Ngôn Tình Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu

Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu
Chương 20: Khuyên Người Ngoại Tình


**********
Chương 20: Khuyên người ngoại tình
Bùi Kì nhìn thấy đã hiểu, Hạ An Nhiên không tin những gì mà cô ấy vừa nói:
Cô đã nhầm khi xem Diêm Vương là người tốt
Mắt nhìn người của chị em nhà cô thực sự có vấn đề!
Tuy nhiên, Bùi Kì nhìn người đàn ông tuyệt đẹp đang nằm trên giường mà không khỏi thở dài: "Trước đây anh ấy là một nhân vật tàn nhẫn, kiên quyết như vậy, nhưng bây giờ xảy ra chuyện, anh ấy đã bị gia đình ruồng bỏ, là khá hiện thực.

Đại gia tộc đều như vậy, cho dù trước đây phong quang vô hạn, nếu vô dụng rồi cũng sẽ bị bỏ rơi.

Bùi Kì đã sống trong một hoàn cảnh như vậy, cô ấy đã trải nghiệm điều đó một cách sâu sắc.

Bùi Kì thở dài: "Nghe nói, anh ấy sẽ chỉ còn thọ được hai tháng, nếu không nhà họ Lăng cũng sẽ không mê tín tìm người đến xung hi
Vừa nói xong, Bùi Kì nghi ngờ nhìn chằm chằm vào Hạ An Nhiên, "Sao cô lại đến đây xung hi?"
Hạ An Nhiên thành thật thú nhận, "Công ty của bố tôi sắp phá sản, nền để tôi đến nhà Lăng xung hỉ."
Bùi Kì càng khó hiểu hơn, "Cô không phải là trẻ mồ côi sao? Bây giờ đã nhận lại người thân của mình rồi? Hơn nữa mới nhận người thân đã bảo cô đi xung hỉ! Đây đơn giản chính là một âm mưu! Hơn nữa, chuyện này Ngôn Duy cũng chưa biết hả.!"
Nghe đến tên của Cố Ngôn Duy, vẻ mặt của Hạ An Nhiên hơi thay đôi.

Khoạng nhắn tin trên điện thoại của Bùi Kì mở ra, " Ngôn Duy đối xử rất tốt với cô, mà cô cũng có ấn tượng tốt về anh ấy, bây giờ lại hung hỉ cái gì chứ? Ngôn Duy chắc buồn chết mất nếu biết được điều này!"
Hạ An Nhiên nhíu mày cắt ngang lời nói của Bùi KÌ, "Cô nhắc đến một người đàn ông khác trước sự chứng kiến của Diêm Vương? Cô không sợ anh ấy sao?"
Bùi Kì toàn thân rụn lên, nhưng sau đó cứng rắn lên, to gan mà nói: "Dù sao thì anh ấy cũng sẽ không biết, sao nào, chẳng lẽ cô vẫn muốn thủ tiết cho anh ta Sao?"
Nói xong, không biết đã xảy ra chuyện gì, sau lưng Bùi Kì đột nhiên bốc lên một hơi thở lạnh lẽo.

Bùi Kì lo lắng, nhanh chóng cúi đầu khấn Lăng Mặc, "Vô tình mạo phạm! Yêu ma quỷ quái đều lui ra ngoài!"
Sau khi lẩm bẩm một lúc, Bùi Kì tiếp tục hỏi Hạ An Nhiên, "Cô rất cuộc đang nghĩ cái gì vậy! Sau thì cô phải đưa ra lời giải thích với Ngôn Duy?" Hạ An Nhiên: "Ngày tháng của Lăng Mặc chỉ còn thừa lại mấy ngày.

Tổi sẽ ở bên cạnh anh ấy trong phần cuối của cuộc đời."

Bùi Kì không thể hiểu được, "Thực sự không cần thiết phải lãng phí thời gian bên cạnh một người sắp chết."
Hạ An Nhiên cũng không muốn lãng phí bên cạnh người sắp chết, nhưng ai khiên cỗ đã ăn tươi nuốt sống tên nhóc dễ thương này chứ?
Cô vẫn phải chịu trách nhiệm về những gì mình đã làm
Hạ An Nhiên, không muốn vướng bận với Bùi Kì nữa, bóp bóp cái trần, "Tôi muốn nghỉ ngơi." Khi nhìn thấy điều này, Bùi Kì không nán lại nữa, chủ động rời đi.

Sau khi Bùi Kì rời đi, Hạ An Nhiên liếc nhìn Lăng Mặc bên cạnh, nhẹ giọng lẩm bẩm nói: "Anh nhìn anh xem, làm người làm anh họ thế nào, mà người khác muốn tôi ngoại tình."
Chỉ là……......!
Khi nghĩ đến Cổ Duy Ngôn, vẻ mặt Hạ An Nhiên vẫn trở nên nặng nè.

Cô nợ anh một mạng!
Hạ An Nhiên không muốn nghĩ đến những chuyện nặng nề này, cố gắng hết sức để chuyển ý nghĩ trong đầu.

Đưa tay ra chọc vào má của Lăng Mặc, chia sẻ với tiểu khả ái những thành tích trước đó của cô.

"Để tôi nói cho anh biết nhé, vừa rồi tôi vô cùng lợi hại, đã xử lí một người độc ác muốn hãm hại tôi." "Hehe, cùng không nhìn xem tôi là ai, có thể tùy tiện bắt nạt được sao?" "Mặc dù không dùng một cây gậy đánh chết cô ta, nhưng trong vòng vài ngày này cô ta đã rơi vào rắc rối, sẽ không có ai đến làm phiền tối nữa."
Bùi Ki ra khỏi phòng, sau một hồi suy nghĩ, cô chủ động cầm điện thoại di động lên bầm một dãy số.

Sau khi đầu dây bên kia kết nối, Bùi Kì trực tiếp lên tiếng thúc giục.

“Người anh em, mau đến thành phố Lô Hải, cô vợ của anh sắp chạy với người khác rồi.
 
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu
Chương 21: Đi Theo Tôi


**********
Chương 21: Đi theo tôi
Hạ An Nhiên đắc ý một lúc, sau đó nằm bên cạnh Lăng Mặc.

Rõ ràng là có một số thứ không muốn nghĩ tới, nhưng những cảnh gay cấn nguy hiểm, không kiểm soát được cử hiện lên trong đầu.

Một số chiếc xe bị va vào chất đống lên nhau.

Xăng liên tục bị rò rỉ ra ngoài, làm bùng lên ngọn lửa dữ dội.

Cô cuộn mình trong một chiếc ô tô đã biến dạng, nằm co ro trong ghế phụ.

Ngọn lửa thiêu đốt xung quanh cô, trong vài giây thôi nó sẽ lan sang cô, thiệu cô thành tro bụi.

Hạ An Nhiên đau đớn muốn thoát ra, nhưng cửa xe bị kẹt chặt không thể nhúc nhích.

Không khí ngày càng loãng.

Ngay lúc Hạ An Nhiên cảm thấy ngột ngạt tưởng chừng như mình sắp chết rồi thì trong tầm nhìn mờ ảo, ai đó dùng sức kéo mạnh cánh cửa xe đã bị biến dạng rồi đưa cô ra khỏi xe.

Vừa được người đấy ôm ra khỏi re chưa kịp đi vài bước, chiếc xe liền nổ tung "bùm bùm bùm bùm".

Không khí thiêu đốt dữ dội ập vào cô, nhấn chìm cô.

Hạ An Nhiên đau khổ đột ngột mở mắt, hô hấp trở nên hỗn loạn.

Thân thể cô run lên không ngừng, không kìm được mà tiến về phía người Lăng Mặc, vùi đầu vào lòng anh như một chú mèo con.

Sau khi dụi dụi đầu vài lần, mũi của Hạ An Nhiên khẽ nhúc nhích.

Trước đây, cô đã cảm nhận được mùi hương đặc biệt trên cơ thể của Lăng Mặc, nhưng không ngủi kỹ.

Lúc này cẩn thận ngửi xem, trên người anh có mùi hương trầm.

Giống như trong đêm đen, ánh sáng của tinh tú đang từ từ chiếu xuống thế gian, với ánh sáng dịu dàng trong đêm, thâm trầm, khiến nội tâm người ta cảm thấy đặc biệt an tâm, muốn dựa vào.

Hạ An Nhiên nghĩ ngay đến mùi hương của người đã cứu cô thoát khỏi vụ tai nạn xe hơi ngày hôm đó.

Người đó cũng có mùi hương như thế này!
Rất thoải mái, rất ấm áp, có thể ngay lập tức xoa dịu mọi lọ lắng của cô, khiến cô cảm thấy an tâm một cách không thể giải thích được.

Dường như chỉ cần cô tựa vào vòng tay đó, thì mọi thăng trầm bên ngoài chẳng liên quan gì đến cô.

Tuy nhiên, người đã cứu cô lúc đó là Cố Ngôn Duy.

Nhưng mùi hương tương tự trên người Lăng Mặc vẫn làm dịu đi những cảm xúc bối rối của cô lúc này.

Hạ An Nhiên lại dụi dụi đầu, giống như chú mèo con không bằng lòng hấp thu chất dinh dưỡng.

Hạ An Nhiên đã ngủ.

Nếu không phải vì chuông điện thoại, có lẽ cô vẫn sẽ ngủ thêm một chút nữa.

Hạ An Nhiên lười đứng dậy, trong cơn mộng mị đưa tay sở sở trên bàn phía đầu giường, một lúc sau mới chạm vào điện thoại.

Mơ hồ nhìn thấy mẩu ghi chủ trên điện thoại, mắt cô chợt mở ra.

Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi tru*yện tại ТгuуeлAРP.cом
Chính là Cổ Ngôn Duy đã gọi cho cô,
Lần cuối cùng họ liên lạc là trước khi cô đến thành phố Lê
Hai.

Vào thời điểm đó, cô và Cố Ngôn Duy chỉ nói rằng họ phải giải quyết một số việc cá nhân, lâu rồi cũng không thấy có liên lạc lại.

Hạ An Nhiên ngồi dậy, kết nối điện thoại.

Một giọng nói vô cùng tao nhã và nhẹ nhàng tự đầu dây bên kia truyền đến, “An Nhiên, tôi đang ở thành phố Lô Hải.

Hạ An Nhiên sửng sốt, “Anh đến thành phố Lô Hải làm gì?” Nhưng ngay lập tức đã hiểu ra, "Bùi Kì đã nói chuyện của tôi với anh rồi hả?"
Cố Ngôn Duy: "Tôi không ngờ rằng, trước đây vấn đề riêng tư mà cô phải giải quyết, là cùng nhà họ Lăng xung hỉ." Hạ An Nhiên đến thành phố Lô Hải, đơn giản suy nghĩ đó chỉ là nhận lại người thân, ai mà ngờ được là để xung hỉ chứ.

Và chuyện này, Hạ An Nhiên muốn âm thầm giải quyết, nhưng cô lại không nghĩ tới việc sẽ đụng phải Bùi Kì.

Cái miệng nhiều chuyện của Bùi KÌ, lại còn nói với Cố Ngôn Duy về vấn đề này.

Cố Ngôn Duy thấy Hạ An Nhiên im lặng, giọng nói nhẹ nhàng tao nhã của hắn bỗng trở nên nghiêm nghị "Lúc trước cô nói nợ tôi một mạng, tôi có thể tùy ý đưa ra yêu cầu.

Yêu cầu của tôi bấy giờ là đi theo tôi!".
 
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu
Chương 22: ; Con Sói Độc Ác Tỉnh Lại


**********
Chương 22; Con sói độc ác tỉnh lại
Trong mắt Hạ An Nhiên, Cổ Ngôn Duy là một quý ông ấm áp hiền lành.

Cô chưa bao giờ thấy thái độ của Cổ Ngôn Duy cứng rắn và dứt khoát như vậy.

Hơn nữa, đối mặt với yêu cầu của Cố Ngôn Duy, Hạ An Nhiên nhất thời không biết nên trả lời như thế nào.

Cố Ngôn Duy tiếp tục biểu thị sự kiên định.

"Tôi vốn là muốn ở trước mặt cô trở thành một quân tử, nhưng hiện tại tôi phát hiện nếu trở thành quân tử, tôi sẽ mất đi em.

Vậy hiện tại tôi thà làm một kẻ xấu xa! Tôi muốn em! Tôi muốn em đi cùng tôi!"
Cố Ngôn Duy là một quý ông lịch lãm.

Anh ta rõ ràng là ân nhân cứu mạng của Hạ An Nhiên, nhưng anh ta không bao giờ dùng thái độ của ân nhân để tiếp cận cô.

Hắn đã có thái độ đúng đắn nhất để theo đuổi Hạ An Nhiên, và cho cô thấy rằng hắn thích cô!
Đây là một người đàn ông tốt đúng chuẩn mực.

Nhưng bây giờ, thái độ của Cổ Ngôn Duy đột nhiên trở nên cứng rắn, khiến cô có chút không kịp phòng bị.

Hạ An Nhiên giữ chặt điện thoại, "Tình hình của tôi ở đây không tệ như anh nghĩ đâu.

Hãy cho tôi một thời gian, tôi có thể giải quyết."
Cố Ngôn Duy im lặng một lúc, đem tất cả sự chân thành của mình ra ngoài.

“Tôi chưa bao giờ nghi ngờ năng lực của em, nhưng tôi không thể dung túng người mình thích ở bên người đàn ông khác, cho dù hắn là kẻ không rõ sống chết" “Tôi biết em trả ơn sinh thành, tôi sẽ giúp công ty của cha em vượt qua khó khăn, đưa ông ấy khỏi phá sản " " Về phần nhà họ Lăng, em cũng đừng lo lắng, Lăng Mặc chỉ là đứa con trai bị bỏ rơi của nhà họ Lăng, nên rất dễ xử lý." 11 Chỉ cần em đi với tôi, tất cả mọi việc.

Hãy để tôi giải quyết " "An Nhiên, đây là sự chân thành và chân thành của tôi dành cho em!"
Cổ Ngôn Duy đang nói với Hạ An Nhiên rằng anh không hề tùy tiện khi đưa ra "yêu cầu"để cô đi cùng anh ta.

Anh ta đã sắp xếp mọi thứ cho Hạ An Nhiên rồi.

Cuối cùng, Cổ Ngôn Duy nói một cách dịu dàng: “Tôi đang ở cổng phía Tây nhà họ Lắng, sẽ luôn đợi em.”
Sau đó, anh ta cúp máy.

