Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 460: Tiểu Soái Ca Có Ngại Có Thêm Ba Bạn Gái Nữa Hay Không (3)



Năm giờ chiều.

Quán đồ nướng của hai mẹ con họ Tiền cũng đã bắt đầu chuẩn bị mở cửa kinh doanh.

Trong quán nướng, ngoại trừ hai mẹ con thì còn có thêm hai nữ nhân viên nữa.

Dọn xong bàn, đốt than lên, chuẩn bị kĩ càng nguyên liệu, nấu nước pha trà... mấy người làm vô cùng thành thục, sau khi đã chuẩn bị xong tất cả thì lặng lẽ đợi khách tới.

Tất cả các quán đồ nướng đều phải đợi tới tối mới là lúc đông khách nhất, năm sáu giờ chiều, quán vẫn không có mấy người, hai mẹ con Tiền thị và hai nữ nhân viên đều tranh thủ thời gian này để ăn cơm tối.

Chờ bốn người ăn xong cơm tối thì bắt đầu có khách tới, bà chủ Tiền kiêm sư phụ đồ nướng liền bắt đầu bận đến bù đầu.

6 giờ 13 phút chiều, Giang Phong và Hồng Chí Vĩ cùng đến quán nướng.

Hai người đi tới trước mặt Tiền mẫu, Giang Phong lên tiếng chào, sau đó giới thiệu: “Dì Tiền, đây chính là bạn học cháu, Hồng Chí Vĩ.”

Hồng Chí Vĩ liền lên tiếng chào hỏi theo: “Xin chào dì Tiền.”

Lúc này, Tiền mẫu đang bận xiên thịt dê cho khách, nghe vậy liền ngẩng đầu lên nhìn hai người một cái, ánh mắt hơi dừng lại trên người Hồng Chí Vĩ một chút, sau đó gật đầu đáp: “Ông mối Giang, hai người trước cứ tìm bàn ngồi đi, nhà chúng tôi sẽ đãi hai cậu một bữa đồ nướng thật ngon.”

Giang Phong vội vàng từ chối: “Dì Tiền, chúng cháu vừa mới ăn cơm tối xong, hiện tại cũng không ăn thêm cái gì được nữa, muốn ăn đồ nướng thì đợi tới mười một, mười hai giờ đêm rồi nói sau. Tối nay chúng cháu chính là nhân viên của dì, có gì cần làm, dì Tiền cứ việc giao phó, tuyệt đối đừng khách khí với chúng cháu nhé!”

Tiền mẫu một bên thành thạo lật qua lật lại chỗ xiên thịt nướng, một bên cười nói: “Được, vậy trước hết cô cảm ơn hai đứa, hiện tại khách vẫn chưa nhiều, các cháu trước ra nói chuyện phiếm với Tư Tư một chút đi!”

“Vâng!”

Giang Phong đáp một câu, sau đó liền mang theo Hồng Chí Vĩ vẻ mặt có hơi không tự nhiên đi tới trước mặt Tiền Tư Tư, mỉm cười nói: “Chị Tiền, đây chính là bạn học của tôi, Hồng Chí Vĩ, hai người làm quen một chút đi.”

“Xin chào em Tiền.” Hồng Chí Vĩ mở lời chào hỏi.

“Chào anh Hồng!” Tiền Tư Tư cũng lên tiếng chào.

Giang Phong thấy Tiền Tư Tư dường như có chút xấu hổ, liền nói sang chuyện khác: “Chị Tiền, mọi người kinh doanh cửa hàng này, khoảng thời gian nào là đông khách nhất vậy?”

“Bình thường thì khoảng chín đến mười giờ tối là giờ cao điểm.” Trả lời vấn đề này xong, Tiền Tư Tư liền mời hai người ngồi xuống, sau đó rót cho mỗi người một chén trà.

Đối với đối tượng “xem mắt” Hồng Chí Vĩ vừa mới đến này, mới ban đầu, Tiền Tư Tư quả thật có chút xấu hổ, có điều cô đã theo mẹ làm ở quán nướng này ba, bốn năm rồi, đã tiếp xúc qua đủ loại người khác nhau, ngược lại cũng sẽ không xấu hổ đến mức không nói được chuyện gì.

Chờ hai người trò chuyện được vài câu xong, khách cũng dần tới nhiều hơn, Tiền Tư Tư cũng bận rộn lên.

Hồng Chí Vĩ đương nhiên sẽ không đần độn ngồi ở chỗ đó uống trà, mà tích cực hỗ trợ, đợi tới giờ cao điểm buổi tối, Giang Phong cũng không nhàn rỗi, cũng hỗ trợ mang thức ăn lên, lấy rượu gì đó.

Có hai người Giang Phong và Hồng Chí Vĩ tích cực hỗ trợ, ngoại trừ Tiền mẫu vẫn cứ bận tối mày tối mặt, thì Tiền Tư Tư và hai nữ nhân viên đều cảm giác nhẹ nhõm hơn so với trước rất nhiều.

Mười giờ tối, chính là thời gian cao điểm trong ngày, có ba người đàn bà ăn mặc sang trọng đi tới, bởi vì lúc ấy những người khác đang bận, cho nên Giang Phong liền chạy ra chào hỏi.

“A, tiểu soái ca, sao tôi chưa thấy cậu ở đây bao giờ nhỉ, cậu là nhân viên mới của quán nướng này sao?” Người nói chuyện là một người phụ nữ mặc váy trắng liền thân, nghe ý trong lời của cô là biết cô chính là khách quen ở chỗ này.

Không đợi Giang Phong kịp trả lời, một người phụ nữ khác mặc áo thun trắng đục và một chiếc quần lửng màu đen liền nói: “Nhìn tiểu soái ca khí chất bất phàm như vậy, hẳn là không phải nhân viên mới tới.”

Người phụ nữ còn lại cũng lên tiếng: “Tiểu soái ca, cậu có phải là thân thích bên nhà chị Tiền hay không vậy?”

Giang Phong mỉm cười nói: “Ba chị gái xinh đẹp, tôi không phải nhân viên quán nướng, cũng không phải thân thích của dì Tiền, chỉ là cơ duyên xảo hợp tới giúp đỡ một chút mà thôi.”

Người phụ nữ mặc váy trắng nghe vậy liền lớn mật hỏi: “Tiểu soái ca có bạn gái chưa?”

Hai người phụ nữ khác nghe vậy thì cũng mỉm cười, ánh mắt nhìn Giang Phong giống như là sói xám nhìn thấy cừu nhỏ vậy.

Giang Phong cười cười: “Tiểu tỷ tỷ, tôi đã có bạn gái rồi!”

Người phụ nữ mặc áo thun trắng che miệng cười nói: “Tiểu soái ca, vậy có ngại đổi một bạn gái khác không?”

Giang Phong lắc đầu cười: “Tôi với bạn gái tình cảm rất tốt, không có ý định đổi bạn gái.”

Người phụ nữ mặc váy nháy nháy mắt, buông lời trêu đùa: “Vậy tiểu soái ca có ngại có thêm ba bạn gái nữa hay không?”
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 461: Tiểu Soái Ca Có Ngại Có Thêm Ba Bạn Gái Nữa Hay Không (4)



Giang Phong mặt toát mồ hôi, đáp: “Tiểu tỷ tỷ, mọi người đừng giỡn với tôi nữa, ba người gọi gì nhỉ?”

Người phụ nữ mặc váy cười hì hì: “Tiểu soái ca, trước khi chọn món tôi muốn hỏi một chuyện, chúng ta có thể mời cậu cùng ăn đồ nướng được không?”

Giang Phong nghe đến đây cũng hoài nghi có phải dạo này bản thân trở nên đẹp trai hơn rồi không, hắn chật vật từ chối lần nữa: “Cảm ơn ý tốt của tiểu tỷ tỷ, chỉ là bây giờ trong cửa hàng đang rất bận, sợ rằng không có thời gian cùng ngồi ăn với mọi người, thật sự ngại quá!”

Ba người phụ nữ lại đùa thêm vài câu, sau đó mới chọn món.

Gọi món xong, người phụ nữ mặc áo thun nháy mắt với Giang Phong một cái, nói: “Tiểu soái ca, nếu có thời gian thì nhớ tới chỗ mấy chị gái này cùng ăn đồ nướng, nhớ mang thêm chút hàu nướng, ngưu tiên và rau hẹ các thứ tới.”

Trong một năm này, Giang Phong cũng coi là đã trải đời, nhưng giờ phút này, hắn lại cảm thấy mình được mở mang tầm mắt, đây thật sự là lần đầu tiên hắn bị ba người phụ nữ đùa giỡn tới mức “Chạy trối chết” như vậy.

Thấy Giang Phong không “đỡ” được nữa liền rút lui, ba người phụ nữ đều nở nụ cười.

Cố Diệp Phi

Tiếp đó, trong lúc bận rộn, bất tri bất giác đã đến mười một rưỡi đêm.

Ba người phụ nữ to gan kia cũng đã trả tiền rời đi, trước khi đi còn không quên trêu đùa Giang Phong một phen, khiến hắn trăm bề không lối thoát, không hiểu vì sao tối nay lại bị ba người phụ nữ này phân biệt đối xử.

Lúc này, theo thời gian trôi đi, lượng khách cuối cùng cũng đã giảm dần.

Tối nay, Giang Phong và Hồng Chí Vĩ vẫn luôn bận rộn trước sau, tất cả đều được hai mẹ con Tiền thị để vào trong mắt, bây giờ, lượng khách đã giảm dần, Tiền mẫu liền dành thời gian nướng cho Giang Phong và Hồng Chí Vĩ không ít đồ tốt, sau đó để Tiền Tư Tư ngồi ăn cùng bọn họ.

