Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1080: Địa Vị Giang Đại Sư (2)



Còn về Uông tổng, bởi vì có việc cho nên hắn không tới dự được, hơn nữa, lần này cũng là tụ hội đột xuất, hắn cũng không có ý định chạy từ Quảng Đông tới tận đây để tham gia.

“Giang đại sư!”

“Giang đại sư!”

Cố Diệp Phi

“Giang đại sư!”

Mấy người cùng nhau tiến vào phòng riêng, Long Trạch Vũ chờ năm người cùng chào hỏi Giang Phong xong, lúc này mới tập trung ánh mắt lên người vợ chồng Trần Mộ Sơn, Phương Vân.

“Phương tổng, anh tác giả.” Lê Thiên Nhu và Lưu Trang, lúc đi uống rượu mừng của Giang đại sư đã ngồi cùng một bàn với đôi vợ chồng, như vậy đã là quen biết, đương phải chào hỏi một tiếng.

Trần Mộ Sơn và Phương Vân cũng lên tiếng chào hai người.

Sau đó, Giang Phong mới đứng ra nói: “Long ca, giáo sư Bạch, Lam tỷ, để tôi thay mọi người giới thiệu một chút, đây chính là người được Nhu tỷ và Lưu tổng gọi là tác giả lớn, chính là tác giả bạch kim danh tiếng lẫy lừng, dưới tên anh ấy đã có mấy bộ sách bán chạy được cải biên thành anime, trong đó, « lười nhác đặt tên » chính là một tác phẩm cực kì tiêu biểu, vừa xuất bản đã được cải biên thành phim dài tập, đây chính là một bậc thầy thông qua viết lách mà có được tự do tài chính.”

“Trời ạ, tác giả lớn quá lợi hại, bộ phim truyền hình này hóa ra là tác phẩm của anh à, tôi thật ra cũng chăm chỉ theo dõi xuyên suốt hành trình, thế giới quan to lớn trong đó thật sự khiến người ta rung động mà!”

“Vẫn nói mỗi một sinh viên đều có một mộng tưởng làm tác giả, thời tôi mới học đại học cũng từng nghĩ tới chuyện viết tiểu thuyết, đáng tiếc viết chưa tới năm vạn chữ đã không kiên trì nổi nữa rồi!”

“Tác giả lớn, có cơ hội tôi sẽ mời anh đến trường học chúng tôi diễn thuyết.”

Giang Phong tiếp tục giới thiệu: “Vị này chính là nàng dâu của tác giả lớn đây, Phương tổng, Phương tổng chính là một ma nữ tiếng tăm lẫy lừng trong giới tài chính, là người sáng tạo ra quỹ ngân sách XX Trung Hải, trong tay có mấy chục tỉ tài chính, là một viên ngọc sáng trong giới tài chính, mọi người nếu muốn Phương tổng nâng đỡ thì mau mau tranh thủ thời gian ôm bắp đùi đi!”

“Phương tổng, ngưỡng mộ đại danh đã lâu, không biết bắp đùi cô có thiếu vật trang sức không?”

“Phương tổng, cầu mang tôi bay với!”

“Phương tổng...”

Ba con ông cháu cha bối cảnh kinh người, Long Trạch Vũ, Bạch Tử An, Lam Doanh Doanh, đều rất cho Giang đại sư mặt mũi, thốt lên đủ lời hay ý đẹp.

Đương nhiên, trong này cũng có một phần nguyên nhân là vì thân phận của Trần Mộ Sơn và Phương Vân cũng không tầm thường.

Một tác giả như Trần Mộ Sơn thật ra cũng không có ảnh hưởng gì nhiều, chủ yếu là thiên tài tài chính Phương Vân này quá trâu bò, không có gia thế bối cảnh lợi hại gì, vậy mà trong vòng chưa tới mười năm đã kiếm được mấy tỉ tài sản ròng chỉ bằng năng lực của mình, đây chính là một danh phù kỳ thực chân chính, có lẽ còn mạnh hơn nhiều so với dạng phú nhị đại như Sử Anh Hào, Lê Thiên Nhu.

“Đây đây, Phương tổng, để tôi giới thiệu mọi người với hai người.”

Giang Phong khoác lấy vai Long ca, đùa giỡ nói: “Vị này chính là Long ca mà tôi đã nhắc đến với hai người, Long ca chính là đại ca dẫn đầu nhóm nhỏ này của bọn tôi, hai người trước tiên mau tới hành lễ với đại ca đi!”

Trần Mộ Sơn liền cúi đầu làm ra động tác hành lễ: “Ra mắt Long ca, vợ chồng chúng tôi vừa mới đến, còn xin chiếu cố nhiều hơn.”

Sự phối hợp này, nói chưa từng tập luyện qua cũng không ai tin, nháy mắt đã chọc cười tất cả mọi người.

Sau khi cười cợt vài câu, Giang Phong lại tiếp tục giới thiệu: “Vị này chính là giáo sư Bạch, vừa rồi giáo sư Bạch nói muốn mời anh tác giả lớn đây tới trường mình để diễn thuyết, tôi cảm thấy ý tưởng này rất hay, sau đây hai người hãy cố gắng tâm sự chuyện này nhé.”

Trần Mộ Sơn lên tiếng chào, khiêm tốn nói: “Giáo sư Bạch, tôi cũng chỉ là một người viết lách bình thường mà thôi, có tài đức gì mà đi diễn thuyết cho những thiên chi kiêu tử kia chứ!”

Bạch Tử An cười nói: “Anh tác giả lớn à, anh thật sự là quá khiêm tốn, tác phẩm cải biên thành phim truyền hình của anh nổi tiếng đến như vậy, anh hoàn toàn có tư cách lên diễn thuyết cho đám học sinh kia một trận.”

Giang Phong nhìn về phía Lam Doanh Doanh, tiếp tục giới thiệu: “Vị này chính là Lam tỷ, là nhà thư pháp nữ nổi danh ở Quế tỉnh chúng ta, tôi nhớ Phương tổng cũng có nghiên cứu về thư pháp, hai người có thể trao đổi về chuyện này một chút.”

Phương Vân ngạc nhiên đi tới giao lưu thư pháp với Lam Doanh Doanh.

Lần giới thiệu này nói rất dài dòng, thật ra cũng chỉ là chuyện diễn ra trong ba phút mà thôi, tất cả mọi người đều cho Giang đại sư mặt mũi, cộng thêm thân phận địa vị tự thân gây dựng của Phương Vân, hai vợ chồng nhanh chóng hòa nhập vào trong nhóm người.

Hơn năm giờ, dưới sự sắp xếp của ông chủ Sử Anh Hào, những nữ phục vụ xinh đẹp bắt đầu mang thức ăn lên, nguyên liệu nấu ăn đều thuộc hàng cao cấp, đều do bếp trưởng tự tay nấu nướng, đương nhiên là đủ cả sắc hương vị.

Hội sở tư nhân cao cấp này của Sử Anh Hào không mở cửa kinh doanh cho người ngoài, các loại thiết bị giải trí bên trong tương đối hoàn thiện, trải qua một dây chuyền các trò chơi phóng túng, chỉ có một chữ —— thoải mái!

Lần tụ hội này kéo dài đến tận 11 giờ đêm mới kết thúc.

Đám người Giang Phong lần lượt rời đi, Trần Mộ Sơn và Phương Vân vốn định tới khách sạn thuê phòng, nhưng dưới sự nhiệt tình giữ chân của chủ hội sở Sử Anh Hào, hai người liền vào phòng khách hội sở ở.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1081: Địa Vị Giang Đại Sư (3)



Hai vợ chồng tắm rửa xong, nằm lên giường, Phương Vẫn bỗng lên tiếng hỏi: “Chồng, anh thấy có được không?”

Trần Mộ Sơn ôm eo cô, nhìn n.g.ự.c cô nói: “Anh thấy rất được, vừa tròn, vừa lớn, lại là hình dạng anh rất thích.”

Phương Vân lúc này mới kịp phản ứng, mắng: “Đáng ghét, ai hỏi anh cái này chứ!”

Trần Mộ Sơn trực tiếp dùng tay x** n*n, nói: “Không hỏi cái này thì hỏi cái gì chứ?”

Phương Vân nói: “Em là muốn hỏi địa vị của Giang đại sư trong hội này, anh thấy có được không?”

Trần Mộ Sơn đáp: “Thấy được, bọn họ đều tương đối tôn trọng Giang đại sư, ngay cả vị Long ca có gia thế bối cảnh kinh người kia cũng không ngoại lệ.”

Phương Vân nói: “Giang đại sư là một kỳ nhân, về sau chúng ta cần phải đi lại nhiều hơn, chỉ cần có thể tiếp tục duy trì được mối quan hệ này tốt, về sau chúng ta dù có gặp phải sóng gió lớn hơn nữa cũng không sợ.”

