Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 450: Giang Đại Sư, Giống Như Một Cây Định Hải Thần Châm. (2)



Sử Anh Hào lại khiêm tốn vài câu, sau đó mới ra ngoài để những nữ phục vụ xinh đẹp mang trái cây, bia ướp lạnh, còn có một số đồ ăn vặt vào.

Lúc này, Tưởng Quý Đông mới tìm được cơ hội nói chuyện riêng với Giang Phong, hắn cùng Giang Phong uống ly bia, mới thở dài nói: "Giang đại sư, tôi muốn đi theo con đường cũ của anh Long, trong nhà đã thay tôi tìm đối tượng kết hôn rồi, gần đây đang chuẩn bị kết hôn. Đối tượng thông gia này nối tiếng là tính khí xấu ở trong giới chúng tôi. Hoàn toàn có thể đoán trước được cuộc sống của tôi sau khi kết hôn với cô ấy sẽ như thế nào rồi. Mặc dù tôi cực kỳ phản đối cuộc hôn nhân này, nhưng đối tượng liên hôn là được ông nội tôi quyết định, ngay cả cha mẹ tôi cũng không có khả năng thay đổi được, chớ nói chi là tôi."

Từ trong lời nói, Giang Phong nghe được sự bất lực của Tưởng Quý Đông, bọn họ những thế hệ phú nhị đại đang hưởng thụ vinh quang của bậc cha chú hoặc là tổ tông, cũng phải đánh đổi một số thứ tương ứng.

Hôn nhân không có quyền tự chủ là một trong số đó.

"Vốn dĩ tôi cho rằng cuộc hôn nhân này của tôi xem như là triệt để xong đời, không có cách nào có thể ở cùng với người phụ mình không thích được, chỉ có nhìn thấy nhau ngứa mắt, cùng giường cùng gối, cùng nhau trải qua quãng đời còn lại."

Nói tới đây, giọng nói của Tưởng Quý Đông cũng thay đổi, tràn ngập mong đợi nói: "Cho tới hôm nay nhìn thấy anh Long với chị dâu, mới biết trên đời này còn có người thần kỳ như Giang đại sư. Anh có thể làm cho Anh Long với chị dâu vốn dĩ coi nhau như người dưng biến thành vợ chồng ân ái như bây giờ, không biết có thể giúp tôi giải quyết vướng mắc này không?"

Nghe hắn kể xong, Giang Phong nói: "Anh Đông, nếu như hôn nhân của anh có thể tự chủ, vậy tôi nhất định có thể giúp anh tìm được một đối tượng thích hợp với anh. Nhưng hôn nhân của anh chính là do ông Tưởng làm chủ, đối tượng thông gia cũng đã định ra, muốn thay đổi hầu như là không thể nào, ít nhất là tôi không thể làm gì được cho anh. Cho nên, điều duy nhất tôi có thể làm là cải thiện mối quan hệ giữa anh và bạn đời của anh."

Cố Diệp Phi

Tưởng Quý Dông gật đầu nói: "Giang đại sư anh nói đúng, việc thay đổi đối tượng thông gia tôi nghĩ cũng không dám nghĩ tới, có thể cải thiện được tình cảm giữa hai bên với nhau đã là biện pháp tốt nhất rồi!"

Giang Phong cười nói: "Anh Đông, nếu như chỉ là cải thiện tình cảm giữa hai người với nhau, vậy tôi nắm chắc 100%."

Tưởng Quý Đông nghe vậy tảng đá trong lòng hắn cuối cùng cũng được đặt xuống, hắn hơi có chút kích động nói: "Vậy thật sự là quá tốt, Giang đại sư, tôi mời anh một chén, anh cần tôi làm gì, xin cứ việc phân phó."

Giang Phong bưng rượu lên với hắn chạm cốc, sau đó uống một hơi cạn sạch, nói: "Cái này ngược lại là rất đơn giản, anh chỉ cần thuyết phục đối tượng kết hôn nghe theo chỉ huy của tôi."

Tưởng Quý Đông trầm ngâm nói: "Giang đại sư, tôi ngược lại thật ra thì không sao cả, nhưng quan hệ của tôi với cô ấy không được tốt, tôi c*̃ng không dám cam đoan cô ấy sẽ nghe tôi, anh có thể giải thích cặn kẽ quá trình cho tôi biết không?"

Giang Phong cười nói: "Anh Đông không cần lo lắng, không phải là việc gì khó, tôi chỗ này có ba biện pháp:

Một, các anh nghe theo sự chỉ huy của tôi, để cho tôi thôi miên các anh, chờ các anh sau khi tỉnh lại, cảm tình sẽ tăng lên rất nhiều, thậm chí càng ngày càng tốt, anh Long với chị dâu chính là dùng biện pháp này.

Hai, tìm cơ hội chúng ta cùng uống rượu, hai người các anh phải say, đợi sau khi tỉnh rượu, cảm tình cũng sẽ có tăng lên rất nhiều, sau đó sẽ càng ngày càng tốt.

Ba, hãy cung cấp ngày sinh tháng đẻ của các anh cho tôi, sau đó tôi sẽ cho anh biết một số biện pháp phòng ngừa. Trong 77 - 49 ngày tiếp theo, chỉ cần không trái với những vấn đề đó, cảm tình liền sẽ càng ngày càng tốt."

Tưởng Quý Đông nghe vậy không khỏi thở phào nhẹ nhõm, cười nói: "Tôi còn tưởng rằng là việc khó gì, ba biện pháp này đều rất đơn giản, tôi sẽ hỏi ý kiến của cô ấy trước, xem thử cô ấy có thể tiếp nhận được cái nào. Đợi cô ấy đưa ra quyết định, lại làm phiền Giang đại sư anh ra tay rồi!"

Giang Phong mỉm cười gật đầu: "Không thành vấn đề, đến lúc đó anh trực tiếp gọi điện thoại cho tôi, tôi nhất định sẽ thay anh xử lý ổn thỏa."

Tưởng Quý Đông chỉ cảm thấy cả người thoải mái không diễn tả được khi vấn đề quan trọng mà hắn đã suy nghĩ từ rất lâu rồi, hắn liền lấy điện thoại di động ra trao đổi phương thức liên lạc với Giang Phong.

Tình cảnh này, đương nhiên những người ở trong phòng cũng để ý tới.

Sử Anh Hào là người đầu tiên cảm khái nói: "Là vàng tới chỗ nào cũng sẽ phát sáng, bản lĩnh của Giang đại sư thật sự quá mạnh mẽ, Uông tổng thực sự là có mắt chọn người, sớm biết Giang đại sư thì đã kéo vào vòng chúng ta rồi, để chúng ta đều được hưởng lợi."
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 451: Giang Đại Sư, Giống Như Một Cây Định Hải Thần Châm. (3)



Lam Doanh Doanh phụ họa nói: "Đúng vậy, trong số ít người chúng ta có mặt ở đây, chỉ sợ cũng chỉ có Lưu Trang chưa nhận được ân huệ của Giang đại sư."

Lưu Trang nghe vậy cười nói: "Tuy rằng tôi chưa nhận ân huệ của Giang đại sư, nhưng Giang đại sư tồn tại, giống như là Định Hải Thần Châm, có thể cam đoan hôn nhân của chúng ta sẽ không có vấn đề gì không giải quyết được."

Uông Văn Kiệt bật cười nói: "Lời của Lưu Trang nói rất đúng, Giang đại sư giống như là một vị thần y, chuyên trị các loại bệnh nan y trong hôn nhân. Chỉ cần có hắn ở đây, cuộc sống hôn nhân của chúng ta sẽ thật suôn sẻ, đây là điều mà nhiều người Trung Quốc cổ đại, hiện đại và người nước ngoài có cầu cũng không được."

Long Trạch Vũ tràn đầy cảm xúc nói: "Xác thực như thế, mọi người cũng biết tình hình hôn nhân của tôi trước kia rồi đó, hiện tại cuộc sống hôn nhân của tôi có thể trải qua hạnh phúc như vậy, tất cả đều là công lao của Giang đại sư, đây thật sự là ảnh hưởng tới một đời của tôi!"

Những người khác cũng đều lần lượt phát biểu ngôn luận, trong lời nói đều hết lời khen ngợi Giang Phong không dứt miệng.

Rất nhanh, cuộc trò chuyện giữa Tưởng Quý Đông với Giang Phong cũng kết thúc, hai người bưng đồ uống đi tới.

Thế là, nơi này rất nhanh cũng đã náo nhiệt.

Đêm đó, Giang Phong và những người khác vẫn luôn chơi trong hội sở cho đến gần hai giờ sáng mới tan cuộc.

Sau khi tan cuộc Long Trạch Vũ, Bạch Tử An, Lam Doanh Doanh, Lê Thiên Thu, Lưu Trang đám người dồn dập rời đi, mà Giang Phong, Uông Văn Kiệt, Tưởng Quý Đông ba người uống tương đối nhiều liền ở lại hội sở qua đêm.

