Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Cô Ấy Muốn Được “Yêu” - A Phì A

Cô Ấy Muốn Được “Yêu” - A Phì A
Chương 30



Chu Kỳ vừa mới bị anh đưa l*n đ*nh, cơ bản là chẳng còn chút sức lực nào. Lúc lên cao trào cả hai đều cảm thấy thật “đã”, tinh d*ch trộn lẫn với nước d*m của cô chảy xuống chân. q**n l*t của hai người đều treo lên cao, bị nước d*m làm cho ướt sũng.

Lúc Chu Kỳ được anh đưa lên cao trào, đã thở phì phò không chịu nổi cầm lấy tay anh, bây giờ hai chân cô cũng mềm nhũn ra, chẳng còn chút sức lực.

“Sức lực của cô giáo Chu ít ỏi như thế sao?” Tưởng Diên nhìn thấy cô không chịu nổi nên cũng không tiếp tục mạnh mẽ nữa, “Muốn bị làm, ép người khác c*m v**, người khác không làm thì có phải cô giáo Chu sẽ bị đói chết không hả?”

Chu Kỳ nghe anh gọi mình từ bà chủ đổi thành cô giáo Chu có chút kỳ kỳ, nghe xưng hô như thế so với khi gọi bà chủ lại ngại ngùng hơn rất nhiều. Dù sao hai chữ cô giáo này cũng có hơi là lạ, đặc biệt cô giáo mà lại...

“Sao anh lại gọi em là cô giáo Chu…”

Tưởng Diên rút “thằng nhỏ” ra khỏi người cô, “Em không phải là giáo viên sao? Anh phát hiện được phía dưới của cô giáo cắn rất chặt đấy, có phải nghe thấy hai chữ cô giáo thì suy nghĩ lệch lạc rồi không, cũng vì cô giáo ép anh phải làm mà, nghe cũng rất thoải mái đấy.”

Chu Kỳ nghe nói thế, biết chắc anh đang có ý khiêu khích cô ngại ngùng, nên cô đánh vào tay anh không cho phép anh nói nữa.

Tưởng Diên cũng không tiếp tục khiêu khích cô, Chu Kỳ còn muốn đi nấu cơm, vừa nãy đang làm được một nửa, nhưng căn bản lại chẳng có tâm tư để làm xong. Cô định mặc quần áo vào thì Tưởng Diên lại không cho phép, yêu cầu cô: “Cứ như thế đi, đừng mặc quần áo nấu cơm cho anh, để anh xem thử cô Chu tr*n tr**ng đứng nấu cơm cho anh thì sẽ có cảm giác gì. Lộ vú lộ huy*t đứng nấu cơm cho anh, cũng không biết muốn cho anh ăn cơm hay lại ăn tiểu huy*t của em đây.”

Chu Kỳ bị anh nói làm cho đỏ mặt, nhưng bây giờ trên người ướt sũng, mặc quần áo quả thật không tiện, nên cô chạy nhanh đi nấu cơm cho anh.

Cô nghe lời anh, để cơ thể tr*n tr** đứng nấu cơm cho anh. Anh đứng bên cạnh nhìn chằm chằm dáng vẻ cô nấu cơm, thỉnh thoảng tiến đến sờ sờ cô vài cái, còn vuốt nhẹ lên mông cô, còn lấy gậy th*t cứng rắn đánh vào mông của cô.

Anh thế này cũng quá d*m dục rồi, biết rõ cô đang nấu cơm, vậy mà tay chân rất không rảnh rỗi vẫn v**t v* từ trên xuống, lại s* s**ng cô thêm một lúc nữa, lại nắm lấy mông cô nhìn cô nấu cơm, đưa tay b*p m*ng cô thành đủ loại hình dạng.

Bởi vì gậy th*t của anh còn cứng nên anh mượn gậy th*t này đánh vào mông cô, nhưng không c*m v**, cũng chẳng chịu buông tha cho cô. “Thằng em” cứng rắn của anh cứ liên tục đánh “bộp bộp” vào mông cô.

“Á… Đừng…” Cô bị đau, cũng không phải theo kiểu thật sự rất đau. Chỉ là có chút thoải mái, cho nên nhịn không được mà kêu lên. Tưởng Diên thỏa mãn nhìn cô, cuối cùng ăn cơm cũng không cho cô mặc quần áo vào, để cho cô ở trần ăn cơm trước mặt anh.

Chu Kỳ cảm thấy vô cùng thẹn thùng. Sau khi ở cùng một chỗ với Tưởng Diên, rất nhiều chuyện bản thân cảm thấy ngại ngùng đều đã làm qua hết rồi.

Chu Kỳ ăn không nhiều cơm, ăn một chút lại chẳng ăn vào nữa. Tưởng Diên cũng ăn xong rồi, nhìn thấy cô muốn dọn dẹp thì kéo lấy tay cô, gọi cô: “Cô Chu mở huy*t nhỏ của mình ra, ngồi trên gậy th*t của anh đi.”

Tưởng Diên ngồi yên trên ghế ăn ở phòng bếp, nhìn cô ăn xong, sau đó lại nhìn cô chuyển động hai chân, vừa nãy vẫn rất cứng rồi, bây giờ không b*n r* cũng chẳng có cách nào cho nó mềm xuống được. Đàn ông cũng không thể nhịn được, nhịn nhiều quá không có lợi cho cơ thể.

Chu Kỳ bị anh kéo qua cũng chỉ có thể nghe theo lời anh, đưa lưng về phía anh, phải ngồi trên gậy th*t của anh, ngồi chồm hổm xuống đùi anh, đưa tay mở hai cánh hoa của mình ra. Vừa nãy Tưởng Diên bắn t*nh d*ch vào trong huy*t nhỏ của cô, lúc nãy ăn cơm vẫn luôn chảy ra, khi nãy vẫn luôn kẹp nó lại nên bây giờ bên dưới đã rất đầy. Bởi vì có tinh d*ch và nước d*m làm chất bôi trơn, cho nên bây giờ tiểu huy*t vô cùng ẩm ướt, cô phải mở hai cánh hoa ra rất lâu mới có thể tìm được lối vào, sau khi cô nhắm mắt ngồi

thẳng xuống, đối diện với d**ng v*t của anh, cuối cùng cũng ngồi xuống đưa vào.

Vốn dĩ phải đi xuống, nhưng bởi vì phía dưới rất trơn, nhiều nước nên trơn vô cùng, cho nên lúc đâm vào thì bị trượt ra. Cô mất rất nhiều sức lực và nhiều cách khác nhau để đưa vào, nhưng vẫn cứ trượt.

Chu Kỳ cắm gậy th*t của anh vào vô cùng tốn sức, cực kỳ sốt ruột, sau đó cơ thể cô dựa sát vào lòng Tưởng Diên, cô muốn c*m v** nhưng kết quả vì phía dưới rất trơn nên cứ trượt ra mãi. Bọn họ đều có chút tức giận, Tưởng Diên nhìn thấy huy*t nhỏ vô dụng của cô, ngay cả “thằng em” anh cũng không thể nuốt được thì rất bực, mở huy*t nhỏ của cô ra rồi đỡ lấy anh đưa vào, còn vỗ vào mông dạy dỗ cô: “Cô Chu à kẹp chặt cho anh, nếu để gậy th*t của anh trượt ra ngoài, anh sẽ không thèm cắm em nữa.”

Chu Kỳ bị đánh nên kẹp chặt gậy th*t của anh, bên trong đã rất chặt cho nên bắt đầu thọc vào rút ra. Cô cầm lấy một góc ghế, một tay khác nắm lấy đùi của Tưởng Diên bắt đầu hoạt động thân thể, lắc mông ngồi trên đùi anh đâm vào rút ra, từng chút từng chút vô cùng dùng sức mà cắm. Cuối cùng, d**ng v*t c*m v** đến sung sướng vô cùng, mỗi lần cô bị gậy th*t đâm vào đều phát ra những tiếng rên nhẹ. Bây giờ cũng thế, ở trước mặt anh d*m đãng kêu lên: “A…a…a…”
 
Cô Ấy Muốn Được “Yêu” - A Phì A
Chương 31



Chu Kỳ ngồi ở vị trí này vừa khéo đối diện với cửa sổ, dáng vẻ cô d*m đãng ngồi trên người Tưởng Diên ra ra vào vào. Lúc này, cô cũng chẳng quan tâm trên mặt mình có bao nhiêu d*m đãng nữa. Bây giờ đã là buổi tối rồi, theo lý mà nói thì ngoài cửa sổ cũng chẳng có gì, hơn nữa bọn họ sống trên tầng cao

nhất, phía đối diện cơ bản cũng chẳng có ai, nhưng ngồi đối diện với cửa sổ thế này vẫn luôn có cảm giác sẽ bị người ta nhìn thấy.

Tưởng Diên ngẩng đầu, nhìn thấy hai người bây giờ đang đối diện với cửa sổ l*m t*nh, cho nên cắn lấy vành tai Chu Kỳ, cố ý khiêu khích cô: “Cô giáo Chu nhìn thấy không, thân thể của cô giáo Chu đang bị anh làm này, bị người đối diện thấy được dáng vẻ bị “chơi” này nên cô giáo Chu thấy ngại ngùng sao? Hay là cô giáo Chu hưng phấn quá? Bây giờ chúng ta l*m t*nh cũng không biết có ai ở phía bên kia nhìn thấy không.”

Vốn dĩ Chu Kỳ đang cảm thấy không có gì, nhưng nghe được lời anh nói lại tự nhiên cảm thấy phía đối diện đang có người nhìn mình, cảm giác hình như bị người khác nhìn thấy lúc l*m t*nh có chút k*ch th*ch, giọng cô mang theo tiếng khóc gọi anh: “Anh đừng nói nữa, đừng nói nữa mà.” Lúc Chu Kỳ nói chuyện với anh còn nhanh chóng lắc lắc mông của mình, ngồi trên đùi anh, hút lấy gậy th*t của anh, từng chút từng chút một lắc mông c*m v** rút ra khiến bản thân thoải mái. Nói là nói thế, nhưng thân thể thật ra lại có hơi thích thú, cũng chẳng để ý chút nào đến việc bây giờ có ai đang nhìn mình.

“Bảo anh đừng nói nữa, nhưng tự mình uốn éo lẳng lơ như thế, khiến cho cô giáo hận vì không thể bị người ta nhìn thấy sao? Có phải cô giáo Chu thích để cho người ta nhìn thấy không? Để cho người khác nhìn mình l*m t*nh, để người ta nhìn thấy phía dưới của em kẹp anh chặt như thế nào, thả lỏng chút nếu không cắn đứt gậy th*t anh thì làm sao?”

