Hạo thật sự không hiểu tâm tư của chính mình.

Nhưng anh biết chắc một điều, đó là Gia Duyên đã cho người điều tra anh, bằng không cô không thể nào biết được chuyện riêng tư của anh.

Trong lúc này đột nhiên một cậu thanh niên của cửa hàng hoa Romance (cũng tức là cửa hàng hoa lãng mạn) nổi tiếng nhất tại Thành Phố S bước vào đại sảnh.

Trên tay cậu ấy cầm một bó (hoa hồng Juliet) trị giá liên thành.

*Fact: David Austin là nhà thực vật học nổi tiếng ở Anh, ông đã dùng thời gian 15 năm để tự tay chăm sóc cho những cây hoa hồng độc đáo này mà ông đã đặc tên là hoa hồng Juliet.

Loại hoa hồng này không chỉ có vẻ đẹp sang trọng mà nó còn là loại hoa hồng đắt tiền nhất trên thới giới.

Bó hoa hồng Juliet đầu tiên được bán ra với giá 15 triệu đô (tương đương với 330 tỷ đồng).
 
Cô Vợ Thần Bí Của Ông Hoàng Làng Giải Trí. (Ngôn Tình, Hiện Đại, Hắc Bang, He.)
Chương 15:Khắc tinh.


Ánh mắt nguỡng mộ của mấy cô gái không ngừng nhìn vào bó hoa hồng quý hiếm này.

Tràn Hạo vừa xuất hiện tại công ty giải trí Ngôi Sao Sáng, thì đã có người giao bó hoa hồng này đến đây.

Không cần nghĩ cũng biết bó hoa hồng này là tặng cho Lý Kỳ.

Tạ Chánh là người phụ trách tặng hoa tặng quà cho phụ nữ của Tràn Hạo, anh không quan tâm đến những chuyện nhỏ nhoi này.

Tràn Hạo nghĩ những việc dỗ dành phụ nữ như tặng quà và hoa là điều không cần thiết, anh không muốn lãng phí thời gian của mình.

Khuôn mặt của Lý Kỳ lộ ra vẻ kiêu hãnh rõ ràng, cô dùng ánh mắt đắc ý nhìn thẳng vào mặt của Gia Duyên.

Gia Duyên vẫn thảnh thơi ngồi đó khuôn mặt kiêu ngạo của cô không hề hiện lên tia tò mò hay thích thú, về bó hoa hồng trên tay của cậu thanh niên giao hàng.

Tràn Hạo chuyển tầm mắt của mình vào người của Gia Duyên, anh muốn biết cô có giống như những người phụ nữ khác hâm mộ hư vinh hay không.

Không biết vì sao khi anh nhìn thấy nét mặt thờ ơ không quan tâm của cô, dưới tận đáy lòng của anh lại hiện lên tia vui mừng cùng với sự chờ mong.

"Wow hoa này thật đẹp lần đầu tiên tôi mới nhìn thấy."

"Bó hoa hồng này rất đắt tiền chắc là tặng cho Chị Lý Kỳ rồi, không ngờ Tràn Thiếu lại lãng mạn đến như vậy."

"Hai người họ nhìn thật xứng đôi, hèn gì Tràn Thiếu lại coi trọng chị Lý Kỳ như vậy."

Tiếng xì xào bàn tán của mấy người chung quanh về bó hoa hồng này, càng khiến cho Lý Kỳ nở mặt nở mày.

Cô không biết hôm nay là ngày gì mà Tràn Hạo lại tặng cho cô loại hoa hồng đặc biệt này.

Mạnh Hùng nhìn thấy bo hoa hồng, ánh mắt của anh chợt phát sáng.

Lần trước khi anh và Kiều Nhi dự buổi triển lãm hoa ở Anh, anh đã nhìn thấy loại hoa hồng qúy hiếm này.

Anh định mua để tặng cho Kiều Nhi, nhưng Kiều Nhi chỉ thích hoa lan mà thôi.

Mạnh Hùng không ngờ Tràn Hạo lại phóng khoái và lãng mạn đến như vậy, cố tình chuyển hoa này bằng máy bay từ Anh về đây, để tặng cho Lý Kỳ.

Cậu thanh niên giao hàng đi xăm xăm đến mục tiêu của mình.

Trong lúc cậu ta gần đến trước mặt của Lý Kỳ, đột nhiên quay sang lễ phép nhìn Gia Duyên nói.

"Chị Crystal, xin mời chị ký tên nhận hoa."

Lúc này sắc mặt của Lý Kỳ trở nên tối sầm, khuôn mặt xanh mét vì cảm thấy xấu hổ.

Cô không dám ngước mặt lên nhìn ai, sợ đụng phải ánh mắt chế nhạo của tất cả mọi người chung quanh.

Gia Duyên không hề kinh ngạc, nhìn thấy bó hoa hồng Juliet cô biết ngay là tặng cho cô.

Châu Ân lấy từ trong túi sách của Gia Duyên ra một cây bút Montblanc màu xanh, cung kính đưa cho cô.

Thật ra thì Gia Duyên có một thói quen, nếu cần phải dùng đến bút thì cô chỉ dùng cây bút của cô.

Trịnh Phó Hàn hơi kinh ngạc khi nhìn thấy cây bút trên tay của Gia Duyên.

Cây bút Montblanc này là hàng phát hành có số lượng, anh rất thích nhưng mua không được.

