Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 430: Thị Trường Cưới Hiện Tại Là Như Thế Này Sao? (3)



Hoàng Linh Vi hỏi:

"Chồng ơi, nếu không có năng lực xem nhân duyên thì sẽ như thế nào?"

Giang Phong trả lời:

"Một lần không thành, thì dùng biện pháp nước chảy đá mòn, thường xuyên đi tìm bà ấy, sau ba lần, dù cho bản thân bày ấy có tin tưởng năng lực làm mai mối của anh hay không, thì chắc hẳn đều sẽ bằng lòng cho anh một cơ hội."

Hoàng Linh Vi thầm nói:

"Thật sự quá phiền phức!"

Lúc này, xe đã tới nơi, Giang Phong dừng xe, nói:

"Phiền phức cũng là chuyện bình thường, nếu như làm mai mối không như thế thì người mai mối đã xuất hiện khắp nơi rồi."

Hoàng Linh Vi cười, nói:

"Cũng đúng."

Hai người đi vào trong cửa tiệm, nhân viên đi tới.

Giang Phong nói:

"Chúng tôi đi bốn người, đợi người tới đủ sẽ gọi món, cảm ơn!"

"Vâng!"

Nhân viên trả lời, sau đó bưng trà lên cho hai người, sau đó đi tới bàn khác.

Mẹ Giải cũng tới ngay sau đó.

Hai bên khách sáo vài câu, vừa gọi đồ ăn xong không bao lâu, thì chính chủ Giải Phóng cũng chạy tới.

Giải Phóng vừa tan ca liền chạy tới đây, cho nên trên người vẫn mặc trang phục cảnh sát, trông khá đẹp trai.

Sau khi bắt chuyện vài câu, nhân viên bắt đầu dọn món lên.

Đầu tiên là một phần thịt ngỗng cắt khúc, đây cũng là một trong những món tiêu biểu của quán.

Sau đó những món khác cũng lần lượt được dọn lên, tổng cộng là bốn món ăn và một món canh.

Mẹ Giải thấy đồ ăn được dọn lên hết rồi mới không nhịn được mà tò mò hỏi:

"Ông mai Giang, cậu nói cậu là người đã làm mai mối cho con gái của bí thư Nghiêm đúng không?"

Giang Phong gật đầu, nhớ lại chuyện đó, nói:

"Chuyện đó là vào năm ngoái, lúc đó trong tay cháu có vài vị khách cực kỳ ưu tú, trong lúc giúp những vị khách đó tìm kiếm đối tượng, cháu tình cờ phát hiện con gái của bí thư Nghiêm rất xứng đôi với một trong những vị khách đó, cho nên trực tiếp tìm tới cửa.

Nhưng mà, khi đó chị Nghiêm thấy cháu còn quá trẻ, cảm thấy không đáng tin cậy, cho nên từ chối, nói mình tạm thời không có ý định muốn kết hôn.

Sau đó, cháu lướt qua chị ấy, đi thẳng đến cổng lớn khu XX, cháu nhân cơ hội Nghiêm phu nhân đi ra ngoài mua đồ ăn, tiến tới nói về chuyện muốn làm mai mối cho con gái của dì ấy."

Mẹ Giải nghe xong liền trợn mắt há hốc mồm, cảm thán:

"Ông mai Giang, lá gan của cậu lớn thật đó, sau đó thì sao? Nghiêm phu nhân phản ứng như thế nào?"

Giải Phóng yên lặng quan sát Giang Phong, dùng kinh nghiệm của mình để phán đoán xem hắn có nói dối hay không.

Hoàng Linh Vi cũng tập trung lắng nghe, cô không biết rằng bạn trai mình đã làm mai mối cho con gái của bí thư Nghiêm, cho nên muốn biết bạn trai mình đã tác hợp bọn họ như thế nào.

Giang Phong cười, nói:

"Nghiêm phu nhân là một người rất dễ bắt chuyện, sau khi cháu nói muốn giới thiệu đối tượng cho con gái của dì ấy, dì ấy liền nhiệt tình mời cháu tới nhà ăn cơm.

Sau đó cháu thuận lợi nhìn thấy bí thư Nghiêm, bởi vì đối tượng mà cháu giới thiệu thực sự rất ưu tú, cho nên không chỉ bí thư Nghiêm và Nghiêm phu nhân hài lòng, mà ngay cả chị Nghiêm trước đó nói tạm thời không muốn kết hôn cũng đồng ý ra mắt. Chuyện kế tiếp cứ thế nước chảy thành sông."

Mẹ Giải cực kỳ tò mò, hỏi:

"Ông mai Giang, rốt cuộc thì cậu đã giới thiệu ai cho con gái của bí thư Nghiêm mà có thể làm cho cả nhà bí thư Nghiêm đều hài lòng thế?"

Giang Phong uống một ngụm trà, cười khẽ, nói:

"Người mà cháu giới thiệu cho chị Nghiêm là con trai của gia đình giàu nhất tỉnh Quảng Tây chúng ta, một đối tượng ưu tú như thế sao Nghiêm gia có thể không hài lòng được chứ!"

Mẹ Giải và Giải Phóng vừa nghe như thế liền khiếp sợ, miệng há to tới mức có thể nhét một quả trứng vịt vào.

Cố Diệp Phi

Người giàu nhất tỉnh Quảng Tây là một nhân vật có giá trị con người lên tới mấy chục tỷ, là người mà cả đời này bọn họ đều không thể gặp mặt được, người mai mối trẻ tuổi trước mặt này vậy mà lại có năng lực làm mai mối cho một nhân vật như thế ư?

Buổi trưa.

Thị trấn huyện Bách Lương.

Ở trang trại nuôi ngỗng nào đó, mẹ con Giải Phóng đều chấn động trước tin tức Giang Phong lộ ra, mãi hồi lâu vẫn không nói được gì.

Tuy nói bối cảnh gia đình nhà họ Giải bọn họ xem như không tệ, ba Giải làm lãnh đạo một cục, phóng tầm mắt ra cả huyện cũng được tính là nhân vật có m.á.u mặt, nhưng năng lực này đặt ở trước mặt đại gia tỉnh Quế lại hoàn toàn không đáng nhắc tới.

Thậm chí, đừng nói là đại gia của tỉnh, cho dù là đại gia của huyện, nhà họ Giải bọn họ cũng không với cao nổi.

Dù sao có thể trở thành đại gia của một huyện, cơ bản đều sẽ có một mạng lưới quan hệ mạnh mẽ, bên trong không thiếu tồn tại "đứng đầu xưởng", ba Giải là một nhân vật nhỏ "cấp kho lúa", người ta còn thật sự không để mắt tới.

"Con của đại gia tỉnh cũng muốn mời người mai mối, đúng là không thể tin nổi."

Mẹ Giải xúc động thốt ra một câu, sau đó nhìn về phía Giang Phong hỏi: "Ông mai Giang là người ở đâu vậy?"

Giang Phong nói: "Tôi ở trấn Thanh Hà."

Giải Phóng nói tiếp: "Quê cũ của tôi là trấn Đàm Long bên cạnh, trước đây tôi thường tới trấn Thanh Hà chơi, không biết ông mai Giang ở thôn nào?"

Giang Phong nói: "Tôi là thôn Long Sơn."

Giải Phóng nói: "Tôi từng đi qua thôn Long Sơn, Giang Vĩnh Quý làm việc ở cục công tác XX chính là người ở thôn Long Sơn các người, anh có quen không?"

Giang Phong mỉm cười nói: "Tôi đương nhiên quen rồi, chú ấy là chú út tôi."

Giải Phóng kinh ngạc nói: "Chú ruột?"

Giang Phong gật đầu: "Chú ruột!"
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 431: Anh Họ, Em Nghe Anh, Anh Quyết Định Là Được Rồi!



Giải Phóng vỗ đùi, nâng chén trà lên nói: "Tới đây, tôi lấy trà thay rượu uống một chén, tôi và chú út anh là bạn bè, từng ăn cơm với nhau vài lần, anh nói tên tôi với anh ta, anh ta chắc chắn sẽ biết."

Giang Phong nâng chén trà lên cụng với anh ta một cái, cười ha hả nói: "Vậy đúng là trùng hợp đấy!"

Hai người uống một chén trà lót bụng, bầu không khí cũng khác hẳn. Chủ yếu là mức độ tín nhiệm của mẹ con nhà họ Giải đối với ông mai Giang Phong này lập tức tăng thêm mấy cấp.

Sau khi hai bên khách sáo vài câu, mẹ Giải lại không nhịn được hỏi: "Ông mai Giang, cậu nói muốn giới thiệu một đối tượng cho con trai tôi, không biết đối tượng này là người ở đâu? Năm nay bao nhiêu tuổi? Làm công việc gì?"

Giang Phong giới thiệu: "Cô ấy là người ở thị trấn Phượng Dương, năm nay 21 tuổi, ba mẹ mở một cửa hàng bán sỉ ở trên trấn, trước mắt công việc của cô ấy là giúp đỡ trông cửa hàng. Dáng người cũng không tệ lắm, tính cách ngoài mềm trong cứng, nấu ăn rất ngon, là người phụ nữ vợ hiền mẹ tốt điển hình được phần lớn người đàn ông đều yêu thích."

