Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Cô Ấy Muốn Được “Yêu” - A Phì A

Cô Ấy Muốn Được “Yêu” - A Phì A
Chương 10



Nói xong, chẳng đợi Chu Kỳ phản ứng lại, Tưởng Diên đã nhanh chóng há miệng ngậm lấy đóa hoa của cô.

Đầu tiên anh thè lưỡi l**m vòng tròn từ phần bụng dưới xuống khu rừng rậm của cô, anh cuốn lấy đám lông, ngậm vào miệng từng chút một, sau đó đầu lưỡi men theo khe thịt luồn vào trong. Anh dùng đầu lưỡi tách cánh hoa ra,

tìm đến hạt đậu gồ lên ở giữa, đâm chọc l**m láp mô thịt non mềm. Cô bé của cô thật sự quá chặt, chưa được đàn ông làm bao giờ nên khít khao vô cùng. Vì thế anh phải đưa tay tách hai mảnh thịt trai ra, để huy*t nhỏ được banh ra thật rộng. Vách huy*t non nớt lộ ra, mang theo d*m dịch cùng mùi hương d*m đãng. Vách th*t mềm rỉ mật dịch như đang dụ hoặc anh, anh vươn lưỡi trực tiếp l**m lên vùng da thịt non nớt này.

Ngay từ cái l**m láp đầu tiên của anh, Chu Kỳ đã sướng đến mức quắp ngón chân lại, bất giác muốn kẹp chặt chân vào nhau, kẹp lấy đầu anh. n** t* m*t được anh l**m m*t thực sự quá khoan khoái, cô không nhịn được bật ra tiếng ngâm nga, uốn éo cơ thể, "Aaa... đừng l**m... đầu lưỡi... l**m em... đầu lưỡi của anh đang l**m huy*t nhỏ của em... sướng quá... aa... ưm..."

Cơ thể Chu Kỳ sung sướng gần như muốn nổ tung, cô túm tóc anh, cúi xuống nhìn anh vùi mặt vào vùng kín của mình, say mê l**m m*t cô bé của mình, nhìn bằng mắt thôi cũng thấy rất k*ch th*ch.

Tưởng Diên nghe thấy tiếng r*n r* lẳng lơ của cô thì càng tăng tốc nhanh hơn. Anh ngậm toàn bộ h** h***t của cô vào trong miệng, âm thanh lẫn cả tiếng nước vô cùng d*m loạn.

Hai má Chu Kỳ đỏ cháy, cô càng kẹp chặt đầu anh thì Tưởng Diên càng mở rộng hai chân cô hơn. Anh đã tìm thấy lối vào của cô, cái lỗ nhỏ xíu ngoài ngón tay anh ra thì chưa có bất cứ thứ gì từng đi vào. Anh thè đầu lưỡi, thọc vào miệng huy*t, l**m vòng quanh vách th*t ở lối vào. Đầu lưỡi mô phỏng côn th*t thọc vào rút ra mau lẹ, trêu đùa huy*t nhỏ của cô.

Chu Kỳ sướng ngất ngây, cô liên tục vặn eo đưa cô bé của mình vào trong miệng anh, dán chặt vào anh để anh ăn được nhiều hơn.

Lúc này Tưởng Diên cũng chẳng rảnh tay, anh ấn tay vào hạt đậu đã sưng cứng của cô, hai ngón tay hết x** n*n rồi lại ấn vào mô thịt, sau đó anh còn búng vào nơi ấy, ra sức k*ch th*ch hạt đậu yếu ớt của cô, khiến cô phun nhiều nước hơn.

Chu Kỳ cảm thấy mình không chịu đựng nổi nữa, thực sự không chịu được nữa, anh làm bằng miệng quá giỏi, lại biết cách chơi đùa, cô hoàn toàn buông giáp đầu hàng, không thể kiềm được muốn phun trào. Lúc cảm giác buồn tiểu nổi lên, cô la to: "Aaa... em muốn tiểu, Tưởng Diên, anh mau nhả ra, em muốn tiểu ra rồi --"

Chu Kỳ đẩy anh ra, nhưng cái người trước mặt cô nghe thấy cô muốn tiểu ra, càng ra sức k*ch th*ch cô bé của cô. Cô không kìm nén nổi nhưng cũng chẳng đẩy anh ra được, trực tiếp tiểu ra ngay trước mặt anh, một luồng chất lỏng mang theo cảm giác buồn tiểu phun ra.

"Ưm --" Trước mắt cô trắng lóa, sau khi phun trào như đi tiểu, cơ thể đã được khoan khoái nên lúc này cô còn đang th* d*c trong dư âm còn lại.

Đây không phải nước tiểu nhưng lại có cảm giác như buồn tiểu, đây hẳn là... cô bị anh l**m đến phun trào rồi.

Tưởng Diên bị cô phun đầy miệng ** d*ch, anh nuốt toàn bộ chỗ nước Chu Kỳ phun ra. Cuối cùng anh còn lưu luyến l**m thêm mấy vòng quanh cánh hoa của cô, l**m hết nước mới cam lòng. Lúc nhả miệng ra anh còn vỗ mông cô một phát, "Cơ thể của cô chủ quả đúng là d*m đãng, ngay cả phun trào cũng biết, l**m bơm bớm có tí mà đã phun cho ông đây đầy miệng nước d*m rồi."

Tưởng Diên sờ vào n** n*n m*m của cô, đến giờ vẫn còn rỉ nước, dòng nước tuôn ra không ngừng. Quả nhiên là một cơ thể lẳng lơ, nhiều nước như vậy. Lúc này anh tách hai chân của Chu Kỳ thành hình chữ M, cự v*t c*ng c*ng trực tiếp nhắm chuẩn vào miệng u cốc của cô. Sau khi cọ xát bên ngoài một vòng, anh mới tìm đến lối vào, cắm thẳng vào trong.

Lúc tiến vào, Chu Kỳ hét lên một tiếng đau đớn: "Aaaaaaa -- Tưởng Diên, không được, cứng quá, đau lắm, anh rút nó ra đi, thật sự rất đau, đừng c*m v** nữa."

Cô đau đến nhăn hết mặt mũi lại, không ngờ khi thứ nóng cứng kia đi vào lại đau đến vậy, chỉ có thể trách nơi ấy của anh thực sự quá to. Ngay cả đầu nấm cũng không c*m v** được. U cốc đã mở rộng để anh c*m v**, nhưng hoàn toàn không thể tiến vào được, chỉ vào được một đoạn nhỏ đã bị âm đạ* của cô kẹp cứng, không thể nhúc nhích.

Chu Kỳ đau đến khó chịu, Tưởng Diên cũng chẳng khá hơn cô, h** h***t của cô quá chặt, thằng nhỏ của anh bị kẹp cũng phát đau.

Anh đau đến mức da đầu tê rần, không ngờ cái huy*t xử nữ của cô nàng d*m đãng này lại chặt như thế, cắm cũng chẳng c*m v** nổi. Anh đưa tay x** n*n hạt trân châu để xoa dịu cô, "Nằm mơ à, thằng nhỏ đã đâm vào rồi còn bắt anh rút ra. Cái lỗ của cô chủ chặt như này, thả lỏng ra, gậy th*t bị em hút chặt rồi không nhúc nhích được nữa. Nhẫn nhịn một chút là qua thôi, đau

một lần mà sướng mấy chục năm đấy có biết không? Bây giờ không để ông đây phá trinh, sau này sướng thế nào hử?"

Chu Kỳ nghe những lời dỗ dành của anh, để anh từ từ đi vào. Bàn tay anh có một vài vết chai, x** n*n hạt ngọc của cô, mang đến cho cô cảm giác c*c kh*** khó tả.

Tưởng Diên trực tiếp cắm một mạch vào trong, dù sao bây giờ bị chặn ở bên ngoài cũng khó chịu, chi bằng trực tiếp đâm vào, phá rách cái màng bên trong.

Khi Chu Kỳ bị phá trinh, cô lập tức bật khóc đau đớn, nước mắt nhanh chóng chảy ra.
 
Cô Ấy Muốn Được “Yêu” - A Phì A
Chương 11



Chu Kỳ bật khóc, nước mắt chảy ra từ khóe mắt.

Thực sự đau quá, chỉ có thể trách v*t n*m t*nh của anh quá thô to.

Tưởng Diên thấy cô bật khóc, thú tính trong lòng cũng nổi lên, nhìn cô bị mình làm đến bật khóc, anh vô cùng thỏa mãn.

Anh cúi xuống hôn vào môi cô, ngậm lấy cánh môi cô, đầu lưỡi cạy mở hàm răng của cô rồi len vào trong, quấn lấy đầu lưỡi của cô. Sau đó anh ngậm cái lưỡi nhỏ hồng hào vào trong miệng, quấy đảo, m*t lấy đầu lưỡi của cô.

Người phụ nữ d*m đãng này đúng là toàn thân đều ngọt, không chỉ có nước d*m của cái miệng bên dưới ngọt, mà ngay cả nước miếng cũng ngọt ngào.

"Ưm --" Khi Chu Kỳ bị cướp quyền chủ đạo bị anh hôn môi, cô rên lên, đây là nụ hôn đầu của cô... bây giờ đã bị anh cạy miệng, hôn một cách bá đạo hung bạo như thế.

Trước đây tuy hai người đã sờ mó nhau, anh cũng cắm tay vào cô, nhưng thật ra vẫn chưa đi đến bước hôn hít. Vì thế lúc này bị anh cạy miệng, c**n l** đ** l***, trao đổi nước bọt cho nhau, cô cảm thấy đây là một trải nghiệm khác. Anh dùng sức rất mạnh, một mực m*t đầu lưỡi của cô như muốn m*t đến khi cô ngất đi vậy. Bị anh hôn đến khi đầu óc lâng lâng, trống rỗng, tay siết chặt tay anh, hôn lại anh cuồng nhiệt.

Trước đó phía dưới của cô quả thực đau đớn vô cùng, cô cảm thấy không muốn để anh tiếp tục xé rách mình nữa. Nhưng bây giờ hai người đang ôm hôn, đúng là đã có chút tác dụng hòa hoãn, bên dưới không còn đau như trước nữa. Hơn nữa, khi được anh hôn, bên dưới đã chảy rất nhiều nước, vô cùng đ*ng t*nh.