Dù sao hội sở này của Sử Anh Hào có công năng đầy đủ hết, chỗ ở cũng chỉ là một trong nhiều chức năng.

Đương nhiên, nơi này không cung cấp các loại phục vụ bất hợp pháp.

Dù sao Sử Anh Hào mở hội sở này không phải là vì kiếm tiền, mà là vì kết giao quan hệ, lại nói bây giờ tình thế này, c*̃ng không thích hợp cung cấp các loại phục vụ kia.

...

Ngày hôm sau.

Lúc Giang Phong và những người khác tỉnh, cũng đã gần mười một giờ.

Buổi trưa, dưới sự kêu gọi của Long Trạch Vũ, mọi người lại tập trung đến một nhà hàng đặc biệt để ăn trưa, cũng coi như là tiễn Tưởng Quý Đông, bởi vì hắn hôm nay liền phải bay trở về Đế đô.

Buổi cơm trưa chỉ đơn thuần là ăn cơm, mọi người đều không uống rượu.

Dù sao đợi lát nữa đi làm việc, xuất hành, xác thực không quá thích hợp để uống rượu.

Sau bữa ăn đơn giản nhưng không hề đơn giản, mọi người tạm biệt nhau, những người khác ai đi đường nấy, mà Giang Phong, Uông Văn Kiệt cùng với Tưởng Quý Đông thì đi thẳng đến sân bay.

Tưởng Quý Đông phải bay về Đế Đô.

Uông Văn Kiệt thì bay đến tỉnh Quảng Đông.

Về phần Giang Phong, hắn muốn bay về thành phố Kim Lăng, xe của hắn bây giờ vẫn còn đậu ở sân bay thành phố Kim Lăng!

Cố Diệp Phi

Bốn giờ rưỡi chiều.

Trong phòng làm việc của một doanh nghiệp nhà nước thành phố Kim Lăng, Hồng Chí Vĩ làm xong công việc trong tay, liền ngửa đầu tựa lưng vào ghế ngồi, ánh mắt không có tiêu cự nhìn lên trần nhà.

Hắn, thất tình!

Sau một năm tốt nghiệp, tình yêu đẹp đẽ của thời sinh viên cuối cùng cũng bị thời gian và khoảng cách đánh bại.

{{Khống Vệ ở đây}}

Hồng Chí Vĩ năm nay 23 tuổi, hắn tốt nghiệp một trường đại học nổi tiếng vào năm ngoái, bạn gái của hắn cũng là bạn học cùng lớp, ĐH năm 2 năm ấy hắn theo đuổi được, hai người đã có hơn hai năm cuộc sống sân trường ngọt ngào.

Đáng tiếc sau khi tốt nghiệp đại học, cặp đôi yêu nhau bởi công việc mà không thể không chia tay nhau.

Hồng Chí Vĩ dưới sự giúp đỡ của người nhà, thuận lợi tiến vào một doanh nghiệp nhà nước ở thành phố Kim Lăng, mà bạn gái hắn được nhận vào làm công chức tại một huyện nhỏ ở quê hương cô ấy.

Cả hai công việc đều vô cùng tốt, đều không hiện thực nếu một trong hai từ bỏ công việc này.

Dù sao, gia cảnh của hai người tuy rằng vẫn là không có trở ngại, xem như là có nhà có xe, nhưng gia cảnh của hai người cũng không tốt đến mức có thể bỏ qua hai công việc này.

Lúc ấy, trong lòng hai người kỳ thực đều biết, phần tình cảm này sớm muộn gì cũng sẽ đi đến hồi kết.

Mà kết quả cũng chưa từng xuất hiện kỳ tích.

Ngăn cách hai nơi, hơn 1,500 km, Hồng Chí Vĩ cùng bạn gái cũng là ba tháng đầu tình cảm vẫn tính là ổn định, sau nửa năm xa cách, bởi thời gian dài không có gặp nhau, vòng tròn càng ngày càng không giống, tình cảm ngày càng xa cách. Những chủ đề chung càng ngày càng ít, tình cảm cơ sở lúc trước đã tiêu hao không sai biệt lắm, hai người tự nhiên cũng trở nên xa cách nhau.

Cho đến hai ngày trước, tình cảm của hai người rốt cuộc vẽ lên dấu chấm hết.

Mặc dù đã sớm chuẩn bị tâm lý, nhưng tâm trạng của Hồng Chí Vĩ vẫn là không nhịn được có phần sa sút.

Ngay lúc trong đầu Hồng Chí Vĩ trống rỗng, điện thoại hắn đặt ở trên bàn làm việc bỗng nhiên vang lên, hắn cúi đầu vừa nhìn, phát hiện là Giang Phong, một người bạn cùng phòng đã có một khoảng thời gian vui vẻ ở đại học.

Lúc này điều chỉnh tâm trạng, nhận điện thoại, trêu chọc cười nói: "Ngày hôm nay mặt trời mọc lên từ phía tây sao, Giang đại sư một ngày kiếm tỷ bạc, thậm chí có thời gian gọi điện thoại cho tôi à?"

Tốt nghiệp đại học cũng đã hơn một năm, muốn nói cả lớp bạn học thay đổi nhiều nhất, ngoại trừ Giang Phong ra cũng không thể là ai khác, cả lớp có một cái tính một cái, đúng là ai cũng không nghĩ tới, nam thần Giang thành tích ưu tú lại trở về quê của mình để làm mai mối chuyên nghiệp.

Khi tin tức lan truyền trong nhóm lớp, nó thật sự khiến cho các bạn học đều bị sốc.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 452: Gây Chấn Động Vòng Bạn Bè.



Lúc ấy, ít nhất 99% họn học trong lớp đều không coi trọng nghề mai mối này của Giang Phong, ngay cả Hồng Chí Vĩ có mối quan hệ rất tốt với hắn cũng cảm thấy người anh em này thật sự là có suy nghĩ kỳ lạ

Một người mới 22 tuổi chưa có bạn gái, có thể làm mai mối được sao?

Tục ngữ có câu không lông làm việc không tốn sức, hôn nhân là chuyện trọng đại có thể ảnh hưởng đến cả đời người, người bình thường cũng không muốn tin tưởng loại thanh niên không có kinh nghiệm này. Cho dù ngay cả nam nữ trung niên từng trải, nếu như không phải thân thích của mình mà là những bà mối chuyên nghiệp, đạo đức nghề nghiệp thấp, cũng giống vậy không chiếm được bao nhiêu tín nhiệm.

Nhưng trước sự ngạc nhiên của tất cả bạn học, sự nghiệp làm mai mối của Giang Phong giống như là bật hack vậy, tháng đầu tiên đã kiếm được mấy vạn tiền mai mối, sau đó mỗi tháng càng ngày càng tốt hơn. Trong thời gian ngắn ngủi chưa đến nửa năm, liền mở ra văn phòng môi giới hôn nhân ở tỉnh.

Khiến người ta khó có thể tin được chính là, bà mối Giang Phong còn tác hợp đại minh tinh Tiêu Mẫn cùng với Uông tổng của tập đoàn Uông thị.

Khi Tiêu Mẫn cùng với Uông tổng cùng nhau quảng cáo công ty mai mối của Giang Phong, tất cả bạn học đều sợ ngây người.

Sau đó các bạn học cũng phải thừa nhận rằng, bạn học Giang Phong thật sự đã trở thành người mai mối có tiếng ở trong nước, cũng là bạn học kiếm được nhiều tiền nhất trong lớp cho đến nay.

Sau đó, tin tức hoa khôi lớp Đường An Quân đi làm ở văn phòng môi giới hôn nhân của Giang Phong cũng đã gây náo động ở trong group lớp.

Nói chung, tốt nghiệp đại học vẫn chưa tới một năm, Giang Phong đã nhất kỵ tuyệt trần, trở thành bạn học có tiền đồ nhất lớp học.

"Đừng có nói nhảm, mau gửi định vị của cậu qua đây, tôi bây giờ đang ở sân bay thành phố Kim Lăng các cậu, chúng ta cũng gần một năm rồi chưa gặp, buổi tối nay cùng ra ngoài ăn bữa cơm." Giọng nói quen thuộc của Giang Phong từ bên kia truyền qua.

Hồng Chí Vĩ nghe vậy bỗng cảm thấy phấn chấn, ngồi thẳng người nói: "Giang Phong, cậu đùa tôi à? Cậu thực sự tới Kim Lăng rồi sao?"

Giang Phong cười mắng: "Ai rảnh rỗi nói đùa với cậu, mau gửi định qua đây đi."

"Giang Phong, sao cậu không gọi cho tôi sớm hơn để tôi đi đón cậu." Anh em tốt từ thời đại học tới Kim Lăng liền gọi điện thoại cho hắn, khiến trong lòng Hồng Chí Vĩ rất vui.