Chu Kỳ không khống chế được nắm lấy tay anh, lẳng lơ r*n r*: “Thật thoải mái… Được gậy th*t c*m v** thật là thoải mái…”

Tưởng Diên nhìn thấy cô vui vẻ uốn éo thắt lưng như thế, nên lần cao trào này là hai người cùng đến. Anh nắm lấy thắt lưng của cô mãnh liệt c*m v** rút ra chục lần, rồi phóng toàn bộ tinh d*ch vào trong bụng cô.



Hôm nay Chu Kỳ cảm thấy bụng mình không được ổn, cho nên nhanh chóng chạy đến nhà vệ sinh, kinh nguyệt của cô thật sự đến rồi, cô mặc quần áo Tưởng Diên trở về.

Vốn dĩ lúc cô sang chỗ này là mặc áo ngủ của mình, nhưng không biết có phải bản thân cô cũng có tâm tư của phụ nữ hay không mà lại thích mặc áo sơ-mi của bạn trai mình, cảm thấy mặc áo sơ-mi của bạn trai lên người vô cùng thoải mái. Tưởng Diên làm thợ xây ở công trường, tuy không hay mặc

áo sơ-mi nhưng vẫn mua, áo sơ-mi màu trắng sạch sẽ được để ở trong tủ quần áo. Lần trước Chu Kỳ cũng hỏi anh có được mặc áo sơ-mi của anh không, anh cũng chẳng có ý kiến về chuyện cô muốn mặc gì, cho nên sau vài lần Chu Kỳ ngủ ở nhà anh, đều mặc áo sơ-mi của anh ngủ.

Cô mặc áo sơ-mi của Tưởng Diên, thay băng vệ sinh xong rồi quay lại. Cô thích ở bên này ầm ĩ, luôn muốn ở cùng với anh, cho nên đồ dùng vệ sinh này nọ kia đều mang đến để ở đây.

Chu Kỳ đi vào, lúc cô đang rửa mặt thì nghe anh đứng ngoài ban công gọi điện về quê, anh nói tiếng địa phương cô nghe không hiểu, nên dù nhìn anh hết cả nửa ngày cũng chẳng biết được anh đang nói gì. Sau khi rửa mặt ra thì anh cũng nói chuyện xong.

Chu Kỳ hỏi anh: “Người trong nhà có chuyện gì sao anh? Bởi vì em thấy anh dùng giọng địa phương nói.”

Tưởng Diên để điện thoại sang một bên, lôi kéo tay cô rồi ôm vào lòng: “Không, mẹ anh gọi điện hỏi anh có tìm được đối tượng chưa, anh nói với bà ấy mình đã tìm được đối tượng kết hôn rồi, để cho bà ấy không cần giới thiệu người cho anh nữa. Mẹ anh vẫn luôn đau đầu chuyện kết hôn của anh, nhìn thấy anh vẫn đang độc thân thì sợ anh không cưới vợ, cho nên phải nhờ người trong nhà giới thiệu người. Hiện tại lại giới thiệu cho anh người cùng quê đang làm công trong thành phố nên anh trực tiếp nói thẳng với bà ấy luôn, nói là anh đã tìm được dâu hiền vợ thảo rồi. Anh bảo bây giờ đừng giới thiệu đối tượng cho anh nữa thì bà ấy lại hỏi đông hỏi tây, muốn hai ta nhanh chóng kết hôn.”

Chu Kỳ nghe đến hai chữ kết hôn, mắt giật giật nhìn anh, “Kết hôn? Sớm vậy hả anh?”

Hai người các cô đến bây giờ vẫn ở chung với nhau chưa bao lâu, cũng chỉ hơn một tháng, nói kết hôn quả thật cũng sớm quá rồi.

Tưởng Diên nhìn vẻ mặt của cô đối với mình, ánh mắt chăm chú nhìn cô, nói với cô: “Chu Kỳ, anh chưa từng nói chuyện yêu đương với ai, cũng chưa có đối tượng, nhưng anh biết những người không vì mục đích kết hôn để tìm đối tượng đều là người lưu manh, cho nên anh đối với em cho đến bây giờ đều rất thật lòng. Lúc ban đầu cũng đã nói với em rồi, nếu anh và em quả thật phải nói chuyện kết hôn, thì cũng theo mẹ anh nói chúng ta sẽ kết hôn, nhưng không phải nhanh như thế. Dù sao bây giờ anh vẫn đang trong giai

đoạn xây dựng công ty, không có cách nào quan tâm đến vợ mình được. Em gấp sao? Nếu em vội muốn kết hôn, anh cũng có thể nghĩ cách.”

Chu Kỳ nhìn thấy dáng vẻ của anh như thế, ôm lấy eo anh, lắc đầu mỉm cười ngọt ngào, “Em không vội, anh không phải chơi đùa với em, anh muốn đi với em thật sự có thể, hơn nữa bây giờ tuổi còn trẻ, không cần vội kết hôn nhanh như thế, chúng ta ở chung vài năm cũng được.”


 
Cô Ấy Muốn Được “Yêu” - A Phì A
Chương 32



Tưởng Diên nghe thấy điều này thì lập tức yên tâm, vốn dĩ anh cũng không định kết hôn trong thời gian tới. Chủ yếu là ban đầu, anh không gặp được người mình thích, sau đó chuyện ưng ý Chu Kỳ cũng là chuyện ngoài ý muốn, không ngờ bản thân anh lại chết ở trên tay cô.

Tưởng Diên cúi đầu xuống cắn cô một cái, cắn cánh môi của cô, đè người lên trên ghế sofa để hôn. Chu Kỳ còn ôm ngược lấy bờ vai của anh, hai người song song ngã vào trên cái ghế sofa này.

Tưởng Diên chỉ muốn hôn cô mà thôi, hai người hôn rất lâu, hôn đến nỗi thiếu oxy.

Không biết có phải khi đàn ông và phụ nữ hôn nhau thì đều có tật xấu như vậy hay không, tay đàn ông luôn thích đặt lên chỗ ngực của phụ nữ rồi xoa bóp. Tưởng Diên hôn đến mức Chu Kỳ không thở nổi thì mới thả cô ra.

Khi ngủ, Chu Kỳ không mặc đồ lót, vì thế, hiện tại bên trong đang không có áo ngực, trống trơn, lại còn mặc áo sơ-mi của anh. Khi Tưởng Diên hôn, đỉnh nh* h** của cô nhô lên chọc vào chiếc áo sơ-mi này. Anh sờ nắn một phen, tay luồn vào trong qua áo sơ-mi, véo ngực cô.

Khi Tưởng Diên sờ ngực cô thì còn có thắc mắc hỏi cô: “Sao ngực của cô giáo Chu còn to hơn rất nhiều so với lúc đầu khi anh mới sờ em nhỉ?”

Sau khi Tưởng Diên nói xong, anh còn cố ý dùng ngón tay thử búng vào đỉnh nh* h** của cô mấy cái, nói: “Có phải là công của anh không, sờ cho ngực cô giáo Chu to lên rồi.”

Chu Kỳ nghe thấy lời này của anh thì duỗi chân đạp anh một cái, khẽ đạp chân anh một cái, cảm thấy anh chẳng biết xấu hổ chút nào: “Cái gì gọi là anh sờ to lên chứ, mới được có mấy ngày hả. Em đến ngày, khi phụ nữ đến ngày thì ngực đều sẽ to lên!”

Tưởng Diên cứ khăng khăng giữ ý kiến của mình: “Sao anh cứ có cảm giác là do anh sờ cho ngực cô giáo Chu to lên nhỉ? Cô giáo Chu phải cảm ơn anh thật tốt vì đã sờ cho ngực em to lên như vậy nha.”

Chu Kỳ bị lời của anh chọc cười: “Không biết xấu hổ.”

Tưởng Diên sờ đến nghiện: “Ngực cô giáo Chu vẫn còn to lên, sau này sinh đứa con cho ông đây đi. Ông đây gieo giống vào "cô bé" của cô giáo Chu, sau khi sinh con xong, ngực của cô giáo Chu lại có thể to hơn một vòng.

Không chỉ to lên mà còn có sữa nữa, đến lúc đó ngực của cô giáo Chu toàn là sữa, anh sẽ hút sữa cho cô giáo Chu, uống sữa của cô giáo Chu.”

Tưởng Diên nói xong thì trực tiếp vén chiếc áo sơ-mi này của cô lên, sau đó nắm lấy hai bên ngực cô, cúi đầu ngậm lấy quả anh đào bên ngực phải của cô.

Nụ hoa của Chu Kỳ bị anh ngậm ở trong miệng, anh cứ ra sức bú, cứ như bên trong có sữa thật vậy, m*t cho b** ng*c của cô to lên một vòng, nụ hoa càng ưỡn ra lại càng cứng hơn.

“Ưm ——” Chu Kỳ bị anh m*t có hơi đau, nhưng cảm giác đau này lại là loại cảm giác đau mà sướng. Nhìn anh cúi đầu ngồi xổm ở bên cạnh cái ghế sofa này, sờ ngực cô, ngậm nh* h** m*t nó thành cái dạng này, lại có loại hưởng thụ kiểu khác về mặt thị giác. Cô vuốt tóc Tưởng Diên, ấn đầu anh vào trước ngực mình, miệng còn nũng nịu trách: “Đừng m*t chặt như vậy, bên trong ngực em không có sữa đâu. Em cũng không sinh em bé, bên trong không có sữa, anh b* m*nh như vậy cũng không bú ra sữa được đâu. Chờ sau này em sinh con xong thì sẽ có sữa cho anh uống, đến lúc đó, anh phải bú sạch sẽ cho em đấy.”

Tưởng Diên bú m*t đến mức phát ra âm thanh, chùn chụt vang dội, vô cùng thỏa mãn, cho dù bên trong không có sữa, anh cũng bú m*t cứ như bú ra sữa vậy.

Nghe lời Chu Kỳ nói, anh bóp eo cô: “Người đàn bà d*m đãng, suốt ngày lẳng lơ phóng túng để quyến rũ ông đây. Đến ngày mà cũng dám dụ dỗ ông đây, còn bảo anh bú m*t ngực cho em. Em d*m đến cỡ nào chứ, một ngày không lẳng lơ là không chịu được, thiếu bị cắm đây mà.”