Hạ An Nhiên nghe tiếng "bíp bíp" cuối điện thoại, ánh mắt trở nên nặng trĩu, cô không ngờ rằng, cô vừa ngủ thiếp đi, sau khi tỉnh dậy sẽ xảy ra tình huống đột ngột này.

Tuy nhiên, cô cảm nhận được sự quyết tâm của Cố Ngôn
Duy.

Hạ An Nhiên có chút phiền muộn, cô vươn tay không ngừng chọc vào Lăng Mặc, “Bùi Kì rất muốn cắm sừng anh
Tuy nhiên, sau khi chọc Lăng Mặc, tâm trạng cô lại trở nên trầm xuống, cô tự lẩm bẩm một mình, “Cổ Ngôn Duy đối với tôi có ý nghĩa khác!”
Người ta nói món nợ ân tình khó trả nhất.

Nhưng nợ cứu mạng càng khó trả hơn.

Hạ An Nhiên nhìn Lăng Mộ đầy chua xót, “Tôi chạy thế này, anh có buồn không?" Nói xong, cô tự giễu cười.

Lăng Mặc chỉ là một người thực vật, có lẽ anh cũng không biết sự tồn tại của cô, anh làm sao mà buồn khi cô rời đi? Hạ An Nhiên nhìn sững sờ, ôm lấy chân anh, “Đêm nay Tây Nhớ đọc truy*ện trên ТгцуeлАРР.cом để ủng hộ team nha!!!
Môn, không gặp không về "
Lặng Mặc đang nằm trên giường nghe Hạ An Nhiên lẩm bấm nhẹ nhàng, hai tay thả lỏng chậm rãi nắm chặt.

Khi Hạ An Nhiên đang khoanh tay ngồi trên giường, thì có người gõ cửa.

Sau đó, tôi thấy Bùi Kì bước vào.

Hạ An Nhiên sửng sốt, “Sao cậu lại ở đây?” “Tôi nói dối bọn họ, nói đồ của tôi rơi ở đây!”

Bùi Kì cao hứng chạy đến bên giường, “Ngôn Duy nói cho cậu biết kế hoạch chứa? Anh ấy sẽ ở Tây Môn chờ cậu, cậu giả vờ tiễn tôi xuống lầu, sau đó lẻn đến Tây Môn nhé."
Vỗ nhẹ lên vai Hạ An Nhiên," Cậu là chị em tốt của tôi, tôi không thể nhìn cậu đau khổ ở nhà họ Lăng.

Hôm nay, đảm hạ nhân lầu dưới mặt nặng mày nhẹ với cậu, còn cả Tôn quản gia, thái độ tốt với cậu cũng không tốt! Cậu nhất định phải rời đi!"
Hạ An Nhiên không nói nên lời, cô có thể cảm nhận được lòng tốt của Bùi KÌ..

Và cô cũng đã có quyết định nên rời đi hay ở lại.

Hạ An Nhiên ra khỏi giường, thu dọn một chút rồi nói: “Tôi đi gặp Ngôn Duy
Bùi Kì vui vẻ kích động kéo Hạ An Nhiên, “Được, tôi bây giờ sẽ đưa hai người đi trốn!"
Chỉ khi cô định bước ra khỏi cửa, Hạ An Nhiên cảm thấy sau lưng có một luồng hơi thở cực kỳ lạnh lẽo, khiến cô bất giác dừng lại.

Vô thức quay đầu lại, cô nhìn thấy Lăng Mặc vốn dĩ đang nằm trên giường, nhưng đột nhiên lại ngồi dậy!
Lúc này, đôi mắt u ám giống như một con sói đói khát máu, gắt gao nhìn chằm chằm lấy cô....
 
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu
Chương 23: Phu Nhân


**********
Chương 23: Phu Nhân
Trên người Lăng Mặc tỏa ra hơi thở thù địch nồng nặc, trong giây lát khiến đầu óc Hạ An Nhiên ngây ra, cả người cứng đờ tại chỗ.

Bùi Kì cảm thấy có điều gì đó không ổn với Hạ An Nhiên, nghi ngờ quay đầu lại, cũng nhìn thấy Lăng Mặc đang ngồi dây.

Rõ ràng anh là một người đàn ông có khuôn mặt vô cùng xinh đẹp.

Nhưng ánh mắt của Lăng Mắc quá lạnh lùng, giống như một con quỷ chui ra từ địa ngục, hơi thở chết chóc đáng sợ tràn ngập khắp cơ thể.

Bùi Kì nhìn thấy ánh mắt như vậy, cô không nhịn được run rẩy, hoảng sợ hét toáng lên.

Hạ An Nhiên cuối cùng cũng hồi phục thần trí, sau tiếng hét của Bùi Kì.

Một giây tiếp theo, Hạ An Nhiên bị Bùi Kì sống chết ôm chặt lấy, sợ hãi nói: "Có nên mời một đạo sĩ không! Đây là một xác chết sống lại!"
Hạ An Nhiên cũng bị dọa rồi, nhưng cảm thấy tình huống trước mắt, không phải là một xác chết sống dậy.

Lăng Mặc đã từ trạng thái thực vật, thức tỉnh rồi!
Chỉ là….....!
Sự tương phản giữa Lăng Mặc đang nằm và Lăng Mặc đã thức dậy, quá mạnh mẽ.

Lăng Mặc đang nằm thì có vẻ dễ thương, nhưng Lăng Mặc khi tỉnh dậy toàn thân đầy sự lạnh lẽo...!
Hạ An Nhiên nói với Bùi Kì, "Cô đúng ở đây, tôi đi qua xem.

Tuy nhiên, vừa mới đi được vài bước, Bùi Kì đã kéo chặt Hạ An Nhiên, giọng nói của cô run run: "Cô đừng đi tìm cái chết Thật kinh khủng!"
Hạ An Nhiên đẩy tay của Bùi Kì ra, cứng rắn để xoa dịu, "Sợ cái gì mà sợ? Chúng ta đều là con người." Những bước nhỏ đều cứng nhắc, cô từng bước đến gần
Lăng Mặc.

Cuối cùng, cô bước đến giường, đối mặt đôi mắt đen lạnh lùng của với Lăng Mặc.

Hạ An Nhiên đã chắc chắn trước đó, khi Lăng Mặc tiểu yêu dễ thương này mở mắt ra, anh nhất định sẽ đẹp trai động trời.

Bây giờ anh cuối cùng cũng mở mắt.

Nhưng đôi mắt này như chứa đầy linh hồn của quỷ dữ, khiến người ta nhìn thoáng qua cũng cảm thấy run rẩy sợ hãi.

Hạ An Nhiên đối mặt với người đàn ông lạnh lùng trước mặt, còn đang do dự không biết nói thế nào, cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra.

Khi Tôn quản gia nghe thấy tiếng hét của Bùi Kì, bà vội vã chạy đến.

Chưa bao giờ nghĩ rằng ngay khi bước vào, đã thấy chủ nhân của mình tỉnh dậy.

Tôn quản gia mừng rỡ phát khóc, chạy tới bên giường, trực tiếp chen cả Hạ An Nhiên, hưng phần nói: "Thiếu gia, rốt cuộc ngài cũng tỉnh rồi.

Hôn mê sáu tháng, sáu tháng rồi!"
Nhưng…......!
Lăng Mặc nhưng dường như không nghe thấy lời nói của Tôn quản gia, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào Hạ An Nhiên.

Chậm rãi nói: "Cô ấy là ai?"
Mặc dù giọng nói của anh khàn khàn, nhưng nó lạnh như một tảng băng trôi, mỏng và băng giả.

C*ập nhật nhanh nhất trên ТгцyenАРР.cом
Tôn quản gia ánh mắt rơi vào trên khuôn mắt đang sưng tấy của Hạ An Nhiên, nhất thời không biết nên trả lời như thể nào.

Mà Hạ An Nhiên không biết làm thế nào để giới thiệu bản thân, cảm thấy chột dạ không thể giải thích được.

Rốt cuộc, cô được nhà họ Lăng nhân cơ hội khi anh đang ốm nặng không rõ sống chết, cưỡng chế ép vào đây.

Bầu không khí bỗng chốc chìm vào im lặng.

Một lúc lâu sau, Tôn quản gia mới thành thật nói: "Vị tiểu thư này là Hạ An Nhiên, là nhà họ Lăng tìm tìm cô dâu đến xung Chỉ với ngài."
Vào lúc này, khi người Tôn quản lý giới thiệu Hạ An Nhiên, giọng điệu của bà ta vô cùng đau ủy khuất.

Hạ An Nhiên chỉ để xung hỉ với thiếu gia, đều là người nhà họ Lăng muốn làm nhục thiếu gia! Đó là vết nhơ lớn nhất trong cuộc đời của thiếu gia
Thiếu gia là người kiêu ngạo như vậy, bây giờ phải chịu ủy khuất, chịu sỉ nhục? Đôi mắt đen láy của Lăng Mặc tràn đầy sắc thái vô biên, "Thì ra cô là vợ của tôi."
Hạ An Nhiên nặn ra nụ cười cứng ngắc.

Chỉ là mặt cô sung quả, nặn ra nụ cười gượng gạo trông buồn cười làm sao.

Lăng Mặc híp mắt, nhẹ nhàng đưa tay về phía Hạ An Nhiên, môi mỏng mấp máy, "Đỡ tôi! Phu Nhân!".
 
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu
Chương 24: Giải Mã Keo Kiệt


**********
Chương 24: Giải Mã Keo Kiệt
Hai từ "Phu Nhân" bị Lăng Mặc kéo dài biến thành ngàn vạn lần, khiến người ta nghe xong, đều có cảm giác hoảng sợ không thể giải thích được.

Nhìn thấy bộ dạng ngơ ngác của Hạ An Nhiên, giọng nói bị trầm thấp của Lăng Mặc trở nên tối tăm, "Phu nhân sự tối sao?"
Hạ An Nhiên kiên cương lắc đầu, "Không sợ!"
Sau đó, cô đi đến bên cạnh Lăng Mặc, đỡ lấy cánh tay của anh, "Anh vừa mới tỉnh lại, nằm xuống thì tốt hơn."
Giọng điệu của Lăng Mặc mỏng trầm mang chút thăm dò, "Phu nhân thực là quan tâm đến tôi!" Hạ An Nhiên đỡ cánh tay của Lăng Mặc đôi tay có chút run run.

Có thể nào đừng gọi cô là "phu nhân" với một giọng châm biếm như vậy được không!
Cô hoảng sợ!

Mà tại cửa phòng, Bùi Kì vừa rồi bị dọa cho sợ hãi, mới chậm chạp lấy lại được nhận thức, rốt cục cũng nhớ tới mục đích khi tới đây.

Nhưng vừa muốn định mở miệng, đã nghe thấy Lăng Mặc lạnh đạm nói: "Tôi không thích trong phòng có mặt người ngoài."
Mặc dù Tôn quản gia cảm thấy Hạ An Nhiên là người ngoài, nhưng những gì thiếu gia nói lúc này rõ ràng đang nói rằng Bùi Kì tiểu thư là người ngoài.

Tôn quản gia chủ động đi đến bên cạnh Bùi KÌ, "Bùi tiểu thư, cô đã tìm được đồ chua? Tôi sẽ tiến cô đi?"
Bùi Kì nhanh chóng điều chỉnh cảm xúc của mình, làm ra một tư thế cực kỳ trang nghiêm, "Anh họ vừa mới tỉnh dậy, vẫn nên là bà ở lại chăm sóc anh ấy!" Vừa nói, ánh mắt cô rơi vào Hạ An Nhiên, cô dịu dàng nói: "Chị dâu, có thể tiến tôi một đoạn?"
Không đợi Hạ An Nhiên thái độ, Lăng Mặc đã vươn một bàn tay mảnh khảnh ra, nắm chặt lấy cổ tay Hạ An Nhiên.

Sau đó, anh dùng ánh mắt sắc lạnh liếc nhìn Bùi Kì, lạnh giọng nói: "Phu nhân của tôi không cho mượn."
Đôi mắt đầy bài xích và ngăn chặn của Lăng Mặc, khiến Bùi Kì không thể kiềm chế phải rùng mình một cái.

Lăng Mặc lại lạnh lùng nói với Tôn quản gia, "Vẫn không tiến khách?"
Tôn quản gia nhanh chóng nói với Bùi Kì: " Hạ tiểu thư muốn chăm sóc cho thiếu gia, tôi sẽ tiến cô!" Vì vậy, Bùi Kì run rẩy bị Tôn quản gia đuổi ra khỏi tòa nhà nhỏ kiểu phương Tây.

Đứng bên ngoài tòa nhà, trong đầu thoáng qua hình ảnh khi
Lăng Mặc tỉnh dậy, khí thế âm lãnh của Diêm Vương, cô run rẩy lấy điện thoại di động ra bấm số của Cố Duy Ngôn.

"Xảy ra tai nạn rồi, An Nhiên bị Diêm Vương giam giữ rồi!" Giọng của Bùi Kì lúc này có chút run rẩy.

Vừa rồi cô ấy thực sự sợ hãi trước ánh mắt nghiêm nghị của Lăng Mặc, đến bây giờ cô vẫn chưa thể bình tĩnh lại hoàn toàn.

Hạ An Nhiên trong đầu đầy vướng bận, luôn cảm thấy có gì đó không ổn.

ТrцуeлАРР.c*ом trang web cập nhật nhanh nhất
Lăng Mặc rõ ràng lúc này mới tỉnh lại, nhưng chấp nhận một cô dâu xung hỉ vỗ cùng xấu xí như cô, chấp nhận quá tốt rồi.

Hạ An Nhiên không nhịn được nữa, yếu ớt hỏi: "Anh không có ý kiến gì sao?"
Ánh mắt Lăng Mộ rơi vào khuôn mặt sưng húp vô cùng kỳ lạ và dị thường của Hạ An Nhiên, thực ra anh không đành lòng nhìn thẳng, ngũ quan gần như chèn dính với nhau rồi.

Nhưng khi quan sát kỹ hơn, Lăng Mặc thấy gương mặt mình sưng phù rất thú vị.

Tuy nhiên......!
Hạ An Nhiên bị Lăng Mặc lạnh lùng nhìn từ trên xuống dưới như vậy, hoảng sợ che mặt, "Tôi biết mình hơi...!béo!"
Giọng nói mỏng khàn của Lăng Mặc tràn ra, "Nếu em béo, em có thể giảm cân."

