Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 480: Chào Giang Đại Sư, Hoan Nghênh Ngài Đến Hương Giang (2)



Hiệu trưởng Cổ nghe vậy tự giễu nói: "Thuở nhỏ, tôi là một thiếu niên nổi loạn, bị bầu không khí xã hội của Hương Giang lúc đó ảnh hưởng, suýt nữa đã vạn kiếp bất phục, may mắn tôi may mắn, trong đời gặp được mấy quý nhân, cuối cùng mới có ngày hôm nay."

Tiếp theo, ba người vừa ăn uống, vừa nói chuyện phiếm.

Ăn uống no đủ, bọn họ lại sang phòng khách uống trà nói chuyện tiếp.

Hai người sinh ra ở đầu thập niên bảy mươi trong thế kỷ trước, đều làm trong giới giải trí mấy chục năm, thật sự có rất nhiều đề tài chung thật, bọn họ vẫn nói chuyện đến khoảng mười một giờ đêm, hiệu trưởng Cổ mới thỏa mãn đứng lên nói: "cô giáo Du, giờ không còn sớm nữa, chúng tôi không làm phiền cô thêm!"

Du Kinh Hồng nhìn đồng hồ, phát hiện đã mười một giờ đêm, không khỏi kinh ngạc nói: "Thời gian trôi qua thật nhanh, tôi còn tưởng mới tám chín giờ, không ngờ đã mười một giờ."

Giang Phong cười híp mắt nói: "Thời gian hạnh phúc đều ngắn ngủi."

Du Kinh Hồng cũng đứng dậy theo, hỏi: "Giang đại sư, cậu và hiệu trưởng Cổ tự lái xe tới à?"

Giang Phong nói: "Đúng vậy."

Du Kinh Hồng nói: "Lúc trước, các người uống rượu, không thể uống rượu lái xe đi!"

Giang Phong mỉm cười nói: "cô giáo Du yên tâm, vừa rồi tôi chỉ uống một ly rượu vang mà thôi, bây giờ uống trà hai ba giờ, chút hơi rượu đã sớm không còn rồi."

"Vậy tôi lại yên tâm rồi!"

"cô giáo Du, vậy chúng tôi đi trước, tạm biệt!"

"Ừ, tôi sẽ không tiễn, tạm biệt!"

Chờ sau khi Giang Phong và hiệu trưởng Cổ rời đi, Du Kinh Hồng đi tới trước cửa sổ sát đất, kinh ngạc nhìn cảnh đêm ngoài cửa sổ, không biết trong lòng đang suy nghĩ gì. Hơn mười phút sau, bà ta mới bắt đầu rửa bát, bỏ thức ăn còn thừa vào trong tủ lạnh.

Cuối cùng lại thu dọn bàn trà.

Chờ sau khi làm xong mọi chuyện, mới bắt đầu đi tắm.

...

Trên đường quay về khách sạn, Giang Phong hỏi: "Hiệu trưởng Cổ, ông cảm thấy cô giáo Du thế nào?"

Hiệu trưởng Cổ tươi cười nói: "Thật sự không tệ, cảm giác ở cùng với cô ấy thật sự rất thoải mái. Nếu cô giáo Du không cố ý biểu hiện, mà là tính cách tự nhiên, vậy tôi rất thích trạng thái này."

Giang Phong mỉm cười nói: "Hiệu trưởng Cổ, ông cứ yên tâm đi, cô giáo Du ngoài đời chính là người như vậy."

Hiệu trưởng Cổ nói: "Tôi tin tưởng vào năng lực của Giang đại sư cậu."

Giang Phong nói: "Cho dù tôi còn chưa từng hỏi cô giáo Du, nhưng tôi nhìn ra được bà ấy rất có thiện cảm với ông. Tôi tin tưởng không bao lâu, lại có thể nghe được tin vui của các người!"

Hiệu trưởng Cổ cũng rất chờ mong vào điều này.

Sau khi trở lại khách sạn do tổ chương trình bố trí, trước khi xuống xe, hiệu trưởng Cổ hỏi: "Giang đại sư, mấy ngày tiếp theo, cậu có sắp xếp gì chưa?"

Giang Phong lắc đầu nói: "Tôi chưa có sắp xếp gì."

Cố Diệp Phi

Hiệu trưởng Cổ nói: "Nếu cậu không có sắp xếp gì, chờ tôi kết thúc quay chương trình ở đây, cậu có thể cùng tôi bay một chuyến tới Hương Giang được không?"

Giang Phong chợt nảy ra một ý nghĩ, hỏi: "Hiệu trưởng Cổ, ông muốn giới thiệu công việc cho tôi à?"

"Coi như vậy đi!"

Hiệu trưởng cổ thở dài nói: "Giang đại sư, cậu cũng biết, khi tôi mới xuất đạo từng quen với một người bạn gái. Cô ấy tôi thật sự rất tốt với tôi, lúc sự nghiệp của tôi sa sút, cô ấy vẫn không rời bỏ tôi, cùng tôi vực lại sự nghiệp.

Đáng tiếc, tình yêu này đã hết, cuối cùng vẫn có duyên không có phận, không thể cùng bước vào hôn nhân.

Cả đời này, người khiến tôi cảm giác có lỗi nhất là cô ấy. Bây giờ tôi được Giang đại sư trợ giúp, rất có thể tìm được hạnh phúc của mình, nhưng bạn gái cũ của tôi đến nay vẫn một mình.

Cho nên, tôi muốn mời Giang đại sư ra mặt, cũng xem xét một đối tượng giúp bạn gái cũ của tôi, để cô ấy có thể thoát khỏi ảnh hưởng của mối tình năm đó, sống cuộc sống hạnh phúc yên ổn."

Giang Phong xúc động nói: "Hơn hai mươi năm qua, đổi lại thành người khác đã sớm ném bạn gái cũ đến đất nước Java, mà lúc hiệu trưởng Cổ tìm được hạnh phúc của mình, còn không quên giúp bạn gái cũ, thật là một người nhớ tình cũ!"

Trong lòng hiệu trưởng Cổ hơi phức tạp nói: "Cô ấy độc thân đến nay, ít nhất có tám phần nguyên nhân là vì tôi. Trước đây, tôi không có cách nào giải quyết được chuyện này. Bây giờ có Giang đại sư ở đây, tôi giúp cô là chuyện không thể từ chối."

Giang Phong nói: "Xem xét đối tượng hộ là chuyện hoàn toàn không thành vấn đề, nhưng cũng cần đương sự phối hợp mới được, hiệu trưởng Cổ nên hỏi ý của đối phương trước."

Hiệu trưởng Cổ nói: "Tôi hiểu chuyện này. Không nói dối gì cậu, tối hôm qua tôi đã gọi điện thoại qua, từng nói chuyện này với cô ấy, cô ấy cũng đồng ý rồi. Cho nên tôi mới mời Giang đại sư bay tới Hương Giang."

Giang Phong gật đầu nói: "Vậy thì không thành vấn đề, chỉ cần bà ấy bằng lòng xem mắt, vậy tôi nhất định có thể xem xét một đối tượng thích hợp cho bà ấy."

Hiệu trưởng Cổ “Ừ” một tiếng nói: "Tôi tin tưởng vào năng lực của Giang đại sư, ngoại trừ bạn gái cũ của tôi ra, tôi còn muốn mời Giang đại sư xem xét một đối tượng giúp Lý cô cô từng hợp tác với tôi nữa. Tôi cũng sớm đánh tiếng rồi."
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 481: Chào Giang Đại Sư, Hoan Nghênh Ngài Đến Hương Giang (3)



Hiệu trưởng Cổ “Ừ” một tiếng nói: "Tôi tin tưởng vào năng lực của Giang đại sư, ngoại trừ bạn gái cũ của tôi ra, tôi còn muốn mời Giang đại sư xem xét một đối tượng giúp Lý cô cô từng hợp tác với tôi nữa. Tôi cũng sớm đánh tiếng rồi."

Giang Phong nghe vậy sảng khoái đáp ứng: "Không thành vấn đề, chỉ cần bọn họ chịu tin tôi, tôi chắc chắn sẽ cố gắng hết sức."

"Ơn lớn không lời nào cảm tạ hết, sau này Giang đại sư có gì cần tôi, cứ việc mở miệng."

"Hiệu trưởng Cổ nói quá lời rồi!"

...

Thứ năm, ngày 18 tháng 5 năm 2023.

Khu dân cư Hương Giang nào đó.

Từ sau khi nhận được điện thoại của bạn trai cũ hiệu trưởng Cổ, Hoàng Kỷ Thiến đã 48 tuổi lại bắt đầu chuyên tâm trang điểm cho mình. Từ sau khi bà ta rời khỏi phim trường, cô ta không nhớ mình đã bao lâu không cẩn thận trang điểm cho mình như vậy.

Lúc còn trẻ, Hoàng Kỷ Thiến vẫn tính là xinh đẹp, vào năm 1994 khi bà ta tham dự buổi tuyển chọn của Hương Giang, đã nhận được danh hiệu ăn ảnh nhất.