Lúc Chu Kỳ sắp ngạt thở, Tưởng Diên mới buông cô ra, ngắm gương mặt đỏ bừng vì thiếu oxy của cô. Khi anh rời khỏi miệng cô, vì ban nãy hai người hôn nhau quá mức kịch liệt, nên nước bọt của hai người chảy ra, men theo khóe môi của cô chảy xuống.

Chu Kỳ l**m khóe môi mình, nói với anh: "Bên... bên dưới của em hình như hết đau rồi, anh động đi!"

Tưởng Diên nghe thấy vậy, lập tức giữ lấy hai chân cô. Lúc này cô đã thả lỏng người, bên trong lại chảy nhiều nước nên bên dưới đều trơn mướt, anh ra vào cũng trơn tru, không khó khăn như lúc mới đầu nữa.

Anh giữ hai chân của cô, bắt đầu nhấp hông ra vào âm đạ* của cô.

Trong không gian tĩnh lặng chỉ nghe thấy tiếng côn th*t c*m v** rút ra trong vách huy*t của cô. Âm thanh ra vào, tiếng da thịt va chạm vào nhau kêu "bạch bạch" cực kỳ vang.

Ban đầu Chu Kỳ thực sự rất đau, sau đó được anh cắm cự vật hung hãn này vào, tung hoành trong cô. Khi đâm vào điểm G, cô cảm thấy vô cùng sung sướng, không nhịn được r*n r* "ưm aa". Cơ thể cô đung đưa, cặp thỏ trắng nhảy nhót liên tục.

Tốc độ nhấp hông của Tưởng Diên thực sự quá nhanh, anh một mực giữ chân của cô, thúc vào trong cô. Chu Kỳ vô cùng thoải mái, đến giờ đã không thể kiểm soát được biểu cảm và hành động của mình nữa, cô chỉ biết sung sướng đến mức vẻ thỏa mãn hiện lên trên mặt, ngâm nga nỉ non.

"A -- cắm sâu quá rồi... Tưởng Diên... chậm chút... aa... anh nhanh quá đi mất... chậm thôi... aaaaaaaa... cắm đến nơi rồi..."

Tưởng Diên cũng không biết vì đây là lần đầu tiên anh l*m t*nh, hay là vì người phụ nữ d*m đãng này quá chặt nên thời gian của anh không kéo dài. Sau khi cắm được khoảng trăm cú, anh đã giao nộp vũ khí. Anh không bắn vào trong cô, khi cảm giác mình sắp bắn, anh nhanh chóng rút côn th*t ra, bắn toàn bộ tinh hoa lên bụng dưới của Chu Kỳ.

Tịch dịch nóng hổi phun lên bụng dưới của cô, cảm giác ấm nóng khiến bụng dưới của cô hóp lại.

Anh duỗi tay vuốt người anh em của mình, vắt chỗ tinh d*ch còn sót lại lên bụng dưới của cô. Lúc này cự vật c**ng c*ng có màu tím nhạt đang chà xát lên bụng Chu Kỳ, hai màu sắc đối lập rõ ràng, anh cứ thế để cự vật của mình đùa nghịch trên bụng nhỏ của cô.

Vừa nãy Chu Kỳ vẫn chưa l*n đ*nh, cô vẫn chưa cảm nhận được c*c kh***. Ban nãy được anh cắm rút đã không còn đau nữa, vì thế lúc này cô chỉ muốn được sung sướng. Cô mở rộng hai chân, quấn lấy eo anh, "Tưởng Diên, em vẫn chưa l*n đ*nh, đâm vào huy*t nhỏ của em tiếp đi, cho em sướng đi mà -- "

Tưởng Diên nghe thấy câu này, lập tức túm lấy đùi của Chu Kỳ. Anh tưởng cô vừa bị phá trinh nên không muốn làm cơ thể cô quá đau. Kết quả thì, cô nàng này quá d*m đãng, anh túm lấy cặp đùi đang quấn trên eo anh của cô, để cô hơi nghiêng người rồi kéo một chân cô quấn lên đùi mình, chân còn lại bị anh đè nghiến xuống giường, cứ thế xâm nhập vào n** t* m*t của cô bằng tư thế này, một lần nữa cắm cự vật vẫn còn c**ng c*ng vào trong cô.

"Aaaa --" Âm đạ* vẫn còn trống trải đến lúc này lại có một thứ c*m v**, cảm giác được lấp đầy khiến cô sung sướng rên lên, l*m t*nh ở tư thế này còn sướng hơn tư thế ban nãy.

Tư thế này có thể để Tưởng Diên sờ được ngực cô. Anh vừa đâm vào cô, vừa bóp chặt ngực cô, thắt lưng đưa đẩy cấp tốc chẳng khác gì máy đóng cọc, thúc vào người cô bằng tốc độ vô cùng nhanh.

Anh thúc vào trong, chạm vào vị trí nào đó, Chu Kỳ càng kêu to hơn, anh đã tìm thấy điểm mẫn cảm nên chỉ chăm chăm đâm vào chỗ đó.

Chu Kỳ không chịu nổi, bị anh va chạm, lâng lâng như sắp bay lên. Cô cảm nhận được nhịp đưa đẩy vô cùng dữ dội của anh, một luồng ánh sáng trắng lóe lên, cô đã đ*t c** tr**.

Được làm đến khi l*n đ*nh là cảm giác sung sướng muốn chết.

Đến giờ cơ thể của cô vẫn còn run rẩy, co giật vì dư âm còn lại.

Cô đã đạt c*c kh*** nhưng Tưởng Diên vẫn chưa b*n r*. Anh đã xuất một lần nên lần này dữ dội đến mức Chu Kỳ không thể chịu đựng được sự lợi hại của anh.
 
Cô Ấy Muốn Được “Yêu” - A Phì A
Chương 12



Tưởng Diên độc thân bao nhiêu năm nay, chưa từng yêu đương bao giờ chứ nói gì đến chuyện l*m t*nh. Nhìn thấy chỗ ấy của phụ nữ đều là trong phim đen. Bây giờ anh đã được tiến vào u cốc mà anh ưng ý, nếu không làm cho đã thì sao có thể được.

Hơn nữa Tưởng Diên làm việc trong công trường nên cơ thể vô cùng có lực, thể lực đặc biệt dồi dào. Chỗ ấy của anh cũng rất bền bỉ, sau khi Chu Kỳ được anh đưa l*n đ*nh ba lần, không chịu nổi nữa, cảm thấy bên dưới đã hơi phát đau. Dù sao đây cũng là lần đầu tiên của cô, bị cự vật to như vậy khai phá u cốc, cô không chịu được sức lực dữ dội của anh nữa.

Sau khi l*n đ*nh thêm lần nữa, cơ thể cô cứ mãi run rẩy, thực sự quá đỗi sung sướng, cô đã kêu khàn cả giọng, không thể phát ra tiếng được nữa.

Cây gậy của Tưởng Diên vẫn còn cứng, nhưng nhìn thấy h** h***t của cô đã bị mình cắm đến mức sưng đỏ, môi thịt đã lật hết ra ngoài, còn có vẻ hơi trầy da, nhìn rất thảm thương. Dù anh vẫn còn cứng nhưng không làm tiếp nữa, anh rút khăn giấy bên cạnh lau người anh em. Lau xong anh mặc quần, lên giường tách hai chân Chu Kỳ ra, cầm khăn giấy lau nước chảy ra từ trong vách huy*t cho cô.

Chu Kỳ đã không còn bất cứ hơi sức nào nữa, ngoan ngoãn để Tưởng Diên lau ** d*ch cho cô. Cô nằm trên giường, còn Tưởng Diên vẫn chưa mặc áo,

chỉ mặc mỗi cái quần, ra ngoài lấy bát cơm cho cô rồi mang vào phòng.

Tính đến giờ hai người đã l*m t*nh hơn một tiếng đồng hồ, lúc này đã muộn lắm rồi. Tưởng Diên sợ cô không ăn cơm sẽ đói bụng nên bưng cơm nước đến cho cô. Cơm vẫn chưa nguội bao nhiêu, vẫn còn hơi âm ấm.

Chu Kỳ thấy anh mang cơm vào cho mình, định ngồi dậy mặc quần áo rồi ăn cơm, ai ngờ anh lại vơ quần áo của cô ném đi, cũng không cho cô đắp chăn, cứ thế lõa lồ đối diện anh, "Mặc đồ làm gì, đã bị anh nhìn hết rồi, trên người em có chỗ nào mà anh chưa nhìn thấy, cứ tr*n tr**ng mà ăn cơm."

Chu Kỳ nghe anh nói vậy, ấm ức bĩu môi, ngồi ăn cơm trước mặt anh. Ăn xong, Tưởng Diên cầm bát ra ngoài rửa.

Lúc anh quay lại, nhìn thấy Chu Kỳ đang nằm thẫn thờ trên giường, cũng không đắp chăn, để cơ thể tr*n tr** ra ngoài. Tưởng Diên nhặt quần áo trên đất lên, Chu Kỳ ngồi dậy hỏi anh: "Anh phải đi rồi sao?"

"Không đi." Tưởng Diên quăng quần áo lên cái ghế cạnh đó, anh đi đến giường, vén chăn lên rồi nằm lên giường, ôm Chu Kỳ vào trong lòng, bóp ngực cô từ phía sau, "Khó khăn lắm mới được l*m t*nh với cô chủ, ngủ một giấc đã đời rồi nói."

Bên dưới Chu Kỳ vẫn cần nghỉ ngơi, chắc chắn anh sẽ không làm cô nữa, chỉ s* s**ng một lúc cho đã ghiền, nên chỉ sờ ngực cô mà thôi.

Chu Kỳ được anh ôm vào trong lòng, đây là lần đầu tiên nằm trong vòng tay đàn ông nên cô cảm thấy thực sự rất ấm áp. Được anh ôm siết trong vòng tay, cả người quấn lấy cô, gối đầu lên tay anh chìm vào giấc ngủ là cảm giác vô cùng ấm áp. Lồng ngực của đàn ông quả nhiên khác biệt, có cảm giác an toàn rất vững chãi.