Hạ An Nhiên sững sờ, "...!giảm cân?"
Lăng Mộ ánh mắt mỏng lạnh, không lưu tình mà ra lệnh, "Mỗi ngày ba bữa giảm đi một nửa."
Hạ An Nhiên trợn to,hai mắt, "Một nửa? Anh muốn bỏ đói tôi sao?"
Lăng Mặc lạnh lùng nói: "Cần cù, tiết kiệm mà giữ nhà!"
Hạ An Nhiên: "..." 11
Siêng năng tiết kiệm giữ nhà cái quần què!
Hạ An Nhiên hất râu nhìn chằm chằm: Tên khốn kiếp này đúng là vừa mới tỉnh dậy đã bộc phát tính keo kiệt
Lại có thể trực tiếp giảm bớt khẩu phần ăn của cô l
Tức á!
Người giàu có đều keo kiệt nên mới giàu sao?.
 
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu
Chương 25: Là Ai Đang Lập Vị


**********
Chương 25: Là ai đang lập vị
Tin tức Lăng Mặc tỉnh dậy trong chốc lát đã truyền ra ngoài.

Những người đầu tiên đến là Lăng Minh Chí bác trai của Lăng Mặc và bác gái Lí Nhân.

Lí Nhân vào phòng, lao đến bên giường, rất cường điệu mà lộ ra nụ cười, "Xung hỉ vẫn còn tác dụng.

Nhìn xem, Lăng Mặc không phải đã tỉnh lại rồi sao?"
Ánh mắt rơi vào trên người của Hạ An Nhiên, không chút do dự khen ngợi, "Thật may khi có cháu dâu! Vượng phu!"
Bác trai Lăng Mộ hôm nay mới là lần đầu tiên nhìn thấy Hạ An Nhiên, ngơ ngác đáng giá vẻ ngoài của cô.

Một từ, xấu!

Hai chữ, thật xấu!
Bốn chữ, không thể nhìn thẳng!
Lăng Minh Chí cảm thấy đau mắt, lập tức gạt sang một bên.

Nở nụ cười trên môi, Lí Nhân cố ý nói lại: "Người vợ này của cháu, nhưng chính tay bác tự chọn cho cháu đấy! Hài lòng chứ!"
Lí Nhân rất không thích Lăng Mặc.

Rõ ràng chồng bà ta là con trai trưởng của nhà họ Lăng, nhưng lại bị cha của Lăng Mặc đè đầu cưỡi cổ, sau đó lại bị Lăng Mặc gây sức ép.

Cho nên sau tai nạn của Lăng Mặc, bà ta đương nhiên muốn trút hận thù.

Bí mật mua chuộc một đại sự, bảo ông ta nói với hai vị trưởng lão nhà họ Lăng, rằng Hạ An Nhiễn một cô gái xấu xí quê mùa sống ở nông thôn chưa từng được đi học, bắt tụ vô cùng phù hợp với Lãng Mặc, có thể vượng anh.

Không mất nhiều thời gian để hai vị trưởng lão nhà họ Lăng quyết định chọn cô gái xấu xí này.

Nhưng không bao giờ nghĩ rằng xung hỉ có tác dụng
Nhưng mà, cho dù Lăng Mặc tỉnh dậy thì cũng sao?
Lí Nhân khiêu khích nói: " Lăng Mặc à, cháu không biết đâu, cháu hôn mê nửa năm rồi, bác trai của cháu lo lắng lắm, bây giờ tập đoàn Lăng Thị, đều là do bác trại hỗ trợ chống đố đấy, nếu không sớm đã trở thành nhóm rồng không đầu rồi!
Một lần nữa cố tình nói với Lăng Mặc, bây giờ đã khác, tình hình không còn như trước đây.

Là đang châm biếm Lăng Mặc!
Hạ An Nhiên đứng ở một bên có chút cạn lời, bác gái của Lăng Mặc rõ ràng đang sỉ nhục anh, sau đó lại châm biếm Lăng Mặc.

Đây là cố ý để cho Lăng Mặc tức giận!
Hạ An Nhiên có chút lo lắng Lăng Mặc bị tức giận đến chóng mặt, một bên cầm ly nước đi tới chỗ Lí Nhân, "Bác gái, bác uống nước đi!"
Một tia chán ghét lóe lên trong mắt Lí Nhân, "Cô đặt nó sang bên kia!"
Sau đó, đối mặt với Lăng Mặc nói tiếp, "Cháu đấy, củ nằm nghỉ ngơi dưỡng sức đi, tập đoàn Lăng Thị đã có bác trai của cháu rồi!"
Hạ An Nhiên bóp chặt lấy cốc, trong đầu cảm thấy muốn bốc hỏa rồi, miệng của Lí Nhẫn này, không thể đóng lại được à!
Rất lo lắng và nhìn về phía Lăng Mặc.

Nhưng mà, trên mặt Lãng Mặc cũng không có bất cử động tĩnh gì, hắn lạnh lùng liếc nhìn Lí Nhân và Lăng Minh Chí "Người phụ trách của tập đoàn Lăng Thị đã thay đổi rồi?" Cập nhật nhanh nhất trên *ТгцyenАРР.cом
Bác trai Lăng Mặc và bác gái đồng thời sửng sốt.

Mặc dù Lăng Mặc đã hôn mê, nhưng bác cả của Lăng Mặc và bác hai đều muốn lên chức, cho nên cho đến bây giờ người phụ trách tập đoàn Lăng Thị vẫn không thay đổi.

Vẫn là Lăng Mặc!
Lăng Mặc tràn đầy lãnh đạm cấp trên, "Thật sự là vô dụng! Tôi hôn mê nửa năm, không ai có thể lên nắm quyền!" Lăng Mặc vô cùng tức giận.

Lí Nhân không cam lòng, "Chồng tôi nắm quyền, không phải là vấn đề thời gian sao!"
Lặng Mặc tàn nhẫn đập tan mộng tưởng của bà ta, ánh mắt sắc bén lộ ra, "Tôi tỉnh rồi, ai còn có cơ hội?"

Lí Nhân vốn dĩ muốn phản bác...!
Nhưng bị khị thế người trên người của Lăng Mặc làm cho kinh hãi, nhất thời không biết nên mở miệng nói như thế nào.

Thậm chí trước đó nỗi sợ hại khi bị Lăng Mặc chi phối, không kiềm chế được đều toát ra rồi.

Hạ An Nhiên vốn vẫn đang lo lắng cho Lăng Mặc, hơi sững sở khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt này.

Nói là đứa con trai bị bỏ rơi của danh gia vọng tộc?
Nói là phế vật?
Ngay cả khi Lăng Mặc đã nằm trên giường nửa năm, mở mắt ra chính là sự trở lại của nhà vua.

Người khác đang ở trong mắt anh, chẳng qua cũng chỉ là hạt cát.
 
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu
Chương 26: Cô Ấy Ở Lại


**********
Chương 26: Cô ấy ở lại
Lí Nhân và Lăng Minh Chí đã bị Lăng Mặc áp chế hoàn toàn, không còn chỗ để phản công.

Đúng lúc này ở cửa truyền đến động tĩnh.

Bà cụ Lăng đã đến.

Bà cụ Lăng nhìn thấy Lí Nhân và Lặng Minh Chí đều ở đây, "Các con cũng ở đây à." Lí Nhân nặn ra một nụ cười, “Lăng Mặc tỉnh rồi, chúng con đường nhiên muốn đến thăm một chút.” Những lời nói đầy thái độ, đâu còn mang vẻ kiêu ngạo như lúc nãy?
Bà cụ Lăng không nói nhiều, nói với một người đàn ông trẻ tuổi bên cạnh bà: "Bác Tần, mau xem cho Mặc Nhi."
Người đàn ông trẻ tuổi này tên là Bác Tân, toàn thân mang khí chất ngời ngời, trông giống như một người sạch sẽ không vướng bụi trần, cực kỳ tao nhã.

Lí Nhân hơi kinh ngạc, "Đây có là vị thần y nhỏ tuổi?"
Bác Tân là một bậc thầy nhất nhị, năm nay anh ta mới 30 tuổi, đã có danh tiếng cao trong giới y học cổ truyền.

Sau khi Bác Tân mỉm cười dịu dàng với Lí Nhân, hắn đến bên giường của Lăng Mặc, ngồi xuống để bắt mạch cho anh.

Sau gần năm phút, Bác Tân nghiêm nghị rút tay về.

Lí Nhân sốt ruột bước tới, " Thần y Bác Tân, tình hình thế nào rồi?"
Bác Tân khẽ nhíu mày, sau khi cân nhắc mở miệng nói: "Mặc dù Thiếu gia Lăng Mặc tỉnh lại, nhưng tai nạn mà cậu ấy gặp phải trước đây khiến các cơ quan trong cơ thể cậu ấy bị tổn thương nghiêm trọng.

Bây giờ tỉnh dậy chỉ là tái sinh trong thời gian ngắn, có thể chỉ kiến trìđược trong vòng hai tháng...!
Lí Nhân lập tức kích động, "Thật sao? Chỉ có hai tháng tuổi thọ?"
Bác Tân: "Vâng, nhiều nhất là hai tháng."
Trái tim Lí Nhân lại càng nở rộ hơn.

Mặc dù Lăng Mặc đã thức dậy, nhưng làm gì có khác biệt giữa tỉnh dậy và không tỉnh dậy chứ? Một người tuổi thọ chỉ có hai tháng, anh còn có thể tạo ra sóng gió gì nữa?
Cuối cùng, tập đoàn Lăng Thị cũng thuộc quyền của bọn họ! Bà cụ Lăng ở một bên nhìn Lí Nhân rất bất mãn, sau đó nặng nề hỏi: "Không có cách nào?" Bác Tân lắc đầu với bà cụ Lăng, "Tôi không thể làm gì cả."
Sau khi bác sĩ thiên tài Bác Tân rời đi, bà cụ Lăng liếc nhìn Hạ An Nhiên.

Với vẻ mặt vô cùng đau khổ, bà bước đến bên giường ân cần nói với Lăng Mặc: “Cháu cũng nên biết rằng, khi cháu hôn mê, bà đã tìm người đến xung hỉ cho cháu, nhưng đây là biện pháp tạm thời, hiện tại cháu đã tỉnh lại rồi, bà sẽ giúp cháu sắp xếp ổn thỏa cho Hạ tiểu thư."
Lăng Mặc chỉ còn hai tháng nữa, ngày nào cũng nhìn cô vợ xấu xí, ước chừng sẽ chết nhanh hơn.

Với sự sắp xếp của bà cụ Lăng không có gì đáng chê trách.

Hạ An Nhiên là một công cụ cho việc xung hỉ, từ đâu đến thì về lại nơi đó.

Тrцуeл*АРР.cоm trang web cập nhật nhanh nhất
Lăng Mặc hai mắt u ám, gắn từng chữ nói: "Cháu tỉnh lại, công của cô ấy cũng không thể thiếu!" Giọng nói này vô cùng u ám như trong rừng sâu thẳm, thân thể Hạ An Nhiên đột nhiên đình trệ, giống như bị rắn độc siết chặt lấy cổ họng.

Lăng Mặc tiếp tục lạnh nhạt nói: "Cô ấy danh chính ngôn thuận được cưới về làm dâu nhà họ Lăng, giữ cô ấy ở lại!" Lí Nhân lắng nghe giọng nói u lãnh của Lăng Mặc, ngay lập tức hiểu ra sau khi suy nghĩ một chút.

Lặng Mặc luôn tâm địa độc ác ra tay tàn nhẫn, có thủ tất báo, sao anh có thể giữ người phụ nữ từng lăng mạ mình ở lại?
Anh rõ ràng là muốn giữ Hạ An Nhiên ở bên cạnh, tra tấn thật tốt Tuy nhiên, trước khi chết của Lăng Mặc thà chơi với một cô gái xấu xí, còn hơn là kéo cả nhà họ làm đệm.

Lí Nhân nhanh chóng nói, "Nếu cháu muốn cô ấy ở lại, thì ở lại thôi!"
Bà cụ Lăng liếc nhìn Lí Nhân một cách không hài lòng.

Tuy nhiên, bà sẽ thuận theo ý của Lăng Mặc, "Dù sao thì Mặc Nhi cũng muốn giữ cháu lại, nên cử ở lại đi."
Hạ An Nhiên nghe bọn họ nói đôi ba lời, quyết định sẽ giữ cô ở lại, trong lòng cô chợt thấp thỏm.

Cô luôn cảm thấy rằng, khi cô ở lại nhất định sẽ có một cơn bão chờ đợi cô...!
Hoảng loạn l
Cô ấy đặc biệt muốn chạy trốn khỏi cạm bẫy này!!!.
 
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu
Chương 27: Những Dấu Về Này Từ Đâu Mà Có Vậy


**********
Chương 27: Những dấu về này từ đâu mà có vậy
Sau khi mọi người rời đi, trong phòng chỉ còn lại Hạ An Nhiên và Lăng Mặc.

Hạ An Nhiên nghĩ đến việc Lí Nhân lúc rời đi, dùng khuôn mặt cứng đờ như một cái xác không hỗn nhìn lầy cô, trong lòng có chút sợ hãi.

Cô cảm thấy rằng mình là một "cống vật" được hy sinh trước mặt Lăng Mặc.

Mặc dù tâm trạng bất ổn, nhưng...!
Đối mặt với một kẻ bại trận bị cô ăn thịt, cô còn sợ gì nữa!
Hạ An Nhiên nặn ra một nụ cười, chuyên tâm hỏi: "Anh có một hay đói không? Muốn làm gì? Nói cho tôi biết tôi sẽ giúp anh thu xếp." Lăng Mặc không nhìn Hạ An Nhiên, mà nhẹ nhàng kéo bộ đồ ngủ của anh ấy.

Hạ An Nhiên khó hiểu, “Tôi có cái gì không thoải mái sao?” Nếu không thì là kéo đồ ngủ lên làm gì? Tay Lăng Mặc hơi dừng lại, nhếch lên đôi mắt mỏng, môi mỏng khẽ mở, "Ngực của tôi không thoải mái."
Hạ An Nhiên: "Tại sao ngực của anh lại có cảm giác không thoải mái?"

Lăng Mộ lạnh lùng mở bộ đồ ngủ, lộ ra lồng ngực đầy dấu vết mờ mờ, "Những dấu vết này khiến tối rất khó chịu!"
Hạ An Nhiên ngẩn người.

Cô có thể che giấu sự thật với Tôn quản gia và y tá...!
Nào có ngờ được rằng, Lăng Mặc sẽ tỉnh lại, sau đó nhanh chóng phát hiện ra dấu vết trên người anh.

