Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Cô Ấy Muốn Được “Yêu” - A Phì A

Cô Ấy Muốn Được “Yêu” - A Phì A
Chương 40



Chu Kỳ cúi đầu đã nhìn thấy phía trên đồ lót của mình toàn là tinh d*ch của Tưởng Diên, lúc này, anh đã mềm xuống rồi. Tưởng Diên ôm cô, cầm theo đồ lót của cô rồi hai người đi vào. Vừa nãy đã thoải mái một hiệp, Chu Kỳ đi vào phòng tắm để tắm rửa, Tưởng Diên thái rau ở bên ngoài, vo gạo nấu cơm thì đợi Chu Kỳ đi ra làm.

Tưởng Diên không biết nấu cơm cho lắm, trước đây thứ anh làm chỉ là thứ mà một tên cẩu độc thân như anh có thể lắp đầy bụng là được, nhưng chắc chắn là không ăn ngon được. Chắc chắn là anh làm sẽ không ngon bằng Chu Kỳ, tay nghề của Chu Kỳ rất khá, mấy hôm nay đều là Chu Kỳ nấu cơm.

Anh đã bị Chu Kỳ nuôi đến mức dạ dày kén chọn rồi, trừ thức ăn cô nấu thì thật sự không ăn nổi thứ những người khác làm nữa, ngay cả cơm hộp cũng rất chê, chỉ ăn đồ do cô nấu.

Chu Kỳ cũng thích nấu cơm cho anh, tính cách của Chu Kỳ chính là như vậy, tính tình hiền lành ôn hòa, cô cũng thích làm vợ tốt mẹ hiền, bản thân mình thích là được.

Chu Kỳ tắm rửa ở bên trong mất một lát, khi ra ngoài, cô chỉ quấn khăn tắm đi ra. Khi bước ra ngoài, cô hỏi Tưởng Diên: “Chồng ơi, cái q**n l*t kia của em đâu rồi, anh có biết không? Chính là cái có hoa văn màu đen ấy, vừa nãy em không tìm thấy.”

Chu Kỳ trực tiếp đi ra, khi ra ngoài, cô trông thấy dì Vương ở trong phòng khách. Khi cô nhìn vào phòng khách, cả người đều trợn tròn mắt, dì Vương vào đây từ khi nào thế, lại còn trực tiếp nhìn thấy cô ở đây. Không chỉ Chu Kỳ, mà dì Vương cũng tò mò như cô: “Cháu… Tiểu Kỳ, sao cháu lại ở đây? Vừa nãy cháu gọi Tiểu Diên là gì cơ???”

Chu Kỳ xấu hổ muốn chết, cô không ngờ là ở đây còn có người khác, hơn nữa lại còn là dì Vương. Bình thường cô đã gọi Tưởng Diên thành quen, ở nhà cô đều gọi anh là chồng, vì thế lúc nãy mới thuận miệng gọi như thế. Bây giờ bị nghe thấy, Chu Kỳ xấu hổ cúi đầu nhìn cơ thể của mình một chút, cô nhìn thấy mình chỉ quấn một chiếc khăn tắm thì lại càng hoảng sợ hơn, chạy vào trong phòng thay thành quần áo rộng rãi rồi mới đi ra.

Dì Vương nhìn Tưởng Diên, khi Chu Kỳ lại đi ra một lần nữa thì đã hiểu ra, bà cũng không ngốc, vừa nãy quả thật là đã nhìn thấy rõ ràng rành mạch, chính là có ý nghĩa như thế. Dì Vương tức giận đánh một cái vào tay Tưởng Diên: “Hai đứa bọn cháu đấy, lừa cô à, cô chẳng thể ngờ được là hai đứa các cháu lại yêu nhau. Thảo nào mà cháu lại nói là làm giáo viên, cô ngu thật

đấy, không nghĩ ra người đó chính là Tiểu Kỳ. Hai đứa giỏi lắm, yêu nhau từ bao giờ thế? Thế mà lại lừa cô! Chuyện tốt như vậy, Tiểu Kỳ là một cô gái tốt. Tưởng Diên, cháu đúng là nhặt được kho báu rồi, lại còn không nói cho cô biết chứ.””

Chu Kỳ bị nói đến mức vô cùng ngượng ngùng, đi tới bên cạnh Tưởng Diên, giơ tay ôm lấy bờ vai của anh, thẹn thùng nhìn dì Vương: “Dì ơi, là cháu ngại không dám nói, dì đừng trách anh ấy.”

Dì Vương đâu phải có ý trách móc chứ, lúc này, mặt cũng sắp cười thành một đóa hoa rồi, cực kì vui vẻ. Bà vẫn luôn lo lắng về chuyện lớn cả đời của đứa cháu trai này nhà mình. Dù sao người già cũng không có chuyện gì để làm, chỉ nghĩ đến việc giới thiệu đối tượng cho người ta, người già đều thích làm chuyện này mà. Bây giờ, người đã có người yêu rồi, bà vô cùng vui vẻ: “Đâu có, đâu có, dì không trách nó. Đây là dì vui quá, cháu và nó yêu nhau, dì phải nói cho mẹ nó biết, phải nói cho mẹ nó biết một chút, chắc là vui muốn chết ấy.”

Sau khi dì Vương nói xong, Chu Kỳ còn chưa kịp nói gì với bà, kết quả là dì Vương đã xoay người đi ra ngoài, vô cùng vui mừng cầm điện thoại lên, vẫn còn nghe thấy tiếng oang oang như tiếng ngỗng kêu của dì Vương…

Chu Kỳ dùng vẻ mặt 囧 này để nhìn Tưởng Diên: “Sao anh lại gọi cô anh vào đây, bị nhìn thấy quá xấu hổ mà.”

Tưởng Diên ôm eo cô, nói: “Lúc em đang tắm, cô ấy cứ bấm chuông mãi. Anh sợ cô ấy mà không tìm thấy anh thì sẽ báo công an mất. Thế nên cho vào, dù sao con dâu có xấu thì cũng phải gặp bố mẹ chồng, em sợ cái gì? Dù sao theo anh thì cũng không thể không bao giờ gặp người nhà anh.”

Chu Kỳ đẩy anh ra để đi nấu cơm: “Anh mới xấu ấy.”

……

Hôm nay, Chu Kỳ ngủ nướng lúc thức dậy, bởi vì không muốn đi làm, sau cuối tuần là lại phải đi làm đúng là rất phiền. Bởi vì không muốn đi làm, cô che kín mình ở trong chăn, sống chết không chịu đứng dậy. Tưởng Diên đã dậy từ sáng sớm, vừa mới rửa mặt xong, thấy cô vẫn còn ngủ nướng thì đi lên giường tét mông cô một cái, gọi cô: “Dậy đi, đi làm thôi.”

Chu Kỳ làm nũng kéo chăn lại: “Em không muốn đi làm, em không muốn đi làm, em chỉ muốn ngủ thôi.”

Tưởng Diên kéo chăn của cô xuống: “Không phải em nói hôm nay có lãnh đạo tới kiểm tra, vì thế nhất định phải đi à?”

Nhưng Chu Kỳ không muốn đi, muốn ngủ nướng thêm một chút: “Nhưng em muốn ngủ.”

Tưởng Diên nghe thấy lời này, nhìn đùi Chu Kỳ, chăn của cô đã kéo xuống dưới, hiện tại nhìn thấy váy ngủ của cô bị xốc lên, q**n l*t đã lộ ra ngoài. Tưởng Diên thấy cô ngủ nướng, tìm kiếm đồ đạc ở trên tủ đầu giường ngay bên cạnh, lấy ra, nhắm tới phía dưới của Chu Kỳ. Anh lột q**n l*t xuống, tách huy*t nhỏ của cô ra, trực tiếp nhét thẳng cái lưỡi tự an ủi vào bên trong

Lần trước hai người đi siêu thị thì có một cửa hàng bán đồ tình thú tự phục vụ ở dưới tầng, Chu Kỳ nói cô đi vệ sinh, Tưởng Diên chờ, trông thấy thì mua bừa một ít đồ dùng tình thú.

Anh không cho Chu Kỳ biết, lúc về thì đặt hết vào trong tủ đầu giường. Bây giờ, anh lấy cái này ra, trực tiếp đặt vào bên trong, để cho "cô bé" của cô kẹp lấy cái lưỡi tự an ủi này.

Chu Kỳ cảm thấy có cái gì đó nhét vào phía dưới thì hoảng sợ, cho rằng đây là anh muốn tới, vì thế cô ngồi dậy. Tưởng Diên đã nhét đồ vào rồi, Chu Kỳ hỏi anh: “Anh nhét cái gì thế?”

Tưởng Diên nói: “Thứ dùng để l**m "cô bé" của em, không phải cô giáo Chu của chúng ta thích được l**m huy*t nhỏ à, vì thế anh thỏa mãn em. Hôm nay lên lớp, huy*t nhỏ của cô giáo Chu đều kẹp cái lưỡi tự an ủi này, để cho nó l**m "cô bé" của em, l**m cho nó ch** n**c cả một ngày, lúc về đút nước sướng của em cho chồng uống.”

……
 
Cô Ấy Muốn Được “Yêu” - A Phì A
Chương 41



Chu Kỳ sợ anh làm xằng làm bậy, cô phải đi dạy học sinh, còn có lãnh đạo tới kiểm tra, nếu như nhét vật này vào “cô bé” thì chắc chắn sẽ bị phát hiện.

Cô đưa tay xuống phía dưới muốn lấy nó ra, nhưng Tưởng Diên lại gạt tay cô ra, vỗ mông cô bảo cô đi xuống dưới: “Kẹp vào cho ông.”

Chu Kỳ bị anh vỗ xuống thì xem giờ một cái, đã muộn quá rồi, không thể đến muộn được. Cô lập tức đi xuống rửa mặt, trở nên có tinh thần trong nháy mắt. Bây giờ, Tưởng Diên còn chưa bật công tắc của thứ này lên, vì thế cô còn chưa cảm thấy có vấn đề gì. Chu Kỳ ra ngoài, Tưởng Diên đã chuẩn bị xong váy cho cô, đều là váy dài. Chu Kỳ mặc quần áo tử tế thì đi xuống tầng với anh, ăn một ít đồ ăn sáng. Sau đó, anh lập tức đưa cô đi làm. Kể từ sau khi anh có xe thì đều là anh đưa đón Chu Kỳ đi làm, tan tầm bận thì chưa chắc đã đón được, nhưng khi đi làm thì chắc chắn sẽ đưa cô đi, sợ cô mệt vì phải chen chúc vào giờ cao điểm buổi sáng.

……

Trước khi Chu Kỳ chuẩn bị lên lớp thì còn tốt, Tưởng Diên nhắn tin Wechat cho cô trước khi cô lên lớp: [Lên lớp chưa?]