"Tôi là lái xe tới, không cần làm phiền cậu tới đón."

"Cmn, đường xa như vậy cậu lái xe tới? Hơn nữa, sao cậu lại lái xe chạy đến sân bay?"

"Hôm qua tôi đến thành phố Kim Lăng, lúc mới vừa muốn liên lạc với cậu, lại có chút việc gấp phải chạy về Quảng Tây, cho nên liền trực tiếp lái xe đến sân bay đi máy bay trở về, sau đó vừa vặn lại bay trở lại."

"Thì ra là như vậy, vậy tôi lập tức gửi định vị cho cậu, chờ đến lúc cậu tới, tôi cũng nghỉ làm rồi."

"Ừm, vậy cúp trước, lát nữa gặp!"

"Lát nữa gặp!"



Một tiếng sau.

Trong một nhà hàng bàn gần cửa sổ, Giang Phong ngồi đối diện Hồng Chí Vĩ.

"Huynh đệ, nhìn sắc mặt của cậu rất tiều tụy, là công việc không thuận lợi, hay là tình cảm có khúc mắc?" Giang Phong hỏi.

"Không hổ là bà mai, khả năng quan sát lời nói và cảm xúc không phải là dùng để trưng cho đẹp."

Hồng Chí Vĩ đầu tiên là khen một câu, lập tức thở dài nói: "Tôi với Thiên Thiên chia tay rồi, là ngày hôm kia."

Giang Phong có phần tiếc nuối nói: "Là bởi vì yêu xa sao?"

Hồng Chí Vĩ lắc đầu nói: "Nguyên nhân chủ yếu nhất vẫn là chúng tôi yêu nhau không đủ nhiều, nhưng mà không thể không thừa nhận, yêu xa này đúng là thử thách lớn nhất trong mối quan hệ của chúng tôi. Tôi cùng Thiên Thiên lúc ở trường học nhìn rất ân ái, nhưng kể từ sau khi tốt nghiệp chia xa hai nơi, vòng tròn tiếp xúc không giống như trước kia, chủ đề chung c*̃ng càng ngày càng ít.

Hơn nữa, chúng tôi cũng không thể từ bỏ công việc của mình để nhân nhượng đối phương, tương lai ở chung với nhau hoàn toàn không nhìn thấy hi vọng. Hơn nữa, tình cảm dần phai nhạt, chia tay cũng là thuận lý thành chương."

Giang Phong gật đầu nói: "Khoảng cách xác thực rất vô giải, từ bỏ một công việc tốt hiếm có để theo đuổi một tình yêu không rõ ràng, nói thì đơn giản nhưng làm lại khó."

Cố Diệp Phi

"Được rồi, không đề cập tới những chuyện không vui vẻ này nữa."

Hồng Chí Vĩ nhấp ngụm trà, sau đó rất bát quái mà hỏi: "Giang Phong, cậu cùng với hoa khôi lớp chúng ta phát triển như thế nào rồi? Theo đuổi được cô ấy chưa?"

Giang Phong bật cười nói: "Cái tên nhà cậu nói loạn gì thế, tôi cùng với hoa khôi Đường chỉ thích hợp làm bạn không thích hợp làm người yêu, hơn nữa tôi cũng đã có bạn gái rồi!"

Hồng Chí Vĩ nghe vậy khá có chút tiếc nuối nói: "Kỳ thực chúng tôi đều biết, hoa khôi Đường đối với cậu có ý tứ, hai người các cậu là cặp đôi xứng lứa vừa đôi nhất lớp chúng ta, chúng tôi lúc đó có rất nhiều bạn học đều coi trọng hai người."
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 453: Gây Chấn Động Vòng Bạn Bè. (2)



Giang Phong lắc đầu không nói, việc này hắn đương nhiên cũng biết, nếu như hắn không có hệ thống hack hộ thân, có lẽ hắn thật sự sẽ chọn ở bên Đường An Quân. Nhưng sau khi có được hệ thống hack thần kỳ, sau khi biết được giá trị hôn nhân chỉ có hơn bảy mươi điểm, hắn tự nhiên cũng không có nghĩ như vậy nữa.

Lập tức, Hồng Chí Vĩ lại hỏi: "Giang Phong, cậu nói cậu có bạn gái rồi, không biết chị dâu là người ở đâu?"

Cố Diệp Phi

Giang Phong nhấp ngụm trà, đáp: "Cô ấy đến từ thành phố Thâm Quyến, tỉnh Quảng Đông, hiện nay đang học ở Hàng Châu, cũng sắp tốt nghiệp rồi, nếu như tất cả đều thuận lợi, năm tới có thể tôi sẽ mời cậu đi đám cưới!"

Hồng Chí Vĩ trợn mắt lên: "Cmn, thần tốc vậy sao?"

Giang Phong cười nói: "Nếu nhìn trúng rồi, vậy dĩ nhiên là càng sớm kết hôn càng tốt."

Trong khi nói chuyện, người phục vụ bắt đầu mang món ăn lên.

Hai người cũng không gọi quá nhiều món ăn, chỉ có hai mặn một chay một chén canh cộng thêm mấy đĩa rau trộn ăn kèm và vài chai bia.

Ăn vài miếng thức ăn, cạn một ly bia, Hồng Chí Vĩ mới hỏi: "Giang Phong, cậu lần này tới thành phố Kim Lăng, là tới du lịch hay là đến làm việc?"

Giang Phong nói: "Xem như là tới làm việc, trên tay có mấy người khách hàng chất lượng tốt, sau đó liền đi ra ngoài dạo xung quanh, nhìn xem thử có thể tìm được đối tượng thích hợp cho khách hàng không."

Hồng Chí Vĩ tò mò hỏi: "Giang Phong, trên internet đều nói cậu am hiểu thôi toán nhân duyên, lời này đến cùng là thật hay giả?"

Giang Phong mỉm cười nói: "Là thật là giả cậu thử xem chẳng phải sẽ biết sao!"

Hồng Chí Vĩ cầm ly bia lên cụng với Giang Phong mỉm cười nói: "Vậy được, thử xem liền thử xem, dù sao tôi hiện tại cũng đã độc thân rồi!"

Giang Phong uống một hớp rượu, mới nói thật: "Chí Vĩ, hôn nhân không thể lấy ra đùa giỡn, tôi nếu là thay cậu xem xét đối tượng, cơ bản đều là trong vòng một năm, nửa năm phải kết hôn, cậu xác định mình đã chuẩn bị tâm lý cho việc kết hôn chưa? "

Hồng Chí Vĩ suy nghĩ một chút, nói: "Giang Phong, nếu như năm ngoái cậu hỏi tôi cái vấn đề này, vậy tôi đích xác vẫn chưa chuẩn bị tâm lý kết hôn. Nhưng mà khoảng thời gian này xa cách với Thiên Thiên, tôi xác thực đã nghiêm túc cân nhắc đến chuyện hôn nhân, tôi nghĩ tôi đã làm công tác tâm lý chuẩn bị bước vào hôn nhân rồi."

Giang Phong gật đầu nói: "Nếu như cậu đã quyết định, vậy ngày mai tôi sẽ thay cậu tìm đối tượng thích hợp với cậu."

Hồng Chí Vĩ mỉm cười thầm: "Giang Phong, có cậu hỗ trợ tìm đối tượng cho tôi, tôi có phải là người đầu tiên trong lớp chiếm được lợi của cậu hay không?"

Giang Phong bật cười nói: "Cậu xác thực là người đầu tiên."

Hồng Chí Vĩ nghe vậy trong mắt sáng ngời, lấy điện thoại di động ra nói: "Giang Phong, tôi phải chụp ảnh gửi lên vòng bạn bè hả hê một cái."

Từ sau khi tạo dựng được danh tiếng là bà mối, Giang Phong đã rất ít đăng gì trên vòng bạn bè, bất quá hắn cũng không bài xích việc hắn xuất hiện trên bài đăng của bạn bè ở trong vòng.

Thế là, Giang Phong liền phối hợp với hắn chụp mấy bức ảnh.

Rất nhanh, Hồng Chí Vĩ liền từ trong rất nhiều tấm ảnh chọn ra sáu tấm, sau đó ghi thêm vài chữ: "Tôi tốt nghiệp đại học chưa được một năm, tôi chỉ là một nhân viên quèn với mức lương hàng tháng vài nghìn, mà người ở cùng phòng với tôi bốn năm còn là anh em đã Nhất Phi Trùng Thiên, trở thành một ông chủ lớn của một văn phòng môi giới hôn nhân.

Cảm ơn người anh em, cùng phòng không quên một nhân vật nhỏ như tôi, đến thành phố Kim Lăng liền gọi điện thoại cho tôi đầu tiên, đêm nay hai anh em ta không say không về.