Hạ An Nhiên ở trong phòng mà nghẹt thở muốn chết, ánh mắt chột dạ lướt nhìn sang nơi khác, "Anh, trên người anh sao lại có những vết xước này, thật kỳ quái
Lăng Mặc giọng nói mỏng và thấp, "O? Cô không biết?"
Hạ An Nhiên liếc nhìn những vết xước, "bằng chứng sắt đá" đều có, cổ muốn giấu, nhưng giấu không được không được, không thể ngôi không để chờ đợi cái chết
Nhất định phải tìm ra một biện pháp hoàn hảo để đối phó trước.

Sau khi ánh mắt của Hạ An Nhiên đảo một vòng, vô cùng hung dữ chỉ vào Lăng Mặc một cách dữ dội, đánh phủ đầu trước.

"Không phải do anh sao! Nếu không phải do anh rất đẹp trai, lại còn có khuôn mặt xinh xắn thu hút, tôi sẽ không cầm lòng được sao?" "Còn làn da non mềm của anh nữa, mềm như đàn bà vậy, tôi chỉ cần một chạm là vỡ.

Đây có thể là vấn đề của tôi sao?" "Tôi đã nói rồi, tất cả những chuyện này đều là vấn đề của anh!" "Tôi đã dùng kinh nghiệm thực tiễn để nói với anh, đàn ông đẹp trai sẽ nguy hiểm như thế nào.

Sau này khi đi ra ngoài, xin hãy cần thận!" "Tôi làm như này đã khá là khách sáo rồi, những tiểu thư khác bên ngoài kìa còn hư hơn nữa kìa!" "Anh nên phát triển trí tuệ nữa đi!"
Hạ An Nhiên dường như đang buộc tôi chỉ trích Lăng Mộ, nhưng nghe kỹ, đây rõ ràng là tang bốc khen ngợi đến tận bầu trời.

Lăng Mặc híp mắt, "Ò? Cô cầm thú, nhưng lại là lỗi của tôi?" N*hớ đọc truyện trên ТгцуeлАРР.cом để ủng hộ team nha!!!
Hạ An Nhiên cứng đầu tiếp tục xạo ke: "Không phải sao! Chỉ cần anh xấu đi chút, tôi sẽ không lộn xộn với anh đâu!" Lăng Mặc nhìn Hạ An Nhiên thật sâu, "Vậy, cô đã làm những chuyện cầm thú nào khác rồi?" Hạ An Nhiên bị hỏi thẳng như vậy có chút chột dạ: Ăn anh sạch sẽ liệu có tính không?
Tuy nhiên, liệu việc đen tối này có thể được thừa nhận không?
Thừa nhận điều đó, cô cảm thấy Lăng Mặc sẽ tóm lấy cô lại, làm một mẫu vật sống!
Hạ An Nhiên kiên quyết phủ nhận, "Tôi vô tình chạm trúng anh, ngoài việc này ra, còn có thể làm gì nữa?"
Cổ ý to gan liếc nhìn một số nơi trên cơ thể Lăng Mặc, nó khả khiêu khích.

"Cho dù tôi muốn, nhưng người thực vật có chức năng hạn chế, tôi có muốn cũng bất lực
Khi Hạ An Nhiên nói điều này, trái tim tội lỗi của cô đập nhanh hơn.

Đem những việc đã làm, vô cùng thẳng thắn mà nói ra, nếu theo lí người bình thường phản ứng, trong chốc lát cảm thấy cô chưa hề làm ra.

Vi thé......!
Lăng Mặc không nên nghi ngờ rằng, cô đã làm bất cứ điều gì gì với anh ta trong thời kỳ anh đang là người thực vật, phải không?.
 
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu
Chương 28: Bình Điền


Nghe Hạ An Nhiên nói xong, Lăng Mặc lạnh lùng nhìn cô.

Hạ An Nhiên bị nhìn chằm chằm theo cách này, lương tâm cô càng thêm cắn rứt.

Tuy nhiên, kẹt ở cửa ải nào thì cũng phải từng bước từng bước một giải quyết.

Hạ An Nhiên kiềm chế cảm xúc, khuôn mặt sưng tấy tràn đầy vẻ nghiêm túc.

"Thực ra, điều anh quan tâm nhất bây giờ có lẽ không phải là những vết xước đó?" "Sau khi tỉnh dậy, đột nhiên có một người vợ xung hỉ xấu xí như tôi.

Chắc anh đang nhẫn nhịn để không tức giận!" "Nhưng mà, anh nên biết rõ rằng, tôi chỉ là một công cụ mà một số người cố tình sử dụng để làm bẽ mặt anh." "Tôi chỉ là con cờ trong tay kẻ khác.

Vì chúng ta đều là nạn nhân, liệu chúng ta có thể chung sống hòa bình với nhau được không?"

Mặc dù Hạ An Nhiên một mặt đối mặt với Lăng Mặc đã thức dậy.

Nhưng người có thể quản lý tập đoàn Lăng Thị, sẽ không phải là người bình thường?
Hơn nữa, trong khoảng thời gian ngắn ngủi này, sự dữ tợn và lạnh lùng của Lăng Mặc khiến sống lưng cô có chút lạnh lẽo.

Đặc biệt là vừa rồi, ánh mắt của Lăng Mặc khi anh bảo trưởng bối nhà họ Lăng hãy giữ cô lại, cứ như thế sắp giết cô trong phút chốc.

Thật sự quá kinh khủng!
Cô không muốn trở thành “vật tế" đầu tiên sau khi Lăng Mặc thức dậy đâu.

Cô vẫn hy vọng rằng, trong lúc cuộc sống có hạn của Lăng Mặc, bọn họ có thể chung sống hòa thuận với nhau, để cô bù đắp, vì tội lỗi đã ăn sạch anh.

Vì vậy, một số điều phải được nói ra một cách thẳng thắn.

Lăng Mặc nghe Hạ An Nhiên nói xong liền lạnh ủng hỏi một câu, "Chúng ta không phải là vợ chồng sao?" Hạ An Nhiên sững sờ, nhẹ nhàng gật đầu, "Nên coi như là...!đúng không?"
Lăng Mặc khẽ nhướng mi, "Mới tần hôn không lâu đã muốn phân phòng?"
Hạ An Nhiên: "
Đôi mắt Lăng Mặc dần dần tối sầm lại, "Tôi lúc nào cũng nhìn thấy sự tồn tại của “xỉ nhục”, sẽ càng có h*m m**n sống mạnh liệt"
Hạ An Nhiên nhất thời không phản ứng được, "Ý anh là gì?" “Hai tháng là quá ngắn đối với tôi.

Tôi phải dựa vào sự k*ch th*ch của cô mới có thể sống lâu hơn!” Vẻ mặt Lăng Mặc càng ngày càng lạnh lùng, “Tôi mới có thời gian dọn dẹp mấy kẻ chướng mắt kia mà thôi
Hạ An Nhiên hiểu ra rồi, đâu còn người đàn ông vô cùng đáng yêu kia, anh ta đúng là một kẻ mất trí b*nh h**n.

Anh muốn sống lâu hơn bằng cách "hận".

Hạ An Nhiên chán nản, tại sao tối hôm đó cô ấy lại uống quá nhiều, để rồi có liên quan đến tên điên này.

Khóc!
Lăng Mặc vẫy tay với Hạ An Nhiên đang đứng bên giường.

Hạ An Nhiên ngoan ngoãn tiến lại gần.

Lăng Mặc đưa tay chạm vào mặt Hạ An Nhiên.

Cập nhật chương* mới nhất tại TгцуenАРР.cом
Hạ An Nhiên trong tiềm thức muốn tránh đi.

Tuy nhiên, bàn tay mảnh khảnh của Lặng Mặc đã nắm chặt cằm cô, sau khi xoa xoa đầu ngón tay cô vài lần, anh nói: "Đừng lo lắng, tôi sẽ không làm gì cô."
Hạ An Nhiên bị anh gắt gao giữ chặt lấy cằm.

Tại sao lúc này, cô lại cảm thấy mình bị con sói đói nhìn chằm chằm, nó lại sắp cắn cô một miếng.

Không đúng...!
Tại sao cô ấy cảm thấy bị ăn một lần nữa?
Hạ An Nhiên đầu óc đang rối bời, Lăng Mặc đến gần bên tại Hạ An Nhiên, nhỏ giọng nói: "Không cho phép cô rời tôi nửa bước, tôi rất cần cô!"
Hạ An Nhiên ngoan ngoãn ngay lập tức bày tỏ lập trường, "Tôi sẽ không rời đi." ít nhất, cô sẽ không rời đi trước khi anh chết
Nghe Hạ An Nhiên nói như vậy, Lăng Mặc thả lỏng cằm, liếc nhìn phía bên cạnh anh, "Ngủ thôi!" Hạ An Nhiên: "Hả? Ngủ?"
Lãng Mặc nhẹ giọng nói: "Không ngủ ở bên cạnh tôi làm sao có thể k*ch th*ch tôi?"
Hạ An Nhiên: "M
Chắc chắn, đây là một kẻ mất trí hoàn toàn b*nh h**n, cách nghĩ của người bình thường không thể hiểu được.

Nhìn thấy Hạ An Nhiên bất động, ánh mắt Lăng Mặc hơi tối sầm lại, bày ra vẻ lạnh lùng ép người, "Phu nhân không vui sao?"
Hạ An Nhiên muốn khóc.

Với ánh mắt đáng sợ này của người kia, nếu cô từ chối, cô nhất định sẽ không sống nổi qua đêm nay.
 
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu
Chương 29: Chờ Để Ngủ Cùng Phu Nhân


**********
Chương 29: Chờ để ngủ cùng phu nhân
Hạ An Nhiên nuốt nước bọt, "Thôi, anh nghỉ ngơi trước đi...!Tôi phải đi tắm!"
Cô không muốn lên giường của một kẻ b*nh h**n.

Cô sợ!
Sau khi kiếm cớ đi tắm, cô nhanh chóng chạy vào phòng tắm.

Lăng Mặc nhìn Hạ An Nhiên hoảng sợ rời đi, xoa nhẹ trán, "Gan thật nhỏ."
Tuy nhiên, khóe miệng vẫn hơi cong lên một cách khó nhận thấy.

Cô gái nhỏ này dáng vẻ lúc đổi trắng thay đen thực sự rất ngốc nghếch và dễ thương.

Đúng lúc này, điện thoại của Hạ An Nhiên ở đầu giường truyền đến một tin nhắn.

Lăng Mặc lấy điện thoại di động của Hạ An Nhiên, là tin nhắn WeChat.

[Cố Ngôn Duy: Tôi đang ở cửa, luôn đợi em!
Lăng Mặc khỏe miệng nhếch lên, ánh mắt híp lại một cách nguy hiểm sau khi nhìn thấy tin tức này, liền chọn xóa không một chút do dự.

Hạ An Nhiên đi vào phòng tắm, nhanh chóng vỗ vỗ ngực, "Người điền thật đáng sợ!" Chỉ là, thực sự muốn ngủ với anh ấy?
Nghĩ đến thôi đã cảm thấy da đầu tê dại, luôn cảm thấy sẽ có một đếm nào đó anh đột ngột thức giấc và bóp cổ chết cô.

Hạ An Nhiên khép mình lại, chỉ có thể trốn trong phòng tắm.

Mất khoảng một tiếng đồng hồ, mới đi ra một cách lề,ề chậm chạp.

Trong phòng chỉ có tiếng thở đều đều.

Hạ An Nhiên thở phào nhẹ nhõm, "Chắc là đã ngủ rồi, cuối cùng hôm nay tôi cũng vượt qua được!"
Cuộc sống rất khó khăn
Tuy nhiên, lúc này Hạ An Nhiên mới chú ý đến tiếng động bên ngoài cửa sổ.

Trời đang mưa to.

Những hạt mưa từng đợt từng đợt rơi mạnh vào cửa sổ, những hạt mưa cực lớn đập vào người chắc chắn sẽ rất đau.

Hạ An Nhiên nhớ đến Cổ Ngôn Duy.

Anh ấy đã nói rằng sẽ gặp nhau ở Tây Môn nữa, phải không?
Sau đó cô lại gạt bỏ ý kiến đó.

Tây Môn, anh ấy sẽ không còn ở
Bùi Kì biết rằng Lăng Mặc đã tỉnh lại, cô ấy hẳn đã oang oang nói với Cố Ngôn Duy.

Cố Ngôn Duy nên biết rằng kế hoạch đã thay đổi, anh ấy chắc chắn sẽ không đợi ở cửa.

Hạ An Nhiên tự lẩm bẩm một mình, "Anh ấy chắc là không ngốc như vậy." Ngay khi những lời này rơi xuống, cô nghe thấy một giọng nói trầm thấp truyền đến, "Ai ngốc?"
Hạ An Nhiên hoảng sợ quay đầu lại, sững sờ nhìn Lăng Mặc, "Anh còn chưa ngủ?"
Lăng Mặc đôi mắt mờ mịt, "Chờ phu nhân."
Hạ An Nhiên bối rối không dám đối mặt với Lăng Mặc, vội vàng giục, "Anh ngủ trước đi, tôi không buồn ngủ! Tôi...!ngắm mưa một lát" Lăng Mặc môi mỏng khẽ mấp máy, "Không dám ngủ." Hạ An Nhiên khó hiểu.

Đôi mắt sâu thẳm của Lăng Mặc chỉ là một khoảng lạnh lùng, anh chậm rãi nói thêm: "Tôi lọ lăng, ngày hôm sau khi tôi ngủ dậy, trên người tôi càng có nhiều vết xước.

Cập nhật chương mới nhất tại* TгцуenАРР.cом
Hạ An Nhiên:
Trông cô đói khát lắm sao?
Lăng Mặc đưa mắt ra hiệu cho Hạ An Nhiên, "Lên giường."
Hạ An Nhiên biết lần này cô không thể trốn được.

Sau khi vặn vẹo quắn quéo một hồi, cô bò đến bên giường nằm xuống cùng Lăng Mộ duy trì khoảng cách.

Trước khía cô đã từng ngủ bên cạnh Lăng Mặc, có thể yên tâm coi Lăng Mặc như không khí, nhưng bây giờ thì khác, Lãng Mặc tỉnh dậy và là một người sống.

Cô bây giờ đang ngủ chung giường chung chăn gối với một người song!
Hạ An Nhiên nằm một cách căng thẳng, đặc biệt không yên, tên b*nh h**n b**n th** này sẽ làm ra chuyện gì.

sợ rằng
Ngay lúc Hạ An Nhiên đang tưởng tượng những hình ảnh b**n th** khác nhau, Lăng Mặc lạnh lùng nói: "Tôi không thích những ngày mưa." Hạ An Nhiên nhìn Lăng Mặc đầy nghi hoặc.

