Ngôn Tình Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu

Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu
Chương 40: Trừng Phạt


**********
Chương 40: Trừng phạt
Không! Lúc này cô ấy cần phải nghiêm túc hơn.

Hạ An Nhiên nhìn Lăng Mặc ngây thơ, "Giải thích cái gì?" Khi nói, cô ấy chớp mắt vài cái, làm ra vẻ vô tội.

Thấy vậy, anh nhẹ nhàng kéo tay Hạ An Nhiên giật nghiêng người trong tiềm thức.

Trong giây tiếp theo, Lăng Mặc đưa tay không tự chủ bóp chặt má cỗ, gắn từng chữ: "Làm sao tôi có thể để em chạy mất
Hạ An Nhiên dường như đã hiểu được điều gì đó.

Chạy đi? Hạ An Nhiên ngay lập tức nhận ra, tên bệnh này tưởng rằng cô cố ý kiếm cớ đi vệ sinh, vì muốn chạy trốn? Không phải vì phát hiện ra cô có chuyện gì đó với Cố Ngôn Duy sao? Hahal Đừng lo lắng!
Hạ An Nhiên lập tức làm theo lời của Lăng Mặc, trong giọng nói có chút đùa giỡn, giọng tỏ vẻ yếu ớt “ Tôi lo lắng, để phòng lỡ khiêu khích anh, kết cục chắc sẽ thảm lắm, tốt hết là nên chạy đi, ít nhất còn nguyên vẹn,...”.

Lăng Mặc lạnh lùng nói “ Đừng lo lắng, tôi sẽ cho cố nguyên vẹn”.

Lăng Mặc nhìn chằm chằm vào Hạ An Nhiên đầy ẩn ý “Tôi không thích đánh số mẫu vật”
Hạ An Nhiên chỉ muốn giả bộ đáng thương mà nói, nào đâu có nghĩ rằng, Lăng Mặc lại có một luận điệu đáng sợ như vậy.

Haha, không thích tách rời, có nghĩa là giết rồi đem đi làm tiêu bán? Bệnh của anh ta thật sự rất nặng rồi
Lăng Mạc vẻ mặt lạnh lùng nói: “ Nể mặt cô lần đầu vi phạm, cho nên hôm nay cô sẽ không được phép ăn cơm" Trong lòng Hạ An Nhiên có chút kinh hoàng, “Không ăn một ngày sao? Bỏ đói tôi chết sao?"
Lăng Mặc liếc mắt, "Chết đói cũng không tệ, thuận tiện cho việc đem đi làm tiêu bản"
Hạ An Nhiên: "..."
Cô luôn nghĩ, đêm say đó, cô điên cuồng ăn tên thực vật, như vậy đã đủ b**n th** rồi..

So với tên b*nh h**n này, đó thực sự là phù thủy nhỏ gặp phù thủy lớn.

(*) sự tương phản rất lớn về năng lực, trình độ...!
Lăng Mặc và Hạ An Nhiên đến tòa nhà A của bệnh viện.

Tôn quản gia thấy bọn họ quay lại liền vội vàng chào hỏi.

Vừa rồi thấy tiểu thư biến mất, ngay sau những phần kiểm tra cuối cùng thiếu gia cũng mất hút.

Tim của Tôn quản gia gần như nhảy ra ngoài.

Tuy nhiên, nhìn thấy hai người xuất hiện cùng một lúc, Tôn quản gia không khỏi suy nghĩ: Thiếu gia, tiểu thư người đang hẹn hò sao?

Sau khi Tôn quản gia đến gần, ông ấy thì thầm bên cạnh Hạ An Nhiên, than thở.

nói: "Tiểu thư, bệnh viện không phải là nơi thích hợp để hẹn hò."
Hạ An Nhiên hoảng sợ nhìn Tôn quản gia Nhớ đọc truyện trên ТгцуeлАРР.cом để ủng hộ team nha *!!!
Tôn quản gia có biết rằng cô và Cổ Ngôn có quan hệ?
Đúng lúc trong lòng cô đang hoảng loạn và định cự tuyệt, Tôn quản gia lại nói thêm, "Nếu cô muốn cùng thiếu gia hẹn hò, có thể đến những nơi khác lãng mạn hơn.

Hẹn hò ở bệnh viện xui xẻo."
Hạ An Nhiên: "
Với một kẻ điên cuồng b*nh h**n? Đi nói chuyện tình cảm?
Tôn quản gia rốt cuộc đang nghĩa gì trong đầu vậy? Khi Hạ An Nhiên định giải thích, Tôn quản gia nói: "Tiểu thư, tôi sẽ thu xếp xe.

"Đợi cô ở cửa"
Hạ An Nhiên chưa kịp phản ứng, quản gia Tôn đã bỏ đi.

Hạ An Nhiên: "..."
Quản gia Tôn nói không đúng!
Trước đây cô không được phép có bất kỳ liên hệ nào với Làng Mặc, nhưng bây giờ lại dễ dàng ném thiếu gia của ông ta cho cổ.

Hạ An Nhiên không khỏi thì thào nói: “Tôn Quản gia muốn đẩy anh sang cho tôi sao?"
Lăng Mộ liếc xéo một cái, “Không vui sao?" Hạ An Nhiên nhanh chóng cười nhẹ, “Vui vẻ! Một trăm hai mươi vạn cái vui!"
Lăng Mạc cùng một đoàn người vừa đến biệt thự, từ trên xe đi xuống, một người hầu chạy tới.

Cung kinh đi tới bên cạnh Lăng Mặc,"Thiếu gia, Phó chủ tịch Triệu cùng những người khác đến rồi, đang đợi thiếu gia trong phòng khách..
 
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu
Chương 41: Lăng Mặc Nhất Định Phải Chết


Trong văn phòng nguy nga và sang trọng, một người đàn ông trung niên đang ngồi ở bàn làm việc, nghiêm túc nhìn tài liệu trong tay.

Lúc này, trợ lý riêng gõ cửa bước vào, lại gần, kính cần nói: “ Thiếu gia Lăng Mặc hôm nay đến bệnh viện An Khang kiểm tra toàn diện."
Người đàn ông trung niên đặt tài liệu trong tay xuống.

" Hôm qua vừa mới tình.

Hôm nay đã kiểm tra sao?"

Người đàn ông vừa nói, mắt vừa nhìn xuống, "Kết quả thế nào?"
Trợ lý riêng lấy ra một báo cáo kiểm tra, "Đây là một báo cáo kiểm tra được tiết lộ bởi một giám đốc điều hành của Bệnh viện An Khang mà chúng ta đã mua chuộc.

Thời gian sống còn lại của thiếu gia chỉ vỏn vẹn 2 tháng "
Người đàn ông trung niên: "Chẩn đoán cả hai lần ở hai bệnh viện đều giống nhau?
Trợ lý gật đầu, "Vậy nên, chúng ta không cần thay đổi kế hoạch!" Người đàn ông trung niên im lặng một lúc, vừa xem lại tài liệu, ông ta vừa hỏi: "Còn có chuyện gì nữa không?"
Trợ lý nhắc tới chuyện khác một chút, “Nhóm của Phó chủ tịch Triệu đến Lăng Trạch tìm thiếu gia."
Vẻ mặt của người đàn ông trung niên thay đổi đột ngột.
Nhóm người của Phó chủ tịch Triệu là bầy tôi trung thành nhất của Lăng Mặc, cho dù Lăng Mặc có sống đời sống của người thực vật, những người đó cũng sẽ không bao giờ bị mua chuộc, đều là tận tâm với vị trí và trách nhiệm của mình.
Lăng Mặc tỉnh lại, bọn họ liền qua gặp mặt?
Người đàn ông trung niên lạnh lùng thở dài, "Thật sự là một đám người hầu trung thành"
Trợ lý "Chỉ là mấy người thiếu hiểu biết, không nhìn rõ tình hình hiện tại”
Người đàn ông trung niên vẻ mặt bình tĩnh, đúng vậy những người đó thật sự có mắt mà không thấy thái sơn Nhưng những người đó đều có địa vị trọng yếu trong tập đoàn Lăng Thị, nếu có thể lôi kéo tất cả bọn họ thì sẽ rất có lợi cho ông ta, người đàn ông trung niên nhẹ nhàng gõ mặt bàn vài cái, vẻ mặt chậm rãi trở nên phức tạp.
Có lẽ, khi Lăng Mặc tỉnh dậy lần này, cậu ấy chính là đang chờ cơ hội.
Lí Nhân đang ở trong biệt thự, nhàn nhã uống trà chiều.
Lúc này, trợ lý của Lí Nhân là Miêu Kha chạy tới, "Thưa bà, Lăng Trạch hiện đang sôi động, có rất nhiều người vây quanh Lí Nhân không quan tâm, "Lăng Mặc tỉnh lại, tự nhiên sẽ có nhiều người đến xem"

Một người sắp chết, thì có gì để mà xem cơ chủ.
Miêu Kha nói thêm: "Tôi đã đến hỏi bảo vệ những người của Phó chủ tịch Triệu của tập đoàn Lăng Thị cũng đang ở đó" Lí Nhân đột nhiên ngồi bật dậy khỏi ghế dài, “Phó chủ tịch Triệu và những người khác? “Vâng!"
Mặc dù Lí Nhân chỉ là một người phụ nữ ở nhà không quan tâm đến chuyện của Lăng Thị, nhưng cô cũng biết vị trí của Phó chủ tịch Triệu trong tập đoàn Lăng Thị.
Chồng bà đã ngỏ ý muốn họ đứng về phía ống ấy trước đó, nhưng những người đó tự cho mình là thanh cao và phớt lờ lời đề nghị.

Bây giờ Lăng Mặc tỉnh lại liền chạy tới?
Lí Nhân khịt mũi, phẫn nộ nói: "Một đám chó mà dám coi thường con người, chờ ngày chồng bà lên nắm quyền, bọn chúng sẽ tự thu dọn đồ đạc và cút ra khỏi Lăng Thị
Miêu Kha vẻ mặt nghiêm trọng, "Ngày hôm qua, khi Thiếu gia Lăng Mặc tỉnh lại, phu nhân người không kìm chế được đã khiếu khích cậu ấy.

Tôi có chút lo lắng.

Với tính cách của thiếu gia từ trước đến bấy giờ, có thể gây rắc rối lớn cho bà”.
Li Nhân nghe xong cảm thấy có chút hoảng hốt.
Ngày hôm qua đáng lẽ bà ta nên kiềm chế bản thân một chút, không nên đi tìm Lăng Mặc, nhưng Lý Nhân đã mạnh miệng nói: “Lăng Mặc còn hai tháng nữa, cậu ấy có thể làm gì!"
Miêu Kha lo lắng nói: “ Nếu thiếu gia Lăng Mặc muốn ưu ái cho người bác thứ hai thì sao?"
Trái tim đang bất an của Lí Nhân càng thêm hoảng sợ khi bà ta nghe thấy điều đó.
Nếu như Lăng Mặc muốn trả thù Bác cả, lại để cho Phó chủ tịch Triệu cùng những người khác nghiêng về Bác thủ, cuối cùng, tập đoàn Lăng Thị nhất định sẽ không rơi vào tay Bác cả, Bác cả chẳng phải sẽ chẳng có gì trong tay hay sao.
Lí Nhân sắc mặt khó coi, "Không được, không thể để Lăng Mặc làm như vậy!" Miêu Kha thở dài, "Đáng lẽ ra, Thiếu gia Lăng Mặc không nên tỉnh lại, khi tỉnh lại, cậu ấy rõ ràng là chướng ngại vật của Bác cả "
Lí Nhận đôi mắt trùng đỏ như một ác ma Lăng Mặc ngày nào còn sống thì trái tim của bà sẽ liền không yên ổn! Lí Nhân tàn nhẫn nói: " Lăng Mặc nhất định phải chết!.
 
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu
Chương 42: Nhất Định Là Chân Ái


Dinh thự Lăng Trạch.

Sau khi Lăng Mặc từ bệnh viện trở về, anh đến phòng làm việc để tiếp Phó chủ tịch Triệu và cùng với người của ông ấy
Hạ An Nhiên không lên lầu, đi dạo một lát ở sân bên ngoài khu biệt thự của Lăng Mặc, cảm thấy xung quanh không có ai, cô nhanh chóng lấy điện thoại di động ra.

Trên đường đi, Hạ An Nhiên nhìn thấy rất nhiều tin nhắn của Bùi
Kì, nhưng vì đang ở cùng Lăng Mặc nên cô không dám đọc kỹ.

Mở WeChat, xem hàng chục tin nhắn Bùi Kì gửi, thật đau đầu, Hạ An Nhiên không muốn trả lời từng tin nhắn một nên đã gọi điện.

Cuộc gọi chỉ vỏn vẹn trong vài giây.

Bùi Kì vừa nghe máy, thì đã hàng loạt câu hỏi vang lên liên hoàn như tiếng pháo giao thừa, "Cô không phải đi tìm Cố Ngôn Duy hay sao? Tại sao lại biến mất? Không bị bắt cóc giữa chừng chứ?"
Hạ An nhiên nuốt nước bọt im lặng “
Tình hình còn tệ hơn nhưng gì mà cô nghĩ.

Bùi Kì không nhịn được hỏi," Đừng nói với tôi, Ngôn Duy và anh ấy đã chạm mặt nhau, đánh nhau ữ?" Hạ An Nhiên nghe vậy liền rơi vào im lặng, Bùi Kì nghe thấy Hạ An Nhiên không nói nữa thì sửng sốt, " Nói tôi nghe, thật sự là có cảnh đánh nhau như vậy à? Hai người đụng nhau à?"

Hạ An Nhiên cảm thấy Bùi Kì có chút kích động, tâm đắc" Sao tôi cứ cảm thấy cô có chút hả hê khi tôi gặp chuyện khó xử như thế này nhỉ?"
Bùi Kì thẳng thừng: “Đúng vậy, tôi là loại người như vậy!
Sau đó, cô ấy sốt sắng hỏi: “Mau nói cho tôi biết, hai người đó đã vì cố mà chiến đấu như thế nào"
Hạ An Nhiên: "".