Chu Kỳ nói bây giờ chuẩn bị lên lớp, kết quả là, Tưởng Diên lập tức khởi động công tắc của cái lưỡi tự an ủi kia, nó bắt đầu l**m láp “cô bé” của cô. Chu Kỳ sắp bước vào lớp thì phía dưới đột nhiên bị cái gì đó l**m, cảm giác rất giống lưỡi thật l**m huy*t nhỏ, dọa cô giật bắn mình. Nếu không phải cô kiềm chế được thì cũng sắp phát ra tiếng rồi, cô cảm thấy vô cùng xấu hổ.

Dụng cụ thủ d*m hình cái lưỡi ở phía dưới nhanh chóng l**m láp, Tưởng Diên bật số nhỏ, nhưng cơ thể cô nhạy cảm nên cái lỗ nhỏ kia đã sướng lắm rồi.

Cô vịn vách tường, loại cảm giác này thật sự rất k*ch th*ch. Chu Kỳ muốn đi lấy nó ra, nhưng đã đến lớp rồi, ở ngay cửa lớp học, học sinh đã nhìn thấy cô. Cô đi vào lớp, vô cùng cẩn thận.

Cô đi lên bục giảng, khi giảng bài cho học sinh, cái lưỡi tự an ủi này bắt đầu mạnh hơn một số, thoải mái đến mức cô cũng sắp r*n r* ra tiếng rồi, thế này sướng quá đi mất…

Cứ như lưỡi thật đang l**m láp “cô bé” của cô vậy.

Chu Kỳ kẹp lấy thứ này trong khi dạy học sinh, nhưng lại không thể để bị phát hiện, có cảm giác gì thì cũng chỉ có thể chịu đựng, sắp rên thành tiếng thì cũng phải cố mà nhịn, cô vẫn luôn cố đè nén.

Chờ đến khi hết tiết thì nó đã l**m huy*t nhỏ của cô suốt một tiết học, cô cảm giác q**n l*t đã ướt nhèm nhẹp, đều là d*m thủy mà cô chảy ra. Cô không ngồi xuống nên mới không dính vào trên váy.

Khi cô quay lại bàn làm việc, dụng cụ thủ d*m bằng lưỡi kia mới dừng lại. Cô đang định gửi tin nhắn Wechat cho Tưởng Diên để mắng anh, kết quả là Tưởng Diên tự gửi tin nhắn Wechat đến hỏi cô: [Thế nào? Hôm nay, “cô bé” non mềm lẳng lơ có chảy nhiều nước không? Lúc về có đủ cho chồng uống nước sướng không nào?]

[Anh còn nói nữa, thế mà anh lại bật cái này lên khi em lên lớp, em được l**m sướng ơi là sướng. E cảm giác em cũng phun rồi, cảm thấy xấu hổ quá!!]

[Phun rồi á? Đồ lẳng lơ này d*m vậy sao, bị l**m một tí mà đã có thể phun nước rồi, là nó l**m em sướng hay là chồng l**m em sướng?]

[Chồng l**m sướng~ Nhưng cái này cũng rất sướng, em cảm giác em đã l*n đ*nh mấy lần liền, bây giờ, q**n l*t toàn là d*m thủy thôi, ước nhèm nhẹp dính vào em nè, chẳng thoải mái chút nào~. Lúc về sẽ cho anh ngửi q**n l*t của em, đều là mùi lẳng lơ mà anh thích đó!]

[D*m đãng, “cô bé” d*m đãng chảy nhiều nước một chút, về thì đút cho chồng uống nhé, hôm này, chồng nhớ “cô bé” hồng hào suốt một ngày liền.]



Buổi chiều, Tưởng Diên tới đón Chu Kỳ tan làm, nói một tiếng với cô, Chu Kỳ nhìn thấy anh tới thì vội vàng chạy xuống dưới. Tưởng Diên nhìn thấy cô thì lại bật cái lưỡi tự sướng lên, Chu Kỳ chạy qua một bên rồi dừng lại, bởi vì “cô bé” phía dưới lại bắt đầu được l**m.

Chu Kỳ đi qua, Tưởng Diên xuống xe cầm đồ đạc cho cô rồi đón người lên xe. Chu Kỳ ngồi xuống, Tưởng Diên ném túi xách của cô ra sau, hỏi cô: “Bây giờ, huy*t nhỏ d*m đãng có đang ch** n**c không?”

Chu Kỳ thở hổn hển đánh một cái vào vai anh: “Anh lại bật lên rồi, hôm nay em đã chảy nhiều nước lắm rồi, cũng cảm thấy mất mặt lắm, anh còn bật nữa!”

Tưởng Diên dí sát lại gần váy chỗ đ*ng q**n của cô để ngửi một hơi, cười, véo mặt cô, nói: “Đúng vậy, xem ra, hôm nay cô giáo Chu được l**m huy*t nhỏ rất sướng nhỉ. l*n đ*nh chắc là nhiều nước lắm, bởi vì váy toàn là mùi “cô bé” d*m đãng của cô giáo Chu thôi. Người khác có ngửi thấy không hả? Người khác có biết cô giáo Chu d*m đãng như vậy không? Đi giảng cho học sinh mà cũng không nhịn được, tự mình lén lút lên cao trào phun nước mấy lần liền.”

Chu Kỳ véo tay anh, hiện tại, phía dưới vẫn còn đang l**m, rất khó chịu.



Hai người đi về, Chu Kỳ không nhìn ai, chỉ dính lấy Tưởng Diên. Hai người rời khỏi thang máy, khi Tưởng Diên chuẩn bị đi vào, Chu Kỳ lại túm lấy anh không cho anh đi vào. Hôm nay, Tưởng Diên làm thế này với cô, cô cảm thấy cực kì xấu hổ. Vì thế, cô muốn trả đũa Tưởng Diên, túm lấy anh không cho anh đi vào trong phòng. Lúc này đang ở chỗ cửa thang máy, cô nắm tay luồn vào trong quần anh, không cởi ra, chỉ vạch q**n l*t và quần của anh ra, nắm lấy gậy th*t của anh.

Tưởng Diên bị cô nắm lấy như vậy thì hít sâu một hơi: “Cô giáo Chu thèm như vậy cơ à, đến đây thì không nhịn được mà nắm lấy gậy th*t của ông đây à?”

Chu Kỳ bóp gậy th*t của anh, tức giận nói với anh: “Cái gì gọi là gậy th*t của anh, đây là gậy th*t của em, cái này là của em, nó chỉ c*m v** em thôi, vì thế, hiện tại nó là gậy th*t của riêng em, là gậy th*t của em, không phải của anh.”


 
Cô Ấy Muốn Được “Yêu” - A Phì A
Chương 42



Hiện tại Chu Kỳ đang ở trước mặt anh, không biết có phải do cô được dạy dỗ tốt hay không mà cả người còn phóng túng hơn so với lúc ban đầu. Lúc mới đầu cô còn hơi ngại ngùng, nên khi nói mấy lời th* t*c với Tưởng Diên phải mất cả nửa ngày trời. Bây giờ, cô nói những lời th* t*c với Tưởng Diên vô cùng thành thạo, cần bao nhiêu d*m đãng thì có bấy nhiêu, cũng chẳng còn ngại ngùng, còn vô cùng lớn gan. Cũng giống như bây giờ, cô vừa nói chuyện với Tưởng Diên, tay vừa nắm lấy gậy th*t dưới q**n l*t của anh, ở trên tay v**t v* thưởng thức. Cô trực tiếp cho tay vào đ*ng q**n của Tưởng Diên, muốn tuốt cho anh b*n r*. Tưởng Diên nhìn thấy Chu Kỳ đùa giỡn vui vẻ như thế, tay anh nhịn không được cũng muốn sờ cô. Anh đặt tay lên eo Chu Kỳ, vén áo cô lên, bàn tay đưa vào vuốt ngực cô, cách lớp nội y nhéo lấy núm v* cô, bàn tay to của người đàn ông trực tiếp đi vào, vén quần áo Chu Kỳ lên một nửa.

Bố mẹ Chu tới vội vàng nên cũng chưa nói với con gái mình, chủ yếu là muốn cho cô ngạc nhiên, bởi vì có đối tượng thích hợp muốn giới thiệu với cô. Tuy con gái mới 25 còn rất trẻ, nhưng trong mắt người lớn, tuổi này mà chưa có bạn trai thì rất khó khăn. Bọn họ cảm thấy dáng vẻ con gái mình không tệ, còn dịu dàng, chưa có đối tượng rất không bình thường.

Vì vậy mới trực tiếp đến gặp con gái, thuận tiện đưa cô đi làm quen. Lúc ở dưới lầu, họ nghe được hàng xóm bàn tán: “Nói về đối tượng của Tiểu Kỳ, hai người biết không, nghe nói là cháu của dì Vương, dáng dấp cao lớn, cũng khá đẹp trai.”

“Phải không? Khó trách gần đây nhìn thấy bọn họ tay nắm tay, là người thuê phòng bên cạnh cô ấy sao?”

“Chẳng phải là thế à? Nghe nói người đó làm công ở công trường, lúc nhìn thấy cậu ấy trở về, trên người rất bẩn, này không được, làm công trường bằng cấp nhất định không xứng.”

Bố mẹ Chu ở thang máy nghe những lời đồn đại như thế, thì mẹ Chu tức giận trực tiếp đi lên, muốn giết Chu Kỳ.

Tìm người làm công ở công trường, đây là có bệnh à! Não bị úng nước mới tìm người làm công ở công trường mà quen, đây không phải chỉ là đi dọn gạch đẩy gạch sao? Làm gì có bằng cấp đâu, cô vẫn đang là giáo viên, sao lại ngốc như thế chứ.

Mẹ Chu đi lên, thang máy mở ra, đã thấy Chu Kỳ dính sát vào người Tưởng Diên, ôm lấy anh, tay thì đang đặt ở đ*ng q**n của anh, cầm lấy d**ng v*t của Tưởng Diên nắm nắm, sờ sờ!

Hơn nữa tay của người đàn ông kia còn v**t v* phía trong quần áo của Chu Kỳ, luồn vào sờ bên trong. Bàn tay ở ngực cô vô cùng dọa người, quả thật rất dọa người, cũng đâu phải ở nhà đâu, cứ trực tiếp đứng ngay cửa như thế, khiến mẹ Chu nhìn sang bọn họ tức giận hô to: “Chu Kỳ! Con đang làm gì thế!!”

Chu Kỳ bị mẹ Chu quát làm cho hoảng sợ, vừa rồi v**t v* gậy th*t của Tưởng Diên đến xuất thần, không chú ý đến cửa thang máy mở ra, thế mà bố mẹ cô lại đến đây. Bây giờ lại để hai người họ thấy bọn họ ở cửa làm loại chuyện này, hai người bị dọa đến nhanh chóng rút tay về. Chu Kỳ chắn trước người anh, sợ hãi nhìn mẹ Chu, hô lên: “Mẹ… Sao mẹ lại đến đây?”