Cố Diệp Phi

Trần Mộ Sơn trở mình lên ngựa: “Hiểu rồi, có điều bây giờ không phải lúc nói cái này, tuổi chúng ta cũng không còn nhỏ nữa, có được một đứa bé mới là chuyện quan trọng nhất lúc này.”

Phương Vân vội vàng nói: “Từ từ đã, hôm nay cả hai chúng ta đều uống rượu, không phải thời điểm thích hợp để có con.”

Động tác của Trần Mộ Sơn ngưng lại, lập tức nghiêm túc nói: “Biết rồi, anh sẽ chú ý, sẽ không ra bên trong...”

“Đáng ghét, anh có thường thức không vậy, không ra bên trong cũng có thể trúng thưởng đấy.”

“Yên tâm đi, tỉ lệ kia tương đối thấp, còn nếu như thật sự trúng thưởng, vậy đó cũng là ý trời.”

“A...”

...

Trương gia.

Ngày kia là tới tết Trung thu, Giang Phi đương nhiên muốn dẫn vợ con về nhà cùng cha mẹ ăn tết, có điều trước đó cần phải đưa theo vợ con tới chỗ cha mẹ vợ tặng bánh trung thu đã.

Bởi vì đã gọi điện từ trước, cho nên lúc Giang Phi mang theo vợ con tới nhà mẹ vợ, mẹ vợ đã làm xong một bàn lớn thức ăn chờ một nhà họ rồi.

Đồng thời, không chỉ có cha mẹ vợ ở nhà, ông bà Trương cũng được mời tới.

Theo sự phát triển của văn phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc, thu nhập của cổ đông Giang Phi cũng nước lên thì thuyền lên, dù chỉ nắm giữ hơn 20% cổ phần của công ty môi giới hôn nhân Hạnh Phúc, nhưng bây giờ, mỗi tháng hắn cũng có hơn mấy triệu thu nhập.

Thu nhập như vậy đã đủ để cho cha mẹ vợ nâng Giang Phi lên trời rồi.

Huống chi, người nhà Trương gia đều biết mạng lưới quan hệ Giang gia kh*ng b* đến mức nào, đại hôn lễ hoành tráng kia của Giang Phong, chỉ riêng tiền mừng cưới thôi đã tính bằng đơn vị ngàn vạn, hơn nữa còn có không biết bao nhiêu là đại minh tinh, đại phú hào và con ông cháu cha tới tham gia hôn lễ.

Thông gia có thực lực như vậy, người Trương gia chỉ cần không ngốc, đều biết cần phải lấy lòng con rể nhà mình.

“Ông, bà, cha, mẹ.” Vừa vào cửa, Giang Phi đã lên tiếng chào hỏi từng người một.

“Giang Phi đến rồi, hai đứa đến người là được, sao còn mang bánh trung thu tới làm gì, bánh trung thu trong nhà nhiều đến mức không ăn nổi nữa rồi!” Trương mẫu vừa cầm dép đi trong nhà cho con rể, vừa nói.

Trương Dung Oánh ôm con, cười nói: “Mẹ, con biết rõ nhà mình không thiếu bánh trung thu, có điều bánh trung thu này cũng không phải là bánh trung thu bình thường, là bánh trung thu hải sản cao cấp do một đại phú hào ở bên Trung Hải kia đặc biệt đặt làm cho em rể con, hương vị rất ngon, bọn con mới mang một ít sang cho mọi người nếm thử.”

Trương mẫu nghe vậy liền nhận lấy túi bánh trung thu từ tay con rể, vừa nhìn vừa cảm khái: “Không hổ là bánh trung thu cao cấp đặt làm, chỉ nhìn cách đóng gói này thôi đã biết là cực kì quý báu rồi. Oánh Oánh, đứa em rể này của con thực sự lợi hại, trung thu cũng có đại phú hào đặc biệt đặt làm bánh trung thu cao cấp cho, chúng ta cũng coi như là hưởng phúc theo.”

Giang Phi nghe xong cũng tươi cười, nhà hắn bây giờ cũng lấy em trai Giang Phong làm tự hào, nghe người khác khen em trai mình, hắn còn vui vẻ hơn cả nghe người ta khen mình.

Trương Dung Oánh cũng rất vui vẻ, là một người phụ nữ, nhà chồng có bản lĩnh, cô đứng trước mặt cha mẹ cũng có thể diện hơn nhiều.

Đạo lý giống nhau, ở trước mặt người nhà chồng, nếu như nhà mẹ đẻ ra sức, cô cũng có mặt mũi.

Sau đó, ông bà của Trương Dung Oánh và Trương phụ cũng tò mò lại gần xem xét cái bánh trung thu cấp cao được đặt làm này, hương vị thế nào còn chưa biết, nhưng nhìn cách đóng gói thì thật đúng là hàng xịn.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1082: Kiếp Trước Nhất Định Là Chúa Cứu Thế, Cho Nên Kiếp Này Mới May Mắn Gặp Được Em.



Trong phòng, Trương mẫu đang thủ thỉ với con gái.

"Oánh Oánh, thân thể bây giờ của con đã khôi phục như thế nào rồi?" Trương mẫu nhìn cháu trai nhỏ hỏi.

Trương Dung Oánh sờ vào phần thịt săn chắc quanh eo, khá là hài lòng nói: "Con bây giờ gần như đã khôi phục rồi!"

Bản thân cô đã là bác sĩ khoa phụ sản, đối với khôi phục sau sinh này so với người bình thường cô còn biết nhiều hơn, lại có điều kiện sinh hoạt, từ chế độ ăn uống, làm việc và nghỉ ngơi đến tập luyện phục hồi đều làm tốt nhất, cho nên đương nhiên sẽ nhanh khôi phục.

Trương mẫu nói: "Nếu như thân thể đã khôi phục, là có thể cân nhắc sinh thêm đứa thứ hai rồi, con cũng biết ở phương diện sinh con của huyện Bách Lương chúng ta, bố mẹ chồng con hẳn cũng muốn sinh nhiều con cháu, cho nhà bọn họ Giang thêm hai cháu trai mập mạp, con cũng có thể ngồi vững vị trí dâu trưởng Giang gia."

Trương Dung Oánh cười nói: "Mẹ, nhìn mẹ nói này, cho dù con không sinh nhiều, vị trí dâu trưởng ở Giang gia cũng vô cùng chắc chắn, dù sao hôn sự của con với Giang Phi, cũng là do chú nhỏ dẫn đường."

Trương mẫu cười nói: "Nhiều hơn một lớp bảo hiểm cũng là chuyện tốt, với lại con cũng không có vất vả chăm sóc em bé khi nó ra đời, đã có bảo mẫu chăm sóc cẩn thận rồi, với điều kiện tốt như vậy con không sinh thêm mấy đứa nữa à?"

Trương Dung Oánh nói: "Cái này con tự cân nhắc, đứa thứ hai nhất định sẽ sinh, đến lúc đó nhìn xem tình trạng cơ thể, nếu như khôi phục tốt thì sẽ cân nhắc đứa thứ ba, nếu như khôi phục không tốt, vậy thì chấm dứt ở đây. Dù sao duy trì vóc người mới là quan trọng nhất, không thể bởi vì sinh con mà khiến cho vóc người của mình mập mạp, đó là lẫn lộn đầu đuôi."

Trương mẫu gật đầu nói: "Điều này cũng đúng, đàn ông đều thích vợ của mình có vóc người quyến rũ, thân hình đẫy đà, vì sinh con vóc người trở nên mập mạp xác thực cái được không đủ bù đắp cái mất, dù sao tự con điều chỉnh, điều kiện tiên quyết duy trì vóc người, có thể sinh thêm được thì sinh."

Trương Dung Oánh ậm ừ nói: "Biết rồi, con sẽ tự mình cân nhắc."

Cố Diệp Phi

...

Sau khi ăn cơm xong, ông nội Trương với bà nội trương đã trở lại ngủ trưa rồi, trong phòng khách chỉ còn lại Giang Phi nói chuyện với bố mẹ vợ.

Giang Phi của bây giờ đã không còn như xưa nữa.

Nhớ lần đầu tiên vợ hắn đưa hắn trở về gặp phụ huynh, biết bố vợ chính là trưởng khoa của một bệnh viện hạng ba, Giang Phi một học sinh tốt nghiệp trung học, tâm lý muốn nói không chút tự ti đó là không có khả năng.

Vật đổi sao dời, ngắn ngủi chưa đến hai năm, Giang Phi từ một người làm công ăn lương nhỏ đã phát triển thành một ông chủ lớn với tài sản ròng hơn chục triệu. Hơn nữa nhờ phúc của em trai, hắn bình thường cũng liên hệ không ít với những người có thân phận phi thường, tầm nhìn của hắn cũng được mở rộng.