Sau đó, bà ta đóng vai Mộng cô trong Thiên Long Bát Bộ bản 97 đã thu được không ít fan.

Chưa từng sinh con, không cần làm việc dãi nắng dầm sương, không cần bôn ba vất vả vì tiền, cộng thêm bảo dưỡng thỏa đáng, lại trải qua trang điểm tỉ mỉ, vẻ đẹp và dáng người của Hoàng Kỷ Thiến vẫn rất tuyệt.

Sau khi trang điểm xong, thấy đã tới giờ, Hoàng Kỷ Thiến lại lái xe tới một nhà hàng đứng tên của hiệu trưởng Cổ.

Trên đường tới nhà hàng, cảm xúc của Hoàng Kỷ Thiến d.a.o động, trong bụng đầy tâm sự.

Sau khi bà ta và hiệu trưởng Cổ chia tay, cũng không ngừng liên hệ, nhưng số lần hai bên gặp mặt có thể đếm được trên đầu ngón tay, đặc biệt là mười năm gần đây càng chưa từng gặp một lần.

"Tiên Mộc Kỳ Duyên"

Sau mười năm tạm biệt, không biết ông ấy còn có thể nhận ra bà ta không?

...

Sáu giờ 45 phút chiều.

Hiệu trưởng Cổ và Hoàng Kỷ Thiến cuối cùng lại gặp mặt sau mười năm.

Trong phòng, hiệu trưởng Cổ nhìn bạn gái cũ ăn mặc tương đối tinh tế, khen ngợi: "Em Hoàng, mười năm không gặp, em vẫn xinh đẹp như năm đó!"

Trước khi gặp hiệu trưởng Cổ, cảm xúc của Hoàng Kỷ Thiến không ngừng d.a.o động. Chờ đến khi thật sự gặp được người, trong lòng bà ta đã bình tĩnh trở lại, mỉm cười trả lời: "Anh Cổ cũng vẫn đẹp trai như năm đó, thậm chí còn có khí chất hơn năm đó nữa!"

Hiệu trưởng Cổ cười ha ha, sau đó giới thiệu: "Em Hoàng, người này chính là Giang đại sư anh đã từng nói với em. Em đừng thấy cậu ta còn trẻ tuổi, ở trên phương diện suy tính về nhân duyên thì đúng là đại sư chân chính đấy."

Hoàng Kỷ Thiến hiểu rõ tính cách bạn trai cũ của mình. Cậu chàng đẹp trai trước mắt này có thể được ông ấy thừa nhận như vậy, khẳng định phải là người có bản lĩnh thật sự. Bà ta lập tức mỉm cười chào hỏi: "Chào Giang đại sư, chào mừng cậu đến Hương Giang."

Giang Phong cũng mỉm cười chào hỏi: "Chào cô Hoàng Mộng."

Hoàng Kỷ Thiến nghe vậy thì ngẩn người, sau đó thật lòng mỉm cười nói: "Không ngờ Giang đại sư còn biết tôi từng đóng vai đó. Là hiệu trưởng Cổ nói cho cậu biết à?"

Giang Phong lắc đầu mỉm cười nói: "Không phải, Thiên Long Bát Bộ bản 97 đó là bản kinh điển không thể vượt qua, vai Mộng Cô do cô đóng cũng xem như in sâu vào lòng người, cho dù tôi còn trẻ tuổi nhưng đã từng xem qua bộ phim dài tập kinh điển đó.

Cho dù cách hai mươi mấy năm, tôi vừa nhìn đã nhận ra cô."

Hoàng Kỷ Thiến vui vẻ mỉm cười nói: "Cảm ơn đã khích lệ!"

"Em Hoàng, Giang đại sư, ngồi xuống rồi hãy nói!"

"Ừ, ngồi xuống hãy nói!"

Chờ Hoàng Kỷ Thiến và Giang Phong ngồi xuống, hiệu trưởng Cổ lại căn dặn mang thức ăn lên.

Làm ông chủ nhà hàng, lại đánh tiếng trước, tốc độ mang thức ăn lên khỏi cần phải nói nhiều, mấy phút ngắn ngủi, thức ăn đã đưa lên hết. Sau đó nhân viên phục vụ lui ra, để lại không gian cho ông chủ và khách.

Sau năm món ăn, Giang Phong chủ động lên tiếng nói: "Quý cô Hoàng, hôn nhân không phải trò đùa, cho dù hiệu trưởng Cổ đã từng nói với tôi là cô đồng ý xem mắt, nhưng tôi vẫn phải trực tiếp hỏi cô lần nữa, cô xác định muốn để tôi tìm đối tượng giúp cô sao?"

Lời này vừa nói ra, hiệu trưởng Cổ cũng nhìn về phía Hoàng Kỷ Thiến.

Hoàng Kỷ Thiến nghe vậy thì trầm ngâm đại khái ba giây, sau đó mới gật đầu nói: "Giang đại sư yên tâm, nếu tôi đã đáp ứng, đương nhiên sẽ không đổi ý, nếu quả thật gặp được đối tượng thích hợp, vậy tôi sẽ gả mình ra ngoài."

Nghe được bà ta tỏ thái độ, tảng đá đè nặng trong lòng hiệu trưởng Cổ cuối cùng cũng rơi xuống đất. Ông ta đã sớm bỏ xuống tình cảm năm đó, nhưng ông ta không biết đối phương đã bỏ xuống hay chưa.

Cố Diệp Phi

Nếu cuối cùng phải, có thể yên tâm, cho dù đối phương chưa hoàn toàn bỏ xuống, cũng sẽ không ảnh hưởng đến hôn nhân của bà ta.

Giang Phong gật đầu nói: "Vậy thì tốt rồi, chúng ta ăn cơm trước, chờ sau khi cơm nước xong, tôi sẽ lập tức suy tính cho cô, xem thử nhân duyên của cô rốt cuộc đang ở đâu!"
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 482: Hoa Tốt Trăng Sáng Chiếu, Hạnh Phúc Dài Vạn Năm



Hương Giang.

Nhà hàng nào đó đứng tên của hiệu trưởng Cổ.

Trong phòng, nghe thấy Giang Phong nói vậy, bất luận là hiệu trưởng Cổ hay Hoàng Kỷ Thiến đều không khỏi thầm chấn động.

Mọi người đều biết, người Hương Giang rất nể phục các loại huyền học phong thủy, đoán mệnh, suy tính về nhân duyên này thật ra chính là một phần của đoán mệnh. Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu khiến hiệu trưởng Cổ còn chưa giải quyết xong hôn nhân của mình, lại mời Giang đại sư tới Hương Giang xem xét đối tượng cho bạn gái cũ và bạn hợp tác năm xưa.

Bởi vì ông ta rất tin tưởng vào năng lực suy tính về nhân duyên Giang của đại sư.

Nhưng dù tin tưởng sâu sắc không nghi ngờ thế nào đi nữa, cũng không ngờ Giang đại sư sẽ nói ra một câu như vậy.

Lập tức suy tính nhân duyên, điều này làm cho trong lòng hai người đặc biệt chờ mong.

Vì câu nói này, bữa ăn vốn có thể kéo dài một hai giờ, đã kết quả sau chưa tới hai mươi phút ngắn ngủi.

Thấy hiệu trưởng Cổ và Hoàng Kỷ Thiến đều nhanh chóng bỏ bát bắt đầu uống trà, Giang Phong không khỏi cười gượng nói: "Sớm biết các người tò mò như vậy, tôi lại chờ ăn cơm xong mới nói với các người."

Hiệu trưởng Cổ vội cười và nói: "Giang đại sư, cậu cứ ăn từ từ, chúng tôi không giục cậu."

Cố Diệp Phi

Hoàng Kỷ Thiến cũng cười nói: "Đúng vậy, Giang đại sư cứ từ từ ăn, chúng tôi không vội."

Như vậy còn không vội sao? Giang Phong đặt bát xuống, nói: "Được rồi, tôi cũng ăn xong rồi. Nếu các người đều cảm thấy hứng thú như vậy, vậy tôi sẽ tính toán thay cho quý cô Hoàng, xem thử nhân duyên của cô rốt cuộc đang ở đâu."

Hiệu trưởng Cổ thấy thế cũng không khách sáo, hỏi thẳng: "Giang đại sư, có cần phải cung cấp gì cho cậu không?"

Hoàng Kỷ Thiến cũng nhìn về phía Giang Phong.

Giang Phong nói: "Làm phiền Quý cô Hoàng cung cấp ngày sinh tháng đẻ cho tôi."

Đây là một bước không thể thiếu trong đoán mệnh, Hoàng Kỷ Thiến từng đi đoán mệnh, lập tức nói ra ngày sinh tháng đẻ của cô.

Giang Phong khẽ gật đầu, nói: "Chờ tôi mấy phút, tôi sẽ cố gắng tính toán cho quý cô Hoàng."

Hiệu trưởng Cổ và Hoàng Kỷ Thiến đều gật đầu, sau đó nhìn Giang Phong không chớp mắt.

Giang Phong nhắm mắt lại, bấm ngón tay tính toán, lại ngầm phát động chức năng tìm kiếm xứng đôi thay cho Hoàng Kỷ Thiến.