Chu Kỳ được anh m*t nụ hoa, phía dưới chảy máu kinh cứ như thể bị rong huyết. Cô gật đầu r*n r*: “Ừm —— Em là thiếu bị cắm, thiếu bị chồng cắm. Chờ ngày đèn đỏ của em đi rồi, chồng phải giã "cô bé" của em thật mạnh vào. Bây giờ không thể làm chồng thỏa mãn, thì chồng bú m*t ngực em cho đỡ thèm đi. Bú ngực em mạnh vào, để em mớm cho chồng em bú ngực của em.”

Nói xong, Chu Kỳ chỉ chỉ vào ngực bên trái của mình, vừa nãy anh chỉ hôn bên phải, nhưng không hôn bên trái. Vì thế, hiện tại bên trái có hơi ngưa ngứa, cô chỉ ước gì có thể bảo anh cũng hôn nơi này đi. Sau khi Chu Kỳ chỉ xong thì còn ấn đầu anh dí sát vào nụ hoa bên này của mình.

Tưởng Diên rời khỏi nụ hoa bên phải của cô, vừa nãy anh đã hôn nụ hoa bên này của cô tới mức nó đã dính đầy nước miếng của mình. Bây giờ anh lại đổi sang một bên nh* h** khác rồi bắt đầu bú m*t, m*t quả anh đào của Chu Kỳ khiến cho cô được thỏa mãn.

Chu Kỳ đè đầu của anh, được anh vừa m*t lại vừa cắn đến mức cực kỳ thoải mái.

Sau khi Tưởng Diên làm cho Chu Kỳ thỏa mãn, anh lại cài móc áo lót vào cho cô. Ban đầu, anh không biết cởi nút của áo lót, sau đó thì sờ quen luôn. Hiện tại anh còn có thể dùng một tay để cởi móc áo lót của cô, cài vào cho cô, vô cùng thành thạo.

Tưởng Diên và cô đi vào bên trong thay quần áo, rất nhiều quần áo của Chu Kỳ đều để ở đây, đặt chung một chỗ trong tủ quần áo của anh, nghiễm nhiên sống thử với anh. Hiện tại cô đã quang minh chính đại thay quần áo ở đây, hai người đi xuống tầng ăn sáng, tay trong tay đi ăn bữa sáng. Dì làm bữa sáng cho bọn họ trong cửa hàng này đã nhìn thấy hai người bọn họ tới đây rất nhiều lần rồi, vừa nhìn đã biết hai người bọn họ là vợ chồng.

Chu Kỳ gọi một suất bún nước, Tưởng Diên cũng gọi y như vậy. Chu Kỳ nhớ đến điều gì đó nên hỏi anh: “Chiều nay anh có rảnh không? Có thể tới trường em đón em tan làm không? Buổi tối em phải đi mua tài liệu giảng dạy cho học sinh, em xách không nổi.”

Tưởng Diên nói: “Được, buổi chiều anh đi đón em.”

……
 
Cô Ấy Muốn Được “Yêu” - A Phì A
Chương 33



Buổi chiều, Tưởng Diên nhìn chằm chằm vào thời gian cô tan lớp, anh tới trước chờ cô ở cổng trường. Anh đi đến đây bằng tàu điện ngầm.

Anh không mua xe ô tô, trước đây không mua là bởi vì cảm thấy mình chỉ có một thân một mình, vả lại cũng không cần đến xe, chỉ cần tìm một căn phòng cho thuê ở gần công trường. Lúc đến văn phòng làm việc ở công trường thì cứ trực tiếp đi bộ là được, hơn nữa, toàn bộ tiền bạc đều đầu tư vào văn phòng làm việc rồi, anh nghĩ, xe ô tô còn chưa quan trọng đến vậy, vì thế anh cũng không mua trước làm gì.

Anh hút thuốc chờ Chu Kỳ ở cổng. Bởi vì hôm nay anh sẽ tới đón mình nên Chu Kỳ không ở lại thêm nữa, thu dọn đồ đạc rồi nhanh chóng muốn rời đi. Giáo viên Lý trông thấy cô ra về vội vã như vậy thì hỏi cô: “Tiểu Kỳ có muốn cùng đi siêu thị không?”

Chu Kỳ vừa đeo túi xách vừa nói: “Lần sau nhé, người đàn ông của em tới đón em rồi, bây giờ anh ấy đang ở cổng trường. Em sẽ đi với anh ấy.”

Chu Kỳ nói xong thì chạy xuống tầng. Tưởng Diên vẫn đang hút thuốc, nhìn thấy bóng cô chạy về phía mình thì trực tiếp dập tắt thuốc, ném lên trên thùng rách ở bên cạnh. Khi Chu Kỳ tới đây, tóc mái còn đang bay phấp phới,

cô chạy đến trước mặt anh rồi ôm lấy anh, ôm eo anh tựa sát vào anh. Tưởng Diên trông thấy dáng vẻ chạy nhanh thở hồng hộc như vậy của cô thì sửa sang lại tóc mái cho cô, nhưng anh cũng ôm cô vào lòng rồi dẫn cô đi: “Chạy nhanh như vậy làm gì? Thích đến thế à, muốn gặp ông đây đến vậy sao? Cũng không phải không đợi em, chạy nhanh như vậy, xem kìa, em chạy đến mức đỏ bừng mặt rồi.”

Chu Kỳ ôm eo anh, nói: “Đây không phải là bởi vì em muốn nhanh được nhìn thấy anh sao? Sợ anh chờ sốt ruột, dẫu sao cũng tan lớp được một lúc rồi. Người ta nhìn thấy anh là không kịp chờ đợi muốn chạy tới luôn.”

Tưởng Diên chính là thích dáng vẻ dính người như này của người phụ nữ nhà mình, dù sao anh cũng là một người đàn ông, ai mà không thích dáng vẻ người phụ nữ nhà mình nũng nịu nép vào người mình như con chim nhỏ, có khi còn thích muốn chết ấy chứ.

Chu Kỳ nói với anh là mình muốn tới hiệu sách Văn Thải ở đằng kia, nhưng Tưởng Diên lại đưa cô tới cửa hàng 4S* để mua xe.

*Cửa hàng 4S: là đại lý ô tô 4S(Sales - Service- Spare Parts - Global System hay Bán hàng - Dịch vụ - Phụ tùng chính hãng - Kết nối bảo hành toàn cầu)

Chu Kỳ thấy anh đi nhầm chỗ thì hỏi anh: “Anh tới cửa hàng 4S làm gì? Em muốn đi mua tài liệu giảng dạy cơ mà, anh tới nhầm chỗ rồi à?”

Tưởng Diên dẫn cô đi vào trong, nói: “Anh đột nhiên nghĩ mua một chiếc xe thay cho đi bộ thì sẽ thuận tiện hơn một chút. Dù sao, sau này thành lập công ty thì cũng phải có một chiếc xe sẽ thuận tiện hơn nhiều. Anh cũng không thể đi bộ đi bàn chuyện làm ăn với người ta được, vì thế em đi mua xe với anh trước đi. Em xem em thích chiếc nào.”

Chu Kỳ cười: “Anh mua xe thì hỏi em làm gì? Đúng lẽ ra là anh thích chiếc nào thì mua chiếc đó chứ, anh thích là được.”

Tưởng Diên: “Vậy không được, cái này phải phụ thuộc vào em chứ. Nhỡ đâu em cảm thấy không thích hợp, sau này khi chúng ta đi ra ngoài, cái huy*t nhỏ này của em ngứa ngáy, em lại c** q**n ngay trên xe đòi anh c*m v** em. Đói khát xin được “yêu” như vậy, anh lại không thể thỏa mãn em ở ngay trên xe, cắm em một trận. Vì thế cũng phải xem yêu cầu của em nữa, xem em có thích hay không, dẫu sao thì cũng là c*m v** cô giáo Chu của chúng ta mà.”

“Tưởng Diên, anh đừng nói hươu nói vượn, em đâu phải loại người như anh nói chứ!”

Chu Kỳ sắp bị lời nói của anh làm cho lúng túng muốn chết rồi, cô xấu hổ chết đi được. Cô đâu có giống như lời anh nói chứ, nói cô d*m đãng hư hỏng và đói khát như vậy sao! Đâu có đâu… rõ ràng là anh còn đói khát hơn cô đấy.

Tưởng Diên nhéo mặt cô, nói: “Vậy được rồi, sau này mà huy*t nhỏ ngứa ngáy ở trên xe thì đừng bảo anh c*m v** em đấy. Cho dù phía dưới ch** n**c ngọt thì anh cũng sẽ không chạm vào em.”

Chu Kỳ véo eo anh một cái, càng giận dỗi hơn.

Tưởng Diên không tiếp tục trêu cô nữa, kéo cô đi vào trong. Nhân viên bán hàng mới nhìn thấy bọn họ tới thì vội vàng tiến lên giảng giải nhiệt tình cho bọn họ.

Tưởng Diên chỉ muốn mua một chiếc xe bình thường thay cho việc đi bộ, không định mua đắt như vậy, trong khoảng một trăm nghìn tệ, có thể đi là được.

Chút tiền trên người anh đã đóng trước một năm tiền thuê văn phòng làm việc, bây giờ chỉ còn lại một ít tiền, mua xe thì không thể, nhưng có thể đặt cọc trước, sau đó sẽ trả góp dần dần.

Cũng không biết có phải Chu Kỳ nghe lọt tai những lời anh nói hay không, vì thế cô ngây ngốc nghĩ thật cẩn thận xem muốn làm gì ở trong xe, cho nên cô rất nghiêm túc khi chọn xe. Quả thật là nghe lời anh nói, chọn một chiếc mà bên trong xe rất thoải mái…

Chu Kỳ biết hiện tại anh vừa mới bắt đầu gây dựng sự nghiệp nên chắc chắn không dễ dàng gì, tiền trên người cũng eo hẹp, vì thế cô không dám chọn xe quá đắt, đều chỉ chọn loại rẻ. Thế là sau đó, hai người quyết định chọn một trong hai chiếc, một chiếc là một trăm nghìn tệ, còn một chiếc khác là sáu mươi nghìn tệ. Sau đó, cô chọn chiếc có giá sáu mươi nghìn tệ, nói với Tưởng Diên rằng chiếc đó tốt.