Bây giờ đối mặt với bộ vợ là chủ nhiệm khoa của một bệnh viện hạng ba, Giang Phi cũng đã có ưu thế tâm lý nhất định, lúc nói chuyện phiếm tự nhiên rất thoải mái.

"Cha, cha có ý kiến gì muốn đề cao với bệnh viện hay không? Lãnh đạo sở y tế con có quen biết, cha nếu như có ý kiến, con có thể giúp một tay dẫn đường, chắc hẳn lãnh đạo cũng sẽ chừa mặt mũi của con." Giang Phi mười phần phấn khích nói.

Cha Trương nghe xong liền ngẩn ra, không nghĩ tới con rể của hắn đã trưởng thành đến nước này rồi, trong lòng hắn rất vui mừng, vẻ mặt tươi cười nói: "Tiểu Phi, nếu như cha trẻ lại mười tuổi tám tuổi, vậy cha còn có suy nghĩ tiến bộ, nhưng bây giờ số tuổi không nhỏ, làm trưởng khoa cũng rất tốt, không cần thiết phải tranh giành."

Giang Phi mỉm cười nói: "Vậy cũng được, thực ra làm lãnh đạo bệnh viện chưa chắc đã thoải mái bằng trưởng khoa đâu!"

Trương phụ nghe vậy cũng cười, lời này ngược lại cũng có đạo lí riêng của nó, không phải nói chức vị cao thì nhất định thoải mái hơn so với chức vị thấp, đặc biệt là ở trong bệnh viện.

Cha vợ con rể vừa uống trà vừa nói chuyện với nhau.

Bởi vì thường xuyên cùng cha mẹ vợ gặp mặt, cho nên vợ chồng Giang Phi cũng không hề ở lâu, buổi chiều khoảng hai giờ liền mang theo con đi trở về.

...

Trấn Thanh Hà.

Tâm trạng của Trần mẫu đang rất vui vẻ giúp khách chặt gà thành từng miếng, trong những năm qua, trung bình mỗi ngày bà chặt được hàng chục con gà con vịt, kỹ năng dùng d.a.o của bà đã luyện đến mức hoàn hảo.

Chỉ thấy ánh sáng trên d.a.o lóe lên, trong mấy chục giây ngắn ngủi, đã chặt được một con gà, kích cỡ của từng miếng gà như được đo bằng thước, khiến khách hàng đứng xem rất hài lòng.

Sau khi khách hàng rời đi với con gà đã được chặt, Trần mẫu lại giúp một người khách khác g.i.ế.c gà, bà có dụng cụ g.i.ế.c gà chuyên nghiệp, khi gà còn sống được cho vào bộ đó, cổ gà sẽ lộ ra, không cần ai giúp vội vàng nắm được, là có thể dễ dàng cắt được cái cổ.

Sau đó đợi gà c.h.ế.t hẳn, trụng qua nước nóng một lúc là có thể nhổ lông.

Người bình thường rút lông gà, có thể nửa ngày cũng không xử lý được một con.

Nhưng ở trong tay Trần mẫu, tay hướng về gà một tuốt, mảng lớn lông gà đã bị bà ung dung tuốt mất, làm ba năm lần, là có thể đem lông gà tuốt ra sạch sẽ.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1083: Kiếp Trước Nhất Định Là Chúa Cứu Thế, Cho Nên Kiếp Này Mới May Mắn Gặp Được Em. (2)



Sau đó mở n.g.ự.c bể bụng, tốc độ đều là gấp mấy lần người bình thường.

Vị khách này hiển nhiên là khách quen, lúc thấy Trần mẫu g.i.ế.c gà vẻ mặt còn mang theo nụ cười, hiển nhiên là gặp phải chuyện vui gì đó, liền hỏi: "Bà chủ, bà nãy giờ cười suốt, đây là trúng thưởng rồi hay là có chuyện gì vui?"

Động tác trên tay Trần mẫu liên tục, ngoài miệng lại cười nói: "Đúng là gặp được chuyện vui, đứa con trai nhỏ luôn làm tôi bận tâm rốt cuộc cũng kết hôn!"

Khách quen hiển nhiên là biết con trai út của Trần mẫu là cái hạng người gì, lúc này cười nói: "Hóa ra là sắp có con dâu, quả thực là chuyện đáng mừng, không biết con dâu của bà là người ở đâu?"

Trần mẫu cười rạng rỡ nói: "Con dâu nhỏ của tôi là người đến từ trấn Đầm Giang bên cạnh, con bé đang là giáo viên ở một trường trung học trong thị trấn, xú tiểu tử nhà tôi có thể cưới được con bé, đúng là mộ tổ bốc lên khói xanh!"

Trong khi nói chuyện, ánh sáng d.a.o của Trần mẫu lấp lánh, c.h.é.m ba nhát năm nhát liền chặt xong con gà.

Khách quen hàn huyên vài câu, liền mang miếng thịt gà đã chặt rời đi.

Buổi chiều, khi Trần phụ lái xe trở về, cũng đến giúp g.i.ế.c gà.

Trần mẫu uống nước không quên người đào giếng, bà biết đứa con trai vô liêm sỉ của mình có được ngày hôm nay, đều là nhờ công lao của vị Giang đại sư ở thôn Long Sơn kia, thấy ngày kia chính là tết Trung thu rồi, bà hỏi: "Lão Trần, tôi nói ông đi mua bánh trung thu, ông đã mua về chưa?"

Trần phụ nói: "Đã mua về rồi, có năm nhân, nhân đậu đỏ, nhân hạt sen và lòng đỏ trứng. Chúng đều là những thương hiệu bánh trung thu tương đối có tiếng."

Trần mẫu nói: "Ông trở về lấy hai cái bánh trung thu lớn nhất, nhớ mang thêm thiệp, bên này tôi g.i.ế.c một con gà, một lát nữa ông gửi đến nhà cho Giang đại sư, tên nhóc nhà chúng ta được như hôm nay, tất cả đều là công lao của Giang đại sư."

Trần phụ gật đầu nói: "Được, tôi biết rồi, tôi trở về lấy đây."

...

Năm giờ rưỡi chiều.

Ở một tiểu khu nào đó của huyện thành Bách Lương, Trần Văn Thịnh dựa vào cửa phòng bếp, nhìn bạn gái Vương Tú Mỹ tay chân lanh lẹ đang xào rau, trong lòng hắn tràn ngập yêu thương.

Rất nhanh, Vương Tú Mỹ đã làm xong các món ăn, quay đầu lại liền nhìn thấy ánh mắt dịu dàng của bạn trai đang nhìn mình, không khỏi lộ ra một nụ cười, nói: "Nhìn cái gì chứ, mau tới đây bưng thức ăn."

Trần Văn Thịnh đi tới, đưa tay xuyên qua tạp dề, từ phía sau lưng ôm lấy cô nói: "Anh vừa rồi đang nghĩ, kiếp trước anh nhất định đã cứu thế giới, cho nên kiếp này mới may mắn gặp được em."

Trong lòng Vương Tú Mỹ cảm thấy rất ngọt ngào, nhưng ngoài miệng lại hừ nói: "Anh gặp được em, nhưng không nhất định là may mắn nha, từ nay về sau anh sẽ bị em trông coi, nói không chắc rất nhanh anh liền chán ghét mất đi cuộc sống tự do."

Trần Văn Thịnh kề sát ở bên tai cô nói: "Này nhất định là may mắn, anh rất thích được em trông coi, cả đời này cũng sẽ không chán ghét."

Cố Diệp Phi

Vương Tú Mỹ mắng: "Miệng lưỡi trơn tru, mau bưng thức ăn ra ngoài ăn cơm!"

Trần Văn Thịnh hôn một cái trên mặt cô, mới buông cô ra.

Sau đó hai người bưng thức ăn ra ngoài, cầm chén đũa.

Lúc ăn cơm, Vương Tú Mỹ gắp cho Trần Văn Thịnh khối đậu phụ, nói: "Ngày mai là ngày làm việc cuối cùng, sau đó anh có thể từ chức!"

Trần Văn Thịnh nghe vậy trợn to hai mắt, kinh ngạc nói: "Từ chức?"

Vương Tú Mỹ mỉm cười nói: "Không từ chức, anh thật sự định làm bảo vệ cả đời sao?"

Trần Văn Thịnh nói lời ngọt ngào: "Chỉ cần em thích, anh cũng nguyện ý cả đời làm bảo vệ."

Vương Tú Mỹ nghe vậy rất hài lòng, liếc hắn một cái nói: "Ai thích anh? Tiểu bảo vệ này!"

