Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Cô Nàng Thần Bí Thập Niên 60

Cô Nàng Thần Bí Thập Niên 60
Chương 530: Chương 530



Cả Vệ Thiêm Hỉ và Lạc Thư Văn khi nhìn thấy cảnh tượng này đều cảm thấy buồn tẻ vô vị.

Nếu mọi chuyện cứ tiếp diễn bình lặng và nhàm chán như thế này thì cũng tốt, nhưng vấn đề là trên sao Hỏa đột nhiên nổi lên một trận gió mùa. Cơn gió mạnh đã lật tung hệ sinh thái nhân tạo, khiến nó lật úp lại như một con rùa bị lật ngửa. Dù các phi hành gia và tình nguyện viên tìm đủ cách xoay xở, nỗ lực thế nào đi nữa, họ cũng không thể nào dựng nó trở lại.

Vì trọng lực khác biệt, khi những phi hành gia cố gắng nhảy từng bước tới hệ sinh thái nhân tạo rồi dồn sức đẩy, cảnh tượng "sức mạnh phi thường" như mong đợi lại chẳng xảy ra. Ngược lại, họ bị bật ngược trở lại, lảo đảo trượt dài tám trăm mét mới dừng lại. Cảnh tượng đó khiến Vệ Thiêm Hỉ không khỏi toát mồ hôi thay cho họ.

Nếu lúc ấy gió lớn thổi thêm một trận nữa, có lẽ người phi hành gia kia đã bị cuốn thẳng ra ngoài không gian rồi!

Điều làm Vệ Thiêm Hỉ khó quên nhất vẫn là dáng vẻ ngơ ngác, lóng ngóng của các phi hành gia trong trạng thái không trọng lực. Họ trông chẳng khác nào những nhân vật ngốc nghếch trong phim hoạt hình thời thơ ấu của cô, như "Teletubbies" hay gấu Kumamon. Cô thậm chí còn muốn vươn tay qua màn hình để đỡ họ một phen.

Nhưng Lạc Thư Văn lại nhìn thấy một khía cạnh khác.

Thông qua dữ liệu vệ tinh truyền về, anh nhanh chóng tính toán ra một con số: mười sáu ngày.

May

Lạc Thư Văn chỉ vào con số "mười sáu ngày" trên màn hình, nghiêm túc nói với Vệ Thiêm Hỉ:

“Nếu các phi hành gia không giải quyết được vấn đề trong vòng mười sáu ngày, hệ sinh thái nhân tạo sẽ hoàn toàn sụp đổ. Theo suy đoán của anh, thiết bị tạo oxy trên tàu vũ trụ cũng bị ảnh hưởng. Sau mười sáu ngày, vấn đề lớn nhất của họ sẽ là hô hấp. Nói cách khác, nếu không tìm ra giải pháp hoặc không được cứu viện, những phi hành gia này sẽ bỏ mạng trên sao Hỏa.”

Nghe vậy, Vệ Thiêm Hỉ siết chặt nắm tay, nghiêm giọng:

“Dù họ thuộc phe Liên bang Mỹ, nhưng họ đã thay mặt cả nhân loại bước những bước đầu tiên chinh phục sao Hỏa. Họ không đáng phải c.h.ế.t như vậy!”

Lạc Thư Văn không đồng tình. Anh lắc đầu, chậm rãi nói:

“Ngay từ khi quyết định đặt chân lên sao Hỏa, họ đã phải chuẩn bị tinh thần đối mặt với cái chết. Người Hoa chúng ta có câu thành ngữ roi dài không với tới và tục ngữ ‘nước xa không cứu được lửa gần’, ý nghĩa đều giống nhau. Trong vũ trụ bao la, sao Hỏa cách Trái Đất rất gần, nhưng với bước chân của con người, đó vẫn là một khoảng cách vô tận. Việc lên sao Hỏa là lựa chọn của họ, chữ ‘chết’ đã in hằn trong tâm trí họ từ lâu. Họ đã sẵn sàng.”

“Huống chi...” Lạc Thư Văn nhìn thẳng vào cô, nụ cười đột nhiên trở nên bí ẩn, làm Vệ Thiêm Hỉ cảm thấy bất an. “Thiêm Hỉ, chẳng phải chúng ta nên nghĩ đến vấn đề khác hay sao?”

Vệ Thiêm Hỉ rùng mình, linh cảm điều gì đó không ổn. Cô lắp bắp:

“Vấn… vấn đề gì cơ?”

Nụ cười trên gương mặt Lạc Thư Văn càng mở rộng. Anh nhẹ nhàng chuyển hình ảnh vệ tinh từ sao Hỏa sang Mặt Trăng. Trên màn hình hiện lên một căn cứ thí nghiệm màu bạc hình ngôi sao tám cánh, nằm kiên cố trên bề mặt Mặt Trăng, cùng với trạm không gian “Nguyệt Cung” lơ lửng phía trên. Anh chỉ tay vào đó, từ tốn nói:

“Ba việc em muốn anh làm, anh đều đã làm xong rồi.”

“Em muốn có một vườn thực vật rực rỡ hoa cỏ. Anh đã thuê hai ngàn mẫu đất ngoại ô kinh thành, hợp tác với cục đất đai và tập đoàn Tân Thời Đại xây dựng Vườn Thực Nghiệm Hoa Quốc. Ở đó trồng hơn hai ngàn loại cây hoa, hiện đang là mùa hoa cúc lưu hoàng nở rộ. Em có muốn cùng anh đi ngắm biển hoa vàng rực ấy không?”

“Em bảo anh phải chinh phục mười ba loại bệnh nan y. Giờ đây, với sự ra đời của ‘Kháng Ung Thư’, căn bệnh ung thư đã bị loại bỏ hoàn toàn khỏi danh sách bệnh nan y. Không chỉ mười ba, mà mười lăm hay mười tám bệnh cũng không thành vấn đề.”
 
Cô Nàng Thần Bí Thập Niên 60
Chương 531: Chương 531



“Em muốn khai thác khoáng sản trên Mặt Trăng. Giờ đây, các robot khai thác thông minh do Viện Nghiên cứu Công nghệ Cao của chúng ta phát triển đã bắt đầu thu thập tài nguyên trên bề mặt Mặt Trăng. Chỉ cần thêm thời gian, chúng ta có thể đưa những robot này đi khắp Hệ Mặt Trời.”

“Những lời anh hứa, anh đều đã làm được. Bây giờ, có phải đã đến lượt em thực hiện lời hứa rồi không?”

“Ừm?”

Vệ Thiêm Hỉ giả ngây, nhìn khuôn mặt của anh tiến lại gần. Theo phản xạ, cô lùi một bước, nhưng chợt nhận ra sau lưng mình là bức tường. Cô không còn đường thoát!

“Ưm…”

Trong đầu Vệ Thiêm Hỉ, pháo hoa rực rỡ như thể nổ tung, còn sáng chói hơn cả màn b.ắ.n pháo hoa do nhà hàng xóm giàu có tổ chức năm đó.

Đây… đây chẳng phải là “ép vào tường” trong truyền thuyết sao?

Người ngoài hành tinh ngây thơ này từ khi nào đã biến thành kẻ lão luyện như vậy chứ?!