Cô vốn tưởng rằng Tưởng Diên ngủ với cô xong sẽ đi, không ngờ anh lại vô cùng săn sóc, giờ lại ôm cô đi ngủ, dù tay vẫn luôn x** n*n b** ng*c của cô. Chu Kỳ nhìn bàn tay lớn đang nào nặn trước ngực mình, cô đưa tay chạm vào tay anh, cùng anh vần vò ngực mình, vô cùng thỏa mãn chìm vào giấc ngủ.

Tưởng Diên cũng buồn ngủ, ôm ngực Chu Kỳ ngủ cả đêm.

...

Chu Kỳ thực sự quá mệt mỏi, ngủ đến tận mười giờ sáng mới tỉnh ngủ. Khi cô dậy, người bên cạnh đã không còn đây nữa. Cô thay ga giường, tuy vệt

nước mà hai người tạo ra tối qua đã khô, nhưng trên ga giường vẫn có mùi vị d*m đãng hòa trộn của hai người. Cô ngửi thấy mùi này đã cảm thấy hơi ngượng ngùng, nhớ lại chuyện xảy ra vào tối qua, cô mang theo khuôn mặt đỏ bừng đi giặt ga giường. Sau khi thay ga giường mới, cô mặc quần áo chuẩn bị ra ngoài. Lúc bước ra ban công cô đã suýt té ngã, hai chân không khép lại được. Tối qua anh làm quá dữ dội nên đến bây giờ bên dưới Chu Kỳ vẫn đau, đôi chân bủn rủn cứ như không đi được nữa vậy.

Tưởng Diên đã chuẩn bị sẵn bữa sáng cho cô ở ngoài phòng, Chu Kỳ ăn bữa sáng, nở nụ cười ngọt ngào.

Cuối tuần nên Chu Kỳ không phải đi làm, nhưng công việc của Tưởng Diên nói thẳng ra là làm ông chủ, cả năm không có ngày nghỉ, ngày nào cũng phải ra ngoài.

Chu Kỳ nghĩ bụng, một người đàn ông độc thân như anh nhất định không sạch sẽ và kỹ tính như phụ nữ, phòng ốc chắn chắn không được dọn dẹp sạch sẽ, định sang phòng dọn dẹp hộ anh.

Cô gửi tin nhắn hỏi anh là có thể vào phòng anh, dọn dẹp phòng ốc cho anh không, bên kia trả lời rất nhanh, nói là có thể.

Vừa hay bây giờ Chu Kỳ không có việc để làm. Cô mở cửa phòng Tưởng Diên đi vào xem qua một lượt. Phòng của anh cũng khá gọn gàng, nhưng quần áo đều chưa giặt, để hết trong sọt đồ cần giặt. Có lẽ là vì quần áo của đàn ông ít, chỉ có hai ba bộ gì đó nên muốn gom lại bỏ vào máy giặt giặt một thể, hoặc có thể là vì lười giặt.

Chu Kỳ bèn giặt đồ giúp anh, ngay cả q**n l*t cô cũng đỏ mặt giặt giúp anh. Sau đó làm việc nhà, dọn dẹp căn phòng sạch sẽ tinh tươm.

Đến chiều Tưởng Diên về nhà, đúng lúc nhìn thấy cô từ trong phòng đi ra. Chu Kỳ ra ngoài đổ rác thì nhìn thấy anh. Trải qua chuyện tối qua, mối quan hệ của hai người cũng coi là phát triển nhanh chóng.

Tưởng Diên kéo tay cô một cách vô cùng thành thục, dẫn cô vào phòng mình. Anh để cô ngồi xuống sofa, sau đó trực tiếp cởi cả quần ngoài lẫn quần trong của cô ra, ngón tay nhẹ nhàng vạch môi thịt ra kiểm tra, "Cô bé còn sưng không?"

- -----oOo------
 
Cô Ấy Muốn Được “Yêu” - A Phì A
Chương 13



Chu Kỳ nhìn thấy anh c** q**n lót của mình ra, còn chưa kịp xấu hổ thì tay anh đã trực tiếp banh h** h***t của cô ra rồi.

ch* k*n của cô hôm nay đã đỡ hơn hôm qua rất nhiều nhưng đến giờ vẫn sưng đỏ. Tưởng Diên banh cánh hoa mềm của cô ra nhìn một hồi, hai mảnh thịt trai vẫn đỏ và hơi sưng lên. Anh tiếp tục tách rộng ra, nhìn vào bên trong, sau đó anh mở lọ thuốc mỡ anh mang về ra, bôi cho Chu Kỳ. Lọ thuốc này chuyên dùng để bôi ch* k*n, lúc đưa thuốc vào trong sẽ có cảm giác mát lạnh.

Anh trực tiếp thò tay vào trong, xoay ngón tay một vòng để thoa thuốc khắp miệng huy*t. Lúc bôi thuốc cho cô bé của cô, không biết có phải chỗ ấy của cô quá mẫn cảm hay không, chỉ bôi thuốc thôi cũng đủ làm cô chảy rất nhiều nước, khiến tay anh cũng bị dính đầy d*m dịch hơi nhầy nhụa.

Bôi thuốc xong anh lấy khăn giấy trên bàn lau tay rồi ném khăn giấy vào thùng rác, giúp cô mặc lại q**n l*t lẫn quần ngoài.

"Chủ tiệm thuốc bảo anh bôi cái này vào chỗ ấy ngày ba lần."

Bây giờ hạ thể của Chu Kỳ đúng là đã dễ chịu hơn nhiều, nhìn vào trong cái túi anh cầm về ngoài thuốc bôi ban nãy ra còn có cả 6 hộp áo mưa, như thế cũng nhiều quá rồi nhỉ.

...

Tưởng Diên tan ca về đến dưới tòa nhà, đang định đi lên thì nghĩ đến gì đó, lại đi sang tiệm thuốc gần đó mua chút đồ.

Người phụ nữ d*m đãng kia bị anh làm đến mức bên dưới sưng đỏ trầy da, sợ hôm nay cô vẫn chưa đỡ nên anh đến tiệm thuốc, ngại ngùng hỏi chủ tiệm thuốc: "Ở đây có cái, thuốc bôi sau khi bên dưới của phụ nữ sưng đỏ không?"

Anh chưa từng làm mấy chuyện đáng xấu hổ nào, nhưng nói mấy lời này ra đã cảm thấy khó mà mở miệng. Chủ tiệm nhìn anh một cái, không hiểu ý anh lắm: "Ví dụ sưng đỏ chỗ nào, âm đạ* rát sao?"

"Không phải, chỉ là, làm chuyện ấy quá mạnh, bị chà xát trầy da, da của vợ tôi nhạy cảm."

Nói rõ ràng như thế rồi, chủ tiệm nghe thấy cũng cảm thấy ngại thay. Có điều bà ấy cũng hiểu ra, lập tức đưa cho anh lọ thuốc mỡ, "Bôi cái này ngày ba lần là khỏi."

Tưởng Diên trả tiền xong định đi ra, nhưng đi đến cửa lại nhìn thấy hộp áo mưa ở ngoài cửa. Anh định mua mấy hộp, xem qua kích cỡ, chọn toàn loại siêu mỏng có kích cỡ lớn nhất, lấy tận 5, 6 hộp.

Hôm qua hai người làm mà không có bao, có điều anh không bắn bên trong, toàn bộ quá trình đều b*n r* ngoài, bắn vào miệng, vào bụng và cả đùi của cô.

Bây giờ nhìn thấy thì phải mua mấy hộp, nhưng cô nàng kia d*m đãng như vậy, nhiêu đây không biết có đủ không nữa.

Anh đưa cho chủ tiệm tính tiền.

Nhìn thấy anh mua một lúc nhiều áo mưa như này, người kia cũng bị anh dọa sợ, hơn nữa còn là loại kích cỡ lớn nhất nữa... bà ta lại nhìn vóc dáng cao to của anh, nghĩ bụng chẳng trách vợ của cậu ta lại bị cọ xát đến mức bên dưới khó chịu. Kích cỡ to như vậy, cả thể lực lẫn số lần nữa, ai mà chịu được?

...

Lúc này trên người Tưởng Diên đã đổ mồ hôi, anh đứng lên chuẩn bị đi tắm, Chu Kỳ hỏi anh: "Anh ăn cơm chưa, em nấu cơm cho anh nhé?"

Tưởng Diên nói: "Ra ngoài ăn đi, chẳng phải hôm nay em dọn dẹp nhà cửa cho anh sao, đã mệt cả ngày rồi." Nói xong, Tưởng Diên không đợi Chu Kỳ đáp lại đã quyết định như vậy, giờ anh định đi tắm trước, "Anh đi tắm cái đã, em có thay quần áo không?"

Chu Kỳ cũng cảm thấy thế nên về nhà mình thay quần áo trước.

Lần đầu tiên ra ngoài cùng anh nên Chu Kỳ không biết mặc gì mới được. Lúc này cô đã lấy hết quần áo trong tủ ra, đứng trước gương toàn thân ướm

thử từng bộ, nhưng xem bộ nào cũng thấy không ưng ý. Nếu mặc quần với áo thì có vẻ mình hơi quê mùa, nhưng nếu mặc váy thì váy vóc của cô hơi già dặn, dù sao làm giáo viên cũng không thể mặc đồ quá gợi cảm nên cô chỉ có thể mua quần áo rất bình thường. Ngoài mấy bộ đồ ngủ có thể mua loại gợi cảm ra, những bộ đồ để ra ngoài đều chẳng có bộ nào đẹp cả.

Cô xem giờ, vẫn muốn trang điểm nữa nên tùy tiện mặc bộ váy dài màu trắng, mang giày cao gót. Sau đó cô trang điểm nhàn nhạt, thoa son môi màu hồng.

...

Tưởng Diên tắm rất nhanh, dội sạch người là xong. Anh bỏ quần áo vào giỏ đồ giặt, phát hiện quần áo trước đó đều không còn nữa, ngay cả q**n l*t anh chưa kịp giặt cũng biến mất. Anh tr*n tr**ng đi ra ngoài, đúng lúc bắt gặp Chu Kỳ đi vào. Chu Kỳ vừa vào nhà đã thấy anh để trần trùng trục, không mặc đồ, đi từ trong phòng tắm ra ngoài.

Bình thường Tưởng Diên đã quen ở một mình nên tắm xong anh trực tiếp tr*n tr**ng ra ngoài, vào phòng tìm quần áo mặc.