Cố Diệp Phi

Mẹ Giải nghe được vậy, âm thầm gật đầu. Thị trấn Phượng Dương chẳng qua chỉ cách thị trấn hơn hai mươi cây số, đều là người của huyện Bách Lương, bất luận là thói quen ăn uống, phong tục tập quán hoặc là quan niệm sinh đẻ cơ bản đều giống nhau, không cần phải rèn luyện trong thời gian dài giống như người ngoại tỉnh.

Tuổi tác cũng đặc biệt xứng đôi.

Hoàn cảnh gia đình cũng không tệ, có thể mở cửa hàng bán sỉ ở thị trấn, cơ bản đều có tài sản hơn triệu, thậm chí kinh doanh tốt, qua thời gian dài nắm giữ tài sản mười triệu cũng là bình thường.

Còn biết nấu ăn, cũng là phần thêm điểm.

Thời buổi hiện nay, mức sống tăng cao, rất nhiều người phụ nữ ở nhà mẹ đẻ quen làm công chúa, sống cuộc sống cơm bưng nước rót, đừng nói là nấu ăn, ngay cả rửa bát cũng không biết.

Mẹ Giải không muốn tìm một cô con dâu như vậy trở về, bà hầu hạ chồng và con trai ăn uống tiêu tiểu đã đủ rồi, không muốn hầu hạ một người nữa.

Mà bình thường người phụ nữ biết nấu ăn lại không có việc làm ở nhà với bà, đến lúc đó mẹ chồng con dâu cùng làm, sẽ thoải mái hơn rất nhiều.

Về phần Giải Phóng, dù sao anh ta còn trẻ, không có suy nghĩ nhiều như mẹ anh ta, chỉ là nghe xong, cảm giác điều kiện nhà gái chắc hẳn không tệ lắm, có thích hợp hay không, đương nhiên phải gặp mới biết được.

Lúc Giang Phong giới thiệu tài liệu của em họ, theo thói quen lấy điện thoại di động ra, thành thạo tìm ra ảnh chụp của em họ, sau đó đưa cho Giải Phóng nói: "Anh Giải, anh xem ảnh trước đi."

Giải Phóng cầm điện thoại qua, sau đó hai mẹ con đều nhìn về phía cô gái trên màn hình.

Chỉ thấy cô gái kia trắng trẻo, gương mặt căng mịn, không thể nói là xinh đẹp mấy, nhưng bên huyện Bách Lương này có cách nói 'trắng che trăm xấu', cho nên ấn tượng đầu tiên của hai mẹ con vẫn là không tệ.

"Trong quả thật không tệ, không biết cao tới mức nào?" Mẹ Giải hỏi.

Ở huyện Bách Lương, tầm quan trọng của chiều cao là không thể nghi ngờ, người phụ nữ cao chưa tới một mét bốn năm, cho dù đẹp ra hoa, cũng sẽ bị người ta chê. Tương tự, người đàn ông cao chưa tới một mét sáu, vẻ ngoài có đẹp trai mấy cũng là số phận bị người ta ghét bỏ.

Ngược lại, nếu người phụ nữ cao một mét sáu trở lên, người đàn ông cao 1m75 trở lên, vậy cho dù mặt mũi kém một chút, bọn họ vẫn có sức cạnh tranh trong thị trường tình yêu và hôn nhân mạnh hơn những nam nữ thấp lùn.

Điều có thể hiểu là thiếu gì thì coi trọng cái đó.

Phóng tầm mắt ra cả nước, chiều cao trung bình của người tỉnh Quế là mấy tồn tại đếm ngược, càng là địa phương có hình dáng thấp lùn, lại càng coi trọng chiều cao.

Dù sao chiều cao sẽ di truyền, làm cha mẹ có thể không so đo tính toán tới chiều cao của con dâu, nhưng bọn họ không hy vọng chiều cao của con dâu ảnh hưởng đến chiều cao của cháu trai và cháu gái.

Giang Phong đương nhiên biết đạo lý này. Anh Giải Phóng trước mắt này cao khoảng 1 mét 79, nếu giới thiệu một người phụ nữ cao chưa tới 1 mét 6 cho anh ta, tin tưởng mẹ Giải tuyệt đối sẽ không có sắc mặt tốt.

Bởi vậy, nghe mẹ Giải hỏi thăm, Giang Phong mỉm cười đáp: "Chiều cao của cô ấy là 1 mét 65, đối với phụ nữ ở huyện Bách Lương chúng ta, như vậy đã tính là rất cao rồi!"

Mẹ Giải nghe vậy, trong nháy mắt tươi cười, không ngừng khen: "Chiều cao như vậy tốt, đúng lúc xứng với con trai tôi."

Tiếp theo, Giang Phong bắt đầu kể rõ với hai mẹ con nhà họ Giải về tất cả tài liệu của em họ mình, cái gì cũng nói, bao gồm cả khuyết điểm chỉ tốt nghiệp cấp ba, không có công việc chính thức, mẹ con nhà họ Giải nghe được không ngừng gật đầu.

Tuy có thích hợp hay không vẫn phải gặp nói chuyện mới biết được, nhưng thái độ này của Giang Phong quả thật đã giành được thiện cảm của mẹ con nhà họ Giải, người mai mối có thể nói rõ ưu khuyết điểm như vậy, bọn họ thật sự chưa từng nghe nói qua.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 432: Anh Họ, Em Nghe Anh, Anh Quyết Định Là Được Rồi! (2)



Người mai mối khác đi làm mai, đều giấu kỹ khuyết điểm của đối phương, sau đó ra tức thổi phồng ưu điểm không bắt mắt, chỉ cần tác hợp cho hai bên thành công, lấy được tiền mai mối là vạn sự thuận lợi, cần gì quan tâm xem sau khi cưới, các người ân ái hay cãi nhau mỗi ngày?

Hoàng Linh Vi vẫn làm khán giả, nhìn bạn trai nói xong ưu điểm của em họ, lại bắt đầu vạch trần khuyết điểm của cô ấy, nói rõ tất cả, bao gồm em họ từng trải qua một mối tình ngắn ngủi cũng nói ra.

Sau đó, hoàn toàn giành được lòng tin của hai mẹ con nhà họ Giải.

Điều này làm cho Hoàng Linh Vi vô cùng xúc động, xem ra chân thành với người vẫn có tác dụng.

Lúc cơm ăn xong, nên nói cũng đã nói rất rõ ràng, mẹ Giải lại tỏ thái độ nói: "Ông mai Giang, cậu xem bao giờ thích hợp, lại bố trí cho chúng tôi gặp mặt cô gái kia và ba mẹ của cô ấy một lần đi!"

Giải Phóng nghe vậy không phản đối, vậy chính là ngầm thừa nhận!

Giang Phong thấy thế mỉm cười, nói: "Dì, anh Giải, trước khi bố trí cho các người gặp mặt, tôi còn muốn thẳng thắn với các người một việc, cô gái tôi muốn giới thiệu cho anh Giải thật ra là em họ con nhà dì út tôi."

Mẹ Giải nghe vậy nhất thời sửng sốt, sau đó vẻ mặt bội phục nói: "Ông mai Giang, tôi đúng là phục cậu rồi. Đạo đức nghề nghiệp của cậu thật sự không cần phải nói nữa, cho dù làm mai cho em họ mình, cũng không định thay cô ta che giấu khuyết điểm, khó trách cậu có thể làm mai cho đại gia tỉnh Quế chúng tôi."

Nói đến đây, mẹ Giải nhìn về phía Hoàng Linh Vi, tán thưởng có thừa nói: "Cũng khó trách cậu có thể tìm được người bạn gái xinh đẹp lại có khí chất như vậy."

Hoàng Linh Vi thản nhiên cười nói: "Cảm ơn dì khích lệ."

Cố Diệp Phi

Giang Phong mỉm cười nói: "Dì, không nói dối gì dì, tôi bắt đầu làm nghề mai mối từ năm trước, đến nay đã trực tiếp tác hợp gần trăm đôi vợ chồng, vợ chồng gián tiếp tác hợp còn vượt qua một nghìn đôi.

Bởi vì nguyên tắc làm mai của tôi là chân thành đối đãi, trước khi bố trí cho hai bên gặp mặt, sẽ nói rõ ràng ưu khuyết điểm của từng người. Cho nên bất luận là đôi vợ chồng được tôi trực tiếp tác hợp, hay đôi vợ chồng gián tiếp tác hợp, đến nay đều đặc biệt ân ái, không có một đôi nào không sống tốt."

Giải Phóng chấn động nói: "Năm ngoái mới vào nghề, trong thời gian ngắn đã tác hợp cho nhiều cặp vợ chồng như vậy sao?"

Giang Phong gật đầu mỉm cười nói: "Cuối năm ngoái, tôi đến tỉnh thành mở một văn phòng môi giới hôn nhân, văn phòng môi giới hôn nhân này của tôi vẫn tính là có chút danh tiếng trên mạng, vào ngày văn phòng môi giới hôn nhân khai trương, minh tinh lớn Tiêu Mẫn của tỉnh chúng ta còn quảng cáo giúp trên Weibo. Anh Giải anh lên mạng kiểm tra sẽ biết!"