Mẹ Chu nghe nói thế thì nhìn thoáng qua Tưởng Diên, ánh mắt nhìn chằm chằm anh mang theo sự đề phòng. Sau khi đánh giá Tưởng Diên xong, bà véo lấy cánh tay Chu Kỳ, mắng cô: “Sao lại không cho chúng ta đến, con còn không biết xấu hổ, là con gái như thế, kết quả con có biết mình đang làm cái gì không! Sao con lại có thể cùng với đàn ông ở nơi này, con còn không biết xấu hổ ư. Hơn nữa, cậu ta là ai? Cậu ta đưa tay vào trong quần áo của con rồi, hai người các con không thấy xấu hổ à, ban ngày ban mặt như vậy, sao hai người dám làm chuyện không biết xấu hổ thế này chứ. Chu Kỳ, con còn biết mình là giáo viên không? Là một giáo viên mà dám làm ra loại chuyện này, con có phải muốn làm mẹ tức chết không, lễ nghĩa liêm sỉ đều bỏ đi hết rồi sao?”

Chu Kỳ nghe thấy mẹ Chu nói lời này thì biết rằng vô cùng mất mặt. Chuyện này thật sự nên trách cô, nếu không phải cô quá nóng ruột, sao lại không đợi được mà làm chuyện này với Tưởng Diên chứ.

Chu Kỳ giải thích với bà: “Mẹ, anh ấy là bạn trai con, con… Vừa rồi là con nhất thời xúc động thôi, không nghĩ nhiều như thế, con cũng không biết sẽ gặp mẹ, lần sau con không dám nữa.”

Mẹ Chu nghe cô giới thiệu là bạn trai thì càng tức giận hơn, ánh mắt nhìn Tưởng Diên càng thêm hung dữ. Vốn dĩ gậy th*t của Tưởng Diên vẫn còn đang cứng, bị hù dọa như thế nên gậy th*t cũng mềm xuống rồi, anh đẩy Chu Kỳ ra, chào hỏi mẹ Chu: “Cháu chào bác trai, bác gái ạ, cháu tên là Tưởng

Diên, chuyện này trách cháu nóng vội, không trách Chu Kỳ. Là cháu hồ đồ, đùa giỡn quá đáng, chúng ta vào trong nói chuyện đi ạ.”

Chu Kỳ nghe nói thế thì nhanh chóng mở cửa nhà mình, kết quả mẹ Chu lại sang phòng của người đàn ông, giọng điệu còn vô cùng hung dữ nói với Tưởng Diên: “Cậu mở cửa nơi này ra, để tôi vào xem một chút.”

Chu Kỳ cũng không dám, dù sao gần đây cô vẫn luôn ở chung với Tưởng Diên, nếu để bà ấy đi vào trong, sẽ thấy được nội y và mấy thứ linh tinh khác của cô sao, mẹ cô lại sẽ tức giận nữa. Chu Kỳ kéo tay Tưởng Diên không cho anh mở cửa, dù sao mẹ cô vẫn là người có quan niệm truyền thống. Sau đó, mẹ Chu tức giận quát lớn anh: “Tôi nói cậu mở cửa ra cho tôi, cậu không nghe thấy sao? Hay là tôi nói cậu không nghe, làm chuyện gì không ra hình người rồi. Nhanh mở cửa ra.”

Tưởng Diên nghe nói thế thì mở cửa ra, mẹ Chu tức giận đùng đùng đi vào, sau khi đi vào kiểm tra một chút thì tức giận đến mức thiếu chút mơ hồ. Vì khi nhìn ra ban công, bà nhìn thấy đồ lót hai người phơi cùng nhau, dáng vẻ này còn không phải là đang ở chung với nhau à. Bà thật sự tức chết này, con gái của bà mới bao lâu chưa gặp đã ở chung với đàn ông rồi. Bà lôi kéo Chu Kỳ, nổi giận đùng đùng nói: “Theo mẹ về nhà.”

Chu Kỳ nhìn thoáng qua Tưởng Diên. Tưởng Diên muốn đi theo sang bên cạnh giải thích với bà nhưng mẹ Chu lại quát lớn: “Cậu vẫn nên đừng đi theo, tôi và con gái tôi nói chuyện. Chuyện của người một nhà chúng tôi không liên quan đến người ngoài, cậu đừng xen vào. Bây giờ tôi phải nói chuyện với con bé.”
 
Cô Ấy Muốn Được “Yêu” - A Phì A
Chương 43



Chu Kỳ bị mẹ dẫn về, Tưởng Diên bị ngăn ở bên ngoài. Lúc ở ngoài cửa, anh có chút không nỡ.

Sau khi mẹ Chu kéo cô vào nhà thì đẩy mạnh cô ra, vô cùng hung dữ hỏi cô: “Chu Kỳ, con nói cho mẹ biết, cậu ta làm nghề gì.”

Chu Kỳ nhìn bà, giải thích: “Bây giờ anh ấy đang làm ông chủ, anh ấy làm chủ đầu tư.”

Nghe thế trong mắt mẹ Chu đều là vẻ khinh thường: “Cho nên là công nhân xây dựng à? Chính là người chuyên dọn dẹp công trường đó sao? Loại người làm công việc này, Chu Kỳ, con không phải đang có bệnh chứ, là một sinh viên đại học nổi tiếng lại làm xằng làm bậy. Cậu ta chắc chắn không phải sinh viên nhỉ, chắc là không có bằng cấp, con ở chung với cậu ta quả thật tự hạ thấp thân phận của mình.”

Chu Kỳ nghe bà nói thế thì không thích, lý luận nói: “Mẹ, sao mẹ lại nói thế, bằng cấp quan trọng thế à? Hơn nữa anh ấy cũng chẳng phải công nhân, bây giờ anh ấy là ông chủ, anh ấy có công ty của mình, bây giờ đang gây dựng sự nghiệp.”

“Bắt đầu gây dựng sự nghiệp, chính là để lừa mấy cô gái ngốc như con. Con nhìn thử cậu ta có giống như gây dựng sự nghiệp không, tám chín phần là muốn lấy tiền con, sớm hay muộn cũng sẽ đóng cửa. Cậu ta là người thuê phòng của con, nên không phải là muốn lừa gạt con để không trả tiền phòng chứ?”

Chu Kỳ nghe mẹ mình nói vậy thì mơ hồ, cô cảm giác như bản thân cô đều vì Tưởng Diên mà bênh vực kẻ yếu, làm sao có thể nói anh như thế chứ, “Mẹ, không phải như thế đâu, anh ấy không phải người như thế, anh ấy vẫn đưa tiền thuê nhà cho con mà!”

Mẹ Chu thấy con gái mình nói thế thì tức giận đánh lên cánh tay của cô, “Con xem, sau khi con và cậu ta ở chung với nhau thì biến thành dáng vẻ gì kìa. Cậu ta chính là tai họa, trước kia con dịu dàng biết bao, lại vô cùng nghe lời, cũng sẽ không cãi lời mẹ. Kết quả bây giờ con lại phản nghịch như thế, không được, mẹ không đồng ý cho hai người ở chung một chỗ, phải chia tay với cậu ta. Con ở chung với cậu ta, thật là hồ đồ, chuyện này về sau nói ra, người mất mặt vẫn là con! Là đứa con gái như con!”

Lời nói chia tay này đã k*ch th*ch đến Chu Kỳ, cô lớn giọng nói, “Con sẽ không, con thích anh ấy, con muốn ở cùng với anh ấy. Mẹ, mẹ làm gì vậy,

sao lại có thành kiến với anh ấy như thế. Tuy anh ấy không có bằng cấp, nhưng không phải chỉ cần tốt với con là được sao?”

Mẹ Chu tức giận ra lệnh cho cô, “Mẹ không nói lại được con, chuyện này không thể thương lượng. Người đàn ông kia tám chính phần là không có tình cảm với con, bởi vì con đơn giản, chưa trải sự đời mới cố ý lừa gạt con, đừng bị cậu ta lừa.”

Chu Kỳ không thể nói chuyện với bà nữa, bây giờ nổi giận đùng đùng rời đi, cô đi vào phòng, trốn ở trong phòng mình. Cô cứ đi như thế, cũng bởi vì dưới thân cô đều là nước d*m, vì cái lưỡi rung tự an ủi kia vẫn còn đang ở trong huy*t nhỏ của cô. Cô bị ăn huy*t nhỏ, hiện giờ dưới thân vẫn còn đang rung lên.

Vừa rồi lúc cô trở về, hạ thể vẫn đang cắm lưỡi rung, chắc là Tưởng Diên cũng rất sốt ruột. Bây giờ chắc hẳn anh đang rất lo lắng, nên không có tắt lưỡi rung trong người cô đi, nó vẫn còn đang l**m huy*t nhỏ của cô.

Lúc cô về phòng khóa trái cửa lại, thì nhận được tin nhắn Wechat Tưởng Diên gửi, hỏi cô: [Sao rồi? Có phải bác gái có thành kiến rất lớn với anh không?]

Chu Kỳ trấn an anh: [Không có đâu, anh đừng nghĩ nhiều, chỉ là vẫn luôn cho rằng em không có bạn trai, cho nên bây giờ muốn nói với em một chút thôi. Bây giờ đã không có chuyện gì nữa, em đã về phòng rồi. Tại vì anh còn chưa lấy đồ ra nữa, bây giờ nó vẫn còn đang l**m phía trong em, phía dưới rất ngứa, hơn nữa chảy rất nhiều nước, cảm giác không khép được chân, anh nhanh chóng tắt nó đi.”

[Bây giờ huy*t nhỏ có rất nhiều nước sao?]

Chu Kỳ vén váy lên, nhìn thấy q**n l*t dưới thân mình đã ướt đầy nước, ẩm ẩm ướt ướt như thế, cô trả lời: [Vô cùng nhiều, nước d*m làm ướt hết q**n l*t của em luôn, đến bây giờ vẫn còn chảy, cảm giác có thể nhỏ từng giọt luôn đấy.]

[Bây giờ có thể đi ra không? Chồng sẽ giúp em l**m nước d*m đi, lấy đầu lưỡi rung ra.]



Bây giờ Chu Kỳ ra ngoài, mẹ Chu cho rằng cô muốn đến tìm Tưởng Diên nên quát lớn: “Con đi đâu đó?”

Chu Kỳ nói: “Con đi xuống lầu lấy chút đồ, có giáo viên trong trường đến tìm con.”

Chu Kỳ sợ mẹ phát hiện cô sang bên cạnh tìm Tưởng Diên, nên đã sớm bảo Tưởng Diên xuống lầu, bây giờ cô giả vờ lén mẹ cô xuống lầu với anh.