Lăng Mặc trong mắt lóe lên một tia lạnh lẽo, "Ngày âm u không thể làm tiêu bản sống." Hạ An Nhiên trợn to hai mắt, giọng nói run run hỏi: "Tiêu bản sống gì vậy?"
Lăng Mặc đảo mắt nhìn chằm chằm vào mắt Hạ An Nhiên, lộ ra một nụ cười độc ác, "Người nào không ngoan, phải sẽ phải làm tiểu bản.
 
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu
Chương 30: Sao Có Thể Để Cho Cô Chạy


**********
Chương 30: Sao có thể để cho cô chạy
Hạ An Nhiên thân thể đột nhiên run lên.

Bùi Kì nói đúng, anh ta là một Diêm Vương sống trên trái đất
Hơn nữa.

Nếu anh biết, cô không chỉ để lại vết xước trên người anh, mà còn ăn thịt anh sạch sẽ...!Cô lập tức là tiêu bản sống sao?
Ngay khi Hạ An Nhiên trong đầu toàn là hình ảnh cô bị phơi khô giữa nắng gió như thế này, Lăng Mộ đột nhiên vươn tay sờ lên khuôn mặt sung tây của cô, lạnh giọng nói: "Còn chưa ngủ!"
Hạ An Nhiên hốt hoảng nhắm mắt lại, yếu ớt nói: "Tôi đi ngủ ngay." Tuy nhiên, cho dù cả khi nhắm mắt cũng không thể ngủ ngay! Cũng không biết đã phải chịu đựng bao lâu, bên cạnh đã truyền đến hơi thở đều đều.

Hạ An Nhiên lặng lẽ mở mắt, nhìn nghiêng nhìn người đàn ông điên khùng bên cạnh.

Cô thấy Lăng Mặc lặng lẽ nhắm mắt, như thể anh đang ngủ rồi.

Hạ An Nhiên thì thào nói: "Ngủ chưa?"
Bên kia không trả lời.

Kết quả là, Hạ An Nhiên càng thêm can đảm, chậm rãi đến gần Lăng
Mặc, "Anh chàng đáng yêu?"
Sau khi gọi lên, cô lại khịt mũi, "Không đúng, bây giờ anh không phải là anh chàng dễ thương, anh là một kẻ mất trí b*nh h**n!"
Nghĩ rằng vừa rồi tên khốn kiếp này làm cô sợ hãi, Hạ An Nhiên có chút nóng nảy vươn tay chọc vào má Lăng Mặc một cái.

Lăng Mặc ngủ khá là sâu, bị chọc cũng không tỉnh
Hạ An Nhiên trở nên mạnh mẽ hơn, chọc thêm vài cái, hung hăng nói: "Hù, để cho anh dọa, bây giờ tôi chọc anh, chọc chết anh!"
Sau khi chọc vài lần, Hạ An Nhiên mới trút giận, mãn nguyện nhắm mắt lại.

Chắc chắn, tâm trạng của một người đã được thoải mái, rất dễ đi vào giấc ngủ.

Không bao lâu, Hạ An Nhiên đã ngủ say.

Sau khi đợi Hạ An Nhiên ngủ say, Lăng Mặc, người vẫn luôn nhắm mắt, đột nhiên mở mắt ra, quay đầu nhìn người cô gái nhỏ bé bên cạnh.

Ánh mắt nhàn nhạt, trực tiếp vươn tay nhéo nhéo khuôn mặt sưng tẩy của cô.

Khuôn mặt này tuy rằng sưng lên, nhưng là véo rất mềm mại.

Lăng Mặc nhất thời hứng thú nhéo nhéo lấy má cô, sức mạnh trong tay vô thức tăng lên, giống như đang trả thù, như vừa rồi Hạ An Nhiên động tay chọc anh vậy.

Hạ An Nhiên bị nhéo một cái đau, phát ra tiếng kêu "ư ư a" như mèo kêu.

Nghe giọng nói nhẹ nhàng như đang làm nũng, ánh mắt Lăng Mặc căng lúc căng tối, anh duỗi tay ra kéo cô gái nhỏ bé vào lòng.

Anh lạnh lùng thì thầm vào tại cô, "Làm sao có thể để em chạy trốn!"
Lăng Mặc ôm Hạ An Nhiên không biết đã bao lâu, từ trên giường chậm rãi ngồi dậy, lấy điện thoại trễn bàn đầu giường ra.

Sau đó, trực tiếp gọi đến một dãy số điện thoại.

ТrцуeлАРР.cом trang web cập nhật nh*anh nhất
Sau khi cuộc gọi được kết nối, một giọng nói đầy phấn khích từ đầu dây bên kia truyền đến, "Lão đại, anh tỉnh sớm, sao lại không thông báo trước, dọa chết em rồi!"
Lăng Mặc lạnh lùng, "Muốn tôi xin lỗi cậu?"
Bên kia nào dám yêu cầu Lăng Mặc nói lời xin lỗi chứ?
Nhanh chóng thay đổi chủ đề, "Em vừa mới xem ảnh cô vợ xung hỉ, xấu quá khiến em xém nôn rồi! Lão đại, anh mau xử lý đi, loại gái xấu xí như này trong nháy mắt sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển thể chất và tinh thần!"
Lăng Mặc lạnh giọng, "Cậu đối với phu nhân tôi rất có ý kiến sao?" Người bên kia hiển nhiên bị lời nói của Lăng Mặc làm cho giật mình, có chút lắp bắp nói: " Lão đại, anh gọi cô gái xấu xí là gì? Anh không bị bắt cóc chứ?"
Lăng Mặc lạnh lùng nói: "Từ nay về sau, cô ấy sẽ là chị dâu của cậu! Bên kia chìm vào im lặng chết chóc, ngay cả tiếng thở cũng yếu ớt...!
Lăng Mặc lười quan tâm đến tiếng thở kia, người nọ thật kinh người kia lạnh lùng ra lệnh, "Tôi có chuyện cần nói với cậu." Tính đầy trước thời hạn), thì cũng nhanh thu lưới.
 
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu
Chương 31: Em Rốt Cuộc Đã Giấu Bao Nhiêu Bí Mật


Sau khi Lăng Mặc giao việc xong, anh cúp điện thoại.

Sau đó, ánh mắt anh rơi vào cô gái nhỏ bé nằm bên cạnh.

Cô giống như một con mèo nhỏ ăn không biết đủ, cứ ôm chặt lấy vòng tay của anh.

Lăng Mặc duỗi một cánh tay ra ôm chặt lấy cô, trong khi bàn tay mảnh khảnh kia nhẹ nhàng lướt trên màn hình điện thoại vài cái.

Sau một lúc, anh nhấp vào hộp thư email, mở ra một file trong các tập.

Tập tin chứa thông tin cá nhân của Hạ An Nhiên.

Tuy nhiên, thông tin cá nhân của cô quá ít.

Trong trại trẻ mồ côi nơi Hạ An Nhiên từng sống, cách đây vài năm đã xảy ra một trận hỏa hoạn, thông tin cá nhân và quá trình trưởng thành của tất cả những đứa trẻ trong trại mồ côi đều không còn.

Thậm chí là, thông tin cá nhân của Hạ An Nhiên trước năm mười lăm tuổi, chỉ còn lại ghi chú đăng ký do bộ phận liên quan gửi đến trại trẻ mồ côi vào năm đó, và hồ sơ rời trại trẻ mồ côi của cô.

Sau khi rời khỏi cô nhi viện, cô như người vô hình, không hề để lại bất kỳ dấu vết nào trên hệ thống(thông tin do nhà nước quản lí).

Tuy nhiên, người của Lăng Mặc vẫn tìm ra một số mạnh mối chưa hoàn thiện.

Những manh mối này chỉ ra rõ ràng...!
Cô ở trong mắt mọi người, là một người vợ xấu xí quê mùa sống ở nông thôn còn chưa học hết cấp ba, nhưng không hề đơn giản.

Sau khi đọc thông tin bất thường và không đầy đủ, ánh mắt Lăng
Mặc cuối cùng rơi vào tài liệu, bức ảnh duy nhất được đính kèm.

Trong bức ảnh, một người nhỏ nhắn ngọt ngào với đường nét khuôn mặt thanh tú đang ngồi trước ống kính một cách uyển chuyển và mềm mại, đôi mắt sáng và nhanh nhẹn, giống như ánh sáng vô tận từ các vì sao...!
Cũng giống như đêm đó, trực tiếp đâm thẳng vào lòng người.

Tay Lăng Mặc nhẹ nhàng xoa xoa khuôn mặt sưng tấy của cô gái nhỏ đang nằm trong vòng tay anh vài cái, anh thì thào nói: "Em rốt cuộc đang giấu bao nhiều bí mật?"
Chỉ là Hạ An Nhiên ngủ ngon, nào có thể có trả lời chứ? Khóe miệng Lăng Mặc gợi lên một vòng cung khó coi, "Bí mật từ từ lộ ra, sẽ càng thú vị."
Đối với bước tiếp theo...!ít nhất hãy để con mèo hoang nhỏ này, để cô thu hồi tâm trí.

Lặng Mặc thản nhiên đặt điện thoại di động ở một bên, sau khi nằm xuống, giúp Hạ An Nhiên vén chăn bông, ôm cô, cùng nhau ngủ thiếp đi.

Sáng sớm, Hạ An Nhiên ngủ rất ngon thì tỉnh dậy đã thấy mình giống như một con bạch tuộc, đang ôm...!một tên b*nh h**n mất trí Cô vẫn còn mơ hồ, nhưng đã tỉnh dậy ngay lập tức.

Cô còn đang chiếm tiện nghi của tên điên này, chế bản thân chết chưa đủ nhanh sao? ТrцуeлAРР.cом trang *web cập nhật nhanh nhất
Hạ An Nhiên nhanh chóng muốn giữ khoảng cách với tên điên này.

Nhưng vào lúc này, cô nghe thấy một giọng nói đanh thép, "Giữ cô ở bên cạnh tôi là rất đúng đắn.

Mới sáng sớm thôi đã mang lại cho tôi phấn khích lớn như vậy."
Nghe vậy, Hạ An Nhiên cười nhẹ với Lăng Mặc, trên mặt lộ ra vẻ đúng đắn nghiêm chỉnh.

"Chính vì biết vị trí của bản thân, nên lúc nào tôi cũng phải làm công việc của mình.

Như đã nói, hứng thú của ngày hôm nay nằm ở buổi sáng.

Buổi sáng vui vẻ mà tôi dành cho anh, hãy nhận lấy nhé
Cô ôm anh nhiều như vậy chỉ để k*ch th*ch anh.

Cô ấy thực sự đã vì anh là khổ cực rồi!
Tuy nhiên, khi Hạ An Nhiên lặng lẽ muốn giữ khoảng cách với tên bệnh này, Lăng Mặc đột nhiên lại gần, u ám nhìn chằm chằm vào mặt cô.

Hạ An Nhiên trái tim rùng mình, "Anh, anh làm gì vậy!"
Lăng Mặc môi mỏng khẽ nhúc nhích, "Tối hôm qua không ăn, hiệu quả rất tốt." Hạ An Nhiên đêm qua không ăn, vì Lăng Mặc đột nhiên tỉnh dậy, bữa tối một miếng cũng không có ăn, lúc này có thực sự rất đói.

Nhưng lời của tên bệnh này có ý gì?
Hạ An Nhiên chậm rãi nhận ra điều gì đó, lập tức xuống giường chạy vào phòng tắm.

Nhìn vào gương.

Khuôn mặt sưng vù hôm qua hôm nay đã thu nhỏ lại một nửa.
 
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu
Chương 32: Hạ An Nhiên Bị Kích Thích


Hạ An Nhiên đột nhiên đối mặt với khuôn mặt sưng vù đã thu nhỏ đi một nửa của mình mà khóc không ra nước mắt.

Khuôn mặt sưng vù trước kia là do bị nhiễm trùng trong lúc làm thí nghiệm cho nên thời gian dài vẫn không khỏi.

Mà hiệu quả của thuốc mỡ cô rõ ràng là không tốt bằng hiệu quả của nhiễm trùng thử nghiệm.

Thuốc mỡ chỉ làm cho khuôn mặt tạm thời bị sưng lên, hiệu quả không lâu, không quá hai ngày đã khôi phục lại hình dáng ban đầu.

Ban đầu cô dự định mỗi buổi sáng thức dậy sẽ bôi thuốc mỡ.

Nhưng với tình hình hiện tại thì cô không thể không thay đổi kế hoạch rồi.

Lăng Mặc người thực vật đã tỉnh lại rồi, buổi sáng hôm nay còn dậy sớm như vậy, đã nhìn thấy khuôn mặt bớt sưng của cô.

Hạ An Nhiên vô cùng ảo não: “ Không thể lười biếng nữa rồi, buổi sáng vẫn nên dậy sớm thôi.”
Nhưng mà vẫn may là chưa hết sưng hoàn toàn, cô vẫn có thể tiếp tục vớt vát được.

Hạ An Nhiên lấy lọ thuốc mỡ màu đen ở trong nhà vệ sinh ra, lại lần nữa bởi một chút lên trên mặt.

Hiện giờ khuôn mặt vẫn còn hơi sưng nên chỉ cần bôi một lớp mỏng lên trên là được rồi.

Không lâu sau, mặt của Hạ An Nhiên lại bắt đầu đen sì sĩ.

Sau đó, như dự đoán lại có một cơn đau nhói trên mặt.

Tuy là không đau như lần đầu tiên, nhưng nó cũng vẫn không dễ chịu chút nào.

Lề mề trong nhà vệ sinh gần một tiếng đồng hồ mới bước ra ngoài.

Còn chưa kịp đứng vững đã nghe thấy giọng nói mỏng lạnh, Lăng Mặc bạc bẽo nói, “ Cô là quả bóng đây à?
Hạ An Nhiên cạn lời, rời ánh mắt xuống, vẫn ngồi trên giường của Lăng Mặc.

Hạ An Nhiên đành nói liều, “ Thể chất của tôi khá đặc biệt, mỗi ngày thức dậy đều sẽ gầy đi một chút, đợi một lúc sau là lại béo trở lại rồi.”
Thuận thế bồi thêm một câu, “ Buổi tối hôm qua không được ăn cơm, nên hiệu quả nhìn càng rõ ràng này.”
Lăng Mặc nhìn khuôn mặt sưng vù trở lại như ban đầu của Hạ An Nhiên, không nể tình nói: “ Nếu đã như vậy thì bữa sáng 66 cũng nhịn đi nha
Hạ An Nhiên: “
Người đàn ông keo kiệt như thế này, không đáng yêu chút nào! Hạ An Nhiên không thể không giành lại khẩu phần ăn của mình, Không ăn bữa sáng thì rất có hại cho sức khỏe.”