Trần Văn Thịnh trừng mắt nhìn: "Đừng nói xấu anh, anh có nhỏ hay không em không biết sao?"

Vương Tú Mỹ mắng: "sp, này cũng có thể nói à."

Trần Văn Thịnh cười hắc hắc nói: "Em không thích bảo vệ, vậy trước đó anh muốn từ chức, sao em lại ngăn cản anh?"

Vương Tú Mỹ nhấp một hớp nước canh, hừ nói: "Trước đây anh là hạng người như thế nào anh không biết sao?"

Trần Văn Thịnh đương nhiên biết hắn trước đây là hạng người gì, cảm khái nói: "Thực sự là không dễ dàng, kiên trì lâu như vậy, cuối cùng cũng coi như đem một ít nhân phẩm đã mất trước kia nhặt về."

Vương Tú Mỹ liếc xéo hắn một cái, nói: "Anh phải suy nghĩ kỹ trước là sau khi từ chức thì làm gì, cũng không thể để em nuôi anh hay là để cha mẹ anh nuôi anh được chứ?"

Nếu là Trần Văn Thịnh lúc trước, ăn bám đối với hắn mà nói đó là chuyện yên tâm thoải mái nhưng mà hơn nửa năm qua được cô giáo Vương dạy dỗ, hắn đã có được lòng cầu tiến nhất định, không thể lại hư hỏng giống như trước kia được.

Suy nghĩ một chút, Trần Văn Thịnh hỏi: "Honey, em cảm thấy anh nên làm gì?"

Vương Tú Mỹ hỏi ngược lại: "Anh có cảm thấy hứng thú với ngành nào không?"

Trần Văn Thịnh nói: "Anh đã nghĩ đến việc mở một nhà hàng thức ăn nhanh đã lâu rồi, nhưng mà anh lại không biết gì cả, sợ rằng mình sẽ lỗ vốn sau khi làm việc chăm chỉ để mở một nhà hàng thức ăn nhanh, vậy còn không bằng ở nhà ăn bám!"
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1084: Kiếp Trước Nhất Định Là Chúa Cứu Thế, Cho Nên Kiếp Này Mới May Mắn Gặp Được Em. (3)



Vương Tú Mỹ nói: "Cửa hàng thức ăn nhanh nếu như làm tốt, sẽ kiếm được rất nhiều tiền, nhưng nếu như làm không tốt, vậy xác thực sẽ may nhờ ba mẹ đều không nhận ra."

Trần Văn Thịnh gật đầu nói: "Cho nên anh nghĩ thì nghĩ, nhưng vẫn luôn không có hành động gì, bởi vì anh cảm giác mình không đủ giỏi để kinh doanh."

Cố Diệp Phi

Vương Tú Mỹ nói: "Cửa hàng thức ăn nhanh em không hiểu nhiều, cũng không cho anh ý kiến được, nhưng nếu anh thành lập một công ty dịch vụ dọn dẹp, em còn có thể cho anh một ít kiến nghị."

Trần Văn Thịnh lông mày nhíu lại: "Công ty dịch vụ dọn dẹp?"

Vương Tú Mỹ cắn một miếng đồ ăn, nói: "Đúng, công ty dịch vụ dọn dẹp, với mức sống của người dân không ngừng được cải thiện và việc áp dụng rộng rãi các công nghệ mới, nghề dịch vụ dọn dẹp đã phát triển nhanh chóng và có một cảnh thịnh vượng, mở một công ty dịch vụ dọn dẹp, hẳn là rất có khả năng."

Trần Văn Thịnh nói: "Nếu như anh mở một công ty dịch vụ dọn dẹp, anh cần phải tuyển bảo mẫu trở về để huấn luyện, sau đó lại nghĩ cách chào hàng cho khách hàng, cái khác cũng không biết."

Vương Tú Mỹ bắt đầu nói tràng giang đại hải: "Mở một công ty dịch vụ dọn dẹp, đầu tiên chúng ta phải xác định được thị trường mục tiêu, phạm vi phục vụ, chiến lược giá cả, chiến lược marketing, cơ cấu tổ chức, v.v. Ngoài ra, chúng ta cần tiến hành nghiên cứu thị trường để hiểu nhu cầu thị trường, sự cạnh tranh, sở thích của người tiêu dùng đối với thị trường dịch vụ trong nước. Làm xong những cái này, là có thể đăng ký công ty.

Sau khi có giấy phép kinh doanh và các giấy tờ cần thiết khác, anh có thể tuyển dụng nhân viên.

Công ty dịch vụ dọn dẹp cần tuyển dụng nhân viên dịch vụ dọn dẹp có kinh nghiệm, chẳng hạn như bảo mẫu gia đình, người giữ trẻ, người trông trẻ, nhân viên vệ sinh,..., để bảo đảm có thể cung cấp dịch vụ chất lượng cao.

Ngoài ra còn có việc quản lý chuỗi cung ứng, bao gồm việc mua sắm các nhu yếu phẩm hàng ngày như đồ vệ sinh, đồ giặt và đồ khử trùng, cũng như các mặt hàng cần thiết cho các dịch vụ như đồ ăn và chăm sóc y tế.

Điều này đòi hỏi phải xây dựng mối quan hệ với các nhà cung cấp để có nguồn cung chất lượng và giá cả phải chăng.

Cuối cùng mới là tiếp thị và quảng cáo, anh có thể chọn nhiều kênh khác nhau để quảng bá, chẳng hạn như mạng xã hội, nền tảng dịch vụ gia đình, quảng cáo tuyên truyền, v.v, anh cũng có thể thông qua cung cấp chất lượng phục vụ tốt hấp dẫn danh tiếng.

Ngoài ra, anh cần phải thiết lập một quy trình dịch vụ rõ ràng về hệ thống quản lý chất lượng để đảm bảo dịch vụ chất lượng cao, cần xây dựng tiêu chuẩn dịch vụ, đào tạo nhân viên, thiết lập cơ cấu giải quyết khiếu nại,...

Nói chung, mở một công ty dịch vụ giúp việc cần xem xét nhiều yếu tố, đồng thời đòi hỏi sự kiên nhẫn và nỗ lực không ngừng. Nếu như anh có thể phát triển một kế hoạch kinh doanh hợp lý, tích cực quản lý công ty, cung cấp dịch vụ chất lượng cao và tạo dựng danh tiếng tốt, vậy thì công ty dịch vụ dọn dẹp liền có hi vọng nhận được thành công."

Trần Văn Thịnh nghe xong sùng bái nhìn bạn gái, kinh ngạc nói: "Honey, em chẳng qua chỉ là một giáo viên thể dục, xưa nay cũng chưa từng làm kinh doanh, sao em lại hiểu được nhiều như vậy? Lẽ nào đây chính sự khác biệt giữa sinh viên đại học với học sinh cấp ba sao?"

Vương Tú Mỹ bậc cười nói: "Anh nghĩ nhiều rồi, đây không phải là sự khác biệt giữa sinh viên đại học với học sinh cấp ba, sở dĩ em hiểu rõ ngành dịch vụ dọn dẹp như vậy, là bởi vì em đã nghĩ có ý tưởng từ chức để thành lập một công ty dịch vụ gia đình, vì thế em cũng đã tốn không ít tâm huyết vào nó."

Trần Văn Thịnh chợt nói: "Thì ra là như vậy, vậy sao em không từ chức để làm việc này? Anh cảm thấy với năng lực của em, nếu như thật sự từ chức làm cái này, đoán chừng em cũng đã đạt được thành tựu rồi!"

Vương Tú Mỹ nói: "Sau đó sở dĩ lựa chọn từ bỏ, chủ yếu vẫn là không dám đánh cược, bởi vì mở một công ty dịch vụ gia đình, dù cho chỉ là quy mô nhỏ, cũng phải hơn mười vạn quăng vào đi.

Một khoản tiền như vậy đối với nhà anh mà nói có thể dễ dàng lấy ra được, nhưng đối với nhà bọn em mà nói chính là đập nồi bán sắt năng lực lấy ra tiền, áp lực dùng số tiền này lập nghiệp quá lớn. Nếu như thất bại thì cũng không còn mặt mũi để nhìn gia đình, cho nên nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng vẫn là từ bỏ kế hoạch khởi nghiệp này."

Trần Văn Thịnh cảm thấy nhẹ nhõm khi nghe xong.

Hắn cũng là dân quê, đương nhiên hiểu rằng đối với hầu hết các gia đình ở nông thôn, việc lập tức lấy ra hơn mười vạn, tuyệt đối là một chuyện thương gân động cốt.

Dù sao dân quê có thể kiếm được tiền như cha mẹ hắn cũng số ít.