Không biết Gia Duyên đã dùng cách gì mà có thể sở hữu được nó.

Thấy Gia Duyên ký tên nhận hàng xong, cậu thanh niên liền lấy trong túi của mình ra bức ảnh của cô đưa đến trước mặt của Gia Duyên."

Chị Crystal, em là fan hâm mộ của chị.

Chị có thể ký tên tặng cho em có được không?."

Gia Duyên nhìn cậu thanh niên nở một nụ cười ngọt ngào, cô cầm bức ảnh lên nói với giọng dịu dàng."

Em tên gì?

Để chi ký tặng cho em."

Tất cả mọi người có mặt đều kinh ngạc, họ không ngờ một người kiêu căng như Crystal cũng có bộ mặt dịu dàng đáng yêu đến như vậy."

Em tên Nhật Hưng, cảm ơn chị."

Cậu thanh niên vui mừng nói với giọng hứng hỡ.Mỗi khi Tràn Hạo nhìn thấy vẻ mặt tươi cười rạng rỡ của Gia Duyên với đàn ông, trong lòng anh lại hiện lên cảm giác phẫn nộ.

Anh hận không thể xé nát cái bộ mặt dâm đãng quyến rũ này của cô.Nhìn thấy sắc mặt tối sầm của Tràn Hạo, Lý Kỳ cảm giác lo lắng trong lòng.

Cô không biết trong lòng anh đang nghĩ gì, mỗi lần Tràn Hạo gặp mặt Gia Duyên tâm tình của anh lại dao động mạnh đến như vậy.

Trên khuôn mặt lãnh đạm của Tràn Hạo không bao giờ biểu lộ ra tâm tư thật sự của anh.

Nhưng không biết vì sao từ lúc Gia Duyên xuất hiện, Tràn Hạo không thể kiềm chế được hỷ nộ của mình.Lý Kỳ sợ vị trí của mình trong lòng của Tràn Hạo sẽ bị Gia Duyên thay thế.

Nghĩ đến đây cô càng hận Gia Duyên hơn, cô nhất định phải khiến cho Gia Duyên thân bại danh liệt.

Tới lúc đó Gia Duyên sẽ không còn là mối đe dọa đối với cô.Sau khi cậu thanh niên giao hàng cẩn thận đưa bố hoa hồng Juliet cho Gia Duyên.

Trước sự kinh ngạc của mọi người, cô nhìn cũng không nhìn tới liền quăng nó thẳng vào sọt rác bên cạnh."

Châu Ân, Tiểu Hồng chúng ta về."

Gia Duyên lên tiếng với Châu Ân và Tiểu Hồng, rồi cô cao ngạo ngẩn cao đầu của mình bước ra khỏi công ty giải trí Ngôi Sao Sáng.

Để lại không biết là bao nhiêu ánh mắt tiếc nuối, nhìn vào bó hoa hồng quý giá đang nằm thê thảm trong sọt rác.

Tràn Hạo nhìn theo bóng lưng của Gia Đuyên trong lòng anh hơi sửng sờ với hành động kiêu ngạo này của cô, càng ngày anh càng tò mò muốn biết lai lịch về cô siêu mẫu này.Khi trở về công ty giải trí Minh Hạo, Tràn Hạo vừa bước vào văn phòng vừa nói với Tạ Chánh lúc này đang đi phía sau của anh.

"Tạ Chánh, cho người điều tra Gia Duyên ."

"Dạ, Tràn Thiếu."

Tạ Chánh cung kính nói, trong long thầm nghĩ chắc Tràn Hạo đã có hứng thú với cô người mẫu này.

Khi Mạnh Hùng trở về biệt thự Mạnh Viên, anh kể lại chuyện của Tràn Hạo và Gia Duyên cho Kiều Nhi nghe.

Kiều Nhi nghe anh kể đến khúc Gia Duyên nói móc Tràn Hạo bao nuôi Lý Kỳ, Kiều Nhi dùng tay vỗ mạnh lên đùi của mình một cái.

Cô cười thỏa thích nhìn Mạnh Hùng nói với giọng thích thú."

Hùng, em rất thích Gia Duyên.

Cuối cùng Hạo cũng có ngày bị phụ nữ chỉnh thê thảm như vậy.

Em muốn làm bạn với cô ấy.

Ha ha ha ha."

Nghĩ đến nét mặt khó coi của Tràn Hạo khi bị những lời lẽ sắc bén của Gia Duyên nói đến không biết phản bác lại như thế nào.

Kiều Nhi không thể nào kiềm chế được bản thân của mình mà bật cười thành tiếng.Mạnh Hùng yêu thương vươn tay kéo

Kiều Nhi sát vào lòng mình, tay anh chòang qua eo cô nhẹ nhàng vuốt ve bụng của cô.

Trong lòng Mạnh Hùng cảm giác hạnh phúc vô cùng.

Anh khom xuống đặt lên tóc của cô một nụ hôn dịu dàng."

Sao em lại vui đến như vậy, anh thấy Hạo đã gặp khắc tinh của cậu ấy."

"Phải!

Anh nói đúng, Gia Duyên chính là khắc tinh trong đời của Hạo."
 
Cô Vợ Thần Bí Của Ông Hoàng Làng Giải Trí. (Ngôn Tình, Hiện Đại, Hắc Bang, He.)
Chương 16:Mạch Tử


Ngày hôm sau Tràn Hạo bận rộn trong văn phòng làm việc của mình, anh đang xem xét những chi tiết về buổi trao giải điện ảnh MTV.