Lăng Mặc: “ Người béo, có quyền lựa chọn không?”
Hạ An Nhiên không nói nên lời.

Cô và khuôn mặt hoàn toàn không có quyền lựa chọn sao? Cô tuyệt đối không muốn làm một con quỷ đói mà! Hạ An Nhiên vội vàng lên án nói, “ Tôi chỉ là sưng mặt mà thôi, " sức khỏe vẫn tốt lắm!
Lăng Mặc đánh giá thân hình của Hạ An Nhiên từ trên xuống dưới, trong mắt lộ ra tia ghét bỏ, “ thế sao?”
Hạ An Nhiên rõ ràng cảm nhận được tên Lăng Mặc đáng ghét đang xem thường thân hình cô.

Khuôn mặt cô sưng vù nên không được xinh.

Nhớ đọc truyện trê*n ТгцyeлАРР.cом để ủng hộ team nha!!!
Nhưng mà thân hình cô thì có chỗ nào không đẹp chứ?
Con gái để ý cái gì nhất?
Không phải là dung mạo thì chính là thân hình đó!!!
Hạ An Nhiên tức giận, chạy đến trước mặt Lăng Mặc: “ Thân hình tôi có chỗ nào không đẹp hả, anh mau nói cho rõ ràng!”
Lăng Mặc không thèm nhìn cô.

Vẻ mặt này rơi vào trong mắt Hạ An Nhiên, rõ ràng là đang nói, cô chỗ nào cũng không đẹp! Hạ An Nhiên càng tức điên hơn, “ Anh mau nhìn cho rõ, ngực của tôi, eo của tôi, chân của tôi...!chỗ nào có không đẹp hả?”

Chỉ là Lăng Mặc đối mặt với vẻ “ tự khen lấy mình” của Hạ An Nhiên, hoàn toàn không để vào mắt, lười đến một ánh mắt cũng không thèm nhìn cô.

Thái độ xem thường không để vào mắt của Lặng Mặc lại một lần nữa, k*ch th*ch não Hạ An Nhiên hoàn toàn trống rỗng.

Căn bản não cô không còn nghĩ được gì nữa liền trực tiếp bắt lấy tay của Lăng Mặc cho lên người mình.

Anh sờ thử xem, đây là ngực của tôi! Cỡ C đó! Đây gọi là điện nước đầy đủ!” Còn có eo của tôi đây, hừ, đã nghe qua vòng eo con kiến chưa?"
Nói đến cuối cùng, còn kéo váy ngủ hình con lợn Peppa Pig lên, để lộ ra bắp đùi dài thắng trắng nồn.

Không hề khách khí kéo tay Lăng Mặc, di chuyển đến trên bắp đùi của mình.

Còn có chân của tôi, chân đẹp như trong truyện tranh Vừa trắng vừa thẳng vừa mềm, ai nhìn thấy mà không khen đẹp!".
 
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu
Chương 33: Buổi Tối Em Muốn Kích Thích Như Nào


Hạ An Nhiên bình thường, không dễ bị người ta dùng lời nói kích động như vậy.

Nhưng Lăng Mặc lại là loại người có khả năng chọc điên người khác kia.

Hạ An Nhiên không thể hiểu nổi lại muốn được ở trước mặt
Lắng Mặc chứng minh rằng thân hình cô rất đẹp,rất rất đẹp!
Mà hôm nay Lăng Mặc tự mình sở qua thì phải rõ ràng biết được, thân hình của cô đẹp rồi chứ!
Hạ An Nhiên kiêu ngạo nâng cằm lên, đợi tên Lăng Mặc kia tự và mặt nhận sai.

Lăng Mặc nhìn dáng vẻ thở phì phì xù lông lên của Hạ An Nhiên, tay đặt trên đùi của cô vuốt nhẹ vài lần.

Hạ An Nhiên vốn còn kiêu ngạo đợi Lăng Mặc đánh giá, bởi vì động tác v**t v* này, cơ thể bỗng nhiên căng thẳng.

Giờ phút này, não của ai đó bị k*ch th*ch, cuối cùng cũng hồi phục lại bình thường rồi.

Ảnh mắt rơi xuống tay của Lăng Mặc đang đặt trên đùi cô, trong nháy mắt liền muỗn khóc.

Vừa nãy cô đã làm cái gì? Đề một người con trai sờ từ trên xuống dưới cơ thể mình?
Chính vào lúc Hạ An Nhiên cảm thấy nhục nhã hổ thẹn muốn chết thì Lăng Mặc lạnh mặt, đánh giá một cách ghét bỏ, “ Da thì thô ráp, cô chắc chắn mình là con gái?"
Vốn Hạ An Nhiên còn đang ngại ngùng muốn đánh chết người thì nghe thấy lời của Lăng Mặc
Tên điền này đang nói cái gì?
Sinhục!
Quá súc sỉ nhục
Não Hạ An Nhiên lần nữa trống rỗng, cảm xúc không theo khổng chế, nhe nanh múa vuốt trực tiếp nhảy bổ vào Lăng Mặc, “ Tên khốn nạn này! Tôi phải giết anh!"
Cô với tên điên này đồng quy vô tận luôn!
Chính vào lúc Hạ An Nhiên nhào vào Lăng Mặc, Tôn quản gia cho người mang xe lăn vào theo lệnh của thiếu gia đang đẩy cửa vào.

Sau đó liền nhìn thấy Hạ An Nhiên nhào vào lòng của thiếu gia
Thân hình của hai người dây dưa lại với nhau, giống như đang làm chuyện gì đó mờ ám.

Tôn quản gia nhìn thấy một màn này thì ngây cả người.

Có phải là ông ấy xuất hiện ảo giác không?
Thiếu gia còn giữ Hạ tiểu thư ở bên cạnh, không phải là để giày vò cô ấy hay sao? Nhưng hiện tại Thiếu gia làm sao có thể ở cùng với Hạ tiểu thư? Não của Tôn quản gia bị đả kích, rất lâu vẫn chưa hết choáng ngợp.

Hạ An Nhiên cảm nhận được động tĩnh ở cửa bèn ngửng đầu nhìn một cái liền thấy Tôn quản gia đang đứng ngày người ở cửa.

Theo bản năng ánh mắt cô nhìn xuống Lăng Mặc đang bị cô đè ở dưới thân.

Một giây sau, Hạ An Nhiên mau chóng bò dậy từ trên giường.

Ngay sau đó, đối mặt với Lăng Mặc bằng một gương mặt nghiêm nghị chính nghĩa, “k*ch th*ch của hôm nay đã cảm nhận được chưa? Anh phải cố gắng sống đó!”
Vừa nãy cô ấy không phải là không nhịn được sự tức giận, mà cô ấy hoàn toán là đăng k*ch th*ch d*c v*ng sống của Lăng Mặc.

Cập nhật nh*anh nhất trên ТгцyeлАРР.cом
Cô chỉ là để tên điền kia sống lâu hơn.

Cô thực sự là quá dụng tâm rồi!!!
Tôn quản gia ở của cuối cùng hoàn hồn rồi, vẻ mặt khó xử đẩy xe lăn đến bên giường.

Thiếu gia, xe lăn cậu cần đây ạ."
Lăng Mặc hôn mê sáu tháng, theo lẽ thường, cơ thịt nhất định sẽ có chút suy thoái.

Nhưng cậu ấy lại chính là đại thiếu gia của Lăng gia.

Ngay cả khi hôn mê thời gian dài thì cậu ấy vẫn nhận được sự điều trị tốt nhất.

Cho nên dù Lăng Mặc nằm nửa năm thì cơ thể hiện nay tuy rằng có chút cứng nhắc nhưng cơ thịt vẫn không bị thoái hóa chút nào.

Chỉ cần hồi phục thêm ít ngày nữa là có thể đi bộ tự do như người bình thường.

Còn hiện tại thì vẫn phải ngồi xe lăn.

Tôn quản gia vốn định chủ động đỡ Lăng Mặc xuống giường.

Nhưng ánh mắt của Lăng Mặc lại rơi trên người của Hạ An
Nhiên, trầm giọng lạnh nhạt ra lệnh, “ Phu nhân, đỡ ta”
Hạ An Nhiên ngoan ngoãn nghe lời thuận theo đi qua, cúi người đỡ Lăng Mặc.

Khi lại gần, Lăng Mặc đột nhiên nói nhỏ bên tai cô, “ Còn có thủ đoạn nào để k*ch th*ch tôi nữa không?”
Hạ An Nhiên ngây người.

Lăng Mặc thì thầm bổ sung, “ Bị cào xước da rất k*ch th*ch đấy."
Hạ An Nhiên chốc lát mặt đỏ tía tai, ném ánh mắt hung hãn về Lăng Mặc, nghiến răng nói, “Được thôi, anh thích k*ch th*ch thể nào thì tôi sẽ giúp anh k*ch th*ch thế ấy!".
 
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu
Chương 34: Cậu Ấy Thực Sự Rất Cần Cô


Tôn quản gia đứng một bên, đầu tiên nhìn thấy Thiếu gia chủ động tiếp xúc thân mật với Hạ An Nhiên.

Sau đó lại nghe được các câu nói k*ch th*ch vào buổi tối.

Tôn quản gia hoàn toàn bị hỗn loạn, các suy nghĩ chạy toán loạn trong đầu.

Trước đây, Thiếu gia hoàn toàn không có hứng thú với những cô gái xinh đẹp, thậm chí nếu có những cô gái dám chủ động tiếp xúc, Thiếu gia sẽ vô cùng tàn nhẫn làm cho các cô gái kia phải trả một cái giá đắt.

Tôn quan gia vẫn còn tưởng rằng, không lẽ Thiếu gia lại thích con trai?
Nhưng hiện tại, nhìn thấy Thiếu gia với cô gái xấu kỳ lạ Hạ An Nhiên có tiếp xúc thân mật, ông ấy bất giác có một sự nghi ngờ kinh ngạc khác.

Không lẽ là do khẩu vị của Thiếu gia quá nặng, mắt thẩm mỹ tương đối đặc biệt.

Thiếu gia thích gái xấu?
Vẻ mặt Tôn quản gia quái lạ nhìn Thiếu gia nhà mình.

Nhìn Thiếu gia anh tuấn nhà mình đang thân mật dựa vào Hạ An Nhiên.

Đỡ nhau nghiêng ngả một hồi mới ngồi được vào xe lăn.

Tôn quản gia cau mày, lý trí nhắc nhở ông ấy phải giữ bình tĩnh, có khi ông đã nghĩ nhiều rồi?
Đúng vậy, chắc là ông đã hiểu lầm ở đâu rồi!
Khi Tôn quản gia đang tự an ủi chính mình, Hạ An Nhiên chủ động hỏi Lăng Mặc, “ Cần tôi đẩy không?" Tay Lăng Mặc nhẹ nhàng điều khiển xe lăn một chút, xe lăn liền tự động di chuyển,
Hạ An Nhiên: “...được rồi, xem như tôi chưa nói gì đi.

Lãng Mặc lạnh mặt ghét bỏ, “ Cô còn không bằng xe lăn tự động.

Hạ An Nhiên ngoan ngoãn gật đầu, “đúng!!! Tôi không bằng, tôi tất nhiên không bằng cái xe lăn tự động rồi!” Lăng Mặc càng ghét bỏ, “ toàn thân cứng nhắc, hành động chậm chạp, các năng lực khác đều không dùng được, càng không thể phối hợp với các động tác của tôi.”
Tôn quản gia đang ở 1 bên tự an ủi và tẩy não chính mình đã nghĩ sai gì đó rồi lại bị hỗn loạn lần nữa.

Ông ấy nghe thấy cái gì?
Lời nói hung ác kia lại được thốt ra từ trong miệng của thiếu gia?
Cho nên……....!
Ông ấy còn tự mình tẩy não cái gì nữa, Thiếu gia thực sự nhìn trúng cô nàng xấu xí đó rồi!!!
Lăng Mặc điều khiển xe lăn, hướng phía cửa đi ra ngoài.

Tôn quản gia hồn bay phách lạc đi theo, thật không hiểu nổi sở thích của thiếu gia mà.

Còn Hạ An Nhiên ngoan ngoãn đi theo sau hai người.

Khi sắp ra đến cửa, điện thoại của Hạ An Nhiên đổ chuông, là điện thoại của Bùi Kỳ.

Cô không muốn bại lộ mối quan hệ của cô với Bùi Kỳ trước mặt người ngoài, nói xin lỗi với Lăng Mặc: “ Tôi nhận điện thoại của bạn cái đã, anh xuống ăn sáng trước đi.” Cập nhật* chương mới nhất tại TгцуenАРР.cом
Lăng Mặc lườm một cái, không nói gì, trực tiếp đi ra khỏi phòng.

Nhìn Lăng Mặc và Tôn quản gia rời đi xong, Hạ An Nhiên mới nghe điện thoại.

Bên kia điện thoại truyền đến giọng nói nặng nề của Bùi Kỳ, “ An
Nhiên, Ngôn Duy nhập viện rồi!
Hạ An Nhiên ngây người, “ cậu nói cái gì?"
Bùi Kỳ: “ Hôm qua mình nói với cậu ý, Diêm Vương tỉnh rồi, kế hoạch có biến, bảo cậu ý rời đi, nhưng không nghĩ tới, cậu ý là một tên cứng đầu ngu ngốc như thế, đúng đợi ở của cả đêm.

Hạ An Nhiên mắt trợn tròn, “đợi cả một đêm?”
Bùi Kỳ cạn lời, “đúng vậy! Đêm qua trời mưa to, anh ấy vẫn cứ đợil Cho đến sáng hôm nay, trợ lý của anh ấy không nhìn tiếp được nữa, muốn kêu anh ấy rời đi, không nghĩ rằng anh ấy liền trực tiếp ngất đi.”
Sau một hồi châm biếm Cổ Ngôn Duy, lại hỏi Hạ An Nhiên, “ tình hình bên cậu sao rồi? Diêm Vương tỉnh lại có làm khó cậu không?”
Hạ An Nhiên: “...!mình vẫn ổn!”
Bùi Kỳ trầm mặc một lúc rồi đưa ra yêu cầu,“ nếu như có thể, cậu có thể tìm cớ từ Lăng gia đi ra ngoài, đến bệnh viện thăm Ngôn Duy được không? Mình cảm thấy, hiện tại anh ấy rất cần cậu!”.
 