Giải Phóng nghe vậy càng chấn động hơn, lập tức dựa theo lời Giang Phong nhắc nhở, lấy điện thoại di động ra, lên mạng tìm kiếm thông tin về Giang đại sư.

Chờ xem qua tài liệu một lượt, Giải Phóng mới chấn động nói: "Hóa ra ông mai Giang, à không, tôi chắc hẳn phải gọi anh là Giang đại sư giống như những người khác mới đúng. Hóa ra Giang đại sư không chỉ từng mai mối giúp đại gia tỉnh chúng ta, còn thành công tác hợp cho minh tinh lớn Tiêu Mẫn và thái tử gia của tập đoàn Uông thị, đúng là quá lợi hại rồi!"

Mẹ Giải biết minh tinh lớn Tiêu Mẫn, nhưng không biết thái tử gia của tập đoàn Uông thị, vừa nghe con trai nói vậy, vội vàng hỏi: "Con trai, thái tử gia của tập đoàn Uông thị này còn lợi hại hơn con trai đại gia tỉnh chúng ta à?"

Giải Phóng giải thích: "Mẹ, đại gia tỉnh Quế chúng ta cùng lắm cũng chỉ có tài sản chưa đến hai chục tỷ, mà tập đoàn Uông thị này chính là tập đoàn gia tộc cấp trăm tỷ, vị thái tử gia kia là người thừa kế duy nhất của tập đoàn Uông thị, đương nhiên lợi hại hơn con trai đại gia tỉnh Quế chúng tay rất nhiều."

Mẹ Giải nghe vậy hít sâu một hơi, thật sự khó có thể tưởng tượng được người trẻ tuổi trước mắt này có năng lực mai mối lớn tới mức nào?

Cho dù rất muốn hỏi Giang Phong làm sao quen biết được nhiều con cháu nhà giàu siêu cấp như vậy, còn thành công làm mai mối cho bọn họ, nhưng quan hệ hai bên dù sao còn chưa thân tới mức đó, thật ra không tiện hỏi những lời này.

Giang Phong cầm chén canh uống cạn, cầm khăn giấy lau miệng, cười hỏi: "Dì, anh Giải, các người sắp xếp xem lúc nào xem mắt thì tiện?"

Mẹ Giải và con trai liếc nhìn nhau, sau đó nói: "Thời gian cứ quyết định vào chiều mai đi. Chờ chúng tôi hết giờ làm sẽ chạy tới thị trấn Phượng Dương mời nhà gái ăn cơm chiều, không biết có được không?"

"Đương nhiên là được rồi, vậy cứ quyết định như thế đi!"

Sau khi xác định giờ xem mắt, Giang Phong lại bắt đầu hỏi thăm cặn kẽ về thông tin của Giải Phóng, cho dù trong lòng hắn đã biết rất rõ tất cả thông tin, nhưng lúc có thể che giấu, vẫn cố gắng che giấu.

Có lẽ bị sự chân thành của Giang Phong làm cho cảm động, lúc mẹ con nhà họ Giải cung cấp tài liệu, cũng nói rõ ưu khuyết điểm, ngay cả chuyện ngủ ngáy cũng nói ra.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 433: Anh Họ, Em Nghe Anh, Anh Quyết Định Là Được Rồi! (3)



Chờ nói xong, đã vào khoảng một rưỡi chiều.

Lúc tính tiền, mẹ con nhà họ Giải rất có mắt nhìn, tranh thanh toán.

"Dì, anh Giải, vậy chúng tôi đi trước, chiều mai gặp!"

"Ừ, ngày mai gặp."

Nhìn theo Giang Phong và bạn gái lên xe rời đi, mẹ Giải không khỏi thở dài nói: "Ông mai Giang này đúng là không đơn giản!"

Giải Phóng gật đầu nói: "Đâu chỉ là không đơn giản, con lên mạng xem thông tin về anh ta, rất nhiều người đều nói anh ta có năng lực suy tính về nhân duyên không ai bằng, cho nên mỗi người đều gọi anh ta là Giang đại sư, ngay cả minh tinh lớn Tiếu Mẫn và thái tử gia của tập đoàn Uông thị cũng không ngoại lệ.

Điều này chứng tỏ anh ta đúng là người có năng lực, nếu không sẽ thể giải thích được lý do vì sao con cháu nhà giàu cấp bậc như thái tử gia tập đoàn Uông thị cũng tôn sùng hắn như vậy."

"Năng lực suy tính về nhân duyên không ai bằng?"

Mẹ Giải thì thào mấy lần, sau đó nhìn về phía con trai, nghiêm túc nói: "Con trai, bất kể trên mạng nói là thật hay giả, chúng ta đều phải coi trọng buổi xem mắt ngày mai."

"Vâng!"

Giải Phóng liên tục gật đầu, anh ta xem như đã bị trấn áp, lớn như vậy vẫn chưa nghe nói qua có người mai mối lợi hại như vậy. Bây giờ nếu may mắn để anh ta gặp phải, hơn nữa còn muốn giới thiệu em họ cho anh ta, vậy anh ta quả thật phải nghiêm túc đối xử mới được.

Mẹ Giải lấy điện thoại di động ra nói: "Chuyện này cũng phải nói với ba con một tiếng."

...

Sau khi rời đi, Hoàng Linh Vi khích lệ: "Chồng, dáng vẻ lúc anh làm mai thật ngầu!"

Trên mặt Giang Phong tươi cười, hỏi: "Có phải làm mai còn thú vị hơn em trông cửa hàng không?"

Hoàng Linh Vi gật đầu nói: "Đương nhiên là thú vị hơn trông cửa hàng rồi. Lúc trước em trông cửa hàng thật ra rất chán, nói trắng ra chính là đổi một chỗ chơi điện thoại mà thôi."

"Chơi điện thoại còn kiếm được tiền, không biết có bao nhiêu người hâm mộ công việc như vậy đấy!"

"Cái này không tính, em trông cửa hàng, kiếm tiền cho ba em. Nếu thật sự nói tiếp, cửa hàng nhà em có thể không bị lỗ, đã rất tốt rồi."

"Tính, sao có thể không tính chứ. Nếu ba anh có bản lĩnh làm dễ dàng kiếm được tiền, anh cũng sẽ không muốn mình đi ra dốc sức làm việc, vậy phải mệt mỏi bao nhiêu!"

Hoàng Linh Vi liếc nhìn hắn: "Đồng chí Giang Phong, thời buổi này không thịnh hành chuyện giả vờ như vậy nhé. Như anh ăn một bữa cơm, nói chuyện một lát, sau đó gọi mấy cuộc gọi điện thoại, dễ dàng kiếm được tiền, anh còn không biết xấu hổ nói mệt mỏi?"

Giang Phong nghe vậy cười ha hả.

...

Mấy phút sau.

Giang Phong qua gặp đám người cô mình, chờ sau khi ai nấy đều lên xe, lại lên đường về nhà.

"Cô, mọi người đi dạo thế nào?" Giang Phong vừa lái xe vừa hỏi.

"Lần này thật sự là đi dạo tận hứng!"

Gương mặt Giang Xuân Liên ửng hồng, trả lời một câu, sau đó lại hỏi: "Các người thì sao, làm mai mối vẫn thuận lợi chứ?"

Hoàng Linh Vi nói tiếp: "Phía bọn cháu rất thuận lợi, đã quyết định thời gian xem mắt rồi. "

Đám người thật ra đều không thấy lạ về chuyện này, dù sao năng lực làm mai của Giang Phong rất mạnh, trong lòng họ hàng bạn bè đã sớm biết rõ, nếu không thuận lợi mới lạ đấy!

Tiếp theo, mọi người nói chuyện phiếm trên đường, chưa đến một giờ đã trở lại thôn Long Sơn.

Chờ sau khi đậu xe xong, Giang Phong mới lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại cho em họ.

Điện thoại vừa được kết nối, Giang Phong đã nói thẳng vào vấn đề: "Em họ, anh đã xem xét được đối tượng cho em, đó là người ở trấn Đầm Long, tốt nghiệp đại học XX, trước mắt đang làm việc ở thị trấn, là cảnh sát đồn công XX.

Cố Diệp Phi

Năm nay anh ta 23 tuổi, cao 1 mét 79, trông rất có tinh thần.

Bối cảnh gia đình của anh ta không tệ, ông bà đều làm việc ở cơ quan nhà nước, đã sớm về hưu. Ba là cục trưởng cục XX, mẹ làm việc trong Cục Dân chính, có thể nói là cả nhà đều ăn cơm nhà nước.

Em có thỏa mãn về điều kiện này không?"

Em họ Phùng Thiến đáp: "Anh họ, em nghe anh, anh quyết định là được rồi!"

Ngày hôm sau.

Bởi vì không muốn ảnh hưởng tới việc buôn bán kinh doanh của nhà dì út, cho nên Giang Phong và bạn gái canh giờ chạy tới thị trấn Phượng Dương. Lúc bọn họ đến, cửa hàng bán sỉ của nhà dì nhỏ cũng vừa đóng cửa.