Nhưng sau đó, Tưởng Diên lại mua chiếc một trăm nghìn tệ, đặt cọc ba mươi nghìn là được. Chu Kỳ thấy anh chọn chiếc có giá một trăm nghìn tệ thì lay tay anh một cái rồi nói với anh: “Vì sao anh lại muốn mua chiếc xe này vậy? Chiếc sáu mươi nghìn tệ kia cũng rất tốt mà, không phải bây giờ anh còn đang gây dựng sự nghiệp sao, mua cái rẻ một chút đi.”

Tưởng Diên: “Không phải em thích chiếc một trăm nghìn tệ kia hơn à? Lúc em ngồi vào trong thì chắc chắn sẽ cảm thấy càng thoải mái hơn.”

Chu Kỳ thích chiếc một trăm nghìn tệ kia hơn, chắc chắn cảm giác ngồi ở ghế phụ bên cạnh ghế lái kia tốt hơn nhiều so với chiếc sáu mươi nghìn tệ. Nhưng cô vẫn thấy thương anh không muốn mua quá đắt: “Nhưng mà… em cứ thấy hơi đắt, cũng chẳng kém chiếc một trăm nghìn tệ kia là bao.”

Tưởng Diên không nói chuyện, xoa xoa đầu cô, sau đó vẫn quyết định mua chiếc một trăm nghìn tệ này. Bởi vì Chu Kỳ thích chiếc này hơn.

Chiếc xe này mua trả góp nên năm ngày sau mới có thể lấy xe được. Nhân viên bán hàng cứ tưởng bọn họ là vợ chồng mới cưới đi mua xe đấy, vì thế sau khi chuẩn bị xong hợp đồng thì còn tặng mấy miếng giấy dán cho Chu Kỳ, phía trên in hình của Chu Kỳ, trên đó viết chỗ ngồi dành riêng cho bà xã.

Bảo cô dán lên trên ghế phụ sau khi lấy được xe.
 
Cô Ấy Muốn Được “Yêu” - A Phì A
Chương 34



Chu Kỳ nhìn thấy cái này thì mỉm cười, cười rất vui. Tưởng Diên nhìn thấy hình ảnh cô cầm tờ giấy dán này mà cũng có thể cười vui vẻ như vậy thì anh cũng cười theo, sờ đầu Chu Kỳ: “Muốn gả cho ông đây như vậy à? Nghe thấy câu em là vợ của ông đây mà lại cười vui vẻ như vậy, nằm mơ cũng mơ thấy việc đi đăng kí kết hôn với anh hả?”

Chu Kỳ bị lời anh nói làm cho xấu hổ muốn chết, cô trừng mắt lườm anh một cái, nhưng lại không thừa nhận: “Còn lâu nhé, chỉ vì đây là lần đầu tiên nhìn thấy cái này nên mới cảm thấy tò mò thôi.”

Tưởng Diên: “Ông đây cũng không cười chê em, em cãi cái gì? Cả khuôn mặt em đều lộ ra vẻ nhộn nhạo muốn gả cho ông đây, cãi cái gì chứ.”

Chu Kỳ giận dỗi bóp eo anh, thở phì phò, ghét anh muốn chết. Nói cái gì mà như thật vậy!

……

Năm ngày sau, Chu Kỳ đi lấy xe với Tưởng Diên, mấy ngày nay, bà dì cả* của cô cũng đi rồi. Chu Kỳ là kiểu người có cơ thể khỏe mạnh, đến ngày cũng sẽ không bị đau bụng kinh. Chủ yếu là vì cô làm việc và nghỉ ngơi có quy luật, ngủ sớm dậy sớm, cũng không ăn mấy loại thực phẩm rác rưởi cơm hộp này nọ. Cô đều tự nấu cơm, sinh hoạt rất lành mạnh, cũng sẽ không ăn mấy thứ lạnh lẽo khi bị đau bụng kinh. Vì lẽ đó nên bình thường tới ngày, cô sẽ không bị đau bụng kinh, hơn nữa cũng sẽ không kéo dài, bình thường tới khoảng năm ngày là hết.

*bà dì cả: ý chỉ ngày hành kinh của con gái.

Mấy ngày nay, cô đều ở chỗ Tưởng Diên. Dạo này, Tưởng Diên mới bắt đầu công việc nên không mệt như vậy nữa, vì thế cũng có nhiều thời gian hơn một chút. Buổi tối anh đều về đúng giờ để cùng cô đi ra ngoài ăn cơm xem phim.

Trước đây, ngoại trừ đi xem phim cùng các giáo viên ở trường thì bản thân Chu Kỳ không hay đi tới rạp chiếu phim. Chủ yếu là vì khu vực chỗ nhà cô có nhiều người, đa phần đều là các cặp đôi đi tới rạp chiếu phim. Một người đi xem phim rất chán, không có ai đi cùng thì cũng mất vui.

Nhất là nhìn thấy người có đôi có cặp tay trong tay, đi xem phim lại còn hôn nhau, khỏi phải nói là cô hâm mộ cỡ nào.

Cô vẫn luôn độc thân, vất vả lắm mới tìm được người yêu, vì thế, những việc muốn làm khi còn độc thân, đều lôi kéo Tưởng Diên cùng nhau làm. Đi xem phim cũng là tay nắm tay, đút bắp rang cho anh ăn, Tưởng Diên cũng đút thức ăn cho cô, giữa đường còn hôn môi cô. Nói chung cô thích thoát khỏi kiếp ế.

Hôm nay đi lấy xe, vừa hay là cuối tuần, thế là Chu Kỳ dậy từ sáng sớm, lập tức chuẩn bị đi cùng đi anh. Cô còn trang điểm nhẹ, làm ở ngay trước mặt Tưởng Diên. Lúc đầu, Tưởng Diên thấy cô bôi trát mấy thứ chai chai lọ lọ

lên mặt thì cảm thấy sửng sốt, phụ nữ phiền phức quá, lắm chuyện như vậy hả?

Chỉ lau cái mặt thôi mà còn phải rắc rối như vậy sao.

Từ trước đến nay, Tưởng Diên chính là kẻ thô lỗ, mấy thứ như sữa rửa mặt này kia cũng chỉ là mua bừa một lọ, chỉ khi cảm thấy mặt mình quá nhờn thì mới dùng. Hầu như anh chẳng cần thứ gì khác vào mùa hè, mùa đông mà cảm thấy mặt dính không chịu được thì mới rửa bằng sữa rửa mặt Đại Bảo.

Anh đi làm ở công trường, dãi nắng dầm mưa, làm sao để ý được nhiều như vậy, mặt cũng là như thế, anh không hề biết phụ nữ bôi trát lên mặt lại có nhiều thứ như vậy.

Vì thế, nhìn thấy Chu Kỳ bôi lên mặt, hết lớp này đến lớp khác, anh nhìn mà nhíu mày, cầm một lọ rồi hỏi: “Đây là cái gì?”

“Serum.”

Anh lại cầm tới một lọ khác: “Thế còn cái này?” “Kem dưỡng da mặt.”

Tưởng Diên nghe những lời này mà đau cả đầu, nhiều thứ như vậy, anh chẳng phân biệt được cái gì với cái gì. Sau khi Chu Kỳ trang điểm ở ngay trước mặt anh xong, anh càng hoa cả mắt hơn. Anh nhìn cô kẻ mắt vẽ lông mi mà còn sợ cô chọc cả vào hai mắt luôn.

Tưởng Diên nhìn mà quả thật là sợ hết hồn hết vía, rất sợ cô chạm vào đôi mắt. Sau khi Chu Kỳ làm xong thì mới thoa son môi, đột nhiên nghĩ tới điều gì nên hỏi anh: “Màu son gì đẹp nhỉ?”

Tưởng Diên chọn một chiếc màu hồng baby trong một đống son môi của cô: “Cái này đi, nhạt một chút.”

Chu Kỳ: “...”



Chu Kỳ đi cùng anh tới cửa hàng xe để nhận xe, Tưởng Diên lên ghế điều khiển, chuẩn bị lái xe rời đi. Chu Kỳ đi lên ghế phụ ở bên cạnh ghế lái, chiếc một trăm nghìn tệ này đúng là có cảm giác thoải mái hơn chiếc sáu mươi nghìn tệ kia. Sau khi cô ngồi xuống thì lấy giấy dán ra, hào hứng dán lên mặt trên của ghế phụ, nhìn thấy ảnh của cô ở đây thì miễn bàn là vui vẻ cỡ nào.

Cô nói với Tưởng Diên: “Sau này không ai được phép ngồi ở đây, chỗ này là chỗ ngồi của riêng em.”

Tưởng Diên sờ đầu cô, sờ sờ mấy cái rồi lái xe rời đi, hai người đi một chuyến đến siêu thị trước, Chu Kỳ muốn mua đồ, bây giờ có xe thì cũng tiện để đồ. Tưởng Diên là một người đàn ông nên sống rất qua loa, trong nhà chẳng có cái gì, đều là Chu Kỳ lấy từ nhà mình đến đây cho anh. Nhưng vẫn không đủ dùng, còn phải mua rất nhiều vật dụng hàng ngày.

Cô đi dạo siêu thị một chuyến với anh, mua rất nhiều thứ, sau đó ăn súp thịt cua ở trong trung tâm thương mại rồi mới đi về.

Tưởng Diên không đi thẳng về khu nhà trọ bên kia, mà ngược lại còn lái xe ra đằng sau khu nhà trọ. Ban đêm vô cùng tối, gần như chẳng có ai tới chỗ này, chỉ có đèn đường.

Chu Kỳ thấy anh dừng ở đây thì nghi ngờ hỏi anh: “Dừng ở đây làm gì? Không về à?”

Tưởng Diên đỗ xe xong, nói với cô: “Cô giáo Chu này, c** q**n của em ra đi, dụ dỗ anh c*m v** em.”

Chu Kỳ nhìn xung quanh đây một lượt, không hiểu sao lại cảm thấy xấu hổ, đây là đang ở bên ngoài đấy. Vả lại, chỗ này còn là ở trên xe, lần trước anh nói ở trên xe, chẳng lẽ còn thật sự làm ở trên xe sao? Cô nắm tay đánh một cái vào bả vai của Tưởng Diên: “… Tưởng Diên, anh điên rồi à? Đây là ở trên xe đấy!”

Tưởng Diên: “Không phải cô giáo Chu rất muốn chơi xe chấn, thử một chút cảm giác bị anh c*m v** cô bé ở trong xe à? Không thử một chút sao? Bây giờ, huy*t nhỏ của cô giáo Chu đã ch** n**c chưa? ch** n**c rồi thì nhanh cởi ra cho ông. Hiện tại gậy th*t của ông đây cứng rồi, muốn c*m v** huy*t nhỏ non mềm.”