Ngay lập tức, một sóng d.a.o động vô hình quét ngang ra, bao phủ mấy chục triệu nhân khẩu, chỉ thấy hình đại diện của từng phái nam nhanh chóng lóe lên, cuối cùng phong tỏa ở hình đại diện của một người trong đó:

【 Danh tính 】 : Triệu Đức Nghĩa

【 Tuổi tác 】 : 51 tuổi

【 Chiều cao 】 : 173cm

【 Cân nặng 】 : 60kg

【 Bối cảnh gia đình 】 : Ông nội đã qua đời xem là một thành viên trong tàn binh bại tướng chạy trốn tới Hương Giang năm xưa, ba từng là thủ lĩnh nhỏ của K nào đó.

【 Sở thích cá nhân 】 : Kiên nghị, cố chấp, hiếu thảo, thích thức ăn ngon, cờ vua, điện ảnh, bơi.

【 Kinh nghiệm yêu đương 】 : người cũ số một... người cũ số hai...

【 Điểm xứng đôi hôn nhân hiện tại 】 : 73 (tình cảm vợ chồng 69+ môn đăng hộ đối 76+ quan hệ gia đình 74)

【 Điểm xứng đôi hôn nhân tối đa 】 : 85 (tình cảm vợ chồng 85+ môn đăng hộ đối 86+ quan hệ gia đình 84)

Mấy phút sau, Giang Phong mở mắt ra.

Trong ánh mắt giệu trưởng Cổ và Hoàng Kỷ Thiến đang nhìn chằm chằm vào của hắn không khỏi sáng lên.

Hiệu trưởng Cổ sốt ruột không nhịn được hỏi: "Thế nào rồi, Giang đại sư, cậu tính ra chưa?"

Trong mắt Hoàng Kỷ Thiến cũng rất chờ mong.

Giang Phong gật đầu mỉm cười nói: "May mắn không làm nhục sứ mạng."

Trong mắt Hoàng Kỷ Thiến lóe sáng: "Mong được nghe cậu nói rõ ràng!"

Giang Phong không úp úp mở mở, giới thiệu luôn: "Trải qua sự suy tính của tôi, người có duyên phận không cạn với quý cô Hoàng trước mắt chắc hẳn ở khu Thâm Thủy, tên là Triệu Đức Nghĩa, năm nay 51 tuổi, cao 1 mét 73, chưa từng kết hôn, nhưng từng có hai mối tình thất bại."

Hoàng Kỷ Thiến nghe xong thì sốc rồi, bà ta tưởng Giang đại sư suy tính về nhân duyên,

Cũng giống như thầy bói khác, nói vài điều không đúng không sai về tình cảm không có trợ giúp gì mang tính thực chất.

Lại không nghĩ đến, Giang đại sư thậm chí có tính ra tên họ, tuổi, chiều cao của đối phương, thậm chí còn suy tính ra đối phương trước mắt đang ở chỗ nào, điều này khó tránh khỏi cũng quá thần kỳ đi?

Hiệu trưởng Cổ đã từng nghe bạn giảng giải về sự tích thần kỳ của Giang đại sư, cho nên nghe đến đó thật ra không có gì lạ, chỉ cảm thấy cái tên Triệu Đức Nghĩa này hình như hơi quen, hình như đã từng nghe qua ở đâu vậy.

Giang Phong nói tiếp: "Tài vận của ông ta không tệ, trong tay có mấy nhà hàng kinh doanh rất khá."

Nghe đến đó, hiệu trưởng Cổ lập tức nhớ ra thân phận của đối phương, vỗ chân nói: "Tôi nhớ ra rồi, Triệu Đức Nghĩa này là ông chủ của nhà hàng hải sản Đức Khánh. Tôi và ông ta từng gặp mặt một lần."
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 483: Hoàng Kỷ Thiến nhìn về phía hiệu trưởng Cổ. Nhà hàng hải sản Đức Khánh chính là một trong những nhà hàng hải sản



Chỉ là không quen biết ông chủ mà thôi.

"Ông ta quê ở tỉnh Mân, ông nội là một thành viên trong tàn binh bại tướng chạy trốn tới Hương Giang, ba đã từng là thủ lĩnh nhỏ trong K, gia cảnh còn rất phức tạp."

Nói đến đây, Giang Phong mỉm cười: "Chẳng qua quý cô Hoàng không cần lo lắng, từ năm tám mươi thế kỷ trước, ba ông ta đã rời khỏi giang hồ."

Hoàng Kỷ Thiến càng nghe càng kinh ngạc: "Cái này cũng có thể tính ra à? Giang đại sư thật sự quá lợi hại rồi!"

Hiệu trưởng Cổ cũng mới lần đầu tiên thấy Giang đại sư suy tính nhân duyên, hết lời khen ngợi nói: "Đúng vậy, thủ đoạn này của Giang đại sư cậu tuyệt thật, làm cho chúng tôi được mở rộng tầm mắt."

Giang Phong mỉm cười nói: "Hai vị quá khen, tư liệu của đối phương đại khái là như vậy, nếu cần tài liệu tỉ mỉ hơn, vậy tôi phải đi gặp mặt Triệu tổng này một lần mới được."

Nghe đến đó, hiệu trưởng Cổ và Hoàng Kỷ Thiến đều hiểu ý của hắn.

Hiệu trưởng Cổ lại nhìn về phía Hoàng Kỷ Thiến nói: "Em Hoàng, em thấy thế nào?"

Hoàng Kỷ Thiến trầm ngâm một lát, nhìn về phía Giang Phong nói: "Giang đại sư, nếu cậu có thể suy tính ra tôi và ông ta có nhân duyên, vậy tôi muốn hỏi, nếu tôi và hắn kết hôn, quãng đời sau này tình cảm còn lại của chúng tôi sẽ thế nào?"

Hiệu trưởng Cổ nghe vậy cũng nhìn về phía Giang Phong, đáp án này cũng vô cùng quan trọng đối với ông ta.

Giang Phong không hề do dự đáp: "Hoa tốt trăng sáng chiếu, hạnh phúc dài vạn năm."

"Hoa tốt trăng sáng chiếu, hạnh phúc dài vạn năm." Hoàng Kỷ Thiến lẩm bẩm câu này, nhất thời nghĩ đến tình yêu giữa Hư Trúc và Mộng Cô, không khỏi thoáng ngây người.

Không biết qua bao lâu, Hoàng Kỷ Thiến lấy lại tinh thần mới nghiêm túc nói với Giang Phong: "Giang đại sư, vậy làm phiền cậu đi gặp Triệu tổng này!"

Hiệu trưởng Cổ thấy thế, trong lòng đầy mừng rỡ: "Em Hoàng, chúc mừng em, em cuối cùng cũng bước ra được!"

Hoàng Kỷ Thiến rưng rưng nước mắt: "Đúng vậy, qua hai mươi năm, hôm nay cuối cùng cũng thật sự bước ra được!"

Giang Phong đương nhiên hiểu rõ bọn họ đang nói gì, mỉm cười nói: "Quý cô Hoàng yên tâm, ngày mai tôi sẽ đến nhà thăm Triệu tổng kia, tranh thủ bố trí các người gặp mặt trong thời gian ngắn nhất."

"Vậy tôi cảm ơn Giang đại sư trước!"

"Quý cô Hoàng không cần khách sáo, đây là công việc của tôi."

...

Ngày hôm sau.

Bảy giờ sáng.

Quán trà Đức Khánh.

Đây là một trong mấy nhà hàng đứng tên Triệu Đức Nghĩa.

Lúc này, Triệu Đức Nghĩa đang ăn sáng cùng ba trong phòng.

"Đức Nghĩa, còn mấy ngày nữa là ngày ông nội con thọ một trăm tuổi, ba muốn quay về manh đất nơi ông sống để thắp hương cho ông." Triệu phụ nuốt miếng bánh bao xá xíu trong miệng, nói.

Triệu Đức Nghĩa gật đầu nói: "Ba, con sẽ sớm thu xếp công việc, đến lúc đó sẽ cùng ba quay về quê."

Triệu phụ thở dài nói: "Nếu ông nội con còn sống, con đi gặp ông ấy với bộ dạng này, ông ấy chắc chắn không thể không tát con vài cái."

Triệu Đức Nghĩa nghe vậy ngượng ngùng cười. Ông ta đương nhiên hiểu rõ ba mình nói vậy là có ý gì, đơn giản là đã hơn tuổi năm mươi còn độc thân, điều này đối với thế hệ trước coi trọng truyền thừa của gia tộc, thật sự là cực kỳ bất hiếu.

Ba ông ta đã được xem là người tiên tiến hiếm thấy rồi.

Triệu phụ nhấp một ngụm trà, nói: "Chờ lần này quay về quê bái tế ông nội con xong, ba tính mời một đại sư phong thủy xem lại phong thủy nhà họ Triệu chúng ta, xem rốt cuộc có vấn đề ở đâu."

