Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1160: Con Với Người Ta Không Ở Bên Nhau, Liền Lấy Tiền Để Kiểm Tra Người Ta?



Một biệt thự xa hoa ở Trùng Khánh.

Trên ghế salon phòng khách, vẻ mặt Hồng mẫu có chút lo lắng nói: "Tiểu Vĩ, không phải mẹ giục con, mà là sức khỏe của mẹ không được tốt cho lắm, cũng không biết còn có thể sống được mấy năm nữa, nguyện vọng lớn nhất trong cuộc đời này của mẹ chính là được nhìn thấy con kết hôn sinh con.

Nhưng con cũng đã 33 tuổi, mà vẫn chưa mang về một người bạn gái nào giới thiệu, mẹ đây không phải gấp gáp sao! Sợ không nhìn thấy được ngày con kết hôn sinh con, lại đột nhiên đi rồi..."

Nghe đến đó, Hồng Tiểu Vĩ ngồi ở bên cạnh không nhịn được lên tiếng ngắt lời nói: "Mẹ, mẹ đừng nói như vậy, mẹ sẽ sống lâu trăm tuổi mà."

Mặc dù hắn biết mẹ hắn nói những lời này trên bản chất vẫn là giục kết hôn, nhưng hắn vẫn là không có cách nào lơ đi được, bởi vì quả thực sức khỏe của mẹ hắn không tốt thật.

Hồng mẫu xua tay nói: "Tiểu Vĩ, mẹ biết tình trạng cơ thể của mình, sống lâu trăm tuổi đó là không có khả năng, có thể sống thêm mấy năm nữa nhìn thấy con kết hôn sinh con, mẹ cũng mãn nguyện rồi!"

Mẹ cũng đã nói đến như vậy rồi, Hồng Tiểu Vĩ cũng không có cách nào lại kéo dài giống như trước đó, hắn chỉ có thể ngả bài nói: "Mẹ, kỳ thực không phải con không muốn kết hôn, mà là phụ nữ bây giờ quá thực tế, bọn họ không phải là thích con người của con, mà là thích số dư trong tài khoản ngân hàng của con, con không thể nghĩ ra được lấy một người phụ nữ như vậy về để làm gì?

Nếu như đơn thuần chỉ là vì nối dõi tông đường, mẹ có thể tìm gen tốt, đến lúc đó con trực tiếp làm thụ tinh ống nghiệm là được."

Hồng mẫu nghe vậy lông mày hơi nhăn lại, bà luôn cảm thấy thái độ của con trai đối với với hôn nhân có chút kỳ lạ, nhưng bà lại không biết nó kỳ lạ ở chỗ nào, lúc này nghe con trai nói những lời này, bà mới mơ hồ nhận ra được có cái gì không đúng.

"Tiểu Vĩ, vô duyên vô cớ con sẽ không suy nghĩ như thế, con nói thật với mẹ, trước kia có phải con đã từng bị phụ nữ tổn thương đúng không?"

Hồng Tiểu Vĩ gật đầu, thẳng thắn nói: "Mẹ, con thật sự đã từng bị phụ nữ làm tổn thương, cũng là từ lúc đó bắt đầu, con mới hiểu được trên đời này căn bản cũng không có cái gọi là tình yêu không bao giờ chết."

Nghe con trai nói những lời hơi cực đoan như thế, Hồng mẫu bình tĩnh hỏi: "Tiểu Vĩ, cuối cùng là có chuyện gì xảy ra? Có tiện nói cho mẹ biết không?"

"Không có gì là không tiện, việc này phải nói từ lúc con học cấp ba..."

Thế là, sau đó, Hồng Tiểu Vĩ không giấu diếm cái gì, hắn kể cho mẹ nghe về mối quan giữa anh và bạn gái mối tính đầu, bao gồm bạn gái mối tình đầu của hắn bị Lương Binh (người đã đổi thân phận với Hồng Tiểu Vĩ, bây giờ là con nuôi của Hồng phụ) chân tưởng của chuyện cướp người cũng không giấu.

Sau khi nghe xong, Hồng mẫu không khỏi mắng to: "Cái tên Lương Binh khốn kiếp này, hắn lúc trước lại còn cướp bạn gái của con, thực sự là thích ăn đòn mà."

Hồng Tiểu Vĩ thở dài nói: "Mẹ, việc này con cũng không trách hắn, không có Lương Binh cũng sẽ có Lý Binh, Trương Binh xuất hiện, chủ yếu vấn đề không phải nằm ở trên người Lương Binh, mà là ở trên người bạn gái mối tính đầu của con, nếu như cô ấy thật sự yêu con, thì sẽ không vì tiền mà sà vào lòng của Lương Binh.

Cho nên, con hiện tại c*̃ng nhìn thấu, cái gì thề non hẹn biển cũng là giả dối, tình yêu dù ngọt ngào đến đâu cũng không chịu nổi thử thách của tiền bạc."

Nghe đến đó, Hồng mẫu cuối cùng cũng coi như đã hiểu tại sao mấy năm qua con trai mình không có bạn gái, bà không khỏi khuyên giải nói: "Tiểu Vĩ, mẹ nhất định phải nói với con cái này, con không thể một gậy tre đánh đổ một thuyền người, trên đời này cũng không phải tất cả phụ nữ đều chỉ coi trọng tiền bạc."

Cố Diệp Phi

Hồng Tiểu Vĩ không nóng không lạnh nói: "Có thể, dù sao bao nhiêu năm qua, con chưa từng gặp được một người phụ nữ nào không coi trọng tiền bạc."

Hồng mẫu hỏi: "Tiểu Vĩ, sau này con có bao nhiêu bạn gái vậy?"

Hồng Tiểu Vĩ nói: "Kể từ đó, con không bao giờ có bạn gái!"

Hồng mẫu nghi ngờ nói: "Con chưa từng có thêm bạn gái, vậy sao con lại nói không tìm được một người phụ nữ không coi trọng tiền bạc được?"

Hồng Tiểu Vĩ nói: "Sau này con cũng đã gặp một vài người phụ nữ có ngoại hình đẹp, đáng tiếc là không ai trong số họ chịu được thử thách về tiền bạc."

Hồng mẫu trợn mắt ngoác mồm nói: "Tiểu Vĩ, mẹ không hiểu sai ý con chứ, con dùng tiền tài để thử lòng người khác trước khi ở bên người đó à?"

Hồng Tiểu Vĩ coi như chuyện đương nhiên nói: "Này đương nhiên phải kiểm tra rồi, nếu không cùng nhau tập trung vào tình cảm, phát hiện lại là một người phụ nữ thích hư vinh, đây không phải là một vết đao đ.â.m vào tim con sao?"

Hồng mẫu thật sự phục rồi, dở khóc dở cười nói: "Tiểu Vĩ, con dùng phương pháp này là sai rồi, không có tình cảm làm nền tảng, người phụ nữ nào có thể chống lại thử thách tiền bạc chứ?"

Hồng Tiểu Vĩ lắc đầu nói: "Dù sao con cũng không tin vào tình yêu, thay vì cưới một người vợ về trông coi, còn không bằng dùng tiền nuôi mấy cô tình nhân, muốn có con liền trực tiếp làm thụ tinh ống nghiệm, cuộc sống như thế trải qua thật thoải mái tự tại!"

Hồng mẫu nói: "Tiểu Vĩ, mẹ không nói con làm như vậy đến cùng là đúng hay sai, nhưng con có từng cân nhắc qua một vấn đề, con của con vừa sinh ra sẽ không có mẹ, cuộc sống như thế nhưng thật ra là không hoàn chỉnh, gia đình đơn thân ảnh hưởng rất lớn đến sự trưởng thành của đứa nhỏ."

Hồng Tiểu Vĩ nghe vậy có phần trầm mặc, hắn chính là đã từng cân nhắc qua vấn đề thực tế này, nên mới luôn kéo dài đến bây giờ cũng không đi làm thụ tinh ống nghiệm.

Thấy con trai im lặng, giọng điệu Hồng mẫu nghiêm túc nói: "Tiểu Vĩ, thế giới này rất lớn, dân số có hàng tỷ người, số phụ nữ có thể kết hôn được tình bằng trăm triệu, con bây giờ mới gặp có bao nhiêu người chứ mấy?

Cho nên, không nên thất vọng tình yêu, chỉ là duyên phận của con chưa tới mà thôi, hai ngày trước mẹ nghe người ta giới thiệu một bà mối rất lợi hại, mẹ chỉ cần mời hắn ra tay, nhất định có thể giúp con tìm được một đối tượng tốt, không biết con có nguyện ý thử hay không?"

Trong lòng Hồng Tiểu Vĩ cảm thấy trên đời này không có người phụ nữ nào xứng để hắn yêu, coi như là Nguyệt Lão hạ phàm hỗ trợ giật dây cũng không thay đổi được cái gì, chớ nói chi là một bà mối.

Nhưng mà, nhìn vẻ mặt mong đợi của mẹ, nhớ đến sức khỏe của bà không được tốt, Hồng Tiểu Vĩ c*̃ng không tiện cự tuyệt bà, liền gật đầu nói: "Vậy thì thử xem!"
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1161: Con Với Người Ta Không Ở Bên Nhau, Liền Lấy Tiền Để Kiểm Tra Người Ta? (2)



Sau khi Giang Tuyết sinh con ở bệnh viện tư nhân, rất nhanh đã được chuyển tới một trung tâm ở cữ và bắt đầu ở cữ.

Theo phong tục ở huyện Bách Lương, phụ nữ đang trong thời gian ở cữ về căn bản là phải mỗi ngày ăn gà luộc và rượu gừng, bởi vì thịt gà có thể bổ sung sinh lực, phụ nữ đang ở cữ ăn nhiều gà, là có thể bù đắp lại sinh khí đã mất khi sinh con.