Chu Kỳ nhìn thấy anh, vẫn đỏ mặt một lúc, còn anh vẫn thản nhiên vào phòng tìm quần áo để ra ngoài.

Tưởng Diên ăn mặc rất đơn giản, chỉ một chiếc áo thun và một chiếc quần ngố là ra ngoài. Anh vừa đi vừa lau tóc. Đàn ông cũng chẳng cần câu nệ, trực tiếp duỗi tay vò mớ tóc còn hơi ẩm ướt là khô cong.

Anh liếc qua ban công bên ngoài, quần áo của anh đang phơi ngoài đó, mấy cái q**n l*t của anh cũng phơi ở đó cả.

Chu Kỳ nói là dọn dẹp nhà cửa cho anh, bây giờ ngay cả quần áo của anh cũng đã giặt sạch cả rồi.

Bây giờ cô nàng d*m đãng này cũng đã coi mình thành vợ anh rồi, không chỉ cho anh l*m t*nh, mà còn làm việc nhà, giặt quần áo, giặt cả q**n l*t giúp anh.
 
Cô Ấy Muốn Được “Yêu” - A Phì A
Chương 14



Trong lòng Tưởng Diên rất vui vẻ, anh ở bên ngoài dốc sức làm việc nhiều năm như thế, vẫn luôn độc thân, cũng rất khát khao có bạn gái.

Tưởng Diên cứ như thế nhìn thoáng qua cô, tiến lên dắt tay cô, đưa cô đi ra ngoài. Bây giờ hai người vẫn đang đợi thang máy, khi đi vào thang máy đến tầng tiếp theo vẫn sẽ có người vào.

Không biết vì sao mà Chu Kỳ lại cảm thấy sợ hãi, rõ ràng là hai người chẳng có gì cả, nhưng có lẽ bây giờ đang tay trong tay nên có chút xấu hổ. Vừa khéo ở tầng một này là nhà của dì Vương, bây giờ dì Vương lại bước ra thang máy thì nhìn thấy họ. Trong khoảnh khắc Chu Kỳ thấy dì Vương, thì đã rút tay mình ra khỏi tay Tưởng Diên.

Cô cũng chẳng biết trong lòng mình đang giả vờ cái gì, sau khi tránh sang một bên, dì Vương bước đến, xen vào giữa hai người họ hỏi: “Hai cháu sao lại khéo thế chứ, đều đi ra ngoài sao, đi ra ngoài làm gì thế?”

Chu Kỳ nói: “Ăn cơm ạ.”

Tưởng Diên cũng trả lời: “Ăn cơm ạ.”

Dì Vương nói với anh: “Tiểu Diên à, cháu cứ ngày nào cũng ra ngoài ăn thế không tốt chút nào, cho nên sau này nếu phải đi ăn cơm cứ trực tiếp đến nhà cô ăn đi. Cháu cứ nói với cô, chẳng phải chỉ thêm một cái bát, một đôi đũa thôi à.”

Tưởng Diên nói câu đã biết.

Dì Vương lại nói với anh: “Tiểu Diên à, chính là thế này, đã ở thành phố nhiều năm thế rồi mà cháu vẫn chưa thấy vừa mắt cô gái nào sao? Bên kia mẹ cháu cứ gọi cho cô, nhờ cô giới thiệu đối tượng cho cháu đấy, nói cháu đều chẳng để người thành phố này vào mắt, bà ấy bảo giới thiệu cho cháu vài cô gái thành phố này nọ. Gần chỗ cô ấy, có quen được một nhân viên công vụ, muốn tìm một người thành thật để kết hôn, cháu có muốn đến gặp mặt con bé thử không?”

Tưởng Diên nghe nói thế thì nhìn thoáng qua Chu Kỳ, Chu Kỳ nghe được dì Vương nói mấy lời này cũng vô cùng xấu hổ mà nhìn sang Tưởng Diên. Ánh mắt không thể nói lên biểu hiện gì, nhưng lại trông vô cùng kh*ng b*, xem như là cảnh cáo anh, nếu anh đồng ý thì nhất định phải chết.

Tưởng Diên từ chối dì Vương: “Cô, không cần đâu, gần đây cháu có thấy một người thích hợp, đến lúc đó nếu thành sẽ đưa về nhà gặp mẹ cháu, cô không cần quan tâm đâu ạ.”

Dì Vương nghe thấy lời này thì rất vui vẻ, lôi kéo anh nói: “Thật sự sao? Đối phương làm gì thế? Là cô gái tốt sao? Có làm công việc đứng đắn không?

Dáng người như thế nào?”

Tưởng Diên còn rất nghiêm túc trả lời: “Người rất tốt, dáng người rất đẹp, eo nhỏ ngực bự.” Anh nói xong còn nhìn thoáng qua Chu Kỳ. Dì Vương không cao như anh, nên không nhìn thấy anh còn đang thì thầm khẩu hình miệng, nói thêm một câu với Chu Kỳ: “Còn rất chặt nữa.”

Chu Kỳ đỏ mặt.

Dì Vương vỗ vai anh: “Nhìn người không thể nhìn mấy thứ đấy được. Chủ yếu vẫn phải xem trong lòng và những việc họ làm nữa.”

Tưởng Diên: “Là cô giáo.”

Dì Vương vui vẻ gật đầu: “Là cô giáo à, Tiểu Kỳ cũng là cô giáo này. Tiểu Kỳ cũng không tệ nên chắc chắn cô giáo không tồi, nghề nghiệp lại ổn, vừa nhìn đã thấy là người có tâm tính lương thiện, tương lai có thể sẽ là một người mẹ tốt, dạy dỗ tốt cho con cái.”

Chu Kỳ nghe thấy cũng chẳng biết trả lời sao, những lời nói này rõ ràng là nói cô mà.

Lải nhải một hồi, thang máy cũng xuống tới nơi, xuống dưới lầu một. Dì Vương còn muốn đi theo bọn họ nói thêm điều gì nữa, nhưng cửa vừa mới mở ra đã có mấy người bạn nhảy gọi bà ấy đến quảng trường khiêu vũ.

Dì Vương nói với Tưởng Diên: “Cháu nhất định phải dẫn cô ấy về nhà ăn bữa cơm đấy, để cho cô xem mặt một chút.”

Lúc này, Tưởng Diên lại nắm tay Chu Kỳ thêm lần nữa, nắm lấy bàn tay mềm mại của cô vô cùng chặt, giọng có vẻ không hờn không giận, nhưng đối với phản ứng khi nãy của cô rất không hài lòng, “Em trốn cái gì? Ông đây khiến em mất mặt à, vì sao cứ thấy người đến lại trốn đi thế.”

Chu Kỳ cũng không phải ý này, giọng nói nũng nịu làm nũng nói với anh: “Em không có mà, chỉ là… Em cảm thấy hơi ngượng thôi, người đó chính là cô anh đấy, hơn nữa bị bà ấy nhìn thấy chúng ta ở chung một chỗ thế này nên có chút ngượng ngùng, ngại khi phải giải thích á.”

Tưởng Diên nghe thế thì nở nụ cười: “Em còn có thể biết ngại ngùng sao? kh*ng m*c ** ng*c, q**n l*t, cố ý c** q**n áo, để thân thể trần như nhộng đó đến trước mặt anh, câu dẫn anh lúc nào cũng đến c*m v** em, sao lại không thấy em ngại ngùng như thế nhỉ?”

Chu Kỳ nghe anh nói thế thì tức giận vỗ vào bả vai của anh, “Anh đừng nói nữa.”

Tưởng Diên không đùa với cô nữa, nắm lấy tay cô đến quán cơm gần đó ăn.

Chu Kỳ cũng chẳng phải loại tiểu thư này nọ, bản thân bình thường cũng rất tùy tiện, bên ngoài có cái gì cũng đều có thể ăn đại vài món. Trong gia đình thì cô không phải là người có nhiều của cải, nên không thể coi là kẻ có tiền được, bản thân bình thường cũng rất giản dị. Hai người ở bên ngoài tìm đại một tiệm lẩu rồi vào trong đó ăn.

Tưởng Diên hỏi cô có ăn lẩu không, cô nói ăn, cho nên hai người tìm một tiệm lẩu để giải quyết vấn đề ăn uống này. Tưởng Diên đi thanh toán tiền, sau khi cơm nước xong, hai người tay trong tay tản bộ trên đường.

Trước kia có lúc Chu Kỳ cũng hay tự mình ra đây đi dạo phố ăn vặt, chỗ này cách trung tâm thành phố không quá xa, cho nên không có ai đi cùng cô đến khu phố ăn vặt này, ăn cơm hay đi dạo phố đều tự đi một mình. Thỉnh thoảng vào lễ tình nhân gì đấy, lúc nhìn thấy các cặp đôi cùng tay trong tay đi dạo phố, còn cảm thấy vô cùng hâm mộ.

Lúc hâm mộ cô thường sẽ suy nghĩ, nếu bản thân mình có thể tìm một người cùng đi dạo phố thì quá tốt rồi.

Thật ra bây giờ có rồi này, được Tưởng Diên nắm lấy tay, bàn tay to cực kỳ ấm áp, trong lòng Chu Kỳ cảm thấy vô cùng ngọt ngào.

Hai người đi mãi đến một cửa hàng bán quần áo, chỗ này bán quần áo không tính là rẻ, Tưởng Diên hỏi cô: “Muốn mua quần áo không?”


 
Cô Ấy Muốn Được “Yêu” - A Phì A
Chương 15



Vốn dĩ Chu Kỳ không muốn mua, nhưng nghĩ đến quần áo của bản thân cũng có hơi đơn giản. Cô sợ Tưởng Diên sẽ thấy cô không có chút hương vị phụ nữ nào, cho nên chọn một món trong cửa hàng, nhìn còn rất khêu gợi, chuẩn bị vào mua.

Chu Kỳ chọn kiểu áo yếm bó ngực vô cùng gây nghiện, phía dưới mặc một chiếc quần bò, hỏi anh: “Có đẹp không?”

Tưởng Diên nhíu mày nói: “Quần áo sao lại thiếu vải như thế chứ? Đến ngực cũng chẳng thể che được, quần thì ngắn như thế, đây là muốn lộ ra hết à?

Em đổi cái khác đi.”