Hoa lưu hoàng cúc nở rộ rực rỡ, Vệ Thiêm Hỉ chính thức thực hiện lời hứa của mình.

Theo ý nghĩ của cô, nếu đã quyết định sống chung cùng Lạc Thư Văn, thì chỉ cần cả hai dọn về ở chung, sau đó đến cục dân chính làm thủ tục đăng ký kết hôn là đủ, không cần tổ chức linh đình hay phiền phức.

Nhưng Lạc Thư Văn không đồng ý.

Anh cho rằng Vệ Thiêm Hỉ là người tốt nhất trên hành tinh này, xứng đáng với mọi điều tốt đẹp, bao gồm cả một đám cưới long trọng.

Không biết Lạc Thư Văn đã bàn bạc thế nào với Vệ Đông Chinh và Vệ Đại Nha, nhưng cô cháu hai người trực tiếp đảm nhận toàn bộ việc chuẩn bị hôn lễ, quyết định tổ chức ngay tại khu vườn thực vật ngoại ô thủ đô.

Ban đầu, Vệ Đông Chinh và Vệ Đại Nha định tổ chức một đám cưới theo phong cách phương Tây cho Vệ Thiêm Hỉ và Lạc Thư Văn. Với bầu trời mây trắng và thảm cỏ xanh, vest và váy cưới, hai người quả thực là đôi trai tài gái sắc, một cặp trời sinh. Nhưng không thể thuyết phục được Vệ Thiêm Hỉ, người muốn một đám cưới truyền thống người Hoa. Vì thế, bầu trời mây trắng và thảm cỏ xanh giữ nguyên, còn vest và váy cưới được thay bằng bộ trang phục long phượng.

Vệ Đông Chinh không biết đã tìm đâu ra một tảng đá tròn trịa gọi là Tam Phong Thạch, sau đó thuê thợ khắc lên bốn chữ “Duyên định tam sinh.” Anh còn sơn lại bằng màu đỏ rực, rồi đặt tảng đá này dưới gốc cây hoè cổ thắt đầy dây đỏ.

Cặp đôi đứng bên cạnh tảng đá Tam Sinh, dưới sự chứng kiến của bạn bè thân thích và khách mời, cùng nắm tay nhau bước vào thánh đường hôn nhân.

Đối với yêu cầu hôn lễ, Vệ Thiêm Hỉ vốn muốn mọi thứ đơn giản. Nhưng Vệ Đông Chinh và Vệ Đại Nha lại lo liệu rất nhiệt tình. Các anh chị em của cô cũng sẵn lòng giúp đỡ, cuối cùng biến đám cưới của Vệ Thiêm Hỉ và Lạc Thư Văn thành một buổi lễ hoành tráng. Nhật Báo Bách Tính còn nhận được tin tức và đưa đám cưới này lên trang nhất.

Đôi mày thanh tú và vẻ đẹp đoan trang của Vệ Thiêm Hỉ khiến cô khi khoác lên bộ trang phục long phượng trở nên lộng lẫy như mỹ nhân bước ra từ bức tranh cổ.

Còn Lạc Thư Văn thì càng không cần bàn. Anh đã vượt qua tiêu chuẩn sắc đẹp khắt khe của Vệ Thiêm Hỉ. Các đường nét trên gương mặt anh tuy sâu hơn so với người Á Đông bình thường, nhưng không hề làm mất đi vẻ hài hòa. Bộ trang phục long phượng màu đỏ hỷ càng tôn lên sự tuấn tú của anh.

May

Bức ảnh chụp chung của hai người được đăng trên Nhật Báo Bách Tính.

Trong bài báo, Nhật Báo Bách Tính liệt kê chi tiết những đóng góp của Vệ Thiêm Hỉ và Lạc Thư Văn cho Hoa Quốc, cuối bài thậm chí còn gọi thẳng hai người là bảo vật quốc gia của Hoa Quốc.

Với việc từng bước kiểm soát hệ mặt trời và tám hành tinh, thanh kiếm treo lơ lửng trên đầu nhân loại đã dần được hạ xuống. Những nghiên cứu dẫn đầu bởi Viện Công nghệ Cao cũng từng bước đưa vào thị trường, công nghệ đang dần trở thành chủ đề chính của thời đại.

Tuy vậy, điều khiến Vệ Thiêm Hỉ xúc động nhất vẫn là câu nói của Lạc Thư Văn thì thầm bên tai cô vào đêm tân hôn: “Con người sẽ già đi, nhưng tình cảm thì không.”

...
 
Cô Nàng Thần Bí Thập Niên 60
Chương 532: Chương 532



Dù trong nước hay quốc tế, danh tiếng của Lạc Thư Văn chưa bao giờ vượt qua Vệ Thiêm Hỉ. Đa số mọi người đều nghĩ rằng cô là người đứng đầu trong lĩnh vực hàng không vũ trụ. Nhưng chỉ những người trong ngành mới biết, Vệ Thiêm Hỉ không phải người dẫn đầu, mà chính là Lạc Thư Văn.

Với bài báo trên Nhật Báo Bách Tính và những lời ca ngợi, Lạc Thư Văn trở nên nổi tiếng. Những người từng nghĩ anh không xứng với Vệ Thiêm Hỉ cũng đồng loạt im lặng.

Nếu một người đàn ông xuất sắc như vậy mà không xứng với Vệ Thiêm Hỉ, thì còn ai có thể?

Con mèo đã rình rập con cá từ lâu nay cuối cùng cũng có cơ hội bắt được. Lạc Thư Văn không bỏ lỡ mà khiến Vệ Thiêm Hỉ chịu không ít khổ sở suốt vài tuần. Chỉ đến khi cô xuất hiện những dấu hiệu mang thai, anh mới chịu dừng lại.

Ở một diễn biến khác, các chuyên gia nghiên cứu hàng không vũ trụ của Nga dù nghĩ nát óc vẫn không tìm ra giải pháp, cuối cùng quyết định nghe theo đề xuất của một học giả trẻ ở St. Petersburg, mang vấn đề này đến Hoa Quốc để giao lưu học thuật, mong tìm được lời giải.

Còn phía Mỹ, sau một loạt biện pháp, cuối cùng họ cũng dựng lại được hệ sinh thái nhân tạo đã bị gió mùa thổi lật úp. Nhưng hành động kiểu “mất bò mới lo làm chuồng” này đã quá muộn. Hệ sinh thái nhân tạo bên trong gần như bị hủy hoại hoàn toàn. Ngay cả khi sử dụng thiết bị cung cấp năng lượng khẩn cấp, họ cũng chỉ duy trì được chưa đầy một tháng.

So với mục tiêu sống sót 365 ngày mà Mỹ từng kỳ vọng, kết quả này cách quá xa, thậm chí còn không đạt nổi một phần nhỏ.

Nguy hiểm hơn, khi tàu Bạch Câu phóng khoang không gian về phía sao Hỏa, do sai sót trong tính toán quỹ đạo, tình thế “dễ thả khó kéo” đã xảy ra.

Việc đưa khoang không gian đến sao Hỏa thì dễ, nhưng để thu hồi nó - nhất là khi khoang đã bị hư hại một phần - rồi kéo về Trái Đất lại khó gấp bội.