Gừng có thể giải hàn làm ấm cơ thể, rượu gạo có thể xuống sữa, cho nên trong thời gian ở cữ gà luộc với rượu gừng có tác dụng rất lớn đối với việc hồi phục cơ thể.

Khi Giang Tuyết ở cữ trong trung tâm, phần lớn nghe là những người có chuyên môn, chỉ là thêm món gà luộc và rượu gừng vào chế độ ăn uống của mình.

Đương nhiên, gà được sử dụng là gà đất nuôi ở nhà, mặc dù có một số chuyên gia nói rằng giá trị dinh dưỡng của loại thức ăn gà đó không kém gì gà bản địa, nhưng loại lời này thực sự là người nào tin người đó ngốc.

Sau khi Giang Tuyết tiến vào trong trung tâm ở cữ, những người thân trong Giang gia liền lục tục bắt đầu rời đi, sau đó người bên nhà chồng ở lại thêm ấy ngày, cũng đang được Giang Tuyết khuyên trở về.

Đương nhiên, người làm chồng là Khúc Văn Hoa khẳng định được ở lại, Mặc dù là Giang Tuyết hay là đứa nhỏ đều có rất nhiều người chăm sóc nhưng trong thời gian ở cữ cũng cần có chồng để bầu bạn.

Cha mẹ Giang cũng không ở tỉnh thành chờ lâu, nhà thông gia vừa rời đi liền lên đường về quê. Có nhiều người chuyên nghiệp chăm sóc con gái và cháu ngoại mình như vậy, hai đứa con trai cũng đang tỉnh thành, bọn họ có thể yên tâm trở về.

...

Ban đêm.

Tỉnh lỵ của tỉnh Tân Cương.

Trên chiếc giường của căn phòng ngủ chính được bài trí sang trọng, Phàn Lê Hoa (cô gái cao 1m93) bụng lớn đang dựa nửa người trong lồng n.g.ự.c Vương Khang, cười híp mắt hỏi: "Ông xã, con của chúng ta anh đã nghĩ đặt tên gì chưa?"

Vương Khang vuốt nhẹ bụng vợ, cười trả lời: "Rồi, đã nghĩ kỹ mấy cái tên dự phòng, chờ anh suy nghĩ thêm mấy cái nữa, đến lúc đó lại để cho em tự mình chọn."

Phàn Lê Hoa nói: "Ông xã, anh mau nói tên anh đã nghĩ cho em biết đi, nói không chắc cũng đã có tên vừa ý cho con rồi!"

Vương Khang gãi đầu một cái, nói: "Bà xã, em vẫn là để cho anh suy nghĩ thêm mấy cái tên nữa rồi lại nói, bây giờ muốn mấy cái này danh tự có chút trùng, sợ em không hài lòng."

Phàn Lê Hoa nghi ngờ nói: "Đặt tên còn có trùng?"

"Dù sao em tha cho anh, để anh nghĩ thêm mấy cái tên nữa đã."

"Không được, anh khơi dậy lòng hiếu kỳ của em, bây giờ anh nhất định phải nói ra, nếu không đêm nay em sẽ không ngủ ngon được!"

Vương Khang bất đắc dĩ nói: "Được, anh nói, nhưng anh nói rõ trước, mặc kệ mấy cái tên này có được hay không? Có dễ nghe hay không, em cũng không được chế nhạo anh hàaa... !"

Lúc này Phàn Lê Hoa đang khẩn trương, cô liền vội vàng gật đầu nói: "Được rồi, anh đừng có lề mà lề mề, mau nói đi."

Cố Diệp Phi

Vương Khang hắng giọng một cái, nói: "Anh có bốn cái tên cho con trai chúng ta, đó là Vương Dũng, Vương Mãnh, Vương Kiên, Vương Cường, vợ à em cảm thấy cái tên nào nghe êm tai?"

"Ồ, thật đúng là kỳ quái, mấy cái tên mà anh lấy, sao em mơ hồ cảm thấy nghe quen thế nhỉ?" Phàn Lê Hoa cau mày, trong lòng đang suy nghĩ mình đã nghe cái tên này ở đâu rồi.

Vương Khang có phần chột dạ nói: "Bà xã, anh đã nói mấy cái tên này có chút trùng, đoán chừng em suy nghĩ thêm chút nữa liền có thể đoán ra!"

"Dũng, Mãnh, Kiên, Cường."

Nhắc tới đây, Phàn Lê Hoa trong đầu bỗng nhiên lóe lên ánh sáng, bật thốt lên: "Tiết Dũng, Tiết Mãnh, Tiết Kiên, Tiết Mạnh? Tiết Đinh Sơn với Phàn Lê Hoa sinh bốn đứa con trai? Hay lắm, Vương Khang anh thật đúng là thiên tài, lại có thể nghĩ ra được mấy cái tên này!"

Vương Khang cười hắc hắc nói: "Đây không phải vợ anh làm cảm hứng đặt tên cho anh sao? Nếu như em cũng sinh cho anh bốn đứa con trai, anh phải sắp xếp bốn cái tên Dũng Mãnh Kiên Cường."

Phàn Lê Hoa liếc hắn một cái, cười mắng: "Anh coi em là heo à, có thể sinh cho anh một đứa con trai là tốt lắm rồi, anh còn muốn bốn đứa?"

"Bà xã, bốn cái tên này là có chút thủ xảo, nhưng đúng là rất không sai."

"Phải không sai, nếu như anh thật sự thích bốn cái tên này, em sẽ suy nghĩ một chút cho anh tập hợp đủ nhân số."

"..."

Lúc hai vợ chồng nằm ở trên giường nói chuyện thân mật, cha mẹ trong thư phòng cách mười mấy dặm bên ngoài, cha Vương tức giận không nhịn nổi cầm điện thoại trong tay đập!

Hắn thật sự tuyệt đối không ngờ rằng, người đã ở bên cạnh ông hơn hai mươi năm, Lý Húc người được liệt vào danh sách những người bạn thân nhất ông, lại lừa dối ông.

Chuyện này bắt đầu từ ba tháng trước, Lý Húc giới thiệu một tổ chức tài chính mới có tên là "Công Ty TNHH Đầu Tư Thụy Doanh" với cha Vương.

Theo như Lý Húc nói, công ty tập trung vào các khoản đầu tư năng suất cao và đã tạo được tên tuổi nhờ hệ thống giao dịch thuật toán tiên tiến và khả năng quản lý danh mục đầu tư. Hắn cũng đã nói với ông rằng hắn đã đầu tư một số tiền đáng kể vào dự án và thu được lợi nhuận cao.

Hai người là bạn cũ quen biết nhau nhiều năm, ông đương nhiên sẽ không hoài nghi Lý Húc là đặt bẫy ông, ông chỉ cho rằng là bạn cũ tìm được cách kiếm tiền, sau đó dẫn hắn cùng nhau phát tài.

Đương nhiên, tin tưởng bằng hữu chính là tin tưởng bằng hữu, nhưng nên có cảnh giác cha Vương vẫn phải có, dù sao ông ở trong giới kinh doanh lăn lộn nhiều năm như vậy, nếu như không có chút cảnh giác nào, ông cản bản cũng không có khả năng có được của cải như hiện tại.

Mà Lý Húc vì để cho cha Vương tin tưởng tính xác thực của hạng mục này, còn mời cha Vương đến thăm văn phòng của công ty đầu tư Thụy Doanh. Trong quá trình tham quan, cha Vương cũng gặp được một nhóm đầu tư và chuyên nghiệp, những người đã sử dụng một bộ thuật toán giao dịch phức tạp và các chiến lược đầu tư đa dạng để thu được lợi nhuận cao.

Đồng thời, công ty đầu tư Thụy Doanh cũng cho cha Vương xem một loạt hoạt động đầu tư trong quá khứ.

Ngoài ra, Lý Húc còn tìm được một số người được gọi là "Người đầu tư" làm nhân chứng, bọn họ đã thu được lợi nhuận đáng kể từ khoản đầu tư của công ty đầu tư Thụy Doanh. Những nhân chứng này không những chia sẻ câu chuyện thành công của họ với cha Vương mà còn bày tỏ sự đánh giá cao đối với công ty đầu tư Thụy Doanh.

Dưới sự sắp xếp tỉ mỉ của Lý Húc, cha Vương vốn dĩ cũng không có hoài nghi Lý Húc càng là triệt để tin tưởng công ty đầu tư Thụy Doanh, vì vậy liền quyết định làm một vố lớn, trực tiếp thế chấp cổ phần của mình trong một tập đoàn bất động sản nổi tiếng, huy động được một khoản tiền lớn đầu tư vào đó.

Kết quả, không bao lâu, cha Vương liền phát hiện ra có chỗ không ổn, nhưng lúc này cũng đã muộn!

...

Tiếng vang to lớn đã hấp dẫn mẹ Vương đi qua, nhìn thấy điện thoại vỡ nát ở trên mặt đầy cùng với sắc mặt tái xanh của cha Vương, bà không khỏi lo lắng hỏi: "Ông nó à, đã có chuyện gì xảy ra vậy, sao lại tức giận đến như vậy?"

Cha Vương hít sâu một hơi, mới khống chế được tâm trạng của mình, hắn lộ ra một nụ cười khổ sở, nói: "Bà nó à, tôi bị tên khốn Lý Húc kia hãm hại rồi!"

Mẹ Vương đương nhiên biết Lý Húc là ai, đó là một trong những người bạn thân nhất có giao tình lâu năm với ông nhà.