Lúc Chu Kỳ xuống lầu một thì đi đến một góc chết. Đây là góc chết, bình thường không có ai chú ý đến, mà lúc này cũng không phải giờ cao điểm. Chu Kỳ chạy nhanh qua ôm lấy anh, Tưởng Diên đã tắt lưỡi rung trong người cô rồi, bây giờ lại nắm lấy eo cô ngồi xổm xuống. Chu Kỳ mặt quần chữ T trắng, phía dưới là váy dài. Tưởng Diên sợ cô chảy nhiều nước, cho nên đỡ lấy eo cô ngồi xổm xuống, vén váy cô lên, vùi đầu vào, vừa vào đến đã nghe thấy mùi vị của nước sướng. Anh c** q**n lót cô, đưa tay tiến vào, lấy đầu lưỡi tự an ủi ra, bởi vì kẹp có chút chặt, hơn nữa nước rất nhiều, cho nên tách huy*t thịt xong cần phải mất một lúc mới lấy ra được.

Sau khi anh lấy ra, thì dùng đầu lưỡi l**m sạch sẽ nước d*m cho cô, đầu lưỡi linh hoạt hút lấy huy*t nhỏ của cô. Chu Kỳ nhìn anh, nhìn chằm chằm ở một chỗ, sợ có người đến.

Tưởng Diên l**m vô cùng linh hoạt, Chu Kỳ còn phân phó anh: “Nước rất nhiều luôn, đều là nước d*m anh thích đấy, phải l**m hết cho em.”

Tưởng Diên l**m mất chút thời gian, l**m hết sạch nước d*m của cô mới chịu thôi. Anh mặc q**n l*t của cô vào, còn dùng chóp mũi cọ cọ ở trên q**n l*t cô, ngửi mùi vị của huy*t nhỏ.

Anh thả váy xuống, lúc ôm lấy Chu Kỳ thì dán miệng mình lên miệng của cô, truyền sang cho cô: “Tự mình nếm thử xem, nước trong huy*t của em có hương vị gì.”

Chu Kỳ l**m một chút, “Không có hương vị gì cả.”


 
Cô Ấy Muốn Được “Yêu” - A Phì A
Chương 44



Quả thật trong chuyện này, lúc th*n d*** của người phụ nữ sạch sẽ, chảy ra chút nước d*m không mang theo hương vị gì. Trước kia Chu Kỳ cũng đã thử nếm qua nước d*m của chính mình chẳng thấy có mùi vị, nên bây giờ ăn cũng không thấy có gì. Cô cũng không biết vì sao mà Tưởng Diên lại thích uống nước d*m của cô như thế, lại còn ăn rất ngon lành, không biết còn tưởng rằng anh đang ăn gì đấy ngon lắm.

Tưởng Diên nghe nói thế thì hôn vào miệng của cô, “Không có mùi vị gì cả? Em cẩn thận ăn thử xem, có phải đều là mùi vị lẳng lơ của em, còn có chút ngọt nữa, mỗi lần l**m nước d*m của em đều là vị ngọt.”

Chu Kỳ ngại ngùng ôm lấy eo anh, đầu chôn trong ngực của anh nói, “Em phải trở về rồi, em nói với mẹ là mình xuống dưới mua đồ, về lâu chắc chắn mẹ sẽ cảm thấy em nói dối, sợ rằng bà ấy lại tức giận.”

Tưởng Diên vuốt tóc cô, hỏi cô: “Ngày mai muốn mời bố mẹ ra ngoài dùng bữa cơm không? Anh muốn xác định vị trí một chút, tới Đại Tần ăn không? Đến đó xin lỗi bố mẹ em, giải thích với hai người về chuyện của chúng ta chứ?”

Đây là nhà hàng Trung Hoa đạt tiêu chuẩn Michelin nổi tiếng nhất ở đây, giá cả vô cùng mắc, cá nhân Tưởng Diên đến ăn chắc chắn sẽ rất tiếc tiền.

Nhưng dù sao là mở tiệc để tiếp đãi bố mẹ vợ mà, đi đến chỗ xa hoa chút cũng tốt nên anh mới định đưa họ đến đấy.

Chu Kỳ nghe thấy địa điểm thì nhảy dựng lên, hỏi anh: “Chỗ đó quá đắt rồi, nếu anh thật sự muốn mời bố mẹ em ăn cơm thì tìm một nhà hàng tiện nghi chút là được, không cần phải quá đắt tiền đâu. Hai người họ cũng không cần phải đến nhà hàng sang trọng ăn mà.”

Tưởng Diên nghĩ một hồi, vẫn nên đến nơi tốt tốt một chút, kiểu gì cũng phải nhìn đến mặt mũi của người lớn mà chăm sóc đi. Dù sao cũng chính là bố mẹ vợ mình, mời ăn cơm chắc chắn không thể quá tiếc nuối được, nên anh mới nói với Chu Kỳ rằng mai cứ đến đó.



Sau khi Chu Kỳ trở về, mẹ Chu nhìn chằm chằm cô nói: “Không phải có giáo viên đến đưa đồ gì đó cho con sao? Đồ đâu mất rồi?”

Chu Kỳ nói qua loa cho có lệ, “Là nói một vài chuyện mà thôi, nói miệng thì làm sao có cái gì được chứ. Bố mẹ à, Tưởng Diên gửi Wechat cho con, muốn mời hai người một bữa cơm, ở bên chỗ Đại Tần ấy.”

Mẹ Chu trừng mắt nhìn cô, không nghe ra buồn vui giận hờn gì nói: “Cậu ta bỏ tiền ra được sao? Lại mời chúng ta đến chỗ đắt tiền như thế, khách sạn đó rất nổi tiếng đấy, hơn nữa giá cả rất cao. Sẽ không mời chúng ta đến khách sạn đó ăn, sau đó lại bắt chúng ta trả tiền chứ.”

Chu Kỳ có chút tức giận, “Không phải, sao bố mẹ lại nghĩ anh ấy là một tiểu bạch kiểm* vậy? Con ở bên anh ấy lâu như thế cũng đều do anh ấy chi tiền, chưa từng để con bỏ tiền túi ra, cũng chẳng phải ham tiền của con, anh ấy chắc chắn không giống như mọi người nghĩ.”

*Tiểu bạch kiểm: ý chỉ những chàng trai trắng trẻo xinh đẹp, sống bám vào người khác hoặc được bao nuôi, thường được dùng với ý châm biếm.

Mẹ Chu cười lạnh: “Phải chờ đợi để câu được con cá lớn hơn, con không biết à? Nhà chúng ta tuy chẳng phải gia đình có tiền, nhưng con đừng quên, nhà mình có tận hai căn phòng ở đây đấy, có hai căn phòng thì nói lên điều gì? Có hai căn phòng thì cũng đã đủ lắm rồi, có lẽ không ham tiền của nhà chúng ta thì chắc chắn là ham nhà. Bây giờ cậu ta mới là công nhân xây dựng thôi, muốn kiếm một căn nhà ở chỗ này có bao nhiêu khó khăn, biết được sau khi kết hôn với con cái gì cũng có. Con biết rõ như thế mà không dừng lại đi, còn ngu ngốc bị cậu ta lừa.”

Chu Kỳ thật sự bị giọng điệu này của bà làm cho tức chết rồi, cô không muốn nói chuyện với giọng điệu khắc nghiệt như thế.

“Dù sao hai người cũng chẳng hề muốn đi, nếu hai người không muốn đi như thế thì con tiết kiệm được tiền.”

Mẹ Chu muốn bốc hỏa, bố Chu mới nói với bà, “Thôi quên đi, bà xã à, bà cũng đừng có một gậy đánh uyên ương thế kia. Ngày mai cứ đi xem trước đi, nhỡ đâu chẳng phải giống như chúng ta nghĩ thì sao. Cứ đi xem xem người kia như thế nào, lỡ như là người có nhân phẩm tốt thì thế nào. Bà cũng nên tin tưởng ánh mắt con gái mình một chút, ngày mai đến dùng một bữa cơm với cậu ta, nhìn một cái có thể biết ngay là loại người gì.”

Mẹ Chu vẫn còn muốn phản đối, nhưng nghe được chồng bà nói như thế thì không phản đối nữa, đồng ý ngày mai cùng đi ăn cơm.



Tối hôm đó Chu Kỳ gửi tin nhắn Wechat nói với anh, nên ngày hôm sau Tưởng Diên đến. Anh nhìn bố mẹ Chu chào hỏi một chút, nhưng mẹ Chu không phản ứng gì.

Bây giờ Tưởng Diên mặc tây trang, bởi vì chính thức gặp người lớn nên anh đã đi mua tây trang. Trước kia, Tiểu Thành từng nói với anh, nói cái gì mà ông chủ này nọ, chủ yếu đều dựa vào ăn mặc, nói anh đi mua một bộ tây trang.

Tưởng Diên không thích mặc tây trang, dù sao cũng đều do thói quen của anh, sao có thể thích mặc những bộ quần áo thế này được, mặc vào cảm thấy rất không quen, không được tự nhiên, anh vẫn thích mặc quần áo loại năm tệ thoải mái hơn.

Đây cũng là lần đầu tiên Chu Kỳ nhìn thấy anh mặc tây trang. Dáng người anh vô cùng đẹp, cho dù mặc quần áo bình thường hay tây trang cũng đều rất đẹp trai. Bây giờ mặc tây trang vào lại có cảm giác khang khác, cảm giác áo mũ chỉnh tề, có một cách nói dạo này rất hay nghe, gọi là phong cách cấm dục. Chu Kỳ vô cùng thích, nhìn anh mặc như thế thì ánh mắt đều tỏa sáng, đặc biệt đẹp trai. Cô muốn nhìn thấy anh mặc tây trang “chơi” cô, cảm giác sẽ là một loại phong cách khác biệt.

Tưởng Diên đi qua mở cửa xe cho Chu Kỳ, dẫn bố mẹ cô đi lên xe, sau đó anh lái xe đưa người đến khách sạn.

Ngày hôm qua anh đã bảo Tiểu Thành đến nơi này đặt chỗ, nên bây giờ anh trực tiếp đi vào phòng đã được đặt trước ở bên trong.

Phòng thuê lúc này vô cùng im lặng, Tưởng Diên đi vào rót cho mẹ Chu ly nước. Mẹ Chu nhìn anh chăm chú, hỏi anh: “Cậu không phải là sinh viên à. Có bằng cấp gì rồi?”

Tưởng Diên nghe thế thì dừng tay một chút, thành thật trả lời: “Không phải, từ trung học cháu đã nghỉ học rồi ạ.”

Mẹ Chu nghe nói như thế, thì giọng càng thêm không vui: “Dân quê à? Cậu ở đâu?”

“Ở một trấn nhỏ phía Tây.”

Khoảng cách không xa, ở thành thị này có một nông thôn hẻo lánh, mẹ Chu nghe thế thì mặt càng trở nên khó coi hơn.
 
Cô Ấy Muốn Được “Yêu” - A Phì A
Chương 45



Mẹ Chu không nói gì, lúc ăn cơm không biết có phải cố ý hay không mà gọi rất nhiều đồ ăn đắt tiền. Chu Kỳ thấy mẹ mình quá đáng như thế thì kéo tay bà lại nói: “Mẹ, gọi nhiều như thế làm gì, mẹ lại chẳng ăn hết, nhiều quá rồi, hơn nữa mẹ còn cố ý gọi mấy món mắc như vậy.”