PS: Ngày mai anh bạn cùng phòng với tôi, Giang đại sư nổi danh sẽ giới thiệu đối tượng cho tôi, các bạn cùng lớp đừng quá đố kị nha... !"

Sau khi gửi lên vòng bạn bè của Hồng Chí Vĩ thành công, số lượng thích cùng bình luận không ngừng bắt đầu tăng lên, mức độ nổi tiếng còn được phóng đại hơn mọi vòng kết nối bạn bè mà hắn đã đăng trước đó.

Hồng Chí Vĩ vui vẻ trả lời từng người một.

Mấy phút sau, WeChat lớp học đại học cũng trở nên sôi nổi.

Các bạn học không ngừng @Giang Phong cùng với Hồng Chí Vĩ, hỏi thăm cuộc hội ngộ của hai người.

Sinh viên đại học không giống học sinh tiểu học, sơ trung và cao trung.

Hầu hết các bạn học tiểu học, sơ trung, cao Trung là người gốc của thành phố, dù cho quê hương không phải từ thành phố này, cơ bản đều ở thành phố này mua nhà định cư.

Nhưng đại học thì không giống nhau, bạn học đại học đến từ mọi miền đất nước, đến từ cùng một tỉnh cũng không nhiều, đến từ cùng một thành phố thì càng thêm thiếu.

Sau khi tốt nghiệp làm việc cùng một thành phố không có nhiều người.

Cho nên, bạn học đại học, hiếm khi có cơ hội gặp mặt nhau sau khi tốt nghiệp.

Như Giang Phong cùng với Hồng Chí Vĩ, cách hơn 1,700 km, cơ bản ngoại trừ tiệc cưới hoặc tổ chức họp lớn, thực sự rất ít cơ hội gặp được nhau
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 454: Gây Chấn Động Vòng Bạn Bè. (3)



Đây cùng là lý do tại sao các bạn học lại quan tâm đến cuộc hội tụ của hai người.

Đương nhiên, chuyện này cũng giống như Giang Phong vừa tốt nghiệp chưa đầy một năm đã trở thành ông chủ của một văn phòng môi giới hôn nhân.

Nếu như là chỉ là một cuộc tụ tập nhỏ minh bạch trong lớp, vậy không chừng sẽ không có ai cảm thấy hứng thú.

Thế là, hai người liền vừa ăn uống vừa trò chuyện với các bạn trong lớp, ăn uống đến hơn 8 giờ tối mới tan cuộc.

Sau đó, lúc tính tiền, Hồng Chí Vĩ vội vàng giành trả.

Theo cách nói của hắn, Giang Phong mặc dù là ông chủ lớn, nhưng nơi này là địa bàn của hắn, lẽ ra phải do hắn làm chủ bữa tiệc. Rồi lại nói, ngày mai Giang Phong còn phải giúp hắn tìm đối tượng, nào có đạo lý để bà mối mời khách chứ?

Đối với cái này, Giang Phong cũng không giành với hắn, chỉ là ba bốn trăm tệ, ai mời cũng không có gì to tát.

Bởi vì hai người uống không ít rượu, Giang Phong liền thuê tài xế đưa Hồng Chí Vĩ về trước, sau đó bảo tài xế tìm một khách sạn nào đó tử tế để đỗ xe.

Thuê phòng, rửa ráy, ngủ.

Suốt đêm không nói chuyện.

Ngày hôm sau.

Giang Phong dậy rửa mặt và ăn sáng miễn phí ở khách sạn, sau đó liền đi tìm đối tượng xứng đôi với bạn cùng phòng Hồng Chí Vĩ.

Ngay lập tức, một sóng vô hình quét qua, trong nháy mắt liền bao phủ mấy chục triệu người, từng ảnh chân dung nữ không ngừng lấp lánh mà qua, cuối cùng đã tập trung vào chân dung một người phụ nữ trong đó:

Họ Tên: Tiền Tư Tư

Tuổi tác: 21 tuổi

Chiều cao: 1m62

Cân nặng: 47kg

Gia cảnh: Sinh ra trong một gia đình đơn thân, cha mẹ ly hôn khi cô mới hơn một tuổi, một mình mẹ nuôi nấng cô, hiện nay hai mẹ con đang kinh doanh một nhà hàng đồ nướng trong chợ đêm, chuyện làm ăn bùng nổ.

Sở thích tính cách: Độc lập, hiếu thuận, có lòng tự ái mạnh mẽ, bởi vì lý do gia đình mà có thành kiến với đàn ông. Yêu thích đủ loại đủ kiểu ẩm thực, thích đọc sách lúc nhàn rỗi.

Trải nghiệm tình cảm: Không.

Giá trị phù hợp trong hôn nhân hiện tại: 68 (tình cảm vợ chồng 54+ môn đăng hộ đối 77+ quan hệ gia đình 73)

Giá trị cực hạn xứng đôi trong hôn nhân: 87 (tình cảm vợ chồng 90+ môn đăng hộ đối 86+ quan hệ gia đình 85)

Xem thông tư của Tiền Tư Tư xong, Giang Phong cũng không khỏi cảm thán rằng hai mẹ con này cũng không dễ dàng gì.

Một người mẹ đơn thân, dưới tình huống không có người thân giúp đỡ, vừa làm việc vừa nuôi con mới hơn một tuổi, e rằng chỉ những ai trải qua mới hiểu được có bao nhiêu tủi cực, khổ tâm.

Đây là một người mẹ rất mạnh mẽ.

Giang Phong rất muốn hiện tại liền đến nhà bái phỏng, gặp gỡ nói chuyện với hai mẹ con mạnh mẽ này, nhưng những người làm đồ nướng bình thường đều đi ngủ rất muộn, thời gian này người ta còn đang ngủ, đương nhiên không thích hợp bái phỏng.

Chí ít cũng phải buổi trưa mới thích hợp.

Chín giờ sáng, Tiền Tư Tư cùng chiếc xe ba bánh đúng giờ có mặt tại chợ đầu mối.

Sau khi đỗ xe xong, Tiền Tư Tư ngáp một cái, tối hôm qua hai, ba giờ sáng mới ngủ, hôm nay 8: 30 đã rời giường, cảm thấy cả người mệt rã rời.

Từ sau khi tốt nghiệp trung học, với thành tích học tập như vậy, Tiền Tư Tư cũng không có suy nghĩ tiếp tục học đại học, mà trở về cùng mẹ kinh doanh quán đồ nướng trong nhà.

Có thêm cô sẽ giảm bớt được nhiều gánh nặng cho mẹ.

Làm đồ nướng thật ra vô cùng vất vả, đầu tiên là mua nguyên liệu nấu ăn, đây là việc rất phiền toái, phải tốn ít nhất một, hai giờ mới có thể xong xuôi ổn thỏa.

Sau khi mua nguyên liệu nấu ăn về rồi, tiếp đó lại phải xử lý, chế biến nguyên liệu.

Cố Diệp Phi

Xử lý nguyên liệu so với mua nguyên liệu còn phiền phức hơn nhiều, nhất là các loại nguyên liệu cần phải rửa sạch như ruột heo, bụng heo, pín bò, sách bò, tôm cá, những cái này tuyệt đối không thể làm qua loa được, không thể để lại bất cứ cặn bã nào sót lại.

Trước kia không có Tiền Tư Tư hỗ trợ, mẹ cô căn bản là một người gánh hết tất cả mọi việc, quán đồ nướng cũng có thuê nhân viên, nhưng ngoại trừ chào hỏi khách khứa thì cũng chỉ hỗ trợ xiên thịt mà thôi.

Mua sắm, xử lý nguyên liệu và nấu ăn không nằm trong phạm vi công việc của nhân viên quán nướng.

Bây giờ có Tiền Tư Tư hỗ trợ, mẹ mặc dù vẫn rất vất vả, nhưng cũng không còn vất vả như trước nữa, mua sắm nguyên liệu đã có Tiền Tư Tư phụ trách, mẹ liền có thể ngủ nhiều hơn hai, ba tiếng.

Mười một giờ, Tiền Tư Tư mang nguyên liệu nấu ăn trở về, sau đó vo gạo nấu cháo trong quán nướng, nấu xong cháo hoa rồi cũng đúng lúc mẹ tới quán nướng, hai mẹ con liền ăn một bát cháo cùng dưa muối, một bữa trưa đơn giản.

Cũng không phải là hai mẹ con tiết kiệm nên nhịn ăn, chủ yếu là bây giờ thời tiết cực nóng, khẩu vị không quá tốt, ăn dưa muối với cháo tương đối thoải mái nhẹ bụng.

Ăn xong bát cháo hoa, hai mẹ con nghỉ ngơi thêm mười phút đồng hồ, sau đó bắt đầu xử lý nguyên liệu nấu ăn.