……
 
Cô Ấy Muốn Được “Yêu” - A Phì A
Chương 35



Sau khi nói xong, Tưởng Diên suốt ruột không đợi nổi mà vươn bàn tay to vỗ lên mông Chu Kỳ. Chu Kỳ bị vỗ mông, cô nhìn thấy d*c v*ng nơi đáy mắt anh, thầm nghĩ hiện tại hai người đang trong lúc yêu đương cuồng nhiệt, anh cũng mới vừa “bóc tem” không bao lâu, cô tới tháng nên để anh đói khát mấy ngày, hẳn là không nhịn nổi. Thấy chỗ này bình thường cũng không có ai lui tới, nên Chu Kỳ đồng ý với anh. Cởi bỏ đai an toàn rồi, cô nghiêng người qua đối mặt với Tưởng Diên, sau đó c** q**n jeans của mình ra.

Tưởng Diên không cho cô mặc quần đùi ra cửa. Thời tiết nóng nực, hôm nay Chu Kỳ vốn muốn mặc quần đùi ra ngoài, nhưng Tưởng Diên nhìn thấy đôi chân dài trắng muốt mịn màng của Chu Kỳ thì sợ đôi chân dài của cô vợ nhà mình sẽ bị người ta dòm ngó, nói kiểu gì cũng không chịu để cô mặc vậy đi ra ngoài. Chu Kỳ thật sự thích mặc quần đùi, nhưng bị anh uy h**p nên chỉ có thể đổi thành quần lửng. Lúc này, ở trước mặt Tưởng Diên, cô nghiêng người c** q**n jean, sau đó là q**n l*t. Cô cởi chúng xuống rồi đặt ở bên cạnh xe.

Sau đó Chu Kỳ cũng c** q**n áo và cả nội y, đặt ở bên cạnh xe. Cởi xong tất cả rồi, cô vô tội nhìn Tưởng Diên với toàn thân tr*n tr**. Không biết Tưởng Diên muốn chơi như thế nào đây, lúc cô đang định đi qua ngồi lên đùi anh, Tưởng Diên lập tức giữ tay cô lại, đánh một cái vào mông cô rồi nói: “Người phụ nữ d*m loạn này, bảo em quyến rũ anh, bây giờ em làm ra hành động d*m đãng dụ anh chơi em, để anh nhìn thấy người phụ nữ phóng đ.ãng em d*m như thế nào, không d*m thì ông đây không hăng hái được đâu.”

Chu Kỳ cũng không thành thạo cho lắm. Trước đây cô dụ dỗ Tưởng Diên đã là chuyện quá mức nhất mà cô từng nghĩ tới rồi, bây giờ bị anh đánh mông, nhớ tới điều gì đó nên cô quỳ xuống cho anh xem, sau đó đưa ngón tay thon dài của mình đến môi âm h*, sờ đến chỗ bụi cỏ thơm. Cô vén đám cỏ ra, tìm được huy*t nhỏ ở giữa, tách hai cánh hoa ra, để lộ huy*t nhỏ trắng mịn cho anh xem. Hiện giờ cô bé của cô mang theo hơi nóng, sờ vào thấy ấm áp. Sau khi Chu Kỳ tách nó ra, cô véo *m v*t ở giữa, bắt đầu chơi đùa trước mặt Tưởng Diên, đầu ngón tay không ngừng k*ch th*ch *m v*t với tần số cực cao. Tay phải nghịch huy*t nhỏ, tay khác nhéo vú tận hưởng, tùy ý chơi đùa

thân thể của mình trước mặt Tưởng Diên. Cô vặn eo, mềm nhũn vì huy*t nhỏ được k*ch th*ch đến thoải mái.

Cơ thể cô mẫn cảm, k*ch th*ch chỗ riêng tư không bao lâu thì đã ch** n**c d*m, nước d*m chảy xuống xe. Chu Kỳ tách huy*t nhỏ ra rất rộng, chính là để Tưởng Diên thấy được rõ ràng dòng nước trong veo đang chảy bên trong “cô bé”. Chu Kỳ sung sướng, sắc mặt đỏ ửng, không thể kiềm chế được tiếng r*n r*: “Ưm —— Tưởng Diên, sướng quá đi —— Sờ chỗ đó thật là thoải mái, anh có muốn sờ chỗ đó của em như vậy không, toàn là nước d*m thôi, nước d*m ngọt ngào, rất muốn anh ăn cô bé của em. Phía dưới ngứa lắm, muốn được anh ăn cơ, anh ăn em đi mà.”

Chu Kỳ nhanh chóng nhéo vú mình, k*ch th*ch mạnh, nước bên dưới không ngừng chảy ra, càng lúc càng nhiều, cô càng thêm hứng tình.

Cô bắt đầu luồn ngón tay vào bên trong huy*t nhỏ thọc vào rút ra. Đầu tiên là đút một ngón tay vào mở rộng miệng huy*t, sau đó lại luồn thêm một hai ngón tay nữa vào miệng huy*t quấy loạn. Ngón tay của cô bắt chước tốc độ thọc vào rút ra của v*t n*m t*nh Tưởng Diên trong huy*t nhỏ, tăng tốc làm mình sướng. Dáng vẻ cô d*m đãng đùa bỡn bản thân như vậy khiến Tưởng Diên nhìn mà đỏ cả mắt.

Tưởng Diên không thích cô gọi mình như thế, anh nhéo mạnh vào mông cô, bảo: “Em gọi anh là gì? Phải gọi là chồng biết chưa? Sau này phải gọi anh là chồng, không gọi vậy thì sao anh c*m v** cái chỗ d*m đãng này của em được? Anh chỉ làm chỗ đó của vợ anh thôi, không phải chỗ đó của vợ mình thì anh không làm.”

Tưởng Diên nghiêng người đối mặt với cô, tư thế này khiến anh cách rất gần Chu Kỳ, vậy nên vừa đến gần anh đã ngửi thấy cô bé của cô tỏa ra một mùi hương d*m đãng, cực kỳ d*m, anh ngửi mà chỉ hận không thể tiến lên l**m h** h***t của cô mấy cái.

Hiện giờ ngón tay của Chu Kỳ vẫn còn đang thọc vào rút ra bên trong huy*t nhỏ của cô, một ít chất lỏng dính nhớp dính vào tay Chu Kỳ, cô chơi đến nghiện, tự thủ d*m cũng vô cùng thoải mái.

Chu Kỳ nghe được lời này thì ngoan ngoãn sửa miệng, thấy Tưởng Diên kề sát mình như thế, nhớ đến kh*** c*m khi anh l**m láp h** h***t cho cô, Chu Kỳ lập tức không nhịn được nữa, ấn đầu anh về phía hạ thể của mình, giọng khàn khàn, nói: “Anh l**m huy*t cho em đi, đẩy đầu lưỡi vào l**m cho em.”

Tưởng Diên nghe được những lời này thì há miệng đưa đầu lưỡi l**m láp hạ thể của cô, huy*t nhỏ của cô dường như co rút lại một chút vì bị l**m. Quá thoải mái, từ dưới lòng bàn chân toát ra cảm giác thư thái mềm mại.

Tưởng Diên bắt lấy mông cô, kề sát đầu vào há miệng ngậm lấy cô bé của cô. Âm thanh l**m láp vang lên, anh bắt đầu l**m phía trên huy*t nhỏ cho cô. Tưởng Diên làm rất hăng say, Chu Kỳ khẽ r*n r*, hơi hé miệng, híp mắt, thật sự là quá thoải mái. Cô không nhịn được mà bật ra tiếng rên, hạ thể kề sát Tưởng Diên hơn để anh có thể ngậm vào hết.

Chu Kỳ bị l**m huy*t, nước chảy lênh láng, chảy xuống trên ghế dựa. Phần lớn nước d*m đều bị Tưởng Diên nuốt sạch, nhưng vẫn có một phần rỉ ra trên mặt ghế làm chiếc ghế ướt dầm dề.

Lúc Chu Kỳ bị anh l**m đến cao trào, tiếng k** r*n của cô đặc biệt d*m đãng. Những ngón tay bấu chặt lấy tóc của anh, phun ra trong cơn c*c kh***.

Tưởng Diên m*t hết toàn bộ d*m thủy của cô vào miệng, ngẩng đầu nhìn khuôn mặt đê mê d*m đãng của người phụ nữ phóng túng kia, sau đó anh c** q**n mình ra rồi ấn đầu Chu Kỳ xuống phía dưới, nói với cô: “D*m phụ, l**m gậy cho chồng nào, l**m chồng bắn rồi sẽ chơi huy*t nhỏ của em.”

Chu Kỳ bị Tưởng Diên ấn xuống, cô vào tư thế rất nhanh. Lúc đè cô xuống, Tưởng Diên móc thằng nhỏ trong q**n l*t của mình ra, đập vào mặt Chu Kỳ, nhắm ngay miệng cô.
 
Cô Ấy Muốn Được “Yêu” - A Phì A
Chương 36



Miệng của Chu Kỳ bị gậy th*t đánh vào, cô đưa tay cầm lấy cây gậy này của anh s* s**ng một chút, sau khi nắm chắc thì há miệng ra ngậm lấy gậy th*t của anh.

Cô đưa đầu lưỡi ra l**m một chút ở phần đầu, ăn vô cùng nghiêm túc. Tưởng Diên đè nặng đầu Chu Kỳ xuống để cô ngồi xổm bên cạnh xe ăn cho anh, bên ngoài nhìn vào cũng sẽ thấy cô đang ngồi xổm nơi này ăn d**ng v*t của anh.

Miệng của cô vừa nhỏ vừa chặt, còn ấm áp nữa, gậy th*t trong miệng của cô bị đầu lưỡi cô thỏa sức chơi đùa. Tưởng Diên sướng đến mức da đầu cũng run lên, bị cô ngậm chặt trong miệng, thiếu chút nữa bị cô làm đến bắn hết ra.

Tưởng Diên vén tóc Chu Kỳ ra phía sau, tóc của cô rất dài nên vén tóc ra sau để cô chuyên tâm ăn cho anh.

Chu Kỳ ăn rất nhanh, miệng bị cây hàng to lớn của anh làm căng ra, phình to lên. Tưởng Diên nhìn thấy cô ăn nhanh như thế, vuốt tóc cô nói: “Đồ d*m đãng này, ăn nhanh như thế làm gì chứ? Ăn chậm một chút, tất cả đều là của em, không cần ăn nhanh như vậy, cả gậy th*t của ông đây đều để cho em ăn, đều là của em cả.”