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu
Chương 35: Độc Mồm Độc Miệng


**********
Chương 35: Độc mồm độc miệng
Sau khi ngắt điện thoại, Hạ An Nhiên rơi vào trầm tư.

Cổ Ngôn Duy bị ngất đang phải nằm viện.

Nhưng hôm nay Lăng Mặc mới tỉnh, cô có thể tìm được lí do gì để đi ra ngoài từ Lăng gia đây?
Tên điền kia không phải là người dễ dàng lừa gạt.

Nhưng mà bất kể thế nào cũng phải nghĩ cách đi gặp Cố Ngôn
Duy.

Hạ An Nhiên bình ổn lại cảm xúc, đi xuống nhà ăn dưới lầu.

Lăng Mặc đang dùng thìa để ăn cháo.

Rõ ràng là tay vẫn còn chút cứng nhắc, nhưng dáng vẻ ăn cơm của anh thực sự là nho nhã từ trong xương, nhìn thấy cũng vui lòng đẹp dạ.

Trên bàn ăn hầu như đều là thức ăn lỏng.

Tuy rằng Lăng Mặc đã tỉnh lại, nhưng vẫn trong giai đoạn đầu hồi phục, chỉ có thể ăn một số loại thức ăn mềm.

Đến mức những thức ăn này còn không có độc.

Hoặc là, kể từ ngày cô phát hiện có người muốn hạ độc Lăng Mặc, cô cố ý phá hoại kế hoạch của đối phương, và sau khi yêu cầu mỗi ngày ăn giống như Lăng Mặc thì đối phương mới không động thủ nữa.

Đột nhiên, Hạ An Nhiên lại nghĩ đến một chuyện khác.

Trước kia Hạ Đức Hải vừa đi vừa đưa thuốc độc cho cô để cho Lăng Mặc uống.

Là Hạ Đức Hải muốn tự mình độc chết Lăng Mặc, để cô ta mau chóng nhận được tài sản phía sau của Lăng Mặc.

Hay là sau lưng Hạ Đức Hải có người xúi giục?
Nếu sau lưng Hạ Đức Hải có người xúi giục, thì người hạ độc với Lãng Mặc trước đây có khi nào là cùng một nhóm người không?
Vậy thì người đứng đằng sau rõ ràng là có chút nóng ruột.

Mạng của Lăng Mặc không giữ được lâu mà đối phương cũng không đợi được thời gian dài như vậy, một lòng mong Lăng Mặc mau chóng chết đi.

Hạ An Nhiên nghĩ đến môi trường sống của Lăng Mặc nguy hiểm đáng sợ như thế, liền nhìn anh với cặp mắt thường hại.

Nhưng có điều thương hại không quá ba giây thì Lăng Mặc quét ánh mắt lạnh lùng đến, “ không muốn ăn?”
Lòng thương hại của Hạ An Nhiên bởi vì một câu nói của anh mà tan thành mây khói.

Ha ha ha!
Chúa chỉ thương xót người dễ thương, còn anh ta chính là một kẻ điên keo kiệt.

Hạ An Nhiên phồng miệng ăn cháo.

Hôm nay là món cháo gà xé khoái khẩu, Hạ An Nhiên kìm lòng không được ăn liền hai bát.

Hạ An Nhiên: “ Anh chỉ ăn có thể?”
Lăng Mặc lạnh nhạt nói, “đây chính là nguyên nhân cô béo.” Hạ An Nhiên đột nhiên cảm thấy cháo gà xé trong tay không còn ngon tí nào.

Tên điên này độc miệng thật!
Sao trước đây anh không bị người ta đánh chết đi!
Mà lúc này, Tôn quản gia đến bên cạnh Lăng Mặc, kính cần lễ phép nói, “ Thiếu gia, xe đã chuẩn bị xong."
Hạ An Nhiên nghi hoặc, “ Các anh cần ra ngoài?" Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại ТгuуeлАPР.c*ом

Nếu như là trước đây, Tôn quản gia đối với câu hỏi của Hạ An Nhiên tự nhiên là nhắm mắt làm ngơ,
Nhưng hiện nay Thiếu gia có khẩu vị nặng, rõ ràng đối với Hạ An Nhiên có chút ưa thích, ông ý liền tù bị giải thích, Thiếu gia cần phải đi bệnh viện tư nhân An Khang làm kiểm tra sức khỏe toàn thân."
Hạ An Nhiên ngày người một lúc: Bệnh viện An Khang? Không phải là bệnh viện mà Ngôn Duy đang nằm sao?
Mà hiện tại Lăng Mặc muốn đi kiểm tra?
Hạ An Nhiên vội vàng dang tay ra, nói “ Tôi đi cùng anh.”
Đôi mắt đen của Lăng Mặc phát ra ánh nhìn đáng sợ, “ Hả? Cô muốn đi?"
Hạ An Nhiên bị Lăng Mặc nhìn không biết phải làm sao, chột dạ khó giải thích.

Giống như bị đối phương nhìn thấu, cô muốn đi đến bệnh viện đó, còn có ý định khác.

Có điều, Hạ An Nhiên nghĩ, tên điện này cũng không phải là con giun trong bụng cô, làm sao có thể biết được suy nghĩ của cô? Cô không được chột dạ! Phải trấn tĩnh
Hạ An Nhiên nặn một nụ cười, “ Lão phu nhân bảo tôi phải chăm sóc anh cho tốt, tôi đương nhiên phải đi cùng anh rồi.”
Lăng Mặc nheo đôi mắt đen như màn đêm, giọng nói trầm thấp, lạnh nhạt, “ Cũng phải, Cô lúc nào cũng phải ở bên cạnh k*ch th*ch tôi, không đem cô theo làm sao được.”.
 
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu
Chương 36: Tôi Rất Nghe Lời


**********
Chương 36: Tôi rất nghe lời.

Rõ ràng Lăng Mặc đã đồng ý đưa cô đi cùng nhưng tim của Hạ An Nhiễn vẫn đập loạn xạ.

Mau chóng ăn xong bát cháo, theo Lăng Mặc lên xe.

Lăng Mặc lên xe, liếc nhìn Hạ An Nhiên đang ngồi dán cạnh cửa xe, co rút lại thành một quả bóng nhỏ.

Chiếc xe từ từ lái ra khỏi tòa nhà nhỏ kiểu phương Tây.

Nhà họ Lăng rất lớn, ngoài một cửa ở phía đông ra còn có 2 cái cửa phụ là cửa phía tây và cửa phía bắc.

Theo lý mà nói thì chỗ ở của Lăng Mặc là gần với cửa chính hơn, nhưng hôm nay lại đi cửa phía tây.

Khi đi lối cửa phía tây, Lăng Mặc nhìn ra ngoài cửa sổ.

Phòng an ninh ở cửa, rải rác cũng không đủ 5 người.

Thậm chí nhân viên tuần tra gần cửa phía tây cũng chỉ là một đội nhỏ.

Bố trí như thế này ở một gia tộc bình thường đã được xem là rất tốt rồi, nhưng đặt ở Lăng gia thì rõ ràng có chút không hợp lý.

Lăng Mặc nhíu lông mày, mở miệng lạnh nhạt nói với Tôn quản gia ở ghế phụ, “ quản lý cửa phía tẩy quá lỏng lẻo." Tôn quản gia không nhìn ra ngoài cửa sổ liền gật đầu, “ Tôi sẽ liên hệ với phòng bảo an, để bọn họ sắp xếp xử lý tốt tình hình ở đây.”
Hạ An Nhiên vốn còn đang ngồi yên tĩnh, bởi vì nghe thấy Lăng
Mộ nhắc đến cửa phía tây mà cả người đột nhiên căng thẳng.

Hôm qua Cổ Ngôn Duy chính là một mạch đợi cô ở gần đây?
Hạ An Nhiên nhận thức được liền nhìn ra bên ngoài.

Ra khỏi cửa phía tây chính là một chỗ ngoặt, nếu như cô không đoán nhầm thì Cổ Ngân Duy chính làở chỗ này đợi cô?
Vẻ mặt Hạ An Nhiên có chút âm u.

Chính vào lúc này, bên tại đột nhiên truyền đến tiếng nói nhỏ, “ nhìn gì thế?"
Khi Lăng Mặc nói chuyện, hơi thở ấm áp trực tiếp thổi vào dải tại của Hạ Ăn Nhiên khiến cho cơ thể cô có một trận tê dại.

Hạ An Nhiên nhận thức được liền nghĩ muốn tránh đi.

Nhưng mà, cô ấy vốn dĩ đã ngồi sát với cửa xe, căn bản là không thể tránh khỏi.

Hạ An Nhiên ngẩng đầu, nhìn Lăng Mặc người đang dựa sát cô chỉ cách vài cm, căng thẳng bất an nói, “ Tôi đang ngắm cảnh!” Lăng Mặc: “Ừ? nếu như thích phong cảnh ở chỗ này thì sau này tôi đưa cô đi ngắm."
Ánh mắt của Lăng Mặc rơi trên một hàng cây bên ngoài cửa phía tây, nói xa xăm, “ Chỗ này đặc biệt thích hợp để phơi tiêu bản."
Hạ An Nhiên đột nhiên cảm thấy một con ớn lạnh từ lòng bàn chân.

Một kẻ điên thích tạo ra các tiêu bản sống thật là đáng sợ.

Hạ An Nhiên dựa sát vào cửa xe, đảm bảo một cách mềm mỏng, “ Tôi đúng là cô gái ngoan của chủ nghĩa xã hội.

Cập nhật nhanh* nhất trên ТгцyeлАРP.cом
Ánh mắt Lăng Mặc âm u, “ vậy cứ tiếp tục ngoan đi.”
Nói xong, Lăng Mặc mới giữ khoảnh cách với Hạ An Nhiên.

Hạ An Nhiên lập tức thở hắt ra.

Ở gần với tên điên này, cô thực sự không thể thở được, nhịp tim đập chậm lại, thực sự là quá kh*ng b* quá đáng sợ rồi.

Để chuyển hướng trái tim đang hoảng hốt, Hạ An Nhiên nén lút lấy điện thoại ra, gửi một tin nhắn cho Bùi Kỳ.

Hạ An Nhiên: [ Mình đang trên đường đến bệnh viện..

Bùi Kỳ: [ Nhanh vậy đã tìm được lý do chạy ra ngoài rồi?]
Hạ An Nhiên: [......!vừa hay Lăng Mặc cần đi bệnh viện An Khang làm kiểm tra.

Bùi Kỳ: [wow, cậu với Diêm vương cùng đi luôn! cậu đây là đang muốn cắm sừng diêm vương dưới con mắt của hắn ta? chị em à, cậu đúng là dũng sil]
Hạ An Nhiên nghe tin nhắn wechat của Bùi Kỳ thấy khó chịu.

Hạ An Nhiên: [ không phải là cậu luôn xui khiến mình ngoại tình sao?]
Bùi Kỳ:....cũng đúng ha.]
Hạ An Nhiên không muốn nói chuyện với Bùi Kỳ nữa.

Tình chị em nhựa dẻo này gặp phải chuyện gì cũng đẩy lên người cổ.

Nhưng hôm nay cô vẫn cần phải làm dũng sĩ.

Cô nhất định phải gặp được Ngôn Duy..
 
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu
Chương 37: Mèo Hoang Nhỏ


**********
Chương 37: Mèo hoang nhỏ.

Vừa đến cửa bệnh viện, Hạ An Nhiên đã thấy một nhóm bác sĩ mặc áo blouse đang đứng ở cửa từ lâu.

Nhìn thấy cách bày binh bố trận như này, Hạ An Nhiên lẩm bẩm,
Bệnh viện này hôm nay có nhân vật lớn nào đến thị sát sao?” Nhìn xem, một nhóm người xếp hàng gọn gàng!
Hạ An Nhiên vừa nói xong, nhóm người kia trực tiếp hướng về phía bọn họ đi tới, nhắm thẳng vào Lăng Mặc.

Hạ An Nhiên há hốc mồn.

Những người này là đang vì Lăng Mặc?
Tôn quản gia nhìn thấy Hạ An Nhiên đang nghi hoặc, liền chủ động giải thích, Bệnh viện An Khang là do năm đó lão gia đầu tư, hiện nay có thể xem đây là tài sản riêng của Thiếu gia.”

Hạ An Nhiên ngây người, “ tài sản cá nhân?” Tôn quản gia, “đúng vậy, chỉ thuộc quyền sở hữu của Thiếu gia, không có quan hệ với Lăng gia.”
Hạ An Nhiên thực lòng ngưỡng một
Chính vào lúc này, Tôn quản gia bổ sung thêm một này cũng sẽ thuộc về Thiếu phủ nhân.” câu,
Hạ An Nhiên nghe thấy Tôn quản gia gọi mình là “ Thiếu phu nhân”, cảm thấy có chút kinh hoàng.

Nhìn xem, Tôn quản gia con người này thường hay nghiêm khắc, có thành kiến với cô nay lại có thể mỉm cười với mình.

Hạ An Nhiên bị dọa mau chóng chạy đến phía sau Lăng Mặc, nắm chặt tay Lắng Mặc đang để trên chỗ để tay của xe lăn.

Lăng Mặc ngẩng đầu, liếc nhìn Hạ An Nhiên đang hoang mang, trêu đùa nói, “ Phu nhân quả là một khắc cũng không muốn rời xa tôi.”
Hạ An Nhiên bất chấp nói, xa được anh!” đúng đúng đúng, tôi không rời
Cô và Lăng Mặc không hề biết rằng hành động tương tác này của hai người rơi vào trong mắt những người khác có bao nhiêu kinh hoàng đầu.

Quần chúng hoàn toàn không thể ngờ rằng cái người con gái xấu xí đến nỗi họ không muốn nhìn kia lại chính là phu nhân của thiếu gia Lăng Mặc.

Chính là cô vợ xung hỉ của Lăng Mặc thiếu gia trong lời đồn?
Lời đồn quả là không sai, quả thực là xấu không có bút sách nào tả nổi!
Lăng Mặc được đưa đến phòng kiểm tra ở tòa nhà A.

Bệnh viện An Khang được chia thành khu phổ thông và khu VIP.

Toàn nhà A và B là nơi phục vụ khu VIP.

Mà Lăng Mặc lại là ông chủ phía sau của bệnh viện An Khang, tất nhiên sẽ có được sự đãi ngộ tốt nhất, tầng kiểm tra mà anh đang ở đã được người ta dọn sạch từ trước.