Các chuyên gia Mỹ đã thử rất nhiều cách, nhưng phần lớn đều không khả thi. Cuối cùng, họ quyết định giữ kín sự việc này, tuyên bố ra ngoài rằng chuyến thám hiểm sao Hỏa của các phi hành gia rất thành công. Một năm sau, họ sẽ bịa ra lý do khác, chẳng hạn như phát hiện vi khuẩn lạ trên sao Hỏa, khiến các “anh hùng” của Mỹ không may bị nhiễm bệnh. Sau đó, chính phủ sẽ lo liệu cho gia đình các phi hành gia, coi như đã giải quyết xong vấn đề.

Chi phí bồi thường cho gia đình các phi hành gia có là bao nhiêu?

Còn việc phóng một tàu vũ trụ có người lái để đón họ về sẽ tốn bao nhiêu?

So sánh cả hai, họ chọn phương án tiết kiệm nhất.

Người Mỹ tính toán rất hay, nhưng lại quên mất một sự thật quan trọng: sao Hỏa giờ đây không còn là vùng đất vô danh không ai chạm tới. Các vệ tinh do Hoa Quốc phóng lên đã bao phủ toàn bộ sao Hỏa, xe thăm dò cũng đang trong kế hoạch triển khai. Ngay cả trạm không gian Hỏa Thần Cung và trung tâm thử nghiệm Chúc Dung cũng đã sẵn sàng được đưa vào hoạt động. Những phi hành gia Mỹ trên sao Hỏa hoàn toàn không thể che giấu được.

Vệ Thiêm Hỉ rất phẫn nộ vì Mỹ không coi trọng mạng sống của những phi hành gia đó. Nhưng nếu bắt cô tự bỏ tiền để tổ chức một nhiệm vụ cứu hộ đưa họ về, cô chắc chắn sẽ không làm.

Thức ăn trong nồi nhà người khác, dù ngon hay dở, cũng không nên động vào. Không được cảm ơn đã tốt, chưa kể có khi còn rước thù.

Nếu thực sự muốn cứu những tình nguyện viên đặt chân lên sao Hỏa, Mỹ phải chủ động đề nghị và cam kết chịu mọi chi phí. Sau khi Hoa Quốc cân nhắc kỹ lưỡng và xuất phát từ tinh thần nhân đạo, thì may ra mới đồng ý hỗ trợ.

May

Lao vào giúp đỡ một cách tự nguyện là điều không bao giờ xảy ra. Làm vậy chỉ tổ mất giá.
 
Cô Nàng Thần Bí Thập Niên 60
Chương 533: Chương 533



Hoa Quốc đang chờ đợi Liên bang Mỹ tìm đến nhờ giúp đỡ, nhưng Liên bang Mỹ lại đang ấp ủ một kế hoạch riêng, khiến dự định của Hoa Quốc gần như đổ bể. Đúng lúc này, các chuyên gia từ Liên bang Nga xuất hiện. Họ không chỉ mang theo dữ liệu cơ bản về tên lửa "Viễn Chinh" và tàu vũ trụ có người lái, mà còn muốn nhân cơ hội này xem thử kế hoạch "Đổ bộ Sao Hỏa" của Liên bang Mỹ đã tiến triển đến đâu.

Toàn thế giới đang theo dõi sát sao những động thái của ba cường quốc này. Hoa Quốc, một quốc gia vừa vươn lên thành cường quốc mới, đã thể hiện khí thế không ai sánh kịp trong lĩnh vực hàng không vũ trụ. Điều này không chỉ khiến các chuyên gia, học giả của Liên bang Nga cảm thấy áp lực nặng nề, mà khi Liên bang Mỹ nhanh chóng tiến một bước dài trong kế hoạch đổ bộ Sao Hỏa, Liên bang Nga dù chưa chuẩn bị đủ vẫn buộc phải liều mình nhập cuộc. Và rồi… một chuyện đầy lúng túng đã xảy ra.

Các chuyên gia, học giả của Liên bang Nga đến Hoa Quốc lần này, vừa để giải quyết vấn đề liên quan đến "Viễn Chinh", vừa nhằm thăm dò thực lực thật sự của Hoa Quốc trong lĩnh vực hàng không vũ trụ.

Hoa Quốc tuyên bố đã thiết lập mạng lưới vệ tinh trên Sao Hỏa, các chuyên gia Nga liền nghĩ ra một kế hoạch “một mũi tên trúng hai đích” – mượn trạm giám sát vệ tinh của Hoa Quốc để xem tình hình thực tế trên Sao Hỏa, đồng thời tranh thủ dò xét động thái của Liên bang Mỹ qua vệ tinh.

Vệ Thiêm Hỉ và Lạc Thư Văn, với tư cách là tổng thiết kế sư và tổng phụ trách của chương trình hàng không vũ trụ, đã cùng tiếp đón đoàn đại biểu từ Liên bang Nga. Khi nghe đến yêu cầu của họ, cả hai chỉ nhìn nhau cười và nhanh chóng đồng ý.

Nếu các chuyên gia Nga biết thuật đọc tâm trí, họ hẳn sẽ thấy được ánh mắt trao đổi của Vệ Thiêm Hỉ và Lạc Thư Văn khi ấy chứa đựng điều gì.

Hai người thực ra đang chờ đúng yêu cầu này từ phía Liên bang Nga.

May

Dù sao thì, Liên bang Nga và Liên bang Mỹ đã đối đầu với nhau trong nhiều năm. Hoa Quốc không muốn dây dưa với Liên bang Mỹ vì đang trong giai đoạn phát triển nhanh, không nên gây thù chuốc oán khắp nơi. Nhưng Liên bang Nga thì khác, họ chẳng hề e ngại! Biết đâu Liên bang Nga lại đang mong nhìn thấy trò hay của Liên bang Mỹ, tiện thể lấy lại chút danh dự cho cơ quan hàng không vũ trụ của mình.

Vệ Thiêm Hỉ và Lạc Thư Văn dẫn các học giả Nga đến trạm giám sát vệ tinh, mở kho dữ liệu kết nối hệ thống giám sát Sao Hỏa. Sau ba phút giải mã, những hình ảnh mới nhất hiện lên trên màn hình.

Lạc Thư Văn cố ý điều chỉnh hình ảnh sang khu vực đối diện với vị trí hạ cánh của phi hành gia Liên bang Mỹ, kéo dài thời gian để "thả mồi câu", đồng thời liên tục giới thiệu với các chuyên gia Nga về địa hình, cảnh quan và biến đổi khí hậu trên Sao Hỏa.

Các chuyên gia Nga không khỏi kinh ngạc trước công nghệ mà trạm giám sát vệ tinh của Hoa Quốc thể hiện. Vệ tinh của họ chỉ truyền về những bức ảnh chụp rời rạc, còn vệ tinh của Hoa Quốc lại cho ra cả đoạn video trực tiếp.

Công nghệ hàng không vũ trụ của Hoa Quốc đã tiến xa đến mức này rồi sao?