Vốn dĩ Chu Kỳ vẫn cảm thấy rất tốt, nhưng gợi cảm trong miệng anh đã thay đổi rồi, cho nên chọn loại quần áo khác xem sao.

Cô đã nhìn ra được, Tưởng Diên không thích cô mặc quần áo quá hở, bởi vì cô chọn quần đùi ngắn, lại còn chọn thêm áo yếm nên anh cũng chẳng thích.

Sau đó Chu Kỳ chọn hai cái áo liền váy vô cùng bình thường, nhưng giá cả lại không tính là rẻ. Ở bên này mua quần áo, mặc kệ là cửa hàng bán đồ gì thì giá cả của nó cũng chẳng rẻ chút nào, bởi vì quần áo ở đây đều nhập từ bên ngoài về, nơi này không phát triển về mấy thứ đó. Chu Kỳ chọn hai bộ đều là vài trăm, khi chuẩn bị đi thanh toán thì Tưởng Diên lại không cho, anh nói muốn mua cho cô, tự mình đến chỗ nhân viên cửa hàng thanh toán, rồi sau đó mới nắm tay cô đi ra.

Lần đầu tiên, Chu Kỳ có thể cảm nhận được cảm giác có bạn trai thật tốt, vô cùng vui vẻ cùng anh đi về nhà.

Tay của Tưởng Diên thật sự không có cách nào khống chế được nữa, lúc vào bên trong thang máy, bàn tay của anh đã xuống tới phía dưới luồn vào váy, sờ mông của cô rồi.

Bây giờ, Chu Kỳ bị anh v**t v* đã thành thói quen, không còn thẹn thùng như ngày đầu tiên, hiện tại cho dù bị anh vuốt mông trong thang máy cũng chẳng có gì cả, dù sao bây giờ trong thang máy cũng chẳng có ai, vô cùng thuận tiện để cho anh sờ mông mình. Cô còn đặc biệt vểnh cao mông lên cho anh sờ, mông cô căng tròn, đặc biệt có cảm giác, lúc vểnh lên thì hình dáng mông lộ ra vô cùng rõ ràng, mỗi ngày anh đều muốn nhìn mông của cô.

Tưởng Diên nhìn người phụ nữ lẳng lơ này còn đặt biệt vểnh mông lên cho anh sờ thì tức giận c** q**n lót ra, vỗ vào mông cô một chút, khi anh vỗ lên mông cô, tiếng “bạch” vang lên rất kêu, “Đồ lẳng lơ, còn cong mông lên cho anh sờ à, muốn để anh c*m v** mông em sao?”

Chu Kỳ có chút thoải mái, tuy lực trên tay có chút lớn, song khi đánh vào mông cô, không biết vì sao có hơi siết chặt nhưng lại cảm thấy vô cùng thỏa mãn. Thang máy đến nơi, hai người đi ra ngoài, Chu Kỳ phải về nhà, Tưởng Diên cách lớp quần áo sờ lên ngực của cô, hỏi cô: “Đêm nay có cần anh qua không?”

Chu Kỳ cũng chẳng hiểu sao lại thấy xấu hổ nói, “Vậy anh có muốn sang đây không?”

Tưởng Diên trả lời ngược lại, “Phải tùy vào bà chủ rồi, có muốn anh qua không, muốn anh qua làm gì nào?”

Chu Kỳ nghe anh nói như thế cũng chẳng hề thẹn thùng, nắm lấy vạt áo anh, nhìn anh rồi nói bằng giọng điệu trêu ghẹo: “Muốn nha, muốn anh đến ‘chơi’ em.”

Tưởng Diên nghe thấy lời này thì cười một tiếng, biết ngay tâm tư cô như thế nên Tưởng Diên không quay về mà trực tiếp đi đến nhà Chu Kỳ. Chu Kỳ vừa vào cửa đã nói với anh: “Em đi tắm cái đã.”

Tưởng Diên nhàm chán ngồi xem tivi, lúc Chu Kỳ đi lấy quần áo tắm rửa thì cũng đã nhìn thử quần áo lót của mình xem kiểu dáng có đẹp không, có cũ kỹ quá không, muốn giấu đi cho Tưởng Diên khỏi nhìn thấy.

Cô thấy cũng không tệ, lấy áo ngủ đi tắm rửa, nhưng nghĩ đến điều gì đó nên cô lại chẳng lấy áo ngủ nữa, cứ ở trần như vậy mà đi tắm.

Sau khi cô tắm xong bước ra thì trực tiếp đi ra ngoài mà không mặc gì cả. Tưởng Diên nhìn thoáng qua cô, người phụ nữ này thật sự vô cùng lẳng lơ, trong nhà vệ sinh tắm rửa xong cũng chẳng thèm mặc quần áo mà cứ trực tiếp đi ra ngoài như thế. Nhưng anh liếc mắt một cái đã nhìn thấy dấu hôn vẫn còn trên cổ của cô, là do anh hôn mà ra, th*n th* tr*ng n*n kia bởi vì tắm cho nên có chút nóng lên, thân thể vì hơi nóng mà ửng hồng.

Trên người cô còn mang theo hơi nước, trực tiếp đi ra như thế là đặc biệt muốn để cho Tưởng Diên nhìn thấy, thấy được dáng vẻ tắm xong không mặc quần áo của cô. Sau khi cô đi ra, còn giả bộ đi tới đi lui trước mặt Tưởng Diên, để lộ th*n th* tr*n tr** thế này cho anh xem.

Sau đó lại cứ như thế trực tiếp ngồi cạnh Tưởng Diên, ở bên cạnh anh mặc quần áo.

Tưởng Diên cầm lấy quần áo của cô, không để cho cô mặc nữa, “Còn mặc cái gì nữa? Đã đặc biệt để trần cơ thể, làm lộ b* ng*c này cho anh xem, còn cần mặc quần áo vào nữa sao? Muốn ở trần như thế để câu dẫn anh thì cứ việc nói thẳng đi, còn làm mấy chuyện như thế làm gì?”

Thật ra Chu Kỳ muốn câu dẫn anh mới làm rõ ràng như thế, sau khi Tưởng Diên nói xong thì trực tiếp ôm cô từ trên sofa đứng lên, mở hai chân cô ra, đặt cô ngồi lên người anh.

Cơ thể cô không mặc quần áo, ánh mắt còn có chút câu hồn người ta, tóc được buộc cao lên, lộ ra chiếc cổ dài.

“Mới vừa phá thân đã thèm khát như thế rồi.” Tưởng Diên s* s**ng núm v* cô một chút, ngón tay đang vân vê chơi đùa, một bàn tay khác thì kiểm tra huy*t nhỏ của cô, thuốc mỡ thật sự dùng rất tốt, trước đó đã bôi một ít rồi, bây giờ đã tốt hơn rất nhiều, không còn sưng đỏ nữa.

Anh vỗ vỗ vào mông Chu Kỳ để cho cô đứng lên, sau đó bảo cô ngồi chồm hổm trên ghế sofa, để phần dưới thân cô hướng về phía miệng của anh.

Tưởng Diên ngẩng đầu, chôn đôi môi trong huy*t nhỏ chật hẹp của cô, chuẩn bị l**m huy*t cho cô.

Đây cũng là cách khiến cho nước d*m của cô chảy ra nhanh nhất.
 
Cô Ấy Muốn Được “Yêu” - A Phì A
Chương 16



Nhưng mà huy*t nhỏ của cô rất chặt, nếu như không dùng tay bẻ ra thì không thể l**m vào trong được.

Vì thế, Tưởng Diên nắm lấy tay cô đặt vào chỗ huy*t nhỏ, sai bảo cô: “Tự mình banh huy*t nhỏ ra để cho anh l**m.”

Chu Kỳ nghe thấy lời này thì vén lông chỗ ấy lên, đặt ngón tay lên trên hai mảnh thịt trai, tách môi âm h*, bẻ huy*t nhỏ ra, để lộ phần non mịn hồng hào bên trong.

Vừa nãy cô đã rửa sạch phía dưới khi tắm rửa rồi, vì thế bây giờ phía dưới đều đang tỏa ra mùi thơm của sữa tắm, sau khi tách ra, nó xen lẫn với mùi d*m đãng trong huy*t nhỏ của cô. Tưởng Diên nhìn cái động nhỏ hồng hào non mềm, há miệng ngậm lấy nó.

“Ưm ——” Chu Kỳ thoải mái r*n r* một tiếng. Đầu tiên, đầu lưỡi của Tưởng Diên l**m mấy cái ở phía trên hạt trân châu non mềm màu hồng phấn, k*ch th*ch hạt châu của cô, l**m láp lên xuống, l**m xong làm cô sướng xong thì lại k*ch th*ch huy*t nhỏ của cô.

Đi vào mặt trong của cái động chật hẹp, đầu lưỡi quấy loạn ở bên trong.

Chu Kỳ sướng đến mức quả thật đầu cũng nổ tung luôn, chân thì mềm nhũn, được anh dùng chân chống đỡ.

Tưởng Diên ra sức ăn huy*t nhỏ của cô, không gian yên tĩnh nên có thể nghe thấy tiếng anh ăn huy*t nhỏ. Phía dưới thoải mái, trên ngực cũng ngứa ngáy, Chu Kỳ nắm lấy ngực mình rồi chơi đùa nó ở trên tay.

Cô làm theo cảm giác khi Tưởng Diên sờ ngực cô khiến cho cô thoải mái để làm cho bản thân thoải mái, hai tay cô sờ lên hai bên ngực rồi tự xoa bóp.

Cô hơi hé miệng r*n r*, vẻ mặt ửng đỏ, gương mặt sắp đ*t c** tr** không kiềm chế được vui sướng.

Cảm giác cô sắp l*n đ*nh tới vừa nhanh vừa mãnh liệt, cô vừa r*n r* rất to vừa duỗi tay đè mạnh đầu Tưởng Diên xuống. Anh vẫn luôn k*ch th*ch hạt châu của cô, cô sướng đến mức trực tiếp l*n đ*nh rồi, vì thế cô ghì đầu của anh muốn đẩy ra. Trong miệng Tưởng Diên đều là nước, sau khi vuốt phía dưới đã ướt đẫm của cô, lúc này anh mới nhả miệng rời đi, để cô ngồi ở trên ghế sofa, d*m thủy đều nhỏ giọt xuống cái ghế sofa này.