Ngay lúc này, một chiếc xe con màu đen dừng trước cửa quán nướng, một soái ca trẻ tuổi không lớn hơn Tiền Tư Tư bao nhiêu xách theo một túi trái cây lớn xuống xe, đi về phía hai mẹ con.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 455: Tôi Có Thái Độ Như Thế Đấy, Anh Nhìn Không Quen Thì Có Thể Cút



Trong lúc hai mẹ con đang cảm thấy khó hiểu, thanh niên soái ca kia đã xách theo túi trái cây đi tới trước mặt hai người, mỉm cười chào hỏi: “Cô Tiền, chị Tiền, chào mọi người!”

“Chào cậu, xin hỏi cậu tới tìm ai vậy?” Tiền mẫu lên tiếng hỏi.

Thanh niên đẹp trai kia liền mỉm cười tự giới thiệu: “Cô Tiền, cháu tên là Giang Phong, là một người mai mối, cháu nghe nói con gái nhà cô vẫn chưa có đối tượng, cho nên không mời mà tới đây, muốn giới thiệu cho con gái cô một đối tượng, mong cô Tiền đừng trách mắng.”

Vừa nói, Giang Phong vừa đưa túi trái cây trong tay cho Tiền mẫu.

Tiền mẫu nghe vậy thì sững sờ, nhanh chóng nhận lấy túi trái cây, chào hỏi: “Hóa ra là ông mối Giang, mau vào đây ngồi đi.”

Tiền Tư Tư căn bản không có suy nghĩ tìm đối tượng, nếu như không phải buôn bán đồ nướng đã quen thiện ý giúp người, thì cô đã trực tiếp từ chối ý tốt của Giang Phong rồi.

Bây giờ thấy mẹ nhận lấy trái cây đối phương mang tới như vậy, còn mời đối phương vào ngồi, Tiền Tư Tư mặc dù không quá tình nguyện trong lòng, nhưng vẫn nhu thuận đứng dậy nấu nước pha trà.

“Cô Tiền, cháu biết hai người tương đối bận rộn, để không trì hoãn thời gian của hai người nữa, cháu sẽ nói thẳng vào vấn đề luôn.”

Nói tới đây, Giang Phong lấy điện thoại ra, mở ảnh của bạn học cũ Hồng Chí Vĩ lên, đưa cho Tiền mẫu, nsoi: “Đây là đối tượng cháu muốn giới thiệu cho con gái cô, cô xem thử xem thế nào?”

Tiền mẫu nhận lấy điện thoại xem thử, thấy trong bức ảnh là chân dung một người đàn ông trẻ tuổi, tướng mạo tự nhiên không soái bằng ông mối Giang Phong trước mắt này, nhưng cũng có một loại vẻ đẹp khỏe mạnh, thoạt nhìn rất có khí khái nam nhi đại trượng phu.

Cố Diệp Phi

Trong lúc Tiền mẫu xem ảnh, Giang Phong liền giới thiệu: “Cậu ấy năm nay 23 tuổi, là người địa phương ở Kim Lăng thị, chiều cao 1m77, tốt nghiệp ở một trường đại học danh tiếng, hiện nay đang đi làm trong xí nghiệp nhà nước, cũng có thể coi là tuổi trẻ tài cao.”

Tiền mẫu nghe vậy thì khen một câu: “Cậu nhóc này cũng khá được.” Câu này không sai, cũng không biết là khen bản thân Hồng Chí Vĩ lớn lên được, hay là khen điều kiện của hắn được, cũng có thể là khen cả hai.

Giang Phong tiếp tục giới thiệu: “Cậu ấy là con một trong nhà, công việc của cha mẹ đều không tệ, có nhà có xe, mặc dù nhà không phải đại phú gì, nhưng cũng không cần phải sầu vì tiền.”

Tiền mẫu vừa nghe vừa liên tục gật đầu: “Điều kiện này quả thật không tệ.”

Lúc này, nước đã đun xong, Tiền Tư Tư trước đổ nước sôi vào rửa trà, sau khi đổ hết nước đi mới rót nước sôi lần nữa, ngâm khoảng năm giây, sau đó mới rót một chén trà đưa tới trước mặt Giang Phong.

Những thông tin Giang Phong nói vừa rồi cô đều nghe được, có sao nói vậy, điều kiện của đối phương quả thật không tệ.

Lúc cô bưng trà tới cho Giang Phong, mẹ cô lại đưa điện thoại qua, nói: “Tư Tư, con nhìn một chút xem.”

Tiền Tư Tư nhận lấy điện thoại, nhìn người đàn ông trong bức ảnh, cảm thấy không tốt cũng không xấu.

Nhìn vẻn vẹn hai giây đồng hồ xong, Tiền Tư Tư liền trả lại điện thoại cho Giang Phong.

Giang Phong đã nhìn qua tư liệu của Tiền Tư Tư, biết cô vì chuyện gia đình mà có thành kiến không nhỏ với đàn ông.

Nhìn vào giá trị xứng đôi với Hồng Chí Vĩ hiện tại chỉ có 54 điểm cũng có thể thấy được, ấn tượng đầu của cô với hắn cũng không khá hơn chút nào, hai người bọn họ muốn thực sự tiến tới với nhau thì cần có thời gian ở chung nhất định, đồng thời hóa giải nút thắt trong lòng cô, khi đó, tình cảm giữa hai người sẽ đột phi mãnh tiến.

Cho nên, Giang Phong cũng không có ý định hỏi ý kiến của cô, mà nói với Tiền mẫu: “Cô Tiền, nếu cô đã cảm thấy không tệ, vậy để cháu sắp xếp cho hai nhà gặp mặt, cô xem có được không?”

Tiền mẫu nghe vậy thì nhìn về phía con gái mà bà vất vả khổ cực nuôi lớn, mặc dù con gái mới 21 tuổi, vẫn còn rất trẻ, kết hôn muộn hơn mấy năm cũng không tính là muộn, nhưng nếu có đối tượng thích hợp, bây giờ làm luôn cũng không có gì không tốt.

“Tư Tư, ý của con thế nào?”

Nghe thấy mẹ hỏi, Tiền Tư Tư liền lắc đầu nói: “Mẹ, con không muốn xuất giá sớm như vậy.”

Giang Phong lập tức xen vào: “Chị Tiền, xem mắt cũng không phải là bắt buộc nói chuyện cưới gả ngay, chị cũng có thể trước tiên thử kết bạn với đối phương, tìm hiểu đối phương một thời gian, chờ thời cơ chín muồi rồi mới nói tới chuyện cưới gả cũng không muộn.”

Tiền Tư Tư trầm mặc, cô không biết nên từ chối thế nào.

Không ai hiểu con gái bằng mẹ, nhìn bộ dạng trầm mặc của con gái nhà mình, Tiền mẫu liền biết cô không quá thích đối tượng này.

Mặc dù Tiền mẫu thấy ngoại hình của đối phương cũng được, gia cảnh cũng không tệ, nhưng chung quy đó cũng là người sẽ cùng con gái mình sống chung, tất cả đều phải xem ý của con gái.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 456: Tôi Có Thái Độ Như Thế Đấy, Anh Nhìn Không Quen Thì Có Thể Cút (2)



Thế là, Tiền mẫu thở dài, có chút tiếc hận trả lời: “Ông mối Giang, thật ngại quá, Tư Tư nhà tôi còn trẻ, nó có lẽ vẫn chưa chuẩn bị tư tưởng nói chuyện yêu đương.”

Giang Phong nhìn Tiền mẫu, nói: “Cô Tiền, cháu không nói gạt cô, đối tượng cháu giới thiệu cho con gái cô này thật ra là bạn học chung thời đại học của cháu, đồng thời cũng là bạn cùng phòng của cháu, cháu cực kỳ hiểu rõ về người ta, cậu ấy là người rất ưu tú, nếu như bỏ qua cơ hội này thì có chút đáng tiếc.”

Lời này vừa nói ra, hai mẹ con đều có chút kinh ngạc.

“Cái này...”

Tiền mẫu cũng không biết nên nói gì, nhìn con gái: “Tư Tư, con cảm thấy thế nào?”

Giang Phong không đợi Tiền Tư Tư trả lời, nhìn cô nhanh chóng nói: “Chị Tiền, tôi cảm thấy chị nên cho người ta một cơ hội đã, nếu như chị không muốn gặp trưởng bối bên kia, vậy tới giờ tan tầm, tôi có thể kéo người bạn học kia tới quán đồ nướng nhà mình hỗ trợ công việc.

Sau khi hai người ở chung một khoảng thời gian, nếu như chị cảm thấy cậu ấy được, vậy có thể tiếp tục phát triển. Còn nếu như cảm thấy cậu ấy thật sự không phù hợp với yêu cầu chọn bạn trăm năm của mình, vậy thì không liên quan gì nữa, coi như kết giao một người bạn mới, chị cảm thấy như vậy có được không?”