Bạn gái hắn không có điều kiện tốt như hắn, nên không dám đánh cược tất cả tài sản của cô là điều bình thường.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1085: Nhan Sắc Của Vợ Tương Lai Phụ Thuộc Vào Việc Hiện Tại Hắn Phải Chịu Bao Nhiêu Khổ Cực Học Hành.



"Vợ à, sao em không dứt khoát từ chức luôn đi, chúng ta cùng nhau mở công ty dịch vụ gia đình, anh làm trợ thủ cho em, anh tin công ty của chúng ta có thể làm được." Trần Văn Thịnh nói với ánh mắt lấp lánh.

Vương Tú Mỹ nghe vậy không khỏi sửng sốt một chút.

Vốn dĩ hai người cũng sắp kết hôn, cô muốn cho hắn từ chức, sau đó mới tính đến chuyện làm ăn, tính toán cho tương lai của bọn họ, dù sao thu nhập làm bảo vệ cũng không gánh nổi trọng trách nuôi sống gia đình.

Không nghĩ tới hắn ngược lại khuyên cô từ chức, sau đó cùng hắn lập nghiệp.

Không thể không nói, đề nghị của Trần Văn Thịnh đúng là khiến cho cô có chút d.a.o động, bởi vì cô đã nghĩ đến việc từ chức và bắt đầu kinh doanh từ lâu, chỉ là bị vướng bởi vấn đề tiền bạc mà mắc cạn.

Bây giờ, nếu như cùng với chồng cô khởi nghiệp, có sự giúp đỡ của cha mẹ chồng, chỉ là hơn chục ngàn tài chính lập nghiệp, căn bản cũng không phải là vấn đề.

Nghĩ tới đây, Vương Tú Mỹ nói: "Em trước đó tìm việc cho anh làm chỉ là muốn anh trau dồi bản thân, cho nên công việc bảo vệ này anh có thể nghỉ bất cứ lúc nào cũng được, nhưng mà công việc này của em là có biên chế, muốn từ chức cũng không phải là một chuyện nhỏ, ít nhất cũng phải thương lượng với bố mẹ em và bố mẹ anh một chút mới được."

Trần Văn Thịnh gật đầu nói: "Chúng ta nên thảo luận với cha mẹ, nhưng mà cũng không nên vội vàng, chờ chúng ta đãi tiệc xong, sau đó lại thương lượng cùng với bọn họ cũng không muộn."

Vương Tú Mỹ ân một tiếng nói: "Nên dành thời gian suy nghĩ kỹ lại."

Trần Văn Thịnh cười nói: "Vợ à, kỳ thực em căn bản không cần thiết quá mức xoắn xuýt, nếu như em cảm thấy làm giáo viên vui vẻ hơn, vậy em cứ tiếp tục làm giáo viên của em. Nếu như cảm thấy mở công ty dịch vụ gia đình thú vị, vậy thì từ chức theo anh cùng nhau làm. Dù sao chúng ta có nhà có xe, hơn nữa đều là tiền đặt cọc mua, cuộc sống so với người vay tiền mua nhà còn tốt hơn nhiều, em nói có đúng hay không?"

Vương Tú Mỹ nghe vậy cười nói: "Điều này cũng đúng, vậy thì không xoắn xuýt cái này, mau ăn cơm đi!"

"Ừm, vợ à món đậu phụ này em làm rất ngon."

"Ăn ngon vậy thì anh ăn nhiều một chút."

...

Tết Trung thu.

Ngày hôm nay, một nhà ba người Giang Phi, một nhà ba người Giang Tuyết, một nhà ba người Giang Phong cùng nhau đi chiếc xe RV siêu sang của Giang Phong về thôn Long Sơn, để cùng với cha mẹ ăn lễ.

Gia đình chú nhỏ cũng đưa bà nội cùng nhau trở về.

Từ khi Giang Phong trở thành bà mối tới nay, trai gái ở thôn Long Sơn nếu như muốn tìm đối tượng, đều sẽ đến Giang gia mời bà mối, mà gần hai năm trở lại đây, các cặp vợ chồng mới cưới trong thôn đều là gia đình hòa thuận, vợ chồng ân ái, cuộc sống trải qua viên mãn.

Điều này khiến cho Giang Phong trở thành người được hoan nghênh nhất ở trong thôn, mỗi một lần hắn từ bên ngoài trở về, người trong thôn đều sẽ tới trò chuyện vài câu.

Lần này cũng không ngoại lệ, biết Giang Phong đã trở về nghỉ lễ, trong thôn tam cô lục bà sẽ cầm dưa chua, củ cải khô, khoai lang, đại khoai, một số đặc sản địa phương lại đây thăm hỏi.

Tất cả mọi người đều là có quan hệ họ hàng, Giang Phong đương nhiên phải bồi tiếp nói chuyện, chờ bọn họ lúc đi về chí ít cũng sẽ đưa một hộp bánh trung thu, dù sao bánh trung nhà bọn họ cũng nhiều, nhiều đến mức có thể bày sạp mở bán.

Mãi cho đến buổi chiều lúc ăn cơm, mới không còn người tới thăm nhà.

Nhìn thấy mọi người rầm rộ, bà nội là người vui vẻ nhất.

Lúc ăn cơm, bà nội cảm khái nói: "Tiểu Phong, nếu như ông nội của con còn sống, không biết khi nhìn thấy cảnh tượng hôm nay ông ấy sẽ vui mừng đến mức nào."

Đối với bà nội mà nói, con cháu ở bên ngoài có bao nhiêu sự nghiệp, cũng không thể so được với việc người ở trong thôn coi trọng mặt mũi.

Cố Diệp Phi

Mà bà nội đột nhiên nhắc đến ông nội Giang Phong đã chết, làm mọi người đều cảm thấy đau lòng, lúc ông nội bệnh c.h.ế.t thì Giang Phong đang học sơ trung.

Chú nhỏ nói tiếp: "Cha ông ấy rất sĩ diện, nếu như biết nhà ta ở trong thôn có được như ngày hôm nay, quả thực không biết sẽ vui mừng đến cái dạng gì."

Giang Phong cười nói: "Bà nội, vậy bà nên cẩn thận rèn luyện thân thể, cố gắng sống lâu trăm tuổi, nhìn Giang gia chúng ta phát triển, đợi trăm năm về sau xuống đất nói tiếp cho ông nội nghe."

Bà nội cười nói: "Được, bà nghe lời cháu ngoan của bà, rèn luyện thân thể tốt, những ngày tháng khó khăn trước đây cũng chịu đựng được, hiện tại cuộc sống hạnh phúc như thế, không sống thêm mấy năm vậy không thiệt thòi lớn rồi!"

Đám người nghe vậy cũng không khỏi bật cười.

Buổi tối, Giang gia tổ chức tiệc nướng ngoài cửa, bày hơn chục vỉ nướng, vây quanh mấy đóng lửa than lớn, cánh gà, đùi gà, hot dog, bắp ngô, cà tím, rau hẹ, thịt và các loại... nguyên liệu nướng chuẩn bị một đống lớn, còn có vài con dê tốt.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1086: Nhan Sắc Của Vợ Tương Lai Phụ Thuộc Vào Việc Hiện Tại Hắn Phải Chịu Bao Nhiêu Khổ Cực Học Hành. (2)



Ngoài ra, hàng chục thùng bia đã được chuẩn bị sẵn, còn chuẩn bị rất nhiều rượu đỏ và rượu trắng, mời dân làng tham gia tiệc nướng ngấm trắng, mừng tết trung thu.

Toàn bộ khung cảnh đúng thật là rất náo nhiệt.

Mùi thơm của thịt nướng có thể ngửi được trong phạm vi trăm mét, khiến mấy đứa trẻ con trong thôn đều thèm khóc.

Thịt nướng không thích hợp cho phụ nữ có thai, cho nên Hoàng Linh Vi cùng với chị dâu lớn, đám người bà cô không có tập hợp tham gia náo nhiệt, mà là ở trong phòng khách nói chuyện phiếm.

Bên cạnh một trong những đống lửa than, một cậu bé 14 tuổi đến gần bên người Giang Phong, cười nói: "Chú Phong, cháu biết chú làm mai mối rất lợi hại, chú có thể giới thiệu đối tượng cho cháu không?"

Thiếu niên này tên là Giang Văn Cường, theo bối phận xác thực phải gọi Giang Phong một tiếng chú.

Giang Phong liếc mắt nhìn hắn, nói: "Văn Cường, tiểu tử cháu mới bao lớn, đã nghĩ tới việc tìm đối tượng à?"

Giang Văn Cường nói: "Chú Phong, cháu sắp mười lăm tuổi rồi, không nhỏ, hơn nữa cháu cho chú biết, cháu có một người bạn học, lúc hắn học tiểu học đã hâm he giáo viên!"

Giang Phong trợn mắt nói: "Tiểu học liền dám hâm he giáo viên?" bây giờ trẻ con đều như vậy sao?