"Thật ngại, nhưng may mắn thay, nhờ có một cô gái thông minh và hóm hình như tôi mà cảnh đánh nhau mà cô muốn đã không xảy ra.

"
Sau đó, Hạ Anh Nhiên chỉ giả vờ rằng cô ấy không biết Cổ Ngôn Duy và qua mắt được Lãng Mặc, cổ đem chuyện đó kể lại với Bùi Kì.

Bùi Kì rất hào hứng, " Cố Ngôn
Hạ An Nhiên đưa tay lên trán.

Duy nhận ra cô sao?"
Có phải Bùi Kì hơi mất tập trung không? Tuy nhiên, cô ấy cũng thắc mắc, "Sao tự nhiên anh ấy lại nhận ra mình vậy?"
Bùi Kì hào hứng, "Đây chắc hẳn là tình yêu đích thực! Dù cô có nhìn thế nào đi chăng nữa, tôi đều có thể nhận ra cô trong nháy mắt!
Hạ An Nhiên: "! "

Bùi Kì lại nói rõ ràng: "Chẳng trách khi Cố Ngôn Duy đến phòng bệnh sắc mặt rất khó chịu.

Hóa ra là bị người thường làm đau lòng"
Hạ An Nhiên: "Cổ Ngôn Duy buồn à?" "Bị cô coi như người xa lạ, cô cho rằng anh ấy có thể có tâm trạng tốt sao? Hơn nữa, kẻ bị bệnh kĩa mũi anh ta cũng khá thỉnh đấy? Tại sao anh ta lại xuất hiện khi cô và Cổ Ngôn Duy gặp nhau? Tôi nghi ngờ anh ta sớm đã có mưu đồ.


Hạ An Nhiên không nói gì “! ”
Sau đó, Bùi nói lo lắng: " Nhưng thật ra cô nên cẩn thận khi ở cạnh một người như vậy, cẩn thận nếu không lại bị kéo vào những chuyện không liên quan.

"
Hạ An Nhiên đã nghe Bùi Kì nói điều gì đó về Lăng Mặc trước đó, nhưng vẫn không tin, nhưng bây giờ đã cho cô thấy những điều đáng sợ.

Trên thực tế, không có người yêu nào cả, chỉ có kẻ mất trí mà thôi! Nếu cô không chú ý, cô có thể bị treo cổ dưới gốc cây lớn ở Tây Môn, được làm khổ trong không khí thành một mẫu vật sống.

Ngay khi Hạ An Nhiên và Bùi Kì đang nói chuyện, cô nghe thấy giọng nói của quản gia Tôn ở phía sau, Hạ An Nhiên nhanh chóng cúp điện thoại, quản gia Tồn đến bên cạnh Hạ An Nhiên, Cha của cô đến thăm
Hạ An Nhiên vẻ mặt khó hiểu, Hạ Đức Hải lại tới nữa sao? Cô ấy biết rằng một số người không thể nào tránh gặp mặt được.

Nhẹ nhàng gật đầu với Tôn quản gia, "Tôi biết rồi"
Hạ An Nhiên đi ra phòng khách trước, một lúc sau Hạ Đức Hải cũng tới, nhưng! Hạ Đức Hải không đến một mình, đi bên cạnh ông ấy là một người phụ nữ xinh đẹp dịu dàng và đoan trang.

.
 
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu
Chương 43: Để Em Rời Đi


Tuy đây là lần đầu tiên Hạ An Nhiên nhìn thấy người phụ nữ bên cạnh của Hạ Đức Hải, nhưng chỉ nhìn một cái đã nhận ra đối phương.
Hạ Mộng Nhi!
Là chị gái cùng cha khác mẹ lớn hơn cô 5 tuổi.
Trước lúc Hạ Đức Hải nhận cô và đưa cô trở về Hạ gia, đã từng dẫn cô đến tham quan một căn phòng đầy giải thưởng và danh hiệu.
Đó đều là thành tích chơi lại của Hạ Mộng Nhi
Hạ Đức Hải coi chị ta là niềm vinh quang và tự hào của mình.
Cho nên....
Khi cần phải hy sinh một đứa con gái, Hạ Đức Hải không hề do dự đến tìm cô, để cô đến Lăng gia xung hỉ.

Sau khi Hạ Mộng Nhi tiến vào phòng khách, ánh mắt liền rơi trên người Hạ An Nhiên.
Ôn hòa đi tới trước mặt Hạ An Nhiên tự mình giới thiệu, “ An Nhiên, lần đầu gặp mặt, chị là Hạ Mộng Nhi chị gái của em.”
Hạ An Nhiên mỉm cười đáp, “ xin chào!” Hạ Mộng Nhi rất có lễ độ ngồi bên cạnh Hạ An Nhiên, trong mắt mang theo tia áy náy và thương tiếc.
Lúc đầu khi biết được bố muốn để em đến Lăng gia xung hỉ, chị cương quyết không đồng ý, mặc dù lúc đó công ty gặp phải khủng hoảng, cũng không nên dùng thủ đoạn hy sinh con gái của mình để cứu vẫn....!không ngờ là, cha nhân lúc chị vẫn đang ở nước ngoài mà đưa em đến Lăng gia.”
Hạ Đức Hải thấy Hạ Mộng Nhi chối bỏ hành động của ông ta cũng không hề tức giận, còn vội vàng giải thích, “ Mộng Nhi, cha cũng là bị ép đến bước đường cùng, để An Nhiên đến Lăng gia chịu khổ, trái tim cha cũng đang rỉ máu.
Hạ Mộng Nhi nghiêm nghị nói, “ Bố đã để em gái An Nhiên lưu lạc ở cô nhi viện dưới quê nhiều năm như thế, đã có lỗi với em ấy nhiều rồi, bấy giờ còn đưa em ấy đến Lăng gia xung hỉ thì lại càng có lỗi với em ấy hơn! Bố, bố đừng giải thích cho hành vi sai trái của mình nữa."
Ánh mắt Hạ Đức Hải mang tia hổ thẹn, “đúng vậy, là bố sai rồi, bố sẽ cố gắng nghĩ cách bù đắp, tuyệt đối không để An Nhiên tiếp tục chịu ủy khuất nữa."
Hạ An Nhiên nghe những lời Hạ Mộng Nhi nói, mỉm cười có chút bất ngờ.
Hạ Đức Hải là loại người trong mắt chỉ có lợi ích, làm sao có thể nuôi dưỡng ra được một đứa con đoan chính chứ?
Hơn nữa, hành động lúc này của Hạ Đức Hải cũng có chút buồn cười.
Người bị hại rõ ràng là cô cơ mà!
Nhưng tại sao lại phải xin lỗi Hạ Mộng Nhi?
Là Hạ Mộng Nhi đến Lăng gia xung hỉ hay sao? Hạ An Nhiên lẳng lặng nhìn hai cha con trước mặt.
Một người có thái độ kiên quyết trách mắng việc xung hỉ, một thì hổ thẹn xin lỗi để cứu vãn.
Hai người nói chuyện đến cuối cùng, Hạ Mộng Nhi lại lần nữa lộ ra vẻ mặt đồng tình thương xót với Hạ An Nhiễn.
Chị là con gái lớn của Hạ gia, sự bi thảm mà em gặp phải hiện nay lẽ ra phải là do chị gánh, nhưng trước đó bố lại đưa em đến Lăng gia xung hỉ, chịở nước ngoài cũng không thể làm gì, không thể trở về kịp lúc....!An Nhiên, để em phải chịu ủy khuất, thực rất có lỗi với em.

Em có thể tha thứ cho chị không?” *
Hạ An Nhiên cảm thấy khó hiểu, “ tha thứ?”
Hạ Mộng Nhi gật đầu hổ thẹn, “đúng vậy! Tha thứ cho chị không bảo vệ được em.”
Hạ An Nhiên,
Cô thực sự không cần ai phải bảo vệ, một mình cô vẫn sống tốt lắm.

Hạ Mộng Nhi không đợi An Nhiên nói chuyện, mở miệng càng dịu dàng.

“ Chị không thể để em tiếp tục làm vật hy sinh cho một chế độ phong kiến suy đồi nữa! Làm cô dâu xung hì quá sỉ nhục nhân cách, không thể để em tiếp tục chịu đựng nữa! Lần này chị và bố đến Lăng gia chính là để đưa em đi."
Hạ An Nhiên có chút ngơ ngác, Hạ Mộng Nhi nói là muốn đưa cô đi?

Cô đi như thế nào?
Hơn nữa hình dáng vẻ của Hạ Đức Hải cũng không muốn ngăn cản?
Như này không đúng!
Hạ Đức Hải trăm phương ngàn kế nghĩ cách đưa cô đến Lăng gia, làm sao có thể dễ dàng để cô rời khỏi Lăng gia?
Lúc này, Hạ Mộng Nhi lại nói thêm một câu.

“ Lăng Mặc tiên sinh đâu rồi? Nghe nói cậu ấy tỉnh rồi, chị tin là cậu ấy là người biết đạo lý, chị sẽ nói chuyện rõ ràng với cậu ấy để em rời đi.”.
 
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu
Chương 44


Hạ An Nhiên đối diện với vẻ mặt tự tin như vậy của Hạ Mộng Nhi có chút nghi hoặc.
Sao chị ta lại nghĩ rằng tên điên kia là người nói đạo lý?
Sao chị ta cho rằng có thể nói chuyện rõ ràng với tên điên kia ư? Vừa nhìn là biết Hạ Mộng Nhi chưa từng gặp phải “đòn hiểm" của tên điên kia.
Vào lúc Hạ An Nhiên định nói gì đó thì thang máy bên kia truyền đến động tĩnh.
Là nhóm người Phó tổng Triệu.
Hạ Đức Hải vừa nhìn đã nhận ra người đàn ông trẻ tuổi đang đi phía trước kia.
Trước kia Lăng Mặc từng tiếp quản Tập đoàn Lăng thị, nhưng chưa từng xuất hiện ở công ty, vẫn ẩn ở phía sau.
Bình thường các hoạt động quan trọng của Tập đoàn Lăng thị đều do vị phó tổng Triệu tham dự.
Có thể nói, phó tổng Triệu chính là “đại diện hình ảnh” cho Tập đoàn Lăng thị.

Hiện nay Lăng Mặc vừa tỉnh lại, đối phương liền đến thăm
Trong chớp mắt Hạ Đức Hải nhận thấy được ý nghĩ sâu xa trong đó: mọi người trong Tập đoàn Lăng thị đều đánh giá cao tài lãnh đạo của Lăng Mặc.
Trong lòng Hạ Đức Hải càng nắm chắc.
Khi phó tổng Triệu đi qua phòng khách, sau khi nhìn lướt qua Hạ An Nhiên bằng ánh mắt sâu xa liền trực tiếp rời đi.
Hạ Đức Hải đưa ánh mắt nhìn theo đám người phó tổng Triệu đang rời đi, liền vội vàng thúc giục Hạ An Nhiên.

“ Con đi gọi Lăng Mặc xuống đây, ba với Mỗng Nhi là đến nói chuyện giúp con, dẫn con rời xa chốn thị phi, con còn không mau mang điểm tâm lên!”
Đảm người phó tổng Triệu rời đi không lâu thì Tôn quản gia lên gõ cửa thư phòng.
Sau khi đi vào liền chủ động nói, “ ba của thiếu phu nhân đang ở dưới phòng khách." sắc mặt không đổi nói thêm một câu, “ còn có một người con gái trẻ tuổi đi theo cùng, có lẽ là chị gái của thiếu phu nhân, Đôi mắt đen của Lăng Mặc từ từ mở ra.
Nhớ lại cái đêm hỗn loạn đó, một người nào đó đã khóc lóc thảm thiết trong lúc say.
Con mèo hoang nhỏ nhà anh, sẽ âm thầm lộ ra cái chân nhỏ đâm sau lưng người khác, còn trước mặt mọi người thì sao? Các ngón tay của Lăng Mặc gõ nhẹ trên màn hình điện tử của xe lần, dưới mắt thâm quầng
Trước mặt mọi người...
Cũng không để người khác dễ dàng bắt nạt
Hạ Đức Hải thúc giục Hạ An Nhiên mau đi gọi Lăng Mặc.

Hạ An Nhiên cúi đầu, “ Bố, con làm gì có bản lĩnh gọi được anh áy."
Hạ Đức Hải vốn dĩ muốn “ hiền hòa" nói chuyện với Hạ An 66 Nhiên.
Nhưng đối diện với sự không phối hợp của cô, nhất thời không diễn nổi nữa, “ Bảo con đi gọi thì đi đi, cứ kiếm cớ thoái thác là thế nào? Còn muốn được ở lại Lăng gia tham lam của cải không muốn rời đi?”

Hạ An Nhiên ủy khuất nói: “ sao bố có thể nói con như vậy?”
Hạ Đức Hải hừ lạnh, “ còn không phải do con lớn rồi không nghe lời sao?"
Hạ An Nhiên càng ủy khuất, “ con ở Lăng gia chẳng qua chỉ là cô dâu xung hỉ, hơn nữa Lăng Mặc vốn dĩ đã có thành kiến với con."
Hạ Đức Hải: " chính vì cậu ta có thành kiến với con nên ba với Mộng Nhi mới muốn giải thoát cho con!"
Hạ Mộng Nhi thuận theo nói mềm mỏng với Hạ An Nhiên.
An Nhiên, em từ quê lên, những chuyện đấu đá lục đục với nhau trong hào môn vọng tộc có em căn bản không thể ứng phó được, chúng ta cũng chỉ là muốn tốt cho em.

Em không nên để những thứ hoàng nhoảng tạm thời che mờ đôi mắt.

Sau khi chúng ta về nhà cũng sẽ không bạc đãi em, hà tất gì phải ở đây chịu khổ.
Nghe thử thì.....
Chỗ nào cũng thấy tốt cho cô, cô sắp bị cảm động rồi!

Nhưng Hạ An Nhiên vẫn là đáng thương khéo léo từ chối, “ con thật sự không thể gọi được anh ấy."
Hạ Đức Hải nhìn ra được, Hạ An Nhiên chính là không muốn phối hợp.