“Ông mối Giang, anh Hồng, đây là sở trường của mẹ tôi, cà nướng, hai người nếm thử một chút xem hương vị như thế nào?” Tiền Tư Tư đẩy xiên cà nướng thơm phức tới trước mặt hai người, nói.

Hồng Chí Vĩ lên tiếng khen ngợi: “Nhìn hình dáng này, ngửi mùi vị này là biết quả cà này chắc chắn ăn rất ngon rồi, để tôi nếm thử xem.”

Giang Phong cũng cười, gật đầu nói: “Tối nay có nhiều khách như vậy, tôi thấy gần như là bàn nào cũng gọi món này, như vậy là đã thấy tay nghề nướng cà của dì Tiền chắc chắn là có tiếng rồi, hương vị ngon không thể nghi ngờ.”

Hai người thổi phồng lên như vậy khiến Tiền Tư Tư có chút vui vẻ trong lòng, hỏi: “Hai người uống bia gì, tôi đi lấy cho hai người!”

Ăn đồ nướng không uống bia cứ có cảm giác thiếu thiếu gì đó, có gì lát nữa gọi tài xế tới lái xe hộ là được rồi.

Thế là, Giang Phong cũng không khách khí nữa: “Vậy làm phiền chị Tiền, tôi không có yêu cầu gì, bia hãng nào cũng được.”

Hồng Chí Vĩ cũng vội vàng gật đầu theo: “Tôi cũng vậy.”

Tiền Tư Tư thấy thế liền đi lấy hãng bia bán chạy nhất cho hai người.

Ăn mấy xiên nướng, uống mấy ngụm bia, lúc này, Giang Phong mới hỏi: “Chị Tiền, quán đồ nướng của hai người bình thường kinh doanh tới mấy giờ thì đóng cửa vậy?”

Tiền Tư Tư nói: “Bình thường đều làm tới khoảng một giờ sáng, nếu có khách không rời đi thì vẫn sẽ phục vụ tiếp, thỉnh thoảng phải tới hai, ba giờ sáng mới đóng cửa.”

Giang Phong cảm khái nói: “Thật sự rất vất vả.”

“Bây giờ đã coi là tốt rồi, trước đây mẹ tôi một mình mở tiệm, phần lớn công việc trong quán nướng đều là một mình bà làm, mỗi ngày chỉ ngủ bốn, năm tiếng, thật đúng là không biết bà làm thế nào để sống qua ngày.” Tiền Tư Tư nói tới đây, trong lòng lại hận cha đẻ mình tới nghiến răng.

Hồng Chí Vĩ nhìn Tiền Tư Tư, trong lòng đã hạ quyết tâm, bình thường phải đi làm thì thôi, đợi tới cuối tuần không cần đi làm, hắn sẽ ở quán nướng này cho tới giờ đóng cửa mới về nhà.

Tiếp đó, ba người vừa ăn vừa nói chuyện, thỉnh thoảng lại uống vài ngụm bia.

Trong lúc đó, Tiền mẫu cũng bớt chút thì giờ kính hai người một chén rượu, cảm ơn bọn hắn tối nay đã vất vả.

Nói tóm lại, tối nay là lần đầu tiên Hồng Chí Vĩ và Tiền Tư Tư tiếp xúc, cũng tính là tương đối thành công.

Có lẽ là biểu hiện của Hồng Chí Vĩ không tệ, thái độ Tiền Tư Tư đối với hắn cũng không còn kháng cự như lúc mới gặp mặt, mặc dù vẫn còn cách rất xa mức độ có thể tiếp nhận hắn thành bạn trai của mình, nhưng chỉ cần Hồng Chí Vĩ kiên trì, chắc chắn sẽ có ngày ôm được mỹ nhân về nhà. Ngày hôm sau.

Giang Phong ăn sáng xong liền lái xe tiếp tục đi về phía bắc.

Tới tận mười giờ tối mới chạy tới thủ đô.

Bởi vì Giang Phong đã làm thẻ thông hành ở tuyến trên, cho nên một đường đi rất thuận lợi.

Sau khi ăn cơm tối, thuê phòng, giải quyết xong mọi chuyện thì đã là rạng sáng.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 462: Giới Thiệu Người Mai Mối Cho Tôi Là Có Ý Gì? (2)



Trước khi đi ngủ, Giang Phong thử tìm kiếm đối tượng xứng đôi cho Hiệu trưởng Cổ một lần, một làn sóng vô hình lập tức quét ngang mọi thứ, nháy mắt đã bao phủ khắp ngàn dặm, từ tấm ảnh chân dung nữ thần tốc lướt qua, cuối cùng dừng lại ở một tấm chân dung:

【 Danh tính 】 : Du Kinh Hồng

【 Tuổi tác 】 : 52 tuổi

【 Chiều cao 】 : 165cm

【 Cân nặng 】 : 50kg

【 Bối cảnh gia đình 】 : Gia đình khá giả, cha mẹ đều là thành phần trí thức cao

Cố Diệp Phi

【 Sở thích cá nhân 】 : Tính cách kiên định, quả quyết, đầu óc sáng suốt, tương đối độc lập, quyết định mọi chuyện không cần thương lượng cùng người khác, biết chính mình muốn cái gì, cũng biết nên từ chối cái gì. Thích tự do, không bị ràng buộc trong cuộc sống, thích thăm dò giới hạn diễn xuất của mình trong các loại nhân vật khác nhau, đồng thời suy ngẫm trăm vị nhân sinh

【 Kinh nghiệm yêu đương 】 : Hơi...

【 Điểm xứng đôi hôn nhân hiện tại 】 : 77 (tình cảm vợ chồng 72 + môn đăng hộ đối 78 + Quan hệ gia đình 81)

【 Điểm xứng đôi hôn nhân tối đa 】 : 87 (tình cảm vợ chồng 88 + môn đăng hộ đối 86 + Quan hệ gia đình 87)

Thấy tài liệu đối tượng xứng đôi này, Giang Phong hơi kinh ngạc, nhưng cũng không ngoài ý muốn.

Du Kinh Hồng này cũng được coi là minh tinh truyền hình điện ảnh nổi tiếng, mặc dù địa vị trong giới diễn xuất không thể so được với hiệu trưởng Cổ, nhưng cũng coi như là một tiền bối nổi tiếng trong vòng diễn xuất.

Hơn nữa, vì cô từng ở trường điện ảnh dạy học cho nên người trong vòng cũng gọi cô là cô giáo Du.

Hiệu trưởng Cổ lúc còn trẻ là mỹ nam có tiếng, mà cô giáo Du cũng được xem như hoa khôi trong giới điện ảnh thời đại đó, cũng là người đẹp từ nhỏ, hai người tuấn nam mỹ nữ, vẫn rất xứng đôi.

Giang Phong hôm nay lái xe mười mấy tiếng, lúc này đã cảm thấy hơi buồn ngủ, cộng thêm tư liệu của cô giáo Du quá dài, hắn cũng không định xem xong mới ngủ, mà muốn ngủ trước rồi tính sau.

Không phải người dễ mất ngủ chính là tốt như vậy, nói ngủ là có thể ngủ.

Một đêm không có chuyện gì xảy ra.

Ngày hôm sau.

Lúc Giang Phong tỉnh lại đã là hơn chín giờ sáng, rửa mặt ăn sáng xong, hắn mới chậm rãi mở tư liệu của cô giáo Du lên cẩn thận xem.

Xem xét xong cái này cũng đã mất trọn vẹn hơn một giờ, đây là đã thông qua tài liệu tóm gọn, điều này cũng cho thấy cô giáo Du không còn trẻ nữa, trải nghiệm cuộc sống đủ phong phú.

Nhìn xong tư liệu của cô giáo Du, Giang Phong liền bắt đầu suy nghĩ nên dùng phương thức nào để liên hệ với cô.

Cách làm hữu hiệu nhất đương nhiên là mời đại thiếu Thủ đô, Tưởng Quý Đông tới giới thiệu, nhưng vì chút chuyện nhỏ này mà đi quấy rầy Tưởng đại thiếu thì hiển nhiên có chút không thích hợp.

Dù sao thì hai người cũng chỉ vừa mới kết bạn thông qua anh Long, quan hệ vẫn chưa thân thiết tới mức độ đó.

Cũng may mạng lưới quan hệ của Giang Phong hiện tại rất rộng, trong số bạn bè quen thân có thể tìm ra một đống lớn người có thể liên hệ với cô giáo Du, hơn nữa, còn đều là những tồn tại cô giáo Du không thể không nể tình.

Hơi trầm tư một chút, Giang Phong cuối cùng cũng tìm ra được người phù hợp nhất.

Người này không ai khác chính là minh tinh tuyến một xuất thân từ Quế tỉnh, Phạm Tiểu Lệ.

Giang Phong và Phạm Tiểu Lệ gặp nhau, nguồn gốc là từ hôn lễ của Uông Văn Kiệt và Tiêu Mẫn, lúc ấy, Phạm Tiểu Lệ là thủ lĩnh của đoàn chị em, sau đó Giang Phong còn tác hợp cô cùng thủ lĩnh của đoàn anh em, phú gia công tử Ngô Minh, ngay tại hiện trường.

Hiện nay, Ngô Minh và Phạm Tiểu Lệ đã xác lập quan hệ yêu đương, chính là thời điểm thân mật như keo sơn.