Sau khi chào hỏi lẫn nhau xong, Giang Phong nói: "Ba người nhà họ Giải đang trên đường đến đây, đại khái chừng mười phút nữa sẽ đến."

Dượng nói: "Tiểu Phong, vậy chúng ta chờ bọn họ đến thì đi qua, hay đi thẳng đến nhà hàng chờ bọn họ?"

Giang Phong mỉm cười nói: "Chúng ta là nhà gái, không gấp, chờ bọn họ tới nhà hàng trước, chúng ta lại chạy tới cũng không muộn."

Dượng khẽ gật đầu, điều này không khác với điều ông ta suy nghĩ. Trong lúc xem mắt, nhà trai chờ nhà gái mới đúng, để nhà gái chờ nhà trai, đó là nhà trai thất lễ.

"Anh họ, lần này thật sự tăng thêm phiền phức cho anh rồi!"

Phùng Thiến thật sự hơi xấu hổ, năm ngoái lúc anh họ giới thiệu đối tượng cho cô ta, cô ta không đồng ý, bây giờ nếm phải đau khổ lại bảo anh họ giới thiệu cho cô ta lần nữa.

Nếu không phải chị họ khuyến khích, cô ta còn thật sự không mở miệng được.

Giang Phong lắc đầu nói: "Không phiền, chỉ cần có thể tìm được đối tượng em thích là tốt rồi."

Dì nhỏ nhìn về phía con gái nói: "Nếu năm trước con nghe anh họ con nói, vậy bây giờ con đã sắp làm mẹ rồi. Năng lực mai mối của anh họ con tốt thế nào, con chắc hẳn đã hiểu rõ, lần này con không thể lại tùy hứng nữa."

Phùng Thiến bị mắng một trận thì đỏ mặt, vội vàng đáp: "Mẹ, con biết rồi, lần này hoàn toàn tùy thuộc vào anh họ quyết định."
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 434: Lẽ Nào Trên Đời Này Thật Sự Có Người Có Thể Tính Ra Nhân Duyên Của Người Khác?



Nếu không phải chị họ khuyến khích, cô ta còn thật sự không mở miệng được.

Giang Phong lắc đầu nói: "Không phiền, chỉ cần có thể tìm được đối tượng em thích là tốt rồi."

Dì nhỏ nhìn về phía con gái nói: "Nếu năm trước con nghe anh họ con nói, vậy bây giờ con đã sắp làm mẹ rồi. Năng lực mai mối của anh họ con tốt thế nào, con chắc hẳn đã hiểu rõ, lần này con không thể lại tùy hứng nữa."

Phùng Thiến bị mắng một trận thì đỏ mặt, vội vàng đáp: "Mẹ, con biết rồi, lần này hoàn toàn tùy thuộc vào anh họ quyết định."

Giang Phong mỉm cười nói: "Mấy người nhà họ Giải đều ăn cơm nhà nước, em họ gả qua đó, cho dù không thể đại phú đại quý, nhưng điều kiện cuộc sống chắc chắn sẽ không tệ.

Quan trọng nhất là tính cách của em và anh Giải hợp nhau, hơn nữa sau này mẹ chồng làm việc ở Cục Dân chính, thấy nhiều trường hợp kết hôn ly hôn, càng coi trọng tình cảm hơn người bình thường, cũng càng thấu tình đạt lí hơn.

Em gả vào gia đình như vậy, chắc chắn có thể sống cuộc sống hạnh phúc."

Lời này nói ra, ba người nhà dì nhỏ đều âm thầm vui mừng, hoàn cảnh gia đình nhà bọn họ quả thật không tệ, có tài sản mấy triệu, chẳng qua chỉ cần điều kiện kinh tế chênh lệch không quá lớn, địa vị thương nhân cuối cùng vẫn kém hơn ăn cơm nhà nước.

Dù sao kinh doanh không kiếm chắc sẽ phải bồi thường.

Mà ăn cơm nhà nước, chỉ cần không phải tự mình tìm đường chết, vậy chính là cầm bát sắt.

Sau khi nói chuyện phiếm bảy tám phút, Giải Phóng gọi điện thoại tới cho Giang Phong: "Giang đại sư, chúng tôi đến nhà hàng rồi!"

Giang Phong vội vàng trả lời: "Chúng tôi cũng đang trên đường tới, chỉ một hai phút sẽ đến."

"Vậy chúng tôi chờ các người ở cửa."

"Được, vậy tôi cúp máy trước, chúng tôi sẽ tới ngay đây."

Cố Diệp Phi

Lúc nghe điện thoại, Giang Phong đã ngoắc tay ra hiệu cho đám người dì nhỏ lên xe, bây giờ vừa cúp máy, đã trực tiếp khởi động xe chạy về phía nhà hàng đã hẹn.

Cửa hàng bán sỉ của nhà dì nhỏ vốn ở trên trấn, cả trấn nhỏ chỉ lớn bằng bàn tay, từ cửa hàng bán sỉ lái xe đến nhà hàng đã giao hẹn được, hơn một phút cũng thừa sức.

Hai bên gặp mặt, Giang Phong lần lượt giới thiệu bọn họ với nhau.

Sau khi chào hỏi lẫn nhau, bọn họ mới cùng đi vào nhà hàng.

Tuy nhà hàng ở thị trấn nhỏ, nhưng ngũ tạng đều đầy đủ, phòng Vip tất nhiên không thiếu gì. Mọi người đặt một phòng Vip, sau đó đùn đẩy nhau một lúc, mới gọi đủ thức ăn.

Chờ sau khi nhân viên phục vụ dâng trà nóng và rời đi, hai bên mới nói chuyện.

Cục trưởng Giải dò hỏi trước: "Nghe Giang đại sư nói, nhà các anh mở cửa hàng bán sỉ, việc kinh doanh chắc hẳn rất tốt chứ?"

Dượng mỉm cười nói: "Vẫn tính là tạm được, mấy năm trước kinh doanh không cạnh tranh lớn như vậy, kinh doanh tốt hơn, mấy năm gần đây người bán sỉ nhiều hơn trước, việc kinh doanh không thể tránh khỏi bị cướp đi không ít."

Mẹ Giải tò mò hỏi: "Nhà các anh mở cửa hàng bán sỉ bao nhiêu năm rồi?"

Dì nhỏ nói tiếp: "Mở mở hơn hai mươi năm thôi."

Cục trưởng Giải nói: "Có thể mở được cửa hàng bán sỉ hơn hai mươi năm, tối thiểu cũng kiếm được mấy triệu chứ?"

Dượng khiêm tốn nói: "Mặc dù là kiếm được ít tiền, nhưng không thể so được với những người ăn cơm nhà nước như nhà các anh! Các anh đảm bảo thu hoạch dù hạn hay lụt, không cần lo lắng vấn đề lỗ lã. Sau khi về hưu, mỗi tháng còn có thể cầm được khoản tiền hưu đáng kể, chúng tôi làm ăn buôn bán nhỏ, bảo đảm không thể so sánh được."

Cục trưởng Giải cười nói: "Cũng không thể nói vậy được, chúng tôi ăn cơm nhà nước chỉ có thể bảo đảm nhu cầu cơ bản của cuộc sống, nếu muốn làm giàu, vẫn phải gặp những người làm ăn như các anh!"

Hai bên giả vờ khiêm tốn, lại tâng bốc lẫn nhau, bầu không khí đặc biệt hòa hợp.

Rất nhanh, nhân viên phục vụ lại bắt đầu mang thức ăn lên, cục trưởng Giải còn đặc biệt mở một chai rượu ngon mang từ trong nhà đến, mấy người đàn ông lại vừa uống vừa trò chuyện.

Dù sao Giải Phóng và Phùng Thiến còn trẻ, da mặt còn chưa dầy như những nam nữ trên ba mươi tuổi, ngay trước mặt người lớn tuổi đều không có hứng thú trò truyện, vì vậy hai người này chỉ làm quen với nhau, sau đó yên lặng lắng nghe những người lớn tuổi trò chuyện.

Ông mai Giang Phong cũng không miễn cưỡng bọn họ về chuyện này, đối với loại người thế nào, phải áp dụng cách làm mai thế nào, hắn vẫn có không ít tâm đắc.

Dù sao sau lần gặp mặt này, bọn họ đều sẽ có cách thức liên lạc của từng người, để cho bọn họ liên lạc WeChat riêng, chậm rãi bồi dưỡng tình cảm, đến lúc đó đến với nhau chính là chuyện nước chảy thành sông.

Bữa cơm này ăn gần hai giờ mới tan.

Tất nhiên là nhà trai tới tính tiền, đây là quy định xem mắt của huyện Bách Lương bên này.

Ngoài ra, nhà họ Giải còn chuẩn bị sẵn phong bì lần lượt chia cho ba người nhà họ Phùng và người làm mai mối Giang Phong này, ngay cả Hoàng Linh Vi rất ít khi nói chuyện vẫn làm bối cảnh cũng nhận được một phong bì.