Vẻ mặt Giang Văn Cường sùng bái nói: "Đây là sự thực, khi hắn học lớp năm lớp sáu, lén lút dùng điện thoại của cha hắn để hẹn hò với một nữ giáo viên khá là xinh đẹp trong trường ở trên mạng, thậm chí còn hẹn nữ giáo viên đó gặp mặt!"

Cố Diệp Phi

Giang Phong nổi hứng bát quái, vội vã hỏi tới: "Sau đó thì sao? Sau khi gặp mặt nữ giáo viên đó có phản ứng gì?"

Giang Văn Cường cười nói: "Đương nhiên là bị giáo huấn một trận, nghe bạn học kia của cháu nói, sắc mặt lúc đó của nữ giáo viên đó đỏ như máu, rất là xấu hổ!"

Giang Phong không khỏi cảm khái nói: "Vị bạn học này của cháu đúng là nhân tài, cha của hắn không biết việc này sao?"

Giang Văn Cường cười hắc hắc nói: "Vừa mới bắt đầu không biết, sau đó biết rồi, sau đó bạn học kia của cháu đã bị cha của hắn tàn nhẫn đánh cho một trận."

Giang Phong cười nói: "Đánh rất hay, cũng may là cha hắn phát hiện trước, nếu như bị mẹ hắn phát hiện, cha của hắn chính là có mười cái miệng, cũng không giải thích được."

Giang Văn Cường nói: "Chú Phong, cháu hiện tại cũng học lớp 9 rồi, nếu như không quen được bạn gái, chờ sau khi lên cấp 3 làm sao ngẩng đầu với bạn học, cho nên chú Phong có thể giới thiệu đối tượng cho cháu hay không?"

Giang Phong dở khóc dở cười nói: "Văn Cường, việc này chú cũng không dám giúp cháu, nếu để cho ba của cháu biết được, không nhéo lỗ tai của cháu mới là lạ đó!"

Giang Văn Cường nói: "Chú Phong, chỉ cần chú không nói cho cha cháu, ông ấy cũng không biết đâu?"

Giang Phong thấy hắn nghiêm túc thật, không khỏi vỗ bờ vai của hắn, khuyên nhủ nói: "Văn Cường, cháu muốn tìm đối tượng không thành vấn đề, chờ cháu trưởng thành chú nhất định sẽ giúp cháu tìm cô gái tốt nhất cho cháu. Nhưng bây giờ cháu vẫn chưa thành niên, nên tập trung vào việc học của mình, đừng suốt ngày nghỉ về nó, hiện tại không nỗ lực học tập, về sau có cô gái tốt nào cũng sẽ không tới phiên cháu, cháu hiểu chưa?"

Giang Văn Cường có chút không quan tâm nói: "Chú Phong, cháu cũng muốn học tập cho giỏi, nhưng cháu từ tiểu học đến sơ trung, thành tích đều là bình thường, hẳn không phải là loại người ham học."

"Đó là bởi vì cháu không dùng tâm đọc sách."

Giang Phong giọng điệu nghiêm túc nói: "Văn Cường, chú không biết giáo viên của cháu đã nhấn mạnh bao nhiêu lần về việc chăm chỉ học tập, vì vậy chú sẽ không nhắc lại nữa.

Liên quan với vấn đề học tập của cháu, để chú nói cho cháu nghe, nếu như cháu chăm chỉ học tập, vậy thì vợ cháu sau này chính là nữ sinh xinh đẹp nhất lớp. Cháu nếu như không chú tâm học tập, vậy sau này vợ của cháu chính là bạn học nữ xấu nhất lớp.

Cho nên, muốn chăm chỉ học tập hay không, tự cháu tự cân nhắc mà làm!"

Giang Văn Cường nhớ tới bạn học nữ xấu nhất trong lớp, không khỏi rùng mình một cái, nói: "Chú Phong, chú đang dọa cháu sợ à? "

Giang Phong nói: "Chú nói những lời này không phải là để hù dọa cháu, cháu suy nghĩ một chút đi, cháu không phải là con nhà giàu, lại không có văn hóa gì, sau này khi ra ngoài xã hội ngoại trừ làm công ăn lương thì cháu còn có thể làm gì?"

Giang Văn Cường nói: "Cứ coi như là người làm công, cũng có thể cưới được vợ xinh đẹp!"

Giang Phong nói: "Chú không phủ nhận có ví dụ như vậy, nhưng đó chỉ là số rất ít, cũng giống như xổ số vậy, xác suất có thể bỏ qua không tính. Phần lớn người làm công, trừ phi là rất đẹp trai hay là biết ăn nói lấy lòng con gái, nếu không có thể lấy được vợ là tốt lắm rồi, còn muốn chọn người xinh đẹp?

Nhưng chăm chỉ học tập thì khác, cháu nếu như tốt nghiệp từ trường Thanh Hoa Bắc Đại, tương lai của cháu sẽ không thể nào so sánh với những người làm công ăn lương bình thường, đến lúc đó cháu có thể tùy tiện chọn cô gái mà cháu thích!"

Giang Văn Cường nhanh chóng bị thuyết phục.

Giang Phong lần nữa vỗ bờ vai của hắn, nói: "Văn Cường, cháu tự suy nghĩ đi, cháu nguyện ý qua loa cho xong chuyện, về sau ôm bạn học nữ xấu kia sống qua ngày. Hay là nguyện ý chăm chỉ học tập, về sau ôm người bạn học nữ đẹp nhất lớn sống qua ngày?"
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1087: Nhan Sắc Của Vợ Tương Lai Phụ Thuộc Vào Việc Hiện Tại Hắn Phải Chịu Bao Nhiêu Khổ Cực Học Hành. (3)



Giang Văn Cường nghĩ đến vẻ ngoài của bạn học nữ xinh đẹp đó, rồi nghĩ đến khuôn mặt đáng sợ của bạn học xấu xí nhất lớp, trái tim hắn trong nháy mắt trở nên kiên định, nói: "Chú Phong, cháu hiểu rồi, cháu nhất định sẽ chăm chỉ học tập, đánh c.h.ế.t cháu cũng không cưới nữ sinh xấu xí kia."

Giang Phong vui mừng gật đầu, nói: "Vậy thì cố gắng lên, cháu bây giờ ăn bao nhiêu khổ, đều có liên quan đến người vợ xinh đẹp của cháu sau này, chú Phong của cháu này, chú lúc trước đi học ăn không biết bao nhiêu khổ, hiện tại cháu nhìn xem, vợ của chú không phải là người xinh đẹp nhất trong thôn sao?"

Giang Văn Cường gật đầu giống như gà con mổ thóc, dì Phong thật sự xinh đẹp đừng nói là ở thôn Long Sơn bọn họ, nhìn cả trấn Thanh Hà, cũng không có ai có thể so sánh được với dì Phong, thậm chí dì Phong còn xinh đẹp hơn một số minh tinh ở trên TV.

Mà chú Phong, thực sự là học sinh giỏi nhất thôn Long Sơn.

Nói như vậy, chú Phong thật sự không có lừa hắn, tương lai nhan sắc của vợ hắn, thật sự là phụ thuộc vào việc bây giờ hắn chịu bao nhiêu khổ sở học hành.

Lúc này, Giang Văn Cường thật sự đã hạ quyết tâm, nhất định phải chăm chỉ học tập, cho dù không thể so với chú Phong, nhất định phải đỗ vào một trường đại học tốt, sau đó cưới một cô gái xinh đẹp làm vợ.

Giang Phong nhìn thấy tất cả những thứ này ở trong mắt hắn, không khỏi lộ ra một nụ cười, hắn hiện tại khơi dậy được sự quyết tâm học tập của Giang Văn Cường, nhưng quyết tâm này có thể duy trì được bao lâu, phải xem chính hắn!

...

Cũng trong lúc đó, Vương Tú Mỹ cũng đang đón tết Trung Thu với bộ mẹ ở quê nhà.

Khi cả nhà đang ngồi ngắm trăng ngoài cửa, Vương Tú Mỹ liền nhắc đến đề tài khởi nghiệp.

Cô nói: "Cha, mẹ, có chuyện này con muốn thương lượng với hai người một chút."

Mẹ Vương hỏi: "Chuyện gì?"

Vương Tú Mỹ nhìn mặt trăng ở trên bầu trời, đối với tương lai tràn ngập mong đợi nói: "Chờ còn cùng với Trần Văn Thịnh kết hôn xong, con muốn từ chức về cùng làm kinh doanh với anh ấy, hai người cảm thấy như thế nào?"

Mẹ Vương kinh ngạc nói: "Con muốn từ chức làm kinh doanh?"