Còn nửa năm nữa là đến ngày trao giải, lần này Lý Kỳ vẫn muốn giành được ngôi vị ảnh hậu.

Bộ phim Lý Kỳ vừa mới hợp tác cùng với đạo diễn Trương Thiệp cơ hội đoạt giải rất cao.

Anh đã đề nghị với Trương Thiệp trao vai thứ cho Cẩm Tú.

"Cốc.....cốc.....cốc....."

"Vào đi."

Giọng nói nghiêm nghị của Tràn Hạo vang lên.

Tạ Chánh trên tay cầm một phần văn kiện, với nét mặt khó hiểu bước vào.

"Tràn Thiếu, tôi đã cho người điều tra Gia Duyên tiểu thư."

Nói đến đây Tạ Chánh dừng lại không nói tiếp, làm Tràn Hạo bực bội nhíu mày.

"Điều tra ra được sao?."

Giọng nói lạnh lùng của Tràn Hạo vang lên làm cho Tạ Chánh hồi hộp trong lòng.

"Tràn Thiếu, thật ra thì tôi không điều tra ra được gì, chỉ biết Gia Duyên tiểu thư năm nay 21 tuổi trước khi đến Thành Phố S thì sống tại Italy.

Gia Duyên tiểu thư vào làng giải trí vào lúc 18 tuổi, chỉ trong vòng một năm cô ấy đã trở thành siêu mẫu.

Người trong ngành có câu nói 'siêu mẫu Crystal là huyền thoại trong thế giới người mẫu'.

Còn về chuyện trước năm 18 tuổi của Gia Duyên Tiểu thư, thì tôi không thể điều tra ra được gì."

Tạ Chánh đặt sắp tài liệu về Gia Duyên xuống bàn trước mặt của Tràn Hạo, nói với giọng hổ thẹn vì không làm tròn việc Tràn Hạo giao phó cho anh.

Tràn Hạo nghe xong những gì Tạ Chánh vừa nói, tay anh cầm cây bút màu đen gõ gõ lên mặt bàn.

Ánh mắt thâm trầm nhìn đắm đuối vào tấm hình của Gia Duyên, lúc cô mới bước chân vào làng giải trí.

"Tại sao không tra ra được gì?."

"Tràn Thiếu, tôi đã dùng mọi cách nhưng không điều tra ra được gì.

Chắc có người cố tình giấu kín chuyện của Gia Duyên tiểu thư.

Kể cả trong kho tư liệu của nhà nước bên Italy cũng không tra ra được gì."

Tạ Chánh nói mà chính anh cũng không tin, anh không biết ai có thế lực mạnh đến như vậy có thể vào kho tư liệu của chính phủ dùng cách tệp ẩn để che giấu đi File thông tin về Gia Duyên.

Tràn Hạo không nói gì ánh mắt của anh không rời khỏi tấm hình của cô.

Anh bị cặp mắt sáng như trăng rằm của Gia Duyên thu hút đến ngây cả người.

Sau lần gặp mặt Tràn Hạo tại công ty giải trí Ngôi Sao Sáng, thời gian thấm thóat trôi qua thật nhanh mới đây đã là một tháng.

Một tháng nay Gia Duyên bận rộn ngày đêm lo quay quảng cáo, chụp ảnh và bận rộn lên sống truyền hình.

Cô thường xuyên xuất hiện với vai trò khách mời trong những chương trình trên TV.

Gia Duyên và Cẩm Tú vì hợp tác nhiều lần, nên đã trở thành đôi bạn thân.

Cô đã cho Châu Ân điều tra về thân thế của Cẩm Tú, cô sợ Cẩm Tú muốn tiếp cận với cô vì có mục đích.

Nhưng sao khi Gia Duyên biết được thận thế đáng thương của Cẩm Tú, cô càng quý trọng người bạn này hơn.

Cẩm Tú là một cô gái rất dịu dàng nói năng nhỏ nhẹ, cô không thích gây chuyện hay xen vào chuyện của người khác.

Nhìn thấy sự hiếu thảo mà Cẩm Tú dành cho người ba đang bệnh nặng của mình, cô càng muốn che chở và bảo vệ Cẩm Tú không cho ai bắt nạt cô.

Gia Duyên cho Cẩm Tú một số tiền để chữa bệnh cho ba cô, nhưng Cẩm Tú là một người rất tự trọng.

Cô một mực từ chối nói rằng vộ công bất thụ lọc.

Cô muốn tự mình kiếm tiền để chữa bệnh cho ba cô.

Gia Duyên không muốn miễn cưỡng Cẩm Tú, điều mà cô có thể giúp được chính là giới thiệu thêm nhiều công việc cho Cẩm Tú hơn.

Một tháng nay Tràn Hạo cố tình không tới trường quay của Trịnh Phó Hàn, để tránh gặp mặt của Gia Duyên.

Từ lần gặp mặt đó Tràn Hạo trở về anh luôn cảm giác khó chịu trong lòng.

Anh ghét bản thân của mình tại sao đã qua 8 năm mà hình bóng của Sở Hương vẫn khắc sâu trong tận trái tim của anh.

Anh nghĩ anh chán ghét Gia Duyên đến như vậy, là vì anh đã xem Gia Duyên là thế thân của Sở Hương.