Anh lại sai bảo cô: “c** q**n áo của anh ra.”

Lúc này, Chu Kỳ vẫn còn hơi ấm đọng lại đi lên, mềm như bún nắm lấy quần áo của anh, c** q**n áo của anh rồi ném sang một bên, còn cởi cả quần của anh ra, để lộ q**n l*t tứ giác ở bên trong. q**n l*t đã không che nổi cây gậy này của anh, nó đã sưng to thành một cái bọc to đùng ở bên trong quần. Cô v**t v* gậy th*t của anh qua một lớp q**n l*t, sau đó mới c** q**n lót của anh ra, dùng ngón tay nắm lấy gậy th*t của anh rồi x** n*n.

Dẫu sao thì tay của phụ nữ và tay của đàn ông cũng không giống nhau, Tưởng Diên làm việc nặng, vì thế trên tay toàn là vết chai sạn, lúc tuốt gậy th*t thì cứ có cảm giác hơi hơi khó chịu.

Nhưng mà Chu Kỳ lại khác, cô đâu có làm việc nặng, vì thế hiện tại, bàn tay mềm mai cứ như không xương nắm lấy gậy th*t của anh, sướng đến mức gậy th*t của anh đã to hơn một vòng.

Chu Kỳ chẳng có bất kì một kinh nghiệm gì, lúc này, cô khum tay tuốt gậy th*t cho anh đều là dựa theo những nội dung bên trong phim người lớn mà cô xem. Cô nắm lấy gậy th*t của anh rồi tuốt lên tuốt xuống. Khi v**t v* cây gậy th*t này cho anh, cô còn liếc nhìn biểu cảm trên mặt anh một cái, xem anh có sướng hay không.

Quả thật là Tưởng Diên sướng không chịu được, anh đứng để cho cô tuốt gậy th*t của mình, tay thì nắm lấy ngực cô sờ cô.

Chu Kỳ v**t v* phần trước gậy th*t của anh, nắm lấy hai hòn ngọc quý rồi x** n*n, nơi này là chỗ nhạy cảm của anh, khi v**t v* nó, Tưởng Diên còn hơi hơi r*n r* một tiếng.

Tiếng rên của đàn ông không giống như tiếng r*n r* của phụ nữ. Phụ nữ thì càng rên càng to tiếng, như vậy là càng k*ch th*ch, nhưng kiểu sâu sắc của đàn ông lại là kiểu hơi hơi trầm thấp, nhưng lại vô cùng gợi cảm.

Chu Kỳ tuốt cho anh b*n r*, Tưởng Diên rất nhanh và mạnh, bắn thẳng vào ngực cô, tinh d*ch bắn vào trên nh* h** của cô, bắn xung quanh quả anh đào

non mềm hồng hào, vô cùng d*m đãng.

Tinh d*ch nóng bỏng, khi Chu Kỳ bị bắn vào chỗ này thì còn hơi hoảng sợ, cô cúi đầu nhìn ngực mình, toàn là chất lỏng của anh.

Lúc này, cô ngẩng đầu nhìn anh với gương mặt ửng đỏ, không biết định làm gì. Tưởng Diên túm cô lên, sau đó quay lưng về phía anh, đè cô lên trên chiếc ghế sofa này, vừa đánh vào mông cô một cái vừa ra lệnh cho cô: “Chổng mông lên đi, ông đây sẽ c*m v** em từ phía sau.”

Chu Kỳ nghe thấy lời này thì chổng mông lên với anh, dính vào anh. Tay Tưởng Diên vuốt cái mông vểnh của cô, sờ nắn một lúc, xúc cảm rất thích. Anh bẻ cánh mông của cô ra, trông thấy miệng cái huy*t nhỏ của cô, anh duỗi tay ra móc đào một chút. Đầu tiên là dùng ngón tay moi móc một chút, sau khi giãn rộng thì lúc ấy mới cắm gậy th*t vào trong.

“Ưm —— a ——” D*m thủy ở phía dưới của Chu Kỳ rất dồi dào, vì thế, hiện tại phía dưới trơn trượt, c*m v** cũng dễ. Sau khi anh c*m v** trong thì chống giãn động bí mật của cô, sau đó bắt đầu thọc vào rút ra bành bạch ở trong huy*t nhỏ của cô. Chu Kỳ nắm chắc lấy ghế sofa để khỏi bị ngã xuống, sau đó thuận theo tư thế vểnh mông lên để cho anh chọc vào trong.

Tốc độ thọc vào rút ra của anh rất nhanh, với tư thế này, nơi riêng tư của hai người dính chặt vào nhau, hơn nữa, anh chống vào mông cô rồi giã vào trong, tiếng “bạch bạch bạch” cũng to vô cùng.

Sau khi Tưởng Diên nghe thấy người phụ nữ d*m đãng của mình r*n r* hét chói tai “a a a” thì cực kì sung sướng, vỗ một cái vào mông cô, hỏi cô: “Ông đây cắm em có sướng không? Thoải mái không?”

Chu Kỳ được anh cắm cho sướng rên, chỉ toàn gật đầu đồng ý những lời anh nói, giọng nói của cô mang theo một vài tiếng khóc rên sảng khoái: “Sướng

—— Sướng lắm —— Tiếp tục c*m v** em đi, ưm—— sướng quá đi mất

——”

Tưởng Diên nghe thấy thế thì b*p m*ng cô, tốc độ thọc vào rút ra càng nhanh hơn, anh còn có suy nghĩ muốn cắm chết cô luôn.
 
Cô Ấy Muốn Được “Yêu” - A Phì A
Chương 17



Tưởng Diên b*p m*ng cô, điên cuồng thọc vào rút ra. Chu Kỳ phối hợp với anh, vì để cho anh cắm càng sâu vào trong nên tư thể chổng cong mông lên lại càng cong hơn. Bây giờ cô cúi đầu xuống là có thể nhìn thấy ngực mình đong đưa lắc lư, bị anh cắm đến mức cơ thể cũng đang run lên, thật sự là rất thoải mái.

Cô cuộn tròn ngón chân, khi l*n đ*nh, cô kêu rất lớn tiếng: “A —— Tưởng Diên —— sắp, sắp tới, sắp tới cao trào rồi.”

Sau khi Chu Kỳ kêu lên xong thì cao trào ập tới vừa nhanh vừa mạnh, đầu cô giống như có pháo hoa nổ tung vậy, kh*** c*m thổi quét mà qua.

Cảm giác l*n đ*nh cũng chỉ kéo dài một lát như vậy, vì thế, sau khi sướng xong thì cơ thể đã run lên một trận.

Lần này hoàn toàn khác với cảm giác phá trinh ngày hôm qua, bởi vì hôm qua phá trinh thì còn hơi hơi đau, vì lẽ đó, mấy lần sau đạt kh*** c*m cũng đều xoay quanh cái cảm giác đau kia, không được coi là thật sự k*ch th*ch sung sướng. Nhưng lần này lại khác, đã không còn cảm giác đau đớn tột cùng kia nữa, vì thế vui sướng đều là thoải mái. Cuối cùng cô đã có thể hiểu được vì sao lại có người thích làm chuyện ấy, làm chuyện ấy thì sướng ở đâu, đúng là vui sướng tràn trề, sướng muốn bay lên trời luôn.

Chu Kỳ l*n đ*nh thì không tiếp tục k** r*n nữa, hơi hơi thở hổn hển nhớ lại cảm giác ấm áp còn đọng lại lúc ban nãy.

Cô dừng lại, nhưng Tưởng Diên vẫn còn đang thọc vào rút ra.

Tưởng Diên cũng cảm giác sắp tới rồi, lúc này, anh cầm lấy cái “áo mưa” trên mặt bàn đến đây.

Vừa nãy, khi Chu Kỳ đi tắm thì anh đã đoán trước được rồi, vì thế, lúc nãy, tranh thủ lúc cô đi tắm, anh đã bóc hộp “áo mưa” này ra. Bây giờ anh lấy một chiếc “áo mưa” vị dâu tây, sau khi xé vỏ thì rút gậy th*t ra.

Anh vỗ một cái vào mông cô, bảo cô: “Xoay lại đây, đeo bao vào cho anh. Lần này nhất định phải bắn ở trong cô bé của em.”

Chu Kỳ nhìn thấy cảnh tượng này thì đỏ bừng mặt xoay người lại, nhận lấy cái bao trên tay anh, dùng tư thế ngồi xổm xuống, đeo cái “áo mưa” này vào trên gậy th*t của anh.

Gậy th*t quá to, lúc đeo thứ này thì còn rất tốn sức, sau khi đeo vào hoàn toàn, cô tự động đứng lên, sau đó, tiếp tục quay lưng về phía anh, chổng mông lên, để anh cắm một phát vào luôn.

Tưởng Diên b*p m*ng cô, lại là một đợt cắm rút mạnh mẽ, Chu Kỳ kêu la r*n r* k*ch th*ch anh, Tưởng Diên bắn vào trong bao.

Anh đã bắn rồi mà gậy th*t vẫn chẳng có dấu hiệu gì là sẽ mềm đi. Anh rút ra, cởi “áo mưa” ở phía trên gậy th*t ra rồi ném vào trong thùng rác. Anh và Chu Kỳ chuyển sang chỗ khác, anh ngồi ở trên ghế sofa, Chu Kỳ ngồi lên đùi anh, tách hai chân ra. Anh banh hai chân cô ra rất rộng, sau đó, thuận theo tư thế này để ấn mông cô xuống, để cho huy*t nhỏ của cô nuốt lấy gậy th*t của mình.

“Ưm —— to quá——” Huy*t nhỏ lại một lần nữa được thứ này lấp đầy, sướng đến mức cô ôm lấy bả vai của Tưởng Diên.

Cô vặn vẹo eo mình, bắt đầu di chuyển cơ thể mình ở phía trên anh, ra ra vào vào c*m v** rút ra.

Cô tự di chuyển ở phía trên, tư thế này c*m v** rất rất sâu, cô ôm lấy bả vai của Tưởng Diên. Tưởng Diên không nhúc nhích, cứ như vậy nhìn cô phóng túng lẳng lơ xoắn xít ưỡn ẹo ở phía trên gậy th*t của anh để làm bản thân cô thoải mái. Anh nhìn chằm chằm vào cô với vẻ vô cùng hưởng thụ.