Các chuyên gia Nga thầm ghen tị trong lòng, nhưng nghĩ đến nhiệm vụ chính trị mà họ phải hoàn thành, họ đành nuốt ngược cảm xúc chua xót vào trong, sau đó quay sang nói với Lạc Thư Văn:

“Có thể hiển thị khu vực đối diện của Sao Hỏa không? Chúng tôi muốn quan sát chi tiết toàn cảnh hành tinh này.”

Lạc Thư Văn như được dịp, suýt nữa đã đưa thẳng chuột máy tính cho chuyên gia Nga. Nhưng để tỏ ra điềm tĩnh, anh cố ý nhíu mày, do dự một lúc lâu như đang đưa ra quyết định trọng đại, rồi hít sâu một hơi, trịnh trọng đưa chuột cho chuyên gia Nga, nói:

“Vì quan hệ hữu nghị giữa hai quốc gia, yêu cầu của ông… chúng tôi không từ chối.”
 
Cô Nàng Thần Bí Thập Niên 60
Chương 534: Chương 534



Vị chuyên gia Nga nhận lấy chuột, nghiêm nghị cúi đầu cảm ơn. Ông ta thử thao tác vài lần trên màn hình và nhận ra hệ thống của trạm giám sát vệ tinh Hoa Quốc rất dễ sử dụng. Từng chút một, ông ta di chuyển con trỏ chuột, dần dần đưa nó về phía vị trí trạm không gian mà Liên bang Mỹ đã phóng lên.

Những hành động nhỏ nhặt của các chuyên gia và học giả từ Liên bang Nga không qua được mắt Vệ Thiêm Hỉ và Lạc Thư Văn. Tuy nhiên, cả hai vợ chồng không hề can ngăn mà mặc kệ để họ tiếp tục hành động.

Gọi là gì nhỉ?

Đây chính là Chu Du đánh Hoàng Cái – kẻ muốn đánh, người muốn chịu.

Vệ Thiêm Hỉ và Lạc Thư Văn không mong Hoa Quốc trở thành con chim đầu đàn, vậy mà các chuyên gia từ Liên bang Nga lại nóng vội lao tới. Họ đương nhiên vui vẻ chào đón.

Các học giả Liên bang Nga điều chỉnh con trỏ vào khoang tàu vũ trụ do Liên bang Mỹ phóng lên, từng chút từng chút phóng to. Khi sắp nhìn rõ, Lạc Thư Văn bất ngờ nắm lấy tay học giả đó, nghiêm túc từ chối:

“Xin lỗi, hành vi dò xét bí mật của bên khác như vậy là không được phép.”

Học giả Liên bang Nga âm thầm đảo mắt trong lòng. Ông ta không tin rằng người Hoa Quốc chưa từng theo dõi hành động của người Mỹ trên sao Hỏa. Nhưng những lời này không thể nói thẳng ra, nên ông ta nhanh chóng thay đổi cách diễn đạt:

“Giáo sư Lạc, kế hoạch ‘đổ bộ sao Hỏa’ của Liên bang Mỹ mang theo hy vọng của toàn nhân loại. Mặc dù Liên bang Nga chúng tôi chọn một hướng đi hoàn toàn khác, nhưng xin hãy tin rằng, trên con đường chinh phục vũ trụ, số phận của toàn nhân loại đều gắn kết với nhau.”

“Khoa học không có ranh giới quốc gia hẹp hòi, giáo sư Lạc. Mong anh đồng ý với đề nghị này. Nếu kế hoạch đổ bộ sao Hỏa của Liên bang Mỹ gặp vấn đề gì, Liên bang Nga chúng tôi sẵn sàng hỗ trợ bất cứ lúc nào. Trên Trái Đất, chúng ta thuộc những quốc gia khác nhau, nhưng một khi đã rời khỏi Trái Đất, chúng ta đều mang cùng một danh phận: Người Trái Đất.”

Lạc Thư Văn tỏ ra vô cùng trăn trở. Một lúc lâu sau, anh mới buông tay đang nắm cánh tay của học giả Liên bang Nga ra, như thể đã đưa ra một quyết định lớn.

May

“Các ông có thể xem, nhưng làm ơn giữ bí mật. Nếu cần công bố một số dữ liệu giám sát, xin hãy hỏi ý kiến Liên bang Mỹ trước.”

Học giả Liên bang Nga đồng ý ngay, sau đó lặng lẽ ra hiệu cho trợ lý đứng phía sau. Người trợ lý đẩy gọng kính lên... Mọi việc đều không thoát khỏi mắt Vệ Thiêm Hỉ, khiến cô suýt bật cười.

Những hành động của Liên bang Nga đều nằm trong dự tính của Lạc Thư Văn. Vệ Thiêm Hỉ nhìn đám học giả từng bước rơi vào cái bẫy mà Lạc Thư Văn đã sắp đặt từ trước, cười đến không nhịn nổi.

Khi các học giả Liên bang Nga nộp đơn xin thăm quan Viện Nghiên cứu Công nghệ Cao và Viện Khoa học Công nghiệp Hoa Quốc, Lạc Thư Văn đã đoán được rằng họ sẽ dùng các thủ đoạn không chính đáng để trộm lấy bí mật. Vì vậy, anh đã chuẩn bị từ trước, giấu hết những thông tin quan trọng, chỉ để lộ ra một số thứ không đáng kể.

Lạc Thư Văn cũng dự đoán rằng các học giả Liên bang Nga sẽ tìm cách dò xét hành động của Liên bang Mỹ trên sao Hỏa, nên anh đã sắp xếp hệ thống giám sát trong phòng quan sát vệ tinh, ghi lại toàn bộ hành động của họ.

Học giả Liên bang Nga cuối cùng cũng nhìn thấy thảm cảnh của các phi hành gia Liên bang Mỹ trên sao Hỏa. Họ thậm chí còn thấy một phi hành gia nằm thoi thóp trên mặt đất không thể đứng dậy. Gương mặt của học giả Liên bang Nga trông vô cùng nghiêm trọng, nhưng trong lòng lại hả hê.

Trong cuộc đua hàng không vũ trụ giữa Liên bang Mỹ, Liên bang Nga và Hoa Quốc, con đường mà Hoa Quốc đi hoàn toàn khác biệt. Hoa Quốc dù có thể hiện xuất sắc thế nào cũng không quá nổi bật, nhưng giữa Liên bang Nga và Liên bang Mỹ vốn có hiềm khích lâu đời. Liên bang Nga chưa kịp trổ tài đã bị mất mặt, ôm trong lòng cơn giận không nguôi. Giờ đây, khi thấy kế hoạch đổ bộ sao Hỏa của Liên bang Mỹ gần như thất bại, cuối cùng họ cũng thở phào nhẹ nhõm.
 
Cô Nàng Thần Bí Thập Niên 60
Chương 535: Chương 535



“Trên không bằng, dưới có dư” – thế này cũng là một niềm vui, ít ra họ không phải kẻ đội sổ.

Kế hoạch phóng “Viễn Chinh Hào” lên sao Kim của Liên bang Nga gặp rất nhiều vấn đề. Sau khi bàn bạc với Viện Nghiên cứu Công nghệ Cao của Hoa Quốc, họ đã giao phó hàng loạt công việc sửa chữa cho viện. Nhân lúc rảnh tay, họ thực hiện một chuyện lớn: trên phiên bản quốc tế của “Báo Sớm Liên bang Nga” đăng một bài viết chỉ trích Liên bang Mỹ, tố cáo việc che giấu sự thật, để giữ danh dự mà bỏ rơi các “anh hùng” đang đổ bộ sao Hỏa.