Phạm Tiểu Lệ là diễn viên đường đường chính chính tốt nghiệp ở trường điện ảnh thủ đô, có thể coi là sư xuất đồng môn với Du Kinh Hồng, dùng mối quan hệ này đương nhiên thích hợp.

Là người rất phù hợp để mời làm trung gian.

Sau khi suy tính kỹ càng, Giang Phong liền gọi điện thoại cho Phạm Tiểu Lệ.

“Giang đại sư, buổi sáng tốt lành!” Điện thoại vừa kết nối, tiếng chào hỏi của Phạm Tiểu Lệ liền vang lên.

Giang Phong hỏi: “Chị Phạm, gọi cho chị vào thời gian này không quấy rầy đến chị chứ?”

Phạm Tiểu Lệ vội vàng nói: “Không quấy rầy, gần đây tôi không có nhận công việc nào mới, từ sáng đến tối đều cực kỳ rảnh rỗi.”

Giang Phong đương nhiên hiểu tại sao lại như vậy, Phạm Tiểu Lệ hiện tại đang trong đỉnh cao sự nghiệp, tự nhiên không thể có chuyện không có vai diễn nào được, sở dĩ không nhận diễn, tám chín phần mười là vì muốn ở cùng Ngô Minh.

Cho nên, nghe Phạm Tiểu Lệ nói như vậy, Giang Phong liền cười chúc mừng: “Chị Phạm, chúc mừng chị, xem ra chuyện tốt của chị và anh Minh đã sắp tới rồi!”

Phạm Tiểu Lệ cảm kích nói: “Đều là nhờ công lao của Giang đại sư.”

Lời nói này của cô cũng không hề dối lòng chút nào, nếu như không có sự hỗ trợ của Giang đại sư, trong hôn lễ của Uông Văn Kiệt và Tiêu Mẫn, kể cả cô có hảo cảm với Ngô Minh thì hai người họ cũng chắc chắn không thể thành cặp được.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 463: Giới Thiệu Người Mai Mối Cho Tôi Là Có Ý Gì? (3)



Giang Phong khiêm tốn cười: “Chị Phạm không cần khách khí, đây là duyên phận giữa chị và anh Minh, tôi chỉ là thuận tiện đẩy thuyền mà thôi.”

Phạm Tiểu Lệ cũng không treo câu cảm ơn bên miệng mãi, chờ hai người đi lĩnh giấy chứng nhận rồi sẽ chuẩn bị cho Giang đại sư một phần đại lễ, như này còn tốt hơn so với một vạn câu cảm ơn nhiều.

Tiếp đó, hai người lại rảnh rỗi hàn huyên vài câu.

Lúc này, Phạm Tiểu Lệ mới hỏi: “Giang đại sư gọi điện cho tôi có phải có chuyện gì không?”

Giang Phong đáp: “Thật đúng là có chuyện muốn nhờ chị một chút.”

Phạm Tiểu Lệ lập tức cam kết: “Có việc gì cậu cứ nói thẳng, có thể giúp đỡ thì dù bận tôi cũng sẽ không từ chối.”

Giang Phong hỏi: “Chị Phạm, nghe nói cô Du Kinh Hồng là đồng môn của chị? Quan hệ giữa hai người như thế nào vậy?”

“Đúng vậy, Du Kinh Hồng đúng là sư tỷ đồng môn của chị, quan hệ của chị và sư tỷ Du cũng không tệ.”

Nói tới đây, trong lòng Phạm Tiểu Lệ hơi động, hỏi: “Giang đại sư, sư tỷ Du vẫn còn đang độc thân, chẳng lẽ cậu muốn làm mai mối giúp sư tỷ Du?”

Giang Phong cười nói: “Không sai, tôi quả thực có ý nghĩ này, cho nên muốn nhờ Chị Phạm hỗ trợ làm người trung gian, cho tôi cơ hội được gặp cô Du một lần.”

Phạm Tiểu Lệ nghe vậy thì mặt đầu hưng phấn, nói: “Giang đại sư, không nói gạt cậu, tôi vốn định giới thiệu cậu cho sư tỷ Du rồi, chỉ là đoạn thời gian trước sư tỷ Du vẫn luôn phải quay phim, cho nên không rảnh để nói chuyện việc này.

Vậy mà giờ Giang đại sư lại nhắc tới chuyện này trước, tôi sẽ lập tức gọi điện cho sư tỷ Du ngay đây, xem chị ấy quay xong bộ phim đầu năm kia chưa. Nếu như đã đóng máy, tôi sẽ lập tức giới thiệu cậu cho chị ấy.”

Giang Phong ha ha cười: “Vậy thật đúng là trùng hợp, thế trước chị cứ gọi điện cho cô Du đi nhé!”

Cố Diệp Phi

“Được, vậy tôi cúp máy trước đây, hỏi rõ ràng xong tôi sẽ gọi điện lại cho cậu sau.”

“Ừm, được.”

...

Thành phố Quảng Đông, tại một biệt thự sang trọng nào đó.

Phạm Tiểu Lệ cúp điện thoại của Giang đại sư xong liền hào hứng gọi điện cho sư tỷ Du của mình.

Điện thoại vừa kết nối, Phạm Tiểu Lệ liền hỏi: “Sư tỷ Du, bộ phim kia của chị đã quay xong chưa?”

Du Kinh Hồng cười nói: “Quay xong rồi, chị nghỉ hơn một tuần lễ rồi, vừa mới hồi phục sức lực được một chút, em bây giờ tuyệt đối đừng nhắc tới chuyện quay phim với chị.”

Phạm Tiểu Lệ cười nói: “Được, em không đề cập tới chuyện quay phim nữa, lần này em gọi điện thoại cho sư tỷ là muốn giới thiệu cho chị một người hết sức đặc biệt.”

Du Kinh Hồng nghi ngờ hỏi: “Người hết sức đặc biệt? Đặc biệt thế nào?”

Phạm Tiểu Lệ vừa cười vừa nói: “Cậu ấy là một người mai mối, chuyên môn mai mối cho người khác, có phải là rất đặc biệt hay không?”

Du Kinh Hồng mắng một tiếng: “Cái con nhỏ này, quanh co lòng vòng nói xấu tôi đấy à?”

Phạm Tiểu Lệ cười ha ha: “Không có, sư tỷ đừng hiểu lầm, em không có ý này đâu!”

Du Kinh Hồng cười mắng: “Vậy giới thiệu người mai mối cho tôi là có ý gì?”

Phạm Tiểu Lệ thật vất vả mới dừng cười được, nghiêm túc nói: “Sư tỷ, người mai mối em giới thiệu cho chị này không phải người mai mối bình thường, mà là một người mai mối có năng lực đặc biệt.”

Du Kinh Hồng im lặng một hồi, sau đó lên tiếng: “Cho nên, người em gái tốt của chị, em là đang hi vọng người sư tỷ này đi xem mắt có đúng không?”

Phạm Tiểu Lệ nói: “Sư tỷ, chị không nên có thành kiến với chuyện xem mắt như vậy chứ, chị biết đấy, chuyện yêu đương gần nhất của em thật ra cũng có thể nói là do người mai mối này tác hợp mà thành.”

Du Kinh Hồng kinh ngạc nói: “Không phải chứ? Cuộc tình của em còn có dưa lớn như vậy sao?”

Phạm Tiểu Lệ không trả lời mà hỏi lại: “Sư tỷ, ca sĩ Tiêu Mẫn, chỉ hẳn là biết chứ?”

Du Kinh Hồng gật đầu nói: “Biết, nhưng không quen.”

Phạm Tiểu Lệ nói tiếp: “Cô ấy với em là đồng hương, cũng là một trong những người bạn tốt nhất trong vòng nghệ sĩ của em, đầu năm em nhận lời mời tham gia hôn lễ của cô ấy với Uông tổng của tập đoàn Uông thị kia, làm người đứng đầu đoàn chị em...”

Tiếp đó, Phạm Tiểu Lệ liền kể lại chi tiết chuyện cô tham gia hôn lễ của Tiêu Mẫn một lần.

Trong đó, trọng điểm là giới thiệu về Giang đại sư, nói ra toàn bộ những thông tin mà cô biết rõ liên quan tới Giang đại sư.

Du Kinh Hồng nghe đến kinh ngạc, khó tin nói: “Trên đời này còn có người mai mối trâu bò vậy sao?”

Phạm Tiểu Lệ nói: “Nếu như không phải em đã tự mình trải qua, thì em cũng không tin rằng trên đời này có thể có người mai mối trâu bò như vậy, thật ra em đã sớm muốn giới thiệu người ta cho sư tỷ rồi, chỉ là trước đó chị vẫn luôn bận quay phim, cho nên em cũng không vội nhắc tới chuyện này.”

Du Kinh Hồng nói: “Đứa sư muội này vẫn còn có lòng đấy.”

Phạm Tiểu Lệ nói tiếp: “Vừa đúng lúc, lúc nãy Giang đại sư có gọi điện cho em, nói với em muốn giới thiệu cho chị một đối tượng, biết chị với em là sư xuất đồng môn, liền nhờ em tới làm người giới thiệu ở giữa.”
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 464: Giới Thiệu Người Mai Mối Cho Tôi Là Có Ý Gì? (4)



Mặc kệ bản thân có tâm tư xem mắt hay không, sư muội đã mở miệng, tất nhiên cô phải cho sư muội mình mặt mũi này, cho nên Du Kinh Hồng không hề do dự, trực tiếp đáp: “Đã hiểu rồi, sư muội cứ bảo vị Giang đại sư kia trực tiếp liên hệ với chị đi!”