Vào giây phút nhận được phong bì đó, cô gái này ngây người, rõ ràng là lần đầu tiên được người xa lạ cho phong bì.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 435: Lẽ Nào Trên Đời Này Thật Sự Có Người Có Thể Tính Ra Nhân Duyên Của Người Khác? (2)



Sau khi nhìn theo người nhà họ Giải lái xe rời đi, Hoàng Linh Vi mới hỏi: "Anh Phong, sao em cũng được nhận phong bì vậy?"

"Theo quy định xem mắt của huyện Bách Lương bọn anh, bất kể là người bên nhà gái hay người bên người mai mối, nhà trai đều phải cho bao tiền lì xì, mà số tiền trong phong bì cũng đại biểu cho thái độ của nhà trai đối với cuộc xem mắt này."

Giang Phong nói đến đây, nhìn về phía Phùng Thiến nói: "Em họ, em mở phong bì ra xem thử nhà họ Giải cho em bao nhiêu tiền?"

Phùng Thiến cũng mới lần đầu tiên tham dự buổi xem mắt, hoàn toàn không hiểu những quy định này, nghe vậy thì ồ một tiếng, lại nghe lời mở phong bì trong tay ra, lấy ra một xấp tiền.

Đếm, vừa tròn một nghìn đồng.

Giang Phong thấy thế mỉm cười nói: "Dì nhỏ, dượng, các người đều thấy được chứ?"

Cố Diệp Phi

Dì nhỏ và dượng đồng thời gật đầu, trên mặt tươi cười, bọn họ biết rất rõ quy định xem mắt ở huyện Bách Lương, nhà trai cho phong bì nhà gái lên tới một nghìn đồng, thái độ này không cần phải nói, bọn họ đều hiểu.

Dù sao nếu nhà trai không hài lòng, phong bì cho nhà gái cơ bản lại là một hai trăm đồng, thậm chí có người hẹp hòi chỉ cho ba mươi, năm mươi đồng.

Sau đó, dì nhỏ và dượng cũng mở phong bì của bọn họ ra, mỗi người năm trăm đồng.

Giang Phong và Hoàng Linh Vi cũng mở phong bì ra theo, Hoàng Linh Vi cũng như dì nhỏ và dượng vậy, đều là năm trăm đồng, mà Giang Phong làm người mai mối, phong bì của hắn lại giống như em họ, đều là một nghìn đồng.

Chỉ riêng phong bì đã cho ba nghìn rưỡi, cộng thêm tiền ăn cơm, bốn nghìn đồng là chạy không thoát rồi. Đây còn chưa tính chai rượu ngon đắt tiền do cục trưởng Giải mang theo.

Đây chính là giá thị trường xem mắt của huyện Bách Lương bên này.

Nếu cuối cùng thành, đương nhiên tất cả vui mừng, nhưng nếu không thành, như vậy tiền lại đổ xuống sông xuống biển.

...

Giang Phong uống rượu, để Hoàng Linh Vi làm tài xế.

Sau khi đưa đám người dì nhỏ về nhà, Giang Phong lại dặn dò: "Em họ, thái độ đàn trai đã rất rõ ràng, sau này em và anh Giải từ từ tâm sự ở trên WeChat, cũng hiểu nhau nhiều hơn, bồi dưỡng tình cảm một chút, hy vọng lần sau gặp mặt, có thể nghe được tin tức tốt của em."

Phùng Thiến gật đầu nói: "Anh họ, em biết rồi, em sẽ cố gắng quý trọng cơ hội lần này."

Giang Phong nghe vậy thì vui mừng mỉm cười, trải qua mối tình trắc trở kia, em họ cuối cùng đã chín chắn, sau đó hắn nhìn về phía dì nhỏ và dượng nói: "Dì, dượng, chúng cháu về trước đây. Ngày mai, cháu còn phải đưa Vi Vi quay về trường học nữa!"

"Ừ, thuận buồm xuôi gió, Tiểu Vi bao giờ rảnh lại đến nhà dì chơi nhé."

"Vâng, dì út."

"Tạm biệt!"

"Tạm biệt!"

...

Thứ năm, ngày mùng 4 tháng 5 năm 2023.

Hôm nay, Giang phụ Giang mẫu chú út thím út dậy rất sớm, bốn người g.i.ế.c gà g.i.ế.c vịt nấu ăn, kịp làm một bữa cơm thịnh soạn trước chín giờ sáng.

Hôm nay, bốn người nhà cô sẽ quay về Thâm thị, mà Giang Phong cũng phải đưa bạn gái Hoàng Linh Vi quay về trường học, vợ chồng Giang Phi và Giang Tuyết đều phải về tỉnh thành làm việc.

Còn có nhà bà nội và chú út cũng phải quay về huyện thành.

Nói chung, sau hôm nay, nhà họ Giang náo nhiệt lại trở lại trạng thái ban đầu, chỉ còn lại có đôi vợ chồng già Giang phụ Giang mẫu ở nhà.

Sau khi ăn cơm xong, Hoàng Linh Vi lại nhận được hơn mười phong bì, trong đó có bà nội cho, có Giang phụ Giang mẫu cho, có cô dượng cho, có chú út thím út cho, có anh trai và chị dâu cho, còn có anh họ chị dâu họ cho.

Ngay cả người chị chưa kết hôn cũng tham gia náo nhiệt cho một phong bì.

Đây cũng là phong tục của trấn Thanh Hà, bình thường người đàn ông lần đầu tiên dẫn bạn gái về nhà, lúc rời đi, ba mẹ đều sẽ cho một phong bì, chẳng qua phần lớn chỉ có một phong bì do ba hoặc mẹ đưa tới.

Giống như tình huống nhà họ Giang, người nào người nấy đều cho bao tiền lì xì vẫn vô cùng hiếm thấy.

Tiếp theo, mọi người từ biệt nhau, sau đó chia ra ba đường, xuất phát.

Một giờ chiều, Giang Phong đến tỉnh thành, dưới sự yêu cầu của Hoàng Linh Vi, mọi người cùng ăn mì Lão Hữu, nghỉ ngơi nửa giờ, Giang Phong lại cùng Hoàng Linh Vi lại xe đi tới thành phố Hàng.

Bọn họ lái xe suốt cả đoạn đường, khi đến thành phố B của tỉnh Quế thì không còn sớm nữa.

Vì vậy, hai người lại nghỉ ngơi ở thành phố B của tỉnh Quế một đêm.

Sáng sớm ngày hôm sau, sau khi ăn sáng xong, hai người mới tiếp tục lái xe xuất phát, thay phiên nhau lái xe đến hơn mười một giờ khuya mới thuận lợi chạy tới thành phố Hàng.

Muộn thế này, Hoàng Linh Vi đương nhiên không thể quay về trường học, hai người lại thuê phòng trong khách sạn bình thường.

Suốt đêm không nói chuyện.

...

Thứ bảy.

Trong quán cà phê sang trọng nào đó, Lăng Lỵ và chị gái Bùi Dĩnh hẹn nhau cùng uống cà phê.

Bùi Dĩnh vừa quấy cà phê, vừa cười hỏi: "Sao vậy, em gái tốt của chị, em và đối tượng xem mắt của em vẫn thuận lợi chứ?"
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 436: Lẽ Nào Trên Đời Này Thật Sự Có Người Có Thể Tính Ra Nhân Duyên Của Người Khác? (3)



Lăng Lỵ nghe vậy, ánh mắt sáng lạ thường, khẽ nói: "Chị Bùi, nói ra có lẽ chị không tin, nhưng em cảm giác em thật sự tìm được nửa kia trong cuộc đời mình."

Bùi Dĩnh nhướng mày: "Lỵ Lỵ, em nói thật à?"

Lăng Lỵ khẽ gật đầu, bản thân cô ta cũng cảm thấy không thể tin nổi: "Em cũng không nghĩ tới mình lại có cảm giác yêu đương nhanh như vậy, nhưng cảm giác trong lòng mình lừa được người khác, lại không lừa được mình, em tin chắc en thật sự yêu rồi."

Tay Bùi Dĩnh đang quấy cà phê chợt dừng lại, thán phục nói: "Thật sự lợi hại như vậy sao?"

Lăng Lỵ đương nhiên biết cô ta nói lợi hại là ám chỉ điều gì, vẻ mặt lập tức chắc chắn nói: "Quả thật đúng là lợi hại như vậy đấy. Đối tượng mà Giang đại sư giới thiệu cho em, xét về bối cảnh gia đình không đáng để nhắc tới, xét về năng lực làm việc càng là cặn bã chiến đấu của năm, nhưng tôi lại cảm thấy hứng thú với người như anh ấy, thật sự không thể tin nổi."

Bùi Dĩnh lẩm bẩm nói: "Không phải là môn đăng hộ đối, thậm chí nhà trai còn không có lòng cầu tiến, lại có thể làm công chúa Lăng độc thân từ trong bụng mẹ suốt bốn mươi năm nhìn trúng, vậy chắc chắn không phải là trùng hợp.

Lẽ nào trên đời này thật sự có người có thể tính ra nhân duyên của người khác?"