Dưới sự phẫn nộ cánh tay không theo khống chế, vung tay đánh lên mặt Hạ An Nhiên.
Hạ An Nhiên lập tức tránh đi.
Hạ Đức Hải càng tức giận, “ con mất dạy, vậy mà dám tránh đi.”
Tiếp tục vung tay không khách khí, vẫn muốn đánh Hạ An Nhiên.

Khi cái tát này sắp hạ xuống, cách đó không xa truyền đến giọng nói lạnh lùng và khó chịu, “ thật là oai phong!”..
 
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu
Chương 45: Vô Dụng


Bàn tay Hạ Đức Hải dừng trên không trung, trong vô thức nhìn thấy một người đàn ông khuôn mặt tuấn tủ, toàn thân khí chất cao ngạo, đang ngồi trên xe lăn, dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn ông ấy.
Hạ Đức Hải hoảng sợ, lập tức bỏ tay xuống.
Sau đó, ông ấy liền giải thích, rằng mình chỉ muốn giáo dục Hạ
An Nhiên, đứa con gái không nghe lời của ông.
Nhưng ánh mắt lạnh lùng của Lăng Mặc lại đảo qua, đối diện với ánh mắt lạnh lùng như người chết kia, Hạ Đức Hải hoảng sợ, mọi lời giải thích đều mắc kẹt trong cổ họng, giống như bị ai đó cho uống thuốc chết lặng vậy, không dám nói ra điều gì cả.
Cuối cùng, ông hoảng sợ củi đầu, không dám ngẩng đầu nhìn Lăng Mặc, Hạ Mộng Nhi ở một bên tràn đầy kinh ngạc, nhìn thắng Lăng Mặc, tự lầm bầm nói: "Đây là thiếu gia nhà họ Lăng? 11 "Nhưng ngoài lời đồn đại, Lăng gia lớn nhỏ hoàn toàn không thay đổi, chẳng phải vẽ mặt cực kì đáng sợ sao? Thế nhưng, người đàn ông trước mắt này tuấn mỹ vô song, giống như một tảng băng không gì sánh nổi.

Một cái liếc mắt cũng khiến người ta rụng tìm."
Hạ Mông Nhi nhéo mạnh cánh tay mình để lấy lại bình tĩnh.

Điều chỉnh tầm lý và nở một nụ cười dịu dàng quyến rũ nhất với Lăng Mặc, đồng thời chủ động giải thích.

"Anh là anh Lăng Mặc...!Vừa rồi An Nhiên có chút không hiểu chuyện mà chọc giận cha tôi.

Cha tôi không kiềm chế được cảm xúc, ông ấy không phải muốn gây chuyện ở Lăng gia".
Một câu trực tiếp ám chỉ ra cảnh tượng vừa rồi là do Hạ An Nhiên gây ra.
Hạ An Nhiên ngước mắt liếc Hạ Mộng Nhi, Hạ Mộng Nhi nghiêm túc nói: "An Nhiên, cho dù em có thành kiến với cha, nhưng trước mặt người khác dù muốn hay không em cũng phải tồn trọng, không thể làm một đứa con gái bất hiểu như vậy được "
Hạ An Nhiên: "..."
Cô ta thật sự là một người chị có đạo đức tốt đẹp.
Nhưng mà, Lãng Mặc cũng không thèm nhìn đến Hạ Mộng Nhi, ảnh mặt hướng vào Hạ An Nhiên đang bị oan ức, lạnh lùng ra lệnh: “Lại đây!”
HạAn Nhiên nghe theo rồi bước tới bên cạnh Lăng Mặc
Khi Hạ An Nhiên đến, Lăng Mặc nói giọng ghét bỏ "Vô dụng!" Hạ An Nhiên
Hù, cô ấy thật vô dụng, nhưng vẫn làm cho Hạ Đức Hải và những người khác giật mình
Ở một bên.

Hạ Mộng Nhi đang thể hiện hết mình trước mặt Lăng Mặc, nhưng Lăng Mặc thậm chí còn không nhìn cô ta.

Hạ Mông Nhi lại lên tiếng, "Lăng Mặc, tôi muốn nói chuyện với anh về cô em gái Hạ An Nhiên của tôi."
Lăng Mặc ngước mặt lên ném cho Hạ Mông Nhi một cái nhìn cực kỳ thờ ơ.

"Cô xứng sao?"
Đối mặt với ánh mắt khinh thường của Lăng Mặc, Hạ Mộng Nhi co giật trong lòng và siết chặt bàn tay.
Nhưng cô ta biết rất rõ phải là mình phải làm gì khi đến đây.
Và...!thiếu gia nhà họ Lặng nổi tiếng là lạnh lùng và đáng sợ, thái độ của anh ta cũng nằm trong dự đoán của cô.

Hạ Mông Nhi kìm nén cảm xúc của mình.
Vẫn nở nụ cười dịu dàng, từng bước đi về phía Lăng Mặc.
Khi còn cách Lăng Mặc hai bước, cô ta dùng lại, nhìn thẳng vào
Lăng Mặc, không khiêm tốn cũng không kiêu ngạo.

"So với anh Lăng Mặc, chúng ta là một trời một vực có sự chênh lệch rất lớn, những em gái tôi là bị ép nên phải đến bên anh.

Phải chăng nên loại bỏ mối quan hệ này"
Ánh mắt của Hạ Mộng Nhi nhìn Lăng Mặc nhẹ nhàng mà kiên định." Tôi tin rằng anh cũng nhất định cũng không thích một mối quan hệ gượng ép như thế này.

Vì vậy, hôm nay tôi đến đây để đưa Hạ Ăn Nhiền đi và chấm dứt mối quan hệ sai lầm này.

Anh không nên phản đối chứ?".
 
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu
Chương 46: Thật Là Một Vở Kịch Lớn


Sau khi Hạ Mộng Nhi nói rất nhiều chuyện, Lăng Mặc nhìn về phía Hạ An vẻ mặt ủ rũ, từng chữ: "Cô muốn rời đi sao?"
Hạ An Nhiên đột nhiên có chút hậm hực, cô chỉ là một cô gái ngây thơ, đừng liên lụy đến cô.
Tuy nhiên, Hạ An Nhiên vẫn tỏ rõ thái độ, “Có trời đất dám, tôi tuyệt đối không có ý đó!”
Tôi dám có sao? Còn sống trên đời này không tốt sao, hà cớ muốn rời đi để chọn cái chết? Tôi không muốn chết để làm một mẫu vật thí nghiệm cho anh”
Nhìn thấy thái độ của Hạ An Nhiên, Hạ Mộng Nhi tiếp tục nói " Hạ An Nhiên, chị biết em từ nhỏ đã sống ở nông thôn.

Em học mấy năm rồi, chất cũng không cao, sau khi vào nhà Lăng gia, có lẽ sẽ bị mê hoặc, nhưng phụ nữ vẫn phải có cá tính độc lập của riêng mình, không thể rơi xuống vực thẳm như vậy được."
Ngay khi Hạ Mộng Nhi nói ra những điều này, Hạ An Nhiên nhiên trở thành một người phụ nữ hời hợt và không đủ tiêu chuẩn, luôn khao khát sự thịnh vượng và giàu có.

Và hình ảnh của Hạ Mộng Nhi đã được nâng tầm và trở thành một người cao quý.
Hạ Mộng Nhi tỏ vẻ kiên định và tiếp tục đối mặt với Lăng Mặc “Lăng Mặc, em gái tôi là người không biết gì, nếu hôm nay tôi đưa em ấy đi, nhất định em ấy sẽ sửa lại quan điểm sống sai lầm của mình và để em ấy hiểu rằng giá trị của con người con gái nên có, thay vì dựa dẫm vào đàn ông”
Sau đó, cô ta trực tiếp nghiêm túc nói với Hạ An Nhiên “Theo chị trở về
Vẻ mặt Lăng Mộ tràn đầy lạnh lùng, “Cùng cô trở về sao?"
Hạ Nhi chạm mắt với đôi mắt sắc lạnh của Lăng Mặc, mặc lo lắng nhưng cô ta vẫn giữ bình tĩnh, cô ấy nói ngay "Em gái tối trước đây sống ở quê, thiếu sót nhiều thứ quá.

Tôi sẽ đưa em ấy về.

Và đắp sự thiếu thốn về vật chất lẫn tinh thần trong hai mươi năm qua Khi cô tạ nói vẻ mặt kiên quyết có một chút khẩn cầu, "Tôi hy vọng thiếu gia Lăng Mặc sẽ để em gái tôi đi.

Từ bây giờ, tôi có thể làm trâu làm ngựa cho anh"
Lăng Mặc hiển nhiên không hề lay chuyển ý định.
Thấy vậy, Hạ Mộng Nhi rơm rớm nước mắt nói với vẻ bướng binh và đau khổ: "Nếu anh vẫn không muốn để em gái tôi đi, nhữ vậy một đổi một thì sao, tôi sẽ thay em gái tôi xung hi".
Sự hi sinh như vậy quả thật là rất đáng thương, giọng nói của Hạ Mộng Nhi nghẹn ngào, "Tôi là con gái của nhà họ Hạ, cũng nên có trách nhiệm gánh vác chuyện này"
Hạ Đức Hải vẫn chưa dám ngẩng đầu lên, cảm thấy rằng Hạ

Mộng Nhi thực sự là đứa con gái đáng tự hào của mình.
Đối mặt với một cao nhân như Lăng Mặc, vẫn còn có thể dùng cách này, Hạ Đức Hải hơi ngẩng đầu lên liếc Hạ Mộng Nhi, ông ấy nhìn thấy cô con gái lớn trông thật đau khổ, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp lại tĩnh lặng đầy nước mắt, khiến người ta cảm thấy đau lòng.

Rõ ràng đây là sự lựa chọn mà bất kì người đàn ông nào cũng nên chọn.
Một bên là một cô gái xấu xí ở nông thôn tham lam vinh hoa phú quý, người còn lại là một người phụ nữ xinh đẹp với lòng tự trọng và đức hy sinh.

Đối mặt với cảnh này, Hạ An Nhiên không thể không nhìn Lăng Mặc.
Anh ấy sẽ lựa chọn như thế nào?
Dưới ánh mắt của mọi người, đôi môi của Lăng Mặc mấp máy, ý tứ hàm xúc trong lời nói tràn ra, hắn lạnh lùng quở trách: “ Cút hết ra ngoài".
Tôn quản gia đúng cách đó không xa.

Vừa dứt câu nói của Lăng Mặc, ông ấy lập tức gọi điện cho hai vệ sĩ,
Hạ Mộng Nhi nhìn thấy Tôn quản gia đi cùng vệ sĩ bước vào, vội vàng nhanh chóng cầu xin Lăng Mặc "Dù sao em gái của tôi cũng đã ở bên cạnh anh suốt một thời gian, ít ra cũng nên giữ cho em tôi một chút thể diện, đâu thể nói muốn đuổi ra ngoài là liền đuổi đâu"
Nhưng khi lời nói của Hạ Mộng Nhi vừa dứt, quản gia Tôn đã đưa vệ sĩ đến trước mặt.

Hai vệ sĩ đã bắt Hạ Mộng Nhi, khiến cô ta vô cùng bất ngờ.
Hạ Mộng Nhi còn đang rung rung, ngẩn người, “Hai người, hai người có bắt lầm người không?”
Hạ An Nhiên mới là người nên bị bắt và ném ra ngoài?
Tại sao lại bắt tôi?.
 
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu
Chương 47: Anh Đang Bảo Vệ Cô Ấy


Đối mặt với tình huống bất ngờ này, không chỉ Hạ Mộng Nhi choáng váng, mà ngay cả Hạ Đức Hải, cũng bị Lăng mặc làm cho sợ hãi, ông ta cũng không thể hiểu được.

Trước khi hai vệ sĩ siết chặt Hạ Đức Hải và cố gắng lôi ra ngoài, Hạ Đức Hải cố nói thêm, "Thiếu gia Lăng mặc, tôi, tôi là bố vợ của cậu!"
Hạ Mộng Nhi dường như đã nghĩ ra điều gì đó, và nói một cách nhanh chóng "Anh Lăng Mặc, để Hạ An Nhiên làm hài lòng anh, đó là sự sỉ nhục với anh, nhưng nếu tôi thay thế, sự sỉ nhục này sẽ không còn nữa, hoàn toàn có thể ngăn cản miệng của người ngoài, đây sẽ không còn là vết đen trong cuộc đời của anh "
Hạ Anh Nhiên nhìn Hạ Mộng Nhi, đến giờ phút này còn không ngừng muốn thay thế vị trí của cô, khế lắc đầu ngán ngẫm.

Ngay từ đầu, Hạ An Nhiên đã không tin Hạ Mông Nhi sẽ quan tâm đến cô như vậy, chắc chắn là có ý đồ không tốt.

Cô ta cứ nói rằng mình tham lam phù phiếm, còn bản thân thì sao?
Khi nghe tin Lăng Mặc tỉnh dậy liền tìm đến và muốn thay thế cổ, chẳng phải là một người phụ nữ mưu mô quá sao.

Hạ An Nhiên không muốn tiếp tục xem vở kịch này nữa, đúng là một trò cười.

Cô bước tới bên Hạ Mộng Nhi đang bị vệ sĩ giữ chặt, nói nhỏ vào tai: "Cho dù Lăng Mặc chỉ còn sống được hai tháng? Cho dù sau này phải sống khổ sở ra sao? Chị vẫn muốn thay thế sao?"
Hạ Mộng Nhị người vẫn đang cố giải thích với Lăng Mặc, kinh ngạc nhìn Hạ An Nhiên, “Hai tháng?"
HạAn Nhiên khẽ cười, “Có muốn thay thế tôi nữa không?"
Hạ Mộng Nhi trong lúc nhất thời không biết phải trả lời như thế nào.

Khi quản gia Tôn nhìn thấy điều này, ông ấy đã trực tiếp ra lệnh cho vệ sĩ kéo Hạ Mộng.

Nhi người đang ngắng người không nói nên lời và Hạ Đức Hải người liên tục xung là "bố vợ" ra ngoài.