Cũng không biết Lý Húc làm cái việc gì, khiến cho lão đầu tử nổi giận lớn như vậy.

"Lý Húc hắn gài ông cái gì?"

Sắc mặt cha Vương tái nhợt nói: "Cái tên đáng đ.â.m ngàn đao Lý Húc kia, hắn bẫy tôi mười mấy tỷ, tâm huyết cả đời tôi, cứ như vậy hủy ở trong tay hắn?"

Mẹ Vương nghe vậy trong đầu "Oanh" một tiếng nổ, không biết qua bao lâu, bà mới phục hồi tinh thần lại, mặt không có chút m.á.u mà hỏi: "Lão đầu tử, chuyện này rốt cuộc là như thế nào?"
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1162: Trên Đời Này Có Mấy Người Vượt Qua Bài Thử Thách Này?



Vương phụ dưới sự truy hỏi của Vương mẫu, ông liền kể lại mọi chuyện cho bà nghe.

Vương mẫu sau khi nghe xong, cả người tay chân bủn rủn, suýt chút nữa ngồi bệt dưới đất.

Vốn dĩ nhà bọn họ hàng năm đều dựa vào cổ phần thu được từ tập đoàn bất động sản chia hoa hồng, cuộc sống gia đình tạm ổn trải qua không biết bao nhiêu thoải mái. Nhưng bây giờ lão đầu tử bị bạn tốt Lý Húc đặt bẫy, đem cổ phần của công ty bất động sản thế chấp, nếu như khoản tiền này không thu hồi trở lại, vậy thì cổ phần công ty bất động sản sẽ phải đổi chủ.

Cố Diệp Phi

Không còn cổ phần công ty bất động sản, mặc dù nhà họ Vương bọn họ ở trong mắt người bình thường vẫn là phú hào, nhưng so với trước đây thì tuyệt đối một trời một vực.

"Lý Húc c.h.ế.t tiệt, ông mấy năm qua giúp đỡ hắn nhiều như vậy, hắn không muốn báo ân coi như xong, lại còn ân đền oán trả đặt bẫy gài ông, hắn còn là con người sao? Tại sao không đi c.h.ế.t đi?" Phục hồi tinh thần lại, Vương mẫu lúc này chửi ầm lên lên.

Hắn hiểu lão đầu tử nhà mình, với sự cẩn thận ở trong kinh doanh, nếu như không phải là Lý Húc một người bạn tốt nhiều năm đặt bẫy, mà là đổi thành một người xa lạ, lão đầu tử tám chín phần mười sẽ không mắc lừa.

Bạn tốt phản bội, còn có tổn thất tài chính lớn, bất luận là cái nào cũng khiến cho người ta khó mà tiếp nhận được, bây giờ hai cái kết hợp với nhau, lực sát thương càng là tăng gấp đôi.

Vương mẫu cũng có chút lo lắng lão đầu tử nhà mình không chịu được đòn đả kích này.

Vương phụ hai mắt đỏ ngầu nói: "Nói tới nói lui, vẫn là trách tôi bản thân không đủ cẩn thận, mới để cái tên khốn nạn kia thừa cơ hội lợi dụng, nhưng nếu nhờ người điều tra cặn kẽ rồi mới quyết định, cũng sẽ không dễ dàng bị lừa gạt như vậy!"

Vương mẫu nói: "Bây giờ có hối hận cũng không làm được gì, đây hẳn là gian lận thương mại? Ông đã báo cảnh sát chưa?"

Vương phụ lắc đầu, nói: "Chưa báo cảnh sát, cái tên khốn nạn đó khôn khéo như vậy, khẳng định đem đuôi đều quét sạch sẽ rồi, cho dù có báo cảnh sát cũng không được nhiều tác dụng lớn."

Vương mẫu cầm trong tay điện thoại đưa tới, nói: "Lão đầu tử, mặc kệ có tác dụng hay không, chúng ta cũng phải báo cảnh sát, dù sao báo cảnh sát cũng không mất gì, lỡ như có tác dụng gì thì sao?"

Vương phụ cầm điện thoại di động, cắn răng gọi điện báo cảnh sát.

...

Phàn Lê Hoa biết được chuyện bố chồng bị lừa gạt cũng đã là ngày hôm sau, ngay khi nhận được tin, cô liền cùng với chồng lái xe đến biệt thự bố mẹ chồng sống.

Sau khi gặp bố mẹ chồng, Phàn Lê Hoa phát hiện sắc mặt của hai ông bà đều rất tiều tụy, có thể thấy được tối hôm qua không có nghỉ ngơi tốt, đặc biệt là bố chồng, nhìn lên giống như đã già đi vài tuổi.

Vừa thấy mặt, Vương Khang liền không kịp chờ đợi hỏi: "Cha, chuyện này rốt cuộc là như thế nào?"

Vương phụ mất tinh thần, âm u đầy tức giận nói: "Hỏi mẹ con đi!"

Vương mẫu ở bên cạnh thấy thế, liền đem chuyện đã xảy ra nói cho con trai với con dâu biết.

Nghe xong, Vương Khang đương nhiên cũng là chửi ầm lên, Lý Húc cái người chú này có quan hệ thân thiết với cha hắn nhiều năm, Vương Khang đối với hắn cũng rất quen thuộc, hắn cũng không nghĩ tới chú Lý ngày xưa đối tốt với mình, vậy mà lại lập mưu phản bội cha mình.

Sau khi mắng xong, Vương Khang mới hỏi: "Cha, cha dùng cổ phần của tập đoàn bất động sản thế chấp khoản vay, không biết kỳ hạn trả khoản vay là lúc nào?"

Vương phụ chán nản nói: "Thời hạn vay là một năm, bây giờ còn lại mười một tháng, nếu như trong khoảng thời gian này không thể thu hồi lại được vốn, vậy thì cổ phần của tập đoàn bất động sản sẽ không có quan hệ gì với nhà chúng ta nữa."

Vương Khang cau mày nói: "Cảnh sát bên kia có tin tức gì không?"

Vương phụ thở dài nói: "Bởi vì số tiền lừa đảo quá lớn nên hành động của cảnh sát cũng rất nhanh chóng, nhưng cái tên khốn Lý Húc đó cũng đã tính đến tình huống này, ngay khi lấy được tiền đã đi ra nước ngoài, hiện tại đã không biết tung tích!"

Vương Khang nghe vậy nhíu mày đến độ có thể kẹp c.h.ế.t một con ruồi chết, mặc dù hắn đối với luật pháp không hiểu nhiều, nhưng cũng biết muốn đòi được tài sản từ liên quốc về, trình tự và các thủ tục rất chi phức tạp, không phải chỉ dăm ba câu có thể nói rõ được.

Đây cũng là lý do tại sao nhiều bộ phim truyền hình và chương trình truyền hình, khi chiếu những cảnh truy đuổi tội phạm, bình thường đều sẽ là một bên trăm phương ngàn kế trốn ra nước ngoài, một bên thì nghĩ tất cả biện pháp ở trong nước bắt đối phương.

Bởi vì chỉ cần đối phương bỏ trốn ra nước ngoài, cảnh sát muốn bắt người sẽ khó khăn hơn.

Vương mẫu ngồi bên cạnh con dâu đã lớn bụng nói: "Lê Hoa, con không cần lo lắng, cho dù chúng ta mất cổ phần trong tập đoàn bất động sản, cuộc sống của nhà chúng ta vẫn không có trở ngại gì."
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1163: Trên Đời Này Có Mấy Người Vượt Qua Bài Thử Thách Này? (2)



Nghe được mẹ chồng an ủi, Phàn Lê Hoa cũng an ủi bà nói: "Mẹ, con không lo lắng cái này, mẹ cũng đừng lo lắng nhiều, cho dù trong nhà thật sự không còn gì cả, vẫn còn có nhà mẹ con có thể dựa vào. Cha con mặc dù không có bao nhiêu tài sản, nhưng con quay về tìm ông ấy lấy 1,2 triệu, vẫn là không có vấn đề gì!"

Vương Khang trong lòng vô cùng cảm động trước những gì vợ nói, vợ chồng có thể cùng nhau vinh hoa phú quý không phải hiếm, nhưng vợ chồng có thể cùng chung hoạn nạn với nhau lại càng hiếm gặp hơn!

Vương phụ nghe vậy cũng cảm thấy ấm lòng, con dâu này của ông không có gì để chê cả.

Vương mẫu ban đầu đối với người con dâu này rất là hài lòng, hiện tại liền càng thêm hài lòng hơn, bà nắm lấy tay con dâu nói: "Lê Hoa, mẹ rất vui vì con có tấm lòng như vậy. Tục ngữ có câu, lạc đà gầy còn hơn ngựa béo, nhà chúng ta cho dù mất cổ phần trong tập đoàn bất động sản, chỉ với số tiền tiết kiệm trong tay mẹ, cuộc sống của nhà chúng ta còn tốt hơn so với những gia đình khác."

Phàn Lê Hoa gật đầu nói: "Ừm, mặc kệ gặp phải khó khăn gì, chỉ cần chúng ta người một nhà đồng lòng, con tin là không có khó khăn gì là không giải quyết được."

Lời nói này, Vương phụ nghe xong sắc mặt cũng chuyển biến tốt hơn.

Sau đó, chủ đề của cả nhà đều xoay quanh chuyện này, dù sao cổ phần trong tập đoàn bất động sản mới là tài sản chủ yếu và quan trọng nhất của nhà họ Vương, nếu như nó thật sự mất đi thì nhà họ Vương không còn là nhà Tỷ phú nữa, mà là biến thành người bình thường với tài sản ròng chưa đến 100 triệu.