Nói đến đây, Bùi Dĩnh không khỏi lắc đầu, cô ta không tin nhất là điều này. Cô ta đã từng nói như vậy: "Không nên tin xem bói chòm sao, tướng số, đó là lừa bạn nhỏ, số phận nằm ở trong tay mình, ngồi ở nhà chờ căn nhà, xe hơi, còn không bằng ngủ một giấc mơ một giấc mơ đẹp."

Cho dù cô ta nhìn không thấu chuyện bạn gái xem mắt, nhưng cô ta là loại người tâm tính vô cùng kiên định, niềm tin trước đó không dễ dàng sụp đổ như vậy.

Trong mắt Lăng Lỵ lóe sáng, nói: "Có thật sự tính ra nhân duyên của em hay không, vậy chỉ có bản thân Giang đại sư biết được. Dù sao anh ta đã giới thiệu cho em đúng người em thích.

Ví dụ như vậy ngẫu nhiên xuất hiện một lần, có thể nói là trùng hợp, nhưng nếu mỗi lần đều có thể chính xác, vậy chứng minh người ta quả thật có năng lực không tầm thường."

Bùi Dĩnh nghe vậy khẽ gật đầu, cách nói này của bạn thân có lý, mỗi lần Giang đại sư đều có thể tính toán chính xác, thay khách tìm được nửa khác trong cuộc đời, loại năng lực này thật sự vượt qua hiểu biết của cô ta.

Bùi Dĩnh nhấp một hớp cà phê, hỏi: "Cho nên, em tính bao giờ kết hôn?"

Lăng Lỵ vừa uống cà phê suýt nữa phun ra ngoài, trừng mắt với cô ta nói: "Xem chị hỏi kìa, cho dù em muốn mau chóng cưới cũng không thể kết hôn với anh ấy nhanh như vậy được!"

Bùi Dĩnh mỉm cười nói: "Người phi thường làm chuyện phi thường mà!"

Lăng Lỵ lắc đầu nói: "Cho dù em cảm giác đã tìm được một nửa khác trong cuộc đời, nhưng loại chuyện này vẫn không thể vội vàng được, còn phải ở chung thêm mấy tháng xem thử, nếu cảm giác không sai, đến lúc đó bàn tới chuyện kết hôn cũng không muộn."

Bùi Dĩnh đầy vẻ thưởng thức nói: "Lỵ Lỵ, bây giờ em càng lúc càng có phong độ thống soái, không kiêu ngạo không nóng nảy, quả thật thích hợp làm người cầm lái của tập đoàn."

Cố Diệp Phi

"Ở phương diện này, em còn phải học tập chị Bùi."

"Hai chúng ta làm chị em gái nhiều năm, cũng không cần phải tiến hành tâng bốc nhau."

Nói xong, hai cô gái không khỏi nhìn nhau cười.

Lăng Lỵ nhấp một hớp cà phê, nghiêm túc hỏi: "Chị Dĩnh, năng lực của vị Giang đại sư kia một lần nữa được chứng minh, giống như vĩ nhân nói vậy, bất kể là mèo mun hay mèo trắng, có thể bắt được chuột già chính là mèo tốt.

Chị có muốn nhờ Giang đại sư này tới xem xét một đối tượng cho chị không?"

Bùi Dĩnh trầm ngâm một lát, mới gật đầu nói: "Được, vậy chị lại học em, mời vị Giang đại sư kia ra mặt, xem cậu ta có thể xem xét được đối tượng làm chị thỏa mãn không."

Thành phố Hàng.

Quán cà phê xa hoa nào đó

Thấy bạn thân cuối cùng đồng ý nhờ Giang đại sư làm người mai mối, Lăng Lỵ đột nhiên hứng thú tăng cao, lập tức lấy điện thoại di động từ trong túi ra nói: "Vậy em gọi điện thoại cho Giang đại sư luôn!"

Bùi Dĩnh gật đầu cười, tính cách cô ta quả quyết, nếu đã đưa ra quyết định, vậy sẽ mau chóng hành động, cho nên bạn thân hành động như vậy hợp với ý cô ta.

Lăng Lỵ tìm ra số điện thoại của Giang đại sư, trực tiếp gọi tới.

Điện thoại vừa được kết nối, giọng nói của Giang đại sư đã truyền tới: “Chào cô, công chúa Lăng."

Lăng Lỵ mở ra loa ngoài, đặt điện thoại ở trên bàn, nói thẳng vào vấn đề: "Chào cậu, Giang đại sư, một người bạn thân cảm thấy có hứng thú với năng lực làm mai của cậu, không biết có tiện nhờ cậu xem xét một đối tượng cho cô ấy không?"

Giang đại sư mỉm cười nói: "Đương nhiên là tiện rồi, đây là công việc của cô, những khách hàng như các cô càng nhiều càng tốt mà!"

Lăng Lỵ và bạn gái liếc nhìn nhau, sau đó hỏi: "Vậy thì tốt rồi, không biết Giang đại sư bao giờ rảnh, tôi bố trí cho cậu gặp mặt bạn gái tôi nói chuyện!"

Giang đại sư không trả lời mà hỏi ngược lại: "Công chúa Lăng, bạn gái của cô cũng ở thành phố Hàng sao?"

Lăng Lỵ nói: "Đúng vậy."

Giang đại sư cười ha ha, nói: "Vậy thì thật khéo, đêm qua tôi vừa mới chạy tới thành phố Hàng đấy!"

Lăng Lỵ vui vẻ nói: "Vậy đúng là duyên phận a, bây giờ Giang đại sư có rảnh không?"

Giang đại sư nói: "Đương nhiên là rảnh rồi.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 437: Nữ Tỷ Phú Oai Phong Một Cõi Trong Giới Kinh Doanh



Lăng Lỵ nói: "Vậy lời nói không bằng hành động, bây giờ tôi đang uống cà phê cùng với bạn gái tôi, nếu không chúng ta gặp mặt lại nói chuyện?"

"Không thành vấn đề, các cô đặt chỗ trước, sau đó gửi định vị cho tôi."

"Được, vậy tôi cúp máy trước, một lát nữa gặp."

"Ừ, một lát gặp."

Chờ sau khi cúp máy, Lăng Lỵ nhìn về phía bạn gái nói: "Chị Bùi, chị cũng nghe được đấy, chúng ta hẹn cậu ta tới đâu gặp mặt mới tốt đây?"

Bùi Dĩnh nghĩ ngợi, nói: "Nếu không lại đến quán trà Thái Hòa? Hoàn cảnh nơi đó vẫn tạm được, cũng tiện nói chuyện."

Lăng Lỵ gật đầu nói: "Đi, vậy quyết định là quán trà Thái Hòa đi, em gửi định vị cho cậu ta trước, sau đó chúng ta qua đó."

Lăng Lỵ nói xong, lại mở ra WeChat, gửi định vị quán trà Thái Hòa cho Giang đại sư.

Tiếp theo tính tiền và đi cùng bạn gái ra khỏi quán cà phê, một trước một sau lái xe tới quán trà Thái Hòa.

...

Lúc nhận được điện thoại của công chúa Lăng, Giang Phong đang chuẩn bị đi thăm hỏi đối tượng ghép đôi của Vinh Diệp (Bác sĩ phó chủ nhiệm xuất sắc đẹp trai kia).

Cố Diệp Phi

Sau khi Giang Phong ăn sáng xong, đưa bạn gái về trường học, mới bớt thời gian tìm kiếm ra đối tượng ghép đôi này của Vinh Diệp, tài liệu xứng đôi như sau:

【 Danh tính 】 : Tuyên Huệ Lan

【 Tuổi tác 】 : 25 tuổi

【 Chiều cao 】 : 168cm

【 Cân nặng 】 : 50kg

【 Bối cảnh gia đình 】 : Sinh ra trong gia đình khá giả, ông nội là giáo viên về hưu, bà nội mất sớm, ba là lãnh đạo trung tầng của công ty nào đó đã được niêm yết trên thị trường chứng khoán, mẹ ở nhà nội trợ.

【 Sở thích cá nhân 】 : Tính cách rộng rãi, hiếu thảo, lễ phép, lòng tự trọng cao, tự mình cố gắng, thích ăn ngon, âm nhạc, khiêu vũ, biểu diễn, du lịch vân vân.

【 Kinh nghiệm yêu đương 】 : Không

【 Điểm xứng đôi hôn nhân hiện tại 】 : 78 (tình cảm vợ chồng 80+ môn đăng hộ đối 78+ quan hệ gia đình 76)

【 Điểm xứng đôi hôn nhân tối đa 】 : 86 (tình cảm vợ chồng 88+ môn đăng hộ đối 85+ quan hệ gia đình 85)

Xem xong tài liệu xứng đôi của Tuyên Huệ Lan, Giang Phong lại lấy điện thoại di động ra, mở một đoạn video trên app nào đó, lại đăng nhập tên tiến hành tìm kiếm, đã thành công tìm ra được số của Tuyên Huệ Lan.

Tuyên Huệ Lan này là một ca sĩ trên mạng, có hơn hai triệu sáu trăm fan.

Cho dù không phải là hotgirl trên mạng có fan lên tới trên mười triệu, nhưng ở trong đoạn video trên app, cô ta vẫn được tính là lực lượng trung kiên, mỗi tháng thu nhập vẫn rất khả quan.