Anh vừa yêu vừa hận Sở Hương đến nỗi trái tim của mình vẫn còn đau đớn theo thời gian.

Tràn Hạo luôn tự hỏi bản thân của mình.

"Tại sao, tại sao cô lại phản bội anh?

Có phản vì lúc đó thân phận và địa vị của anh, không bằng người đàn ông đó.

Hay trên thực tế cô không hề yêu anh."

Càng nghĩ Tràn Hạo càng muốn tránh xa, không gặp mặt của Gia Duyên.

Anh sợ có một ngày anh không kiềm chế được mà là tổn thương đến cô.

Anh biết Sở Hương và Gia Duyên là hai người hoàn toàn khác nhau.

Nhưng nỗi thù hận sẽ làm cho một người dù có trầm tĩnh hay sáng suốt đến đâu, cũng sẽ trở nên mê muội không còn lý trí để phân biệt đúng sai.

Họ sẽ bất chấp tất cả để trút đi nỗi hận trong lòng mình.

Hôm nay là đầu tháng Tràn Hạo có hẹn với ba người bạn kia đến bar Night Angel.

Một tháng nay tâm trạng của Tràn Hạo như thời tiết lên xuống thất thường.

Anh vừa muốn tránh xa Gia Duyên thì trong đầu anh càng nghĩ nhiều về cô.

Hôm nay sẵn dịp đến đây thư giản Tràn Hạo muốn bản thân mình biết rằng anh có rất nhiều phụ nữ không cần phải suy nghĩ đế Sở Hương hay là Gia Duyên.Hôm nay Tràn Hạo hẹn với Mạch Tử phát ngôn viên nổi tiếng.

Cô cũng như Lý Kỳ là người phụ nữ yêu Tràn Hạo một cách say đắm.

Cho dù Mạch Tử được rất nhiều người đàn ông giàu có theo đuổi, nhưng không có người đàn ông nào ngòai Tràn Hạo ra làm trái tim kiêu hãng của cô rung động cả.Mạch Tử vừa xinh đẹp vừa cao ngạo cô là một người phụ nữ tài giỏi, sự nghiệp của cô không giống như của Lý Kỳ được Tràn Hạo nâng đỡ.

Cô nhờ vào tài năng thật sự của chính mình mới bước lên được đỉnh cao nhất trong sự nghiệp của một phát ngôn viên, nên Mạch Tử luôn tự hào về bản thân của mình.
 
Cô Vợ Thần Bí Của Ông Hoàng Làng Giải Trí. (Ngôn Tình, Hiện Đại, Hắc Bang, He.)
Chương 17: Tần Gia Uy bị thương.


So với Lý Kỳ, Mạch Tử còn thông minh và trầm tĩnh hơn, thậm chí tâm địa của cô ta còn độc ác hơn nhiều.

Cô luôn âm thầm ở bên cạnh của anh không cần danh phận, nhưng một khi có người phụ nữ nào ngoài Lý Kỳ tiếp cận với Tràn Hạo thì Mạch Tử sẽ cho người âm thầm giải quyết cô ta.

Mạch Tử khoác tay Tràn Hạo bước vào phòng VIP mới được Nam Liệt sửa sang lại trên tầng hai.

Hàn Mạc ra ý kiến cho Nam Liệt trang trí lại căn phòng này, căn phòng và bên ngoài được ngăn bởi một bức tường làm bằng kính an toàn.

Trong phòng có thể nhìn thấy được tất cả mọi việc đang diễn ra bên ngoài sàn nhảy và quầy bar.

Nhưng người bên ngoài không thể nhìn thấy được bên trong.

Bước vào cửa Mạch Tử nhìn thấy ba cặp đôi nam thanh nữ tú, người nào cũng là người có địa vị và thế lực cao nhất tại Thành Phố S này.

Mạch Tử nở một nụ cười xã giao nhìn họ gật đầu chào hỏi, cô cùng Tràn Hạo bước tới ngồi xuống sofa bên cạnh của Nam Liệt.

Hàn Mạc nhìn Mạch Tử bằng ánh mắt thăm dò, nhìn bề ngoài Mạch Tử là một người phụ nữ chân yếu tay mềm, nhưng trong ánh mắt xấc xược của cô ta Hàn Mạc có thể nhìn thấy được tia độc ác.

Hàn Mạc thưởng thức phụ nữ mạnh mẽ, cô nghĩ rằng phụ nữ ở truớc mặt người thân của mình nên dịu dàng một chút, còn ở trước mặt của kẻ thù thì cần phải ra tay tàn nhẫn và độc ác không lưu tình.

Nhưng Mạch Tử không phải là loại người quang minh chính đại, trong ánh mắt của cô ta hiện lên tia nham hiểm làm Hàn Mạc bất giác có sự đề phòng với cô ta.

"Xin chào Mạnh Tổng, Nam Tổng và Lôi Tổng."

Mạch Tử nhìn ba người đàn ông đang oai nghiêm ngồi trên sofa tự nhiên mà ôm người phụ nữ của mình vào lòng.

Lôi Lạc Thiên và Nam Liệt thì khỏi cần phải nói, hai người vẫn giữ nguyên bộ mặt lạnh lùng ánh mắt thì chỉ nhìn vào người phụ nữ trong lòng mình.

Mạnh Hùng lịch sự gật đầu một cái thay cho lời chào.