Cố Diệp Phi

Quan niệm phong thủy đã ăn sâu vào tâm tư của người ở Hương Giang, Triệu Đức Nghĩa nghe ba nhắc tới vấn đề này, trong lòng ông ta cũng kinh ngạc, vẻ mặt nghiêm trọng nói: "Ba, ba nghi ngờ phong thủy của tổ tiên nhà họ Triệu chúng ta xảy ra vấn đề à?"

Triệu phụ gật đầu nói: "Ba có hơi nghi ngờ, bằng không tại sao người nhà họ Triệu chúng ta lại ít như vậy? Thậm chí đến thế hệ con còn chẳng kết hôn nổi, nhìn điều này là biết không bình thường."

Triệu Đức Nghĩa trầm ngâm suy nghĩ. Ông ta là không gặp được người thích hợp, không muốn tùy tiện cưới một người phụ nữ không có tình cảm về, bởi vậy mới vô thức bước qua tuổi năm mươi.

Trống kêu không cần búa tạ, Triệu phụ cũng điểm đến thì ngừng.

Tiếp theo, hai ba con lại yên tĩnh ăn sáng.

Tám rưỡi, một người thanh niên đẹp trai xuất hiện ở trước mặt hai ba con nhà họ Triệu, mỉm cười hỏi: "Xin hỏi, anh là ngài Triệu Đức Nghĩa ông chủ của chỗ này sao?"

Nhìn người thanh niên đẹp trai khí chất bất phàm, Triệu Đức Nghĩa là người làm ăn lập tức tươi cười, đứng lên nói: "Tôi là Triệu Đức Nghĩa, xin hỏi quý tính của ngài, ngài tìm tôi có chuyện gì vậy?"

"Chào Triệu tổng, tôi là Giang Phong, là một người mai mối chuyên nghiệp, biệt danh Giang đại sư. Lần này, tôi mạo muội tới làm phiền, là muốn giới thiệu một đối tượng cho anh, không biết dạo này Triệu tổng có thể có ý định kết hôn không?" Giang Phong không nói nhiều lời khách sáo, nói thẳng vào vấn đề.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 484: Hoa Tốt Trăng Sáng Chiếu, Hạnh Phúc Dài Vạn Năm (3)



Nghe Giang Phong nói rõ ý định đến đây, ánh mắt Triệu phụ nhất thời sáng lên, nói tiếp: "Chào Giang đại sư, tôi là ba nó. Cậu nói cậu là người mai mối chuyên nghiệp, muốn giới thiệu đối tượng cho hắn?"

"Chào ông Triệu!"

Giang Phong lên tiếng chào, sau đó gật đầu nói: "Đúng vậy, tôi biết Triệu tổng còn chưa kết hôn, đúng lúc tôi có quen biết một quý cô đặc biệt xuất sắc, nếu Triệu tổng có ý định kết hôn, vậy tôi sẽ giới thiệu cô ấy cho Triệu tổng."

Triệu phụ căn bản không hỏi ý kiến của con trai, đã dứt khoát nói: "Nó đương nhiên là muốn kết hôn rồi. Giang đại sư nói cho tôi biết về tình hình của đối phương, xem bọn họ có hợp không."

Thấy ba đã đồng ý, Triệu Đức Nghĩa cũng không phản đối, nói: "Giang đại sư, mời cậu ngồi, không cậu chê thì nếm thử đồ ăn sáng ở chỗ tôi trước."

Giang Phong nói tiếng cám ơn, sau đó ngồi xuống.

Triệu Đức Nghĩa lập tức dặn dò nhân viên đưa mấy món ăn đặc biệt trong nhà hàng lên.

Giang Phong biết Triệu phụ nóng ruột, không vội ăn gì mà hỏi: "Ông Triệu, Triệu tổng, các người chắc hẳn đều xem qua Thiên Long Bát Bộ bản 97 chứ?"

Triệu Đức Nghĩa gật đầu nói: "Đương nhiên tôi đã xem qua, bộ phim dài tập này do Hoàng Viết Hoa đóng vai chính, là bộ phim võ hiệp kinh điển, tôi và ba tôi đều xem qua."

Giang Phong hỏi lại lần nữa: "Vậy không biết Triệu tổng còn có ấn tượng về nhân vật nào trong đó không?"

Nghe đến đó, Triệu Đức Nghĩa mơ hồ hiểu rõ: "Không biết Giang đại sư muốn nói là nhân vật nào?"

Giang Phong nói: "Chính là Mộng Cô - công chúa nước Tây Hạ bị Thiên Sơn Đồng Mỗ bắt được trong động băng và gặp được Hư Trúc kia."

Triệu Đức Nghĩa gật đầu nói: "Tôi đương nhiên biết nhân vật này. Chẳng lẽ đối tượng mà Giang đại sư muốn giới thiệu cho tôi chẳng lẽ chính là nữ diễn viên đóng vai Mộng Cô kia?"

Giang Phong mỉm cười khẳng định nói: "Không sai, người tôi muốn giới thiệu cho anh chính là nữ diễn viên đóng vai Mộng Cô kia."

Triệu phụ nghe vậy cố nhớ lại, vẫn không thể nhớ nổi nữ diễn viên đóng vai Mộng Cô kia rốt cuộc trông thế nào.

Không chỉ là Triệu phụ, Triệu Đức Nghĩa cũng không nhớ ra được. Dù sao bộ phim kia đã được chiếu cách đây hai mươi lăm hai mươi sáu năm, ngoại trừ mấy diễn viên chính ra, ai có thể nhớ được những nhân vật khác?

Trong lúc ba con nhà họ Triệu đang nhớ lại, Giang Phong đã mở điện thoại ra, tìm ảnh của Hoàng Kỷ Thiến ra.

"Ông Triệu, Triệu tổng, các người xem thử, đây chính là ảnh của nữ diễn viên kia năm đó." Giang Phong đưa điện thoại tới nói.

Triệu Đức Nghĩa cầm điện thoại qua, cùng ba nhìn vào màn hình, sau đó lại thấy được một gương mặt quen thuộc, không khỏi vỗ chân nói: "Đúng rồi, tôi nhớ ra rồi, cô ấy chính là Mộng Cô kia."

Triệu phụ cũng liên tục gật đầu. Sau khi nhìn thấy được ảnh chụp, ông ta cũng nhớ ra.

Giang Phong nói: "Triệu tổng, đây là ảnh của cô ấy năm đó, bây giờ hai mười mấy năm trôi qua, người vẫn thay đổi rất lớn, trong điện thoại của tôi có ảnh của cô ấy gần đây, để tôi tìm ra cho anh xem thử."

Triệu Đức Nghĩa nghe vậy, trả điện thoại lại cho Giang Phong.

Giang Phong thành thạo tìm ra ảnh chụp Hoàng Kỷ Thiến tối hôm trước, đưa lại cho ông ta.

Triệu Đức Nghĩa lại cầm điện thoại qua, cùng ba xem ảnh trên màn hình.

Chỉ thấy trong ảnh chụp, Hoàng Kỷ Thiến trang điểm tinh xảo, chỉ là vẻ quyến rũ của người phụ nữ chín muồi này làm Triệu Đức Nghĩa nhìn thấy cũng phải âm thầm gật đầu, cảm giác quý cô trong ảnh vẫn còn rất xinh đẹp.

Nhìn gần một phút, Triệu Đức Nghĩa mới trả điện thoại lại cho Giang Phong, nói: "Trông quả thật không tệ, không hổ danh là nữ minh tinh, thủ đoạn chăm sóc hơn hẳn người thường."

Giang Phong giới thiệu: "Cô ấy tên là Hoàng Kỷ Thiến, năm nay 48 tuổi, là một người phụ nữ tốt đặc biệt trọng tình trọng nghĩa. Cả đời cô ấy chỉ từng yêu một lần. Bạn trai cũ của cô ấy không phải ai khác, chính là hiệu trưởng Cổ tiếng tăm lừng lẫy."

Ba con Triệu Đức Nghĩa nghe vậy, trong lòng chấn động, hiệu trưởng Cổ nổi tiếng ở nội địa, có thể nói là ai ai cũng biết, chứ đừng nói là ở đại bản doanh Hương Giang này.

"Năm đó, sự nghiệp biểu diễn của hiệu trưởng Cổ rơi vào nguy cơ, giống như chuột chạy qua đường ai nấy đều kêu đánh, nhưng cô ấy không bỏ không rời vẫn làm bạn ở bên cạnh hiệu trưởng Cổ, cùng ông ấy gây dựng lại sự nghiệp."

Cố Diệp Phi

Nói đến đây, Giang Phong nhìn về phía ba con nhà họ Triệu nói: "Ông Triệu, Triệu tổng, các người hẳn phải biết giới giải trí thực tế tới mức nào, cơ bản đều là tai họa đến từng người bay, người có tình có nghĩa giống như quý cô Hoàng loại này thật sự rất ít."

Khi nghe Giang Phong nhắc tới bạn trai cũ của Hoàng Kỷ Thiến chính là hiệu trưởng Cổ, Triệu Đức Nghĩa cũng nhớ tới một số việc năm đó, liên tục gật đầu nói: "Giang đại sư nói không sai. Quý cô Hoàng đúng là người có tình nghĩa, đổi lại thành nữ minh tinh khác, vào lúc hiệu trưởng Cổ đứng đầu sóng ngọn gió, chỉ sợ đã sớm biến mất không còn thấy bóng dáng."