Giang Phong mở video của cô ta ra, lần lượt xem.

Từ thời kỳ còn học đại học, Tuyên Huệ Lan đã vào app này, làm một streamer về tài năng, chủ yếu là hát hò khiêu vũ, thỉnh thoảng cũng sẽ quay mấy tiết mục ngắn. Xem video cô ta đăng lên gần đây, phát hiện giọng của cô ta thật sự không tệ, khiêu vũ cũng rất chuyên nghiệp, không hổ danh là người từ học viện âm Nhạc đi ra.

Hơn nữa, giá trị nhan sắc Tuyên Huệ Lan cũng rất cao, hoàn toàn có tư cách làm streamer giá trị nhan sắc.

Giang Phong xem kỹ tài liệu của cô ta, biết cô ta luôn giữ mình trong sạch, không giống nữ streamer nào đó động tý lại muốn qua tiếp các đại ca đầu bảng...

Đây cũng là nguyên nhân cô ta chủ yếu xinh đẹp, tài nghệ xuất chúng, vào nghề đã nhiều năm nhưng fan chỉ có chưa được ba triệu.

Dù sao, không muốn tiếp các đại ca đầu bảng, đương nhiên không được các đại ca ra sức ủng hộ, mà không được các đại ca ủng hộ, muốn trổ hết tài năng trong môi trường streamer cạnh tranh ác liệt như vậy, nói dễ hơn làm!

Sau khi Giang Phong xem mười mấy video của Tuyên Huệ Lan, lại chuẩn bị đến nhà thăm hỏi cô ta.

Đúng lúc đó, Giang Phong nhận được điện thoại của công chúa Lăng, biết công chúa Lăng muốn giới thiệu bạn gái làm khách hàng của hắn, hắn không nói một lời đã đáp ứng, dù sao tới thăm hỏi Tuyên Huệ Lan chậm một chút cũng không có ảnh hưởng gì.

Mà bên này công chúa Lăng giới thiệu, vậy khẳng định là khách hàng lớn.

Vì vậy, chờ công chúa Lăng gửi định vị qua, Giang Phong lại theo app chỉ đường hướng dẫn, đi tới quán trà Thái Hòa.

...

Nửa giờ sau.

Trong gian phòng trang nhã được bố trí đặc biệt nào đó ở quán trà Thái Hòa, Giang Phong gặp được công chúa Lăng và bạn thân của cô ta.

"Giang đại sư, tôi giới thiệu cho cậu, đây là bạn thân của tôi Bùi Dĩnh, cô ấy là một trong những người sáng lập ra ngân sách XX, oai phong một cõi ở trong giới kinh doanh, được khen là cao thủ phía sau sếp Mã, nữ tỷ phú có tài sản chục tỷ." Lăng Lỵ giới thiệu hai bên với nhau.

Quả nhiên, nhân vật có thể làm bạn thân của người như công chúa Lăng không phải là nhân vật đơn giản.

Trong lòng Giang Phong xúc động nghĩ, sau đó khách sáo chào hỏi: "Tổng giám đốc Bùi, chào cô! Rất hân hạnh được quen biết cô."

Bùi Dĩnh mỉm cười chào hỏi: "Chào Giang đại sư, tôi thật sự nghe danh cậu từ lâu!"

Hai bên ngồi xuống uống trà, khách sáo với nhau một lát, sau đó mới tiến vào chủ đề.

Lăng Lỵ nhấp một ngụm trà, nói với Giang Phong: "Giang đại sư, mấy năm nay chị Bùi bận công việc, lại thêm đàn ông tiếp xúc với chị ấy hoặc không đủ xuất sắc, hoặc đã có gia đình, dù sao không có một người nào lọt được vào mắt của chị Bùi.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 438: Nữ Tỷ Phú Oai Phong Một Cõi Trong Giới Kinh Doanh (2)



Trong chớp mắt, tuổi lớn dần, đã tới lúc cân nhắc tới chuyện hôn nhân.

Năng lực mai mối của Giang đại sư đã rõ như ban ngày, hy vọng cậu có thể xem xét một đối tượng xuất sắc cho chị Bùi."

"Đây là chuyện nên làm."

Giang Phong khẽ gật đầu, nhìn về phía Bùi Dĩnh nói: "Tổng giám đốc Bùi, cô nói sơ qua cho tôi biết thông tin cơ bản của cô, sau đó hãy nói về yêu cầu kén chồng của cô. Tôi sẽ cố gắng thay cô tìm một nửa khác trong cuộc đời của cô."

Bùi Dĩnh “Ừ” một tiếng, nói đơn giản nói: "Tôi là người tỉnh Việt, năm nay 42 tuổi, tốt nghiệp từ học viện Công nghệ Massachusetts..."

Nghe đến đó, Lăng Lỵ nói thêm: "Năm đó, chị Bùi liên tục nhảy lớp, chỉ ba năm đã lấy được hai bằng cử nhân, một bằng thạc sĩ của học viện Công nghệ Massachusetts. Lúc đó, chị ấy mới hai mươi tuổi, đã là một học bá siêu cấp làm cho vô số người chỉ có thể ngước mắt nhìn lên."

Giang Phong nghe vậy, vẻ mặt bội phục nói: "Lợi hại!"

Bùi Dĩnh mỉm cười, nói tiếp: "Tính cách của tôi tương đối mạnh mẽ quyết đoán, sở thích lớn nhất chính là công việc, tôi có thể tìm được thú vui đời người ở trong công việc. Ngoài lúc làm việc, tôi sẽ đọc vài tác phẩm văn học, học tập một số quy trình kinh doanh, quy phạm quản lý, thời sự quốc tế, kiến thức pháp luật vân vân.

Cố Diệp Phi

Tôi thật ra không có yêu cầu quá cao về một nửa khác, chỉ cần tính cách hợp, không cản trở tôi làm việc là được."

Giang Phong đã có kinh nghiệm làm mai vô cùng phong phú, đối với câu cuối cùng của Bùi Dĩnh lại trực tiếp bỏ qua, chỉ có kẻ ngu mới tin vào điều đó, yêu cầu không cao với một nửa khác, còn có thể độc thân tới 42 tuổi à?

Tiếp theo, Giang Phong lại hỏi thăm tỉ mỉ không ít vấn đề.

Nói ví dụ như quan niệm sinh con sau khi cưới, là chỉ sinh một hay sinh bao nhiêu cũng được

Nói ví dụ như đối với bằng cấp, năng lực làm việc, bối cảnh gia đình các loại của nhà trai, có yêu cầu không?

Nói ví dụ như ở phương diện tuổi tác, có thể tiếp nhận số tuổi lớn nhất là bao nhiêu? Nhỏ nhất tuổi lại là bao nhiêu?

Nói chung, Giang Phong ném ra từng vấn đề, mỗi vấn đề đều hỏi tới điểm quan trọng, làm hai người Lăng Lỵ và Bùi Dĩnh đều cảm giác hắn làm người mai mối quả thật đủ chuyên nghiệp.

Cuộc nói chuyện này bất giác kéo dài đến trưa.

Lăng Lỵ nhàn rỗi lại gọi một bàn thức ăn ngon, ba người ở trong phòng vừa ăn cơm vừa nói chuyện.

Ba người đều là người có kiến thức rộng rãi, Lăng Lỵ và Bùi Dĩnh không cần nói nhiều, hai người bọn họ đều nắm giữ tài sản khổng lồ, tuổi tác đều đã ngoài bốn mươi, ở độ cao của bọn họ nhìn thế giới, người bình thường thật sự không thể sánh bằng.

Mà Giang Phong lại có hack bên người. Mấy tháng gần đây, hắn trưởng thành cũng cực nhanh, các loại kiến thức dự trữ so với hai người phụ nữ cũng không kém bao nhiêu, rất nhiều đề tài hắn cũng có thể tiếp, đồng thời nói xong đạo lý rõ ràng.

Điều này làm cho Lăng Lỵ và Bùi Dĩnh đều là âm thầm bội phục, trẻ tuổi như vậy tầm mắt và kiến thức tích góp được lại không thua gì bọn họ. Giang đại sư này không hổ danh là người có thể trở thành ông chủ lớn trong ngành, thật sự không đơn giản đau!

Mãi đến hai giờ chiều, ba người trò chuyện tận hứng mới lần lượt rời đi.

Giang Phong thấy thời gian còn sớm, tiếp tục theo kế hoạch ban đầu, chuẩn bị đi thăm hỏi streamer về tài nghệ có chút danh tiếng Tuyên Huệ Lan này.

...

Thành phố Hàng.

Một khu dân cư nào đó.

Tuyên Huệ Lan đang ở nhà tập hát, làm streamer tài nghệ chủ yếu là hát, mỗi ngày cô ta đều phải học ít nhất hai bài hát mới, cũng phối hợp với động tác vũ đạo đơn giản, như vậy lúc livestream mới có tự tin để fan gọi bài hát quét quà.

Cho dù năm nay cô ta mới hai mươi lăm tuổi, nhưng thời gian cô ta làm streamer đã có năm sáu năm.