Thậm chí còn có sẵn một đội ngũ chuyên môn để làm kiểm tra cho anh.

Hạ An Nhiên nhìn thấy nhiều người vây quanh Lăng Mặc như vậy, nghĩ sẽ lén lút trốn đi một chút, chắc sẽ không bị ai phát hiện đầu?
Đúng vào lúc cô ung dung thản nhiên đi tụt lại phía sau nhóm người, đang chuẩn bị rời đi, đột nhiên nghe thấy giọng nói lạnh nhạt, “ Phu Nhân!”
Động tác Hạ An Nhiên dừng lại, hướng về phía ánh mắt quái gở của Lăng Mặc.

Nhớ đọc truyện trên ТгцуeлАРР.cом để ủng hộ *team nha!!!
Khóc!
Cô đúng thật là vừa muốn giở trò đã bị anh phát hiện rồi.

Còn Lăng Mặc thì ưu nhã tự nhiên ngoắc ngón tay trỏ gọi cô lại gần.

Hạ An Nhiên ngoan ngoãn đi qua, đánh đòn phủ đầu cáo trạng trước, “ Tôi bị họ chen xuống phía sau luôn rồi." Lăng Mặc lại hướng Hạ An Nhiên ngoắc ngón tay.

Hạ An Nhiên cúi xuống, lại gần Lăng Mặc.

Lăng Mặc khản giọng nói nhỏ, “ mèo hoang chạy lung tung sẽ bị làm tiêu bản.”

Hạ An Nhiên rùng mình, trong đầu bất giác hiện lên cảnh tượng một con mèo bị treo trên cành cây ở bên ngoài cửa phía tây, bị gió hong khô trở thành tiêu bản sống.

Liền vội vàng nhỏ tiếng phản bác, “ tôi không phải là con mèo hoang hay chạy lung tung.”
Ánh mắt Lăng mặc xa xăm, giọng nói khản đặc từ tinh pha chút lạnh nhạt, “ cũng đúng, cô chính là cái gai trong trái tim tôi.”
Khóe miệng Hạ An Nhiên giật giật,.

Làm cái gai trong tim của kẻ điên này, nghe qua cũng thấy rất nguy hiểm, luôn luôn cảm thấy một giây sau sẽ trực tiếp nhổ cổ tận gốc cái gai này đi.

Hạ An Nhiên ngoan ngoãn đáp, “ thực ra mèo rất ngoan, haha.” Lăng Mặc môi mỏng khẽ nói, “cách nghĩ của chúng ta rất giống nhau, tôi cũng thích con mèo ngoan ngoãn.”
Hạ An Nhiên: “
Cô có thể không giống sao?
Nếu như không giống nhau, không phải bị đem làm tiêu bản sống thì cũng bị coi là cái gail.
 
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu
Chương 38: Thật Không Làm Cho Người Khác An Tâm


**********
Hạ An Nhiên yên tĩnh làm một con mèo nhỏ ngoan ngoãn đi theo sau Lăng Mặc.

Dọc đường đi không có chút cơ hội để trốn đi.

Hạ An Nhiên chờ đợi...!
Đợi mãi cho đến khi các hạng mục kiểm tra sắp hoàn thành, cô không thể không dùng đến cái cớ cũ rích nhất, hiệu quả nhất là đi vệ sinh.

Mới có được cơ hội đi qua chỗ Cố Ngôn Duy.

Đến cửa phòng bệnh, sau khi gõ cửa, nhìn thấy người ra mở cửa là Bùi Kỳ.

Bùi Kỳ nhìn thấy Hạ An Nhiên đến rất kinh ngạc, sao cậu thoát khỏi được diêm vương?” Hạ An Nhiên làm gì có thời gian nói chuyện phiếm với Bùi Kỳ, đi thẳng vào phòng, nhìn một vòng bệnh không thấy Cố Ngôn Duy đâu, “người đâu?”

Bùi Kỳ khai báo rõ ràng, “ bác sĩ vừa đưa anh ấy đi làm kiểm tra sức khỏe, chắc cũng sắp về đây rồi.”
Hạ An Nhiên không nói lên lời, tại sao lại tới không đúng lúc vậy chú.

Lúc này Bùi Kỳ nhích lại gần nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đang sưng vù của Hạ An Nhiên.

Cậu xuất hiện với bộ mặt như thế này, cũng không biết được là Ngôn Duy có nhận ra cậu không, haha, nếu như nhận ra là cậu, thì đây chắc chắn là chân ái của đời cậu rồi! Cậu không cần phải nghĩ ngợi gì nữa, trực tiếp đi lấy chồng luôn đi.”
Hạ An Nhiên trừng mắt nhìn Bùi Kỳ: “Mình hiện giờ đã là chị dâu của cậu.”
Bùi Kỳ nhún vai nói, "Kết hôn với Bùi Kỳ, cậu cũng vẫn là chị dâu của tớ.”
Hạ An Nhiên lười không muốn nói lại với Bùi Kỳ nữa, cô chỉ là mượn cớ đi nhà vệ sinh mới đến được chỗ của Ngân Duy.

Thời gian của cô rất ít, không thể dậy dựa thêm nữa.

Hạ An Nhiên; “ cậu ý làm kiểm tra ở đâu?"
Bùi Kỳ: " chắc là đang ở phòng kiểm tra của tầng này, cậu không cần phải lo lắng, trợ lý của anh ấy luôn túc trực bên cạnh chăm sóc sẽ không xảy ra chuyện gì đấu "
Hạ An Nhiên cũng không giải thích gì thêm, “ mình đi tìm anh áy."
Trực tiếp đi ra khỏi phòng bệnh, đi thang máy đến tầng kiểm tra của tòa nhà.

Vừa ra khỏi thang máy được mấy bước thì nhìn thấy Cổ Ngôn Duy đang được trợ lý đỡ đi về phía thang máy, chắc là vừa mới làm kiểm tra xong đang định quay lại phòng bệnh.

Ảnh mắt Hạ An Nhiên rơi trên người của Cố Ngôn Duy.

Dung mạo của Cổ Ngôn Duy rất xuất chúng, ngũ quan tuấn tú, lông mày và mặt đều rất nhẹ nhàng, không có tính công kích, nhìn thôi đã thấy chính là một chàng trai cực kỳ ấm áp, làm cho bất cứ ai không nhịn được đều muốn lại gần.

Mà lúc này, Cố Ngôn Duy cảm nhận được đang có người nhìn cậu ta, cũng nhìn về phía Hạ An Nhiên.

Sau khi chết lặng một lúc, gương mặt lộ ra nụ cười ấm áp.

Cập *nhật chương mới nhất tại TгцуeлАРР.cом
Rất rõ ràng, Cổ Ngôn Duy nhận ra Hạ An Nhiên.

Hạ An Nhiên có chút bất ngờ.

Bùi Kỳ có thể nhận ra cô là do nghề nghiệp của cậu ấy.

Nhưng mà Cố Ngôn Duy vậy mà cũng nhận ra cô?
Lúc này cô có chút hoài nghi, lẽ nào mặt cô ấy lại hết sưng rồi? Sau một lúc ngẩn người, Hạ An Nhiên vẫn là chủ động đi lên trước muốn nói chuyện với Cổ Ngôn Duy.

Đúng lúc này, phía sau Hạ An Nhiên truyền đến giọng nói lạnh leo.

* Phu nhân!"
Hạ An Nhiên nghe thấy giọng điệu này, thân thể choáng váng, quay đầu lại có chút hoảng hốt.

Chỉ nhìn thấy ánh mắt Lăng Mặc ác liệt, nặng nề nhìn chằm chằm vào cô.

Hạ An Nhiên:
Anh không phải đang ở tòa nhà A sao?
Lăng Mặc không thèm để ý đến dáng vẻ ngây người của Hạ An Nhiễn, trực tiếp điều khiển xe lăn đi đến bên cổ.

Sau đó, dùng giọng nói hung hãn hỏi cô, “ lạc đường?”
Hạ An Nhiên nặn ra nụ cười, “đúng vậy, nhà vệ sinh của tòa nhà A đầy người rồi, tôi liền chạy đến tòa nhà này, không nghĩ đến, anh cũng ở bên này, hahaaa.”
Lặng Mặc nghe lời nói dối trẻ con này của cô, khi cô bất an, tay đều sẽ nắm chặt lấy góc áo.

Sau đó, môi mỏng từ từ cong lên, “ thật là một con mèo hoang không để người ta yên tâm.”.
 
Cô Vợ Bất Đắc Dĩ Của Lăng Thiếu
Chương 39: Không Cam Lòng!


**********
Chương 39: Không cam lòng!
Tên điên b*nh h**n này, đột nhiên nắm lấy tay cô, thì thầm vào tại câu nói có vẻ như "liếc mắt đưa tình" này khiến Hạ An Nhiên lập tức hoảng sợ.

Cảm giác giống như một người vợ lừa dối, bị chồng bắt quả tang.

Hạ An Nhiên nhắc nhở bản thân phải bình tĩnh.

Vì vậy, cô nhanh chóng nhìn đối phương bằng một ánh mắt xa lạ, tỏ vẻ như cô và người đó là người lạ
Nhưng Lăng Mặc không quan tâm đến "màn trình diễn" của cô và trực tiếp nắm tay cô đi về phía thang máy.

Hạ An Nhiên hoàn toàn không thể diễn thêm chút nào nữa, rồi cứ thế bị Lăng Mặc đẩy vào thang máy một cách thụ động
Một lúc sau cửa thang máy tự động mở ra.

Cố Ngôn Duy đúng cách đó không xa, nhìn thấy Hạ An Nhiên và
Lăng Mặc chuẩn bị vào thang máy, trong lòng không kìm được cảm xúc, không nhịn được hét lên, “Lăng Mặc tiên sinh "
Lăng Mặc liếc nhìn Cố Ngôn Duy một cái.

Sau đó, siết chặt tay Hạ An Nhiên, nói:" Sau này, nếu gặp phải một số con chó mèo mà không biết, đừng để ý tới chúng " Giọng nói đầy mạnh mẽ và kiêu ngạo " Em là vợ của anh, sau này sẽ đại diện cho mặt mũi anh"
Hạ An Nhiên không nói nên lời nào nữa
Lăng Mặc rõ ràng đang xem Cố Ngôn Duy là người thứ ba đang xen vào mối quan hệ giữa anh và An Nhiên.

Vì thế, anh lạnh lùng không để ý tới Cổ Ngôn Du
Cùng lúc đó, Hạ An Nhiên cũng không thể giúp Cố Ngôn Duy giải thích bất cứ điều gì.

Nhìn thấy thái độ phớt lờ của Lăng Mạc, Cổ Ngôn Duy nhanh chóng nói thêm: “Tôi là Cố Ngôn Duỹ đến từ Bắc Kinh".

Lăng Mặc lúc đó vẫn không liếc nhìn Cố Ngôn Duy một cái, nói với giọng điệu lạnh lùng" Tôi chỉ biết Cổ Ngôn Thừa, còn tên của cậu, tôi chưa từng nghe qua Cổ Ngôn Duy bất ngờ sau câu nói đó của Lăng Mặc
Cổ Ngôn Thừa chính là cháu đích tôn của gia đình nhà họ Cố, cũng chính là anh cả của Cổ Ngôn Duy, và là người đại diện cho tiếng nói của gia đình họ Cố hiện nay
Đương nhiên, Cổ Ngôn Duy không thể nào được so sánh với anh của mình
Lăng Mặc bỏ đi sau những lời này, chẳng muốn nói thêm lời nào nữa, kéo Hạ An Nhiên vào thang máy, Cố Ngôn Duy nhìn An Nhiên và Lăng Mặc biến mất trước mắt mình, biểu cảm cực kì không cam lòng khi nhìn họ như vậy
Trợ lý của Cổ Ngôn Duy đúng ngay bên cạnh tức giận nói: "Ngôn Duy thiếu gia, hắn có tư cách gì mà nói về cậu như vậy?

Hắn hiện tại chỉ là một đứa con trai bị bỏ rơi của nhà họ Lăng."
Cố Ngôn Duy siết chặt nắm đấm, "Cho dù bây giờ anh ta là một đứa con trai bị bỏ rơi, nhưng anh ta là người đứng đầu tập đoàn Lăng Thị trước đây.

Còn tôi thì sao chứ? Bất kể trước đây, hay bây giờ......!đều không có gì."
Sau đó, đôi mắt của Cổ Duy Ngôn lóe lên những tia lửa đầy tham vọng, hoàn toàn trái ngược với vẻ ngoài đầy ấm áp của mình ТrцуeлАРР.cоm trang web cập nh*ật nhanh nhất
Quá khứ và hiện tại không quan trọng, quan trọng là tương lai, sau này ta sẽ có được mọi thứ mà ta muỗn, Cổ Ngôn Duy giọng chắc nịch: " Những thứ thuộc về ta, không ai có quyền lấy đi
Hạ An Nhiên ở trong thang máy thận trọng liếc nhìn Lăng Mặc, Lăng Mặc lúc này đang im lặng, trên người anh ta toát ra một luồng khí lạnh, khiến cô từ ngoài vào trong đều cảm thấy ớn lạnh.

Nhưng cô không biết là có phải anh ta đang gặp ảo giác hay không?.

Hạ An Nhiên cảm thấy tâm trạng của tên bệnh này có vẻ hơi tệ.

Hay là kết quả kiểm tra không tốt sao?
Và cô không biết cách nào để an ủi một người mà cuộc đời của họ đang đếm ngược từng ngày.

Chẳng lẽ nào không có cách nào để kéo dài sự sống cho anh hay sao, mọi cách đều vô ích sao?.

Điều cô có thể làm bây giờ là đi theo anh, để anh hạnh phúc nhất có thể trong khoảng thời gian cuối cùng của cuộc đời mình.

Hạ An Nhiên sững sở, “Giải thích gì cơ chứ?" trong lòng cô có chút hoảng hốt.

Chỉ là...!muốn làm một điều gì đó để anh có thể vui vẻ mà thôi?
Ngay lúc Hạ An Nhiên đang vắt óc suy nghĩ, Lăng Mặc lạnh lùng nhìn cô, “Em không muốn giải thích sao?"
Có lẽ nào, anh đã biết cô và Cố Ngôn Duy thật sự đang có mối quan hệ nào đó?
Và cũng biết rằng, cô đang muốn lén lút gặp Cố Ngôn Duy, mà không muốn để ai biết được?
Anh thực chất là đến để bắt gian!!!.
 
Back
Top Bottom