Giang Phong mỉm cười hỏi: "Triệu tổng, tôi muốn giới thiệu quý cô Hoàng cho anh, không biết ý của anh thế nào?"
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 485: Vận Mệnh Thật Kỳ Diệu Khiến Người Ta Nhìn Mà Thở Dài.



Quán trà Đức Khánh.

Cha con nhà họ Triệu liếc mắt nhìn nhau.

Triệu phụ lẩm bẩm nói: "Người ta năm mươi mấy tuổi cũng có thể sinh, nó mới bốn mươi tám tuổi, hẳn là còn có thể sinh, được cha cảm thấy có thể."

Hai mối tình mà Triệu Đức Nghĩa quen trước đây đều bị đối phương phản bội, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu khiến hắn vẫn độc thân đến bây giờ, hơn mười năm trước hắn sớm đã không còn tin tình yêu rồi.

Nếu không với thân phận của hắn, muốn tìm một đối tượng kết hôn quả thực là dễ như trở bàn tay.

Nhưng mà, đối tượng hiện tại Giang đại sư giới thiệu với hắn này, lại là thiết trung chỗ yếu hại của hắn, trung thành với tình cảm của mình. Cho dù đối phương có rơi xuống vực sâu, cũng sẽ không bỏ rơi, tình cảm như vậy ai lại không muốn chứ?

Triệu Đức Nghĩa trầm ngâm chốc lát, nói: "Giang đại sư, nếu như có thể mà nói, mời anh sắp xếp cho chúng tôi gặp mặt nói chuyện."

Giang Phong cười nói: "Chuyện này vốn nên như vậy, nhưng mà trước khi gặp mặt, ông chủ Triệu xin hãy nói cho tôi biết trước tình hình của anh, tôi còn chuyển lời lại với cô Hoàng, nếu như cô ấy không có ý kiến gì, tôi liền sắp xếp cho các anh gặp mặt càng sớm càng tốt."

Triệu Đức Nghĩa gật đầu, liền bắt đầu mô tả ngắn gọn thông tin cá nhân của mình.

Giang Phong một bên vừa nghe vừa ăn, thỉnh thoảng hỏi dò một vài vấn đề, chờ hắn ăn uống no đủ, Triệu Đức Nghĩa c*̃ng đã nói gần xong thông tin của mình cho hắn nghe.

"Giang đại sư, thông tin của tôi đại khái là như thế, còn có cái gì không hiểu, cậu cứ hỏi tôi, tôi biết gì nói nấy."

"Ông chủ Triệu, nếu như thuận tiện, xin cho tôi biết ngày sinh tháng đẻ của anh."

Triệu Đức Nghĩa nghe vậy sửng sốt một chút.

Trong lòng Triệu phụ hơi động, hỏi: "Giang đại sư, tôi muốn hỏi cậu làm sao có thể có tước hiệu này vậy?"

Giang Phong mỉm cười nói: "Không dấu gì ông Triệu, tôi rất am hiểu thôi toán nhân duyên, ở trên mạng cũng có chút danh tiếng, một ít fan hâm mộ liền lấy tên Giang đại sư này để gọi, để hai người cười chê rồi!"

Mặc dù trong lòng đã có vài phần suy đoán, nhưng Triệu phụ vừa nghe vậy vẫn là không nhịn được khiếp sợ, vội vã hỏi tới: "Giang đại sư, không biết cậu học từ vị đại sư nào?"

Mà Triệu Đức nghĩa, đã sớm lấy điện thoại di động ra, bắt đầu lên mạng tìm tòi kiểm tra thông tin của Giang đại sư.

"Ông Triệu, rất xin lỗi, vấn đề này tôi không có cách nào có thể trả lời ông được." Giang Phong không muốn nói dối, cũng chỉ có thể lựa chọn né tránh không trả lời.

Triệu phụ từ nhỏ chính là lăn lộn giang hồ, biết trong chốn giang hồ một ít kỳ nhân dị sĩ đều có quy tắc riêng, cho nên thấy Giang Phong không muốn trả lời hắn học từ ai, hắn c*̃ng tỏ ra là đã hiểu.

Tuy rằng Giang Phong không có để lộ ra hắn học từ ai, nhưng cũng không ảnh hưởng đến sự tôn kính của Triệu phụ phụ đối với hắn.

Cố Diệp Phi

Sự tôn sùng huyền học của người Hong Kong thực sự không thể so sánh với người Đại Lục. Nói thẳng ra, mười bậc thầy về huyền học đương thời thì hết chín người đều là ở Hong Kong, bởi vì Hong Kong huyền học truyền thừa không có tuyệt tự, mà nội địa huyền học truyền thừa tuyệt tự rồi.

Nguyên nhân trong này hắn đều biết.

Một bên khác, khi cha hắn đang nói chuyện cùng với Giang đại sư, Triệu Đức nghĩa đã nhanh chóng đọc xong thông chung về Giang đại sư, sau đó vẻ mặt tôn kính nói: "Giang đại sư, không nghĩ tới cậu lại nổi tiếng trên mạng như thế, thực sự là thất kính rồi!"

Giang Phong khiêm tốn nói: "Đều là những người ái mộ nâng đỡ."

Triệu Đức Nghĩa nói: "Trên internet nói năng lực thôi toán nhân duyên của Giang đại sư không ai bằng. Cậu muốn ngày sinh tháng đẻ của tôi, hẳn là muốn thôi toán nhân duyên của tôi với cô Hoàng?"

Giang Phong cười nói: "Đúng vậy, kỳ thực tôi đã thay cô Hoàng thôi toán qua rồi, tính ra anh cùng với cô ấy duyên phận cũng không cạn, chỉ là thiếu hụt ngày sinh tháng đẻ của anh, cho nên thôi toán không đủ sâu. Hiện tại anh cung cấp ngày sinh tháng đẻ cho tôi, chính là muốn thôi toán sâu một chút, xem sự phù hợp trong hôn nhân của hai người."

Triệu Đức Nghĩa bừng tỉnh, lúc này hắn đem ngày sinh tháng đẻ nói ra.

Sau đó, Giang Phong liền ngay tại chỗ tính toán.

Triệu Đức Nghĩa thấy thế một bên nhỏ giọng giảng thích cho Triệu phụ nghe, một bên không chớp mắt nhìn Giang đại sư bấm đốt ngón tay.

Sau ba phút, Giang Phong mới mỉm cười nói: "Chúc mừng ông chủ Triệu, sau khi tôi tính toán kỹ càng, phát hiện anh cùng với cô Hoàng tính tình hợp nhau. Nếu hai người kết hôn sẽ giúp đỡ lẫn nhau, cả đời không rời không bỏ, thực sự là hiếm có một lương duyên như vậy!"

Triệu Đức Nghĩa nghe vậy lộ ra vẻ vui mừng.

Nghe đến đó, Triệu phụ bỗng nhiên lên tiếng nói: "Giang đại sư, mấy ngày nữa chính là đại thọ 100 tuổi của cha tôi, cậu có cách nào để hai người họ đăng ký kết hôn nhanh nhất có thể không? Sau đó cùng tôi trở về Đại Lục cúng tế bái cha tôi."

Sắc mặt Triệu Đức Nghĩa không khỏi biến đổi: "Cha, cha muốn trong nháy mắt con kết hôn sao?"
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 486: Vận Mệnh Thật Kỳ Diệu Khiến Người Ta Nhìn Mà Thở Dài. (2)



Triệu phụ nhìn con trai nói: "Ông nội con khi còn sống là thương con nhất, con nếu như có thể mang vợ của mình đến cúng ông ấy vào ngày sinh nhật 100 tuổi của ông ấy hắn, ông ấy nếu ở trên trời có linh thiêng, cũng sẽ cảm thấy vui mừng."

Triệu Đức Nghĩa nhớ tới hình ảnh khi còn nhỏ được dẫn theo bên người, khi đó ông nội đối với hắn đứa cháu trai duy nhất này đúng là yêu đến tận xương tủy, vẫn luôn che chở hắn, cho dù hắn nghịch ngợm phá phách, cha mẹ cũng không thể đánh chửi hắn.

Nhớ tới hình ảnh ông nội khi còn sống, Triệu Đức Nghĩa im lặng.

Triệu phụ nhìn về phía Giang Phong, vẻ mặt chờ đợi mà hỏi: "Giang đại sư, yêu cầu này của tôi, cậu có thể làm được không?"

Giang Phong suy nghĩ một chút, nói: "Ông Triệu, cuộc hôn nhân này tôi chắc chắn là xứng đôi, nhưng nếu để trong nháy mặt bọn họ kết hôn, tôi không dám nói chắc chắn có thể làm được. Nhưng tôi có thể thử một chút xem sao, chỉ cần ông chủ Triệu đồng ý, vậy tôi sẽ cố làm hết sức."

Triệu phụ không nói gì, chỉ là mong đợi nhìn con trai.