Trình Lam quan sát ánh mắt của Mạch Tử, dù khuôn mặt cô vẫn tự nhiên nở một nụ cười niềm nở nhưng trong ánh mắt của cô ta lại loé lên tia tức giận vì thái độ thờ ơ của Lôi Lạc Thiên và Nam Liệt.

Nhưng chỉ trong chốc lát liền được Mạch Tử che giấu bởi ánh mắt dịu dàng, trong lòng Trình Lam thật bội phục cô ta.

Đúng thật là người xuất thân từ làng giải trí, chỉ vỏn vẹn vài giây ngắn ngủi mà Mạch Tử có thể che giấu đi tâm tư của mình, hèn gì Tràn Hạo cũng không biết được dã tâm của cô ta.

Không khác gì với Hàn Mạc và Trình Lam, chắc vì là phụ nữ nên họ đều có giác quan thứ sáu.

Kiều Nhi nhìn thấy Mạch Tử liền biết cô ta không phải là loại phụ nữ bình thường.

Nếu đổi lại là cô thì cô không thể nào ở chung với một người đàn ông không chỉ thuộc về riêng mình.

"Hạo, sao dạo này không thấy cậu đến đây vậy?"

Nam Liệt cầm ly rượu đỏ lên uống một ngụm nhìn Tràn Hạo nói, Tràn Hạo không nói gì chỉ nhếch môi cười nhẹ rồi nâng ly rượu lên uống một hơi cạn sạch.

Không nhắc thì thôi nhắc đến thì tâm tình của Tràn Hạo liền trở nên ảm đạm.

Mạnh Hùng nhìn thấy liền biết tâm tư của Tràn Hạo, nên mới nhìn sang Hàn Mạc cố tình bắt sang chuyện khác.

"Hàn gia, chuyện xảy ra bên Italy vào tháng trước cô có biết không?."

Mạch Tử nghe Mạnh Hùng gọi Hàn Mạc là Hàn gia trong lòng cô hiện lên sự nghi vấn.

Tuy cô không phải là người trong hắc đạo, nhưng cũng biết không ít người trong xã hội đen.

Ai mà không biết Hàn gia là nữ thủ lĩnh có quyền lực nhất của Bang Con Rồng Vàng, cũng là bá chủ của Đông Nam Á.

Mạch Tử len lén quan sát Hàn Mạc, trên người cô tỏa ra sự uy nghiêm cùng với sát khí làm người ta nhìn vào không rét mà rung.

"Có!

Lãnh Dương có báo cáo với tôi về chuyện Tần Gia Uy bị ám sát.

Hiện tại đang bị thương nặng."

Hàn Mạc vươn tay cầm ly rượu đỏ trên bàn uống một ngụm, cô tao nhã lắc lắc ly rượu đỏ trên tay mình.

Ánh mắt nguy hiểm nhìn chăm chăm vào chất lỏng màu đỏ đang di chuyển trong ly.

Kiều Nhi nhìn thấy sự trầm mặc trên khuôn mặt kiêu hãnh của Hàn Mạc, trong lòng cô cũng buồn thay.

Kiều Nhi biết Hàn Mạc và Tần Gia Uy là đôi bạn thanh mai trúc mã, chắc bây giờ trong lòng của Hàn Mạc đang lo lắng vô cùng.

Việc Tần Gia Uy bị ám sát đã chấn động cả giới hắc đạo trên toàn thới giới.

Tần Gia thật cẩn thận không cho phép ai đến thâm Tần Gia Uy kể cả Hàn Mạc, cho nên hiện giờ không ai biết Tần Gia Uy bị thương nghiêm trọng đến đâu.

"Ai mà to gan đến như vậy, dám vuốt rau hùm trên miệng cợp."

Lôi Lạc Thiên ngồi vuốt ve mái tóc dài màu hạt dẻ của Trình Lam nói.

"Phải nghe ba em nói Tần Gia Uy bị ám sát ngay trên địa bàn của mình, hình như là người trong nội bộ đã gây ra."

Trình Lam ngồi thẳng người dậy nói với giọng thích thú, cô nghe Long Kiệt nói chuyện này đang làm rùm beng bên Italy kể cả cảnh sát cũng muốn nhúng tay vào."

Phải!

Tần Gia Uy thật sự đã bị thường nặng như tính mạng không gặp nguy hiểm, chỉ cần tịnh dưỡng một thời gian thì sẽ không sao."

Mạnh Haùng biết Hàn Mạc rất lo lắng nên mới cho cô biết thông tin mà anh biết được.Nghe Mạnh Hùng nói vậy Tràn Hạo liền thắc mắc hỏi."

Hùng sao cậu lại biết được?

Hàn gia là bạn thân nhất của Tần Gia Uy mà cũng không có tin tức gì."

Nghe Tràn Hạo nói vậy tất cả ánh mắt đều tập trung lên người của Mạnh Hùng, anh cười cười uống một ngụm rượu nói."

Có một người bạn nói cho tôi biết."

Nghe Mạnh Hùng nói vậy trong lòng mọi người đều hiếu kỳ về người bạn này của Mạnh Hùng.

Người đó là ai sao mà thần thông quản đại đến như vậy.

Tin tức cơ mật của bang Mafia lớn nhất Italy mà cũng biết được.
 