Tiền mẫu nghe vậy thì mắt sáng lên, liên tục gật đầu nói: “Cách này rất tốt, Tư Tư, con cảm thấy thế nào?”

Giang Phong đã nói tưới mức này, Tiền Tư Tư thật đúng là không tìm được lý do từ chối, chỉ có thể gật đầu đồng ý.

Cố Diệp Phi

Thấy Tiền Tư Tư cuối cùng cũng gật đầu, Giang Phong mới hài lòng cười nói: “Nếu chị Tiền đã đồng ý với cách này, vậy hẳn là không ngại nói cho tôi về chị một chút chứ?”

Tiền Tư Tư tự nhiên không ngại, căn bản là Giang Phong hỏi gì cô đáp nấy, Tiền mẫu ở bên cạnh thỉnh thoảng cũng bổ sung hai câu, khoảng chừng mười phút đồng hồ trôi qua, Giang Phong đã có được thông tin chi tiết về cô.

Đương nhiên, những thông tin này Giang Phong cũng đã có từ sớm.

Chờ nói chuyện đủ rồi, Giang Phong nhấp một ngụm trà, sau đó đứng dậy chào hai mẹ con: “Cô Tiền, chị Tiền, vậy cháu đi trước đây, buổi tối cháu sẽ đưa người bạn học kia tới hỗ trợ hai người.”

“Cảm ơn ông mối Giang, chỗ hoa quả này cậu cầm về ăn đi!”

“Cô Tiền, cô không cần khách sáo, cháu đi đây, hẹn buổi tối gặp lại mọi người!”

“Ừ, buổi tối gặp!”

...

Thủ đô.

Tại một quán cà phê trang trí lịch sự tao nhã, Tưởng Quý Đông đang ngồi đối diện một mỹ nữ tóc ngắn, mỹ nữ tóc ngắn này không phải ai khác, chính là đối tượng kết hôn của hắn, Mạnh Thu Nguyệt.

Lúc này, Mạnh Thu Nguyệt lạnh mặt hỏi: “Tưởng mập mạp, anh hẹn tôi ra đây là muốn nói cái gì với tôi? Có chuyện mau nói có rắm mau thả, bà đây lát nữa còn có việc đấy, không có thời gian ngồi đây lãng phí thời gian với anh đâu.”

Mở đầu như vậy, Tưởng Quý Đông nghe xong liền nhíu chặt mày, hắn nén giận, nói: “Mạnh Thu Nguyệt, cô có thái độ gì vậy?”

Mạnh Thu Nguyệt cả mí mắt cũng không thèm nhấc, lãnh đạm nói: “Tôi có thái độ như thế đấy, anh nhìn không quen thì có thể cút.”

Tưởng Quý Đông có thể xem như một trong số những đại thiếu nổi tiếng ở thủ đô, hắn có thể được coi là được nâng đỡ từ nhỏ cho đến lớn, kể cả một vài người có địa vị thân phận cao hơn cũng có thái độ ôn hòa khi tiếp xúc với hắn.

Từ trước đến nay, chưa từng có ai dùng thái độ ác liệt như vậy để nói chuyện với hắn.

Vừa nghĩ tới người này sắp trở thành người sẽ cùng hắn sống chung hết quãng đời còn lại, Tưởng Quý Đông không khỏi không rét mà run trong lòng.

Còn may, chuyến đi Quế tỉnh lần này quen biết được Giang đại sư, có lẽ còn có cơ hội để hắn thay đổi vận mệnh, bằng không, nếu lấy bà cô này về, hắn sợ rằng sẽ phải sống trong nước sôi lửa bỏng đến hết đời.

“Mạnh Thu Nguyệt, cô cảm thấy như này rất hay sao? Hôn nhân của tôi và cô là do người nhà hai bên định ra, nếu như có lựa chọn, người nào mẹ nó nguyện ý lấy cô chứ?” Tưởng Quý Đông thật sự không quen nhìn thái độ của đối phương, không nhịn được chọc một câu.

Mạnh Thu Nguyệt không hề có chút tự giác nữ tính nào, nghe vậy trực tiếp vỗ bàn nói lớn: “Chết tiệt, anh nói không nguyện ý lấy? Anh mẹ nó cho rằng tôi nguyện ý gả cho tên mập mạp c.h.ế.t bầm như anh sao?”

Huyết áp Tưởng Quý Đông tăng vọt, không nhịn được muốn tiếp tục chọc lại, nhưng nhớ tới mục đích hẹn đối phương lần này, hắn đành phải hít một hơi thật sâu, ổn định lại cảm xúc, trầm thấp nói: “Mạnh Thu Nguyệt, lần này tôi hẹn gặp cô là vì muốn giải quyết vấn đề giữa chúng ta, chứ không phải cãi nhau với cô.”

Mạnh Thu Nguyệt khinh thường: “Giải quyết cái cọng lông nhà anh, đây là chuyện ông già hai nhà quyết định, kể cả là đời cha chúng ta cũng không thể sửa đổi, chúng ta tính là cái gì chứ?”
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 457: Tôi Có Thái Độ Như Thế Đấy, Anh Nhìn Không Quen Thì Có Thể Cút (3)



Tưởng Quý Đông sắc mặt khó coi nói: “Tôi không muốn sửa đổi quyết định của ông nội hai nhà.”

Mạnh Thu Nguyệt cười lạnh: “Không sửa đổi quyết định của hai ông già kia, chẳng lẽ anh muốn thương lượng với tôi chuyện sau khi kết hôn chúng ta nước giếng không phạm nước sông, tự tìm niềm vui?”

Tưởng Quý Đông nghe vậy, huyết áp lại tăng vọt, hắn với người đàn bà thúi này thật sự là bát tự không hợp, hắn lại không thể không đè xuống lửa giận trong lòng một lần nữa, cắn răng nói: “Cô cảm thấy cách này ổn sao? Nếu như thật sự làm như vậy rồi náo ra bê bối gì đó, dựa vào tính cách của ông nội hai nhà, không đánh cho hai chúng ta tới thoi thóp thì tôi mẹ nó theo họ cô.”

Mạnh Thu Nguyệt không nhịn được nói: “Đừng mẹ nó lề mề chậm chạp nữa, anh rốt cuộc là muốn làm cái gì, mau nói đi.”

Tưởng Quý Đông hít một hơi thật sâu, nhìn cô nói: “Gần đây tôi may mắn quen được một kỳ nhân giang hồ, cậu ấy cực kỳ am hiểu chuyện suy tính nhân duyên, trong hòa giải hôn nhân cũng là một tay kỳ nghệ, tôi định mời cậu ấy tới giúp giải quyết vấn đề giữa chúng ta.”

Cố Diệp Phi

Mạnh Thu Nguyệt dùng ánh mắt nhìn đồ đần nhìn Tưởng Quý Đông, cầm cốc cà phê lên uống hết một hơi, sau đó lập tức đứng dậy rời đi.

Tưởng Quý Đông bị hành động của cô làm cho tức giận tới đau gan: “Mạnh Thu Nguyệt, cô mẹ nó có ý gì?”

Mạnh Thu Nguyệt cũng không thèm quay đầu lại, nói: “Mẹ không cho tôi chơi với đồ đần.”

Tưởng Quý Đông bị chọc giận tới mức cười lớn, lắc đầu nói: “Mạnh Thu Nguyệt, tôi thật đúng là xem trọng cô quá rồi, vốn cho rằng chỉ là tính tình cô hơi thối chút thôi, chỉ số IQ hẳn là không có vấn đề gì, kết quả... Ha ha!”

Mạnh Thu Nguyệt nghe vậy lập tức dừng bước, quay phắt đầu lại, nói: “Anh còn dám hoài nghi chỉ số IQ của tôi?”

Tưởng Quý Đông điềm tĩnh nói: “Đừng tự cho là đúng, nếu không phải là chỉ số IQ có vấn đề, thì chính là vấn đề kiến thức hạn hẹp.”

Mạnh Thu Nguyệt nhìn chằm chằm hắn mười mấy giây đồng hồ, sau đó lại quay về chỗ ngồi, lần nữa ngồi xuống, bình tĩnh nói: “Xin mời bắt đầu màn biểu diễn, cho anh mười phút để thuyết phục tôi.”

Tưởng Quý Đông đã lười nổi nóng với cô, uống một ngụm cà phê, sau đó chậm rãi lên tiếng: “Tôi biết một vị kỳ nhân giang hồ tên là Giang Phong, là một người mai mối, người đời gọi cậu ấy là Giang đại sư, cậu ấy ở Quế tỉnh mở một công ty môi giới hôn nhân.