Trong lúc nói chuyện, Phàn Lê Hoa đột nhiên nảy ra một ý tưởng, nói: "Cha, mẹ, nếu như cảnh sát trong thời gian ngắn không có cách nào đoạt về số tiền kia về, con cảm thấy có thể tìm một người thử xem, có lẽ hắn có biện pháp giải quyết vấn đề khó giải quyết này."

Vương Khang không nhịn được hỏi: "Bà xã, em đang nói đùa à? Ngay cả cảnh sát cũng làm không được, ai có năng lực lớn như vậy có thể làm được chứ?"

Phàn Lê Hoa nói: "Em cảm thấy Giang đại sư có thể làm được."

Nghe đến cái tên này, cha Vương mẫu cùng với Vương Khang trong mắt không khỏi phát sáng.

Giang đại sư với tư cách là người mai mối Vương Khang cùng Phàn Lê Hoa, nhà họ Vương đối với hắn đương nhiên không xa lạ gì, với năng lực thần toán quỷ thần khó lường của hắn, có lẽ thật sự có thể giúp được việc khó khăn này?

Nghĩ tới đây, Vương phụ liền quyết định nói: "Lê Hoa đề nghị này rất tốt, lão bà tử bà nhanh đi chuẩn bị quà tặng, tôi sẽ đặt vé máy bay đến tỉnh Quảng Tây bái phỏng Giang đại sư."

Vương Khang nói tiếp: "Cha, con đi cùng với cha!"

Vương phụ gật đầu nói: "Ừm!"

...

Thủ phủ của tỉnh Quảng Tây.

Hồng Tiểu Vĩ hai tay cầm quà tặng quý giá, bước vào công ty mai mối hôn nhân hạnh phúc cùng với mẹ.

Sau đó, một cô gái trẻ và xinh đẹp trong một bộ váy chuyên nghiệp liền tiến lên đón, vẻ mặt tươi cười chào hỏi: "Hai vị khách quý, hoan nghênh tới công ty hôn nhân hạnh phúc!"

Mẹ Hồng cũng mỉm cười chào hỏi: "Chào cô, mẹ con chúng tôi là tới tìm Giang đại sư, xin hỏi Giang đại sư có ở đây không?"

Cô gái tiếp khách cô gật đầu cười nói: "Ông chủ của chúng tôi đã tới, mời hai vị khách quý xin chờ một chút, tôi đi thông báo với anh ấy một tiếng."

"Được, làm phiền cô rồi!"

"Không cần khách khí, đây công việc của tôi."

Đợi cô gái tiếp khách đi về hướng phòng làm việc của ông chủ, mẹ Hồng với Hồng Tiểu Vĩ đã quan sát tình hình bên trong công ty hôn nhân, điều đầu tiên họ nhìn thấy là mười mấy vị khách hàng, nam nữ già trẻ đều có, trong đó có một số đang điền vào mẫu đơn, một số thì đang nói chuyện với lễ tân, còn có một số người đang gọi điện thoại.

Cố Diệp Phi

Bắt mắt nhất là cờ hiệu treo trên tường, nhìn từ chữ trên cờ hiệu thì đều là khách hàng gửi đến, toàn bộ đều là cảm ơn Giang đại sư, treo đầy mặt tường.

Hồng Tiểu Vĩ đọc nội dung của hơn chục tấm cờ, sau đó nghe thấy cô gái tiếp đón lúc nãy nói: "Hai vị khách quý mời đi theo tôi, ông chủ chúng tôi cho mời."

Thế là, Hồng Tiểu Vĩ liền thu hồi ánh mắt, cầm theo quà tặng đi cùng với mẹ tới văn phòng ông chủ.

Rất nhanh, Hồng Tiểu Vĩ liền gặp được này vị Giang đại sư nổi tiếng ở trên mạng, hắn quả nhiên như internet nhìn thấy trẻ tuổi và đẹp trai.

Sau đó là màn chào hỏi cùng với tự giới thiệu bỏ qua không đề cập tới, sai khi Hồng Tiểu Vĩ cầm quà tặng đưa cho Giang đại sư, liền yên lặng ngồi ở bên cạnh, nghe mẹ với Giang đại sư nói về việc tìm đối tượng phù hợp cho hắn.

"Giang đại sư, con trai của tôi năm nay 33 tuổi, chiều cao 1m79, tốt nghiệp đại học 985, hiện nay đãng quản lý hạng mục của công ty nhà mình, hy vọng ngài có thể giúp hắn tìm được một đối tượng thích hợp." Nói xong lời khách sáo, mẹ Hồng liền đi thẳng vào vấn đề.

"Cái này không thành vấn đề."

Giang Phong gật đầu, sau đó nhìn về phía Hồng Tiểu Vỹ nói: "Hồng tiên sinh, không biết anh có yêu cầu gì đối với nửa kia không?"

Tuy rằng Hồng Tiểu Vĩ không hi vọng vị Giang đại sư này thật sự có thể tìm được một đối tượng như hắn mong muốn, nhưng nếu đã đến đây rồi, vậy hắn cũng có thể nói ra yêu cầu của mình.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1164: Trên Đời Này Có Mấy Người Vượt Qua Bài Thử Thách Này? (3)



Vì vậy, Hồng Tiểu Vĩ rất thẳng thắng nói: "Giang đại sư, yêu cầu của tôi đối với nửa kia thực sự rất đơn giản, chỉ cần cô ấy thật lòng yêu tôi, mà không phải yêu tiền của tôi là được."

Giang Phong vừa nghe lời này, cũng không cần nhìn tài liệu xứng đôi của hắn, liền biết được hắn từng bị tổn thương tình cảm, hơn nữa quá nửa là có liên quan đến tiền tài.

Điều mẹ Hồng nói tiếp theo, cũng xác nhận được suy nghĩ của Giang Phong.

"Giang đại sư, con trai của tôi trong lúc học trung học, đã từng qua lại với một người, từ trường cấp 3 nói chuyện đến đại học cùng nhau đi làm, trọn vẹn thời gian bảy, tám năm, cũng đã nói đến chuyện cưới hỏi. Đáng tiếc cô bé kia có mắt không nhận biết được kim cương nạm ngọc, cuối cùng vì tiền mà lựa chọn chia tay với con trai tôi."

Nói tới chỗ này, mẹ Hồng thở dài, "Chính là bởi vì con trai tôi bị tổn thương trong mối tình này, nến nó trở nên không tin vào tình yêu nữa, về sau đụng tới cô gái nào cảm thấy ngoan thì liền dùng tiền để thử lòng, dẫn đến không một cô gái có thể thông qua khảo nghiệm của hắn, khiến hắn trở nên càng thêm không tin vào tình yêu!"

Giang Phong nghe vậy có phần dở khóc dở cười nói: "Hồng tiên sinh, cách làm này của anh sai rồi, ở giai đoạn tình cảm mới chớm nở, anh dùng tiền để thử đối phương, trên đời này có bao nhiêu người qua được thử thách này? Hồng tiên sinh, anh tự hỏi bản thân mình đi, chính anh có thể gánh vác được loại thử thách này không?"

Hồng Tiểu Vĩ nói: "Nếu như tôi thật sự yêu đối phương, tôi tin tôi có thể vượt qua được thử thách của tiền bạc."

Giang Phong cười nói: "Hồng tiên sinh, gia cảnh của anh tốt, tiền đối với anh mà nói chỉ là một con số, cho nên anh cảm thấy mình có thể vượt qua được thử thách tiền bạc.

Nhưng không phải ai cũng có gia cảnh tốt như anh được, hơn nữa để tôi làm một phép so sánh, nếu như anh đã yêu một cô gái, sau đó cho anh một lựa chọn, nếu như anh từ bỏ cô gái này, anh sẽ nhận được phần thưởng trị giá hàng chục tỷ thậm chí 100 tỷ.

Như vậy tôi hỏi anh, anh sẽ chọn như thế nào?"

Hồng Tiểu Vĩ im lặng, hắn dù có mạnh miệng đến đâu cũng không dám nói hắn có thể chống lại thử thách như vậy, đây chính là mấy trăm hơn ngàn tỷ, hắn thật sự có thể vì một người phụ nữ mình thích mà từ bỏ sao?

Thấy Hồng Tiểu Vĩ im lặng không nói, Giang Phong liền nói tiếp: "Rồi lại nói, thích một người vốn là bao gồm nhiều phương diện, cho dù không yêu cầu đối phương tiền tài với tài hoa, nhưng cũng sẽ muốn vóc người và tướng mạo, hoặc là tính cách của đối phương, sự quyến rũ, v.v.

Cố Diệp Phi

Cho nên, chỉ cần anh thích đối phương, vậy trên người đối phương khẳng định có thứ gì đó anh muốn có, mà dưới cái nhìn của tôi, một người chỉ cần có thể bảo vệ được điểm mấu chốt của đạo đức cơ bản, thì cô ấy cho dù có yêu tiền cũng không có gì đáng trách."

Mẹ Hồng nghe xong gật đầu liên tục nói: "Giang đại sư nói đúng, ham tiền và ham sắc đều là bản chất của con người, chỉ cần có thể bảo vệ điểm mấu chốt cơ bản của đạo đức là được."

Hồng Tiểu Vĩ cũng cảm thấy Giang Phong nói rất có đạo lý, hỏi hắn: "Giang đại sư, tôi có một vấn đề, nếu như không kiểm tra đối phương, làm sao anh biết được liệu đối phương có giữ nguyên tắc đạo đức hay không?"