Sau khi kết thúc vở kịch mà Hạ Mộng Nhi đã bày ra, Hạ An Nhiên nhìn Lăng Mạc với vẻ mặt phức tạp, anh chính là người cứu mạng mình, trong vòng ba phút sau khi xuất hiện, anh đã mạnh tay xử lý, nếu không, không biết bao lâu nữa mình mới thoát khỏi Hạ Đức Hải và những người khác.

Hạ An Nhiên nắm chặt vạt áo, muốn bày tỏ lòng biết ơn.

Tuy nhiên, Lăng Mặc đã lạnh lùng giễu cợt, “Cô quên mất thân phận của mình rồi sao?” HạAn Nhiên sửng sốt một chút, mới đi tới.

Lăng Mặc không hài lòng với việc Hạ Đức Hải đến gây rắc rồi, nhưng thậm chí còn bất mãn hơn với việc cô là kẻ gây rối.

Hạ An Nhiên cuối đầu “! ”
Thực sự xin lỗi”
Lăng Mặc liếc cô một cái, vừa điều khiển xe lăn quay người, vừa thờ ơ ngâm nga: “Bây giờ, cô là vợ của Lăng Mặc, không phải ai cũng có thể bắt nạt”
HạAn Nhiên nhìn bóng lưng rời đi của Lăng Mặc, trầm mặc một hồi.

Người này, có phải đang bảo vệ cô không?
Tuy nhiên sau một hồi trầm ngâm, Hạ An Nhiên đã rũ bỏ ý định nực cười này, hiện tại cô đang ở dưới danh nghĩa vợ anh, hai người là một, cô bị bắt nạt, chẳng phải là làm xấu mặt anh ấy hay sao?
Lăng Mặc vì thể diện mà mới đứng ra bảo vệ cô ấy, hoặc chính là Anh ấy không thể chấp nhận được việc Hạ Mộng Nhi dám bắt anh ấy lựa chọn.

Nếu một người đàn ông bình thường sẽ chọn một người đẹp, đúng không? Nhưng Lăng Mặc đã không ngần ngại lôi Hạ Mộng Nhi ra ngoài.

Trong lòng chợt lóe lên một niềm vui kỳ lạ, có chút đắc ý nói: “Tôi là liều thuốc của một kẻ mất trí b*nh h**n, làm sao có thể vứt tôi đi được”
Nhưng sau một khắc không chút tự phụ, vẻ mặt của Hạ An Nhiên dần trở nên nghiêm túc.

Nhà họ Hạ chỉ là một dòng họ nhỏ, Hạ Đức Hải đã đổi tên cô ấy trong giới để ít người biết đến, nếu không phải Hạ Đức
Hải gửi cỗ ấy đến Lăng gia xung hỉ, không chừng, không ai trong Hải Thị biết đến một người như cô.

Nhưng tin tức mà Lăng Mặc tỉnh lại rõ ràng là đã bị Lăng gia trấn áp, làm sao Hạ Đức Hải biết nhanh như vậy chứ? Nghĩ đến chuyện, Hạ Đức Hải đã đầu độc anh ấy trước đây!.

Vốn dĩ Hạ An Nhiên có hai suy đoán: Một là Hạ Đức Hải vì mưu lợi cá nhân, hoàn toàn là muốn khiến Lăng Mặc chết nhanh, sau đó muốn lấy tài sản thừa kế của Lăng Mặc và giải quyết khủng hoảng công ty của mình; hai là có người đứng sau Hạ Đức Hải.

Và vào ngay lúc này cô ấy hoàn toàn chắc chắn, đó là có người sau! Có ai đó đứng sau Hạ Đức Hải.

.
 
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu
Chương 48: Thiếu Gia Là Chỗ Dựa Của Cô


Chỉ là...!những người đứng sau Hạ Đức Hải hạ độc là vì muốn Lăng Mặc biển mất nhanh chóng.
Nhưng mục đích hôm nay họ đến đây là gì?
Tại sao những người đó lại để Hạ Mộng Nhi đến thay cô? Một lúc sau Hạ An Nhiên mới đoán được, "Có vẻ như Hạ
Đức Hải và những người phía sau không đoàn kết lắm."
Lần này rõ ràng là Hạ Đức Hải nghe thấy Lăng Mặc tỉnh lại liền làm loạn, nhưng mà qua chuyện lần này, Hạ Đức Hải có thể sẽ yên lặng một thời gian?
Khi Hạ An Nhiên muốn đi ra ngoài để thay đổi tâm trạng, Tôn quản gia người vừa đuổi Hạ Mông Nhi và Hạ Đức Hải đi, đã đi đến bên cạnh cô và nhỏ nhẹ nói: "Thiếu phu nhân, đừng lo lắng, ở đây không ai có thể bắt nạt cô được.”
Tôn quản gia vừa rồi đang đợi ở phòng khách, ông ấy vẫn nghe thấy một số điều mà Hạ Mộng Nhi nói.
Không ngờ tham vọng của nhà họ Hạ lớn đến mức muốn thay thế vị trí của cô, quản gia Tôn tỏ vẻ khinh thường "Bọn họ thật sự không biết tự lượng sức mình! Hừ hừ, còn Hạ Mộng Nhi, trước kia những cô gái cùng thiếu gia vui chơi, có người nào không xinh đẹp hơn cô ta?"

Hạ An Nhiên bất giác hỏi: “Trước đây xung quanh anh ấy có rất nhiều phụ nữ sao?"
Quản gia Tôn vội vàng xua tay giải thích, "Đều là những người phụ nữ chủ động sản số về phía thiếu gia không cần biết sống chết.

Thiếu gia không những không nhìn họ một cái, mà còn quyết liệt dọn dẹp họ ra khỏi tầm mắt.

Kết cục của những người này không chết thì cũng bị thương.

“Vì vậy, Thiếu phu nhân cứ yên tâm.

Bây giờ Thiếu gia của tôi vẫn vô tội!
Hạ An Nhiên khỏe miêng giật giật.

Thiếu gia của ông...!bây giờ có lẽ không ngây thơ như vậy.
Tôn quản gia nói tiếp: “Vừa rồi thiếu gia biết được cô đang tiếp bọn họ ở dưới lầu, sợ cô xảy ra chuyện gì không hay, liền xuống xem sao
Hạ An Nhiên cảm thấy có điều gì đó ngọt ngào đến không thể giải thích được, mặc dù anh là vì thể diện của bản thân nên mới ra mặt, nhưng cô vẫn cảm thấy rất tốt khi được bảo vệ như vậy.

Tuy nhiên, Hạ An Nhiên nhanh chóng kìm nén sự ngọt ngào trong lòng, nghi ngờ nhìn quản gia Tôn.

Tôn quản gia kể từ hôm từ bệnh viện trở về đã có chút không bình thường, Hạ An Nhiên nghiêm túc nghĩ lại.
Đột nhiên cô hiểu tại sao quản gia Tôn lại "thân thiện" với cô một cách đột ngột như vậy, bởi vì ông ấy biết sự độc ác của Lăng Mặc.

Nghe này, chỉ cần người phụ nữ đến bên cạnh người bệnh mất trí đó, thì không chết cũng sẽ bị thương
Cô là con gái, là người con gái bị người khác lợi dụng để hãm hại Lăng Mặc, vậy thì số mệnh của cô hiển nhiên chỉ có một cái chết!!!
Tôn quản gia có thể đã biết trước số phận của cô ấy, và muốn làm cho cô sống thoải mái hơn trước khi chết.

Hạ An Nhiên cảm thấy mình đã đoán ra toàn bộ mọi chuyện, trong lòng có chút đau lòng “Tôn quản gia, ông thật ra không cần khách sáo với tôi như vậy.”
Tôn quản gia chính trực nói, “Cô là Thiếu Phu Nhân, đây là điều nên làm.

Hạ An Nhiên"...!"Nhất định trước khi chết, Lăng Mặc nhất định sẽ kéo cô làm đệm lưng
Không! Cô phải tự giải cứu mình
Hạ An Nhiên sốt sắng hỏi thăm trước mặt Tôn quản gia: “Thiếu gia có sở thích gì không?”
Tôn quản gia mỉm cười, “Chỉ cần cô ở bên cậu ấy, cậu ấy sẽ thích tất cả mọi thứ.” Vẻ mặt Hạ An Nhiên đanh lại.

Một kẻ mất trí b*nh h**n thích ở bên con mồi mà anh ta đang nhìn chằm chằm? Sở thích của anh ta thực sự rất b**n th** 1.
Hạ Mộng Nhi và Hạ Đức Hải bất ngờ bị đuổi ra khỏi cổng nhà Lăng Gia.
Hạ Đức Hải đang đứng trước của Lăng gia, cảm thấy vô cùng mất mặt, nhưng ở cổng nhà của lăng Gia, ông ấy không dám nói, chỉ có thể trút hết tức giận vào Hạ Mông Nhi "Bố là bố vợ của cậu ấy, sao cậu ấy có thể đối xử với bố như thế này! Nếu bố không đưa Hạ An Nhiên lấy lòng cậu ta, cậu ta có thể tỉnh lại được không? Đúng là đồ vô ơn!".
 
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu
Chương 49: Điểm Yếu Của Hạ An Nhiên


Hạ Đức Hải hoàn toàn không hiểu nổi, vì cớ gì mà Lăng Mặc lại làm như vậy! “ Bố đưa đứa con gái tầm thường đó đến xung hỷ là có ý muốn xúc phạm cậu ta.

Nhưng tại sao cậu ta lại có cảm xúc?"
Chỉ cần Lăng Mặc dùng đầu óc suy nghĩ một chút là được rồi, hiểu rằng nếu để Hạ Mộng Nhi thay thế Hạ An Nhiên, sự xúc phạm đấy sẽ không còn nữa.
Có thể nói đối với người ngoài, người xung hỷ đáng lẽ là Hạ Mộng Nhi, nhưng chính Hạ An Nhiên đã tính toán để mình thay cho Hạ Mộng Nhi xung hỷ.

Bây giờ điều cần làm là đưa Hạ Mộng Nhi một lần nữa trở về vị trí ban đầu
Lăng Mặc khi còn sống đời sống thực vật và Lăng Mặc khi tỉnh dậy hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau.

Một người là con trai bị bỏ rơi của Lăng gia, người còn lại là người nắm quyền trong tập đoàn Lăng Thị.
Hạ Đức Hải không đành lòng để cô con gái cả ưu tú đến xung hỷ cho Lăng gia, chỉ vì muốn con gái của mình có thể tìm kiếm và dựa dẫm vào một người đàn ông tốt hơn
Bây giờ ngay khi Lăng Mặc tỉnh lại, Hạ Đức Hải đã cảm thấy đây là cơ hội cho con gái lớn của mình.

Vốn dĩ Hạ Đức Hải cảm thấy chuyến đi lần này đến Lăng gia nhất định thắng lợi, ông ấy xác định Lăng Mặc sẽ chấp nhận để Hạ Mông Nhi thay thế Hạ An Nhiên xung hỷ để giữ thể diện, biến lời "sỉ nhục" ban đầu thành "lời nói hoa mỹ".
Tuy nhiên, tình hình bây giờ là như thế nào?
Hạ Đức Hải tức giận hồi lâu, nhìn vào Hạ Mộng Nhi "Con bé kia, rốt cuộc đã nói gì với con?"
Hạ Mộng Nhi gương mặt trông có vẻ phức tạp.

" Lăng Mặc chỉ sống được hai tháng nữa" "Hai tháng? Làm sao có thể?" Hạ Đức Hải ánh mắt đầy u ám, "Bố hiểu rồi, là do Hạ An Nhiên tham lam, muốn lừa con thôi"
Hạ Mộng Nhi ngạc nhiên, “Cô ta nói dối con?”
Hạ Đức Hải ậm ừ: “Nếu Lăng thiếu gia chỉ sống được hai tháng, hơn nữa chỉ là một đứa con trai bị bỏ rơi của nhà họ Lăng, thì tại sao lại có nhiều người quyền cao chức trọng trong tập đoàn Lăng Thị lại đến thăm ngay khi vừa tỉnh dậy chứ?
Sắc mặt của Hạ Mộng Nhi khó cọi sau khi biết mình bị lừa "Không ngờ Hạ An Nhiên lại có thể nói ra những lời như vậy để có thể ở lại Lăng gia”
Hạ Đức Hải tràn đầy cảm xúc tiêu cực, "Vốn tưởng rằng con bé ấy ngoan ngoãn, nhưng không ngờ lại là một kẻ hám danh lợi.

Nếu biết trước sẽ như vậy, bố đã không đưa con bé đó vào Lăng gia"
Hạ Mộng Như thở lại " Tiền tài luôn làm mờ mắt con người.

Hạ An Nhiên như vậy cũng là điều dễ hiểu"
Hạ Đức Hải vẻ mặt tàn nhẫn, "Hừ, con bé đó nghĩ mình có thể vượt ra khỏi tầm kiểm soát của bố sao? Đừng có mà mơ tưởng"
Xử lí con bé kia chẳng phải rất dễ dàng hay sao? Bố đang nắm trong tay điểm yếu của Hạ An Nhiên.

Vốn dĩ tưởng không cần dùng tới, nhưng hiện tại nó muốn chiếm địa vị của con gái bố, vậy đừng trách người cha này độc ác.
Nhìn thấy dáng vẻ u ám của Hạ Đức Hải, Hạ Mộng Nhi biết rằng mình không cần phải lo lắng về điều đó nữa, và cha cô chắc chắn sẽ dọn đường cho cô.

Chỉ là một cô gái tầm thường mà thôi, không xứng trở thành đối thủ của Hạ Mộng Nhi!
Bây giờ, người cần phải lo lắng là Thiếu gia Lăng Mặc.

Hạ Mỗng Nhi bắt đầu phân tích tình hình hiện tại.

"Lăng thiếu gia vẫn còn tức giận chuyện lần trước, vì vậy chúng ta phải tìm cơ hội càng sớm càng tốt nói lại lập trường của mình trước mặt Lăng thiếu gia để anh ấy hiểu được tấm lòng của chúng ta và gửi lời xin lỗi của Hạ gia đến anh ấy".
Đến lúc đó Lăng thiếu gia đương nhiên sẽ có lựa chọn chính xác nhất.
Hạ Đức Hải gật đầu tán thành," Con phải tăng tốc, bây giờ Lăng thiếu gia tỉnh lại, không biết có bao nhiêu gia tộc muốn con gái của mình đến bên cậu ta.