Chu Kỳ nghe anh nói như thế thì nâng mắt lên nhìn anh, cô ngậm gậy th*t của anh càng nhanh hơn nữa, nó còn chạm đến cổ họng của cô.

Ngón tay cô cầm lấy hai viên bi thưởng thức, hai bên k*ch th*ch anh.

Tưởng Diên nhìn thấy cô ăn ngon như thế, nên nắm lấy vú cô s* s**ng một lúc, giọng nói th* t*c hỏi cô: “Bé d*m ăn ngon lắm sao, nhìn em ăn ngon như thế, trên gậy th*t của ông đây đều là nước miếng của em. Gậy th*t của ông đây vẫn luôn nhét đầy miệng em, để miệng em liên tục ăn gậy th*t được không? Đói bụng đừng ăn cơm, sau này đói bụng nói ông đây, ông đây sẽ cho miệng em ăn gậy th*t này, đảm bảo sẽ no.”

Chu Kỳ ăn rất vui vẻ, sau khi cầm lấy thứ đồ này của anh rút ra khỏi miệng, còn cầm lấy gậy th*t của anh lắc lắc.

Cô cười vô cùng xinh đẹp nhìn anh, gật đầu nói: “Được, ăn gậy th*t của chồng em, cô nhóc d*m đãng sẽ ngậm gậy th*t cho chồng. Chồng à, bây giờ huy*t nhỏ của bé d*m đãng ngứa quá, muốn được anh làm cho em.”

Sau khi Chu Kỳ nói xong, cũng chẳng quan tâm Tưởng Diên có đồng ý hay không đã đi đến trước mặt anh, trực tiếp đứng lên ngồi trên đ*ng q**n của anh, muốn đút nó vào trong tiểu huy*t của mình. Tưởng Diên nhìn cô chủ động như thế thì hạ ghế xuống, làm cho Chu Kỳ trực tiếp c*m v** cây gậy của anh. Chu Kỳ thích để mông mình đối mặt với Tưởng Diên, Tưởng Diên

cũng thích cô đi vào từ tư thế sau như thế này nên Chu Kỳ làm cho Tưởng Diên thỏa mãn. Sau khi cưỡi trên người anh, cô đưa lưng về phía Tưởng Diên, làm d**ng v*t anh cọ xát vào tiểu huy*t của cô để chảy ra nước d*m.

Như thế khiến cô càng ngứa hơn, trực tiếp để gậy th*t trước cửa huy*t của cô. Sau khi c*m v**, cô bắt đầu vặn vẹo eo mình, không gian trên xe cũng rất nhỏ, như thế không đủ cho Chu Kỳ uốn éo thân mình. Đặc biệt với không gian không thoải mái như thế này sẽ có nhiều động tác không thể làm được. Lúc này, Tưởng Diên kéo mông cô xuống, anh dựa thân thể của mình sát vào phía cửa kính, sau đó nắm lấy mông của cô thẳng lưng c*m v** rút ra.

Mông của cô lúc bị anh c*m v** vô cùng thoải mái, lộ ra vẻ mặt sung sướng, thỏa mãn, vẻ mặt d*m đãng không thể khống chế được. Tưởng Diên nắm lấy mông cô ra ra vào vào vô cùng nhanh, Chu Kỳ đã có thể cảm nhận được cả xe đều đang rung lắc, cô không kìm nén được mà rên lên: “A --- thật sâu --- chồng c*m v** sâu quá --- sâu quá rồi ---”

Hai thân thể va chạm vào nhau, từng tiếng “bạch bạch bạch” vang lên vô cùng lớn, mông cô bị đẩy lên, tay Chu Kỳ nắm lấy cửa kính xe thủy tinh. Tưởng Diên thấy dáng vẻ cô kêu lên d*m đãng như thế thì nắm lấy ngực của cô nói: “Đồ d*m đãng này, em lộ ra vẻ mặt thoải mái như thế, nhìn vào cửa sổ đi, bị người khác nhìn thấy sẽ nói em bị chồng làm đến đỏ mắt, cắm đến thoải mái như thế, thoải mái đến cao trào có phải rất thích không. Bị chồng ‘chơi’ trong xe rất thoải mái có phải không, d*m đãng đến không thể kìm nén mà kêu lên, người đi ngang qua nghe thấy, tất cả mọi người đều biết em bị anh ‘chơi’ trong này, em thấy xấu hổ không, ngại ngùng không?”

Quả thật tư thế bây giờ của hai người là điên cuồng c*m v** rút ra, cả xe đều lắc lư, chỉ cần bên ngoài có người đều sẽ nhìn thấy xe đang lắc lư, ai hiểu chuyện sẽ biết là bên trong đang làm gì.

Chu Kỳ bị cắm đến sướng vô cùng, nói không chút cố kỵ nào: “Bị nhìn thì bị nhìn thôi, chồng em cắm tiểu huy*t của em rất thoải mái, em phải kêu ra đấy. Chồng em làm em rất sướng, thoải mái đến mức nhịn không được phải kêu lên. Chồng em thật lớn, c*m v** huy*t nhỏ thật đã, muốn l*n đ*nh, thật sự muốn l*n đ*nh, thật sâu, gậy th*t của chồng em c*m v** thật sâu.”

Giọng Chu Kỳ rên nhiều nên dần mất tiếng, kêu lên từng tiếng kêu d*m đãng, còn lắc lắc mông để kết hợp với Tưởng Diên càng sâu hơn, uốn éo hăng say hơn.

Tưởng Diên nghe thấy lời cô thì càng ra sức c*m v**, nhéo eo cô. Chu Kỳ bị đâm ở tư thế này một lúc lại đổi sang tư thế khác, chuyển sang mặt đối mặt với Tưởng Diên. Lúc chuyển vị trí, d**ng v*t vẫn luôn dính chặt chẽ không chịu buông ra, dưới thân vẫn chặt hệt như cái miệng nhỏ nhắn, hút chặt lấy anh.

Chu Kỳ cưỡi lên người anh, nhìn thấy vẻ mặt thoải mái của Tưởng Diên, thỉnh thoảng còn phát ra vài tiếng, cúi đầu r*n r*, cô cười hỏi anh: “Bị tiểu huy*t cắn cây gậy của chồng có thoải mái không? Huy*t nhỏ rất chặt nhỉ, bây giờ đang hút chặt lấy chồng nè, gậy th*t của chồng lớn như thế mà không thể rời khỏi huy*t nhỏ của em, vẫn đang ở trong em, để em ăn gậy th*t của chồng.”

- -----oOo------
 
Cô Ấy Muốn Được “Yêu” - A Phì A
Chương 37



Tiếng r*n r* của phụ nữ và tiếng khích lệ của đàn ông lớn tiếng vang lên, nghe kiểu gì cũng thấy vừa d*m đãng vừa lẳng lơ. Tưởng Diên đã cảm thấy mình không thể chịu được nữa rồi, sớm muốn tước vũ khí đầu hàng, toàn bộ tinh d*ch đều phun hết trong huy*t nhỏ của Chu Kỳ.

“Cái đồ d*m đãng này, sớm hay muộn anh cũng sẽ chết trên tay em, thèm khát đến thế này, định ép khô chồng em sao? Muốn ép khô anh thì sau này ai đến chơi em hả.”

Tưởng Diên thẳng lưng c*m v** thêm chút nữa, cảm thấy bản thân mình muốn bắn rồi, nên trở mình lấy một bao mới mua ra. Vừa rồi anh đến cửa hàng mua chút đồ, đủ tiền nên được tặng một hộp áo mưa cho hai người dùng. Xe này anh tốn rất nhiều tiền để mua về, nên bây giờ phải bắn vào bên trong áo mưa, sợ ô uế xe.

Anh đưa cho Chu Kỳ, Chu Kỳ mở áo mưa ra, lấy áo mưa đeo lên gậy th*t của anh, để anh c*m v** thêm một lần nữa.

Hai người chơi đùa hăng say một lúc, sau đó Tưởng Diên trở lại tư thế bình thường, đè Chu Kỳ xuống người mình rồi kéo chân cô thành hình chữ M, cuối cùng đâm vào trong. Với tư thế này, anh có thể nhìn thấy gương mặt d*m đãng của cô, nhìn thấy vẻ thỏa mãn trên mặt cô.

Anh cứ điên cuồng thọc vào rút ra làm cho xe rung lắc liên hồi. Khi hai người kết thúc, Chu Kỳ cảm thấy bản thân mình hoàn toàn hết sức rồi, cô thoải mái nằm dựa vào ghế ngồi để cho Tưởng Diên mặc sức lau cơ thể cô, anh có mua khăn giấy để lau nước d*m cho cô, may mắn là mua khăn ướt. Lúc Tưởng Diên lau người cho cô cũng lau khô luôn ghế dựa bên cạnh, anh đến gần nói với Chu Kỳ: “Đều là nước d*m của em để lại đấy, chảy lên ghế dựa nhiều như thế, sao tiểu huy*t lại nhiều nước thế chứ?”

Đến bây giờ Chu Kỳ vẫn còn có chút mệt mỏi sau “cuộc yêu”, nghe Tưởng Diên nói thế, chỉ đưa tay ôm lấy bả vai anh nói: “Đây còn chẳng phải là công lao của anh à, cắm thân thể người ta đến mức mẫn cảm như thế, tưởng tượng đến anh thôi đã ch** n**c rồi, nghĩ đến cảnh bị anh làm thì phía dưới đều cảm thấy ẩm ướt.”

Tưởng Diên nghe nói vậy thì nở nụ cười, ôm cô thả về ghế bên cạnh, nắm lấy mông cô hỏi: “Đồ d*m đãng này, ngay từ đầu đã coi trọng cây hàng của ông đây à, lần đầu tiên nhìn thấy em là biết em chỉ nhìn thẳng vào cây gậy của ông đây thôi.”

Quả thật ấn tượng đầu tiên của Chu Kỳ đối với Tưởng Diên là như thế. Sau khi mở cửa, Chu Kỳ nhìn mặt anh một cái thì đã liếc đến d**ng v*t của anh. Trực giác đàn ông cũng rất chuẩn, đó quả thật là vẻ mặt của sự thèm khát và vừa lòng, nên khi Chu Kỳ làm ra mấy chuyện câu dẫn anh, anh cũng chẳng thấy đó là chuyện ngoài ý muốn, anh biết ngay từ đầu Chu Kỳ coi trọng cây gậy này của anh.