Giang Phong cười nói: "Hồng tiên sinh nói như vậy cũng đúng, có câu nói biết người biết mặt nhưng không biết lòng, muốn triệt để hiểu rõ một người, xác thực không phải là một chuyện dễ dàng.

Nhưng mà, tôi vừa vặn am hiểu cái này, chỉ cần Hồng tiên sinh anh tin tưởng tôi, vậy tôi nhất định có thể giúp anh tìm được một đối tượng thích hợp với anh."

Mẹ Hồng liền vội vàng nói: "Vậy thì xin nhờ Giang đại sư ngài, mẹ con chúng tôi chạy thật xa để tới xin ngài giúp làm mai, vậy khẳng định là tin tưởng ngài."

Trí tuệ cảm xúc của Hồng Tiểu Vĩ vẫn tốt, mặc kệ trong lòng là nghĩ như thế nào, lúc này hắn cũng chỉ có thể gật đầu nói: "Giang đại sư, ngài là bậc thầy mai mối nổi danh thiên hạ, tôi đương nhiên là tin ngài, vậy hạnh phúc cả đời tôi phải nhờ ngài rồi!"

Giang Phong mỉm cười nói: "Cô à, Hồng tiên sinh, công ty mai mối hôn nhân chúng tôi đã kinh doanh được hai năm, trong hai năm qua cũng đã mai mối cho mấy chục ngàn người, chưa từng có để khách hàng phải thất vọng, cho nên hai người cứ việc yên tâm, tôi nhất định sẽ tìm cho Hồng tiên sinh một đối tượng khiến anh ấy hài lòng."

Nghe thấy Giang Phong nói những lời tự tin như vậy, mẹ Hồng tươi cười nói: "Có câu nói này của Giang đại sư, vậy tôi an tâm rồi!"

Hồng Tiểu Vĩ cũng bị những lời tự tin của Giang đại sư thuyết phục, vốn dĩ hắn chỉ là muốn đi cùng với mẹ cho có lệ, đối với mời Giang đại sư làm mai mối căn bản không ôm hy vọng gì, nhưng sau khi nói chuyện hắn bỗng nhiên có chút chờ mong đối tượng Giang đại sư sẽ tìm cho hắn.

Sau đó, Giang Phong yêu cầu Hồng Tiểu Vĩ đem tên của hắn cùng với ngày sinh tháng đẻ viết xuống, sau đó hai bên lại khách sáo vài câu, hai mẹ con Hồng Tiểu Vĩ mới chào tạm biệt và rời đi.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1165: Tôi Không Phải Người Quốc Tịch Trung Quốc, Mà Là Quốc Tịch Thái Lan, Pháp Luật Trung Quốc Đã Không Quản Được Tôi N�



Chờ sau khi hai mẹ con Hồng gia rời đi rồi, Giang Phong trong lòng hơi động, một làn sóng vô hình quét ngang, nháy mắt đã bao phủ hơn hai tỷ người, chỉ thấy trong màn hình giả lập, vô số hình chân dung nữ loé lên, cuối cùng dừng lại ở một bức ảnh chân dung:

【 Danh tính 】 : Lâm Tiểu Uyển

【 Tuổi tác 】 : 29 tuổi

【 Chiều cao 】 : 166cm

【 Cân nặng 】 : 51kg

【 Bối cảnh gia đình 】 : Cha mẹ là lao động bình thường, có một anh trai lớn hơn 2 tuổi và một em trai nhỏ hơn 3 tuổi.

【 Sở thích cá nhân 】 : Là một người tính cách lạc quan cởi mở, luôn luôn dùng nụ cười đối mặt với cuộc sống, có năng lực thích ứng rất mạnh, thái độ sống tích cực. Thích đọc sách, thích đi bộ, thích âm nhạc và hội hoạ.

【 Kinh nghiệm yêu đương 】 : Bạn trai cũ...

【 Tài liệu chi tiết 】 :...

【 Điểm xứng đôi hôn nhân hiện tại 】 : 67 (tình cảm vợ chồng 66 + môn đăng hộ đối 68 + Quan hệ gia đình 67)

【 Điểm xứng đôi hôn nhân tối đa 】 : 92 (tình cảm vợ chồng 94 + môn đăng hộ đối 91 + Quan hệ gia đình 91)

【 Đào hoa ngoài giá thú 】 : Kiếp đào hoa 1… Kiếp đào hoa 2…

【 Dự đoán con cái 】 :...

Giang Phong xem xong tư liệu đối tượng xứng đôi, nữ tiếp tân của công ty môi giới hôn nhân lại tới thông báo: “Ông chủ, lại có khách muốn gặp ngài!”

Giang Phong gật đầu đáp: “Biết rồi, mời khách vào đi!”

Nữ tiếp tân đáp một tiếng, không đến một phút sau, khách đã được đưa tới.

Giang Phong thấy thế liền vội vàng đứng lên, cười chào hỏi: “Ông chủ Vương, quản lý Vương, mọi người tới sao không gọi điện thoại trước cho tôi, tôi xuống đón mọi người!”

Vương Khang đưa túi quà trong tay cho Giang Phong, vừa cười vừa nói: “Giang đại sư, tôi và cha tôi hôm qua mới quyết định bay tới, lúc đến Nam Ninh thì đã khuya lắm rồi, sợ quấy rầy cậu nghỉ ngơi, cho nên mới không gọi điện thoại cho cậu.”

Giang Phong mời hai cha con ngồi xuống, sau đó bắt đầu đi nấu nước pha trà.

Hai bên khách sáo vài câu xong, Giang Phong mới hỏi: “Ông chủ Vương, quản lý Vương, mọi người đặc biệt từ Tân Cương chạy tới đây tìm tôi, hẳn là có chuyện gì quan trọng đi?”

Hai cha con Vương gia liếc nhau một cái, nói: “Giang đại sư, không dối gạt gì cậu, cha con chúng tôi lần này chạy tới đây tìm cậu đúng là có chuyện quan trọng.”

Giang Phong rót cho hai cha con mỗi người một chén trà, nói: “Ông chủ Vương, có chuyện gì chú cứ nói, có khả năng giúp đỡ được, cháu chắc chắn sẽ không chối từ.”

Vương phụ trước tiên nói tiếng cảm ơn, sau đó thở dài, kể: “Giang đại sư, sự tình là như này, chú trước đó không lâu tôi đã đặt niềm tin sai chỗ vào một người bạn tốt đã quen biết gần hai mươi năm…”

Cố Diệp Phi

Vương phụ đem chuyện mình bị “bạn tốt” Lý Húc gài bẫy lừa gạt mấy tỷ một năm một mười kể cho Giang Phong nghe, cuối cùng vẻ mặt tràn đầy khổ sở nói: “Chú thật sự không nghĩ đến, chú và cậu ta đã có gần hai mươi năm giao tình, bình thường cũng không ngại giúp đỡ người ta, vậy mà người ta lại gài bẫy lừa gạt chú.

Chờ tới lúc chú kịp phản ứng thì người đã biến mất vô ảnh vô tung rồi, dựa theo kết quả điều tra sơ bộ của cảnh sát thì người kia đã sớm xuất ngoại rồi!”

Nghe xong, Giang Phong cũng không nhịn được mắng: “Ông chủ Vương, người bạn này của chú thật đúng là một tên khốn nạn, uổng công chú tin tưởng người ta như vậy, lương tâm đều bị chó gặm rồi.”

Vương phụ đ.ấ.m n.g.ự.c dậm chân nói: “Chú bây giờ cũng hối hận đến xanh ruột rồi, chỉ hận bản thân mắt mù, quen biết nhiều năm như vậy cũng không nhìn thấu bộ mặt thật của hắn.”

Vương Khang nhìn về phía Giang Phong, nói: “Giang đại sư, tội nhân lừa gạt một khi đã trốn sang nước ngoài, nghĩ tới việc bắt người xuyên quốc gia thôi đã thấy khó khăn trùng điệp rồi. Chúng tôi đều biết cậu am hiểu chuyện suy tính, không biết cậu có cách nào hỗ trợ cảnh sát bắt cái tên khốn nạn kia về hay không?”

Giang Phong không trực tiếp trả lời có cách hay không, mà hỏi ngược lại: “Ông chủ Vương, chú có ngày sinh tháng đẻ của người bạn kia không?”

Vương phụ cau mày nói: “Ngày tháng năm sinh của hắn chú đều có, nhưng cụ thể là sinh vào giờ nào thì không biết, có điều chú biết rõ quê quán của hắn ở đâu, có thể tìm người ở quê quán hắn bên kia nghe ngóng xem hắn ra đời vào giờ nào.”

Giang Phong khoát tay áo nói: “Cái này thì không cần, không có giờ sinh chính xác sẽ có chút phiền phức, nhưng chỉ là tốn thêm chút công phu mà thôi, nếu như ông chủ Vương có thể cung cấp cả số CMND của người kia, thì cũng hỗ trợ rất lớn cho việc suy tính.”

Vương phụ vội vàng gật đầu, nói: “Cái này thì có.”

Giang Phong nói: “Được, vậy ông chủ Vương hãy cho cháu biết, tên tuổi, ngày tháng năm sinh và số CMND của người đó cho cháu đi, để cháu thử suy tính một lần, xem xem có thể xác định được đại khái vị trí của người ta ở đâu không.”

Cha con Vương gia nghe vậy xong thì vô cùng vui mừng, vội vàng viết tên tuổi, ngày tháng năm sinh và số CMND của Lý Húc lên giấy, sau đó đưa cho Giang Phong.

Giang Phong nhận lấy giấy, nhìn thoáng qua, sau đó liền nhắm mắt lại, bắt đầu bấm ngón tay tính.