Cha Vương thân thể lập tức liền ngồi thẳng, hắn bị sốc trước ý tưởng của con gái mình.

Vương Tú Mỹ gật đầu nói: "Ừm, ban đầu con chỉ là muốn cho Trần Văn Thịnh từ chức làm chút gì đó, dù sao làm bảo vệ ở trong thị trấn thu nhập cũng không đủ sinh hoạt phí.

Nhưng mà, hắn như thế nào hai người cũng biết rõ, con đúng là không yên tâm để một mình hắn kinh doanh, cho nên nghĩ tới nghĩ lui, bằng không con thẳng thắn cũng từ chức, rồi cùng với hắn kinh doanh!"

Cha Vương nói: "A Mỹ, cái này con phải nghĩ cho kỹ, giáo viên có thể nói là người được tôn trọng nhất và kiếm được tiền nhiều nhất trong các kỳ nghỉ, công việc cũng ổn định!"

Mẹ Vương hỏi: "A Mỹ, các con từ chức, dự định kinh doanh cái gì?"

Vương Tú Mỹ nói: "Cha, mẹ, con là nghĩ như vậy, con cũng chỉ là giáo viên thể dục, cho dù hiện tại từ chức, về sau nếu như hối hận, xin vào cũng không phải việc khó.

Thật ra con đã nghĩ đến việc từ chức làm kinh doanh từ lâu rồi, lúc đó con thấy dịch vụ giúp việc gia đình là một ngành có triển vọng phát triển lớn, thậm chí ngay cả kế hoạch cũng đã lên.

Chỉ là điều kiện kinh tế nhà chúng ta cũng không dư dả, nếu như con muốn đến tỉnh Lỵ hoặc những thành phố khác mở công ty dịch vụ giúp việc gia đình, cả nhà phải tốn rất nhiều tiền mới đủ vốn.

Cố Diệp Phi

Cho nên, con nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng vẫn là quyết định từ bỏ.

Nhưng ngày hôm trước con với Văn Thịnh đã thương lượng với nhau, về phương diện tiền bạc không lo lắng, hơn chục ngàn cha mẹ hắn dễ dàng liền có thể lấy ra, con cảm thấy có thể thử xem, cho dù là thất bại, tổn thất này cũng chịu đựng được.

Vạn nhất nếu là thành công, vậy con gái hai người về sau lớn nhỏ cũng là bà chủ rồi!"

Cha mẹ Vương không khỏi đưa mắt nhìn nhau, đều cảm thấy con gái nói rất có đạo lý.

Mẹ Vương hỏi: "A Mỹ, việc này ba mẹ Văn Thịnh đã đồng ý chưa?"

Vương Tú Mỹ lắc đầu nói: "Chúng con vẫn chưa nói cho ba mẹ anh ấy biết, tính toán đợi đãi tiệc xong, nhưng mà cho dù chưa nói, con cũng biết được ba mẹ hắn nhất định sẽ đồng ý.

Ba mẹ hắn cho dù không tin hắn, cũng sẽ tin người con dâu này là con."

Mẹ Vương nói: "Nếu như người ra tiền không ý kiến, chúng ta càng không có ý kiến!"

Cha Vương cũng không có phản đối, dù sao tiền con gái con rể mở công ty, là nhà chồng ra, mà con gái cho dù từ chức cũng không ảnh hưởng đến việc con bé tiếp tục làm giáo viên, vì vậy còn cái gì để nói chứ.

Sau khi được cha mẹ đồng ý, trong lòng Vương Tú Mỹ Tâm liền có dự định, chờ cô cùng với Trần Văn Thịnh kết hôn, đi du lịch hưởng tuần trăng mật, thuận tiện khảo sát thị trường.

Nếu như thuận lợi, công ty dịch vụ gia đình của cô có thể được thành lập vào cuối năm nay!
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1088: Phụ Nữ Là Dao Thép Gọt Xương.



Trung Thu là thời gian đoàn viên.

Trong căn biệt thự sang trọng ở Tô Châu, Từ Tuyết Linh cũng đang bồi tiếp cha mẹ vừa uống trà vừa ngắm trăng.

Sau khi hàn huyên với cha mẹ chút chuyện trong nhà, Từ Tuyết Linh mới mở miệng nói: "Cha, mẹ, con có chuyện này muốn thương lượng với hai người."

Từ mẫu hỏi: "Chuyện gì? Con nói đi!"

Từ Tuyết Linh nâng chung trà lên uống một hớp, từ tốn nói: "Con muốn ly hôn."

Từ phụ Từ mẫu nghe vậy cũng không cảm thấy bất ngờ, cuộc sống hôn nhân của con gái con rể, bọn họ làm cha mẹ cũng là biết một chút, hơn nữa đây cũng không phải là lần đầu tiên con gái đề nghị ly hôn.

Tâm trạng Từ mẫu phức tạp nói: "Linh Linh, năm đó mẹ với cha con sắp xếp cho con cuộc hôn nhân này, tuy nói là vì sự phát triển của công ty nhà ta, nhưng cũng đã được lựa chọn cẩn thận. Tần Tư Vũ kia bất kể là bối cảnh gia đình hay là năng lực cá nhân đều là xứng với con, các con cùng nhau hẳn là có thể có được hạnh phúc.

Thật không nghĩ đến hơn năm năm qua, các con vẫn là như lúc trước không thể lọt vào mắt đối phương, điều này chứng minh mẹ và cha con đúng là nhìn lầm rồi."

Từ Tuyết Linh nói: "Bây giờ nói những cái này cũng không có ý nghĩa, lần này ly hôn con với Tần Tư Vũ đã thương lượng xong, hi vọng mọi người không ngăn cản nữa."

Từ phụ thở dài nói: "Linh Linh, cha và mẹ con trước đó không đồng ý cho con ly hôn, một mặt là công ty đang trong thời khắc mấu chốt phát triển, không thể xuất hiện bất kỳ sai lầm nào. Một mặt khác là muốn xem thử hôn nhân của hai đứa, có còn cách nào để cứu vãn hay không.

Nhưng bây giờ nhìn lại, hai người các con đúng là không thích hợp, nếu như hai đứa đã thương lượng với nhau xong rồi, vậy cha và mẹ con cũng sẽ không phản đối, chỉ là không biết nhà chồng con bên kia có đồng ý không."

Thấy cha không phản đối cô ly hôn nữa, tâm trạng Từ Tuyết Linh cuối cùng cũng coi như là khá hơn nhiều, buông lỏng nói: "Cái này hai người yên tâm, Tần Tư Vũ hắn sẽ phụ trách thuyết phục cha mẹ hắn."

Từ phụ gật đầu nói: "Nhìn bộ dạng của con với Tần Tư vũ đúng là đã thương lượng xong, cũng coi như các con có dự kiến trước, mấy năm qua không có con cái, phiền toái duy nhất chính là phương diện phân chia tài sản!"

Cố Diệp Phi

Từ Tuyết Linh nói: "Phân chia tài sản để cho người có chuyên môn làm, dù sao đại khái chia thành không sai biệt lắm là hai phần là được, ai nhiều một chút ai ít một chút cũng không sao cả."

Từ mẫu hình như nhớ ra cái gì đó, nhìn con gái nói: "Linh Linh, con lần này đề nghị ly hôn mẹ với cha con đều không phản đối, nhưng mà mẹ phải nói rõ với con trước tiên, sau khi ly hôn con cũng không thể gả cho những tiểu bạch kiểm con tìm được ở bên ngoài, Từ mẫu tuyệt đối sẽ không đồng ý."

Trong năm năm qua, con gái con rể sau khi kết hôn chơi gì, loại chuyện này kỳ thực hai bên cha mẹ đều biết, nhưng mà con gái ở bên ngoài chơi thì chơi, nhưng nếu thật sự muốn gả tiểu bạch kiểm ở bên ngoại vậy khẳng định là không được.

Từ Tuyết Linh cau mày nói: "Mẹ, có phải con phải tìm một đối tượng môn đăng hộ đối mới được sao?"

Từ mẫu nói: "Con là con gái nhà họ Từ, cho dù không tìm người môn đăng hộ đối, ít nhất cũng phải tìm người có điều kiện không tệ, nói chung Phượng Hoàng Nam, tiểu bạch kiểm các loại, là tuyệt đối không thể gả."

Từ phụ cũng là thái độ như vậy, hắn nói: "Linh Linh, mẹ con nói đúng đấy, tiểu bạch kiểm cùng Phượng Hoàng Nam xác thực không thể gả. Tiểu bạch kiểm cũng không cần nói nhiều, đó là rác rưởi dựa vào phụ nữ nuôi.