Hôn nhân không phải trò đùa, điều kiện tốt như Triệu Đức Nghĩa còn độc thân nhiều năm như vậy, chính là không muốn tùy tiện cưới một cô gái mang về, bây giờ mặc dù đối tượng Giang Phong giới thiệu rất tốt, nhưng ngay cả mặt mũi còn chưa nhìn thấy liền nói chuyện cưới hỏi, hắn vẫn còn có chút khó xử.

Nhưng mà, hắn cũng không muốn để cha thất vọng, liền trầm ngâm nói: "Giang đại sư, người này tôi còn chưa nhìn thấy, trong thời gian ngắn tôi c*̃ng không hạ được quyết tâm, nếu không cậu sắp xếp cho tôi với cô ấy gặp trước, đến lúc đó lại tính toán làm như thế nào?"

Giang Phong gật đầu nói: "Được, việc này không nên chậm trễ, tôi hiện tại liền đi nói rõ tình hình với cô ấy, sau đó sắp xếp buổi chiều cho hai người gặp mặt, anh cảm thấy như thế nào?"

"Được, tôi lúc nào cũng có thời gian."

"Vậy tôi liền cáo từ đi trước, tạm biệt!"

"Được, tạm biệt!"

...

Một tiếng sau.

Cố Diệp Phi

Giang Phong có mặt ở trong một quán trà khác gặp Hoàng Kỷ Thiến.

Hoàng Kỷ Thiến năm đó vì Cổ hiệu trưởng mà đã từ bỏ rất nhiều cơ hội, trong giới diễn viên vẫn là không nóng không lạnh, vai diễn Mộng Cô có thể nói là tác phẩm tiêu biểu nhất của cô.

Bây giờ lại tránh bóng mười mấy năm, cho dù là đi trên đường không có che chắn gì, cũng không có mấy người có thể nhận ra cô.

Bởi vậy, Hoàng Kỷ Thiến có thể không kiêng dè ngồi ở chỗ gần cửa sổ, thưởng thức điểm tâm.

"Giang đại sư, cậu thật sự không ăn thêm chút nào nữa sao?" Hoàng Kỷ Thiến hỏi.

Giang Phong lắc đầu cười nói: "Không ăn, trước đó lúc đi gặp ông chủ Triệu kia ở quán trà đã ăn rồi."

Hoàng Kỷ Thiến nhấp một hớp trà: "Giang đại sư tự thân cậu xuất mã, chắc hẳn đã lấy được thông tin chi tiết của bên kia rồi nhỉ?"

Giang Phong gật đầu, sau đó liền đem thông tin của Triệu Đức Nghĩa nói chi tiết, bao gồm cả hai mối tình trước đó của anh ta cũng không hề giấu diếm.

Hoàng Kỷ Thiến vừa ăn điểm tâm, một bên lắng nghe.

Đợi nói xong thông tin của Triệu Đức Nghĩa, Giang Phong mới nhìn về phía Hoàng Kỷ Thiến nói: "Đây là đều thông tin chi tiết về ông chủ Triệu, không biết cô Hoàng cảm thấy như thế nào?"

"Điều kiện của đối phương xác thực rất ưu tú, tính cách c*̃ng rất tốt, tôi đồng ý gặp mặt nói chuyện."

"Vậy được, tôi sắp xếp cho các cô gặp mặt buổi chiều."

...

Buổi trưa.

Tiểu Long Nữ, cô Lý võ trang đầy đủ, xuất hiện ở trong nhà hàng Cổ hiệu trưởng.

Cô Lý năm nay đã 57 tuổi, nhưng mà những năm qua bà vẫn kiên trì không ngừng tiến hành tập thể hình rèn luyện, lại chưa từng sinh con nên vẫn giữ được vóc dáng như thời thiếu nữ.

Chỉ tiếc, cô Lý không hiểu nội công tâm pháp của Cổ Mộ Phái, cho dù vóc người duy trì tốt đến đâu, nhưng khóe mắt cũng không thể tránh khỏi xuất hiện một chút nếp nhăn.

Dù sao thời gian cũng không tha cho một ai!

"Cô cô!"

"Quá nhi!"

Hai người gặp mặt, đều không hẹn mà cùng gọi tên trong ký ức của họ.

"Cô cô, tôi nếu như không có nhớ lầm, lần trước chúng ta gặp mặt, hẳn là 5 năm trước đúng không?" Cổ hiệu trưởng một bên châm trà cho Lý cô cô, một bên hơi mỉm cười nói.

Lý cô cô mỉm cười gật đầu, nói: "Đúng vậy, trong nháy mắt, lại năm năm trôi qua rồi!"

Từ khi bọn họ hợp tác {{thần điêu đại hiệp}} đến nay, tổng cộng gặp nhau bốn lần.

Lần đầu tiên gặp mặt là thần kỳ nhất, bởi vì chính là ròng rã mười sáu năm.

Bất cứ ai đã xem qua thần điêu đại hiệu đều biết, Tiểu Long Nữ cùng Dương Quá đã có tình cảm cảm động kéo dài 16 năm, mà trên thực tế diễn viên từng đóng Dương Quá cùng Tiểu Long Nữ vậy mà c*̃ng trùng hợp gặp mặt nhau sau 16 năm.

Sự kỳ diệu của số phận thật là khiến người ta nhìn mà than thở.

Cuộc gặp gỡ lúc đó của hai người ngay lập tức khiến tập thể người hâm mộ hai bên cùng cao triều.

Bởi vì lúc ấy, hai người nam chưa kết hôn nữ chưa gả, cộng thêm lần tái hợp định mệnh 16 năm này, những người hâm mộ từng đắm chìm trong tình yêu của Dương Long đều đồng loạt hét lớn.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 487: Vận Mệnh Thật Kỳ Diệu Khiến Người Ta Nhìn Mà Thở Dài. (3)



Đáng tiếc hiện thực dù sao cũng là hiện thực, chuyện tình yêu kinh thiên động địa của Dương Quá cùng với Tiểu Long Nữ cũng chỉ có thể tồn tại trong tưởng tượng, hơn nữa 16 năm qua mối quan hệ trong hiện thực cơ bản là chuyện không thể nào.

Lần thứ hai gặp nhau, là hai người làm khách mời trong một bộ phim nào đó.

Lần thứ ba gặp nhau, là lần gặp ngẫu nhiên buổi ăn tối vào 3 năm sau.

Lần thứ bốn gặp nhau, chính là hôm nay.

Hai người khách sáo vài câu, Cổ hiệu trưởng liền gọi người mang đồ ăn lên.

Những người làm phục vụ ở đây, bởi vì ông chủ của bọn họ là minh tinh, cho nên đối với bọn họ chuyện nhìn thấy minh tinh là chuyện bình thường như cơm bữa, cho dù là minh tinh có tên tuổi, bọn họ cũng sẽ không có kích động bao nhiêu.

Nhưng mà, từ tối hôm qua tới hôm nay, tất cả những người phục vụ đều kích động không thôi.

Bởi vì tối hôm qua ông chủ hẹn gặp mặt bạn gái, hôm nay lại là hẹn gặp tiểu long nữ người tình màn ảnh đẹp đôi nhất, tùy tiện lộ tin tức này ra ngoài cũng sẽ đều lên hot search.

Đương nhiên bọn họ rất kích động, nhưng cũng không hề mất lý trí, chuyện riêng tư của ông chủ không thể bị lộ ra được, dù sao ông chủ đối xử với bọn họ rất tốt, đãi ngộ tiền lương cũng được coi là cao nhất trong ngành.

Vì vậy, bọn họ sau khi mang đồ ăn lên xong liền rời khỏi phòng, không tìm hiểu nhiều về chuyện riêng tư của ông chủ.

Trong phòng riêng, sau khi dọn đồ ăn xong, Lý cô cô liền không nhịn được hỏi: "Quá nhi, Giang đại sư cậu nói kia, rốt cuộc là như thế nào?"

Cổ hiệu trưởng đem thức ăn trong miệng nuốt xuống, nói: "Cô cô, tôi có theo dõi một số nội dung cô đăng trên mạng xã hội, biết cô đối với tình cảm của mình cơ bản đã hết hy vọng, không có ý định tìm đối tượng nữa. Tôi biết, đây là cô sợ gặp lại người không quen.

Nhưng vị Giang đại sư tôi chuẩn bị giới thiệu cho cô này, thôi toán nhân duyên của hắn không ai bằng, chỉ cần hắn ra tay thay cô tìm đối tượng, vậy thì nhất định có thể tìm được đối tượng thích hợp với cô, điểm này tôi là tuyệt đối sẽ không hoài nghi."

Cố Diệp Phi

Lý cô cô kinh ngạc nói: "Năng lực thôi toán nhân duyên không ai bằng?"

Cổ hiệu trưởng gật đầu nói: "Cô cô, để tôi kể cho cô một ít chuyện về Giang đại sư này, chờ sau khi cô nghe xong, liền hiểu rõ tôi tại sao lại nói thôi toán nhân duyên của cậu ta không có ai bằng."