Vụng trộm, tinh thần hắn khẽ động, bắt đầu xem xét tư liệu của Lý Húc hiện lên trên màn hình giả lập.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1166: Tôi Không Phải Người Quốc Tịch Trung Quốc, Mà Là Quốc Tịch Thái Lan, Pháp Luật Trung Quốc Đã Không Quản Được Tôi N�



Cha con Vương gia thấy vậy, vô thức nín thở, mắt cũng không nháy, chăm chú nhìn Giang đại sư đang bấm ngón tay suy tính, việc hai người có thể lấy lại được món tiền kếch xù kia của mình hay không, chỉ trông đợi vào kết quả suy tính vị trí hiện tại của tên vương bát đản kia của Giang đại sư thôi.

Kể cả đã biết được đại khái vị trí của đối phương, bởi vì là xuyên quốc gia, cho nên cũng không dễ dàng bắt giữ quy án đối phương được, nhưng sau khi có vị trí cụ thể rồi, mọi thứ sẽ chỉ còn là thao tác không gian, so với việc đuổi bắt lung tung không có mục đích vẫn tốt hơn nhiều.

Không biết đã qua bao lâu, hai cha con Vương Gia vẫn nhìn chăm chú vào Giang Phong, lúc này, Giang Phong cũng chậm rãi mở mắt.

Vương Khang thấy vậy liền sốt sắng hỏi: “Giang đại sư, kết quả suy tính của cậu thế nào rồi? Có thể xác định được vị trí tên lừa đảo kia chưa?”

Vương phụ mặc dù không nói gì nhưng cơ mặt cũng run lên một cái, cho thấy tâm tình của ông cũng không bình tĩnh chút nào.

Có điều chuyện này cũng bình thường, người bình thường nếu trúng xổ số 5 triệu thì cũng kích động đến mức khó mà tự kiềm chế nổi.

Mà vấn đề Vương phụ đang đối mặt hiện giờ lại liên quan đến số tiền mấy tỷ kếch xù, đây chính là số tiền ông phấn đấu hơn nửa đời mới tích cóp được, đổi lại là ai đi nữa sợ rằng cũng không bình tĩnh nổi.

Giang Phong gật đầu, đáp: “Cũng không phụ công hai người chạy tới tận đây, tôi đã thành công xác định được vị trí của tên lừa đảo kia rồi.”

Vẻ mặt Vương Khang lập tức phấn chấn lên, vỗ tay nói: “Quá tốt rồi, thật sự quá tốt rồi, Giang đại sư, tên lừa đảo kia rốt cuộc đã trốn đến tận đâu vậy?”

Vương phụ cũng kích động đến đỏ bừng cả gương mặt, như vậy, cuối cùng cũng đã có hy vọng lấy lại tiền rồi!

Giang Phong không có ý định mập mờ, nói thẳng: “Hiện tại người kia đang ở một thành phố phía bắc Thái Lan, Chiang Mai, còn vị trí cụ thể thì tôi phải tự tới Chiang Mai để suy tính lần nữa thì mới rõ được!”

“Tôi còn tưởng rằng tên kia sẽ chạy tới Mỹ, không nghĩ tới lại là Thái Lan.”

Nói đến đây, Vương phụ vẻ mặt cung kính nói: “Giang đại sư, sợ rằng chú phải phiền cháu tới Thái Lan một chuyến rồi, chú sẽ mang theo đầy đủ người trợ giúp đi cùng cháu, chờ tới khi xác định được vị trí cụ thể của tên kia xong sẽ lập tức khống chế, bắt giữ người.”

Vương Khang hỏi: “Cha, cha không có ý định hợp tác với cảnh sát sao?”

Vương phụ bất đắc dĩ nói: “Bắt người xuyên quốc gia là phiền toái nhất, hợp tác cùng cảnh sát, chỉ riêng các loại thủ tục hành chính thôi đã mất không biết bao nhiêu thời gian rồi, đến lúc đó sợ rằng rau cúc vàng đều đã lạnh rồi.

Làm phòng đêm dài lắm mộng, cha định chuẩn bị bí mật dẫn người tới giải quyết.”

Vương Khang cau mày nói: “Cha, làm như vậy quá mạo hiểm rồi, chỉ hơi không cẩn thận thôi là rất có thể vi phạm pháp luật ở Thái Lan, hơn nữa cũng không nhất định có thể thành công.”

Vương phụ thở dài: “Cũng không còn cách nào cả, nếu như có thể hợp tác với cảnh sát được thì cha cũng không muốn tự mình mạo hiểm như thế, có điều cha sẽ cố gắng trốn ở sau màn để hành động, hi vọng mọi chuyện đều thuận lợi!”

Giang Phong đột nhiên xen vào: “Ông chủ Vương, hợp tác với cảnh sát mới là vương đạo, cháu ở Thái Lan bên kia còn có quan hệ khá tốt, có lẽ có thể giúp được một tay.”

Vương phụ nghe xong liền mắt sáng lên, vụ án xuyên quốc gia này khó nhất là sự thoả thuận giữa hai nước, các loại thủ tục hành chính cần có thời gian nhất định để hoàn thành, thậm chí có một số nước có thủ tục phức tạp rườm rà thì đến non nửa năm cũng chưa nhất định có thể làm xong.

Nhưng nếu như quan hệ giữa hai nước tốt, vững chắc, chỉ cần chào hỏi một câu, còn không cần biết thủ tục hành chính rườm rà tới mức nào, đều có thể được giải quyết nhanh chóng.

“Giang đại sư, cậu biết người thuộc chính phủ cấp cao bên Thái Lan sao?”

“Tôi không biết người thuộc chính phủ cấp cao, nhưng tôi quen biết công chúa Diana.”

Hai cha con Vương gia nghe xong liền chấn động, lập tức cảm thấy adreline trong người tăng mạnh, khó mà kiềm chế được hiện tượng tim đập nhanh, hô hấp tăng của cơ thể.

Cả hai tuyệt đối không ngờ rằng mạng lưới quan hệ của Giang đại sư lại còn lợi hại đến như vậy, vốn cha con Vương gia dù có tự mình dẫn người đến Thái Lan bắt trộm, thì cũng không có quá nhiều khả năng sẽ đoạt lại được số tiền kia.

Cố Diệp Phi

Nhưng nếu như công chúa Diana của vương quốc Thái Lan ra tay, việc hai người đoạt lại được số tiền kia không mười phần chắc chín thì cũng không kém bao nhiêu.

Tóm lại, việc này có thể coi như giải quyết xong!

Thế là, Vương phụ qua được một kiếp nạn, tâm tình vô cùng kích động, vẻ mặt trịnh trọng tuyên bố: “Giang đại sư, chú cũng không có cách nào khác, chỉ đành mặt dày mời cháu ra tay giúp đỡ mà thôi!”

Giang Phong không từ chối, trực tiếp đáp: “Không có gì ạ, loại người như Lý Húc kia không thể để ung dung ngoài vòng pháp luật được, cháu sẽ lập tức gọi điện thoại cho công chúa Diana ngay đây.”

Lời này đương nhiên khiến cho hai cha con Vương gia rất cảm động, Vương phụ âm thầm quyết định trong lòng, nếu như khoản tiền kia của ông có thể trở về, ông nhất định sẽ đưa Giang đại sư một món lễ lớn.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1167: Tôi Không Phải Người Quốc Tịch Trung Quốc, Mà Là Quốc Tịch Thái Lan, Pháp Luật Trung Quốc Đã Không Quản Được Tôi N�



Chiang Mai có khung cảnh tuyệt vời, khí hậu mát mẻ, nổi tiếng với hoa hồng, còn được mệnh danh là “Đoá hoa hồng phía bắc Thái Lan”.

Tại một biệt thự xa hoa nào đó, Lý Húc đang chơi trò chơi cùng một đám mỹ nữ, những mỹ nữ này đến từ nhiều quốc gia khác nhau, nhan sắc của mỗi một người hoàn toàn có thể được xưng là mỹ nữ cấp nữ thần.

Vậy mà lúc này, những mỹ nữ cấp nữ thần này đều đang quây quanh bên người Lý Húc, dùng đủ mọi cách làm gã vui lòng, giống như cảnh hậu cung của hoàng đế đang tranh thủ tình cảm vậy.

Lý Húc nhấp một ngụm rượu do một mỹ nữ người Nga đút cho, cảm thấy mình đã đi đến đỉnh cao cuộc đời, cuộc sống của người có tiền thật là quá sung sướng!

Trong lúc đang hưởng thụ, Lý Húc yên lặng lẩm nhẩm trong lòng: “Vương ca, anh đừng có trách tôi, nếu như được lựa chọn, tôi cũng không muốn gạt anh, dù sao bao nhiêu năm qua anh quả thật cũng đã giúp đỡ tôi không ít, nhưng những kẻ có tiền ngoài kia tôi không lừa được, cũng chỉ có thể lừa anh mà thôi!”

Hãm hại người bạn bè tốt nhất của mình, nói rằng trong lòng Lý Húc không có chút áy náy nào thì không đúng, nhưng so với cuộc sống sung sướng hiện tại, chút áy náy kia vừa xuất hiện đã bị gã quên sạch sành sanh.

Gã bây giờ ăn mỹ thức do đầu bếp nổi danh tự tay chế biến, ở trong biệt thự lớn xa hoa, ngủ bên cạnh toàn mỹ nữ cấp nữ thần, đi ra ngoài bằng xe sang, so với cuộc sống khổ cực trước kia, thật sự có thể nói là khác nhau một trời một vực.

“Ông chủ Lý, anh đang nghĩ gì thế, mau tới bắt em đi!”

Sau hai giờ.