“Báo Sớm Liên bang Nga” là một tờ báo quốc tế, có điểm bán khắp toàn cầu. Ngay khi bài viết được đăng tải, nó đã gây ra cơn chấn động lớn.

“Báo Washington Buổi Tối” lập tức phản bác, chế giễu “Báo Sớm Liên bang Nga” bịa đặt vô căn cứ và kêu gọi người dân tin tưởng chính phủ, khẳng định rằng các “anh hùng” sẽ được đưa về an toàn.

Nếu không có chứng cứ xác thực, “Báo Sớm Liên bang Nga” nào dám tự mình gây thù chuốc oán?

Đáp lại, họ công bố hình ảnh từ phòng giám sát vệ tinh của Viện Nghiên cứu Công nghệ Cao Hoa Quốc. Đồng thời, bài báo còn hết lời khen ngợi công nghệ tiên tiến của hệ thống vệ tinh Hoa Quốc, kéo cả Hoa Quốc vào vũng nước đục.

Trong thế giới hiện nay, chỉ có một quốc gia từng phóng vệ tinh quan sát sao Hỏa – đó là Liên bang Mỹ.

May

Cuối những năm 1970, Liên bang Mỹ đã phóng vệ tinh “Hawk” để thu thập dữ liệu trên sao Hỏa, hỗ trợ các tổ chức chuyên môn nghiên cứu khoa học.

Giữa những năm 1980, Viện Nghiên cứu Công nghệ Cao của Hoa Quốc triển khai mạng lưới giám sát vệ tinh hướng đến sao Hỏa, trở thành quốc gia thứ hai có khả năng quan sát hành tinh này.

Liên bang Mỹ tuyệt đối không thể đưa hình ảnh cho Liên bang Nga, hơn nữa họ cũng không thể chụp được những hình ảnh sắc nét như vậy. Do đó, nguồn gốc các bức ảnh của Liên bang Nga là điều ai cũng rõ.

Trong thời điểm then chốt, tạp chí “Công nghệ Cao”, do Viện Nghiên cứu Công nghệ Cao Hoa Quốc xuất bản, bất ngờ đăng một bài viết không mang tính học thuật.

Bài viết này do chính Vệ Thiêm Hỉ chấp bút. Cô trước tiên lên án hành vi của các học giả Liên bang Nga khi làm trái tinh thần hợp tác, sau đó bày tỏ sự cảm thông đối với các “anh hùng” của Liên bang Mỹ đang trên sao Hỏa. Cuối cùng, cô đại diện cho Viện Nghiên cứu Công nghệ Cao và Cục Hàng không Hoa Quốc mời gọi các nhà khoa học trong lĩnh vực thiên văn và hành tinh học trên toàn thế giới cùng chia sẻ dữ liệu ngoài Trái Đất.

Bài viết này thoạt nhìn như đang chỉ trích Liên bang Nga thiếu đạo đức, nhưng thực chất là xác nhận tính chân thực của bài báo trên “Báo Sớm Liên bang Nga”.

Để tránh bị phản bác, Vệ Thiêm Hỉ còn mạnh dạn tuyên bố sẵn sàng mở dữ liệu vệ tinh để mọi người kiểm chứng. “Nghe nói chưa đủ, tận mắt nhìn mới tin!”

Trước tình thế này, Liên bang Mỹ buộc phải công bố kế hoạch cứu hộ, nhưng thành công hay không thì họ chẳng dám chắc. Bởi khi tàu vũ trụ hạ cánh xuống sao Hỏa, phần lớn đã bị hư hỏng. Ngay cả khi phóng được phi thuyền lên sao Hỏa, vấn đề khó khăn nhất vẫn là làm thế nào đưa các phi hành gia từ bề mặt hành tinh trở lại.

Liên bang Nga, để thể hiện phong thái của một cường quốc, đã chủ động liên hệ với Hoa Hạ và đề nghị phối hợp cùng "tàu Viễn Chinh" và "tàu Hằng Nga" của Hoa Hạ thực hiện kế hoạch cứu hộ chung. Tuy nhiên, Lạc Thư Văn khẳng định:

“Không cần đâu. Phòng thí nghiệm không gian ‘tàu Chúc Dung’ mà chúng tôi phóng lên đã ổn định trên sao Hỏa. Trạm không gian ‘tàu Hỏa Thần’ cũng đang xử lý dữ liệu từ các xe thăm dò gửi về. Chỉ cần đợi dữ liệu được phân tích và truyền về Trái Đất, chúng tôi sẽ xác định chính xác tọa độ nơi ‘tàu Hằng Nga’ đã hạ cánh trên sao Hỏa.”

Lạc Thư Văn còn tiết lộ một tin tức quan trọng: trên sao Hỏa, nguồn tài nguyên đất hiếm vô cùng phong phú. Hoa Hạ đã thực hiện thành công việc khai thác tự động các tài nguyên này bằng công nghệ trí tuệ nhân tạo. Khi sân bay trên sao Hỏa hoàn thành, "tàu Ngô Cương" – có hiệu suất vượt trội hơn hẳn "tàu Hằng Nga" – sẽ đảm nhận nhiệm vụ vận chuyển tài nguyên giữa sao Hỏa và Trái Đất.
 
Cô Nàng Thần Bí Thập Niên 60
Chương 536: Chương 536



So với "tàu Hằng Nga", vốn sử dụng pin nhiệt hạch kiểm soát làm nguồn năng lượng chính, "tàu Ngô Cương" được thiết kế với hệ thống năng lượng hỗn hợp. Hệ thống này kết hợp giữa pin nhiệt hạch kiểm soát và động cơ hóa học truyền thống.

Khi Vệ Thiêm Hỉ và Lạc Thư Văn cùng thiết kế hệ thống năng lượng hỗn hợp này, không ít nhà khoa học kỳ cựu trong viện nghiên cứu Kỹ thuật phản đối kịch liệt. Nhưng khi "tàu Ngô Cương" bắt đầu đảm nhận nhiệm vụ vận chuyển giữa các hành tinh, mọi lời chỉ trích đều im bặt.

Mỗi hành tinh đều có nguồn tài nguyên đặc thù. Nếu như mặt trăng giàu trữ lượng heli-3, thì sao Hỏa lại ẩn chứa nguồn đất hiếm dồi dào cùng hydrocacbon rắn. Chính vì thế, Vệ Thiêm Hỉ và Lạc Thư Văn đã quyết định tích hợp động cơ hỗn hợp trên "tàu Ngô Cương", nhằm tận dụng nguồn hydrocacbon rắn này.

Hydrocacbon rắn khi đốt cháy không gây ô nhiễm môi trường, lại có thể gia tăng đáng kể khả năng vận chuyển của "tàu Ngô Cương". Một giải pháp quá lý tưởng – tại sao không làm chứ?

...