Cô Vợ Thần Bí Của Ông Hoàng Làng Giải Trí. (Ngôn Tình, Hiện Đại, Hắc Bang, He.)
Chương 18:Châu Ân


Mạch Tử nghe họ nói chuyện cô cảm thấy thất kinh trong lòng, lồng ngực đánh trống liên hồi làm cô cảm giác khó thở.

Cô không ngờ bạn của Tràn Hạo là những người có tiếng tâm và địa vị trong xã hội, nhưng lại liên quan mật thiết với băng đảng xã hội đen và Mafia.

Cô còn chưa biết tới thân phận thật sự của Mạnh Hùng và Nam Liệt mà trong đầu đã choáng váng.

Kiều Nhi nhìn thấy nét mặt tái mét sửng sờ của Mạch Tử, liền cau đôi mày thanh tú của mình lại, nhìn Mạch Tử bằng ánh mắt chứa đựng sự nguy hiểm.

"Mạch tiểu thư, những chuyện chúng tôi vừa mới nói cô hãy xem như không hề nghe thấy điều gì.

Tôi không muốn tin tức ngày mai, có liên quan gì đến chuyện của chúng tôi vừa mới đề cập."

Giọng nói nghiêm túc cố gắng dằn giọng thấp xuống của Kiều Nhi làm cho Mạch Tử hơi bối rối trong lòng.

Trong lời nói của Kiều Nhi vừa có sự cảnh báo nhưng đồng thời cũng là sự uy hiếp trắng trợn.

Mạnh Hùng nhướng mày, đôi đồng tử đen nhánh hiện lên tia thích thú nhìn Kiều Nhi cười, anh không ngờ cô vợ yêu qúy của anh, cũng biết giở trò hâm dọa người khác như vậy.

"Tôi biết."

Giọng nói nhỏ nhẹ cố giữ bình tĩnh của Mạch Tử vang lên khi nghe Kiều Nhi nói vậy.

"Mạch Tử là người rất thận trọng, việc gì nên làm việc gì không nên cô ấy hiểu rất rõ."

Ánh mắt khó hiểu của Tràn Hạo nhìn thẳng vào Kiều Nhi nói với giọng nghiêm túc.

Anh không hiểu vì sao Kiều Nhi lại có phản cảm với Mạch Tử như vậy, đây là lần đầu tiên hai người chính thức gặp mặt.

Tràn Hạo vừa nói vừa choàng tay qua eo của Mạch Tử để trấn an cô.

Mạch Tử nở một nụ cười ngọt ngào nhìn anh bằng ánh mắt thăm tình.

Nghe Tràn Hạo nói vậy Kiều Nhi cũng không nói gì thêm, không biết vì sao cô lại không thích cô Mạch Tử này chút nào.

Mạch Tử ngồi cùng với Tràn Hạo thêm một chút, đột nhiên đài truyền hình gọi gấp cho cô.

Có một vụ tai nạn xe vừa mới xảy ra ngay trung tâm thành phố, cô phải đến hiện trường thu thập tin tức ngay lập tức.

Mạch Tử lịch sự chào tạm biệt mọi người rồi cô vội vã rời đi.

Trước khi ra khỏi cửa cô quay đầu lại dùng ánh mắt thăm sâu nhìn Hàn Mạc.

Mạch Tử muốn được như Hàn Mạc, muốn làm một người phụ nữ có quyền lực nhất tại Thành Phố S này, ai nấy nghe tới cái tên Mạch Tử cũng phải cuối đầu cung kính với cô.

Nên cô nhất định phải chinh phục cho bằng được Tràn Hạo mới thôi.

Trong lúc mọi người đang trò chuyện Kiều Nhi nhìn thấy bốn cô gái vừa bước vào cửa.

Ánh mắt của Kiều Nhi chợt hiện lên tia sáng, khi cô nhìn thấy Gia Duyên cùng ba người bạn thanh thản bước vào.

Trên người cô mặc áo thung màu trắng bó sát vào thân hình gợi cảm của mình, quần bò và đôi giày ống nhìn vào thật đơn giản nhưng không làm giảm đi nét đẹp cao quý của cô.

Khuôn mặt kiêu ngạo với đầy vẻ tự tin cô ngẩn cao đầu bước đi dịu dàng vào trong, trên mặt của Gia Duyên cố tình không trang điểm để tránh ánh mắt của phóng viên.

Hàn Mạc nhìn thấy sự hiếu kỳ từ trong ánh mắt sắc bén của Kiều Nhi, đang nhìn chăm chăm xuống sàn nhảy, cô cũng tò mò nhìn theo hướng Kiều Nhi đang nhìn.

Trên khuôn mặt lạnh như băng không một tia cảm xúc của Hàn Mạc chợt hiện lên vẻ kinh ngạc cùng với sự bất ngờ.

Hàn Mạc liền chuyển tầm mắt nghiêm túc của mình, nhìn thẳng vào ánh mắt sâu xa không gợn sóng của Mạnh Hùng.

Mạnh Hùng vẫn bình tĩnh nét mặt không hề đổi sắc, làm như không hiểu ý tứ trong ánh mắt thâm sâu của cô, anh chỉ cười cười tay nâng ly rượu uống một hớp rồi cho qua.

Gia Duyên vừa bước vào cửa liền bị tiếng nhạc ồn ào cùng với sự nhộn nhiệp của nơi này, làm cô bất giác nhíu mày khó chịu.