Lý Húc chủ động kết thúc trò chơi tiêu hao thể lực này, sau đó mở xe sang mang theo một đám mỹ nữ ra ngoài ăn cơm, địa điểm chính là một nhà hàng Michelin nổi danh.

Chủ nhà hàng này tập trung vào không gian sang trọng cao cấp, mỹ thực nơi này thật ra chưa chắc đã ngon bằng những nhà hàng khác, nhưng vì không gian được trang trí rất xa hoa, giá cả cũng đắt hơn nhiều so với những nhà hàng khác.

Từ khi Lý Húc sang Chiang Mai, gã đã trở thành khách quen của nhà hàng này, chỉ một mình hắn thì ngược lại không bao giờ tới, mà mỗi lần tới luôn có mỹ nhân đi cùng.

Dù sao thì không gian nhà hàng nơi đây thật sự cao cấp sang trọng, những mỹ nữ hắn mang theo cùng cơ bản đều dính chiêu này.

Hôm nay đương nhiên cũng không ngoại lệ, một bữa cơm tối ăn đến tất cả những mỹ nữ cấp nữ thần kia đều vừa lòng thoả ý.

Đương nhiên, con số trên hoá đơn cũng không phải con số mà người bình thường có thể gánh nổi.

Kết thúc bữa ăn thì đã là hơn tám giờ tối rồi, Lý Húc không có ý định mang theo một đám mỹ nữ đi dạo phố, an ninh trật tự ở Thái Lan không tốt như ở Trung Quốc, ban đêm mang theo một đám mỹ nữ đi dạo phố rất dễ gây phiền toái, vẫn là ở biệt thự chơi game thoải mái hơn.

8: 30, đám người Lý Húc đã trở lại biệt thự, đám người tiêu cơm một chút, sau đó gã đi tới bể bơi trong nhà cùng một đám mỹ nữ bơi lội.

Đúng lúc này, một đám khách không mời mà tới.

Thấy cảnh sát Thái Lan tìm tới cửa, trong lòng Lý Húc liền có dự cảm không tốt, dù sao thì m.ô.n.g đ.í.t gã cũng có phân.

Có điều gã cũng chỉ hoảng một chút, sau đó đã nhanh chóng trấn định lại, lúc gã đặt bẫy ở trong nước đã nghiên cứu kỹ càng những pháp luật liên quan rồi, vụ án xuyên quốc gia tuyệt đối không dễ điều tra phá án như vậy.

Huống chi, gã cũng không phải là chạy thẳng từ Trung Quốc tới Thái Lan, mà là trung chuyển qua mấy quốc gia, đã gia tăng không biết bao nhiêu tầng độ khó cho việc truy đuổi của cảnh sát.

Cố Diệp Phi

Bây giờ, việc gã lừa tiền người khác chỉ vừa mới bại lộ không bao lâu thôi, gã cũng không tin cảnh sát trong nước có thể sờ đến hành tung của gã nhanh như vậy, còn có thể ngay lập tức liên hợp với cảnh sát Thái Lan để chấp pháp.

Bởi vậy, theo suy đoán của gã, cảnh sát Thái Lan tới đây hẳn là vì chuyện gì khác.

Chỉ trong nháy mắt, Lý Húc đã phân tích toàn cảnh tình huống trong đầu một lần, sau đó liền tự tin mười phần dùng tiếng Anh hỏi: “Các vị cảnh sát, xin hỏi mọi người có chuyện gì sao?”

Cảnh sát cầm đầu trực tiếp phất tay, hô lên: “Lý Húc, anh đã bị bắt!”

Vừa dứt lời, hai vị cảnh sát nhận lệnh nhanh chóng xuất thủ, bắt giữ Lý Húc.

Mấy mỹ nữ cấp nữ thần kia thấy vậy liền bị doạ đến hoa dung thất sắc, Lý Húc lại càng hoang mang hơn, gã la lớn: “Cảnh sát, mấy người có phải nhầm lẫn gì rồi không? Tôi rốt cuộc đã phạm phải tội gì chứ?”

Cảnh sát cầm đầu lạnh giọng nói: “Lý Húc, anh ở Trung Quốc dính vào tội lừa gạt thương nghiệp, hiện tại chúng tôi phụ trách trục xuất anh về nước, anh có oan khuất gì thì chờ tới khi về nước hẵng kêu với đồng bào của mình đi!”

Lý Húc nghe vậy thì kinh hãi, vội vàng la lớn: “Cảnh sát, mấy người lầm rồi, tôi không phải người quốc tịch Trung Quốc, mà là quốc tịch Thái Lan, pháp luật Trung Quốc đã không quản được tôi nữa rồi!”

Nhưng mà không một ai để ý gã đang nói cái gì.

Gã căn bản không biết, những cảnh sát này chỉ tiếp nhận mệnh lệnh là trục xuất gã về Trung Quốc, còn sau đó xử lý thể nào thì không phải việc bọn họ quản!
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1168: Người Mai Mối Lợi Hại Nhất Sử Sách Của Đất Nước Chúng Tôi



Lúc vừa nghe Giang đại sư nói hắn có quan hệ ở Thái Lan, quen biết công chúa Diana của nước bên đó xong, hai cha con Vương gia liền mừng rỡ không thôi, biết rõ hi vọng bắt được Lý Húc, lấy lại số tiền đã bị lừa mất đã chắc tới chín phần.

Nhưng tới ngày hôm sau khi nhìn thấy Lý Húc bị trục xuất về nước tiếp nhận thẩm phán, hai cha con Vương gia vẫn chấn động không nói nên lời.

Bình thường mà nói, không biết phải làm bao nhiêu loại thủ tục mới có hi vọng dẫn được tên lừa đảo Lý Húc kia về nước, kết quả Giang đại sư hôm qua vừa gọi điện thoại, hôm nay Lý Húc đã thành công bị bắt về nước rồi, sau lưng hiệu suất đáng sợ này biểu hiện điều gì, hai cha con Vương gia đương nhiên biết rõ.

Cũng cho tới giờ phút này, hai cha con Vương gia mới thực sự cảm nhận được sự lợi hại kinh người của Giang đại sư, bất kể là năng lực suy tính thần quỷ khó lường kia, hay là mạng lưới quan hệ có thể nói là đáng sợ này, đều khiến cho hai người bội phục đến rạp đầu xuống đất.

Lúc nhìn thấy Lý Húc bị còng tay rời đi, trong lòng Vương phụ thật sự là hả hê không nói ra được, vẻ ngoài vẫn trí thức chững chạc, từ tốn nói: “Lý Húc, nhìn thấy tôi, cậu có phải rất bất ngờ hay không? Cậu cho rằng cậu chạy trốn tới Thái Lan rồi thì tôi sẽ không có cách nào bắt cậu về sao? Tiền của tôi dễ cầm như vậy sao?”

Sau khi Lý Húc trở lại lãnh thổ Trung Quốc, trong lòng gã liền tuyệt vọng, nhìn thấy người bạn tốt ngày xưa xuất hiện trước mắt này, gã khó tin nói: “Vương ca, tôi tự tin tôi hiểu rõ anh, anh không có khả năng có được năng lực lớn như vậy, việc này rốt cuộc sao anh lại làm được chứ?”

Vương phụ hừ lạnh một tiếng, nói: “Mạng lưới quan hệ của tôi là thứ cậu có thể đoán mò được sao, cậu vẫn nên ngoan ngoãn phối hợp với cảnh sát đi, như vậy còn có thể giúp cậu ít đi mấy năm ngồi xổm trong tù, còn nếu không, có lẽ cậu chắc sẽ phải c.h.ế.t già ở trong ngục giam rồi!”

Lý Húc nhìn thật sâu Vương phụ một cái, không nói thêm gì nữa.

Mà Vương phụ cũng không có hứng thú nói nhiều với gã, vào một giây hai người gặp mặt này, mọi uất ức hối hận trong lòng ông đều đã phát tiết hết ra ngoài rồi, nói thêm cái gì cũng đều là dư thừa!



Ngành giải trí màn ảnh nhỏ là cơm cho thanh xuân, cô Mikami sau khi đăng đỉnh trong ngành nghề này liền bắt đầu thấy nước xiết dần lui, đây cũng là một trong những nguyên nhân cô cùng Cát Kiếm Minh yêu đương.

Cô Mikami là một người thông minh, cô cũng muốn trong lúc kiếp sống diễn nghệ của mình đi lên tới đỉnh có thể thành công gả đi, như vậy đợi tới lúc tuổi già sắc suy còn có chỗ để dựa vào.

Vốn ban đầu kế hoạch rất thuận lợi, du học sinh đến từ Trung Quốc, Cát Kiếm Minh, bị cô Mikami mê hoặc đến độ còn không biết mình họ gì, thề son thề sắt sẽ cưới cô, cùng với cô sống hết đời.

Nhưng mà, ngay trong kì nghỉ hè năm đó, lúc Cát Kiếm Minh dẫn cô về Trung Quốc đi gặp cha mẹ, thân phận diễn viên màn ảnh nhỏ của cô rốt cuộc vẫn không giấu được, trực tiếp khiến Cát mẫu tức giận đến mức ngất đi.

Lúc đó, bạn trai Cát Kiếm Minh còn an ủi cô, nói sẽ không rời xa cô.

Đáng tiếc, không bao lâu sau, suy nghĩ của bạn trai Cát Kiếm Minh đã thay đổi, nhanh chóng tìm được một người bạn gái khác trong nước, giống như sợ dây dưa với cô vậy, còn quyết đoán bỏ dở việc học.