Phượng Hoàng Nam khắp mọi mặt ngược lại là mạnh hơn tiểu bạch kiểm nhiều lắm, nhưng Phượng Hoàng Nam thường xuyên đối trăm cay nghìn đắng gánh nặng chính mình cầu học cha mẹ (có còn bao gồm anh chị em, thậm chí toàn bộ thôn làng, cả gia tộc) tồn tại cảm giác nặng nề bứt rứt.

Cũng bởi vậy mà có ý thức trách nhiệm rất mãnh liệt, cho rằng cải thiện cuộc sống của bọn họ là việc đương nhiên phải làm của vợ chồng họ, nếu không chính là "Vong ân phụ nghĩa", sẽ bị người "Đâm tích lương cốt". Bị thúc đẩy bởi lối suy nghĩ này, lợi ích của gia đình và tâm trạng của người vợ được đặt sau nhu cầu của cả nhà, một khi người vợ không hài lòng với khoản trợ cấp vô tận này thì gia đình nhỏ chắc chắn sẽ nổi sóng gió.

Hơn nữa đàn ông lớn lên ở nông thôn, không khỏi bị ảnh hưởng đến tư tưởng phong kiến trọng nam khinh nữ, có người có ba, bốn thậm chí bảy tám chị gái, từ nhỏ mắt thấy từng đời một dân quê vì "Truyền hương hỏa" mà liều lĩnh như thế nào, mưa dầm thấm đất, đến lúc mình sinh con đẻ cái, đối với giới tính của đứa nhỏ trong bụng, liền có nhiều hơn mấy phần mong đợi không thiết thực.

Nếu như sinh ra không được như mình mong muốn, cha mẹ thất vọng, chính mình cũng cho rằng "Cái bụng không hăng hái" của vợ, khá một chút chính là khuyên sinh thêm đứa thứ hai, còn có một số người nói chuyện với sản phụ những lời nói vô tình thậm chí là bạo lực gia đình, gây ra bao bi kịch gia đình nối tiếp nhau.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 1089: Phụ Nữ Là Dao Thép Gọt Xương. (2)



Cho nên, tiểu bạch kiểm cùng Phượng Hoàng Nam, đúng là gả không được."

Từ Tuyết Linh nói: "Cha, mẹ, hai người nói cũng quá mức phiến diện rồi, con không phủ nhận đúng là có những ví dụ như vậy, nhưng cũng không phải tất cả Phượng Hoàng Nam đều là như vậy, coi như là tiểu bạch kiểm cũng có một mặt tốt."

Từ mẫu liếc nhìn cô một cái nói: "Linh Linh, lời này của con nói cũng không phải là không có đạo lý, chúng ta không thể một gậy tre đánh đổ một thuyền người, nhưng mấu chốt của vấn đề là con có năng lực để phân biệt được bọn họ hay không?"

Từ Tuyết Linh cười nhạt nói: "Con không có năng lực phân biệt được bọn họ, nhưng trên đời này có người chắc chắn có loại năng lực phân biệt được bọn họ."

"Ai có năng lực này?"

"Giang đại sư."

Từ phụ mẫu liếc nhau một cái, đều thấy được trong mắt đối phương đều là mờ mịt.

Từ mẫu hỏi: "Giang đại sư này là ai? Con từ khi nào đã tin tưởng đại sư rồi?"

Từ Tuyết Linh cũng không cảm thấy lạ khi cha mẹ cô không biết Giang đại sư, dù sao Giang đại sư cũng chỉ mới nổi tiếng trong giới mai mối khoảng một năm trở lại đây, mà cô thì đã lập gia đình từ năm năm trước rồi, cha mẹ cô không chú ý đến chuyện trong giới mai mối cũng là chuyện rất bình thường.

Thế là, từ Tuyết Linh liền đơn giản giới thiệu lý lịch làm mai mối của Giang đại sư, Từ phụ mẫu nghe xong đều trợn mắt ngoác mồm, không thể tin được trên đời này còn có đại sư mai mối thần kỳ như vậy.

Thấy cha mẹ sững sờ, Từ Tuyết Linh mới lên tiếng: "Cha, mẹ, thực lực làm mai mối của Giang đại sư không thể nghi ngờ được, chờ sai khi con với Tần Tư Vũ ly hôn, liền đi thủ phủ của tỉnh Quảng Tây mời Giang đại sư ra tay, để hắn giúp con tìm một đối tượng thích hợp, chắc hẳn Giang đại sư sẽ không để cho con thất vọng."

Kinh ngạc trong mắt Từ phụ còn chưa tản đi, hắn cảm khái nói: "Linh Linh, nếu như Giang đại sư thật sự thần kỳ như lời con nói, nhưng vậy chúng ta cũng không cần phải lo lắng đến hôn nhân của con nữa!"

Trong lòng Từ mẫu hơi có chút kích động.

Hơn năm năm con gái kết hôn không có hạnh phúc, đây là cuộc hôn nhân mà vợ chồng bà đã lựa chọn cho con gái, kết quả cũng không hề tốt đẹp như trong tưởng tượng của bọn họ, là người làm mẹ muốn nói trong lòng không có chút nào hổ thẹn đó là không có khả năng.

Cũng may, con gái mình vừa mới ba mươi tuổi, ở thời đại này trong thị trường hôn nhân vẫn chưa tính là lớn tuổi, tất cả đều có thể làm lại từ đầu.

Từ Tuyết Linh dùng dĩa ăn xiên một khối bánh trung thu nhot đưa vào trong miệng, vừa ăn vừa nói: "Dù sao nếu như thuận lợi, có lẽ năm nay hai người sẽ có một người rể mới, sang năm liền có thể ôm cháu ngoại."

Từ phụ mẫu lần nữa liếc mắt nhìn nhau một cái, đều thấy được trong mắt đối phương đều là chờ mong.

Công ty nhà bọn họ bởi vì kết thông gia với Tần gia, mấy năm qua phát triển đã tiến thêm một bước, tiếc nuối duy nhất là hôn nhân của con gái không đủ hạnh phúc, hơn nữa vẫn chưa thể ôm cháu ngoại.

Nếu như có thể bổ sung nỗi tiếc nuối này, vậy bọn họ thật sự không còn cầu gì khác.

...

Trong một phòng khám trung y, một bác sĩ trung y đang bắt mạch cho Chu Hải Phong.

Một lúc sau, lão bác sĩ trung y thu tay về, nhìn Chu Hải phong đầy ẩn ý và nói: "Tiểu tử, phụ nữ là d.a.o thép róc xương, cậu phải tiết chế!"

Chu Hải phong nghe vậy hơi xấu hổ, hắn cũng không thể nói cho bác sĩ biết, nói hắn kỳ thực không có chạm qua phụ nữ, mà là vì hắn làm nghề kiểm duyệt nội dung 18+ cho nên mới thành như vậy, vì vậy hắn chỉ có thể giữ yên lặng.

Cũng may, bác sĩ trung y chỉ nói một câu, cũng không nói thêm gì nữa, mà là nói đến tình trạng bệnh của Chu Hải Phong: "Cậu đây là âm Hư lửa mạnh khiến cho hệ thống miễn dịch của cậu bị suy giảm, cho nên cơ thể mới xuất hiện tình trạng khó chịu, trước tiên tôi sẽ cho cậu một đơn thuốc, sau đó lại dùng phương pháp châm cứu trị liệu, còn có phải chú ý đến chế độ ăn uống, điều chỉnh những thói quen sinh hoạt không tốt đi."

Chu Hải Phong hỏi: "Tình huống giống như tôi, bình thường phải điều dưỡng bao lâu, năng lực khôi phục như cũ như thế nào?"

Lão trung y nói: "Nếu như cậu tích cực phối hợp trị liệu, vậy khoảng ba tháng hẳn là cơ thể có thể khôi phục, nếu như cậu không tích cực phối hợp trị liệu, thời gian cũng là khó nói!"

Chu Hải Phong nói: "Bác sĩ, tôi nhất định sẽ tích cực phối hợp trị liệu."

Lão trung y gật đầu nói: "Được, vậy tôi châm cứu cho cậu trước, sau đó lại kê cho cậu đơn thuốc, cậu cầm đơn thuốc trở về từ từ điều dưỡng, đợi khi nào dùng hết thuốc, lại quay lại tôi khám, tôi sẽ căn cứ hiệu quả để điều chỉnh phương thuốc."

Nếu đã đến phòng khám bệnh, vậy khẳng định phải nghe lời bác sĩ.

Vì vậy, kế tiếp lão trung y liền châm cứu cho Chu Hải Phong, dùng phương pháp huyệt vị điều lý, chủ yếu là châm Thái Xung, Túc Tam Lý, Quan Nguyên, Thần Khuyết các huyệt vị khác, để điều hòa tuần hoàn m.á.u và chức năng hệ thần kinh, tăng cường sức khỏe và sức đề kháng của hắn.
 
Back
Top Bottom