Lúc cô ta trở thành streamer, chính là thời kỳ lưu lượng app video ngắn bùng nổ mạnh, những streamer debut cùng lúc với cô ta hoặc trở thành hot mạng ngàn vạn fan, hoặc đã lăn lộn không được phải đổi nghề.

Đương nhiên, cũng có vài streamer xinh đẹp leo lên đại gia.

Thật ra, với giá trị nhan sắc của Tuyên Huệ Lan, trong năm sáu năm cô ta làm streamer này, có rất nhiều đại gia muốn bao nuôi cô ta, các đại ca đầu bảng muốn phát sinh quan hệ với cô ta lại càng nhiều hơn.

Chẳng qua Tuyên Huệ Lan vẫn giữ vững giới hạn cuối cùng, cho dù là cám dỗ lớn hơn nữa, cô ta vẫn chưa từng d.a.o động.

Năm sáu năm qua, cô ta từng bị bạo lực mạng, bị cười nhạo, bị nói xấu, cuối cùng dựa vào nhiệt tình với sự nghiệp này, cô ta đều nghiến răng cố gắng chịu đựng vượt qua.

Trong đó, cũng có không ít fan đáng tin vẫn luôn ở bên cô ta, động viên tinh thần bảo cô ta cố gắng lên.

Cho dù bọn họ không quét được bao nhiêu quà, nhưng vẫn không bỏ không rời cô ta, đây cũng là một trong những động lực khiến cô ta có thể kiên trì.
 
Chuyện Làm Mai Mối Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả
Chương 439: Nữ Tỷ Phú Oai Phong Một Cõi Trong Giới Kinh Doanh (3)



Bây giờ, cuối cùng trời quang mưa tạnh, năm sáu năm kiên trì làm fan của cô ta tăng lên đến hơn hai triệu sáu trăm người, cô ta không muốn sa đọa, tất nhiên khiến cô ta mất đi không biết bao nhiêu đại ca đầu bàng, nhưng có rất nhiều đại ca thích sự trong sáng này của cô ta.

Hai năm gần đây, thu nhập của cô ta cơ bản đã có thể ổn định rồi.

Bây giờ, căn hộ cô ta đang ở là do cô ta mới mua năm ngoái.

Sau khi luyện xong một bài hát trong đó, Tuyên Huệ Lan mới dừng lại nghỉ ngơi. Cô ta cũng không phải mệt, chủ yếu là cổ họng cần nghỉ ngơi. Livestream hát như cô ta, bình thường phải hát mấy giờ, nếu không biết cách bảo vệ giọng, vậy giọng tốt cũng sẽ hỏng.

Vào lúc Tuyên Huệ Lan dừng lại nghỉ ngơi, chuông cửa đột nhiên vang lên, làm cô ta hơi kinh ngạc.

Rốt cuộc là ai tới chứ?

Không thể nào là ba mẹ được, nếu bọn họ tới sẽ gọi điện thoại báo trước cho cô ta.

Cũng không thể nào là bạn bè, bạn bè không thể trực tiếp tới cửa mà không đánh tiếng trước.

Cô ta cũng không gọi cơm hộp.

Cố Diệp Phi

Trong lòng nghi ngờ, Tuyên Huệ Lan rón rén đi về phía cửa phòng khách, sau đó từ chỗ mắt mèo nhìn ra ngoài, phát hiện người nhấn chuông cửa chính là một anh chàng đẹp trai còn trẻ hơn cô, trong tay cầm theo một túi hoa quả lớn, nhìn có cảm giác như bạn tới cửa.

Nhưng cô ta không quen biết với anh chàng đẹp trai này. Lẽ nào cậu ta tới thăm nhà bạn, sau đó nhận nhầm nhà?

Xem ra, chỉ có giải thích này mới hợp lý.

Nghĩ tới đây, Tuyên Huệ Lan mở cửa ra, nói: "Anh chàng đẹp trai, cậu tìm ai vậy? Có phải nhận sai nhà không?"

Cô ta vốn là một người đẹp độc thân ở nhà, chắc chắn có ý thức đề phòng đối với người xa lạ, cho nên cô ta mới phải rón rén đi qua, không để cho người bên ngoài nghe được tiếng động trong nhà cô ta.

Chẳng qua, sau khi nhìn thấy anh chàng đẹp trai ngoài cửa kia, sự đề phòng trong lòng cô ta cũng giảm xuống.

Đây là thế giới nhìn mặt, người đàn ông đẹp trai như vậy làm sao có thể là người xấu chứ?

"Chị, chào chị!"

Anh chàng đẹp trai đứng ở cửa mỉm cười lên tiếng chào, sau đó hỏi: "Xin hỏi chị là Tuyên Huệ Lan à?"

Tuyên Huệ Lan nghe vậy thoáng ngây người nói: "Tôi là Tuyên Huệ Lan, xin hỏi cậu là?"

Anh chàng đẹp trai đưa túi trái cây trong tay qua nói: "Tôi là Giang Phong, fan trên Weibo của tôi đều thích gọi tôi là Giang đại sư..."

Nghe đến đó, Tuyên Huệ Lan "A" một tiếng, trợn tròn mắt nói: "Cậu chính là Giang đại sư đã làm mai cho Tiêu Mẫn tiền bối và giám đốc Uông tập đoàn Uông thị?"

Giang Phong gật đầu cười: "Không ngờ chị Tuyên từng nghe nói về tôi?"

Tuyên Huệ Lan nhận lấy túi trái cây, nhiệt tình nói: "Giang đại sư mau vào đi, tôi đương nhiên biết tới đại danh của cậu rồi, bởi vì Tiêu Mẫn tiền bối vẫn là ca sĩ tôi yêu thích."

Giang Phong chợt nói: "Thì ra là thế, vậy thật là khéo."

Tuyên Huệ Lan lấy từ trong tủ giày ra đôi dép, nói: "Giang đại sư, đây là dép tôi mua cho ba tôi, chẳng qua ông ấy chưa từng đi qua, cậu đi tạm vậy."

Giang Phong vội vàng nói cảm ơn, đi dép vào, đi theo Tuyên Huệ Lan đến phòng khách.

"Giang đại sư, mời cậu ngồi."

Tuyên Huệ Lan đặt túi trái cây ở trên bàn trà, cầm cốc giấy rót một chén nước sôi, đưa cho Giang Phong nói: "Giang đại sư, thật sự ngại quá, chỗ tôi không có trà, chỉ có nước sôi."

"Cảm ơn, chị Tuyên đừng khách sáo, nước sôi là được rồi."

Nhà Tuyên Huệ Lan.

Sau khi hai người khách sáo vài câu, Tuyên Huệ Lan mới hỏi: "Giang đại sư, không biết cậu tìm tôi có chuyện gì?"

Giang Phong đặt cốc nước xuống, mỉm cười nói: "Chị Tuyên, vậy tôi có lời sẽ nói thẳng!"

Trong lòng Tuyên Huệ Lan mơ hồ đoán được ý định Giang Phong đến đây, cười khanh khách nói: "Giang đại sư, cậu cứ nói đừng ngại."

Giang Phong không vòng vo, nói ngay vào điểm chính: "Chị Tuyên, chị cũng biết nghề nghiệp của tôi rồi. Mục đích tôi tới tìm chị lần này chính là muốn giới thiệu cho chị một đối tượng đặc biệt xuất sắc."

Quả nhiên không ngoài dự đoán, còn tới giới thiệu đối tượng cho cô ta thật.

Nếu người mai mối khác nói như vậy, Tuyên Huệ Lan chắc chắn sẽ chỉ lập tức lắc đầu, với nhan sắc và danh tiếng của cô ta, đàn ông theo đuổi cô ta nhiều như cá diếc qua sông, đâu cần phải đi xem mắt chứ?

Chẳng qua, Giang đại sư trước mắt này lại khác, fan Weibo của hắn mấy triệu, kỷ lục làm mai mối nổi tiếng nhất là tác hợp cho minh tinh lớn Tiêu Mẫn và giám đốc Uông của tập đoàn Uông thị, năm ngoái mối nhân duyên này thật sự gây chấn động trên toàn mạng.

Người mai mối nổi tiếng như vậy đích thân đến nhà, cho dù trước đó Tuyên Huệ Lan còn chưa nghiêm túc suy nghĩ về vấn đề hôn nhân, lúc này cũng không thể nói được lời từ chối.

Vì vậy, Tuyên Huệ Lan hơi trầm ngâm một lát, lại mỉm cười nói: "Giang đại sư, năng lực làm mai của cậu, trên toàn mạng đã rõ như ban ngày, cậu có thể giới thiệu đối tượng cho tôi, đó là vinh hạnh của tôi."

Trong lòng Giang Phong thầm khen, không hổ danh là người làm streamer mấy năm, nói chuyện đúng là êm tai: "Chị Tuyên, vậy tôi nói cho chị nghe về tình hình nhà trai, nếu chị hài lòng, tôi sẽ thu xếp cho các người gặp mặt, nếu không hài lòng thì thôi, chị thấy thế nào?"

Tuyên Huệ Lan gật đầu nói: "Được, Giang đại sư nói đi, tôi nghe."
 
Back
Top Bottom