Trong khi đó, để rửa sạch nỗi ê chề trước đó, Liên bang Mỹ đã đặt tên cho kế hoạch phóng tàu của mình là "Kế hoạch Cứu hộ Sao Hỏa". Họ cũng đặt tên cho tàu hàng không vũ trụ thực hiện nhiệm vụ là "Siêu nhân", nghe vô cùng oai phong. Nhưng khi "Siêu nhân" đến gần sao Hỏa, lại không thể tìm ra cách nào đưa khoang không gian cần cứu hộ trở về, đành phải lặng lẽ rút lui.

Tuy nhiên, câu chuyện kịch tính vẫn chưa dừng lại. Trước khi "Siêu nhân" kịp trở về Trái Đất, Hoa Hạ đã công bố với thế giới rằng họ đã hoàn thành xuất sắc công tác cứu hộ. Vì lý do an toàn, những phi hành gia được cứu sẽ tạm thời được bố trí sinh sống trên mặt trăng. Chỉ khi xác nhận rằng họ không mang theo bất kỳ sinh vật nào có nguy cơ gây hại cho Trái Đất, Hoa Hạ mới bàn giao những “người hùng” này cho Liên bang Mỹ. Điều đó đồng nghĩa với việc, Liên bang Mỹ sẽ phải tổ chức một sứ mệnh đưa người lên mặt trăng.

Ai bảo Liên bang Mỹ không chịu chi tiền cho công tác cứu hộ lần này?

Lạc Thư Văn và Vệ Thiêm Hỉ đã bàn bạc kỹ lưỡng và quyết định không để Liên bang Mỹ được lợi quá nhiều. Cả hai “âm thầm” sắp đặt một bài toán tiêu tốn tiền bạc: buộc họ phải thực hiện sứ mệnh đưa người lên mặt trăng.

Mặt trăng vốn đã được Hoa Hạ thăm dò từ trong ra ngoài, hầu như không còn gì bí mật. Việc Liên bang Mỹ tổ chức đưa người lên mặt trăng thực chất chẳng có ý nghĩa gì… chẳng lẽ chỉ để đào một ít đất đá mang về?

Với việc "tàu Ngọc Thố" thường xuyên thực hiện các chuyến bay giữa Trái Đất và mặt trăng, đất đá trên mặt trăng đã chẳng còn quý giá như trước. Hiện tại, bất kỳ nhà khoa học nào, dù đến từ quốc gia nào, đều có thể mua đất đá mặt trăng từ Hoa Hạ với giá phải chăng, bao nhiêu cũng có!

May

Lãnh đạo Hoa Quốc ví Vệ Thiêm Hỉ và Lạc Thư Văn như đôi cánh đưa khoa học công nghệ nước nhà vươn xa. Với những đóng góp nổi bật của hai người, Viện Khoa học Hoa Quốc đã trao tặng huy chương danh dự trọn đời cho họ.

Tuy nhiên, thông thường huy chương này chỉ dành cho những chuyên gia, học giả đã ngoài bảy mươi tuổi. Việc trao giải cho cặp đôi trẻ trung này ít nhiều có phần không phù hợp, nên buổi lễ trao tặng đã không được tổ chức chính thức.

Hoa Quốc đang trỗi dậy mạnh mẽ, thế đi lên không gì cản nổi, tất yếu sẽ trở thành hiện thực.

Lạc Thư Văn bận rộn với những dự án trong lĩnh vực hàng không vũ trụ, còn Vệ Thiêm Hỉ thì vùi mình vào việc hiện thực hóa các công trình nghiên cứu khoa học, khiến bà cụ Vệ không khỏi lo lắng. Nhìn bụng Thiêm Hỉ ngày càng lớn, bà cụ bắt đầu thúc giục cô xin nghỉ phép, ở nhà dưỡng thai.

Nhưng Thiêm Hỉ chẳng chịu nghe lời, khiến bà cụ tức đến độ ôm n.g.ự.c than đau.
 
Cô Nàng Thần Bí Thập Niên 60
Chương 537: Chương 537



Nhân lúc Thiêm Hỉ về nhà ăn cơm, bà cụ không nhịn được mà trách móc:

“Nhóc Hỉ này, từ nhỏ đã làm bà đỡ phải lo lắng, thế mà càng lớn càng không biết giữ gìn. Bụng mang dạ chửa, cháu còn nhảy nhót khắp nơi được sao? Việc nước nhiều như thế, cháu nghĩ mình là lãnh đạo à, định ngày nào cũng bận tối mắt tối mũi sao?”

“Hỉ à, bà nói thật, đừng nghĩ mình là sắt đá. Phụ nữ mang thai phải chăm sóc kỹ lưỡng, nếu không sau này dễ để lại bệnh mãn tính. Đến lúc phát hiện cơ thể không khỏe, muốn bồi bổ cũng chẳng dễ dàng. Cháu nhìn bà đây, lúc sinh cha cháu với mấy chú cháu, bà không điều dưỡng tốt, giờ thì cả người đầy bệnh lặt vặt. May mà có cháu kê thuốc chữa trị, không thì bà đã xuống gặp ông cháu lâu rồi.”

“Còn nữa, đây là đứa con đầu lòng của cháu với Thư Văn. Hai đứa làm sao mà vô tâm thế? Bà phải gọi ngay cho Thư Văn, bảo nó trông nom cháu cẩn thận. Nó cưới vợ hay cưới công việc nghiên cứu thế hả? Nếu cháu mê nghiên cứu đến vậy, thì sinh con xong rồi tính tiếp. Anh trai cháu có hai đứa nhỏ không phải vừa rồi sao? Cha mẹ cháu có thể phụ chăm sóc, bà đây cũng không làm việc nặng được, nhưng trông cháu vài năm vẫn ổn.”

Thời gian không buông tha ai. Bà cụ Vệ sinh năm 1908. Khi Thiêm Hỉ ra đời, bà đã 52 tuổi. Giờ đây, Thiêm Hỉ gần 30, bà cũng đã bước sang tuổi 80.

Nhờ có thuốc của Thiêm Hỉ và thói quen ăn uống, vận động khoa học, bà cụ trông như chỉ ngoài 70. Mắt vẫn tinh, tai vẫn thính, đi lại tuy hơi run nhưng chưa đến mức ngã quỵ. Dù sức khỏe không còn như trước, so với người cùng tuổi, bà cụ vẫn khá hơn nhiều.

Thiêm Hỉ chưa từng cảm nhận rõ ràng bà cụ đã già. Nhưng nhìn kỹ lúc này, cô mới nhận ra, chẳng biết từ lúc nào, bà cụ đã thực sự già nua, mái tóc bạc trắng cả rồi.

Cô thấy sống mũi cay cay:

“Bà ơi, cháu nghe lời bà. Cháu chỉ có thể làm được chừng ấy thôi. Để Thư Văn lo liệu mọi việc, cháu sẽ ở nhà dưỡng thai, cũng ở bên bà nhiều hơn.”

May

Bà cụ nở nụ cười, đứng dậy một cách nhanh nhẹn:

“Thế mới phải chứ. Cháu cứ nằm nghỉ đi, bà rửa cho cháu ít nho. Sáng nay bà ra chợ mua, quả to, mọng nước, ngọt lắm.”