Phạm Tiểu Lệ đạt được đáp án mong muốn, liền chân thành nói: “Sư tỷ, vị Giang đại sư này có năng lực suy tính nhân duyên được rất nhiều người công nhận là không ai sánh bằng, đối tượng cậu ấy giới thiệu cho chị, hi vọng chị có thể coi trọng, đừng bỏ qua một mối nhân duyên tốt đẹp.”

“Được, chị hiểu, không cần biết cậu ta giới thiệu cho chị đối tượng gì, chị đều sẽ cân nhắc thật kỹ.”

“Ừm, vậy em cúp máy trước đây.”

“Được rồi, hẹn gặp lại!”

“Hẹn gặp lại!”

Chờ cúp điện thoại xong, Du Kinh Hồng cũng sinh ra hứng thú không nhỏ đối với cuộc gặp mặt sắp tới cùng Giang đại sư, liền lên mạng lục soát thông tin của người này thử.

Mấy phút đồng hồ sau, một số điện thoại lạ gọi tới, số điện thoại hiển thị là thuộc về Quế tỉnh, đây chính là vị Giang đại sư mà sư muội giới thiệu kia.

Thế là, Du Kinh Hồng liền ấn nhận điện thoại.

Một giọng thanh niên trẻ vang lên: “Cô Du, xin chào, tôi là Giang Phong.”

Du Kinh Hồng cũng khách khí chào lại: “Giang đại sư, xin chào, nghe đại danh đã lâu!”

Hai người khách sáo vài câu, sau đó Giang Phong liền đi thẳng vào vấn đề chính, nói: “Cô Du, mục đích em tìm cô, chắc hẳn Chị Phạm đã đề cập với cô rồi, bây giờ em đang ở thủ đô, không biết cô Du có tiện gặp mặt cùng em nói chuyện không?”

Du Kinh Hồng nghe vậy thì hơi ngạc nhiên, nhưng vẫn sảng khoái đáp: “Giang đại sư, ra ngoài thì phải võ trang đầy đủ, hơn nữa, tỷ lệ bị fans hâm mộ nhận ra cũng rất lớn, cậu không chê phiền thì tới nhà tôi đi!”

Giang Phong cười đáp: “Không phiền, có thể được tới nhà cô Du là vinh hạnh của em.”

Du Kinh Hồng cười nsoi: “Vậy cậu thêm wechat của tôi, tôi gửi định vị cho cậu.”

“Được, wechat là cùng số với điện thoại sao?”

“Đúng vậy.”

“OK, em đã thêm rồi, chị chấp nhận là được.”

“Ừm, tôi nhìn thấy rồi, để tôi gửi định vị cho cậu.”

“Vâng, vậy em cúp trước đây, lát nữa gặp.”

“Được, lát nữa gặp.”

Chờ cúp điện thoại rồi, Du Kinh Hồng liền bắt đầu thu dọn phòng, quét dọn vệ sinh, cũng may bình thường cô cũng rất thích sạch sẽ, trong phòng vốn đã gọn gàng rồi, chỉ dọn dẹp đơn giản một chút là được.

Sau đó liền đi tắm rửa thay quần áo.

Chuẩn bị bánh ngọt, đĩa trái cây, pha trà kĩ càng, làm tốt công tác chuẩn bị.

Chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ xong thì Giang Phong cũng đến.

Lúc hai người gặp mặt đều có loại cảm giác hai mắt tỏa sáng.

Trong mắt Du Kinh Hồng, vị Giang đại sư trước mặt này thật sự là trẻ tuổi quá mức, nếu như không phải sư muội cô đã tiêm mũi dự phòng trước, cộng thêm cô đã lên mạng tra tư liệu của hắn, thì cô cũng không thể tin nổi một đứa trẻ nhỏ tuổi soái khí như vậy lại là Giang đại sư đại danh truyền xa.

Còn ở trong mắt Giang Phong, đại mỹ nữ dáng người nở nang, có vòng n.g.ự.c hoàn mỹ, tỉ lệ m.ô.n.g eo kinh người, khí chất trưởng thành trước mặt này thoạt nhìn cũng chỉ mới ba, bốn mươi tuổi, thật không thể tin được cô năm nay đã năm mươi hai tuổi rồi.

Không hổ là được toàn bộ cộng đồng mạng xã hội tán dương là nữ thần không già đi, đúng là danh bất hư truyền mà!

Giang Phong không hề tới tay không, hắn cầm mấy túi đồ, trong đó có lá trà, có long nhãn, có trái cây tươi, còn có hai hộp sushi và hai ly trà sữa.

“Giang đại sư, cậu thật đúng là khách khí quá rồi, cậu đến là được rồi, sao còn mang nhiều quà như thế làm gì?”

“Đều không phải là thứ gì đáng tiền, nhìn thời gian cũng gần trưa rồi, ra ngoài ăn cơm cũng không tiện, liền tiện đường mua hai hộp sushi và hai cốc trà sữa làm bữa trưa, không biết cô Du có ăn được cái này hay không?”

“Ha ha, vẫn là Giang đại sư chu đáo, tôi vốn định mang chút bánh ngọt ra chiêu đãi cậu, bây giờ có thêm sushi và trà sữa, lại càng thêm hoàn hảo!”

Trong lúc nói chuyện, Du Kinh Hồng mang ra một đôi dép lê cho Giang Phong.

Giang Phong thay dép xong, lại đến bồn rửa tay rửa sạch tay, sau đó mới chào hỏi Du Kinh Hồng đang ngồi trước khay trà.

Du Kinh Hồng một bên rửa trà pha trà, một bên chào hỏi: “Giang đại sư, những cái này đều là bánh ngọt tự tay tôi làm, cậu nếm thử xem mùi vị thế nào?”

Giang Phong cười nói: “Mấy món bánh ngọt này thoạt nhìn cũng không tệ, không nghĩ tới cô Du còn am hiểu bếp núc như vậy!”

Du Kinh Hồng lắc đầu cười: “Tôi không tính là am hiểu chuyện bếp núc đâu, thích cho nên học làm vài món bánh ngọt mà thôi!”

Cố Diệp Phi

Giang Phong khẽ cười: “Làm bánh ngọt cũng rất tốt, sạch sẽ, nếu như đại mỹ nữ như cô Du đây cũng giống như những đầu bếp người đầy dầu mỡ ngoài kia, vậy chẳng phải là phá hư phong cảnh sao?”

Lời này chọc cho Du Kinh Hồng buột miệng bật cười: “Thật không hổ là người mai mối, nói chuyện êm tai như vậy.”

“Lời của em đây là lời thật tâm.”

Trong lúc nói chuyện, Giang Phong nếm thử một miếng bánh quế, miếng bánh vừa vào miệng đã như tan ra, hương vị thơm ngọt ngon miệng, mùi hoa quế thơm ngát nồng đậm tỏa ra, khiến hắn không nhịn được liên tục khen:

“Cô Du, tay nghe của cô thật đúng là tuyệt vời mà, so với những thợ làm bánh chuyên nghiệp nổi tiếng kia cũng không kém là bao.”
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 465: Có Thể Bôi Đen Cổ Hiệu Trưởng Chỉ Có Mặt Trời.



Đế Đô.

Nhà Du Kinh Hồng.

Trên khay trà, bày một số bánh ngọt tinh xảo, đĩa trái cây, Sushi cùng với trà sữa.

Ngoài ra, Du Kinh Hồng còn pha một ấm trà Trần Niên Phổ Nhị có giá trị không nhỏ.

Hai người vừa ăn uống vừa nói chuyện phiếm, khách sáo một chút sau đó mới từ từ đi vào vấn đề chính.

"Giang đại sư, chuyện cậu làm mai mối tôi đã nghe sư muội của tôi nói rồi, cậu là vô sự không lên Điện Tam Bảo, lần này tới tìm tôi là muốn giới thiệu đối tượng cho tôi sao?" Du Kinh Hồng hỏi.

Giang Phong gật đầu cười nói: "Đúng vậy, em quả thật là có ý này, sau khi em tính toán, phát hiện cô giáo Du cùng với khách hàng cao cấp của em vô cùng xứng đôi, cho nên em mới mạo muội tìm tới cửa."

Du kinh Hồng đối với năng lực thôi toán nhân duyên của Giang Phong rất hiếu kỳ, nghe vậy hỏi: "Giang đại sư, không biết vị khách hàng chất lượng tốt mà cậu nói kia, tôi có quen biết sao?"

"Ông ấy là vua màn ảnh nổi tiếng trong giới giải trí các cô, cô đương nhiên là quen biết ông ấy."

Nói tới chỗ này, Giang Phong thở dài một hơi: "Đáng tiếc các cô ở trong làng giải trí lăn lộn nhiều năm như vậy, lại một lần cũng chưa từng hợp tác qua, thực sự là rất tiếc nuối. Nếu không bằng với độ xứng đôi của cô với ông ấy, cũng không cần em đến đây thay các cô bắt cầu dắt mối, chính các cô cũng có thể tiến tới với nhau rồi."

Du Kinh Hồng nghe vậy mắt đẹp trừng lớn, không nhịn được hỏi: "Giang đại sư, cậu nói vua màn ảnh là vị nào?"

Giang Phong không có ý k*ch th*ch cô, trực tiếp trả lời: "Vị vua màn ảnh mà em nói đến chính là nhà từ thiện lớn nhất trong ngành giải trí các cô, hiệu trưởng Cổ nổi danh."