Lợi thế của chúng ta là An Nhiễn vẫn chiếm vị trí quan trọng ở Lăng gia
Việc bọn họ phải làm bây giờ là đặt lại vị trí cũ cho hai cô con gái càng sớm càng tốt.
Con gái lớn của ông là người xứng đáng được hưởng vinh hoa, về phần Hạ An Nhiên, cô chỉ là một cô gái xuất thân từ cô nhi viện, đến lúc xong mọi việc, nhận một khoản tiền như vậy là quá tốt rồi..
 
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu
Chương 50: Sự Quan Tâm Của Thiếu Gia


Giờ ăn trưa.
Vốn dĩ Hạ An Nhiên cảm thấy không ăn cơm cũng không có gì sai.
Chỉ là...!Thấy Lăng Mặc đi tới phòng ăn, Hạ Anh Nhiên theo thói quen liền đi theo sau anh.

Tới nhà ăn, nhìn thấy những món ăn được bày ra trên bàn ăn vô cùng hấp dẫn, nhịn không nổi liền ngồi xuống bàn ăn.
Hạ An Nhiên âm thầm đoán: Mặc dù gần đây vẫn chưa có dấu hiệu nào là đầu độc, nhưng mình vẫn phải thận trọng, quan sát những gì mà Lăng Mặc ăn.
Lăng Mặc ngước mắt, lạnh nhạt liếc Hạ An Nhiên một cái, sau đó nhắc nhở: "Đừng hòng ăn vụng."
Hạ An Nhiên cảm thấy thật oan ức.
Cô vì sự an toàn của anh ấy mà mới chăm chú nhìn như vậy, thế nhưng kẻ mất trí kia lại nghĩ là cô muốn ăn vụng.
Hạ An Nhiên tức giận đứng lên, quay đầu rời khỏi nhà ăn.

Nhìn thấy con mèo hoang nhỏ là Hạ An Nhiên tức giận bỏ đi, Lăng Mặc từ từ bắt đầu ăn thức ăn trong đĩa.
Tôn quản gia nhìn thấy vừa mới vào nhằn trựa, chưa kịp ăn gì cả mà Thiếu phu nhân đã bỏ đi.

Trực tiếp vào bếp quở trách với người đầu bếp phụ trách bữa ăn trưa nay Hôm nay đồ ăn mà các người nấu, không làm cho Thiếu phu nhân vừa miệng, vừa ngồi vào bàn ăn đã bỏ
Đối mặt với lời mắng mỏ của Tôn quản gia, tất cả mọi người đều có chút kinh ngạc: Tôn quản gia đang nói giúp cô gái kia?.

truyện đam mỹ
Người phụ trách bếp hóm hỉnh nói: “Có lẽ bởi vì toàn là đồ ăn lỏng nên Thiếu phu nhân ăn không có cảm giác ngon miệng?"
Quản gia Tôn cũng nghĩ như vậy, lập tức ra một bữa ăn ngon
Nói xong lập tức rời khỏi bếp.
Một nhân viên thì thào: “Tôn quản gia tại sao lại nói giúp cô gái tầm thường kia chứ
Mọi người gật đầu, cảm thấy kỳ quái.
Người phụ trách bếp bắt đầu nói thêm vào, "Các người cho rằng thiếu gia chúng ta có thể dung túng cho một cô gái tầm thưởng sỉ nhục cậu ấy sao?"
Tất cả mọi người đều lắc đầu, nghĩ đến tính tình lúc trước của thiếu gia Lăng Mặc, “Chuyện này không thể nào, thiếu gia không phải người dễ dãi!”
Người phụ trách phòng bếp tiếp tục giải thích, “Tôn quản gia hiền nhiên cũng hiểu được tính cách của thiếu gia.

Thiếu gia nhất định sẽ xử lí cô gái đó nhanh thôi.

Bây giờ bề ngoài Tôn quản gia phải hoàn thành tốt công việc là một quản gia, miễn sau đến lúc đó nắm thóp được cô ấy.
Mọi người chợt nhận ra, “Chẳng trách ông ta là quản gia, còn chúng ta chỉ là những nhân viên nhỏ” Nhìn xem, đây chính là sự chênh lệch giữa chúng ta và Tôn quản gia.
Người phụ trách bếp thở dài nói: “ Hãy cùng nhau tích phúc đi, hầu hạ Thiếu phủ nhân một thời gian.”
Mọi người gật đầu.
Trong mắt họ, Hạ An Nhiên là người đã chết, vì vậy hãy lễ phép với người chết.
Hạ An Nhiên ôm lấy cái bụng đói meo của mình, "Tốt hơn là cổ nên tìm việc gì đó để làm, để không chú ý đến chiếc bụng đang đánh trống đòi ăn nữa"
Khi cô chuẩn bị lên lầu để xem một ít tài liệu của cô trước đó, Tôn quản gia đi tới.
Ông mở miệng nói: “Tôi vào bếp dặn đầu bếp làm lại bữa trưa cho cô”
Hạ An Nhiên sửng sốt, “Làm lại bữa trưa sao?”
Quản gia Tôn gật đầu, “Hiện tại, thiếu gia cần phải ăn chất lỏng, thức ăn rất ngán.

Thấy cô không ăn được cậu ấy cũng đau lòng.

Nên bảo đầu bếp làm lại một ít thức ăn ngon cho cô "
Tộn quản gia tâm tư cũng đơn giản, thiếu gia cũng có lòng đối với cô, thì có gì cô lại từ chối bữa ăn này.
Thiếu gia sao! Những lời mà Tôn quản gia nói khiến cô hoàn toàn khó hiểu và có chút bối rối, anh vừa lúc nãy còn khiến cô tức giận phải rời khỏi bàn ăn, lần này thì lại sắp xếp bàn ăn mới cho cô?
Hạ An Nhiên thận trọng hỏi: " Ông chắc là thiếu gia cho đầu bếp nấu đồ ăn cho tôi sao" "
Tôn quản gia trả lời thẳng thắn" Đó là đương nhiên, Thiếu gia rất quan tâm cô”
Hạ An Nhiên nghe thấy vậy có chút bối rối, cô vô cùng sửng sốt, tên điên đó sao có thể quan tâm đến cô? Bữa trưa này không thể ăn, nhất định phải có bẫy, nhất định có núi đảo biển lửa chờ mình
Aaa...tưởng tôi ngu xuẩn dễ bị lừa sao?
Hạ An Nhiên nhìn Tôn quản gia mỉm cười, "Tôi không đói! Tôi không ăn! Tôi nọ rồi!".
 
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu
Chương 51: Thiếu Gia Không Phụ Lòng Phụ Nữ


Thiếu phu nhân nói không đói có nghĩa là không đói.
Tôn quản gia không giỏi năn nỉ nên ông quay lại bếp nói đầu bếp không cần làm bữa trưa nữa
Lúc đi ngang qua nhà ăn, Lăng Mặc đang dùng bữa gọi lại, Tôn quản gia kính cần bước tới gần Lăng Mặc, Lăng Mặc chậm rãi nói, "Chuẩn bị bữa tối cho cô ấy"
Tôn quản gia nghe vậy cảm thấy vui mừng, bây giờ thiếu gia đã biết cậu ấy làm tổn thương Thiếu phu nhân, vội vàng gật đầu, “Tôi đi dặn phòng bếp.
Lăng Mặc ngước mắt lên nhìn Tôn quản gia và nói thêm, "Nói là ông chuẩn bị
Tôn quản gia nghe vậy thở dài trong lòng.

Thiếu gia đúng là không có kinh nghiệm chinh phục phụ nữ.
Làm việc gì cũng âm thầm, quan tâm kiểu như thế thì làm sao lấy lòng được phụ nữ cơ chứ?
Tôn quản gia vẫn là nên giúp đỡ thiếu gia phen này thì hơn.
Tôn quản chỉ muốn truyền kinh nghiệm cho thiếu gia một số mẹo trong việc tán gái, nhưng cậu ấy lạnh nhạt ngắt lời “Đừng làm chuyện thừa.”
Tôn quản gia vốn dĩ muốn lên tiếng, nhưng đành phải gật đầu một cái, “Tôi hiểu rồi thua thiếu gia.”
Về đến phòng, Hạ An Nhiên mở máy tính lên, trong máy tính có một đống tài liệu đồ án lưu trữ, gần đây có thời gian cô liền xem qua những tài liệu đồ án này, quyết định thực hiện một ít đồ án đầu tiên.

Trong chốc lát, Hạ An Nhiên cảm thấy vô cùng đói bụng, chịu không nổi, chỉ biết uống nước thôi.
Nhưng uống nước không làm cô hết đói hay quên đi con đói, mà chỉ làm cho cô càng ngày càng đói.

Bụng đói thì trong đầu nảy ra ý nghĩ, ăn đi! Nhưng tất cả mọi người đang ở dưới đó, hỗm nay đành phải nhịn đói thật rồi.
Hạ An Nhiên đang nằm trầm mặc trên bàn, tự lẩm bẩm một mình, Quả nhiên, không thể nào đắc tội với tên điên đó, nếu không mình sẽ chết đói mất thôi".
Không biết là cô đã nằm xuống bao lâu, đột nhiên bên ngoài có tiếng gõ cửa.
Hạ An Nhiên nghĩ là Lăng Mặc vào phòng liền ngồi xuống, chỉ là người đi vào không phải Lăng Mặc, mà là Tôn quản gia bê thức ăn và đồ uống nóng vào cho cô.

"Thiếu phu nhân, đây là bữa ăn phòng bếp lắm cho cô.

Cô thử xem có vừa miệng không?"
Hạ An Nhiên hai mắt sáng ngời, nhưng lí trí mách bảo cô là thức ăn này tuyệt đối không thể ăn.
Hạ An Nhiên dối lòng mà nói " Tôi không đói”
Nhưng ngay khi vừa nói xong, bụng cô liền đánh trống kêu oan.

Tôn quản gia thấy thế, dường như đã hiểu ra điều gì đó, nói với giọng của một người từng trải, "Thiếu phu nhân, sức khỏe tốt là ưu tiên hàng đầu.

Cô đừng vì theo đuổi một cơ thể đẹp mà làm khổ bản thân mình.

Hơn nữa, nhìn cô đi thiếu phu nhân, cô đã như vậy giảm cân cũng vô dụng."
Thứ cần phải làm là trùng tu nhan sắc! Không, cô không cần phải làm điều đó, thiếu gia thích cô như thế này! Tôn quản gia cười, "Củ cải và rau xanh đều có tình yêu của mình, thiếu phu nhân như vậy cũng không tồi".
Hạ An Nhiên nghe những lời an ủi của Tôn quản gia, trong lòng chợt nao nao.

Có phải tên điên kia sắp xuống tay với cô không? Bằng khổng Tôn quản gia sao lại nói ra những lời này cơ chứ?
Tôn quản gia hoàn toàn không biết nội tâm của Hạ An Nhiên, tiếp tục an ủi, "Sẽ luôn có người thích Thiếu phu nhân 11
Hạ An Nhiên:"..
Hoảng sợ! Cô ấy còn có thể được cứu sao?
Nhưng sau khi Tôn quản gia nói những lời này, ông ấy xoay người rời đi mà không làm phiền Hạ An Nhiên nữa.
Nhìn thấy Tôn quản gia sắp rời khỏi phòng, Hạ An Nhiên nhìn một hồi bản thức ăn, nhịn không được liên gọi Tôn quản gia ngập ngừng hỏi: “Là thiếu gia kêu ông mang tới sao?"
Tôn quản gia: "..." Là tôi mang tới
Hạ An Nhiên hai mắt sáng lên," Tôn quản gia, chờ đã "
Tôn quản nghiêm túc chờ ở cửa.
Một lúc sau, Hạ An Nhiên đã dùng bữa xong, cầm gọn gàng đĩa và cốc trống rỗng chạy đến bên quản gia Tôn nhét vào tay ông ấy, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, nhẹ giọng nói Làm ơn đừng nói với thiếu gia, là ông chuẩn bị thức ăn cho tôi".
 
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu
Chương 52: Ăn Vụng Bị Phát Hiện


Sau khi quản gia Tôn rời đi, Hạ An Nhiên quay lại bàn tiếp tục đọc thông tin, bụng căng đầy, tinh thần tràn đầy năng lượng.

Cũng không biết là trong bao lâu nhưng có cảm giác mơ hồ như có một ánh mắt đang nhìn cô.

Khẽ ngẩng đầu, liền thấy Lăng Mặc đang nhìn cô chằm chằm.
Hạ An Nhiên nhìn thấy Lăng Mặc đột nhiên xuất hiện, cô sợ tới mức đứng lên khỏi vị trí của mình, ôm ngực than thở: “Anh đi vào không thể có tiếng động một chút sao?”
Hạ An Nhiên phàn nàn, nhưng ánh mắt của Lăng Mặc lại nhìn thẳng vào cô.

Nói chính xác là đang nhìn chằm chằm vào mặt cô, Hạ An Nhiên hoảng hốt sờ lễn mặt cô: Mặt cô lại sưng lên rồi sao?
Sau khi s* s**ng vài lần, mặt cô vẫn sưng và sưng, không có dấu hiệu ngừng sưng lên * Anh không cần nhìn chằm chằm vào tôi”.
Cô hoảng sợ khi Lăng Mặc nhìn cô như thế này!
Lăng Mặc bẻ khớp tay, đưa tay về phía cô rồi ngoắc ngoắc bảo cô lại gần anh.

Hạ An Nhiên khó hiểu nhìn vào mắt anh: “Làm sao vậy?”
Lăng Mặc vươn một bàn tay mảnh khảnh ra, nắm chặt cằm CÔ.

Hạ An Nhiên thân thể nhất thời trở nên căng thẳng, bị bắt ngờ nên giọng cô có chút bối rối "Anh, anh làm sao vậy!"
Ngón tay Lăng Mặc nhẹ nhàng lau khỏe miệng cô, đầu ngón tay và đôi môi ấm áp chạm vào khiến khuôn mặt vốn đã sưng vù của Hạ An Nhiên lập tức được bao phủ bởi một tầng mây hoàng hôn, đỏ bừng bừng.