Là người sinh ra để lo toan, bà cụ chẳng thể ngồi yên. Khi mang nho đến cho Thiêm Hỉ, bà cụ lại chuyển sang lo chuyện của Vệ Tây Chinh. Bà cụ hỏi:

“Hỉ, cháu nói với bà là chuyện cưới xin của anh Tây Chinh sắp xong rồi, sao bà vẫn chưa nghe thấy động tĩnh gì? Cháu nói thật với bà, bao giờ anh cháu mới lấy vợ?”

Nghe đến chuyện này, Thiêm Hỉ không khỏi bực mình.

Cô cắn răng, nhẫn nhịn trả lời:

“Bà chẳng phải đã gặp chị dâu tương lai của cháu rồi sao? Sao, bà không thích cô ấy, định bắt anh cháu tìm người khác à?”

“Cô bé người Thụy Điển đó chứ gì? Nhìn cũng được. Bà không phải loại nhà quê chưa từng thấy người nước ngoài, làm sao mà chê bai được? Chỉ là… bà thấy anh cháu xử sự chuyện này không thỏa đáng.”

“Cô bé đó chẳng phải em gái của học trò cháu, Nghê Phúc Thuận sao? Anh cháu lấy em gái Nghê Phúc Thuận, vậy quan hệ này chẳng phải rối hết lên à? Cô bé gọi cháu là cô giáo, cháu quay sang phải gọi cô ấy là chị dâu. Có phải loạn rồi không?”

Đây đúng là điều khiến Thiêm Hỉ khó chấp nhận. Nhưng mối duyên của Vệ Tây Chinh đã định với em gái nhà Nilsen, cô biết làm gì khác? Chẳng lẽ đi phá hoại tình cảm đôi bên?

Thiêm Hỉ bất đắc dĩ nói:

“Bà ơi, chỉ cần anh cháu vui là được. Đây là duyên trời định, ai mà thay đổi được? Cháu với cô ấy, mạnh ai nấy gọi thôi. Nếu bà lo chuyện này, chi bằng nghĩ giúp cái tên tiếng Trung cho chị dâu tương lai, không thì cháu sợ bà dì hai gọi không quen.”

Bà cụ gật gù, tự tay bốc một quả nho cho vào miệng:

“Cháu nói đúng, nên đặt tên tiếng Trung cho cô bé. Nói gì thì nói, tên anh trai cô ấy cũng do bà đặt. Đúng là duyên số!”
 
Cô Nàng Thần Bí Thập Niên 60
Chương 538: Chương 538



Nghĩ ngợi một lúc, bà cụ bất ngờ đập đùi, suýt làm đổ đĩa nho bên cạnh. Khuôn mặt bà cụ rạng rỡ:

“Hỉ, bà nghĩ ra rồi! Gọi là Nghê Phúc Nữu! Anh trai là Phúc Thuận, em gái là Phúc Nữu. Người ngoài mà chưa gặp hai anh em, chắc chắn không nghĩ họ là người nước ngoài.”

Thiêm Hỉ suýt bị sặc nho.

Trình độ đặt tên của bà cô vẫn như ngày nào!



Dưới sự yêu cầu nghiêm ngặt của bà cụ, Thiêm Hỉ vừa dưỡng thai, vừa sinh con, rồi ở cữ, nghỉ ngơi tổng cộng gần một năm. Cô sinh đôi, đứa lớn tên Lạc Cẩn, đứa nhỏ tên Lạc Du.

Mã Lệ, người sinh con trước cô vài tháng, trêu rằng:

“Đúng là giáo sư đại học, nhưng đặt tên cho con thì chẳng cầu kỳ chút nào. Tên hai anh em nghe cứ như con gái. Mà đứa nhỏ, Lạc Du, nghe xong ai cũng hiểu nhầm thành ‘Lạc Thạch’ ấy chứ!”

Lạc Thư Văn nghe không hiểu, hỏi Thiêm Hỉ nghĩa là gì. Thiêm Hỉ phức tạp nhìn chồng:

“Lạc thạch hạ tỉnh… Anh chưa nghe bao giờ à?”

Lạc Thư Văn: “…”

“Con trai ơi, là lỗi của cha. Đừng trách cha nhé!”

May

Thấy Mã Lệ cười đến ch** n**c mắt, Thiêm Hỉ không chịu thua, phản pháo:

“Còn chê Lạc Cẩn với Lạc Du nhà em? Nhìn tên con gái chị đi, đặt là gì không đặt, lại gọi là Vệ Thiên!”

Mã Lệ ngơ ngác:

“Vệ Thiên thì sao? Tên này đẹp mà, vừa nữ tính lại quý phái.”

“Chứ sao nữa, ai nghe cũng biết là tiểu thư nhà anh Đông Chinh. Gọi là Vệ Thiên chẳng bằng đổi thành Vệ Tiền, vì anh ấy mê tiền thế cơ mà!”

Nụ cười trên mặt Mã Lệ cứng đờ. Lần này đến lượt Thiêm Hỉ và Lạc Thư Văn cười vang. ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ

Phải nói rằng, duyên phận quả là một thứ kỳ diệu.

Trong mắt Vệ Thiêm Hỉ, chuyện Mã Lệ và Vệ Đông Chinh từ lần gặp gỡ đầu tiên đến khi yêu nhau rồi kết hôn cứ như bấm phải phím tắt. Nhưng hai vợ chồng họ vốn là cùng một loại người, cả đời theo đuổi một tôn chỉ: "Nhìn về phía tiền, kiếm càng nhiều càng tốt." Vệ Đông Chinh đảm nhận mảng kinh doanh thực tiễn, còn Mã Lệ chịu trách nhiệm kết nối với các công việc hành chính vụn vặt của chính quyền, cùng nhau xây dựng tập đoàn Tân Thời Đại thành một tổ chức kín kẽ như thùng sắt.

Vệ Thiêm Hỉ là người nắm giữ nhiều cổ phần nhất trong tập đoàn Tân Thời Đại, nhưng cô chỉ đóng vai trò của một "ông chủ vung tay", hầu như không đụng chạm đến việc quản lý hay điều hành tập đoàn.

Khi còn trẻ, Vệ Đại Nha từng có ý định tham gia quản lý, nhưng giờ bà ấy đã ngoài năm mươi, dù muốn làm nên chuyện cũng lực bất tòng tâm. Thêm vào đó, hai cậu con trai Vệ Đông Qua và Vệ Tây Qua chẳng mặn mà gì với việc kinh doanh, nên bà ấy cũng học theo Vệ Thiêm Hỉ, giao phần lớn quyền lực lại cho vợ chồng Vệ Đông Chinh, chỉ xuất hiện mỗi khi hai người cần bà ấy đứng ra.

Vệ Đại Nha thừa hưởng một cách hoàn hảo cả ưu lẫn nhược điểm của bà cụ Vệ. Khi hai cậu con trai Vệ Đông Qua và Vệ Tây Qua vừa tốt nghiệp, bà ấy đã bắt đầu thúc giục chuyện hôn nhân.