Du Kinh Hồng chợt hiểu ra: "Hóa ra là hắn!"

Lúc này, thông tin về Cổ hiệu trưởng không ngừng lóe lên trong đầu Du Kinh Hồng, ở độ tuổi này chỉ lớn hơn cô một tuổi, xuất đạo vẫn không có người sớm đồng hành, cô là cực kỳ bội phục.

Giang Phong mỉm cười nói: "Cô giáo Du, thông tin của Cổ hiệu trưởng, chắc hẳn không cần em lại qua giới thiệu nhỉ?"

Du Kinh Hồng nhấp một hớp trà sữa, cười nói: "Cái này xác thực không cần giới thiệu nhiều, Cổ hiệu trưởng ở trong vòng danh tiếng không có ai không biết, hắn là hình mẫu trong giới giải trí chúng tôi, là tấm gương chúng tôi học tập."

Giang Phong ăn miếng hoa quả, kính nể nói: "Cổ hiệu trưởng rất tốt, đúng là ba ngày ba đêm cũng nói không hết, ông ấy âm thầm làm từ thiện nhiều năm như vậy mà không đòi hỏi bất cứ cái gì. Có hơn 130 trường tiểu học hy vọng, để hàng trăm ngàn trẻ em vùng núi được lợi.

Chỉ là số việc thiện được truyền thông lộ ra ánh sáng đếm không xuể, mà một số việc chưa được phơi bày thì không biết có bao nhiêu. Hiệu trưởng Cổ là một nhà từ thiện chân chính, không phải loại tiểu nhân lợi dụng chiêu bài từ thiện để kiếm danh lợi.

Ánh mắt của quần chúng là sáng như tuyết, bất kể ngôi sao trong làng giải trí đều sẽ có antifan, nhưng hiệu trưởng Cổ nhất định là một trong những người có ít antifan nhất. Giống như fan của hiệu trưởng Cổ nói, có thể bôi đen được hiệu trưởng Cổ, chỉ có mặt trời!"

Du Kinh Hồng gật đầu, khá là cảm khái nói: "Hiệu trưởng Cổ có tài có đức, nếu như trong làng giải trí chúng tôi có nhiều người như hắn, ít đi một số người tranh giành đoạt lợi, danh tiếng của chúng tôi cũng sẽ không đến nỗi hội kém như vậy."

Giang Phong thở dài nói: "Kỳ thực các ngành các nghề, đều không thể thiếu những người tranh danh đoạt lợi này, chỉ là làng giải trí độ quan tâm tương đối cao, cho nên mới đứng mũi chịu sào mà thôi.

Cô giáo Du cô c*̃ng rất tốt, cho tới nay chỉ coi mình là lựa chọn nghề diễn viên này là người bình thường, ở trên màn ảnh có thể làm cho mình chói lọi, một khi rời khỏi màn ảnh, lại hi vọng bị quan tâm càng ít càng tốt. Nhẹ giống như mây gió, không có bất kỳ chủ nghĩa thực dụng nào, ở trong làng giải trí táo bạo bây giờ người như vậy cũng là có thể đếm được trên đầu ngón tay thôi."

Cố Diệp Phi

Du Kinh Hồng xua tay cười nói: "Giang đại sư cậu quá khen rồi, theo như những gì người trẻ các cậu nói, tôi đây là không có lòng cầu tiến, thuần túy là tại bày nát đây!"

"Cô giáo Du cô quá khiêm nhường rồi!"

Giang Phong ăn một miếng Sushi, trực tiếp hỏi: "Cô giáo Du, cô thấy Cổ hiệu trưởng như thế nào? Nếu như cảm thấy ổn, em liền giúp các cô hẹn thời gian gặp mặt nói chuyện, nếu như cảm thấy không thích hợp, vậy em cũng không lãng phí thời gian của các cô nữa."

Du Kinh Hồng không có vội vã trả lời có thể hay không, mà là nói: "Giang đại sư, tôi nghe sư muội của tôi nói năng lực thôi toán nhân duyên của cậu không ai bằng, còn nói cho tôi không ít ví dụ điển hình. Không biết tôi có cái phúc phận có thể tận mắt chứng kiến năng lực này không?"

Hôn nhân là một trong những việc quan trọng nhất của đời người, nếu như Du Kinh Hồng có thể kiên trì đến hơn 50 tuổi còn chưa kết hôn, liền có thể biết thái độ đối với hôn nhân của cô ấy là thà ít chứ không lung tung.

Trước khi tìm được đối tượng kết hôn lý tưởng, cô ấy tình nguyện độc thân c*̃ng không muốn tìm người thích hợp qua lại.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 466: Có Thể Bôi Đen Cổ Hiệu Trưởng Chỉ Có Mặt Trời. (2)



Bây giờ phải đưa ra một quyết định quan trọng như vậy, dù cho trước mắt vị Giang đại sư này là do sư muội thân thiết giới thiệu cho cô, Du Kinh Hồng có cơ hội c*̃ng muốn đích thân nghiệm chứng một lần. Năng lực được đồn đại là thần kỳ hắn có thực là lợi hại như vậy không?

Giang Phong nghe thấy dây cung biết nhã ý, lúc này cười nói: "Cô giáo Du đã có hứng thú, vậy em liền cho cô thấy. Sẽ mất nhiều thời gian để xác minh tương lai, vậy nên chúng ta liền xác minh một chuyện của quá khứ, cô xem có thể không?"

Du Kinh Hồng liền vội vàng gật đầu nói: "Đương nhiên có thể."

Giang Phong tự tin cười nói: "Vậy thì mời Cô giáo Du cung cấp các ứng cử viên, và cung cấp cho em tên các cặp đôi mà cô biết nhưng em không biết. Nếu như không biết ngày sinh tháng đẻ của bọn họ, cũng có thể dùng số giấy căn cước hoặc là số điện thoại để thay thế, em sẽ tính tình trạng hôn nhân của họ cho cô."

Du Kinh Hồng vừa nghe đã phấn khích. Trước đó, khi sư muội gọi điện thoại cho của cô, cô ấy cũng đã nói với cô về khả năng này của Giang đại sư. Lúc đó, cô đã vô cùng sửng sốt khi nghe được, không thể tin được trên đời này còn có người có năng lực như vậy.

Bây giờ, rốt cuộc có thể tự mình nghiệm chứng một phen, Du Kinh Hồng tự nhiên là nóng lòng muốn thử.

Thế là, cô ngay lập tức cung cấp cho Giang Phong tên và số điện thoại của ba cặp đôi.

Trong ba cặp đôi này có một cặp đôi thân thích trong nhà cô, còn có một người là bạn học có quan hệ tốt trường cấp 3, người cuối c*̀ng là nhân viên hậu trường trong vòng.

Sau khi Giang Phong lấy được tên và số điện thoại của ba cặp đôi, liền trước tiên xem điểm số xứng đôi cho bọn họ một cái, sau đó quan sát đánh giá hôn nhân giữa họ. Nhìn bề ngoài chỉ thấy hắn bấm ngón tay tính toán, liền không nhanh không chậm nói từng người.

Cố Diệp Phi

Du Kinh Hồng an tĩnh nghe, sau đó càng nghe càng giật mình, bởi vì theo như cô biết, những lời nhận xét của Giang đại sư có thể nói là từng câu nói đều đúng điểm mấu chốt, thậm chí so với hiểu biết của cô còn rõ ràng hơn.

Đợi Giang đại sư nhận xét lần lượt ba cặp đôi xong, Du Kinh Hồng đã king ngạc như gặp người trời..

Nghe nói cùng với tự mình trải qua, đúng là khái niệm hoàn toàn khác nhau.

"Giang đại sư, tôi hoàn toàn bị thuyết phục, năng lực tính hôn nhân của cậu quả thật là vô địch rồi!"

Du Kinh Hồng rót cho Giang Phong một chén trà, vẻ mặt cảm khái nói: "Khó trách vị sư muội kia của tôi đối với cậu tôn sùng như vậy, nếu như tôi có thể sớm quen biết người như Giang đại sư, làm sao đến mức bao nhiêu tuổi rồi mà vẫn còn độc thân chứ."

Giang Phong mỉm cười nói: "Cô giáo Du, đổi góc độ của cô ngẫm lại, cả thế giới mấy tỉ người, người có thể gặp được người mai mối như em thì có bao nhiêu người đây?"

Du Kinh Hồng bật cười nói: "Giang đại sư cậu nói đúng, tôi có thể ở trong biển người mênh m.ô.n.g gặp được một người mai mối như cậu, đã là chuyện cực kỳ may mắn rồi, nếu như lại càng tham lam thì không được rồi."

Giang Phong cười nói: "Như vậy, chúng ta trở về chủ đề trước, cô thấy Cổ hiệu trưởng như thế nào?"

Du Kinh Hồng lần này không do dự nữa, trực tiếp gật đầu nói: "Tôi tin vào năng lực thôi toán nhân duyên của Giang đại sư, nếu như cậu muốn thay tôi cùng với Cổ hiệu trưởng bắt cầu dắt mối, tôi đương nhiên sẽ không cự tuyệt."

Giang Phong nhấp ngụm trà, nói ra: "Cảm ơn đã tín nhiệm, Cô giáo Du cô yên tâm, theo tính toán của em, cô cùng với Cổ hiệu trưởng rất tương xứng, các cô kết hôn sẽ hạnh phúc cả đời."

Du Kinh Hồng nghe được trong lòng cao hứng, cười đến con mắt đều híp lại.