Lý cô cô đem đũa đặt xuống, "Vậy cậu mau nói đi, để tôi xem thử Giang đại sư này có cái gì, có thể khiến anh tôn sùng như vậy."

Cổ hiệu trưởng ân một tiếng, sau đó liền kể hết những việc mà mình biết về Giang đại sư, bao gồm cả việc tối hôm qua Giang đại sư đã tính toán hôn nhân cho hắn cũng không giấu diếm, cuối cùng mới khen: "Thôi toán nhân duyên này của Giang đại sư rất thần kỳ, nếu như không phải tận mắt thấy thì thật sự khó có thể tin được."

Lý cô cô nghe được thán phục liên tục: "Đúng là khó có thể tin được, cái này so với những thầy phong thủy không biết đâu thật đâu giả lợi hại hơn, khó trách cậu lại tôn sùng hắn như thế."

Cổ hiểu trưởng thở dài nói: "Có thể gặp được Giang đại sư là may mắn của chúng ta, đợi Giang đại sư thay cô tìm được đối tượng, tôi hi vọng cô cô có thể nghiêm túc đối xử, nhất định phải quý trọng cơ hội khó có được này."

"Tôi hiểu, tôi sẽ quý trọng."

Lý cô cô gật đầu, ngay lập tức lại có chút tò mò hỏi: "Quá nhi, không biết Giang đại sư giới thiệu đối tượng cho anh là trong vòng của chúng ta hay là người ngoài ngành?"

Cổ hiểu trưởng nói: "Là người trong ngành, nói ra chắc cô cũng biết."

Lý cô cô trong mắt sáng ngời, hỏi: "Là ai?"

Cổ học trưởng nói: "Cô ấy là diễn viên Đại Lục, tên là Du Kinh Hồng, cô có ấn tượng gì không?"

Lý cô cô bật thốt lên: "Kinh Hồng tiên tử?"

Cổ hiệu trưởng mỉm cười nói: "Đúng vậy, chính là cô ấy."

Lý cô cô chậm rãi gật đầu nói: "Cô ấy rất tốt, cũng rất xứng đôi với anh."

Cổ hiệu trưởng nói: "Cô cô, cô yên tâm, đợi buổi tối tôi gặp mặt Giang đại sư, tôi liền mời hắn tính toán cho cô, nhất định giúp cô tìm được nhân duyên thích hợp."

Lý cô cô khẽ mỉm cười nói: "Hi vọng như vậy, vậy tôi liền mỏi mắt mong chờ rồi."

"A a, đừng chỉ chú ý nói chuyện, cô cô mau nếm thử món tôm hùm hấp tương này đi, đây là công thức mới nhà hàng tôi nghiên cứu cách đây không lâu, mùi vị tươi ngon so với tôm hùm tương hấp nguyên bản đấy."

"Thật không? vậy tôi phải nếm thử xem..."

...

Hai giờ chiều.

Quán trà Đức Khánh.

Dưới sự sắp xếp của Giang Phong, Triệu Đức Nghĩa cùng với Hoàng Kỷ Thiến gặp mặt.

Vốn dĩ lúc này Triệu phụ đang chơi cờ với bạn cũ, nhưng hôm nay vì gặp mặt con dâu tương lai, hắn đã từ chối cuộc hẹn đánh cờ với bạn.

Trong phòng riêng, hai bên dưới sự giới thiệu của Giang Phong chào hỏi nhau, sau đó mới từng người ngồi xuống.

Sau khi uống một hớp trà, Triệu Đức Nghĩa chân thành khen: "Cô Hoàng, phong cách của cô vẫn như trước!"

Hoàng Kỷ Thiến cười nói: "Ông chủ Triệu quá khen rồi, dù sao cũng già rồi, không còn sức sống như hồi trẻ nữa!"

Triệu Đức Nghĩa lắc đầu nói: "Cô Hoàng thực sự là quá khiêm nhường rồi, cô nhìn lên còn trẻ như vậy ai sẽ nói già chứ, vậy tôi tây chẳng phải là một ông lão già khụ rồi sao? "

Giang Phong cười nói tiếp: "Cô Hoàng, ông chủ Triệu, hai người đều là người trung niên trẻ trung khoẻ mạnh, đang đứng ở giai đoạn đỉnh cao cuộc đời, khoảng cách trở nên già đi còn sớm lắm!"
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 488: Nhất Định Giúp Cô Tìm Được Quá Nhi Trong Lòng Cô.



Buổi chiều.

Quán trà Đức Khánh.

Triệu Đức Nghĩa cùng với Hoàng Kỷ Thiến tán gẫu phải vô cùng đầu cơ, bọn họ có quan điểm và tính cách giống nhau, giống như hận không thể gặp nhau sớm hơn.

Sau khi trò chuyện gần hai giờ, Triệu phụ mới tìm cớ đem Triệu Đức Nghĩa gọi ra phòng khách, trước khi đi còn liếc mắt ra hiệu với Giang Phong, hiển nhiên là muốn hắn đề cập chuyện hôn nhân nhanh chóng cùng với Hoàng Kỷ Thiến.

Cố Diệp Phi

Giang Phong gật đầu, sau khi cha con Triệu gia rời khỏi đây, hắn liền trực tiếp hỏi: "Cô Hoàng, tán gẫu lâu như vậy, cũng đã hiểu nhau khá rõ, cô cảm thấy ông chủ Triệu như thế nào?"

Hoàng Kỷ Thiến khá là hài lòng nói: "Cho đến bây giờ quả thật không tệ, tôi với hắn có tiếng nói chung, có cùng quan điểm về nhiều thứ, tính khí c*̃ng hợp nhau, tôi cảm thấy chúng tôi có thể tiếp tục phát triển."

"Cô Hoàng."

Giang Phong nhìn vào mắt cô, nói ra những lời khiến cô kinh ngạc: "Không dấu gì cô, ông chủ Triệu cùng với cha của hắn đối với cô đều rất hài lòng, mấy ngày nữa chính là sinh nhật 100 tuổi của ông nội Triệu đã qua đời, ông Triệu có ý tứ là muốn cho cô cùng với ông chủ Triệu mau chóng đăng ký kết hôn, sau đó cùng nhau về Đại Lục đi tế bái ông cố Triệu, không biết ý của cô như thế nào?"

Hoàng Kỷ Thiến nghe vậy không khỏi trợn to hai mắt: "Giang đại sư, cậu muốn tôi có một cuộc hôn nhân chớp nhoáng?"

"Đối với những người khác mà nói, hôn nhân chớp nhoáng tương đương với việc lấy nửa đời sau của mình để đánh cược, đánh cược thắng thì vui vẻ, thua cuộc liền sẽ thống khổ một đời, mà phần lớn xác suất người đánh cược thua đều cao hơn nhiều so với đánh cược thắng."

Nói tới chỗ này, Giang Phong tự tin cười, "Thế nhưng cô Hoàng thì khác, nhân duyên của cô cùng với ông chủ Triệu là tôi tính toán ra, tôi có thể chịu trách nhiệm nói cho cô biết, cô cùng với ông chủ Triệu là ông trời tác hợp, một khi kết hôn nhất định nắm tay nhau bách niên giai lão, hôn nhân của các cô nhất định là hạnh phúc. Cho nên hôn nhân chớp nhoáng đối với các cô mà nói là có lợi chứ không có hại."

Hoàng Kỷ Thiến nghe vậy trong lòng cũng hơi rung động, cô chưa từng có suy nghĩ sẽ kết hôn chớp nhoáng, chẳng qua nếu như thật giống như những gì Giang đại sư nói, vậy hôn nhân chớp nhoáng đối với cô mà nói đúng là mới có lợi.

Không nói những cái khác, chỉ nói chuyện sinh con, cô năm nay đã 48 tuổi, nếu như yêu đương kết hôn bình thường, cũng phải mất một hai năm, lúc đó cô cũng đã 50 tuổi.

Mọi người đều biết, tuổi tác của sản phụ một khi quá 35 tuổi, thì cứ thêm một năm thì sinh con nguy hiểm sẽ tăng thêm.

Cô nếu như để hai năm sau kết hôn, vậy sinh con sẽ nguy hiểm hơn.

Quan trọng nhất là, phụ nữ không giống đàn ông, đàn ông năm sáu mươi tuổi sinh con đều là bình thường, nhưng phụ nữ một khi quá 50 tuổi muốn có con cũng không được, phụ nữ ở tuổi này cơ bản đã mãn kinh, không phải muốn mang thai liền có thể mang thai.

Cho nên, nhanh chóng kết hôn với cô mà nói, còn thật sự chỉ có lợi.

Đương nhiên, có một điều kiện tiên quyết cho việc này, đó chính là hôn nhân của cô nhất định phải như Giang đại sư nói.

Thấy cô nghiêm túc cân nhắc tính khả thi của việc nhanh chóng kết hôn, Giang Phong liền bỏ thêm một cây đuốc nói: "Đều nói hôn nhân là lần đầu thai thứ hai của con người, tầm quan trọng này cũng không cần tôi nhiều lời. Tôi từ lúc làm mai mối trực tiếp cùng gián tiếp đến đã đã tác hợp hơn một ngàn cặp đôi, không thất bại một cặp nào, tất cả họ đều sống hạnh phúc.