Mẹ Chu đóng thực đơn lại, nói với Tưởng Diên: “Tự nhiên tôi muốn ăn mấy món này, có phải cậu cũng biết nhà hàng này đắt mà còn muốn dẫn chúng tôi đến, không phải đang giả vờ làm người có tiền sao? Mời chúng tôi đến đây chắc chắn là để ăn cho thỏa mãn, nếu không có tiền còn mời chúng tôi đến, thì không phải là giả vờ sao.”

Chu Kỳ còn muốn nói thêm điều gì, thì bị Tường Diên giữ chặt tay nói: “Không có gì, Tiểu Kỳ à, bác muốn ăn gì cứ gọi, anh không sao đâu.”

Mẹ Chu nghe thế càng không khách khí hơn, Chu Kỳ cũng rất bất đắc dĩ. Tưởng Diên cũng chẳng có vẻ gì là mất hứng, anh lấy cơm cho bố mẹ Chu. Mẹ Chu nói với Chu Kỳ: “Chu Kỳ, mẹ nhìn thấy bên ngoài có mâm xôi đen, con mua cho mẹ chút mâm xôi đen đi, bây giờ mẹ muốn ăn.”

Chu Kỳ: “Đợi ăn xong rồi mẹ lại ăn không được sao?”

Mẹ Chu: “Không thể, bây giờ mẹ muốn ăn, con mua cho mẹ đi.”

Chu Kỳ cũng chẳng phải đứa ngốc, biết mẹ mình cố ý để cô đi rồi nói gì đó với Tưởng Diên. Nên cô mới liếc mắt nhìn Tưởng Diên, thấy anh gật đầu thì Chu Kỳ trao cho anh một ánh mắt rồi rời đi.

Tưởng Duyên rót cho mẹ Chu ly trà nóng. Mẹ Chu uống một ngụm trà, trực tiếp nói với anh: “Tiểu Diên à, bây giờ chỉ còn tôi với cậu, nên tôi nói thẳng tôi không thích cậu, thấy cậu không xứng với Chu Kỳ. Nói đơn giản là, Chu Kỳ nhà chúng tôi là người tốt nghiệp đại học đàng hoàng, bây giờ là giáo viên, công việc ổn định, mà cậu thì làm chủ thầu, giờ lại đang xây dựng sự nghiệp. Tuy rằng bên ngoài thấy không tệ nhưng chỉ là bề ngoài thôi, chỉ biết là cậu làm việc trong công trường, trong nhà lại không có tiền. Hơn nữa cậu còn là người nông thôn, Chu Kỳ của chúng tôi lại ở thành phố, là kiểu con gái thành phố không thể chịu khổ. Bây giờ nó đang bị cậu làm cho mê muội, có thể sẽ lựa chọn mấy thứ gọi là tình yêu gì đó, nhưng tôi là người từng trải, tôi biết chắc chắn nó sẽ hối hận. Cho nên, tôi không đồng ý để hai người ở bên nhau, chúng tôi chú ý đến chuyện môn đăng hộ đối, cậu không xứng với nhà chúng tôi, nói đơn giản là tôi không đồng ý. Cậu tìm thời gian thích hợp nói lời chia tay với con bé đi. Chu Kỳ của chúng tôi phải tìm một người tốt nhưng người đó tuyệt đối không phải là cậu, ở chung một chỗ với cậu, tương lai nó sẽ bị người ta chê cười.”

Tưởng Diên nghe thế thì im lặng một lúc rồi nói với bà: “Bác à, cháu biết bây giờ mình không xứng với Tiểu Kỳ, cũng không có tư cách đứng chung một chỗ với cô ấy, không cho cô ấy cuộc sống tốt. Nhưng mà, xin bác cho cháu thêm chút thời gian, cháu sẽ chứng minh được năng lực của mình, hơn nữa, cháu thật sự thích Tiểu Kỳ, muốn ở bên cô ấy. Cho cháu chút thời gian để chứng minh được không?”

Mẹ Chu cắt ngang lời anh: “Không được, tôi chính là chướng mắt cậu, cảm thấy thân phận của cậu không thích hợp. Chúng tôi đều là người thành phố, cậu lại ở nông thôn xa xôi như thế, làm sao môn đăng hộ đối được, cậu chứng minh như thế nào đây? Năm nay Tiểu Kỳ đã 25 rồi, cho cậu vài năm để chứng minh, nó chờ nổi sao? Nó không chờ được đâu nên cậu đừng uổng phí tâm tư nữa. Con gái chỉ có được khoảng thời gian này, cậu nhanh chóng nói chia tay với nó, rồi đường ai nấy đi đi.”

Tưởng Diên còn muốn nói thêm gì đó, nhưng Chu Kỳ đã vội vàng trở lại. Bây giờ Chu Kỳ đã về rồi nên mọi người không nói gì nữa, sợ Chu Kỳ nghe được.

Bữa ăn này không tính là hòa thuận, bởi vì mẹ Chu và bố Chu không nói gì. Bố Chu thương vợ mình nên đều để bà nói chuyện, mẹ Chu nói cái gì chính là cái đó. Cơm nước xong xuôi, Tưởng Diên lại đưa họ về, lúc ở dưới lầu,

Chu Kỳ nói với bố mẹ cô: “Bố mẹ, hai người lên trước đi, con ở đây nói chuyện với anh ấy một lúc, nói xong sẽ lên.”

Mẹ Chu chỉ ngón tay lên trán cô, “Con nhớ trở về, đừng đi lang thang với người ta đấy.”



Chu Kỳ nhìn hai bên một chút, bây giờ đã tối rồi, xung quanh bãi đỗ xe không có ai nữa, nên cô tìm một góc không có camera trong bãi đỗ xe. Chu Kỳ kéo tay Tưởng Diên, kéo anh đến một góc bên cạnh xe, hỏi anh: “Chồng ơi, bây giờ em muốn, anh làm em được không. Em muốn nhìn chồng mặc tây trang làm ‘cô bé’ của em.”

Tưởng Diên nghe nói thế thì nở nụ cười, “Sao lại muốn làm thế, chỗ nào cũng có thể đ*ng d*c được, cả ngày đều muốn chồng làm em, huy*t nhỏ không cắn gậy th*t sẽ rất ngứa sao?”

“Đúng thế, huy*t nhỏ muốn gậy th*t của chồng c*m v**. Ngày hôm qua đã ngứa như thế, không có gậy th*t của chồng c*m v** rất ngứa, cả đêm đều muốn được chồng c*m v**.”

Chu Kỳ ôm lấy áo khoác tây trang của anh, nhìn thấy áo khoác anh cởi xuống thì rất ngứa, muốn để anh làm cô. Bây giờ cũng không ngoại lệ, rất muốn nếm thử loại cảm giác theo ý Chu Kỳ là xe chấn này. Nhưng Tưởng Diên không đi vào, ngược lại trực tiếp ở bên ngoài xe, vén váy Chu Kỳ lên, hôm nay cô mặc váy ngắn che được mỗi mông, vén đến eo đã lộ ra q**n l*t.

Sau khi cô c** q**n lót xuống đến mắt cá chân, thì Tưởng Diên lấy hai ngón tay tách hai cánh hoa của cô, nhéo vào *m đ* của cô một chút. Không biết có phải vì bây giờ hai người đều mang theo tâm sự, cả hai đều đang có chuyện trong lòng nên Tưởng Diên cũng có chút không để tâm, phía dưới của Chu Kỳ lại ướt rất chậm. Trước kia Chu Kỳ y hệt như cái động nước, s* s**ng một chút đã ra rất nhiều nước d*m. Chu Kỳ nhịn không được, trực tiếp k** kh** q**n của Tưởng Diên ra, nói với anh: “Chồng ơi, trực tiếp c*m v** đi, đừng giỡn nữa, bây giờ em rất ngứa.”

Tưởng Diên c** q**n xuống, bây giờ d**ng v*t cũng rất dữ tợn và cứng rắn, lại vô cùng thô to. Anh đỡ gậy th*t đối diện với miệng huy*t của cô, Chu Kỳ kêu lên một tiếng, cúi đầu nhìn thấy th*n d*** có phủ lớp lông đen đang ngậm lấy gậy th*t của anh. Mảnh rừng của hai người đều dính vào chung một chỗ, vô cùng sắc dục.

Tưởng Diên cắm cây gậy vào nhưng lại không nhúc nhích, chỉ nhìn xuống chỗ dưới thân hai người đang dính chặt vào nhau.
 
Cô Ấy Muốn Được “Yêu” - A Phì A
Chương 46



Chu Kỳ cúi đầu nhìn nơi riêng tư của hai người dính liền vào nhau, không biết có phải bởi vì chỗ này tương đối k*ch th*ch, sợ bị người khác nhìn thấy hay không, mà phía dưới của cô cắn vô cùng chặt, cứ cắn chặt lấy anh. Đúng lúc cô nhìn phía dưới cơ thể dính sát vào nhau thì Tưởng Diên lại muốn chọc c*m v** cô. Anh ôm lấy eo cô, nhưng Chu Kỳ lại kéo gậy th*t của anh ra, không cho anh động đậy, cô nói với anh: “Sau khi em đi rồi, có phải mẹ em lại tới tìm anh không? Mẹ em tìm anh nói gì thế, anh nói một chút cho em biết đi.”

Tưởng Diên nghe thấy những lời này thì cười, túm lấy lông chỗ huy*t nhỏ của cô rồi kéo một cái, nói: “Cô giáo Chu của chúng ta đúng là giỏi tính kế quá nhỉ, biết anh sẽ không bao giờ nói thật cho em biết nên mới dùng cách này để dụ dỗ anh nói chuyện với em đúng không? Sao nào, anh không nói cho em biết thì em sẽ không cho anh c*m v** “cô bé” chắc?”

Chu Kỳ chính là có suy nghĩ này, cô biết, nếu cứ hỏi anh như vậy thì chắc chắn anh sẽ không nói thật, cho nên cô mới chọn cách này để bắt anh nói thật. Hiện tại, tay cô nắm lấy gậy th*t của anh, bắt anh nhanh chóng nói ra, nếu không, cô sẽ không bao giờ cho anh c*m v** trong huy*t nhỏ. Hơn nữa, cô còn lắc lắc gậy th*t của anh, nói với anh: “Đúng vậy, anh mà không nói thật cho em biết thì anh đừng hòng c*m v** trong được, cứ vậy đi. Chắc chắn phía dưới của anh sẽ nhịn đến khó chịu.”