Sau khi nhận được câu trả lời khẳng định của Cô giáo Du, Giang Phong cũng không lãng phí thời gian, rèn sắt khi còn nóng nói: "Cô giáo Du, chọn ngày không bằng gặp mặt, cô đã cảm thấy Cổ hiệu trưởng không tệ, vậy em hiện tại liền gọi điện thoại cho ông ấy, hỏi lộ trình của ông ấy, xem thử ngày nào thích hợp sắp xếp hai người gặp mặt nhau."

"Được, vậy cậu đến thư phòng gọi đi!"

Giang Phong nói tiếng cám ơn, liền đứng dậy đi vào thư phòng của cô.

Du Kinh Hồng sợ hắn đóng cửa thấy xấu hổ, còn đặc biệt theo tới giúp hắn đóng cửa lại.

Giang Phong một vừa quan sát thư phòng tràn đầy hương mực, một bên gọi điện thoại cho Cổ hiệu trưởng.

Điện thoại vừa kết nối, Giang Phong liền hỏi: "Cổ hiệu trưởng, ông bây giờ nói chuyện có tiện không?"

"Giang đại sư, cậu chờ một chút."

Nửa phút sau, Cổ hiệu trưởng mới lên tiếng: "Giang đại sư, hiện tại thuận tiện nói chuyện, có chuyện gì cậu cứ việc nói."

Giang Phong biết ông ấy có thể là đang bận, liền nói tóm tắt: "Là như vậy, tôi đã tìm được đối tượng thích hợp cho ông rồi, cô ấy cũng là người trong giới giải trí các ông, chỉ nhỏ hơn ông một tuổi, tên là Du Kinh Hồng, ông chắc là biết chứ?"

Cổ hiệu trưởng bật thốt lên: "Chính là Kinh Hồng tiên tử trong {{Tiểu Lý Phi Đao}} sao?"

Giang Phong cười nói: "Chính là cô ấy, thông tin của cô ấy chắc cũng không tôi giới thiệu qua đâu nhỉ?"
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 467: Có Thể Bôi Đen Cổ Hiệu Trưởng Chỉ Có Mặt Trời. (3)



Cổ hiệu trưởng cười nói: "Nếu như là cô ấy thì không phải giới thiệu gì nhiều, tuy rằng tôi với cô ấy chưa từng hợp tác với nhau, nhưng cô ấy cũng rất nổi tiếng trong ngành chúng tôi, tôi thường xuyên nghe các đạo diễn và diễn viên hợp tác với cô ấy nhắc qua, cũng coi như là là quen thuộc."

Giang Phong nghiêm túc nói: "Cổ hiệu trưởng, theo sự tính của tôi, ông cùng với Cô giáo Du là một đôi rất xứng đôi vừa lứa, các ông nếu như kết hôn, nhất định sẽ hạnh phúc."

Cổ hiệu trưởng mỉm cười nói: "Với ánh mắt của Giang đại sư, tôi tự nhiên là tin."

Giang Phong nói: "Cổ hiệu trưởng, tôi biết ông là người bận bịu, không muốn trì hoãn nhiều thời gian của ông, tôi bây giờ đang ở nhà Cô giáo Du ở Đế Đô, vừa nãy tôi đã giới thiệu ông với cô ấy rồi, cô ấy đồng ý gặp mặt nói chuyện với ông, không biết ông chừng nào thì có thời gian?"

Cổ hiệu trưởng nghe vậy có phần bất ngờ, lập tức trầm ngâm một chút, nói: "Vừa vặn ba ngày nữa tôi có việc phải bay đến Đế Đô, anh hỏi Cô giáo Du một chút, nếu như có thể thì sắp xếp lúc đó gặp mặt thì như thế nào?"

Giang Phong cười nói: "Không cần hỏi đều là không có vấn đề, Cô giáo Du cũng không có bận rộn giống như ông."

Cổ hiệu trưởng cười nói: "Tôi cũng không muốn bận rộn như vậy, chỉ là nhiều người cần tôi như vậy, tôi không thể không bận rộn."

Giang Phong đương nhiên hiểu ý của ông ấy trong lời này, điện ảnh Hongkong sa sút, từ lâu đã không còn phải Hollywood phương đông ngày xưa, doanh thu phòng vé thấp, sản xuất phim không ngừng giảm sút, một lượng lớn diễn viên và nhân viên bị chèn ép mất việc, rất nhiều cựu diễn viên phải chuyển nghề để kiếm sống.

Cổ hiệu trưởng với tư cách là hội trưởng Hiệp hội điện ảnh Hong Kong và hiệp hội nghệ sĩ HongKong, để chống đỡ công nghiệp điện ảnh Hong Kong, ông ấy đã thành lập một công ty đầu tư điện ảnh với 600 người, chỉ để cung cấp một số cơ hội việc làm cho các nhà làm phim ở Hong Kong.

Cái này cũng là một trong những nguyên nhân khiến Cổ hiệu trưởng không ngừng đóng phim.

Chỉ cần ông ấy còn đang đóng phim, các nhà làm phim Hong Kong liền có cơm ăn.

Cho nên, một đạo diễn nổi tiếng nào đó đã từng nói nói: Giới giải trí Hongkong bây giờ đều là do một mình Cố hiệu trưởng chống đỡ.

Giang Phong kính nể nói: "Cổ hiệu trưởng, cái gì cũng không cần nói, tôi cũng không giúp gì được nhiều, chỉ có thể thay ông tìm đối tượng thích hợp, để cho cô ấy với ngài có thể trải qua cuộc đời huy hoàng này."

Cố Diệp Phi

Cổ hiệu trưởng khiêm tốn nói: "Giang đại sư cậu quá khen rồi, tôi chỉ là một người bình thường mà thôi."

...

Lúc Giang Phong vào trong thư phòng gọi điện thoại, Du Kinh Hồng cũng lên mạng tìm thông tin của Cổ hiệu trưởng, trước đây cô chỉ biết đại khái một chút về những việc làm của Cổ hiệu trưởng, cũng không hề tốn thời gian thực sự hiểu rõ tình huống hắn cặn kẽ.

Dù sao hai bên vẫn chưa từng hợp tác với nhau, ngay cả số lần gặp mặt chỉ đếm được trên đầu ngón tay, đều là tại một ít điển lễ thường thấy, cũng chưa từng gặp riêng.

Dưới tình huống này, Du Kinh Hồng đương nhiên sẽ không rảnh rỗi để tìm hiểu thông tin của anh ta cặn kẽ.

Bây giờ thì khác, dưới sự mai mối của Giang đại sư, cô với hắn rất có khả năng trở thành vợ chồng, tay trong tay đi hết cuộc đời, cô đương nhiên sẽ tỉ mỉ tìm hiểu hắn mới được.

Này không nhìn không biết, vừa nhìn mới phát hiện vị Cổ hiệu trưởng này, so với trong ấn tượng của cô còn lợi hại hơn.

Không biết nhìn bao lâu, thẳng đến Giang Phong từ trong thư phòng đi ra, Du Kinh Hồng mới bình tĩnh lại tâm tình bị kích động.

"Cô giáo Du, em vừa nói chuyện với Cổ hiệu trưởng về việc sắp xếp gặp mặt của hai người, ông ấy vừa vặn sau ba ngày có việc bay đến Đế Đô, đến lúc đó sắp xếp các cô gặp mặt không thành vấn đề chứ?" Giang Phong vừa đi ra, liền trực tiếp hỏi.

"Không thành vấn đề, tôi gần đây rất rảnh."

"Ừm, vậy chuyện này quyết định như vậy đi!"

Nói xong chính sự, hai người liền bắt đầu càn quét bánh ngọt, hoa quả, Sushi, trà sữa, còn bát quái với nhau nhiều chuyện.

Sau khi đem những thứ này ăn gần xong rồi, Giang Phong mới đứng dậy cáo từ nói: "Cô giáo Du, hôm nay cảm ơn cô đã chiêu đãi em, em không quấy rầy cô nữa!"

Du Kinh Hồng thấy thế khách khí nói lại hai câu, thấy Giang Phong cố ý phải đi, cô mới đưa tiễn nói: "Được, hôm nay là tôi chiêu đãi không chu toàn, chờ lần sau gặp mặt tôi lại mời cậu ăn một bữa ngon."

"Cô giáo Du cô khách khí rồi, vậy em đi trước, tạm biệt!"

"Được, Giang đại sư cậu đi thong thả, tạm biệt!"

Sau khi Giang Phong rời đi, Du Kinh Hồng đầu tiên là thu dọn đơn giản rác ở trên bàn trà, sau đó liền thoải mái nằm trên ghế sa lon, nâng điện thoại di động tiếp tục xem thông tin liên quan đến Cổ hiệu trưởng.

Sau khi xem xong, lại tìm tòi những bài báo truyền thông để đọc.

Cổ hiệu trưởng không hổ là một trong ngôi sao ít antifan, vô số truyền thông tin đưa tin, tám chín phần mười đều là khen ngợi Cổ hiệu trưởng là một nhà từ thiện khiêm tốn, điều này khiến Du Kinh Hồng cảm thấy rất tự hào.

Sau khi đọc các bài báo có điểm giống và khác nhau trên các phương tiện truyền thông, Du Kinh Hồng lại bắt đầu dời trận địa, theo đuổi các bộ phim điện ảnh và phim truyền hình do Cổ hiệu trưởng đóng vai chính.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 468: Bạn Tâm Giao.



Thứ sáu, ngày 12 tháng 5 năm 2023.