Hạ An Nhiên tim đập thình thịch, hô hấp cũng trở nên lộn xộn, Lãng Mặc có thể cảm nhận được sự cứng ngắc của cô gái nhỏ Hạ An Nhiên, nếu anh không buông ra, cô có thể sẽ nín thở mà chết.
Sau đó, anh đưa ngón tay vừa chạm vào môi Hạ An Nhiên lên môi mình và liềm nhẹ.

Hạ An Nhiên thấy Lăng Mặc hành động như vậy, trong đầu giống như có lửa đang bùng bùng cháy.

Hành động của một kẻ điên cuồng b*nh h**n.
Nhất cử nhất động, đều bị kẹt trong nhịp tim.
Ngay khi Hạ An Nhiên cảm thấy nhiệt độ trên khuôn mặt mình tăng lên đến 100 độ C, đôi môi mỏng của Lăng Mặc khẽ nhúc nhích, giọng nói khan khàn " Ngọt quá”.
Đầu của Hạ An An sắp nổ tung rồi.
Không được, cô chết rồi! Người điên b*nh h**n quá hồ đồ rồi!
Vừa lúc Hạ An Nhiên còn chưa kịp hoàn hồn, ánh mắt Lăng Mặc đã bắt đầu tối sầm lại, gằn từng chữ: “Tôi bắt được rồi!
Hạ An Nhiên bị giọng nói của anh kéo về thực tế..

Truyện chính ở ++ trùmtr uyện.

++
Lúc này, cô mới chú ý đến ánh mắt của Lăng Mặc, không phải ánh mắt này giống như ánh mắt khi anh nhìn cô và Cỗ Ngôn Duy hôm đó ở thang máy bệnh viện sao? Hạ An Nhiên ngần người, trên mặt có dấu chấm hỏi "Bắt được cái gì chứ?”
Lăng Mặc khẽ lắc ngón tay, Hạ An Nhiên để ý thấy ngón tay anh dinh kem.
Lăng Mặc thản nhiên hỏi: "Tại sao trên môi lại có kem?"
Hạ An Nhiên ngay nheo mắt hậm hực, vừa rồi chắc là do ăn quá nhanh nên không cẩn thận còn sót lại.
Lăng Mặc mắt mờ mịt "Có vẻ như cô không xem hình phạt của tôi ra gì?"
Hạ An Nhiên muốn khóc.

Bây giờ, cuộc đời của cô sao mà cay dạng như vậy, lại có thể bị phát hiện ăn vụng nữa.
Sau khi ánh mắt Hạ An Nhiên đảo qua rồi quay lại tiếp theo cô ấy nói với Lãng Mộ "Cái này sao có thể là kem, đây là bọt sữa rửa mặt của tôi! Tôi vừa rồi đọc tài liệu, tôi rất mệt, tôi muốn để rửa mặt cho tỉnh táo
Cô trực tiếp nắm lấy tay Lăng Mặc.

l**m phần kem còn lại trên ngón tay anh ấy với tốc độ cực nhanh.
Cuối cùng, cô không quên nhận xét: "Mùi vị của bọt này thực sự hơi giống kem.

Chẳng trách anh lại hiểu lầm".
 
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu
Chương 53: Chăm Sóc Bình Thường


Hạ An Nhiên âm thầm tự khen ngợi mình.

Hủy thi diệt tích* thành công! (*) xóa sạch mọi chứng cử.

Sau khi xử lý sạch sẽ “ chứng cứ phạm tội”, vẻ mặt Hạ An Nhiên ai oán.

Giữa người với người còn cần phải có lòng tin, tôi làm sao có thể không đem lời nói của anh để ở trong lòng chứ? Đây tuyệt đối là đang vu khống cho tôi!”
Lăng Mặc ừ một tiếng, điều khiển xe lăn quay đầu.

Hạ An Nhiên thấy Lăng Mặc không truy cứu nữa, liền thở dài một hơi.

Ăn vụng phải cẩn thận, cũng may là cô lanh trí!
Nhưng mà, hình thức chung sống giữa cô và tên điên kia vẫn cẫn phải điều chỉnh một chút, không thể để anh ta xem cô là cái gai suốt được.

Cô cần phải nâng cao hệ số an toàn của mình mới được.

Hạ An Nhiên gập máy tính lại, niềm nở chạy đến bên cạnh Lắng Mặc đang muốn nằm lên giường nghỉ ngơi, chủ động nói, “ Tôi đỡ anh.

"
Lăng Mặc không thèm để ý, tự mình nhổm dậy từ trên xe lần, nửa người nằm ở trên giường.

Nhìn thấy Lăng Mặc “ tự thân vận động", Hạ An Nhiên tiếp tục nhiệt tình nói, “ Trước đây tôi từng học qua phương pháp mát xa của nhân viên chăm sóc, tôi mátxa giúp anh một chút.

".

Ngôn Tình Hài
Lăng Mặc nhắc mí mắt, liếc một cái, “ mátxa giúp tôi?"
Hạ An Nhiên quan tâm ngoan ngoãn nói, “ hôm nay anh đã ngồi một lúc lâu trên xe lăn, chắc chắn có chút không thoải mái, tôi giúp anh mátxa thư giãn một chút.

"
Dựa vào bên giường, chủ động mátxa cho Lăng Mặc.

Theo sự chỉ dạy của nhân viên chăm sóc, mátxa cần phải bắt đầu từ bả vai.

Chỉ là, khi đang giúp Lăng Mặc thả lỏng bả vai thì đột nhiên nghe thấy đối phương lạnh lùng hỏi: " trước đây, đã từng mátxa cho tôi?"
Hạ An Nhiên nhu thuận gật đầu, “ có mátxa vài lần.


Trong ngữ khí Lăng Mặc mang theo ý thăm dò, “ mátxa bình thường phải không?”
Hạ An Nhiên ngẩng đầu đầy nghi hoặc, còn có mátxa không bình thường? Ánh mắt Lăng Mặc như đêm đen, “ tôi có thể yên tâm về cô.


Hạ An Nhiên hiểu rồi, Lăng Mặc nghĩ rằng cô nhân cơ hội mátxa ăn đậu hũ của anh?
Anh đừng có mà vu khống cho tôi, tôi chính là mátxa một cách chân chính!
Có chân chính hay không, tôi làm sao biết được?” Lăng Mặc hàm ý sâu xa liếc một cái, “ Vết xước trên da tôi cũng là rất bình thường sao?”
Hạ An Nhiên biết rằng chuyện về vết xước kia là không thể nào rửa sạch được, nhưng mátxa tuyệt đối là chân chính: Nếu như anh không tin, có thể đi hỏi Tôn quản gia, mỗi lần mátxa ông ấy đều có mặt, nếu như tôi có làm chuyện mờ ám gì với anh, Tôn quan gia sẽ ngồi nhìn mà không quản sao.

Nhưng Hạ An Nhiên đã nói đến mức đấy rồi, Lăng Mặc vẫn như cũ dùng ánh mắt hoài nghi nhìn vào cô.

Hạ An Nhiên uất ức, kẻ sĩ có thể bị giết nhưng không thể bị xúc phạm, " anh đợi đó, tôi đi tìm Tôn quản gia nói chuyện rõ ràng với anh.


Tức giận đi ra ngoài, xuống dưới lầu kéo Tôn quản gia đang bận rộn đi lên phòng.

Tôn quản gia bị kéo đi vội vã lên lầu, khuôn mặt bối rối, Thiếu phu nhân, đây là có chuyện gì sao? Cần tôi làm cái gì à?"
Hạ An Nhiên uất ức nói chuyện, “Ông hãy cho anh ấy biết, khi tôi mátxa có ăn đậu hũ của anh ấy không?”
Tôn quản gia ngày người một lát, nhưng vẫn là trả lời với Lăng Mặc bằng bổn phận của mình, “ Thiếu phu nhân mát xa cho thiếu gia rất bình thường, rất nghiêm túc ạ.


Ảnh mắt Lăng Mặc sâu xa nhìn Tôn quản gia, hỏi từng câu từng chữ, “Ông chắc chắn?” Tôn quản gia vốn dĩ còn rất chắc chắn, nghe thấy lời nói còn có ý nghĩa sâu xa phía sau, ngay lập tức hiểu được!
Thế là một giây sau, Tôn quản gia nói theo bổn phận.

“ Tôi cũng không phải ở bên cạnh Thiếu phu nhân 24/24, có chút việc không thể chắc chắn hoàn toàn.

Hơn nữa Thiếu phu nhân chăm sóc thiếu gia khó tránh khỏi có chút không thành thạo, tôi còn nhớ, ngày thứ hai tân hôn, Thiếu phù nhân từng không cẩn thận hỗn Thiếu gia! !.
 
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu
Chương 54: Anh Phải Tin Tôi


Hạ An Nhiên là muốn để Tôn quản gia làm chứng cho mình, cô là mátxa một cách chân chính.
Nhưng Tôn quản gia hiện đang nói cái gì?
Hạ An Nhiên mặt đỏ tía tai vội vàng giải thích, “ lần đó chỉ là hiểu lầm, thực sự là không cẩn thận hôn thôi.”
Tôn quản gia gật đầu, “ Thiếu phu nhân nói là hiểu lầm thì chắc chắn chính là hiểu lầm.”
Hạ An Nhiên: “.........
Cô sao lại tìm Tôn quản gia chứ, không biết bọn họ là cùng một giuộc với nhau sao?
Mà ý tử của Tôn quản gia cũng rất rõ ràng, trước mặt người khác thì chăm sóc bình thường, còn sau lưng thì sao?”
Lăng Mặc nhận được đáp án như vậy, cũng không hỏi nhiều thêm, vẫy tay với Tôn quản gia, “ ra ngoài đi.”
Tôn quản gia cung kính rời đi.

Ánh mắt Lăng Mặc sâu xa, “ Phu nhân, cô đối với tôi rất cuộc bình thường thế nào?”
Hạ An Nhiên ngữ điệu gian khổ, “ người với người phải có sự tin tưởng." Đôi mắt chớp vài cái, nghiêm túc nói, phải tin tưởng tôi.” anh
Lăng Mặc hỏi lại, “ cô cho rằng, cô có được bao nhiều sự tin nhiệm trong tôi?”
Hạ An Nhiên: “
Không cần nói nữa, chắc chắn là không rồi!
Hạ An Nhiên từ bỏ trị liệu, " tôi sai rồi, tôi không nên giúp anh mátxa, tôi vẫn nên là tiếp tục làm việc của tôi thôi,
Cô vẫn nên tiếp tục làm cái gai trong tim tên điên này thôi, có tác dụng tiếp tục k*ch th*ch khát vọng sống của anh ta là được rồi.

ít nhất lúc nào tên điên này muốn kéo cô chịu tội thay.
Cô chạy trước là được.
Hà tất gì phải tốn công vô ích, muốn sống hòa thuận với anh ta?
Vào lúc Hạ An Nhiên chán nản quay người, Lăng Mặc cay nghiệt nói, “ Tôi có bảo không để cô mát xa cho tôi sao?”
Mặt Hạ An Nhiên ngơ ngác, “ không phải là anh chế tối mát xa không bình thường sao?”
Lăng Mặc nâng mí mắt lên, “ chung chăn chung gối với tôi thời gian lâu như vậy, tiện nghi của tôi cô có chiếm hay không thì cũng chiếm rồi.”
Hạ An Nhiên: “...!cho nên?”.

Đọc truyện hay tại [ TRU MTRUYEN.

org ]
Cô có thể b*p ch*t tên điên này không?
Hạ Đức Hải về đến nhà, liền trực tiếp đi vào thư phòng.

Ngồi lên ghế, nghĩ đến tình hình hỗn loạn của công ty gần đây.
Hạ Đức Hải từ thời trẻ đã bắt đầu thành lập công ty thương mại quốc tế, nhưng mấy năm gần đây việc kinh doanh của công ty thương mại quốc tế càng ngày càng kém, ông ta liền bắt đầu đầu tư bất động sản.

nhưng, những người khác đều kiếm ra tiền, chỉ riêng chuyện đầu tư bất động sản của ông ta luôn luôn xảy ra vấn đề, hiện nay chỉ có thể lấy tiền chỗ này đập vào chỗ kia.
Công ty còn tiếp tục thế này, chuỗi tiền vốn bị hết, không đến nửa năm, chắc chắn sẽ bị đóng cửa vỡ nợ
Hạ Đức Hải không thể không tìm một lối thoát.
Mà hiện nay lối thoát tốt nhất chính là Lăng gia.
Chỉ là có thể nịnh bợ được ngọn núi lớn như Lăng đại thiếu gia, ông ta sau này không phải là muốn gió được gió, muốn mưa được mưa sao? Chỉ là con nha đầu thổi Hạ An phối hợp.

Nhiên nhất quyết không chịu Hạ Đức Hải vẻ mặt thâm trầm, mở ngăn kéo, lấy ra một bức thư, từ trong đó đổ ra vài tấm ảnh.
Nhìn tấm ảnh, sắc mặt Hạ Đức Hải âm trầm, “Vốn không muốn đi đến bước này.
Chỉ là lại có một số người, nổi lên tâm tư không nên có, thì đừng trách ông không niệm tình cha con.”
Khi Hạ Đức Hải đang suy nghĩ làm sao để uy h**p Hạ An Nhiên, điện thoạt đột nhiên rung lên.
Nhìn ghi chú, sắc mặt lập tức ngưng trọng, vội vàng tiếp điện thoại.
Chỉ là Hạ Đức Hải còn chưa mở miệng, đã đổ ập xuống đầu là một trận trách mắng của người ở đầu bên kia điện thoại.

66 Hạ Đức Hải, ông chủ giao phó công việc cho ông lại không làm, quay đầu vẫn là muốn chạy đến ôm chân của Lăng giải hự, lúc trước không phải là ông khổ sở quỳ xuống trước mặt cầu xin tôi sao, tôi mới giúp ông nói vài cậu tốt đẹp trước mặt ông chủ, cho ông cơ hội, không ngờ rằng hiện tại cánh cáp cứng rồi, cư nhiên muốn phản bội..
 