Tưởng Diên túm lấy eo cô rồi v**t v*, tay cứ chầm chậm, tựa như đang gãi ngứa vậy: “Thế à? Anh cảm thấy huy*t nhỏ của cô giáo Chu còn sắp khó

chịu hơn gậy th*t của anh đây rồi nhỉ? Anh đây có thể nhịn không c*m v**, dù sao chôn ở trong huy*t nhỏ chật hẹp của cô giáo Chu cũng rất ấm áp. Gậy th*t chỉ cần có cái lỗ để nhét vào là được, hiện tại huy*t nhỏ của cô giáo Chu cắn chặt như vậy cũng rất sướng, cứ như vậy đi. Nhưng mà, chắc là huy*t nhỏ non mềm của cô giáo Chu đang ngứa lắm nhỉ, nếu như anh đây không di chuyển thì huy*t nhỏ của cô giáo Chu lại càng ngứa hơn đấy.”

Chu Kỳ quên mất là anh sẽ có một chiêu như vậy, bây giờ quả thật là, lúc này phía dưới của cô bị gậy th*t c*m v**, người bị ngứa chính là cô. Nhưng gậy th*t của Tưởng Diên lại không nghiêm trọng như thế, dù sao huy*t nhỏ cũng đang cắn anh mà. Tưởng Diên cứ cắm dính vào phía dưới của cô như vậy, thay đổi vị trí để c*m v** đường đi của cô, chuyển sang một bên khác.

Chu Kỳ bị động tác này kéo cho phía dưới càng ngứa hơn, nhưng cũng không biết có phải Tưởng Diên đang có ý định giày vò cô hay không, mà anh cứ không hiểu, tay anh còn chui lên trên quần áo của cô, s* s**ng đỉnh núi của cô.

Nụ hoa của cô bị lôi kéo, anh kéo nh* h** ra, Chu Kỳ thật sự là không thể nhịn được nữa, vì thế, cô vặn vẹo phía dưới một cái để anh chọc vào rút ra: “Em chịu thua, anh c*m v** đi. Phía dưới của em ngứa quá, anh di chuyển đi, dùng gậy th*t c*m v** rút ra một chút đi.”

Tưởng Diên cố ý trêu cô: “Cô giáo Chu này, thế này thì em chẳng có chút đạo đức nào cả. Em không muốn cho anh cắm thì không cho anh cắm, bây giờ muốn anh cắm thì lại bảo anh c*m v**. Anh là một công cụ cắm huy*t nhỏ vô tình chắc? Anh cứ không di chuyển đấy. Cô giáo Chu muốn gậy th*t c*m v**, vậy thì cô giáo Chu tự vặn eo để thỏa mãn mình đi. Gậy th*t chỉ ở đây thôi, em cứ cắm cho đã đời đi.”

Chu Kỳ nghe thấy những lời này của anh, quả thật cô ngứa lắm rồi nên bắt đầu ưỡn lưng đâm vào gậy th*t của anh ở phía dưới cơ thể của anh. Cô thăm dò chen huy*t nhỏ vào bên trong, sau đó rút ra, lặp đi lặp lại động tác c*m v** rồi lại rút ra, cứ như thể đã coi anh thành cây gậy chạy bằng điện vậy, cứ sung sướng ở trên người anh.

Ban đầu, Chu Kỳ cũng không chảy bao nhiêu d*m thủy, nhưng không biết có phải vì nguyên nhân này hay không mà phía dưới vô cùng nhạy cảm. Cô cứ tự mình thọc vào rút ra như vậy không được bao lâu mà phía dưới đã chảy ra rất nhiều d*m thủy.

Tưởng Diên vốn đang muốn nhìn thấy cô tự mình c*m v** rút ra, tự di chuyển ở trước mặt anh, nhưng nhìn thấy dáng vẻ lẳng lơ này của Chu Kỳ thì vẫn không thể nhịn được, anh xoay cô về một hướng, quay lưng về phía mình. Anh chổng mông cô lên, sau khi bẻ cánh mông của cô ra thì nhắm thẳng vào lỗ nhỏ của cô, sau đó cắm phập vào trong, bắt đầu di chuyển thọc vào rút ra theo quy luật.

Chu Kỳ dần bị cắm đến đ*ng t*nh, quên luôn mục đích ban đầu khi đi tìm anh làm chuyện ấy ở đây, hiện tại cô cũng chỉ cố làm cho mình được sảng khoái. Thế là cô chổng mông lên càng cao hơn, kết hợp càng chặt hơn với gậy th*t của anh. Tưởng Diên vỗ mông cô, vẫn luôn vỗ cho cô kêu lên: “Rên đi, cô giáo Chu kêu ra cho anh, d*m đãng thế nào thì cứ kêu ra d*m đãng như thế cho anh. Để cho tất cả mọi người đều nhìn một chút xem đồ lẳng lơ d*m đãng như em chẳng cần mặt mũi, bắt ông đây c*m v** huy*t nhỏ của em ở ngay trong bãi đỗ xe này! Không biết xấu hổ đến mức nào chứ, ở bãi đỗ xe này mà lại không kiềm chế được bắt chồng em c*m v** “cô bé”.

Không cần dạo đầu mà cũng có thể ch** n**c, em có lẳng lơ không hả? Nói với em mấy câu tục tĩu, phía dưới lại chảy ra nhiều nước như vậy, ngâm mình ở trong gậy th*t của ông đây, chim của ông đây toàn là nước của em thôi. Lát nữa phải uống sạch cho ông, uống cho đã đời đi! Rên ra đi, có nghe không hả? Con hàng d*m đãng, kêu ra đi! Để nhìn một chút xem rốt cuộc em d*m đãng đến cỡ nào.”

Chu Kỳ bị nhục nhã đến mức cơ thể căng thẳng tắp, nhưng cô lại đón ý nói hùa với anh, tay nắm lấy cửa xe, ra sức mà kêu to: “A —— Chồng ơi —— c*m v** cô bé của em đi —— c*m v** đi, ngứa quá, cảm ơn, sướng quá

—— Như vậy rất sướng—— Đánh vào mông em đi, lại đánh vào mông em đi, bị chồng vỗ mông cũng sướng quá đi mất—— Chồng ơi, được gậy th*t to của chồng cắm sướng quá—— Huy*t nhỏ phía dưới nhiều nước quá, chồng giã sướng quá. Bên trong có nhiều nước lắm, chồng c*m v** là sướng luôn. Huy*t nhỏ có chặt không? Cô bé kẹp gậy th*t của chồng có sướng không?

Có phải rất chặt không? Em chính là người đàn bà d*m đãng, là người đàn bà lẳng lơ thích được chồng cắm mãi vào trong huy*t nhỏ, rất thích được chồng c*m v** cô bé, cắm cô bé sướng quá thoải mái quá—— Nhanh hơn nữa đi, chồng c*m v** em nhanh hơn nữa đi —— Cắm nứt huy*t nhỏ luôn đi, cắm đầy ——”

Chu Kỳ đã bất chấp tất cả, phóng túng lắc ngực, lẳng lơ r*n r*, giọng điệu vô cùng d*m đãng. Mông cô dính chặt vào gậy th*t của anh, còn phát ra tiếng cơ

thể va chạm vào nhau “bạch bạch bạch” đầy hư hỏng.
 
Cô Ấy Muốn Được “Yêu” - A Phì A
Chương 47



Tưởng Diên biết Chu Kỳ là kiểu càng “làm” càng d*m, dáng vẻ đang kêu lẳng lơ như bây giờ của cô, Tưởng Diên cũng sợ người khác nghe thấy. Vì thế anh vỗ một cái vào mông cô, lại không thích cô kêu nữa: “Người đàn bà d*m đãng, kêu nhỏ tiếng một chút cho ông, kêu lẳng lơ như vậy làm gì? Bị người khác nghe thấy thì rất hay hả? Có phải muốn bị thằng đàn ông khác nghe thấy đúng không? Để thằng đàn ông khác nghe đến cứng lên thì làm sao đây? Để thằng khác nghe giọng em rồi tuốt ra hả? Em là người đàn bà d*m đãng của một mình anh, chỉ có thể d*m đãng lẳng lơ cho anh xem thôi, không được kêu phóng túng như thế!”

Chu Kỳ cảm thấy anh đúng là khó chiều, bảo cô kêu, kết quả bây giờ lại không cho cô kêu nữa. Cô uốn éo mông, vẩy một ít d*m thủy ra ngoài, lật ngược tay nắm lấy tay anh đặt lên ngực mình để v**t v*, nói: “Em sướng quá mà, được c*m v** trong huy*t nhỏ non mềm sướng quá nên phải kêu ra ngoài.”

Tưởng Diên cứ làm theo yêu cầu của cô như vậy, vừa sờ ngực cô vừa dùng phía dưới chọc vào rút ra trong cô, tiếng cơ thể va chạm vào nhau phát ra “bành bạch bành bạch”. Anh vẫn luôn đánh vào mông cô, cơ thể hai người g*** h*p vào nhau. Góc chết của bãi đỗ xe này không có camera nên hai người chơi rất hăng. Chu Kỳ bị anh cắm rút thì nhanh chóng l*n đ*nh, chính là kiểu sảng khoái muốn trợn trắng mắt.

Khi Tưởng Diên sắp b*n r*, Chu Kỳ cắn chặt lấy gậy th*t của anh, nói với anh: “Chồng bắn vào trong đi, bắn t*nh d*ch vào trong cái huy*t nhỏ d*m đãng đi, đút tinh d*ch cho “cô bé” lẳng lơ ăn. “Cô bé” muốn ăn tinh d*ch của

chồng, ăn thật no, thích được chồng bắn vào trong, chồng bắn vào trong đi mà.”

Chắc chắn Tưởng Diên sẽ không bắn vào trong, dù sao bây giờ cũng không phải ngày an toàn của cô. Hiện tại Tưởng Diên còn chưa kết hôn với cô, danh tiếng của con gái nhà ai cũng rất quan trọng. Nếu như chưa kết hôn mà đã có thai, còn chưa kết hôn mà đã ễnh cái bụng ra thì không hay. Vì thế, anh không bắn vào trong, lúc sắp ra, anh muốn rút gậy th*t ra, bắn ở bên ngoài.

Nhưng Chu Kỳ thấy anh muốn đi thì lại dây dưa bắt lấy gậy th*t của anh, tay nắm chặt lấy không cho anh đi, còn muốn để cho anh bắn hết vào bên trong huy*t nhỏ của mình. Cô cứ cắn chặt lấy, người đàn ông bắn rất nhanh khi bắn t*nh, không kiềm chế được. Vì vậy, Tưởng Diên thấy sắp bắn tới nơi rồi, mà Chu Kỳ lại còn như vậy, cho nên Tưởng Diên không nhịn được bắn hết tinh d*ch vào trong huy*t nhỏ của cô, toàn bộ tinh d*ch đậm đặc bắn hết vào trong.

Chu Kỳ ngậm lấy gậy th*t của anh, miệng thoải mái r*n r*: “Nóng quá —— nhiều quá —— Tinh d*ch của chồng tưới vào huy*t nhỏ d*m đãng, huy*t nhỏ toàn là tinh d*ch của chồng thôi.”