Thành phố Kim Quý, sau khi Khúc Văn Hoa làm công việc xong, liền cầm hai món quà đã chuẩn bị sẵn đến thẳng sân bay, chuẩn bị bay đến thành phố của tỉnh Quảng Tây, để gặp cô gái khiến anh yêu từ cái nhìn đầu tiên.

Từ khi em vợ Giang Phong mai mối đến nay, đã hai mươi ngày, tuy đã lâu không gặp nhưng mỗi tối đều nhắn Wechat với nhau, quan hệ vô cùng thân thiết.

Mà hai người xứng đôi với giá trị tương xứng cực cao là 97 điểm, bọn họ thực sự mọi phương diện đều cực kỳ xứng đôi, chỉ vỏn vẹn hai mươi ngày, quan hệ giữa hai người nghiễm nhiên trở thành bạn trai bạn gái.

Sắp lên máy bay, Khúc Văn Hoa gọi điện thoại cho Giang Tuyết.

Điện thoại vừa kết nối, Khúc Văn Hoa liền mỉm cười: "Honey, anh chuẩn bị lên máy bay, buổi chiều bốn giờ mười lăm đến sân bay thành phố Ngô Vu."

Lúc hai người nói chuyện, Khúc Văn Hoa liền nói sắp đến buổi gặp hai người, cho nên Giang Tuyết không ngạc nhiên khi hắn nói sắp lên máy bay, chỉ ậm ừ một tiếng, nói: "Vậy đợi lát nữa gặp ở sân bay."

Hai người đơn giản hàn huyên vài câu, liền cúp điện thoại.

...

Đế Đô.

Giang Phong sau khi rời nhà Du Kinh Hồng, liền bắt đầu thay nữ tỷ phú Bùi Dĩnh tìm đối tượng thích hợp cho cô.

Đột nhiên, một làn sóng vô hình quét qua, trong nháy mắt liền bao phủ mấy ngàn người, một ảnh chân dung đàn ông nhanh chóng lướt qua, cuối cùng khóa chặt một ảnh chân dung một người đàn ông trong số đó:

Họ tên: Lưu Ức Tài.

Tuổi: 34 tuổi

Chiều cao: 1m75

Cân nặng: 55kg

Gia cảnh: Gia đình khá giả, bố làm ở bộ phận hậu cần của một doanh nghiệp, mẹ là kỹ sư trong doanh nghiệp.

Tính cách sở thích: Kỷ luật tự giác, nghiêm túc, mục tiêu rõ ràng, không bị thế giới bên ngoài quấy nhiễu, nhiệt tình với toán học đến không thể tưởng tượng được, có hứng thú nhất định đối với Vật lý và tâm lý học.

Trải nghiệm tình cảm: Không

Giá trị tương hợp hôn nhân: 78 (tình cảm vợ chồng 77+ môn đăng hộ đối 78+ quan hệ gia đình 79)

Giá trị tương xứng hôn nhân cực hạn: 90 (tình cảm vợ chồng 91+ môn đăng hộ đối 89+ quan hệ gia đình 90)

Giang Phong từ từ xem giá trị xứng đôi hôn nhân và thông tin của Lưu Ức Tài,

Sau đó rất khâm phục, thật sự hiếm thấy một nhà toán học nào mà đã đạt được những thành tựu như vậy trong lĩnh vực toán học khi còn trẻ như vậy, thật sự rất đáng ngạc nhiên.

Thấy còn sớm, Giang Phong liền lái xe thẳng đến chỗ mục tiêu.

...

Thành phố tỉnh Quảng Đông.

Trong một biệt thự sang trọng, Phạm Tiểu Lệ đang trau dồi kỹ năng diễn xuất của mình.

Là một diễn viên hạng nhất nổi tiếng ở Trung Quốc, ước mơ của cô ấy là mang về chiếc cúp nữ diễn viên chính xuất sắc nhất.

Vì vậy, Phạm Tiểu Lệ thỉnh thoảng sẽ suy nghĩ về kỹ năng diễn xuất của mình, đây cũng là thói quen đã hình thành nhiều năm.

Đợi đến khi luyện tập đến mệt mỏi, Phạm Tiểu Lệ mới ngừng để nghỉ ngơi, nhớ tới việc Giang đại sư giới thiệu đối tượng cho sư tỷ, liền hứng thú gọi điện thoại cho sư tỷ.

Điện thoại vừa kết nối, Phạm Tiểu Lệ liền đi thẳng vào vấn đề: "Sư tỷ, đã gặp mặt Giang đại sư chưa?"

Du Kinh Hồng đang xem một bộ phim thế là bấm nút dừng, trả lời: "Ừm, đã gặp mặt nói chuyện rồi."

Cố Diệp Phi

Phạm Tiểu Lệ bát quái hỏi: "Sư tỷ, chị nói em nghe một chút, đối tượng Giang sư giới thiệu là người như thế nào?"

Du Kinh Hồng c*̃ng hi vọng sư muội có thể cho một ít lời khuyên, cho nên cũng không có ý giấu diếm, mà trực tiếp nói: " Đem Cổ hiệu trưởng giới thiệu cho chị."

Phạm Tiểu Lệ nghe vậy vỗ đùi một cái, kích động: "Sư tỷ, em nói chị nghe, khi em với Cổ hiệu trưởng hợp tác, còn cảm thấy chị với anh ấy rất xứng đôi, còn nảy sinh ra ý tưởng mai mối cho hai người. Chỉ là do em bận việc nhà, hơn nữa cũng sợ làm mai mối không tốt, đến lúc đó sợ khiến hai người lúng túng, cho nên mới nhẫn nhịn không hành động. Tuyệt đối không nghĩ tới, chị cùng Cổ hiệu trưởng lại xứng đôi như thế, chứng minh ánh mắt của em cũng không tệ nha."

Du Kinh Hồng không nhịn được cười: "Ừm, vốn dĩ chị còn định hỏi thêm ý kiến của em nữa, bây giờ không cần phải hỏi nữa rồi!"

Phạm Tiểu Lệ hưng phấn: "Sư tỷ, thật sự em từng nghĩ như vậy, chị cùng với Cổ hiệu trưởng khẳng định rất hợp, dù sao năng lực thôi toán nhân duyên của Giang sư là không ai sánh bằng được."

Vừa nhắc tới năng lực thôn toán nhân duyên của Giang đại sư, Du Kinh Hồng c*̃ng bội phục, liền cùng nhau khen vài câu.

Sau đó, hai chị em lại rảnh rỗi nói chuyện thêm mấy phút, mới cúp điện thoại.

...

Sáu giờ chiều.

Trường đại học 985, Lưu Ức Tài vội vã đi về phía căng tin gần nhất.

Khi hắn chuẩn bị đi đến cửa nhà ăn, một sinh viên trẻ tuổi đã ngăn hắn lại, chào hỏi: "Lưu giáo sư, xin chào!"

Lưu Ức Tài ngừng bước chân, gật đầu: "Bạn học, có vấn đề gì sao?"

Lấy tư cách là học sinh trường học, hội học sinh thường xuyên thỉnh giáo Lưu Ức Tài một số đề toán khó, đối với cái này đã sớm tập mãi thành quen rồi.

Người thanh niên khẽ mỉm cười, nói: "Lưu giáo sư đã hiểu lầm rồi, tôi không phải là sinh viên tôi tên là tên Giang Phong, ở Quảng Tây, làm nghề mai mối, không biết Lưu giáo sư có thể nể nang mặt mũi cùng nhau ăn cơm được không?"

Lưu Ức Tài nghe vậy chút bất ngờ, vậy mà người mai mối lại đến trường học tìm đối tượng?

Mặc dù hắn cảm thấy không cần người mai mối can thiệp vào hôn nhân của mình, nhưng người ta từ Quảng Tây xa xôi đến đây, trực tiếp nói từ chối cũng là hợp lý.

Sau đó, Lưu Ức Tài liền nói: "Ông mối Giang đúng không, ra bên ngoài ăn cơm thì không cần, nếu như anh không chê, có thể ăn trong nhà ăn của trường chúng tôi!"

Giang Phong cười nói: "Đương nhiên không chê, khi còn là học sinh ăn ở căn tin mười năm, gần một năm rồi chưa ăn, vẫn đúng là có chút hoài niệm!"

Lưu Ức Tài khẽ mỉm cười, lập tức lại khách sáo hai câu, liền sóng vai đi vào căng tin.

Sau ba phút, Lưu Ức Tài cùng với Giang Phong từng người bưng cơm tìm một chỗ riêng tư ngồi xuống.

Cũng biết được đặc điểm của căng tin tự phục vụ, bất luận môi trường ăn uống hay hương vị, so với nhà hàng bên ngoài đều kém hơn.

Mà giá cả thì càng không cần nói.

Đợi đến lúc bắt đầu ăn cơm, Giang Phong phát hiện đồ ăn ở căng tin cũng không tệ, liền thật lòng khen vài câu.

Trò chuyện vài câu, Giang Phong mới dẫn vào đề tài chính: "Lưu giáo sư, theo tôi được biết, anh vừa bận nghiên cứu toán học vừa giảng dạy môn lý thuyết xác suất ở trường, không có hứng thú với các mối quan hệ, dẫn đến anh vẫn luôn độc thân, tôi nói không sai chứ?"