Chu Kỳ không ngờ rằng anh đã biết hết như thế, cô còn tưởng rằng bản thân đã che giấu rất tốt rồi, kết quả không ngờ anh vẫn nhìn thấu được mọi chuyện.

Quả thật, lần đầu tiên cô nhìn thấy Tưởng Diên, khi đó cảm thấy gậy th*t của anh thật lớn. Hơn nữa anh còn rất đẹp trai, dáng người lại đẹp, gậy th*t như thế mà c*m v** huy*t nhỏ của cô chắc chắn sẽ thấy rất sướng.

Bởi ngay từ đầu mục đích thật sự của cô chính là như vậy, nên khi bị chọc thủng thì Chu Kỳ đỏ mặt: “Cũng nhờ em chủ động nên chúng ta mới có chuyện cũ như thế đấy, nếu em không chủ động câu dẫn anh, sao anh có thể ở chung với em được, bây giờ em còn cho anh làm này.”

Tưởng Diên cũng cảm thấy thế, cũng nhờ cô lẳng lơ, nếu không thì không thể có chuyện xưa rồi.

Tưởng Diên lái xe trở về, Chu Kỳ xuống cùng anh đi lên. Tưởng Diên thuê chỗ để xe so với mua có lời hơn, anh dừng xe yên ổn rồi đi lên cùng với Chu Kỳ. Sau khi Chu Kỳ bước xuống, hai chân cô mềm nhũn hẳn đi, cũng không biết có phải vừa rồi mây mưa quá hăng say không mà bây giờ cô không đứng nổi nữa, cho nên quấn lấy Tưởng Diên, để anh ôm cô đi lên lầu.

Tưởng Diên cũng thuận theo, ôm cô ở đằng trước, cùng cô đi lên.



Hôm nay lúc Chu Kỳ mua đồ ăn trở về thì bị dì Vương gọi lại: “Tiểu Kỳ, cháu dừng lại cho dì hỏi chút, cháu có biết bạn gái mà Tưởng Diên nói gần đây trông như thế nào không?”

Chu Kỳ bị dì Vương hỏi vấn đề này thì cảm thấy xấu hổ, ngay lập tức đỏ mặt: “Sao thế dì?”

Dì Vương tám chuyện với cô: “Không phải do dì tò mò sao? Bởi vì nó nói như vậy nhưng dì chưa thấy nó đưa ai về hết, cho nên mới hỏi cháu. Cháu ở kế phòng nó, chắc chắn sẽ biết nó đưa bạn gái về, sẽ biết trông ra làm sao, chắc chắn nó có dẫn về nhà, gần đây không phải dì đi phân loại rác sao? Lúc phân loại, người ta nói gần đây Tưởng Diên có mua áo mưa này nọ, dùng rất nhiều, còn khiến cho người ta chú ý đến nữa, người trẻ tuổi không nên không biết tiết chế như thế, về già làm sao bây giờ. Cháu nói xem, người phụ nữ này có bao nhiêu thèm khát chứ, cũng không quản đến thân thể của đàn ông, dám làm như thế, chơi đến hỏng thì sao?”

Chu Kỳ bị nói thế thì ngày càng xấu hổ, cô cảm thấy mình bị dì Vương này nói xấu hổ đến chết rồi. May mắn là đều làm ở chỗ Tưởng Diên, áo mưa đều là Tưởng Diên mua, nếu như bị bà ấy biết dùng nhiều áo mưa như vậy chắc sẽ cười chết! Nhưng mà đều dùng cho cô cả, cô nhanh chóng lấy cớ rời đi, lúc cô đi lên thì nói với Tưởng Diên chuyện khi nãy, hôm nay anh không có đi làm.

Chu Kỳ nói: “Bây giờ em phải nhanh chóng về, dì Vương đến tìm anh đấy, nếu như thấy em chắc em chết mất.”

Chu Kỳ nói xong thì đi, Tưởng Diên thấy cô thẹn thùng như thế thì đặt cô đứng ở cạnh cửa, sau đó đưa tay lên thân thể cô, vén váy cô lên. Chu Kỳ bị dọa nhảy dựng lên: “Làm gì thế, em phải đi, nếu không cô anh đến đây nhìn thấy em, em chết mất đấy.”

Tưởng Diên nghe cô nói thế thì đùa dai c** q**n lót của cô, bây giờ dì Vương đang ở bên ngoài, vỗ vỗ vào cửa gọi anh: “Tưởng Diên, mở cửa, là cô đây.”
 
Cô Ấy Muốn Được “Yêu” - A Phì A
Chương 38



Bên ngoài là giọng của dì Vương, Chu Kỳ sợ hãi bắt lấy tay Tưởng Diên. Cô rất sợ, bởi vì dì Vương đang ở ngay bên ngoài, nếu Tưởng Diên làm gì đó bị nhìn thấy thì phải làm sao đây. Cô sợ, suy cho cùng thì khi l*m t*nh, cô rên vừa lớn lại vừa d*m, đến cô còn thấy xấu hổ, đừng nên nghe thấy thì hơn, chưa kể đó còn là cô của Tưởng Diên nữa.

Nhưng bây giờ hai người đang cách cánh cửa rất gần, nếu nói chuyện lớn tiếng chắc chắn sẽ bị nghe được. Chu Kỳ không dám nói tiếp nữa, muốn đẩy tay của anh ra.

Tưởng Diên còn trực tiếp c** q**n lót xuống, dùng ngón tay chạm vào hạ thể Chu Kỳ, khuấy động cánh hoa của cô. Anh vạch đám cỏ thơm, tách ra môi âm h*, dùng ngón tay nhéo cô bé của cô. Chu Kỳ cảm thấy xấu hổ chết đi được. Sao anh lại có thể to gan như vậy chứ, bên ngoài chính là họ hàng của anh, bị nghe thấy thì phải làm sao bây giờ.

Vừa rồi Chu Kỳ đi chợ mua đồ ăn nên cô mặc váy dài cho tiện, bây giờ tay của anh ở bên trong vân vê ra một chút nước. Tưởng Diên trực tiếp ngồi xổm xuống, chui vào trong váy Chu Kỳ, vùi vào phía trên huy*t nhỏ. Anh há miệng khẽ cắn lên đám cỏ thơm của cô một chút. Có chút đau và k*ch th*ch. Anh vươn đầu lưỡi ra l**m đám lông của cô một chút. Một ít nước miếng dính lên đám cỏ thơm. Sau đó anh há miệng l**m láp kẽ thịt, đưa lưỡi qua lại bên ngoài kẽ thịt k*ch th*ch, rồi sau đó lại chui vào l**m huy*t thịt của cô.

Đầu lưỡi l**m đến viên thịt trai nhỏ, anh l**m láp mặt trên đó, cắn nhẹ k*ch th*ch viên thịt của cô.

Chu Kỳ cảm thấy mình muốn chết, muốn chết. Tưởng Diên to gan như vậy, trực tiếp chui vào váy ăn huy*t nhỏ của cô. Cô thích cảm giác khi bị đầu lưỡi của Tưởng Diên l**m láp, vậy nên bây giờ không thể nào kiềm chế được sự vui sướng. Nhưng bây giờ dì Vương đang ở bên ngoài, vậy nên nếu bị nghe được thì rất xấu hổ, Chu Kỳ cũng không dám phát ra âm thanh.

Tưởng Diên m*t mát huy*t nhỏ của cô, phát ra tiếng m*t rất lớn. Một luồng sáng trắng lóe lên trước mắt Chu Kỳ, cô cảm thấy mình bị anh l**m huyết đến đạt c*c kh***. Chu Kỳ cúi đầu nhìn phần váy phồng lên che khuất đầu Tưởng Diên của mình. Cô không nhìn thấy anh, nhưng có thể thấy được một người đàn ông chui xuống dưới váy l**m huy*t cho cô.

Chu Kỳ túm lấy đầu anh cách lớp váy, cắn môi cố nhịn không phát ra tiếng, nhưng cô lại rất sướng nên trực tiếp cắn cánh môi, có điều thoải mái không nhịn được nên phát ra tiếng rên bằng giọng mũi.

Dì Vương bên ngoài đập cửa một chút, không nghe thấy ai đáp lại thì cảm thấy kỳ lạ. Bà lại đập cửa thêm chút nữa, gọi anh: “Tưởng Diên, cháu có ở bên trong không vậy? Cô nè. Có ở trong thì mở cửa cho cô với, cô tìm cháu có việc.”

Nghe được những lời này, Chu Kỳ hoảng sợ, còn tưởng rằng dì Vương thật sự sẽ tiến vào, thế nên cô kẹp chặt hạ thể, hiện tại lưỡi của Tưởng Diên đang ở trong huy*t nhỏ của cô nên cũng bị kẹp chặt lấy. Lúc bị kẹp chặt, Tưởng Diên vỗ một phát lên mông cô tạo ra tiếng vang, cũng chẳng biết bên ngoài có nghe được hay không nữa. Tưởng Diên còn đặc biệt k*ch th*ch cô, nói: “Huy*t nhỏ biết hút như vậy, đến đầu lưỡi của chồng cũng hút vào. m*t chặt như thế, d*m phụ em đây thật con mẹ nó chặt.”

Chu Kỳ cũng chẳng thèm quan tâm bên ngoài có người nào nghe thấy hay không nữa, bị anh làm thoải mái nên lập tức muốn. Tưởng Diên m*t vào

không ít nước của cô, biết bây giờ phía dưới cô đã ngứa ngáy khó nhịn nên cởi váy Chu Kỳ xuống. Chu Kỳ gấp gáp không chờ nổi c** q**n cho anh. Ở nhà, Tưởng Diên chỉ mặc mỗi phần dưới, bây giờ cô c** q**n anh ra, lập tức không còn gì che chắn nữa cả. Tưởng Diên đổi vị trí, đè cô lên cửa đưa lưng về phía anh, bắt cô chu mông lên tách hai cánh mông ra cho anh.

Anh thích cảm giác khi nhìn Chu Kỳ chủ động tách hai cánh mông, để lộ ra miệng huy*t cho anh c*m v**. Chu Kỳ đã l*m t*nh, khăng khít dán sát với anh nên biết rõ anh muốn làm gì. Cô chủ động tách hai cánh mông ra cho anh xem chỗ đó, còn hơi lắc mông, khiến một chút nước d*m rơi ra đất.