Trước đây, tôi chưa từng đảm bảo cho bất kỳ cặp đôi nào, hôm nay tôi phá lệ một lần, hôn nhân của cô cùng với ông chủ Triệu sẽ đảm bảo cho cô, nếu như xảy ra vấn đề, tôi sẽ phụ trách giải quyết."

Nghe đến đó, Hoàng Kỷ Thiến không do dự nữa, trực tiếp đáp: "Được, tôi tin năng lực và sự chuyên nghiệp của Giang đại sư, nhanh chóng kết hôn liền nhanh chóng kết hôn, tôi đồng ý!"

Giang Phong nghe vậy hài lòng gật đầu, mỉm cười nói: "Rất tốt, vậy thì mời cô Hoàng ở đây chờ một chút, tôi ra ngoài đem tin tức tốt này nói cho cha con Triệu gia biết."

Hoàng Kỷ Thiến ân một tiếng, cô vừa đưa ra một quyết định quan trọng như vậy, trong lòng cũng là thật lâu không cách nào bình tĩnh lại.

Giang Phong đi ra phòng khách sau đó tìm tới cha con Triệu gia, không có khách sáo, đi thẳng vào vấn đề nói: "Ông Triệu, may mắn không làm nhục mệnh, sau khi nghe tôi thuyết phục, cô Hoàng cuối cùng cũng coi như là đồng ý, bất cứ lúc nào có thể cùng ông chủ Triệu đăng ký kết hôn."

Triệu phụ kích động nói: "Quá tốt rồi, cảm ơn Giang đại sư, ở lúc sinh nhật 100 tuổi của cha tôi, có thể mang theo con trai con dâu cùng nhau trở về Đại Lục tế bái lão nhân gia, vậy cũng như là đã hoàn thành được một tâm nguyện rồi."

Giang Phong mỉm cười nói: "Ông Triệu không cần khách khí."
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 489: Nhất Định Giúp Cô Tìm Được Quá Nhi Trong Lòng Cô. (2)



Giờ khắc này, tâm trạng của Triệu Đức Nghĩa khá là phức tạp, hắn không nghĩ tới vị Giang đại sư trước mặt này thật sự có thể khiến Hoàng Kỷ Thiến đồng ý kết hôn nhanh chóng, năng lực làm mai mối này thực sự là nghịch thiên rồi.

Việc đã đến nước này, hắn cũng không có khả năng đổi ý, chỉ có thể tin tưởng năng lực thôi toán nhân duyên của vị Giang đại sư này.

Thế là, ba người lần nữa tiến vào phòng khách.

Sau khi thảo luận một lúc, Triệu Đức Nghĩa cùng với Hoàng Kỷ Thiến quyết định thứ hai, cũng chính là ngày 22 tháng 5 năm 2023 đi đăng ký kết hôn.

"Ông Triệu, ông chủ Triệu, cô Hoàng, chỗ này cũng không còn chuyện của tôi nữa, tôi liền cáo từ đi trước!" Sau khi thảo luận xong, Giang Phong liền từ biệt.

Ông Triệu vội vã giữ lại nói: "Giang đại sư, cậu là đại công thần cũng không thể đi, buổi chiều để người ta dọn một bàn đồ ăn, tôi cùng với cậu uống hai chén, coi như là chúc mừng bọn họ sắp kết hôn."

Triệu Đức Nghĩa c*̃ng lên tiếng nói: "Đúng vậy, Giang đại sư, tôi lập tức kêu người sắp xếp bàn tiệc, nhất định để cậu ăn uống no say."

Giang Phong xua tay cự tuyệt nói: "Cảm ơn, nhưng mà buổi tối nay tôi đã có sắp xếp, chỉ có thể để lần sau."

Thấy Giang Phong không phải khách sáo, mà là thật sự có hẹn, Triệu phụ liền sửa lời nói: "Vậy thì thứ hai, ngày kia hai người bọn họ lĩnh chứng, Giang đại sư cậu tới cùng ăn bữa cơm chúc mừng thì như thế nào?"

Giang Phong suy nghĩ một chút, gật đầu cười nói: "Không thành vấn đề."

...

4: 48 chiều.

Trong phòng khách ở một nhà hàng được đặt dưới danh nghĩa Cổ hiệu trưởng, Giang Phong rốt cuộc gặp được Tiểu Long Nữ Lý cô cô.

Trong số hơn mười phiên bản của {{thần điêu đại hiệp}}, Giang Phong chỉ xem qua hai phiên bản, một cái chính là của Cổ hiệu trưởng cùng Lý cô cô trước mắt đóng, một cái nhưng là Hoàng Giáo chủ cùng với Thần Tiên tỷ tỷ đóng.

Hai phiên bản này đều có rất nhiều người hâm mộ, nhưng nếu như so sánh, Giang Phong vẫn thích phiên bản Cổ hiệu trưởng với Lý cô cô đóng hơn.

Giang Phong không theo đuổi minh tinh, bất quá hắn đối với Cổ hiệu trưởng cùng Lý cô cô, đều có hảo cảm rất lớn.

Sau khi chào hỏi lẫn nhau, Cổ hiệu trưởng liền hỏi: "Giang đại sư, buổi xem mắt của Hoàng muội bên kia có thuận lợi không?"

Giang Phong mỉm cười nói: "Đương nhiên thuận lợi, bọn họ đã thương lượng xong, thứ hai liền đăng ký kết hôn."

Cố Diệp Phi

"Hả?"

"Giang đại sư, cậu nói cái gì?"

Lời này vừa nói ra, Lý cô cô cùng với Cổ hiệu trưởng cũng không khỏi được lên tiếng kinh hô.

Giang Phong hiểu sự khiếp sợ của bọn họ, liền lập lại một lần nói: "Tôi nói là, ông chủ Triệu cùng với cô Hoàng đã thương lượng với nhau, thứ hai liền đi đăng ký kết hôn."

Lần này, Cổ hiệu trưởng cùng Lý cô cô nghe rõ không khỏi liếc nhau một cái, đều thấy được trong mắt đối phương đều là khiếp sợ.

Tin tức này thật sự khiến người ta quá bất ngờ, hôm nay mới sắp xếp xem mặt, ngày kia liền đi đăng ký kết hôn? Nếu như không phải ngày mai và ngày mốt vừa vặn là cuối tuần, thời gian này khả năng còn có thể sớm hơn, chuyện này quả thật là khó mà tin nổi.

"Giang đại sư, đến cùng đã xảy ra chuyện gì, tại sao đăng ký kết hôn vội vàng như vậy?" Cổ hiệu trưởng không nhịn được quan tâm mà hỏi.

Giang Phong giải thích: "Là như vậy, mấy ngày nữa, chính là sinh nhật 100 tuổi của lão gia tử Triệu gia đã qua đời, cha của ông chủ Triệu hi vọng đến lúc đó có thể mang theo con trai con dâu về Đại Lục đi tế bái lão gia tử, cho nên ông chủ Triệu cùng với cô Hoàng mới quyết định kết hôn nhanh chóng như thế."

Lý cô cô không nhịn được lo lắng hỏi: "Như vậy có được không? Hai bên mới lần đầu gặp nhau, còn chưa kịp ở chung, liền trực tiếp tiến vào hôn nhân, này thật sự có thể hạnh phúc được không?"

Giang Phong mỉm cười nói: "Lý cô cô, cô không cần lo lắng, hôn nhân của bọn họ tôi thôi toán quá rồi, nhất định là có thể hạnh phúc."

Lý cô cô ngượng ngùng nói: "Giang đại sư, tôi không có nghi vấn ý của cậu, chuyện của cậu Quá nhi đã nói với tôi tường tận rồi, thật sự rất lợi hại."

Giang Phong khiêm tốn mỉm cười, sau đó nhìn về phía Cổ hiệu trưởng, nói: "Sở dĩ tôi hỗ trợ thúc đẩy bọn họ nhanh như vậy kết hôn, c*̃ng là vì suy nghĩ cho bọn họ. Ở tuổi này của cô Hoàng kết hôn, còn có muốn sinh con, vậy chuyện kết hôn liền đúng là nên sớm không nên chậm trễ. Nếu không nguy hiểm sinh con còn chưa đề cập đến, thì chính là độ khó mang thai cũng sẽ từng năm tăng lên."

Cổ hiệu trưởng đột nhiên hiểu ra, gật đầu liên tục nói: "Vẫn là Giang đại sư cậu suy tính chu đáo, ở tuổi này cô ấy nếu như còn muốn sinh con, vậy đúng là kết hôn càng sớm càng tốt"

Lý cô cô cũng bị lý do này thuyết phục, bà năm nay đã 57 tuổi, mấy năm trước cũng đã từ bỏ ý định có con, đời này của bà đã định là không có con nối dõi.

Mặc dù có chút tiếc nuối, nhưng đây chính là mệnh của bà.

Mà Hoàng Kỷ Thiến mới 48 tuổi, còn có hi vọng sinh con, hiển nhiên kết hôn càng sớm càng tốt.
 
Back
Top Bottom