Cậu ấy từ năm ngoái khi mới bắt đầu vào nghề đến nay đã trực tiếp và gián tiếp tác hợp được hơn một ngàn đôi vợ chồng, tỷ lệ làm mai mối thành công là 100%, tất cả mọi người đều biết cậu ấy chính là người tác hợp cho đôi vợ chồng người thừa kế duy nhất của tập đoàn Uông thị, Uông Văn Kiệt, và đại minh tinh Tiêu Mẫn.”

Nghe đến đó, thần sắc Mạnh Thu Nguyệt khẽ động.

Tưởng Quý Đông hỏi: “Tập đoàn Uông thị, cô hẳn là biết đi?”

Mạnh Thu Nguyệt đanh giọng trả lời: “Biết.”

Tưởng Quý Đông nhẹ gật đầu, tiếp tục nói: “Ngoại trừ đôi Uông Văn Kiệt và Tiêu Mẫn này ra, còn có không ít hôn nhân của con ông cháu cha và con em nhà giàu ở Quế tỉnh là do Giang đại sư tác hợp.

Giang đại sư không chỉ làm mai mối lợi hại, trong việc hòa giải hôn nhân còn có kỹ năng thần kỳ.

Quan lớn Long ở Quế tỉnh từng làm thư ký cho ông nội nhà tôi, hôn nhân của con trai ông ấy cũng là hôn nhân chính trị, hai người tình cảm không tốt, nhất là hai năm gần đây, đã phát triển tới mức chia phòng ngủ.

Nếu như không có gì ngoài ý muốn, hôn nhân của hai người họ có thể nói là hoàn toàn xong rồi.

Nhưng ngày hôm qua khi tôi gặp anh Long và chị dâu, hai người họ lại ân ân ái ái giống như vợ chồng mới cưới, cô có biết nguyên nhân là gì không?”

Mạnh Thu Nguyệt nhíu mày: “Là vì Giang đại sư kia?”

Tưởng Quý Đông vỗ tay nói: “Không sai, chính là vì Giang đại sư!”

Mạnh Thu Nguyệt vẻ mặt hoài nghi nhìn chằm chằm Tưởng Quý Đông, thấy hắn không giống như đang nói đùa, lúc này mới hỏi: “Vị Giang đại sư kia đã làm thế nào để biến đôi vợ chồng anh Long từ mỗi người một ngả trở thành ân ân ái ái?”

Tưởng Quý Đông nhấp một ngụm cà phê, đáp: “Khuya ngày hôm trước lúc tôi tham gia buổi tụ hội do anh Long tổ chức ở Quế tỉnh đã trao đổi qua với Giang đại sư, cậu ấy nói với tôi rằng muốn thay đổi tình cảm vợ chồng có 3 cách:

Một, nếu muốn hòa giải thì phải nghe theo chỉ đạo của Giang đại sư, Giang đại sư sẽ dùng biện pháp thôi miên, sau khi đôi vợ chồng được thôi miên tỉnh lại, tình cảm vợ chồng chắc chắn sẽ tăng lên rất nhiều, thậm chí là càng ngày càng tốt hơn, anh Long và chị dâu cũng dùng cách này.

Hai, uống rượu cùng Giang đại sư, cụ thể làm như thế nào cậu ấy không nói, nhưng có nói rằng chỉ cần uống rượu với cậu ấy, khả năng là đôi vợ chồng sẽ phải say một trận, chờ sau khi tỉnh rượu, tình cảm cũng sẽ tăng lên rất nhiều, cũng sẽ ngày càng tốt lên.

Ba, vợ chồng chấp nhận hòa giải sẽ cung cấp ngày sinh tháng đẻ cho Giang đại sư, sau đó, Giang đại sư sẽ đưa một vài việc cần chú ý, trong bảy bảy bốn mươi chín ngày sau đó, chỉ cần không làm trái những chuyện kia, tình cảm vợ chồng chắc chắn sẽ càng ngày càng tốt.”

Mạnh Thu Nguyệt càng nghe càng nhíu chặt mày, chuyện huyền huyễn như vậy, nói thật lòng, cô không tin, cho dù Tưởng Quý Đông đã lấy chuyện anh Long làm ví dụ, cô cũng chỉ coi như chuyện cũ mà nghe thôi.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 458: Tiểu Soái Ca Có Ngại Có Thêm Ba Bạn Gái Nữa Hay Không



Là một người theo chủ nghĩa vô thần, trừ khi thật sự tự mình trải qua, còn nếu như chỉ nghe người khác lải nhải kể lại, cô chắc chắn sẽ không tin tưởng.

Nếu người người nào quan tâm có thể thử tới mấy vùng nông thôn, tìm mấy ông bà già hàn huyên một chút, những người này phần lớn đều có thể kể ra một hai chuyện huyền huyễn như vậy, mà còn kể tới nói có sách mách có chứng.

Thậm chí, còn có không ít người thề son thề sắt rằng đây đều là chuyện bọn họ tận mắt nhìn thấy.

Tóm lại, loại chuyện này, người tin thì sẽ thật sự tin, người không tin thì sẽ thật sự không tin, hai bên khó ai mà thuyết phục được ai.

“Cho nên, anh hẹn tôi ra đây gặp mặt chính là vì muốn mời vị Giang đại sư kia tới hòa giải vấn đề tình cảm giữa tôi và anh?” Mạnh Thu Nguyệt nhíu mày tới nỗi biến thành hình chữ Xuyên trên trán.

Tưởng Quý Đông cũng không trông đợi có thể thuyết phục đối phương dễ dàng như vậy, hắn nhìn Mạnh Thu Nguyệt, nói: “Tôi biết cô không tin, nhưng hai chúng ta không cần biết có nguyện ý hay không, cả hai đều không thể thoát khỏi cuộc hôn nhân này, so với tra tấn nhau sau khi kết hôn, trải qua cuộc sống đau khổ tới không sống nổi kia, tại sao không thử cách của Giang đại sư một chút?

Dù sao thì những biện pháp trên cũng rất đơn giản, cho dù là giả thì cũng chỉ lãng phí chút thời gian mà thôi, nhưng biết đâu vạn nhất lại là thật, như vậy chẳng phải có thể thay đổi vận mệnh của hai chúng ta sao?”

Cố Diệp Phi

Mạnh Thu Nguyệt hơi híp mắt lại, từ chối cho ý kiến: “Chờ chúng ta đăng ký kết hôn xong rồi nói!”

Tưởng Quý Đông nghe vậy thì nhẹ gật đầu, mặc dù hôn sự của hai người đã là chuyện ván đóng thành thuyền, nhưng một ngày chưa đăng ký kết hôn, thì vẫn chưa phải là quan hệ vợ chồng.

Chính sự đã nói xong, không còn chuyện gì nữa, hai người liền ai đi đường nấy.

...

Kim Lăng thị.

Tại một cửa hàng trà sữa nào đó.

Giang Phong và Hồng Chí Vĩ ngồi đối diện nhau.

Giang Phong uống một ngụm trà sữa, cười nói: “Chí Vĩ, tôi đã tìm được đối tượng thích hợp cho cậu rồi, có điều đối tượng này có chút khó tiếp cận, cậu muốn theo đuổi được cô ấy, có lẽ phải tốn rất nhiều sức lực mới được.”

Hồng Chí Vĩ mắt sáng lên, vội vàng nói: “Giang Phong, mau nói với tôi một chút về cô ấy đi.”

Giang Phong nhẹ gật đầu, bắt đầu giới thiệu: “Cô ấy 21 tuổi, trình độ học vấn cao trung, là người địa phương ở chỗ Kim Lăng cậu, chiều cao 1m62, về tướng mạo thì chỗ tôi có bức ảnh này, để tôi mở cho cậu xem.”

Trong lúc nói chuyện, Giang Phong lấy điện thoại ra, thuần thục mở bức ảnh của Tiền Tư Tư lên, đưa cho bạn học cũ Hồng Chí Vĩ xem.

Hồng Chí Vĩ cầm lấy điện thoại xem, thấy trong tấm ảnh là một cô gái có ngoại hình không tệ, phù hợp với thẩm mỹ của hắn.

Giang Phong tiếp tục giới thiệu: “Cô ấy sinh ra trong gia đình đơn thân, cha mẹ cô ấy lúc cô ấy hơn một tuổi đã ly hôn, cô ấy là do mẹ một tay nuôi lớn, hiện nay hai mẹ con đang kinh doanh một quán đồ nướng ở ngay chợ đêm XX đường XX, việc buôn bán cũng rất thuận lợi.

Tính cách cô ấy tương đối độc lập, thái độ làm người hiếu thuận, có lòng tự trọng cực cao, hơn nữa, vì nguyên nhân gia đình mà có thành kiến đối với đàn ông, đây cũng chính là nguyên do tôi bảo cậu nếu muốn theo đuổi được cô ấy thì sẽ phải tốn không ít công sức.”