Chu Kỳ được cắm đầy tràn, rất thoải mái dán vào cơ thể anh, nh* h** của cô dính sát vào hạt đậu đỏ của Tưởng Diên, với tư thế vặn vẹo cơ thể này của cô, nh* h** của hai người cũng cọ loạn vào nhau. Nụ hoa hồng hào cứ như thể quấn vào hạt đậu màu nâu của anh vậy, cuộn sát dính vào anh. Tưởng Diên ôm eo cô, để cho cô dán vào càng hăng say hơn.

Mặc dù tư thế cô tự mình di chuyển này có thể c*m v** rất sâu nhưng mà sau đó lại mệt quá.

Khi Tưởng Diên thấy cô chẳng có chút sức lực nào, lúc ấy, anh cúi đầu xuống bú m*t nụ hoa của cô, dùng lưỡi l**m láp nh* h** của cô, sau đó còn

m*t cho nó sưng đỏ lên. Chu Kỳ sung sướng rầm rì r*n r*. Tưởng Diên b*p m*ng cô, để cho cô tiếp tục c*m v** rút ra.

Lúc Tưởng Diên b*n r* thì lại dùng một cái “áo mưa” nữa.

Chu Kỳ đã vô cùng bất lực rồi, không biết có phải do thể lực đặc biệt không được, không biết có phải là bởi vì cả người cô đều mềm mại yếu ớt không khỏe hay không, mà thể lực cũng không theo kịp anh, hay là bởi vì Tưởng Diên quá mạnh, mà chơi hai lần vẫn chưa đủ. Sau hai lần, Chu Kỳ đã tước vũ khí đầu hàng, hoàn toàn không làm được việc gì nữa, cả người đều đau nhức. Nhưng lúc này, Tưởng Diên vẫn còn cứng nhắc đây, Chu Kỳ nói mình mệt quá rồi.

Chu Kỳ không theo kịp thể lực của anh, thời gian anh c*m v** rút ra vốn dĩ đã dài, bây giờ đã được một tiếng rồi. Chu Kỳ đã không chịu nổi, cô níu vai anh, miệng dán vào bên tai anh, làm nũng nói bằng giọng nũng nịu: “Tưởng Diên, không được, thật sự không được nữa rồi. Em mệt quá, em buồn ngủ quá, người em chẳng còn sức nữa.”

Sau đó, Tưởng Diên đánh một cái vào mông cô như thể để trừng phạt, rồi mới ôm cô đi vào trong phòng, đặt cô lên giường. Anh nói với Chu Kỳ: “Ngủ đi, anh cứ làm tiếp thôi. Chim vẫn còn cứng đây.”

Ban đầu, Chu Kỳ vốn còn có thể cố chịu đựng để làm cùng anh, nhưng sau đó, bản thân cô cũng không chịu nổi, không biết có phải bị làm cho mệt quá hay không mà cứ thể ngủ thiếp đi. Ngày hôm sau cô tỉnh lại thì đã là đêm khuya rồi.

Chu Kỳ vừa mới phá trinh mà đã chơi liền tù tì hai ngày một cách dữ dội như vậy, phía dưới đã sưng đến nỗi không thể nhìn nổi. Mặc dù rất sướng nhưng tác dụng chậm của việc này cũng quá lớn, khi rời giường, cô còn phải vịn vào vách tường để đi lại. Không biết đêm qua anh đã làm bao nhiêu lần, mà sao phía dưới của cô lại đau đớn kinh khủng như vậy chứ.


 
Cô Ấy Muốn Được “Yêu” - A Phì A
Chương 18



Chu Kỳ đi vào trong tắm rửa, ngâm mình một lúc mới thấy thư thái. Lúc cô đang chuẩn bị đi vứt rác rồi ăn sáng, đống bao cao su trong thùng rác làm cô hết hồn. Đây cũng quá nhiều rồi đó, ngày hôm qua anh chơi thật là dữ dội, bao cao su trong thùng rác cái này nối tiếp cái kia.

Chu Kỳ nhanh chóng vứt mấy thứ đó đi. Chủ nhật không có việc gì làm nên sau khi vứt rác rồi ăn sáng xong, cô bắt đầu soạn giáo án, ngày mai có một lớp học mở nên tối nay cô phải chuẩn bị sẵn sàng.

Ban đầu cô dự định sẽ chuẩn bị nội dung cho lớp học mở này vào cuối tuần, nhưng mà Tưởng Diên, cũng…. chơi quá mạnh bạo rồi.

Sau khi được trải nghiệm vẻ đẹp của tình ái rồi, cô liền không nhịn được mà quyến rũ anh suốt.

Bây giờ thế mà hối hận, cũng chỉ còn dư lại có nửa ngày, cả buổi chiều cô đều dành để chuẩn bị nội dung cho lớp học mở đó. Chu Kỳ nhìn thoáng qua thời gian, đã đến buổi tối, Tưởng Diên đã trở về, cô định bụng sẽ ra ngoài nhìn anh một chút.

Chu Kỳ không biết có phải mình đã đến độ tuổi này mới bắt đầu có cái gì gọi là khoảng thời gian cuồng nhiệt trong tình yêu giống như mấy đứa học sinh cấp ba hay không, trạng thái hiện tại mà cô đang ở chính là ngày nào cũng nhớ đến Tưởng Diên, muốn nhìn thấy anh, gần gũi thân mật với anh, kiểu vậy. Chu Kỳ vừa mở cửa đã nhìn thấy Tưởng Diên bước ra khỏi thang máy.

Cô vừa định đi qua ôm anh thì trông thấy phía sau anh có vài người. Chu Kỳ bị những người đi phía sau anh đó dọa sợ, rút lại suy nghĩ muốn ôm anh ban đầu.

Tiểu Thành dẫn theo mấy công nhân cùng đến nhà Tưởng Diên bàn chuyện, vậy nên khi bước ra khỏi thang máy liền nhìn thấy hết cảnh này. Sau khi cùng một vài công nhân đi ra, cậu ta nhìn thấy một cô gái đang đứng ở chỗ thang máy, tưởng là mình ngáng đường nên nhanh chóng tránh đi, hỏi Tưởng Diên: “Cô gái kia là ai thế?”

Chu Kỳ thật sự vô cùng xấu hổ, nhìn thấy nhiều đàn ông như vậy nên nhanh chóng ảo não xoay người trở về, đóng cửa lại, không có chào hỏi với mấy người kia.

Tưởng Diên thấy cô tỏ vẻ ngại ngùng như thế thì thoáng nở nụ cười, nói: “Chủ nhà mà lần trước anh nói với cậu đó.”

Tiểu Thành không nhịn được khen: “Vậy cũng quá đẹp rồi đi. Cô ấy trông đẹp quá, da trắng, dáng người cũng rất chuẩn.”

Tưởng Diên nghe được mấy lời này thì rất là tức giận, vỗ đầu cậu ta một cái: “Mắt để ở đâu đấy? Cậu được phép nhìn à? Sau này không cho nhìn chằm chằm cô ấy nữa.”

“Cái này có gì mà không cho chứ. Đừng nói là anh nhắm người ta nha, em nhìn thôi cũng không được hả?”

Tưởng Diên không giải thích với cậu ta mà mở cửa cho bọn họ đi vào. Cái này nào phải là anh nhắm người ta, người được nhắm vốn chính là anh.

Chu Kỳ thấy anh có khách thì cũng không dám đến gặp anh lúc này. Chắc là anh có chuyện bận, vậy nên bây giờ cô tiếp tục soạn tài liệu của mình.

Tưởng Diên kêu mọi người vào. Tiểu Thành vốn định ngồi trên sofa, nhưng sau khi nhìn thấy trên sofa thế mà lại có một cái áo ngực thì hoảng sợ. Cậu ta vừa định đi lên cầm lấy cái áo ngực kia thì bị Tưởng Diên giành trước một bước, vội vã cầm lấy. Lần trước anh mang áo ngực và q**n l*t của cô chủ nhà về xong thì vứt lên chiếc sofa này, bình thường hay lấy ra ngửi nên dĩ nhiên không có ném lên giường, bây giờ vào không chú ý đến, thế nên Tưởng Diên nhanh chóng bỏ mấy thứ này vào trong ngăn tủ giường.

Tiểu Thành kinh ngạc nhìn anh: “Anh Diên, anh được lắm, em còn tưởng rằng anh độc thân, bây giờ đến áo ngực của phụ nữ cũng có, nếu em không nhìn lầm thì còn có q**n l*t nữa phải không. Đó là ai thế? Anh đừng có bảo là bạn đó nha?”

Tưởng Diên thẳng thắn gật đầu: “Mới quen một cô, yêu chưa lâu, dạo này ở bên nhau khá hợp.”

Tiểu Thành nhìn anh với ánh mắt dung tục: “Được nha anh Diên, anh quả là có sức quyến rũ, mới quen không bao lâu mà anh đã dẫn người ta về nhà bùm bùm chíu chíu rồi, tốc độ này được à nha.”

Tưởng Diên lại đánh vào đầu cậu ta một cái, không tiếp tục đề tài này nữa: “Cậu thôi đi. Lần trước giao cho các cậu cái văn phòng gì gì đó đã ổn chưa?”

“Xong rồi. Dựa theo yêu cầu của anh, người cho thuê đã giảm giá, phiền một nỗi phải ký hợp đồng một năm, còn phải đặt cọc thêm một năm nữa, cái này hơi nhiều chút….”

Khoản tiền để trả tiền nhà rồi lại đặt cọc một năm không phải là vấn đề lớn với những gì Tưởng Diên đang có, nhưng sau này đưa cho vợ rồi thì sẽ chẳng còn lại bao nhiêu cả.

Cũng chẳng biết cô vợ Chu Kỳ này có sốt ruột muốn kết hôn hay không, tất cả những gì anh tích góp được sẽ tiêu để cưới vợ, có khi đến lúc cần dùng đến thì không còn nữa.

Không nên sốt ruột. Bây giờ hai người chỉ vừa mới bên nhau chưa được bao lâu, đoán chừng phải xem một hai năm nữa, vậy nên Tưởng Diên đồng ý: “Được, cậu thấy khu nào giá cả phải chăng thì thuê, ngày mai anh chuyển tiền vào tài khoản của cậu.”