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu
Chương 55: Tôi Có Vợ


Hạ Đức Hải biết rằng sẽ như vậy.

Sau khi bị trách mắng xong liền vội vàng nói, “ Lăng Mặc đại thiếu gia hiện nay đã tỉnh rồi, chuyện hạ độc rất dễ bị phát hiện, có tính nguy hiểm nhất định, còn không bằng để con gái lớn của tôi đi dùng mỹ nhân kế.


Buổi tối, Hạ Đức Hải liền nhận mệnh lệnh của cấp trên.

Không phải là để ông ta dùng Hạ Mộng Nhi thay Hạ An Nhiên, mà là lợi dụng Hạ An Nhiên để hạ độc!
Người bên kia điện thoại cười lạnh nói, “ dùng mỹ nhân kế với một kẻ sắp chết?” Hạ Đức Hải ngo ngác, “ Lăng Mặc thiếu gia không phải đã tỉnh lại rồi sao?”
Tỉnh lại rồi thì sao? Cũng chỉ sống được không quá 2 tháng!”
Hạ Đức Hải há hốc mồm, “đây, đây sao lại thế được?” “Ông không tin lời tôi nói
Hạ Đức Hải: “ Không phải tôi không tin lời ông nói, chỉ là sự thật này khiến tôi có chút bất ngờ.


Người đầu dây bên kia điện thoại uy h**p nói, “ Hạ Đức Hải, ông cần phải nhớ rõ thân phận của mình, chủ nhân bảo ông làm cái gì thì ông phải làm cái đó, nếu như còn tiếp tục có những tâm tư không nên có nào đó, không cần nhắc đến công ty của ông mà đến ngay cả việc ông có thể tiếp tục ở lại thành phố Lỗ Hải không cũng đều là vẫn đề đấy!”
Mồ hôi lạnh trên trán Hạ Đức Hải toát ra, “ Tôi sai rồi, tôi không nên làm trái lại ý của chủ nhân.

" “Đây là cơ hội cuối cùng chủ nhân dành cho ông, nếu như ông còn không thành công!.

hừ, chủ nhân từ trước đến nay không giữ lại người vô dụng.

" đối phương buông xuống những lời này liền trực tiếp cúp máy.

Vẻ mặt Hạ Đức Hải rất khó coi, thần sắc mãi vẫn không trở lại được bình thường, “ làm sao mà vẫn sắp chết?” Còn tưởng rằng lời nói của Hạ An Nhiên là để gạt người.

Nhưng người bên trên ông lại nói cho ông biết là Lăng Mặc thực sự sắp chết
Sau đó, Hạ Đức Hải thở dài, “ May là Lăng đại thiếu gia không để cho Mộng Nhi đổi, nếu không Mộng Nhi còn không phải là góa phụ sao?”
Hiện giờ công việc cấp bách, vẫn cần phải hoàn thành nhiệm vụ chủ nhân giao cho trước.

Nhất định phải để Hạ An Nhiên thành công hạ độc, ông mới có được lợi ích.

Có điều thông qua cuộc tiếp xúc hôm nay, rõ ràng cảm nhận được con nha đầu thối này nhìn thì có vẻ ngoan ngoãn nhưng trên thực tế thì không dễ dàng khống chế.

Ánh mắt Hạ Đức Hải lại rơi trên những tấm ảnh ở trên bàn, sắc mặt dần dần u ám.

“Ta còn không thể giữ nổi con nha đầu nhỏ bé đó sao!”
Buổi tối, Hạ An Nhiên còn cho rằng phải nhịn đói đi ngủ.

Không nghĩ tới, lúc Lăng Mặc đi đến thư phòng, Tôn quản gia lại bưng đồ ăn đến.

Tuy rằng đối với hành vi bán đứng cô ngày hôm nay rất tức giận.

Nhưng Hạ An Nhiên vẫn rất có khí thế, đem hết chỗ thức ăn Tôn quản gia mang lên nhét hết vào bụng, sau đó đem chiếc đĩa không và bát không đưa lại cho Tôn quản gia.

Cuối cùng, còn đặc biệt đi đến nhà vệ sinh rửa sạch miệng, để tránh cho tên điên kia phát hiện dấu tích.

Không hề biết rằng, lúc cô đi vào nhà vệ sinh rửa mặt, Tôn quản gia đã đến thư phòng, cung kính báo cáo: “ Thiếu phu nhân đã ăn xong rồi ạ!
Chính là tốc độ ăn có chút nhanh, Tôn quản gia chỉ sợ cô bị nghẹn.

Tôn quản gia cảm thấy, hình thức tiếp xúc bây giờ của Thiếu gia và Thiếu phu nhấn rất không ổn
Có thể là do Thiếu gia từ trước tới nay chưa từng tiếp xúc qua với con gái?
Là người từng có kinh nghiệm, Tôn quản gia lời ít ý nhiều nói, “ Thiếu gia, theo đuổi con gái không thể dọa được.



Thiếu gia thường ngày đều lạnh nhạt ít nói, lúc tiếp xúc với Thiếu phu nhân lại càng nghiêm túc, nói chuyện thì cực kỳ lãnh khốc cay nghiệt, thể còn không dọa người ta chạy mất dép hay sao?
Lăng Mặc liếc Tôn quản gia, “ông rất có kinh nghiệm?”
Tôn quản gia chân thật gật đầu, “ từng có vài người bạn gái, có hiểu sơ sơ.

” Không có bất kỳ người bạn gái nào, chắc chỉ Lăng Mặc có một người vợ:
Tôn quản gia tiếp tục nhắc nhở theo bổn phận, “ Con gái thì phải dỗ dành nhiều vào, đặc biệt là đối với người nhỏ tuổi như Thiếu phu nhân thì càng phải thuận theo.


Đối diện với Tôn quản gia tràn đầy kinh nghiệm, Lăng Mặc vô tình hỏi một câu, “Ông có vợ không?"
Người yêu thì có nhiều, nhưng Tôn quản gia lại không có vợ sững người.

Lông mày Lăng Mặc nhẹ nhàng nhếch lên, “ Tôi có vợt.
 
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu
Chương 56: Lại Nghĩ Ra Ý Xấu Gì Rồi


Tôn quản gia nghẹn họng, lặng lẽ đi ra khỏi thư phòng.

Tính hảo thắng của thiếu niên thật mạnh!
Đặc biệt là loại người như Thiếu gia, càng không chịu nhận thua kém người khác.

Ít ra ông cũng không phải là một đứa trẻ, nhưng Thiếu gia thi?
Tôn quản gia nặng nề than vãn một câu, cảm khái nói, “ vẫn là năm đó lão gia lợi hại, ra ngoài một chuyến, còn có thể đưa một thiếu gia về
Thiếu gia nhà ông ra ngoài nhiều, đừng nói đến chuyện đưa một thành nhóc con về, đến việc đưa một cô gái về cũng khó.

May mà bây giờ còn có Thiếu phu nhân.

Tuy rằng tất cả mọi mặt của Thiếu phu nhân đều không đạt yêu cầu, nhưng ít nhất làm cho Thiếu gia thay đổi, không còn bài xích con gái nữa.

Nếu như Thiếu gia có thể lưu lại huyết mạch trong hai tháng tới, thì lại càng tốt, cũng xem như an ủi linh hồn lão gia ở trên trời.

Ánh sáng kỳ lạ lóe lên trong mắt Tôn quản gia: “ nhất định phải giúp Thiếu phu nhân.



Lăng Mặc có vợ lúc này tâm tình rất tốt.

Bất giác ánh mắt rơi trên ngón tay, nhớ lại cô hôm nay có tật giật mình, l**m kem trên ngón tay của anh.

Khóe miệng Lăng Mặc không nhịn được nhếch lên, “ thật là con mèo ham ăn.

"
Lăng Mặc tiếp tục xem tập tài liệu ở trên tay mà phó tổng Triệu hôm nay mang đến.

Bên trong ghi lại chi tiết, các sự kiện hạng mục quan trọng diễn ra trong nửa năm nay.

Chỉ là Lăng Mặc cũng không xem nhiều.

Đều là những việc Lăng Mặc đã biết, thì sao phải xem lại?
Hạ An Nhiên ăn uống no say, tâm tình vô cùng đắc chí.

Ban đầu chỉ định đi rửa mặt, nhưng không cẩn thận làm ướt quần áo nên lại nhân tiện tắm luôn.

Sau nửa tiếng đi tắm, nghe thấy tiếng điện thoại bên ngoài kêu.

Vốn muốn đợi đến lúc tắm xọng rồi đi nhận điện thoại, nhưng đối phương liên tục gọi đến.

Hạ An Nhiên chỉ đành lấy khăn tắm quấn người, đi ra từ nhà vệ sinh.

Nhìn thấy tên người gọi là Hạ Đức Hải.

Vốn cho rằng, trải qua chuyện hôm nay, Hạ Đức Hải chắn chắn sẽ an phận, nhưng không nghĩ đến là lại tới rồi! Hiện tại ông ta gọi điện tới, chắc chắn không phải là chuyện tốt.

Nhưng Hạ An Nhiên vẫn nhận điện thoại.

Bên kia điện thoại truyền đến giọng nói quan tâm của Hạ Đức Hải, “ An Nhiên à, đi nghỉ chưa con?"
Hạ An Nhiên, “!.

vừa muốn đi nghỉ ngơi.

"
Là thế này, dì Tần muốn mời con về nhà ăn cơm, ngày mai con về một chuyến nhé.


Hạ An Nhiên: “ bây giờ không phải là con muốn đi là đi được
Hạ Đức Hải có chút vội vàng, “ Con là gả đến Lăng gia, con quay về nhà mẹ đẻ một chuyến thì có làm sao?" lời lẽ nghiêm túc nói, “ Hơn nữa bố còn có chuyện quan trọng muốn nói với con.


Hạ An Nhiên nghi hoặc, ông thì sẽ có chuyện quan trọng gì? Nhưng mà nếu không đồng ý, Hạ Đức Hải chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua, nhất định sẽ tiếp tục làm phiền.

Hơn nữa, trải quan việc ngày hôm nay, Hạ An Nhiên cũng muốn nói chuyện cho rõ, không thể tiếp tục làm kẻ ngốc nữa.

Hạ An Nhiên: “ Ngày mai con tranh thủ về nhà.


Hạ Đức Hải; “! Lăng Mặc là người nói lý lẽ, con hãy nói chuyện hẳn hoi với cậu ấy.


Hạ An Nhiên không nhiều lời, bật cười một tiếng.

Lẽ nào người cha này của cô lại quên mất rằng hôm nay bị
Lăng Mặc “người nói đạo lý” đuổi ra ngoài?
Sau khi ngắt điện thoại, Hạ An Nhiên bắt đầu suy nghĩ phải nói như nào với Lăng Mặc là cô cần đi một chuyến đến Hạ gia.

Chỉ sợ cô nói ra yêu cầu này, tên điên kia lại nghĩ là cô muốn chạy trốn!.

Vào lúc Hạ An Nhiên đang đau đầu nghĩ, phía sau phát ra giọng nói lành lạnh, “ lại nghĩ ra ý xấu gì rồi"
Trong lúc không phòng bị Hạ An Nhiên bị giọng nói dọa sợ, tay vô thức buông ra.

Thế là…! ! !.

Cái khăn tắm đang quấn trên người thuận thể dưới xuống dưới chân.

Cơ thể tuyệt đẹp của Hạ An Nhiên không có gì che đậy, xuất hiện trước mắt Lăng Mặc.

.
 
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu
Chương 57: Nhìn Một Chút Thì Đã Sao


Lăng Mặc đã biết rất rõ ràng dáng người của mèo hoang nhỏ Hạ An Nhiên, nhưng trực tiếp nhìn thấy như vậy, vẫn vô cùng chấn động.
Ngược lại Hạ An Nhiên đầu óc vô cùng mông lung, tốc độ nhanh chóng ngồi xổm xuống bồn tắm nhặt lấy khăn tắm che cơ thể của mình, quát Lăng Mặc “ Không được nhìn, mau nhắm mắt lại
Hạ An Nhiên tức giận quả, thật tùy tiện
Đôi mắt luôn lạnh lùng và u ám của Lăng Mặc lóe lên tia lửa như thiêu đốt, “Cô là vợ tôi, nhìn một chút thì sao nào? Mặt cô sẽ sưng đỏ hơn sao?”
Hạ An Nhiên “...
Trên đời sao lại có kẻ mất trí b*nh h**n như Lăng Mặc tồn tại cơ chứ! May miệng của anh ta lại được không! Cả đời này đừng để anh ta nói nói chuyện! Hạ An Nhiên trùm khăn tắm, chạy vào phòng tắm trong xấu hổ
Một lúc sau, Hạ An Nhiên trong bộ đồ ngủ bước ra, cô còn chưa chỉ trách Lăng Mộ không biết xấu hổ, anh đã lên tiếng trước.

"Vừa rồi, cô định dụ dỗ tôi sao?"
Lăng Mặc nhìn chằm chằm Hạ An Nhiên từ trên xuống dưới nói với giọng điệu đánh giá “Cô lấy đâu ra dũng khí?”
Hạ An Nhiên không nghĩ đã bị anh ta nhìn thấy tất cả rồi lại còn giở giọng đó
Ahhhhh! Cô muốn g**t ch*t kẻ mất trí b*nh h**n này!
Chỉ một giây trước khi Hạ An Nhiên phát điên và muốn bóp cổ kẻ mất trí này, Lăng Mặc lạnh lùng hỏi: " Ai đã gọi và làm cho cô khó chịu như vậy?"

Hạ An Nhiên vẫn đang choáng váng, trong tiềm thức trả lời: “Ba tôi gọi điện thoại bảo tôi ngày mai về ăn cơm.
Lăng Mặc: “Chính là người đàn ông đã đem xung hỷ một kẻ vô dụng như cô cho tôi?"
Hạ An Nhiên để ý và nhận ra ý nói của Lăng Mặc, nói thì cũng có vẻ đúng đó chứ.