Hồng Chí Vĩ vừa nghe vừa liên tục gật đầu, thực lực làm mai mối của người bạn học cũ này của hắn là không thể nghi ngờ, tất nhiên, nếu như đã giới thiệu cô gái này cho hắn, vậy chứng minh cô gái này chắc chắn thích hợp với hắn.

Cho nên, Hồng Chí Vĩ cũng không nói nhảm quá nhiều, trực tiếp hỏi: “Giang Phong, tôi cần làm gì, cậu cứ việc nói.”

Giang Phong lại uống một ngụm trà sữa, sau đó nói: “Chờ lát sau khi cậu tan tầm, tôi dẫn cậu tới quán nướng của nhà người ta làm phụ việc, sau này, mỗi ngày lúc tan sở cậu cứ đến đó hỗ trợ, chỉ cần cậu dụng tâm theo đuổi cô ấy, tôi tin chắc chắn sẽ có ngày cậu ôm được mỹ nhân về nhà.”

Hồng Chí Vĩ vẻ mặt đau khổ nói: “Giang Phong, nghe ý trong lời cậu, hẳn là sẽ phải đánh lâu dài rồi đi?”

“Rốt cuộc cần bao nhiêu thời gian mới có thể loại bỏ thành kiến với đàn ông của cô ấy, để cô ấy thích cậu, thì phải nhìn vào biểu hiện của cậu. Nếu như biểu hiện tốt, tự nhiên sẽ tiến triển thuận lợi, có lẽ chỉ cần mười ngày nửa tháng là chuyện sẽ thành, còn nếu như không thuận lợi, có lẽ sẽ phải mất tầm ba, năm tháng, thậm chí là nhiều hơn.”

Nói đến đây, Giang Phong đổi giọng: “Đương nhiên, nếu như cậu không muốn tiêu phí nhiều thời gian và sức lực như vậy để theo đuổi một người, tôi cũng có thể giúp cậu đổi một đối tượng khác.

Có điều, sau khi suy tính, trong phạm vi ngàn dặm này thì cô ấy là người thích hợp với cậu nhất, muốn đổi một đối tượng khác thì sẽ phải ra ngoài phạm vi ngàn dặm này mới tìm được.”
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 459: Tiểu Soái Ca Có Ngại Có Thêm Ba Bạn Gái Nữa Hay Không (2)



Nghe đến đây, Hồng Chí Vĩ vội vàng khoát tay: “Như vậy là được, không cần đổi, không phải chỉ là sau khi tan tầm tới quán đồ nướng phụ việc thôi sao, coi như là trải nghiệm cuộc sống đi. Huống chi còn là một bên phụ việc một bên theo đuổi con gái bà chủ, là chuyện rất tốt.”

Giang Phong cười ha ha: “Cậu có thể nghĩ được như vậy là tốt nhất, nhớ lúc tới phụ việc thì phải tận tâm tận lực, biểu hiện tích cực một chút, đừng biến mình thành nhân viên quán nướng, mà phải đem việc làm ở quán nướng thành sự nghiệp của chính mình, dù sao thì đây cũng chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.”

Hồng Chí Vĩ nghe vậy thì lập tức xốc lại tinh thần, ý chí chiến đấu sục sôi, chỉ hận không thể lập tức tới quán nướng biểu hiện cho thật tốt một phen.

Tiếp đó, Giang Phong lại phân tích sở thích của Tiền Tư Tư chi tiết, cho Hồng Chí Vĩ một vài phương án theo đuổi người ta, mãi tới khoảng hai giờ chiều, hai người mới rời khỏi cửa hàng trà sữa.

Cố Diệp Phi

...

Năm giờ chiều.

Quán đồ nướng của hai mẹ con họ Tiền cũng đã bắt đầu chuẩn bị mở cửa kinh doanh.

Trong quán nướng, ngoại trừ hai mẹ con thì còn có thêm hai nữ nhân viên nữa.

Dọn xong bàn, đốt than lên, chuẩn bị kĩ càng nguyên liệu, nấu nước pha trà... mấy người làm vô cùng thành thục, sau khi đã chuẩn bị xong tất cả thì lặng lẽ đợi khách tới.

Tất cả các quán đồ nướng đều phải đợi tới tối mới là lúc đông khách nhất, năm sáu giờ chiều, quán vẫn không có mấy người, hai mẹ con Tiền thị và hai nữ nhân viên đều tranh thủ thời gian này để ăn cơm tối.

Chờ bốn người ăn xong cơm tối thì bắt đầu có khách tới, bà chủ Tiền kiêm sư phụ đồ nướng liền bắt đầu bận đến bù đầu.

6 giờ 13 phút chiều, Giang Phong và Hồng Chí Vĩ cùng đến quán nướng.

Hai người đi tới trước mặt Tiền mẫu, Giang Phong lên tiếng chào, sau đó giới thiệu: “Dì Tiền, đây chính là bạn học cháu, Hồng Chí Vĩ.”

Hồng Chí Vĩ liền lên tiếng chào hỏi theo: “Xin chào dì Tiền.”

Lúc này, Tiền mẫu đang bận xiên thịt dê cho khách, nghe vậy liền ngẩng đầu lên nhìn hai người một cái, ánh mắt hơi dừng lại trên người Hồng Chí Vĩ một chút, sau đó gật đầu đáp: “Ông mối Giang, hai người trước cứ tìm bàn ngồi đi, nhà chúng tôi sẽ đãi hai cậu một bữa đồ nướng thật ngon.”

Giang Phong vội vàng từ chối: “Dì Tiền, chúng cháu vừa mới ăn cơm tối xong, hiện tại cũng không ăn thêm cái gì được nữa, muốn ăn đồ nướng thì đợi tới mười một, mười hai giờ đêm rồi nói sau. Tối nay chúng cháu chính là nhân viên của dì, có gì cần làm, dì Tiền cứ việc giao phó, tuyệt đối đừng khách khí với chúng cháu nhé!”

Tiền mẫu một bên thành thạo lật qua lật lại chỗ xiên thịt nướng, một bên cười nói: “Được, vậy trước hết cô cảm ơn hai đứa, hiện tại khách vẫn chưa nhiều, các cháu trước ra nói chuyện phiếm với Tư Tư một chút đi!”

“Vâng!”

Giang Phong đáp một câu, sau đó liền mang theo Hồng Chí Vĩ vẻ mặt có hơi không tự nhiên đi tới trước mặt Tiền Tư Tư, mỉm cười nói: “Chị Tiền, đây chính là bạn học của tôi, Hồng Chí Vĩ, hai người làm quen một chút đi.”

“Xin chào em Tiền.” Hồng Chí Vĩ mở lời chào hỏi.

“Chào anh Hồng!” Tiền Tư Tư cũng lên tiếng chào.

Giang Phong thấy Tiền Tư Tư dường như có chút xấu hổ, liền nói sang chuyện khác: “Chị Tiền, mọi người kinh doanh cửa hàng này, khoảng thời gian nào là đông khách nhất vậy?”

“Bình thường thì khoảng chín đến mười giờ tối là giờ cao điểm.” Trả lời vấn đề này xong, Tiền Tư Tư liền mời hai người ngồi xuống, sau đó rót cho mỗi người một chén trà.

Đối với đối tượng “xem mắt” Hồng Chí Vĩ vừa mới đến này, mới ban đầu, Tiền Tư Tư quả thật có chút xấu hổ, có điều cô đã theo mẹ làm ở quán nướng này ba, bốn năm rồi, đã tiếp xúc qua đủ loại người khác nhau, ngược lại cũng sẽ không xấu hổ đến mức không nói được chuyện gì.

Chờ hai người trò chuyện được vài câu xong, khách cũng dần tới nhiều hơn, Tiền Tư Tư cũng bận rộn lên.

Hồng Chí Vĩ đương nhiên sẽ không đần độn ngồi ở chỗ đó uống trà, mà tích cực hỗ trợ, đợi tới giờ cao điểm buổi tối, Giang Phong cũng không nhàn rỗi, cũng hỗ trợ mang thức ăn lên, lấy rượu gì đó.

Có hai người Giang Phong và Hồng Chí Vĩ tích cực hỗ trợ, ngoại trừ Tiền mẫu vẫn cứ bận tối mày tối mặt, thì Tiền Tư Tư và hai nữ nhân viên đều cảm giác nhẹ nhõm hơn so với trước rất nhiều.

Mười giờ tối, chính là thời gian cao điểm trong ngày, có ba người đàn bà ăn mặc sang trọng đi tới, bởi vì lúc ấy những người khác đang bận, cho nên Giang Phong liền chạy ra chào hỏi.

“A, tiểu soái ca, sao tôi chưa thấy cậu ở đây bao giờ nhỉ, cậu là nhân viên mới của quán nướng này sao?” Người nói chuyện là một người phụ nữ mặc váy trắng liền thân, nghe ý trong lời của cô là biết cô chính là khách quen ở chỗ này.
 
Back
Top Bottom