Ngày còn học cấp ba, Vệ Đông Qua và Vệ Tây Qua từng yêu sớm, nhưng những người bạn gái năm đó chẳng ra gì, thậm chí còn không biết trời cao đất dày mà định lợi dụng bà cụ Vệ. Chính điều này khiến Vệ Đại Nha nghi ngờ gu chọn người yêu của hai cậu con trai, nên trong chuyện chọn bạn đời cho họ, bà ấy tỏ ra đặc biệt cẩn trọng. Thái độ của bà ấy kỹ lưỡng đến mức có thể nói là soi mói và khiến người khác phẫn nộ.

Đôi khi, Vệ Thiêm Hỉ còn thấy thương hại hai cậu em trai của mình. Lúc chưa có bạn gái, họ thường xuyên bị Vệ Đại Nha chê bai. Đến khi vất vả lắm mới tìm được một người, bà ấy lại quay sang dè bỉu cô gái ấy không xứng với con mình, nào là ngoại hình kém, nào là tính cách không đủ dịu dàng, hiền thục… Đã có lúc Vệ Thiêm Hỉ nghĩ rằng cô ruột của mình chỉ muốn tìm một nàng tiên làm con dâu cho hai cậu ấy.

Bà cụ Vệ cũng không ít lần cảm thấy bất lực với Vệ Đại Nha. Tuy vậy, vì phải lo cho hai cậu con trai nhà Vệ Thiêm Hỉ và cô con gái nhà Vệ Đông Chinh, bà cụ chẳng còn sức mà đôi co với Vệ Đại Nha, đành để mặc bà ấy tiếp tục “hành hạ” Vệ Đông Qua và Vệ Tây Qua.
 
Cô Nàng Thần Bí Thập Niên 60
Chương 539: Chương 539



...

Khi các con đã lớn hơn một chút, Vệ Thiêm Hỉ quay trở lại làm việc tại khoa Toán, Đại học Thủy Mộc. Cô từng phải tạm ngừng giảng dạy hai môn Toán ứng dụng và Cơ sở Toán học hiện đại trong suốt một năm, điều này khiến cô cảm thấy vô cùng áy náy. Dù đã nhờ Nilsen dạy thay, nhưng Vệ Thiêm Hỉ vẫn không yên tâm. Cô quyết định tự mình soạn đề thi cuối kỳ cho cả hai môn này, đồng thời trực tiếp giám sát kỳ thi, từ đó đánh giá xem sinh viên nào cần học lại.

Vệ Thiêm Hỉ luôn cho rằng mình là giáo viên tận tâm nhất của khoa Toán, Đại học Thủy Mộc, người luôn nghĩ cho sinh viên.

Nhưng ngược lại, sinh viên của cô chẳng hề tỏ ra hào hứng hay vui mừng như cô mong đợi. Thay vào đó, ai nấy đều buồn bã, mặt mày ủ rũ như thể Vệ Thiêm Hỉ đang nợ họ cả đống tiền.

Nói đi cũng phải nói lại, nếu không vượt qua kỳ thi môn này, họ sẽ phải đóng phí thi lại, hoặc tệ hơn là phí học lại. Vậy nên trong mắt sinh viên, chuyện này chẳng khác gì việc cô "nợ tiền" họ cả.

Nhìn thấy lớp học toàn những gương mặt chán chường, Vệ Thiêm Hỉ quyết định đổi gió bằng cách nói điều gì đó gây hứng thú. Cô mỉm cười, nhẹ nhàng bảo:

“Chúng ta còn vài buổi học nữa, nhưng từ giờ thầy Nilsen sẽ không giảng nữa. Tôi sẽ đích thân dạy các bạn một số phương pháp toán học mới mà năm ngoái tôi đã trình bày tại Hội thảo Toán học Quốc tế ở Berlin. Các bạn hãy học cho tốt, vì đây sẽ là trọng tâm của kỳ thi sắp tới.”

Cả lớp lập tức nín thở, hoảng sợ.

Phương pháp mới được trình bày tại Hội thảo Toán học Quốc tế năm ngoái?

Họ mơ hồ nhớ rằng thầy Nilsen từng nhắc qua, và dường như phương pháp này rất được giới toán học quốc tế đánh giá cao. Chỉ có điều, thầy Nilsen cũng bảo rằng, đến giờ thầy ấy vẫn chưa hiểu hết.

Ngay cả thầy Nilsen còn chưa hiểu mà lại được đem vào kỳ thi cuối kỳ sao?

Trong đầu những sinh viên khổ sở ấy, một khúc nhạc "Lạnh lẽo" dường như đang vang lên. Nhiều người không khỏi nghĩ đến việc leo lên tầng cao của tòa nhà giảng đường để giải thoát nỗi sầu.



May

Vệ Thiêm Hỉ bất ngờ quay lại giữa học kỳ. Nilsen hào hứng quay về tập trung vào công việc nghiên cứu của mình. Anh ta còn hàng đống thí nghiệm cần hoàn thành tại Đại học Trung Sơn. Nhưng điều này lại khiến những sinh viên theo học lớp của Nilsen nửa kỳ vừa qua trở nên đáng thương.

Ai mà biết được, vào đầu học kỳ, họ đã vui sướng đến mức nào khi hay tin giáo sư Vệ – người nổi danh nghiêm khắc như Diệt Tuyệt Sư Thái – đang mang thai, sinh con và ở cữ. Ngay cả việc ra đề thi tuyển sinh đại học gần nhất cũng không có sự tham gia của bà, thì làm sao bà có thể đứng lớp được chứ?

Có cả “người trong cuộc” tiết lộ rằng các môn Toán ứng dụng và Cơ sở Toán học hiện đại sẽ do giáo viên khác đảm nhiệm. Sự xuất hiện của Nilsen ban đầu là minh chứng rõ ràng cho lời đồn này. Tuy nhiên, ngay cả những người am hiểu tình hình nhất cũng không ngờ tới việc Vệ Thiêm Hỉ sẽ trở lại giữa chừng và lập tức giành lại hai môn học này.

Tâm trạng thực sự của các sinh viên lúc này có thể tóm gọn trong một câu:

“Giáo sư Ni ơi, mau trở lại! Chúng em nhớ thầy lắm!”

Nếu Lạc Thư Văn đứng lớp, có lẽ nhờ khả năng đọc hiểu sóng não, anh sẽ nhận ra lời cầu khẩn thật lòng này. Nhưng Nilsen rõ ràng không sở hữu năng lực như vậy. Hơn nữa, anh ta đã lên chuyến bay tới Trung Sơn, sẵn sàng hoàn thành những thí nghiệm mình tích lũy suốt nhiều tháng qua.

Hồi ở Đại học Lund, do sự tồn tại của cái gọi là "thứ tự ưu tiên", việc đặt lịch thí nghiệm luôn gặp khó khăn. Nhưng khi trở về Đại học Thủy Mộc và nhờ có chỗ dựa là Viện Nghiên cứu Công nghệ Cao, Nilsen không còn phải nhún nhường. Anh ta cười thầm, với bản tính mang chút hẹp hòi: lần này anh ta muốn cho giới nghiên cứu toàn cầu biết rằng việc anh ta không đạt được thành tựu gì trong suốt thời gian dài không phải vì trình độ kém đi, mà là vì bị hạn chế bởi trang thiết bị. Giờ đây, có gió đông hỗ trợ, anh ta vẫn là người tiên phong trong giới học thuật – Nghê Phúc Thuận!
 
Back
Top Bottom