Cô là loại người ngoài công việc phải xuất đầu lộ diện, đa phần cô ở lại trong khách sạn không thích tiếp xúc với người ngoài.

Chắc có lẽ vì cô đã lớn lên trong mộ trường kín cổng cao tường, luôn được vệ sĩ theo bảo vệ nghiêm ngặt nên cô đã quen với lối sống yên tĩnh một mình.

Hôm nay là sinh nhật của Tiểu Hồng, Tiểu Hồng đã nghe danh tiếng của quán bar Night Angel từ lâu, nhưng vì không có thẻ hội viên nên không thể vào.

Có lần Tiểu Hồng nhìn thấy Mạnh Hùng tặng cho Gia Duyên một thẻ hội viên VIP, nên nhân dịp sinh nhật của mình cô năn nỉ Gia Duyên dẫn cô vào đây cho biết.

Ba cô bước theo sau người phục vụ, đến một cái bàn tròn nằm trong khu vực VIP.

Vừa đặt chân vào nơi phức tạp đông người này, Châu Ân liền thể hiện ra bản năng của mình.

Cô buớc đi điềm tĩnh theo sau Gia Duyên, cặp mắt sắc bén tỏa ra sát khí trùng trùng, quan sát mỗi một gốc cạnh trong quán bar, nhằm để giữ sự an toàn tuyệt đối cho Gia Duyên.

Trình Lam đang ngồi trên đùi của Lôi Lạc Thiên, từ trên nhìn xuống dưới bằng ánh mắt thăm dò, cô nhìn thấy bên hông của Châu Ân ẩn giấu một loại vũ khí mà chỉ có cô mới biết đó là gì.

Trình Lam quan sát cử chỉ cùng với ánh mắt của Châu Ân.

Cô liền biết cô và Châu Ân là cùng chung một loại người.

Là loại sát thủ hạng nhất, được huấn luyện đặc biệt và đã trải qua những tình huống ngàn căn treo sợi tóc, dù có chết cũng phải hoàn thành nhiệm vụ của mình.

Trong lòng Trình Lam thầm nghĩ, không biết thân phận thật sự của Gia Duyên là gì, mà có thể khiến đệ nhất sát thủ như Châu Ân thuần phục cô như vậy.

Lúc này Tràn Hạo mới để ý đến ánh mắt thất thường của tất mọi người.

Từ khuôn mặt kinh ngạc của Hàn Mạc sang nét mặt thích thú của Kiều Nhi cho đến vẻ mặt hiếu kỳ của Trình Lam.

Tràn Hạo nhìn theo ánh mắt của bọn họ, con ngươi sắc bén của anh chợt hiện lên tia vui mừng, nhưng chỉ trong chốc lát anh liền gạt bỏ suy nghĩ đó trong đầu mình.
 
Cô Vợ Thần Bí Của Ông Hoàng Làng Giải Trí. (Ngôn Tình, Hiện Đại, Hắc Bang, He.)
Chương 19:Bỏ thuốc


Tràn Hạo chau mày quan sát Gia Duyên bằng ánh mắt sâu xa, chỉ trong thời gian một tháng mà cô đã gầy đi rất nhiều.

Không biết vì sao trong lòng anh lại hiện lên cảm giác xót xa.

Anh ngồi với tâm trạng phiền muộn uống rượu, nhưng cặp mắt không hề rời khỏi người của cô.

Bốn cô ngồi tại một cái bàn tròn bên cạnh sàn nhảy, người phục vụ bàn lịch sự đến hỏi các cô dùng gì.

Gia Duyên gọi một ly cocktail còn Châu Ân, Cẩm Tú và Tiểu Hồng thì uống bia.

Trong lúc Gia Duyên uống rượu đột nhiên bụng của cô cảm giác khó chịu vô cùng, sắc mặt cũng trở nên xanh xao.

Châu Ân nhìn thấy liền biết Gia Duyên bị đau dạ dày, Châu Ân bước tới bên cạnh của cô nói với giọng đầy lo lắng.

"Tiểu thư, có đem thuốc dạ dày theo không?."

Chỉ khi không có ai lạ mặt Châu Ân mới gọi Gia Duyên là tiểu thư, còn với người ngoài thì cô gọi Gia Duyên là chị.

Gia Duyên đau đớn ôm bụng của mình trán toát đầy mồ hôi hột, cô nhíu đôi mày thanh tú của mình lại nhìn Châu Ân lắc đầu.

"Em đi mua thuốc cho chị đi."

Gia Duyên đau đớn cố nặn ra một câu, Châu Ân hơi đắng đo trong lòng.

"Tiểu thư, một mình chị ở đây rất nguy hiểm."

"Không sao, có Cẩm Tú và Tiểu Hồng ở đây với chị em không cần lo."

Do dự một chút cuối cùng Châu Ân

cũng miễn cưỡng rời đi.

Trong lúc Châu Ân vội vã đi ra ngoài cô không để ý đã đụng trúng một người đàn ông cao lớn, khuôn mặt lạnh lùng điềm tĩnh với mái tóc dài chấm vai.

Ngô Đức nhìn Châu Ân bằng ánh mắt đề phòng, rồi không nói gì bước vào trong.

Châu Ân bị ánh mắt chứa đựng sạt khí của Ngô Đức làm cho ngây người trong giây lát, rồi cô mới chợt nhớ đến chuyện quan trọng mình cần phải làm, đó chính là đi mua thuốc cho tiểu thư.