“Không phải anh đang quen cô nào đó sao? Đang quen thì không thể tiêu tiền gì gì đó được, đừng có sốt ruột chuyện kết hôn. Anh kết hôn rồi thì đưa vợ về đây luôn cũng chẳng sao cả.”

Tưởng Diên rút một điếu thuốc ra, nói: “Không vội, cô gái anh quen là người nội thành, còn có tiền nữa. Chút tiền đấy của anh còn chẳng đủ cho lễ hỏi, cậu cứ tiếp tục làm đi, xem sau này có thể khởi sắc gì hay không.”

…….

Chu Kỳ ăn cơm tối xong thì nhìn mắt mèo một chút, phòng bên gọi cơm hộp, có lẽ đã làm xong lâu rồi.

Cô chuẩn bị đi ngủ, ngày mai phải dậy sớm. Chu Kỳ muốn trò chuyện với Tưởng Diên, vậy nên cô gửi cho anh một tin nhắn Wechat, hỏi anh: [ Em muốn đi ngủ ]

Tưởng Diên trả lời lại rất nhanh: [ Em ngủ đi, anh bên này còn có chút việc, không thể qua ngủ với em được ]

Chu Kỳ mỉm cười, nghĩ đến chuyện gì đó, cô xốc quần áo mình lên, tay nắm lấy ngực, dùng camera chụp b* ng*c mình một tấm, sau đó lại chụp thêm một tấm ảnh cô đưa tay nhéo đầu v* đầy đặn.

Rồi gửi qua cho Tưởng Diên [ Em ngủ đây ]

Tưởng Diên trả lời một câu: [ Ngủ thì ngủ đi, còn tự sờ nữa, lẳng lơ ]

Chu kỳ không hồi âm. Cô hài lòng bỏ điện thoại xuống, chỉnh lại đồng hồ báo thức rồi chìm vào giấc ngủ.
 
Cô Ấy Muốn Được “Yêu” - A Phì A
Chương 19



Mấy ngày qua hôm nào Chu Kỳ cũng có lớp mở nên rất bận, căn bản không gặp được Tưởng Diên, mà hình như anh cũng rất bận. Chẳng biết là bận cái gì, anh còn đi sớm về muộn hơn cả cô nữa.

Trong một tuần này, thời gian hai người gặp gỡ nhau rất ít, thời gian gặp không có, vậy nên Chu Kỳ rất muốn gặp anh, lại thấy cuối tuần đã đến.

Chu Kỳ mua đồ về chuẩn bị dùng bữa với anh. Cô gửi cho anh một tin nhắn, hỏi tối nay anh có muốn ăn cơm cùng nhau không, cô có thể mua thêm nhiều đồ một chút.

Bởi vì thời gian dạy lớp mở hơi bận rộn một chút, nhưng cũng may là lớp học mở thành công, ban lãnh đạo cũng rất hài lòng với Chu Kỳ nên có khả năng cô sẽ được thăng chức lên làm chủ nhiệm. Cô định nói với anh tin tốt này.

Tưởng Duyên ở bên kia nhanh chóng hồi âm: [ Bây giờ anh đang ở văn phòng, gần đây không có ai trang hoàng cả, một mình anh bận rộn, vậy nên không biết phải muộn thế nào mới về được, thế nên em đừng có đợi nhé ]

Anh không định tìm công nhân sửa sang lắp đặt mà định bụng tự mình làm là được. Bây giờ tìm công nhân sửa sang lắp đặt có khi sẽ bị ăn bớt cắt xén nguyên vật liệu gì gì đó, lãng phí thời gian, cái này anh làm được. Biết có một vài công nhân sửa sang lắp đặt sẽ kéo dài trì hoãn công việc để lấy được nhiều tiền, thì anh tự ra tay.

Mấy anh em quen biết đều đi làm trên công trường, anh không thuê công nhân mà tự mình làm việc nên tuần này khá là bận rộn. Cũng bởi vì chỉ có một mình anh sửa sang nơi này mà thôi, muốn sơn tường hay chuẩn bị bàn ghế gì đó tốn không ít thời gian.

Chu Kỳ thấy Tưởng Diên nói vậy thì rất thương anh, thế nên cô hỏi: [ Vậy em giúp anh sửa sang trang trí nhé, có được không? Một mình anh làm bận bịu quá ]

Tưởng Diên nói được, sau đó cho cô địa chỉ.

Chu Kỳ bắt xe đến đó. Cô đi lên lầu. Hiện tại Tưởng Diên đang sơn tường, người ngợm bẩn thỉu.

Chu Kỳ bước vào, trực tiếp ôm lấy anh, không hề thấy xấu hổ. Bởi vì cô quá thích mùi hương trên người Tưởng Diên, quá nhớ anh, vậy nên cô đã đi thẳng đến ôm lấy Tưởng Diên.

Tưởng Diên thấy Chu Kỳ đến thì lập tức bỏ đồ trên tay xuống đón cô. Lúc thấy cô bước đến, anh trực tiếp dang rộng vòng tay ra ôm lấy cô. Chu Kỳ hôn lên môi anh một cái.

Tưởng Diên xoa véo eo Chu Kỳ. Cô nói: “Em có thể giúp gì cho anh không?”

Tay chân cô mảnh khảnh thế này thì có thể làm gì, nhiều lắm cũng chỉ có thể bảo cô đi sơn mà thôi. Phía dưới đã sơn xong rồi, bây giờ chỉ cần sơn phía trên là được, vậy nên Tưởng Diên đưa cho cô dụng cụ sơn tường bảo cô sơn phía trên rồi giúp cô đeo khẩu trang vào. Chu Kỳ trèo lên bàn, cô hơi thấp một chút, không làm vậy thì không thể đi lên được. Tưởng Diên ôm lấy eo cô từ sau lưng bằng một tay, bế cô lên đứng ở trên bàn. Chu Kỳ đi lên sơn tường cho anh.

Tưởng Diên nhìn cô, cái mông tròn trịa hướng về phía anh. Cô mặc quần jean ngắn, để lộ ra đôi chân thon dài trắng mịn.

Đã một khoảng thời gian Tưởng Diên không chạm vào cô, vậy nên anh nhìn đôi chân và cặp mông mượt mà của cô thì cảm thấy khô khốc miệng lưỡi.

Tưởng Diên bận rộn với những thứ khác như đèn đóm và đống đồ điện linh tinh. Chu Kỳ nghiêm túc sơn tường.

Đến buổi chiều khi mặt trời lặn, hai người họ mới làm xong. Tay Chu Kỳ hơi bẩn, quần áo có tạp dề rồi nên khá ổn, còn dưới chân vì mặc quần đùi nên cũng rất dơ.

Trên người Tưởng Diên cũng dính đầy bụi bẩn. Chu Kỳ muốn đi xuống nhưng cái bàn quá cao. Tưởng Diên bước qua ôm cô xuống dưới. Xong rồi, anh thấy người cô bẩn thỉu thì trực tiếp đưa cô đến nhà vệ sinh ở bên cạnh. Nhà vệ sinh ở đây sạch sẽ. Sau khi tiến vào, anh c** q**n áo Chu Kỳ ra.

Chu Kỳ sửng sốt khi bị anh cởi thẳng quần áo ra như thế: “Anh làm gì vậy?”

Tưởng Diên đáp: “Tắm rửa sạch sẽ cho em, em nhìn xem cơ thể của mình bẩn như thế nào kìa.”

Vừa rồi nhìn thấy cô vợ này đưa lưng về phía mình, ưỡn cái mông uốn tới ẹo lui là anh đã muốn hung hăng làm cô rồi.

Đặc biệt là hai cái đùi của cô vợ này, chúng đang quặp bên eo anh bị anh chen vào. Tưởng Diên có thể chết trên người cô.

Chu Kỳ lúng túng: “Tay chân bẩn thì dùng nước rửa sạch chân tay là được rồi.”

Tưởng Diên đáp: “Không được, phải tắm rửa sạch sẽ toàn thân.”

Chu Kỳ cứ thế bị anh c** q**n áo ra, đến nội y và q**n l*t bên trong cũng c** s*ch. Tưởng Diên cũng c** q**n áo của mình ra, hai người tr*n tr** đối mặt với nhau.

Chu Kỳ xấu hổ nhìn anh, trong nhà vệ sinh có đèn, ánh đèn sáng rõ, cô nhìn thấy được cơ thể của anh. Vóc người cường tráng, vô cùng gợi cảm, đặc biệt là cơ bụng tám múi. Chu Kỳ vừa nhìn đã đưa tay s* s**ng. Đây là cơ bụng của người đàn ông của cô, cô cảm thấy rất hài lòng.

Tưởng Diên mở vòi hoa sen để có nước nóng, anh hướng nó về phía cơ thể hai người, rửa sạch hết vết bẩn trên người cô. Tưởng Diên xối qua loa lên người mình một chút rồi để vòi hoa sen qua một bên, tay sờ lên vú Chu Kỳ. Chu Kỳ bị anh sờ ngực, cô duỗi eo để anh sờ thoải mái hơn.

Hai người từng có kinh nghiệm dán sát nhau, chớp mắt đã hiểu rõ.

Cô đưa tay sờ eo anh, bàn tay cũng không an phận mà sờ phía trên v*t n*m t*nh, bắt lấy nó trêu đùa.

v*t đ*n *ng nửa cứng bị bàn tay nhỏ của cô nắm lấy, lập tức phồng to lên, Chu Kỳ v**t v* thằng bé của anh.

Tưởng Diên đặt cô lên vách tường, gạch men lạnh lẽo k*ch th*ch làn da của cô, mát lạnh. Chu Kỳ tiếp tục dùng tay tuốt thằng nhỏ cho anh. Tưởng Diên cúi đầu hôn môi Chu Kỳ, cạy hàm răng cô ra, đ** l*** ch** v** quấn lấy lưỡi cô quấy loạn, nuốt lấy đầu lưỡi và nước miếng của cô. Hai người trao đổi nước bọt với nhau, thở hổn hển.

Hai tay Tưởng Diên nắm lấy đ** t* của Chu Kỳ mà kéo, lực đạo hơi mạnh một chút, kéo đến mức hai đầu v* cô cứng lên. Hai người xúc động hôn nhau, miệng dán thật chặt.

- -----
 
Back
Top Bottom