Hạ An Nhiên nhất thời quên mất là mình nên tức giận với câu nói đầy tính sỉ nhục của anh, bàn bạc với Lăng Mặc: "Ngày mai tôi muốn đến Hạ gia 1 chuyến"
Mặc dù không biết mục đích của Hạ Đức Hải là gì, nhưng bấy giờ cô ấy muốn cắt đứt mối quan hệ cha con này.
Lăng Mặc híp mắt nhìn chằm chằm cô.
Hạ An Nhiên vội cam đoan: "Tôi tuyệt đối sẽ không chạy trốn, nếu anh không tin tôi, anh có thể cử người của anh cùng tôi đi Hạ gia để canh chừng tôi.

Nếu tôi có ý định bỏ trốn, hãy đánh gãy chân tôi”
Lăng Mặc đáp lại một cách rõ ràng " Được"
Hạ An Nhiên trợn to hai mắt, khá kinh ngạc, “Anh...!đồng ý sao?"
Lăng Mặc nhưởng đôi mắt lạnh lùng “Tôi hy vọng cô không cho tôi cơ hội”

Hạ An Nhiên vẻ mặt không thể giải thích được “Cơ hội nào gì?"
Lặng Mặc mạnh mẽ nói, " Cơ hội để có thêm một tiên bản sống."
Hạ An Nhiên:
Đây là rõ ràng là uy h**p trắng trợn mà!
Không, nghi ngờ gì nữa, nếu cô ấy dám chạy, sẽ có một tiêu bản sống tên là "Hạ An Nhiên" dưới gốc cây Tây Môn ở cổng nhà Lăng gia.
Hạ An Nhiên lập tức ngoan ngoãn nói: “Anh nghĩ nhiều rồi!”
Vội vàng thay đổi thái độ ân cần “ Anh đi tắm chưa? Tôi lấy đồ ngủ cho anh
Lăng Mặc nhìn Hạ An Nhiên, đã biến thành một con mèo nhỏ ngoan ngoãn, khỏe miệng khẽ giật.

Con mèo ngoan này tính tính sáng nắng chiều mưa, rất mau quên.
Sáng sớm, Hạ An Nhiên ăn sáng rồi đi ra ngoài, ra khỏi cổng nhà Lăng gia, Hạ An Nhiên cảm giác mình như một con chim tự do bay nhảy ngoài thế giới mà không bị kiểm soát bởi một chiếc lồng sắc nào
Không! Đúng hơn là con chim bị thắt dây thừng dưới chân, cô vẫn phải ngoan ngoãn quay lại đây.
Hạ An Nhiên lấy điện thoại ra gửi tin nhắn cho Bùi Kì.

[ Hạ An Nhiên]: Lăng Mặc luôn đáng sợ như vậy sao? [Bùi Ki]: Anh ấy đã làm điều gì khủng khiếp với cô vậy??? Cô vẫn còn sống sao??? [Hạ An Nhiên]: Tôi chỉ muốn biết là anh ấy trước giờ luôn như vậy sao? [Bùi Ki]: Hình như là kể từ khi cha của anh ấy qua đời, tính khí của anh ấy thay đổi đáng kể.

[Hạ An Nhiên]: Cha anh ấy qua đời như thế nào? [Bùi Ki]: Tôi nghe nói cha của anh ấy đã chết trong một cuộc tấn công kh*ng b*..
 
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu
Chương 58: Đừng Để Nhan Sắc Của Anh Ta Đánh Lừa


Hạ An Nhiên rơi vào im lặng, cha của Lăng Mặc là người đứng đầu tập đoàn Lăng Thị, sao có thể rơi vào một cuộc tấn công kh*ng b* vô cớ
Hơn nữa, Lăng Mặc đã gặp tai nạn nghiêm trọng cách đây 6 tháng và trở thành người thực vật, sống cũng như chết.

Vì lý do nào đó mà Hạ An Nhiên cảm thấy một sự trùng hợp.
Bùi Kì tiếp tục gửi rất nhiều tin nhắn cho cô [ Bùi Ki]: Tại sao cô lại quan tâm đến anh ấy? [Bùi Ki]: Đừng bị mê hoặc bởi vẻ đẹp của anh ấy, Cố Ngôn Duy là tình yêu đích thực của cô [Bùi Kì]: Nếu có thời gian cô hãy liên hệ với Cố Ngôn Duy Hạ An Nhiên nhìn thấy những tin nhắn của Bùi Kì, thoát wechat.
Bùi Kì và Cố Ngôn Duy có mối quan hệ rất tốt.

Lúc đầu cô và
Cố Ngôn Duy quen nhau thông qua Bùi Kì.

Nếu không phải vì Bùi Kì hay tai nạn xe thì có một số chuyện sớm đã nói ràng.
Nửa tiếng sau, xe dừng ở cửa biệt thự của Hạ thị.
Hạ Đức Hải, ông ấy luôn muốn ở trong giới thượng lưu, cho nên đã mua một biệt thự trong khu có nhiều người nổi tiếng nhất thành phố Lục Hải.
Giá khởi điểm của biệt thự này là hơn trăm triệu
Hạ An Nhiên đến trước cửa biệt thự nhà họ Hạ bấm chuông, một lúc sau có một bảo mẫu đến mở cửa, khi người bảo mẫu nhìn thấy Hạ An Nhiên thì giọng điệu chế giễu, “Hóa ra là cô Hạt

Hạ An Nhiên ngoài chị lớn là Hạ Mộng Nhi, còn có một người chị cùng cha khác mẹ.
Đối mặt với sự chế giễu của bảo mẫu, Hạ An Nhiên không quan tâm, đi thẳng vào biệt thự, vừa bước vào đã thấy Hạ Mộng Nhi đang ở trong phòng khách.
Hạ Mộng Nhi tỏ vẻ thân thiết " Ngày hôm đó sau khi chúng tôi rời đi, Lăng Mặc không làm khó cô chứ "
Vừa nói, vừa thở dài "Ô, tôi thực sự không ngờ lúc đó Lăng Mặc lại có thành kiến lớn với chúng tôi như vậy, nhưng điều đó là dễ hiểu.

Đưa cô đi xung hỷ, đây có thể xem là điều sỉ nhục đối với anh ấy "
Cuối cùng, ánh mắt của Hạ Mộng Nhi dừng lại nhìn vào khuôn mặt sưng tấy của HạAn Nhiên." Tuy nhiên, Hạ An Nhiên cô cũng khiến tôi hơi thất vọng.

Tôi biết cô từ nhỏ đã ở nông thôn, học vẫn không cao, những người cô ít ra phải tự hiểu.

Đó là vị trí không thể ngồi mãi được, vô cùng nguy hiểm, đến lúc đó tôi và cha cũng không thể cứu được cô.
HạAn Nhiên thực sự khâm phục Hạ Mộng Nhi.

Hạ Mộng Nhi là muốn đóng vai "Người chị hiền lành và đạo đức" đến cùng.
Và...!Hôm qua khi Hạ An Nhiên nói Lăng Mặc chỉ có hai tháng, nhìn bộ dạng Hạ Mộng Nhi là còn dám “thay người sao?

HạAn Nhiên hiểu rõ, bọn họ hẳn là cảm thấy cô ấy đang nói dối.

Dù sao sau khi Lăng Mặc tỉnh dậy, vị trí Thiếu phu nhân cũng không thể nói thay là thay.
Hạ An Nhiên lười giải thích thêm, cúi đầu nhẹ giọng nói: "
Chị nói đúng, thứ không thuộc về em, em không nên ảo tưởng.”
Hạ Mộng Nhi cảm thấy chỉ số thông minh của mình bị sỉ nhục, cô mới nói một hai lời.

Hạ An Nhiên lập tức hợp tác như vậy? Không cần nghi ngờ, Hạ An Nhiên cơ bản là đã có sắp xếp, hoàn toàn không nghe lời cô!
Khi Hạ Mộng Nhi trong lòng đang xấu hổ thì Hạ Đức Hải đã đi tới.
Hạ Đức Hải nhìn Hạ An Nhiên với vẻ mặt bình tĩnh, “Vào phòng làm việc của ba, ba có chuyện muốn nói với con.
Hạ Mộng Nhi lập tức nhận ra rằng cha mình sẽ tự xử lí Hạ An Nhiên, lập tức lui sang một bên đầy hứng thủ.
Hạ An Nhiên biết việc qua Hạ gia ăn tối là một chiêu bài, tự giác đi theo Hạ Đức Hải bước vào phòng làm việc, Hạ An Nhiên ngồi xuống bàn làm việc, liếc mắt một cái.

"Lăng Mặc còn hai tháng nữa?"
Hạ An Nhiên gật đầu.

" Đây là kết quả chẩn đoán của bác sĩ
Hạ Đức Hải thầm nói thật đáng tiếc kế hoạch ban đầu không dùng được, ánh mắt lại rơi vào trên người Hạ An Nhiên “Ngày đó, tại sao thuốc độc ba đưa cho con, con lại không cho Lăng Mặc dùng?”
An Nhiên biết chuyện này khó tránh khỏi, lập tức sợ hãi củi đầu, run rẩy nói: " con, con không dám......!Đó là giết người.".
 
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu
Chương 59: Mày Phải Làm Điều Mà Tao Muốn


Hạ Đức Hải vốn không thích bộ dạng vô dụng này của Hạ An Nhiên, nhưng vẫn phải nhẫn nại nói: "Cậu ấy chỉ là một người sắp chết, sống cũng chỉ thêm đau khổ.

Chúng ta đang giúp cậu ấy
Hạ An Nhiên hiểu rằng Hạ Đức Hải chính là muốn Lăng Mặc phải chết! Khi Lăng Mặc tỉnh dậy, khiến cô cảm thấy sợ hãi, anh ta lại còn hay hù dọa cô.

Nhưng anh ấy không làm bất cứ điều gì để làm hại cổ.

Đôi lúc, ở bên cạnh Lăng Mặc.

cô cảm thấy an tâm, cô cũng không hiểu cảm giác này là gì nữa.
Và...!Lăng Mặc đã bộc lộ rõ tâm tư và suy nghĩ của mình.
Tận sâu trong lòng Hạ An Nhiên có để ý điều đó.
Có những người, sự xấu xa, thâm độc tiềm ẩn con người bên trong rất khó lường, so với những người như vậy thì kẻ điện như Lăng Mặc quá đáng yêu.
Hạ An Nhiên giả vờ bất an ngước mắt lên, khéo léo từ chối, "Ba, đừng lo lắng cho con nữa.

So với cô nhi viện, cuộc sống hiện nay thật sự rất tốt."
Hạ Đức Hải: " Con nên giận ba, Là ba thất bại trong việc đem con trở về từ cô nhi viện, để con sống thiếu thốn ở đó trong một thời gian dài như vậy "
Hạ An Nhiên lắc đầu," Cả đời này, có thể tìm được ba là đã tốt lắm rồi.

Sao con có thể giận chứ? Con chỉ muốn nói, hai tháng con có thể nhịn được, không cần phải giết anh ấy
Hạ Đức Hải hai mắt chìm xuống, cô gái tầm thường này lúc này rõ ràng đang tỏ rõ thái độ!
Hạ Đức Hải vốn nghĩ có thể cùng nói chuyện với cô.

Nhưng đối mặt với cô gái tầm thường vô dụng và cứng đầu này, thật sự không cần
Hạ Diệu Hải lạnh lùng ậm ủ: “ Trước đây ba cứ nghĩ con ngoan ngoãn, nhưng sau khi đến Lăng gia, liền khó bảo, lời bà nói con cũng không nghe "
Ông ta đập bàn, cao giọng nói: “Sao, con có ý kiến gì với ba không?”
Hạ An Nhiên biết rằng việc tiếp tục nói chuyện với người cha ruột này có chút khó khăn, "Nếu có bất kỳ ý kiến nào, con đã không đồng ý chuyện xung hỷ"
Sau đó, Hạ An Nhiên thẳng thắn bày tỏ thái độ "Đây là điều duy nhất con có thể làm cho ba, và cũng là điều cuối cùng."
Hạ Đức Hải nghe xong lời này, ánh mắt ông ấy đầy tức giận, "Đúng là xuất thân từ cô nhi viện ở nông thôn, không một chút giáo dục.”
Trái tim vốn đã nguội lạnh của Hạ An Nhiên càng thêm lạnh lùng.

Hạ An Nhiên chua xót nở nụ cười "Lúc đầu là ông liên lạc với tôi nói ông là ba tôi và muốn đưa tôi về nhà.

Tôi thực sự đã rất vui.”
Nhưng sau khi tôi trở về, tôi nhận rạ rằng ông cố hết sức để tìm tôi, chỉ là muốn lợi dụng tôi.

Để trả ơn sinh ra tôi, tôi đồng ý xung hỷ.

Bây giờ ông còn muốn tôi giết người" “Tôi không đồng ý! Cũng khuyên ông không nên có suy nghĩ này nữa.” Lăng Mặc chỉ còn có hai tháng, chỉ hai tháng các người không đợi được sao "
Sau khi Hạ An Nhiên nói xong, cô lạnh lùng nói thêm "Hai tháng nữa, tôi sẽ rời khỏi Lăng gia và rời xa thành phố Lê Hải.

Đây là dấu chấm hết cho mối quan hệ cha con của tôi và ông"
Sự xa xỉ của 2 tiếng "gia đình", cô không nên có hy vọng xa nào nữa.
Mau chấm dứt tất cả mọi chuyện đi, Hạ An Nhiên đè nén cảm xúc đau khổ "Nếu không còn việc gì nữa, tôi về trước."
Không chút do dự, cô xoay người định rời đi.
Hạ Đức Hải nhìn cô, đứa con gái muốn cắt đứt mọi quan hệ cha con với ông, sắc mặt vô cùng khó coi.

Ông ta mặt lạnh lùng ném ra vài tấm ảnh
Hạ An Nhiên đang chuẩn bị rời đi, ánh mắt nhìn vào tấm ảnh, đồng tử giãn ra ngay lập tức, hô hấp cũng ngừng lại.
Hạ Đức Hải giống như một con bọ trong mương, vẻ mặt đầy sự hèn mọn Đoạn tuyệt quan hệ, không làm con gái tạo cũng không sao, nhưng...!phải làm điều tạo muốn".
 
Back
Top Bottom