Tưởng Diên vẫn còn đang bắn t*nh, toàn bộ tinh d*ch đều bắn vào bên trong huy*t nhỏ của cô, xen lẫn với d*m thủy của cô, còn có một ít chảy ra ngoài. Tưởng Diên bắn xong thì không rút ra, cúi đầu nhìn chỗ kết hợp của nơi riêng tư phía dưới hai người. Hiện tại, bụng nhỏ của Chu Kỳ căng phồng lên, không biết có phải bởi vì anh bắn toàn bộ tinh d*ch vào khiến cho bụng nhỏ của cô căng phồng lên, hay là do gậy th*t vẫn còn cắm ở bên trong khiến cho bụng nhỏ căng phồng lên.

Quả thật đàn ông bắn vào trong thì sướng hơn là đeo bao, nhưng ngày xưa, lúc Chu Kỳ tới ngày thì mới bắn vào trong, bây giờ thì không phải. Hiện tại, anh bắn trực tiếp vào trong, cảm giác được giải phóng cũng khác nhau.

Tưởng Diên tràn trề vui thích, cảm thấy vô cùng thoải mái, cả người đều sảng khoái.

Tưởng Diên vuốt cái bụng nhỏ của Chu Kỳ, nói: “Nơi này đều là tinh d*ch của ông đây, bắn hết toàn bộ cho em, còn căng phồng lên rồi. Để cho đồ lẳng lơ này sinh con cho ông đây, chỗ này đều là giống của ông đây.”

Chu Kỳ cúi đầu nhìn bụng nhỏ đang phồng lên của mình, bên trong kìm giữ tinh d*ch của anh, bên trong cô bị nóng bỏng.

Tưởng Diên rút gậy th*t ra, phát ra một tiếng rất nhỏ, Chu Kỳ thấy gậy th*t của anh rút ra còn xen lẫn với chất lỏng của hai người. Huy*t nhỏ của cô bị thô lỗ banh ra, vì thế khi anh rút ra, Chu Kỳ nhìn thấy chỗ môi âm h* của mình mở ra, chất lỏng hỗn hợp chảy xuống dưới.

Tưởng Diên véo mông cô một cái, hỏi cô: “Người đàn bà d*m đãng, bị chồng cắm có sướng không? Đủ chưa hả?”

Chu Kỳ mang theo cảm giác ấm áp sau cao trào để gật đầu: “Sướng, bây giờ huy*t nhỏ vẫn còn tê tê.”

Tưởng Diên ngồi xổm xuống, lấy giấy ướt trong xe để xử lý phía dưới cho Chu Kỳ, vừa xử lý vừa nói với cô: “Quả thật là bố mẹ em có ấn tượng không tốt với anh, nhưng em yên tâm, sau này anh sẽ chứng minh, anh sẽ nỗ lực để cho bọn họ nhìn bằng con mắt khác, cho anh chút thời gian là được.”

Tưởng Diên không nói cho cô biết chuyện mẹ Chu bảo hai người chia tay, thật ra thì Tưởng Diên đặt mình vào địa vị của người làm bố làm mẹ thì cũng biết tại sao. Anh sinh ra đã không tốt, anh là người nhà quê, Chu Kỳ lại là con gái thành phố, còn là cô gái trong thành phố có điều kiện tốt như vậy nữa, nếu như ở bên anh, anh quả thực là nhặt được vật báu. Trước đây Tưởng Diên cũng không ngờ tới Chu Kỳ sẽ nhìn trúng mình, nhưng hiện tại, nhìn trúng, làm chuyện ấy rồi, vậy thì nhất định chỉ có thể là cô.

Chu Kỳ nghe xong thì tin tưởng anh, quấn lấy bên hông anh, nói: “Vâng, em tin anh, anh đừng để những lời mẹ em nói ở trong lòng, trong mắt mẹ em chỉ có tiền tài thôi.”

Tưởng Diên dọn dẹp cho cô xong, sau đó ném khăn giấy sang một bên, mặc q**n l*t vào cho cô. Hai người đi tới cửa hàng tiện lợi ở bên cạnh, Tưởng Diên mua một hộp thuốc tránh thai có ít tác dụng phụ nhất và nước, sau đó đi ra ngoài đưa cho cô: “Bây giờ chưa thể mang thai được, sau này mà em còn như vậy, anh sẽ cho em biết tay đấy.”

Chu Kỳ nghe thấy những lời này thì cười, nhận lấy mấy thứ anh đưa cho rồi uống vào, hỏi anh: “Cho em biết tay thế nào? Là để em lên giường rồi “làm” một trận à, hay là lại “làm” một trận ở trên xe?”

Tưởng Diên véo eo cô một cái, nói: “Trị em thì rất đơn giản, không “làm” em, để cho huy*t nhỏ của em ngứa ngáy, tự em sẽ không chịu nổi.”

Chu Kỳ: “...”
 
Cô Ấy Muốn Được “Yêu” - A Phì A
Chương 48



Hạ thể Chu Kỳ ướt dầm dề, cực kỳ không thoải mái, dù cô có lau khô thì tinh d*ch từ trong âm đạ* vẫn sẽ chảy ra hòa cùng với nước d*m của cô, vậy nên phần th*n d*** cực kỳ dính nhớp. Bây giờ cô đi lên lầu, định bụng đi lên lầu tắm rửa một chút cho thoải mái.

Lúc Chu Kỳ mở cửa, bố mẹ ngồi trên sofa nhìn cô. Mẹ Chu đen mặt nhìn Chu Kỳ, dáng vẻ đặc biệt không vui, hỏi: “Hai đứa đi đâu làm gì mà muộn như vậy mới về? Một đứa con gái như con sống thử với người ta cũng thôi đi, bây giờ nói chuyện với người ta thôi mà cũng phải muộn như vậy mới về, trong mắt con có còn người bố người mẹ này nữa hay không hả?”

Chu Kỳ mất kiên nhẫn: “Con nói với anh ấy mấy câu thôi mà. Bọn con yêu đương, chắc chắn là đang trong giai đoạn ngọt ngào, ai yêu đương mà chẳng như vậy chứ? Chẳng phải bọn con chỉ nói nhiều một chút thôi sao, có gì đâu mà mẹ không vui?”

Mẹ Chu nhìn thoáng qua bố Chu, nói: “Tiểu Kỳ, giờ con bảo mẹ nhẫn tâm cũng được, nói mẹ cái gì cũng được hết, mẹ và bố con đều nhất trí cảm thấy rằng cậu chàng kia không hợp với con, con nhanh chóng chia tay với cậu ta đi, mẹ và bố con đã tìm cho con một đối tượng thích hợp rồi. Người kia cũng làm nghề giáo giống con, nhưng cậu ấy là giảng viên đại học, gia đình thế giao [1] môn đăng hộ đối với nhà chúng ta. Hồi còn bé hai đứa có biết nhau và từng chơi chung rồi. Bây giờ cậu ấy mới về nước chưa được bao lâu, hai đứa làm quen thử xem có hợp hay không. Cậu ấy là một giáo sư đại học, kiểu gì cũng xứng với con hơn là cái tên dọn gạch ở công trường đó. Nếu con thật sự tìm một người như vậy, ngẫm lại xem bà con thân thích sẽ cười con như thế nào? Một sinh viên tốt nghiệp trường đại học danh tiếng lại đi

yêu một đứa mới tốt nghiệp cấp hai đến cả bằng cấp cũng không có, con có thấy mất mặt không hả con?”

[1] Thế giao: Quan hệ nhiều đời thân nhau.

Cũng may là hiệu quả cách âm trong nhà này tốt nên không bị người bên cạnh nghe thấy. Nếu anh nghe được mấy lời này chắc sẽ đau lòng lắm đây. Chu Kỳ đi đến sofa, ngồi xuống, làm rõ với mẹ Chu: “Con không cần cái gì mà sinh viên tốt nghiệp đại học danh tiếng, cũng không cần tìm một người xứng đôi với con. Anh ấy có xứng hay không thì liên quan gì đến con cơ chứ? Anh ấy rất tốt với con, con thích anh ấy là được rồi.”

Mẹ Chu tức giận vươn tay ra chọc vào trán cô: “Đây là gì vậy? Mẹ thấy con thật là ngu ngốc mới bị cái tên kia xoay vòng vòng như thế. Con không nghĩ xem cậu ta như thế nào. Trông vai u thịt bắp, người dã man tục tằn, mẹ thấy cậu ta có khuynh hướng bạo lực, không biết chừng sau này còn có thể bạo lực gia đình gì gì đó. Bây giờ con nói mình chọn tình yêu, thích ở bên cậu ta, nhưng tương lai bị cậu ta bạo lực gia đình thì phải làm sao bây giờ? Hơn nữa vừa nhìn là biết cậu ta chỉ nhìn chằm chằm vào nhà chúng ta thôi. Nếu con không có nhà không có tiền, cậu ta sẽ nhìn trúng con sao? Mẹ vừa nhìn là biết cậu ta là cái loại không đứng đắn, có khi còn tìm gái đi*m bên ngoài.

Mẹ kiếp, mẹ là người từng trải, ăn muối còn nhiều hơn cả con ăn cơm, vừa nhìn là biết tên kia quen con, tâm tư không đơn giản. Hai đứa sẽ không có kết quả tốt đâu. Con nhanh chóng chia tay với cậu ta đi. Mẹ sẽ không hại con.”

Chu Kỳ thật sự là quá lười nói với mẹ mấy chuyện này. Thái độ của mẹ quả thật là làm cho người ta chán ghét. Từ nhỏ đến lớn cô đều bị mẹ cưỡng chế quản thúc. Khi còn nhỏ mẹ bảo cô phải nghiêm túc học hành, không cho yêu đương, bảo rằng đám con trai chỉ biết nói lời đường mật, sau này ra xã hội sẽ dễ dàng tìm được, kết quả ra xã hội rồi cô cũng không tìm được người mình thích, vậy nên cứ hoài cô đơn.

Chu Kỳ cô độc một mình nhiều năm như vậy, nhìn người khác yêu đương cô hâm mộ vô cùng, khó khăn lắm cô mới tìm được một người mà mình vừa mắt. Giọng điệu này của mẹ cô thật sự có thể khiến người ta tức chết, Chu Kỳ phản kháng, giọng nói quật cường: “Bố, mẹ, dù sao con cũng chỉ nói với bố mẹ đến đây thôi. Đối với con, không phải là anh ấy thì không được, con nhất định phải gả cho anh ấy, cùng anh ấy ở bên nhau, bố mẹ không đồng ý cũng vô dụng mà thôi. Con thích anh ấy.”

Chu Kỳ nói xong thì tức giận trở về phòng. Mẹ Chu thấy con gái bất hiếu như vậy thì thở phì phò: “Ông xem con gái của ông kìa, bị thằng kia biến thành cái dạng gì rồi không biết. Trước đây nó có phản nghịch như vậy đâu? Tôi thấy không biết chừng thằng đó nó rót bùa mê thuốc lú gì cho con gái mình rồi. Đã vậy tôi có thể để bọn nó ở bên nhau sao? Chắc chắn là không.”