Lưu Ức Tài gật đầu: "Không sai, thật lãng phí thời gian và sức lực để nói về việc hẹn hò yêu đương hay tìm đối tượng kết hôn. Tôi đã lên kế hoạch rõ ràng cho sự nghiệp nghiên cứu học thuật của mình từ lâu.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 469: Bạn Tâm Giao. (2)



Trước 40 tuổi, sẽ chuyên tâm tiến hành nghiên cứu lĩnh vực số học, trong quá trình này sẽ không để bất cứ chuyện gì quấy nhiễu nghiên cứu được. Chờ đến sau khi 40 tuổi mới sẽ suy xét các vấn đề khác, làm một ít chủ đều mà tôi cảm thấy hứng thú. Cho nên, tôi phải xin lỗi ông mối Giang rồi, tôi không có thời gian và sức lực để cân nhắc về vấn đề đó."

"Lưu giáo sư, tôi cảm thấy anh đối với tình yêu hoặc là hôn nhân có thể là có hiểu lầm gì đó rồi."

Vẻ mặt Giang Phong thay đổi, nhấp một hớp súp, nói: "Đương nhiên, nếu yêu người mình không nên yêu, lấy người mình không nên cưới, thì cuộc sống kia thật sự có thể sẽ trở thành một mớ hỗn độn, sẽ phân tán sức lực rất nhiều.

Nhưng nếu như chọn đúng người, nó không chỉ không phân tán tinh lực của anh, mà còn sẽ hỗ trợ anh đến mức không thể tưởng tượng được, để nghiên cứu lĩnh vực số học đi được càng xa hơn."

"Ông mối Giang, đạo lý anh nói tôi hiểu, nếu như có thể tìm được tri kỷ, quả thật có thể làm được như những gì anh nói sao."

Nói đến đây, Lưu Ức Tài lắc đầu thở dài: "Bạn tâm giao, đâu dễ tìm được? Bao nhiêu lâu mới có thể tìm được bạn tâm giao với mình chứ?"

Giang Phong nghe vậy tự tin cười: "Lưu giáo sư, có thể anh không tin nhưng tôi vẫn phải nói anh biết, tôi có 90% chắc chắn có thể giúp anh tìm được tri kỷ."

Những người có thể vượt qua giới hạn 90 điểm trong điểm giới hạn của tình cảm vợ chồng, đều có tư cách được gọi là bạn tâm giao.

Lưu Ức Tài bật cười: "Ông mối Giang, cậu cũng đừng có nói giỡn!"

Ánh mắt Giang Phong nhìn thẳng, nghiêm túc: "Lưu giáo sư, tôi thật sự không có nói giỡn, nếu như không có chút bản lĩnh nào, tôi cũng sẽ không ngàn dặm xa xôi từ Quảng Tây chạy tới đây tìm."

Lưu Ức Tài khẽ cau mày, theo bản năng mà muốn cho mai mối trẻ này một số ý kiến tốt, đối phương còn không biết xấu hổ mà còn nói muốn giúp hắn tìm tri kỷ, đúng là nói nhảm mà?

Khả năng quan sát lời nói và biểu cảm của Giang Phong đã đạt đến đỉnh cao, nhìn biểu cảm có thể đại khái đoán được, hắn cười: "Lưu giáo sư, trước tiên hãy tìm kiếm thông tin của tôi ở trên mạng đi, biệt hiệu trên mạng của tôi là Giang đại sư, hãy tìm hiểu trước, đợi lát nữa lại tự mình chứng minh, tôi cậy vào cái gì mà dám nói vậy với anh."

Nghe xong, Lưu Ức Tài hơi động lòng, nói: "Được, vậy trước tiên xem thông tin rồi lại nói."

Sau đó, Lưu Ức Tài lấy điện thoại, vừa ăn cơm vừa tìm thông tin của Giang Phong.

Giang Phong c*̃ng không nói gì nữa, bắt đầu chuyên tâm ăn uống.

Sau mười phút, Lưu Ức Tài ăn cơm xong, mà tài liệu c*̃ng xem được một lượng lớn không ít.

"Giang đại sư, anh dựa vào cái gì nói có thể tìm được người tri kỷ, chẳng lẽ là năng lực thôi toán nhân duyên mà dân cư mạng nói đến?" Lưu Ức Tài hỏi.

Giang Phong gật đầu: "Không sai, dựa vào đó, biết Lưu giáo sư đối với cái gì lưu tâm nhất, như vậy tôi sẽ chứng minh thôi toán nhân duyên chính là một bí ẩn."

Điều Này, cũng khiến lòng hiểu kỳ của Lưu Ức Tài nổi lên, nói: "Được, vậy thì mỏi mắt mong chờ."

Giang Phong dùng vẫn cứ là phương pháp trăm phát trăm trúng kia, nói: "Lưu giáo sư, tính toán vận mệnh hôn nhân, hiện tại và tương lai, hiện tại và tương lai đều phải được nghiệm chứng.

Cho nên, thôi toán hiểu rõ nhân duyên, Lưu giáo sư tùy tiện cung cấp chô tôi họ tên và ngày sinh tháng đẻ của mấy cặp đôi, nếu như không biết ngày sinh tháng đẻ, c*̃ng có thể dùng số căn cước với số điện thoại di động thay thế. Thôi toán và giải thích ngay tại chỗ, nhìn xem tình trạng hôn nhân cũng giống như thôi toán vậy."

Lưu Ức Tài thật sự tin, liền lấy điện thoại tìm ba người trong danh sách liên lạc, một người là thân thích, một người là bạn học cấp 3, một người là sinh viên.

Ba lựa chọn cùng từ việc xã giao, trừ phi quốc gia ra tay điều tra, nếu không tình trạng hôn nhân chắc chắn được hiểu qua ba vòng tròn.

Nhưng mà, những gì xảy ra tiếp theo thực sự khiến Lưu Ức Tài c.h.ế.t lặng.

Chỉ thấy Giang Phong bấm ngón tay tính toán, sau đó liền bắt đầu bình luận tình trạng hôn nhân của từng người, đều nói trúng tim đen, nếu không tận mắt thấy sao có thể biết được.

Cố Diệp Phi

Thậm chí thông tin Giang Phong tiết lộ, có những cái Lưu Ức Tài còn không biết.

Để xác minh những gì Giang Phong nói, Lưu Ức Tài còn đặc biệt gọi điện thoại hỏi thăm, và kết quả khiến hắn phải há hốc mồm, những gì Giang Phong nói vậy mà đều đúng.

Sau khi Giang Phong bình luận xong tình trạng hôn nhân của ba cặp đôi, Lưu Ức Tài suýt chút nữa tâm thần thất thủ.

Rất lâu, Lức Ức Tài mới hoàn hồn, vẻ mặt cảm khái nói: "Giang đại sư, thật sự là làm cho tôi mở mang tầm mắt!"

Giang Phong mỉm cười: "Lưu giáo sư cũng giành được giải thưởng, chuyên môn về nghệ thuật, anh là một bậc thầy trong lĩnh vực toán học, vô số người tôn thờ anh nha!"

Lưu Ức Tài: "Giang đại sư khiêm tốn rồi, năng lực thần kỳ như vậy cũng là lần đầu tiên tôi thấy được!"

Giang Phong không muốn nói nhiều về việc này, liền nói sang chuyện khác: "Lưu giáo sư, anh cũng nên tin vào năng lực của tôi có thể giúp anh tìm được bạn tri kỷ rồi chứ?"

Lưu Ức Tài gật đầu: "Tôi tin, Giang đại sư ngàn dặm xa xôi tìm tới, chắc hẳn đã tìm được người thích hợp, cô ấy là ai? Năm nay bao nhiêu tuổi? Làm cái gì?"

"Lưu giáo sư vẫn đúng là đã đoán đúng, xác thực đã tìm được người thích hợp rồi!"

Nói đến đây, Giang Phong liền giới thiệu: "Quảng Đông, năm nay 42 tuổi, một người có năng lực tốt trong lĩnh vực tài chính, làm việc ở thành phố Hàng Châu, người phụ trách quỹ XX, là một người phụ nữ xinh đẹp với giá trị tài sản hơn chục tỷ."

Nghe đến đây, sắc mặt của Lưu Ức Tài liền thay đổi, tuy rằng coi danh lợi như cặn bã, nhưng hắn cũng hiểu khái niệm người phụ nữ xinh đẹp giá trị tài sản hơn chục tỷ là như thế nào.

Giang Phong giới thiệu đến đây, liền lấy điện thoại, thuần thục đem hình của Bùi Dĩnh đưa cho Lưu Ức Tài xem: "Chỉ có một bức ảnh, Lưu giáo sư xem đi."

Lưu Ức Tài vừa xem, liền phát hiện Giang đại sư vẫn đúng là không khoa trương chút nào, bức ảnh xác thực 100% là một mỹ nữ, tài trí, tao nhã, tự tin, lạnh lùng, vẻn vẹn một tấm hình, liền nhìn thấy được khí chất.

Nhiều năm như vậy, Lưu Ức Tài một lòng nghiên cứu trong lĩnh vực toán học, chưa từng liếc mắt nhìn mỹ nữ xung quanh, ngay giờ khắc này, lại như một cục đá rơi xuống mặt nước an tĩnh, tạo nên từng vòng gợn sóng.

Lưu Ức Tài l.i.ế.m môi một cái, nói: "Giang đại sư, không hổ là người mai mối có hàng triệu người hâm mộ, năng lực làm mai mối vẫn đúng là vô năng, tôi thừa nhận đã bị thuyết phục rồi, đối với vị mỹ nữ này tôi cảm thấy rất hứng thú, nói cho tôi biết tình huống cụ thể đi!"
 
Back
Top Bottom