Cẩm Tú và Tiểu Hồng nhìn thấy Gia Duyên đau đớn như vậy trong lòng họ

lo lắng vô cùng.

Cẩm Tú vội vàng gọi tên phục vụ mang cho Gia Duyên một ly nước ấm.

Trong lúc tên phục vụ đi ngang qua bàn của hai người đàn ông bên cạnh, hắn bị một tên kéo lại hỏi vài việc để lôi cuốn sự chú ý của hắn.

Trong lúc này tên còn lại lén lút bỏ một viên thuốc màu trắng nhỏ vào ly nước ấm trên tay tên phục vụ.

Tên phục vụ lịch sự đem ly nước đến để xuống trước mặt của Gia Duyên, Cẩm Tú liền cầm lên giúp Gia Duyên uốn một ngụm.

Thường ngày thì Gia Duyên vô cùng cẩn thận, cô chỉ uống nước đã được Châu Ân thử qua.

Nhưng hôm nay vì dạ dày cô quá đau, nên Gia Duyên không còn ý thức được sự nguy hiểm đang rình rập bên cạnh của mình.

Với ánh mắt nhạy bén của Hàn Mạc thì làm sao những trò cỏn con này có thể qua được mắt của cô.

Hàn Mạc định đứng lên đi xuống giúp cho Gia Duyên, liền bị Mạnh Hùng chận lại anh nhìn cô lắc đầu, rồi nhìn vào Tràn Hạo đang tức tới lộn ruột lộn gan.

Trong lòng Tràn Hạo thầm nghĩ, không biết đầu của cô chứa đựng những gì, ở một nơi phức tạp như quán bar mà không có sự cảnh giác.

Hàn Mạc hiểu ý của Mạnh Hùng, nhưng trong lòng cô vẫn lo lắng.

Nếu lỡ Gia Duyên gặp chuyện không may, cô biết ăn làm sao nói làm sao với anh ấy bây giờ.

Nam Liệt hiểu được tâm tư của Hàn Mạc, anh đã nghe Mạnh Hùng nói về chuyện của Tràn Hạo và Gia Duyên.

Nên anh tin chắc Tràn Hạo sẽ không để cô xảy ra chuyện gì.

Nam Liệt vươn tay ôm Hàn Mạc sát vào người mình, anh nói nhỏ vào tai của cô.

"Em yên tâm, Hạo sẽ giải quyết chuyện này."

Nói xong Nam Liệt không quên đặt lên má của Hàn Mạc một nụ hôn nồng nhiệt.

Tràn Hạo nhìn thấy Gia Duyên cầm ly nước uống đến không còn một giọt, bàn tay anh đặt trên đùi của mình bất giác xiết chặt lại.

Ánh mắt u ám của anh nhìn thẳng vào hai người đàn ông bên cạnh, lúc này đã từ từ tiến đến gần bàn của ba cô.

"Người đẹp em không khỏe để anh đưa em về."

Người đàn ông cao lớn nói với giọng dê xồm làm Gia Duyên chán ghét vô cùng.

"Hai người là ai?

mau tránh ra."

Tiểu Hồng tức giận nhìn hai người đàn ông trước mặt nói.

Cẩm Tú hoảng sợ tòan thân cô rung lẩy bẩy, nhưng vẫn đứng chận trước mặt của Gia Duyên để bảo vệ cho cô.

"Hai cô khôn hồn thì mau tránh ra, bằng không thì đừng trách bọn tôi."

Người mà họ được lệnh phải phục vụ đêm nay chính là Gia Duyên.

Nên họ mới cố tình theo dõi cô đến đây.

Tiểu Hồng tức giận cô giăng hai tay ra cản không cho họ đến gần Gia Duyên, nhưng họ thật hung bạo chỉ dùng một tay đã hắt hai cô sang một bên.

Người đàn ông mập mạp đứng bên cạnh, bước tới chụp lấy cánh tay của Gia Duyên kéo cô về phía cửa.

Gia Duyên tức giận cô dùng ánh mắt muốn giết người nhìn thẳng vào mặt của hắn, làm hắn bất giác thả lỏng bàn tay đang bóp mạnh cánh tay của cô.

Gia Duyên dùng hết sức lực còn lại của mình ra quyền đá vào hạ thân của hắn.

Tay cô bất lấy cánh tay của hắn bẻ quặp về phía sau, làm hắn đau đớn kêu lên.

"Ahhhhhhhhhhh.

Con đàn bà đê tiện mày dám đánh tao."

Gia Duyên đã dùng hết sức lực còn lại của mình để phản khán.

Bây giờ toàn thân của cô không còn chút sức lực, thân thể của cô đứng cũng không vững.

Gia Duyên dùng tay chống lên mặt bàn, để tránh cho mình bị ngã xuống đất.

Người đàn ông mập mạp nhìn thấy vậy định vươn tay tát vào mặt của cô vì tội phản khán.

Nhưng không ngờ bàn tay của hắn còn chưa đến gần khuôn mặt tuyệt đẹp của Gia Duyên, đã bị một bàn tay to lớn của người đàn ông bắt lấy.
 

Thành viên trực tuyến

Không có thành viên trực tuyến.

Thống kê diễn đàn

Chủ đề
39,938
Bài viết
1,075,527
Thành viên
9
Mới tham gia
Jony fang
Back
Top Bottom