Nhìn tư thế hứng tình của cô, Tưởng Diên trực tiếp thẳng lưng đút thằng nhỏ vào. Sau khi đút vào, Chu Kỳ kẹp chặt lấy v*t n*m t*nh không buông. Tưởng Diên nắm tay cô đè lên cửa, đầu v* áp vào cửa gỗ mát lạnh k*ch th*ch núm v* của cô, hơi lạnh, nhưng lại lạnh k*ch th*ch hai viên anh đào nhô lên.

Tưởng Diên bắt đầu thọc vào rút ra trong cô bé của cô, Chu Kỳ cắn môi không phát ra tiếng. Dì Vương bên ngoài cảm thấy kỳ lạ, sao lại không có ai trả lời? Nghe bên trong giống như có tiếng động, vậy nên bà gọi một cuộc điện thoại cho Tưởng Diên. Dì Vương gọi điện thoại đến, di động của Tưởng Diên vang lên. Chu Kỳ quá nhạy cảm, nghe được âm thanh này thì hạ thể bất giác thít chặt, kẹp Tưởng Diên khít khao hơn nữa. Tưởng Diên bị thít đến tê dại da đầu, cô cắn chặt làm anh không thể nào động đậy được. Anh đưa tay xoa mông cô, nói: “Đồ d*m đãng, muốn bấm gãy cây gậy của chồng sao?

Em như vậy thì cây gậy của chồng không thể nào di chuyển được. Thả lỏng ra một chút cho anh nào, anh đang chơi em đó.”

Chu Kỳ không thể nào thả lỏng được, tưởng tượng đến bên ngoài có người, bây giờ bọn họ đang l*m t*nh trước mặt người khác, cô lập tức không nhịn được mà siết chặt huy*t nhỏ.

Ở bên ngoài, dì Vương đợi một lúc lâu mà không tìm được Tưởng Diên nên rời đi, định lát nữa lại đến. Tưởng Diên nghe được tiếng động, sau khi dì Vương rời đi, anh mở cửa, cắm phía sau cô, đi ra ngoài với hai bộ phận sinh dục dán sát, đi đến bên ngoài cửa thang máy chơi cô.

Hai người bước ra ngoài, Tưởng Diên cởi nội y đang vướng bận của Chu Kỳ ra.

- -----oOo------
 
Cô Ấy Muốn Được “Yêu” - A Phì A
Chương 39



q**n l*t được cởi ra treo trực tiếp trên chân Chu Kỳ. Chu Kỳ bị Tưởng Diên đưa ra ngoài, cô cực kỳ sợ hãi. Suy cho cùng thì việc hai người l*m t*nh bên ngoài cửa thang máy thật sự quá đáng sợ. Mặc dù chỉ có hai người ở tầng này chính là cô và Tưởng Diên, nhưng cô sợ sẽ có người đến nơi này rồi dừng lại đại loại vậy, bị nhìn thấy thì phải làm sao đây? Chu Kỳ muốn quay về nhưng lại bị Tưởng Diên đè chặt, ở phía sau dập mạnh huy*t nhỏ của cô. Chu Kỳ không thể nào ngăn cản được anh. Cô bị anh giữ chặt mông thọc vào rút ra, tốc độ rất nhanh, cô chỉ có thể đứng vững bằng cách vịn vào vách tường cạnh thang máy, sợ té ngã.

Hiện giờ Tưởng Diên cũng mặc kệ hai người có phải đang ở bên ngoài hay không. Anh túm lấy mông cô làm một trận, tốc độ cực kỳ nhanh.

Ban đầu Chu Kỳ cực kỳ phản kháng, nhưng sau đó bị chơi đến sướng, lập tức mặc kệ mình đang làm gì.

Cô chính là như vậy, cho dù chống cự như thế nào, bị chơi sướng thì bản thân sẽ cực kỳ thích, không kiềm chế được tiếng r*n r* hút hồn, còn đặc biệt chu mông lên để Tưởng Diên thọc vào rút ra sâu hơn nữa. Cô dính sát lấy v*t n*m t*nh của anh, để anh đút vào sâu hơn.

Cô vểnh mông lên rất cao. Tưởng Diên túm lấy mông cô, thấy cô còn vểnh lên như vậy thì vỗ mông Chu Kỳ bạch bạch vài cái, tiếng vang rất lớn: “Cái mông của bé d*m bị anh đánh đến có cảm giác, chặt biết bao nhiêu. Anh đánh mông thì em lập tức kẹp chặt, có phải là bé d*m không có lòng tự trọng, thích bị chồng đét mông, như vậy sướng lắm có phải không? Bé d*m không chỉ thích bị chồng chơi mông mà còn thích bị chồng đét mông nữa, em có ti tiện hay không hả?”

Trên mặt Chu Kỳ lộ ra biểu cảm vừa đau đớn vừa vui thích. Nghe Tưởng Diên nói vậy, cô quay đầu nhìn anh, đón ý nói hùa theo những lời th* t*c ấy: “Thích, em thích bị chồng đét mông, bị chồng đánh thật là thoải mái. chồng

đánh mông em nữa đi, em là đồ không có lòng tự trọng thích bị chồng đét mông, bị chồng đánh thoải mái thì sẽ thít chặt huy*t nhỏ. chồng đánh mông em nữa đi, huy*t nhỏ của em sẽ kẹp chặt lấy cây gậy của chồng. chồng đánh em nữa đi mà….”

Nghe được những lời này, Tưởng Diên lại đánh bốp bốp vài cái nữa: “Đồ d*m đãng, rên lớn như vậy, sợ người khác không nghe ra được em r*n r* d*m đãng như thế à? Rên cho anh, rên cho anh, để những người ở tầng khác ra nhìn xem, để tất cả bọn họ đều nghe được em rên d*m như thế nào, nghe được em được ông đây chơi sướng ra sao mà d*m dục kêu thành tiếng. Tốt nhất là để mọi người nghe thấy rồi vây đến xem chúng ta l*m t*nh, để người khác nhìn thấy anh đang chơi cô bé của em, chắc chắn là em sẽ rất thích. Bị người khác nhìn khi l*m t*nh sướng lắm có đúng không? Em muốn bị người ta nghe không? Vừa rồi cô anh tới, cái chỗ phía dưới của em ch** n**c thật nhiều, ướt hết cây gậy của ông đây. Em muốn d*m đãng như thế à? Rên cho anh, thu hút tất cả mọi người lại đây, để cho người khác nhìn thấy con đàn bà d*m đãng tr*n tr** không một mảnh vải che thân bị ông đây chơi huy*t.”

Hiện giờ hai người đang ở lối ra vào thang máy, nếu có người đến tầng này thì hai người họ sẽ bị nhìn thấy ngay lập tức. Tuy rằng sợ, nhưng Chu Kỳ vẫn thỏa mãn Tưởng Diên, cô r*n r*: “A —— a —— a —— chồng, thoải mái quá đi —— thật sự rất thoải mái —— anh cắm thật thoải mái.”

Tưởng Diên đã chơi ngán tư thế này rồi nên đổi Chu Kỳ thành một tư thế khác đối mặt với anh. Tưởng Diên banh một chân Chu Kỳ ra gác lên vai mình, sau đó đút vào tiểu huy*t vừa rồi bị cắm hơi mở ra của cô một lần nữa. Sau khi đút vào, anh bắt đầu thọc vào rút ra trong cơ thể cô.

Chu Kỳ dùng tay k*ch th*ch đầu v* của Tưởng Diên. Cô không biết người đàn ông này có cảm nhận được kh*** c*m hay không, nhưng cô muốn l**m đầu v* cho anh. Vậy nên cô dán sát vào anh, phía dưới bị anh đút, phía trên còn ngậm đầu v* của anh, l**m láp cho anh học theo cách anh m*t ngực mình, chiếc lưỡi phấn hồng như đang ăn cây gậy của anh vậy, cực kỳ d*m dục.

Tưởng Diên vén tóc Chu Kỳ ra phía sau, lộ ra cần cổ thon dài trắng muốt. Cô l**m đầu v* cho anh, anh nắm lấy ngực Chu Kỳ, nhéo rồi dùng sức xoa bóp nó.

Chu Kỳ không biết có phải vì chỗ này là ở bên ngoài, sợ bị người ta nhìn thấy nên cơ thể cô mẫn cảm khác thường hay không. Chẳng được bao lâu cô

đã sướng đến cao trào, cả người run rẩy, trên mặt là vẻ thoải mãn vui thích, khuôn mặt đạt c*c kh*** có chút khổ sở, trông cực kỳ d*m.

Tưởng Diên thấy cô lén lên cao trào thì cố ý giật mạnh đ** t*: “D*m phụ lén l*n đ*nh trước chồng, chơi em này đồ đàn bà d*m đãng, cắm lỏng chỗ đó của em ra. Em nhìn mặt em xem, d*m biết bao nhiêu, có phải cây gậy nào của đàn ông chơi em cũng có thể cắm em đến cao trào, cắm đến sung sướng, cắm đến nỗi em thật sự bày ra khuôn mặt c*c kh*** không.”

Lúc Tưởng Diên nói, anh còn giữ chặt lấy eo Chu Kỳ, nhanh chóng thọc vào rút ra.

Chu Kỳ nghe vậy thì bắt lấy bờ vai anh, giải thích: “Không có, em không muốn bị gậy th*t của người khác làm đâu. Em chỉ cần cây gậy th*t của chồng đút vào, huy*t nhỏ chỉ có gậy th*t của chồng cắm mới thoải mái mà thôi.

Không có như vậy với người khác. Huy*t nhỏ chỉ nhận mỗi gậy th*t của chồng mà thôi.”

“Vậy anh sẽ cắm lỏng chỗ đó ra, xem huy*t nhỏ còn phát d*m được thế nào nữa.”

Nghe thấy những lời trêu ghẹo này, Chu Kỳ kẹp chặt cô bé của mình lại, giận dỗi nói: “Chỗ đó của em không có lỏng, bây giờ em thít chặt anh, kẹp thật chặt cây gậy của anh.”

Cô kẹp chặt một trận, Tưởng Diên sung sướng, trực tiếp buông bỏ vũ khí đầu hàng, b*n r*. Anh không hề nghĩ là nó sẽ nhanh như vậy, may mắn là anh kịp thời rút ra, bắn tới bắp đùi Chu Kỳ. Tinh d*ch tưới lên đùi cô, chảy xuống q**n l*t của cô.
 
Back
Top Bottom