………

Hôm sau, Chu Kỳ muốn ra ngoài tìm Tưởng Diên. Lúc trước khi cô được nghỉ, vào cuối tuần hai người đều ở nhà cùng xem TV. Công việc của Tưởng Diên rất bận rộn, hơn nữa bây giờ công ty của anh vừa mới khởi bước, vậy nên ngày thường anh đều ở công ty, nhưng cuối tuần anh sẽ ở bên cạnh cô, bởi vì cuối tuần hai người sẽ dành cả ngày cùng nhau để hẹn hò.

Mẹ Chu gọi cô lại: “Con đi đâu? Con muốn đi gặp cái tên ở sát vách đúng không? Mẹ nói chuyện với con không nghe hả? Con không xem mẹ là mẹ của con đúng không? Mẹ nói với con bao nhiêu lần rồi, con chia tay với cậu ta đi. Con thích cậu ta ở điểm gì, hả? Trông cũng chẳng phải người tốt, sao lại khiến con si mê như thế? Mẹ cảnh cáo con, hôm nay con không được đi đâu hết. Mẹ dẫn con đi gặp dì Vương, gặp mặt người hôm qua mẹ nói với con một chút. Đó là do con chưa nhìn thấy thế giới bên ngoài, một cọng cỏ dại cũng xem như báu vật. Đàn ông tài giỏi còn nhiều, có cả khối người tốt hơn Tưởng Diên. Nếu con ở bên nó, mắt nhìn cũng trở nên thiển cận.”

Chu Kỳ không nghe lời mẹ, kiểu gì cũng phải đi ra ngoài cho bằng được. Mẹ Chu cực kỳ tức giận, túm lấy tay Chu Kỳ đẩy cô vào nhà, không cho cô rời đi.

Bà đẩy cô vào phòng, ở bên ngoài canh cửa.

Một tiếng sau đó, Chu Kỳ được mẹ đi ra ngoài, nói hoa mỹ là đi gặp mặt con trai của dì Vương.
 
Cô Ấy Muốn Được “Yêu” - A Phì A
Chương 49



Trên đường đi, cô gửi tin nhắn cho Tưởng Diên, muốn biết hiện tại anh đang làm gì, suy cho cùng những đôi yêu nhau đang ở trong thời kỳ yêu đương cuồng nhiệt đều muốn gặp người kia mỗi ngày.

Tưởng Diên ở bên kia trả lời rất nhanh, gửi cho cô một tấm hình chụp anh ở ga tàu cao tốc, bây giờ anh đang đợi tàu.

Tưởng Diên: [Đi bàn với một ông chủ chuyện buôn sỉ vật liệu xây dựng, vậy nên anh đến huyện bên cạnh để bàn chuyện với ông ấy. Có lẽ phải mất mấy ngày, anh đi rất vội, hôm nay anh định nói cho em biết, nhưng lại sợ mẹ em không vui nên không tìm được cơ hội]

Nghe thấy những lời này, Chu Kỳ cảm thấy nhớ anh khôn xiết. Bây giờ thì tốt rồi, không cần phải giấu giếm đi gặp anh nữa. Dù gì anh cũng phải đi công tác, vậy nên chắc chắn sẽ không gặp được anh.

Chu Kỳ nhìn thoáng qua cậu con trai của dì Vương, cô cảm thấy anh ta quá chất phác, hơn nữa thân thể cũng cực kỳ gầy yếu, còn chưa cao được một mét tám, nhiều lắm chắc cũng cỡ một mét bảy lăm. Cả người trông mong manh yếu đuối, lại còn mang dáng vẻ hào hoa phong nhã. Nói là hào hoa phong nhã, vừa nhìn chính là gió thổi đã bay, cực kỳ ốm yếu, hoàn toàn không được oai phong như Tưởng Diên. Thân thể Tưởng Diên khỏe mạnh, sức lực còn lớn, thoạt nhìn cực kỳ có cảm giác an toàn, hơn nữa…. thân thể cường tráng thì phương diện kia cũng tốt.

Chu Kỳ nhìn cậu con trai của dì Vương, trong đầu nảy ra một ý nghĩ, rằng thận của người đàn ông này chắc chắn không được tốt, chức năng t*nh d*c cũng vậy.

Chu Kỳ không thích người này cho lắm, cô từ chối. Mấy ngày sau mẹ cô còn quá đáng hơn. Cứ một ngày lại giới thiệu cho cô một người đàn ông, chẳng biết từ đâu ra mà có lắm dì như vậy, mỗi một đứa con trai của từng bà dì đều giới thiệu đến hết. Mẹ Chu là cố ý mỉa mai cô có một người bạn trai mới tốt nghiệp cấp hai, nên những người bà tìm đến cho cô thấp nhất cũng có bằng chính quy đại học, hơn nữa toàn là đại học danh tiếng, không thì là tiến sĩ thạc sĩ đủ cả, nhưng điều kiện bên ngoài (vẻ ngoài) của tất cả bọn họ đều không tốt lắm. Không được như Tưởng Diên, thoạt nhìn cực kỳ đàn ông, vô cùng có cảm giác an toàn, làm người ta muốn ỷ lại đại loại vậy.

Những người kia trông gầy yếu, không bằng Tưởng Diên, phương diện kia chắc chắn cũng không ổn.

Chu Kỳ đã nếm qua cây gậy lớn dài 18cm kia của Tưởng Diên, sao cô có thể nhìn trúng những người này, nếu thật sự được cây gậy lớn dài 18cm chơi thì không thể nào rời đi được.

Chu Kỳ không muốn xem mắt, tất cả đều là vì bị mẹ cô ép buộc, nắm lỗ tai kéo tới. Chu Kỳ không hài lòng với chuyện này, vậy nên cô mở Wechat ra muốn hỏi xem Tưởng Diên ở bên kia sao rồi, hợp tác có thành công hay không. Cô nhắn một câu em nhớ anh, sau đó gửi đến một nhãn dán của mình.

Tưởng Diên ở bên kia nhanh chóng gửi một tấm ảnh đến. Bên trong là hình ảnh anh dùng bàn tay to v**t v* thằng nhỏ của mình, tay để trên đám lông trông vô cùng d*m dục, hỏi cô: [Bé d*m là nhớ anh hay nhớ chim điêu của anh đây hả? Mấy ngày không được chim lớn chơi nên phía dưới ngứa ngáy lắm phải không? Bây giờ huy*t nhỏ có ch** n**c không? Lâu lắm rồi anh không l**m nó, nhớ hương vị của huy*t nhỏ ghê. Anh ở bên này nhớ huy*t nhỏ suốt cả ngày, không được chơi huy*t nhỏ, chỉ có thể tự mình thủ d*m tuốt b*n r* thôi. Khó chịu chết đi được. Vẫn là chơi huy*t nhỏ của bà xã thoải mái hơn]

Chu Kỳ nhìn thoáng qua ảnh chụp anh gửi đến thì ngay lập tức thoát ra, nhìn trái nhìn phải xem có ai không mới ổn, dù gì bị người khác nhìn thấy cũng xấu hổ vô cùng. Nhưng thấy anh gửi ảnh d*m dục như vậy thì thật ra mặt cô cũng rất nóng, vô cùng ngại ngùng. Có điều về cơ thể của cô, anh cũng đoán chuẩn quá đi. Bây giờ thì tốt rồi, nhìn tấm ảnh cứng lên của anh, Chu Kỳ cực kỳ đói khát, nhất là khi cô tưởng tượng đến cảm giác thoải mái khi cây gậy lớn ấy c*m v** trong cái huy*t nhỏ của mình, bây giờ hạ thể thật sự đã rỉ ra một chút nước d*m. Sợ bị người khác nhìn ra điểm khác thường, Chu Kỳ vặn vẹo cơ thể đổi tư thế ngồi, thật ra là để đè nén cảm giác ngứa ngáy vùng th*n d***. Bởi vì chỗ riêng tư hơi ngứa ngáy, cô chỉ có thể ấn chân xuống để chấm dứt cảm giác ngứa ngáy này.

Người phụ nữ đã từng trải qua tình ái vui sướng tràn trề, vừa nhìn thấy cảm giác tuyệt vời kia thì không thể nào kìm được. Bây giờ cô đã ấn mạnh huy*t nhỏ xuống ghế nhưng cảm giác ngứa ngáy vẫn trào dâng vô cùng khó chịu, thật muốn được cây gậy to lớn của anh đút vào trong cô bé của mình để diệt

ngứa. Nhưng nơi này lại có quá nhiều người, cô cũng không tiện làm ra quá nhiều động tác.

Chu Kỳ trả lời anh: [Muốn, muốn cây gậy lớn của ông xã làm em. Nhưng bây giờ em đang ở bên ngoài, không thể nào thủ d*m được, nếu không bây giờ em sẽ tự làm mình sướng, tự sờ huy*t nhỏ của mình, tưởng tượng là ông xã sờ chỗ đó của em]

Tưởng Diên hồi âm rất nhanh: [Em đi tìm toilet, vào trong đó c** s*ch quần áo đi, không được để lại áo ngực hay q**n l*t, ngồi trên nắp bồn cầu dùng ngón tay sờ huy*t nhỏ, cách di động cho anh xem cô bé múp máp ch** n**c một chút, nhanh lên]

Chu Kỳ bị k*ch th*ch, bên dưới càng chảy nhiều nước, lúc này cảm giác ngứa ngáy càng nghiêm trọng hơn, thế nên Chu Kỳ vội vã nói với mẹ mình muốn đi toilet. Vào toilet, thấy không có nhiều người trong đó thì cô an tâm, tìm được một buồng vệ sinh khá sạch sẽ, đi vào rồi ngồi trên nắp bồn cầu.

Cô cắm tai nghe vào điện thoại, móc điện thoại lên tường nhắm về phía cơ thể của mình. Tưởng Diên trò chuyện qua video với cô, thoạt nhìn bối cảnh là ở bên trong khách sạn. Chu Kỳ không nói gì trong video call, nhưng cô c** q**n áo xuống ngay trước mặt anh trong đó. Chu Kỳ cởi khóa áo ngực, sau đó là q**n l*t, tất cả đều cởi xuống vứt trên mặt đất. Chẳng mấy chốc cả người cô đã tr*n tr**, lộ ra đôi g* b*ng đ** lớn với màn hình.

Cô mang tai nghe, nhỏ giọng hỏi Tưởng Diên: “Bây giờ em đã c** s*ch quần áo rồi, không còn gì nữa, tiếp đó em phải làm gì đây?”

“Ngồi trên nắp bồn cầu, nhắm camera ngay huy*t nhỏ, để cho ông xã xem chỗ d*m đãng đó một chút, tay tách huy*t nhỏ ra luồn vào trong, thủ d*m cho ông xã xem.”
 
Back
Top Bottom