Cố Diệp Phi

Những biến cố liên tiếp này khiến trong lòng cô Mikami có chút mờ mịt, cô biết rõ tư tưởng của người Trung Quốc về phương diện này vẫn khá truyền thống, không thể nào tiếp thu được công việc diễn viên màn ảnh nhỏ của cô.

Cô muốn gả cho một người lương thiện, có lẽ không nên lựa chọn đàn ông Trung Quốc, mà hẳn là nên lựa chọn đàn ông cùng quốc tịch với mình, chỉ có đàn ông Nhật Bản mới có thể không quá để ý đến ngành nghề công việc này của cô.

Nghĩ thì nghĩ như vậy, nhưng cô Mikami vẫn cảm thấy có chút thất vọng, trở thành vợ của đàn ông Trung Quốc và trở thành vợ đàn ông trong nước cô có khác biệt vô cùng lớn.

Bởi vì đàn ông Trung Quốc nổi danh là yêu vợ, địa vị của nữ giới trong nhà vì vậy cũng cực kì cao, còn nếu như gả cho đàn ông nước mình thì địa vị trong gia đình sẽ có chút đáng lo.

Sau khi chia tay với Cát Kiếm Minh, khoảng thời gian này cô Mikami cũng không hề nhàn rỗi, vẫn luôn tìm kiếm đối tượng đáng để mình dựa vào, chỉ là đến giờ vẫn chưa gặp được đối tượng nào phù hợp.

Một hôm, cô Mikami đang ở trong căn hộ nghỉ ngơi, bỗng nhiên tiếng chuông điện thoại di động vang lên, cô lúc này cực kì mừng rỡ, vì cô biết tiếng chuông điện thoại này là tiếng chuông cô đặt riêng cho bạn trai cũ Cát Kiếm Minh.

Sau khi nhận điện thoại, cô Mikami liền có chút kích động hỏi: “Cát Quân, là anh sao?”

Trong điện thoại vang lên giọng nói của Cát Kiếm Minh: “Mikami, là anh!”

Cô Mikami có chút hưng phấn nói: “Quá tốt rồi, Cát Quân, em vẫn luôn đợi điện thoại của anh, có phải anh đã hồi tâm chuyển ý rồi hay không?”
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1169: Người Mai Mối Lợi Hại Nhất Sử Sách Của Đất Nước Chúng Tôi (2)



Cát Kiếm Minh ho khan hai tiếng, nói: “Cô Mikami, cô hiểu lầm rồi, lần này tôi gọi điện thoại cho cô là muốn giới thiệu với cô một người mai mối cực kì lợi hại, chỉ cần có thể mời được người này ra tay, vậy cô chắc chắn có thể tìm được duyên phận của mình!”

Cô Mikami nghe vậy thì có chút thất vọng, có điều cô vẫn xốc lại tinh thần, nói: “Cảm ơn Cát Quân, có điều, duyên phận của tôi thì tôi sẽ tự tìm, không cần phải mời người mai mối gì cả!”

Cát Kiếm Minh nói: “Cô Mikami, cô đừng từ chối nhanh như vậy, người mai mối tôi giới thiệu cho cô này cũng không phải kiểu người mai mối như trong tưởng tượng của cô đâu, người này là đại sư mai mối có năng lực thần kỳ độc nhất trong nước tôi, đã từng giúp rất nhiều đại minh tinh, đại phú hào và con cháu quan lại làm mai mối, là người mai mối lợi hại nhất sử sách của đất nước chúng tôi.”

Trong lòng cô Mikami hơi động, hỏi lại: “Cát Quân, duyên phận bây giờ của anh chính là do đại sư mai mối này dẫn đường sao?”

“Đúng vậy, duyên phận bây giờ của tôi chính là nhờ đại sư mai mối này dẫn đường giúp.”

Cát Kiếm Minh thành khẩn nói: “Cô Mikami cũng biết đấy, lúc tôi dẫn cô về ra mắt cha mẹ, bọn họ đều không cách nào tiếp nhận được thân phận của cô, cuối cùng, tôi bị mẹ mình ép đi gặp người đại sư mai mối này, kết quả như thế nào, cô cũng đoán được rồi!

Tóm lại, cô Mikami, dù sao chúng ta cũng đã từng trải qua một hồi yêu đương, tôi sẽ không hại cô đâu, vị đại sư mai mối này thật sự là siêu cấp lợi hại, nhất định cũng có thể giúp cô tìm được người phù hợp nhất với mình.”

Cô Mikami tự nhận là hiểu rõ người bạn trai cũ này, thấy hắn tôn sùng vị đại sư mai mối này như thế, còn nói ra lý lịch làm mai mối cực kì hiển hách của vị đại sư này ra, trong lòng cô cũng có khuynh hướng tin tưởng.

Thế là, cô liền đáp lại: “Cát Quân, tôi tin tưởng anh sẽ không hại tôi, vậy anh nói kĩ càng một chút về vị đại sư mai mối này cho tôi nghe đi!”

Cát Kiếm Minh nghe được câu này, trong lòng liền buông lỏng, lập tức ra sức giới thiệu: “Vị đại sư mai mối này họ Giang, được đám fan hâm mộ gọi là Giang đại sư, cậu ấy… Thế này rồi thế này…”

Sau khi giới thiệu kĩ càng về tình huống của Giang đại sư xong, Cát Kiếm Minh mới tổng kết lại một câu: “Tóm lại, Giang đại sư đã trở thành phong thần trong giới mai mối nước chúng tôi, từ lúc cậu ấy vào nghề được hơn hai năm đến nay, đã trực tiếp và gián tiếp tác hợp được hàng vạn đôi vợ chồng, đến nay chưa từng có lần nào thất bại.

Hơn nữa, những đôi vợ chồng mà cậu ấy từng tác hợp đều trải qua cuộc sống hôn nhân hạnh phúc mỹ mãn.

Cô Mikami, chúng ta dù sao cũng từng cùng nhau nói chuyện yêu đương một hồi, tôi cũng hy vọng cuộc sống về sau của cô có thể hạnh phúc, cho nên tôi mới gọi điện giới thiệu Giang đại sư cho cô, hi vọng cô có thể bắt lấy cơ hội này, tìm được duyên phận thuộc về chính mình.”

Cô Mikami nghe vậy có chút cảm động, nói: “Cảm ơn Cát Quân, vậy anh hãy gửi phương thức liên lạc và địa chỉ công ty môi giới của anh ấy cho tôi, tôi sẽ chuẩn bị cẩn thận, sau đó tự mình bay tới Trung Quốc tìm Giang đại sư giúp tôi làm mai mối.”

“Ừm, lát nữa tôi sẽ nhắn lại cho cô, chúc cô sớm được duyên phận của chính mình, từ đây trải qua cuộc sống hạnh phúc mỹ mãn.”

“Cảm ơn Cát Quân, có thể quen biết anh thật sự là vận may của tôi, vậy chúc anh và người anh yêu vĩnh viễn hạnh phúc.”

Sau đó, hai người lại khách sáo thêm vài câu rồi mới cúp điện thoại.



Ở Trung Quốc, là gia đình bình thường, bất kể nam nữ, chỉ cần đến độ tuổi nhất định thì chắc chắn sẽ không chạy khỏi cha mẹ thúc cưới, khác nhau ở chỗ phương thức và cường độ thúc cưới mà thôi.

Cố Diệp Phi

Lâm Tiểu Uyển năm nay 29 tuổi, mấy năm trước khi anh trai cô còn chưa kết hôn, cô đúng là chưa từng hưởng qua tư vị của việc bị cha mẹ thúc cưới.

Nhưng từ ba năm trở lại đây, sau khi anh trai cô kết hôn, mục tiêu thúc cưới của cha mẹ đã chuyển từ anh trai sang cô rồi.

Cũng ví dụ như hiện tại, khó khăn lắm Lâm Tiểu Uyển mới trở về ăn một bữa cơm được, vậy mà lại bị cha mẹ thay nhau ra trận bắt đầu thúc cưới.

Người mở lời đầu tiên chính là Lâm mẫu, bà nói: “Tiểu Uyển, con đừng suốt ngày chỉ biết bận bịu công việc thế, chuyện chung thân đại sự của con nên được đưa vào danh sách quan trọng, còn kéo trễ hơn nữa con thật sự sẽ thành bà cô già mất!”

Lâm Tiểu Uyển bất đắc dĩ nói: “Mẹ, con biết rồi, nhưng công việc của con bây giờ thật sự rất quan trọng, căn bản không có thời gian đi cân nhắc những chuyện này.”

Lâm mẫu lại nói: “Công việc quan trọng, nhưng con đã sắp 30 tuổi rồi, không thể đem toàn bộ sức lực tinh thần dồn vào công việc được, vẫn nên cân nhắc đi tìm bạn đời an ổn chuyện gia đình đi thôi.”

Lâm Tiểu Uyển đã quan với chiến lược xuất quân của cha mẹ, đáp: “Con bây giờ đang chuẩn bị cho một triển lãm cực kì quan trọng, cần bỏ càng nhiều công sức đầu óc vào công việc hơn, không muốn vì chuyện tìm đối tượng mà phân tâm, mọi việc cứ chờ khi nào con làm xong triển lãm này rồi nói sau!”

Lâm phụ không nhịn được, cũng xen vào nói: “Tiểu Uyển, cha mẹ thúc con cũng là vì muốn tốt cho con thôi, con cứ kéo dài chuyện hôn nhân như vậy sẽ chỉ khiến bản thân mình sau này hối hận mà thôi, bởi vì bất kể là đàn ông hay phụ nữ, khi lớn tuổi rồi đều sẽ trở thành đối tượng bị ghét bỏ trên thị trường tình yêu và hôn nhân.
 
Back
Top Bottom